Chap 2 : Anti fan và nỗi đau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Reng Reng "

" Hú , xong rồi !!" Yukiko úp mặt xuống bàn , vui sướng kêu to. Tôi cũng vui không kém o(`ω' )o . Môn toán ở đây quá là khó mà TTwTT. Bỗng dưng bụng tôi kêu réo lên(。-_-。) . Cũng may là nó kêu nhỏ nếu kêu to chắc tôi phải đào đất chui xuống quá =v=". Yukiko bật dậy nhanh như chớp , làm ai trong lớp cũng phải đứng tim (_ _") . Con bé kéo tôi xuống căng-teen với tốc độ ánh sáng (・・;) , làm tôi hoa hết cả mắt. Toi lí nhí hỏi:

" Yu..ki..ko , cậu..định..hại..tớ sao ..@@"

" À xin lỗi cậu Haru , tại bánh kẹp thịt nướng chỉ có 10 cái thôi , thế nên là tớ phải lôi cậu đi thật nhanh !!!" Yukiko phấn khích nói .

Bánh kẹp thịt nướng (≧∇≦)món yêu thích nhất của tôi đó >w< . Thế là kẻ phấn khởi và kẻ cực kì phấn khởi lôi kéo nhau đến chỗ bán cực nhanh. Bánh kẹp thịt nướng , đợi chị nhe em ( ' ▽ ' )ノ.

Ai ngờ

...

...

...

...

10 CÁI BÁNH MÌ KẸP THỊT NƯỚNG HẾT SẠCH RỒII!!!!(つД')ノ

Holy shit !!!

Yukiko đập bàn hỏi bác bán bánh:

" BÁC , ĐỨA NÀO ĐÃ MUA HẾT 10 CÁI BÁNH MÌ RỒI ?!?!?"

" À .. À mấy đứa con gái là fan của thằng Shin mua hết rồi .." Bác bán hàng nhìn Yukiko đang tỏa ra chướng khí , lau lau mồ hoi nói.

....

LẠI

TÊN

ĐÓ

!!!!!!!

Tôi đen mặt , kéo Yukiko đang tràn đầy thất vọng về lớp . Quả nhiên ...

Bọn con gái đang vây quanh chỗ ngồi hắn , chĩa cái bánh mì ta trước mặt hắn , giọng nũng nịu đòi hắn cầm lấy bánh mì của chúng nó (*`へ'*) .

" Ức chế quá điiiiiii !!!! Đây không có mà ăn mà tên kia lại có 1đống !!!! " 1 tên con trai nào đó kêu lên . Tôi chán nản, vào trong lớp lấy hộp bento mà tôi tự làm ( phòng hết đồ ăn :v ) , thì đâm phải con bé nào đó, làm rơi bánh mì trên tay nó. Tôi cười mãn nguyện ψ(`∇')ψ . Con bé đó giận đỏ mặt , quay sang quát tôi :

" Con kia , mày đi đứng kiểu gì vậy ? Làm rơi bánh mì tao làm cho Shin-sama rồi !!"

Tôi muốn nôn quá đi (つД')ノ nó mà tự làm á (*`へ'*) nói dối không chớp mắt ! Tôi hừ lạnh 1 tiếng , nói với giọng lạnh tanh :

" Không phải lỗi của tôi , do cô không chịu tránh đường đó chứ ? Mà bánh mì cô tự làm á? Nhìn cũng biết là do bác đầu bếp ở căng-teen làm rồi ! Vẫn còn cái tem an toàn thực phẩm kìa!"

Con bé kia nghe xong , nhanh chóng cầm cái bánh mì rơi xuống chạy nhanh ra khỏi lớp . Mọi người trong lớp cười ầm lên ( ' ▽ ' )ノ . Tôi đang bước ra ngoài thì có cái giọng trầm cất lên :

" Cô khá nhỉ ? Dám làm fan của tôi xấu hổ , đồ ngốc ."

" Cho cô ta chừa cái tội ngán đường tôi ." Tôi lạnh nhạt nói.

Tức lắm chứ bộ (>o<*) lấy hết bánh kẹp thịt nướng của tôi (*`へ'*)

Hắn cười nửa miệng , rồi nói với đứa fan của hắn :

" Mau đưa cái bánh mì của cô cho cô ta đi , tôi sẽ cho cô số điện thoại của tôi. "

Con bé kia vui sướng hét lên , chạy tới đưa bánh mì cho tôi , quỳ xuống cảm ơn tôi (・・;) . Tôi hơi sợ , sợ cái kiểu đó , làm toi nhớ lại cái kí ức đó ...

Tôi hơi run , sau đó cầm lấy cái bánh trên tay cô ta , liền kéo Yukiko đi thật nhanh lên sân thượng. Yukiko hạnh phúc cầm lấy bánh mì, ôm lấy cổ tôi :

" Aaa~ yêu cậu quá đi Haru ~ mà sao tên Shin đó dễ vậy ?"

" chịu ? " tôi lắc đầu. Mà sao hắn hiểu tôi vậy (•0_0•)?

Mở hộp bento ra ăn , tôi lại chợt nghĩ về hắn.

Tôi và hắn là bạn thân từ hồi bé tí. Ngày xưa tôi luôn bị bắt nạt , hắn luôn che chở cho tôi , bênh tôi ,tôi rất vui. Tôi học cùng hắn đến năm cấp 3 thì hắn chuyển sang Anh học . Buồn lắm chứ bộ ( i _ i )không có đứa luôn mua đồ ăn cho tôi (i ___ i). Giờ thì gặp lại hắn , thật là ngứa mắt mà (*`へ'*)

Tối về đến nhà , tôi liền lên máy tính viết truyện . Bỗng tin nhắn của Yukiko hiện lên trên màn hình , tôi đang uống nước mà sặc gần chết . Nó bảo tôi rằng có luôn page Anti tôi trên FB ( ' ▽ ' )ノ.

Chắc là cái con bé chị tôi làm bẽ mặt đây ψ(`∇')ψ . Tôi mặc kệ , ngồi xem Anime .

Lần này người quấy rầy tôi chính là mẹ . Tôi sợ , không muốn nghe máy, nhưng bắt buộc phải nghe.

" M..mẹ à .."

" Haru , ngày mai sang nhà thằng Việt ở , không nói nhiều !"

Việt là tên thật của hắn , tên Shin ý ( -_-") .

"Nhưng .."

" Không nhưng nhị gì hết !! " mẹ tôi quát lên. Sau đó mẹ tôi tắt máy. Tôi mệt mỏi , mẹ tôi lúc nào cũng vậy, chưa bao giờ quan tâm tới tôi , không bao giờ nghe ý kiến tôi , luôn coi tôi là đứa con không tài . Haizz , mà tôi phải sang nhà hắn sống á Σ(・□・;)khôngggggg TT^TT

-----------2 bi con từn :3------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro