[Viết cho em] Vương Tuấn Khải

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1.
Ánh mắt em tựa dòng nước, nước gợn sóng như đuôi cá mềm mại
Ánh mắt em tựa hổ phách, vượt qua ngàn dặm năm tháng đều ôn nhu
Ánh mắt em tựa tinh tú, khoảnh khắc toả sáng liền khắc sâu trong lòng.

2.
Thanh xuân của tôi dành hết cho em. Sinh ý tốt như vậy lẽ nào em không nhận ra...

3.
Thích một người mà tuyệt đối không được thích
Yêu một người mà tuyệt đối không được biểu lộ
Cảm giác thực không dễ chịu chút nào...

4.
Thần tượng của mình lấy vợ sẽ ra sao nhỉ ?
Tôi chưa từng tưởng tượng ra viễn cảnh ấy.

5.
If out of time, I could pick one moment and keep it shining, always news, of all the days that I have lived, I'd pick moment I met you.
Nếu không còn thời gian nữa, tôi có thể chọn một khoảnh khắc và giữ nó toả sáng, luôn tinh khôi trong tất cả những ngày tôi đã sống, thì tôi sẽ chọn khoảnh khắc tôi gặp được em.

6.
Tôi vĩnh viễn đứng ở đây, chỉ cần em vừa quay đầu lại liền có thể nhìn thấy.

7.
Nguyện ý dùng cây bút chì đen
Vẽ lên một sân khấu tĩnh lặng
Dẫu ánh đèn có sáng hơn nữa
Vẫn cứ như vậy... ôm lấy em.

8.
Từng vượt cả ngày ki-lô-mét chỉ vì một cái liếc mắt. Con phố và không khí xa lạ, tôi vẫn cười hạnh phúc, không hề khóc.

9.
Vương Tuấn Khải, tôi là only fan của em, vì em mà tôi trở thành all fan. Vì tôi biết, TFBOYS là tín ngưỡng cả đời em.

10.
Làm sao để nói ra đây, chẳng qua chỉ là câu chia tay.

11.
Thế giới nhỏ bé của tôi có Vương Tuấn Khải là đủ
Thế giới to lớn của tôi có Vương Tuấn Khải là đầy.

12.
Đôi lúc muốn thời gian ngừng lại để có thể cùng người sống mãi những năm tháng thanh xuân này. Có khi lại muốn thời gian đi thật mau để có thể quang minh chính đại mà tỏ tình.

13.
Vương Tuấn Khải đứng trong gió, gió thanh dịu
Vương Tuấn Khải đứng trong nắng, nắng ấm áp.

14.
Ngày xuân hoa hanh rơi đầy tóc
Thiếu niên nhà ai, chân bước phong lưu ?

15.
Tương tư, tương tư, tương tư mộng
Chi nguyện tương tư vĩnh bất biến.

16.
Thật lâu, thật lâu trước đây, em ấy là người được cưng chiều nhất. Thật ra cũng không hẳn là lâu như vậy, chẳng qua chỉ là vì em ấy trưởng thành quá nhanh nên mới có cảm giác lâu như thế.
Khi đó, toàn bộ mọi người trong công ty đều bế em ấy, xoa đầu em ấy, thỉnh thoảng còn trêu đùa khi dễ em ấy, nhưng mà trong lòng mọi người, em ấy tuyệt đối là bảo bối được yêu thương nhất. Còn bây giờ, em ấy nghiễm nhiên trở thành ngươi cưng chiều ngươi khác, trở thành đội trưởng.
Cũng bởi vì là đội trưởng cho nên em ấy phải đối mặt với những " nghi ngờ, chất vấn " lớn nhất.

17.
Và nếu như, em là người may mắn
Ý tôi là người may mắn nhất trong cả hành tinh này, thì người em yêu sẽ quyết định yêu em thôi.

18.
Những năm tháng đã qua cảm ơn vì đã gặp được em. Thế giới rộng lớn như vậy, vẫn may tôi có em, lội ngược dòng người đông đúc chỉ vì để gặp em.

19.
Em đã từng là anh ấy của tôi, nhưng da không còn là anh ấy của tôi nữa.

20.
Tôi yêu một Vương Tuấn Khải hát đến xuất thần trên sân khấu. Ngày em thành Vương không còn xa.

21.
Tới cuối cùng, tôi cũng không biết em ấy đã bao giờ thực sự thích tôi hay chưa.

22.
Một vòng tuần hoàn không đồng ý, không từ chối, hy vọng để rồi thất vọng.

23.
Có hàng vạn lý do muốn gặp em ấy, lại không có lấy một danh phận để gặp em ấy.

24.
Em và tôi, chưa bao giờ yêu nhau
Vừa mở miệng đã kết thúc
Không ai tiến về phía trước thêm một bước
Cứ đứng nguyên ở đó
Nhưng sau này khi yêu ai, cũng bất giác tìm hình bóng người ta trên người mối tình mới đến
Tình đầu là thứ nhớ lại sẽ khiến ta mỉm cười, nhưng cuối cùng nước mắt lại rơi.

25.
Mỗi ngày đều nhìn thấy em thế nhưng lại chưa từng chân chính gặp em một lần. Từng bao lần mường tượng được luồn tay vào làn tóc mây, được vuốt ve đôi gò má ngọt ngào. Người gần tôi đến vậy lại xa tôi đến thế.

26.
Đôi lúc muốn nói với em thật nhiều, cuối cùng lại chỉ gọi tên em, Vương Tuấn Khải. Lập tức liền cảm thấy đủ đầy, ấm áp.

27.
Em ở đây, tôi ở đây
Em không còn ở đây, tôi vẫn sẽ ở đây.

28.
Mọi người trên thế giới này đều biết tôi đang nhớ em, em lại không biết. Mọi người trên thế giới này đều biết : Tôi thích em, em lại không biết, cũng có thể nói là en làm như không biết. Liệu có phải, tôi phải đợi sau này khi đã mất đi, mới có thể hiểu được ? Trong lòng trăm hoa đua nở, chính mình thuỷ chung đợi chờ.

29.
Vương Tuấn Khải, khi đã có tình cảm cực kì sâu đậm với em, tự tôi đều chẳng thể thoát ra. Trong lơ đãng, sớm đã cắm rễ sâu trong lòng.

30.
Tôi ngược đường ngược nắng để yêu em
Ngược phố tan tầm, ngược chiều gió thổi
Ngược lòng mình tìm về nông nổi
Lãng du đi vô định cánh chim trời.

31.
Vương Tuấn Khải, chúng ta cuối cùng là hữu duyên hay vô duyên ?
Nếu là vô duyên, thì sao trong vạn người tôi gặp kiếp này, tôi lại chỉ yêu có mình em ?
Nếu là hữu duyên, thì sao trong vạn người em gặp kiếp này, lại không thể có bóng hình của tôi ?
Mười năm em cho tôi chẳng qua cũng chỉ là một giấc mộng hữu hạn. Khi tôi tỉnh lại rồi, ai sẽ cho tôi thêm một khắc hoàn lương nào nữa ?
Muốn đi cùng em suốt đời suốt kiếp, phải chăng chỉ là hư ảo như một giấc Nam Kha ?

32.
Khi sống rực rỡ như hoa mùa hạ
Khi mất tuyệt vời như lá mùa thu
Hoa mùa hạ, lá mùa thu, sinh mệnh này mong manh đến thế
Kẻ thật tâm chân ý ôm mãi mối sầu vạn kỉ, nhân gian còn ai lưu luyến mà chi ?
Cố chấp để làm gì, thương nhớ để làm gì ?
Người cũ chia xa, chốn xưa đổi khác, cứ ôm mãi thương đau trong lòng, tìm đâu thấy người xưa chốn cũ ?
Không, không, vì đã đem cả kiếp này tương tư kẻ ấy, nên buông bỏ làm sao cho nổi ?
Cầu người không được, thất điên bát đảo
Tìm người không thấy, náo loạn thâm tâm
Tiếc cho một khúc phong trần
Thê lương như đông phong não ý
Sớm toàn như bạc mệnh hoa xuân.

33.
Em hãy tha thứ cho sự kích động điên cuồng của tôi, tha thứ cho sự chất giọng khàn đặc của tôi, tha thứ cho tiếng khóc non của tôi, tha thứ cho cả điệu cười nghẹn ngào của tôi. Chỉ là vì trong nháy mắt nhìn thấy em, tư niệm tôi tích lũy bao tháng ngày liền đột nhiên phát nổ.

34.
Thiên sơn vạn thuỷ, ai tấu khúc guitar
凯 tự Khải Hoàn nghĩa chiến thắng.

35.
Em đi rồi, không chỉ bầu trời ở đây mưa rơi, trong lòng tôi cũng đã nổi lên mưa to gió lớn.

36.
Em ở nơi đó bình yên hướng về bầu trời lam, chúng tôi ở nơi đây, phía sau âm thầm dõi theo em.
Như là bất tri bất giác, cứ thế mà yêu quý em chẳng vì bất kì lí do nào cả.

37.
Tôi hóa thân thành một cái cây, sinh trưởng ở bên đường em chắc chắn đi qua. Dưới ánh nắng mặt trời, thận trọng nở đầy hoa, mỗi một đóa hoa đều là hi vọng của tôi. Khi em đến gần, xin hãy lắng nghe, sự run rẩy của lá, là nhiệt tình mà chúng tôi chờ đợi. Thế nhưng, em rốt cuộc lại bước qua không nhìn đến, ở phía sau em hoa rơi đầy đất, người thương ơi, đây không phải là cánh hoa, mà là trái tim tôi tàn lụi.

38.
Bất luận en lựa chọn con đường nào, tôi vẫn chờ mong em. Xin chào diễn viên Vương Tuấn Khải ! Mỗi một bộ kịch, mỗi một phim ảnh của em, vĩnh viễn sẽ không vắng bóng tôi. Nếu tôi thích em lâu hơn một chút, có được tính hay không nhìn thấy em trưởng thành ?

39.
Chỉ cần có thể gặp em thêm lần cuối, tôi chấp nhận đánh cuộc cả mạng sống này...

40.
Giọt nước mắt nơi khóe mắt em, tôi không lau khô được. Chỉ mong em cả đời bình an. Tình yêu của tôi sẽ bảo vệ em, để người khác dịu dàng hôn lên khóe mắt, dịu dàng che chở em...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tfboys