Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

                         SỐ KIẾP BI THẢM

       Giữ mùi hương an thần đốt trong cung, tôi nằm trên giường, lặng lẽ nhìn lên đỉnh màn thêu long phượng, vẻ ngoài tỏ ra bình thản, thực ra trong lòng lại cùng đau đớn....

       Đã từng người hỏi tôi một câu như thế này.

       Người ấy hỏi: Nếu cả vợ người tình cùng rơi xuống nước, anh sẽ cứu ai?

       Lúc đó tôi đã rất bối rối.

       Thấy vậy, anh ta lại hỏi: Vậy đổi thành như thế này nhé, vợ mình vợ người khác cùng rơi xuống nước, anh sẽ cứu ai?

       Câu hỏi này rất dễ, tôi trả lời ngay lập tức: Chỉ đầu đất mới cứu vợ người khác, tất nhiên phải cứu vợ mình rồi!

       Tôi nghĩ, lẽ để trừng phạt sự do dự lúc đầu của tôi, ông trời quyết định đem đầu đất cho tôi. Đó Thái tử Tề Thịnh mọi người vẫn luôn khen ngợi thông minh uy , giống hệt Thành Tổ.

       Chà, đúng một lời thì khó nói được... Thôi, để tôi kể lại từ đầu vậy.

       Hôm ấy, Ti Mệnh Tinh Quân bí mật đem tôi ra khỏi địa phủ, đưa tôi cùng cưỡi mây bây lên trời. Hai chúng tôi cưỡi mây lướt gió, đúng lúc tôi đang mải mê giữa trăm hồng ngàn tía thì Ti Mệnh Tinh Quân dừng lại ngay trên một thủy đình, nói: "Đợi một chút, phần xác của ngươi sẽ đến bây giờ".

       Tôi nằm phủ phục xuống bên rìa đám mây, nôn một lúc mới thấy trong bụng dễ chịu hơn, sau đó thò đầu nhìn xuống thủy đình tinh xảo được xây dựng trên mặt nước bên dưới, bốn xung quanh là những chiếc cột được trạm trổ rất xa hoa, trong lòng không khỏi mừng thầm. Chỉ cần nhìn qua là biết ngay gia đình này không thuộc loại giàu sang thì cũng vào hàng phí quý, nếu được hồi sinh ở đây thì chắc chắn tiền và người đẹp là không thể thiếu được, như thế cũng xem như có phúc lắm rồi.

       Ti Mệnh Tinh Quân dường như đọc được suy nghĩ của tôi, vẻ mặt không tự nhiên, lại tiếp tục nói: "Nếu không phải vì ngươi có ơn với ta, ta tuyệt đối sẽ không làm trái thiên mệnh, đưa ngươi đêm đây đâu...".

       Tôi vội xua tay: "Biết rồi, biết rồi, xin đa tạ Tinh Quân".

       Suốt dọc đường Tinh Mệnh Tinh Quân đã luôn mồm ca cẩm rằng, nếu không phải vì kiếp trước tôi có ơn với ngài, ngài không nỡ nhìn tôi chết sớm như vậy nên mới lôi tôi ra khỏi địa phủ, để tôi được hưởng thêm mấy chục năm phú quý... Những lời này tôi nghe nhiều đến mức thuộc lòng luôn rồi.

       Tinh Mệnh Tinh Quân nói tiếp: "Ngươi phải nhớ, sau khi được hồi sinh, nhất định không được...".

       Nhưng lúc đó, tôi làm gì còn tâm trí nào để nghi ngài dặn dò, chỉ cúi rạp người trên đám mây nhìn xuống dưới, ngắm nghía hai cô gái xin đẹp đang thong thả đi trên cầu, buột miệng kêu lên: "Ồ! Nhìn xem, hai cô gái kia xin quá!".

       Tinh Mệnh Tinh Quân cũng thò đầu nhì theo, trông thấy hai cô gái đang dừng trên cầu nói chuyện, ngài đột nhiên hỏi tôi: "Trong hai cô gái ấy, ngươi thích cô nào hơn?".

       "Cô gái mặt áo đỏ", tôi trả lời. Nàng ta ngực đầy đặn, tay mũm mĩm, eo mảnh mai, không thể không thừa nhận là thuộc hạng cao cấp, còn cô áo trắng thì ngực lại, rất gầy, giống như kết quả của việc giảm béo quá đà vậy, không hợp không vị của tôi.

       Tinh Mệnh Tinh Quân nghe tôi trả thế liền thở phào một cái: "Thế thì được".

       Tôi không hiểu ý của ngài, đưa tay chỉ vào cô áo đỏ, hỏi: "Cô gái ấy là ai vậy?".

       "Là Thái tử phi đương triều, họ Trương. Cha của cô ta là Thượng thư Bộ binh, ông nội là Hộ quốc Đại tướng quân."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro