Song Vũ Điện Đài (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuộc gặp gỡ tình cờ

Doãn Hạo Vũ là học lớp 9 trường XYZ , dáng người hơi nhỏ con , gương mặt mềm mại , đôi mắt to tròn , đường nét hài hoà , làn da cậu trắng đến phát sáng ,tính tình hiền lành , thành tích học tập luôn đứng nhất lớp , gia đình thì cũng được coi là có điều kiện .

Vì cậu hoàn hảo như thế nên có rất nhiều bạn trong lớp sinh ra ghét cậu , đố kỵ với cậu . Nhưng cậu cũng không quan tâm , cậu chỉ chú tâm vào học tập . Nhưng họ không những chỉ ghét cậu trong suy nghĩ mà họ còn hùa nhau một nhóm gồm 3 người , 2 nam và 1 nữ thường xuyên bắt nạt cậu , khi ra về chặn đường tống tiền cậu và đe dọa nếu cậu giám nói với ai thì sẽ đánh cậu .

Mấy lần đầu thì cậu đưa tiền cho họ để yên thân , nhưng họ ngày càng quá đáng hơn đòi số tiền lớn hơn với lý do " nhà mày giàu mà , nhiêu đó có là gì ." Cậu không thể nhịn được , càng nhịn họ sẽ càng lấn ác cậu .

Cậu là ai chứ , là em của anh Hùng gấu mà .Lần này cậu phản ứng lại chúng " tôi sẽ không đưa tiền cho mấy người nữa đâu ."

Nhưng đám người đó đâu dễ dàng buông tha cậu đâu , chúng đang định đánh cậu nhưng cậu lại nhanh chân bỏ chạy , bọn chúng lại đuổi theo cậu . Trong lúc rượt đuổi với bọn chúng , cậu vô tình va vào một người ,anh ta cao lắm cậu chỉ đứng ngang vai anh ta thôi . Bọn chúng sắp đuổi đến rồi , cậu liền nhanh trí kéo luôn anh ta trốn vào bụi cây . May quá chúng không thấy cậu , chúng đi rồi .

Bây giờ cậu mới để ý tới anh ta , người mà cậu kéo vào trốn với cậu , ngại quá cậu đang nắm tay người ta , cậu vội vàng buông ra ngay " xin lỗi , em không cố ý " , anh ta nãy giờ vẫn không nói gì , đưa tay lên xoa đầu cậu " Không sao đâu PaiPai " . Cậu ngạc nhiên cực kì , ủa đây là lần đầu cậu gặp anh ta mà , tự nhiên tỏ ra quen biết thế kia " Anh biết em hả " .

Anh ta không trả lời cậu và kéo cậu đi đến một quán ăn " mình vào thôi " .Cậu tuy nghi ngờ lắm nhưng cũng bước vào theo anh ta và ngồi vào bàn , anh ta gọi món và hỏi cậu ăn gì rồi gọi luôn . Đây là tình cảnh gì vậy trời , cậu không hiểu , cậu đang đi ăn với người mà cậu không hề quen biết . Tuy anh ta nhìn có vẻ không phải người xấu nhưng mà cậu cũng phải đề phòng .

Anh thấy biểu hiện nghi ngờ trên mặt cậu nên lên tiếng " Anh là bạn của anh họ em Vương Chính Hùng " . Thì ra anh ấy là bạn của anh Hùng , nhưng hôm nay anh ta biết chuyện này , chắc chắn sẽ kể cho anh Hùng rồi , rồi anh Hùng sẽ lo lắng cho cậu , rồi đi đánh nhau với bọn chúng , lỡ bị thầy cô phát hiện , bị đuổi học thì nguy to . " Anh đừng nói chuyện hôm nay cho anh Hùng nha " .

Anh ấy sắc mặt vẫn không thay đổi từ nãy giờ .
Ánh mắt vẫn luôn nhìn cậu , thoạt nhìn thì có vẻ lạnh lùng nhưng cậu thì thấy nó có một chút lo lắng trong đó " em bị bọn chúng bắt nạt từ khi nào " . Cậu chân thành kể cho anh nghe " Từ đầu năm học , bọn họ thường xuyên bắt nạt em , mấy ngày nay còn tống tiền em , hôm nay em phản kháng lại , không đưa tiền cho bọn chúng , họ liền định đánh em , may là em chạy ,không thì " .

Anh tức giận đập bàn " bọn họ giám " Cậu ngạc nhiên cực độ , hai mắt tròn xoe nhìn anh , không phải vì anh phát ra tiếng lớn làm cho nhiều ánh mắt từ bàn khác nhìn 2 người . Mà là vì tại sao anh lại phản ứng mạnh với một cậu nhóc mới quen biết bị bắt nạt .

Anh thấy cậu như thế liền nhẹ nhàng lại , ôn nhu xoa đầu cậu một lần nữa " không sao đâu , từ nay anh sẽ bảo vệ em , không cho bọn họ bắt nạt em nữa ." Em nghi ngờ hỏi lại " tại sao vậy ạ , chúng ta mới quen biết mà ." Anh thấy kì hoặc trong câu nói của mình , sợ cậu biết anh có tình cảm với cậu trước khi họ gặp nhau thì cậu sẽ thấy kì lạ , không chấp nhận và sẽ trốn anh mất nên anh lấy đại lí do . " Em là người thân của Vương Chính Hùng cũng là người thân của anh ."

Cậu cuối cùng cũng hiểu được cái thái độ của anh lúc nãy , liền thở phào nhẹ nhõm " à , thì ra là vậy " và hình như cậu suy nghĩ được thêm cái gì đó liền đứng dậy , sắc mặt đầy nghi hoặc hỏi anh " vậy anh và anh Hùng đang yêu nhau à " Trời đất ơi , sau sự tình lại trở thành như vậy rồi . Sau em lại có cái suy nghĩ mà ngay cả trong mơ anh cũng không giám nghĩ , sau mà anh và thằng Hùng có thể yêu nhau được , cái thằng cọc cằn , to xác đó , anh chỉ thích người đáng yêu , nhỏ nhắn như em thôi . Nó mà biết chắc cười đến chết mất với cái suy nghĩ ngây thơ của em .

Anh liền giải thích " không có " . Nhưng cậu ấy không tin " anh đừng có giấu em , không qua được mắt em đâu , chắc chắn hai người có gì đó , lúc nãy anh mới phản ứng như thế " anh bất lực " thôi em nghĩ gì cũng đúng hết " .

Rồi anh đưa cậu ấy về nhà . Đó là cuộc gặp gỡ đầu tiên và cuộc hiểu lầm không dám nghĩ đến đó . không sau bước đầu quen biết như thế , rồi từ từ giải thích cho em ấy hiểu là được .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro