Gửi em, cô gái mai sau sẽ không còn là của anh và chúng ta không còn,

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hôm nay em lại đến. Mắt em đỏ hoe chưa từng vơi màu rực, gò má vương bụi đời nặng nhọc. Em tặng anh rừng cúc trắng thơm mùi chúng mình, em luôn thế cho dù nhận thật nhiều sự từ chối do anh.

Em nhẹ nhàng chạm vào anh. Nhẹ bẫng, tưởng chừng là đợt gió mùa thu trên tầng đồi thông hai mộ khi còn cùng nhau. Anh vuốt tóc em mờ nhạt, hôn từng lọn yêu thương nuôi dưỡng tình ta qua tháng ngày. Khoé mắt ướt nhoè, môi cắn bật máu, anh vẫn dặn em thường xuyên không mang theo nỗi buồn tuôn rơi trên gương mặt, em chỉ hy vọng anh đừng nghe thấy.

Anh nhớ em của ngày chúng ta. Những gì con người tìm kiếm cả cuộc đời, em hay tô kẻ lên mắt; Rắc vui vẻ cuối ngày lên chiếc đầm tinh tươm, vương vệt cam của Trời. Chiếc eo di chuyển mỗi khi em giẫm lên thảm cỏ qua những bước nhảy, từng bảo em học được còn bé sau cánh cửa cũ sờn trong phòng mẹ. Họ thấy người, anh thấy thiên nga trắng. Em thấy họ, không thấy anh đâu. Bản nhạc tắt lịm, bước nhảy còn yên, nhưng thiên nga đâu mất.

Em kể anh nghe về ngày hôm nay, ngày của em không anh. Thói quen xấu em chưa từng bỏ qua lời kể, ăn mỳ trong nhiều ngày chẳng tốt tẹo nào, anh luôn bảo thế. Lời hứa em đã chóng quên, thật đáng sợ nếu em quên hẳn cả anh. Anh muốn em giữ hình ảnh cả hai trong tâm trí em, dùng ổ khoá hoặc một thứ gì đó, buộc chặt chúng lại rồi ở mãi trong đấy. Ôi em ơi, anh ích kỷ nhường nào.

Lisa của anh, nàng thiên nga bị bào mòn bởi nhung nhớ và đớn đau do Trời đặt. Anh thương em, bằng tất cả quãng đời ngắn ngủi ở cột mốc hai mươi cùng thân xác lìa hồn còn lại. Một lúc nào đó, cơ thể anh mục rỗng, khoét lõm; Em ngừng khóc vào từng ngày, quen chúng ta của tương lai. Anh sẽ ngừng yêu em, quên em thật mau và quay về với ánh sáng chói lọi nơi Chúa.

Hôn em, ôm em, nâng niu em ở vòng tay. Tự mình dùng gió để lướt qua tóc em, chọn lá khô để chạm vào, hoặc hoá thành bụi trần theo từng bước chân em. Anh còn tặng cả sự chia ly để tình ta vĩnh viễn. Chúa chứng giám, Jungkook hai mươi luôn yêu thương Lisa hai mươi hai, dù có xa cách.

Ngày hôm nay, em nhớ anh, anh thương em. Tình mình chưa cạn, nhưng sợi dây hồng ở ngón tay em rút ngắn, anh cũng thế. Thân xác anh cột chặt, tâm hồn anh buông thả. Anh cho Lisa của anh quên anh, cho cô gái nhỏ nhắn theo chân một chàng trai đầu xanh thân xác hồng hào. Tặng em tự do của cuối đời, yêu chàng trai thật lâu, rồi trao lại anh hạnh phúc mới mẻ khi chúng ta gặp nhau tại nơi anh nằm yên.

Đoá cúc trắng bên cạnh, ngay ngắn với anh. Cô gái nhỏ anh yêu trở về nhà sau ngày gặp mặt, em đặt cô đơn lên đôi vai gầy gò, kéo dài hàng nước trên gò má xám màu. Anh ơi, Lisa còn yêu anh, chúc anh rất nhiều bình an ở thân xác lạ lẫm vì em sẽ quên anh trong buổi thăm viếng cuối cùng.

Gửi Lisa, thân thương và quý trọng, anh chưa từng yêu em ở nơi khác.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro