6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

kinh thiên này.
Đang cuồng bạo trừu sáp Hoa Tranh, Dương Qúa cảm thấy một đôi nhũ phong đang ma sát trên lưng hắn, quay đầu lại thì thấy Quách Phù toàn thân xích loã, khuôn mặt ửng hồng. Dương Qúa cười khà khà ôm eo Quách Phù kéo lại.
Trong đêm, tiếng rên rĩ của đôi thiếu nữ mới trở thành thiếu phụ này vang lên liên miên không dứt cho đến tận trời sang. 
Quách Phù rú lên một tiếng sảng khoái rồi vô lực nằm xuống, nàng nằm chồng lên mỹ nhân Hoa Tranh vốn đã bất tỉnh trong khoái cảm đã lâu. Quách Phù gối mặt trên cặp nhũ phong của Hoa Tranh mà ngủ đi, mặc cho Dương Qúa từ phía sau vẫn đang mãnh liệt trừu sáp cúc huyệt nàng. 
Hoa Tranh cùng Quách Phù thuận lợi trở thành nữ nhân của Dương Qúa. Từ ngày biết mình là muội muội của Dương Qúa, Quách Phù trở nên thân thiết hắn hơn, mỗi lúc kề cạnh đều câu dẫn hắn, những lúc đó Dương Qúa không ngừng ngại đè nàng ra mà dạy dỗ, ngực của nàng ngày một lớn hơn theo sự xoa bóp đặt biệt của hắn. 


Hoàng Dung, Hoa Tranh cùng Quách Phù cũng theo Mục Niệm Từ mà học tình dục đạo, hiệu quả không cần phải nói. Đặc biệt tứ nữ đều thích bị bạo dâm nên Dương Qúa đã chế ra một đống dâm cụ để thoã mãn các nàng. 
Cuộc sống dâm dật thật thú vị, hằng ngày Dương Qúa đêù cùng tứ nữ giao hoan, cơ hồ như mọi lúc mọi nơi, chỗ não cũng đều có thể biến thành chiến trường cho hắn cùng tứ nữ.
Tại dòng suối nơi hắn cứu Hoàng Dung tam nữ, thi thể sáu tên mông cổ đã bị thú vật tha đi hết, các vết máu cũng theo cơn mưa mà thôi sạch, tại đây lần hai Hoàng Dung tam nữ toàn thân xích loã, hưởng thụ nhục dục, không bị cưỡng gian như lúc trước, chỉ có nồng nhiệt ái ân cùng tình lang của mình.
Dương Qúa ngày ngày sống trong khoái hoạt, lúc này đây tứ nữ đang nằm xích loã trên bàn, hai chân giang rộng ra để mặt Dương Qúa “ngự yến”. 
Thì ra trong tiểu huyệt của mỗi người đều có cắm một món ăn hoặc thức uống, Hoàng Dung trong tiểu huyệt có chứa đầy nho, Mục Niệm Từ thì chứa rượu, Hoa Tranh cắm một cây xúc xích còn Quách Phù thì cắm một trái chuối.

Dương Qúa cứ tại tiểu huyệt mỗi nàng, dùng lưỡi liếm mút, hưỡng thụ đồ ăn thức uống từ bên trong, một chút dâm thuỷ trộn lẫn làm hắn rất hưng phấn. Sau khi ăn xong, Dương Qúa liền đè tứ nữ xuống.
Mặt trời đã lên cao, Dương Qúa mặc lại y phục rồi đi ra suối tắm táp, để lại chúng nữ đang nằm la liệt trong phòng, nhị huyệt của mỗi nàng đều có cắm mộc bổng, song nhuc ai nấy cũng đều bị kẹp gỗ kẹp lại. Đến dòng suối, hắn lơ đễnh thoát y rồi hướng dòng suối mà nhảy xuống. 
Dương Qúa đang lăng không chưa kịp rớt xuống mặt nước thì từ phía dưới, ngay tại địa điểm hắn rơi xuống, một nữ nhân trồi lên, nàng chưa kịp mở mắt thì bị Dương Qúa đè xuống. Hai người trong lòng suối hoản loạn vung tay vung chân lung tung, Dương Qúa vô tình nắm được cặp cự nhũ của nàng trong khi nữ nhân đó lại nắm trúng nhục bổng của hắn.
Trong đầu thiếu nữ đó “Oanh!” một tiếng, một cỗ nhiệt lưu từ nhục bổng Dương Qúa truyền thẳng vào trong cơ thể nàng, thiếu nữ nọ giống như ra được gì đó, kích động bóp chặt lấy nhục bổng của Dương Qúa làm hắn đau quá mà hét lên. 

Dương Qúa cũng không phải tay vừa hai tay bấu chặt lấy cặp song nhũ trước mặt, một luồng noãn khí từ đầu vú bắn ra, phun vào mặt hắn nhưng hắn không để ý. Cả hai người nhất thời bị công kích, hét toáng lên, vừa mở miệng ra thì nước tràn vào làm hai người sặt sụa.
Hai người nhanh chóng rời nhau ra, hấp tấp trồi lên mặt nước để hít thở. Vừa hít được một ngụm không khí, Dương Qúa tức giận quay lui tính chửi thiếu nữ kia vì cái tội suýt chút nữa thiến hắn. Bao nhiêu phẫn nộ bỗng tan biến như bọt bong bóng bởi vì thiếu nữ trước mắt hắn quá đẹp, nhan sắt kiều diễm không thua Hoàng Dung cùng Mục Niệm Từ, có chút ngây thơ thuần khiết tựa Quách Phù cùng Hoa Tranh, bộ dáng chỉ chừng mười bảy, mười tám.
Đặc biệt là, hắc hắc, vú rất đại mà không bị xệ xuống. Dương Qúa chằm chằm nhìn thiếu nữ trước mắt mà nước miếng chảy ra. 
Thấy Dương Qúa bộ dạng háo sắc nhìn mình, thiếu nữ kia tuy có chút e thẹn nhưng vẫn ưỡng ngực lên, bộ dạng rất hưng phấn. Dương Qúa đắc ý cười thầm, không chút khách khí đưa hai tay ra chụp lấy đôi cự nhũ cao ngạo đang đung đưa trước mặt. 
Không ngờ thiếu nữ đó hoàn toàn không có phản kháng, chỉ run rẩy mặc cho Dương Qúa tuỳ ý xoa nắn vú mình. Dương Qúa lấy làm kì quái nhưng hai tay vẫn loạn động trên cặp cự nhũ của thiếu nữ nọ.
Dương Qúa kéo nàng vào trong ngực mình, một tay vẫn xoa bóp cự vú, tay kia lần mò xuống hạ thể nàng, khi ngón tay của hắn vừa chạm vào dâm hạch của thiếu nữ nọ, nàng thất thanh kêu lên:
- Thiếu chủ, không được…….ở dưới nước không thể……………a………ân…….! 
Dương Qúa kì quái hỏi: “Thiếu chủ nào ở đây?” Hắn cười dâm, liếm láp vành tai thiếu nữ nọ trong khi hai tay vẫn tiếp tục kích tình nàng. Lần này thiếu nữ nọ hoảng sợ thật sự, nàng vùng vẫy, nhưng làm sao cũng không thoát khỏi ma thủ của Dương Qúa, thiếu nữ nọ khuôn mặt ửng hồng bỗng tái nhợt ra, trên mà lăn dài hai hang nước mắt. 
Dương Qúa thấy thiếu nữ này quả thật kì quái, thấy nàng có phản ứng mãnh liệt như vậy, trong lòng có chút bất nhẫn liền cúi xuống tai nàng ôn nhu hỏi
- Tại sao lại phản ứng kịch liệt như vậy? Được rồi, nếu nàng đã không thích dưới nước, chúng ta tựu lên bờ đi ha!
Thiếu nữ nọ nghe Dương Qúa nói lên bờ liền ngừng khóc, nàng liền ỉ ôi nằm trong ngực Dương Qúa, để hắn bế mình lên bờ. 
Dương Qúa lần hai bị thiếu nữ nọ làm cho khó hiểu, nhưng thấynàng bộ dạng ôn thuận trở lại thì không quan tâm nữa, vừa bước lên bờ một bước là hắn liền đè thiếu nữ nọ xuống, hung hăng hôn lên môi nàng, còn hai tay thì trên phối dưới hợp, tấn công tất cả trọng điểm mẫn cảm của nàng. 
Một lúc sau, thiếu nữ nọ không chịu được nữa, liền gắt gao ôm lấy cổ Dương Qúa:
- Thiếu chủ……………………Anh nhi muốn……………..mau mau cấp anh nhi!......... ân………………ân……………………�� �.a…………..nga………………………… hảo nhiệt………………………..ngô………� ��………..
Dương Qúa không có phụ lòng người đẹp, nhục bổng thô dài sau khi nhẹ nhàng mơn trớn tiểu huyệt mấy cái liền lấy đà tiến vào. 
“Tư!” một tiếng, thiếu nữ nọ la lên: “A………………………..a……………� ��………………..đau quá!” Dương Qúa biết nàng mới lần đầu phá than nên rất nhẹ nhàng ôn nhu, sau khi nằm yên trong nhục động thiếu nữ nọ một lúc, nhục bổng Dương Qúa bắt đầu chuyển động, Dương Qúa cảm thấy một cỗ khoái sướng chưa từng có xuất hiện. 
Hắn kiểm tra lại toàn bộ cơ thể, thấy mình vừa tiến thêm một bước vào đệ nhị cảnh giới thâu tâm pháp, liền vui sướng không tả. Vừa chiếm hữu mỹ nhân, vừa gia tăng công lực, tự nhiên tâm tình Dương Qúa rất tốt, hắn điên cuồng trừu sáp, tống cho mỹ nhân phía dưới hàng ngàn cú dập nặng nề, trức tiếp khiến nàng tiết thân. 
Sau trận cuồng hoang, Dương Qúa ôm thiếu nữ nọ trong lòng mà nghe nàng kể chuyện, thì ra nàng vốn họ Trình tên Anh, là một trong hai thánh nữ của Thần thê giáo, là môn phái của hậu cung Dâm thần, từ xưa đến nay một mực tìm kiếm tong tích truyền nhân của dâm thần-mộng tâm. 
Giáo phái có luật lệ, phàm trên mười tám tuổi phải xuông núi tìm kiếm, không ngờ Trình Anh mới xuống núi nhờ cơ duyên xảo ngộ đã tìm ra truyền nhân của dâm thân, chính là Dương Qúa, vì khi nàng đụng được nhục bổng của hắn thì tình dục đạo trong người nàng lập tức nhận ra khí của truyền nhân thâu tâm quyết. 
Dương Qúa đang thích thú bọp bọp song nhũ cự đại của Trình Anh, nghe nàng nói đến toàn bộ thần thê giáo là kiến lập cho mình, rất phấn khích liền không tự chủ bóp mạnh vú nàng. 
Trình Anh kêu: “A đau!” một tiếng, Dương Qúa mới giật mình thả tay ra, chỉ thấy trong lòng bàn tay có chút ướt ướt, hắn kinh ngạc khi thấy từ vú nàng một dòng nãi thuỷ phún ra, Dương Qúa liền thắc mắc hỏi.
Trình Anh xấu hổ trả lời nguyên nhân vì sao mình là xư nữ mà có nãi thuỷ, Dương Qúa nghe xong hưng phấn không thôi, hắn cúi xuống nút lấy một đầu vú mà bú lấy bú để.
Dương Qúa tự nhiên không có dừng lại ở đó, một cuộc giao hoan mới nổ ra, Trình Anh nhanh chóng tiết thân lần thứ năm rồi nằm thở hỗn hễn, Dương Qúa vẫn ham mê bú mút cự vú của nàng làm chúng ửng đỏ lên, Trình Anh cảm thấy có chút ran rát ở hai đầu vú liền ngăn Dương Qúa lại.
Dương Qúa dùng lưỡi liếm khắp thân thể nầng môt lần rồi đặt nàng nằm sấp lại, tư thế chổng mông lên, hắn lấy một chút dâm thuỷ từ tiểu huyệt bôi lên cúc huyệt nàng rồi cắm nhục bổng vào.
Xế chiều, Dương Qúa dẫn Trình Anh về tới nhà mình, tứ nữ vừa thấy Trình Anh liền hung hăng trừng mắt hắn, hỏi xem sự tình.
Dương Qúa không dấu giếm kể hết cho tứ nữ nghe mọi chuyện, tứ nữ lộ thần sắc kinh ngạc khi nghe có phương pháp làm nữ nhân cơ thể trở nên xinh đẹp, đồng thời có thể làm nữ nhân không cần mang thai vẫn có nãi thuỹ. Dương Qúa đắc ý bảo Trình Anh dạy cho tứ nữ bí pháp, còn hắn thì dâm dục suy tưởng những ngày tháng tươi đẹp sắp tới. 
Một buổi chiều hạ, khí trời oi bức, Dương Qúa dẫn ngũ nữ ra dòng suối gần đó để tắm táp. Hoa Tranh cùng Quách Phù thích thú bơi lội dưới nước, còn Dương Qúa trên bờ đang được sự chăm sóc của ba mỹ nhân Hoàng Dung, Mục Niệm Từ cùng Trình Anh làm ngất ngây. 
Dương Qúa đang say mê, tay phải nắm vú Hoàng Dung, tay tái nắm vú Mục Niệm Từ, luân phiên bú lấy bú để vú Hoàng Dung rồi chuyển sang vú Mục Niệm Từ. Nên biết tứ nữ sau đợt tu luyện theo sự giáo dỗ của Trình Anh, ai cũn có khả năng phun ra nãi thuỷ.
Hơn nữa, sau khi tiến đến cấp hai tình dục đạo, thân thể tứ nữ cũng trở nên hoàn mỹ hơn, luôn tràn đầy mị lực. Mặc cho Dương Qúa bú vú mình, Hoàng Dung ôm Mục Niệm Từ mà hôn say đắm, hai chiếc miệng nhỏ sáp lại, hai chiếc lưỡi không ngừng quần lấy nhau.
Hai nàng đưa tay xuống vuốt ve tiểu huyệt đối phương, tay còn lại mỗi người nắm lấy một bên cự nhũ của Trình Anh đang dùng miệng nhỏ hầu hạ đại bảo bối của Dương Qúa mà nhu niết khiến cự nhũ của Trình Anh cương cứng lên. 
Bên bờ suối, dâm cảnh lại một lần nữa nổ ra. Ban đầu Dương Qúa chỉ đè tam nữ Trình Anh, Hoàng Dung cùng Mục Niệm Từ ra mà hảo hảo kiền, sau đó hắn bỏ lại tam nữ đang vô lực nằm đó mà phóng xuống suối, kéo hai mỹ nhân Quách Phù cùng Hoa Tranh vào một cuộc dâm hoan dưới nước. 
Chiến trường thay đổi liên tục, bên bờ suối, dưới nước, trên một tảng đá lớn và cuối cùng là trên sàn nhà của Dương Qúa. Tại đây, chúng nữ đều nằm la liệt mà thở hỗn hễn. Trên người ngũ nữ mang đầy “thứ đó”, dâm thuỷ cùng tinh dịch bắn khắp nơi.
Ngày tháng vui vẻ không lâu liền phát sinh biến cố, Dương Qúa sau một đêm đại chiến quần nữ có chút uể oải bước ra bụi cây sau nhà để “giải quyết” chút nãi thuỹ hắn bú tối hôm qua. Vừa mới cởi chiếc quần dài ra Dương Qúa liền ngất đi, đến khi tỉnh lại thì thấy dưới hạ thể mình chỉ mặc mỗi cái khố.

Không kịp suy nghĩ chuyện gì xảy ra, Dương Qúa quýnh quáng chạy lại một góc cây “giải quyết tâm sự”, phù, nhẹ một hơi, Dương Qúa lại ngất đi tập hai. (Ngất gì mà lắm thía)
Tỉnh dậy thấy một lão già tóc tai bù xù đang ngồi trước mặt, Dương Qúa có chút sợ hãi, dọ thám cả buổi, hắn chỉ biết lão già đó tên Âu Dương Phong. 
Hắn hiện giờ đang ở trên núi chung nam, còn hai lần trước ngất đi là do lão điên trước mặt làm. Nghe được lí do bắt người của lão, Dương Qúa thiếu chút nữa nổi điên lên, hắn chửi thầm: “Mẹ nó, nhầm lẫn lão tử với thằng chó Âu Dương Khắc nào, lão có bị điên không, lão tử đang an hưởng lạc thú nhân sinh khi không lại bị bắt đến đây.” 
Tuy vậy, hắn vẫn kiêng dè lão Âu Dương Phong này, bởi vì hắn can bản không biết võ công, không thể chống lại lão.
Hơn nửa năm trời Dương Qúa theo Âu Dương Phong học võ công, mặc dù hắn không muốn nhưng phải bất lực mà chiều ý lão. Bởi vì chỉ cần một chưởng, ai biết thâu tâm quyết có hay không bảo vệ hắn thoát chết đây. Do đó, hàng ngày hắn phải khắc khổ luyện tập, nhất là khinh công, hắn dự định học môn này tới đại thành rồi dùng nó để chạy trốn.
Ai ngờ một ngày nọ Âu Dương Phong biến mất, Dương Qúa mừng như điên chạy ngay xuống núi. Lão đi rồi! Lão đi rồi!- Dương Qúa mừng rỡ hét to, hắn cứ như vậy cắm đầu cắm cổ chạy đi như sợ rằng Âu Dương Phong sẽ quay lại. Hắn nhắm mắt nhắm mũi mà chạy, trong đầu nghĩ ngay khi về nhà hắn sẽ đem toàn bộ ngũ nữ ra mà hảo hảo kiền cho thoã mãn. 
Dương Qúa đang chạy với tốc độ cực nhanh, bỗng hắn vấp phải một cục đá té nhào ra phía trước. Bất hạnh thay, sau đà lăn của hắn, Dương Qúa rất nhanh chóng bị văng ra khỏi đường núi. Hắn trượt dài theo sường núi, mỗi cú va đập đều làm hắn đau đớn đến chết, rất nhanh chóng, Dương Qúa liền ngất đi.
----------------------------------------------------------------------
Vương Nhu Nguyệt năm nay ba mươi bốn tuổi, nàng sống dưới chân núi Chung Nam với nữ nhi mình là Vương Y Nhiên năm nay đã mười sáu.
Vương Y Nhiên từ nhỏ rất hiếu động, rất thích võ thuật nên đã sớm được Vương Nhu Nguyệt gửi lên toàn chân giáo học hỏi. Hôm qua Vương Nhu Nguyệt sau khi thăm nữ nhi trở về liền bắt gặp Dương Qúa đang thoi thóp nằm dưới chân núi.
Nàng bản tính thiện lương, thấy Dương Qúa toàn thân mang đầy vết thương liền không do dự đem hắn về nhà chữa trị. 
Để Dương Qúa nằm trên giường, Vương Nhu Nguyệt mau mắn đi lấy dụng cụ chữa trị, chỉ thấy trong nhà nàng có rất nhiều y dược cùng dụng cụ hành y. Sau một lát chữ trị, tình hình Dương Qúa đã chuyển biến tốt hơn, chứng tỏ y thuật của Vương Nhu Nguyệt rất cao minh, sau đó nàng dùng nước ấm lau khắp mình Dương Qúa. 
Hồi nãy do quá chứ trọng trị liệu cho Dương Qúa nên nàng không có thời gian nhìn hắn, khi lau mình cho Dương Qúa, nàng chú ý nhìn kỹ lại thì thấy hăn rất tuấn tú, một khuôn mặt tà dị rất cuốn hút, cơ thể tráng kiện nhưng không vạm vỡ. 
Nàng bất giác bị cuốn hút mà không để ý rằng tay mình đang lau chùi trên dương vật của Dương Qúa.
Phản ứng tự nhiên nổi lên, dương cụ hắn hung hăng đứng dậy, quy đầu cương cứng chạm vào cổ tay Vương Nhu Nguyệt làm nàng giật nảy mình.
Xong, theo đó mà thâu tâm quyết cũng nhân đó mà tự động vận chuyển, một luồn khí từ dương cụ Dương Qúa thong qua sự va chạm đã truyền vào trong cơ thể nàng.
Vương Nhu Nguyệt cảm thấy một cảm giác kỳ diệu nổi lên, nàng bất giác vươn tay cầm lấy nhục bổng của Dương Qúa.
Lại một cổ khí nhiệt nữa dâng lên trong nàng, Vương Nhu Nguyệt không tự chủ được vuốt ve cây nhục bổng nóng ấm đó, nàng say mê chơi đùa cây nhục bổng đó không thôi. Một lúc sau, từ trong cây nhục bổng đó bắn ra một luồng dịch thuỷ màu trắng, nhìn dịch thuỷ kia dính đầy trên tay mình, Vương Nhu Nguyệt bỗng nhiên cảm thấy trong tâm trí có một tiếng gọi thúc dục nàng uống đi thứ dịch thuỷ đó.
Vương Nhu Nguyệt không ngần ngại cứ vô thức đưa bàn tay dính đầy tinh dịch lên mà liếm.
Bản năng nguyên thuỷ của người phụ nữ khiến nàng mất đi hoàn toàn tự chủ, nàng sau khi liếm hết toàn bộ tinh dịch trên tay mình liền mở miệng ngậm lấy nhục bổng Dương Qúa mà bú liếm, nàng tận tình dùng lưỡi quét vài vòng trên quy đầu, sau đó dùng lưỡi quét một đường dài xuống tận hai viên ngọc hành.
Toàn bộ dương cụ của Dương Qúa lông lá như thế mà không làm cho nàng chút nàp khó chịu, ngược lại càng thêm kích thích dục tính trong người nàng, Vương Nhu Nguyệt cứ say mê bú liếm cho đến khi tinh dịch từ bên trong dương cụ hắn bắn ra đầy mặt nàng. 
Vương Nhu Nguyệt chậm rã cởi bỏ y phục chính mình, nàng ngồi lên mình Dương Qúa, một tay cầm lấy nhục bổng hắn điều chỉnh lại tại cửa tiểu huyệt mình rồi mới ngồi xuống.
Quy đầu tách ra hai mép thịt hồng từ từ tiến vào bên trong, Vương Nhu Nguyệt rên rĩ hừ hừ cảm thấy vô cùng sướng khoái. 
“Tư!” một tiếng, nhục bổng đã hoàn toàn cắm lút cán trong tiểu huyệt nàng, Vương Nhu Nguyệt cảm nhận được dương cụ thô dài của Dương Qúa đâm sâu tới tận tử cung của mình.Nàng chuyển động hạ thể, nhấp nhô rồi xoay tròn, dâm thuỷ cứ theo mỗi nhịp chuyển động của nàng mà ứa ra, làm ướt đẫm cả chiếc giường.
Vương Nhu Nguyệt rất nhanh tiết thân, nàng dần dần tỉnh lại, thấy vết tích của trận chiến hồi này, khuôn mặt nàng bỗng nhiên đỏ bừng, nàng cảm thấy rất ngượng ngùng xấu hổ khi mình lại hành động dâm dục như vậy, hơn nữa cái cây nhục bổng đó vẫn còn đang cắm trong tiểu huyệt của nàng, từ bên trong dâm thuỷ không ngừng trào ra, dâm thuỷ chảy xuống tích thành một mảng lớn trên giường.
Đang lúc nàng chuẩn bị đứng lên thì từ phía sau xuất hiện hai bàn tay nắm lấy cặp cự nhũ của mình, một luồng hơi thở phả vào cổ tai nàng.
Vương Nhu Nguyệt chưa kịp phản ứng thì toàn thân vô lực dựa lưng vào ngực Dương Qúa, Dương Qúa thì ra đã tỉnh dậy từ lúc Vương Nhu Nguyệt bú liếm nhục bổng hắn, vừa lúc nhục bổng Dương Qúa cắm sâu trong tiểu huyêt Vương Nhu Nguyệt, thâu tâm quyết đã hấp thụ âm khí trong người nàng biến thành dương khí thu vào Dương Qúa làm hắn rất nhanh đã hồi phục. 
Tuy chưa thấy khuôn mặt nàng nhưng từ kinh nghiệm của hắn, chỉ cần nhìn vóc dáng nàng từ sau lưng thôi cũng đủ biết rằng nàng rất đẹp.
Dương Qúa đã nữa năm rồi không có cùng nữ nhân giao hoan, trong người tích tụ rất nhiều hoả dục, nay gặp được nữ nhân đâu chịu buông tha, liền từ phía sau đưa tay ra chụp lấy cặp vú của nữ nhân phía trước, hắn nhận ra rằng nữ nhân này có cặp vú rất lớn có thể so sánh với vú của Hoàng Dung- vốn được coi là người có cặp vú lớn nhất trong đám nữ nhân của hắn.
Dương Qúa vô cùng thích thú nắn bóp không ngưng tay, biến cặp cự vú đó ra nhiều hình dáng khác nhau làm cho Vương Nhu Nguyệt toàn thân nhuyễn ra. 
Hắn cúi đầu liếm lên tai nàng rồi hắc hắc cười dâm chọc ghẹo:
- Tỷ tỷ xinh đẹp này dám nhân lúc người ta không để ý mà chiếm tiện nghi, tỷ thiệt là xấu mà! Để xem đệ đệ như thế nào thu thập ngươi.
Vừa dứt lời, Dương Qúa liền đè Vương Nhu Nguyệt xuống thuận theo thế cẩu giao mà ra sức trừu sáp, hai tay càng ra sức bóp cặp vú của nàng không ngưng tay. 
Vương Nhu Nguyệt chưa bao giờ cảm thấy khoái sướng như thế, miệng anh đào hỗn hễn rên rĩ những tiếng dâm đãng.
Chiếc giường tre rung lên cót két thep nhịp trừu sáp của Dương Qúa. Giây phút này, cả căn phòng nhỏ tràn ngập trong dục cảnh, những tiếng rên rĩ tiêu hồn cùng tiếng va chạm của da thịt vang lên không ngớt. 
Không cần phải nói, kể từ lần đó Vương Nhu Nguyệt chính thức trở thành một trong những nữ nô xinh đẹp của Dương Qúa, nàng cũng được hắn truyền cho tình dục đạo và rất nhanh chóng đạt được đệ nhị cảnh giới. 
Kết hợp với bí pháp của thần thê giáo mà Dương Qúa từ Trình Anh biết được, Vương Nhu Nguyệt cặp cự vú nay đã có thể phát ra nãi thuỷ. 
Hai người này đêm quấn quýt lấy nhau, thường xuyên giao hợp khắp nơi, Vương Nhu Nguyệt toàn tâm toàn ý phục vụ Dương Qúa, coi hắn như là một phần trong cuộc sống của mình.
Trong một đêm nọ, Dương Qúa cùng Vương Nhu Nguyệt chơi trò dâm nhục, chỉ thấy Vương Nhu Nguyệt toàn thân bị trói lại rồi treo trên xà ngang của mái nhà. 
Cặp cự vú bị dây thừng xiết chặt lại xệ xuống, từ hai đầu vú nãi thuỷ không ngừng chảy ra, Dương Qúa đứng phía trước kiền mạnh vào miệng nàng, hai tay thích thú bóp lấy cặp vú căng tròn ấy.
Sau khi xạ tinh vào đầy miệng nàng, Dương Qúa mới đi lui phía sau định bụng chơi tiểu huyệt của nàng.
Ai ngờ hắn phát hiện ra Vương Nhu Nguyệt cúc huyệt vẫn còn trinh, Dương Qúa mừng rỡ lấy chút dâm thuỷ từ tiểu huyệt nàng mà bôi trơn cúc huyệt nàng, sau đó dùng ngón tay cắm vào bên trong, trong khi nhục bổng vẫn không ngừng trừu sáp mãnh liệt vào tiểu huyệt của nàng.
Đợi khi Vương Nhu Nguyệt vừa tiết thân , Dương Qúa liền đem nhục bổng cắm vào cúc huyệt của nàng, Vương Nhu Nguyệt đau đớn rú lên một tiếng, hiển nhiên là không chịu được sự tiến nhập của cây gậy thịt to lớn kia, hai hàng lệ chảy dài trên má.
Nhưng rất nhanh sau đó, khoái cảm lại chiến thắng nổi đau, nàng rên rĩ đầy thích thú mỗi lần được nhục bổng Dương Qúa trừu sáp, Dương Qúa cũng cảm thấy vô cùng sướng khoái, cúc huyệt của Vương Nhu Nguyệt vô cùng khít chặt, bó lấy trường thương của hắn như muốn vặn gãy, Dương Qúa càng ra sức trừu sáp không thôi, hai tay hắn thích thú nắn bóp cặp mông đầy đặng của nàng. 
“A……………………a………..a” Vương Nhu Nguyệt không chịu nổi sự xung kích mãnh liệt của Dương Qúa liền nhanh chóng tiết thân, nàng cơ thể đang treo lơ lững thở dốc không thôi.
Cảnh sắc ban đêm thật là đẹp, ánh trăng lung linh huyền ảo, nhà nhà đều rơi vào giấc ngủ bình an, khung cảnh chìm trong đêm tối tĩnh mịch, đâu kia ngoài vườn lại có tiếng côn trùng kêu báo hiệu mùa hạ đã tới.
Tuy vậy tại một căn nhà nhỏ ẩn sâu dưới chân núi Chung Nam, một nơi có thể nói là biệt lập với thế giới bên ngoài thì những người trong căn nhà đó vẫn còn đang hoạt động tích cực.
Trong gian phòng ngủ, một nữ nhân xinh đẹp cỡ khoảng ba mươi tới bốn mươi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#sắc