CHAP 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_ Sau 10 năm ở Mỷ cuối cùng nó ( Thiên Vy) đả trở về Việt Nam . Nó lìn bắt taxi đi zề nhà , củng đả hơn 10 năm nó mới đc zề quê hương của mình nên đối vs nó mọi thứ trở nên rất xa lạ
   Zề rồi đấy à ! Sao m ko ở đó lun đi zề làm chi : mẹ kế nó nói vs giọng mỉa mai
   Nó nhìn bả vs ánh mắt sắc bén khiến bả pải rùng mình rồi bước lên phòng
  { Mẹ kế của nó chỉ mún sở hửu số tài sản của ba nó thui nên rất ghét nó * sợ nó giành tài sản ấy mà * nên rất độc ác nhìu lần mún hại nó chết nhưng đc a2 nó bảo vệ và vì thế Thiên An củng rất ghét bả * cho dù bả là mẹ ruột *}
  Phòng nó có màu đen - xanh biển có ý nghỉa như hiện thực và trong mơ . Đồ đạc nó rất gọn gàng , ngăn nắp
   Nó bước vào phòng tắm rửa định nằm ngủ 1 giấc thì 2 cn bn thân gọi , nó uể oải trả lời :
  Gì ?  ' nó ns vs chất giọng ko lanh lùng nửa '
   Mai tụi tao zề á ! Mày ra đón tụi tao nha :)) ' tụi nó nói '
    Tụi mày ko có chân à ! Đi đc thì zề đc ko thì khỏi zề ' nó hét lên làm 2 người kia mún lủng màng nhỉ '
    Thôi đc dòi để tụi t tự zề
    Mời tiểu thư cuống ăn cơm ' quản gia ns '
     Nó bật dậy mở cửa phòng . A ! Dì Phương , lâu lắm dòi mới gặp nhớ dì qá à ! ' nó làm nủng '
  { Dì Phương là người nó coi như mẹ ruột nó z nên nó rất thưn dì . Dì Phương coi nó như cn mình hết lòng iu thưn nó }
   Thôi đc dòi cô nương , xuống ăn cơm nào ' dì phương cười và ns vs nó '
    Nó xuống nhà thì gặp người ko mún gặp * mẹ kế nó chứ đâu nửa *
    Dì Phương xuống ngồi ăn chung vs cn nha !! ' nó ns vs dì '
    Dì Phương vừa ngồi xuống thì ..
     Ai cho ngươi ngồi . Quản gia làm sao mà giám ngồi ăn vs chủ chứ , mún nghỉ việc sớm ko ' mẹ kế nó nói '
    Tôi xin lổi tôi ko cố ý ' dì Phương cúi đầu xl '
     Dì ko cần pải xl hạng người đó ' nó bây h trở nên lạnh lùng '
     Ý mày là như thế nào ? ' bả liếc nó '
     Nó đập bàn đứng dậy . Tốt nhất bà ko nên đụng chạm vs nhửng người thân tôi nư như z ko thì .... Nó nói đến đây bổng nhiên đập ly nước xuống và lấy mảnh vở của ly đưa ly và đe doạ bả
     Dừng lại đi em ! Tốt nhất e ko nên đôi co vs hạng người này ' a2 nó ns '
     Còn bà tốt nhất đừng đụng vào người thân tôi ko thì đừng trách
     Dì Phương ko ngờ nó lại thay đổi nhìu đến z . Chắc có lẻ quá khứ của 10 năm trước quá lớn khiến nó ko còn là một cô bé ngây thơ trong sáng nửa mà là một cô gái lạnh lùng và căm thù sự thật
  ~~~Quay lại truyện nào~~~
      Em đừng giận nửa mà ngoan đi a2 dẩn bảo bối jk chơi chịu hok ' a2 nó nói'
      Z đc e họ giận nửa a2 phải chở e đi chơi  ' nó làm nủng trông đáng yêu cực
     Z chuẩn bị đi nào !
     Dạ a2
     Nó bước xuống vs phong cách cực kì cá tính và trẻ cn nhưng vẩn ko kém phần lạnh lùng . A2 à ta đi thôi ' nó ns vs a2 '
     Ờ đc thôi bảo bối
     Nó và a2 nó đi vòng quanh hết cả buổi tối . Trên đường đi
      Mai e và 2 đứa kia pải sang Trung Quốc thôi . Ko thể để em cứ đối mặc vs bà già đó đc . À mà qua bên đó e pải đi học nửa đó nha !! Tuy e đả tốt nghiệp lớp 12 và nhìu bằng khác nhưng e vẩn là học sinh trung học ' a2 nó tuôn nguyên tràn '
      E pk dòi mà a2 ko cần nói nhìu như vậy đâu ;)) mà sao a pk 2 đứa kia ngày mai về Việt Nam z ??
     Ờ thì nó nói vs a , nó nói e bỏ hai đứa đó ko quan tâm 2 tụi nó nửa nên a kêu 2 đứa đó qua Trung lun dòi
      Thôi zề thui , củng trể dòi mai còn pải qua Trung nửa nhà a đả chuẩn bị dòi a sẻ cho dì Phương qua vs e
     Yeah a2 là nhất ....
~~~~~Sáng hôm sau ~~~~~~
   Chuyến bay từ Việt Nam sang Trung Quốc chuẩn bị khởi hành mời quý khách chuẩn bị
   E qua đó vs phải nghe lời dì Phương á ! A sẻ tranh thủ qua đó chưi vs e . Ba hiện h phải đi công tác nên ko tiển e đc' a2 ns vs nó'
   E pk mà ba chỉ pk đến công việc thôi ' nó trề môi nói '
   Thôi chúng ta đi thôi ' dì Phương'
    Tạm biệt khi nào rảnh a sẻ qua thăm ' a2 vẩy Tay chào nó vs dì Phương '
_______Tua nhanh nha_____
  Sau 2 tiếng ngồi máy bay cuối cùng nó vs dì Phương củng tới nhà
   Mày tới dòi 2 tụi t nhớ m quá chừng ' 2 cn bạn thân nó '
GTNV :
+Trương Uyển Nhi : bn thân nó , ham ăn , vui vẻ và hoà đồng
+Nguyển Ngọc My : bn thân của nó , nhảy giỏi , hay bày trò quậy phá
___Quay  lại chuyện __
  Mai tụi mình đi học đó ' nó nói '
  Hở đi học làm gì ?? Huhu t ko mún đi đâu ' Nhi than thở '
  Đi học đc đấy zô đó chắc có nhìu trò để chưi ' My hớn hở '
  Zậy lát tụi mình đi mua ít đồ dùng để mai đi học thôi ' nó nói '
  Okie ' 2 đứa đồng thanh '
  Nó lên phòng sắp xếp quần áo thì vô tình thấy thấy tấm hình nó và mẹ nó , mọi kí ức và quá khứ nó mún qên lại tràn về khiến nó bật khóc và ngủ thiếp đi
  ~~CHIỀU~~
Dậy đi Vy à ! Dậy đi mua đồ nửa ' Nhi nói '
Xuống liền ' nó'
  10p sau nó xuống vs phong cách bụi bậm
Đi thôi ' nó'
  Trong siêu thị tụi nó mua pk bao nhiêu là đồ , còn nó thì vẩn lạnh lùng như tảng băng
   Ây da ' Nhi kêu lên '
   Cô có sao ko ? Cho tôi xin lổi 'chàng trai bịt mặt nói '
  Sao đầy đầu tôi nè ! A mắt mủi để đâu z . Bộ tôi nhỏ lắm đến nổi a ko thấy tôi sao ' Nhi giận dử '
  Thôi Nhi bỏ qua đi ' My ns '
  Bỏ đi m củng có mất miếng da , miếng thịt nào đâu ' nó qá hỉu tính cn bn nó mà chuỵn nhỏ xé ra to '
   Nể tình bn tôi tha cho a tôi mà gặp a lần nửa tôi sẻ xé xác a ra ' Nhi lườm chàng trai vs nói '
   3 đứa đó bước đi để lại 3 chàng trai nghìn dấu ??? trên đầu . 3 chàng trai cảm thấy 3 cô gái này rất thú vị và hi vọng sẻ gặp lại
  Còn 3 cô gái nhà ta chẳng quan tâm j là mấy * người j đâu vô tâm thấy sợ 'Nó: nói j thế ' hì có j đâu :))'Nó: coi chừng tui đó ' dạ dạ *
   Lần đầu viết truyện có j sai sót mong bỏ qa ạ 😊😊💙

    

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro