118. gia đình joong, gem

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


gemini bước vào phòng riêng đã đặt sẵn trong một nhà hàng sang trọng nằm trong khuôn viên khu tổ hợp khách sạn của nhà nó làm chủ. tóc nó vuốt gọn, một thân vest đen, đi giày da bóng loáng. nó nhìn joong ngồi bên bàn tiệc với giao diện giống hệt mình, nhưng đang nhắm hờ mắt thở đều.

"điện thoại anh đâu?", nó tiến lại gần joong, ngồi xuống hỏi.

"sáng đi sân bay gấp quá, anh để nhà", joong không mở mắt, chỉ đáp lại khe khẽ.

"p'dunk hỏi anh", gem lấy điện thoại của mình từ túi áo trong ra đưa cho joong, "nhắn người ta một câu đi, cho anh ấy yên tâm."

joong mở mắt nhìn gem, sau đó đón lấy điện thoại của nó, nói cảm ơn rồi lập tức nhắn cho dunk.

gem vỗ nhẹ nhẹ lên vai joong, "sáng nay ba mẹ nói nhiều không?"

joong nhoẻn miệng cười nhìn cậu em nhỏ của mình ngày nào đã trưởng thành chững chạc, còn biết hỏi han mình nữa.

"không có chuyện gì nhiều. chỉ là lâu rồi mới phải báo cáo nhiều sổ sách tới vậy, nên hơi mệt", joong đưa tay bóp bóp hai bên thái dương, "ba mẹ đâu? không tới cùng em à?"

gem nhún vai, "bảo là phải đi mua đồ trước, không lát về muộn họ đóng cửa"

joong gật gù, đi mua đồ, vậy là lần này cũng chỉ về ngắn ngày. cũng không biết nên vui hay buồn, dù sao joong cũng đã quen với việc ba mẹ liên tục phải đi công tác xa rồi.

"đói không?", joong hất hàm hỏi.

"anh còn không đói thì em đói gì?"

"không mày, anh đói mà", joong chép miệng rồi thở dài.

"ba mẹ về, cảm thấy anh vất vả quá. cũng không nhớ từ lúc nào, ba mẹ cứ về là em cười không nổi", gem thở hắt ra rồi lắc lắc nhẹ cái đầu.

nó liền bị joong cốc cho một cái đau điếng, "ba mẹ về thì nên quan tâm họ một chút. đừng cứ mãi đề phòng như vậy. dù sao họ cũng là ba mẹ mình mà"

"em biết", gem cau mày, nghiêng đầu nghĩ ngợi, "nhưng sao ấy? em chỉ muốn ở nhà với anh thôi"

joong cười, lắc lắc đầu nhìn thằng nhỏ bên cạnh, xem ra cũng chưa trưởng thành hơn là bao.

ba mẹ hai đứa cuối cùng cũng đến, xách theo mấy túi đồ hàng hiệu.

"chúng ta ăn thôi!", mẹ ngồi vào bàn, mỉm cười vô cùng quý phái, gật đầu mời cơm.

joong đói cả ngày trời, cuối cùng cũng được ăn, đói đến mức tay cầm đũa còn muốn run run.

bữa ăn diễn ra không có gì bất thường. vẫn là ba nói một câu công việc, mẹ nói một câu rủ cả nhà cùng đi chơi.

joong đã là sinh viên năm ba rồi, và từ ngày cấp ba tới giờ, mẹ vẫn nói mãi một câu như thế.

"ba mẹ bận mà. sau này rảnh rỗi chúng ta có thể đi sau", joong gắp cho mẹ một con tôm đã lột vỏ, mỉm cười ngoan ngoãn an ủi mẹ.

"gemini dạo này thế nào? hết kì này cũng lên công ty phụ anh trai con đi", ba xắt miếng thịt bỏ trong khi nghiêm giọng hỏi.

"vâng", gemini từ đầu tới cuối không ngẩng mặt, cúi gằm mặt lí nhí trả lời.

"một hai năm nữa cũng được ạ. gem rất giỏi thưa ba, luôn đứng đầu ở khoa", joong thấy gem ăn không được, liền nói niềm nở nói đỡ cho nó.

"đến tuổi thì vẫn cần dấn thân vào công việc đi. làm thằng đàn ông không thể ngày ngày bông đùa cùng bạn hàng xóm từ ngày bé xíu được", ba nói rồi nâng ly nhấp một ngụm rượu vang, "lần này joong đã biết cách chọn rượu rồi, rất ngon!"

joong chắp tay vái, nói cảm ơn ba. đang định tiếp lời đổi sang chủ đề khác, lại nghe ba nói ngay, "gemini cũng nên học anh con dần. lớn cả rồi, những lễ nghi tối thiểu trên bàn ăn cần phải biết. sau này còn gặp gỡ, giao lưu."

gemini mím môi, khẽ gật đầu. joong thấy bàn tay nó ghì chặt cái dĩa, liền nhẹ nhàng vỗ vỗ thật nhẹ nhàng như an ủi.

"joong cũng không được vội mừng. công ty có phát triển, nhưng đang nằm trong top chi nhánh có doanh thu thấp nhất."

joong vẫn vỗ về gem, vừa nhìn lên gương mặt ba, khuôn mặt của người trải nắng trải gió, lăn lộn đầy gian truân lâu năm trên thương trường, một chút cảm xúc cũng không để lộ. joong biết ba rất lo lắng và quan tâm hai anh em, nhưng cách ba thể hiện khiến chúng nó ngột ngạt và sợ hãi.

"aiya! ba nó có thể ngừng nói về công việc chưa?", mẹ nhìn hai đứa con mình bắt đầu ăn không nổi, liền lên tiếng giải vây, "ăn thôi con"

joong gem hướng ánh mắt rung rinh nhìn mẹ, như nhìn một vị cứu tinh.

"vậy chuyện yêu đương thì sao? hai chàng trai của mẹ!"

joong nhìn gemini như trẻ nhỏ đang lén lút cười ngại ngùng, liền lắc đầu cười nhẹ.

"hai đứa cần chọn người sao cho tương xứng.", ba lại nghiêm giọng, khiến joong âm thầm thở dài và gem âm thầm đảo mắt.

"ba nó! không có nói như vậy nữa!", mẹ cau mày nhìn ba, "hai đứa hãy cứ yêu người khiến mình hạnh phúc là được! nha!"

"ba cũng chỉ muốn cuộc sống sau này của hai đứa dễ thở một chút thôi.", ba buông dao dĩa, đứng dậy đi tới giữa joong và gem, vòng tay ôm cả hai người vào lòng, "hai cục vàng của ba mẹ!"

gemini bất ngờ trước hành động này của ba, trong vòng tay ba, nó xúc động đến mức sống mũi nó cay cay. lớn nhỏ nếu đều bị ba đem so với anh trai, dù ai cũng bảo nó rằng nó giỏi hơn anh trai nó nhiều lắm.

"gemini của ba, nhất định phải thật mạnh mẽ!", rời khỏi cái ôm, ba đặc biệt nói với nó như thế.

sau đó ba có hướng sang joong, "con gái của bạn ba cũng mới về nước. hồi nhỏ có chơi chung. con xem, thi thoảng hẹn gặp ăn cơm gì đó cũng tốt"

joong lập tức nghệt mặt, mẹ ngồi kế bên cũng nhìn thấy ngay, liền vỗ nhẹ mu bàn tay joong và gật đầu khe khẽ.

*

ba mẹ joong gem rời đi trước, cả hai sẽ về thẳng nhà chính ở ngoại ô trong đêm nay. có lẽ là do ngắn ngày nên phải về ngay thăm ông bà.

còn lại hai người trong phòng, rốt cuộc joong lên tiếng, "gem, cảm ơn vì đã luôn yêu thương anh"

gem phì cười, "nói cái gì vậy?"

"anh biết anh chẳng bằng mày, nhưng ba lại luôn nói như mày chạy theo anh. trong phim là đấm nhau toé máu mồm rồi", joong nhún vai.

gem đưa nắm tay lên, "hay em đấm anh một cái đi?"

"tao đấm thằng fot mày tin không?"

gem đảo mắt, có mỗi cái chữ fot thôi, mang doạ quài.

"à? thế không sợ?"

"c-có... sợ chứ", gem rụt vai, rón rén đáp lại.

"về luôn không?"

"em qua thư viện đón fotfot. anh về nghỉ ngơi trước đi"

joong gật đầu, ném chìa khoá vào lòng gem, "tao đi taxi"

____

định dramu tí:))) nma thôi. nay tôi hơi buồn nên bỏ ik

viết xong đăng liền chưa có check lại gì đâu, chỗ nào bất ổn thì bảo tôi:)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro