Chương mở đầu: Biên giới của vô tận tinh không

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vũ trụ rộng lớn, không thấy biến giới. Toàn bộ vật chất, năng lượng bao gồm cả một thứ khó định nghĩa như thời gian cũng đang tồn tại trong vũ trụ này. Có thể vũ trụ này đang nuôi dưỡng các loại vật chất, năng lượng và thời gian, nhưng biết đâu nó ngược lại. Điều này chưa ai có thể chứng minh tuyệt đối. Chỉ biết rằng, sinh mệnh là kết tinh của những kỳ tích vỹ đại nhất của vũ trụ.

Vũ là không gian, trụ là thời gian. Vũ đang lớn lên, trụ đang tăng trưởng nhưng chưa một ai biết về ngọn nguồn của nó. Nhân loại đến nay đang cực kỳ cô đơn giữa vũ trụ bao la không biết đến biên giới này, trong gần 300.000 năm hiện diện của mình vẫn chưa từng chính thức ghi nhận sinh mệnh ngoài không gian nào, có chăng thì cũng chỉ là những điển tịch cổ đại trên những vách đá, bia đá cổ trong các di tích, hang động... nói về những sinh mệnh cao cấp ngoài vũ trụ viếng thăm trái đất nhưng chẳng có điều gì có thể chứng minh tính xác thực của những cổ tịch này. Vì vậy, đến nay con người vẫn tự xác định là sinh mệnh duy nhất trong mảnh tinh không vô ngần này. Phần vì nhân loại còn quá non trẻ so với một vũ trụ đã hình thành và phát triển hàng tỉ năm, phần vì nhân loại quá nhỏ bé với một vũ trụ rộng lớn đang không ngừng.

Nhưng điều này không có nghĩa nhân loại có thể chứng minh được điều này đúng, họ vẫn đang không ngừng gửi đi những thông điệp, những tàu thăm dò vào vũ trụ xa xôi kia.

Trong vô tận tinh không xa xôi, bất kỳ vật thể nào dù to lớn, dù nhỏ bé, thậm chí là những thứ kỳ quái khổng lồ nhất mà con người từng tìm thấy cũng đều như cát trong xa mạc. Trong không gian vô định này mọi thứ đều như vô nghĩa, âm thanh không thể truyền đi, nếu một ai nhìn thấy một vật thể nào đó trong không gian thì cái mà họ nhìn thấy chỉ là quá khứ của nó vì khoảng cách giữa các vật thể trong vũ trụ này cũng rất xa.

"Crack!"

Bỗng nhiên, trong tinh không vạn năm tĩnh mịch này lại vang lên một âm thanh, âm thanh giống như một thứ gì đó đang rạn nứt, nhìn về một hướng khác tại một nơi xa xôi cách đó hàng triệu năm ánh sáng lại xuất hiện một vết nứt, nó đang dần lan ra xung quanh, tuy tốc độ lan tỏa không nhanh nhưng nhìn vào đó tạo cho người ta cảm giác bất an. Từ trong khe nứt rò rỉ ra những tia năng lượng gì đó khiến cho người ta cảm thấy rất khó chịu.

Tại một nơi xa hơn theo phương hướng nào đó, có một vệt lưu quang hắc án xẹt ngang mảnh không gian này hướng về phía vết nứt. Một thoáng sau, vệt lưu quang dừng lại, đây là một nam nhân còn rất trẻ, thoáng nhìn gương mặt rất thanh tú nhưng có sát khí vờn quanh, ánh mắt vô cảm có phần lãnh khốc. Màu da tím hơi tái, phía sau lưng là 3 đôi vũ dực màu đen tuyền, hắn khoác một bộ áo bào cũng màu đen nốt, khí thế tỏa ra hắc ám nhưng khi tinh tế cảm nhận có thể thấy ẩn hiện kim quang thần thánh ẩn hiện xen lẫn hiển nhiên đây không phải con người.

Ánh mắt hắn ngưng trọng nhìn về phía vết nứt, nắm tay vô thức siết chặt. Được một lúc hắn ngẩng đầu lên, phía trên vết nứt là một bóng hình khác đang đứng đối mặt với nó. Nếu người trước kim quang ẩn hiện thì người sau là kim quang rực rỡ tỏa ra quanh người đến mức không thể nhìn rõ dung mạo người này, chỉ thấy là một người mặc kim bào đang chắp tay sau lưng.

- Có vẻ như ngài cũng cảm thấy không giữ được rồi. Nam tử áo bào đen lên tiếng về phía người kim bào. Tuy giọng điệu có chút không thân thiện hay cung kính, nhưng từ thanh âm có thể nghe ra sự tôn trọng sâu trong tiềm thức.

Người mặc kim bào không nói nói gì, một lúc sau hắn mới cất tiếng nói:

- Tuy đã sớm dự đoán được, cũng đã lưu lại hậu chiêu, nhưng không thể ngờ được, tới quá sớm. Từ âm thanh nghe được có thể thấy đây là một lão nhân. Không gian tĩnh lặng thêm một lúc, người kim bào tiếp tục nói. Nếu huy động toàn bộ lực lượng của ba thế lực thì có lẽ sẽ phong ấn thứ này thêm một khoảng thời gian nữa. Có lẽ là đủ thời gian cho hậu chiêu của ta lớn mạnh.

- Với tình trạng kéo dài thế này thì ngài có thể duy trì được bao lâu?

Người kim bào như đang liếc nhìn về nam tử hắc bào, khi ánh mắt người này chiếu xuống không mang vẻ lăng lẹ, không uy áp khiếp người lại càng không hiện lên địch ý nhưng vẫn có một cỗ chi uy cao thượng khiến nam tử hắc bào không chủ động lùi về phía sau.

- Khi nào ta chưa chết, bọn chúng tuyệt đối không thể làm loạn.

- Hậu chiêu của ngài có khoảng mấy phần thành công. Nam tử hắc bào tiếp tục hỏi

- Chưa được 5 phần. Lão nhân trầm mặc một lúc rồi giọng nói lão ảm đạo trả lời.

Không gian lại thêm một lần nữa rơi vào trầm mặc. Vết nứt vẫn đang âm ỷ lan ra không gian xung quanh. Không biết sau bao lâu. Hắc bào nam tử lên tiếng.

- Tiềm lực của họ là vô hạn, tuy nhiên khả năng khai thác lại quá kém. Cộng với sự kiện Trái cấm năm xưa đã khiến huyết mạch của họ bị ô uế. Thậm chí đa số họ đều không biết bản thân đang nắm giữ tiềm lực khủng khiếp ra sao. Lão nhân chỉ im lặng lắng nghe, hắc bào nam tử nói tiế. Sẽ ra sao nêu như tiềm lực đó được khai thác bởi một vị thần?

Lão nhân phía trước khẽ giật mình, quay phắt người lại nhìn hắc bào nam tử. Kim quang cực thịnh tỏa ra khiến cho hình dáng của lão nhân chị che đi, không ai có thể nhìn thấy dung mạo người này.

- Tám phần thành công, nhưng còn hậu quả ảnh hưởng đến phương trình thế giới... đến ta cũng khó tiếp nhận.

Hắc bào nam tử nhếch mép

- Vậy thì...

Khônggian dần rời ra xa, những gì sảy ra tiếp theo là im lặng, cô tịch và tối dần đi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro