Tập 04: Cuộc tẩu thoát của Rimuru

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đảo Maldives.

Như Ceil đã nói, tôi cảm nhận được một cá thể mạnh trên hòn đảo này.

Mỗi con ở bốn phía của hòn đảo.

Có vẻ như bọn chúng đều có lãnh thổ riêng.

Và ở giữa hòn đảo, tôi có thể cảm nhận được hạt giống chúa quỷ. Điều kì lạ ở đây là những con quái vật này đang chiến đấu với nhau nhưng chúng không có ý niệm tàn sát lẫn nhau nhằm tạo trạng thái cân bằng cho hòn đảo.

Có lẽ vẫn còn nhiều quái vật có sức mạnh ngang bằng với cấp chúa quỷ khi chưa thức tỉnh đang lẩn trốn ở các khu vực khác nhau trên thế giới chỉ vì chúng vẫn không có trí thông minh.

Lần này, chúng tôi tình cờ tìm thấy một trong những con quái vật đó.

(Hmm, Laplace đang dự định làm gì  tiếp theo nhỉ?)

Trong khi cảm thấy phấn khích về sự kiện lần này, tôi nhìn về phía Laplace.

「Và bây giờ ta sẽ cho các ngươi một buổi huấn luyện nho nhỏ  trước khi trở thành tay sai cho ta fufufu.」

「Đừng có đùa! Bọn ta sẽ giải quyết vấn đề này ở đây. Và không có ai sẽ trở thành tay sai của ngươi, Guuahh !!」

Khi chúng tôi xuống tàu, Laplace bắt đầu bài phát biểu của mình.

Sinh viên của các học viện khác nhau được xếp hàng tương ứng, với người hướng dẫn của họ ở phía trước.

Bao gồm các giáo viên hướng dẫn và bảo vệ, có hơn 100 người ở đó.

Có vẻ như có khoảng 30 người từ mỗi học viện trên máy bay.

Thật là tốt khi họ ngoan ngoãn xuống tàu.

Rốt cuộc, nếu chẳng may đám người đó nổi xung và làm chầy xước con tàu hay gì đó, Laplace chắc chắn sẽ phát điên lên, thật đấy.

Hmm, có lẽ họ đang nghĩ đến việc lợi dụng con tàu để chốn thoát sau khi đánh bại Laplace ở đây, vì vậy cả hai bên quyết định chiến đấu nơi cách xa con tàu.

Và vì vậy, ngay khi Laplace bắt đầu lời của mình, một trong những người hướng dẫn đã nhảy vào. Kết quả là anh ta ăn nguyên một cú đấm từ Tia.

Thật không may, khoảng cách thực lực đôi bên là quá lớn, 10 năm kể từ cuộc đại chiến, cuộc sống trong thời bình đã khiến sức mạnh con người bị hao hụt đi không ít  và vì vậy họ chống lại đội của Laplace được.

「Fuffuffufu. Nếu các người muốn chống lại tôi thì... như  vậy đấy. Tôi sẽ cho các ngươi thấy rõ sự khác biệt về sức mạnh của chúng ta như thế nào.」

Laplace khiêu khích và dang rộng đôi tay.

「Tên khốn!」

「Ngươi dám coi thường bọn ta?! ta sẽ cho ngươi thấy sức mạnh thất sự của bon ta!」

「Chúng tôi sẽ bảo vệ các bạn. nên hay yên tâm!」

Và thế là họ tiếp tục.

Trong khi nói điều đó, họ đã vạch ra kế hoạch để đối mặt với Laplace.

Họ đã giao lại tất cả vũ khí của mình trên chuyến bay và giờ bọn họ chẳng có lấy tấc sắt phòng thân.

「Ra đi,  Thiên kiếm! ma thuật sáng tạo: Tạo vũ khí !!」

Có một giáo viên đã dùng phép thuật để tạo ra vũ khí và đưa chúng cho tất cả những giáo viên khác.

Mặc dù các vũ khí có giới hạn thời gian, nhưng chúng khá mạnh vì chúng phản hồi với sức mạnh của người dùng.

Xem xét kỹ năng của người giáo viên đó, những thanh kiếm kia có lẽ tồn tại được khoảng 10 phút .

4 người hướng dẫn khác đều thuộc loại chiến đấu.

Và ngay khi tất cả bọn họ có vũ khí, cuộc chiến đã bắt đầu.

Tôi thậm chí không cần phải nói ra kết quả.

Các giáo viên đã cố gắng hết sức. Điều đó thực sự khó khăn đối với họ.

Thực tế chỉ là quá khắc nghiệt.

Những người thậm chí không vượt qua rank A cũng không thể sánh được với riêng Tia.

「S-sensei!」

「Đ-Đến cả thầy Brown cũng...!」

Theo tôi quan sát.

Những tiếng khóc nức nở của các sinh viên có thể được nghe thấy từ đâu đó.

Tôi cũng khá thông cảm cho họ khi phải làm điều này nhưng tôi không làm ngơ những sự việc lần này  cả về những điều mờ ám đang diễn ra trong các học viện.

Tôi khẽ gật đầu hài lòng với Laplace.

「Fufu Thế nào, siêu mạnh luôn ~! Có kẻ ngốc nào còn lại vẫn muốn chống lại ta không?」

「Tạo dáng các kiểu, anh ta liếc qua các sinh viên và nhẹ nhàng "áp đảo" họ.」

Sự xuất hiện của anh giờ đang toát lên một cảm giác dị dị mà trông hợp với tính cách anh ta ấy.

「Vâng, bây giờ vì tất cả chúng ta đã hiểu rõ tình hình hiện tại của mình, và tất cả các bạn phải đeo cái này vào tay ~!」

Laplace thu hút sự chú ý của mọi người bằng cách búng ngón tay và đưa ra một chiếc vòng tay.

Đó là một vật phẩm ma thuật gọi là vòng đeo tay ký sinh.

Đây là một công cụ hỗ trợ được thực hiện bởi nhóm nghiên cứu để giúp chinh phục mê cung và nó hiển thị thông tin của người đeo nó theo số.

Nó cũng có thế ước lượng sức mạnh của quái vật bạn đánh bại và là một sản phẩm thử nghiệm để giúp dễ dàng nhìn thấy điểm số của một người.

Nó được tạo ra để ghi lại và dánh giá những con quái vật đã đánh bại hoặc những cái bẫy mà bạn tháo gỡ.

Nếu những người thách thức chinh phục mê cung có trang bị chiếc vòng này, khi họ chết hoặc quay trở lại, họ có thể nhìn thấy tổng số điểm của họ.

Và chúng tôi chuẩn bị miễn phí tùy thuộc vào số đó.

Tôi nhớ một dự án như vậy được đưa ra trong cuộc họp trước.

Laplace có lẽ đã mang theo món đồ đó.

Tuyệt vời. Chúng tôi có thể có đợt kiểm tra hiệu suất của vòng đeo tay.

Ngoài ra, mục tiêu của Laplace cũng có thể là-

「 Số điểm được hiển thị trên vòng đeo tay này. Tôi có thể biết cách các bạn sinh tồn trên hòn đảo này chỉ bằng một cái liếc mắt. Tôi nghĩ rằng mọi người có thể hiểu làm thế nào nó hoạt động chỉ từ đó nhưng vì tôi thực sự tử tế, nên tôi sẽ giải thích chính xác!  đầu tiên bạn phải vượt qua bài hấn luyện để trở thành cấp dưới của tôi là sống sót sau một tuần ở hòn đảo này. Nhưng chỉ sống sót có vẻ nhàm chán nên tôi cũng sẽ loại bỏ những người có điểm thấp nhất! Bây giờ, không phải nó đã trở nên thú vị hơn sao? các người hiểu ý tôi đối với những người thấp điểm mà, phải không? Chà, vậy thì, đây là khởi đầu của một trò chơi sinh tồn thú vị, thú vị ~!」

Lời nói của anh ta nghe sai sai nhưng tôi đoán nó sẽ ổn.

Nhưng có vẻ như cậu ta hoàn toàn thích thú với vai diễn này, từ cách cậu ta giải thích một cách vui vẻ.

Theo tôi nghĩ, có lẽ anh ta có kế hoạch thúc đẩy các sinh viên sử dụng số vòng đeo tay này.

Và trước khi tôi biết điều đó, Tia đã đi khắp nơi phát trang bị cho họ.

「Xin đợi chút! Ít nhất, ngài có cho chúng tôi biết thang điểm tối thiểu của chúng tôi không ?!」

Oh? Để đặt một câu hỏi trong tình huống này - học sinh đấy phải rất can đảm.

Khi tôi nhìn kỹ, tôi nhận ra đó là cậu thanh niên tóc đỏ lúc trước đang đứng nên cố gắng hỏi Laplace.

「oh! tý quên~ , Thật ra,  ta vẫn chưa có suy nghĩ gì về nó.」

Trong khi vẫn đang trưng cái biểu cảm kỳ lạ của mình, Laplace liếc nhìn tôi chờ đợi sự cứu giúp.

Đừng nói với tôi là hắn chưa tính trước về việc này nhá?!

Hay đúng hơn, thật rắc rối nếu hắn nhờ đến tôi giúp đỡ trong tình huống này. Tôi đoán là không còn cách nào nữa rồi.

Nếu tôi sử dụng quá nhiều khả năng của mình, họ sẽ lần ra. Và nếu dừng thời gian lại thì là điều không thể với Laplace vì không thể di chuyển trong thế giới này được.

Tuy nhiên, ở khoảng cách này, có thể sử dụng 『truyền suy nghĩ』 và 『gia tốc duy nghĩ 』 để cho cuộc trò chuyện suy nghĩ nãy đạt tốc độ cực nhanh.

Nếu tốc độ xử lý được tăng tốc 10.000 lần, 1 giây sẽ bằng 166 phút.

Trong khi nghĩ về nó như một sự phiền phức, tôi đã sử dụng 『truyền suy nghĩ』 và 『gia tốc duy nghĩ 』 cho Laplace và phi hành đoàn của anh ta.


       ◇ ◇ ◇ 


Khoảnh khắc tôi sử dụng kỹ năng.

Chúc một ngày tốt lành, Rimuru-sama! Ngài thấy diễn xuất của tôi như thế nào?

Đã được một thời gian rồi, Rimuru-sama! Có ổn không khi để phần còn lại cho chúng tôi?

Họ chào tôi, như thể họ đang chờ đợi nó.

Cũng tốt để lại cho họ nhưng tôi có thời gian nên tôi quyết định lắng nghe kế hoạch của họ.

「Oi, Laplace. Bộ ngươi đã không nghĩ gì về trường hợp này, phải không?」

「Không, không, tôi đã suy nghĩ một chút, về nó. Nhưng chỉ là tôi không nghĩ sẽ đưa ra hình phạt nào nếu họ đạt điểm dưới thang điểm nhất định hoặc thậm chí là không có điểm nào sẽ xảy ra vì tôi không biết các học sinh. Tôi không nghĩ rằng sinh vien kia sẽ đặc biệt yêu cầu về số điểm nhất định」

Có vẻ như Laplace đã lên kế hoạch hành động sau khi nhìn thấy kết quả vừa rồi.

Đúng là anh ta không thể tự đưa cho họ một con số hợp lý vì anh ta không biết liệu các học sinh có thể ghi được bao nhiêu.

Vào những lúc như vậy, tốt nhất cứ nói 'đó ~ là ~ a ~ bí mật ~!', Đồ ngốc~!

Hmm! cái biểu cảm đó.

Với biểu cảm 'oops' trên mặt, Laplace gãi đầu.

Anh ta luôn hành động sắc sảo và cẩn trọng nhưng những lúc thế này anh ta chỉ quên lắp não.

「Bây giờ, không phải lúc để tôi nói điều này, vì vậy hãy quyết định số điểm nhanh lên.」

Tôi đã quay lại chủ để ban đầu, có vẻ tôi hơi đi xa quá rồi.

Để xem xét, trước tiên hãy xác nhận cách thức hoạt động và phương pháp chấm điểm của vòng đeo tay này.

Hanh động cảnh báo: 1-10 điểm

Hành động đàm phán: 1-10 điểm

Quái vật chinh phục: Dưới E - 1 điểm

D - 2 đến 5 điểm

C - 6 đến 30 điểm

B - 31 đến 100 điểm

A - 500 điểm

Trên A - 10.000 điểm ~

Phong trào giải cứu: 1-30 điểm

Chuyển động cản trở: -1 đến -100 điểm * Không xuống dưới 0

Hành động nguy hiểm: Thiết lập lại điểm

Giết người: Điểm cố định bằng không

Tôi nghĩ đó là về cách nó được thiết lập ít nhiều.

các mục như『Hành động』 và 『phong trào』là các lĩnh vực mà cá nhân được thưởng điểm nhưng trong 『chinh phạt』, cả nhóm sẽ chia sẻ điểm.

Tuy nhiên, tôi sẽ chỉnh nó để tất cả nên sẽ có ít nhất 1 điểm.

Nó như một phao cứu sinh ,vì nếu không nó sẽ thành vấn đề khá quan trọng.

Tất nhiên, tôi sẽ không cho họ một điểm ngay cả khi họ thành lập một nhóm và đánh bại một con quái vật dưới cấp E.

Không cần phải nói nhưng nếu một người chinh phục một con quái vật, họ sẽ nhận được tất cả số điểm.

Tuy nhiên, có nguy hiểm khi đi chọn theo cách đó.

「Ví dụ, mặc dù có những quái vật trên cấp A trong quái vật này, nhưng chúng sẽ không để mọi người có thể săn lùng chúng.

Đối đầu với một quái vật hạng A, cần phải có 5 nhà thám hiểm được xếp hạng rank B + để đôi bên ngang nhau.

Đây là cấp bậc thấp nhất hiện tại của mê cung nhưng ngay cả những với 6 nhà mảo hiểm giả  cũng sẽ gặp khó khăn để đối phó với nó.

Để đánh bại những con quái vật này một cách an toàn, ít nhất gấp đôi số lượng thành viên là cần thiết.

Sẽ thật tuyệt nếu những học sinh thậm chí chưa đạt rank B có thể săn quái vật hạng C trong một nhóm.

Thực tế, thật khó để những sinh viên này có được 100 điểm trong một tuần.

Tôi thấy, họ sẽ phải đạt được 100 điểm bằng cách cố gắng hết sức.」

Laplace nói với vẻ trầm ngâm sau khi nghe lời giải thích của tôi.

「Đối với các sinh viên, ngay cả khi họ săn một con quái hạng D, họ sẽ chỉ nhận được 1 điểm mỗi con. Họ sẽ không thể đạt được 100 điểm ngay cả khi họ đánh bại 14 con quái mỗi ngày.」

Từ khi bắt đầu, đây không phải là một vùng đất quái vật hay bất cứ thứ gì khiến quái vật sẽ xuất hiện lần lượt như trong mê cung.

Đứng đầu là nhưng quái vật loại Tai họa.

Tôi đã xác nhận một "quái vật nguy hiểm" ở mỗi góc của hòn đảo.

Chỉ có 5 người vượt qua hạng A.

Bên cạnh đó, có vẻ như có một vài quái vật xếp hạng A khác.

Với con đầu đàn, có lẽ đang gia tăng số lượng và chủng tộc.

Nhưng ngay cả khi đó, có khoảng vài chục quái vật hạng B và vài trăm quái vật cấp C.

Và chỉ có vài ngàn quái vật hạng D.

Nếu 100 sinh viên săn được 100 quái vật hạng D, họ sẽ cần 10.000 quái vật cấp D.

Nhưng số lượng quái vật như vậy không tồn tại ở hòn đảo này và vì vậy chúng không có lựa chọn nào khác ngoài việc tìm kiếm những quái vật hạng C nguy hiểm.

Hay đúng hơn, nếu họ làm đi quá đà thì nó sẽ phá vỡ hệ sinh thái của hòn đảo và tôi nghi ngờ vua của hòn đảo không để ngơ việc đó đâu.

Vì vậy, về mặt logic, đó là điều không nên.

Thực tế là số lượng quái vật ít hơn có nghĩa là nguy hiểm cũng ít hơn.

Và đó là lý do tại sao chúng tôi lại chọn hòn đảo này - bởi vì chúng tôi có thể xác nhận sự an toàn của họ. Sẽ không nguy hiểm trừ khi họ tự mình thách thức chúa tể bán quỷ.

Đối với tôi, tôi muốn họ học được cách hợp tác với những người khác ở đây.

Những người kiêu ngạo, những người vô cảm và thậm chí cả những người không tin cả vào chính mình.

Bằng cách làm việc chăm chỉ ở đây, họ sẽ học được về sự bất lực của họ với việc làm việc cùng với những người khác quan trọng như thế nào và về cách họ có thể chứng minh là mình có hữu ích.

Mục đích của tôi là làm cho họ tìm thấy thứ gì đó mà họ đang thiếu xót.

「Không cần chứng minh mình bằng cách thách thức vị vua của hòn đảo hoặc làm điều gì đó mạo hiểm.」

Và tôi giải thích với Laplace.

Laplace và Tia chăm chú lắng nghe.

Có vẻ như họ đã thống nhất với nhau.

「Sau đó, chúng ta hãy làm cho số điểm cần vượt qua là 30. Nhưng còn hình phạt thì sao?」

「Thì cứ làm theo những gì mà cậu thích.」

「Thật sao? làm theo bất cứ thứ gì tôi thích kể cả nó hơi Điên sao?!」

「Phải. Ngươi không nghĩ rằng để một thằng ngốc như vậy trong học viện là đáng được tha thứ sao?」

「T-Tạ ơn ngài !!」

Laplace trông vô cùng hạnh phúc.

Có vẻ như Tia không hiểu lắm nhưng cô ấy đã hiểu sau dòng tiếp theo của tôi.

「Một năm. Tôi sẽ để chúng cho cậu trong một năm, Laplace-chan」

「Cảm ơn ngài rất nhiều! Nghĩ thôi cũng khiến tôi phấn kích rồi. À còn về giấy phép chấp hành thì sao...?」

「Tôi không ngại đưa nó cho cậu nếu cậu còn nghi ngờ về điều đó」

「Thật thất lễ! Tôi tin Rimuru-sama từ tận đáy lòng!」

Laplace trông rất hạnh phúc đến nỗi cảm giác như anh ta sẽ nhảy lên nói 'yahoo!' bất cứ lúc nào

Có vẻ như Tia cũng bắt kịp khi cô ấy nở một nụ cười tự mãn.

Tôi đoán đó như mòn quà cho họ, nhỉ?

Rốt cuộc, tôi chỉ chính thức thừa nhận rằng họ có thể lấy học sinh cấp thấp làm cấp dưới.

Hai người này là đặc vụ dưới sự kiểm soát của Souei nên họ thường không thực sự hòa hợp với người khác.

Và đó chính xác là lý do tại sao, dù chỉ một năm, họ vẫn rất vui khi có được cấp dưới của mình.

Nếu một số quốc gia cố gắng thử nghiệm hàng không, anh ta có kế hoạch ngay lập tức đi và nghiền nát nó.

Nếu anh ta có cấp dưới khi làm điều đó, đó sẽ là khởi đầu tốt nhất cho Laplace.

Ngay cả đối với Tia, một khóa huấn luyện  khắc nhiêt cho cấp dưới cũng sẽ là một món đồ chơi tốt với cô ấy và điều đó cũng thể hiện trên nụ cười của cô ấy.

Tuy nhiên, nếu một thanh niên có tương lai lại tham gia vào một hành động phi pháp

「Chuyện vặt! Tôi là người cho cấp phép cho họ, vì vậy nó hợp pháp, được chưa?! Nghe kỹ, tôi là Chúa tể vĩ đại. Mặc dù tôi thừa nhận các quốc gia cai trị lãnh thổ của họ trên đất liền, tôi không cho phép điều đó trên bầu trời. Như vậy, chỉ có điều tự nhiên đối với người tuyên bố quyền sở hữu độc quyền của mình trước tiên trở thành chủ sở hữu, phải không? Chà, tôi cũng cần sự đồng ý của Milim.」

Nói vậy, tôi lấy ra một tờ giấy mới mặc dù chỉ là tưởng tượng thôi.

Tờ giấy này đã được làm cứng thông qua phép thuật và nó không bị nàu nát. Đó là tờ giấy có chất lượng tốt nhất ngoài kia và không có nếp gấp, ngay cả sau khi được gấp lại.

Tuy nhiên, điều quan trọng không phải là tờ giấy mà là những gì được viết trên đó.

Ở đó, dưới Milim và chữ ký của tôi, ghi rõ rằng tôi được quyền tự do sử dụng bầu trời với những lý do cụ thể.

Có lẽ Laplace đã nghĩ rằng đó chỉ là một giấy phép để tự do sử dụng không khí phía trên khu rừng lớn của Juura, nằm dưới sự cai trị của tôi.

Những gì tôi chuẩn bị không chỉ là giấy phép tư nhân mà còn là giấy chứng nhận chủ sở hữu độc quyền luôn .

「Cái gì?! thật vậy luôn ....?! 」

Đây như một bất ngờ hay là một giấc mơ

Laplace thậm chí còn đơ người luôn.

「Điều đó, điều đó có nghĩa là. Chúng tôi sẽ thực sự có thể tự do tren bầu trời?」

「Hmm. Có thể nói là vậy, Tia-chan!」

Cô hét lên 'kyaah!' và bám vào Laplace.

Và vì vậy, khi tôi cũng cho họ xem bằng chứng, Laplace và Tia cũng tin tôi.

Điều đó có nghĩa là, nói cách khác

「Hmm. Ngay cả khi một học sinh trở thành cấp dưới của bạn và làm việc dưới quyền bạn, đó sẽ không phải là một tội ác. Rốt cuộc, bất kỳ con tàu nào bay qua bầu trời mà không xin phép tôi về cơ bản là sự xâm nhập bất hợp pháp. Bên cạnh đó, các sinh viên sẽ gặp rắc rối nếu họ nói về nó sau một năm khi họ được trả về, Hơn nữa, họ sẽ được trải nghiệm mà họ có được trong năm và biến nó thành của riêng mình chứ?」

「Hãy để nó cho tôi! Tôi sẽ giáo dục họ đúng cách!」

「Tôi cũng vậy! Nhiều đến mức mỗi ngày sẽ là thiên đường!」

Có vẻ như cả Tia và Laplace đều đang suy nghĩ về kế hoạch tương lai của họ.

「Bây giờ, vì bây giờ hai bạn đã hiểu rồi, nên hãy quay lại với chủ đề.」

Và như thế, trong khoảng thời gian chưa đến một giây, chúng tôi đã thảo luận nhiều điều khác nhau.

Và chúng tôi đã đi đến kết luận.

Ngay khi『truyền tải ý nghĩ 』được phát động, lần này, Laplace không biết bất kỳ do dự nào và bắt đầu giải thích lại.

Và sau đó-

「Vâng, thang điểm sẽ là 30 điểm ~! Những kẻ ngốc bất tài thậm chí không thể vượt qua 30 điểm là không cần thiết có mặt trong đội của tôi ~! Nhưng, tôi cần sử dụng nguồn nhân lực của mình một cách hiệu quả vì vậy tôi sẽ giúp bạn làm việc trên một căn cứ bí mật. Bạn sẽ được tự do lựa chọn ~. Và vì vậy, hãy cố gắng hết sức và cố gằng đừng chết nhé ~!」

「Hãy chú ý! Điều này rất quan trọng vì vậy các bạn nên lắng nghe thật kỹ! Chúng tôi không cần phế phẩm! Nhà lãnh đạo của chúng tôi rất tốt bụng nên tôi nghĩ anh ấy sẽ chăm sóc cấp dưới thực sự, thực sự tốt. Nhưng, bạn biết đấy, những người ích kỷ sẽ không thể trở thành cấp dưới của anh ta. Nếu bạn muốn ở lại và sống ở đây, tôi sẽ không ngăn bạn nhưng trong suốt một tuần này, bạn không nên phản bội đồng minh của mình đâu nhỉ!? Hãy nhớ rằng tất cả các động thái của bạn đang được nhìn thấy qua vòng đeo tay ký sinh đó! Vậy thì, chúc một tuần vui vẻ ~ !!」

Và như thế, cả hai đã hoàn thành nó.

Và cứ như thế, họ bỏ mặc những học sinh đang hoảng loạn trên đảo.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro