chương 101: Em nhỏ thì đã sao? ( H )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gậy thịt không biết khi nào lại cương cứng  thẳng tắp thọc tiến âm huyệt, côn trạng dương vật cọ xát âm đạo, kích thích đến Thẩm Khê khởi động thân thể, phần lưng eo cong đến như con tôm,thất thanh kêu to. 
"A hô... Đừng cắm, huyệt sẽ hỏng..."

"Hỏng? Là sướng mới đúng."
Tống Tử Hoành hài hước nói, một tay bắt lấy bầu vú hung hăng niết đi.
"Dùng dương vật của anh rể, không riêng gì thân thể sướng, trong lòng cũng thực sảng đi."

Nam nhân phun ra lời làm Thẩm Khê hổ thẹn khó nhịn.
"Em có biết không,anh rể thao em không gọi thao, nên gọi là yêu đương vụng trộm, em là đang dùng dương vật của chồng chị gái mình"
" Đừng nói nữa, anh rể đừng nói nữa..."

Thẩm Khê phe phẩy đầu, nước mắt không kiềm được chảy xuống, cô nghe hiểu hết ý của hắn trong lời nói.

Hắn là đang ghét bỏ vì cô vô sỉ câu dẫn anh rể sao?

Không nghĩ tới lời tính ái này lại là ngôn từ vũ nhục, nữ nhân khóc đến càng lợi hại, Tống Tử Hoành càng hưng phấn.
Từ phía sau bọn họ nhìn lại, chân thiếu nữ bị nâng lên, lộ ra cửa động dâm đãng mặc nam nhân hưởng dụng. Một bên Tống Tử Hoành giống thú hoang động dục mông không ngừng hướng cửa động dỗi đi, côn thịt sẫm màu cắm ở giữa môi âm hộ, thọc đi vào, rút ra, qua đi lặp lại.

Đột nhiên, Thẩm Khê phát ra một tiếng thét chói tai, chân nâng cao ở không trung run run, mơ hồ nhìn thấy  âm đạo co rụt một chút, rồi sau đó, một đạo dịch nhầy màu vàng nhạt từ trong khe tí tách phun ra, ở giữa không trung hình thành một đường cong hình cột nước.

Tống Tử Hoành cảm thấy đùi ướt dầm dề, giống như có chất lỏng chảy qua, duỗi tay đi phía trước sờ, ngón tay vừa lúc đụng tới âm đế mới phun nước tiểu.

" Nước tiểu?"

"Không phải nước tiểu, không phải  nước tiểu,ohh..."
Nữ nhân tự nhiên cảm nhận được thân thể nào đó khí quan mất linh, nhưng cô không muốn thừa nhận bị anh rể thao huyệt đến mức phun nước tiểu..

Nam nhân chế trụ tay cô đang xô đẩy,  không thể tin tưởng lại sờ sờ âm đế, xác định vẫn còn có nước tiểu chảy ra, thấp thấp bật cười.
"Tên Khê Khê, nước tiểu cũng nhiều như vậy, thật tao hóa."

"Khê Khê huyệt của em trời sinh là dành cho nam nhân thao, anh rể nói rất đúng không ?!  Hửm?"

"Không phải, không cho người khác thao, chỉ cho anh rể thao..."

Tiếng cười tống Tử Hoành thông qua lồng ngực chấn đến phía sau lưng Thẩm Khê . 
"Như vậy tiểu liền tao đến cầu nam nhân thao, cần một cây dương vật  của anh là đủ rồi?"

Nói xong lại đâm một cái tàn nhẫn, côn thịt thọc đến miệng tử cung, lại bài trừ một cổ nước tiểu,
Phun đến hơn 2 gang tay trên drap giường.

" A ách ——"
Sương vật phảng phất thọc xuyên bụng, nữ nhân mặt đầy thống khổ che lại.
" Đủ rồi, ô ô, Khê Khê không dâm đãng, muốn mình anh rể  là đủ rồi..."

Tống Tử Hoành đem trụ hai chân cong của thiếu nữ, giống đang ôm tiểu hài tử đi tiểu đem Thẩm Khê bế lên, đi xuống giường, đem nàng đưa tới bồn rửa tay.

Trong gương, Thẩm Khê  lấy tư thế xi tiểu hai chân mở rộng, giữa hai chân cổ khởi màn thầu trong huyệt tích táp sái ra nước tiểu màu vàng nhạt, mà đối diện vị trí  ao hãm kẽ mông  một cây thịt trụ thẳng tắp nhắm ngay chỗ âm đạo chỉ cần xuống vài cm nữa thịt trụ là có thể thọc tiến vào huyệt đạo.

Cánh tay Tống Tử Hoành đi xuống dẫn dắt để tay Thẩm Khê chạm đến gậy thịt.
"Tự mình đỡ côn thịt, nhét vào."
Thẩm Khê rũ mắt, run rẩy đen tay duỗi đến mông sờ đến dương vật, hơi hơi nhấc lên mi mắt nhìn về phía gương, tay nắm cán  đem quy đầu nhắm ngay cửa động.

"Có được không ?"
Trong gương hai cánh môi âm hộ  đầy đặn môi bị quy đầu phá vỡ, đầu nấm  phía trước hơi hơi nạp vào cửa động.
"...ưm."

"Anh rể thao vào, đừng tiểu nửa nha."
Cánh tay Tống Tử Hoành đi xuống  cho Thẩm Khê tự thân cẩn trọng một chút đem dương vật nuốt vào,  Thẩm Khê trơ mắt nhìn nhục côn sẫm màu một tấc một tấc biến mất ở trong cơ thể mình.

Thiếu nữ khắc sâu nhận thức hoa huyệt không hề hoàn chỉnh, bị một cây dương vật của đàn ông đã có gia đình cắm làm.

Dương vật còn thừa một phần tư, liền tạp ở nơi đó, hắn đem tay cô sờ lên chỗ bụng nhỏ

"Cảm nhận được sao? Anh rể cắm rốt cuộc, vị trí tay sờ đến là tử cung của em, nơi em có thể sjnh em bé."

"Còn thừa một đoạn chưa tiến vào,"
Thẩm Khê chỉ chỉ môi âm hộ trong gương,  bên ngoài còn thừa một đoạn ngắn
"Không cắm vào được"

"Nguyên cây đi vào, phải cắm vào tử cung,"
Tống Tử Hoành cười cùng Thẩm Khê  giải thích, vừa nói vừa súc mông hướng lên trên đỉnh.
"Em quá nhỏ, thao quá sâu sẽ đau."

"Vì sao anh luôn nói em nhỏ. nhưng vẫn luôn thích cắm  huyệt em?".
Thẩm Khê thở gấp, bất mãn khi nghe anh rể phân biệt..

"Ai nói nhỏ thì không thể thao huyệt?"
Nam nhân nói càng thêm cầm thú,
" Cho dù em 13 tuổi, anh rể cũng sẽ thao em."

"Mười ba tuổi, ngực Khê Khê cũng chưa phát dục nha?"

"...Phát dục, a ách..."
Cảm quan thiếu nữ bị âm hộ đang bị thao hống chế, loạn đáp một hồi.

"Ha hả," - nam nhân khẽ cười nói,
" cho dù không phát dục, anh rể  cũng có thể cho em thao đến khi em phát dục."

Hắn thực hưởng thụ một tay mình khai khai phá  thân thể thiếu nữ, từ nhỏ đã dễ dàng rơi vào bẫy nam nhân,  kiều mị quyến rũ không thôi. Không biết tương lai đứa trẻ này sẽ biến thành cái dạng gì?Tống Tử Hoành không khỏi chờ mong.


Thanh âm làm tình phát ra càng ngày càng rõ ràng, nữ nhân không hề khắc chế cao giọng rên rỉ, tiếng rên rỉ tựa hồ sảo đến mặt khác khách nhân, liền lúc Thẩm Khê sắp lên đỉnh, chuông cửa cùng tiếng rên rỉ đồng thời vang lên.

Hoa huyệt co rụt lại co rụt lại hướng trên gương phun ra chất lỏng trong suốt.

Tống Tử Hoành đem Thẩm Khê áp trên gương, nảy sinh ác độc đâm hướng mông thịt, bên ngoài cửa phục vụ nghe được càng rõ thân thể va chạm thêm kịch liệt, xấu hổ dừng lại hành động ấn chuông cửa.

"Từ từ, anh rể cũng muốn bắn."

Hắn thấp thở phì phò, điên cuồng lộng thêm vài chục cái, đem tinh tế đặc sệt lại lần nữa bắn vào trong cơ thể Thẩm Khê, một bên bắn còn ưỡn thẳng lưng, không chịu buông tha một giây nào thao bức.

Thanh âm làm người mặt đỏ mặt rốt cuộc biến mất, phục vụ lại ở ngoài cửa đợi một hồi lâu, xác định bên trong an tĩnh, liền lặng lẽ rời đi, không tiếp tục gõ cửa.

Trước khi đi hắn  cố ý nhìn thoáng qua biển số phòng, dự tính  sáng  hôm sau rình xem dung mạo của đôi tình lữ.

Nhưng thập phần tiếc hận chính là hắn nằm vùng ngồi xổm đã lâu, không đoán được buổi sáng 6 giờ Tống Tử Hoànhh liền rời khỏi phòng,  vì thế hắn không tránh được một trận thở dài.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro