Chương 4:KHÔNG ĐỘI TRỜI CHUNG

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ơ hơ hơ....

Niềm an ủi của nó....

Que kem mát lạnh duy nhất của nó.....

Giờ đã....một đi không trở lại!

Nhưng thủ phạm lần này không phải là tên bất lịch sự hồi nãy mà lại là đám người đuổi theo phía sau.Không những khiến nó suýt nữa phải dùng mặt tiếp đất mà còn độc ác dẫm đạp lên "ẻm" kem của nó. Tới khi "đội quân" kia rời đi thì nó không thể nhận dạng được "em yêu" của nó nữa rồi.

Que kem...đang nằm...bẹp dí dưới lòng đường, kem không ra kem mà nước không ra nước.

Tận mắt chứng kiến "cái chết thảm khốc không toàn thây" ấy, mọi hi vọng trong nó đều sụp đổ. Hai chân nó không để đứng vững, nước mắt dường như sắp trào ra từ khóe mi:

-Huhu...tại sao chứ?? Kem à, em chết thật đáng thương. Nhất định khi về nhà, chị sẽ lập đàn siêu độ cho em, mong kiếp sau em sẽ được đầu thai vào que kem lớn hơn. Lúc đó nhớ đến tìm chị nhé! I will wait you!

Và chỉ sau hai giây bù lu bù loa, ánh mắt của nó đã trở lên sắc nhọn đến gai người. Nó nhìn đám người phía trước mà ngọn lửa phía sau cứ cháy bùng lên:

-Gừ...miếng ăn tới tận miệng rồi mà vẫn bị cướp đi! TỨC QUÁ MÀ!

Và dường như hiểu được "triết lí" gì đó, hai bàn tay của nó liền nắm chặt lại tạo thành quyền:

-Hừ! Cũng tại tên đáng ghét đó! Đám người vừa rồi chắc đang đuổi theo cậu ta để siết nợ mà. Trông mặt hảo soái như vậy không ngờ con người lại tồi tệ đến thế. Nhiều chủ nợ thế kia, chăc chắn cậu ta chơi cờ bạc nhiều quá, thiếu tiền xong quỵt luôn. Chẹp chẹp...thật chẳng ra gì!

Vụ việc vừa rồi đã phá hỏng tâm trạng đáng nhẽ là rất vui vẻ của nó. Giờ đây nó không còn hứng thú gì để hoàn thành nốt mọi công việc trong bản kế hoạch nữa. Nó căm thù anh, căm thù kẻ đã mang đến xui xẻo này. Nó thề rằng sau này sẽ không đội trời chung, nếu có cơ hội nhất định nó phải cho tên đó nếm mùi lợi hại.

Nó chán nản lê từng bước ra bắt taxi, điểm đến quan trọng và cuối cùng trong ngày hôm nay chính là nhà của cô nó-nơi mà nó sẽ sống vào thời gian tới. Cô nó là một góa phụ k có con cái, khi biết nó sẽ sang đây thì ngay lập tức đề nghị anh trai giao nó cho cô chăm sóc. Có mỗi đứa cháu gái lại mất mẹ từ nhỏ nên cô hết mực yêu thương nó. Tình cảm của cô dành cho nó ấm áp y như mẹ vậy, điều đó khiến nó cảm thấy rất thân mật và hạnh phúc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro