Tập 07: Cuộc tẩu thoát của Rimuru - phần 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


_________________________________________

Tại điểm hẹn là một số những sinh viên kiệt sức.

Dường như ngay cả những loại trái cây thoạt nhìn cũng trở nên độc hại sau khi thẩm định bằng ma thuật.

Và ngay cả khi cả nhóm cố gắng săn thú hoang, đó là một điều rất khó khăn khi họ không có những trang bị nào phù hợp

Có vẻ như một trong các nhóm đã tạo ra một cạm bẫy và tiếp tục chờ đợi con thú tội nghiệp nào đó rơi vào bẫy nhưng xem ra họ đen rồi.

Một nhóm khác đã sử dụng ma thuật thẩm định trên các thứ mà các nhóm khác đem về nhưng cuối cùng chỉ có một số lượng ít cho là dùng được.

Và nhóm kia dường như đã gặp phải một con quái vật cấp thấp và họ chiến đấu một cách tuyệt vọng.

Tất cả thành tích của các nhóm đều kém và họ chỉ kiếm được một vài điểm, khiến họ càng cảm thấy chán nản hơn.

Và không nghi ngờ gì, nhóm của chúng tôi đã tạo ra kết quả tốt nhất.

「Cái gì thế này?! Mondo hữu dụng thế á?」

「Hãy im đi, Billy! Tôi ở đó với tư cách là trưởng nhóm nên không phải lo đâu!」

Một trong những học sinh kiệt sức đã ghen tị với kết quả của Mondo và đang cố gắng nổi giận với cậu ta nhưng đã bị George kịp thời xen vào.

Ngay cả sau đó, mọi người đều ngạc nhiên bởi điểm cao của nhóm chúng tôi và liên tục đặt câu hỏi về loại hoạt động chúng tôi đã làm.

Các nhóm khác không có lựa chọn nào khác ngoài việc giữ im lặng trước 41 điểm của tôi.

Mặc dù điểm cao nhất đã bị Marsha giành mất.

Có vẻ như phép thuật của Marsha đã giúp cô kiếm được một số điểm, cuối cùng, cô đã kiếm được 39 điểm cho việc bắt cá và 5 điểm cho phép thuật của mình.

Tôi không thực sự quan tâm đến việc mất điểm nhưng tôi không thể chấp nhận thua một người mới bắt đầu câu cá ngay hôm nay.

Ý tôi là, chắc chắn, tôi đã làm cần câu trong phần lớn thời gian sau đó, nhưng thậm chí vẫn còn, có vẻ như cần phải cho cô ấy thấy sự tuyệt vời của một chuyên gia vào lần tới.

Vâng, để nó qua một bên.

George, Mondo, Aina và Marsha đã giải thích chi tiết về các hoạt động của chúng tôi ngày hôm nay.

Và sau này và khi chúng tôi đến căn cứ, đã có 15 lều hoàn thành.

Có vẻ như chúng là những chiếc lều đơn giản và việc xây dựng chúng đơn giản hơn tôi nghĩ.

Tất cả họ chỉ kiếm được khoảng 1-3 điểm.

Hãy chắc chắn để lưu trữ những thứ không nên bị ướt, bên trong lều!

Tôi nghe một người hướng dẫn nói.

Họ có thể sẽ sử dụng một cái lều lớn cho một không gian lưu trữ chung.

Ngoài ra còn có một lều cho các cuộc họp và một người kiêu ngạo trong đám các quý tộc kia.

các người đừa tôi à! - nó đủ sang trọng để khiến tôi muốn nói to điều đó.

Chà, tôi đoán nó ổn. Tôi cũng không thực sự muốn ngủ ngoài trời nên thật may mắn khi có ai đó có lều.

Ý nghĩ thổi bay nó đi bởi một cơn gió đột ngột xuất hiện trong đầu tôi nhưng điều đó sẽ dẫn đến việc tôi bị giảm điểm.

Tôi nên nghĩ ra một cái gì đó để làm cho nội thất của lều của tôi tốt hơn.

Trong khi tôi đang nhìn vào những chiếc lều hoàn chỉnh, các sinh viên bắt đầu chuẩn bị cho bữa tối sau khi nghỉ ngơi nhỏ.

Nhóm của chúng tôi cũng bắt đầu làm việc, vì vậy tôi quyết định giúp đỡ họ.

Các nhóm khác giống với chúng tôi cũng đang chuẩn bị phần của nhóm khai phá phải không?

Khi tôi hỏi, Marsha trả lời,

「Mình rất muốn nhưng ....」

「Eh, không...à...ờ...tốt? Bạn không cần ở đây đâu..」

「Bạn có điều gì muốn nói không, Mondo-kun?」

Mondo đã cố gắng nói điều gì đó ở đó nhưng dừng lại sau khi bị Marsha áp đảo.

Ngay cả George cũng giả vờ như thể anh ta không nghe thấy gì và đang chuẩn bị đá cho bếp lò. Có vẻ như sẽ là khôn ngoan khi tôi giả vờ rằng tôi cũng không nghe thấy gì.

「Đây là gì vậy ~ Satoru-kun ~?」

Tôi cảm thấy mình đang dẫm lên một quả mìn.

Tôi có thể thấy George ở phía bên kia lắc đầu nên tôi hiểu rằng hai điều này nằm ngoài khả năng của mọi người.

「A, chỉ là tôi muốn nhờ cậu và Aina thu thập một số cành cây để đốt lửa, được không?」

「Cũng được thôi!」

「Điều đó thật dễ dàng ~ nếu chúng ta kết hợp phép thuật của mình, hả?」

George bảo họ hãy cẩn thận và đừng rời khỏi tầm mắt.

Nơi này được bao quanh bởi những ngọn đồi nhưng lối vào rừng có thể được nhìn thấy rõ ràng.

Các nhóm khác cũng có vẻ như họ sẽ tập hợp một số chi nhánh nên hai cô gái này sẽ ổn.

Thông thường, vai trò của chúng tôi sẽ trái ngược nhưng vì chúng tôi có phép thuật ở đây, chúng tôi không quyết định bất cứ điều gì chỉ với khả năng thể chất.

Vì vậy, chúng tôi đã không theo đuổi chủ đề nữa và bắt đầu công việc của chúng tôi.

Sau khi đuổi hai cô gái đi, tôi bắt đầu bắt tay vào chế biến số cá của tôi.

Vì không có con dao làm bếp, tôi đã chuẩn bị nó với con dao sinh tồn nhỏ.

Tôi có thể nói rằng không có ký sinh trùng hoặc chất độc trong cá với kĩ năng thẩm định của tôi nhưng đối với những gì nó quan trọng, tôi giả vờ không biết gì và yêu cầu họ kiểm tra lại.

「Yep, không sao đâu! Dường như không có vấn đề gì!」

Mondo nói với tôi bằng một giọng nói sôi nổi.

Cậu ta có lẽ rất hào hứng về việc có thể ăn thứ gì khác ngoài khẩu phần. Tôi đã nghe thấy bụng cậu ta gầm lên một lúc rồi nên tôi có thể biết cậu ấy mong chờ điều đó đến mức nào.

Không sao, sau đó tất cả những gì còn lại là để nướng nó.

Khi tôi ngẩng mặt lên, tôi thấy rằng các sinh viên từ các nhóm khác đến xem.

Các sinh viên học tập tại các học viện có thể đã có kinh nghiệm cắm trại nhưng họ không được đào tạo cách sinh tồn. Như vậy, ngay cả khi bạn đưa cho họ mấy con cá hay cỏ dại, họ sẽ không biết nấu nó.

Khi tôi đã chuẩn bị xong phần cho nhóm thám hiểm thì một vấn đề lớn được đưa ra.

Chúng tôi không có bất kỳ gia vị nào.

「Bạn nghiêm túc chứ?! 」

Người giáo viên này, anh ta có bộ dụng cụ sinh tồn nhưng không phải cái này?!

Việc chuẩn bị những thứ bạn không thể có được một cách tự nhiên trước khi đi cắm trại là điều tự nhiên.

「Tôi rất xin lỗi! Kho lưu trữ không gian của tôi đã đầy chỉ có lều với lều」

Giáo viên đã đến xin lỗi tôi một cách nghiêm túc, một người thậm chí không phải là sinh viên.

Tôi dù không biết tên anh ấy nhưng cách cư xử ấy thật tốt.

Anh ta có băng quấn quanh tay và đầu nên có lẽ anh ta là một trong những người đã chiến đấu chống lại Laplace. Có vẻ như Laplace cũng đã khá là nhẹ tay rồi, xem ra họ đã có thể di chuyển bình thường được rồi.

Có vẻ như đó là người giữ lều, nhưng theo quan điểm của tôi, gia vị quan trọng hơn lều.

「Tôi rất xin lỗi! Tôi nghĩ chúng tôi đã chuẩn bị đủ cho mọi người nên」

「Vì vậy, không cón gì?」

「À, Tôi có một chút muối, em có muốn lấy nó không?」

Ah, tôi cảm thấy nhẹ nhõm. Tôi thực sự nhẹ nhõm.

Muối là tất cả mục đích để chúng tôi có thể tránh trường hợp xấu nhất.

Và anh ta cũng có một ít trái cây có múi, muối và nhỏ một ít nước ép trái cây lên cá là đủ.

Giảng viên A giao muối cho tôi, cảm thấy xấu hổ.

Tôi lấy muối với một nụ cười.

Có lẽ anh ta nghĩ rằng sự tức giận của tôi đã tan biến khi nhìn thấy nụ cười của tôi và xấu hổ trộn lẫn với các sinh viên khác và bắt đầu bắt chước tôi.

Tôi sẽ bỏ qua điều này vì anh ta đã đưa muối cho tôi.

Các sinh viên cũng cảm thấy nhẹ nhõm sau khi nghe cuộc trò chuyện của chúng tôi.

「Đứa trẻ này thật đáng sợ ~」

「Anh ấy thực sự choáng ngợp, nhỉ? Peter-sensei trông khá sợ hãi, phải không?」

Không có cách nào các giáo viên sẽ sợ một người bình thường nhất là một đứa trẻ!

Tôi có thể nghe những cuộc nói chuyện như vậy nhưng vì tôi đang có tâm trạng tốt, tôi quyết định không làm phiền.

Vấn đề chính là muối.

Có vẻ như anh ta không đùa khi anh ta nói anh ta chỉ có một chút thôi. Có vẻ như chúng ta sẽ hết muối sớm.

Thậm chí có thể là ngày mai.

Trong khi nghĩ với bản thân mình rằng tôi phải làm một cái gì đó cho ngày mai, tôi tiếp tục công việc.

Bữa tối theo kiểu thịt nướng.

Trong tình huống này, khi chúng ta thậm chí không có thiết bị nấu ăn, các phương pháp mà chúng ta có thể nấu ăn bị hạn chế.

Nhóm thám hiểm đã mang về những con quái vật ăn được nên tôi cũng đã xử lý chúng.

Họ có thể tự làm điều đó vì nó được dạy trong các bài học của họ.

Có vẻ như họ cũng biết làm thế nào để tìm hiểu xem nó có thể ăn được hay không nên dường như không có vấn đề gì.

Tuy nhiên, chỉ trong trường hợp, tôi đã sử dụng Thẩm định của mình một cách cẩn thận và phát hiện ra rằng không chỉ việc chế biến không được thực hiện đúng cách, thịt của quái vật đã bị nghiền nát bằng một thanh kiếm và do đó chất lượng rất thấp.

Nhưng chúng ta thực sự không thể đòi hỏi nhiều.

Tôi cũng chuẩn bị nó với các loại thảo mộc xắt nhỏ.

Như thể anh ấy ở trong nhóm của chúng tôi để bắt đầu, Magnus bước vào.

Anh nhìn quanh và đang tìm tôi.

Anh ta rất khó chịu nhưng một khi bạn đã quen với anh ta, anh ta có vẻ giống một con cún hơn.

「Yo, Satoru-chan. Bạn cũng đã chuẩn bị phần của chúng tôi à!」

Trông cứ như thân thiết với tôi lắm!

Và những cái nhìn từ xung quanh cũng khó chịu.

「Nó không dành cho bạn, mặc dù」

「Một lần nữa. Tsundere có phải là một chàng trai không~?」

Oh, chỉ im lặng.

Tôi nghĩ rằng có thể cần phải gọi anh ta ra phía sau và đối phó với anh ta.

Trong khi nghĩ vậy, trước tiên tôi quyết định nướng cá đúng cách.

Nó tỏa ra một mùi hương thơm ngon, kích thích sự thèm ăn của mọi người.

Ngoài những gia vị tốt nhất của tất cả chúng đều có một cái bụng trống rỗng, đây cũng là những con cá tôi bắt được nên tôi nướng chúng rất ngon.

Tất nhiên, ý tôi là, nếu người ta đánh giá nó bình thường, nó sẽ không tốt bằng nấu ăn của Shuna. Tuy nhiên, từ thực tế là tôi đã tự mình bắt và nấu những thứ này trong môi trường tự nhiên này, đây là đối thủ nấu ăn ngon nhất ngoài kia.

「Ngon! Cái gì thế này? Nó siêu ngon luôn!」

Magnus, người đang làm phiền tôi, cắn một miếng và hét lên.

「Cậu đang phóng đại nó lên à, baka!」

Nói rồi, tôi cũng cắn một miếng.

「Umm, ngon!」

Lại chả ngon?!

Tôi chỉ nướng thử vài con cá và xem ra nó được đánh giá cao.

Và những giọng nói như vậy có thể được nghe thấy từ đây và đó, chứng tỏ rằng chúng ta không phải là những người duy nhất thấy nó ngon.

Mondo đã ăn bằng cả trái tim và tâm hồn luôn. Nước mắt chảy ra từ đôi mắt anh, khóc vì hạnh phúc của một dạ dày đầy.

Và nhìn chúng tôi với vẻ mặt khó chịu là những quý tộc vĩ đại từ chính bàn của họ, xếp hàng với nấu ăn cao cấp.

Tôi không biết họ có giá trị ding dưỡng trong ngày. Có vẻ như họ có một thực đơn hoàn toàn riêng cho mình.

Chà, bây giờ thì ổn rồi.

Thịt quái vật không tốt nhưng ăn được.

Chúng tôi thậm chí không có gia vị vì vậy đây là cách khắc phục. Nó đã đủ để lấp đầy bụng.

Và như thế này, chúng tôi đã thưởng thức một bữa ăn cân bằng hơn nhiều so với tôi nghĩ chúng tôi sẽ làm.

Sau bữa tối.

Chà, làm thế nào mà cuộc thám hiểm có thể diễn ra?

Bây giờ tôi lấp đầy cái dạ đầy trong cơ thể này nên tôi tình cờ hỏi.

Tại đây. Nó sẽ trơn tru hơn tôi nghĩ. Đó là Julius, anh chàng hào hoa nhưng anh ta tốt đến mức đáng kinh ngạc. Anh ấy cũng rất cao quý, và cũng khá giỏi trong việc sử dụng người khác. Chúng ta sẽ có thể nhìn thấy đường bờ biển trong vòng 3 ngày nữa.

Có vẻ như Julius trông có khả năng ngay cả từ quan điểm của Magnus.

Anh ta thực sự có thể trở nên nổi tiếng nếu anh ta thoát khỏi cái tính cách kiêu căng đó.

À, tôi có thể cải thiện nó chỉ bằng cách liên hệ và thuyết giảng sau.

「Hmm. là vậy sao? Những con quái vật mạnh có thể sẽ xuất hiện, vì vậy hãy chắc chắn cảnh giác.」

Vì hôm nay họ không có vấn đề gì đáng lo nên tôi chỉ có thế đưa ra cho họ một lời khuyên nhỏ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro