Than mo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 108

Dịch: Tan Tương

"Mạnh bà thang bán ở chỗ nào thế, ở đây làm gì có????????" Tiểu long mở to hai con mắt sáng ngời nhìn xung quanh đánh giá.

"Tên tiểu quỷ này, ngay cả Mạnh bà thang ngươi cũng muốn hả?" Thần Nam không khách khí gõ "cốc" vào đầu nó một nhát. Tiểu Long bất mãn nhỏ giọng lầu bầu "lại một cái (gõ) nữa ..."

Hiển nhiên tại nơi này khác với U minh địa phủ, Mạnh bà thang cũng không có tại đây nhưng lại có ma ảnh giương nanh, múa vuốt hướng phía Thần Nam đánh tới. Đây là một lực vô hình, tại phương tây tu luyện gọi là quỷ phách, còn phương đông có thể gọi là vong linh hùng mạnh.

Tử Kim thần long cầm song tiệt côn quay về, nó đã tu luyện mấy nghìn năm, long giác rất mạnh và hiếm có trên đời đó chính là một loại linh khó chuyên dùng để đối phó với quỷ vật, có thể nói rằng đó là trời sinh khắc chế.

Quỷ phách tru lên, giãy dụa nhưng cuối cùng vẫn bị Tử kim song tiệt côn nện xuống khiến nó hoàn toàn hóa thành mây khói tan vào hư vô.

"Nơi này không phải U minh địa phủ trong truyền thuyết thì nhất định cũng là một chỗ âm khí rất nặng" Tử Kim thần long sắc mặt có chút không ổn, gã bỉ ổi này hiện tại có chút khó xử giống như bây giờ đã không còn đường để mà lùi nữa. Thần Nam nhìn Tử Kim thần long rồi hắn đi đằng trước, Long Bảo Bảo run run bước ở phía sau, họ cẩn thận tiến tới. Đi được một đoạn mây mù dày đặc, không thể nhìn thấy rõ xung quanh, hơn nữa hơi thở cũng nặng nề điều đó khiến họ hiểu được nơi này cực kỳ hung hiểm, nhưng họ đã đi được nửa con đường nên tiếp tục bước.

"Ùm" Bỗng nhiên nước sông cuồn cuộn nổi lên, một khí thế tử vong tràn ngập không khí hướng phía một người ba thú mãnh liệt ập xuống. Thần Nam phách một chưởng về phía trước, màn nước nhất thời bị kích trúng đã hạ xuống, bất quả chỉ là cú đánh đầu, trong làn nước có một hơi thở lạnh lẽo kéo theo dòng nước vút lên trên cao. Một tiếng thét dài phá không, chấn động khắp trời vang vọng kịch liệt, một thân ảnh từ trong làm nước bay ra, đó là một nam tử ba đầu, thân hình cường tráng lõa thể có mái tóc dài bay lất phất, đôi con ngươi đỏ rực lạnh lùng quét bốn phía. Hai đầu mọc ở hai bên vai một là đầu trâu, một là đầu dê còn cái đuôi lại giống như đuôi rắn.

"Đây là quái vật gì thế?" Tiểu long nhỏ giọng hỏi.

Rồng bỉ ổi vung song tiệt côn ở phía trước trả lời "Tà môn! Trong truyền thuyết tương truyền hắn là một đại ma vương, trông giống như tên đó sao lại có khả năng ở nơi này...."

"Rốt cuộc ai là đại ma vương trong truyền thuyết?" Long Bảo Bảo vẫn thì thầm.

"Hình như tên là A Tư Ma Đức, ta chỉ biết là thần thoại phương tây có bảy mươi hai đại ma vương, chắc hắn là một người trong đó" Tử Kim thần long nói.

"Cái gì? Ý ngươi là...."

Rổng bỉ ổi vốn là một tên cuồng vọng thế mà nó lại nói A Đức tốt lắm, Long Bảo Bảo vọt lên không trung nhìn về phía nam tử nọ réo "A Đức, ngươi vì cái gì mà ngăn cản đường của chúng ta, chẳng lẽ ngươi muốn cùng chúng ta khai chiến."

Dựa vào cảm giác, Thần Nam nhìn thấy trước mắt không phải là người mà giống như là vật đã chết, nhưng cũng rất khó dò bởi vì đối phương nhìn họ bằng ánh mắt lạnh băng, đầy sát khí, không có chút tình cảm. Trong đó chỉ thấy hắn phảng phất giống một công cụ giết chóc, điều đó làm cho Thần Nam có chút khó hiểu. Tử Kim thần long dù sao đã trải qua tuế nguyệt vài nghìn năm, chẳng lẽ nó lại nhìn lầm được gã này, chẳng lẽ là gã ma vương kia?

Tam đầu nhân kêu một tiếng vang vọng không trung, hướng về phía họ xuất kích, tàn ảnh tràn qua mang theo không khí lạnh lẽo. Thần Nam dịch thân chuyển động, Tử Kim thần long bay lên trời vũ động sung tiệt côn đánh ngược lại "Ta bụp, bụp, bụp... ta mặc xác con bà ngươi là một trong bảy mươi hai đại ma vương biến thành, gặp long đại gia ta chỉ có tèo thôi." Tử Kim thần long nói xong liền cảm thấy một áp lực rất mạnh công kích lại nó.

"Phạch" "Choeng" "Bình".... Nó hóa thành đầu rồng hình người đấu với Tam đầu nhân đại ma vương. Trên không trung thân ảnh của hai tên kịch liệt giao chiến, song tiệt công của Tử Kim thần long không ngừng vung, đập vào gã kia. Tam đầu nhân thân thể tựa như đao thương bất nhập, không hề thấy bị thương tổn, ngược lại còn quay úp rồng bỉ ổi.

"Đây là thứ quái vật gì? Đao thương bất nhập, lại có thể cùng với lục giai thần long bình chiến, thật là kinh khủng." Thần Nam có chút cảm thán, bây giờ còn chưa thâm nhập vào dược trong thánh địa mà bên ngoài đã gặp được kẻ địch mạnh như vậy, không biết vào trong cùng chắc quái vật còn mạnh hơn.

"Ta điên tiết, điên tiết rồi đấy!" Tử Kim thần long nổi giận rống một hồi, song tiệt côn vung lên, miệng phun ra một đợt tử diễm mạnh mẽ, tên bỉ ổi trông giống như một phong ma, ý chí chiến đấu dâng lên tới cực điểm.

"Phạch" tử ảnh nhảy lên không, hung hăng vung song tiệt côn bụp vào ba cái đầu của Tam đầu nhân, cái đầu trâu bị vụt trúng một nhát phát ra tiếng kêu thảm thiết, một dòng máu màu đỏ phụt ra khỏi mõm nó. Tử Kim thần long khoái chí không chịu buông tha Tam đầu nhân, thân ảnh nó như cuồng phong cường mãnh tất công dồn dập.

"Phạch" "Ngao, hống" dần dần Tử Kim thần long chiếm được thượng phong, công kích từng đợt, phá phòng ngự của Tam đầu nhân khiến gã kêu từng tràng cuống quýt. Cuối cùng tên bỉ ổi vung một côn đập nát nốt cái đầu dê, óc trắng phọt ra, máu tung tóe. Tam đầu nhân phát ra tiêng kêu thảm thiết, tru lên và phá vòng vây nhảy vào làn nước.

Trong dòng nước tựa hồ còn có một số quái vật thỉnh thoảng ẩn hiện nhưng thấy một người ba thú quá mạnh và lợi hại nên không dám tên nào xuất hiện. Lúc này Thần Nam và ba tên hỗn đản bình tĩnh bước qua cầu, một đóa huyết hoa trên mặt biển yếu đi, ẩn ước có chút huyết hồng. Thần Nam (chỗ này ko biết dịch thế nào...)

Khắp nơi trên mặt đất xác hoa rất đẹp, rất mỹ lệ nhưng phảng phất chút lạnh lẽo có chút tà dị, chút sợ hãi, chút cô liêu...phát ra vô tận, hơi thở của tử vong làm cho người khác phải lạnh mình. Trên đời có hai loại tà hoa, một loại là tử vong chi hoa, một loại là bỉ ngạn hoa. Hai loại này Thần Nam đã được biết và gặp...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#than