10. Con ở ký túc xá trường

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hoa dạ lai hương lay động trong gió , phiến lá xanh biếc tràn đầy sức sống , phát triển tốt .

Bùi Túc tỉ mỉ dùng nước ấm tưới cho cây

Vương Y cầm ly nước đến tản bộ ở phòng kính trồng hoa , thấy Bùi Túc đang chăm hoa , lại gần : " Lại tưới à , con có vẻ đặc biệt quý hoa này "

Bùi Túc gật đầu một cái : " Một người bạn tặng "

" Ồ " Vương Y nâng ly uống một hớp , gió đêm nhàn nhạt thoáng qua , bà híp mắt : " À dì nhớ tiểu Tinh hôm qua cũng mang một chậu hoa tới đúng không ? Con phải chăm sóc thật tốt , đừng phụ lòng thành của người ta "

Bùi Túc đổi hướng tưới nước , đưa tay nhẹ nhàng gảy phiến lá , trong nháy mắt chợt nhớ đến lúc Hà Liêu Tinh kéo cánh tay cậu , nói sẽ không bao giờ ngắt lá cây .

Đôi mắt thiếu niên màu hổ phách nhạt, thoạt nhìn như biết nói , hạ giọng hết mức , khuôn mặt so với thường ngày càng mềm mại thêm mấy phần , hoàn toàn không có loại ương ngạnh lộ liễu như khi xung đột với người khác trong ngõ hẹp , như một chú mèo ngoan ngoãn , hiền lành .

Bên môi Bùi Túc hiện lên một nét cười khó mà nhận ra , cậu đáp một tiếng , đi đến bên chậu cây hoa tím tam sắc , tưới nước cho nó .

Vương Y vẫn là lần đầu tiên thấy Bùi Túc cười , nhất thời thấy ngạc nhiên , chà chà hai tiếng , thản nhiên hỏi : " Hôm nay bổ túc cho tiểu Tinh thế nào? "

Bùi Túc nhớ đến trình độ phiên dịch vô cùng thê thảm kia của Hà Liêu Tinh , ngừng một lúc , đánh giá tương đối vào trọng tâm : "Cậu ấy rất thông minh "

Đây là nói thật, Hà Liêu Tinh mất căn bản, nhưng sau mấy câu chỉ dẫn của Bùi Túc, cậu có thể làm phép loại suy* , học một biết mười , thuận lợi mà chính xác phiên dịch văn Hán cổ .

* ( Nguyên văn : 触类旁通 , Hán Việt : " xúc loại bàng thông " - thành ngữ tiếng Hán ) ( Nghĩa tượng trưng : Suy luận loại suy xuất phát từ sự giống nhau có thực của hai đối tượng đó , để đưa ra kết luận ) ( Ý nghĩa : hiểu được xu thế và quy luật biến hóa của sự vật , từ đó suy ra hiểu được xu thế và quy luật biến hóa của sự vật đồng dạng , xuất xứ từ " Chu Dịch – Hệ từ thượng " – nguồn Wikipedia & Baidu )

Bùi Túc một khi không nhìn cậu , cậu vẫn thích đào ngũ , cảm giác mất tập trung , thấy bản thân như một con chim bị nhốt trong lồng , hướng về phía bầu trời tự do.

" Vậy mới đúng , ngoài con ra , tiểu Tinh là đứa nhỏ thông minh nhất mà dì từng thấy " Rõ ràng là đang khen con nhà người ta , mà Vương Y dường như cũng cảm kích thay : " Dì nghe nói hai hôm nay hai con đều ra ngoài ? Đi làm những việc gì vậy ? "

Bùi Túc đặt bình nước sang một bên , đứng dưới giàn dây leo quấn quanh giá để hoa , bóng râm rơi xuống trên gò má góc cạnh của cậu , đổ xuống từng mảng sáng tối đan xen : " Đến trường "

Những thứ khác Bùi Túc không nói , đây là chuyện cá nhân của Hà Liêu Tinh .

Trên thực tế , cậu thừa biết Hà Liêu Tinh kỳ thực cũng không muốn uống trà sữa gì cho cam , cậu chỉ là sợ Bùi Túc mới đến , chưa quen bốn bề nơi đây .

Một chút thiện ý ẩn trong những hành động nhỏ nhặt đó , Bùi Túc đều hiểu .

" À đúng rồi , con đi nộp bài thi đúng không ? Xem đầu óc dì này , bài thi đấy là dì ký nhận cơ mà " Vương Y vỗ vỗ đầu mình , than thở mà lắc đầu : " Người đã già , trí nhớ không được tốt , Nhất Trung sắp khai giảng rồi , A Túc con xem một lát nữa cần chuẩn bị cái gì , thiếu cái gì thì nói với dì "

Hà Liêu Tinh nửa đêm bụng đói cồn cào đến tỉnh giấc , cậu từ trong phòng đi ra , dưới lầu tự bao giờ đã tĩnh mịch , đến một động tĩnh cũng không có .

Lúc cậu xuống lầu , cha Hà ngồi trên ghế sa lông xem điện thoại , thấy cậu xuống , mở lời : " Trong bếp có đồ ăn , con muốn ăn cái gì tự lấy đi "

Hà Liêu Tinh đáp một tiếng , có chút buồn bực : " Sao cha còn chưa đi ngủ ? "

"Mẹ con không khỏe , bệnh cũ lại tái phát , đang nghỉ trên tầng ba , cha cũng không ngủ được , dứt khoát dậy coi chừng , sợ bà ấy xảy ra chuyện gì " Cha Hà mệt mỏi xoa mi tâm .

Khi nghe thấy hai chữ tầng ba này , Hà Liêu Tinh trầm mặc , ậm ừ một hồi , chậm rãi nói : " Cha , con muốn bàn việc này với cha "

Cha Hà tiếp tục lướt điện thoại : " Hết tiền xài ? "

" Không phải " Hà Liêu Tinh đi tới một bên ghế sô-pha , ngồi ở bên cạnh ông , 4 mắt nhìn nhau , " Ngày mai khai giảng , con muốn chuyển vào kí túc xá của trường ở "

-

Hôm nay - ngày cuối cùng của kì nghỉ hè , kết thúc chuỗi ngày rong ruổi của Hà Tiêu Linh ...

Như thường lệ , Nhất Trung vẫn luôn có truyền thống mời đại diện học sinh tiêu biểu của từng khối lên phát biểu cảm nghĩ cũng như đọc lời nhắn nhủ cùng thông điệp vào ngày khai giảng , vì vậy mỗi lần vào năm học mới , diễn đàn của trường vẫn luôn nổi lên những chủ đề về các đại diện học sinh xuất sắc của năm vừa qua cũng như các bậc hậu bối sắp vào trường .

-

Diễn đàn Nhất Trung

[ SẮP ĐẾN NGÀY KHAI GIẢNG , MỌI NGƯỜI NGHĨ NĂM NAY ĐẠI DIỆN HỌC SINH XUẤT SẮC CỦA CÁC KHỐI LÀ AI ? NHÂN TIỆN , TUI CŨNG TÒ MÒ NHAN SẮC CỦA CÁC BÉ NĂM NHẤT GHÊ ]

Bình luận :

- Năm nay có lẽ là đáng mong chờ lắm , tôi nghe đồn nam sinh mới của năm hai rất đặc biệt ưu tú nha , không những thế nhan sắc cũng rất đỉnh luôn

- Omg thật á , lầu trên nói vậy làm tui hào hứng ghê

- Nhạt nhẽo

- Hóng diện mạo mấy bé lớp 10 nha

- Năm nay khối 11 có vẻ căng , tui nghe đồn nam sinh mới của lớp một năm 2 vừa chỉ mới làm bài kiểm tra đánh giá năng lực thôi mà điểm số đã bỏ xa hạng nhất năm ngoái rồi á , hóng ghê zậy đó

- Omg thiệt hả mấy má , hóng hóng a

Bài viết trên chỉ sau vài tiếng đã chễm chệ trên top 1 chủ đề hot nhất diễn đàn Nhất Trung , ai ai cũng tò mò về thân phận của vị tân học bá , bao suy đoán cùng sự háo hức của các bạn học đều dồn về ngày khai giảng sắp tới .

-

Ngày Nhất Trung Xuân Thành khai giảng , tinh không vạn lý*, mặt trời chói chang nhàn nhạt tỏa từng tia nắng ấm áp lên những tán hoa mộc lan ở bên đường Lam Hải Biệt Uyển , trông đặc biệt xanh biếc , nhiều thêm mấy phần sức sống , bầu trời xanh thẳm một màu .

* ( Nguyên văn: 晴空万里 ) ( Thành ngữ tiếng Hán ) ( Ý nghĩa : hình dung bầu trời sáng sủa, không mây – nguồn Baidu )

Tối hôm trước , Hà Liêu Tinh gửi tin nhắn cho Bùi Túc dặn cậu sáng hôm nay 7 giờ chờ trước cổng nhà cậu rồi cùng đến trường , sau đó chính cậu lại ngủ quên . 

Lúc rời , giường nhìn đồng hồ báo thức , nhất thời náo loạn .

Đến lúc Hà Liêu Tinh cắn bánh bao cầm sữa chua vội vội vàng vàng ra khỏi cửa , Bùi Túc đã ngồi trên xe đạp , không biết đã đợi ở đấy bao lâu .

Nắng vàng hòa với gió thanh , vang vọng hòa ca cùng tiếng chim hót , những mảng sáng ấm áp lóe lên , chiếu xuống lá rụng cùng những cánh hoa hồng phấn trên mặt đất .

Thiếu niên dáng người cao gầy một chân chống trên đất , khuỷu tay chống lên ghi đông , bên tai đeo tai nghe màu trắng , gương mặt tuấn khí sạch sẽ .

Chân thực như một bức họa .

Hà Liêu Tinh liếc nhìn thời gian , vội vội vàng vàng chạy vọt tới : " Thật xin lỗi , ngủ quên , chúng ta đi thôi ! "

Nhất Trung của Xuân Thành trước và sau khai giảng là hai bộ dạng khác nhau hoàn toàn , lúc trước khi họ đến , phần lớn hàng quán ở đây đều trong trạng thái tạm nghỉ , lúc này Nhất Trung vừa tựu trường , các cửa hàng xung quanh lập tức đồng loạt mở cửa , có cửa hàng vì muốn nổi bật hơn , còn đặc biệt treo đèn lồng mừng màu đỏ ở cửa tiệm, đưa mắt nhìn , thấy vô cùng náo nhiệt .

Lúc đến trường , vừa kịp 5 phút sau là chuông reo .

Hà Liêu Tinh hỏi Bùi Túc : " Năm hai phân khoa văn lý*, cậu biết cậu ở lớp nào chứ ? "

* ( Ý nghĩa : nói cho dễ hiểu thì chính là phân ban ' ban khoa học tự nhiên ( toán , lý , hóa , sinh , địa , các môn thiên về sử dụng trí óc ) ' và ' ban khoa học xã hội ( văn , anh văn , ... các môn thiên về tư duy ) ' , ở hệ thống giáo dục ở mình thì lên cấp 3 sẽ được chia ban và học theo khối )  

Bùi Túc : " Chắc là lớp một "

Bùi Túc vừa nói , vừa lấy tai nghe xuống bỏ vào trong túi , tư thế rất thản nhiên .

Kết quả chia lớp của Hà Liêu Tinh đã sớm gửi tới điện thoại di động của phụ huynh , cũng là ở lớp một , nghe vậy , cậu yên tâm : " Vậy thì tốt , mình cũng ở lớp một "

 Trước cửa lớp một người ngã ngựa đổ*, cũng không biết náo nhiệt cái gì , Hà Liêu Tinh vốn vẫn thích chen vào đám đông , lần này còn chưa kịp chen , đã bị gọi vào phòng giáo viên.

* ( Nguyên văn : 人满为患 , Hán Việt : " nhân mãn vi hoạn " ) ( Thành ngữ tiếng Hán ) ( Ý nghĩa : bởi vì có nhiều người mà tạo thành vấn đề hoặc phiền phức  – nguồn Baidu ) 

*Giáo viên chủ nhiệm của lớp một năm hai là Lý Xuân Hoa , vốn cũng đã theo lớp từ năm nhất .

* ( Ý nghĩa : Tức là năm ngoái cô đã chủ nhiệm lớp một , năm nay lớp một đã thành năm hai và cô vẫn tiếp tục chủ nhiệm ) 

Lý Xuân Hoa cầm trên tay bảng đánh giá kết quả học tập xếp lớp mới của học sinh , tầm mắt rơi lên Hà Liêu Tinh ở dòng cuối cùng , nhìn tổng điểm không chui lọt mắt của cậu , buổi sáng thở dài không biết bao nhiêu lần .

Lúc này cậu đến , cô đưa tay vỗ xuống bàn , nâng mặt : " Hà Liêu Tinh , em biết tại sao cô gọi em tới không ? "

Hà Liêu Tinh : " Em biết ạ , là vì thành tích "

Đây đều là quy trình chuẩn bị khai giảng , Hà Liêu Tinh không biết đã bị thầy cô gọi lên nói chuyện bao nhiêu lần , nói chuyện tới mức có kinh nghiệm , đến hôm nay cậu đã thành thục nắm giữ các loại kỹ năng nói chuyện mò cá , thậm chí còn có thể vừa nghe thầy cô dạy bảo vừa phân tâm , còn có thể đếm cái chậu hoa trước cửa sổ có bao nhiêu cái lá .

Nói ba phút , Lý Xuân Hoa cũng mệt mỏi , ngưng lại uống một hớp nước : " Bài tập hè của em làm xong chưa ? "

Hà Liêu Tinh từ trong cặp sách lấy ra một xấp bài .

Lý Xuân Hoa tùy ý lật vài trang , sau đó liền tập trung lên bài tập Ngữ Văn , cô rút bài tập Văn ra , bài tập Văn của Hà Liêu Tinh rất đặc sắc , liếc mắt nhìn qua bắt mắt nhất không phải bài làm , mà là tranh vẽ của cậu .

Trán Lý Xuân Hoa nổi gân xanh hai lần , riết cũng đã quen rồi .

Cô lặng lẽ an ủi mình , Hà Liêu Tinh tuy rằng thành tích kém hơn so với những học sinh khác thế nhưng tốt xấu cậu cũng biết nghe lời , không khó quản , còn có tài nghệ , nhìn tranh này , vẽ rất giống thật .

Cô đã sớm nghĩ trong lòng rồi , chuẩn bị nói về vấn đề bài tập ít nhất năm phút đồng hồ , nhưng khi đảo qua bài làm , nhất thời sửng sốt một chút .

Bài tập này ... Sao lại trông giống như chính em ấy làm?

Lý Xuân Hoa nhìn kỹ các ký hiệu , đánh dấu lưu ý trên bài tập , kinh ngạc nói : " Em tự mình làm bài à ? "

" Vâng ạ " Hà Liêu Tinh cũng sửng sốt một chút , nhất thời không hiểu cô kinh ngạc điều gì : " Em còn sắp tự mình học bài đấy "

Có thể là vì Hà Liêu Tinh rốt cuộc cũng biết tự giác , cuộc nói chuyện lần này chỉ kéo dài mười phút , Lý Xuân Hoa liền bỏ qua cho cậu .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro