Than Mo 246

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chuong 246 Chương 246 : Tà Tổ Xuất Thế

Dịch giả : cuopbienxxx

Biên dịch và biên tập : giÓ

Nguồn : Kiemgioi.com

Huyết sắc luyện ngục, là 1 Tu La thế giới tồn tại có thực. Vốn ở sâu dưới đất, bây giờ lại hiện ra trong nhân gian, điều này làm chấn động hết thảy mọi người!

Huyết quang xung thiên từ trong Tu La luyện ngục bạo phát ra thống phá cao thông, những tiếng ma khiếu cực lớn vang lên inh tai nhức óc, mảng núi xa đều diêu động theo.

Hai sợi thiết liên tại huyết sắc luyện ngục điên cuồng vũ động, toà thành ác ma thật lớn cùng với bảy tám toà khô cốt cao như núi bị đánh trúng sụp đổ ùm ùm, bạch cốt khắp nơi, trên mặt đất huyết thuỷ cũng đang sôi trào.

"Lui ra phía sau. Tiếp tục lui ra phía sau!"

Thần Nam lo lắng kêu to.

Huyết quang xung thiên không ngừng lan tràn ra bốn hướng, gần ba trăm huyền giới cao thủ, như băng tuyết gặp mặt trời trong nháy mắt hóa thành huyết thủy, dung nhập vào phiến huyết sắc của Tu La thế giới. Lần này hiện trường kinh khủng dị thường, đường đường huyền giới cao thủ, không thể ngăn cản sát khí ngàn năm vùi dưới lòng đất.

Mấy ngàn người rất nhanh lui về phía sau, tại đây tất cả những cao thủ lúc trước bị ma âm chấn động tới hôn mê cũng vĩnh viễn không thể tỉnh lại, bị huyết sát xung thiên nhấn chìm, những người này trong chớp mắt hoá thành bạch cốt trắng nhởn , trở thành một trong ngàn vạn khô cốt.

Hai sợi thiết liên thật lớn quét ngang ngàn quân, cơ hồ muốn quét sạch tất cả cốt sơn và bảo thành trong huyết sắc luyện ngục.

Đúng lúc này, mười đạo thần quang phóng lên, phá tan vân vụ.Ánh sáng ngọc thần quang khai phá huyết vụ chiếu sáng khắp nơi.

Đồng thời, vô số đạo kiếm quang trong huyết sắc luyện ngục như gió lốc cuồng bạo không ngừng xuyên qua xé rách hết thảy chướng ngại vật!

Tuyệt sát đại trận mở ra rùi!

Ma vương bị phong ấn trong đại trận có chút cử động lạ thường, đại trận có thể trảm thần diệt tiên đã hoàn toàn vận chuyển.

Thần Nam cùng mấy ngàn tu giả lạnh người đứng quan sát tất cả, Ma quân xuất thế đã không thể ngăn cản rồi. Bởi vì thần toả giam khốn hắn đã bị phá một nửa, thiết liên cực lớn đã sớm phá khỏi địa quật.

Tuyệt sát đại trận lúc này phát động, dường như có chút muộn màng.

Liệt không kiếm phóng lên cao, bay trở về trong tay Thần Nam. Bây giờ hắn trước quan sát để tiện quyết định bước hành động tiếp theo.

Huyết sát bị bảy bảy bốn mươi chín đạo thần quang áp chết, nhìn kĩ, bốn mươi chín đạo quang trụ cự đại này hóa ra là kiếm quang tuyệt sát vô cùng kinh khủng. Giờ phút này mang nhận (dao mang) trong huyết sắc luyện ngục tất cả bay múa, đều là do quang trụ cự đại phát động ra.

Từ chỗ sâu nhất trong địa quật lao ra hai sợi thiết liên thật lớn, cuồng bạo vũ động, băm nát tất cả những mang nhận kia. Rồi sau đó hướng bốn mươi chín đạo quang trụ bay đến.

"Đinh đinh đinh koong ......"

Trong Đạm Thai thánh địa phát ra trận trận chói tai tiếng kim loại đập vào nhau, hai sợi dây xích cùng với kiếm mang vô tận không ngừng đối chọi nhau.

"Ngao hống ......"

Một tiếng rít gào chói tai, huyết sắc luyện ngục băng nát, vô tận hài cốt cùng huyết vụ cuồng mạnh vọt ra, nhằm vào không ít huyền giới cao thủ đang xem ở phía xa, làm mọi người miệng trào máu tươi, giống như 1 con thuyền nhỏ phóng trên biển lớn.

"Mau lui lại!"

"Ma vương xuất thế rồi!"

"Tất cả mọi người lui ra phía sau!"

Những người cầm đầu đám quân huyền giới lo lắng hướng về phía đệ tử bổn phái rống to.

"Ngao hống ......"

Ma khí ngập trời! Tự dưới đất xuất ra một cỗ hắc sắc ma khí mãnh liệt mênh mông như biển cả, trong nháy mắt tựa bao phủ khắp Đạm Thai thánh địa. Cảnh tượng như tới ngày diệt vong.

Tất cả Đạm Thai đệ tử sợ hãi chạy ra khỏi phiến cổ thánh địa. Ngay cả sư tổ đều không thể đối phó với đại Ma vương, hôm nay hắn thoát ra, sợ rằng sẽ làm ngay một việc là hủy diệt vùng thánh địa này.

Không ai ngăn trở bọn họ, bất luận làm đám người Thần Nam hay là đám người đang xem chiến ở phía xa. Tất cả đều lẳng lặng quan sát toàn bộ vùng đất bị phong ấn đang bị mây đen che phủ kia.

"Ngao hống ......"

Sau tiếng rít gào thật lớn, một tiếng nổ khiến cho thiên băng địa liệt vang lên, nơi phong ấn ma vương, cuồng mãnh năng lượng phát nổ.

Bảy bảy bốn mươi chính đạo thần kiếm đồng thời bay xuống, thần quang như ngọc đồng thời hội tụ nơi cửa ma quật.

"Ngao hống ...... ta ra đây, ta rốt cục cũng có thể thoát ra rồi !"

Ma khiếu hàm chứa thống hận tận trời , tại khắp bầu trời không ngừng kích động nói: "Một ngàn năm a. Một ngàn năm. Ta rốt cục đã đợi được tới cái ngày gặp lại ánh mặt trời này rồi!"

Ma âm trầm **c đáng sợ, cuồn cuộn ma khí mãnh liệt hạo đãng, thần kiếm chi quang soèn soẹt không ngừng chém vào nơi phong ấn!

Ma vân rốt cục tiêu tan, bốn mươi chín đạo thần quang tận trời tất cả nhằm vào ma quật, thần quang mãnh liệt như thiểm điện trên cao không ngừng quét ngang.

Tại chính giữa là một cái hắc động rộng lớn khí tức vô cùng kinh khủng. Hai bàn tay cầm theo thiết liên gia toả, đang ở bên ngoài ma quật không ngừng điên cuồng công kích.

"Trời ạ!"

"Ma quân rốt cuộc, cao lớn tới cỡ nào a!"

Rất nhiều người phát ra tiếng kêu kinh hãi.

Đó chính xác là bàn tay loài người, nhưng mà nó lại quá lớn, to như 1 cái nia nhỏ, thiết liên gia toả lớn như vậy mà chỉ đủ quấn quanh song thủ.

"Một ngàn năm trôi qua, tuyệt sát đại trận đã hư nhược đến không còn hình dáng, vậy mà còn muốn vây khốn ta sao? hừ!"

Tiếng hừ lạnh như một thanh cự chùy ngàn cân rơi vào trái tim mọi người, không ít huyền giới cao thủ sắc mặt trắng bệch.

"Ngàn trọng kiếp nạn ta đều đã trải qua, chẳng lẽ còn bị giam khốn bởi bốn mươi chín đạo Tru Ma Kiếm sao, khai cho ta a!"

"Oanh"

Huyết quang bạo hiện, một cổ lực lượng bài sơn hải đảo hải bạo phát ra tạo trên mặt đất từng khe hổng thật lớn quanh nơi phong ấn ác ma, rất nhanh lan rộng ra, đại địa lan phát ra một trận tiếng nổ "khách khách", các khe hổng thật lớn không ngừng uốn lượn đi ra ngoài hơn mười hải lý.

"Ngao hống ......"

Một Ma Ảnh cao lớn rốt cục chạy ra khỏi ma quật, đứng sừng sững trên mặt đất. Đây quả nhiên là một cái thế ma vương! Cao chừng ba trượng, hai sợi thiết liên quấn quanh trên thân thể hắn như là một loại thiết giáp y bình thường, cơ bắp trên người hắn nhô ra như sừng rồng, thân hình hắn tráng kiện mà hữu lực, lấp lánh quang mang màu cổ đồng, quả thực là 1 ma khưu giống như từ cương thiết luyện thành, làm cho người ta cảm thấy một cỗ khí thế bá đạo! Mái tóc đỏ tươi như màu máu, tóc tai cuồng loạn cả trước ngực và sau lưng hắn, ánh mắt như dã thú loé ra khí tức sâm nghiêm kinh khủng cùng những huyết mang tà ác.

"Ha ha ......" Cuồng tiếu rung trời.

"Một ngàn năm rồi, ta rốt cục đã lại xuất thế. Tất cả các người hãy chờ xem, nợ máu phải trả bằng máu !"

Trong khi đó, tiếng khanh thương không ngừng vang lên, bốn mươi chính đạo ánh sáng ngọc thần mang không ngừng oánh phách tuyệt thế đại ác ma. Song tất cả ánh sáng ngọc đều bị Ma quân dùng đôi thiết toả liên đánh bật ra, bốn mươi chín đạo tru ma thần kiếm được xưng danh là vô kiên bất tồi trong tuyệt đại sát trận cũng không thể chặt đứt được tỏa liên quấn trên người ma quân.

Xa xa, Thần Nam vẻ mặt có chút hoảng hốt, hắn rốt cục thấy được Ma vương bản thể, hắn phát hiện ra Ma vương dường như có vài phần khí chất giống với hắn. Đồng thời cảm giác trong cơ thể máu huyết xao động, tựa hồ hắn cùng với Ma vương này huyết nhục tương liên, cảm thấy như gặp lại người thân.

Tại viễn không, một con ngân long thật lớn xuất hiện lạnh lùng quan sát Đạm Thai thánh địa. Long khu cường tráng dài chừng sáu mươi trượng, tựa như từ cương thiết luyện thành, trên phần lưng to như một ngọn sơn lĩnh bàng bạc mọc ra mấy chục cái gai xương cực lớn, mỗi gai xương dài mấy trượng tựa như một trường mâu sắc bén đứng giữa trời cao, bảo vệ cho phía sau lưng nó. Long dực thật lớn nhẹ nhàng động đậy, thiên địa gian lập tức nổi từng trận cuồng phong, long trảo to thô cứng mà tỏa ra u quang làm hồn phách người khác xiêu lạc.

Đây chính là tây phương vô địch lão bạo quân Khôn Đức.

Bên cạnh hắn chính là kì lân thần thú cũng cùng bộ dạng to lớn như vậy.

Hai lực lượng cực mạnh này vô thanh vô tức, lạnh lùng nhìn vào ma vương trong Đạm Thai thánh địa.

Cách không xa bọn họ đó là hai toà núi tuyết, một con ma viên to lớn dị thường lẳng lặng đứng đó. Nó có thể sánh cùng hai toà tuyết sơn về độ cao! Quanh thân cao thấp đều là lông lá tối tăm rậm rạp, so với nền tuyết trắng xoá thật là trái ngược.

Trên một toà tuyết phong khác, hai đông thổ lão nhân tóc trắng như cước cũng đang chăm chú nhìn vào Đạm Thai thánh địa. Bọn họ nhẹ giọng nói chuyện và cảm thán bằng những âm thanh rất nhỏ.

"Tuyệt sát đại trận đã bị phá rồi, căn bản không thể ngăn trở hắn."

"Côi bảo khốn thiên tỏa đã giam cầm hắn hơn ngàn năm. Nhưng bây giờ lại thành vũ khí đáng sợ của hắn!"

Trong Đạm Thai thánh địa , cái thế ma quân như cương thiết đúc thành đột nhiên hét lớn: "Nơi này có người của Thần gia, ta cảm giác được khí tức của ngươi, mau ra đây cho ta"

Thần Nam trong lòng kịch chấn, hắn bay hẳn ra, đứng trên cao không.

Ma quân vừa chống lại Tru Ma Kiếm quang, vừa cuồng tiếu nói: "Ha ha ......vừa rồi tại mà quật, đã cảm thấy được có người của Thần gia dùng liệt không kiếm huyết tế thượng thiên . Tiểu tử, ta là tổ tông của ngươi. Hảy bỏ tất cả những khôi bảo trên người ngươi ra đi. Giúp ta hoàn toàn phá nát tuyệt sát đại trận này"

"Shjt ! ta mới là ông nội ngươi!" Thần Nam nghe thấy lời lời hắn thì đáp lời theo bản năng . Loại này khiến hắn có chỗ bất mãn nhưng sau đó hắn đột nhiên ngẩn người.

Tổ tông? điều này..... hắn có cảm giác huyết mạch tương liên, tên kia tự xưng là người của Thần gia. Chẳng lẽ lại là sự thật ? Thần Nam chợt ngẩn người tại chỗ.

Cái thế đại ma vương huyết phát loạn vũ, hắn điên cuồng vung vây khốn thiên tác, đẩy từng đạo kiếm quang ra ngoài. Đoạn dữ tợn quay về phía Thần Nam cười nói : "Tiểu tế tử lá gan ngươi thật không nhỏ a! Dám cùng tổ tông đối kháng, ngươi thật sự là không muốn sống nữa hả ?

"Ngươi ...... rốt cuộc là ai?" Thần Nam quát hỏi .

"Tiểu tể tử ngươi thật là kiêu ngạo a!" Ác ma như từ cương thiết đúc thành lạnh lùng nói: "Ngươi nếu đích thị người thần gia thì phải nghe qua lai lịch của ta chứ? Ta chính là người thứ 8 trong truyền thuyết"

"Cái gì? Ngươi người thứ 8 trong truyền thuyết Thần gia? Ngươi ...... tại sao vẫn còn sống, ngươi không phải là bị phân thân toái cốt mà chết sao ?"

"Bởi vì ta không cẩn thận mất đi cái tư cách đó, không thể không bức thần binh chi hồn trong cơ thể ngươi ra ngoài, đáng chết thật, đám người khốn kiếp đó lại từ bỏ ta!"

"Hóa ra cũng không phải là người thứ 8 thực sự!"

Ma vương giận dữ hét: "Vốn là ta! Ta muốn bọn họ hiểu được người nào mới là thiên tài thực sự của Thần gia. Ta thoát ly thần gia, chỉnh hợp lục đại tà đạo từ thái cổ truyền thừa xuống tới, ta muốn chứng minh ta mới là người mạnh nhất. Nhưng đáng chết là bọn khốn kiếp đó lại muốn đạp ta ra khỏi Thần gia, ta bị bọn hắn phong ấn, lại còn giúp người ngoài đặt gạch."

Hắn tàn nhẫn cười nói: "Tiểu tể tử này, ngươi tự mình dẫn xác tới. Hắc hắc ......" Tiếng cười lạnh lùng khiến đám đông huyền giới cao thủ đều cảm giác có chút rợn tóc gáy.

Thần Nam rốt cục sáng tỏ thân phận đối phương, hắn tịnh cũng không hề e sợ. Ngược lại đại nở nụ cười, nói: "Lục đạo cộng tổ (ông tổ chung của 6 đạo), ta gọi ngươi là tà tổ được rồi. Ha ha ...... Người thứ 8 trong Thần gia thật sự có sức hấp dẫn lớn vậy nha, phải bồi thường chính mạng sống của mình để làm sống lại một tồn tại hư vô mờ mịt, thật sự đáng giá sao?"

"Hắc hắc ......" Tà tổ âm trầm cười nói: "Ta tự mình nếu không muốn chết, thì sẽ vĩnh viễn là người thứ 8 mạnh nhất"

"Ta biết Thần gia vì sao lại trục xuất ngươi rồi. Hóa ra ngươi tâm thuật bất chính. Ngươi không nên động nộ, kỳ thật chúng ta không phải đối lập, chúng ta hoàn toàn có thể hợp tác! Bởi vì ta đã phản Thần gia!"

"Ha ...... ha ha ......" Tà cuồng tổ nở nụ cười, nói: "Thật sự là vui sướng a, ha ha ...... người thứ chín của Thần gian là Thần chiến phản lại thần gia, đệ thập nhân - người thứ mười cũng phản lại Thần gian. Vậy đám hỗn đản đó sẽ thành đầu heo hết rồi, ha ha..... quả thật có mắt không tròng a!"

"Chúng ta có thể hợp tác hay không đây?"

"Hợp tác, ta dựa vào cái gì mà hợp tác với một tiểu tể tử như ngươi ? Hôm nay ta giết ngươi, đem thần binh chi hồn nhập trong cơ thể, ta còn cần ngươi làm gì? Hắc hắc ......" Tà tổ cười lạnh đáp.

Thần Nam cười lạnh nói: "Cái tên già bất tử nhà ngươi. Thật sự là tráo trở nha, ta tốn bao công phu để cứu ngươi. Không ngờ rằng ngươi lại lấy oán báo ân"

Tà tổ sâm nhiên nói : "Hừ. Trong cái thế giới loạn lạc này, muốn sống cho tử tế thì phải ác độc hơn người, ngươi không đủ ác, sớm muộn cũng bị người ta tiêu diệt."

Thần Nam thở dài nói: "Được rồi, ta sẽ đem mấy món thần binh này cho ngươi!"

Dứt lời, liệt không kiếm hóa thành một đạo trường hồng, trực xuyên qua huyết sắc luyện ngục, oanh 1 tiếng tiến vào chánh phương đông, ngay sau đó đại long đao phát ra một tiếng rồng ngâm, hóa thành một tàn long thật lớn, quay cuồng tiến vào huyết sắc luyện ngục, oanh địa một tiếng sáp nhập chánh phương tây.

"Ngươi ......" Tà tổ một bên đối kháng trứ bốn mươi chín đạo thần quang, một bên kinh cả giận nói: "Ngươi hóa ra biết loại... bí pháp này......"

"Hừ, vốn muốn dùng vài món côi bảo giúp ngươi thoát ra , bây giờ thì không thể không dùng bọn chúng gia cố tuyệt sát đại trận giết ngươi trước tiên!"

Dứt lời, từ trong cơ thể Thần Nam lao ra một phiến thần thụ, bạo phát ra vạn trượng lục quang, oanh địa một tiếng rơi vào huyết sắc luyện ngục chính phương bắc. Do dự một lát, Thần Nam không cởi huyền vũ giáp, mà hắn mở nội thiên địa mang hai mảnh nhỏ của cỗ thạch thuẫn đi ra, hai toà thần sơn quang mang sáng ngọc, phát ra trận trận oanh long long rơi vào huyết sắc luyện ngục chính phương Nam.

Bốn kiện côi bảo quang diệu thiên địa, bảy bảy bốn mươi chín đạo thần quang trong trận lập tức trở nên mãnh mẽ như cầu vồng, từng đạo thần mang nhằm vào tà tổ chém điên cuồng.

"Tiểu tể tử, ta phải băm vằm ngươi ra vạn đoạn!"

Thần Nam không nói gì, chỉ ở ngoài tuyệt sát đại trận lạnh lùng nhìn hắn.

Xa xa phần đông huyền giới cao thủ kinh ngạc không thôi, tại đây trong nháy mắt phát sinh sự tình ngoài dự liệu của bọn họ, khiến mọi người ngạc nhiên không dứt.

Viễn không, thượng cổ lão bạo quân Khôn Đức, bệnh kỳ lân, cũng với ma viên cao hơn núi, còn có mấy vị cao thủ thần bí, sắc mặt không chút thay đổi, lạnh lùng nhìn kỹ sự tình Đạm Thai thánh địa.

Đúng lúc này, một người với thanh âm già nua dị thường, từ phía chân trời truyền tới.

"Nhân sinh thật chẳng có gì vui thú. Muốn chết đều không dễ dàng, tà tổ tiểu tế tử cầu xin ngươi giết chết ta đi." Một lão nhân lưng còng gầy gò từ không trung hạ xuống.

Tà tổ nhìn thấy lão nhân tới, sắc mặt thay đổi đại biến. Nghiến răng nghiến lợi nói: "Ngươi Lão bất tử này, hóa ra vẫn còn sống!"

"Còn sống thật sự là chẳng có ý nghĩa gì, nhân sinh thật sự là vô vị a, ta tới cầu ngươi giết chết ta."

Tà tổ một bên cố sức chống lại kiếm quang càng ngày càng mãnh liệt của tuyệt sát đại trận, một bên mắng : "Lão bất tử con mẹ mày!" [

Đột nhiên, phương tây cuồng phong ầm ĩ, âm phong kích động, từ viễn không một khí vật với khí tức thần thánh cùng khí tức tà ác đồng thời hạo đãng trong không gian, hướng về phía huyết quang rất nhanh vọt tới. Hóa ra là 1 thạch đài vô cùng to lớn, như một đóa ô vân trên bầu trời áp xuống đỉnh đầu tà tổ.

"Đáng chết thật, hóa ra là bái tướng đài ở rừng rậm vĩnh hằng." Tà tổ sắc mặt vô cùng lo lắng than.

Đột nhiên, một cổ ma khí ngập trời nhuộm đem cả không trung phía tây. Một cỗ bàng bạc ma khí mãnh liệt cuồn cuộn xông tới.

Một thạch bài cự đại cao gần mười trượng thấu phát ra tang thương khí tức qua năm tháng, chấn thiên động địa, rất nhanh bay tới. Phía bên trên thạch bài một phiến huyết thủy đỏ tươi đang chảy, nhìn vô cùng chói mắt.

"Trấn ma thạch!" sắc mặt Tà tổ kinh hãi cực điểm.

"A a ...... thật là thú vị !" Một âm thanh vang lên bên tai mỗi người rất rõ ràng. Một vị bạch y thần nữ chân đạp lên một cây ngọc như ý trong suốt từ trên cao phi xuống.

Cùng lúc đó, xa xôi tại tây thổ, mười tám tầng địa ngục kịch liệt diêu động. Giáo hoàng bất lực phát ra một tiếng thở dài.

Tầng địa ngục thứ mười hai, tây thổ Đồ Đằng cường đại rống lên một tiếng: "Rốt cục hắn đã trở về, ta phải đi gặp một vài lão bằng hữu mới được!"

Tại giờ khắc này, tầng địa ngục thứ mười hai như tự đông phân ra, tây thổ Đồ Đằng rất nhanh hướng phương đông phía chân trời bay đi.

Một lát sau, một thanh âm yếu ớt hồi vang ở tấng thứ mười tám : "Do ma mà chết, do ma mà sanh ......"

Một khô chỉ từ mười tầng 18 địa ngục phát ra ma khí xung thiên. Một cỗ uy thế uy áp khiến người ta sợh hãi bao phủ phiến thiên địa này, khô chỉ dưới sự bao bọc của ma khí, bay về phía phương đông xa xôi.

--------------------------------------------------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#than