tgtt 167-170

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong không trung một đám tinh vân màu tím cuồn cuộn như vũ bão theo chưởng lực của Kiếm Vô Trần và dần dần biến thành một tử quang cầu, tử quang cầu đó đó phát ra những tia sáng tím rợn người. Khi những ánh sáng của quang cầu đó đã mạnh đến mức như vượt qua sức nóng của mặt trời thì Kiếm Vô Trần hét lên một tiếng. Y phục toàn thân Kiếm Vô Trần bay phấp phới, mái tóc dài dựng ngược lên trông hắn như một thiên thần màu tím uy chấn thiên hạ.

Cạnh đó Lục Vân dường như vẫn không cảm thấy điều gì, tiếp tục tăng tốc tấn công. Trong khi tấn công, hai tay Lục Vân xoay như hai chiếc bánh xe điều khiển vô cùng kỳ dị, vô số chưởng lực phát ra dưới sự điều khiển của Lục Vân với tốc độ điên cuồng đến kinh người là hai nghìn bốn trăm lần một thức, sản sinh ra nguồn nội lực to lớn khôn cùng với chừng như muốn xé nát cơ thể cuả Kiếm Vô Trần.

Với chưởng lực đáng sợ của Lục Vân, những luồng khí xung quanh người Kiếm Vô Trần đang xảy ra những va chạm ác liệt làm cho không trung phát ra những trận sấm sét kinh thiên động địa. Trong khi tấn công toàn thân Lục Vân không ngừng quay tròn, mỗi một vòng đan xen với nhau thì sức mạnh lại tăng thêm mấy lần, không ngừng hội tụ lại khiến cho tất cả đòn phản công của Kiếm Vô Trần đều bị tiêu diệt.

Nhưng Kiếm Vô Trần đứng ở giữa mà không hề lo sợ, ngược lại hắn còn nhìn Lục Vân bằng ánh nhìn lạnh lẽo, trên mặt biểu lộ ra sự chế giễu rất rõ ràng. Hai tay hắn đan xen trước ngực thi triển theo đồ hình Thái cực âm dương, ngay lập tức một quầng tử quang xuất hiện bao quanh Kiếm Vô Trần xen lẫn với sức hút kinh thiên tiếp cận với chưởng lực của Lục Vân như muốn thôn phệ chàng ngay lập tức.

Dưới mặt đất, tất cả mọi người đều chăm chú theo dõi trận giao chiến ác liệt của hai người, trong lòng dự đoán kết quả của trận đậu. Những cao thủ của đại diện tam phái và Vân Chi pháp giới đều vô cùng căng thẳng, tuy tận mắt nhìn thấy Kiếm Vô Trần đang chiếm thế thượng phong nhưng thực lực mà Lục Vân đang thi triển cũng đủ làm người ta kinh hãi. Lúc này đã biết rõ sức mạnh của kẻ địch Lục Vân không chọn cách rút lui mà trực tiếp tấn công, sự việc bất hợp lý này lại đang diễn ra trước mắt mọi người, phải chăng trong đó còn ẩn chứa điều gì bí mật ? Nhìn tốc độ quay tròn của Lục Vân vẫn được tiếp tục duy trì như lúc đầu, Phong Lôi chân quân hơi lo lắng nói:

- Tên Lục Vân này thật vô cùng thần bí, Kiếm Vô Trần muốn thắng e rằng phải trả giá không ít. Nói về trình độ võ công của Vô Trần thì đã thi triển hết toàn bộ Tử hoa thôn nhật, sức hút đáng sợ đó đủ để thôn tính tất cả các vật thể sống và xé nát thân thể Lục Vân. Vậy tại sao đến giờ Lục Vân vẫn không hề hấn gì, hắn dùng cách gì để hoá giải sức hút khủng khiếp đó chứ?

Bên cạnh, Huyền Mục đại sư khẽ trả lời:

- Ngươi không nhìn thấy mỗi lần Lục Vân quay xuôi rồi lại quay ngược lại đó sao. Hắn quay ngược lại như vậy không phải chính là để hoá giải sức hút đáng sợ đó hay sao?

Thái Phụng tiên tử lạnh lùng đưa ra nghi vấn trong lòng mình:

- Nếu như đại sư nói hắn có thể quay ngược được, vậy vì sao còn phải quay xuôi nữa? Ai cũng đều hiểu quay tròn với tốc độ cao sẽ làm sản sinh ra lực ly tâm, từ đó hình thành một lực xoáy hút hết tất cả mọi thứ xung quanh. Với trình độ võ công của Lục Vân hắn ta đương nhiên hiểu đạo lý này, nhưng vì sao hắn lại làm như vậy chứ, lẽ nào....?

Đột nhiên mặt Phong Lôi chân quân biến sắc, lão ta đã hiểu hàm ý trong lời nói của Thái Phụng tiên tử nên ánh mắt không giấu nổi những tia trầm tư suy nghĩ, vậy mà cạnh đó, Huyền Mục đại sư vẫn đang chờ câu trả lời. Lúc này, bỗng nghe thấy Lục Vân quát to lên một tiếng "Thất chuyển hồn" rồi cơ thể đã xoay nhanh đến nỗi không thể nhìn rõ nữa, chỉ có thể nhìn thấy một hắc quang ảnh đang vây quanh Kiếm Vô Trần tạo nên nên sự sự tương phản với luồng tử quang của Kiếm Vô Trần.

Đang ngạo nghễ đứng trong không trung thì Kiếm Vô Trần bị tiếng thét của Lục Vân làm cho chấn động, một dự cảm vô cùng không lành xuất hiện khiến một lần nữa hắn lại cảm nhận được nguy cơ trước mắt. Quan sát thấy sức hút mạnh mẽ ở xung quanh không những không thôn tính được Lục Vân mà còn bị một luồng sức mạnh to lớn đáng sợ mang theo luồng khí huỷ diệt đang điên cuồng vây chặt lại, điều này khiến Kiếm Vô Trần bỗng nhiên nghĩ lại một chuyện đã từng xảy ra tại Quỷ vực.

Kinh ngạc và tức giận nhìn tốc độ xoay kinh người của Lục Vân, Kiếm Vô Trần gào thét điên cuồng:

- Lục Vân, ngươi thật đê tiện. Ngươi lại thi triển thứ võ công tà môn Cửu chuyển vô cực, thật quá độc ác.

Trong tiếng thét tức giận đó thì màu tím trên thân Kiếm Vô Trần cũng mạnh lên, toàn bộ sức mạnh chân nguyên của hắn đều phát ra ngoài với mong muốn dùng nội công thâm hậu để phá vỡ sự tấn công đáng sợ của Lục Vân. Trong vòng xoáy chỉ thấy toàn thân Kiếm Vô Trần hơi rung động, mặt trắng bệch như tờ giấy, miệng phún ra máu tươi.

Trong luồng sáng, Lục Vân vừa gia tăng tốc độ vừa lạnh lùng nói:

- Kiếm Vô Trần, ngươi chỉ nên trách bản thân mình lòng dạ quá hẹp hòi, là ngươi chủ động muốn giết ta nếu không ta và ngươi chẳng lẽ lại chỉ biết về nhau như vậy. Bây giờ mới biết hậu quả thì đã quá muộn rồi, tất cả đều không kịp nữa. Dưới sức mạnh của Cửu chuyển vô cực thì thần hay ma đều bị tiêu diệt. Hãy vĩnh biệt thế giới tươi đẹp này đi "Bát chuyển thần"

Lục Vân bật người lên cao, thi triển võ công Lăng không phiên chuyển bao vây xung quang Kiếm Vô Trần tạo thành một vòng xoáy hình tròn. Trong vòng tròn đó hai tay Lục Vân xoay như một bánh xe vô cùng kỳ dị, trong chớp mắt đã biến thành một chiếc hắc bát quái. Chiếc hắc bát quái vừa xuất hiện thì có một luồng sức mạnh to lớn từ trong đó phát ra. Đồng thời bốn phía xung quanh nó cũng kéo theo một sức hút khổng lồ điên cuồng cuốn Kiếm Vô Trần vào trong.

Tử quang lên trên cơ thể Kiếm Vô Trần lập tức bị sức mạnh to lớn xung quanh chiếc hắc bát quái hút lấy, đồng thời lực đẩy mạnh mẽ ở giữa chiếc bát quái xen lẫn với một luồng khí cực mạnh tập trung dội thẳng vào ngực Kiếm Vô Trần một cách hung ác và tàn nhẫn. Bên bờ của nguy hiểm, toàn bộ chân nguyên của Kiếm Vô Trần hội tụ vào bàn tay, hai luồng tử quang cực mạnh quay tròn trước ngực bay ra nhanh chóng biến thành một tử quang cầu rất lớn, hắn dốc toàn lực đẩy quang cầu đó về phía Lục Vân.

Dưới mặt đất Phong Lôi chân quân nghe thấy tên Cửu chuyển vô cực thì sắc mặt đại biến, tất cả đều lộ rõ vẻ sợ hãi. Không kịp giải thích điều gì, Phong Lôi chân quân và Huyền Mục đại sư đồng thời bay vút lên cao theo hướng của Lục Vân ở trong không trung, họ muốn hoá giải võ công bá tuyệt thiên hạ của Lục Vân trước khi chàng thi triển tuyệt chiêu Cửu chuyển mệnh nhằm cứu mạng Kiếm Vô Trần.

- Vô Trần không nên miễn cưỡng, cần gắng gượng chống đỡ và tập trung toàn lực bảo vệ tâm mạch. Cửu chuyển vô cực có thể giết tiên diệt quỷ không ai có thể hoá giải được.

Trong tiếng hét cấp bách Phong Lôi chân quân và Huyền Mục đại sư xuất hiện bên cạnh Lục Vân tung ra những chưởng lực mãnh liệt. Cùng lúc đó, Lục Vân hét lên một cách lạnh lùng và tàn khốc với một âm thanh lạnh lẽo:

- Tử Hoa hiện, Cửu chuyển mệnh. Kết thúc rồi Kiếm Vô Trần

Vừa nói, hắc ảnh của Lục Vân nhanh đến mức không lời nào tả xiết trong chớp mắt đã hình thành quanh Kiếm Vô Trần một cột hắc quang xen lẫn với sức mạnh huỷ diệt, giao thoa và quay tròn tạo nên một trận cuồng phong dữ dội. Trong không trung cơ thể của Kiếm Vô Trần bị cuốn vào, vùi dập trong vòng xoáy hắc ám. Hắn kêu la gào thét những âm thanh thảm khốc, cùng với trận cuồng phong dữ dội ở xung quanh khiến cho mọi người đều kinh hãi cực độ.

Mặt mày biến sắc, Phong Lôi chân quân và Huyền Mục đại sư gầm lên những tiếng kinh thiên, hai luồng khí cuồn cuộn một xanh một vàng trong chốc lát hội tụ thành mãnh long và mãnh hổ, mỗi con đều mang khí thế uy chấn thiên hạ lao vào nhau ở trước mặt Kiếm Vô Trần phát ra một tiếng sấm chớp kinh hồn. Vụ nổ khủng khiếp đó lập tức sinh ra một sức phá hoại đáng sợ điên cuồng tấn công vào kết giới của Cửu chuyển vô cực của Lục Vân.

Trong không trung, cột hắc quang vẫn quay tròn chen lẫn với sức mạnh tàn phá tất cả giao thoa vào nhau, sức mạnh huỷ diệt mà cái vòng tròn ấy trong chớp mắt đã cuốn chặt lấy Kiếm Vô Trần. Đằng sau, chưởng lực của hai lão đạo, tăng với sức cuốn mãnh liệ trực tiếp công thẳng vào Lục Vân như muốn điên cuồng hút nguyên thần và huỷ hoại thân thể của chàng.

Lúc này chưởng lực của hai cao thủ cũng đến sát, chỉ thấy đầy trời là các loại ánh sáng kỳ dị phát tán khắp không trung, chiếu ra những tia sáng đẹp rực rỡ và loá mắt.

Trong tiếng sấm sét kinh thiên đó Lục Vân bị trúng chưởng nên gầm lên một tiếng, cơ thể bị đẩy xa mấy trượng sau cú va chạm dữ dội, khuôn mặt trắng bệch không còn giọt máu. Tuy vậy, Kiếm Vô Trần cũng bị trúng chưởng lực của Cửu chuyển vô cực, quần áo rách tơi tả, máu tươi vương đầy mặt đất.

Huyền Mục đại sư đỡ lấy Kiếm Vô Trần, tay phải phát ra một tia kim quang áp vào đầu Kiếm Vô Trần khiến toàn bộ chân nguyên của hắn đang đảo lộn trở nên điều hoà trở lại, cơ thể sau một lát đã hồi phục rất nhiều. Nhìn Kiếm Vô Trần tỉnh lại, Huyền Mục đại sư mỉm cười tiếp tục truyền thêm một luồng chân nguyên rất mạnh nữa rồi nói:

- Hãy tiếp tục, ngươi không được thua vì ngươi là Lục viện Minh chủ

Kiếm Vô Trần gật đầu, mắt hắn hiện lên những ý nghĩ kiên định, trầm giọng nói:

- Yên tâm, ta quyết không thua Lục Vân đâu, các ngươi hãy xem đây

Nói rồi hắn nhún người một lần nữa bay vào khoảng không tìm tung tích của Lục Vân.

Cố gắng điều hoà những luồng chân nguyên đang cuồn cuộn chảy trong cơ thể, Lục Vân nhìn Phong Lôi chân quân mỉa mai nói:

- Vân Chi pháp giới cả đời chỉ có mấy miếng võ bắt gà doạ chó, chỉ biết cắn trộm sau lưng người khác, thật là vẻ vang quá! Muốn động thủ thì cứ nói, một người không được thì tất cả hãy cùng lên, hành động tiểu nhân ám muội như vậy chẳng phải làm mất mặt Vân Chi pháp giới của các ngươi lắm sao?

Hết chương 167

Lạnh nhạt nhìn Lục Vân, Phong Lôi chân quân nghiêm mặt nói:

- Lục Vân, ngươi có một thân tu vi như hiện nay không phải dễ, ta khuyên ngươi tốt nhất là hãy nói ra sư phụ của ngươi là ai, có thể ta sẽ nể mặt sư phụ ngươi mà tha cho ngươi tránh khỏi cái chết. Hôm nay ngươi thua có thể không phục, nhưng đây là điều hiển nhiên cho nên ngươi không thể kháng cự. Vì thiên hạ, có lúc biết những chuyện dù sai nhưng vẫn phải chấp hành. Nể ngươi tu luyện không dễ nên ta lại ngươi hỏi ngươi một câu, đây là lần cuối nếu bỏ qua thì ngươi chẳng còn có thể dựa vào ai nữa đâu.

Lãnh ngạo cười lớn, Lục Vân nói:

- Nếu muốn nói thì ta đã nói từ lúc đầu rồi chứ chẳng đợi tới tận bây giờ. Đứng tại đây ta quyết không cúi đầu cũng không khuất phục, cho dù đệ tử của ngươi đông thế nào đi nữa ta cũng không sợ. Sự việc lần này nếu tiết lộ cho mọi người ở đây đều được rõ, ngươi tưởng chỉ cần thay đổi một người mà phải dễ dàng cúi đầu ư?

Phong Lôi chân quân trầm mặt "hừ" lạnh một tiếng, trong ánh mắt lão lóe lên một tia lạnh lẽo. Nhìn quanh một lượt, ánh mắt Phong Lôi chân quân dừng lại chỗ Kiếm Vô Trần, ngữ khí có chút kỳ quái:

- Có phải con muốn muốn thử một lần để xác định thắng thua, đúng không?

Khẽ gật đầu, Kiếm Vô Trần lạnh lùng trả lời:

- Đúng vậy, con nhất định muốn khiến mọi người ở đây đều biết con không thể thua Lục Vân được.

Nói xong, hắn đưa ánh mắt lăng lệ nhìn Lục Vân hiện rõ thần sắc rất kiên định.

Hờ hững nhìn lại, Lục Vân trầm giọng nói:

- Ta đã nói rồi, lần này có giao thủ thì ngươi vẫn không phải là đối thủ của ta. Cho dù đằng sau ngươi có cao thủ nào hỗ trợ đi nữa thì kiếp này ngươi vĩnh viễn không thể thắng được. Nếu lúc trước không phải họ liên tục xuất thủ thì ngươi sớm đã phải chết hai lần rồi, làm sao còn có thể đứng đây nói năng với ta được.

- Lục Vân, điều lợi hại nhất không phải là có pháp quyết cao hơn ta mà là do lòng ngươi thâm độc hơn ta. Ngươi liên tục ẩn giấu pháp quyết của ngươi rồi bất ngờ thi triển ra, cho dù có thắng thì đó không phải là thực lực. Lần này đã là lần thứ ba nên ngươi không còn cơ hội làm như vậy nữa đâu, vì lần giao chiến này nếu ngươi không chết thì ta chết, giữa chúng ta phải có một kẻ rời khỏi thế gian.

Lục Vân không nói một lời nào màchỉ lạnh lùng nhìn Kiếm Vô Trần, chàng vận Ý niệm thần ba cẩn thận phân tích khí tức trên người hắn.

Từ xa, Vân Phong nói một cách hài hước:

- Lần thứ nhất, rồi lần thứ hai, lần thứ ba, có khi có tới lần thứ muời, lần thứ một trăm ấy chứ. Ngươi quả là loại người vô liêm sỉ, hiện tại ở đây có rất nhiều người mà thua hai lần liên tiếp cũng thà chết không thừa nhận. Lại còn thường xuyên cho người xuất thủ trước làm tiêu hao chân nguyên của Lục Vân để tạo thuận lợi cho ngươi, loại Minh chủ như vậy thật là nỗi sỉ nhục của Lục viện.

Cười hắc hắc, Bạch Vân Thiên từ xa nói:

- Gã Dịch viên đệ tử nhà ngươi đúng là bất trí, ngươi có từng nghe câu tà không thắng chính chưa? Cái gọi là tà cho dù tu vi có lợi hại, một khi gặp phải cao thủ chính đạo, một người không thắng thì hai người xông lên, hai nguời không thắng thì ba người xông lên, ba người không thắng thì mười người xông lên, cứ như vậy làm sao yêu tà có thể thắng? Người trẻ tuổi, con đường của ngươi còn dài, kiến thức còn ít thì đừng nói nhiều để bị người ta cười.

Vân Phong nghe vậy lúc đầu ngẩn người nhưng rồi lập tức hiểu ra, hắn bất giác tỉnh ngộ rồi nói:

- Thì ra là như vậy, chả trách sau khi ngươi đến đây liền một mực đứng đằng xa nhìn lại, có phải là sợ tà không thắng chính không? Ta đã thụ giáo rồi, đa tạ ngươi đã chỉ điểm.

Lời Vân Phong vừa thốt xong, môn hạ Dịch viên lập tức cười ầm ĩ, không biết là cười Bạch Vân Thiên hay là cười đám người Kiếm Vô Trần.

Nhìn sắc trời Lục Vân trong lòng kẽ thở dài, trận chiến này đã kéo dài quá lâu. Lúc này bản thân chàng toàn thân đã bị thương, chân nguyên tiêu hao gần hết bốn phần, con đường còn lại càng lúc càng gian khổ và càng lúc càng khó đi. Nghĩ đến những cường địch sẽ phải đối mặt Lục Vân trong lòng chùng xuống, hy vọng thắng đối với chàng càng lúc càng xa vời.

Trước mắt cho dù đánh bại Kiếm Vô Trần thì trong các cao thủ còn phải đối phó ít nhất cũng đều là ba đại cao thủ của Vân Chi pháp giới và Diệp Tâm Nghi. Cửa ải này bản thân chàng làm sao có thể vuợt qua đây? Có lẽ đã chẳng còn chút hy vọng gì nữa.

Nhìn Phong Lôi chân quân, Kiếm Vô Trần nhẹ giọng yêu cầu lão ta sớm rời đi rồi lập tức quay đầu nhìn Lục Vân, trong ánh mắt của hắn lướt qua một tia tà dị. Thấy Lục Vân vẫn đang im lặng nhìn trời, Kiếm Vô Trần cười nhạt nói:

- Ngươi hãy chuẩn bị đi, đã tới lúc kết thúc ân oán giữa chúng ta rồi đó.

Quay đầu nhìn Kiếm Vô Trần trong lòng Lục Vân đột nhiên dâng lên một cảm giác bất an, điều đó khiến cho tâm thần chàng chấn động và mơ hồ cảm thấy nguy hiểm như đang đến gần. Cảm giác đó cụ thể thế nào Lục Vân không hiểu rõ, nhưng trong lòng chàng lại có một triệu chứng bất tường như không ngừng đề tỉnh.

Nhẹ gật đầu, Lục Vân trầm giọng nói:

- Ngươi lại đây, hãy để ân oán của chúng ta kết thúc hết trong cuộc chiến này. Hy vọng rằng lần này sẽ không có ai can thiệp, nếu không đoạn ân oán giữa chúng ta sẽ vĩnh viễn không thể ngừng lại.

Khẽ ngưng thần, Kiếm Vô Trần hai tay phân tán rồi hợp lại trên không trung đưa lên trời. Trong lúc xuất thủ, thân thể Kiếm Vô Trần xoay vòng, bay lượn như chớp trong không gian phạm vi một trượng trông mười quần kỳ dị. Theo vòng chuyển động không ngừng của hắn, một đạo hồng quang từ trong người Kiếm Vô trần vút ra mau chóng bay lên giữa trời, nháy mắt đã tụ thành một đám huyết vụ tràn ngập khắp không trung, đám huyết vụ đó từ từ lấp đầy cả đường chân trời. Bốn phương lúc này bao trùm bóng huyết sắc, cả bầu trời trong xanh tràn ngập ráng đỏ hoàn toàn che lấp hết ánh dương quang đang tỏa chói chang.

Dưới đất mọi người đứng xem đều biến sắc mặt, họ không thể nghĩ rằng Kiếm Vô Trần lại có một pháp bảo thần kỳ như vậy, cho đến lúc này mới đem ra thi triển. Nhưng trong vô số cao thủ, vẻ mặt kinh hoàng nhất không ai khác ngoài năm người Ma thần tông chủ Bạch vân Thiên, Quy Vô đạo trưởng, Kim Cương thánh phật, Thiên Thương đạo trưởng, Chiến Tâm tôn giả. Họ đưa mắt nhìn bầu trời đỏ máu đó ánh mắt lộ ra thần sắc kinh hãi đến cùng cực, cảm giác như nhìn thấy lệ quỷ và hoàn toàn không tin nổi vào mắt mình.

Còn Lục Vân khi thấy vùng xích hà xuất hiện trong tâm chấn động dữ dội, sự bất an trong lòng càng hiện lên rõ ràng hơn. Cảm giác đó rõ ràng khi thấy cỗ khí huyết sát to lớn cực kỳ tà ác đang che lấp cả bầu trời, Lục Vân không kìm được trầm giọng nói:

- Ngươi đã không còn nhẫn nại được nên bắt buộc phải thi triển ra, đúng không? Ngươi chẳng phải nói ta mình thân đầy tà ác vậy lúc này ngươi có mấy phần chính trực?

Cười nhạt, Kiếm Vô Trần hét lớn:

- Ngươi không biết thì đừng có nói bừa, đây là một trong hai mươi bốn thần khí của Đại La chư thiên, làm sao có thể là vật tà ác như ngươi được. Giờ ngươi chuẩn bị chịu trừng phạt đi, ta sẽ dùng thần khí này huỷ diệt ngươi cũng coi như là vì Nhân gian mà trừ đi một kẻ tà ác.

Nói xong Kiếm Vô Trần toàn thân phát ra tử quang, cả người nhanh chóng được bao trùm trong một quầng quang hoa tử sắc thần bí.

Trong bầu trời huyết sắc trên đỉnh đầu, một đạo bát quái trùm trời xoay tròn xuất hiện không chút tiếng động. Nằm trong hình bát quái là một tòa huyết tháp cao khoảng ba trượng, toàn thân chớp lóe huyết quang đang quay tròn chụp tới Lục Vân. Chỉ thấy huyết tháp đó có tám mặt, trên mỗi góc đều treo một cái chuông huyết sắc khắc tám hình lệ quỷ tàn ác hình dạng khác nhau. Trên đỉnh tháp khảm một viên Huyết Ngọc Linh Lung châu lóe lên quang mang tà dị mê hoặc.

Lục Vân biến sắc mặt, Ý niệm thần ba lập tức thăm dò ra vật này vô cùng tà ác, bên trên tập trung một lượng huyết sát khí vô cùng lớn đang vận động với tốc độ cao kèm theo lực hút đáng sợ đang bức tới gần. Tâm niệm chuyển động, Lục Vân toàn thân kim quang chớp lóe toàn lực thi triễn "Tâm Thiền Bất Diệt Quyết" của Phật gia, cả người chàng xếp bằng giữa không trung, sau lưng xuất hiện một pho tượng phật kim sắc cao khoảng ba trượng. Cùng lúc tượng phật đó xuất hiện, vô số pháp chú phật môn lóe sáng kim quang mang theo một khí tức thần thánh không gì sánh được, dần dần luồng sáng đó biến thành một tòa Kim Cương La Hán trận huyền bí phân bố xung quanh Lục Vân bảo vệ vững chắc thân thể chàng.

Trên không trung Kiếm Vô Trần thản nhiên nhìn Lục Vân, trong lòng hắn cười nhạt không ngớt. Lần này cho dù Lục Vân có phản kháng như thế nào thì cũng sẽ phải chết không còn nghi ngờ gì nữa, vì từ trước tới nay chưa từng có ai sống sót thoát khỏi Huyết Hà đồ. Hơn nữa trong Huyết Hà đồ còn thêm vào pháp bảo vô thượng Huyết Ngọc Linh Lung tháp, làm cho uy lực như tăng thêm ba phần.

Tâm niệm chợt động, Kiếm Vô Trần bắt đầu phát xuất Huyết Ngọc Linh Lung tháp, chớp mắt vật đó đã xuất hiện ngay trên đầu Lục Vân phát ra một luồng quang mang màu đỏ máu chụp vào xuồng thân ảnh của chàng. Kim quang chớp sáng Lục Vân toàn thân khí thế tăng mạnh, một đạo quang mang kim sắc cực mạnh nhanh chóng tụ thành một đạo kim phật chưởng đem theo mười tầng chân nguyên của Lục Vân dữ dội đánh tới huyết tháp đó. Chỉ thấy phật quang thần thánh hiện ra, trên đỉnh tháp tức thì phát ra một âm thanh chấn động đất trời, tiếng lệ quỷ gào thét rung động cả tứ phía.

Trong lúc xoay tròn, tám cái huyết linh phát ra âm thanh kỳ quái rồi dần hình thành một khí âm sát chấn động hồn phách, điên cuồng khuyếch tán ra bốn phía. Đồng thời một làn huyết vụ tràn ngập ba trượng bao phủ quanh người Lục Vân, giữa màn huyết vụ tám con lệ quỷ hung ác bay lượn trên dưới điên cuồng tấn công vào thân thể như muốn nuốt lấy nguyên thần linh khí của chàng.

Hết

Biến sắc mặt, thân thể Lục vân run lên trong ánh mắt lộ ra vẻ kinh hãi.

Nhìn màn huyết vụ chói mắt và tám hung thần ác sát đó Lục Vân cảm thấy pháp quyết Phật môn thần thánh vô bì của mình nhanh chóng tiêu biến, chỉ trong nháy mắt đã bị Huyết tháp hung dữ đáng sợ nuốt mất quá nửa.

Lục Vân một mặt toàn lực thi triển pháp quyết chống lại huyết sát chi khí, một mặt không ngừng trong đầu suy nghĩ gấp cách làm thế nào chống lại sự công kích của huyết tháp quỷ bí.

Nhìn vào Lục Vân Kiếm, Vô Trần cười âm trầm nói:

- Lục Vân, chẳng phải ngươi lợi hại lắm hay sao? bây giờ ta xem ngươi làm sao đối phó chiêu này của ta.

Nghe vậy Lục Vân trầm mặc không nói, chàng đang không ngừng tìm kiếm trong các sở học bình sinh của mình có loại pháp quyết nào có thể đối phó với sự tấn công tà ác này của Huyết tháp.

Dịch viên môn hạ lúc này ai nấy đều tỏ ra bi phẫn, từng chút vui cười hay lo lắng đều đặt lên người Lục Vân. Nhìn thấy Lục Vân rơi vào cảnh khó khăn và nguy hiểm, tất cả ngoài cầu nguyện ra thật không còn biết có thể làm gì nữa. Châm biếm vào lúc này hoàn toàn không giải quyết được gì vì bên Kiếm Vô Trần hoàn toàn không chút để ý. Lao tới giúp đỡ cũng không thể vì đối phương cao thủ như mây, đệ tử Dịch viên còn chưa kịp đến gần đã bị đánh bật về.

Trong ánh mắt quan tâm của mọi người, mục quang Lục Vân đột nhiên thay đổi, một tia quang hoa hắc sắc quỷ dị vụt xuất hiện trong mắt của chàng. Nhìn Kiếm Vô trần, thân thể Lục Vân bắn vọt lên như mũi tên, thanh Như ý tâm hồn kiếm cấp tốc xuất ra ba trăm bảy mươi hai kiếm hình thành một đạo kiếm trụ đỏ rực chói mắt điên cuồng chém tới Huyết tháp.Chỉ thấy kiếm mang đỏ rực hiện ra, đem theo kiếm khí kinh thiên với uy lực bạt núi lấp non hung dữ đánh thẳng vào Huyết tháp.

Tuy nhiên, khi một kiếm vô cùng dữ dội đó chém xuống, viên Huyết ngọc linh lung châu khảm trên đỉnh tháp bắn ra một cỗ quang trụ huyết sắc nghênh đón một kiếm của Lục Vân. Tức thì hai cỗ sức mạnh cường đại va chạm vào nhau nổ rung trời làm chấn động trời đất, sức chấn động đáng sợ lập tức đẩy Lục Vân văng ra ba trượng, còn Huyết tháp đó chỉ rung khẽ lên một cái rồi lại tự đồng nhắm hướng Lục Vân đuổi tới.

Cố thoát khỏi sự uy hiếp của Huyết tháp, Lục Vân ngẩng đầu gầm lên giận dữ toàn thân bộc phát một cỗ khí tức tà ác đáng sợ lập tức tràn ngập trên không trung Dịch viện. Hắc sắc quang hoa chớp động, Hóa hồn đại pháp quỷ bí cường thịch của Quỷ vực cuối cùng tại thời điểm này đã phải thi triển.

Chỉ thấy một đám mây đen cuồn cuộn xuất hiện bên ngoài Lục Vân, nháy mắt đã bao bọc lấy chàng vào trong. Trong đám mây đen đó toàn thân Lục Vân bộc phát khí tức mãnh liệt, Hóa hồn đại pháp là pháp quyết độc ác nhất trong những tuyệt học một đời của Lục Vân đem theo sự cô ngạo bất khuất của chàng giờ đây đã hiện lên trước mắt mọi người.

Bốn phía vô số luồng khí đen đang điên cuồng hội tụ về phía Lục Vân, từng chút khí tức âm sâm tà ác mỏng manh dệt thành một tấm thiên la võng đối kháng huyết sát chi khí của Huyết Hà đồ của Kiếm Vô Trần. Khi đám mây đen bao quanh Lục Vân biến mất, chỉ thấy toàn thân Lục Vân hắc sắc quang hoa chuyển động, ẩn trong đó là Quỷ Vương chiến giáp hồng sắc, vô số phù chú lấp lóe trước mặt và sau lưng chàng hình thành hai đồ án bát quái một hồng một đen chói mắt.

Cùng lúc đó một đạo ngũ thái quang hoa quay tròn nhanh chóng bao bọc lấy chàng, hợp với khí thế thần bí mà uy nghiêm giống như một vị tà thần giữa không trung ngạo nghễ nhìn trời đất.

Kinh ngạc nhìn Lục Vân, lúc này trừ Ngạo Tuyết và Thương Nguyệt ra còn những người khác đều bị những gì Lục Vân thi triển đã làm cho chấn động. Cho đến lúc này mọi người mới rõ, Lục Vân không ngờ quả thật biết Hóa Hồn đại pháp của Quỷ tông, điều đó thật sự khiến không ai dám tin.

Từ trước đến nay, mọi người đều cho rằng đó là lời mượn cớ để Kiếm Vô Trần cố ý hãm hại Lục Vân. Nhưng lúc này khi mọi việc lộ ra thì mọi người mới phát hiện nguyên lai Lục Vân quả thật thân hoài pháp quyết tà ác. Huyền Ngọc chân nhân nhìn Lục Vân mắt ánh lên vẻ mất mát vô tận, mọi người đều hiểu rằng đã không còn cách nào cứu vãn.

Kiếm Vô Trần nhìn Lục Vân, ánh mắt thay đổi hét lớn:

- Lục Vân, hiện giờ ngươi cuối cùng người cũng không thể chịu nổi phải thò cái đuôi ra rồi, ngươi còn gì để nói nữa không? Hiện giờ không còn ai dám nói ta oan uổng cho ngươi nữa, ta sẽ tiêu diệt ngươi.

Vừa nói Kiếm Vô Trần vừa phát động Huyết tháp bắt đầu đợt tấn công thứ hai. Chỉ thấy một làn huyết quang xuất hiện, Huyết tháp xoay chuyển như bay mang theo lực hút đáng sợ lần thứ hai xuất hiện trên đầu Lục Vân chụp lấy chàng.

Ngẩng đầu nhìn Huyết tháp Lục Vân nghiêm mặt, toàn thân hắc vụ chuyển động, Hóa Hồn đại pháp tiêu hồn hóa phách mang theo lực lượng có thể nuốt chửng mọi sinh linh tạo thành một cơn lốc hắc sắc trên đầu chống chọi với Huyết tháp. Giữa không trung huyết quang đỏ rực cùng quỷ vụ ẩn màu hồng quấn lấy nhau, cả hai đều mang khí thế quỷ dị đáng sợ đang giằng co không chút nhượng bộ.

Hét lên lạnh lùng, Kiếm Vô Trần toàn thân tử sắc bùng lên, Huyết tháp hồng quang đại thịnh, tám con lệ quỷ hung sát đột nhiên biến thành tám đạo huyết quang từ các hướng khác nhau phát động tấn công vào Lục Vân. Cùng với Huyết tháp ngày càng cường mạnh, huyết quang cũng từ từ ép tới màn quỷ vụ ẩn màu hồng của Lục Vân từng bước từng bước bức tới gần chàng. Cảm thấy Huyết tháp tới gần Lục Vân trầm mặt lại, toàn thân hắc sắc quang hoa chớp động không ngừng, quỷ khí cường liệt cuồng dã được Lục Vân toàn lực thôi động đột nhiên lật ngược tình thế, chỉ một chiêu phá vỡ thế quân bình.

Lập tức ánh mắt Lục Vân trở nên lạnh lùng, Quỷ Vương chiến giáp trên người bùng lên quang hoa ẩn màu hồng, đồ án bát quái huyết sắc trước mặt dưới sự thôi động toàn lực của Lục Vân phát ra bát quái huyết chú. Chỉ thấy sáu mươi tư đạo phù chú màu huyết hồng đột nhiên từ trên Quỷ Vương chiến giáp bắn ra ngoài người Lục Vân sáu xích thì tạo thành một đồ án bát quái huyết hồng xoay tròn. Đạo bát quái xoay tròn đó dưới sự không chế của Lục Vân phát ra một quang trụ ẩn màu hồng đánh tới huyết tháp trước mặt, tức thì giao chiến với huyết hồng quang mang của huyết tháp.

Trên trời quang hoa bắn tung tóe, các loại quang hoa chói mắt như pháo hoa cuối năm đủ màu bay lượn. Vô số tiếng nổ liên hồi như sấm động trên không, trong ánh sáng huyết hồng vô cùng quỷ dị. Giữa không trung Huyết ngọc linh lung tháp đang cùng với bát quái huyết sắc trước mặt Lục Vân rơi vào thế giằng co, quang mang ẩn hồng và huyết hồng liên tục bắn ra nhưng không bên nào có thể áp chế được đối phương.

Lạnh lùng nhìn Kiếm Vô Trần, Lục Vân trầm giọng nói:

- Ngươi không phải luôn hy vọng ta có Hóa Hồn đại pháp để có đầy đủ lý do để đối phó với ta mà? Hiện giờ đã đến lúc giao chiến sinh tử, tiện thể ta hoàn thành tâm nguyện cho ngươi, sao lại không được? Lần này bất kể hai bên dùng thủ đoạn thế nào chỉ cần có thể giết được đối phương thì là kẻ chiến thắng, còn lại mọi việc đều không phải trọng yếu, ta nói không sai chứ?

Lạnh lùng gật đầu, Kiếm Vô Trần nói:

- Lúc này đúng là không cần nói nhiều, lúc đầu ta đã cho ngươi cơ hội nói để nói nhưng ngươi không chịu nói ra, hiện giờ có nói gì cũng vô ích. Lại đây, tiếp một chiêu mạnh nhất của ta xem ngươi chống đỡ như thế nào.

Vừa dứt lời trong ánh mắt của Kiếm Vô Trần lóe lên một chút huyết sát chi khí, hai tay vung lên trời, một cỗ khí thế hủy diệt trời đất theo y toàn lực thi triển bắt đầu cuồn cuộn bay lên.

Bốn phía tử khí tràn ngập, Tử hoa thôn nhật pháp quyết lúc này bạo phát mười phần uy lực. Một mặt trời tử sắc lớn khoảng ba trượng biến thành một cơn lốc quay cực nhanh phía sau lưng Kiếm Vô Trần, đem theo âm dương nhị khí hội tụ thành một đạo quang trụ tử sắc xuyên thủng bầu trời.

Trên không đồ án bát quái trùm trời đứng yên không động đậy, dưới sự thôi động toàn lực của Kiếm Vô Trần mang huyết sắc quang hoa xuất hiện ở trên đầu Lục Vân ba trượng. Trong lúc chầm chậm quay tròn, bát quái huyết sắc chớp lóe quang mang đỏ rực không một tiếng động bày ra một đạo kết giới huyết sắc, không cho Lục Vân một chút cơ hội đã vây chặt lấy chàng bên trong.

Ngay khi huyết sắc kết giới tạo thành, bát quái huyết sắc đột nhiên xoay nhanh ba lần, vô số huyết sắc hồng quang quay tròn hội tụ thành tầng tầng sóng quang mang, không ngừng bổ sung cho đạo kết giới đó ngăn không cho Lục Vân chạy thoát.

Cảm thấy huyết sát chi khí tiến đến gần, trong lòng trỗi lên một cảm giác ác độc, đồng thời một cảm giác bất an vô cùng cũng nhanh chóng lan ra. Ý niệm chuyển động, Lục Vân toàn lực phát động Ý niệm thần ba phân tích tính chất đặc điểm của bát quái thần kỳ đó.

Tuy nhiên lúc này Ý niệm thần ba vốn vô cùng thần kỳ đó bên trong kết giới cổ quái trở thành hoàn toàn vô dụng, tựa hồ trong đó ẩn chưa một loại khí tức đặc biệt ngăn cản không cho chàng thám xét. Tâm thần chấn động, Lục Vân biến sắc mặt, một cỗ kình lực áp bức đáng sợ như bài sơn đảo hải mãnh liệt đánh tới mình.

Không kịp nghĩ nhiều, Lục Vân nhanh chóng bố trí hai mươi bốn đạo khí tức phòng ngự bên ngoài thân thể đem theo pháp quyết thần kỳ của Phật, Đạo, Nho ba nhà nghiêm phòng tử thủ. Nhưng khiến Lục Vân vốn lạnh nhạt phải kinh hãi là hai mươi bốn đạo phòng ngự này trong nháy mắt đã bị áp lực đáng sợ đó phá mất mười tám đạo, rồi vô cùng nhanh chóng phá nốt sáu đạo phòng ngự còn lại.

Lần đầu tiên trong mắt Lục Vân thoáng qua vẻ kinh hoảng, đối với thần khí cổ quái này của Kiếm Vô Trần cảm thấy vô cùng kinh hãi.

Hết

Cảm giác nguy hiểm đến gần, Lục Vân toàn thân quang hoa hắc sắc tăng lên gấp bội, còn bát quái hắc sắc trước ngực lúc này đột nhiên lấp lóe phù chú hắc sắc, hợp thành một cơn lốc hắc sắc đáng sợ sau lưng chàng điên cuồng nuốt chửng áp lực cường đại bốn phía hóa giải nguy cơ.

Đồng thời, ngũ thái quang hoa vẫn luôn luân chuyển quanh người bạo phát quang mang thần thánh, đối chọi với lực hút càng ngày càng mạnh từ bốn phía. Nhờ Lục Vân toàn lực phản kích, cơn lốc hắc sắc đó cũng nhanh chóng nuốt chửng vô số cường lực tấn công tạm thời hóa giải nguy cơ trước mắt.

Khiến cho người ta chấn động nhất chính là bát quái huyết sắc đó tựa hồ đem theo lực lượng vô cùng vô tận, mặc cho bị cơn lốc hắc sắc đó hút lấy bao nhiêu vẫn bảo trì được áp lực, từng bước từng bức tới gần Lục Vân. Ngoài ra, Như ý quán thiên kính vô cùng thần kỳ trước ngực Lục Vân phát ra ngũ thái quang hoa đánh lên kết giới huyết sắc đó, nhưng tuyệt không mang lại chút kết quả nào như Lục Vân tưởng tượng mà còn bị huyết mang quay tròn đó rung lên một cái là chớp mắt đã biến mất tăm tích.

Nhìn Lục Vân trên không đang bị hãm vào tuyệt cảnh, mỗi người xung quanh đều có biểu lộ tình cảm khác nhau. Môn hạ Dịch viên vốn quan hệ thân thiết với Lục Vân, lúc này đều nhìn chàng với thần sắc lo lắng trầm trọng. Còn đám cao thủ Thiên Kiếm viện và Phong Lôi chân quân mặt đều lộ vẻ vui mừng, đã nhìn ra Lục Vân lần này nhất định khó thoát.

Còn cao thủ các viện còn lại và ba phái đại đa số đều thần sắc trầm mặc, không một ai vì Lục Vân lâm vào tuyệt cảnh mà tỏ ra mừng rỡ, trái lại hầu hết đều thầm thở dài. Có lẽ trận chiến này Lục Vân sẽ thua, nhưng hình tượng chàng lưu lại trong trong mọi người vượt xa Kiếm Vô Trần.

Trên không trung, Ma thần tông chủ khẽ thở dài, tự than:

- Đáng tiếc thay, Lục Vân tu vi như thế không ngờ lại gặp phải Huyết Hà đồ sát khí mạnh nhất thế gian, đúng là khó thoát khỏi kiếp nạn! Huyết Hà Đồ, Huyết Hà Đồ, trảm thần diệt ma, ai mà chẳng đồ sát?

Văn Bất Danh biến sắc mặt, kinh ngạc nói:

- Bạch Vân Thiên, ngươi đừng nói càn, sao lại khó thoát kiếp nạn chứ? Lục Vân tuyệt đối không dễ chết như vậy đâu.

Khẽ lắc đầu, Bạch Vân Thiên nhẹ giọng nói:

- Ngươi không tin thì hỏi lão đạo sĩ tạp mao bên cạnh đi, lão biết rõ hơn ngươi nhiều.

Văn Bất Danh quay đầu nhìn Quy Vô đạo trưởng, ánh mắt có vẻ dò xét. Nhưng Quy Vô đạo trưởng chỉ im lặng gật đầu, dáng vẻ lộ ra mấy phần mất mát.

Trong lòng chấn động, Văn Bất Danh lắc đầu nói:

- Lục Vân không thể chết dễ dàng thế được. Ta đã xem số mạng của hắn kỹ càng, tuyệt không phải là tướng đoản mệnh, ta tin hắn sẽ không chết, quyết không thể.

Không nói một lời nào, Bạch Vân Thiên và Quy Vô đạo trưởng chỉ trầm mặc nhìn hắn ta rồi lại tiếp tục chú ý nhìn lên không trung.

Kiếm Vô Trần lúc này nhìn thấy Lục Vân đang cố gắng phản kích không giấu được một nụ cười âm trầm, trong mắt hắn hiện lên huyết mang, một ý niệm tà ác quỷ dị lướt quan trong đầu hắn. Hai tay giao nhau trước ngực, Kiếm Vô Trần vận chân nguyên toàn thân lên đến cực hạn, cỗ huyết sát chi khí đột nhiên bạo phát gấp mười lần, mang theo hai tiếng hú chấn động trời đất xuất hiện trên không trung.

Chỉ thấy hai đạo quang ảnh một đỏ một đen lấp lóe quang mang yêu dị đang cùng gào thét trên không trung. Cái bóng màu đỏ là một con ma mị hút máu hình dáng khủng bố cùng cực, hai mắt đỏ ngầu, không ngừng phát ra hồng mang. Còn bóng màu đen là một con thiên yêu ngoại hình khủng bố, nửa người nửa thú, thân thể không ngừng ảo hóa ra vô số ảo ảnh.

Hai vật này miệng phát ra tiếng rống tà ác tạo thành âm sát, theo sự khống chế bằng ý thức của Kiếm Vô Trần bắt đầu nhằm vào Lục Vân đang phản kháng, phát động tấn công có tính hủy diệt. Chỉ thấy ma mị hút máu quay quanh Lục Vân ào ạt, trong huyết ảnh yêu dị có một luồng cương phong huyết sắc mạnh mẽ đến mức tê liệt vạn vật, không ngừng tiêu hủy kết giới phòng ngự bên ngoài thân mình Lục Vân. Còn thiên yêu lại xuất hiện bên dưới Lục Vân, cùng với bát quái huyết sắc phía trên tạo thành thế giao kích chặn mọi đường rút lui của Lục Vân.

Trong hoàn cảnh nguy khốn Lục Vân mặt trắng bệch, liên tục mấy lần thử đều thất bại khiến cho chân nguyên của chàng tiêu hao rất nhiều, tình huống càng ngày càng xấu. Lúc này, kết giới đáng sợ trước mắt bản thân chàng không có cách nào phá giải, lại xuất hiện ma mị hút máu và thiên yêu mà thế gian cực kỳ ít thấy đó, đối với Lục Vân chẳng khác gì tuyết lại thêm sương, lửa đổ thêm dầu.

Cảm giác thấy chân nguyên sụt giảm nhanh chóng, nguy hiểm lúc này đã đến gần, trong lòng Lục Vân vừa kinh hãi vừa tức giận. Cho đến lúc này, Lục Vân vẫn không nghĩ được phương pháp nào có thể phá giải kết giới đáng sợ đó. Nghĩ đến bí mật giấu kín trên người mình, Lục Vân nghiến răng niệm chú.

Chỉ thấy Lục Vân hai tay giơ lên, Quỷ Vương chiến giáp trên người chàng dưới sự chủ động điều khiển lập tức phân giải rời ra, sau khi quay tròn toàn diện sau lưng Lục Vân lại kết lại lên người chàng. Như vậy Lục Vân trừ hai đạo bát quái trước ngực và sau lưng đã thay đổi vị trí thì không có biến đổi gì khác.

Hai tay bắt ấn trước ngực, Lục Vân vận mạnh công lực toàn thân ra trước ngực, lập tức đạo bát quái hắc sắc đó phát ra vô số phù chú tối đen, quang hoa hắc sắc hợp thành một đồ án bát quái quay tròn trước người chàng ba xích. Chỉ thấy trên đồ án bát quái đó có hai cỗ khí âm dương kết hợp với nhau xoay vòng, nhanh chóng hội tụ thành một quang cầu hắc sắc ở phía trên cao một xích, phát tán khí mang hắc sắc liên tục công kích vào kết giới huyết sắc đó.

Theo đạo bát quái quỷ bí đó xuất hiện, vô số hắc mang đem theo khí tức hủy diệt nhanh chóng hình thành một tầng khí thể hắc sắc phía trên kết giới huyết sắc đó. Khi khí thể hắc sắc hoàn toàn bao trùm bên trong kết giới huyết sắc thì một đạo quang hoa hắc sắc thần kỳ hợp thành một không gian đặc thù càng thần bí, hoàn toàn cách tuyệt Lục Vân khỏi kết giới bên .

Đảo mắt một cái, toàn thân Lục Vân lóe lên ngân quang, thuật dịch chuyển không gian lập tức đem thân thể Lục Vân ra ngoài mấy trượng, thoát khỏi kết giới đáng sợ của bát quái huyết sắc kia. Nhưng thân thể Lục Vân còn chưa ổn định lại thì hai đạo quang ảnh một hồng một đen đem theo khí tức tà ác nuốt chửng vạn vật đã lập tức trùng trùng vây chặt lấy chàng.

Gầm lên giận dữ, thanh Như Ý thần kiếm trong tay Lục Vân đột nhiên chém ra, hai đạo kiếm mang đỏ rực vào khoảng khắc huyền ảo nhất đã ép thiên yêu cùng ma mị phải thoái lui. Cấp tốc lùi ra ba trượng, Lục Vận quát lớn:

- Long Hồn hộ thể, thiên ảnh xuất kích!

Trong tiếng quát, một lượng lượng cường mãnh tà ác đột nhiên từ Như Ý tâm hồn kiếm phát ra. Chỉ nghe một tiếng rồng ngâm rung trời cùng với tiếng rú chấn động phiêu đãng trên bầu trời Dịch viên. Hồng quang lóe lên, thân ảnh khổng lồ của Liệt hỏa Long hồn mang theo khí thế cường đại xuất hiện trên đầu Lục Vân, một mặt bảo vệ chặt chẽ cho chàng, một mặt cảnh giác nhìn ma mị và thiên yêu đó.

Đồng thời, Thiên ảnh huyết mị tà ác vô cùng dưới đáy Tỏa Hồn tỉnh cũng xuất hiện trên đầu Lục Vân. Chỉ thấy hồng quang lóe lên, một tiếng hú rung trời mang theo lực âm sát chấn động hồn phách truyền ra bốn phía. Thiên ảnh huyết mị dừng lại, nháy mắt đã ảo hóa ra hàng nghìn huyết ảnh lao tới ma mị hút máu.

Giữa hàng nghìn ảo ảnh, hai dị vật cùng lấp lóe quang mang huyết hồng đem theo huyết sát chi khí không phân cao thấp giao chiến kịch liệt giữa không trung xuất hiện trước ánh mắt kinh hãi của mọi người. Trong lúc công kích, chỉ thấy Thiên ảnh huyết mị toàn thân cuộn máu, ba con mắt phân biệt xạ ra ba loại quang mang tử, hồng, xích đem theo thiên uy sát huyết điên cuồng đối kháng với ma mị hút máu đó.

Cạnh đó, Long Hồn thấy thiên yêu liên tục hóa thành nghìn vạn ma ảnh vây khốn Lục Vân, không kìm được gầm lên giận dữ, thân thể khổng lồ đem theo địa tâm liệt hỏa thiêu đốt vạn vật trên thế gian cuốn tới thiên yêu. Giữa không trung, Long Hồn và thiên yêu toàn lực đối kháng, nháy mắt đã giao thủ hơn một nghìn hiệp. Sau một trận công kích mãnh liệt, Long Hồn miệng liên tục gầm rú bị thiên yêu bức cho toàn lực tránh né không dám ngạnh tiếp.

Trên không trung, lúc này Thiên ảnh huyết mị và ma mị hút máu đánh nhau bất phân thắng bại, nhưng Long Hồn lại có dấu hiệu không thắng nổi thiên yêu đang liên tục tránh né. Phía trên, Kiếm Vô Trần toàn lực thi triển Huyết Hà đồ khống chế bát quái huyết sắc đó cùng thiên yêu điên cuồng tấn công. Bên dưới, Lục Vân đuợc Long Hồn và Huyết mị tương trợ, một mặt toàn lực hấp thụ linh khí xung quanh nhằm hết sức khôi phục chân nguyên, một mặt nhanh chóng di chuyển để thoát ra bát quái huyết sắc trên đầu.

Thân ảnh ảo hóa, Lục Vân liên tục di động qua hàng trăm phương vị nhưng bát quái huyết sắc vẫn luôn bám sát trên đầu chàng, cho dù chàng tránh né thế nào cũng không thể thoát được. Cảm giác có cố gắng cũng vô ích, Lục Vân lập tức dừng thân hình, cẩn thận xem xét lỗ hổng và vết nứt không gian xung quanh nhằm tìm điểm đột phá. Đáng tiếc Lục Vân dùng Ý niệm thần ba trong thời gian ngắn phân tích toàn bộ không gian xung quanh, kết quả là hoàn toàn bị phong bế không có một lỗ hổng nào.

Nhìn thấy bát quái huyết sắc càng lúc càng đến gần, Lục Vân khuôn mặt trắng bệch của Lục Vân hiện ra một chút thần sắc điên cuồng không cam tâm, cả người đang từ từ bị hãm vào tà dị. Lúc này, ưu thế của Huyết Hà đồ khiến Lục Vân liên tiếp phản kích thất bại, trái tim phản nghịch kiên nghị không khuất phục trời đất đó trong lúc không còn lối thoát đã biến thành ý niệm hủy diệt cuồng liệt, điên cuồng kích thích tâm linh của người thiếu niên.

Hết

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#fiction