than mo 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thần nam đứng yên bất động, không trả lời. Tiểu long tức mình kêu lên : "Chư Trang tượng, nhân trang toán" (Lợn giả vờ là voi, nhìn như cây tỏi ???" )

Nam tử thanh niên lập tức biến sắc, hai mắt lộ ra ánh sắc lạnh nhìn chằm chằm vào tiểu long, nhưng lại không lộ ra vẻ ngạc nhiên, rõ ràng hắn đã sớm được biết đến sự tồn tại của tiểu long.

Tiểu long mặc kệ hắn, giận dỗi nói với Thần nam : " Ta đưa cho ngươi 1 câu đố được ko ? Ngươi nói xem đây là cái giống gì ?"

Thần nam trên mặt dần dần lộ ra ánh cười, nhưng vẫn im lặng không nói gì cả.

"Dốt quá, thế này mà không đoán ra, rõ ràng là hắn ta giống voi rồi" Tiểu long cười theo kiểu rồng, thò ra 1 cái móng nhỏ màu hoàng kim, chỉ vào nam tử trước mặt Thần nam.

Nghe những lời này, trên người nam tử lộ ra 1 ánh quang kim rực rỡ lóa mắt, giống như 1 ngọn lửa đang cháy rực, tỏa ra sát khí đáng sợ.

Nhưng mà, Thần nam giật mình thất sắc. Trên người đối phương đang lưu chuyển 1 loại khí công cùng nguồn gốc tông phái với chàng, giống như luồng khí thần công gia truyền của chàng.

Chàng từng bước lùi lại phía sau, quan sát đối phương.

Nam tử thanh niên cũng nhìn chằm chằm vào Thần nam, nói : "Xuất chiêu đi! để ta xem xem đệ nhất thanh niên của giới tu luyện rút cục thì có sức mạnh gì?"

Trong mắt Thần nam, ánh thần quang tóe ra, lúc này chàng đã giữ được bình tĩnh, lạnh lùng nói : " Ngươi là ai ?chặn đường ta là có mục đích gì ?"

Nam tử thanh niên vô cùng tự tin, giống như tất cả đều nằm trong tay hắn, hắn kiêu ngạo nói : "Ngươi xuất chiêu đi, nếu không đừng trách ta hạ thủ trước."

Thần nam để cho tiểu long bay xa khỏi bả vai chàng, đối mặt với địch thủ cao thâm khó đoán như vậy, chàng không dám sơ ý.

"Ta không muốn chiến đấu với người khác mà không có lí do, hãy mau nói ý đồ của nhà ngươi!"

Chàng thực sự có chút nghi hoặc, theo lí thuyết mà nói thì phải là người của hắc ám giáo hội tới tìm chàng mới đúng, nhưng mà lại xuất hiện 1 nam tử thanh niên phương đông thần bí, trên người lại lưu chuyển loại thần công gia truyền của chàng.

"Ồ, không xuất chiêu thì đừng trách ta ra tay độc ác!" Nam tử thanh niên cười lạnh lùng, vung tay đánh về phía Thần nam.

Nhìn thì giống như 1 chiêu tùy ý, nhưng vẻ mặt Thần nam lại biến sắc dữ dội. Phương hướng xuất chưởng giống như không chút chưởng lực nào nhưng sau lưng Thần nam xuất hiện 1 quang chưởng cực lớn, chính là tuyệt đỉnh kì học gia truyền của chàng - diệt thiên thủ.

Thần nam sử dụng thiên ma bát bộ thoát ra, không quay lại phía sau, cũng tung ra 1 chưởng diệt thiên thủ. Nhưng do chàng sớm nghịch chuyển huyền công, nên diệt thiên thủ chàng đánh ra là 1 quang chưởng cực lớn đen sẫm, tuơng phản rất lớn với quang chưởng hoàng kim kia.

"Oàng!"

Một âm thanh cực lớn, không gian rung động dữ dội, diệt thiên thủ màu vàng và diệt thiên thủ màu đen va đập vào nhau, hào quang chói lòa dội vào không trung, bụi bay mù mịt đầy trời, trên mặt đất nứt ra 1 đường lớn kéo dài.

Nam tử thanh niên đứng sững bất động. Thần Nam thoái lui về phía sau hơn mười bước, mặt chàng lộ rõ thần sắc bàng hoàng, chưởng lực đánh lên người đối thủ không chỉ lưu chuyển huyền công gia truyền của chàng mà còn có diệt thiên thủ tuyệt đỉnh kì học trong đó, điều này khiến chàng há mốc mồm kinh ngạc.

Chàng thực sự không thể tưởng tượng được, đối phương tại sao lại nắm rõ huyền công gia truyền của chàng, Thần nam nhớ rõ, chỉ có chàng và bố của chàng là Thần chiến biết công pháp này. Huyền công duy nhất có 1 lần được truyền cho người ngoài, là Đạm thai huyền, nhưng đối phương chỉ học có 1 chiêu Cầm long thủ mà thôi.

Mà lúc này, nam tử thanh niên kia cũng lộ ra thần sắc khó hiểu, còn có vẻ kinh ngạc hơn cả Thần nam, vẻ kiêu ngạo lập tức biến mất, hắn rì rầm trong miệng : "Lẽ nào truyền thuyết là có thật ? Lẽ nào hắn ta là người trong truyền thuyết ư? Làm sao có thể ? Làm sao có thể ?"

__________________

Bộ 2 - Chương 2 : Đông thổ chủ tể giả ( người chủ trì ĐÔNG THỔ)

người dịch: Gi0

Nội dung ẩn tại 4vn.eu :

Thần nam bất động quan sát nam tử thanh niên trước mặt, trên mặt chàng lộ vẻ bình tĩnh nhưng thực ra trong lòng vô cùng chấn động. Đối phương tuy là hiểu về huyền công gia truyền của chàng nhưng không phải là do chàng truyền cho, không còn nghi ngờ gì nữa, sư môn của đối phương không phải là do Thần Chiến dựng lên năm xưa, mà do cơ duyên ngẫu nhiên mà có được công pháp của Thần chiến.

"Ngươi rút cục là ai?" Thần nam mặt không chút biểu hiện chăm chú nhìn đối phương.

Lúc này nam tử thanh niên mới dần dần bình tĩnh trở lại, nói : "Ta là ai không quan trọng, quan trọng là ngươi thực sự là con trai của Thần chiến phải không ?" Trong mắt hắn ta lộ ra tia nhìn lạnh lẽo khiến cho người ta khiếp sợ, nhìn Thần nam nói : "Ngươi là 1 người tử nhi phục sinh ?" ( Người chết sống lại)

Thần nam trong lòng sóng lớn cuồn cuộn, sự kinh ngạc đã đến cực điểm, bí mật lớn này, trên thế giới này ngoài chàng ra, đáng ra không thể có 1 người nào biết được mới đúng. Nhưng đối phương mở mồm nói 1 câu ra tất cả các bí mật trong đó, sự nguy hiểm lớn đã được lôi ra.

Trong này nhất định là có ẩn tình, Thần nam lạnh lùng quan sát đối phương, chàng đột nhiên phát giác ra rằng mình vô cùng bị động, người thanh niên trước mặt dường như biết hết quá khứ của chàng, còn chàng lại chẳng biết gì về đối phương.

Nam tử thanh niên bình tĩnh quan sát phản ứng của Thần nam, sau cùng hắn lộ ra vẻ ngạc nhiên : "Xem phản ứng của ngươi thì đúng là sự thật rồi ? Là sự thật sao ? Lẽ nào có thể như vậy được ? Làm sao có thể như vậy được ?"

Bí mật to lớn này cuối cùng cũng bị người ta phá vỡ, trong lòng Thần nam kích động dữ dội, mồi hôi lạnh đã thấm vào trong quần áo chàng.

"Này, nhà ngươi nói xằng xiên cái gì thế, có quỷ mới hiểu ý của nhà ngươi." Thần nam lạnh lùng nói, đối với với người thanh niên lai lịch không rõ ràng này, chàng hoàn toàn không muốn để lộ thân phận. Tuy là khó có thể che đậy được nhưng dù sao chàng cũng không thể thừa nhận.

Nam tử thanh niên thần sắc có chút bối rối, nhìn Thần nam không nói. Rất lâu sau, trong mắt hắn lộ ra 2 tia sắc lạnh, tia nhìn âm u bao phủ Thần nam, sát khí vô hình dày đặc xung quanh.

"Rất đơn giản, ta xuất thủ thêm 1 lần nữa là biết. Nhưng mà có thể ngươi phải cẩn thận hơn 1 chút nữa, biết đâu không thể bảo toàn tính mạng." Lúc này nam tử thanh niên nhanh chóng lấy lại thần sắc tự tin, hắn cao ngạo nói : "Nhớ đấy, ta tên là Đỗ Vũ"

"Tiểu vũ, chúng ta chưa hỏi đến ngươi, làm cái gì người phải vội vàng giới thiếu thế ? Kì thực Thần nam chẳng muốn biết, mà ngươi thì lại không phải là 1 mỹ nữ" Tiểu long từ xa chớp chớp đôi mắt to, làm bộ dạng bảo bảo ngây thơ, bất mãn lầm bầm từ xa.

"Hừm" Đỗ Vũ lạnh lùng hừm lên 1 tiếng, dường như biết bài của tiểu long, cũng không cười với nó. Hắn ta cởi áo dài, cánh tay trần vung ra, tấm áo như cái lao bay vút vào không trung, xa hơn mười trượng. Ầm 1 tiếng xuyên thủng 1 tảng đá to trên đồng cỏ.

Công lực như này làm Thần nam chấn động. Tu vị của Đỗ vũ quả thực quá mạnh.

Thần nam cũng cởi áo dài, sao đó lấy Phương thiên hoa kích ở trên lưng và kiếm dài ở eo xuống, vứt ra phía sau.

Đỗ vũ rất tự phụ, kiêu ngạo cười nói : "Ném đi thần kích của Hỗn thiên đạo, ngươi cho rằng không có vũ khí thì có thể thắng được ta sao ?"

"Hừm" Thần nam lạnh lùng hừm 1 tiếng rồi nói : "Hi vọng ngươi thực sự có được cái đáng kiêu ngạo"

"Ha ha, nói thực với ngươi, công pháp mà ngươi biết, ta đều luyện qua rồi. Hơn nữa hiện nay, công lực của ta gao hơn ngươi, ngươi dựa vào cái gì ? Ngươi có năng lực gì để đấu với ta ?" Đỗ vũ rất hùng hổ, thần sắc lộ ra vẻ căm ghét.

Thần nam dĩ nhiên chú ý tới biểu hiện của đối phương, nhưng thực tế chàng nghĩ không ra khi nào lại đắc tội với một địch thủ mạnh như vậy. Từ trước tới nay, chàng luôn luôn thăm dò năng lực của đối phương, từ kết luận ban đầu rằng đây là một ngũ giai sơ cấp tới bây giờ lại thực sự khó định, điều này làm chàng kinh ngạc vô cùng, chỉ có thể dùng "thâm bất khả tắc" để hình dung đối phương.

Đây thực sự là 1 thanh niên đáng sợ, từ khi Thần nam xuất đạo đến nay, chàng chưa từng **ng phải cao thủ thanh niên ngũ giai, hoặc giả chỉ có Tiềm năng ca ca long vũ kì tài của long gia tại Đông đại lục mới có được tu vị như vậy.

Hiện giờ truyền nhân của Chính tà thánh địa đã là cao thủ thanh niên bậc nhất, vậy mà người thanh niên âm thầm lặng lẽ không rõ lai lịch kia lại còn đáng sợn hơn cả truyền nhân của chính tà thánh địa, điều này thật khiến người ta kinh ngạc.

Lúc này, nếu luận về thực lực, sợ rằng chỉ có Mộng khả Nhi mới có thể so sánh được với người thanh niên trước mặt, bởi vì trong người cô ta phong ấn 1 loại sức mạnh vô cùng lớn, cũng không thể hình dung được.

"Ta hỏi lại lần cuối, rút cục ngươi là ai ? Tại sao lại biết công pháp tu luyện của ta?"

" Đợi ngươi sắp chết có thể ta sẽ nói cho ngươi biết"

Thần nam không nói nữa, vung tay tung 1 chưởng mãnh lực ra phía trước, cát bụi mù mịt, mặt đất run rẩy, chưởng lực tung trào mãnh liệt như Trường giang, cuồn cuộn như Đại hà, gào thét tiến lên phía trước. Cây cối, đất đá trên mặt đất giữa 2 người giống như hoa tuyết trong phong ba, bị cuốn lên không trung, sau đó nứt ra như pháo, khắp trời cát bụi mù mịt.

Nhưng chưởng mãnh lực này không làm khó được Đỗ vũ, hắn ta cũng ra 1 chưởng tương tự, ánh hào quang màu vàng kim trong nháy mắt đã ngăn chặn nguồn chân khí màu đen, sau đó 2 chưởng lực va chạm dữ dội, vô hiệu hóa nhau, âm thanh "ầm ầm" inh tai nhức óc cuối cùng cũng tiêu tan, biến mất.

Thần nam thoái lui mấy bước, Đỗ vũ vẫn sừng sững bất động.

"Ta đã sớm nói rồi, những công pháp mà ngươi biết, ta cũng biết hết rồi, hơn nữa công lực của tao cao thâm hơn ngươi, ngươi căn bản không phải là đối thủ của ta." Đỗ vũ cười nhạt nói.

"Ngươi thực sự có thể giết được ta sao?" Thần nam trước giờ không có địch thủ, hiện rõ vẻ buồn phiền.

Đỗ vũ sắc mặt kiêu ngạo nói : " Từ khi ngươi xuất thế đến nay, những việc ngươi đã trả qua, chúng ta đều điều tra cả rồi. Tu vị của ngươi bây giờ tuy là ở giai đoạn đại thành tứ giai, nhưng ta đã đạt tới cảnh giới ngũ giai sơ cấp rồi, sắp sửa đạt tới ngũ giai trung cấp, vừa rồi nếu như không phải ta hạ thủ lưu tình, thì ngươi đã chết oan rồi.

Thần nam bình tĩnh nói : "Dường như ngươi đã quên mất 1 việc, cách đây 2 tháng, nội trong 1 ngày ta đã lấy mạng 4 cao thủ ngũ giai, lúc bấy giờ tu vị của ta cũng ở cảnh giới đại thành tứ giai."

"Thế thì có gì ?" Đỗ vũ vô cùng tự phụ. Hắn kiêu ngạo nói : "Huyền công mà chúng ta tu luyện vô cùng khác thường, ngươi tuy ở cảnh giới tứ giai, nhưng sau khi huyền công thông thể, hoàn toàn có thể chiến đấu với các cao thủ ngũ giai, nếu như chiến đấu với họ ở trong đại sơn, hoàn toàn có thể 1 mình đánh bại, điều này chẳng có gì đáng tự hào. Nếu như là ta, thì sẽ không thảm hại như ngươi, ta sẽ giết sạch bốn tên cao thủ đó và ra khỏi đại sơn mà chẳng chút tổn thất nào, làm gì có chuyện bị thương suýt chết như ngươi. Môn huyền công mà ngươi tu luyện, đơn giản là lãng phí."

Thần nam trong lòng cảm thấy có chút phẫn nộ, người thanh niên ngôn cuồng trước mắt làm chàng thấy căm ghét, đây rõ ràng là huyền công gia truyền của chàng, đối phương không biết có được bằng cách nào, quay đầu lại không những muốn giết chàng, mà còn xỉ nhục những tư thái mà chàng khổ luyện.

"Bất kể ngươi có phải là người nói trong truyền thuyết hay không, hôm nay nhất định ta sẽ biến ngươi thành phế nhân, môn huyền công này chỉ có Đỗ gia chúng ta thi triển."

Đỗ vũ nói xong, dùng thiên ma bát bộ, thân thể để lại trên mặt đất 1 tàn ảnh, nhanh chóng phóng về phía Thần nam như 1 tia chớp.

"Ha ha ... ha ha ... ta không thể thi triển sao ?" Thần nam phẫn nộ nhưng không vì vậy mà mất đi lí trí, chàng thanh niên trước mặt thực sự rất đáng sợ, nếu đúng như đối phương nói, thì chàng biết cái gì đối phương cũng biết, chàng vô cùng bị động.

"Roạt" 1 tiếng, Thần nam bay lên không trung, thiên ma bát bộ có thể tùy ý thay đổi phương hướng, khoảng cách 8 bước bay , người chàng như 1 quang ảnh, trong không trung vạch ra những lộ tuyến khác nhau, để tránh chưởng lực vô cùng lớn của Đỗ vũ. Sau đó như sao băng phá không trung rơi xuống, đạp về phía đầu của Đỗ vũ.

"Hì hì ..." Đỗ vũ cười nhạt, 1 quyền phóng lên không trung. "Rắc" 1 âm thanh cực lớn. Quyền phong mà hắn ta oanh kích, mang theo hơn mười tia chớp chói mắt, phóng ngược lên không trung, hướng về phía 2 chân của Thần nam.

Thần nam không tránh không lùi, tăng thêm sức mạnh, hai chân cũng tuôn ra từng đợt ánh sáng, đồng thời 1 luồng chân khí màu đen chói mắt cũng phát ra, không trung chấn động kịch liệt, dưới chân chàng giống như là có 1 mặt trời lớn màu đen, xoay chuyển, tàn phá không gian xung quanh, cuồng phong đáng sợ này phóng xuống mặt đất.

Mặt đất bắt đầu chuyển động dữ dội, luồng gió mạnh đáng sợ khiến cho mặt đất nứt ra 1 đường lớn, kéo dài ra xa, những tảng đá to hơn mười mét giống như là rơm rạ bị thổi lên không trung.

"Oàng!"

Một âm thanh cực lớn, quyền cước cuối cùng cũng va chạm vào nhau, bầu trời như có sấm nổ, sức mạnh chói lòa như bão táp điên cuồng phóng ra 4 phía, xung quanh trong phạm vi hơn 30 trượng biến thành sa mạc.

Đỗ vũ thoái lui về phía sau hơn chục bước, cuối cùng 2 đầu gối chưa chạm đất, mới đứng vứng. Vậy mà Thần nam quay trên không trung hơn mười trượng, mới rơi xuống, bước chân hư ảo.

"Làm sao có thể ?" Đỗ vũ trước giờ chiếm thế thượng phong nên lộ vẻ vui mừng, bây giờ ngược lại có chút kinh ngạc. Hắn tự nói : " Chân khí của huyền công mà ta tu luyện là màu vàng kim chính tông, chân khí của những người khác có thể là màu bạc, màu vàng nhạt, căn bản là không thể so sánh với chân khí của ta. Trước đây tuy ta chưa từng nhìn qua chân khí màu đen, nhưng có thể khẳng định rằng không thể chống lại chân khí màu vàng kim chính tông của ta. Viên thủ tả tại sao lại ở trên người của 1 tên tứ giai, vận dụng chân khí huyền công bất thuần tiếp ta 1 quyền, ta đã gia nhập cảnh giới ngũ giai rồi mà ?Chân khí mà ta tu luyện được là chí tôn khí hoàng kim thuần khiết nhất. Tại sao lại như vậy ?"

Thần nam lạnh lùng nhìn hắn ta, hiện giờ trong lòng chàng vô cùng tồi tệ, chàng đã biết được 1 số thông tin liên quan từ mồm của tên Đỗ vũ, sau lưng hắn có khả năng là 1 đại gia tộc dấu thân, trogn gia tộc này có rất nhiều người luyện huyền công gia truyền của chàng, mà Đỗ vũ là 1 kẻ nổi trội hơn.

Sự tình thật phức tạp, tình hình vô cùng nghiêm trọng, bí mật bất truyền của Thần gia lại bị người ngoài nắm được, điều này làm cho Thần nam thật khó chấp nhận.

"Ngươi hình như đến từ 1 đại gia tộc, lẽ nào có rất nhiều người nắm rõ loại huyền công này?" Thần Nam cố giữ bình tĩnh, mở miệng hỏi Đỗ vũ.

"Đúng vậy, không khách mà nói thì mười đại thế gia tu luyện của đông đại lục chẳng qua chỉ là 1 chuyện nực cười, có gia tộc nào có lịch sử lâu dài như gia tộc ta không ? có gia tộc nào vũ lực sánh được với gia tộc ta không ? Từ xưa đến nay, Đỗ gia chúng ta mới là thế gia đệ nhất chân chính trong giới tu luyện, chúng ta mới là chủ tể giả của đông đại lục." Đỗ vũ dường như rất phấn khích, vô tình tiết lộ ra cho Thần nam rất nhiều tin tức đáng kinh ngạc.

"Đệ nhất thế gia? Thật là nực cười ! Trước giờ chưa từng nghe qua, trong lịch sử tu luyện của đông đại lục, dường như chưa từng ghi chép lại 1 gia tộc như thế này, dường như đến cái tên cao thủ họ Đỗ cũng chưa từng được nhắc đến." Thần nam nói với 1 vẻ ác cảm, trong lòng chàng thực đã tin vào lời nói của đối phương, nhưng chàng cần phải biết được nhiều thông tin hơn nữa, nên cố tình kích động đối phương.

"Hì, ta biết ngươi cố tình kích ta, nhưng mà có một số điều nói với ngươi cũng chẳng sao. Đỗ gia ta từ xưa truyền tới nay, cao thủ vô số kể. Nếu như không phải là chịu một số lời nguyền, thì đã sớm xuất thế rồi. Chúng ta giấu thân vạn năm, cuối cùng cũng tới thời điểm phá bỏ lời nguyền. Ngươi hãy xem, sau này cái tên Đỗ gia sẽ truyền khắp thiên hạ, đông đại lục tuyệt đối chẳng có ai có thể chống lại chúng ta. Đỗ gia chúng ta là chủ nhân của đông thổ, là hoàng đế của giới tu luyện đông thổ, Đỗ gia hô 1 tiếng, thiên hạ ai dám không phục !"

Trong mắt Đỗ vũ tỏa ra ánh sáng điên cuồng, dường như thời đại Đỗ gia hiệu lệnh thiên hạ đã tới !

Thần nam trong lòng có chút thâm trầm, đây không phải là việc không thể xảy ra, trên thực tế, nếu như gia tộc họ Đỗ đều hiểu được huyền công gia truyền của chàng, chàng thực không dám tưởng tượng.

Một gia tộc cổ đại có thực lực lớn như thế này sẽ xuất hiện ...

"Ha ha ... ha ha ... Đỗ gia chúng ta là hoàng đế đông thổ, Đỗ gia có huyết thống ưu tú nhất, đã ẩn thân trên vạn năm, thật là tàn bạo ! Nhưng tất cả cuối cùng sẽ kết thúc. Cái ngày chúng ta thống trị thiên hạ sắp tới rồi !

"Phụ thân, mạch của họ là truyền nhân của người ư ? Người đã để lại 1 hậu hoạn quá lớn rồi." Nhìn Đỗ vũ tự phụ ngông cuồng, Thần nam thở dài trong lòng : " Muốn thu lại võ công của các ngươi thật không dễ !"

"Cái gì mà hoàng đế đông thổ, cái gì mà huyết thống ưu tú, cái mà ngươi gọi là gia tộc đệ nhất thiên hạ, chẳng qua cũng chỉ là nô tài của Thần gia!" Thần nam âm thầm tính toán đến 1 số khả năng, lớn giọng nói : " Võ công cái thế mà các ngươi nắm trong tay vẫn là huyền công vô minh của Thần gia, ngoài nó ra, các ngươi có cái gì đáng để khoe khoang không ? Công pháp mà Thần gia truyền cho tổ tiên nhà ngươi, không phải để các ngươi vẫy cái đuôi chó lên trời, không phải để cái sự ngông cuồng của các ngươi đi cắn loạn thiên hạ. Tất nhiên đã đưa cho các người những trách nhiệm tương ứng, nếu không Thần gia làm sao có thể mang bí mật truyền cho người ngoài ? Lũ cẩu nô tài nghịch bất đạo các ngươi rút cục muốn làm gì ?"

Những lời này giống như 1 lời răn đe khắc nghiệt, dường như đã đánh trúng vào yếu huyệt của Đỗ vũ, làm cho hắn ta kinh ngạc không nói lên lời. Hắn đưa ánh nhìn độc ác hướng về Thần nam, nói với giọng hận thù : " Tất cả đều phải kết thúc, chỉ cần ngươi chết đi, tất cả sẽ kết thúc, ngươi hãy chết đi !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#thagdieu