Chap 1: Chạm mặt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những tia nắng ấm áp của ngày mới luồn qua ô cửa sổ vào một căn phòng , nơi có một cô gái đang yên giấc ngủ thì bỗng cánh cửa phòng mở ra và...
- Ch , ch Băng dy đi, đi mua đồ vi em nè. Dy_ Gia Nhi chèo lên giường lay lay người cô
- H, Nhi thi, để yên ch ng, mà sao em vào được nhà vy_ cô nói vi ging ngái ng
- Gii ơi, bây gi là 7h30 ri mà ch vn ng, là má ch m ca cho bn em ch ai_ Tuyết t ngoài ca bước vào nói
- C em cũng đến à, đợi ch mt lúc nhé_ cô nói ri đứng dy đi làm vscn
- D_ Nhi và Tuyết đồng thanh

Sau 10' làm vscn cô mặc một cái áo crop-top màu trắng, một cái quần sooc bò màu đen , đi đôi giày full đen ( au có viết sai từ gì thì cho au xl nhé ). Mái tóc thả dài cùng với một chiếc nơ màu trắng gài trên đầu.
- Đi thôi nào hai đứa_ cô nói ri lôi hai đứa kia đi

Dưới nhà
- M ơi con đi chơi vi Nhi và Tuyết nhé_ cô chy ti lay lay tay m
- m, đi đi, đi vui v nha my đứa_ m cô nói
- Thank you m iu_ cô nói ri ôm m mt cái
- D, cháu cm ơn bác_ hai đứa nó đồng thanh

Thế rồi ba đứa nó chèo lên xe khởi hành tới khu trung tâm mua sắm

~ Tại TTTM lotte~
- Nhi , bây gi mua cái gì _ cô hi Nhi
- D, mua qun áo và đương nhiên là đồ ăn ri_ Nhi nói ri đảo mt nhìn ngm xung quanh
- Vy hai đứa đi đi, ch đây chính là không có hng thú_ cô ghét nht là đi mua sm ch là có hai đứa lên cô mi đi
- Vy gi ch đi đâu_ Tuyết hi
- Hiu sách_ cô rt thích đọc sách nên la chn hàng đầu ca cô là hiu sách
- D, vy thì bye bye ch_ hai đứa nó đồng thanh ( đùa ch đt lm thế)
- Bye bye_ cô nói ri xoay gót tiến thng ti hiu sách
~ Tai hiu sách Khi Trang~
Cô bước vào với bao nhiêu ánh mắt ngưỡng mộ của phụ nữ cũng như đàn ông và trong đó có cả anh nữa. Có rất nhièu người lấy máy điện thoại ta chụp. Cô bước tới bên một kệ sách , trên tầng cao nhất có một quyển sách mang tên " Duyên phận" ( bịa ạ, có thật hay ko thì au chịu ). Mặc dù cô cao thì có cao nhưng cái tủ này nó phải cao tới 1m80 cơ.
- Ca bn này_ có mt anh chàng cao 1m80 mt mũi b bt kín bi khu trang và mũ, anh bn bước ti vi ly quyn sách cho cô
- Nếu mình đoán không nhm thì, bn là người Trung đúng không? _ cô hi người côn trai đnag đứng trước matej mình
- m, mình là người Trung, bn nói được tiếng Trung à_ anh hi
- m mình là con lai nên là nói được_ cô nói ri cười tht tươi làm l ra chiếc răng khnh
- m, mà bn tên j, mình là Vương Tun Khi_ anh nói ri cx đáp li cô bng mt n cười khiến bao nhiêu TBG và TDT chết ngt
- Mình là Vương H Băng_cô nói
- Mà bn biết mình là ai không_ anh hi cô
- m, không, sao bn l hi vy_ cô thy l nên hi li
- À, không có gì_ anh cười tr - à, mình mi ti Vit Nam! Nên không biêt nhiu nên ti nay bn có th dn mình đi thăm quan mt chút được không?
- , được, cu ti địa ch này ti nay t dn cu đi , được ch _ cô nói ri viết địa ch nhà mình vào mt t giy đưa cho anh
- T mun dn theo bn được ch?_ anh hi cô
- , được ch, t cũng mun dn theo bn na_cô nói
- Vy tm bit, ti gp li nha_ anh nói ri bước ti ch thanh toán tin
- , tm bit , vy ti gp li nha_ cô cx nhanh chân bước ti ch thanh toán tin

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro