Quá Khứ Của Dao Dao Phần 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

halloooooooo mn,rất vui được gặp:)).Đây Là chap đầu tiên mình viết nên có nhìu sai sót nên mong mọi ngừi thông cảm nhen:)))ukii zô truyện hoi:)

.

.

Vào 1 hôm ,1 cô bé nhỏ nhắn trắng trẻo chào đời.Cha mẹ cô bé vỡ oà trong sự hạnh phúc ko thể tả được.Họ vui vẻ ăn mừng vì sinh ra 1 đứa con đáng yêu như vầy.Nhưng liệu rằng hạnh phúc còn kéo dài được bao lâu?

1 buổi tối nọ,có 1 y tá đã đưa đứa trẻ cho 1 người bí ẩn.2 người có dao dịch rằng nếu y tá đưa đứa trẻ cho hắn thì hắn sẽ đưa cho ả 45 tệ.Khi người nhà phát hiện ra y tá đã phản bội lại bệnh viện,Họ đã rất tức giận và đã phán xét ả và ả sẽ phải vô tù 6 năm .Họ đã tìm kiếm khắp nơi những vẫn ko tìm thấy dấu vết gì..

---1 nơi nào đó---

Dao Dao được đưa đến 1 căn phòng lạ lẫm,hắn(người bí ẩn) ném cô xuống đất và chỉ cho cổ ăn thức ăn thừa;ko cho tắm;ko cs chăn có giường;chỉ là 1 căn phòng bẩn thỉu;tả tơi.

Và hắn ta chính là vợ cũ của bố cô, Trương mạch Nha.

.

Ả ta luôn bám víu cha cô,luôn tự luyến rằng cha cô thích ả.Khi nghe tin cha cô có vợ,ả đã rất tức giận và bắt nạt mẹ cô.Cha cô rất tực giận và nói với ả rằng cha và ả đéo phải người yêu , đừng có chen vào cuộc sống của cha cô và mẹ cô nữa.Ả tức xì khói và trả thù bằng việc đánh cắp đứa con của họ(dao dao).

.

Từ khi đến nơi đó,dao dao đã chịu bao nhiêu khó khăn,bị hành hạ,bị đánh đập,bị bỏ đói,mùa đông phải chịu lạnh,mùa hạ phải nằm trong căn phong hôi hám,nóng nực,bệnh thì ko ai chăm sóc cả.Cuộc đời của cô như là địa ngục,cứ sống mãi dưới bóng tối ko thể chạm tới ánh sáng.

---lúc dao dao 3 tuổi---

Dao Dao:Mẹ ơi,làm ơn tha cho con..con biết lỗi rồi! ''cô run rẩy trong sự sợ hãi''

Mạch Nha:Câm mồm!tao cấm mày gọi tao là mẹ!mày chỉ là 1 đứa vô dụng ko cha ko mẹ mà thôi! ''tức giận,dùng chai bia đánh  đập dao dao''

Dao Dao:hic..hic mẹ ơi tha cho con ''ôm đầu sợ hãi''

Mạch Nha:Tao đéo phải mẹ mày con kia!câm ngay cho tao! mày nên nhớ,cha mẹmày  bỏ rơi mày nên mày chỉ là 1 đứa mồ côi vô năng thôi''vừa nói vừa đánh dao dao''

Dao Dao:*đúng nhỉ,mình...là 1 đứa vô dụng nên ba mẹ mới bỏ rơi mình..* ''bật khóc,run rẩy vì sợ hãi''

Sau khi ả đánh xong,ả ra ngoài ,mặc 1 bộ đồ sexy và đến quán bar.Để dao dao ở nhà với bao nhiêu vết bầm,vết sẹo ớn lạnh.

Dao Dao:đau..q-quá ''nói với giọng có chút khàn,từ từ đứng dậy''

''dao dao lấy băng cứu thương ra và quấn quanh những vết thương và mặc lên chiếc áo rách vừa to vừa dài''

''Dao Dao lấy 1 cuốn sách cũ ra và đọc nó,cuốn sách đó viết về âm nhạc.Nó kể về 1 cô bé nhỏ có ước mơ trở thành 1 ca sĩ nhưng gia đình lại ko ủng hộ cô.Cô rất buồn và sau đó chạy sang nhà bà nội,cô ngồi ôm bà nội mà khóc và kể cho bà nghe sự việc khi nãy.Bà nói:cháu hãy luôn cố gắng thực hiện ước mơ,cho dù có bị chế nhạo thì cũng ko nên trách họ,đó có thể là 1 lời nói khiến cho cháu cố gắng hơn để được công nhận.Sau khi nghe lời đó,cô bé có động lực hơn để thực hiện ước mơ,cứ thế cô bé đã có thể trở thành 1 ca sĩ được nhiều người mến mộ''

Dao Dao:*ước mơ...đúng rồi ước mơ của mình là gì nhỉ..có lẽ là...được dì yêu thương..à mà dì nói mình ko phải con dì..vậy liệu rằng ba mẹ mình là người thế nào nhỉ?*

/Sáng hôm sau/

Cảnh sát:cô đã bị bắt vì tội bắt cóc và bạo hành trẻ em!xin mời cô lên phường làm việc cùng tôi

Mạch nha:cái gì!các người nói gì vậy!nhảm nhí vừa thôi! ''sợ hãi''

Cảnh sát:xin mời lên sở cảnh sát chúng tôi làm việc! ''lôi ả đi''

Mạch Nha :thả taoo raaa tao ko làm gì hết! ''vùng vẫy trong sự tức giận vì bị phát hiện''

???:Tất Cả!mau tìm đứa bé!sống tìm thấy người!chết tìm thấy xác! ''ra lệnh cho tất cả cảnh sát''

Cảnh sát:Rõ! ''bắt đầu công đoạn tìm kiếm''

''Tất Cả cảnh sát điều lục lọi xung quanh nhà với hi vọng tìm được cô bé đáng thương,sau 1 hồi vẫn ko thấy đâu.1 cảnh sát tìm thấy 1 căn phòng bí mật,khi họ vào 1 thứ gì đó khiến họ ngẹn ngào,thương cảm ko nói lên lời.Họ thấy 1 cô bé với vết thương chi chít đang run rẩy nhìn họ,ánh mắt của cô bé ko 1 chút ánh sáng.Như 1 thiên thần gãy cánh cứ rơi mãi,đôi mắt ko chút hi vọng nào.. . ''

Dao Dao:mọi người..là ai? ''run rẩy''

Hăiii<3,đến đây hoi tại tự dưng tui có chút lười nên ra chậm hihi:)))

Bái bai,gặp lại ở chương sau ngen:)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro