Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 3

Lãnh Thiên Vũ không lưu lại trường học quá lâu, mà Lạc Thiên Thần cũng làm tốt trách nhiệm của một người cận vệ mà kè kè theo hắn, dù vậy, so với thiếu gia của mình hắn càng lúc càng thấy chán nản, bởi vì ngay lần đầu tiên ra mặt đã nảy sinh ra một trận náo động.

Chỉ riêng Lãnh Thiên Vũ thôi cũng đã đủ chói mắt, nay lại thêm Lạc Thiên Thần cuốn hút mê hoặc như vậy, khiến cho cả nam lẫn nữ đều kinh ngạc mà trợn lớn hai mắt.

Người kia yêu mị phong tình, dáng điệu hấp dẫn mê hoặc, dung mạo tuyệt sắc, nụ cười diễm lệ xinh đẹp, đẹp đến nghiêng nước nghiêng thành, khắp nơi đi qua đều có người muốn trêu ghẹo.

Nhưng những ai một khi đã tới gần hắn đều bị loại hàn khí lạnh thấu từ trong xương tủy làm cho chùn bước, chỉ cần tùy tiện làm hành động gì đó cũng tản ra khí thế cao ngạo, ngang ngạnh cự tuyệt bất cứ người ngoài nào muốn đến gần.

Lạc Thiên Thần giống như một loài hoa xinh đẹp mang theo gai độc, chỉ có thể đứng từ xa mà ngắm nhìn, chạm vào sẽ mất mạng, mà chỉ ngửi một hơi cũng sẽ bị trúng độc.

Lãnh Thiên Vũ lãnh khốc vô tình, hung tàn ngang ngược, bá khí cuồng vọng mà kiêu căng, từ trong ra ngoài đều lộ ra khí chất cao quý, giống như một đế vương cao cao tại thượng, trời sinh một loại khí thế cường bá mãnh liệt, bất cứ ai cũng không thể phản kháng.

Lạc Thiên Thần ở bên cạnh lại yêu diễm lẳng lơ, từ trong người tản ra nét xinh đẹp mị hoặc mang theo u ám lạnh lùng, yêu diễm cùng với lãm đạm thanh cao, trong âm nhu còn mang theo một loại kiêu ngạo ngang bướng cùng bất chấp.

Lãnh Thiên Vũ nắm trong tay loại khí thế khiến cho người khác phải khuất phục, ngược lại Lạc Thiên Thần mang trong mình một loại khí phách làm cho người ta có cảm giác khó có thể thuần phục được cậu ta.

Giống như một nước một lửa, cho dù là tương khắc nhưng nếu đặt cùng nhau sẽ hòa hợp thành một khối trọn vẹn hoàn chỉnh nhất.

Ngay từ lúc đầu mọi người đã suy đoán được dụng ý của Lãnh thiếu gia Phong Vũ khi mang theo bên mình người con trai xinh đẹp đến mức khiến người ta kinh sợ kia, chính là suy nghĩ ấy khiến ai cũng đều sửng sốt kinh ngạc, đó là Lãnh thiếu gia thích đàn ông.

Bất quá loại con trai này khiến ai nấy khi nhìn thấy đều muốn nhúng chàm.

Vòng eo nhỏ nhắn so với phụ nữ còn khiêu gợi hơn, những đường cong cơ thể chuyển động hoạt bát tuyệt đẹp lại lôi cuốn, làm cho người ta dù phải liều mạng cũng không muốn dứt mắt ra.

Nếu không phải vì hắn mang theo loại hàn khí bức người và còn do e sợ Lãnh Thiên Vũ nên những người sợ chết đều không dám tới gần hắn trong phạm vị mười thước, lúc này không gian mới trở nên yên tĩnh lại.

Một thời gian dài sau, đám học sinh ấy mới biết Lạc Thiên Thần thực ra là vệ sĩ của Lãnh Thiên Vũ, hắn vốn dĩ không thích đàn ông, vì vậy luôn phớt lờ Lạc Thiên Thần, thậm chí còn chán ghét Lạc Thiên Thần ra mặt.

Bên người Lãnh Thiên Vũ lúc này vẫn còn vài người bám theo, thi thoảng lại buông một câu bông đùa, Lãnh Thiên Vũ cười lạnh nói:

"Hắn ta chỉ là một con chó do Lãnh Hàn Phong sắp xếp bên cạnh ta vừa làm tay sai cũng vừa là để thay ông ta giám sát mà thôi."

Lời nói trắng trợn cùng lăng mạ, những kẻ thích nói đùa kia ngay lập tức ngậm miệng. Chỉ có một tên a dua nịnh bợ ghé vào tai Lạc Thiên Thần nói nhỏ, hắn lại giễu cợt cười rộ lên.

"Ta chính là là con chó bên cạnh Lãnh thiếu gia, nhưng là loại chó tận tâm và trung thành."

Kẻ lắm mồm kia sửng sốt mất nửa ngày, khuôn mặt lập tức xám xịt lại, sau đó chật vật rời đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro