Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1: 9 năm gặp lại
Họp bạn học cấp ba

Kiều Dật âm thầm tiến vào hội trường,cậu vốn không thật sự muốn đến... Ngại mất mặt, thế nhưng suy nghĩ trước sau, thật sự cậu vẫn muốn đến cọ bữa cơm này. cậu đã hai tuần không được ăn thức ăn mặn, ăn mì nhiều đến mức muốn ói cả ra, xúc xích cũng không nuốt nổi nữa.

Điểm hẹn gặp là Club cao cấp nhất thành phố S.
Kiều Dật kì thực không dám tới gặp bạn học ..

Năm cậu tốt nghiệp trung học, cha cậu làm ăn có chút khởi sắc, kiếm được kha khá bèn hứng chí nhét cậu vào một trường cấp ba tư nhân quý tộc. Chỗ này toàn là con ông cháu cha của các nhà quyền quý hoặc là những nhân vật đầu óc xuất chúng được nhà trường giành về đào tạo để nâng thành tích.

Thời niên thiếu, tất cả mọi người đều thực đơn thuần, Kiều Dật tuy rằng so với các bạn gia cảnh phổ thông, nhưng tính cách cậu rộng rãi, tướng mạo Anh tuấn, thành thích tốt nên ncậu duyên không tệ. cậu vừa là lớp phó, vừa là thành viên đội bóng rổ của trường. Mỗi lần cậu chơi bóng, một đống các chị em gái ở bên ngoài xem cổ vũ..
Bây giờ ngẫm lại, đó thật sự là quãng thời gian huy hoàng nhất trong cuộc đời cậu.

Đáng tiếc, tiệc vui thì chóng tàn, nguyên nhân cũng là từ ba cậu. Cha cậu làm ăn kiếm được chút tiền dơ bẩn, liền lén lút cùng nhân viên kế toán cùng công ty làm bậy. Rốt cục có một ngày mẹ cậu phát hiện, hai người đại chiến một hiệp, cuối cùng đình chiến thoả thuận, gạt Kiều Dật, đợi tới khi cậu thi đại học liền tiến  hành ly hôn. Nhưng người không chờ được lại là tiểu Tam kia, ả có thai, buộc cha Kiều Dật phải nhanh chóng ly hôn để cưới ả, vì thế mới vác bụng đi tìm Kiều Dật.

Kiều Dật bị ả tìm tới cửa thì bối rối, lại còn có người truyền cậu ở bên ngoài làm con gái người ta lớn bụng, không chịu được quấy nhiễu.

Chính vì sự việc này không giấu nổi nữa, lúc cách kì thi đại học ba thành, bố mẹ Kiều Dật chính thức ly hôn, cậu và em gái cùng mẹ ở lại căn nhà cũ, ngơ ngác tiến vào kì thi đại học.

Cũng từ đó về sau cuộc đời của cậu bắt đầu đi xuống dốc.

Kiều Dật cố ý đến chậm một chút, khi nhìn đến các bạn học, cậu có chút lúng túng cùng xấu hổ, nhìn mọi người đều rất tốt, so với cậu xa hoa hơn rất nhiều.

Sau khi bước ra xã hội, cậu mới phát hiện, kì thực nhiều người đã được định trước từ lúc họ sinh ra, cậu đời này định trước ở giai cấp bần cậu, pcậu đấu cả đời cũng không thể bằng cuộc sống của người ta tại thời điểm xuất phát.

Nhìn những người bạn của mình ăn mặc xa hoa, tụm năm tụm ba tán gẫu cậu huyên, Kiều Dật cầm chút đồ ăn cùng rượu tiến về phía cửa sổ, ý đồ trốn tránh, trong đầu tính toán có thể đóng gói một ít đem về hay không.

Thế nhưng vẫn có người nhận ra cậu, Tiểu mập trước đây hiện tại lại càng mập tiến đến chào hỏi: " Đây không phải Tiểu Kiều sao? Cậu ở đây sao? Oa, vẫn đẹp trai như vậy".

Kiều Dật gật đầu, cười nhẹ, nói đối phương không nên hỏi một số khiến người lúng túng, ở đây các đại gia mở miệng đơn giản là toàn nói đến công tác, thu nhập, kết hôn, những việc này cậu đều không có mặt mũi cũng người ta bàn luận. Kỳ thực, rất nhiều người cũng không phải thật quan tâm đến, cũng không phải muốn làm nhục, đơn giản chỉ là thực sự không quen, không tìm được đề tài thôi.

Kiều Dật liếc mắt nhìn xuống dưới lầu, một chiếc xe thể thao từ xa đi đến chầm chậm dừng lại dưới lầu. Kiều Dật cũng muốn mua xe, cậu nhớ tới con xe kia là bản limited, cũng mấy chục triệu. Con số này cách cậu quá xa vời, ghen tỵ không nổi, chỉ nhẹ giọng cảm khái: " Thật sự có tiền aizzz..."

Kiều Dật nhìn thấy một nam nhận từ trên xe bước xuống. Người kia đơn giản chỉ đứng đó nhưng từ đầu tóc đến mũi chân đều toả ra hương vị của người có tiền. Vóc người cao to, tay dài chân dài, lưng dài vai rộng.. Nam nhân cơ hồ cảm thấy một ánh mắt trên lầu đang nhìn xuống đánh giÁ mình liền ngẩng đầu lên, chính xác nhìn về phía ánh mắt Kiều Dật. Kiều Dật nhìn thấy khuôn mặt anh tuấn liền ngẩn người.

Đó là một nam nhân rất có phong vị, đường viền lạnh lùng, hốc mắt sâu đậm, ánh mắt thâm thuý, mũi cao môi mỏng,... Trông tuấn mỹ nhưng có chút lạnh, khí chất có chút bạc tình. Kiều Dật nghĩ, đây đúng là loại hình mà nữ nhân đều yêu thích đi. Nam nhân không xấu, nữ nhân không yêu mà.

Sao một soái ca có tiền như vậy lại đến đây? Kiều Dật nghĩ, lại không nhịn được nhìn nhiều thêm mấy lần, dưng lại thấy quen mắt, giống như đã gặp qua ở đâu rồi, nhưng thế nào cũng không nhận ra rốt cuộc là ai.

Sau đó, Kiều Dật bỗng nhiên nghe thấy người bên cạnh hô lên: " Bùi Minh Phong đến kìa"

Hả? Cái tên này nghe có chút quen tai.
Bùi Minh Phong ?
Bùi Minh Phong ???
Đây là Bùi Minh Phong????

Bùi Minh Phong ? Kiều Dật ngay tự nhiên không nhớ ra được người này, nghĩ một hồi lâu mới nhớ ra được cái tên này.

Kiều Dật từ từ nhớ ra rồi, ban đầu chỉ là mơ hồ một bóng người, sau đó mới dần dần trở nên rõ ràng. Đúng, hồi cấp ba, cậu cùng Bùi Minh Phong quan hệ rất tốt.

Bùi Minh Phong là học sinh nhảy lớp, có tiếng là tiểu thần đồng, năm nhất lấy học bổng, năm hai nhảy lớp, cấp ba mới có mười hai tuổi, so với cậu nhỏ hơn ba tuổi.

Khi đó Bùi Minh Phong nho nhỏ, gầy gò, trầm mặc ít nói, mắt đeo kính cận giống chú gà con. Nam sinh rất thích lấy Bùi Minh Phong ra trêu chọc, tìm niềm vui. Kiều Dật không vừa mắt, quay ra bảo vệ Bùi Minh Phong. Bùi Minh Phong từ đó về sau giống chim nhỏ vừa phá vỏ thấy mẹ, cả ngày đi sau lưng cậu, há mồm ngậm miệng gọi cậu "Ca".

Khi cậu và Bùi Minh Phong thân thiết rồi liền mang theo hắn đi khắp nơi chơi, đi dạo, đi quan Internet chơi game, làm gì cũng dẫn theo tiểu tử đáng yêu này.

Sau đó...

Năm cuối lớp 12, Bùi Minh Phong đi ra ngoài du học, bọn họ liền mất liên lạc, sau cũng không lại gặp mặt.

Kiều Dật nhớ trước lúc Bùi Minh Phong đi một ngày, cậu lưu luyến không rời, đặc biệt đi sân bay tiễn hắn.

Bùi Minh Phong năm ấy mới mười lăm tuổi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro