Thần Mộ II Q5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

đoạt người à?”. “Không phải như vậy, chủ thần của chúng thần chỉ muốn…” một bạch y thiên sứ quỳ trong thần điện run rẩy nói, dưới áp lực của vô thượng tinh thầntừ nữ thần trí tuệ, y cảm thấy hoảng sợ vô cùngVài nữ thiên sứ cùng quỳ bên cạnh y, cũng không dám nói gì thêm, bọn họ vốn là do các vị chủ thần phái đến tranh thủ thánh chiến thiên sứ, nhưng nhìn thái độ của trí tuệ nữ thần, không kẻ nào dám mở miệng thêmThánh chiến thiên sứ, chiến lực có thể sáng với chủ thần, là đấu sĩ cường đại nhất thiên giới, là đối tượng mà tất cả các chủ thần đều muốn chiêunạp Giọng nói tràn đầy uy nhiêm của trí tuệ nữ thần lại vang lên: “Đã không phải là vì muốn tranh thủ thánh chiến thiên sứ mà đến, vậy các ngươi hãy vềđi, nói với các chủ thần của các ngươi chuẩn bị cho tốt, có những kẻ không muốn nhìn thấy thần điện của chư thần càng ngày càng cường đại“Tuân mệnh” Các thiên sứ đồng thanh đáp, sau đó lần lượt lui raỞ một nơi khác, trong Chiến thần điện, tiếng gầm của chiến thần khiến toàn bộ các toà thần điện rung chuyểnThánh chiến thiên sứ nhất tộc trong lịch sử thiên giới được xưng tôn chiến lực đệ nhất, có thực lực sánh với chủ thần, hôm nay cuối cùng cũng phát hiện một thánh chiến thiên sứ chiến tử tỉnh giấc, tuyệt không để y bị các thần điện chiêu nạp, y chỉ thuộc về Chiến thần điện chúng ta.Quang Minh thần điện, Quang minh chủ thần đương nhiệm phát ra uy nghiêm vô thượng nói: “Thánh chiến thiên sứ chỉ có thể là đấu sĩ của Quangminh thần điện chúng ta Trong thần điện của sinh mệnh nữ thần, một âm thanh nhẹ nhàng cất lên: “Thánh chiến thiên sứ thật sự có thể lên thiên giới ư, thật làm cho người tahoài nghi…”Đối với chuyện thánh chiến thiên sứ, các thần điện đều có phản ứng khác nhau, có thể thấy sự cường đại của thánh chiến thiên sứ đã khiến tất cả các bên để ýVào một ngày, cổ lão triệu hoán trận pháp cuối cùng bắt đầu từ từ phóng xuất quang mang, đại lượng thần thú tinh hạch chuyển đến từ trí tuệ thầnđiện được an trí tại các vị trí quan trọng trong pháp trận. Triệu hoán trận bắt đầu từ từ vận chuyển, từng đạo ma văn kì dị từ từ xuất hiện giữa không trungBởi vì đây là một pháp trận khổng lồ, có thể triệu hoán những nhân vật mạnh như chủ thần, do đó cần rất nhiều thời gian để hoàn toàn vận chuyển.

Dự tính sau hai tiếng nữa, khi pháp trận hoàn toàn chuyển động, nữ thần trí tuệ sẽ đích thân đến hiện trường niệm động chú ngữ, triệu hoán thánhchiến thiên sứ.Có thể tưởng tượng, đó là một khoảng khắc quang vinh và thần thánh, thánh chiến thiên sứ sắp quay lại, các chủ thần dù không hiện thân, cũng sẽ phái thủ hạ mạnh nhất đến theo dõiChỉ là, không kẻ nào nghĩ được, tổ hợp một người ba thần thú đại đảm bao thiên đã đến hiện tràng. Bọn Thần Nam đứng trên ngọn đồi gần đó,theo dõi trận pháp cổ lão quang mang càng ngày càng thịnh, chờ đợi thời cơ tốt nhất “Grào…bằng hiểu biết của ta, bây giờ năng lượng phát ra từ triệu hoán trật pháp đã đủ mạnh, hiện giờ có thể thổi kèn tiến quân rồiThần Nam khá tin tưởng trình độ trận pháp của con rồng du côn, nghe xong liền nhảy lên lưng nó, vẫy tay hô “Lên”Đó thực sự là những kẻ vô cùng to gan lớn mật, hoặc là những kẻ thực sự không biết trời cao đất dày, trong lúc trí tuệ nữ thần còn chưa đến, bọn chúng bắt đầu điên cuồng triển khai hành độngCả bọn vô cùng hưng phần lao về phía triệu hoán trận pháp… Chương 163: Huyền công lại biến chuyển “Grào … thật là sung sướng” Con rồng du côn hò hét ầm ĩ. “A…a…a…” Long bảo bảo vui mừng vỗ đôi cánh hoàng kim sắc.“Xung phong …” Tiểu phượng hoàng cũng vô cùng hưng phấn. Phía xa, các tiểu thiên sứ trong bồn địa giật mình kinh hãi.Thiên giới vốn là 1 nơi hòa bình yên tĩnh, làm sao có kẻ nào dám có ý đồ với chủ thần, nhưng mà mấy con yêu quái gan to lớn mật ở phía xa, đang xông tới đây, lập tức làm các tiểu thiên sứ kinh hoàng thất sắc.Nữ thần trí tuệ vẫn chưa đến, mà các thiên sứ tại triệu hoán ma pháp trận đều chẳng có chút chiến lực nào, đều như là những đứa trẻ mà thôi, làm sao có thể ngăn cản được mấy con thần thú.Nhìn thấy mấy yêu ma đang giơ nanh nhe vuốt, các tiểu thiên sứ sợ ngất đi, trước giờ không cần đến thủ hộ thiên sứ tuần tra xung quanh thần vực của nữ thần trí tuệ, hôm nay lại gặp phải ngoại địch xâm nhập, thật là chuyện trăm năm khó gặp.“A…a …” Long bảo bảo lộ rõ vẻ hưng phấn, nhanh như chớp xông tới gần, đôi hoàng kim sắc tiểu quyền đầu không ngừng huy động. Vài tiếng “bịch bịch” vang lên, nó đánh ngất bọn tiểu thiên sứ đang ngạc nhiên và sợ hãi kia.“Năng lượng ba động thật quá cường đại!” Thần Nam nhảy xuống khỏi lưng Tử kim thần long, đứng trên bồn địa chăm chú nhìn pháp trận cổ lão trước mắt.Lúc này, cự hình triệu hoán trận quang mang càng lúc càng mạnh, những đạo hoa văn khắc trên mặt đất đều tỏa ra quang manh thánh khiết, đồng thời trên không trung ánh lên từng đạo ma văn thần bí.Nhưng mà, Thần Nam nhanh chóng chuyển mắt nhìn ra xa. Đứng xa nhìn thì không cảm thấy sơn cốc này có điều gì kì quái, nhưng mà sau khi thực sự tiến vào, Thần Nam cảm nhận được 1 cỗ sức mạnhhuyền bí khó lường. Điều này ít nhiều làm hắn có chút bất an, phát hiện ra nơi này vô cùng kì quái. Sau khi quan sát tỉ mỉ, hắn phát hiện ra mặt đất dưới chân là do thần thạch cứng rắn tạo thành, mỗi 1 tấc bề mặt dường như đều chạm khắc cácđồ án thần bí. Dường như cả khu vực này đều được bố trí dày đặc các ma pháp trận thần bí. Đương nhiên, tế thần đài nằm chính giữa bồn địa này vẫn là cái khiến cho người ta chú ý nhất. Nhìn thế nào cũng giống 1 nơi để tế tự tiên hiền,nhưng đây là thiên giới, một nơi được các thần linh dùng để tế bái, chẳng cần phải nghĩ nhiều cũng thấy được là nơi 1 thánh địa, không dễ độngvào. “Con lươn kia người tìm ra chưa? Mau tìm nguồn linh lực đi, ta cảm thấy nơi này vô cùng cổ quái, không thể lưu lại lâu được.”Sau khi nghe Thần Nam nói, con rồng du côn giật mình nói : “Ta cứ cho rằng cảm giác của ta sai, hóa ra ngươi cũng cảm thấy như vậy à. ừm, trong trận pháp này, tất cả năng lượng do tinh hạch cung cấp, cuối cùng sẽ hội tụ vào thạch đài được dựng sơ sài kia, cái này ở đông phương được gọilà “trận trung vô cực thổ”. Ở tây phương cách gọi tuy là có khác nhau, nhưng tác dụng thì như nhau. Hiện giờ, chúng ta trực tiếp đánh vỡ thạch đàikia, ngươi khai mở nội thiên địa chuẩn bị ra tay.” “Trung ương vô cực thổ” được đắp sơ sài trong trận pháp kia, cũng là vị trí tế đài của phương tây. Quả nhiên đang dần dần tập hợp nguồn linh lựccực đại, đây là vị trí then chốt để cả trận pháp có thể chuyển động. Đây chỉ là 1 triệu hoán trận pháp, không phải là sát trận của đông thổ, do vậy phá vỡ nó cũng không có nguy hiểm gì.Thần Nam đả khai nội thiên địa bị tàn phá của hắn, định địa thần thụ dường như có cảm ứng, nhanh chóng bật rễ bay lên, lơ lửng bên trong nội thiên địa.Hiện tại trong nội thiên địa, ngoại trừ định địa thần thụ ra, đã sớm chẳng có chút màu xanh nào. Những thực vật trước đây đã sớm bị phá sạch, trước mắt là cát vàng mênh mông.Cho dù là định địa thần thụ cũng mất đi thần quang trước đây, những chiếc lá bích lục tuy xem ra vẫn rất bất phàm nhưng nhìn chúng ảm đạm đi nhiều..Con rồng du côn quẫy đuôi một cái, “Oàng” 1 tiếng hất bay tế đài trong triệu hoán trận. Còn Thần Nam đứng trên lưng của Tử kim thần long, lập tức mở rộng nhập khẩu của nội thiên địa, hướng xuống phía dưói.Định địa thần thụ chấn động kịch liệt, tỏa ra quang mang rực rỡ, nhanh chóng đáp xuống vị trí của tế đài. Linh lực hội tụ trong ma pháp trận như nước triều, nhanh chóng tuôn vào nội thiên địa của Thần Nam, định địa thần thụ không ngừng xoay chuyển,bắt đầu điên cuồng hấp thu nguồn linh lực khổng lồ. Đây là 1 cảnh tượng làm cho Thần Nam vô cùng kích động, tận mắt nhìn thấy định địa thần thụ ngày 1 xanh hơn, điều này có nghĩa là thời điểm khôiphục của hắn ngày càng gần. Linh lực cuồn cuộn, dưới sự sự hấp thu như một chiếc động không đáy của định địa thần thụ, không ngừng tuôn vào trong nội thiên địa .“A, Quang minh đại thần côn tại thượng, ta rất thích cảm giác được linh lực bao quanh.” Tiểu long vô cùng say sưa tiến vào trong nội thiên địakhông ngừng bay lên bay xuống xung quanh định địa thần thụ, nó bắt đầu phương pháp tu luyện độc đáo của mình hấp thụ nguồn linh lực vô tận đang ào ạt tràn vào.Phàm là thần thú thì đều vô cùng mẫn cảm với linh lực, tiểu phượng hoàng cũng vội vàng bay vào, mơ mơ màng màng dùng linh lực tắm mát cho cơ thể mình.Đương nhiên Tử kim thần long cũng không chậm chễ so với kẻ khác. Nó để Thần Nam trong trung ương pháp trận, sau đó cũng xông vào nội thiên địa, gào lên 1 tiếng và bắt đầu điên cuồng hấp thu linh khí.“Uỳnh oàng” Cả bồn địa rung lên, nguồn linh lực cực lớn trong pháp trận không ngừng tràn vào trong nội thiên địa của Thần Nam. Định địa thần thụ đã hấp thu đủlinh lực, từng đạo thần quang phát ra, không ngừng hóa khai hỗn độn, tu bổ những thương tích trong nội thiên địa của Thần Nam. Những đạo không gian liệt phùng, nhanh chóng thu nhỏ rồi biến mất, những ba động cuồn cuộn toả ra ngoài nội thiên địa làm cho cả bồn địa chấnđộng. Đương nhiên, nơi thụ thương nghiêm trọng nhất trong nội thiên địa của là thông đạo hỗn độn do Thiên ma tả thủ xuyên qua mà thành, sau khi tiêuhao vô tận linh lực thì cái vết nứt khủng khiếp đó cũng dần dần khép miệng, trở về hỗn độn.

Quang sắc trên định địa thần thụ lại biến mất, hao phí linh lực quá lớn, nó lại bắt đầu điên cuồng hấp thu nguồn linh lực đang không ngừng ào àotuôn vào. “Grào … thật quá cường đạo !” Tử kim thần long gào to. Định địa thần thụ lại tiếp tục điên cuồng tranh đoạt làm cho nó chỉ có thể hấp thu 1 lượngnhỏ linh khí, căn bản là không có cảm giác thống khoái như vừa xong. Nhưng chỉ trong nửa giờ qua, con rồng du côn đã có biến hóa kinh người. Khi linh lực thuần tịnh nhất không ngừng tiến vào trong cơ thể nó, cáithân rồng 30 trượng trước đây đã bạo trướng thành 50 trượng. Cảnh giới tinh thần của Tử kim thần long vốn đã đạt tới thất giai, cái nó thiếu chính là long nguyên lực thuần túy nhất, chỉ cần có linh lực thuần tịnhbổ xung, thì nó có thể nhanh chóng chuyển hóa thành long nguyên, hồi phục công lực năm xưa. Trước mắt nó thu được rất lợi ích rất lớn, giống như 1 hồ nước cạn khô cuối cùng có được 1 dòng sông cuồn cuộn chảy cung cấp nước, mựcnước dần dần dâng cao. Đương nhiên, có lợi nhất vẫn là Thần Nam, định địa thần thụ điên cuồng tranh đoạt linh lực không phải là thứ mà con rồng du côn có thể so sánhđược, sau khi khai hóa hỗn độn, tu bổ xong nội thiên địa của Thần Nam, định địa thần thụ quang mang đại thịnh. Hiện giờ, sức mạnh vô tận mà nó hấp thụ được đều được nó chuyển vào trong thân, cùng với nguồn linh lực cuồn cuồn không ngừng tiến vào, cuốicùng cũng đạt đến trạng thái bão hòa. Sau đó nguồn linh lực vô tận này thông qua sự chuyển hóa của nó, từ từ tỏa ra ngoài theo những chiếc lá,bằng hình thái năng lượng sinh mệnh màu xanh phân tán trong nội thiên địa của Thần Nam. Cuối cùng, cát vàng mênh mông dần dần xuất hiện từng mảng màu xanh, hoa cỏ lại lần nữa xuất hiện trong nội thiên địa của hắn.Cùng với lúc này, Thần Nam thở phào 1 tiếng, thân thể gần như tàn phế của hắn cuối cùng cũng đã tràn đầy sức mạnh. “Uỳnh oàng”Định địa thần thụ từ trên không trung hạ xuống, cắm rễ vào trong đất. Trong ánh lục sắc thần quang ngày càng rực rỡ, cả thân cây cao đến 30trượng, cao lớn sum xuê lên rất nhiều, trông càng thần dị vô cùng. Thần thụ tuy đã hạ xuống đất, nhưng khí thế điên cuồng tranh đoạt linh khí thì vẫn không thay đổi, làm cho Tử kim thần long tức giận than vãn khôngngừng. Thần Nam tuy thân thể bị thương nhưng trước mắt đã có khả năng vận chuyển được sức mạnh của mình, hắn bay vào trong nội thiên địa, một cảmgiác bản năng khiến hắn vô cùng bình tĩnh, vô cùng tự nhiên ngồi xếp tròn dưới gốc định địa thần thụ. Trong nháy mắt, hắn và nội thiên địa hợp nhất, tiến vào không linh chi cảnh.Thời khắc này, Thần Nam dường như xuyên qua vũ trụ hồng hoang, giống như thời khắc vĩnh hằng. Dường như trong nháy mắt, hắn đã trải quahàng triệu vạn năm tuế nguyệt. Đây là 1 cảnh giới tinh thần kì diều, không thuộc khả năng lí giải của hắn, nhưng thật sự đã xảy ra trong cơ thể hắn. Nội thiên địa chấn động kịch liệt. Lúc này, định địa thần thụ đã triệt để lũng đoạn nguồn linh lực. Ba thần thú đã không còn hấp thu được tí nào, linhlực cuồn cuộn hội tụ lại thành 1 dòng sông linh lực, điên cuồng gào thét, không ngừng ào ạt chảy vào trong nội thiên địa, và bị định địa thần thụ điêncuồng hấp nạp. “Uỳnh oàng”Vùng hỗn độn ở rìa ngoài nội thiên địa đang phá toái, toàn bộ tiểu thế giới đang phình ra, nội thiên địa của Thần Nam đang mở rộng. “Grào … đồ trời đánh … giấc mộng thất giai của ta … thật quá cường đạo rồi!” Tử kim thần long gào lên như muốn chết.“Ô, Quang minh đại thần côn tại thượng, ta đã được nhìn thấy khai thiên tịch địa rồi!” Long bảo bảo chớp đôi mắt to, kì dị quan sát tất cả. Tiểu phượng hoàng sau khi hấp thu đủ linh lực, bắt đầu buồn ngủ, trở nên mơ mơ màng màng.“Oành”Một đạo lôi điện từ ngọn định địa thần thụ giáng xuống người Thần Nam. Ba con thần thú kinh hãi thét lên. Nhưng mà bọn chúng lập tức trợn tròn mắt, từ kinh hãi biến thành kinh ngạc.Đó là một đạo lôi điện màu xanh, ẩn chứa vô tận năng lượng sinh mệnh, là loại sức mạnh bản nguyên thuần tịnh nhất do định địa thần thụ chuyển hóa thành. Nó không hề tạo thành chút thương tích nào cho Thần Nam, năng lượng trực tiếp tiến vào trong cơ thể hắn, dung hòa với sức mạnhtrong kinh mạch hắn. Tử kim thần long ghen tị tới chảy cả nước miếng: “Nội thiên địa cùng tu luyện giả là một thể, bây giờ nội thiên địa được mở rộng, tên tiểu tử này rõràng cũng sẽ có lợi ích lớn, thật là đáng ghen tị.” Chỉ là, Thần Nam cũng chẳng dễ chịu gì. Thân thể của hắn bắt đầu chấn động kịch liệt. Hắc sắc ma khí vốn bao phủ bên ngoài cơ thể hắn đã biếnmất, từng đạo kim quang từ bên trong cơ thể phát ra. Huyền cồng sớm đã nghịch chuyển từ trước nay không ngờ lại chuyển ngược trở lại. Xương cốt trong cơ thể hắn kêu răng rắc, sau đó một cỗ lực lượng khổng lồ như đại dương toả ra, lực lượng khủng khiếp đó trực tiếp phát tán rabên ngoài nội thiên địa của hắn, điên cuồng lan toả trong vùng bồn địa.“Oành” Tế thần đài cao lớn chính giữa bồn địa đã trực tiếp bị nguồn năng lượng cực mạnh này đánh vỡ … Chương 164 - Giết bọn chúng Lúc này Thần Nam đã cảm thấy được tu vi của mình rõ ràng đang đại tiến, nhưng hắn cũng cảm thấy rất vô cùng khó chịu. Huyền công cường hành chính chuyển, giống như 1 con ngựa đang chạy nước đại bị người ta ghìm dây cương, khó chịu đến mức làm hắn thổ huyết.Huyền công đang chuyển về chính thống đột nhiên lại cải biến, kinh mạch của Thần Nam giống như bị một đao chém đoạn, hắn đang phải chịu đựng một nỗi thống khổ vô cùng.Chính chuyển, nghịch chuyển không thể lập tức xong ngay, nó là một quá trình đau đớn dai dẳng Hắc sắc lực lượng nghịch chuyển bị cường hành dừng lại, lập tức chuyển hoá thành nguyên khí đạm đạm kim sắc. Nhưng chỉ khắc sau, lực lượngnghịch chuyển lại đột nhiên phản phệ. Lực lượng chính phản vận chuyển đối đầu nhau trong kinh mạch Thần Nam. Sức mạnh trong cơ thể Thần Nam như sóng cả vỗ trời, không ngừng gào thét. Dưới sự xung đột mãnh liệt của 2 loại lực lượng kim hắc, từ trongcơ thể hắn ẩn ước truyền ra âm thanh điện thiểm lôi minh rợn người, khiến ba con thần thú trợn mắt kinh ngạc. “Oành oành”Tiếng lôi minh trong cơ thể Thần Nam càng lúc càng lớn, quang mang kim sắc và hắc sắc xuyên qua da hắn thoát ra, từng đạo thiểm điện khôngngừng loé lên xung quang hắn. Đồng thời năng lượng sinh mệnh từ định địa thần thụ không ngừng truyền xuống đầu Thần Nam.“Lạy thần tình yêu!” Tiểu phượng hoàng mơ mơ màng màng kêu lên kinh ngạc. Con rồng du côn cũng lộ ra thần sắc khó hiểu: “Tâm pháp cổ quái gì thế, tự nhiên trong người phát ra tiếng sấm sét…”Long bảo bảo kiếu kì lắc lư bay qua bay lại xung quanh Thần Nam, muốn xem có tìm được manh mối gì không. Lực lượng kim sắc và hắc sắc xung đột ngày càng kịch liệt. Tuy lực lượng kim sắc dần chiếm thế thượng phong nhưng dường như còn lâu mới códấu hiệu ổn định trở lại. Thần Nam cảm thấy toàn thân như bị vỡ nát, mỗi tấc xương cốt, cơ bắp đều bị bổn nguyên lực lượng giằng xé. Hắn biết đây là một kỳ duyên lớn,trước mắt tuy là rất đau đớn, nhưng thực chính là đang thoát thai hoán cốt. Chịu đựng qua giai đoạn này sẽ là trời cao biển rộng, nếu không thểqua được thì sẽ rơi vào địa ngục vô biên. Nhưng mà, trước mắt thật không hợp thời

Nơi đây dù sao cũng là thần vực của nữ thần trí tuệ, triệu hoán ma pháp trận đã bày trí xong, chỉ còn đợi nữ thần trí tuệ hàng lâm niệm đọc chú ngữ,triệu hoán thánh chiến thiên sứ lên thiên giới. Nhưng hiện giờ mấy tên gan to bằng trời kia đã phá hoại tất cả. Nếu như không nhanh chóng rời khỏinơi đây, thì bọn chúng tất sẽ chết mà chẳng có chỗ chôn. “Hự”Thần Nam thổ ra 1 bụm máu tươi. Nhưng nhanh chóng mở mắt, gồng mình đứng lên. Hắn nói với ba con thần thú: “Nhanh, chúng ta mau rời khỏi đây. Nếu không sẽ rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục.Kim hắc lưỡng sắc quang mang bao phủ trên người Thần Nam, lúc mờ lúc tỏ, sức mạnh phát ta khi mạnh khi yếu, khi thì điên cuồng bành phái, khi lại bình yên như mặt hồ gợn sóng.Ba con thần thú đương nhiên hiểu rõ tình thế trước mắt, nghe xong lập tức bay ra khỏi nội thiên địa. Ngay đến khô lâu đầu Cổ Tư từ phía hỗn độn cũng gào lên: “Mau chạy thôi. Chúng ta gây ra hoạ lớn rồi!”Lúc này, linh lực hội tụ trong triệu hoán trận phần lớn đã bị định địa thần thụ cường hoành đoạt hết. Ma pháp trận dần dần ảm đạm trở lại. Nhưng mà, sau ra khỏi nội thiên địa, Thần Nam không muốn cứ thế mà đi, hắn lao về phía ba con thần thú, “Ba tên các ngươi hãy toàn lực phá cáitriệu hoán trận cổ quái này. Hủy nó đi !” Tử kim thần long không nói lời nào, tung ra một chiêu thần long bái vĩ, hung hãn quất thẳng xuống giữa ma pháp trận, cùng với tiếng nổ ầm ầm, thầnthạch bắn tung toé khắp nơi, cổ lão pháp trận truyền thừa bao đời bị nó phá tan. Một cỗ lực lượng dao động thần bí lan toả trong bồn địa, khiến Thần Nam và ba con thần thú trong lòng thấp thỏm không yên.“Chạy mau. Cái địa phương quỷ quái này thật là tà môn. Vừa nói Thần Nam đem 20 tiểu thiên sứ đang hôn mê trên mặt đất cuốn vào trong nội thiên địa. Giết người diệt khẩu, hắn cảm thấy có chút tàn nhẫn. Nhưng mà tuyệt đối không thể tha cho bọn nhóc này, tránh lúc bọn chúng bị nhậnmặt. Một người ba thú cấp tốc bay về phía xa.“Oành” Bồn địa rung chuyển mãnh liệt, từng vết nứt cực lớn xuất hiện bên rìa bồn địa, 24 thần thạch điêu tượng cực lớn dần dần nhô lên khỏi mặt đất, lơlửng xung quanh bồn địa, phát ra một cỗ khí tức cổ phác tang thương, giống như 24 viễn cổ vệ sĩ thủ hộ nơi đây. Đại điện của nữ thần trí tuệ chấn động kịch liệt, nữ thần trí tuệ vốn ung dung bình tĩnh vô cùng cũng nổi giận, đại điện truyền ra một âm thanh phẫnmuộn: “Rút cục kẻ nào đã xuất hiện ở gần tế thần đài? Thật là gan to bằng trời.”Chiến thần điện hùng vĩ cũng truyền ra tiếng gầm cực lớn: “Đáng chết! Kẻ nào dám phá hoại ?” Trong Quang minh thần điện, giọng nói ôn hòa của Quang minh thần cũng có phần kinh ngạc, lão lập tức phái xuất thiên sứ đi xem xét.Thần Nam mới bay được nửa dặm liền cảm thấy không ổn. Hiện giờ thân thể hắn đang ở vào giai đoạn tẩy kinh rửa mạch, đáng được gọi là niết bàn thoát thai hoán cốt. Trước mắt thực không tiện hành động.Tử kim thần long chẳn nói chẳng rằng, đặt Thần Nam lên lưng. Nhưng lúc này, ba đạo nhân ảnh nhanh chóng từ xa bay lại, nhanh như chớp, trên không trung lưu lại ba đạo lưu quang.Thần Nam lúc này tuy hành động không tiện, nhưng thân thể đang phát sinh những biến hoá kì diệu, nhãn thần đã sắc bén hơn trước rất nhiều. Hắn nhìn thấy ba thiên sứ đang nhanh chóng đuổi tới gần, không ngờ là 2 thiên sứ 4 cánh và 1 thiên sứ 6 cánh.Tử kim thần long cũng đã nhìn thấy ba thiên sứ, nó gầm lớn: “Grào … long đại gia ta tuy tu vi đại tiến, nhưng vẫn chưa hồi phục cảnh giới thất giai. Không ngờ lại có 1 thiên sứ 6 cánh, tuyệt đối là thất giai, làm sao xử lí bây giờ !”Long bảo bảo dùng đôi kim hoàng sắc tiểu trảo tử làm bộ, nói: “Là từ phía thần điện của nữ thần trí tuệ bay tới, bà nữ thần đó nhất định là cảm thấytriệu hoán trận xảy ra chuyện, may mà bà ta chưa tới.” “Làm thế nào bây giờ ?” Đối mặt với địch nhân, Tiểu phượng hoàng xuât hiện nét sợ hãi hiếm thấy.“Đúng vậy, làm sao đây? Tình hình là rất tình hình!” Con rồng du côn cất tiếng hỏi. Thần Nam đã tiến vào trong nội thiên địa, cửa vào chỉ còn lại 1 khe hở, dựa vào lưng Tử kim thần long.“Cái gì mà làm thế nào, trực tiếp giết chúng” Thần Nam trầm giọng nói. “Đúng vậy, tiểu tử, ngươi cứ nấp như vậy đi. Thời điểm then chốt thì ra tay, ta thích nhất là đánh lén, bây giờ ngươi chấp hành đi.” Tử kim thần longcười ha hả. Thần Nam không đáp, hắn đang cẩn thận cảm nhận sự biến hóa giống gần như niết bàn nàySau khi bị phát hiện hành tung, ba kẻ gan to bằng trời chuẩn bị tốc chiến tốc quyết, giải quyết luôn ba thiên sứ. Ba thiên sứ nhanh như chớp xông tới quát lớn: “Đứng lại, mấy tên khốn to gan kia, dám làm loạn trong thần vực của nữ thần trí tuệ? Hãy mau đứnglại cho ta, chịu sự trừng phạt của nữ thần trí tuệ. Điều làm ba thiên sứ kinh ngạc là ba con thần thú không những dừng lại, mà còn đằng đằng sát khí xông tới. Tử kim thần long gầm lớn, quẫy lượntấm thân khổng lồ, Long bảo bảo cũng hiện rõ bản thể, vỗ đôi kim sắc thần long dực, tiểu phượng hoàng cũng dũng cảm huy động mãn thiên thầnhỏa lao tới. “Đây là …”Ba thiên sứ ngẩn người ra. Họ không phải là những thiên sứ chưa từng trải đời, đối với các loại thần thú có hiểu biết rất sâu, nhưng đông phương thần long và phượng hoàng cho dù ở thiên giới dường như cũng đã tuyệt chủng. Không ngờ hôm nay bọn họ đụng phải ba con thần thú một lúc..“Các ngươi phụng mệnh của kẻ nào ở đông thổ tới đây phá hoại phải không?” “Chắc chắn là người đông thổ không muốn thánh chiến thiên sứ của chúng ta trở về.”Đám Tử kim thần long căn bản chẳng để ý tới sự nghi ngờ của ba thiên sứ, xông tới hạ sát thủ, mãnh liệt công kích. Đương nhiên ba tên này chỉ nhằm vào hai thiên sứ 4 cánh mà thôi, né tránh thiên sứ 6 cánh kia.Ba thiên sứ không nghĩ rằng ba thần thú này lại ngông cuồng như vậy, không ngờ quay đầu công kích. Sau khi né được đòn công kích của chúng, ba thiên sứ chuẩn bị phản công. Đúng lúc này Tử kim thần long, Long bảo bảo, Tiểu phượng hoàng lại quay ngược lại tấn công từ phía sau.“Tội nhân ! Ta thay mặt nữ thần trí tuệ phán quyết các ngươi.” Thiên sứ 6 cánh xông lên trước tiên, 2 thiên sứ 4 cánh theo sát bên cạnh. Thế nhưng, trong nháy mắt, một đạo đao khí vô cùng rực rỡ xuất hiện giữa trời, chiếu sáng cả một khoảng không, một đạo đao mang dài 30trượng chém ngang trời, sức mạnh cuồn cuộn lan toả khắp không trung. Uy lực của một đao này trực tiếp chém đứt đôi người thiên sứ 6 cánh.Máu tươi tung toé, những chiếc lông trắng bay đầy trời. Hai thiên sứ 4 cánh kinh hoàng, không làm sao tưởng tượng được hư không phía trước đột nhiên nứt ra, một địch thủ cường đại đột nhiên xuấthiện, một đao đã chém đứt đôi thượng cấp thiên sứ 6 cánh của bọn họ. “Grào … tên tiểu tử hỗn hào này tu vi đại tiến, không biết đã tới trình độ nào rồi, không ngờ một đao đã diệt được thiên sứ 6 cánh.”Cùng lúc này, Thần Nam hoàn toàn thoát ra khỏi nội thiên địa. Mặc dù hành động bất tiện, nhưng đao vừa rồi hắn vẫn dốc toàn lực đánh ra một đao. Quang mang biến mất, trong tay hắn hiện ra 1 thanh trường đao rực rỡ. Không ngờ chính là tử vong ma đao ngày trước. Nhưng hiện tại nókhông còn tử vong khí tức nữa. Lúc này, nó tỏa ra một cỗ sức mạnh thần thánh.

Đao lại vung lên, trường đao hướng lên trời.“Chém” Một tiếng vang lên, trường đao rực rỡ điên cuồng chém ra. Hai thiên sứ 4 cánh sắc mặt trắng bệch, thiên sứ 6 cánh tuy là do sơ ý mà bị chémchết, nhưng dù cho 2 thiên sứ bốn cánh này có dốc toàn lực thì e là cũng không thể tiếp được một đao này. Nhưng mà, ngoài dự liệu của họ. Một đao này chỉ phát ra đao mang năm sáu trượng mà thôi, uy lực không thể bằng với một đao vừa rồi.Thần Nam biến sắc. Lúc này hắn thực sự không thích hợp động thủ. Đúng vào lúc biến chuyển kịch liệt của huyền công chính phản nghịch chuyển, khiến 1 đao vừa rồi không có uy lực. Nhưng hắn phản ứng rất nhanh, nhanh chóng mở rộng cửa vào nội thiên địa, hút 2 thiên sứ vào trong.Lúc này, đám Tử kim thần long lại rơi vào trạng thái mơ hồ. Đem hai thiên sứ giam vào nội thiên địa, Thần Nam nằm phục trên lưng Tử kim thần long, nói: “Chạy mau, nếu để kinh động tới các tồn tại cấp chủthần, chúng ta không trốn đâu được.” Nhưng mà, chính lúc này, từ không trung phía xa đã truyền tới từng trận hò hét, ẩn ước có thể thấy được trên không trùng trùng điệp điệp, dườngnhư có một đội đại quân thiên sứ đang nhanh chóng kéo đến… Chương 165: Huyết án trọng đại phát sinh từ triệu hoán trận “Trời ơi!” Thần Nam thấy đau đầu, không ngờ đã làm kinh động tới nhiều thiên sứ như vậy, hắn hét lớn: “Chạy mau, tranh thủ lúc bọn chúng còn chưa nhìn rõ chúng ta.”Thần Nam ôm Tiểu phượng hoàng vào lòng, Tử kim thần long và Long bảo bảo khẽ gầm lên một tiếng, mang theo hai tên kia bay vụt đi. Tại thế gian, tốc độ của thần long gần như đại diện cho cực hạn, 2 con rồng toàn lực phi hành, các thiên sứ có cánh cũng khó lòng đuổi kịpĐại quân thiên sứ trùng trùng điệp điệp nhanh chóng biến mất, nhưng hai tên gia hỏa này cũng không phải là đã cắt đuôi được hết. Các cường giả thiên sứ 6 cánh không dễ dàng chịu để chúng chạy thoát như vậy, tuy cự ly càng ngày càng xa, nhưng vẫn có thể nhìn thấy vài chục thiên sứ đangbám sát phía sau. “Grào … thật là sung sướng. Vừa lên thiên giới chưa lâu, mà chúng ta đã tạo ra thanh thế lớn như vậy, thật làm cho ta vô cùng sảng khoái. Ha ha,đợi đến khi con cháu của ta đông đúc thì ta cũng có tư cách để mà khoác lác, thiên giới thì là cái rắm thối gì, lão long ta một phát đánh cả chùm.” “Khoác lác vừa thôi, bay nhanh lên.” Thần Nam cốc cho con rồng du côn một cái vào đầu.Long bảo bảo lầm bầm: “A, Quang minh đại thần côn tại thượng, chúng ta chạy sai đường rồi, lệch sang phía nam rồi, đáng ra phải chạy về phía đông chứ.”Thần Nam hiểu ý, cười nói: “Tiểu hoạt đầu nói đúng lắm, chúng ta bay thẳng về phía đông.” Tử kim thần long như yêu quái ngàn năm xuất thế gào to: “Ha ha … Đây thực là để đông tây phương thêm chút hiểu lầm. Nếu không cẩn thận cóthể gây ra đông tây phương thiên giới đại chiến, chúng ta sẽ trở thành những người nổi tiếng trong lịch sử.” Những thiên sứ đang đuổi theo phía sau nhìn thấy đám Thần Nam thay đổi phương hướng liền có những phản ứng khác nhau.“Đáng chết! Bọn chúng chạy về phía đông phương thiên giới. Không biết có thực là người bên đó không?” “Đáng ghét, thật là gan to bằng trời, dám phá hoại triệu hoán đại trận. Nữ thần sinh mệnh nổi giận lôi đình, nếu chúng ta không bắt được mấy tên tộinhân kia, thì chắc sẽ bị trừng phạt.” “Bọn đông thổ thiên giới đê tiện, lại dám khoa trương như vậy!”Mấy thiên sứ sáu cánh không ngừng mắng nhiếc, nhìn thấy địch nhân chạy càng ngày càng xa, bọn họ trong vô cùng lo lắng “Ha ha … long đại gia ta ngoái đầu một lần trời rung đất chuyển nước ngược dòng, ngoái đầu hai lần cát bay đá chạy quỷ phát sầu, ngoái đầu balần…” Tử kim thần long hưng phấn hát váng lên. Mấy tên khốn này chẳng chút khẩn trương, tựa hồ căn bản không ý thức được rằng đã gây ra đại họa.“Không ổn. Phía nam có cường địch xuất hiện.” Thần Nam kinh hoàng thốt lên, sau đó đốc thúc Tử kim thần long bay về phía đông. “A, Quang minh đại thần côn tại thượng, phía bắc cũng xuất hiện mấy thiên sứ.”Tiểu phượng hoàng trong lòng Thần Nam cũng kinh hãi kêu lên: “Thần tình yêu ơi! Nhiều người quá! Bốn phương tám hướng đều thấy bóng thiên sứ.”Các chủ thần thiên giới đều biết tin triệu hoán trận đã bị người ta cố ý phá hoại. Vì ngại thân phận của mình, không thể rời khỏi thần điện, nhưng đã phái rất nhiều thiên sứ đi dò xét tình hình, nhân tiện giúp đỡ nữ thần trí tuệ bắt kẻ phá hoại.Ngoài phía đông ra, còn lại 3 phía kia đều có bóng dáng thiên sứ. “Vẫn còn may, chủ thần không lộ mặt. Tốt quá, chúng ta chạy thật nhanh.” Thần Nam lau mồ hôi lạnh.Hai con thần long cực tốc phi hành, vừa kịp thoát khỏi vòng vây. Nếu mà bị bao vây thì kết quả thật dễ tưởng tượng. “Không thể chạy nữa. Sau khi thoát khỏi tầm nhìn của bọn chúng, chúng ta lập tức ẩn đi.”Nghe thấy truyền âm của Thần Nam, Tử kim thần long và Long bảo bảo bắt đầu liều mạng tăng tốc. Sau khi bay được hơn chục dặm, cuối cùng cũng không nhìn thấy truy binh phía sau nữa.Hai con rồng cùng chui xuống những dãy núi liên miên bất tận phía dưới, sau đó Thần Nam nhanh chóng đả khai nội thiên địa. Cả bọn lập tức chui vào trong, sau khi nội thiên địa đóng lại mới thở phào nhẹ nhõm.Thần Nam đoán trong đám truy binh dù có những kẻ thực lực cường đại, cũng không chắc là có thể xác định được vị trí nội thiên địa của hắn. Chỉ cần không biến mất trước mắt các thiên sứ thì chúng chúng khó mà cảm ứng được nội thiên địa của hắn.Ông trời quả là quá chiếu cố bọn Thần Nam, đại quân thiên sứ dày đặc của tây phương thiên giới tiếp tục bay về phía đông, vừa mới bay qua dãy núi nơi đám Thần Nam ẩn thân, lập tức nhìn thấy phía đông có vài thân ảnh xuất hiện.Mấy người này nhìn thấy rất đông thiên sứ đang bay tới thì lập tức thất sắc, nhanh chóng chạy về phía đông. “Đáng chết, lần này thì ta nhìn rõ rồi, thực sự là người của đông thổ.”“Đúng là đám ngụy quân tử mồm đầy nhân nghĩa đạo đức.” “Không ngờ có những 10 tên, mẹ kiếp!”“Đuổi theo!” “Giết!”Mấy thiên sứ sáu cánh thực lực cường đại dẫn đầu, giận tới mức hai mắt vằn máu, ban đầu chỉ đoán là người của đông phương thiên giới mà thôi, bây giờ không ngờ rằng điều đó đã được chứng thực, trong cách nhìn của bọn chúng thì đó thực sự là một hành động khinh người quá mức.

Đáng thương cho nhân vật cường thế nào đó của đông phương thiên giới, y thực sự muốn là khi tây phương thiên giới triệu hoán thánh chiến thiênsứ, cũng sẽ gây ra vài chuyện. Thế nhưng, sự tình xảy ra hoàn toàn ngoài dự liệu của y Lại có người to gan hơn y, sau khi ngang nhiên lợi dụng triệu hoán trận của nữ thần sinh mệnh, lại vô cùng hiêu trương chạy trốn, hơn nữa, điềucàng làm cho nhân vật đó của đông phương cảm thấy bực bội hơn, là những người mà y phái đi lại gặp phải những thiên sứ đang thịnh nộ, vô tìnhtrở thành những con dê thế mạng. Mọi việc diễn ra quá trùng hợp, trùng hợp tới mức hoàn mỹ, hoàn mỹ đến mức nhân vật cường giả của đông phương sau khi đã biết hết mọichuyện, tức giận đập nát mười hai cái bàn, ba ngày không thèm mở miệng. Trong các thiên sứ, có 1 số kẻ thực sự mạnh, mấy thiên sứ 6 cánh là những kẻ đầu tiên đuổi kịp 1 đông thổ tu luyện giả rớt lại phía sau, đông thổ tugiả này dường như có chút thế lực, mấy người phía trước nhìn thấy hắn bị bao vây, liền quay đầu lại định cứu hắn. Trong nháy mắt, 10 tu luyện giả đông thổ bị bao vây, các thiên sứ phẫn nộ liên tiếp xuất thủ. Đối với bọn họ lúc này thì chẳng còn gì để nói nữa,không bằng trực tiếp động thổ. Mười vị tu luyện giả đông thổ trong lòng có âm mưu, cho rằng mục đích của chuyến đi này không cẩn thận đã bị tiết lộ ra ngoài. Do vậy bọn họ cũngkhông giải thích, xuất thủ đối địch. Hỗn chiến kịch liệt lập tức nổ ra. Không trung quang hoa thiểm chướcTu luyện giả đông phương thiên giới tuy quân số ít, nhưng thực lực cao thâm, nếu ở nhân gian giới đều là thần tiên, đều là thất giai cao thủ. Mà đội quân thiên sứ tây phương thiên giới tuy đông, nhưng đa số chỉ là thiên sứ 4 cánh mà thôi.Vừa mới xông lên đã bị phi kiếm giết chết hàng chục người khiến đám thiên sứ giận tới cực điểm. Dưới sự thống lĩnh của các thiên sứ sáu cánh, cả bọn điên cuồng công kích mãnh liệt.Trên không máu tươi tung tóe, Tiếng kêu la thảm thiết không ngừng vang lên, không ngừng có các thiên sứ rơi xuống, đương nhiên cũng có các tu giả đông thổ mình đầy máu ngã xuống.Đây là một cuộc đại chiến thảm liệt, mười người do nhân vật cường thế đông thổ nào đó phái đi chú định đều nhận kết cục bi thảm, bởi vì các thiên sứ 6 cánh của đối phương có tu vi không thua kém họ lại đông hơn, thêm vào đó là 1 lượng lớn các thiên sứ 4 cánh, thật chẳng khác gì một cuộcđi săn. Nhưng mà, dưới sự phản kích liều mạng của các tu luyện giả đông phương thiên giới, đội quân thiên sứ cũng phải trả 1 cái giá rất đắtTrên không trung, kiếm khí tung hoành ngang dọc, từng đạo phi kiếm giống như cầu vồng không ngừng xuyên qua người các thiên sứ 4 cánh, mỗi 1 đòn lại giết chết một ngườiChó cùng dứt giậu Rất nhiều thiên sứ chưa từng tham gia đại chiến đều kinh hãy ngây người ra. Đông thổ tu luyện giả vốn phiêu dật xuất trần, hiện tại mỗi kẻ đềugiống như hung thần ác sát, ruột gan đều lòi cả ra, kẻ bị thương không thèm để ý tới vết thương, đưa tay nhét ruột vào rồi ngự kiếm xông tới, điêncuồng chém giết. Một vị tu luyện giả bị chặt hết tứ chi, lập tức phá toái nguyên anh, thân thể nổ tung mà chết, kéo theo hai thiên sứ sáu cánh .Lúc này, mấy tên đầu sỏ gây họa đang trốn trong nội thiên địa của Thần Nam, hai thiên sứ bốn cánh đã bị Thần Nam dùng thần sơn ép xuống mặt đất. Hai mươi mấy tiểu thiên sứ chẳng có chút sức mạnh nào, vô cùng yếu ớt, hành động của bọn họ ngược lại không chịu hạn chế.Mấy tên này đã qua hồi sợ hãi, lúc này đang hiếu kì bay lượn trong nội thiên địa của Thần Nam, càng hiếu kì bao quanh hai kẻ cũng có cánh như chúng là Long bảo bảo và tiểu phượng hoàng. Đối với những tiểu thiên sứ này, Thần Nam không thể có sát tâm, nhưng hắn cũng không thể tha chobọn chúng Lúc này, Thần Nam cũng đã qua được thời khắc dày vò kia, hiện tại huyền công trong người đã triệt để chính hướng vận chuyển. Vừa vận dụnghuyền công, từng đạo kim quang sáng lạn lập tức tỏa ra, toàn thân tăng thêm một cỗ khí tức thần thánh uy nghiêm. Lần này, hắn đã thu được lợi ích cực lớn. tuy bị Tây thổ Đồ Đằng gần như phế đi, nhưng trải qua một lần niết bàn tẩy lễ, tu vi của hắn tăng mạnh,một nguồn sức mạnh bàng bạc bên trong cơ thể như 1 dòng sông cuồn cuộn tuôn chảy, chỉ cần vận lực một chút thôi liền phát ra năng lượng bađộng như uông dương đại hải. “Grào … giấc mộng thất giai đáng thương của ta lại bị phá vỡ. Ta vốn cho rằng ta có thể quay lại thất giai lĩnh vực, tên tiểu tử trời đánh kia, cả cáicây đáng ghét kia nữa, đã hủy hoại đại sự của ta… ô ô … lên thiên giới rồi, đại cừu nhân ngày càng gần, vậy mà thực lực của ta …” Tử kim thần long ban đầu giống như trêu đùa, nhưng những lời sau cùng thực sự là có chút buồn bã.Rút cục thì đại cừu nhân của Tử kim thần long là ai, Thần Nam chưa từng hỏi. Nhưng thông qua các manh mối, đó nhất định là 1 nhân vật tai to mặt lớnThần Nam nói: “Không cần phải bực, tu vi của ta tinh tiến không ít, có thể giúp đỡ ngươi. Nhưng tại một nơi cao thủ vô số như thiên giới này, chỉ dựa vào vũ lực thôi thì không được. Muốn báo thù thì có rất nhiều cách, chúng ta có thời gian, tất cả đều có thể từ từ mà làm.”Đúng vậy, sau khi tới thiên giới, Thần Nam có rất nhiều việc cần làm, trước hết hắn cần tìm tông tích của phụ thân, hắn muốn tìm hiểu bí mật vạn năm trước, hắn muốn tìm tung tích 2 người con gái đã để lại trong hắn những kí ức quan trọng.Đại chiến giữa tây phương thiên sứ và đông phương tu luyện giả đã tới hồi kết. Không trung phủ một màn sương máu dày đặc, từng màn máu từ từ rớt xuống, đó là 1 kết cục thảm liệt khiến cho nhiều thiên sứ vô cùng phẫnmuộn. 10 vị tu luyện giả đông phương thiên giới đều lần lượt thảm tử, nhưng cũng kéo theohơn chục thiên sứ 4 cánh, và bảy vị thiên sứ sáu cánh. Cái giá phải trả thực quá đắt!“Chúng ta phải bẩm lại tất cả với các chủ thần, nhất định phải để bọn đông phương thiên giới bị trừng phạt.” “Là bọn chúng châm ngòi chiến tranh, là bọn chúng muốn gây ra đông tây đại chiến.”“Việc này tuyệt đối không thể bỏ qua dễ dàng như vậy, cho dù là có xảy ra đông tây phương đại.” Các thiên sứ phẫn nộ càng nói càng kích động, cuối cùng tất cả đều gào thét điên cuồng.Một triệu hoán trận dẫn tới 1 huyết án trọng đại, càng ngày càng khốcliệt, thiên giới trở lên bất ổn… Chương 166: Thánh khiết nữ thần Thiên giới, trong mắt chúng sinh ở nhân gian giới thì đó là 1 nơi vô cùng thần thánh, khắp nơi đều là những vòng ánh sáng thần bí. Trong mắt thế nhân, nơi đó tuyệt đối là 1 vùng đất hứa, là thiên đường thánh cảnh vô ưu vô ác.Nhưng, trong mắt những người đứng trên đỉnh nhân gian mà nói, thiên giới chẳng có gì tốt đẹp. Đối với những tuyệt đại cường giả ẩn nặc tại nhân gian, không muốn lên thiên giới, cảm giác của họ đối với thiên giới hoàn toàn khác với các thế nhân.Những người này có thực lực lên thiên giới, nhưng khi phá toái hư không, họ chọn lựa ở lại nhân gian giới, thậm chí có những người đã tiến vào thiên giới, nhưng sau đó lại quay trở lại nhân gian giới. Ví dụ như Tây thổ bá chủ thượng cổ thần long Khôn Đức, bởi vì trong mắt lão Thiên giớichẳng qua cũng chỉ như thế, thậm chí còn không mang lại cho lão cảm giác an toàn như ở nhân gian giới. Thiên giới thực sự cảnh sắc tú mỹ, núi cao sông dài, thảo nguyên bát ngát, hồ nước xanh tươi đẹp hơn nhân gian giới bội phần. Thực xứng với têngọi “tiên cảnh”.

Nhưng mà, thiên đường đó đồng thời cũng tràn ngập sát lục, mâu thuần giữa các thần ma chỉ cần đột phát, là lập tức dẫn tới những cuộc đại chiếnvô cùng thảm liệt, tu vi mạnh tới trình độ như của bọn họ thì mức độ ảnh hưởng của cuộc đại chiến cũng vô cùng rộng lớn.Nếu như tại tây phương thiên giới, đại chiến giữa 2 chủ thần lúc nào cũng có thể kéo theo sự tham chiến của bên thứ 3. Còn khi chủ thần chính nghĩa, khi đại chiến với tà ác ma thần, thì càng có khả năng dẫn tới cuộc chiến giữa hai phe chính tà.Tại đông phương cũng như vậy, đối đầu giữa các tiên nhân sẽ có ảnh hưởng rất rộng. Mỗi thế lực đều là những đại phái đã kinh doanh vạn năm? Nếu như liên quan tới tiên tôn, chủ thần một phương nào đó, thần chủ, cuộc chiến sẽ càng thảm liệt.Trong mắt thế nhân, tiên thần thiên giới được bao phủ bời hào quang hần thánh. Nhưng thực ra, thiên giới là nơi vô cùng thảm liệt, tranh đấu, giết chóc không chỉ tồn tại ở nhân gian giới, thiên giới cũng như thế.Tiên nhân trong hình dung của thế nhân, là những người tiên phong đạo cốt , phiêu dật xuất trần, không nhiễm tục niệm. Nhưng đó là những lời đồn không hiện thực nhất. Bất luận là thần hay ma, đến cả tiên đều có dục niệm, giống như người phàm, có thất tình lục dục. Nếu như thực sự có thể vôdục vô cầu, thì đó không phải là 1 sinh mệnh có trí tuệ, chẳng qua chỉ là 1 hóa thạch mà thôi. Tuy nhiên, tất cả tiên, thần, ma hiện tại đều là “thần thánh”, là cao nhân nhất đẳng. Bọn họ dốc sức tạo ra hình tượng huy hoàng trong mắt thế nhân,để cho phàm tục giới ngưỡng mộ bọn họ Giữa thần ma tiên thường xảy ra các cuộc chiến đấu, có thể gọi là chiến đấu cục bộ. Thế nhưng, dù cho sát lục chi chiến ở thiên giới có thảm liệtđến đâu, nhưng thần ma tiên vẫn hết sức tránh các cuộc thánh chiến ở cấp độ đặc biệt. Ví dụ như đông tây phương đại chiến.Đông tây phương thiên giới không phải là chưa từng xảy ra thần chiến. Mỗi lần đều tử thi ngập đất, tử thương vô số, đó là một thảm họa mà cả đông tây phương đều không muốn xảy ra. Đông Tây phương đại chiến gần đây nhất cũng đã 5 ngàn năm, mấy ngàn năm trở lại đây 2 bên đều cốsức cải thiện quan hệ, tránh bạo phát chiến tranh lần nữa. Nhìn chung, đông tây phương thiên giới hiện giờ đã vô cùng hòa thuận, tự do giao lưu, lần lượt đi vào lĩnh vực của đối phương, không phải chịuhạn chế nào, thực là 1 cảnh tượng hòa bình. Vậy mà 1 triệu hoán trận đã dẫn tới trọng đại huyết án, làm cho thiên giới đông tây phương vốn hòa bình bao năm trở nên căng thẳng vô cùng.Mấy ngày nay, tin tức đầy trời, tin đồn thất thiệt cũng không ngừng được tung ra. Có người nói, huyết án lần này chẳng qua chỉ là cái cớ, là đông phương thiên giới cố ý làm như vậy, họ muốn tiện thể tiến công vào Tây phươngthiên giới. Lại có người nói, ma thần tây phương muốn tấn công các chủ thần Tây phương, 10 vị tiên nhân tử nạn của đông phương chẳng qua cũng là 1bước trong kế sách của ma thần mà thôi. Ma thần muốn lôi kéo 1 bộ phận thế lực từ đông phương, từ đó khiến cho các chủ thần tây phương đạiloạn trận cước. Thiên giới sóng gió nổi lên, khắp nơi đều là tin đồn thất thiệt!Vô số người tin rằng, bất kể là ai tạo ra “chuyện đó”, thì cũng chỉ là kẻ muốn mượn cớ để tiến hành chiến tranh mà thôi. Từ “huyết án phát sinh từ một cái triệu hoán trận” làm người ta liên tưởng tới “huyết án phát sinh từ cái màn thầu” nổi tiếng trong quá khứ. Muốn có chiến tranh, 1 cái bánhmàn thầu là đủ rồi, nói gì đến một triệu hoán trận quy mô lớn ? Nhiều người đoán rằng, thiên giới sắp xảy ra đại loạn !Thần Nam kinh ngạc, hắn không tưởng tượng được rằng, một “phàm nhân” nhỏ bé như hắn vừa mới từ nhân gian giới lên, chỉ vì hành động vô tình muốn bảo toàn sinh mệnh mà gây ra sóng gió lớn như vậy.“Ồ, Quang minh đại thần côn có thể xuống địa ngục rồi!” Long bảo bảo chớp đôi mắt to, kinh ngạc nói: “Màn “Tiểu đả tiểu nháo” của chúng ta không ngờ lại được so sánh ngang với định luật “một chiếc màn thầu gây ra một vụ huyết án’? Lẽ nào chúng ta đã vô tình thổi lên hồi kèn chiến tranh trênthiên giới ?” “Grào …” Tử kim thần long gầm vang: “Long đại gia ta sinh ra vĩ đại, sống thật quang vinh, ngước mắt lên, ngưỡng thiên trường tiếu, hoành tránglẫm liệt. Đám thần ma tiên đầy trời bay quanh ta, long đại gia ta mới thực sự là bố cục giả. Đám điểu thần ngu ngốc kia, ta mới ra tay một chút đãmuốn khai chiến, nếu long đại gia ta đại náo thiên giới, thì không biết sẽ loạn thành thế nào. Grào … ha ha … thực là sung sướng, nếu có thời gian, sau này nhất định đại náo 1 phen, cho lũ thần linh giả dối này lộ cái mặt chuột ra.”Đám Thần Nam đã bay ra khỏi đại sơn. Từ người dân thiên giới biết được tin tức về cuộc chiến giữa 10 tiên nhân với đám thiên sứ. Sự xuất hiện của mấy con dê thế tội đã giúp bọn chúng được an toàn.Lúc tại mấy tên này đang dùng bữa tại 1 quán rượu trong thành thị. Đây là thành thị, không phải cung điện tiên nhân, cũng không phải thần điện của chủ thần.Đây là sự việc nằm ngoài dự liệu của Thần Nam. Bọn hắn vạn lần không ngờ rằng, “thiên giới” lại có phàm nhân bình thường như vậy, hơn nữa dân số còn rất đông.Trong hiểu biết của bọn chúng, thì tất cả những người trên thiên giới đều có thực lực cường đại. Nếu như xuất hiện kẻ nào chỉ ở tam, tứ giai thì đó tuyệt đối là 1 câu chuyện cười. Hôm nay, bọn hắn thực sự là được cười, thiên giới mà lại có phàm nhân nhiều như vậy, đến thiên sứ và tiên nhâncũng chẳng nhiều như bọn họ tưởng. Từ miệng đám người này, bọn Thần Nam biết được đám thiên sứ đông đảo truy sát bọn họ lần trước không chỉ là xuất thân từ thần điện nữa thầntrí tuệ mà còn có nhân mã từ các thần điện khác cùng xuất phát. “Hóa ra thiên giới là như vậy. Ta còn cho rằng nơi đây chỗ nào cũng là cao thủ lục giai thất giai, còn cho rằng nữ thần trí tuệ chỉ cần tùy tiện ra mộtkhẩu dụ là có thể điều động 1 quân đoàn thiên sứ khổng lồ như vậy.” Sau khi biết được tất cả, Thần Nam trong lòng nhẹ nhõm đi nhiều.“Băng đường hồ lô đường đây …” “Thịt dê xiên …”Đi trên đường lớn, có thể thấy người người đi lại ồn ào, không ngớt tiếng rao mua bán hàng, đặc biệt là còn nhìn thấy mấy người phương đông, bán các đặc sản của đông thổ trong thành thị của Tây phương, Thần Nam không nhịn được, cười như điên dại.Điều này thực sự quá hài ước, đường đường là tây thổ thiên giới mà lại như vậy, băng đường hồ lô, thịt dê xiên của nhân gian giới đều được bán ở đây. Làm cho bọn họ có cảm giác giống như là, trong đại điện hùng vĩ tường vàng ngói ngọc lại tiến hành mua bán đồ cũ, thực là không hợp,thực là kì dị. Tử kim thần long cũng cười váng lên: “Nghe nói Chiến Thần điện cách đây không xa, thật là chẳng ngờ, gần Chiến Thần điện lại có 1 nơi náo nhiệtnhư này, liệu có phải các chủ thần khác cũng thích náo nhiệt như vậy không nhỉ?” “Ôi, nói nhỏ thôi. Không chừng Chiến Thần đang đi dạo quanh đây đáy.” Long bảo bảo cũng cười nhăn nhỏ.Đối với bọn người này, người trong thành chẳng có vẻ gì là ngạc nhiên hay hoảng hốt cả. Dù sao đây cũng là thiên giới, những yêu quái và ma thú cường đại thường lai vãng tới thành thị của người dân, vì thế bọn họ nhìn mãi rồi cũng quen.Sau khi ra khỏi thành, con rồng bỉ ổi nói: “Nơi đây là thần vực của Chiến Thần, chúng ta có cần đi dạo đến Chiến Thần điện chút không nhỉ ?” “Cốc”Thần Nam gõ lên đầu nó 1 cái, nói: “Ngươi nghĩ nơi đây là cái chợ bán rau hả ? Còn muốn tới Chiến Thần điện du ngoạn sao ?” “Hiện giờ còn chưa biết đại cừu nhân của ta ở đâu, đương nhiên phải lòng vòng khắp nơi rồi. Cho dù có tới cửa nhà Chiến Thần, thì làm sao bỏqua cho được ?” Tử kim thần long lộ ra dáng vẻ du côn, nói: “Ta đang nghĩ, sau khi chúng ta tìm hiểu về phân bố của các thế lực ở thiên giới, chúng

ta cũng chiếm lấy một ngọn núi làm 1 cái thần điện rồi tự phong là thần, chiêu mộ 1 ít tín đồ, kiếm chác một ít ở thiên giới này.”“Ồ, ta ủng hộ.” Tên tiểu thần côn Long bảo bảo này lập tức mặt mày tươi tỉnh hẳn lên. Lúc này, trong thành đột nhiên nổi lên 1 trận đại loạn, âm thanh huyên náo không ngớt.Loáng thoáng có thể nghe thấy “Đây là phúc trạch nữ thần ban cho chúng ta, nữ thần sinh mệnh vĩ đại !”“Trời ơi, đây thực là sinh mệnh chi vũ, nữ thần trí tuệ vĩ đại đã đi qua thành của chúng ta.” “Nữ thần vạn tuế!”Chỉ thấy, trên không trung thành phố phía sau lưng Thần Nam, những cánh hoa bay đầy trời, một cơn mưa hoa múa lượn, tuy rằng ở xa 1 đoạn, nhưng đám Thần Nam vẫn ngửi thấy mùi hương hoa thấm tâm can.“Thơm quá!” Tiểu phượng hoàn lộ ra thần sắc say sưa, lắc lư trên vai Thần Nam, mắt hướng lên không trung. Hoa vũ ngày càng gần, cánh hoa đầy trời đã bay tới, màu sắc rực rỡ lấp lánh, hương thơm bay thẳng vào mặtTám nữ thiên sứ cánh trắng muốt nhẹ nhàng bay lượn, đi trước mở đường, mỗi thiên sứ đều có dung nhan mỹ lệ khuynh nước khuynh thành, mái tóc dài màu vàng, mắt màu xanh lam, da trắng như tuyết, bạch y bay bay trong gió, thật là 1 vẻ đẹp thánh khiết không gì sánh nổi.Sau lưng họ, trong màn mưa hoa, 4 con độc giác thú như ngọc đang kéo 1 cỗ xe ngựa được đúc hoàn toàn bạch ngọc, ngự không phi hành. Phía sau xe, lại có 8 nữ thiên sứ thánh khiết. Họ đang nhẹ nhàng bay theoĐội ngũ đẹp đẽ này cứ như vậy mà bay qua đầu bọn Thần Nam. Long bảo bảo hoa hết cả mắt, lầm bầm nói: “Nữ thần này thật là thánh khiết!”Tiểu phượng hoàng cũng mơ màng nói: “Sau này ta nhất định sẽ như vậy …” Thần Nam như người vừa tỉnh mộng, nói: “Người vừa bay qua là nữ thần sinh mệnh ư?”“Đương nhiên rồi” Tử kim thần long bộ dạng mờ ám nói: “Tiểu tử, đừng có mà nghĩ linh tinh, ta khuyên ngươi hãy mau thu lại tà niệm đi.” “Đuổi theo” Thần Nam thét lên, bay lên không trung, đuổi theo cỗ xe phía trước. Chương 167: Vô Tình, Đạm Đài tại thiên giới Tám bạch y thiên sứ phía sau ngọc mã xa nhanh chóng phát hiện ra Thần Nam đang cấp tốc đuổi theo phía sau, lập tức quát lên: “To gan, kẻ nào dám bám theo Sinh mệnh nữ thần điện hạ?”“Sinh mệnh nữ thần vĩ đại! Thần quang của Sinh mệnh nữ thần vĩnh chiếu thế gian!” Thần Nam như một tín đồ trung thành không ngớt miệng tán dương.Bốn con độc giác thú dừng lại, bạch ngọc xa nhẹ nhàng bồng bềnh giữa không trung, 16 bạch y thiên sứ vây xung quanh, cánh hoa vẫn bay đầy trời, hương thơm ngây ngất làm cho người ta say đắm.Bên dưới là một vùng rừng núi xanh ngăn ngát, càng làm nổi bật thêm vẻ siêu trần thoát tục của đoàn người Sinh mệnh nữ thần. Thần Nam đạp không phi hành, nhanh chóng tiếp cận. Tử kim thần long, Long bảo bảo, Tiểu phượng hoàng cũng nhanh chóng đuổi đến.“Đông phương tu giả …” Một bạch y thiên sứ, trong mắt lộ ra thần sắc ngạc nhiên, sau đó lạnh lùng nói: “Huyết án mới qua được mấy ngày, các đông phương tu giả tại tây phương thiên giới đều ẩn mình, ngươi lại dám xông tới chủ thần một cách vô lễ như vậy sao? Các ngươi thật là to gan!”“Ánh sáng của Sinh mệnh nữ thần sánh cùng nhật nguyệt, Sinh mệnh nữ thần vĩ đại, xin hãy tha thứ cho sự lỗ mãng của ta. Trước tiên xin hãy cho ta giới thiệu 1 chút, ta là Thần Nam. Sở dĩ đuổi theo Sinh mệnh nữ thần, một là vì sự kính ngưỡng vạn phần đối với nữ thần, 2 là vì có việc quan trọngmuốn thỉnh cầu nữ thần. Ta nghĩ chủ thần điện hạ cao quý nhân từ nhất định sẽ đáp ứng ta.” “Ngươi tìm ta có việc gì?” Một giọng nói êm dịu từ ngọc xa truyền ra, lập tức làm cho người ta có cảm giác như cây cỏ đón gió xuân, chẳng có chútkhí tức uy nghiêm nào của chủ thần trong đó. Sinh mệnh nữ thần đã lên tiếng, đám thiên sứ đều lặng im.“Ta muốn hỏi, chủ thần điện hạ tôn kính, có phải người đã từng cứu 1 người con gái tên là Vũ Hinh?” Nữ thần còn chưa lên tiếng, đám thiên sứ bên ngoài độc giác thú mã xa đã tranh nhau mở miệng.“Nữ thần nhân từ vĩ đại, mỗi năm đều cứu vô số sinh linh, nữ thần bệ hạ làm sao mà có thể nhớ được tên của tất cả mọi người chứ?” “Khi ánh sáng nhân từ của nữ thần chiếu rọi, chưa bao giờ hỏi tên người được cứu.”Thần Nam rất bình tĩnh, nhưng mà lại thêm kính ý đối với nữ thần, nói: “Cô gái Vũ Hinh đó, được nữ thần nhân từ cứu tại nhân gian giới, điện hạ còn nhớ không?”Trên mặt đám thiên sứ lộ vẻ tức giận, nhưng lúc này, từ trong ngọc xa lại truyền ra giọng nói êm dịu của Sinh mệnh nữ thần: “Ta nguyện ý cứu giúp nhiều người, nhưng mà ta chưa từng đến nhân gian giới. Thiên giới có quy định của thiên giới, thần linh không thể tùy tiện xuống hạ giới, ta nghĩngươi nhớ nhầm rồi.” “A, làm sao lại như vậy được.” Thần Nam ngây người. Điều này hoàn toàn khác với những tin tức hắn thu được ở nhân gian giới, hắn lẩm bẩm tựnói: “Người của tinh linh tộc rõ ràng đã nói, năm ngàn năm trước Sinh mệnh nữ thần đã từng tự tay trồng 1 cây sinh mệnh tại tinh linh bộ lạc, tất cảđều là để cứu 1 người con gái …” “Cái gì?” Sinh mệnh nữ thần trong ngọc xa dường như có chút kinh ngạc, nói: “Người nói năm ngàn năm trước Sinh mệnh nữ thần đã hạ giới cứu1 cô gái tên là Vũ Hinh?”“Đúng vậy.” Thần Nam khẳng định. Lúc này, đám thiên sứ vây quanh ngọc xa đều giật mình, họ lộ ra thần sắc cổ quái nhìn Thần Nam.“Có gì không ổn à?” Thần Nam nghi hoặc nhìn bọn họ. “Vị tu sĩ kia, có thể mời ngươi cùng ta về thần điện 1 chuyến không? Ta muốn hiểu rõ nội tình sự việc.” Sinh mệnh nữ thần khách khí mời ThầnNam. “Vô cùng nguyện ý, thưa nữ thần cao quý nhân từ vĩ đại!” Nhập gia tùy tục, Thần Nam mặc dù cảm thấy có chút ngượng mồn, tuy nhiên không thểkhông làm như Long bảo bảo, cất lên những lời có cánh. Độc giác thú tiếp tục đạp không phi hành, Thần Nam và 3 thần thú bám theo sau.Long bảo bảo chớp đôi mắt to, thì thầm: “Sinh mệnh nữ thần tại thượng, ta quan sát rất lâu rồi, mà không hiểu màn mưa hoa này từ đâu ra, thật kì quái …”

Mấy thiên sứ bay phía sau nhìn thấy bộ dạng hiếu kì của Long bảo bảo, rộn rã cười: “Tiểu long thật dễ thương, đông thổ thần long vốn đã hiếm gặp,không ngờ hôm nay lại còn được gặp cả một con thần linh long hiếm hoi hơn. Nhóc kia, những cánh hóa này là do năng lượng sinh mệnh của nữthần hóa thành, đó không phải là những cánh hoa bình thường.” Đôi mắt của Tử kim thần long lập tức trợn lên, lập tức nịnh bợ: “Sinh mệnh nữ thần thật quá nhân từ lương thiện, dùng lực năng lượng sinh mệnhcủa mình ban phúc cho sinh linh vạn vật trên thế gian, quả thực là tấm gương mẫu mực cho ta, à không, cho các thần linh. Nhưng mà, nếu như cóthể phổ độ cho lão long một chút, thì càng trở lên vĩ đại.” Thiên giới vô cùng rộng lớn, lớn gấp nhiều lần so với nhân gian giới, nhưng khoảng cách giữa các chủ thần điện không phải là xa, các thần vựcnày hợp lại thành tây phương đại thần vực. Bay qua mấy trăm dặm, cuối cùng thì cũng đến thần điện của Sinh mệnh nữ thần.Nơi đây không to lớn hùng vĩ như thần điện của nữ thần trí tuệ, tuy nhiên quần thể kiến trúc thần điện tiếp nối nhau thành một khoảng, bên trong có rất nhiều thực vật, tạo cho người ta một cảm giác, các loại hoa cỏ cây cối tràn đầy sinh cơ ở đây chia thần điện làm rất nhiều khu vực khác nhau.Bớt đi một chút uy nghiêm, nhiều thêm một phần thanh thân tự nhiên Nhưng cổ lão thần điện khá cao lớn ở chính giữa thì lại làm cho người ta cảm giác được một cỗ khí tức vô cùng thần thánh.Lúc này Sinh mệnh nữ thần đã ngồi chính giữa thần điện, Thần Nam và 3 con thần thú đã nhìn rõ dung mạo thực sự của nữ thần. Tóc vàng óng ả buông xuống, cặp mắt xanh biếc, trang phục như tuyết, Sinh mệnh nữ thần tuy không phải là 1 tuyệt thế giai nhân khuynh nướckhuynh thành, thậm chí còn không xinh đẹp bằng những thiên sứ đứng bên cạnh, nhưng mà khí chất của nàng thì chẳng thiên sứ nào sánh được. Thanh tân tự nhiên, linh khí phát ra từ trong tâm, tuy không phải quốc sắc thiên hương nhưng lại có một khí chất độc nhất vô nhị, khiến cho dù nàngcó đứng giữa ngàn vạn người con gái khác, chỉ cần nhìn qua là biết được nét độc đáo của nàng. Thật là một người con gái do thiên địa linh tú tạothành, linh hồn, trí tuệ, sự thánh khiết của nàng vô cùng xứng đáng với danh xưng Sinh mệnh nữ thần. Sau khi nghe Thần Nam tường thuật sơ qua câu chuyện, Sinh mệnh nữ thần liền lộ ra nét suy tư.Lần đầu tiên tiến vào thần điện của chủ thần thiên giới nên Long bảo bảo và Tiểu phượng hoàng vô cùng hiếu kì, hai tên này chẳng có chút lạ lẫm nào, bay tới bay lui trong thần điện, xem xét các ngóc ngách của nơi được gọi là thần thánh tối cao trong mắt thế nhân.Thần Nam đã dần bình tĩnh trở lại, đã lên tới thiên giới thì sẽ có nhiều cơ hội tìm kiếm các dấu vết quá khứ, dù cho chẳng thu hoạch được gì từ Sinh mệnh nữ thần thì cũng chẳng sao.Một lát sau, Sinh mệnh nữ thần mới nói: “Những điều ta đã nói là sự thật, ta chưa từng xuống nhân gian giới, Sinh mệnh nữ thần mà ngươi nói đến, ta nghĩ có lẽ là tiền nhiệm chủ thần đã mất tích.”“Cái gì? Chủ thần tiền nhiệm? Lẽ nào các chủ thần thiên giới lại thường thay đổi như thế?” Thần Nam vô cùng kinh ngạc. “Không phải, chỉ khi chủ thần tiền nhiệm gặp bất trắc thì mới có người mới lên kế thừa thần vị.” Sinh mệnh nữ thần nói: “Năm ngàn năm trước, Sinhmệnh nữ thần tiền nhiệm đột nhiên mất tích, lúc đó ta chính là người kế thừa thần vị.” “Cái gì? Đúng lúc đó lại mất tích?” Thần Nam kinh ngạc, điều này nói lên cái gì? Lẽ nào Sinh mệnh nữ thần đã gặp bất trắc tại nhân gian giới? thì ranhân gian giới không hề đơn giản như vậy. Lúc này, những lời tiếp theo của Sinh mệnh nữ thần làm Thần Nam còn ngạc nhiên hơn gấp bội.“Vũ Hinh? Cái tên này nghe quen quen, hình như Đông phương tiên giới Vô Tình tiên tử cũng tên là Vũ Hinh.” Thần Nam lập tức đứng dậy, rời khỏi chỗ ngồi.Nhìn thấy bộ dạng thất thần của Thần Nam, Sinh mệnh nữ thần nói: “Vũ Hinh mà ngươi nói không thể là nàng ta được? Trước giờ nàng ta vẫn ở trên thiên giới, làm sao mà bị thương được? Hơn nữa kẻ nào có thể làm cô ta bị thương được?”Thần Nam cảm thấy máu trong người đang sôi lên, hai tai bùng nhùng, lúc này tâm tình của hắn vô cùng kích động, không còn giữ được bình tĩnh, vô cùng căng thẳng hỏi: “Xin hãy người hãy nói cho ta biết … mọi chuyện liên quan đến Vô Tình tiên tử.”Tại đông phương thiên giới, phụ mẫu là tiên thần, dựa vào quan hệ huyết duyên của cha mẹ, thì khi sinh ra tại thiên giới sẽ là con của thần linh, được xưng là thần. Còn những thần linh từ nhân gian giới phá toái hư không, bay lên thiên giới, thì được gọi là tiên.Tu luyện đến 1 trình độ nhất định, 2 người ai yếu hơn ai thật không dễ so sánh. Vô Tình tiên tử, là 1 tiên tử vạn năm trước phá toái hư không bay lên thiên giới.Nghe nói nàng ta có dung mạo tuyệt sắc đứng đầu đông phương thiên giới, pháp lực thông thiên, nghe nói nàng ta là thân muội muội của Đạm Đài tiên tử, đông phương nhất phương tiên tôn, nghe nói…Đó là một tiên tử thần bí, tự tìm cho một một vùng đất trên thiên giới, gọi là Vô Tình giới, từ trước đến giờ không cho phép người ngoài tiến vào Vô Tình giới nửa bước, ban đầu cũng có nhiều tiên thần không phục, nhưng sau khi vô số tiên thần ra đi tại Vô Tình giới, nơi đó biến thành cấm địa,chẳng có kẻ nào dám mạo phạm. Vô Tình tiên tử rất bí ẩn, cô ấy lặng lẽ tu luyện trong Vô Tình giới, chưa từng tham dự bất cứ vụ nhiệt náo nào của thiên giới, cho nên khi mọi ngườinhắc tới Vô Tình tiên tử thì đều có cảm giác quên lãng, nhưng mà đột nhiên tỉnh ra, thì lập tức nhớ tới sự vô tình, mỹ lệ, thần bí của nàng ta… “Điều này … làm sao có thể?”Thần Nam quả thực có chút không tin những lời Sinh mệnh nữ thần nói, nhưng từ trong giọng nói của đối phương, hắn phát hiện dường như tất cả đều là thật.“Làm sao lại ở thiên giới? Vậy ở nhân gian giới rút cục xảy ra chuyện gì? Cô ấy tại sao lại có tên là Vô Tình? Đúng rồi …” Thần Nam kinh ngạc nhìn Sinh mệnh nữ thần, nói: “Người nói cô ấy là thân muội muội của Đạm Đài tiên tử? Đạm Đài tiên tử đó lẽ nào là Đạm Đài Tuyền?Thiên giới nhất phương chí tôn Đạm Đài tiên tử đương nhiên là chỉ Đạm Đài Tuyền. Nhưng mà nàng ta và Vô Tình tiên tử có phải là chị em ruột hay không thì rất khó nói, dù sao đó cũng chỉ là truyền ngôn.” “Đạm Đài, ngươi quả nhiên không tệ, không ngờ đã trở thành nhất phương chí tôn!” Thần Nam cảm khái kêu lên. Chương 168: Bại lộ Sinh mệnh nữ thần thực sự hiền từ, lương thiện như trong truyền thuyết của thế gian. Từ trên người nàng, Thần Nam không hề cảm thấy sự uy nghiêm của chủ thần. Sau khi cùng trò chuyện rất lâu với nữ thần được thế nhân truyền tụng đó, Thần Nam hiểu được không ít tin tức hữu dụng.Đạm Đài Tuyền quả giống như Thần Nam dự liệu, tài năng và vẻ đẹp của nàng ta vẫn như xưa, vạn năm trước nàng ta thần bí quật khởi tại nhân gian giới, vạn năm sau, nàng như một ngôi sao rực rỡ chiếu rọi đông phương thiên giới. Dung nhan tuyệt mỹ, thủ đoạn siêu phàm, tu vi thông thiên,khiến Đạm Đài Tuyền nghiễm nhiên trở thành nhất phương chí tôn trên thiên giới. Môn hạ đệ tử của Đạm Đài Tuyền rất đông, không nói tới tu vi khoáng cổ tuyệt kim của nàng, chỉ cần nói đến thế lực khổng lồ của các môn hạ cũngđủ khiến cho các chủ thần thiên giới phải kiêng kị. Điều làm Thần Nam cảm thấy kì lạ nhất là Vũ Hinh của thiên giới sao lại trở thành thân muội muộu của Đạm Đài Tuyền. Điều này rút cục có bí ẩngì? Vũ Hinh của vạn năm trước là 1 cô gái lương thiện thuần khiết, đối với các loại lễ tiết phàm tục của nhân gian giới còn không rõ, sự ngây thơ của

nàng như tuyết trắng tinh khôi trên đỉnh núi, vậy làm sao bây giờ nàng lại trở thành Vô Tình tiên tử?Tìm nơi ẩn cư, tiên thần cấm cửa, trong vô tình giới thần linh ngã xuống, tính cách kì dị thay đổi lớn như vậy thực sự làm Thần Nam không thể tin nổi. Những tin tức về Thần Chiến thì cũng giống như Thần Nam dự liệu, không chút tin tức. Thần Nam không tìm hiểu được gì từ Sinh mệnh nữ thần.Hiện giờ Thần Nam không biết cha mẹ hắn đã gặp phải chuyện gì. Với đại thần thông năm xưa của Thần Chiến, trải qua vạn năm tu luyện, thì phảiuy chấn thiên giới mới đúng, lẽ nào cha hắn căn bản không tiến vào thiên giới? Thần Chiến từng nói, tiến vào thiên giới chẳng phải tốt đẹp như trong tưởng tượng. Nghĩ tới câu nói này, Thần Nam không nhịn được lắc lắc đầu.Hắn không muốn suy đoán những điều vô ích nữa. Sinh ra từ thần mộ, sống lại do thần mộ, đây có lẽ là câu hỏi lớn nhất đang bủa vây Thần Nam. Khi hắn tiến vào thiên giới, hắn nghĩ rằng sẽ giảiđáp được câu hỏi này, hắn lại gặp phải những việc ngoài ý muốn. Cho dù là một trong các chủ thần tây phương thiên giới, Sinh mệnh nữ thần cũngkhông biết gì về lai lịch của thần mộ, điều này đối với chúng thần thiên giới đó cũng là 1 câu hỏi lớn không lời đáp Thần mộ do ai kiến tạo? Tại sao lại ở nhân gian giới, chẳng ai biết được. Chúng thần đang sống chỉ biết rằng, những người bị chôn ở thần mộquá nửa đều là những thiên giới cường giả vạn năm trước. Vạn năm trước, chúng thần thiên giới chết đi, đó là quang thời gian đen tối, là một thờiđại chúng thần cũng phải than khóc, toàn bộ các cao thủ đều ra đi không hẹn ngày trở lại Đây là 1 bóng đen vĩnh vĩnh bao phủ tâm trí chúng thần, chẳng ai biết sự việc bi thảm này có xảy ra lần nữa hay không.Nghe tới đây, Thần Nam lặng im không nói. Hiện tại chúng thần thiên giới đều quật khởi trong vạn năm trở lại đây, theo lời Sinh mệnh nữ thần, dường như chỉ có 1 số thần linh trong truyềnthuyết chạy thoát khỏi đại nạn vạn năm trước mới biết được chân tướng sự việc trong quá khứ, nhưng muốn tìm được những viễn cổ thần linh chỉtồn tại trong truyền thuyết này thì xem ra chẳng dễ dàng gì. Nếu như nói các chư thần thiên giới không đoán được 1 chút gì về vẫn thần đại nạn trong quá khứ thì Thần Nam không tin. Nhưng, sự việc lớn nhưvậy, chúng thần chỉ có thể suy đoán thầm trong lòng mà thôi, cho dù có người đoán ra chân tướng thì cũng chẳng dám tuyên bố khắp nơi Tư duy của Thần Nam vô cùng hỗn loạn, nghĩ tới hàng vạn câu hỏi, nhưng lại chẳng giải được câu nào. Lúc này Long bảo bảo và Tiểu phượng hoàng đã chẳng còn chút lạ lẫm nào nữa. Hai con thần thú một trái một phải bay tới đậu trên vai của Sinhmệnh nữ thần. Điều này làm cho 1 số thiên sứ trong thần điện nhăn mặt tức giận, nhưng không đợi bọn họ lên tiếng, Sinh mệnh nữ thần đã khoáttay ra hiệu ngăn họ lại. “Quang minh đại thần côn … à không, Sinh mệnh nữ thần đang ở bên cạnh ta, Sinh mệnh nữ thần vĩ đại!” Tiểu long chớp đôi mắt to, nhỏ tiếng: “Lầnđầu tiên tiếp xúc thân mật như vậy! Không ngờ ta lại được gần gũi với Sinh mệnh nữ thần như vậy! Chủ thần được người ta sùng bái ở nhân giangiới, không ngờ lại ở trước mắt ta. Ta và Sinh mệnh nữ thần đồng tại!” Tiểu phượng hoàng đang ngất ngây con gà tây, gật đầu nói: “Ta đứng trên vai của chủ thần trong truyền thuyết! Thần tình yêu ơi, ta say rồi!”Sinh mệnh nữ thần mỉm cười, ngoảnh đi ngoảng lại nhìn hai tên đó, sau đó giơ hay tay lên, miệng nhẹ nhàng niệm đạo: “Sinh mệnh lễ tán!” 2 đạo quang huy thánh khiết đôi tay của nàng tỏa ra, tiến vào thân thể của Long bảo bảo và Tiểu phượng hoàng.“Nữ thần chúc phúc!” Một thiên sứ ở bên cạnh kinh ngạc nói, mặt hiện rõ vẻ ghen tị Tử kim thần long 2 mắt mở to, nhanh chóng tiến lên mấy bước, nói: “Sinh mệnh nữ thần vĩ đại, ta cũng muốn cùng nữ thần đồng tại!”Mấy thiên sứ trong thần điện lập tức tức giận nhìn Tử kim thần long. Nhưng Sinh mệnh nữ thần chỉ cười, giơ tay phát ra 1 đạo quang huy, cũng ban cho Tử kim thần long 1 đạo sinh mệnh lễ tán.“Sinh mệnh nữ thần vĩ đại, xin hỏi nữ thần điện hạ, khi nữ thần tiền nhiệm mất tích, lẽ nào thần điện không có 1 chút manh mối nào?” Thần Nam nhận ra không thể nào có được những tin tức về thời đại chúng thần vẫn lạc, hắn liền bắt đầu quay lại với những vấn đề thực tế. Trước khi đi vềphía đông, hắn muốn làm rõ những bí mật của Vũ Hinh dưới phàm gian, hắn không tin rằng Vũ Hinh của đông phương thiên giới là Vũ Hinh của vạnnăm trước. “Hừm, nữ thần tiền nhiệm bị Lôi Thần hãm hại.” Một thiên sứ nghiến răng nói.“Câm miệng!” Sinh mệnh nữ thần biến sắc, nói: “Những sự việc không có chứng cớ không được nói bừa!” Nữ thần dịu dàng thánh khiết lúc này tỏa ra khí tức uy nghiêm làm cho người ta nể phục, mấy thiên sứ trong thần điện lập tức run rẩy không dámmở miệng. Rất dễ dàng có thể nhận thấy việc này có điều kì lạ. Việc Sinh mệnh nữ thần tiền nhiệm mất tính không đơn giản như trong tưởng tượng. Hiển nhiênSinh mệnh nữ thần và các thiên sứ trong thần điện có biết ít manh mối. Nhưng, đây là sự việc có thể dẫn tới đại chiến giữa 2 chủ thần, Sinh mệnh nữ thần tại nhiệm cần xem xét kĩ lưỡng, hiện giờ không muốn sự việcnày phát triển tới mức đó Khi Thần Nam chuẩn bị từ biệt, một thiên sứ từ ngoài thần điện đi vào, bẩm báo với nữ thần trí tuệ: “Nữ thần nhân từ, Lôi Thần điện cho người tới,muốn mới mấy vị trước mặt tới Lôi Thần điện 1 chuyến.” Thiên sứ vừa nói vừa liếc qua đám Thần Nam. Nhắc tới Lôi Thần, các thiên sứ trong thần điện đều lộ ra sắc mặt vô cùng căm phẫn. Ngay cả đến Sinh mệnh nữ thần, mặt ngọc đang tràn đầy nhuhòa cũng trở lên khó coi. Trong mắt Thần Nam, khoảng cách giữa các chủ thần thiên giới thật không đơn giản.Khi đám Thần Nam rời khỏi cung điện, Long bảo bảo vẫy vẫy hoàng kim sắc trảo tử, nói: “Sinh mệnh nữ thần vĩ đại! Chúng ta nhất định sẽ nhớ nữ thần!”Sinh mệnh nữ thần dở khóc dở cười. Tên tiểu quỷ này chẳng hề hãi trước sợ uy nghiêm của nữ thần, cứ ngang nhiên coi 1 chủ thần là bà chị hàng xóm cạnh nhà, hoặc là nàng thực sự quá hiền từ nhân hậu.Thần Nam 1 tay ôm Long bảo bảo lại, 1 tay bịt miệng nó. Trong thần điện có không ít cuồng tín đồ, nếu các thiên sứ kia nổi giận, e là bọn hắn không dễ gì đi ra khỏi đây được.Bên ngoài thần điện, 4 thiên sứ 4 cánh đang đợi. Đôi cánh trắng muốt của họ có xen lẫn với 1 số sợi lông tử kim sắc, đây là tượng trưng cho lôi điện chi lực. Những luồng điện nhỏ xíu lấp lánh trên những chiếc lông tử kim sắc đó.Thần linh với thần linh quả nhiên bất đồng. Sinh mệnh nữ thần hòa nhã dịu dàng, không có chút bộ dạng của chủ thần. Còn mấy thiên sứ của Lôi Thần điện trước mặt, tuy chỉ là thiên sứ 4 cánh, nhưng thần thái lộ rõ vẻ kiêu ngạo, không khó để thấy được thói quen của chủ thần bọn họ.Tiểu phượng hoàng nghi hoặc hỏi: “Bốn người bọn họ có phải là đợi chúng ta không? Tại sao mắt của bọn họ đều nhìn lên trời?” Tử kim thần long làm bộ nghiêm trọng, nói: “Hài tử, bọn họ đều mắc bệnh rồi. Ngươi không nhìn thấy con mắt của họ dài tới tận đỉnh đầu sao?Không nhìn lên trời thì nhìn đi đâu nữa? Nếu mà con ngươi của họ dài tới tận mông, thì bọn họ sẽ phải khom người quỳ xuống trước mặt ngươi đểnhìn trời đấy. “Ồ, hóa ra là mắt mọc sai chỗ.” Tiểu phượng hoàng không rõ là thực sự không hiểu hay giả vờ không hiểu, làm cho 4 thiên sứ kiêu ngạo kia sớmbiến sắc mặt. Thần Nam đặt Long bảo bảo trên vai. Ánh mắt nhìn thẳng phía trước, dẫn 3 thần thú bước đi, căn bản chẳng thèm nhìn tới 4 thiên sứ. Làm cho đám

thiên sứ của Lôi Thần điện cảm thấy hụt hẫng“Nhân loại đê tiện kia! Lại còn 3 con giun kia nữa, các ngươi không thấy 4 thiên sứ của Lôi Thần điện sao?” Tử kim thần long lửa giận đùng đùng, quay đầu lại gào lên: “Câm cái mồm chim của các ngươi lại! Dám quát tháo long đại gia ta? Các ngươikhông muốn sống nữa hay sao?” Bốn thiên sứ suýt ngất. Lấy danh nghĩa của Lôi Thần ra truyền thần dụ, chưa bao giờ gặp phải lũ nhân loại không biết trời cao đất dày này, làm chobọn chúng kinh ngạc trợn mắt há hốc mồm. Cả bọn bay đi. Bốn thiên sứ bị phớt lờ, nộ khí nổi lên, bay lên không trung, đuổi theo đám Thần Nam. Long bảo bảo nhỏ tiếng: “Hi hi, mấy ngày trước bắt được 2 thiên sứ, đã bận lắm rồi. Giờ lại tới 4 thiên sứ, một trồng hoa, 1 trồng cỏ, 1 kéo xe, 1gánh nước, thật quá tốt.” Lúc này, đám Thần Nam đã bay xa khỏi thần điện của Sinh mệnh nữ thần, bay ngang một vùng đại sơn. Bốn thiên sứ Lôi Thần điện cũng đuổi tới. “Chạy đi đâu! Dám kháng lại thần dụ của Lôi Thần, còn không mau đứng lại.”Cả bọn liền dừng lại, Thần Nam cười lạnh nói: “Lôi Thần mới bọn ta đến, vậy tức là chúng ta là khách, 4 các ngươi thì là cái gì? Bớt cái kiểu cáo mượn oai hùm trước mặt ta đi, các ngươi chẳng qua chỉ là 4 kẻ truyền lệnh mà thôi. Hơn nữa, chúng ta là tu giả Đông phương, căn bản không tínngưỡng Lôi Thần của các ngươi, hắn là chủ thần của các ngươi, không phải là của ta.” “Nhân loại đê tiện kia, ngươi …”“Oành oành” Nội thiên địa được đả khai, đối với 4 thiên sứ đang chửi hắn này, hắn không thèm tranh luận nhiều, trực tiếp hút 4 người vào trong nội thiên địa,sau đó dùng 2 thần sơn ép bọn chúng xuống đất. Sau khi bị nhốt trong nội thiên địa của Thần Nam, 4 thiên sứ đại kinh thất sắc, sau đó trợn mắt há mồm, nhìn thấy 2 thiên sứ của điện nữ thần trí tuệđang cực khổ trồng hoa trồng cỏ, hơn nữa còn có 1 bầy tiểu thiên sứ đang bay qua bay giúp chuyển hoa. Thần Nam giao việc thẩm vấn 4 thiên sứ cho Tử kim thần long, con rồng du côn là thích hợp nhất với công việc này. Quả nhiên, không phụ sự ủy thác của Thần Nam. Chưa đầy khắc sau, con rồng du côn đã hỏi được những tin tức quan trọng.“Tiểu tử hỗn xược kia, hỏng rồi! Lão Lôi Thần khốn khiếp đã biết là chúng ta phá hoại triệu hoán trận, hắn đã phong tỏa các đường tới đông thổ rồi.”Thần Nam lầm bầm tự nói: “Ta cứ cảm thấy trong lòng không yên, quả nhiên việc tồi tệ nhất đã xảy ra.” Tử kim thần long hỏi: “Làm sao đây? Lẽ nào chúng ta phải đại náo thiên giới? Chương 169: Điên cuồng đánh cướp sào huyệt Lôi Thần “Thật là đau đầu quá!” Thần Nam kêu lên. Hắn không ngờ sự việc này lại đột nhiên bị bại lộ. Lôi Thần làm sao mà biết được? Rõ ràng có người đã thế tội cho bọn họ, vậy mà vẫn bị phát hiện ra. Việc này nhất định phải làm rõ. Bằng không, Thần Nam cảm thấy không yên. “Nói, nếu không ta sẽ lột hết quần áo của các ngươi ra, phong ấn công lực của các ngươi, bán các ngươi xuống nhân gian làm vũ công khỏa thân.”Tử kim thần long hằn học nói. Rất nhanh, 4 thiên sứ đổ sụp, khai tất tần tật.Hóa ra, Lôi Thần tinh thông Lôi Thần chi lực, khi đó, vừa đi qua thần vực của nữ thần trí tuệ, đúng lúc Thần Nam bị Tây thổ Đồ Đằng cường hành tống nhập Thiên giới, hắn liền cảm ứng được. Khi đó hư không phá toái, thiên lôi ầm ầm, hắn cảm giác được có người phá toái hư không tiến vàothiên giới. Đối với những tu luyện giả dựa vào thực lực khai phá hư không, tiến vào thiên giới, các cường giả thiên giới đều không thể coi thường, những kẻnhư vậy đều có tiềm lực cực lớn, là những đối tượng mà các thế lực đều muốn lôi kéo. Lôi Thần thông qua các manh mối, điều tra ra tung tích của đám Thần Nam. Sau đó điều tra ra được khí tức của bọn họ và khí tức của nhữngcường giả phá hoại triệu hoán trận rất giống nhau, do vậy mới truyền ra thần dụ. Long bảo bảo lầm bầm: “Hóa ra là muốn dụ khị chúng ta.”Tử kim thần long đột nhiên hưng phấn, kêu lên: “Bốn tên khốn này nói Lôi Thần không ở Lôi Thần điện, nhận lời mời của Chiến Thần nên đã đến Chiến Thần điện, chi bằng …”“Chi bằng … cái gì?” Thần Nam nhìn bộ mặt cười đểu giả của Tử kim thần long, rõ ràng cảm thấy nó có chủ ý không tốt đẹp gì. “Hì hì…” Tử kim thần long cười nham hiểm, nói: “Vừa xong, 4 tên nhĩa này đã rõ ràng là Lôi Thần đối với chúng ta chẳng có chút hảo ý, dường nhưphát hiện chúng ta được 1 đại nhân vật tống lên thiên giới. Hắn đã phái các cao giai thiên sứ đi ngăn chặn các đường về đông thổ thần vực, hắnmuốn bí mật truy nã chúng ta, nhưng … đây chẳng phải 1 cơ hội tốt ngàn năm khó gặp sao?” Long bảo bảo đứng bên cạnh híp hết cả mắt, cười đầy vẻ am hiểu, ngọng nghịu nói: “Thật là 1 cơ hội tốt, Lôi Thần chẳng phải muốn chúng ta tớiLôi Thần điện sao? Chúng ta cứ đường hoàng mà tới đó, cướp sào huyệt của hắn.” “Cướp sào huyệt Lôi Thần, cướp sào huyệt Lôi Thần.” Tiểu phượng hoàng cũng bắt đầu loạn lên.Thần Nam á khẩu, 3 tên này thật gan to bằng trời, nhưng mà hắn thực sự cũng…. rất thích. Lôi Thần đã biết rõ tất cả, muốn bí mật đối phó với bọn chúng, vậy thì còn cần gì phải giấu giấu giếm giếm, cứ trực tiếp phản kích lại mới là chínhđạo. Đã làm thì phải làm cho to. Còn có gì phải sợ chứ. Dù sao Lôi Thần đã muốn gây bất lợi cho bọn chúng, muốn trốn cũng không trốn được, vậy thìcho hắn xui xẻo trước vậy. Nếu để Lôi Thần biết được cách nghĩ điên cuồng của bọn chúng, nếu mà không giận run lên mới lạ, tuyệt đối sẽ không chủ quan đi phó hội sau khiđã phái hết các thiên sứ cao giai đi khỏi sào huyệt của mình. “Ô, Quang minh đại thần côn tại thượng, chúng ta hiện giờ muốn phấn đấu cho những lí tưởng cao cả hơn, thỉnh đại thần côn bảo vệ chúng ta.”Thần Nam giờ đã hiểu, Quang minh đại thần côn tuyệt đối không phải Quang minh thần, mà có lẽ là bản thân tiểu long. “Xung phong! Xung phong!Xung phong!” Tiểu hài tử rất dễ học điều xấu, nghe nói đến đi cướp thần điện 1 chủ thần, Tiểu phượng hoàng liền hưngphấn kêu la không ngừng.

“Grào … xông lên! Cướp sào huyệt Lôi Thần”Đám Thần Nam xông ra ngoài nội thiên địa, dựa vào những tin tức mà 4 thiên sứ cung cấp, một mạch lao hướng về phía Lôi Thần điện. Sự việc hài ước nhất trong lịch sử thiên giới đã phát sinh. Bốn tiểu nhân vật mới vừa từ nhân gian giới lên thiên giới đã bắt đầu cuộc cướp bóc taitiếng nhất trong lịch sử, sau này hậu thế gọi đó là 1 trong những sự việc không tưởng nhất của thiên giới. Bốn thiên sứ bị đè dưới thần sơn trong nội thiên địa đã sớm đờ người ra, giờ bọn chúng chỉ muốn mở miệng chửi bới, gào lên: “Mẹ nó nữachứ….Thật không thể tưởng nổi, cái bọn thế giới này điên mất rồi, chủ thần điện cũng bị cướp, không biết còn để cho thần linh sống nữa haykhông!” Cả bọn phi nhanh như điện, trong khoảnh khắc đã bay được mấy trăm dặm, rất nhanh đã tới thần vực của Lôi Thần.Thần vực của Lôi Thần mới thực sự là nơi khí thế hào hùng, từng đạo điện quang kêu roẹt roẹt không ngừng bên trên thần điện. Từng tòa thần điện cao to hùng vĩ xếp thành từng mảng, tử kim sắc thần điện tỏa ra khí tức tang thương cổ lão, đồng thời cũng tỏa ra khí tức thần thánh uy nghiêm củaLôi Thần điện. “Thần tình yêu ơi! Thần điện này thật hùng vĩ! Ta thích!” Tiểu phượng hoàng hưng phấn kêu lên.Đương nhiên vui sướng nhất phải là Tử kim thần long, con rồng du côn không chút xấu hổ khoa trương: “Đây chẳng phải là thần điện được làm dành riêng cho long đại ta gia sao? Hình dáng tử kim hoàng giả, ngoài ta còn ai dám làm chủ? Nào, cướp nhà! Hay nhất là cuỗm luôn cả thần điệncủa lão thất phu Lôi Thần!” Truyền thuyết về 4 tên cường đạo này bắt đầu từ đó …“Oàng!” Cửa lớn của thần điện tối cao của Lôi Thần điện bị Tử kim thần long dùng song tiệt côn đánh bật ra. Con rồng du côn xông vào trước tiên, Longbảo bảo và Tiểu phượng hoàng theo sát 2 bên, Thần Nam đi sau cùng. Mấy thiên sứ trong đại điện lập tức trố mắt, đây là ai? Dám đánh vào Lôi Thần điện, thực không thể tưởng tượng được, thật là một chuyện nựccười trong thiên hạ “Uỳnh!”Một tiếng động kinh thiên vang lên, con rồng du côn nện một bổng xuống đất, lập tức cả tòa thần điện rung lên dữ dội. Long bảo bảo vỗ đôi cánh màu hoàng kim, lắc lư bay lên trên đầu Tử kim thần long, đối diện với đám thiên sứ đang há mồm trợn mắt trong đạiđiện, ngọng ngịu, nhưng vô cùng trịnh trọng tuyên bố, “Ta với thân phận đại đức đại uy bảo bảo thiên long chính thức thông báo với các ngươi, cácngươi đang bị cướp, Lôi Thần điện đang bị cướp, tất cả tài sản ở đây, bao gồm cả các thiên sứ sẽ là sở hữu của chúng ta!” “Mẹ nó chứ, cái thế giới này điên thật rồi!” Đây là câu nói mà tất cả các thiên sứ đều muốn phun ra, thật không thể tưởng tượng nổi. Tên ôn con từđâu ra, dám tới Lôi Thần điện làm loạn, thật là không thể tha thứ được. “Các ngươi là ai? Dám tới Lôi Thần điện làm loạn? Bất kể các ngươi là thân tín hay hậu đại của chủ thần nào, mạo phạm Lôi Thần điện là tộikhông thể tha thứ!” Thiên sứ trong Lôi Thần điện lớn tiếng quát, nhưng chẳng có kẻ nào dám động thủ, sau khi suy nghĩ chớp nhoáng, tất cả đều cho rằng đây nhấtđịnh là con riêng của 1 vị chủ thần với 1 nữ yêu nào đó không hiểu chuyện chạy tới đây làm loạn, nếu không thiên giới làm gì có kẻ nào to gan nhưvậy. “Không tha thứ cái đầu nhà ngươi!” Tử kim thần long nói, đại bổng chớp mắt nện xuống.“Bình!” Một thiên sứ xui xẻo đứng gần nhất bị đánh cho bất tỉnh.“Các ngươi … thực là quá to gan!” Mấy thiên sứ tức giận muốn xông lên phía trước. Đương nhiên, mấy thiên sứ nhanh trí đều lui lại phía sau. Họ cho rằng con riêng của chủ thần phạm lỗi, thì cuối cùng cũng không bị trừng phạt quáđáng, nhưng nếu thiên sứ của Lôi Thần điện làm bị thương những vương tử này, thì kẻ xui xẻo nhất định là các thiên sứ. Sự việc hài ước nhất đã phát sinh như vậy. Bốn tên cường đạo gan to bằng trời này chả sợ gì cả, còn đám thiên sứ thì lại sợ này sợ kia.Mấy thiên sứ xông lên trước tiên bị Thần Nam dùng nội thiên địa hút vào, sau đó bốn tên cường đạo này bắt đầu điên cuồng cướp bóc, chỉ cần là những đồ vật nhìn vừa mắt là đều bị tống vào nội thiên địa của Thần Nam.Mấy thiên sứ trong đại điện không dám nhìn nữa, Tử kim thần long không chỉ tống bảo toạ của Lôi Thần vào trong nội thiên địa của Thần Nam, mà còn đánh vỡ mấy tượng lão Lôi Thần phía sau bảo tọa, còn đem đám đầu của tượng thần làm chiến lợi phẩm, xâu thành 1 chuỗi đeo trước ngựcTới khi đám thiên sứ nhìn thấy sự tình khác, lập tức phát điên. “Một hai một … một hai một …” Long bảo bảo và Tiểu phượng hoàng cùng hô khẩu hiệu. Bọn chúng đang khuân Lôi Thần chùy – biểu tượngquyền lợi của Lôi Thần điện từ trước đến nay đi. Lôi Thần chùy to gần bằng một căn phòng, tử kim lấp lánh, thần quang rực rỡ, mới nhìn đã biết đólà thần vật khó gặp của thiên giới. Lôi Thần thùy khổng lồ như vậy căn bản không tỉ lệ với Long bảo bảo và Tiểu phượng hoàng. Nhìn thấy hai tên khốn này khoa trương hô khẩu hiệu, ném chấn điện chi bảo của Lôi Thần điện vào trong nội thiên địa của Thần Nam, mấy thiên sứnhịn không nổi, cùng xông lên. Nhưng mà lại không phải là tấn công Long bảo bảo và Tiểu phượng hoàng, mà là xông vào trong nội thiên địa của Thần Nam. “Hi hi… lại có ngườitrồng hoa trồng cỏ rồi!” Long bảo bảo la lên Thần Nam không chút khách khí, dùng 2 ngọn thần sơn đè cả đám thiên sứ vừa vào xuống mặt đất. Lúc này, trong Lôi Thần điện, ngoại trừ thiên sứđang bị bất tỉnh ra, chẳng còn ai thủ hộ nữa. Con rồng du côn trong đại thần điện vừa gõ vừa đập, Long bảo bảo và Tiểu phượng hoàng thì đi khắp nơi tìm bảo vật. “Mau xem, ở đây có 1 thanh bảo kiếm, đẹp vô cùng!” Tiểu phượng hoàng kêu lên. Nó phát hiện ra trong tượng thần bị vỡ có 1 thanh tử kim thầnkiếm. “Grào … hình như là Lôi Thần kiếm. Tuy không bằng Lôi Thần chùy, nhưng cũng là thần khí, thu lấy!”Dưới chỉ thị của Tử kim thần long, Tiểu phượng hoàng hoan hỉ ném chiến lợi phẩm vào nội thiên địa của Thần Nam. “Quang minh đại thần côn tại thượng, ta tim thấy tử kim thần cổ (trống thần màu tím)” Long bảo bảo kinh ngạc kêu lên.Tử kim thần long lập tức trợn tròn hai mắt nói: “Hình như là Lôi Thần cổ, cái thần điện này quả là có lắm đồ tốt, để tránh bị sót, ta nghĩ tốt nhất là chuyển cả chủ thần điện này vào trong nội thiên địa.”“Không tệ, muốn chơi thì chơi thật lớn. Muốn nháo thì nháo loạn cả thiên giới luôn.” Thần Nam cũng điên cuồng không kém ba con thần thú. Lui ra khỏi Lôi Thần chủ thần điện, mở rộng nội thiên địa, trong nháy mắt đã đem cả toà thần điện to lớn nhất chuyển vào trong nội thiên địa.Trong nội thiên địa của Thần Nam, đám thiên sứ bị ép dưới hai tòa thần sơn đờ ra, đây là tiểu vương tử do nhà nào quên không quản giáo vậy? Làm cường đạo tới mức độ này, đến thần linh cũng chẳng chịu nổi.Mấy tên tiểu tử này đi cướp bảo vật của Lôi Thần điện đã là điên cuồng lắm rồi, nhưng giờ không ngờ lại còn đánh cướp cả tòa thần điện nữa, tất

cả thiên sứ bị đè trên mặt đất đều không dám tin vào sự việc đang diễn ra trước mắt, mấy cánh tay thiên sứ lộ ra ngoài thần sơn, một mặt tự vảvào miệng mình, một mặt lẩm bẩm với đôi mắt vô thần: “Ảo giác, tất cả đều là ảo giác!” Nhưng mà những lời tiếp theo của Thần Nam và Tử kim thần long làm cho các thiên sứ mồm đang lẩm bẩm ngất xỉu luôn.“Ở đây có nhiều thần điện như vậy, chúng ta vừa mới cướp 1 cái, cũng đã thu được kết quả lớn như thế, hãy tiếp tục cướp sạch tất cả các thần điện, mang hết tất cả những đồ vật có thể mang đi, không để lại cho lão hỗn đản Lôi Thần một sợi lông nào cả.” Chương 170: Không thể điên cuồng hơn được Trong một tòa thần điện, Long bảo bảo đã có 1 phát hiện mới, lập tức kêu lên: “Mau lại đây, mau lại đây, trong thần điện này có đồ tốt, mau xem, có rất nhiều thủy tinh cầu, hình như là ma lực thủy tinh, khi nổ có thể bạo phát uy lực cường tuyệt.”Ba tên cường đạo còn lại vội vàng lao tới. “Grào …” Tử kim thần long kêu lên, kích động nói: “Lẽ nào đây chính là ma lôi trong truyền thuyết, nghe nói cái đồ chơi này sau khi nổ có thể sođược với cấm chú, cẩn thận một chút, đừng để nó nổ.” Bốn tên cường đạo nhanh chóng cuỗm sạch đống ma lôi, sau đó chuyển qua tòa thần điện khác.“A, ta cũng tìm thấy đồ tốt.” Tiểu phượng hoàng đột nhiên hưng phấn kêu lên. Đám Thần Nam nhanh chóng chạy lại.“Quang minh đại thần côn tại thượng, hình như đây là Lôi Thần chi hỏa mà các ma pháp sư ở nhân gian giới vẫn truyền tụng.” Long bảo bảo kinh ngạc kêu lên.Trong thần điện là từng đôi bình thủy tinh trong suốt. Trong thấy cả các thủy tinh bình đều chứa đầy tử kim sắc hỏa diễm đang chập chờn. “Phát tài rồi, ha ha …” Tử kim lần long cười như điên, nói: “Chuyến này ta giàu to rồi, ta dám nói, chỉ dựa vào những đồ vật này ta có thể đánhngang ngửa với Lôi Thần 1 trận. Những thứ này đều là bảo bối trong truyền thuyết, ha ha … dùng siêu cấp thần vật trong Lôi Thần điện đối phó vớiLôi Thần, ôi thật là kì diệu !” “Đáng chết, các ngươi là ai ? Sao dám tới Lôi Thần điện cướp bóc ?”Trong những dãy Lôi Thần điện này có không ít thiên sứ thủ hộ, bốn tên cường đạo ầm ĩ như vậy, chả trách bị người khác chú ý. Hơn chục thiên sứ 4 cánh xông tới đầu tiênTử kim thần long tiện tay lượm 1 thủy tinh bình định ném tới, Thần Nam vội vàng ngăn nó lại, nói: “Khốn kiếp, làm gì thế? Không biết cướp cũng phải có luật ư? Chúng ta chỉ lấy những đồ chúng ta cần mà thôi, không động tới tới sinh mạng, làm như thế thật chẳng có chút bản sắc cường đạonào.” Xỉu !Hơn mười thiên sứ vừa xông tới tức xì khói, lại còn có cái gọi là “cướp cũng có đạo của cướp”, lại còn nói đầy vẻ chính khí lẫm liệt như vậy, bọn chúng sớm phát hiện ra Thần Nam là kẻ đầu sỏ.Một thiên sứ nữ dần đầu tức giận tới mức toàn thân run lên, chỉ vào Thần Nam, nói: “Các ngươi rút cuộc là ai ? Hôm nay thật quá tức cười, dám xông vào Lôi Thần điện cướp bóc trắng trợn như vậy! Còn chưa mau dừng tay!”“Chúng ta là cường đạo!” Tiểu phượng hoàng nghiêm túc, nói: “Chúng ta đang cướp, các ngươi hãy bỏ hết những thứ giá trị trên người ra.” Thấy mười mấy thiên sứ đang nhìn nó với ánh mắt giận dữ, Tiểu phượng hoàng có chút sợ hãi, dù cho giọng nói càng lúc càng nhỏ nhưng nó vẫn nói rõràng được hết câu. Tử kim thần long vung đôi song tiệt côn, không thèm để ý nói: “Tiểu bất điểm nói đúng rồi đó, hãy ném ma pháp trượng đi, tất cả những vật đángtiền đều để lại.” “Chết đi!” “Giết bọn chúng!”Mười mấy thiên sứ tức giận điên cuồng, chưa từng gặp bọn cướp nào khoa trương như vậy, không ngờ dám chạy tới Lôi Thần điện cướp bóc, nếu mà đồn ra ngoài thì thiên giới sẽ được 1 trận cười no bụng.“A, Quang minh đại thần côn tại thượng, đám người trồng hoa trồng cỏ trong nội thiên địa rút cục cũng nhiều rồi, lần này chẳng thiếu lao động nữa.” Long bảo bảo kêu lên.Thần Nam không muốn giết chóc, chỉ mở nội thiên địa ép đám thiên sứ xuống dưới 2 ngọn thần sơn. Lúc này trong nội thiên địa vang lên tiếng kêu ồn ào, tổng cộng đã có hơn 30 thiên sứ của Lôi Thần điện bị bắt làm tù binh, toàn bộ đang bị 2 ngọn thần sơn ép xuống đất.Hiện tại, tu vị của Thần Nam vừa mới qua đột phá, có đủ sức mạnh khống chế nội thiên địa, đám thiên sứ này tu vi này không bằng hắn, đối mặt với các thánh khí trong nội thiên địa, bọn chúng căn bản chẳng có sức chống trả.Bốn tên cường đạo nhanh chóng chuyển hết những thủy tinh bình chứa đầy Lôi Thần chi hỏa vào trong nội thiên địa, sau đó tiến hành thu dọn trên mặt đất, chỉ cần nhìn thấy đồ vật hợp mắt liền ném vào tiểu thế giới của Thần Nam. Giờ đã không còn giống như cướp bóc nữa mà giống nhưđang chuyển nhà.Thế lực của Lôi Thần điện tại thiên giới tuyệt đối không yếu, nhưng thần điện tại thiên giới có nhiều bộ phận, các thượng vị thiên sứ có khả năng trấn thủ 1 phương đều trú tại các chi nhánh khác của thần điện. Hôm nay Lôi Thần ra ngoài, các thiên sứ có sức chiến đấu cao trong chủ thần điệnđều được phái đi, thủ tại các yếu đạo thông với đông phương thiên giới. Hiện giờ trong Lôi Thần điện, mạnh nhất chỉ còn có các thiên sứ 4 cánh ở lại mà thôi, các thiên sứ 2 cánh còn nhiều hơn, đa số là các siêu hạ vịthiên sứ sức chiến đấu cực kì thấp. Chúng chẳng qua chỉ là những phổ thông thần nô mà thôi, căn bản không đủ sức ngăn cản 4 tên cường đạo này, hay nói cách khác là bọn thổ phỉdã man. “Xông lên! Xông lên! Xông lên!”Đến Tiểu phượng hoàng là đứa nhát gan nhất mà cũng trở lên điên cuồng, nói gì đến 3 tên kia. “Quang minh đại thần côn tại thượng, vì sự nghiệp vĩ đại thần thánh của chúng ta, chúng ta cần tiếp tục nỗ lực, xông lên!”“Grào .. cướp sạch sẽ cả nhà tên Lôi Thần khốn khiếp này đi, đào đất ba thước, cả những đồ vất đi cũng chuyển hết, không để lại cho lão khốn này dù chỉ một cọng lông…”Cuộc vơ vét bắt đầu … Cuối cùng, Tử kim thần long gào lên: “Lôi Thần lão thần côn này thật quá giàu, chưa cần nói đến pháp bảo và thần binh, chỉ cần nói tới những vũ khísiêu tuyệt đầy tính công kích này đã làm ta hưng phấn rồi. Chúng ta thực không có cách nào vơ vét từng tòa thần điện một, nếu không thì vài ngàycũng chẳng chuyển xong. Ta thấy, chi bằng chúng ta cứ trực tiếp dời cả thần điện, đem cả đám thần điện của lão thần côn này đi.” “A, Quang minh đại thần côn tại thượng, ý kiến này thật quá tuyệt, ta nhiệt liệt ủng hộ.” Tiểu long lập tức giơ cả 4 chiếc hoàng kim sắc tiểu trảo tử

Tiểu phượng hoàng cũng vỗ đôi cánh bảy màu ủng hộ nói: “Được, được, ta cũng ủng hộ, như vậy sau này chúng ta sẽ có hàng loạt thần điện xinhđẹp để ở rồi!” Mấy thiên sứ trốn trong góc tối khóc không ra lệ, trước giờ chưa từng nghe tới lũ cường đạo khoa trương cuồng hãn này, cướp đồ vật thì khôngnói làm gì, ngay đến phòng ốc cũng chuyển luôn, thật là quá biến thái! “Ha ha … ý kiến hay, chúng ta sẽ dọn sạch sẽ nhà cửa của lão thần côn này.”“Uỳnh uỳnh uỳnh” Thần Nam mở nội thiên địa, nhanh chóng chụp lấy từng tòa thần điện, làm cho đám thiên sứ trốn trong bóng tối hoảng loạn tháo chạy, từng tòa thầnđiện bị nội thiên địa thu vào. Sau nửa thời thần, nơi Lôi Thần điện tọa lạc đã sạch bách, từng dãy thần điện đã biến mất, trên mặt đất chỉ còn vài trăm thiên sứ cấp thấp đangđờ đẫn. Có loại cường đạo như vậy sao? Đây tuyệt đối là bọn cướp cường hãn nhất trong lịch sử, dám chuyển dời hết các thần điện của 1 chủ thần, cướpsạch không còn thứ gì. “Lôi Thần tại thượng … đây … đây, mẹ nó chứ, có phải là sự thực không?”Đám thiên sứ cuối cùng cũng tỉnh lại, khí chất ưu nhã sớm đã không còn, tất cả đều bắt đầu mở miệng mắng nhiếc, biểu đạt sự kinh hoàng, hãi hùng của chính mình.“Lôi Thần tại thượng! Đây là cường đạo ư? Cường đạo dám cướp chủ thần ư?” “Lôi Thần tại thượng! Tất cả chúng ta đang nằm mơ hay sao!”“Lôi Thần tại thượng! Hôm nay thiên giới đã xảy ra sự việc đáng cười nhất trong lịch sử, thần điện của 1 chủ thần bị cướp!” “Lôi Thần tại thượng! Sự việc không tưởng nhất thiên giới đang xảy ra trước mắt chúng ta!”“Lôi Thần tại thượng ! Việc đáng cười nhất ở thiên giới lại bất hạnh xảy ra ở thần điện của chúng ta!” Tất cả thiên sứ đều khóc không ra lệ.Cũng không biết ai là người kêu lên đầu tiên: “Mau đi báo tin cho các thiên sứ cao giao có chiến lực siêu cường ! Mau bảo với họ là không cần phải thủ vệ ở cái yêu đạo đông phương đáng chết đó nữa, 4 tên tội nhân đang phá phách tại thần điện của chúng ta.”Không phải tất cả thiên sứ đều không biết lai lịch của Thần Nam, người vừa lên tiếng kia đã biết Thần Nam và 3 con thần thú chính là 4 mục tiêu mà Lôi Thần muốn ra tay giữ lại “Thật là đáng chết ! Mau đi bẩm báo với Lôi Thần điện hạ, thỉnh điện hạ điều động tất cả các nhân viên ở Lôi Thần điện cùng tiêu diệt 4 tên nghịchtặc gan to bằng trời này.” Sau nửa thời thần, hơn mười thiên sứ cao giai đã kịp quay về Lôi Thần chủ điện, đi cùng còn có hơn trăm thiên sứ 4 cánh. Sau khi nhìn thấy cảnhtượng trước mắt, tất cả đều cảm thấy xây sẩm mặt mày, chút nữa ngất xỉu, sau đó tất cả thiên sứ đều trợn tròn mắt, điều này thật là không tưởng! Mẹ nó chứ, có loại đạo tặc cường hãn như vậy sao ? Đây là tiếng câu chửi mà tất cả các thiên sứ đều muốn phun raĐáng tiếc, bọn họ đến chậm rồi. Đám Thần Nam đã rời khỏi đây trước 1 thời thần. “Roẹt!”Một đạo lôi điện cực lớn từ trên không trung đánh xuống. Mặt đất chia nát vụn, một thân ảnh màu tím nhanh chóng đáp xuống, đây là 1 trung niên cao lớn tuấn tú, nhưng lúc này sắc mặt y nanh nọc vô cùng. Trong đôi mắt, tử kim chi hỏa không ngừng rừng rực, tức muốn nổ phổiĐây chính là Lôi Thần của thiên giới Gia Lý Đức Lạp. Sau khi nghe được tin tức, y đã dùng tốc độ của quang điện, từ Chiến Thần điện quay về, cảnh tượng trước mắt làm cho mái tóc tím trên đầu y muốn bốc cháy, từng làn khói trắng từ thất khiếu của y phun ra, Lôi Thần tức giận gần nhưmuốn nổ tung rồi. Thân là chủ thần, ở thiên giới có mấy người đám động tới y. Nhưng hiện tại y bị người ta cướp, mà lại cướp triệt để tới mức độ này, đến 1 cụcgạch trơn cũng không chừa lại, toàn bộ tất cả các thần điện đều bị cướp đi. Đối với y mà nói, đây thực sự là 1 sự sỉ nhục quá lớn !Có lẽ không tới 1 ngày, tất cả cường giả đông tây phương thiên giới sẽ biết tới sự kiện hài ước tới mức không tưởng này, Lôi Thần sẽ trở thành trò cười lớn nhất cho cả thiên giới.Lôi Thần phẫn nộ gào lên: “Đáng chết ! Dù bất kì giá nào, cũng phải bắt 4 tên sâu bọ đó - lại - cho - ta!” Nói tới câu cuối, Lôi Thần nhấn mạnh từng chứ, trên đầu hắn phủ đầy những vệt đen, mái tóc tím đột nhiên cháy bùng lên. Y tức giận dùng một thủy hệ ma pháp, dập tắt đám lửa trên đầuLôi Thần tới giận tới mức trở lên cuồng bạo ! Hơn mười cao giao thiên sứ vội vàng tiến lên, nói: “Điện hạ bớt giận! Yếu đạo thông với đông phương bị chúng ta khống chế rồi, chúng ta chỉ điều1 số người quay về thôi, 4 tên sâu bọ đê tiện kia không thể nào thoát khỏi tây phương thiên giới được.” Lôi Thần nghiến răng nói: “Ngoài ra, truyền thần dụ của ta, thông báo với tất cả Lôi Thần điện ở các khu, tổng động viên toàn bộ, bắt sống 4 tên sâubọ đó về đây cho ta.” Lôi Thần tức giận tới mức sắp phát điên!Lúc này, đám Thần Nam đã thực sự cảm nhận được thế lực cường đại của Lôi Thần điện. Chưa đến nửa ngày, họ đã gặp đám cao giai thiên sứ phụng lệnh truy sát bọn chúngBảy cao giai thiên sứ dẫn theo 50 thiên sứ 4 cánh, bao vây đám Thần Nam giữa không trung. Nhưng mà 4 tên cường đạo này chẳng chút hoảng sợ, khi đám thiên sứ vừa định ra tay, từng thủy tinh cầu được 4 cường đạo ném ra.“Không được, mau né, đó là ma lôi!” Đám thiên sứ đại loạn, không ngờ 4 tên khốn này lại dùng ma lôi uy lực cực lớn của Lôi Thần điện để đối phó với bọn chúng.Oành ! Oành !Oành! Cả bầu trời như muốn nổ tung, tử kim lôi điện điên cuồng bắn đầy trời, khắp nơi là lôi quang, đám thiên sứ bị đánh tới nỗi lông vũ toàn thân cháyđen, bỏ chạy toán loạn khắp nơi. Chương 171: Bà nhớ mặt chúng mày rồi Có ai đã từng nhìn thấy thiên sứ chửi bới chưa? Thiên sứ không chỉ là thần linh của tây phương thiên giới, bọn họ còn là biểu tượng của sự thuần khiết và mỹ lệ của thế gian. Tất cả là do dung mạo tuyệt sắc và cử chỉ ưu nhã tạo thành.Nhưng, hôm nay bọn Thần Nam đã được đại khai nhãn giới. Mấy chục thiên sứ đang mở mồm mắng nhiếc, những lời ác độc

làm cho những con mụ chua ngoa đanh đá nhất của nhân gian cũng đành cam bái hạ phongNhưng mà tất cả là do quá tức giận, tất cả thiên sứ đã bị bọn Thần Nam làm cho tức bể phổi. Bảy cao giai thiên sứ và năm mươi thiên sứ bốn cánh bị bọn Thần Nam dùng ma lôi đánh cho cháy đen, mặt mũi nanh nọc,tóc tai cháy hết, tất cả thiên sứ đều có bộ dạng người chẳng ra người, quỷ chẳng ra quỷ. Nhưng việc làm cho các thiên sứ không thể nhẫn nhịn được là ma lôi đả thương bọn chúng đều là những thứ chúng đã vôcùng cực khổ quán chú đại lượng ma lực của mình mới chế tạo ra. Kết quả là 4 kẻ đê tiện vô sỉ, bốn tên cướp đáng chết vạnlần kia sau khi mang tất cả chủ thần điện đi, còn dùng ma lôi cướp được cuồng oanh lạm tạc bọn chúng. Điều này làm các thiên sứ không còn mặt mũi nào nữa.“Ta … bốn tên giun dế vô sỉ đáng chết vạn lần kia, lão nương muốn ăn thịt các ngươi, ta … lão nương muốn nuốt sống các ngươi, ta #@??# …!”Ai có thể tin rằng, những ngôn từ thô thiển độc ác đó lại xuất phát từ miệng của 1 nữ cao giai thiên sứ. Nữ thiên sứ 6 cánh này vốn dung mạo khuynh thành, da trắng như ngọc, nhưng lúc này mặt mũi đen thui, tóc tai bù xù, y phụctrên người biến thành tro hết, làn da toàn thân đen nhánh lồ lộ ra ngoài, 1 thiên sứ tuyệt mĩ biến thành như vậy, chả trách ả tatriệt để phát điên, trở thành 1 con mụ chua ngoa đanh đá. “Ta…mẹ nó nữa chứ … Bốn tên giun dế đê tiện các ngươi thật quá vô sỉ… ta … sao lại có loại cường đạo bỉ ổi hạ lưu nhưcác ngươi chứ, lẽ nào các ngươi không có chút nhân tính nào sao, đó đều là ma lôi bọn ta chế tạo ra, ta …” Một cao giai thiênsứ càng nói càng phẫn nộ, phun ra toàn những câu chửi kinh điển của nhân gian, ả ta chỉ vào mặt Thần Nam nói: “Ta … con mẹ nó, các ngươi rút cục lai lịch thế nào? Làm sao cả thần điện của chủ thần cũng dám cướp, mẹ nó nữa chứ … Nói, kẻ nàochống lưng cho các ngươi? Rút cục kẻ nào đã cường hành đưa lũ giun dế các ngươi lên thiên giới, ta #@???#……” Bọn Thần Nam há hốc mồm nhìn nhau, Thần Nam nói: “Ta xỉu! Đây mà là thiên sứ sao? Truyền thuyết những sinh vật này làbiểu tượng của thuần khiết và mĩ lệ nhân gian, sao giờ lại trở thành mấy con mụ chua ngoa đanh đá thế này?” “Tiên sư...” Con rồng du côn phi lên, làm một động tác ngụ ý xem ta ra tay đây rồi nói: “Thỏ cùng đường cũng có thể cắnngười, nữa là thiên sứ a? Chúng ta cướp nhà bọn chúng, lại dùng ma lôi mà bọn chúng tự tay chế tạo, đánh cho chúng tơi tả,có thể không phản ứng sao? Nhưng mà … hị hị … các ngươi có muốn chứng kiến mấy con mụ hàng tôm hàng cá kinh hoàng hơn nữa không?”Tiểu phượng hoàng có chút không tin, nhỏ tiếng hỏi: “Còn có kẻ đanh đá hơn bọn chúng nữa sao?” “Đương nhiên rồi!” Con rồng du côn khẳng định chắc chắn: “Các ngươi xem!”Nói rồi, Tử kim thần long mặt mấy quả ma lôi lên, dùng lực ném về phía các thiên sứ. “Oàng”“Oàng”“Oàng” Cả bẩu trời lại như nổ tung, khắp nơi đều là tử kim lôi điện, đó đều là ma lôi uy lực sánh ngang cấm chú, khó có thể tưởngtưởng. “ Ta… con rắn bốn chân kia, bà mày nhớ mặt mày rồi ….ta *#%#, sớm muộn gì bà mày cũng bắt được mày, bà sẽ ăn tươinuốt sống mày…” “Mẹ nó nữa chứ…tiên sư con rắn bốn chân kia, bà chửi cả lò nhà mày, bà sống chết với mày…!” Các thể loại chửi bới kinhđiển nhất được tuôn ra không ngớt. Con rồng du côn cười hì hì với Tiểu phượng hoàng, nói: “Thế nào? Chua ngoa hơn chưa?”“Thần tình yêu ơi!” Tiểu phượng hoàng suýt ngất xỉu. Đối mặt với uy lực cực đại của tử kim ma lôi, đám thiên sứ căn bản không có biện pháp nào. Những ma lôi này là vũ khí bí mậtchủ thần điện chuẩn bị cho chủ thần ma thần đại chiến, trong tương lai. Không ngờ bị 4 tên cường đạo cướp sạch, ma lôi cóuy lực sánh ngang cấm chú, cho dù là cao giai thiên sứ cũng chẳng chịu được mấy quả, huống chi đại đa số đều là thiên sứ 4 cánh?Đến tận bây giờ, đám thiên sứ đang không ngừng chửi bới kia vẫn chưa tin vào sự việc trước mắt. Một chủ thần điện bị người ta cướp sạch, đây thực là sự việc hài uớc lớn nhất trong lịch sự thiên giới.Oành! Oành!Oành! Cuộc oanh tạc lại bắt đầu. Thiên sứ 4 cánh bị trọng thương không ngừng rơi xuống, mấy cao giai thiên sứ muốn cường hànhđột phá cũng thương tích đầy mình, không dám quá mạo hiểm nữa. Lúc này, đám Thần Nam lại sử dụng vũ khí mới. Từng thủy tinh bình có chứa tử kim thần hỏa được ném về phía các thiên sứ.Bùng! Một tiếng nổ lớn vang lên, khắp trời đều là tử kim thần hỏa.“A …”“Đau chết đi được …” “Không chịu nổi …”Tiếng kêu la thảm thiết không ngừng, những thiên sứ khắp mình đều là tử kim hỏa diệm rơi xuống càng nhiều. “A, tức chết đi được. Đến tuyệt mật vũ khí của Lôi Thần điện - tử kim thần hỏa các ngươi cũng dám ném ra. Cuộc chiến nàylàm sao mà tiếp tục đây. Tức chết đi được!” Sau khi 3 cao giai thiên sứ bị trọng thương rơi xuống, 4 cao giai thiên sứ còn lại hạ lệnh rút lui, không dám tiếp tục tấn công.Dường như mỗi một thiên sứ đều bị oanh tạc đen thui, chẳng có thiên sứ nào có thể giữ được đôi cánh trắng muốt, tất cả các thiên sứ này, so với đọa lạc thiên sứ, còn đoạ lạc hơnCác thiên sứ cõng những kẻ bị thương nhanh chóng rút lui, chỉ lưu lại vài thiên sứ thương tích không nặng giám sát bọnThần Nam, nhưng rất nhanh chóng bị Tử kim thần long dùng ma lôi và tử kim thần hỏa oanh tạc chạy mất dép.“Ta…con rắn bốn chân kia, ngươi hãy đợi đấy, bà mày nhớ mặt mày rồi, mày oanh tạc bà mày sướng lắm phải không, bà mày …”Đám thiên sứ cuối cùng cũng mất hút trên thiên không, đám Thần Nam cuối cùng cũng thở phào 1 tiếng, cười như điên.

“A … quá đã!” Tử kim thần long gầm là: “Grào … mẹ nó nữa, chẳng ngờ được có 1 ngày oanh tạc được đám thần linh nhưthế, oanh tạc lũ người chim này!” “Ngẫu mễ đầu phát, thiện tai, thiện tai.” Tiểu phượng hoàng hình như bị nhiễm thói quen thần côn của Long bảo bảo.Tiểu long suýt nữa ngất xỉu, lẩm bẩm: “Cái thế giới này thật điên rồ, thiên sứ đều biết cách chửi cha chửi mẹ.” Thiên không cuối cùng cũng yên tĩnh trở lại, bốn phía đều lặng im.Trong nội thiên địa của Thần Nam, bốn tên cường đạo cường hãn nhất trong lịch sử đang nằm trên ghế mây thưởng thức mĩ tửu.Lúc này, nội thiên địa của Thần Nam sớm đã có những thay đổi cực lớn. Trong triệu hoán trận do nữ thần trí tuệ chuẩn bị, định địa thần thụ điên cuồng hấp thu linh lực vô tận. Không chỉ tu vi củaThần Nam có đột phá, mà nội thiên địa cũng mở rộng ra tới mức độ kinh người. Khi ở nhân gian giới, sau khi tu luyện giả đạt tới tứ giai thì mỗi lần tu vi tăng 1 tầng thì công lực cũng nhảy vọt, điều này cũnggiống như ở thiên giới. Ở thiên giới, cho dù là tiến vào cảnh giới thất giai, thì cũng không bị thiên lôi oanh kích nữa, cho nên Thần Nam hiện giờ hơikhông biết là tu vi của mình đang ở thất giai sơ cấp hay là lục giai đính phong. Nhưng không còn nghi ngờ gì nữa, tu vị củahắn đã tiến được 1 bước dài, nội thiên địa cũng biến hóa về chất, đã rộng tới mấy chục dặm vuông. Lôi Thần điện cướp được chiếm khoảng hơn hai dặm. Những toà Lôi Thần điện huy hoàng này vẫn được sắp xếp theonguyên dạng trong tiểu thế giới của Thần Nam. Đám thiên sứ tù binh từ Lôi Thần điện có khoảng 40 người, một nửa là thiên sứ trung giai 4 cánh, một nửa là những thiên sứhai cánh chiến lực cực thấp. Tất cả các thiên sứ trung giai đều bị Thần Nam dùng định địa thần thụ hút hết nguyên khí cho yếu đi, trở về trạng thái thiên sứcấp thấp, đám nguyên khí này được định địa thần thụ chuyển hóa thành sông suối và hoa cỏ. Lúc này, nội thiên địa của Thần Nam sức sống dồi dào, cộng thêm từng dãy thần điện kia, thật giống như tiên cảnh.Đám tiểu thiên sứ bắt được từ triệu hoán trận là những kẻ làm vườn tốt nhất, hiện tại chúng đã trở thành người chỉ huy, biến 40 thiên sứ không có chiến lực trở thành lao công, từng chút từng chút làm đẹp thêm tiểu thế giới của Thần Nam.Thần điện chứa tử kim thần lôi và tử kim thần hỏa, cùng với thần điện chứa thần khí đều bị Thần Nam dùng cấm chế, ngoài hắn và ba con thần thú ra, tất cả các thiên sứ đều không thể đi vào, đó là nguyên nhân để bọn hắn yên tâm thoải mái sử dụngđám lao công miễn phí này. Đương nhiên, đám thiên sứ này sở dĩ nghe lời như vậy, là do chính sách cây gậy và củ cà rốt của Tử kim thần long. Biểu hiệntốt sẽ mau chóng được trở về thần điện, biểu hiện không tốt thì sẽ bị nhốt trong vùng hỗn độn vĩnh viễn giúp Thần Nam mởrộng nội thiên địa. Trong tiểu thế giới, trăm hoa đua sắc, hoa cỏ ngào ngạt, những dòng suối róc rách, hồ nước trong xanh … Bọn Thần Namngồi bên cạnh hồ nước xanh ngắt, vừa uống rượu vừa thảo luận xem tiếp theo nên làm gì. Sự việc điên rồ hôm nay đủ để cả thiên giới trợn tròn mắt kinh ngạc, nhưng mà tiếp theo đây có lẽ cơn ác mộng của chúng sẽbắt đầu. Lôi Thần đương nhiên sẽ truy giết bọn họ với bất cứ giá nào. Chủ thần tự thân ra tay, dù cho bọn họ có ma lôi, tử kimthần hỏa thì sao? Cũng không thể làm khó được 1 chủ thần. “Ài … các ngươi sợ rồi ư?” Một trận cười thánh thót như chuông ngân vang lên từ trong Lôi Thần điện.Tuy là tiếng nói đó vô cùng êm tai nhưng đám Thần Nam lại thấy nổi da gà, đây rút cuộc là thần thánh phương nào? Không ngờ lại có thể tránh được thần thức của bọn họ, vô thanh vô tức ẩn trong nội thiên địa của Thần Nam.“Ngẫu mễ đầu phát, không phải là Lôi Thần đánh tới rồi chứ!” Tiểu phượng hoàng sợ hãi. “Lôi Thần là đàn ông!” Tử kim thần long nói nhỏ: “Người này nhất định không đơn giản, thần thức mạnh quá tưởng tượng củachúng ta, nếu không thì không thể nào thoát được linh giác của chúng ta.” Một đạo hư ảnh vô thanh vô tức xuất hiện trước mặt Thần Nam, hư ảnh nhạt nhòa trong suốt, nhìn kĩ thì đây là 1 nữ tử trẻtrung, dung mạo tuyệt mỹ, nhưng thực sự dung nhan thực khó nhìn rõ. Thần Nam đứng dậy, đối diện với hư ảnh, trầm tiếng hỏi: “Ngươi là ai?”“Sinh mệnh nữ thần Tạp Mâu!” “Sinh mệnh nữ thần Tạp Mâu? Ngươi nói dối! Ta đã gặp Sinh mệnh nữ thần, khí tức của các ngươi không giống nhau.”Hư ảnh thở hắt 1 tiếng, nói: “Người ngươi nói là Trân Ny. Đó là em gái của ta. Ta là Sinh mệnh nữ thần tiền nhiệm Tạp Mâu.” “Cái gì?”Cả đám Thần Nam cùng kêu lên kinh ngạc. Chương 172: Ẩn tình Hư ảnh nhạt nhòa phía trước không ngờ lại là Sinh mệnh nữ thần tiền nhiệm Tạp Mâu đã mất tích, điều này thực làm Thần Nam cảm thấy vô cùng chấn kinh.Tạp Mâu đã mất tích 5 ngàn năm rồi, Sinh mệnh nữ thần tại nhiệm hiện giờ nghi ngờ việc mất tích của Mâu Tư có liên quan rất lớn tới Lôi Thần Gia Lý Đức Lạp. Chủ thần mất tích đã lâu nay đột nhiên xuất hiện, thật là 1 sự kiện trọng đại của thiêngiới. “Rất kinh ngạc phải không? Ha ha …” Tạp Mâu cười nhẹ nói: “Một chủ thần mất tích đã 5 ngàn năm giờ lại xuất hiện … haha…” Tạp Mâu tuy cười nhưng trong giọng nói lại vương nét tang thương, ai cũng có thể cảm nhận được tình cảm phẫn nộ trongtâm nàng. Thần Nam kinh ngạc hỏi: “Nói như vậy, người thực sự bị Lôi Thần bức hại? Vừa rồi chúng tôi mang cả Lôi Thần điện về đây,người cũng được đưa vào nội thiên địa luôn.”

Tạp Mâu thở dài một tiếng: “Ta thực sự bị Lôi Thần Gia Lý Đức Lạp ám toán, nhưng đạo hư ảnh này không phải là bản thểcủa ta, chỉ là 1 đoạn tinh thần hư thể mà thôi.” “Vậy tại sao người không đi tìm em gái của người, nói với cô ấy chân tướng mọi việc, nhờ cô ấy báo thù?”“Việc Lôi Thần Gia Lý Đức Lạp ám toán ta, mấy năm gần đây ta đã sớm liên lạc với em gái ta rồi.” Thần Nam kinh ngạc hỏi: “Vậy tại sao em gái người không cứu người?”Tạp Mâu cười cười, không trả lời câu hỏi của Thần Nam mà ngược lại dò xét Bọn Thần Nam một cách kì quái, nói: “Thật không rõ các ngươi lấy đâu ra đảm lượng như vậy, dám đi cướp bóc Lôi Thần điện.”“Có gì mà không thể. Hắn muốn bắt bọn ta, chạy cũng không chạy nổi, chỉ còn cách cho hắn nếm xui xẻo trước.” Thần Nam trả lời với vẻ không quan tâm.Tạp Mâu lắc lắc đầu, cười nói: “Ồ, hoá ra là lí do như vậy, quậy cho lão Lôi Thần xui xẻo! Nhưng, các ngươi thực sự cho rằng chỉ dựa vào mấy người các ngươi mà có thể cướp được Lôi Thần điện sao?”Thần Nam cười nói: “Sự việc đang bày ra trước mắt đó thôi!” “Ngươi sai rồi! Lôi Thần dù sao cũng là 1 chủ thần. Thực lực cường đại của hắn các ngươi hiện giờ không thể đoán được.Lôi Thần điện bố trí rất nhiều cấm chế, chỉ dựa vào các ngươi căn bản không thể phá được. Thần thức của trấn điện chi bảo,Lôi Thần chùy và Lôi Thần tương liên với nhau. Dù cho có cách vạn dặm, hắn vẫn có thế khống chế linh hoạt như là nhấc tay vậy. Lôi Thần bố trí các loại thần khí như Lôi Thần chùy trong Lôi Thần điện, thì giống như hắn ta tự mình tọa chấn thần điệnvậy. Thử hỏi, kẻ nào dám xông vào Lôi Thần điện?” “Điều này …”Bọn Thần Nam nghe vậy liền đổ mồ hôi lạnh, nếu thực sự giống như Tạp Mâu nói, bọn họ chẳng phải là chết vài lần rồi sao? Lẽ nào trong này còn có ẩn tình gì?”Tạp Mâu nói tiếp: “Lôi Thần lại được Chiến thần mời đi, không ở trong Lôi Thần điện, các ngươi cho rằng đó là sự trùng hợp ngẫu nhiên sao?”“Rút cuộc là thế nào?” Tạp Mâu cười nói: “Các ngươi rút cục đã ý thức được tử thần đã rất nhiều lần lượn qua vai các ngươi chưa?”“Xin người giải thích” Thần Nam bắt đầu khiêm tốn thỉnh giáo, hắn đã cảm thấy việc dễ dàng công phá Lôi Thần điện có chút không thực, không nghĩ rằng bên trong thực sự có ẩn tình.“Em gái ta liên hợp với mấy chủ thần cùng xuất thủ, phá vỡ tất cả cấm chế tại Lôi Thần điện, cắt đứt sự liên hệ giữa Lôi Thần chùy và Lôi Thần. Nhưng cuối cùng vẫn chưa phá được cấm chế, vẫn chưa thể cứu ta từ trong lao tù dưới đất ra, cho nên vuivẻ ủng hộ các ngươi làm vụ cướp bóc khó tưởng nhất trong lịch sử thiên giới, để Lôi Thần trở thành trò cười lớn nhất chothiên giới.” “Grào … long đại gia ta hiểu rồi. Không chỉ chúng ta làm cường đạo, mà mấy chủ thần cũng làm cường đạo, thật là thú vị!Thực quá tuyệt diệu. Ta thích cảm giác tất cả mọi người cùng làm cường đạo” Tiểu thần côn Long bảo bảo lầm bầm: “Tặc thần tại thượng! Ta và chủ thần đồng tại!”Thần Nam hỏi: “Lẽ nào Sinh mệnh nữ thần cùng mấy vị chủ thần liên thủ cũng không cách nào phá vỡ được cấm chế của Lôi Thần?”“Ngày ta thoát ra sẽ không còn lâu đâu!” Tạp Mâu nhẹ nhàng nói: “Thiên giới không đơn giản như các ngươi tưởng tượng đâu. Các chủ thần cũng minh tranh ám đấu. Nhưng để tránh thần chiến quy mô lớn xảy ra, tất cả đều phải đấu đá trong bóngtối. Đám Trân Ny không muốn khai chiến với liên minh Lôi Thần bây giờ. Thần Nam rất hiểu lời Tạp Mâu nói, mới lên thiên giới vài ngày mà hắn đã thấy các thế lực ở thiên giới ám lưu dũng động“Lạy Thần tình yêu! Thiên giới thật phức tạp!” Tiểu phượng hoàng than thở. Tạp Mâu nhìn Thần Nam nói: “Giờ có thể nói ra đại nhân vật đứng sau nhà ngươi được chứ? Mấy chủ thần đều biết ngươiđược 1 đại nhân vật nào đó đưa lên thiên giới. Ngươi xem, ta đã thực thà nói hết với ngươi, thì ngươi chẳng nên giấu diếm tachứ?” Thần Nam trong lòng chuyển biến. Tạp Mâu và những chủ thần muốn giải thoát cho nữ thần đang muốn lôi kéo hắn hoặc làmuốn lôi kéo “đại nhân vật” sau lưng hắn. Đây là nguyên nhân chính mà bọn họ “ưu đãi” hắn. “Ha ha … chủ thần thiên giới thật là lợi hại. Lão nhân gia có bản lĩnh thông thiên. Không nghĩ rằng khi phá toái hư không đưabọn ta lên thiên giới lại kinh động tới các chủ thần. Thực lực các chủ thần thật khiến người ta bội phục!” Thần Nam làm bộ dạng như thần côn.Tạp Mâu có chút kích động, nói: “Vị lão nhân gia ở nhân gian giới là vị nào? Lẽ nào là … trong truyền thuyết…!” “Đúng, chính là … trong truyền thuyết….” Thần Nam cố ý làm bộ cao thâm khó dò.Tạp Mâu tức giận nghiến răng, nói: “Thôi, ngươi đừng ỡm ờ nữa, mau nói ra đi!” “Được, có thể nói với người. Nhưng người không thể để lộ tin tức của lão nhân gia cho người khác.”Thần Nam lấy giọng, sau đó chỉ vào Tử kim thần long, nói: “Có nhìn thấy nó không? Chính là huyền tôn (chắt) của lão nhân gia đó…“#%&# …” Tử kim thần long chửi thầm trong lòng. Đồng thời âm thầm chửi rủa lão Tây thổ Đồ Đằng tự dưng được lên chức cụ của nó.Tạp Mâu kích động nói: “Lẽ nào là vị thượng cổ thiên long đó trong truyền thuyết. Thật khó tin. Lão nhân gia vì sao lại không muốn lên thiên giới.”“Tu vi của vị đó đã sớm đạt tới thông thiên chi cảnh. Đối với lão ta mà nói thì nhân gian giới hay thiên giới cũng vậy thôi. Nhưng vị đó rất nhớ những cảnh vật khó quên ở nhân gian giới. Cho nên vẫn một mực muốn ở hạ giới tịnh tu. Nhưng đối vớivãn bối vị đó lại yêu cầu vô cùng nghiêm khắc. Kì thực đối với mấy tên chắt vô dụng thì còn nghiêm khắc hơn, chuẩn bị đemnó đó lên thiên giới rèn luyện 1 phen. A, có khi vị đó lại phải thất vọng. Hậu bối của vị đó chính là 1 con sâu không ra gì.” Tử kim thần long nghe Thần Nam đứng đó nói linh tinh, tức giận muốn cắn cho hắn một trận, nhưng để tiếp tục diễn trò, nó chỉcòn cách nuốt giận vào lòng.

Tạp Mâu đương nhiên không tin những lời linh tinh của Thần Nam. Nhưng bà tin chắc rằng sau lưng Thần Nam nhất định có1 đại nhân vật chống lưng. “Yên tâm, các ngươi sẽ không gặp nguy hiểm gì. Sẽ có các chủ thần khác để ý Lôi Thần, hắn ta không có thời gian tới tìm cácngươi làm phiền đâu. Còn đối với những thiên sứ do Lôi Thần điện phái đi, ta đã quan sát thủ đoạn mà các ngươi đối phó vớichúng, tự giữ mình tuyệt đối sẽ không thành vấn đề.” Nói kiểu gì vậy? Thần Nam có chút buồn bực. Ai lại muốn bị chủ thần nhớ mặt chứ. Hai Sinh mệnh nữ thần và những chủ thầncùng chiến tuyến với họ chắc chắn rất xem trọng “đại nhân vật” sau lưng hắn. Lần này nếu không có sự kiện Lôi Thần điện,thì có lẽ hội Sinh mệnh nữ thần chắc cũng sẽ lôi bọn họ vào. Con người, quả nhiên không thể chỉ nhìn vẻ bề ngoài. Lần đầu khi gặp Sinh mệnh nữ thần Trân Ny, Thần Nam còn cho rằngđây là nữ thần nhân từ không chút kiểu cách. Chẳng ngờ rằng đối phương đã sớm chuẩn bị lợi dụng bọn hắn. Hắn không thểkhông cảm thán, Thiên giới chủ thần thật là chẳng có kẻ nào tốt đẹp. Thiên giới đúng là một nơi thâm sâu Tạp Mâu cười nói: “Nếu như ngươi cảm thấy nguy hiểm thì bây giờ có thể lập tức trốn vào sinh mệnh nữ thần điện.”Thần Nam trong lòng cười lạnh, xem ra thiên giới đều là giả. Thực lực mới là đạo lí cốt yếu. Trốn vào trong sinh mệnh nữ thần điện? E rằng chính là muốn thu nạp “đại nhân vật” mới là mục đích chính.“Được rồi, vậy thì chúng ta sẽ không khách khí. Tốt nhất là sớm trốn vào sinh mệnh nữ thần điện 1 đoạn thời gian.” Thần Nam cười ngầm. “Đại nhân vật” kia chỉ là một tồn tại mơ hồ. Nhưng sự bảo hộ của Sinh mệnh nữ thần lại là thực, e rằngkhông rõ là ai lợi dụng ai bây giờ. “Bổn thể của ta vẫn ở trong lao tù của Lôi Thần điện. Hư thể tinh thần thì không thể duy trì được bao nhiêu lâu nữa.” Hìnhảnh Tạp Mâu thật nhạt nhòa, như là sắp biến mất. Thần Nam vội vàng hỏi: “Đợi chút, Ta còn có 1 việc rất quan trọng muốn hỏi bà. Năm ngàn năm trước có phải bà đã từng quanhân gian giới, cứu 1 nữ tử tên là Vũ Hinh, có thể kể cho ta nghe những chuyện bên trong được không?” Thân thể đang mờ dần củaTạp Mâu khẽ run lên: “Tại sao ngươi lại hỏi việc này?” Nhưng ngay sau đó bà ổn định trở lại: “Takhuyên ngươi tốt nhất là đừng tìm hiểu gì về nàng ta nữa. Nếu như ngươi rất muốn biết, vậy hãy đợi ta thoát ra rồi nói. Đượcrồi, em gái ta đang ở ngoài nội thiên địa, nó sẽ dẫn các ngươi tới Sinh mệnh nữ thần điện.” Hư ảnh lóe lên, Tạp Mâu biến mất.“Tiên sư chứ, thiên giới thật là chẳng có kẻ nào tử tế.” Tử kim thần long than thở. “Sinh mệnh nữ thần hiện nhiệm bộ dạng yếu đuối như vậy, không ngờ lại có ý đồ với chúng ta, không chừng cảnh bay qua đầu chúng ta cũng là có sắp đặt trước.Thiên giới, mẹ nó nữa chứ … thực là phức tạp.” Thần Nam có chút đồng cảm. Trong tưởng tượng của hắn, Tạp Mâu đã cứu Vũ Hinh tại nhân gian giới, nàng ta nhất định là 1nữ thần vô cùng thiện lương. Nhưng bây giờ xem ra chẳng đơn giản như hắn tưởng tượng. 2 ngày sau, thiên giới sôi lên sùng sục, việc Lôi Thần điện bị 4 tiểu nhân vật mới vừa lên thiên giới cướp sạch đã truyền đikhắp thiên giới, trở thành trò cười lớn nhất cho các chư thần. Sự tình vô cùng hoang đường hoạt kê này trở thành sự việtkhông tưởng nhất trong lịch sử thiên giới. Bốn tiểu nhân vật vang danh thiên giới, bọn chúng đã viết lên một truyền thuyết điên cuồng về đại đạoTất cả các thần linh đều cười đứt ruột, Lôi Thần thì dở khóc dở mếu, y không thể chỉ ra mấy vị chủ thần cũng dính dáng đến sự kiện này, y chỉ cắn răn chịu đựng cái tiếng chủ thần dở hơi nhất thiên giới.Lúc này, đám Thần Nam đang ở đâu? Bọn chúng đang làm gì? Một người ba con thần thú đang trốn trong Sinh mệnh nữ thần điện. Nhưng dường như không giống như đang tị nạn, lúc này4 tên đang đi thăm quan các gian thần điện.Tiểu phượng hoàng rụt rè hỏi: “Chúng ta đã cướp Lôi Thần điện, lẽ nào còn muốn cướp nốt Sinh mệnh nữ thần điện?” “Hừm, nói nhỏ thôi!” Con rồng du côn làm ra vẻ có tật giật mình.“A, Quang minh đại thần côn tại thượng, làm sao có thể nói là “cướp” và “quét sạch” được? Việc chúng ta làm là những việc thần thánh mà vĩ đại! Ngươi phải nhớ, đây là 1 sự nghiệp quang vinh vô hạn.” Tiểu thần côn làm điệu bộ trịnh trọng nói.Thần Nam gật gật đầu, nói: “Chủ thần tây phương thiên giới chẳng có kẻ nào tốt đẹp, chúng ta dọn sạch Sinh mệnh nữ thần điện, chạy về đông phương thiên giới mới là cách tốt nhất, tuyệt đối không thể can dự vào cuộc đấu tranh giữa các chủ thần.Đi tìm Vũ Hinh, đó mới là việc quan trọng nhất!” Chương 173: Đánh về phương Đông Lôi Thần điện vốn bị cướp đi, chỉ còn một khoảng đất trơ trụi, nhưng nơi này dù sao vẫn là trọng địa của Lôi Thần. Lôi Thần đùng đại pháp lực đem 1 bộ phận thần điện về đây, để trấn áp vùng đất này.Đứng trong thần điện mới, Lôi Thần giận tới mức thất khiếu xì khói, hiện tại toàn thiên giới đều là truyền thuyết về 4 tên cường đạo. Lôi Thần thật chẳng còn mặt mũi nào nữa.Lôi Thần mái tóc dài phấp phới, mặt mũi dữ tợn, toàn thân rừng rực tử kim thần hoả, y giống như 1 kẻ điên đứng giữa thần điện gào lên: “Đáng chết! Sinh mệnh nữ thần, ta sớm muộn gì cũng sẽ nắm được pháp tắc của ngươi, chỉ cần ta hiểu được bí mật của sinh mệnh, thì bí mật của thiênlôi cộng thêm vĩnh sinh bất diệt, trong trời đất này còn kẻ nào là đối thủ của ta?” Nhìn thấy trong thần điện rất nhiều thiên sứ bị ma lôi và tử kim thần hoả làm cho bị thương, Lôi Thần 2 mắt đỏ rực, gằn giọng nói: “Giám sát chặtchẽ các thông đạo tới đông phương thiên giới cho ta, nhất định không để cho 4 tên giun dế đê tiện đó chạy về đông phương. Ta hiện giờ không cóthời gian và tinh lực trực tiếp đi đối phó với bọn chúng, nhưng chỉ cần bọn chúng còn ở tây phương thiên giới, ta sớm muộn gì cũng sẽ đập nát bọn chúng, cho dù đắc tội đại nhân vật ở nhân gian giới ta cũng không ngại“Âm thanh gào thét phẫn nộ, làm cho cả Lôi Thần điện chấn động, tất cả các thiên sứ đều run lên khiếp đảm. Trong Sinh mệnh nữ thần thần điện khắp nơi đều là hoa cỏ thực vật được bảo phủ bởi linh khí. Trong đó, một vườn tiên quả nằm trên 1 bình địa lớntrong thần điện. Nơi đó các loại thần thụ cành lá xanh tươi, lá cây quang hoa lấp lánh, những trái cây trên cành đều là là thiên tài địa bảo trongtruyền thuyết của nhân gian giới. Hai ngày nay, Long bảo bảo và Tử kim thần long chỉ ăn tiên quả thay cơm. Đám thiên sứ trong Sinh mệnh nữ thần thần điện vô cùng giận giữ với 2tên cường đạo này nhưng không làm gì được. Lúc này 4 tên cường đạo đang ở trong một vườn, đang tính toán đại kế chạy trốn.”Grào ... Sinh mệnh nữ thần điện thật là nghèo, ngoài đám hoa cỏ, thì chẳng có đến 1 bảo vật hữu dụng nào, trước khi đi thực chẳng có gì để vơ vét." Tử kim thầm long vừa ăn trộm tiên quả vừa than thở một cách không biết xấu hổ.

Thần Nam nói: “Được rồi, hiện giờ chúng ta tiếng xấu khắp nơi rồi, tất cả các chủ thần nghe thấy tên chúng ta, nhất định đều tăng cường đề phòng,chúng ta ở đây, lẽ nào Sinh mệnh nữ thần không đề phòng chúng ta sao? Nhân hôm nay Sinh mệnh nữ thần ra ngoài, thực là cơ hội tốt để chúng tarời khỏi đây.” “Thần nói, không thể rời đi như vậy. Ít nhất cũng phải hái đủ tiên quả rồi mới đi!” Long bảo bảo vừa nói vừa nhỏ nước dãi.“Không sai, chúng ta mau hành động, động tác nhanh nhẹn một chút.” Tử kim thần long hoá thành 1 đạo điện quang phóng vào nơi sâu trong vườn tiên quả.Thần Nam đi cùng bọn chúng. Đằng nào cũng phải đi, vậy thì để cho bọn chúng gây họa cho Sinh mệnh nữ thần thần điện lần cuối cùng vậy Từng đống từng đống tiên quả linh khí dào dạt được Tử kim thần long ném vào nội thiên địa của Thần Nam. “Một hai một, một hai một ...” Long bảo bảo và Tiểu phượng hoàng bay lại, miệng không ngừng hô khẩu hiệu.Tử kim thần long và Thần Nam thiếu chút nữa là lồi cả mắt ra ngoài. Tử kim thần long đối với đống tiên quả tự mình trộm được trong lòng cảm thấy có chút xấu hổ, nhưng lúc này nhìn thấy biểu hiện của 2 tên kia, nó lạicảm thấy mình thật quá cao thượng. Long bảo bảo và Tiểu phượng hoàng không ngờ hợp lực, nhổ luôn hơn chục gốc thần thụ, chuẩn bị công tác di chuyển trên quy mô lớn.“Grào ... thật quá điên cuồng! Nhưng ... ta thích.” Xỉu!Thần Nam mắt mũi tối sầm, thiếu chút nữa là ngất xỉu. Hắn cẩn thận nhìn về phía ngoài vườn quả, sau đó nhanh chóng đem đám thần thụ chuyển vào trong nội thiên địa.“Ngừng lại, 2 tên tiểu quỷ các ngươi mau dừng lại cho ta.” Thần Nam nhìn thấy 2 tên tiểu quỷ đang tiếp tục nhổ cây, vội vàng ngăn chúng lại, nói: “Hơn chục cây thần thụ là đủ rồi, đó đều là những cây tốt nhất trong vườn quả này, là tâm huyết mấy ngàn năm của Sinh mệnh nữ thần. Ta xỉu! Maudừng lại, ta nói 2 ngươi đó! Cướp sạch Lôi Thần điện đã là quá khoa trương rồi, các ngươi còn muốn Sinh mệnh nữ thần phát điên sao? Hai têntiểu quỷ các ngươi thật là ...ta ngất đây.” Trong tiếng kêu gào của Thần Nam, Long bảo bảo và Tiểu phượng hoàng vẫn nhổ thêm mười mấy cây thần thụ nữa mới chịu dừng.Tiểu long tâm mãn ý đắc thở ra 1 hơi, lẩm bẩm: “Tất cả những loại quả ta thích ăn đều sưu tập đủ rồi, sau này khỏi phải lo không có tiên quả ăn.” Nhìn thấy một khoảng thần thụ cao to xanh biếc trong nội thiên địa, Thần Nam rõ ràng cảm thấy linh khí trong tiểu thế giới của mình nên đậm đặc.Lại nhìn sang tiên quả viên giờ chỉ còn 1 nửa, thì thấy linh khí trong Sinh mệnh nữ thần thần điện đã giảm đi rất nhiều. Ai nói Sinh mệnh nữ thần điện không có bảo vật? Những thần thụ này tuyệt đối là thần vật mà Sinh mệnh nữ thần đã bỏ ra nhiều tâm huyết.Thần Nam thấp giọng nói: “Mau, chạy mau!” Nửa ngày sau, Bọn Thần Nam đã tới một vùng núi hoang dã, cách xa thần vực của chúng thần.“Tránh gió trước rồi tính.” Thần Nam nói: “Nghe nói các thông đạo tới đông phương thiên giới đã bị Lôi Thần canh giữ cẩn thận. Gìơ chúng ta ẩn nấp xem xem động tĩnh thế nào.”Một người ba con thần thú trốn vào trong nội thiên địa của Thần Nam, nhưng cũng không cảm thấy vô liêu, tiên quả, mĩ tửu, cảnh sắc ưu mĩ tràn ngập linh khí, thêm vào đó là các thiên sứ trẻ đẹp đang làm việc, điều này đối với 4 tên đại đạo đang chạy nạn mà nói, thì thực sự là một kiểuhưởng thụ. Nửa tháng sau, bọn Thần Nam bay nhanh như điện về hướng đông phương.Tử kim thần long nói: “Lôi lão thần côn rõ là khoác lác, thiên giới lớn như vậy, y có thể chặn tất cả các đường tới đông phương thiên giới sao? Chúng ta cứ bay một vòng lớn chả lẽ không thể đi qua sao?”Đáng tiếc là sau đó không lâu, Thần Nam đến một tòa thành thị do thám tin tức, lập tức phá vỡ ảo tưởng của Tử kim thần long. Đông phương thiên giới và tây phương thiên giới lần lượt thành 1 giới, giữa 2 bên có hơn mười thông đạo không gian quan trọng nối liền. Trừ phi có đại pháp lực,cường hành phá toái hư không, nếu không chỉ còn cách đi qua hơn mười thông đạo này. Thiên giới không rõ lớn hơn nhân gian giới bao nhiêu lần, từng ngọn từng ngọn núi cao chìm vào trong mây, so với nhưng ngọn núi cao nhất nhângian giới thì núi trên thiên giới còn hùng vĩ hơn gấp bội Gần đông phương yếu đạo là những dãy núi liên miên vô tận, từng ngọn từng ngọn núi như một thế giới bằng bạc, tuyết trắng khắp nơi, vạn vậtchìm trong băng. Nhưng từ lưng núi trở xuống một màu xanh ngắt, sinh cơ vô hạn. Rừng rậm nguyên thuỷ rậm rạp ngút ngàn tầm mắt, chim kêuvượn hú không ngớt Đám Thần Nam bay theo sườn lưng núi, gặp vô số chim thú hoang dã, mặc dù rất nhiều yêu thú tu luyện có chút thành tựu không ngừng quấy nhiễuhọ, nhưng với tu vi của bọn họ, căn bản không sợ gì sự uy hiếp của chúng. Phía trước, một ngọn núi nguy nga nổi lên giữa dãy núi, trên đỉnh núi có một thông đạo thông với đông phương thiên giới. Lúc này, đã có rất nhiềuthiên sứ thủ hộ ở đây. Đỉnh núi tuyết rơi lả tả, có 1 cửa thông đạo hỗn độn rộng chừng trăm trượng. Lôi Thần đã phái trọng binh trấn giữ nơi đây, đám thiên sứ này đứngbất động trên đỉnh núi như những hoá thạch. Đã tới đây rồi, Thần Nam không thể thoái lui. Vũ Hinh đang ở phía bên kia thông đạo, dù cho có khó khăn đến đâu, hắn cũng phải xông qua, nhấtđịnh phải tìm hiểu cho được Vũ Hinh của thiên giới có phải là Vũ Hinh của vạn năm trước hay không. Mấy tên này vốn định trốn trong nội thiên địa của Thần Nam rồi lẻn qua. Nhưng mà những cao thủ ở đây lại quá mẫn cảm,bọn chúng vừa tới gần đãbị phát hiện. Lẻn qua không được, Thần Nam dẫn đầu xông lên phía trước, trường đao trong tay hắn thần quang lấp lánh, có lẽ hiện giờ nên gọi đó là thánh đao,vì nó đã không còn là hắc sắc ma đao tràn ngập khí tức tử vong nữa. Trường đao bây giờ kim quang rực rỡ, tràn ngập thần thánh khí tức. Đao mang như cầu vồng chém về phía đám thiên sứ đang thủ tại cửa thông đạo.Cả một thế giới tuyết trắng quang hoa lấp lánh, đao khí tung hoànhlan tỏa, phát ra tiếng kêu chói tai, gió tuyết ngập trời. “Hừm, chúng ta đã đợi các ngươi rất lâu rồi!”Sáu cao giai thiên sứ bay lên, hoặc tung ra cấm chú ma pháp, hoặc chém ra kinh thiên kiếm khí, bao vây công kích Thần Nam. Đồng thời, cũng có hơn mười cao giai thiên sứ khác cũng xông về phía đám Tử kim thần long.Quang mang chói mắt bao phủ toàn bộ vùng núi, siêu đại hình cấm chú ma pháp không ngừng nổ tung xung quanh Thần Nam, hoả diệm bùng lên dữ dội, từng đạo thiểm điện cự đại khủng bố bắn tung tóe khắp nới. Đồng thời từng đạo kiếm khí tê liệt hư không, kiếm quang thực chất hoá cựđại không ngừng chém tới Thần Nam. Thần Nam tung hoành trên không trung, chém ngang chém dọc trong màn thiểm điện, hoả diệm và kiếm khí đó. Không ngừng đột phá vòng vâycông kích của 6 cao giai thiên sứ. Tuy hiện giờ hắn đang ở trong cảnh cửu tử nhất sinh, nhưng hắn đã xác định được mình đã thực sự bước vàolĩnh vực thất giai, nếu không thì chẳng có cách nào chống lại các thiên sứ cao giai 6 cánh.

Bị 6 cao thủ cùng cấp bao vây công kích, Thần Nam không đủ sức chống đỡ, nhanh chóng lui lại phía sau. Sáu cao giai thiên sứ sát khí bức nhân,gấp gáp đuổi theo, thề sẽ chém rụng đầu Thần Nam. Siêu đại hình ma pháp cấm chú và cuồng bá kiếm khí không ngừng chém tới Thần Nam, cảngọn núi chấn động kịch liệt. Oành!Oành!Oành! ... Thần Nam lấy ma lôi và tử kim thần hoả điên cuồng ném về phía 6 cao giai thiên sứ, thiểm điện và hoả diệm bay tứ tung trên đỉnh núi, sùng sục nhưnước đang sôi. Bên cạnh, đám Long bảo bảo, Tử kim thần long, Tiểu phượng hoàng còn sôi nổi hơn. Bọn chúng căn bản không đủ sức đối phó với các cao giaithiên sứ, xông lên không được liền mở những bọc lớn sau lưng, điên cuồng ném ma lôi và tử kim thần hoả, đem lôi hoả có uy lực tương tương vớiuy lực không ngừng oanh tạc đám cao giai thiên sứ. Băng tuyết sớm đã bị bắn tung đi, trên đỉnh núi, khắp nơi đều là ma pháp năng lượng văng vãi, như thiên lôi giáng lâm. Tất cả những dãy núi gầnđó đều rung chuyển, một số đỉnh núi bị năng lượng ma pháp cực lớn đánh cho vỡ vụn Đám thiên sứ bị đánh cho mặt mũi đen thui, tạm thời thoái lui, đám Thần Nam hợp lại một chỗ.Thần Nam mở nội thiên địa, lấy Lôi Thần kiếm ném cho Tử kim thần long, sau đó lấy Lôi Thần cổ vất cho Long bảo bảo, hắn tự mình lấy Lôi Thần chuỳ to như một căn phòng ra. Nhìn thấy trọng bảo của Lôi Thần điện trong tay kẻ địch, tất cả thiên sứ đều tức giận nghiến răng kèn kẹt, mười sáu cao giai thiên sứ dẫn đầu đámthiên sứ 4 cánh dày đặc như lũ ong vàng xông về phía bọn Thần Nam. Thần Nam múa Lôi Thần chuỳ cự đại, điên cuồng bổ về phía truớc.“Roẹt!Oành” Cùng với tiếng sấm vang lên đinh tai nhức óc, một đạo tử kim thiểm điện dài trăm trượng từ Lôi Thần chuỳ bắn ra. Trong chớp mắt 1 cao giai thiênsứ bị đánh cho toàn thân bốc khói đen, nhanh chóng rơi xuống. Tử kim thần long ở phía sau hít 1 luồng hơi lạnh, kinh ngạc nói: “Không ngờ là đại thiên thần lôi!“Trong Lôi Thần điện ở xa, Lôi Thần đập bàn đứng lên, tức giận quát: ”Đáng chết!“ Chương 174 – Máu nhuộm thiên không Thần Nam bị uy lực cự đại của Lôi Thần chuỳ làm cho ngạc nhiên đến mức há hốc mồm ra. Một đòn đánh ra đã làm cho 1 cao giai thiên sứ rơi xuống không rõ sống chết. Tử kim thần long gầm lên: ”Grào…Thật là một món đồ tốt. Lôi Thần chuỳ tuyệt đối là 1 trong những thần bảo nổi tiến nhất thiên giới. Cự đại thiểmđiện vừa phát ra đích thị là đại thiên thần lôi. Một đòn bằng với tổng hoà sức mạnh thiên lôi mà một người nhân gian giới phải chịu khi muốn tiếnnhập thiên giới.“ Có Lôi Thần chuỳ trong tay, coi như bằng với 1 nửa Lôi Thần, Thần Nam lập tức vận khí đầy đủ, huy động Lôi Thần chuỳ xông lên. Nhưng đám thiênsứ phía trước đều là loại không sợ chết, dưới sự chỉ đạo của hơn mười cao giai thiên sứ, điên cuồng xông về phía đám Thần Nam. ”Roẹt! Bùng“Lôi Thần chùy lại phát uy lực. Lại là 1 đạo đại thiên thần lôi uy lực cuồng bạo, một cao giai thiên sứ toàn thân đen sì không rõ sống chết rơi xuống. Đồng thời đám thiên sứ 4 cánh kêu la thảm thiết và lui khỏi chiến trường.Uỳnh! Một cao giai thiên sứ nhanh như chớp, nhân lúc Thần Nam vung thần chuỳ liền xông tới tập kích mặt bên Thần Nam. Nhưng mà thật bất hạnh, hắn bịThần Nam rút tay một chuỳ đập lên người hắn. Đương trường huyết vụ ngập trời, thiên sứ lập tức thịt nát xương tan. Đồng thời lôi điện huyết sắc bắn ra cũng làm 1 đám thiên sứ 4 cánh bị đánhbay đi ”Mẹ ơi!“Dù biết Lôi Thần chuỳ uy lực cực lớn, nhưng đám Tử kim thần long vẫn há hốc cả mồm, nó cúi đầu nhìn Lôi Thần kiếm trong tay, nói với Long bảo bảo và Tiểu phượng hoàng: ”Tiểu quỷ, xông lên!“Tử kim thần long múa Lôi Thần kiếm xông lên, một kiếm chém ra 1 đạo tử sắc thiểm điện cự đại, lập tức chém bay 1 đội thiên sứ 4 cánh. Con rồng du côn đại hỉ, tràn đầy tự tin, dũng mãnh huy động Lôi Thần kiếm, chém tới 1 thiên sứ 6 cánh đang hung hãn xông tới.Oành! Tử sắc thiểm điện của Lôi Thần kiếm va vào siêu đại hình cấm chú ma pháp của thiên sứ 6 cánh. Con rồng du côn trực tiếp bị 1 cỗ khí lãng cuốnđi, còn thiên sứ 6 cánh bị đánh văng ra xa. ”Ha ha…“ Tử kim thần long sau khi ổn định lại cười 1 tràng dài, Lôi Thần kiếm tuy không có uy lực biến thái như Lôi Thần chuỳ, nhưng uy lực cựđại có thể giúp nó chống lại được các đòn công kích của cao giai thiên sứ. ”Xông lên! Xông lên! Xông lên!“Long bảo bảo và Tiểu phượng hoàng cầm Lôi Thần cổ (trống) hưng phấn xông lên. Tùng!Tùng!Tùng! Tiếng trống mạnh dần lên, cuối cùng biến thành âm vang chấn thiên, tất cả các dãy núi gần đó đều rung lên dữ dội, những thiên sứ xông về phíaLong bảo bảo và Tiểu phượng hoàng đều bị đánh bật ra xa. Từng đạo điện quang giống như những tia mặt trời xuyên qua mây đen phóng về phía đám thiên sứ đang lao tới. Trong quang hoa tử sắc có kèmthêm các quang sắc, lấp lánh vô cùng. Tuy nhiên, quang mang tuy rất đẹp nhưng lại là ánh sáng giết người. Thiên sứ 4 cánh xông tới liền bị đánh bật ra, thi nhau rơi xuống.Tử kim thần long từ phía xa gào lên: ”Trong truyền thuyết, trống Lôi Thần và dùi trống hợp lại, uy lực còn mạnh hơn cả Lôi Thần chuỳ. Đáng tiếc 2 cái thì thiếu 1, khó mà phát huy uy lực tối đại.Mặc dù như vậy, có trống Lôi Thần trong tay, Long bảo bảo và Tiểu phượng hoàng dư sức tự bảo vệ mình, 2 tên tiểu quỷ này vô cùng hưng phấn, 2 tiểu quyền đầu của Long bảo bảo không ngừng đập vào mặt trống, Tiểu phượng hoàng thì nhảy trên mặt trống Lôi Thần, không ngừng múa lượn.Ba bảo vật trấn điện của Lôi Thần điện đều được đem ra dùng, thiên sứ 4 cánh căn bản không thể chống đỡ, đến mạnh như thiên sứ 6 cánh cũng

không có cách nào chính diện giao phong, chỉ có thể xuất thủ ở phía bên.Theo truyền thuyết, 3 đại thần binh này do vị Lôi Thần đầu tiên dùng sinh mệnh của mình tế luyện thành, tam vật hợp nhất, nếu có thể phát huy uy lực toàn bộ, thì đến các chủ thần cũng phải tránh né.Trong Lôi Thần điện ở xa, Lôi Thần Gia Lý Đức Lạp không thể ngồi yên được nữa, y gầm lên: “Đáng chết, lại không ngăn cản được 4 tên khốn này sao. Hiện giờ ta đã mất đi liên hệ với 3 thần khí, nếu không xuất thủ, e là bọn chúng sẽ xông qua được. 4 tên giun dế đê tiện này thực quá ác độc.Không ngờ rằng Lôi Thần ta anh hùng nhất thế, không ngờ danh dự lại bị hủy trong tay bọn giun dế này. Giết! Dù cho có dẫn tới chủ thần đại chiến,ta cũng phải ra tay!” Một tiếng gầm kéo dài, Lôi Thần điện đột nhiên sụp đổ. Lôi Thần tóc tai dựng ngược, xông lên không trung, hướng về phía đông phương xa xôi.Lôi Thần tuy không phải là thời không chi thần, không thể trong nháy mắt chuyển hoán không gian, nhưng tốc độ của y thì tuyệt đối không chậm, cưỡi lôi điện phi hành, trên không trung lưu lại 1 đạo tử quang, trong chớp mắt đã bay được mấy trăm dặm, trên trời lôi thanh ầm ầm vang vọng.Nhưng đúng lúc này, 2 đạo thần quang đột nhiên chiếu sáng thiên địa, ngăn cản đường đi của Lôi Thần. “Trân Ny, ta biết ngươi sẽ không bỏ qua!” Lôi Thần nghiễn răng kèn kẹt, sắc mặt vô cùng hung tợn.Trước mặt hắn, hai thân ảnh tuyệt mỹ đang đứng trên không trung. Một người được bích lục sắc sinh mệnh chi quang bao phủ, toàn thân nhẹ nhàng phát ra khí chất xuất thần, dung nhan tuyệt sắc như mộng như thậtđó chính là Sinh mệnh nữ thần Trân Ny. Còn 1 người toàn thân ngân quang bao bọc, thân hình tuyệt mĩ, ngọc dung làm lay động lòng người, phát ra khi tức thần thánh không thể xâmphạm, mái tóc màu vàng lấp lánhnhư mặt trời, tư dung hoàn mĩ, khí chất tuyệt giai, không hổ danh là thiên giới nữ thần, có dung nhân và khí chất khícho phàm nhân tự thấy hổ thẹn. “Không ngờ Nữ thần trí tuệ Nhã Ti cũng đến tham gia nhiệt náo. Mấy ngày trước phá vỡ cấm chế của Lôi Thần điện, cắt đứt mối liên hệ của ta vớiLôi Thần chuỳ, quyết không thể là việc mà 1 chủ thần có thể làm được, Nhã Ti, không ngờ ngươi cũng muốn làm tử địch của ta hừ hừ hừ ...” LôiThần Gia Lý Đức Lạp cười lạnh từng trận, toàn thân toả ra khí vị âm sâm thấu xương, có thể thấy y đang cực kì phẫn nộ. Sinh mệnh nữ thần lúc này không còn vẻ nhân từ nữa, trên mặt nàng lộ rõ vẻ tức giận, chỉ vào Lôi Thần nói: “Gia Lý Đức Lạp, ta với ngươi khôngcó gì để nói. Dù cho ngươi có tự mình thả chị ta ra, thì ta cũng không dễ dàng bỏ qua cho ngươi!” Nữ thần trí tuệ Nhã Ti vẻ mặt lạnh lùng, phát ra một cỗ khí thế uy nghiêm, nói với Lôi Thần: “Gia Lý Đức Lạp, ngươi quá to gan! Không ngờ ngươidám nhốt tự ý bắt nhốt Sinh mệnh nữ thần Tạp Mâu, pháp tắc của thiên giới trong mắt ngươi chỉ là đồ bỏ ư, ma thần nhất phương vẫn đang ở bêntheo dõi, vậy mà ngươi dám làm hại chủ thần một phương. Nếu như không phải là để tránh quá nhiều chủ thần kéo tới mà xảy ra đại chiến, thì ngươi đã sớm trở thành tội nhân bị đưa lên diệt thần đài.”Lôi Thần cười lạnh: “Doạ ta à? Tạp Mâu và Trân Ny chấp mê bất ngộ, nếu như sớm nói với ta bí mật của sinh mệnh, để ta vĩnh sinh bất diệt, hoàn thiện thiên lôi đại pháp. Khoan nói đến ma thần, cả thiên giới này còn có kẻ nào là đối thủ của ta?”Nữ thần trí tuệ Nhã Ti cười lạnh: “Hừ, ngươi quả thực sắp tẩu hoả nhập ma rồi. Lại còn mơ tưởng trở thành thiên địa pháp tắc chấp hành giả trong truyền thuyết. Tuy thiên địa pháp tắc khi giáng tội thì sẽ dùng thần lôi đánh xuống, nhưng ngươi tuyệt không phải chấp hành giả chân chính, ngươithực là mộng tưởng hão huyền.” Lôi Thần cười điên cuồng, nói: “Các ngươi thì hiểu cái gì? Thay trời hành đạo không phải chỉ là truyền thuyết, ta sớm muộn gì cũng có thể làmđược. Nhưng hiện giờ ta chẳng có thời gian tranh luận với các ngươi. Tránh ra, nếu không ta sẽ đạp lên thi thể của các ngươi mà qua.” Nhã Ti tức giận: “Không ngờ rằng ngươi là kẻ máu lạnh điên cuồng không kém ma thần, hôm nay đừng nghĩ là ngươi qua được đây. Lên đi”“Roẹt!” Một đạo thiểm điện cực lớn đánh tới Nữ thần trí tuệ Nhã Ti và Sinh mệnh nữ thần Trân Ny, đồng thời kèm theo tiếng gầm điên cuồng của Lôi Thần:“Các ngươi chẳng qua là muốn 4 tên tên giun dế đê tiện kia đem thần vật của ta tới đông phương, từ đó làm yếu thực lực của ta, từng bước làm tamất mặt. Ha ha ha… Các ngươi xem thường ta quá. Bây giờ Lôi Thần chuỳ đối với ta mà nói chỉ là vật tượng trưng, nhưng ta không thể để nó rơi vào tay người ngoài.”Hư không sau lưng Sinh mệnh nữ thần phá khai, nàng mở rộng nội thiên địa có quy mô cỡ huyền giới, một ngọn thần thụ thuý bích phóng ra, lục sắc thần quang chiếu rọi khắp trời, nhanh chóng hút hết tất cả lôi điện.“Hừ, sinh mệnh thường thanh thụ? Ha ha ... đồ tốt ... ta đang muốn cướp lấy.” Lôi Thần 2 mắt phát ra tử quang, nhanh chóng xông tới trước. Nữ thần trí tuệ thân hình chấp động, 1 đôi cánh ánh sáng từ sau lưng nàng vươn ra. Đôi cánh ngân sắc như được đúc từ bạch ngọc, làm cho nàngthêm phần trang nghiêm thần thánh. Nhã Ti miệng niệm chú ngữ, đồng thời 2 tay ném ra vô số tinh thạch có khác ma văn cổ lão, một pháp trận phức tạp dị thường nhanh chóng bài bốtrên không trung. Vừa lúc Lôi Thần xông tới, nhưng y chẳng để ý, cười lạnh từng trận, muốn cưỡng hành phá vỡ trận.Sinh mệnh nữ thần huy động thần thụ khổng lồ, thần quang chiếu sáng bầu trời, ào ạt hướng về phía trận pháp, phối hợp với tinh thạch mà Nữ thần trí tuệ bài bố. “Đây không phải là trận pháp có tính công kích, hai ngươi cho rằng chỉ dựa vào nó mà làm khó được ta sao?”Nhưng Lôi Thần vừa nói dứt lời, hắn liền tức giận chau mày, hư không đột nhiên phá toái, một không gian đại liệt phùng đen ngòm xuất hiện trước mặt y, sau đó nuốt y vào trong.“Hai con tiện nhân các ngươi hoá ra hiểm độc như vậy, muốn đưa ta đến một không gian khác sao? Không có cửa đâu!” Lôi Thần ngẩng mặt gầm lớn. Trong nháy mắt thiên địa gian bạo phát vô số tiếng sấm sét, ngàn vạn đạo thiểm điện phủ kín bầu trời, khắp nơi đềulà điện quang, khắp nơi đều là thiểm điện, trời đất chói loà, bạch quang từng trận, mỗi tấc không gian đều đang toái liệt, cảnh tượng giống nhưtrong ngày tận thế. “A ... mở ra cho ta”Lôi Thần Gia Lý Đức Lạp gầm lên như dã thú, sau đó từng đạo cự đại lôi điện quán thông thiên địa phóng vào trong pháp trận, xuyên qua thân thể Lôi Thần, phá vỡ không gian đại liệt phùng đó, Lôi Thần như ma vương xông tới.Nữ thần trí tuệ Nhã Ti và Sinh mệnh nữ thần Trân Ny đại kinh, thầm than Lôi Thần quả không hổ danh là một trong những người có chiến lực mạnh nhất thiên giới. Khí thế cuồng bạo đủ sánh với Chiến thần.“Ta cho rằng các ngươi sẽ có 3 chủ thần, không ngờ là chỉ có 2, ta không có thời gian luyện tập với các ngươi, sau này nếu có thời gian ta sẽ tự mình lấy mạng các ngươi.” Lôi Thần cười lạnh nói. Sau đó phi lên không trung bay về phía đông.“Hừ, tuy không phải là lúc bán mạng với ngươi, nhưng hôm nay cũng phải để cho ngươi mất mặt!” Sinh mệnh nữ thần cười nhạt, huy động thần thụ trong không trung đuổi theo. Nữ thần trí tuệ cũng vung đôi quang dực, gấp rút đuổi theo phía sauLúc này, tại đông phương yếu đạo, Thần Nam đang gặp rắc rối lớn. Thông đạo hỗn độn chừng trăm trượng trong hư không đang toả quang hoa lấp lánh.Bên dưới, tiếng kêu thét vang trời. Đỉnh núi cao tận chân mây đã bị phá nát, mấy ngọn núi gần đó cũng sớm đổ sụp, vô số thiên sứ rơi xuống, lông vũ cháy đen nhuốm máu bay đầy không trung.

Thiên sứ quá đông, các thiên sứ trấn tại các yếu đạo khác nghe tin liền kéo hết tới đây. Làm Thần Nam bị bao vây trong quân đoàn thiên sứ vô tận,giết mãi không hết! Thần Nam tay cầm Lôi Thần chuỳ giết đến mức hai mắt đỏ ngầu, toàn thân nhuộm máu. Lúc này Lôi Thần chuỳ đã trở thành một hung khí tuyệt thế.Nó không chỉ phát ra từng đạo thiểm điện cực lớn, làm cho đám thiên sứ không ngừng tử vong rơi xuống, mà đã trở thành 1 hung khí chiến đấucận thân Đại thiên thần lôi do Lôi Thần chuỳ phát ra, dù cho mỗi đòn đều có thể tiêu diệt một đám thiên sứ, nhưng vẫn còn rất nhiều thiên sứ xông tới bêncạnh, lúc này Lôi Thần chuỳ liền trở thành vũ khí nguyên thuỷ. Thần chuỳ to bằng một căn phòng, được Thần Nam huy động, không ngừng đập vào tấm thân máu thịt của các thiên sứ, thịt nát xương tan, óc bắntung tóe, máu tươi bay bay Thần Nam tắm máu liều mạng, máu tươi nhuộm đỏ cả người hắn.Cho dù thiên sứ 4 cánh xông lên, hắn không chút sợ hãi, dù là đánh giáp lá cà thì hắn cũng không sợ, nhưng hắn tuyệt đối không để thiên sứ 6 cánh xông lại gần, đại thiên thần lôi là để chuẩn bị cho bọn chúng.Lúc này Tử kim thần long, Long bảo bảo, Tiểu phượng hoàng đều bị thương không nhẹ, bọn chúng được Thần Nam thu vào nội thiên địa, nhưng cửa ra vào nội thiên địa vẫn mở, lơ lửng trên đầu Thần Nam.Tử kim thần long, Long bảo bảo, Tiểu phượng hoàng không ngừng ném ma lôi và tử kim thần hoả ra ngoài, hiệp trợ Thần Nam tác chiến. Nhưng mà, đại quân thiên sứ không sợ chết, lôi thanh cuồn cuộn, thần hoả rừng rực cũng không ngăn được bọn chúng điên cuồng xông tới, thi thểcháy đen không ngừng rơi xuống, lông vũ nhuốm máu bay khắp nơi, nhưng đám thiên sứ như sóng biển, từng đợt từng đợt tràn tới giết mãi khônghết. Thiên giới trong mắt nhân gian thiên giới là một thiên đường mộng ảo, nhưng thiên giới thực sự còn tàn khốc hơn nhân gian giới, đây là thế giớicường giả vi tôn, nhìn bề ngoài thì rất thần thánh yên bình, nhưng chỉ có những kẻ thực lực tuyệt đối mới có thể hưởng thụ. “Giết!”Thần Nam như huyết nhân tung hoành trong trời đất, tay phải là Lôi Thần chuỳ cực đại, tay trái là thánh đao sát khí vô tận, hắn liều mạng xông tới yếu đạo không gian.Xông qua đó là có thể gặp được Vũ Hinh, không xông qua được thì vĩnh viễn nằm lại nơi đây, trong thời khắc sinh tử này, giếtchóc là bản năng. Giết chóc là chân lí. Nếu muốn sống, chỉ còn cách không ngừng chém giết địch nhân. Chương 175: Chiến hồn chưa tan Huyết hoa ngập trời, toát ra một vẻ đẹp thê lương, huyết sắc diễm lệ nhuộm đỏ trời cao, màn sương máu vô tận bao phủ khắp núi đồi, ngay ở trước con đường thông đến đông phương, một trường đồ sát đang diễn ra!Những đỉnh núi sụp lở, bầu trời đỏ máu, thân thể thiên sứ phủ đầy những sườn núi Những âm thanh chết chóc vẫn vang lên không ngớt, tiếng lôi điện vẫn chưa ngừng, thiên sứ đại quân vẫn còn đang vây công Thần Nam, hai bênđang ở vào thế không chết không dừng tay, trừ phi một bên vĩnh viễn ngã xuống, nếu không thì cuộc chiến đấu này sẽ không bao giờ có kết thúc. Thần Nam cuối cùng cũng bị thương nặng, một cao giai thiên sứ sáu cánh thành công đột phá tầng phòng ngự của Lôi Thần chùy, kiếm trong taytrực tiếp cắm vào sườn trái của Thần Nam, tuy bị thương nặng, nhưng trong lúc khẩn cấp, Thần Nam cũng một đao chém bay đầu thiên sứ đó. Cao Giai thiên sứ xông lên làm tiên phong, thiên sứ bốn cánh điên cuồng lao tới, đại đa số thiên sứ chớp lấy cơ hội hiếm có này, điên cuồng laotới. Tình thế hung hiểm, Tử kim thần long, Tiểu phượng hoàng, Long bảo bảo điên cuồng ném ma lôi cùng tử kim thần hỏa oanh tạc vô số những thiênsứ liều mạng. Lúc này, chợt một tiếng rống dài từ phương xa vọng tới, một vùng lôi quang chói mắt tự chân trời vọt đến.Đại quân thiên sứ đang vây công Thần Nam đều xuất hiện thần thái kinh sợ, lập tức ngừng công kích, tập trung về tại cửa thông đạo, quan sát phía xa.Thần Nam lợi dụng cơ hội hiếm có này, thở dài một tiếng, đồng thời nhanh chóng vận chuyển huyền công để chữa thương thế. Trong người đau đớn vô cùng, nhưng bây giờ chỉ có thể liều mạng, hắn biết cường địch mạnh nhất đang đến, sống hay chết sẽ biết nhanh thôi.Một đạo tử kim lôi quang, một đạo lục sắc thần quang và một đạo ngân sắc thần quang giao tranh quyết liệt, chớp mắt đã đánh tới trước mắt. Lúc này, Trí tuệ nữ thần Nhã Ti, cùng Sinh mệnh nữ thần Trân Ny đang cùng Lôi Thần bất phân thắng bại.Nữ thần trí tuệ nổi tiếng về mưu lược trên thiên giới, tuy nhiên giờ phút này đối mặt với lực lượng tuyệt đối này, nàng cũng chỉ có thể vận dụng thần lực, huy động trí tuệ thần tượng của mình mà thôi.Sinh mệnh nữ thần đối với Lôi Thần có cừu hận không thể hóa giải, hiện đang huy động sinh mệnh chi thụ hóa giải uy lực của lôi điện, đồng thời huy động ma pháp thần trượng, phát ra thần cấp cấm chú ma pháp.Lôi Thần một địch hai, mặc dù có chút hạ phong nhưng như vậy cũng đủ để nói lên sự cường hãn của y. Chỉ dùng sức một người mà đối kháng với hai đại chủ thần của thiên giới đủ để nói rõ rằng chiến lực của y rất là mạnh!Tử kim thần long bi quan nói: “Đáng ghét, chết chắc rồi! Không cần đoán cũng biết kia là lão thất phu Lôi Thần, xong rồi xong rồi, Lôi Thần đâu dễ bỏ qua thế, cuối cùng cũng đánh giết đến nơi rồiTiểu phượng hoàng cũng chớp chớp đôi mắt nói: “Thần tình yêu ơi, thật là một kẻ cường mãnh. Sinh mệnh nữ thần cùng một nữ thần không biết tên kia hai đánh một mà cũng không thể nào thắng được y”.Long bảo bảo lẩm bẩm:”Quang minh đại thần côn tại thượng, vị nữ thần được bao phủ trong vầng hào quang ngân sắc kia, nhìn rất giống tượng Trí tuệ nữ thần ở nhân gian giới”.“Phụt” Thần Nam đang trọng thương nghe thấy câu đó, lập tức phun ra một ngụm máu tươi.Thật là đêm lạnh chăn thô lại gặp mưa rào, cướp sào huyệt Lôi Thần, trộm thần thụ của Sinh mệnh nữ thần, phá vỡ triệu hoán trận của Trí tuệ nữthần, ba chủ thần mà bọn hắn đắc tội đều đã đuổi tới, cho dù bọn họ đang đánh nhau chí chết, nhưung cuối cùng có lẽ đều sẽ quay sang tính sổ với hắn.“Grào….tiểu tử, bình tĩnh đi. Cùng lắm là chúng ta chuyển thế tái chiến, hai mươi năm sau lại có một con rồng tốt”.Mặc dù đến lúc sống chết, Tử kim thần long vẫn một vẻ phóng đãng bất cần Sinh mệnh nữ thần cùng Trí tuệ nữ thần đại chiến Lôi Thần, những vùng núi non xung quanh gặp phải sự hủy diệt khủng khiếp. Những ngọn núi caohàng ngàn mét trước mặt chủ thần, chỉ giống như một tờ giấy mà thôiMột thần cấp cấm chú ma pháp, một tòa đại sơn lập tức sụp đổ, hóa thành cát bụi. Một đạo kinh thiên điện lôi lập tức hủy diệt cả một dãy núi, thật lực của chủ thần khủng khiếp đến mức khó dò, thế gian thương sinh trong mắt bọn họ chỉ yếu ớt như là sâu kiến mà thôiNhã Ti cùng Trân Ny hai người đại chiến Lôi Thần, nhưng không thể nhanh chóng hạ được y, bọn họ thật bó tay. Nhưng cả hai đều hiểu, vì “đạinhân vật” phía sau Thần Nam, nhất định phải cho Thần Nam một món nợ ân tình Đương nhiên, nếu như trong trường hợp bọn họ tận lực bảo hộ Thần Nam, Thần Nam vẫn chết dưới tay Lôi Thần, hiệu quả cũng sẽ không tồi, ítnhất cũng lập tức làm cho đại nhân vật đó tức giận đánh lên thiên giới, đại chiến Lôi Thần.Lôi Thần sớm đã mệt mỏi, mặc dù y chiến lực cường tuyệt, nhưng đối mặt với hai chủ thần, với tu vi hiện tại của y, vẫn không thể nắm chắc phần thắng. Bốn tên giun dế cướp nhà y, làm y mất mặt đang ở phía trước, Lôi Thần hai mắt như muốn phun lửa.Y tìm một cơ hội, phá toái không gian, phá vỡ một tòa đại sơn, thoát ra khỏi phạm vi công kích của hai nữ thần, cưỡi lên lôi quang, điên cuồng laovề phía bọn Thần Nam. “Xong rồi, thật sự phải chết ở nơi này” Thần Nam thở dài, vung Lôi Thần chùy chuẩn bị nghênh đón

Bất quá hai vị nữ thần đâu để Thần Nam chết một cách đơn giản dưới tay Lôi Thần như vậy, Trí tuệ nữ thần nhẹ niệm chú ngữ, không trung truyềnlại những trận dao động kịch liệt.Lôi Thần còn cách Thần Nam mười trượng, không gian phá toái, bọn Thần Nam biến mất, sau đó xuất hiện trên một ngọn núi phía xa “Không gian ma pháp” Thần Nam vừa thoát khỏi cảnh thập tử nhất sinh, kinh ngạc kêu lên.Long bảo bảo lẩm bẩm nói: “Vì sao không đưa chúng ta thẳng vào đông phương yếu đạo vậy?”.Lôi Thần thất bại, tức giận gầm lên như sấm. Trí tuệ nữ thần cười nhẹ nói: “Năm đó tinh túy của Thời không chi thần, ta chỉ hiểu được một chút bên ngoài. Ta không dám chắc mỗi lần di chuyển,đều có thể xác định chính xác điểm đến được.”Quả nhiên, khi Lôi Thần lại lao về phía bọn Thần Nam, không gian ma pháp của Trí tuệ nữ thần mất linh, mắt nhìn bọn Thần Nam chuẩn bị bị Lôi Thần tiêu diệt, Sinh mệnh nữ thần nhanh chóng lao tới, bất kể hậu quả cùng Lôi Thần ngạnh tiếp một chiêu.Sinh mệnh thần thụ lao tới ngăn cản một đạo cự đại thiểm điện do Lôi Thần phát ra, năng lượng bắn tung tóe khiến một tòa đại sơn bên cạnh lậptức vỡ nát, Sinh mệnh nữ thần sắc mặt trắng bệch. Bọn Thần Nam tuy phát hiện có chút không ổn, nhưng không nghĩ là hai nữ thần đang dở trò, lúc này bọn hắn chỉ có thể thầm than Lôi Thần quá biếnthái, quá mệnh“Bây giờ, bọn giun dế đê tiện các ngươi chết đi” Lôi Thần tức giận gầm lên Thần Nam bất lực, vung Lôi Thần chùy nghênh đón, đồng thời Tử kim thần long huy động Lôi Thần kiếm, Long bảo bảo, Tiểu phượng hoàng gõmạnh trống Lôi Thần. Đó đều là những bảo vật của Lôi Thần điện, bây giờ chỉ những thứ này mới cứu vãn được tính mệnh của bọn chúngSinh mệnh nữ thần cùng Trí tuệ nữ thần không thể đứng nhìn bọn hắn gặp nạn như vậy, cùng nhau lao lên, nhưng lần này dường như đã chậm một chút, mặc dù ngăn cản được đại bộ phận lực lượng của Lôi Thần, nhưng vẫn còn một bộ phận lôi điện đánh về hướng bọn Thần Nam.Lôi Thần chùy, Lôi Thần kiếm, trống Lôi Thần khó có thể ngăn cản, nhưng lúc này, trên người Tử kim thần long, Tiểu phượng hoàng, Long bảo bảophát ra một trận cường quang, trong lúc quan trọng ngăn cản lôi quang hung mãnh, cứu vãn tính mệnh của bọn Thần Nam. “Đáng chết, thì ra là sinh mệnh lễ tán” Lôi Thần tức giận gầm lên, đồng thời hung hãn nhìn về phía Trân Ny.“Ngợi ca Sinh mệnh nữ thần” ba con thần thú đồng thanh cầu nguyệnLúc đầu Trân Ny muốn lợi dụng bọn họ, khi ở Sinh mệnh thần điện đã thực hiện sinh mệnh lễ tán trên người ba con thần thú, đến lúc quan trọng đã phát huy tác dụng bảo mệnh.Lôi Thần cuồng bạo gầm lên: “Bọn giun dế đê tiện kia, bây giờ xem các ngươi làm sao tránh được cái chết”.“Long đại gia ta là rồng, sĩ khả sát bất khả nhục, ngươi cứ mở miệng ra là giun dế này kia, ta thấy chính ngươi mới là một con giun xấu xí”. “Giun dế chỉ là giun dế, trong mắt ta, các ngươi đến phế thải cũng không bằng” Lôi Thần trong mắt tràn ngập khinh miệt, hiện giờ y không cần vộixuất thủ, y đã nhìn thấy hai nữ thần sẽ không vì bọn này mà thực sự liều mạng với y.“Nghĩ người khác là giun dế thì ngươi cũng chỉ là giun dế mà thôi” Thần Nam ho ra một ngụm máu, không nhịn được cất tiếng chửi. “Đồ giun dế! Đồ giun dế” Tiểu phượng hoàng học rất nhanh.“Đúng, lão thất phu đó chỉ là một con giun xấu xí mà thôi” Tử kim thần long lớn tiếng mắng.Lôi Thần lạnh lùng nói: “Bon giun bốn chân kia, ta ghét nhất là ngươi, bởi vì ngươi rất giống với mấy tên khốn ở phương đông, ta đã từng thề, chỉ cần nhìn thấy bọn giun dế bốn chân đông phương nhà người, nhất định giết chết không tha”.“Phì, thì ra ngươi là đại cừu nhân của long tộc ta”. Con rồng du côn chửi bới: “Có bổn sự thì đến đông phuơng long tộc của ta quyết chiến với các vịtiền bối, ngươi làm khó bọn ta, thật là mất mặt, đúng là bản sắc của bọn giun dế đê tiện”. “Hừm, bọn giun dế bốn chân đó đáng là gì, ta đã sớm tiêu diệt bọn đó, trong mắt ta, bọn giun dế các ngươi chẳng có chút uy hiếp nào.“Grào.”“Thần nói, ngươi là đồ khốn khiếp.” Tử kim thần long cùng Long bảo bảo đồng thời đại nộ, bất qua khi bọn chúng chưa kịp lao lên. Từ phía xa, một dãy núi màu xanh đột ngột dichuyển, phát ra một tiếng long ngâm nhức óc, hóa thành một đạo thanh quang lao tới.“Bùng” Dãy núi màu xanh di động, Lôi Thần lập tức bị đánh văng ra ngàn trượng, miệng rỉ máu tươi.“Cái gì, làm sao có thể” Lôi Thần tràn đầy nghi vấn, vô cùng kinh ngạc nhìn dãy núi màu xanh giữa không trung.Bất quá, y chỉ nhìn thấy bóng của nó, cả dãy núi nặng nề đã lao tới. “Bùng”Lôi Thần trực tiếp bị đánh văng vào một ngọn núi, sau đó ngọn núi sụp đổ, Lôi Thần lại bị đánh rơi thẳng xuống đất.“Thần ơi!” Long bảo bảo kinh ngạc kêu lên “Long tộc tiền bối, trời ạ, thật là sung sướng” Tử kim thần long vô cùng phấn chấn, vận lực quan sát, chỉ là dãy núi đó di chuyển quá nhanh, nó chỉnhìn thấy một bóng xanh khổng lồ, không ngừng đánh vào Lôi Thần.Sinh mệnh nữ thần Trân Ny kinh ngạc nói: “Chuyện gì vậy? Thật không tin nổi.” Trí tuệ nữ thần Nhã Ti suy nghĩ một lúc rồi nói: “Từ trước đến này, đông tây phương thiên giới từng diễn ra vô sô trường thần chiến quy mô lớn, đâychí là nơi giao nhau giữa đông tây phương thiên giới, có thể....” nói đến đây Nhã Ti có chút do dự”… có khả năng là một vị long tộc cường giảđông phương nào đó, viễn cổ chiến hồn cường đại chưa tan, vẫn ẩn ở nơi này…” “Trời ơi, thật là cho ta hưng phấn! Hôm nay long tộc tiền bối của ta ở đây, Lôi Thần ngươi đừng có cuồng vọng.”Tiểu thần côn cũng cải biến giọng điệu: “Long hoàng tại thượng, Long tộc tiền bối nhất định phải đánh cho Lôi lão thần côn thành con xú trùng”. Chương 176: Tìm kiếm Vũ Hinh “Thần tình yêu ơi” Tiểu phượng hoàng trợn tròn mắt, không ngừng cảm thán. Thần Nam cảm thấy thật khó tin, hắn đã nghe thấy phân tích của Trí tuệ nữ thần Nhã Tĩ, không ngờ lại có long tộc tiền bối cao thủ nằm xuống ở đây,thật là đáng kinh ngạc.Có thể tưởng tượng, trong quá khứ xa xưa, đông tây phương thiên giới đại chiến thảm liệt như thế nào, không ngờ lại có nhân vật ở đẳng cấp này ngã xuống, trải qua vô số năm tháng, nhưng chiến hồn vẫn chưa tan. Hơn nữa chỉ bằng sức mạnh của chiến hồn có thể áp đảo Lôi Thần. Nếu nhưvị tiền bối đó thể hiện thực lực năm xưa, thì không biết đó là sức mạnh khủng khiếp đến mức nào“Rút cục ngươi là ai” Lôi Thần phẫn nộ gầm lên, y nhanh chóng ổn định lại, nhanh chóng chiến đấu cùng dãy núi xanh. Kì thực, nói đến chiến đấu trực tiếp, phải nói là dãy núi xanh chiến đấu cùng lôi điện của Gia Lí Đức Lạp, điên cuồng giáng xuống.Lôi Thần vừa kinh vừa giận, tại thiên giới ít người có thể làm cho y khốn đốn như thế, dãy núi xanh trước mắt thật vô cùng tà dị, mặt dù to lớn,nhưng chuyển động lại nhanh như thiểm điện, lưu lại trên không từng đạo hư ảnh khổng lồ, cho đến tận bây giờ y vẫn chưa nhìn rõ được diện mạo của dãy núi đó.“Bùng”Lôi Thần lại bị đánh chui tọt xuống đất, y tức xì khói, bay vọt lên không, trong lúc hoảng loạn đâm gẫy một ngọn núi, trong, trong lúc đất đá bắn tung tóe, thật không dễ gì tạo ra khoảng cách được với dãy núi đó.“Ngươi rốt cục là ai?”. Lôi Thần lại gầm lên, y vô cùng không cam tâm, kẻ giao chiến với y thực lực cường đại như vậy, vậy mà đến lai lịch của đốiphương y cũng không biết “Hừm, trong mắt ngươi, ta chỉ là một con giun già đông thổ mà thôi, ta muốn xem kẻ coi người trong tộc ta chỉ là những con giun lợi hại đến nhưthế nào?’.Giọng nói vô cùng thương lão vang vọng khắp vùng núi rộng lớn đó, hiển lộ vẻ tang thương vô tận, đồng thời cũng phát ra một cỗ uy áp vô thượng trấn nhiếp lòng ngườiLinh hồn cường giả, chôn vùi vạn năm, một ngày tỉnh giấc, sức mạnh như xưa.Không nghi ngờ gì nữa, vị long tộc cường giả này đang dùng tinh thần dao động truyền âm, từ đó có thể thấy phong tư tuyệt thế ngạo thị chư thần của lão năm xưa“Thì ra là qủy hồn của con giun bốn chân, hôm nay ta muốn tịnh hóa hồn phách của ngươi, cho ngươi triệt để tan thành mây khói”. Lôi Thần gầm lên,chủ động lao về phía dãy núi xanh đó. Chỉ, mặc dù Lôi Thần hét to, nhưng khi vừa bay đến gần đã bị dãy núi xanh đó hất văng ra, hình ảnh khổng lồ của dãy núi đó, giống như một ngườikhổng lồ giẫm lên một con bọ ngựa, không ngừng đánh Lôi Thần chui thẳng vào trong đất.Lôi Thần cuối cùng cũng cảm thấy sợ hãi, cả đời y không phải chưa bao giờ gặp phải một đối thủ cường đại, nhưng một cường địch không thể nhìn thấu như vậy, y chưa từng gặp qua, không thể nào đoán được thực lực của đối phương.Tất cả thiên sứ của Lôi Thần điện trở về thần điện, các ngươi ở đây ta không thể nào phóng tay xuất chiêLôi Thần quát lớn, trong lòng đầy sợ hãi, y không muốn mất mặt với đám thủ hạ của mình, bị người ta đánh cho như thế thật là vô cùng mất mặt. Đại quân thiên sứ dầy đặc nhanh chóng rút đi.Bọn Thần Nam lập tức tiến vào hỗn độn thông đạo, nhưng mấy tên này không phải là cứ thế mà đi, mà đứng lại đó để xem dãy núi xanh khổng lồđó oanh tạp Lôi Thần như thế nào. Đột nhiên, tiếng nói già nua đó vang lên trong tâm trí bọn Thần Nam” Đi nhanh đi, tên Lôi Thần này phi thường cường đại, với trạng thái hiện giờcủa ta, căn bản vô pháp chiến thắng y, chỉ có thể dọa y một lúc mà thôi.Bọn Thần Nam nhìn nhau, phát hiện ra đây không phải là ảo giác. Nhưng lúc này, Lôi Thần đã triệt để sợ hãi, đối mặt với long hồn thâm sâu khó dò này, y nảy sinh một nỗi sợ. Cuối cùng thở dài một tiếng: “Nỗi nhụchôm nay, ngày sau tất báo”.Y là một kẻ nâng lên được cũng đặt xuống được, không thèm nhìn bọn Thần Nam, chỉ trừng mắt nhìn dãy núi xanh đó rồi dồn sức bay đi. Sinh mệnh nữ thần cùng Trí tuệ nữ thần quay sang nhìn nhau, sau đó cũng bay đi, biến mất cuối trời.“Các ngươi cũng đi đi”Giọng nói già nua lại vang lên trong tâm trí bọn Thần Nam. “Tiền bối…”Bọn Thần Nam muốn nói, nhưng nhanh chóng bị giọng nói đó cắt ngang“Không cần nói nhiều, nếu như không phải đối phương nhục mạ long tộc, ta cũng không quản đến sống chết của các ngươi. Các ngươi không cần để trong lòng, thiên giới cũng giống như nhân gian giới, những cường giả mạnh nhất của đông tây phương không được tự tiện tiến vào địa vực

của nhau. Lôi Thần sẽ không dễ gì vượt biên giết các ngươi, cho dù y có muốn động thủ, thì cũng sẽ tìm đến ta trước.”Từ đầu đến cuối, bọn Thần Nam cũng không nhìn thấy được diện mạo của dãy núi xanh đó, sau khi đại chiến Lôi Thần , lão liền nhập vào nhữngdãy núi vô tận bên dưới. Bất kể bọn Thần Nam hô hoán thế nào, cũng không có ai hồi đáp. Cuối cùng bọn hắn cúi đầu trước dãy núi một lần, rồi men theo hỗn độn thông đạo tiến về đông phương thiên giới.Không gian thông đạo này dường như không có kết thúc, bọn Thần Nam phi hành nửa ngày, mới đến được lối ra thông đạo.“Đại thần côn tại thượng, cuối cùng cũng ra rồi”. Tiểu long là kẻ đầu tiên bay ra Ba tên phía sau cũng vô cùng hưng phấn, cuối cùng cũng an toàn tiến vào đông phương thiên giới rồiĐông thổ thiên giới rộng lớn đẹp như tranh vẽ, tiên khí lan tỏa, cảnh sắc sông núi mỹ lệ vô cùng, thật giống như là tiên cảnh.Đông thổ thiên giới cũng có rất nhiều thành thị của phàm nhân, nhưng đối với đông thổ rộng lớn vô cùng này mà nói, những thành thị này giống như những chấm đỏ giữa một vùng xanh mênh mông.Nhiều nhất vẫn là những sông núi, động thiên phúc địa, những khu vực là nhân loại khai phát, không chiếm đến 5% cả thiên giới, còn các nơi khácđều là những vùng đất bí ẩn. Tây phương chủ thần thích xây dựng thần điện, trong tất cả các thành thị nhân loại đều có thần điện, chỉ muốn tất cả nhân loại đều là tín đồ của bọnhọ. Còn đông phương tu giả khác hẳn so với tây phương chủ thần. Đại đa số tu giả không nguyện nhập thế, bọn họ thích xây dựng nơi tu luyện củamình ở những đỉnh núi phong cảnh đẹp đẽ, hoặc những động phủ tràn đầy linh khí. Trên đường về phương đông, bọn Thần Nam phát hiện trên rất nhiều đình núi giống như tiên cảnh, đều có quần thể kiến trúc quỳnh lâu ngọc vũ, ẩntrong những đám mây lành, thật làm người ta hâm mộ.Long bảo bảo nhỏ giọng nói: “Đại thần côn tại thượng! Hay là chúng ta cũng chiếm lấy một ngọn linh sơn, đem tất cả Lôi Thần điện bày ra, mở một tiên môn, thu nhận đệ tử, thành giáo tổ một phái, cảm giác chắc sẽ không tệ”.Trong lúc nói chuyện, cả bọn bay qua một vùng bình nguyên rậm rạp, tiến vào một vùng núi non bất tậnĐúng lúc này, một trận cương phong kịch liệt thổi quan, một con cự điểu dài ba mươi trượng lao thẳng về bọn họ. Đôi cánh khổng lồ che nửa bầu trời, phủ bóng lên bọn Thần Nam, thiết trảo sắc bén cự đại hung hãn nhắm thẳng vào bọn họ.“Thần tình yêu ơi, con chim thật lớn” Tiểu phượng hoàng kinh ngạc kêu lên“Bụp” Con rồng du côn há hốc mồm, chân tay run rẩy, suýt nữa rơi xuống. Tiểu phượng hoàng ồn ào dương đôi mắt ngây thơ lên nhìn lão.Thiên giới gặp phải những con chim hung dữ thế này cũng không phải hiếm, danh sơn đại hà không chỉ có nhân loại tu luyện giả, mà còn có rấtnhiều loại thú cũng tu luyện. Thần Nam trực tiếp khai mở nội thiên địa, lấy ra một quả ma lôi, ném về phía con cự điểu đó.“Oành”“Một vùng lôi quang rực rỡ lóe lên, trên cao lông chim lả tả, lông lá trên người cự điểu bị đánh bay mất bảy tám phần, phần còn lại dựng ngược lên, bốc lên từng đám khói.“Thượng tiên tha mạng, tiểu yêu có mắt không biết thái sơn…”Cự điểu hô vang, đập đập đôi cánh tơi tả, hạ xuống phía dưới. Thần Nam vốn không định giết nó, thấy nó có thể nói được tiếng người, có thể hỏi thăm được tin tức gì đó. Hắn lập tức khai mở nội thiên địa, thucon chim bị lôi điện đánh cho đờ ra đó vào.Thấy Thần Nam có đại pháp lực như vậy, cự điểu càng sợ hãi, không ngừng đập đầu xuống đất cầu xin: “Thượng tiên tha mạng.” “Vì sao ngươi muốn tấn công bọn ta”“Tiểu yêu nghĩ thượng tiên là đệ tử của các đại phái vừa xuất sơn, bọn họ thương đến đây tìm kiếm linh cầm dị thú, cường hành thu phục, làm nô lệcho bọn họ” “Con chim hỗn hào kia, Long đại gia bọn ta nhìn giống như lũ để tử đó sao? Bọn ta phong tư tuyệt thế, không ngờ bị ngươi coi như mấy con mèoba chân, thật là tội không thể tha.”Bị Tử kim thần long dọa vậy, cự điểu không ngừng đập đầu xuống đất. Tiểu phượng hoàng ngây thơ bay đến trên đầ cự điển an ủi: “Y chỉ dọa ngươi thôi, đừng sợ.”Cự điểu run rẩy, sau đó uỵch một tiếng, ngất ra đất.“Sao thế?” Tiểu phượng hoàng không hiểu hỏi. “Bị ngươi dọa chứ sao, mau quay lại đây, nếu không nó sẽ bị ngươi dọa chết mất”. Thần Nam nói xong kéo Tiểu phượng hoàng lại.Con chim bình thường gặp phải hoàng giả của tộc mình, làm sao mà không hoảng sợ cho đượcThần Nam nói: “Đứng dậy đi, đừng có giả chết nữa. Chỉ cần ngươi thành thật trả lời câu hỏi của ta, ta tuyệt không động chạm đến tính mạng của ngươi.”“Thượng tiên cứ hỏi” Sau khi phát hiện trong cái tổ hợp kì quái này có cả phượng hoàng, cự điểu càng trở lên sợ hãi.“Ngươi đã bao giờ nghe đến tên Vô tình tiên tử chưa?” “Đương nhiên là đã nghe qua, đó thực sự là nhất đại thiên kiêu sánh ngang cùng Đạm Đài tiên tử trên thiên giới! Hai người đó được gọi là tuyệtđại song tiên, thiên giới gần như không ai không biết.”Nghe đến đây Thần Nam mỉm cười, người thiên giới đều biết, sợ gì hắn không tìm được Vũ Hinh. “Tốt, muốn ta tha mạng cho ngươi, rất đơn giản, chỉ cần ngươi đưa ta đến động phủ của Vô tình tiên tử là được”.Cự điểu liều mạng lắc đầu nói: “Thượng tiên ngài tha cho tôi đi, lẽ nào ngài vừa từ nhân gian giới phá toái hư không mà lên, làm sao mà đến mấycâu danh ngôn của thiên giới mà cũng không biết. Vô tình tiên tử vô cùng vô tình, ai chẳng biết. Không một kẻ nào dám lảng vảng xung quang động phủ của nàng, nếu không giết chết không tha. Vạn năm nay, không biét có bao nhiêu thần linh tràn đầy ngạo khí không phục tiến vào, kết quả khôngkẻ nào bước ra.”Thần Nam nhíu mày, thầm than “Vũ Hinh” này thật lãnh huyết vô tình, so với Vũ Hinh của vạn năm trước, bạch y như tuyết, thuần khiết như hài đồng thật vô cùng khác biệt, hai người này thật sự là một người ư.“Được rồi, ngươi không cần phải lo. Ta không cần ngươi phải tiếp cận Vô tình tiên tử, chỉ cần ngươi đưa bọn ta đến gần đó là được, chúng ta sẽtự tiến vào.” Chương 177: Nhất Đại Thiên Kiêu Đạm Đài hiện thân Cự điểu chở Thần Nam bọn bọ bay về hướng đông, mặc dù tốc độ không bằng Tử kim thần long và Long bảo bảo, nhưng cũng không kém bao nhiêu. Bay liên tục như vậy được hai ngày, nhưng vẫn chưa tới nơi, hỏi ra mới biết thì ra mới chỉ bay được có một phần ba lộ trình mà thôi, cóthể tưởng tượng được thiên giới rộng lớn cỡ nào. Ngày thứ ba, khi mặt trời vừa lên, qua một đêm nghỉ ngơi, bọn Thần Nam lại lên đường. Lúc bay ngang đại thảo nguyên, một mặt hồ rất lớn xuấthiện phía dưới, hồ nước bích lam trong như gương, soi rõ cảnh vật trên không. Nhưng chợt có vài nhân ảnh phá đi sự hài hòa này, những kẻ này chân đạp phi kiếm bay phía trên mặt hồ, không người dùng các loại pháp bảooanh kích hồ nước. Thần Nam nhìn thấy vậy ngạc nhiên, liền cho cự điểu ngừng lại, xem những kẻ này rốt cuộc muốn làm gì.Cự điểu tựa hồ biết ý nghĩ của Thần Nam liền lên tiếng giải đáp: “Những người này chính là những tu giả vừa mới xuất môn như tôi vừa nói. Bây giờ thiên giới xuất hiện một phong trào đú đởn, những tu luyện giả trẻ tuổi ganh nhau về thú cưỡi của mình, khiến cho thú tu không còn được yên ổnnữa. Không nghi ngờ gì, hiện giờ những kẻ này đang truy bắt thú tu trong hồ.” Tiểu phượng hoàng kinh ngạc nói: “Trời ạ, không ngờ trong hồ lại có một con rồng, mau xem!”Tử kim thần long trợn trừng mắt, Long bảo bảo cũng tập trung tinh thần quan sát bên dưới. Tử kim thần long trách mắng: “Phì.. trẻ con đừng nói lung tung, cái đó mà cũng là rồng à? Đó chỉ là một con giao long (thuồng luồng) mà thôi, hơnnữa con hắc giao màu đen kia ít có huyết thống của rồng, có bắn đại bác mấy tầm cũng không đến được với họ nhà rồng.” Long bảo bảo gật đầu nói: ”Tiểu bất điểm đừng có nói lung tung, phía dưới bất quá chỉ là một giao xà mà thôi.“Một đầu giao xà màu đen, dài chừng hai mươi trượng, bị một cự võng quang hoa lấp lánh bao phủ. Nó không ngừng lăn lộn trong hồ nhưng thủy chung không có cách nào chạy thoát, trong thoáng chốc đã bị bắt kéo lên bờ.Trên không, cự điểu tức giận bất bình nói: ”Chỉ biết đi bắt nạt những thú tu có thực lực kém, nếu có bản lãnh đi tìm đại yêu ma, hừ, đảm bảo các ngươi một chút da cũng chẳng còn.“Đúng là thỏ chết cáo khóc thương ... Cũng là thú tu nên nó có chút đồng cảm. Bọn Thần Nam mới vừa lên thiên giới, không muốn lắm chuyện, đang chuẩn bị tiếp tục lên đường. Song lúc này năm tên tu giả phía dưới đã pháthiện được bọn họ, trong đó hai người nhanh chóng cưỡi phi kiếm vọt tới. ”Thật là một con cự điểu thần dị!“ Một nữ tử trẻ tuổi xinh đẹp kêu lên.Nam tử trẻ tuổi bên cạnh thản nhiên cười nói: ”Nếu sư muội muốn, ta sẽ bắt tặng cho nàng."

“Huynh không thấy nó đã bị người khác thu phục rồi sao?”“Rất dễ xử lý, ta có thể cùng bọn họ thương lượng.” Nam tử trẻ tuổi tự tin nói. Hai người cách Thần Nam một khoảng cách nhất định, trang phục của bọn họ đều là trang phục tu đạo, thông qua nguyên khí dao động có thể thấyđược tu vị bọn họ đều trên lục giai. Nam tử ăn nói rất tự tin đó, từ xa tiến lại, ôm quyền hướng về Thần Nam nói: “Tại hạ Vương Tư Viễn, chính là truyền nhân đời thứ mười chín củaVương Chí chưởng môn, đại đệ tử dưới trướng Đạm Đài Tiên Tử. Xin hỏi huynh đài có thể nhường thần điểu này cho ta được không, ta nguyệnlấy thượng phẩm phi kiếm cùng ngươi trao đổi.” Vương Tư Viễn đem sư môn của mình khoe ra, nếu không phải là người ngu ngốc quá mức thì ai cũng biết ý tứ bên trong. Tuy nhiên cái này đốivới Thần Nam mà nói thì không có tác dụng gì. Tình huống bên trong rất phức tạp, Vương Tư Viễn có suy nghĩ nát óc cũng không rõ. “Xin lỗi, ta không muốn trao đổi.”Vương Tư Viễn nghe xong, mặt liền biến sắc, uy danh của Đạm Đài Tiên tử, tại thiên giới này không người nào mà không biết. Ngoại trừ một ít tiên tôn, thần chủ, ít có người có thể cùng tranh phong, đệ tử các phái tuyệt đại đa số đều cũng không muốn gây khó dễ với đệ tử Đạm Đài phái.“Nhưng mà ta rất muốn đổi!” Vương Tư Viễn hai mắt thần quang bức người. Con rồng du côn đã cầm tử kim song tiết đại bổng, nhưng Thần Nam ra hiệu cho nó không được manh động, hơn nữa còn để nó va Long bảo bảonấp sau cự điểu, không muốn hình dáng của thần long làm đối phương kinh hoàng. “Ta nói không đổi là không đổi!” Thần Nam như đinh chém sắt trả lời.Lúc này ba nam tử tu giả trên mặt đất, tựa hồ ý thức được có chút không ổn, nhanh chóng bay lên, trong nháy mắt chắn phía trước của cự điểu. Vương Tư Viễn lạnh lùng nói: “Con người của ta rất cố chấp, muốn cái gì thì nhất định phải có bằng được.”Thần Nam không nghĩ lại gặp được hậu bối truyền nhân của Đạm Đài Tuyền, chứng kiến bộ dạng bá đạo của Vương Tư Viễn, hắn cười lạnh nói: “Vậy ta muốn xem ngươi đoạt được bằng cách nào?”Vương Tư Viễn lấy ra một thanh phi kiếm, lạnh lùng nói: “Thần điểu lưu lại, phi kiếm lấy đi, ta không muốn nhắc lại!” Dứt lời ném phi kiếm về phía Thần Nam.Thần Nam cước đạp hư không, như đi trên đất, từ lưng cự điểu bước lên mấy bước, tay trái dùng hai ngón tay gắp lấy thanh phi kiếm đó, khẽ siết một cái, một tiếng “rắc” trong trẻo vang lên, phi kiếm liền bị gãy làm đôi.“Đây là thượng phẩm phi kiếm theo lời ngươi nói sao? Đem cái thanh sắt rỉ sét này ra cưỡng bức trao đổi, truyền nhân hậu bối của Đạm Đài tiên tử không phải là bá đạo quá mức sao?”Vương Tư Viễn biết đã đụng phải thú dữ, phi kiếm nọ mặc dù chỉ là trung phẩm, nhưng người bình thường cũng khó làm gãy. “Lên, chúng ta cùng nhau động thủ!”Hiển nhiên, tên này làm việc rất quyết đoán, biết đã đắc tội với Thần Nam, liền muốn tiên hạ thủ vi cường. Một đạo thần quang hướng Thần Nam bổ tới, cùng lúc đó ba tên kia cũng phát ra phi kiếm chém về phía Thần Nam.Bốn đạo kiếm quang phát ra kiếm mang đầy trời, bao phủ lấy Thần Nam. Chỉ là, kiếm quang ngập trời chỉ tồn tại được vài giây, từ bên trong truyền ra những âm thanh trong trẻo của tiếng kim loại bị bẻ gãy. Thần Namchụp lấy bốn thanh phi kiếm, chấn gãy thành hơn mười đoạn, đây là sự nhiếp phục tuyệt đối. Hắn lạnh lùng thốt: “Còn bản lĩnh gì thì sử hết ra đi.” “Ngươi...” Bốn kẻ miệng rỉ máu tươi, mất đi liên hệ với phi kiếm, bọn họ bị phản đòn nhất định, bị nội thương không nhẹ.Thần Nam lạnh lùng quát: “Cút!” Bốn kẻ vội vàng hạ xuống mặt đất, cách đó không xa, nữ tử kia cũng bay xuống theo.Với tu vi hiện tại của Thần Nam, mấy kẻ này đâu phải là đối thủ của hắn, hắn muốn thu thập thêm tin tức, cho nên mới giáo huấn bọn chúng một trận. Bây giờ hắn đã biết đệ tử của Đạm Đài Tuyền tại thiên giới rất đông đảo, hơn nữa thế lực rất lớn, nếu không môn hạ đệ tử đâu có khả nănghoành hành như vậy, tương lai nếu cùng Đạm Đài Tuyền đối địch, hậu quả đáng sợ phi thường. Trãi qua một đoạn tao ngộ, Thần Nam có nghi vấn, mấy kẻ hắn vừa gặp, nhìn bất quá chỉ khoảng hai mươi mấy tuổi thôi, nhưng tu vi không ngờđều đã đạt được lục giai. Ở nhân gian giới mà nói, thật là hết sức khoa trương. Nhưng vấn đề này rất nhanh được cự điểu giải đáp.Thiên giới cùng nhân gian giới rất là khác biệt, lục giai ở đây không được tính là cao thủ, những cũng không phải ai cũng dễ dàng đạt được. Nói một cách khác là tu vi thì dựa theo năm tháng tu luyện.Trong nhiều đại phái, mặc dù “đệ tử bên ngoài” rất nhiều, nhưng “đệ tử chân truyền ” thường không đông, tu vi chưa đạt tới lục giai thì không cho phép xuất sơn.Bọn Vương Tư Viễn thuộc về số lượng “đệ tửchân truyền ” ít ỏi, về phần tuổi tác của bọn họ, dựa theo lời của cự điểu, thật làm Thần Nam nhảy dựng lên, không ngờ bọn họ đều đã hơn trăm tuổi!Đương nhiên trong đó có ẩn tình khác, “chân truyền đệ tử” của thiên giới đại phái, phương pháp tu luyện hoàn toàn không giống với nhân gian giới. Khi tu vi của bọn họ đạt tới một cảnh giới nhất định nào đó, thì sẽ được cao thủ của sư môn truyền cho một bộ phận chân nguyên, sau đó đem bọnhọ phong ấn lại, mặc cho bộ phận chân nguyên đó tự động vận chuyển, đến lúc thành công đưa tu vi bọn họ đạt đến lĩnh vực lục giai. Cho nên mặc dù là hơn trăm tuổi, nhưng tâm tính của bọn họ bất quá mới như là hai mươi mấy tuổi thôi, bởi vì phần lớn thời gian bọn họ bị phongấn không có chút tư cảm, coi như ngủ vùi cả trăm năm. Cái này giống như là chín ép, giai đoạn ban đầu thiếu đi kinh nghiệm và cảm ngộ tương ứng, đến lúc xuất quan là lúc được trưởng bối nhập vàomột đoạn tinh thần lạc ấn. Điều này chủ yếu là bởi vì sự cạnh tranh giữa các thế lực lớn của thiên giới quá khốc liệt. Tất cả các môn phái đều không thể không sử dụngnhững thủ đoạn phi thường. Đương nhiên tư chất của ”chân truyền đệ tử“ của được yêu cầu rất hà khắc, ngàn người tuyển một, nếu không ”nhântạo cao thủ” phải nhan nhản khắp nơi? Lại qua thêm hai ngày, cự điểu đưa bọn Thần Nam bay vào một vùng tiên cảnh đẹp như trong mộng ảo, ở đây tiên khí say người, núi xanh độngbiếc, thác đổ lưng trời, hạc bay vượn múa, trên mỗi ngọn núi đều là những phiến quỳnh lâu ngọc vũ, đẹp như tranh vẽ, mê đắm lòng người. Tiểu phượng hoàng nhìn đến xuất thần nói: “Tiên cảnh thật là đẹp đẽ!”Cự điểu nói: “Nơi này là tiên phủ của Đạm Đài Tiên Tử.” “Cái gì, sao lại đến nơi này?” Thần Nam kinh hãi.Nhìn “thượng tiên” kích động như thế, cự điểu hoảng sợ nói: “Muốn đi đến Vô tình giới của Vô tình tiên tử, tất phải đi qua nơi này.” “À, ra thế.” Thần Nam gật đầu.Mỗi khi nhớ tới Đạm Đài Tuyền, trong lòng Thần Nam liền có cảm giác mất mát. Bây giờ đối phương chính là tiên chủ một phương thiên giới, còn hắn mới chỉ miễn cưỡng là một tiên nhân mà thôi. Vạn năm trước, bọn họ cùng xuất phát một điểm, nhưng vạn năm sau bọn họ đã có cách biệtthật lớn.

Thần Nam vẫn không hiểu được vì sao vạn năm trước Đạm Đài Tuyền lại đối phó với hắn, mặc dù tại Côn Lôn huyền giới nhận được tinh thần lạcấn của cha hắn lưu lại, biết được công lực tụt hậu của hắn tựa hồ không có quan hệ trực tiếp với Đạm Đài Tuyền, nhưng nàng dường như cũng cóliên quan gì đó. “Đạm Đài, năm đó vì sao nàng lại đối với ta như thế?” Thần Nam trong lòng có chút đau khổ, dù sao Đạm Đài Tuyền cũng là người con gái đầutiên mà hắn thích. Thần Nam tâm thần hoảng hốt, đột nhiên phát hiện ra có chút không ổn, hắn cảm giác chung quanh tựa hồ có nhiều người không ngừng bay đi baylại. “Ồ, làm sao đột nhiên có nhiều người đến như vậy?”Tại vùng tiên cảnh này, tu giả không ngừng qua lại, bất kể là tại quỳnh lâu ngọc vũ trên đỉnh núi, hoặc là trên các thác nước, tựa hồ đều có bóng người chớp động, càng ngày càng nhiều tu giả hướng về tiên cảnh này.“Tôi biết rồi, hôm nay là ngày đặc biệt, trăm năm một lần Đạm Đài tiên tử lại hiện thân giảng đạo thuyết pháp, bất kể là truyền nhân của Đạm Đài phái hay không đều có thể đến nghe tiên tử giảng ngộ chân đế. Không nghĩ tới hôm nay chúng ta may mắn như vậy, không ngờ lại gặp được thịnhhội này, tôi lại vì đưa các thượng tiên đi mà bỏ lỡ mất duyên ngộ này ....” Nói đến đây, cự điểu lộ ra vẻ mặt cầu xin.“Được rồi, chúng ta nghe tiên tử giảng Diệu Đế xong rồi đi.” Thần Nam đáp ứng cự điểu. Đúng lúc này, tiên nhạc vang lên, một đám mây lành từ phía xa theo gió bay đến, phía trên là một toà quỳnh lâu ngọc vũ, một bạch y tiên tử lặng lẽđứng trên mây... Chương 178: Tình cũ khó quên Hôm nay, trong Đạm Đài tiên cảnh tập trung vô số người. Có cả nhân tu và thú tu, khắp nơi trong thánh cảnh đều là nhân ảnh, không ai rõ rút cục là có bao nhiêu người.Tiên cảnh bình thường yên bình tĩnh lặng giờ đầu người lúc nhúc, thịnh hội trăm năm mới có 1 lần rất khó gặp này, có vô số người tham gia hơn chục lần. Đạm Đài tiên tử lĩnh ngộ chân đế, đối với tu giả mà nói thực sự là côi bảo. Mỗi lần giảng đạo luận pháp, đều tập trung vô số cường giả. Nhưng tiên cảnh sôi nổi ồn ào, sau khi tiên nhạc vang lên, cuối cùng cũng yên tĩnh trở lại. Các tu giả hướng con mắt ngưỡng mộ về phía toà quỳnhlâu ngọc vũ trên không trung, dưới khí chất của tiên tử bạch y, mỗi người đều tự cảm thấy hổ thẹn cho tấm thân ô uế của mình. Dung nhan thanh lệ tuyệt luân, đôi mắt như nước mùa thu, làn da trắng như tuyết, suối tóc dài đen nhánh, dáng người thon thả gợi cảm. Đây thựcsự là 1 nữ tử đẹp như mộng như ảo, toàn thân phát ra 1 cỗ linh khí, trí tuệ trời đất dường như tập trung vào đây. Tư dung tuyệt đại này hàng ngàn năm qua đã truyền đi khắp thiên giới, Vô tình không hiện thân, còn ai có thể sánh cùng? Đây là quan điểm chungcủa tất cả mọi người. “Quả thật là mai cốt cách, ngọc tinh thần, trải qua bao nhiêu năm tháng, không ngờ chẳng hề lưu lại một dấu vết nào trên thân thể nàng ta. Tài nữnăm xưa như một ngôi sao sáng bay qua bầu trời Tiên Ảo đại lục, không ngờ lại chẳng hề có chút thay đổi nào, vẻ đẹp, trí thông minh vẫn như xưa…” Thần Nam nhủ thầm, âm thanh nhỏ đến mức không thể nghe thấy. Trong Đạm Đài tiên cảnh, thú tu vô số, những kẻ có thân hình to lớn như cự điểu nhiều không đếm xuể, Thần Nam không lo lắng đứng cùng nó sẽgây chú ý với Đạm Đài Tuyền. Tử kim thần long thở dài: “Thật là 1 tuyệt đại giai nhân, giờ phút này ta thật muốn vứt bỏ thân thể thần long để làm người.” Con rồng du côn than lênnhững lời tự đáy lòng, tuyệt đối không phải là những lời nói đùa. “A, nữ thần sắc đẹp tại thượng, ta và Đạm Đài Tuyền đồng tại!” Đôi mắt tiểu long sáng rực, chớp chớp. Tiểu phượng hoàng sớm đã ngây ngất, nhỏ giọng nói: “Đẹp quá, không ngờ trong thiên hạ lại có 1 nữ tử như vậy sao …” Thần Nam thở dài 1 tiếng, rời khỏi nơi đó. Hắn không có tâm trạng nào nghe Đạm Đài Tuyền giảng đạo luận pháp. Hiện giờ hắn tuyệt đối khôngthể giáp mặt với Đạm Đài Tuyền, hắn dùng tinh thần dao động nói với Tử kim thần long, sau khi thịnh hội tan, hãy tới chân núi cách đó 3 dặm tìmhắn. Âm thanh như tiếng trời của Đạm Đài tiên tử vang lên trong tiên cảnh, đám đông tu giả vừa nghe vừa không ngừng gật đầu, dường như mỗi ngườiđều có thu hoạch. “Không ngờ sau hàng vạn năm, ta lại có thể cùng nàng ta trùng phùng, chỉ là lúc này cho dù có đứng trước mặt nàng ta, e là nàng cũng sẽ khôngcòn nhận được ra ta, vạn năm bằng ngàn vạn kiếp luân hồi, trong cuộc đời đẹp đẽ dài lâu của nàng, ta bất quá chỉ như 1 cái chớp mắt mà thôi.” Thần Nam có chút cảm khái, hắn rời khỏi Đạm Đài tiên cảnh, một mình đứng dưới chân núi, nhìn về thánh cảnh yên bình phía xa. “Nếu nàng biết ta còn sống, hơn nữa đã lên tiên giới, nàng có giết chết ta không?” Thần Nam nghĩ tới điều này, trong lòng đột nhiên lạnh toát. “Khi thực lực còn chưa thể đối phó với nàng, dù nàng đã quên ta hay chưa thì cũng tuyệt đối không để bị nàng phát hiện, nếu không ta có thể chếtmà chẳng có chỗ chôn.” Nơi này, tuy đã cách xa Đạm Đài tiên cảnh, nhưng vẫn có hoa thơm chim hót, dòng suối xanh biếc chảy qua chân núi, róc rách hoan ca. Thần Nam ngồi lặng im hồi lâu, hắn đang nghĩ xem làm thế nào để mạnh lên, để sau này có thể đối phó với Đạm Đài Tuyền, nhưng nghĩ tới nghĩ lui,vẫn chẳng có biện pháp gì. Một vạn năm khổ luyện, 1 vạn năm cách biệt, rút cục Đạm Đài Tuyền mạnh tới cỡ nào, hắn không đoán được. Đúng lúc này, một giọng nam tử như có từ tính vang lên phía sau Thần Nam: “Huynh đài sao lại ngồi 1 mình ở đây? Không đi nghe thiên đạo đạipháp sao?” Thần Nam quay đầu nhìn, thấy 1 nam tử chân trần, mặt nở nụ cười xán lạn, đang men theo suối đi ngược lên.

Nam tử này trông như mới hơn hai mươi tuổi, mái tóc đen dài như dòng thác thả xuống một cách tự nhiên. Mặc dù chân trần, nhưng nhìn rất hài hoà tự nhiên, bạch y như tuyết, khí chất toả ra có phần giống với Đạm Đài Tuyền, phong tư tuyệt thế, nếu nhưđứng cùng Đạm Đài Tuyền, thì thực giống như 1 đôi người ngọc. Thần Nam nhẹ nhàng cười nói: “Lần này đến, trong tâm có chút loạn, e rằng khó mà ngộ được điều gì, cho nên không tới nghe diệu âm của tiên tử,không biết tại sao huynh đài đây cũng không tới nghe Đạm Đài tiên tử giảng đạo luận pháp?” “À …” Nam tử thanh niên cười nhẹ, nói: “Ta tư chất ngu ngốc, khó mà ngộ được những diệu lí của tiên tử, chi bằng ở đây thưởng thức sự mát mẻcủa dòng suối.” Không hiểu tại sao, nhìn thần thái tự nhiên của nam tử trước mặt, tim Thần Nam đột nhiên đập mạnh, dường như nam tử thanh niên trước mặt vôhình chung toả ra 1 khí thế trầm trọng như núi, làm cho hắn đột nhiên thấy khó thở. Nhưng mà, dù cho thăm dò thế nào, hắn cũng không phát hiện ra dấu tích chân nguyên lưu chuyển trong cơ thể nam tử đó. Thần Nam đã hiểu, khí thế trầm trọng mà hắn cảm thấy, hoàn toàn là do linh hồn trực giác, nếu như là những cường giả khác, căn bản là sẽ khôngcảm nhận được cảm giác áp bức của nam tử đối diện. Hắn thầm kinh hãi, nam tử không rõ danh tính này, tu vi chỉ thể dùng 1 từ “đáng sợ” để hình dung, dường như cũng không kém nhiều so với ĐạmĐài Tuyền trong tiên cảnh. Đây rút cục là ai? Thần Nam trong lòng cảm thấy vô cùng chấn kinh. “ Ha ha … xem ra chúng ta có nhiều điểm giống nhau, khi tiên tử đang giảng đạo thì đều ngồi 1 mình ngoài tiên cảnh.” Nam tử hạ giọng: “Tiểu đệ làVương Chí, có thể thỉnh giáo danh tính của huynh đài không?” Vương Chí? Trong lòng Thần Nam chấn động kịch liệt, hai ngày trước hắn vừa thu thập mấy đệ tử chân truyền của Đạm Đài phái, bọn họ chẳng đãnói Đạm Đài Tuyền tại thiên giới thu nạp đại đệ tử tên là Vương Chí, lẽ nào người thanh niên trước mắt chính là đệ tử thân truyền tại thiên giới củaĐạm Đài Tuyền? Nhìn thấy khí chất như thần kia, Thần Nam khẳng định, hắn thanh niên kia 8, 9 phần là đại đệ tử của Đạm Đài Tuyền, chả trách tu vi của hắn đángsợ như vậy, làm linh giác củaThần Nam cảm thấy như có 1 cự thú viễn cổ đang ở bên cạnh. “Tiểu đệ Thần Trung.” Thần Nam nói 1 cái tên giả, đã đoán ra đối phương có thể là đại đệ tử thân truyền của Đạm Đài Tuyền nên hắn phải dùng têngiả để tránh phát sinh sự việc ngoài ý muốn. Hai bên sau khi báo danh xong, thì cũng không ai nói gì, lúc này chỉ còn tiếng chim líu lo và tiếng suối chảy róc rách. Không biết bao lâu sau, tiếng ồn ào của đám người trong Đạm Đài tiên cảnh lại vang lên, Đạm Đài tiên tử cưỡi trên đám mây lành, cùng với toàquỳnh lâu ngọc vũ dần biến mất trong tiên cảnh. Lúc này Vương Chí đột nhiên đứng dậy, nhìn về phía Đạm Đài tiên tử biến mất, thở dài 1 tiếng, trong mắt hiện lên vẻ mê loạn và thất lạc. Đây là .. Thần Nam đột nhiên hít phải luồng khí lạnh … yêu sư phụ ư? Sau đó khá lâu, 2 mắt của Vương Chí mới hồi phục lại thần sắc, nhìn Thần Nam một cái, rồi cáo biệt. Không lâu sau đám Tử kim thần long cũng tới nơi, tiếp tục ngồi lên lưng cự điểu, bay về hướng Vô tình giới. Trùng phùng ngoài ý muốn với Đạm Đài tiên tử, trong lòng Thần Nam cảm khái vô hạn, hắn có 1 trực giác rằng, không lâu nữa giữa 2 người sẽphát sinh mối liên hệ phức tạp, cho đến khi chính diện đối kháng. Nhưng nghĩ tới sắp gặp được Vũ Hinh, đầu óc hắn từ từ trùng xuống, chỉ còn hình ảnh Vũ Hinh cùng hắn tương phùng năm xưa không ngừng ẩnhiện. Qua 2 ngày bay, cự điểu cuối cùng cũng đưa đám Thần Nam tới Vô tình giới trong truyền thuyết. Khu vực này có chu vi khoảng 100 dặm. Cự điểu bay tới ngoại vi Vô tình giới liền nhất định không chịu tiến thêm nữa, dường như thế giới hoa thơm chim hót này giống như 1 địa ngục vậy,làm nó sợ hãi muốn trốn. Thần Nam không làm khó nó, để nó vỗ cánh bay đi. Nhưng cự điểu bay trên không trung 1 vòng, liền hạ xuống nói: “Thượng tiên xin hãy cẩn thận.Thiên giới truyền ngôn “Vô tình tiên tử tối vô tình”, không phải là truyền thuyết, mà là sự thật.” “Ta biết rồi!” Thần Nam sải bước tiến về phía sơn cốc hoang dã tràn ngập hoa tươi. Tử kim thần long, Long bảo bảo và Tiểu phượng hoàng muốn đi cùng nhưng bị Thần Nam trịnh trọng ngăn cản. Hắn không biết người trong sơncốc kia có phải là Vũ Hinh thật không. Nếu Vô tình tiên tử trong truyền thuyết và Vũ hinh trong kí ức của hắn quá khác biết, thì hắn không muốn 3 conthần thú cùng hắn mạo hiểm. Hương hoa thơm ngát, thấm đẫm lòng người, cảnh sắc nơi đây không kém Đạm Đài tiên cảnh, đi xuyên qua sơn cốc, phía trước là 1 hồ nướcxanh trong như lam bảo thạch, các loại kì hoa dị thảo điểm xuyết ven hồ, nhìn về phía xa, trên 1 đỉnh núi xanh như ngọc là những toà đình đài lâucác, mây mờ bao phủ, chỉ nhìn thấy dáng vẻ mờ mờ ảo ảo nhưng càng thần bí và mỹ lệ. Thần Nam không có tâm trí đâu tận hưởng cảnh đẹp trên đường, đôi mắt hắn chỉ hướng về phía toà quỳnh lâu ngọc vũ phía xa, nếu Vũ Hinh thựcsự ở đây, thì không còn nghi ngời gì nữa, nàng đang ở trong tiên điện giống như thiên cung kia. Vô tình giới, Vô tình tiên tử tối vô tình! Truyền ngôn này là thật ư?

Thần Nam trong lòng đau khổ, hắn tình nguyện vứt bỏ đi sinh mạng mình cũng không muốn nữ hài đã từng là 1 người thuần khiết lương thiện kia trởthành 1 kẻ giết người tay nhuốm đầy máu tanh. Truyền thuyết nói rằng có rất nhiều người đã bỏ mạng tại đây, không ai còn sống mà ra khỏi Vô tình giới. Nghĩ tới điều này, trong lòng Thần Namcảm thấy đau đớn vô cùng. Nhưng mà, hắn lại không nhìn thấy bất kì bộ hài cốt nào, không cách nào chứng minh rằng có vô số cường giả đã vẫn lạc tại đây. Tại vùng đất đặc thù do sơn cốc, hồ nước, sườn núi, đỉnh núi, thiên cung hợp thành, tất cả đều mỹ lệ, làm cho người ta nhầm tưởng đang đi vàomột cõi thiên đường. Gió nhè nhẹ thổi, cuối cùng cũng thổi tan đám tiên vụ đang bao phủ đỉnh núi, để lộ ra toà quỳnh lâu ngọc vũ, đồng thời 1 nữ tử thanh lệ thoát tục,tuyệt mĩ tới cực điểm cũng hiện ra trên đỉnh núi. Chương 179: Vô tình tiên tử Trên đỉnh núi, bạch y phấp phới, tư dung tuyệt thế phảng phất vẫn xuất trần như xưa. Dung nhan tú lệ như 1 đoá hoa mong manh, vẫn thanh tú tuyệt luân như vạn năm trước, vẫn một vẻ đẹp vô song.Lông mày cong cong, mũi cao xinh xắn, đôi môi đỏ thắm, hàm răng như ngọc, khoé miệng duyên dáng khẽ nhếch lên, toát lên vài phần ngây thơ, vài phần như lạc lõng, cười mà như không phải cười, ấm áp hơn ánh mặt trời, dịu dàng hơn nước, thuần khiết hơn băng tuyết, thơm hơn hươnghoa … Nàng đứng như vậy trên đỉnh núi. Vạt áo trắng bay bay theo gió, giống như lúc nào cũng có thể cưỡi gió bay đi. Từng dòng lệ lăn dài trên má Thần Nam, nước mắt làm hai mắt hắn nhoà đi. Dù cho lòng hắn cứng như sắt, nhưng cũng không ngăn được tìnhcảm trào dâng, dòng lệ trào dâng, thật sự đúng là Vũ Hinh thuần khiết của vạn năm trước. Sau khi ngủ vùi vạn năm, hắn sống dậy từ thần mộ, cô độc, bàng hoàng, bi lương, nhưng thuỷ chung vẫn có một thân ảnh tuyệt mỹ, an ủi tâm linh côtịch của hắn. Hôm nay, rút cục cũng được gặp lại, thiên ngôn vạn ngữ trong lòng hắn rốt cuộc chỉ bật lên được hai tiếng “Vũ Hinh”. “Vũ Hinh …” Thần Nam ngước nhìn lên đỉnh núi, chăm chú nhìn người con gái hắn yêu, trùng phùng sau bao sinh li tử biệt. Nhưng mà, đáp lại hắn không phải vẻ dịu dàng quen thuộc, lúc này, nữ tử trên đỉnh núi, đôi mắt phát ra hai luồng điện lạnh lẽo, giống như kiếmmang thật chất hoá, làm Thần Nam không mở được mắt. Vũ Hinh trên đỉnh núi, từ từ giơ tay phải lên, 5 ngón tay thon thả chụm lại, như ngọc lấp lánh dưới ánh mặt trời, nhưng lúc này lại sắc bén như lưỡihái tử thần, hữu chưởng như ngọc vạch trên không trung một đường cong ưu mỹ, chém xiên xuống. Một đạo thần kiếm thực chất hoá vô cùng rực rỡ, từ thủ chưởng của Vũ Hinh trên đỉnh núi hướng, nhắm thẳng về phía eo lưng của Thần Nam, lạnhlùng chém thẳng tới. “Keng !” Một âm thanh kim loại va chạm trong trẻo vang lên, thần kiếm rực rõ chém vào Huyền vũ giáp, Thần Nam miệng hộc máu tươi, bay xa cả trămtrượng. Sau đó ầm một tiếng, rơi xuống giữa bụi đất mù mịt. Lúc này, lòng hắn dường như đã chết. Rõ ràng cảm nhận được linh hồn dao động của Vũ Hinh, nhưng nàng lại …huy động thần kiếm tấn công hắn,dùng kiếm khí ngạo thế thiên giới của nàng, từ khoảng cách trăm trượng lạnh lùng chém hắn. Nếu như không phải trước khi tiến vào, trong nội thiên địa của hắn, Tử kim thần long bắt hắn mặc Huyền vũ giáp vào, thì e rằng lúc này hắn đã bịchém đứt đôi rồi. Đó rõ ràng là Vũ Hinh, hắn đã cảm nhận được linh hồn dao động quen thuộc. Tại sao? Tại sao đã từng yêu nhau, cuối cùng tương kiến, lại dùngthần kiếm gặp nhau? Thần Nam rất muốn hỏi cho rõ, nhưng trong cổ họng, máu tươi không ngừng trào ra. Sau khi nuốt hơn 10 ngụm máu tươi, hắn mới mở miệngđược một cách yếu ớt, khó nhọc:“Vũ Hinh … tại sao vậy? Tại sao nàng muốn giết ta? Lẽ nào vạn năm qua đi, nàng đã không còn nhận ra ta nữa?” “Ta nhận ra ngươi! Nhưng ta muốn giết ngươi!” Những lời nói lạnh như băng khiến cho Thần Nam đao như dao cắt, hắn không cách nào hiểu được tại sao, lẽ nào thời gian thực sự làm thay đổitất cả? Dĩ vãng như mây khói … Dĩ vãng như gió thoảng … Lẽ nào thực sự như vậy? Có lẽ thời gian vạn năm trôi qua là quá dài, khiến cho mọi chuyện đều đã thay đổi. Thần Nam phẫn nộ kêu lên: “Ta không tin, ngươi tuyệt đối không phải là Vũ Hinh! Ngươi rút cục là ai?” Người con gái thanh lệ thoát tục, tràn đầy linh khí đang đứng trên đỉnh núi kia, thở dài 1 tiếng, nói: “Ta không phải là Vũ Hinh thì là ai? Ta nhớ tất cảnhững việc đã qua, nhưng thực sự không hề nghĩ rằng lại có thể gặp lại ngươi lần nữa.” Thần Nam khuôn mặt đầy vẻ không tin, nói: “Ngươi nói xem lần đầu tiên chúng ta gặp nhau là ở đâu?”

Vũ Hinh trên đỉnh núi 2 mắt thần quang lấp lánh, lúc này nàng lộ ra khí thế cường giả bễ nghễ thiên hạ, nàng cười lạnh, đáp: “Yên tâm, ta không mấtđi kí ức, cũng không phải là giả mạo, ta nhớ tất cả. Không cần ngươi phải hỏi, ta sẽ trả lời ngươi tất cả, chúng ta gặp nhau tại Nhạn Đãng sơn ởnhân gian giới.” “… Chúng ta tử biệt sau đó 4 năm. Thật buồn cười, ta đã chết thay cho ngươi!” Vũ Hinh nhanh chóng kể lại những chuyện ngày xưa, mỗi sự việc đều nói rất ngắn gọn, nhưng không sai chút nào. Không còn nghi ngờ gì nữa, điềunày đã chứng minh thân phận của nàng, nàng chính là Vũ Hinh năm xưa. Nhìn ánh mắt lạnh lùng của nàng, trái tim Thần Nam rỉ máu. Hắn run run hỏi:“Tại sao nàng lại biến thành như vậy?” “Hừ, tại sao lại không thể như vậy chứ? Chính như thế này mới là đúng” Lời Vũ Hinh càng ngày càng quyết tuyệt. Trùng phùng sau vạn năm, không ngờ Vũ Hinh lại lạnh lùng và tuyệt tình như vậy, Thần Nam như đứt từng khúc ruột. Người con gái yêu kiều, ngâythơ, thuần khiết của ngày xưa nay đã không còn. Vũ Hinh trong mắt phát ra hai đạo hàn quang, một trận sát khí lan toả. Người yêu năm xưa biến thành 1 người lạ nhưng vô cùng quen thuộc. Gần nhau tấc gang, mà biển trời cách mặt? Người yêu năm xưa, đứng trước mặt nhau, lại giống như người dưng, giống như cừu địch. Kết quả này thực tàn khốc, đã từng thề non hẹn biển, trải qua vạn năm, không ngờ lại đao kiếm trùng phùng. Lúc này, Thần Nam đau đớn như nátvụn ra, hắn không còn lưu luyến gì nữa, hắn không lí giải được tại sao Vũ Hinh lại trở lên tuyệt tình như vậy? Thần Nam tuyệt vọng quay lưng, không nói thêm lời nào, hắn lê tấm thân trọng thương, đau khổ từng bước từng bước quay đi. Nhìn thấy bóng hình tiêu điều bi lương đó, Vũ Hinh nhẹ nhàng xoa lên ngực, nói: “Không ngờ ta lại đau lòng, lâu lắm rồi không có cảm giác này …” Âm thanh tuy nhỏ, nhưng Thần Nam vẫn nghe thấy. Hắn đột ngột quay người lại, nhìn chằm chằm vào thân ảnh tuyệt mĩ vừa quen thuộc lại xa lạ trênđỉnh núi. Mấy giọt nước mắt lấp lánh, đọng trên khuôn mặt dung nhan tuyệt thế vừa mang nhiên, vừa ngây thơ kia. “Không ngờ ta lại khóc…” Vũ Hinh dường như không dám tin, nàng dùng những ngón tay tinh oánh như ngọc chấm một giọt nước mắt, đưa lênmiệng, trên mặt nở một nụ cười tàn khốc, nhẹ nhàng tự nói: “Là mùi vị của nước mắt, không ngờ ta thực sự đã khóc …” “Vũ Hinh …” Thần Nam không nhịn đuợc kêu lên. Hắn cảm thấy trong lòng đối phương có 1 nỗi bi thương vô tận. Hắn cảm thấy một cỗ tình tự vôcùng nhớ nhung với hắn Nhưng mà … dường như có một thứ gì đó đang cản trở! “Những kẻ dám xông vào Vô tình giới, giết chết không tha. Hôm nay ta phá lệ tha mạng cho ngươi. Ngươi còn không mau đi đi!” Vũ Hinh khuônmặt đầy nước mắt, tức giận quát lên: “Còn không mau đi !” Một kiếm quang dài trăm dặm lao tới, không chút lưu tình chém thẳng lên người Thần Nam. Dù có Huyền vũ giáp hộ thể nhưng Thần Nam vẫn bịlực công kích cực đại đó đánh bay ra hàng trăm dặm. Hai lần trúng thương, làm hắn thổ huyết không ngừng, mãi mới đứng dậy được. Sinh tử phân ly, cuối cùng cũng tương phùng, nhưng chỉ có trong tim lệ chảy ngàn hàng. Thần Nam ngẩn người ra, không rõ là do đau lòng hay tê liệt, hắn không biết tại sao lại như vậy. Rõ ràng vừa xong hắn cảm nhận được nỗi bithương vô tận của Vũ Hinh, và cả tình cảm nhớ nhưng vô bờ đối với hắn, nhưng cuối cùng không ngờ chẳng chút lưu tình chém hắn 1 kiếm. Lúc này, Vũ Hinh mặt đầy nước mắt, nàng không tin vào sự thực trước mặt. Nàng giống như đang nói một mình, lại giống như đang thì thầm với 1người vô hình bên cạnh: “Ngươi vẫn chưa chết sao? Không ngờ vẫn còn sống? Đỉnh lô bất diệt. Ta vẫn có thể tái sinh!” Chương 180: Thái thượng Vong Tình “Ngươi..” Thần Nam hộc 1 ngụm máu, đây không phải thổ huyết do bị trọng thương, mà do quá tức giận.Thần Nam bi phẫn la lên: “Ngươi quả nhiên không phải là Vũ Hinh, ngươi trả lại mệnh Vũ Hinh cho ta. Có chuyện gì thì tính với ta, không được thương hại cô ấy!”“Ha, ha...” Vũ Hinh mặt đầy nước mắt, vừa cười to vừa lẩm bẩm: “Đoạn tình cảm đó quan trọng vậy sao? Không ngờ có thể khơi dậy dục vọng sinh tồn của ngươi. Ta vốn tưởng sẽ tha cho hắn 1 mạng, nhưng không ngờ hắn lại đánh thức được ngươi dậy, hiện giờ ta sẽ giết hắn, để chongươi triệt để tiêu tan.” Nàng giơ tay phải lên cao, trong màn thần quang rực rỡ bắn ra một đạo cự đại thần kiếm. Đúng lúc nàng muốn phóng thanh kiếm đó về phía ThầnNam, thì đột nhiên thần kiếm vỡ vụn, nàng la thảm 1 tiếng rơi từ tuyệt phong xuống. Thần Nam đã hiểu được, người vừa khống chế thân thể Vũ Hinh không phải là Vũ Hinh chân chính. Hiện tại tuy nội thương rất nghiêm trọng, nhưngsau khi biết được tất cả, tâm tư vốn tuyệt vọng bỗng trở lên nhẹ nhàng hơn. Hắn nghiến răng nghiến lợi bay lên, nhanh chóng đón lấy thân hình Vũ Hinh đang rơi xuống, đó là thân thể của Vũ Hinh, cho dù có chết cũng khôngthể để cho nàng rơi xuống đất. Bình yên đón lấy Vũ Hinh vào lòng, Thần Nam từ từ đáp xuống đất.Không ngờ có người lại đem Vũ Hinh làm đỉnh lô (lò hương), rồi muốn diệt đỉnh lô, đoạt xá tái sinh, đây là điều Thần Nam không thể chấp nhận được.Khi Thần Nam đang muốn kiểm tra, Vũ Hinh từ từ tỉnh lại, ánh mắt vô cùng thuần khiết, không nhiễm chút khí tức phàm trần nào. Đôi mắt là cửa sổ của tâm hồn, lần này Thần Nam tuyệt không nhận lầm, hắn kêu to: “Vũ Hinh ...”, tay run rẫy vuốt ve khuôn mặt của nàng, nhẹ nhàng nói: "Ta không cónhìn lầm, lần này đúng là nàng”. Hai mắt Thần Nam không nhầm, nghĩ đến việc Vũ Hinh có thể đã trải qua các nỗi thống khổ, hắn không nhịn đượcđôi dòng lệ chứa chan.

“Thần Nam, ... Thực sự là chàng, chúng ta cuối cùng cũng được gặp lại, thiếp thực sự ... rất vui…hu hu”. Vũ Hinh khóc oà lên như một đứa trẻkhông có chỗ nào để dựa dẫm “Vũ Hinh, nàng đừng có buồn, đừng có sợ.” Thần Nam lau nước mắt, cố nặn ra một nụ cười, kiên định nói: “Ta tuyệt đối không cho ác ma kiacướp đi thân thể của nàng! Tất cả đã có ta!” Vũ Hinh dường như rất yếu ớt, âm thanh đứt quãng: “Thần Nam.. chúng ta…chúng ta… cách biệt bao lâu, không ngờ thiếp còn có thể gặp lạichàng. Thật giống như một giấc mộng... thiếp thật là vui. Thiếp thực sự kích động, không ngờ trước lúc chết, lại có thể được chàng, dù chết…thiếpcũng cam lòng.” ”Nàng đừng ăn nói linh tinh. Nàng sẽ không chết. Ta tuyệt đối không cho nàng chết.“ Thần Nam kích động, ho ra vài ngụm máuTrong mắt Vũ Hinh ánh lên nét cảm kích, nét vui mừng, nàng cười mãn nguyện nói: ”Chàng tranh thủ thời gian nghe thiếp nói, thiếp sợ không còn đủ thời gian nữa...“Thần Nam hét lớn: ”Không! Ta không muốn nghe nàng nói như vậy, nàng sẽ không chết! Ta sẽ nghĩ biện pháp diệt trừ tên ma quỷ đã chiếm thân thể nàng! Một vạn năm... vừa mới gặp nhau, Ta làm sao có thể trơ mắt nhìn nàng chết đi. Ta có chết trăm lần, cũng tuyệt không để cho nàng chếtthêm 1 lần nữa!“ Vũ Hinh khẽ cười, rơi lệ nói: ”Thần Nam, chàng nhất định phải nghe thiếp nói ... Thiếp thật sự không còn nhiều thời gian, nếu như…bây giờ chàngkhông cho thiếp nói, sau này chàng vĩnh viễn… không nghe được nữa, chàng không muốn nuối tiếc suốt đời chứ?!“ Nghe những lời này, Thần Nam đau đớn khôn cùng, hắn rất muốn khóc, nhưng hắn không muốn rơi lệ trước mặt Vũ Hinh. Đây là lúc hắn phải gồngmình lên, không phải là lúc khóc lóc ”Vũ Hinh... nàng nói đi, ta nghe đây!“”Tại cổ tiên di địa Bách hoa cốc, thiếp cửu tử nhất sinh, sau Thần bá bá tái nhập di địa, lần nữa dùng đại pháp lực cường hành giúp thiếp thay đổi mệnh cục, rốt cuộc thiếp tiếp tục sống... nhưng lúc đó... chàng đã không còn...“Thần Nam nghe xong, trong lòng ảm nhiên ”Lúc đó thần linh tại thiên giới không biết gặp phải tai nạn gì, gần như chết hết. Thần linh nào may mắn sống sót đều đến nhân gian giới, kết quả làlại xảy ra hỗn chiến, khiến nhân gian đại loạn. Thần bá bá đem thần bá mẫu và thiếp ngược trở lại thiên giới. Chỉ là, vừa bình yên được một đoạnthời gian, một bộ phận thần linh còn sống quay trở về thiên giới. Kết quả thiên giới vô cùng động loạn. Không biết vì sao, mỗi ngày đều có thần linh tìm đến. để bảo vệ bá mẫu và thiếp, bá bá mỗi ngày đều chiến đấu và giết chóc. Ba người sống trong hoàn cảnh đó, cho đến một ngày...“”Cho đến một ngày, tại thiên giới Thần bá bá gặp 1 cường địch mạnh khó có thể tưởng tượng. Bá bá đem thiếp giấu trong 1 động phủ an toàn, rồi sau đó cùng với bá mẫu một đi không trở lại... “”Cái gì?“ Thần Nam há mồm phun ra một ngụm máu tươi. Vũ Hinh đã không còn bao nhiêu thời gian. Bây giờ hắn nghe được tin tức như thế, hôm nay với hắn là một ngày rất nhiều đả kích, làm hắn khó có thể chịu đựng được.”Thần bá bá và bá mẫu một đi không trở lại. Nhưng thiên giới động loạn vẫn chưa dứt. Muốn tồn tại trên thiên giới, phải có đủ thực lực. Lúc đó, thiếp phát hiện trong động phủ có một quyển kỳ thư tên là Thái thượng vong tình lục, được xưng là thiên giới đệ nhất kỳ công. Vì để sống sót, thiếpliền án chiếu kì công tu luyện, kết quả... “ ”Kết quả như thế nào?“ Thần Nam hỏi dồn. Hắn lờ mờ đoán ra việc Vũ Hinh bị ác ma nhập thể, có liên quan rất lớn với việc này.”Kết quả, sau khi tu luyện Thái thượng vong tình lục, tu vi của thiếp quả nhiên tăng mạnh, hơn nữa còn đạt tới cảnh giới phá kiển trọng sinh như trong sách nói ... ai ngờ...loại trọng sinh đó chính là từ từ giết chết bản thân mình!“Thần Nam cả kinh hỏi: ”Cái gì? Tại sao lại như vậy?“ ”Thử hỏi trong thế gian này, người nào có thể đạt được Thái thượng vong tình? Thái thượng vong tình thực ra là giết chết bản thân mình, rồi lại 1lần nữa tái tạo ra bản thân mới. Thiếp không biết nông sâu, kết quả sau khi tu hành, đợi đến khi thiếp nhận ra điều này, thì bản thân mới kia đãchiếm quyền chủ đạo, đem bản thân cũ giết đi. Bản thân mới tư xưng vô tình, giết chết tất cả các cường địch chủ động công kích y trong thời gian động loạn đó. Từ đó thiên giới có thêm một Vô Tình Tiên Tử lãnh khốc, bớt đi một nguyên bản vốn là Vũ Hinh!“Thần Nam lẩm bẩm nói: ”Làm sao lại thành như thế chứ, người kia không ngờ cũng chính là nàng, trách sao ta không nhận lầm chứ. Vũ Hinh, nói cho ta biết làm sao để cứu nàng?““Không có biện pháp nào cả. Hôm nay, nếu không phải chàng đánh thức thiếp, thiếp chẳng khác gì đã chết. Người kia vốn không phải là thiếp, bây giờ... xin chàng hãy giết thiếp đi!”“Cái gì! Không được, ta làm sao có thể”. Thần Nam vội vàng lắc đầu. Vũ Hinh nói: ”Bản thể mới của thiếp, hận những gì thiếp hận, hận những gì thiếp yêu. Phàm là những gì xuất hiện trong kí ức của thiếp, chỉ cần xuấthiện tại những nơi y có thể cảm ứng được, y liền tận lực huỷ đi. Hôm nay nếu không phải bị chàng đánh thức, cùng y tranh đoạt quyền khống chếthân thể, y sớm đã giết chàng không chút lưu tình. Thiếp cũng sẽ bị y tiêu diệt. Hiện giờ tranh thủ lúc thiếp đang nắm quyền chủ động, là thời cơ tốt nhất để giết chết y. Thái thượng vong tinh lục là thiên giới đệ nhất kỳ công, tuy uy lực to lớn vô cùng, nhưng nó có nhược điểm chí mạng, đó là thânthể tử vong, thì thân vong tình cũng hoàn toàn chết đi.“ Thần Nam kiên quyết từ chối: ”Dù ta có chết đi 1 vạn lần, cũng tuyệt không ra tay đối với nàng!“”Thần Nam, chàng còn không rõ hay sao? Bản thân thiếp sắp biến mất, còn Vũ Hinh sẽ sống không còn thật sự là Vũ Hinh, y chỉ là 1 kẻ lãnh khốc vô tình xa lạ, sao chàng vẫn chưa hạ thủ? Chàng không giết y, y cũng sẽ giết chết chàng!“Thần Nam lắc đầu, kiên định đáp: ”Nếu y có giết chết ta, ta cũng không hối hận, nếu như bây giờ phá hủy thân thể của nàng, ta sẽ hối hận cả đời. Chỉ cần thân thể nàng còn, chỉ cần nàng tin tưởng chúng ta vẫn mãi ở bên nhau, thì chúng ta vẫn còn hi vọng. Vũ Hinh, ta sẽ cứu nàng!“Vũ Hinh có chút vui mừng, có chút buồn bã, cười nói: ”Thiếp biết chàng không ra tay được, được rồi, thời gian của thiếp không còn nhiều, lúc nào y cũng có thể phản phệ, những phút cuối cùng này chàng hãy ở bên cạnh thiếp. Trăm năm sau, nếu chàng còn nhớ ngày hôm nay, thiếp thật sự sẽ rấtcảm động ... “ Thần Nam nhiệt lệ tuôn trào, hắn nhớ lại ngàn năm trước lúc Vũ Hinh chết thay hắn, lời di ngôn cuối cùng cũng là: ”Đến khi chàng già đi … nếu nhưcòn nhớ tới một người con gái tên Vũ Hinh...“ Tại sao Vũ Hinh lại chỉ yêu cầu như thế, lại làm cho người ta đau lòng như vậy! Thần Nam nước mắt nhạt nhoà, hắn muốn ngửa mặt lên trời gầmlên cho tan nỗi bi thống trong lòng. Thời khắc cuối cùng, Vũ Hinh tựa vào đầu vào vai Thần Nam lẩm bẩm nói: ”Thần Nam, chàng có thích thiếp không?“”Thích, vĩnh viễn thích.“ ”Tốt. Thiếp sẽ vĩnh viễn ghi tạc trong lòng.“Vũ Hinh, nàng đừng có nghĩ linh tinh, mọi việc sẽ ổn thôi mà.” “Thiếp không có nghĩ linh tinh. Thần Nam, chàng có nhớ cái lý tưởng buồn cười vạn năm trước của chúng ta không?”Thần Nam thổn thức đáp: “Nhớ chứ, sống cùng nhau, vui vẻ giản dị, mỗi ngày cùng nàng ngắm mặt trời mọc, cùng nàng ngắm mặt trời lặn.” Vũ Hinh cao hứng cười nói: “Chàng nhớ là tốt rồi, thiếp vĩnh viễn ghi nhớ trong lòng.”Thần Nam cường hành bình tĩnh trở lại nói: “Mặt trời sắp xuống núi, chúng ta cùng nhau ngắm mặt trời lặn ở đây nhé.” Vũ Hinh cười nói: “Không được nhìn mặt trời mọc, thì ngắm mặt trời lặn cũng tốt, thiếp sẽ vĩnh viễn ghi tạc trong lòng.”

Mặt trời đỏ rực mang theo những vệt ánh sáng đỏ như máu từ từ ngả về tây.Vũ Hinh yên lặng tựa vào vai Thần Nam, mỉm cười ngắm mặt trời lặn. Mặt trời đẹp nhất, chính là lúc hoàng hônKhi ánh tà dương cuối cùng biến mất nơi chân trời, Vũ Hinh đẩy mạnh Thần Nam ra và đứng lên, một chưởng đánh vào yết hầu, 1 chưởng đánh vào ngực của nàng.Mau tươi ướt đẫm, thấm đỏ bộ y phục màu trắng tinh khiết của Vũ Hinh, nhìn càng bắt mắt “A...” Thần Nam giống như một con thú cùng đường, gầm lên bi phẫn. Chương 181: Vũ Hinh Hoàng hôn như máu, gió chiều như dao cắt.Thần Nam ôm thân thể Vũ Hinh, trong lòng tan nát, nhìn nữ hài bạch y như tuyết, ngây thơ đáng yêu, vậy mà lại nằm chết trong lòng hắn như vậy. Bộ quần áo trắng tinh, lấm tấm những vệt hoa máu, cơ thể lạnh lẽo như một đóa hoa băng, trên khuôn mặt thuần khiết mang theo một nụ cười mãnnguyện, nàng ra đi thật thanh thản… Thời khắc cuối cùng, ngắm hoàng hôn buông xuống, hoàn thành tâm nguyện cùng nhau ngắm hoàng hôn, sau đó không chút do dự tự sát để chohắn được sống, chết trong vòng tay hắn. Thật là một sự chọn vô cùng tàn khốc, làm cho đất trời cảm động, cho dù bây giờ hắn có chết đi, cũng vạnkiếp không quên. Thần Nam tuyệt vọng!Nỗi tuyệt vọng như của một con thú hoang bị dồn vào đường cùng, điên cuồng gầm thét. Trong nỗi tuyệt vọng, từng chút, từng chút kỷ niệm xưa tràn về trong tâm trí hắn.Nhạn Đãng sơn lần đầu gặp gỡ, người con gái áo trắng giống như bạch y thiên sứ với khuôn mặt ngây thơ trong sáng, tức giận quay đầu lại quát: “Tên xấu xa kia, vì sao ngươi lại cứ bám theo ta?”….Sau khi quen nhau, cô nhi Vũ Hinh mỉm cười nhẹ nhàng nói: “Thiếp là Vũ Hinh, trong một đêm mưa, được sư phụ nhặt được trong một bụi hoa.” Bị ma vương Đông Phương Khiếu Thiên đánh trọng thương, chịu chết thay cho hắn, những lời của nàng trước lúc chết vẫn còn âm vang: “Từ nhỏđến lớn, thiếp chỉ có sư phụ là người thân... không có cha mẹ... không có bạn bè… rất là cô đơn! Từ lúc gặp được chàng…thiếp thật hạnh phúc,Thần bá bá, bá mẫu đối xử với thiếp như…con gái. Thiếp rất hạnh phúc, bởi vì cuối cùng thiếp cũng có được một…gia đình. Chàng…là người thân thiết nhất…đối với thiếp. Thiếp đã không còn sư phụ, thiếp…thiếp không thể lại…mất chàng. Thiếp tình nguyện…chết…cũng muốn chàng tiếp tụcsống…” “Hai năm nay…thiếp thực sự hạnh phúc. Chính chàng đã đưa thiếp ra khỏi núi, giúp thiếp biết được…một thế giới hoàn toàn mới. Có phải thiếp…ngốc lắm không? Thường hay…làm những chuyện buồn cười, cái gì…thiếp cũng không biết…chính là chàng kiên nhẫn giải thích cho thiếp biết,mỗi ngày ở bên cạnh chàng…thiếp đều cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Thực sự thiếp không muốn phải xa chàng…thiếp chỉ muốn mỗi ngày đều được ở bên cạnh chàng..cùng ngắm bình minh…ngắm hoàng hôn. Vui vẻ yên bình…”Thần Nam đau đớn tột cùng, nhưng lúc này nước mắt đã cạn khô, hắn như muốn phát điên. Vạn năm trước, mặc dù biết Vũ Hinh phải vào Bách Hoa Cốc, cũng đồng nghĩa với việc cùng hắn sinh ly tử biệt, nhưng trong lòng hắn vẫn còn 1 tiahy vọng. Vạn năm sau, ông trời cho hắn một nỗi kinh ngạc, hạnh phúc rất lớn, Tiểu Thần Hi, rồi thân thể Vũ Hinh sản sinh linh trí, Tinh linh thánh nữ Khải SắtLâm, tất cả đều chứng minh một điều, dường như Vũ Hinh vẫn chưa chết. Sự thật đúng như dự liệu, Vũ Hinh thật sự chưa chết, hai người lại được trùng phùng trên thiên giới.Nhưng mà, lúc này… Sau khi hội ngộ, không ngờ lại là sinh ly tử biệt, xa nhau vĩnh viễn, hơn nữa lần này, hắn không còn lấy nửa tia hi vọng!Vạn năm trước, trong lòng còn có một tia hy vọng, nhưng hiện tại thì sao? Bây giờ hắn chỉ còn nỗi tuyệt vọng. Ánh mắt Thần Nam dần dần thất thần, từ trước đến nay chưa bao giờ hắn lại có cảm giác yếu đuối, bất lực như thế này. Lúc này, hắn như một đứatrẻ một mình đối mặt với bóng đêm, toàn thân run rẩy, vô cùng hoàng sợ. Cho dù tại tây phương nhân gian, đối mặt với sự truy sát của tám vị tuyệt thế cao thủ của Đông thổ hoàng tộc và Tây phương hắc ám giáo hội, chodù là hoàn cảnh chết chắc, hắn vẫn chẳng chút nhíu mày, tiếu ngạo sát trường! Cho dù là Vĩnh hằng sâm lâm có thể thôn thần phệ tiên, hắn vẫn ung dung tiến lên!Cho dù là Tây thổ Đồ Đằng vô địch thế gian, hắn vẫn lạnh lùng đối diện, liều mạng chiến đấu! Cho dù thiên giới vô tình, chủ thần vi tôn, hắn vẫn cười vui khóc hận, đại náo Lôi thần điện!Tuy nhiên vào lúc này, hắn chỉ có một nỗi kinh hoàng…sợ hãi như thế. Hắn ôm chặt thi thể của nàng vào lòng, giống như một người sắp chết đuối vớ được một chiếc phao cứu mạng.Thần Nam ngẩn ngơ, ánh mắt càng ngày càng thất thần, bên tai không ngừng vang vọng những lời cuối cùng của Vũ Hinh. ”Khi chàng…về già…vẫn còn nhớ được…có một người con gái tên gọi Vũ Hinh…“Cuộc đời nàng, như một đóa tuyết liên trên đỉnh Thiên Sơn, băng thanh ngọc khiết, ngây thơ trong sáng. Nhẹ nhàng đến, vui vẻ ra đi. Như một con gió nhẹ, quấn quýt quanh hắn, cảm động trời đất, rồi nhẹ nhàng bay đi.Anh mắt Thần Nam tán loạn, hắn cảm giác trời đang xoay, đất đang chuyển, rồi sau đó bịch một tiếng, ngã văng ra đất. Ngoại lực có thể phá hủy cơ thể của một người, nhưng nỗi đau có thể giết chết linh hồn của con người. Trong thâm tâm của Thần Nam, ngọn lửalinh hồn của hắn càng ngày càng leo lét, từ từ tắt đi. Bên ngoài Vô tình giới, Tử kim thần long, Tiểu phượng hoàng cùng Long bảo bảo đã đợi hơn hai canh giờ, mà vẫn chưa thấy Thần Nam đi ra, bọnchúng có dự cảm rất xấu. Tiểu long nói: ”A, đại thần côn tại thượng, không biết Thần Nam có xảy ra chuyện gì ngoại ý không?“Rất có thể” Tử kim thần long cũng cảm thấy không ổn. “Làm sao bây giờ đây?” Tiểu phượng hoàng hỏi.Nửa khắc sau, ba con thần thú thận trọng tiến vào Vô tình giới, bọn chúng không gặp phải trở ngại gì, đến dưới chân núi mà không phát sinh một chút nguy hiểm nào.

Từ rất xa, bọn chúng đã nhìn thấy hai người nằm trong một vũng máu, huyết sắc kinh người càng bắt mắt.“Trời ơi! Sao lại như vậy?” Ba con thần thú nhanh chóng lao đếnThần Nam hôn mê bảy ngày, bảy đêm. Linh hồn chi hỏa của hắn cuối cùng cũng không tắt, le lói trở lại, dưới mắt Tử kim thần long, đó thật là một kì tích.Bất kể là người hay là thần, địch nhân lớn nhất chính là bản thân mình. Khi một người thực sự có ý muốn chết, quyết định dập tắt linh hồn chi hỏa của mình, thì cho dù thiên giới chủ thần cũng không cứu được.Trong bảy ngày này, Tử kim thần long cùng bọn Long bảo bảo vì muốn kích thích ý chí sinh tồn của hắn, không ngừng phục bên tai hắn thét lớn: “Vũ Hinh sống lại rồi”.“Còn không mau mở mắt, Vũ Hinh thực sự sống lại rồi!” Linh hồn chi hỏa yếu ớt của Thần Nam, rút cục cũng le lói trở lại.Khi thấy Thần Nam mở mắt ra, 3 con thần thú thở phào một tiếng, nhưng sau đó bọn chúng lại trở lên khẩn trương. Bởi vì đôi mắt trống rỗng của Thần Nam, đối mặt với thi thể hắn đang ôm chặt trong lòng, trong mắt hắn không có một chút sinh khí, giống như là một cái xác không hồn.“Tỉnh lại.” 3 con thần thú lại bắt đầu hò hét bên tai hắn: “Đây là thiên giới, không phải là nhân gian giới, nơi này có rất nhiều người có đại pháp lực, không chừng có người có thể cứu sống được Vũ Hinh.”Tiếc là, Thần Nam không có chút phản ứng Cứ ngồi lì như thế ba ngày, cho đến khi Long bảo bảo đậu trên vai hắn, thét lớn: “Nhân gian giới còn có một Vũ Hinh, còn có Thần Hi. Bọn họ vẫncòn sống....” Thần Nam như người trong mộng, chợt nghe tiếng chuông giác tỉnh, giật mình tỉnh lại. Hắn lẩm bẩm: “Nhân gian giới còn có một Vũ Hinh, có mộtThần Hi có liên quan rất lớn đến Vũ Hinh. Bọn họ vẫn còn sống....” Rồi sau hắn bật dậy, ngẩng mặt lên trời gầm vang: “Vũ Hinh thực sự vẫn chưa chết, nàng sẽ vĩnh viễn không chết. Thi thể của Vũ Hinh ở nhân giangiới còn có thể sinh ra linh trí, thì Vũ Hinh ở thiên giới vì sao lại không sống lại được cơ chứ!” Nói đến đây, mặc dù vẫn còn rất bi thương, trong lòng vẫn tràn đầy một nỗi đau tan nát, nhưng hắn đã thực sự tỉnh lại.“Vũ Hinh của nhân gian giới... Vũ Hinh của thiên giới...” Tự nói đến đây Thần Nam ngây người ra, làm sao lại có thể như thế, làm sao lại có tới hai Vũ HinhVừa trùng phùng cùng Vũ Hinh của thiên giới, hắn chưa kịp hiểu rõ bí mật bên trong... thiên giới... nhân gian giới...rốt cục thì có chuyện gì đã xảy ra?“Hắn lại nghĩ tới Tiểu thần hi cùng Tinh linh thánh nữ Khải Sắt Lâm, bọn họ đều có liên quan rất lớn đến Vũ Hinh. Lai lịch của Thần Hi, hắn hoàn toàn chưa rõ, còn đối với Tinh linh thánh nữ Khải Sắt Lâm, tại tây phương hắn đã biết được, đó là một hạt giống linhhồn mà Vũ Hinh đã gieo lại trong sinh mệnh chi thụ, bây giờ vừa mới trưởng thành. “Khi bổn thể gặp phải sinh tử uy hiếp thì có thể dựa vào hạt giống linh hồn phục sinh, chỉ là điều kiện đầu tiên là bổn thể phải chưa chết!”Bây giờ... bổn thể của thiên giới Vũ Hinh đã chết! Hiện tại Thần Nam không muốn đoán lai lịch của Thần Hi, hắn chỉ muốn làm rõ giữa thi thể của Vũ Hinh tại Càn Thi Phái, với Vô tình tiên tử trênthiên giới, rút cục thì ai mới là Vũ Hinh chân chính. Bằng vào tiếp xúc với hai người, Thần Nam có một trực giác, cả hai đều thật sự là Vũ Hinh chân thân, chứ không giống như Tinh linh thánh nữ KhảiSắt Lâm chỉ là một hạt giống linh hồn mà thôi. Vậy là như thế nào? Vì sao lại như vậy?.Thần Nam trong lòng rối bời, nhưng vô cùng kích động, mặc dù là một câu đố không lời đáp, nhưng không phải là câu đố chết, bên trong dường như ẩn chứa một cơ hội chuyển biến nào đó. Thân thể trong lòng sớm đã lạnh băng, vuốt ve khuôn mặt còn đọng nụ cười mãn nguyện đó, ThầnNam nhiệt lệ thành hàng. Tuyệt thế thân ảnh lưu lại trong lòng, dù qua vạn năm tuế nguyệt vẫn chưa bị xóa nhòa, trải qua bao gian khổ gặp lại, lại lập tức trở thành sinh ly tửbiệt. Vũ Hinh sợ hắn sẽ bị “ác ma Vũ Hinh” giết chết, nên lựa chọn tự chấm dứt sinh mạng của chính mình để cùng chết với “ác ma Vũ Hinh”. “Vũ Hinh, nàng sẽ không chết, ta tuyệt sẽ không cho nàng chết, cho dù phải lên trời hay xuống địa ngục, ta cũng nhất định sẽ làm cho nàng sốnglại.” Tạo cho mình 1 ảo tưởng, cấp cho mình 1 tia hi vọng, Thần Nam tuyệt không tin là Vũ Hinh thật sự đã chết, hắn muốn sáng tạo một kỳ tích, muốnlàm Vũ Hinh thực sự sống lại Con người chỉ cần có hy vọng, thì sẽ sinh ra một sức mạnh vô cùng vô tận.Thần Nam khai mở nội thiên địa, ôm thi thể của Vũ Hinh tiến vào. Lúc này trong nội thiên địa hoa thơm chim hót, cung điện đền đài, thác cao suối trong soi bóng những chiếc cầu con con, cảnh tượng như mộngnhư ảo. Dưới sự lãnh đạo của tổng quản Khô lâu đầu Cổ Tư, các thiên sứ bị bắt làm tù binh biến nơi đây thành một cõi tiên cảnh cực lạc, tràn đầylinh khí. Định địa thần thụ cao ba mươi trượng xanh tươi như ngọc, thần quang vạn đạo. Ngoại trừ Thần Nam, cho dù là bọn Long bảo bảo cũng không thểlại gần định địa thần thụ nửa bước. Thần Nam ôm Vũ Hinh từ từ bay lên trên tán cây của định địa thần thụ, dùng những cành lá mềm mại ở rìa tán cây kết thành một chiếc giường êmái, sau đó nhẹ nhàng đặt Vũ Hinh lên trên. ”Nguyện cho thần thụ của trời đất tồn tại từ lúc khai thiên tích địa đến nay, giữ cho cơ thể của Vũ Hinh trường tồn vạn năm. Từ bây giờ, ta muốn đikhắp thiên giới, tìm cấm kị chi pháp phục sinh cho Vũ Hinh, cho dù có phải đối mặt với tất cả chủ thần, cũng không lùi bước”. Việc đầu tiên sau khi ra khỏi nội thiên địa, Thần Nam lập tức nghĩ đến đệ nhất kì công của thiên giới “Thái thượng vong tình lục”. Muốn phục sinhcho Vũ Hinh, tất nhiên phải đọc hết đệ nhất kì công đó, hiểu cho được những bí ẩn bên trong. Chương 182: Đệ Nhất Ma Thư Phương viên trăm dặm đều thuộc Vô tình giới, tại khu vực này, tiên nhân dừng bước, thần ma không dám tiến, thật làm cho người ta khó mà tưởng tượng được. Một nơi cảnh vật như thơ, như họa này không ngờ lại là một trong cấm địa rất là nổi danh của thiên giới, cho dù là thiên giớitiên tôn hay thần chủ củng không dám khinh thường tiến vào. Thần Nam nhìn ngọn núi cao trước mắt, trong lòng cảm thấy buồn bã, không ngờ Vũ Hinh lại ở trên đó độc cư vạn năm, vì tu luyện Thái ThượngVong Tình Lục để cuối cùng đi đến tuyệt lộ. Hắn từ từ bay lên, tiên khí dũng động, nhìn chằm chằm vào vách núi trước mắt, muốn tìm kiếm từng dấu tích của Vũ Hinh lưu lại nơi này

Mây lành nhẹ nhàng bao phủ, một tòa quỳnh lâu ngọc vũ tọa lạc trên đỉnh núi, những khoảng trúc xanh điểm xuyết, một dòng suối chảy tĩnh mịch, haidòng thác từ trên núi tuôn xuống dưới. Nhẹ nhàng đẩy cửa, bước vào tầng tầng lớp lớp điện, Thần Nam dùng tâm để cảm thụ hết thảy nơi này, muốn cảm nhận từng tia khí tức Vũ Hinhlưu lại nơi này, muốn tìm hiểu xem nàng đã trải qua vạn năm ở đây như thế nào. Bên cạnh đại điện, có một tiểu lộ hai bên nở đầy các sắc hoa ưu nhã, những dòng nước nhỏ lặng lờ, đình đài lâu các, thật là một bức tranh lâmviên tiên cảnh tuyệt mỹ. Xuyên qua các phòng ốc, tiến vào các gian tịnh xá, Thần Nam rốt cuộc cũng tìm được phòng ngủ của Vũ Hinh. Trong phòng đơn giản, thanh khiết,có chiếc giường ngọc êm ái, một chiếc bàn ngọc, một bộ áo màu xanh, vô cùng đơn giản. Tu vi đạt đến cảnh giới của nàng, có lẽ hết thảy những lụa là gấm vóc phồn hoa đều là thứ yếu, chỉ có sự đơn giản mới là vẻ đẹp cao nhất.Trong lòng Thần Nam run rẩy bồi hồi, Vũ Hinh đã sống ở đây cả vạn năm! Nơi này tràn ngập khí tức của nàng, hắn muốn đem tất cả gìn giữ chờ cho đến ngày Vũ Hinh sống lại.Trên giá ngộc, một quyển sách sờn rách phát ra một cỗ khí tức vô cùng tang thương. Bìa sách có mấy đại tự: Thái thượng vong tình lục! Quyển sách này có ma lực thần kỳ, chỉ đơn giản là mấy chữ cổ lão hữu lực, mà có thể triệt để hấp dẫn tâm thần của Thần Nam, làm cho hắn khôngthể nhìn đi chỗ khác được. Phía trước phảng phất như có một hang động hắc ám vô biên chậm rãi mở ra, từng chút từng chút thôn phệ hắn, còn hắn biết rõ đây là một nguycơ, nhưng lại không thể cử động được, không nói lên lời, chỉ trơ mắt nhìn cái động khẩu đen ngòm đang từ từ nuốt chửng hắn. Tử Kim Thần Long vốn theo sau hắn, rõ ràng phát giác hắn có điều gì không ổn, không nhịn được la lên hỏi: “Grào… tiểu tử, ngươi làm sao vậy?”Long bảo bảo bay lên vai hắn nhỏ giọng an ủi: “Không nên thương tâm, kiểu gì cũng sẽ có biện pháp làm cho Vũ Hinh sống lại mà.” Được Long Bảo Bảo động vào, Thần Nam giống như được một bàn tay thánh khiết kéo từ trong địa ngục ra, trong nháy mắt phá khai hắc động ámđạm vô quang đó, ánh sáng lại xuất hiện trước mắt hắn, cảnh vật dần dần rõ ràng. Thần Nam há miệng thổ ra một khẩu tiên huyết, hét lớn: “Ma thư, thật là một cuốn ma thư đáng sợ! Các ngươi ngàn vạn lần không nên nhìn mấychữ trên ngoài bìa.” dứt lời, hắn quay mặt đi chỗ khác. Mấy đại tự như đúc bằng sắt, trên mặt có những hoa văn bằng bạc, phát ra ma lực vô tận, Bọn Tử kim thần long không tin có tà, không nghe thì cònđỡ, vừa nghe Thần Nam nói như thế, đều quay lại nhìn ma thư. Rất nhanh Tử kim thần long như thất hồn lạc phách. Long Bảo Bảo mắt mở to mê mang, Tiểu phượng hoàng canh giống như mất đi hồn phách.Thần Nam vội vàng lật ngược cuốn ma thư, hung hăng đập nó xuống mặt bàn ngọc. “Bộp”Một tiếng kêu trong trẻo vang lên, rốt cục đã làm cho ba con thần thú tỉnh lại. “Grào…mẹ ơi, đây là cuốn sách tà dị nhất mà ta từng nhìn thấy. Thiếu chút nữa thôn phệ hết hồn phách của ta. Thật là đáng sợ.”“Đại thần côn tại thượng, ta thiếu chút nữa đã bay vào miệng của ác ma, đúng là một quái thư hiếm có.” Tiểu phượng hoàng trong lòng còn sợ hãi thốt lên: “Thật là đáng sợ, vừa rồi ta thấy bốn bề tối mịt, linh hồn của ta giống như bị tống đến một khônggian khác vậy.” Thần Nam tâm tình rất phức tạp, quay ngược cuốn sách lại, tuy nhiên không dám chủ quan nhìn vào bìa sách. Hắn quay lại nói với ba con thần thú:“Người viết ra sách này có đại pháp lực khó mà tưởng tượng được, chỉ đơn giản vài chữ mà tạo lên được ý cảnh nguy hiểm như vậy. Đại thầnthông như thế chúng ta không thể đo lường được, giống như là dùng tinh thần của chúng ta khám phá một thế giới rộng như địa ngục vậy.” Mặc dù như thế, nhưng Thần Nam vẫn cần phải mở cuốn sách này ra. Nếu như muốn cứu Vũ Hinh, thì phải tìm hiểu cho được kì công này.Chỉ là chương mở đầu, Thần Nam cảm thấy chấn động. Nếu muốn nghiên cứu pháp môn này, phải lấy thân thể tiên nhân làm cơ sở.Không ngờ lại có loại yêu cầu như vậy, không hổ là thiên giới đệ nhất kỳ công, thật là bảo lục chuẩn bị riêng cho tiên thần. Ma thư này được viết theo cổ tự của ngàn năm trước, tuy nhiên cũng không làm khó được Thần Nam. Những chữ trước mặt đích xác rất lâu đờirồi, thậm chí còn phức tạp hơn cả văn tự thông dụng của thời đại của hắn vạn năm trước, bất quá hắn vẫn còn có thể phân biệt được rõ ràng, dùsao cũng là phương đông văn tự một mạch tương truyền. Chỉ là chương giới thiệu đầu tiên đã làm Thần Nam vô cùng chấn động. Những điều viết trong sách đều là châu ngọc, đối với một kẻ vừa mớibước vào thất giai tiên cảnh như Thần Nam mà nói, đều là tiên ngôn diệu ngữ. Đọc xong chương đầu tiên, Thần Nam liền biết nếu không phải ác ma Vũ Hinh bị Vũ Hinh chân chính chiếm quyền chủ động, thì hắn tuyệt đối khó cóthể sống đến bây giờ. Chương đầu tiên không phải là Thái thượng vong tình lục tâm pháp, chỉ là bàn một chút về những sát kỹ mà tu luyện giả phải nắm được. Trong đókhông ngờ có các loại tâm pháp như Nghịch thiên thất ma đao, Khốn thần chỉ, Thông thiên động địa ma công. Đó đều là cấm kỵ tuyệt học trong huyền công gia truyền của Thần gia, vậy mà thái thương vọng tình lục cũng có ghi chép, không khó để đoán đượctâm pháp chính thức phía sau tất nhiên là cao thâm tuyệt bí. Thần Nam tiện tay lật về phần sau, đương nhiên hắn không có nhìn kỹ phương pháp tu luyện, hắn chỉ lưu ý đến những cảnh giớ mà người tu luyệncó thể đạt tới. Mới đọc được một nửa hắn đã lập tức biến sắc, mặc dù chưa xem hết nội dung phía sau, nhưng chỉ cần xem ba cảnh giới mà nửađầu quyển Thái thượng vong tình lục miêu tả, có thể tưởng tượng được sự thần kì của quyển sách này. Ba cảnh giới tu luyện, giúp con đường tu luyện như trời cao biển rộng, cho người ta một niềm hứng khởi vô biên.Nhân cảnh, lấy tu luyện giả làm binh khí, kể cả đao khí, kiếm cương lúc đầu, lấy thân hóa kiếm, sánh ngang thần binh. Địa cảnh, phạm vi bao quát càng rộng, cây cỏ thế gian, thiên địa vạn vật, đều là vũ khí của người luyện, lớn như sông núi, nhỏ như loài sâu kiến cátbụi, thậm chí bao gồm cả thân thể, ý niệm của địch nhân, phàm là vật chất đều tuân theo lệnh của ta. Thiên cảnh, thay trời hành đạo, ta tức là trời, trời tức là ta, lời nói, hành động của ta là pháp tắc, thiên địa pháp tắc do ta quy định.Mặc dù chỉ là nửa đầu của cuốn kỳ thư, nhung mà đã làm cho Thần Nam vô cùng chấn động, nếu như những cảnh giới tu luyện trong sách nói là đúng, thật là có sức mạnh quỷ thần cũng khó dò, tuyệt đối là thông thiên ma thư!Thần Nam lật nhanh về phía sau, bây giờ hắn đã dám chắc nếu bộ kỳ thư này lưu truyền ra ngoài tuyệt đối sẽ làm cho thiên giới náo loạn. Hắn không dám đọc nội dung phía sau, vì hắn rất sợ chính bản thân mình cũng nhịn được dụ hoặc, chuyển sang tu luyện Thái thượng vong tình lục.Nhưng dù sao đây cũng là một bộ ma thư, tu luyện đến cùng sẽ phải giết chết bản thân mình. Trước khi chưa thực sự hiểu hết, hắn không dám đọckỹ. Thần Nam trực tiếp lật đến tờ cuối cùng, trên mặt chỉ thấy một câu vô cùng đơn giản:Lấy thế chuyển động của trời đất làm… Phía sau lẽ ra có một câu nữa, nhưng đã bị người nào đó xóa đi.

Cuối cùng là tên tác giả: Thiên nhân tuyệt bútThần Nam hít một hơi lạnh, bộ kỳ thư này thật là đáng sợ! Ta tức là trời, trời tức là ta, lời nói hành động của ta là pháp tắc, thiên địa pháp tắc do ta định, tu hành đến tận cùng, không ngờ lại cần lấy trời đất làm thế cuộc, thực sự quá điên cuồng.Công pháp này do người tên Thiên nhân sáng tác, nếu những gì trong sách viết là đúng, thì hắn thực sự có tư cách mang tên Thiên nhân. Nhưng người viết sách lại đã chết, điều này thật sự này vượt quá ý liệu của Thần Nam, hắn thật sự cảm thấy vô cùng kinh dị.Không nghi ngờ gì nữa, quyển ma thư này, sẽ làm vô số thần linh phát điên. Nếu Thần Nam muốn thiên giới đại loạn, bây giờ chỉ cần đem cuốn sách này tung ra ngoài, sợ rằng chỉ trong vòng vài ngày, thiên giới máu sẽ chảythành sông… “Thật đáng sợ….” Thần Nam đóng cuốn sách lại thở dài…Ba con thần thú bên cạnh thần Nam, Tiểu long chớp chớp mắt nói: “Bên trên viết loằng ngoằng gì đấy, sao ta không nhận ra 1 chữ nào cả..” Tử kim thần long đả kích: “Ây da, từ đầu ngươi đã là một tên tiểu quỷ mù chữ, nhưng nói thật, cũng có nhiều chữ ta không nhận ra. Lão long ta cũngđã sống vài ngàn năm, không ngờ cũng không đọc được hết cổ tự trên đó.”“ Tiểu phượng hoàng càng mơ hồ, đến một chữ nó cũng không biết, nó bị ảnh hưởng từ tiểu long rất lớn, cũng ngọng ngịu hỏi: “Trên đó viết loằngngoằng gì thế?” Thần Nam vô cùng trịnh trọng nói: “Đây là một quyển ma thư, tên là Thái thượng vong tình lục, chính là thiên giới đệ nhất kỳ công, nhưng nếu muốntu luyện đến đại thành, trước tiên phải giết chết bản thân, rồi sinh ra một “bản thân” mới, Vũ Hinh cũng là bị bản thể mới giết chết. Nói đến đây… Thần Nam ngữ khí trầm trọng, trong lòng vô cùng khó chịu.“Grào… Thái thượng vong tình lục, mẹ ơi! Không ngờ là tà công trong truyền thuyết, tại nhân gian giới ta cũng có nghe qua, đúng là thiên giới đệ nhất kỳ công, theo truyền thuyết, chỉ cần tu thành kỳ công, liền trở thành thiên giới nhất đại chí tôn, bất quá cũng có lời đồn là phàm những ngườitừng luyện, cuối cùng đều không thảm tử thì thất tung”. Thần Nam buồn bã, cuối cùng hắn bước ra khỏi khu cung điện lâu đài đó, đứng trên đỉnh núi, ngắm nhìn cảnh đẹp vô tận trước mắt, lẩm bẩm: “Vôtình tiên tử tối vô tình, nhưng đâu ai biết được, trong lòng nàng ẩn chứa một linh hồn đang than khóc? Hôm nay, để cho Vô tình giới biến mất vĩnhviễn?” Vô tình tiên tử biến mất, tất nhiên sẽ dẫn đến các phương thế lực tại thiên giới thăm dò, Thầnn Nam không muốn chỗ ở của Vũ Hinh bị họ chà đạp,cuối cùng khai mở nội thiên địa, thu toàn bộ tiểu phiến quỳnh lâu ngọc vũ trên đỉnh núi vào trong. Kể cả những khóm trúc bên cạnh, cũng bị ThầnNam vận dụng đại pháp lực đưa cả đất đai vào. Tất cả đều được sắp xếp theo nguyên bản bên cạnh thần thụ. Hắn hy vọng một ngày nào đó Vũ Hinh tỉnh lại, có thể nhìn thấy tất cả những thứ quen thuộc của nàng. Chương 183: Viễn Cổ Trường Thọ Quy Thần Nam quay lại nhìn về phía sau một lần cuối, rồi rời khỏi Vô Tình giới, nơi này dù sao cũng là một trong các cấm địa của Thiên giới, nếu người khác biết được Vô Tình Tiên Tử không còn ở đây nữa, thì tất sẽ có rất nhiều thần linh đến thăm dò, hắn không muốn gặp thêm phiền phứcnữa. Trên không trung truyền đến một tiếng kêu dài, một con chim khổng lồ tạo lên trận trận cuồng phong, nhanh chóng bay tới, chính là thú tu đã đưabọn Thần Nam đến nơi này. “Ngươi còn chưa đi à?” Thần Nam có chút kinh dị nhìn nó hỏi.“Không ngờ ....thượng tiên... lại bình an vô dạng rời khỏi Vô tình giới, đây....tuyệt đối là một truyền kỳ tại thiên giới! Truyền thuyết cho dù là thần chủ hoặc tiên tôn cũng không dễ dàng đến gần nơi này.” Cự điểu dài gần ba mươi trượng, đôi mắt tràn ngập vẻ cuồng nhiệt: “Thượng tiên, xin ngườithu tôi làm đồ đệ, à không, tôi cũng biết bản thân còn chưa có tư cách đó, xin thượng tiên hãy thu tôi là linh cầm để ngài cưỡi, tôi nguyện phục vụthượng tiên.” Thần Nam thở dài nói: “Ta không có đại thần thông như ngươi tưởng tượng đâu, bất quá ta chỉ là một tiên nhân bình thường vừa phá toái hưkhông tiến vào thiên giới mà thôi. Vô Tình Tiên tử mà muốn giết ta thì chỉ đơn giản như giết một con sâu kiến mà thôi. Chỉ vì ta cùng nàng có liênquan sâu xa, cho nên mới bình an đi ra. Ngươi đi đi.“ Cự điểu trong mắt vẫn tràn ngập vẻ cuồng nhiệt: ”Mặc dù thượng tiên chỉ có thực lực của một tiên nhân bình thường, nhưng tôi vẫn nguyện theohầu bên cạnh. Nếu không, tại thiên giới đầy biến động này, sớm muộn cũng có ngày tôi sẽ bị đệ tử của các đại phái bắt ta làm nô dịch. Tôi thấythượng tiên tuyệt không phải là người bình thường, sớm muộn cũng một bước lên trời, xin thượng tiên thu lưu tôi, coi như thương hại tôi, để tôi khỏi bị kẻ khác làm nhục.“Nếu được lựa chọn, thì liệu có ai nguyện ý để cho kẻ khác sai bảo không? Chỉ là tại thiên giới cường giả vi tôn này, một thú tu không có thực lực cường đại, nếu không có một chỗ dựa vững chắc thì rất khó sinh tồn.Cự điểu thấy Thần Nam có thể bình an ra vào Vô tình giới, nghĩ hắn tất nhiên phải có chỗ hơn người, bởi vậy mới tình nguyện làm kẻ hầu, tìm một chỗ dựa.Thần Nam thoáng do dự một chút rồi đáp: ”Được rồi, ta mới tiến vào thiên giới chưa lâu, đối với thiên giới không quen thuộc lắm, nếu ngươi đi theo ta, không tránh khỏi có lúc mất mạng, ngươi có nguyện ý không?“Tôi nguyện ý.” Cự điểu lại chở Thần Nam cùng ba con thần thú phóng lên trời.Thông qua tìm hiểu, Thần Nam phát giác cự điểu này cũng có chỗ bất phàm. Nó vốn là huyết thống phi ưng, nhưng trời sanh dị bẩm. Lúc trưởng thành so với đồng loại thì to lớn hơn nhiều lần, so với đồng loại thì có thể xem vô địch. Cùng với năm tháng trôi qua, nó cũng dần hiểu được cáchthu nạp thiên địa tinh khí, hấp thu nhật nguyệt tinh hoa, hơn nữa còn còn từ từ khai mở linh trí. Sau đó, trải qua hơn 200 năm tu luyện, cuối cùngbước vào thú tu lĩnh vực, hiện tại thực lực đã là lục giai sơ cấp. Theo suy đoán của Tử Kim Thần Long, tổ thượng của phi ưng này có thể là hậu duệ của thần điểu đại bàng, bất quá thần điểu huyết mạch đã từ từnhạt dần, nhưng đến đời của nó thì lại có một số dấu hiệu trội lên giống với tiên tổ của mình. Vì thế Thần Nam đặt cho nó một cái tên là Hận Thiên Đê (hận trời quá thấp) để khích lệ nó đến một ngày có thể kích hoạt huyết mạch thần điểu ẩntrong cơ thể, biến thành một con kim sí đại bàng. Đệ tử đầu tiên của Thần Nam, được thu nhận đơn giản như vậy.Đầu tiên, Thần Nam lệnh cho Hận Thiên Đê tìm kiếm những cổ lão tồn tại trên thiên giới, tất nhiên không phải là ma vương hay bạo quân, mà là những tiền bối tính cách tương đối hiền hòa.Hận Thiên Đê dang rộng hai cánh, hướng tới Thanh Sơn hồ cách đó vạn dặm. Theo hiểu biết của nó, ở đó có một con trường thọ quy (rùa trường thọ). Không ai biết nhân vật này rốt cục bao nhiêu tuổi rồi, chỉ biết thiên giới hiếm có kẻ nào nhiều tuổi hơn vị này.Hai ngày sau, Hận Thiên Đê đưa bọn Thần Nam đến một cái hồ lớn, mặt nước màu xanh ngọc rộng vô biên, phản chiếu cả trời đất, hoa sen nở rộ, bốn phía là những dãy núi liên miên bao bọc.Bọn Thần nam đứng trên một ngọn núi xanh, lễ phép, khách khí lớn tiếng kêu gọi trường thọ quy, nhưng cho dù bọn hắn kêu đến lủng họng cũng không có ai đáp lại.Hận Thiên Đê nói, trong một lần thịnh hội của thú tu, nó được nghe một vị nguyên lão đại yêu quái nói về những chuyện kì quái của thiên giới, thì nó mới biết được nơi này có một trường thọ quy đang ẩn cư.

Bọn Thần Nam quanh quẩn quanh hồ, kêu gọi bảy ngày cũng không phát giác được trường thọ quy trong truyền thuyết.Cuối cùng, thấy Long bảo bảo giơ móng vuốt chỉ vào một ngọn núi xanh bên cạnh hồ nói: “Các ngươi nhìn xem, ngọn núi kia có giống một con rùa đang nằm không, lão quy trong truyền thuyết đó không phải là bị người ta phong ấn, biến thành một ngọn núi đó chứ?”.“Thần tình yêu ơi, vậy thì con rùa phải lớn thế nào, thật là một hòn núi to, thật đáng sợ!” Tiểu phượng hoàng kinh ngạc thốt lên. Tử Kim Thần Long cũng nói: “Thật có khả năng bị người phong ấn, lão quy này thật sự xui xẻo, hay là chúng ta xem thử xem, bao nhiêu năm trôiqua, nói không chừng phong ấn đã không còn mạnh nữa, không chừng chúng ta có thể cứu lão quy ra. Tử kim Thần Long ảo hóa thành bản thể khổng lồ của mình, ngửa mặt lên trời gầm lên một tiếng, bay về phía ngọn núi đó, cơ thể dài năm mươitrượng của nó chớp mắt cuốn quanh hòn núi, sau đó dùng lực kéo lên. “Ầm ầm... ”Sức mạnh thần long là đẳng cấp nào, Tử Kim Thần Long ngang nhiên dùng lực rung động tòa núi hình con rùa đó. “Dường như căn bản không có lực phong ấn.” Tử Kim Thần Long kêu lên.Thần Nam ra hiệu cho Long bảo bảo giúp một tay. Tiểu long ảo hóa thành bổn thể thần long dài ba mươi trượng, loanh quanh gần khu vực đuôi rùa, rồi sau đó Hận Thiên Đê, dưới sự ra hiệu của Thần Nam, cũng vọt xuống, dùng sức lay động thân rùa.“Ầm…ầm….” Ngọn núi kịch liệt rung động, dưới sự hợp lực của ba đại lực sỹ sức mạnh đều có thể bạt sơn đó, ầm một tiếng lăn thẳng xuống hồ.“Là trẻ con nhà nào nghịch ngợm đó?” Âm thanh già nua từ trong hồ phát ra, ngọn núi hình rùa rơi xuống hồ không hề chìm xuống, nó từ từ trôi vào gần bờ, sau đó từ từ bò lên.“Ngẫu mễ đầu phát, lão vẫn còn sống!” Tiểu phượng hoàng đậu trên đầu vai của Thần Nam kinh ngạc kêu lên. Thần Nam vốn đoán trường thọ quy có khả năng hóa thành ngọn núi ngủ say, cho nên cố ý muốn bọn Long bảo bảo làm như vậy. Nhưng sau khisuy đoán thành sự thật, hắn cũng không dấu nổi sự kinh dị trong lòng. Lão quy này thật sự quá lớn, toàn thân phủ đầy đất đá, trên đó mọc lên cả một rừng cây, không thể tưởng tượng rốt cuộc đã nhiêu năm rồi lãochưa từng cựa quậy. Lão quy cẩn thận di động, tựa hồ như không muốn đánh rơi đất đá cùng cây cối trên người.Nhìn lão quy không có chút sát khí, Thần Nam có vẻ yên tâm hướng về lão quy thành ý biểu đạt sự hối lỗi, đồng thời không quên kín đáo nịnh bợ lão quy, tán tụng lão thọ ngang thiên giới, không tranh với đời, điềm đạm tự nhiên, đúng là thế ngoại cao nhân.“Nói đi, tiểu tử, tìm ta rốt cuộc là có chuyện gì, nếu không nói nhanh, ta có thể ngủ mất đó.” Trường thọ quy đúng không hổ là vua ngủ, vừa trở về chỗ cũ đã lập tức nhắm mắt lại.“Tiểu bối muốn hỏi tiền bối, nếu như một người trong quá trình tu luyện, sau khi đạt được cảnh giới đăng phong tạo cực, người đó tạo ra một bản thể mới, rồi giết chết bản thể cũ, thì có thể cứu được không?”.Lão quy đột nhiên trừng mắt lên: ”Giống như là hậu quả của việc tu luyện Thái thượng vong tình lục trong truyền thuyết, quyển sách này thực là vạn lần không nên coi thường!“Than Nam trong lòng trở lên khẩn trương, cái lão già này thật không vừa, ngay lập tức có thể đoán được điểm mấu chốt bên trong. Nếu lão muốn ra tay cướp ma thư thì thật là không ổn.Tựa hồ nhìn thấy sự khẩn trương trong lòng hắn, trường thọ quy nói: ”Yên tâm đi, tại thiên giới này, chỉ có lão già ta là không có một chút sát thương lực nào. Người khác đều tu luyện, còn ta chỉ thích ngủ, không có năng lực uy hiếp các ngươi. Điều quan trọng nhất là ta đối với quyển vongtình đó không có hứng thú, cho dù có người phụng hiến cho ta, ta cũng chỉ đứng xa mà nhìn thôi. Ta còn muốn ngủ thêm vài vạn năm nữa, khôngmuốn chết sớm thế đâu.“ Thần Nam tâm trạng vô cùng nặng nề nói: ”Nam nhi dưới gối có hoàng kim, không quỳ trước trời, không quỳ trước đất, nhưng hôm nay tiểu bốimuốn quỳ trước tiền bối. Tiền bối tiền bối đã đoán được hết đều có liên quan đến Thái Thượng vong tình lục, tiểu bối cũng không có gì giấu giếmnữa.“ Thần Nam đột ngột quỳ xuống, vô cùng buồn bã đem toàn bộ mọi chuyện kể ra. Cuối cùng thương cảm khẩn cầu: ”Tiền bối kiến thức bao la, xinhãy giúp đỡ tìm kiếm phương pháp phá giải.“ Trường thọ quy thở dài một tiếng nói: ”Thật là một câu chuyện thê lương, làm lão quy ta trong lòng cũng có chút bất nhẫn. Theo truyền thuyết, muốngiết chết người tu luyện Thái Thượng vong tình lục, chỉ có cách phá hủy thân thể của họ. Cô gái kia đã tự sát, sợ rằng cũng không còn cách nàonữa.... “ ”Không...“ Thần Nam đau khổ vô cùng.”Lão quy ta quả thật không có cách nào, mặc dù ta tuổi tác rất cao, nhưng lại chỉ ham ngủ, tu vi không cao, bản lĩnh không lớn, cả ngày ngủ say, kỳ thật kiến thức cũng rất ít.“”Tiền bối nhất định nghĩ ra được biện pháp, thỉnh xin chỉ điểm cho vãn bối một con đường sáng!“ Lão quy thở dài nói:”Vũ Hinh nữ hài này có thể đưa ra được lựa chọn như vậy, khiến cho lòng ta vốn bình yên như mặt hồ cũng phải nổi sóng.Được rồi, hôm nay ta phá lệ một lần, truyền tống các ngươi đi gặp một người, nếu như cả y cũng không biết, thì nữ hài này coi như là vô phươngcứu chữa.“ Nói xong, hai chân trước của lão quy chập lại, tạo ra một chữ thập rất lớn giữa không trung, không gian liền bị phá toái.”A...“ Bọn Thần Nam đồng thời la lên kinh ngạc, lão quy có công lực như thế, làm sao có thể vô năng như lão tự nói về mình được. Trực tiếp vượt quakhông gian truyền tống vài người, sợ rằng chỉ có đại pháp lực chủ thần cấp mới có thể làm được. ”Đừng có ngẩn người như thế, còn không mau đi vào, phí lực thi pháp thế này, có lẽ ta phải ngủ thêm vài trăm năm nữa.Sau khi tiến vào phiến không gian kỳ dị, Thần Nam quay đầu lại hỏi: “Tiền bối, xin hỏi một câu cuối cùng. Vạn năm trước, thiên giới chúng thần vẫn lạc, ngài có biết rốt cục là có chuyện gì xảy ra không?” Chương 184: Thần Vương Sau khi tiến vào phiến không gian kỳ dị, Thần Nam quay đầu lại hỏi: “Tiền bối, xin hỏi một câu cuối cùng. Vạn năm trước, thiên giới chúng thần vẫn lạc, ngài có biết rốt cục là có chuyện gì xảy ra không?”“Ta làm sao biết, khi ta tỉnh ngủ liền phát hiện thiên giới đã bị biến dạng rất lớn, một thân công lực của ta cũng bị phế bỏ một cách kỳ lạ. Đừng cókinh ngạc, năng lực hoa khai không gian của ta, đó là sức mạnh mà ta tích tụ mấy trăm năm mà thôi, các ngươi mau đi đi, ta phải tiếp tục ngủ lại đây.”Bọn Thần Nam thầm tặc lưỡi, đúng là lão thần quy đáng yêu, không ngờ trong lúc ngủ lại vượt qua được thời đại bi thảm chúng thần vẫn lạc, mặcdù công lực bị phế một cách kì lạ, nhưng biết đâu đó lại là phúc phận rất lớn Được trường thọ quy dùng đại pháp lực truyền tống, so với xuyên qua hỗn độn thông đạo, căn bản bất đồng, tại giờ khắc này, Thần Nam cùngLong Bảo Bảo bọn họ, rõ ràng cảm giác được thời gian tựa hồ dừng lại, chỉ có không gian không ngừng vặn vẹo, gẫy khúc. Bọn họ ở trong không

gian bất quy tắc phát ra quang hoa nhàn nhạt , có một cái cảm giác không thể cử động, thân thể dường như bị vỡ nát, cứ như thế sau một lúc lâu,quang mang chợt lóe lên, cảm giác khó chịu này tiêu mất.“Bụp” “Bụp”Cả bọn lần lượt rơi xuống trên mặt đất.“Grào...” Tử kim thân long hét lên, lập tức nhảy dựng dậy la lên: “Quỷ, quỷ!” Trên mông nó dính một cây khúc xương chân lớn quang mang lấp lánh, làm nó tức muốn xỉu, thật là mất mặt mà, vừa đau đớn lại vừa làm cho nócảm thấy rất mất mặt.Long Bảo Bảo cười sung sướng trong bụng, còn Tiểu phượng hoàng cười híp cả mắt. Nơi này có một tòa sơn cốc tràn đầy mùi hương. Trong cốc trăm hoa nở rộ, đua hương khoe sắc, mùi thơm vô cùng đậm tràn ngập đầy sơn cốc.Bất quá, Thần Nam bọn họ cảm giác những hoa này quá mức đẹp đẽ, diễm lệ một cách bất bình thường.Thông qua khúc xương cắm vào mông của con rồng du côn, bọn họ phát giác dưới gốc tiên hoa tại đây đều tỏa ra quang mang của những khúc xương gẫy, không thể nghi ngờ gì nữa, đây đều là hài cốt của thần linh.Nhất thời, cả bọn cảm thấy lạnh cả sống lưng, không ngờ có người đem hài cốt thần linh làm phân bón cho hoa, thật là vô cùng tà dị.Sau khi biết được điều đó, mùi hương thơm ngát đã không còn hấp dẫn nữa, mà lại làm cho mấy tên này cảm thấy ghê tởm, một cảm giác lạnh lẽo âm sâm lập tức lan tỏa, khiến cho cả bọn cảm thấy vô cùng khó chịu.Đúng là yêu hoa !Lão do côn xoa xoa cái mông gầm gừ phẫn nộ nói: “Đây là nơi quỷ quái gì vậy?“ Một thanh âm trung niên nam tử khàn khàn chợt vang lên bên tai bọn họ.”Đây là nơi ẩn cư của bản Vương!“ Tiểu phượng hoàng nhất thời sợ hãi, run rẩy nói: ”Là.... ai?“Giọng nói khàn khàn đó không đáp, mà hỏi ngược lại: ”Ta thấy không gian phá toái, ai đã dùng đại pháp lực đem bọn ngươi tới đây?“ Thần Nam truyền thanh đáp: ”Là do một vị quy tộc tiền bối ẩn cư tại thanh sơn hồ, vị đó muốn chúng ta tới đây cầu tiền bối trợ giúp.“Bên trong sơn cốc nhất thời tĩnh lặng, không nghe giọng nói đó đáp lại. Một khắc trôi qua nhưng bọn Thần Nam không dám khinh cử vọng động,chờ cho đối phương lên tiếng. Dựa vào trực giác, đây tuyệt đối là một đại nhân vật. ”Được rồi, quy tiền bối đã truyền tống bọn ngươi tới đây, vậy các tiến vào đi, đi theo hướng bắc.“Hoa cốc này rộng lớn vô cùng, nhưng âm khí nơi này rất nặng, từng làn khói đen lơ lửng trên không, hài cốt thần linh vương vãi khắp nơi, có thể dễ dàng nhìn thấy dưới các gốc cây.Đi về phía trước khoảng ba dặm hơn, địa hình dần dần trống trải, không có hoa cỏ thực vật, ngoài đám nham thạch thì chỉ còn hài cốt thần linh, cứ vài thước lại nhìn thấy một bộ xương khô.Tại thiên giới, nhìn thấy thần cốt cũng không kỳ lạ, nhưng thấy được từng đám hài cốt đúng là không tầm thường. Phía trước có một rừng đá, giữa các phiến đã cũng là các bộ hài cốt vương vãi, ma vân bay lơ lủng làm cho thạch lâm âm sâm lạnh lẽo.Bọn Thần Nam không dám phi hành vì tôn kính chủ nhân tại nơi này, chỉ dám đi bộ vòng vèo quanh co trong khu rừng đá. Một tấm bia đá cao to đặc biệt sừng sững phía trước, nổi bật lên, vô cùng khác biệt.Vô thanh vô tức, một nam tử cao lớn có mái tóc phấp phới đột nhiên xuất hiện trên tấm bia đá tựa như bóng ma. Tiểu phượng hoàng sợ đến rụt cổ lại, đứng trên vai của Thần Nam, nấp sau tai hắn.Nam tử cao lớn mặc một chiếc áo khoác lớn màu đen, bộ tóc dài màu vàng kim lấp lánh vô cùng bắt mắt, như là ngọn lửa hoàng kim đang bập bùng.Kim phát nam tử quay nghiêng về hướng của bọn Thần Nam, chỉ thấy được một nửa gương mặt vô cùng anh tuấn, nghiêm nghị ”Ta nợ quy tiền bối một mạng, các ngươi muốn ta giúp gì thì cứ nói ra đi.“ Giọng nói khàn khàn khó nghe, làm hỏng hết khí khái nam tử anh tuấn.Thần Nam nghĩ đi nghĩ lại, thấy trường thọ quy biết chuyện Thái thượng vong tình lục, mà còn đưa bọn họ đến nơi này, chắc là nam tử trước mắt sẽ không vì đệ nhất kỳ công của thiên giới mà trở mặt giết người”Thỉnh giáo tiền bối, một người tu luyện Thái thượng vong tình lục, tân bản thể giết chết bản thể, thì có còn biện pháp nào cứu giải hay không?“ ”Cái gì?“ Kim phát nam tử kinh ngạc, ồ lên một tiếng xoay cả thân người lại.”A...“ Tiểu phượng hoàng phát ra một tiếng kêu sợ hãi, bất quá nó lập tức im bặt. Nửa khuôn mặt còn lại của kim phát nam tử không ngờ chỉ là xương khô, không có chút máu thịt nào, chỉ có một hố mắt đen ngòm.Không trách được y phải đứng nghiêng người lại, thì ra là có ẩn tình khó nói. Trên nửa bên mặt nguyên vẹn, con mắt duy nhất lại có màu vàng, lấp lánh giống như mái tóc của y vậyDựa vào trực giác, Thần Nam biết y không phải là người của phương tây. ”Thái Thượng Vong Tình lục? Không ngờ là nó! Thật là làm cho người ta kinh ngạc, a, ta còn tưởng rằng nó đã sớm thất truyền rồi.“ Kim phát trungniên lẩm bẩm: ”Xem ra cảm ứng của bản vương là đúng, thiên giới có một đại nhân vật vừa chết đi. Chỉ là ta không có nghĩ đến người này tu luyệnThái Thượng Vong Tình lục.“ ”Điều này... “ Thần Nam giật mình.Tựa hồ nhìn ra sự nghi hoặc của hắn, kim phát nam tử nói: “Không riêng gì bản vương, ta nghĩ thần vương của thiên giới đều cảm ứng được. Mấy ngày nay thiên giới chắc đang ngấm ngầm tra xét, không bao lâu sẽ biết ai vừa chết đi.”Thần Nam rất là kinh ngạc, vừa lại buồn bã, thực lực của Vũ Hinh quả thật là cường tuyệt, Cái chết của nàng không ngờ lại có thể làm cho các thần vương của thiên giới tâm sinh cảm ứng.“Tiền bối, nếu là như vậy, có còn cứu vãn được không?” “Ngươi nói cụ thể tình huống cho ta xem.”Thần Nam nghe y nói như thế, trong lòng kích động, lập tức dấy lên một tia hy vọng. Hắn không có giấu giếm điều gì, cứ thuật lại nguyên bản những gì đã xảy ra“Thì ra là nàng ta, Vô Tình Tiên Tử lại tu luyện Thái Thượng Vong Tình lục, điều này thật ngoài sự tưởng tượng của mọi người, không trách thực lực của nàng những năm gần đây càng ngày càng làm cho người ta cảm thấy sợ hãi, thì ra là do tu luyện môn pháp quyết này!”Kim phát nam tử cảm thán một lúc, rồi sau đó lắc đầu, nhìn Thần Nam nói: “Nếu nàng không giết chết bản thân mình, có lẽ còn có một đường hy vọng, nhưng là bây giờ nàng đã hủy đi thân thể, sợ rằng một tia hy vọng cuối cùng cũng không còn.“”Cho dù chỉ có một tia hy vọng, cũng xin thỉnh tiền bối chỉ dậy.“ Thần Nam đã từng nghe trường thọ quy nói, nếu nam tử trước mắt này mà cũng nói không có cách nào, thì Vũ Hinh gần như không còn hy vọng sống lại.Kim phát nam tử nói: ”Muốn cứu sống Vô Tình Tiên Tử, điều trước tiên tất nhiên là phải làm cho thân thể nàng khôi phục sinh cơ, nhưng chỉ có một phần trăm hy vọng mà thôi. Rồi sau đó ít nhất phải có ba thần vương giúp nàng tụ tập linh thức, triệu hoán hồn phách, cái này cũng chỉ có một phầntrăm hy vọng thôi. Cuối cùng lúc linh thức nàng phục quy, đó là “bản tâm” của nàng hay là linh hồn thứ hai do tu luyện Thái Thượng Vô Tình lục sinhthì cũng rất khó nói. Do đó, muốn Vũ Hinh trong lòng ngươi chính thức sống dậy, gần như bất khả năng!“ Mặc dù điều kiện hà khắc như thế, như dầu sao Thần Nam vẫn còn thấy được một tia hy vọng, chỉ cần có hy vọng, hắn sẽ liều mạng phấn đấu tranhthủ. ”Cho dù giá nào đi nữa, vãn bối cũng muốn thử, cầu xin tiền bối chỉ điểm”.Kim phát nam tử trầm lặng thật lâu, dường như đang suy nghĩ, rồi nói: "Muốn cứu sống Vô Tình Tiên Tử, những thứ cần phải có đều là những vật có thể làm cho thiên giới đại loạn. bởi vì những thần vật đó đều do chí tôn các phương thiên giới sở hữu, vì dụ như Đạm Đài tiên tử, người nổi

danh cùng Vô Tình tiên tử, ngươi không sợ bị người khắp thiên giới đuổi giết sao?“”Không ngờ có khả năng phải đối mặt với Đạm Đài Tuyền...“ Thần Nam trong lòng run lên, tuy nhiên hắn nghiêm túc, kiên định nói: ”Không có cái gì đáng sợ cả, chỉ cần có thể cứu lại Vũ Hinh, cho dù có phải chống lại cả thiên giới vãn bối cũng không lùi bước!“”Ha ha... tốt, ta thích cái thần thái dám dùng sức một người chống lại thiên hạ của ngươi, rất có phong thái của bản vương năm xưa!“ Thần Nam có chút hồ nghi, không nhịn được tự đoán xem người trước mắt rốt cuộc là vị thần vương nào của thiên giới.”Nếu ngươi muốn cứu sống lại Vô Tình Tiên Tử, phải kiếm được 13 hạt xá lợi trong truyền thuyết, tương truyền rằng các hạt xá lợi này do Thanh Thiện cổ phật nhập niết bàn tạo ra. Thần vật này là mấu chốt để làm sống lại sinh cơ của thân thể Vô Tình Tiên Tử, nếu ngươi không thể tìm đủđược mười ba hạt xá lợi này, thì người đừng có suy nghĩ nhiều, sớm đem Vô Tình Tiên Tử an táng đi.“ Thần Nam không biết nhiều lắm về các nhân vật của thiên giới nên hỏi: ”Thanh Thiện cổ phật địa vị có lớn không?“”Y chính là sư phụ đã chết của Phật Tổ hiện tại.” Tử kim thần long cùng Long bảo bảo bên cạnh nghe thấy liền cảm thấy đau đầu, muốn chiếm được xá lợi của sư phụ của Phật Tổ, đúng là khôngcó khả năng, trừ phi trước tiên phải tiêu diệt Phật Tổ! “Như thế nào, sợ rồi à?” Kim phát nam tử lạnh lùng hỏi.“Không! Vãn bối sẽ bằng mọi giá, bất chấp mọi thủ đoạn, đoạt cho bằng được mười ba hạt xá lợi của Thanh Thiện cổ phật.” Nói đến đây, trên mặt Thần Nam xuất hiện dâng lên một cỗ lệ khí, giọng nói có chút sâm âm, trong lúc chết đuối vớ được cọc, hắn tuyệt đối không bỏ cuộc.Kim phát nam tử lạnh lùng nói: “Cái dũng cả kẻ thất phu không đủ, thi triển thủ đoạn như thế nào, chỉ dựa vào năng lực của ngươi. Mặt khác, ta trịnh trọng nhắc nhở ngươi một điểm, để cứu sống Vô Tình Tiên tử, ngươi phải thực hiện được trong vòng 100 ngày tính từ lúc nàng chết đi.”“Cái gì?” Thần Nam chợt ngẩn người, đã mười ngày trôi qua. Đối với hắn thời gian thật là cấp bách. Hắn cúi đầu thi lễ nói: “Vãn bối hiểu hiểu, đại ân không thể đa tạ bằng lời, xin thỉnh giáo danh tính của tiền bối.”Kim phát nam tử trầm mặc một hồi, một lúc lâu mới nói: “Khối bia mộ này đã viết rất rõ.” ”Cái gì?!“Cả bọn cùng kinh ngạc la lên. Tấm đá to lớn dưới chân kim phát nam tử đích xác giống một mộ bia thật lớn, bọn Thần Nam chậm rãi nhìn qua bên mặt kia của tấm bia, quả thậtphát hiện được một hàng chữ khắc trang nghiêm: Kim sí đại bằng thần vương chi mộ! Quả thật có địa vị to lớn, không ngờ lại là nhất phương thần vương, phần mộ thì tại đây, còn thân ảnh đứng trên bia mộ rốt cuộc là người hay là hồnma đây? Chương 185: Tam giới đệ nhất tốc độ Hận Thiên Đê, lúc này đang hóa thành một trượng dài, vội quỳ xuống, xúc động, kính cẩn xưng tụng: “Thần vương tại thượng, cầu trời phù hộ cho thần vương bình an”.Kim sí đại bàng thần vương năm xưa uy chấn thiên giới, Hận Thiên Đê chẳng qua chỉ là 1 con điểu yêu nhỏ bé, nhưng tất cả các loài chim bay đều biết tới 1 Kim sí đại bàng thần vương chuyên bảo vệ các tu giả loài chim.Sau khi thần điểu phượng hoàng tộc mất tích, cùng là hoàng tộc loài chim, Kim sí đại bàng thần vương đương nhiên trở thành vua loài chim muông.Y là 1 thần vương chí tôn một phương, thực lực thâm sâu khó dò. Nhưng hơn 100 năm trước đột nhiên xuất hiện tin tức y đã chết, một đại thần vương đột nhiên ra đi, thành một vụ án bí ẩn của thiên giới, nhưng không ai biết được ẩn tình bên trong.Thần nam lại hành lễ, dù vừa mới lên thiên giới, không biết nhiều về sự tích Kim sí đại bàng thần vương, như chỉ cần dựa vào thân phận thần vương, cũng có thể thấy thực lực của y”Các ngươi không cần đa lễ!“ Đại bàng thần vương thở dài pha chút lạc lõng, nói: ”Chuyện cũ như mây, mọi thứ đều đã qua”. “Thần vương, năm đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Hận Thiên Đê rất kích động, có thể gặp được cầm vương đáng kính, thực là 1 việc mà đếnnằm mơ nó cũng không nghĩ tới. “Dị tộc tu luyện giả ở thiên giới sinh tồn khó khăn, cầm thú đương nhiên cũng không thể may mắn thoát nổi, năm đó ta vì họ tộc xuất đầu, kết quảđụng phải một địch thủ đáng sợ, cuối cùng do không địch được, trọng thương đào thoát, nếu lúc đó không vì có Quy tiền bối bí mật chuyển ta đếnđây, sợ rằng ta đã bị giết chết rồi!” “Ồ, vị Quy tiền bối quả thật là cao thủ.” Tiểu Phượng Hoàng ngây thơ nói.Kim sí đại bàng thần vương tiếc nuối gật đầu, nói: “Quy tiền bối đã tránh được thần ma đại kiếp khủng khiếp, nhưng một thân tu vi lại bị phế đi ...” Hận Thiên Đê phẫn nộ: “Thần vương, rốt cuộc kẻ nào làm ngài bị thương?”Đại bàng thần vương im lặng, cuối cùng thở dài: “Ta bại trong tay Phật Tổ.” “Cái gì?” Hận Thiên Đê phẫn nộ gầm lên: “Đáng nhẽ ta phải sớm nghĩ đến chứ nhỉ, trong Kinh phật mới nhất, người đã bị yêu ma hóa, trở thànhma vương thập ác bất xá trong mắt tăng lữ mới nhập môn”. ”Bọn lừa trọc đó vô cùng dối trá!“ Đại bằng thần vương giận dữ: ”Năm đó, đệ tử thứ 10 của Phật Tổ gan lớn tày trời, dám bắt 1 con đại bàng điểutrong tộc của ta dâng vào Phật Tổ, lại còn nói hoa mỹ là thu làm hộ giáo pháp vương, nhưng thật ra chỉ làm nô dịch. Kết quả, đại bàng điểu đókhông chịu nhục, tự sát mà chết. Ta vì thế mà tức giận tìm Phật Tổ lý luận, kết quả.... lại phải trốn vào đây. Không ngờ lũ lừa trọc này lại vô sỉ tới mức đó. Đám trắng đen đảo lộn, vô sỉ nói xấu ta, bọn lừa trọc đáng chết!“Kim sí đại bàng thần vương phẫn nộ, kể hết chân tướng, y gào rít: ”Ta tự mình lập thần mộ, chứng minh rằng ta đã chết. Nhưng sớm muốn gì sẽ có ngày ta hồi sinh đánh vào Phật Tổ, trả hết mối hận, mối nhục này!“Bọn Thần Nam trong lòng chợt lạnh, hoài nghi về mục đích Đại bàng thần vương bắt chúng thu thập 13 viên xá lợi, không phải là muốn mượn tay bọn họ đả kích Phật Tổ sao?Kim sí đại bàng thần vương tựa hồ đọc được tâm tư của bọn hắn, con mắt duy nhất phát ra một đạo kim quang, lạnh lùng quét về phía Thần Nam: ”Hừ, bằng thực lực các người không làm gì được Phật Tổ đâu, đừng nghĩ rằng ta lợi dụng các người. Nếu không vì Quy tiền bối muốn ta giúp sức,ta quản chuyện này làm gì. Nói cho cùng, bởi vị ta với Phật Tổ có mối thù không đội trời chung, cho nên các ngươi mới được lợi. Nếu như cácngươi thực sự có thủ đoạn, đến lúc cần ta sẽ giúp các ngươi một tay.” “Đa tạ thần vương!”Ðại bàng thần vương nhìn về phía Hận Thiên Đê, trầm giọng nói: “Ngươi dường như có huyết thống của đại bàng tộc trong người, mặc dù đã rất nhạt, nhưng rốt cuộc vẫn là hậu duệ của đại bàng tộc. Ngươi ở lại đây, ta sẽ dậy ngươi vài chiêu.“Hận Thiên đệ kích động run rẩy không ngừng, Thần Nam nhắc nó: ”Còn không mau đa tạ Thần vương.“ ”Đa tạ Thần vương, ta sẽ không khiến người phải thất vọng!"Ngay sau đó, Đại bàng Thần vương quay sang nhìn Tiểu Phượng Hoàng trên vai Thần Nam, không nói gì mà chỉ mỉm cười.

Nhưng trong mắt Tiểu Phượng Hoàng, nửa bộ mặt xương khô nhìn thật đáng sợ, nó sợ hãi đề phòng, run giọng nói: “Ngươi...muốn gì... Ta ….tarất lợi hại!” “Ha ha...” Đại bàng thần vương cười to: “Ngươi và ta đều là hoàng tộc loài chim, ngươi nhát gan như vậy thì làm được gì? Ngươi cũng phải ở lạiđây, ta sẽ dạy ngươi làm thế nào để thành thần vương, nếu như có một ngày ta chiến tử, ngươi sớm muộn cũng phải trở thành vua của loài chim. ”Không, ta... không muốn lưu lại“ Tiểu Phượng Hoàng khiếp sợ trốn sau lưng Thần Nam, chỉ lộ ra nửa cái đầu lén nhìn.”Tại sao? Ta muốn giúp ngươi tu luyện.“ Tiểu Phượng Hoàng như một đứa trẻ, sợ hãi nói: ”Ta... sợ ngươi giết ta, trong sơn cốc ta đã thấy rất nhiều hài cốt“”Ha ha... Ngươi quả là một đứa trẻ đáng yêu. Yên tâm, ta không giết người vô tội, nhưng thần linh không phải do ta giết, nơi này chỉ là một di tích của chiến trường cổ, do đó mới nhiều xương như vậy.“Thần Nam bái biệt Đại bàng Thần vương, mang theo hai con rồng đi ra ngoài sơn cốc. Kim sí đại bàng thần vương nhìn theo Thần Nam, rồi lại nhìn Tiểu Phượng Hoàng đang khiếp đảm ở bên, trầm tư một lúc rồi đột nhiên gọi:”Đợi một chút“ Thần Nam quay người lại hỏi: ”Thần vương có gì phân phó?“”Ngươi nắm chắc bao nhiêu phần trăm sẽ bình an xuất nhập Phật Tổ?“ ”Vãn bối không chắc chắn một chút nào cả, nhưng vãn bối có trực giác rằng nhất định có thể đoạt được 13 viên xá lợi trong truyền thuyết đó.“”Được, đã vậy, ta tặng ngươi một phần chắc chắn, tặng ngươi một phần đại lễ!“ Trên tấm bia đá lớn, Đại bàng Thần vương đột nhiên phát ra một cỗ thao thiên thần diễm, mái tóc vàng dựng ngược lên, độc nhãn phát ra ánhsáng rực rỡ, cả người ngập tràn kim quang chói mắt, soi tỏ cả bầu trời. Lực lượng mạnh mẽ lan tỏa, cả tòa sơn cốc rung chuyển, khí thế Thầnvương quả thật thâm sâu khó dò!” “A ……”Đại bàng thần vương gầm lên một tiếng, một đôi cánh kim sắc bay ra từ trong cơ thể y, nhập vào hai vai Thần Nam. “A ……”Thần Nam thống khổ la lên, bay vọt lên trời cao lăn lộn một hồi, một lúc sau mới ổn định trở lại. Tử kim thần long há hốc miệng, rỏ dãi ghen tị, Long bảo bảo tò mò trợn tròn mắt.Thần Nam hiểu đã xảy ra chuyện gì, hiện tại chỉ cần vận chút lực, đôi kim sắc quang dực thần vũ sẽ hiện ra, chỉ cần một ý niệm, hắn có thể từ một địa phương lập tức xuất hiện tại một địa phương khác.Đây chính là Thế gian cực hạn thần tốc, có lẽ trong trời đất ít người bì kịp. “Tiền bối... ngài...” Thần Nam xúc động“Cực tốc” là pháp tắc của ta, dù còn xa mới đạt được thiên chi cực cảnh, nhưng tại tam giới mà nói, nếu ta nhận đứng thứ hai, thì không kẻ nào dám nhận là thứ nhất. Ngươi không cần phải cảm tạ, tuy ta tặng ngươi đại bàng thần dực do ta luyện hoá, nhưng ta vẫn sở hữu cực tốc pháp tắc,tốc độ vẫn là tam giới đệ nhất. Về phần ngươi, nếu có thể phát huy được toàn bộ uy lực của thần dực, trong tam giới chỉ có vài người có thể đuổikịp ngươi. Ta mơ hồ cảm thấy ngươi có thể khiến cho lũ đầu trọc kia nếm chút khổ sở, hy vọng ngươi đừng để ta thất vọng!” Lúc này, nỗi xúc động và cảm kích của Thần Nam khó có thể diễn tả bằng lời, đột nhiên có thể đứng đầu tam giới về tốc độ, điều này chẳng khác gìhắn có thêm một sinh mệnh nữa. Nếu có gặp phải cường địch, không đánh được thì vẫn có thể thoát thân Tử kim thần long đứng bên cạnh ánh mắt đầy ghen tỵ. Mặc dù Thần long đều có tốc độ mà tất cả các thần linh đều mơ ước, nhưng so với tốc độkhủng bố của Đại bàng thần điểu “giang cánh một lần chín vạn dặm” thì chẳng khác gì đom đóm so với ánh mặt trời. Đại bàng thần vương hướng về Thần Nam khoát tay, ý bảo không cần phải nói thêm gì.Thần Nam cúi đầu thi lễ, rồi dắt hai con rồng nhanh chóng rời đi. Hận Thiên Đê ở phía sau hét theo: “Thượng tiên đi đường cẩn thận, bảo trọng… ”Tiểu phượng hoàng nước mắt ràn rụa, vẫy cánh tạm biệt, bộ dạng vô cùng đáng thương: “Thần Nam, Tiểu Long ca các ngươi nhớ sớm trở lại đón ta nha...”Vừa ra khỏi sơn cốc, Tử kim thần long gào lên một tiếng: “Tiểu tử, ngươi đã có được tốc độ mà chúng thần tam giới đều ghen tị, sau này ngươi phải cõng ta bay.... Grào...“”A... đại thần côn tại thượng, Thần Nam lại có được đôi cánh ánh sáng, thật là không tin được”. Tiểu Long lắc lư bay qua bay lại quanh người Thần Nam lẩm bẩm, tựa hồ như đang so sánh với đôi cánh kim sắc của nó, dáng vẻ vô cùng buồn cười.Rời khỏi sơn cốc ẩn cư của Đại bàng Thần vương, Thần Nam bắt đầu suy nghĩ xem phải dùng kế sách gì để tiến vào Phật Tổ. Mặc dù chỉ một thời gian ngắn tiếp xúc, nhưng đủ để Thần Nam cảm nhận được Đại bằng thần vương là một kẻ thẳng thắn, mà đối phương lại cóđại ân với hắn. Hơn nữa theo lời của Hận Thiên Đê, Phật Tổ lại toàn lừa dối như thế. Thần Nam thấy cần phải đại náo một phen, nhưng không phảichỉ là cái dũng của kẻ thất phu, hắn đã nghĩ ra một kế sách vô cùng tàn độc. “Đi... bây giờ chúng ta đi kiểm chứng, nếu bọn đầu trọc đúng như những gì Hận Thiên Đê nói, thì đừng trách ta không khách khí!”Thời gian khẩn bách, sau khi Thần Nam tìm hiểu mọi chuyện, hắn đã tính xong làm thế nào đại náo Phật Tổ. “Thái thượng vong tình lục” bị hắn đọc ngược từ dưới lên, ghi nhớ trong lòng, hắn không dám đọc xuôi, sợ không cẩn thận sẽ chìm đắm vào trongđó, sau đó không thể thoát ra, đi vào vết xe đổ của Vũ Hinh. Không hiểu quyển ma thư này làm bằng cái gì, Thần Nam dùng Lôi thần kiếm, tốn rất nhiều công sức mới cắt làm mấy phần.Cuối cùng Thần Nam giơ lên quyển cổ thư tàn khuyết lên, cười lạnh: “Thái thượng vong tình lục trầm tịch đã quá lâu, bây giờ đã đến lúc nhìn thấy ánh mặt trời ”. Chương 186: Kỳ thư chi loạn Thiên giới vô cùng rộng lớn, khu vực mà loài người khai phá chỉ chiếm có 5% thiên giới mà thôi. Các phần còn lại là núi rừng sông suối. Các cánh rừng nguyên sinh trải dài, những hang động bí ẩn, biển xanh bao la…rất nhiều phong cảnh chưa từng có dấu chân ngườiMặc dù thiên giới vô cùng rộng lớn, nhưng tin tức truyền bá lại nhanh chóng dị thường, cường đại Thần linh đều có thể dùng thần thức thiên lý truyền tin trong chớp mắt.Những ngày này, sự yên bình bấy lâu của thiên giới bị phá vỡ, hàng loạt các sự kiện làm cho các thần linh nhíu mày, rồi cuối cùng sôi lên. Những ngày gần đây, Thần vương trên Thiên giới trong lòng đều cảm ứng rằng thiên giới ắt đã có một đại nhân vật vừa qua đời. Cho đến hôm naymới biết là tiên tôn phương nào.

Nhất đại thiên kiêu Vô tình tiên tử, vừa vĩnh viễn ra đi tại Vô tình giới…Tin này vừa xuất hiện, Thiên giới đông thổ kinh ngạc, không ai ngờ đại nhân vật vừ tạ thế kia lại là Vô tình tiên chủ. Hào xưng thực lực cao thâm khó dò Vô Tình tiên tử, cùng với Đạm Đài tiên tử cùng tề danh thiên giới, cùng tài giỏi, xinh đẹp nổi tiếng thiên giới,được coi là hai đóa kỳ hoa trong chúng tiên Thiên giới. Thần vương các phương đều không dám đắc tội. Một thiên kiêu đột nhiên chết đi, thật là khó tưởng tượng nổi. Từ giờ, Vô tình giới không còn là cấm địa nữa, Thiên giới không ít người thở dài, nhấtđại thiên kiêu chết đi, quả thật trời ghét người tài. Nhưng phong ba không chỉ như thế, một tin chấn động hơn nữa truyền khắp thiên giớiVô tình tiên tử sở dĩ có thể ngạo thị Thiên có liên quan rất nhiều đến công pháp tu luyện của nàng. Công pháp này không ngờ lại là Thiên giới đệ nhất kỳ công “Thái thượng vong tình lục”. Mà nguyên nhân Vô tình tiên tử chết đi cũng là do tu luyện “Thái thượng vong tình lục” thất bại.Nguyên nhân tuyệt đại giai nhân chết đi thì ra là như thế, rất nhiều tiếng thở dài đã chuyển thành kinh ngạc Đệ nhất kỳ công của thiên giới “Thái thượng vong tình lục” trong truyền thuyết không ngờ lại đột nhiên xuất hiện. Đây thật là cơn động đất, làm rungchuyển cả thiên giới, khiến vô số tiên thần phải động tâm. Các thế lực tại thiên giới lập tức sôi lên, muốn truy tìm tung tích của quyển “Thái thượng vong tình lục” đó. Đột nhiên lại có tin đồn cuốn bảo điển nàyđang ở Ngưng Thuý Nhai, bị Gia Diệp, người đứng đầu trong các đệ tử của đệ tử thứ bảy của Phật Tổ nhặt được. Thiên giới nổi sóng, không ai còn ngồi yên được nữa.Ngưng Thuý Nhai là một tiên cảnh nổi tiếng của thiên giới, là nơi tu hành của Già Diệp, đệ tử đời thứ ba của Phật phái, nơi này cách Vô tình giới không xa, chừng chỉ ngàn dặm. Nhưng cách xa Cực Lạc Phật Tổ của Phật Tổ cũng chừng 9 vạn dặm. Cự li thế này, đối với cường đại tiên nhâncũng phải bay mất một - hai ngày “Thái thượng vong tình lục” danh tiếng lâu đời, sức hấp dẫn khó mà tưởng tượng. Lần này tái hiện thiên giới, khoan nói những tiên nhân bìnhthường, ngay cả Thần vương cũng muốn nhúng tay vào. Sau khi tin tức truyền ra, Ngưng Thuý Nhai trở thành chốn thị phi, tu hành giả gần đó, vô luận là tiên nhân hay thú tu không một ai là không nhanhchóng lao tới. Một trường tiên chiến tranh đoạt Thiên giới đệ nhất kỳ công đã bạo phát như thế!Người đứng đầu Ngưng Thuý Nhai Phật cảnh – Già Diệp cảm giác vô cùng thất vọng, nguyên do hiện tại y bị đông đảo tu giả vây quanh. Cảm giác sung sướng ban đầu dần dần mất điTuy nói Phật gia giới sân, giới si, giới tham nhưng khi đệ tử vô ý lại nhặt được “Thái Thượng vong tình lục” mang đến trước mặt mình, Già Diệp vô cùng hưng phấn. Đối mặt với Thiên giới đệ nhất kỳ công trong truyền thuyết từ cổ chí kim, mấy ai có thể ngăn được lòng tham!Tiên thần cũng đều có dục vọng, tuy nói giáo nghĩa Phật gia nhìn bề ngoài tưởng không tranh với đời, nhưng bất quá cũng chỉ là lường gạt che mắt người khác mà thôi, đối mặt với thiên giới đệ nhất kỳ công, lập tức lộ ra bộ mặt thật của nó.Thiên giới có câu danh ngôn: tu vi càng cao, dục vọng càng lớn. Già Diệp đương nhiên chưa hoàn toàn thoát khỏi vòng tục thế, vào lúc có được kỳ công bảo điển, y đã quyết định giữ nó cho riêng mình, căn bảnbỏ qua ý niệm dâng lên sư phụ, cũng không có ý hiến cho Phật Tổ. Tuy nhiên, việc khiến Già Diệp cảm thấy buồn bực bội phần là tin tức lọt ra ngoài quá nhanh, y còn chưa kịp bế quan tu luyện, người khác đã kịpkéo tới trước cửa. “Già Diệp thượng phật, ngài vốn nhân từ nổi tiếng. Đa số tiên hữu ở đây đều mong được xem “Thái thượngvong tình lục”, ta nghĩ lòng ngài vốn không hẹp hòi như vậy, hãy đưa thiên thư ra cho mọi người cùng xem, ngài thấy như nào?”. Một tử nữ trẻ tuổi áo xanh diễm lệ, chân đạp mây đứng trên Ngưng Thuý Nhai, thong thả đề nghị với Già Diệp.Già Diệp đầu to như cái đấu, nữ tử này chính là yêu tiên nổi danh, tên là Lan tiên tử, tu vi mặc dù không cao nhưng giao du rộng, bằng hữu nhiều vô cùng, nếu đắc tội nàng, đương nhiên động chạm tới không ít người khác.“Lan tiên tử nói phải, Già Diệp thượng phật nên đem Thiên thư cho mọi người cùng hưởng mới đúng” Một tú sĩ áo trắng từ viễn không bay tới. “Đúng, Thiên giới bảo thư trong truyền thuyết, mọi người phải cùng được hưởng mới đúng!”Lúc này, vô số người đang ẩn mình, đều lần lượt lên tiếng, rồi hiện thân trên Ngưng Thúy Nhai, Ngưng Thuý Nhai, ngọn tiên sơn này không phải là cao lắm, giống như là một ngọn núi bị người ta cắt mất ngọn, đỉnh núi vô cùng bằng phẳng, rộnglớn. So với những ngọn núi xanh biếc xung quanh, thì nơi này có nhiều linh khí hơn, đỉnh núi bình yên, bảo thụ xanh biếc, lá xanh lấp lánh thần quang,hoa nở ngập trời, hương hoa mê người. Ngoài ra còn có vô số linh cầm dị thú, chim kêu vượn hót. Chỉ sau một lúc, trên đỉnh Ngưng Thúy Nhai có gần một trăm vị tu giả tụ tập.Người tu hành thiên giới đương nhiên không giống lũ lưu manh vô lại công khai cướp đoạt, bọn họ miệng nói thao thao bất tuyệt, nói đến mức Già Diệp tự thấy mình xấu hổ, giống như y đang làm chuyện một chuyện có lỗi với tất cả đồng đạo.“Phật Tổ tại thượng, không phải bần tăng không muốn cho các vị cư sĩ ở đây cùng xem cuốn bảo thư này. Việc này quan trọng như vậy, tương truyền Thanh Thiện Cổ phật, sư phụ của Phật Tổ cũng vì “Thái thượng vong tình lục" mà chết, bởi vậy bần tăng phải giao sách này cho Phật Tổ, xinngài định đoat.” “Hừ, hoà thượng này nói chuyện mà không biết ngượng, không ngờ cả Thanh Thiện lão hoà thượng cũng bị ngươi đem ra. Nếu Thanh Thiện quảđã tu luyện “Thái thượng vong tình lục”, thì còn biết Phật pháp của các ngươi nữa không?” “Đại sư, ngươi thật không nên tìm cớ. Sớm đem Thiên thư ra. Hãy để mọi người cùng nhau tham khảo.”“Già Diệp thượng phật, nghe nói hôm nay Ngưng Thuý Nhai đã gặp không ít tập kích, ngài không muốn để cho Ngưng Thuý Nhai này biến thành phế địa chứ?”Trên trăm vị tu giả đều một cách đối xử, đầu tiên thì dùng đại nghĩa thuyết phục, đến giờ thì lạnh lùng đe dọa, cuối cùng quay ra uy hiếp, xem ra sắp sửa dùng vũ lực đến nơi.Kỳ thật nơi nào cũng giống nhau, sức mạnh mới là đạo lý. Hết thảy những lời chính nghĩa kia bất quá chỉ là thủ đoạn che dấu mà thôi. “Phật Tổ tại thượng!”“Phật Tổ tại thượng!” Trên Ngưng Thuý Nhai vang lên những tiếng Phật hiệu. Già Diệp và đệ tử đều đã có chuẩn bị chiến đấu, quyển Thiên giới đệ nhất kỳ thư, dù có nóigì bọn họ cũng quyết không chịu giao ra. ”Mẹ kiếp, bọn này mới chính là lưu manh thực sự!” Tử kim thần long đứng xa cảm thán: “Rành rành lòng tham vô đáy, không ngờ mỗi lời nói toànlời dễ nghe. Thiên giới quả không tầm thường, đến lũ lưu manh cũng đòi nói văn hoá! Cũng chả khác dưới nhân gian giới. Cứ đến là chửi mắng,cướp bóc. Nhìn bọn kia kìa, bộ dạng thật đại nghĩa lẫm thiên, thật là những kinh điển vô sỉ mà ta cần học…grào” Xa xa, Thần Nam cũng hai con rồng đang đứng trên một đỉnh núi, lạnh lùng nhìn về phía Ngưng Thuý Nhai.Vô tình tiên tử mất đi, đệ nhất kỳ thư kinh hiện… Tất cả đều do bọn bọn hắn đạo diễn phái sau.

Muốn đoạt được mười ba viên xá lợi trong truyền thuyết từ tay Phật Tổ đối, với tu vi Thần Nam lúc này mà nói thật khó như lên trời. Vì thế hắn chỉcó thể bày mưu, lợi dụng lực lượng cường giả khắp Thiên giới đả kích Phật Tổ. Thần Nam cười lạnh: “Đây bất quá là khởi đầu, đánh đi, đợi cho các ngươi đánh nhau tơi tả, đợi đến lúc Già Diệp không còn trụ được nữa, có lẽPhật Tổ sẽ không ngồi yên nhìn. Ta không tin y sẽ để mặc kỳ thư từ trong tay người mình lưu lạc ra ngoài, đợi hắn từ 9 vạn dặm lao tới đây, đến lúcđó chúng ta sẽ đến quê nhà Phật Tổ dạo chơi.” ”Ngẫu mễ đầu phát” Tiểu Long hai mắt sáng lên cái nhìn trộm cắp, vui vẻ nói: “Ta nhất định phải làm chuyến thăm thật vui!”Giờ phút này, trên Ngưng Thuý Nhai, cuộc chiến rốt cục đã bắt đầu. “Phật Tổ tại thượng!”Chuỗi hạt châu trên người Già Diệp bắn ra tứ phía, 108 viên Phật châu quang mang lấp lánh, bao trùm lên Ngưng Thuý Nhai, một vầng ánh sáng bảy màu lan tỏa, tất cả những người trên đỉnh núi đều cảm thấy như bị trói lại, phảng phất như có một cỗ lực lượng vô hình trói buộc thân thể họ.“Đây là Kim đỉnh Phật quang trận, mọi người không nên hoảng loạn, chúng ta nên chia ra các hướng tấn công, mấy tên sư trọc này căn bản không thể giữ chúng ta được, chắc chắn sẽ bị phản phệ.”Những tu giả đã dám lên Ngưng Thuý Nhai đều không phải loại vừa, nếu không nào dám gây khó khăn cho đồ tôn của Phật Tổ? Nhất thời trên Ngưng Thuý Nhai phi kiếm tung hoành, hào quang tứ phía, pháp bảo bay lượn ngập trời, kình khí lan tỏa, cương phong ba động, nếukhông phải có Kim đỉnh phật quang đại trận bao phủ, sợ rằng cả Ngưng Thúy Nhai đã bị đánh sụp. 108 viên phật châu này, trong đó có 36 viên do chính Phật Tổ dùng đại pháp tự mình luyện hoá, là chí bảo hộ thể tặng cho để tử thứ bảy, sau đótruyền tới tay Già Diệp. Tuy nhiên hôm nay đối mặt với phản kích của gần trăm vị tu giả, pháp bảo cường đại đến đâu cũng không thể chịu đượcsức mạnh bài sơn đảo hải như vậy. “Bụp”“Bụp” Trên cao, Phật châu từng viên từng viên vỡ vụn, sắc mặt Già Diệp càng ngày càng khó coi.“Sư phụ, chúng ta nên rút đi thôi.” Một hoà thượng trẻ lo lắng nói “Đi!”Gia Diệp vung ống tay áo rộng, 36 viên Thiên cương phật châu từ không trung bay về, chui vào trong ống tay áo, các viên địa sát Phật châu còn lại lần lượt nổ tung, phát ra năng lượng ba động cực đại tấn công vào đông đảo tu giả trên Ngưng Thúy Nhai.Già Diệp cùng đám đệ tử bay lên cao. Từng trận ánh sáng nổ tung trên Ngưng Thuý Nhai, gần 10 người bỏ mạng, những tu giả không bị thương cũng vọt theo lên“Oanh” Đỉnh núi mất đi bảo pháp hộ trì, không chịu nổi nguồn năng lượng ba động khổng lồ, lập tức bị đánh sụp.Già Diệp tái mặt, nghiến răng nghiến lợi nói với đám đệ tử phía sau: “Theo ta cùng đi bái kiến Phật Tổ!” Già Diệp từ đầu không có ý đi gặp Phật Tổ, vốn định một mình từ từ nghiên cứu “Thái thượng vong tình lục”, nay rơi vào thế đường cùng, thiên giớirộng lớn chỉ có Phật Tổ mới có thể cứu được y. Nhưng lúc này, trên không một đạo bạch quang lóe lên, một thanh âm lạnh như băng vang lên bên tai Già Diệp.“Muốn chạy? Không dễ vậy đâu! Truyền dụ của Đạm thai tiên tử, lệnh cho ngươi dừng lại, để lại tiên thể của Vô tình tiên tử!” Xa xa, Thần Nam đang dõi theo cuộc chiến mỉm cười, hắn biết chuyện hắn mong muốn nhất đã xảy ra. Chương 187: Giết Ngay cả đại đệ tử của Đạm Đài Tuyền Vương Chí cũng đã tới, có thể thấy được Đạm Đài phái rất coi trọng bộ bảo thư này, có thể đoán được các thần chủ, tiên tôn khác không thể không để mắt tới.Vương Chí vận bạch y, dáng vẻ siêu trần thoát tục, phong tư tuyệt thế, rất có khí khái của đại gia. Già Diệp nhất thời nhíu mày, về Vương Chí, tại Thiên giới có thể nói đại danh đỉnh đỉnh, thân là đại đệ tử chưởng môn Đạm Đài, toạ trấn mộtphương, ít người có thể địch lại. Nay ngay cả y cũng đến tranh đoạt kỳ thư, có lẽ là phụng ý Đạm Đài Tuyền, làm sao Già Diệp không lo cho được? “Vương Chí, ngươi không sợ mất đi thân phận sao?”Vương Chí tuy nhiên thần thái như ngọc, nhưng lại phát ra một cỗ khí thế lăng lệ, y như thanh kiếm báu tuốt ra khỏi vỏ, kiếm mang bạo lộ, nhìn chằm chằm vào Già Diệp nói: “Hừ, Già Diệp ngươi đừng có quanh co, ta đến cung nghênh tiên thể của sư thúc ta”.Già Diệp thấp giọng mắng: “Vương Chí, ngươi đừng khinh người quá đáng, ta và ngươi đều rõ, ngươi rốt cuộc vì cái gì mà đến.” “Ha ha….” Vương Chí cười lớn, hiển lộ toàn bộ thần thái cuồng phóng của y, nhưng đối với một cường giả mà nói, nhìn lại càng thêm uy thế, ycười lạnh nói: “Vô tình tiên tử chính là tỷ muội của sư tôn ta, Thiên giới có ai không biết? Hôm nay sư thúc bất hạnh mất đi, thế tôn ta bi thương quáđộ, tự mình đi tới Vô tình giới cúng tế, không ngờ thi thể sư thúc không cánh mà bay. Lũ lừa trọc các ngươi thật đáng hận, ăn cắp di vật của sư thúc ta còn chưa đủ, lại còn dám báng bổ tới ngọc thể của người. Nói, các ngươi đã đem giấu tiên thể sư thúc ta đi đâu rồi?”Già Diệp trong lòng kêu hỏng bét, tên Vương Chí này thật sự quá lợi hại. Nếu quả thật Ngưng Thuý Nhai ăn trộm thi thể Vô tình tiên tử thì ngay cả Phật Tổ cũng khó cứu được y.“Phật Tổ từ bi! Vương Chí, ngươi ngậm máu phun người, Vô tình tiên tử là tiên tôn một phương, dù người tạ thế, bần tăng cũng nào dám bất kính. Ta có được “Thái thượng vong tình lục” chẳng qua là do một môn hạ đệ tử vô tình mà có được từ một kẻ tán tu.”“Hừ, khỏi cần giảo biện, loại tâm pháp như “Thái thượng vong tình lục” này sao có thể rơi vào trong tay một kẻ tán tu? Mà dù có rơi vào tay y, làm sao lại có thể tặng cho Phật môn các ngươi được?”Già Diệp há mồm, muốn nói kỳ thư do đệ tử của mình cướp được từ trong tay tán tu giả. Nhưng việc đó đâu thể nói ra được, bằng không sẽ tổn hại tới tôn nghiêm Phật môn.“Vương Chí, sự thật chính là thế, ngươi bất quá vì “Thái thượng vong tình lục” mà đến, cần gì phải kiếm cớ nhục mạ chúng ta?” “Nói đùa! Ta vì tiên thể sư thúc mà đến, truy được di vật của sư thúc lúc còn sống là “Thái thương vong tình lục” đang trong tay các ngươi, cácngươi là lũ lừa trọc giả nhân giả nghĩa chỉ biết quanh co, nếu hôm nay không nói hết chân tướng thì không kẻ nào ở Ngưng Thuý Nhai này có thểcòn mạng mà đi!” Già Diệp kinh ngạc, dù biết Vương Chí chẳng qua đang tìm cớ động thủ nhưng không mảy may nghi ngờ y thật sự muốn hạ sát thủ, trong lòng ybiết rõ Vương Chí là người hành động quyết đoán. Già Diệp tuyệt đối không địch lại Vương Chí. Đó là một kẻ có đủ tư cách để cuồng vọng, cho dù sư phụ của Già Diệp xuất hiện, cũng chưa chắcđã làm gì nổi Vương Chí.

Lúc này, trên trăm vị tu giả tấn công Ngưng Thuý Nhai đều im lặng đứng trên không trung quan sát. Bọn họ đều đã nghe qua đại danh của VươngChí. Đối với đại đệ tử của chí tôn một phương, bọn họ đều rất kiêng dè. Vì đệ nhất kỳ thư, bọn họ đã đắc tội với Già Diệp, bây giờ kỳ tài trong truyền thuyết đã tới, tốt nhất là nên tìm biện pháp cho hai cường giả tươngtranh, cuối cùng ngồi làm ngư ông đắc lợi. Hiện thời, Già Diệp phát giác mình không thể nói lại được đối phương, ngôn từ của đối phương quá sắc bén, căn bản không cho y có cơ hội.“Nói, di thể sư thúc ta đang ở đâu? Lũ Phật môn vô sỉ bại hoại, ăn cắp di vật sư thúc ta thôi chưa đủ, không ngờ còn cả gan trộm đi di thể của người, thật đáng chết nghìn lần!”“Ta đã nói là không phải bọn ta làm….” “Vật chứng rành rành, còn muốn giảo biện! Hiện giờ ta thật lòng hoài nghi, nguyên nhân cái chết của sư thúc ta, lẽ nào là bị một kẻ nào đó ám hại”.Ta nhất định phải tra ra chân tướng ngọn nguồn!” Tới bước này, Già Diệp biết tự mình khó thể tranh biện lại, từ đầu mang tiếng ăn cắp kỳ thư, sau đó lại mang tiếng ăn cắp thi thể, đến giờ lại thànhám hại Vô tình tiên tử, tội danh ngày càng nặng “Đánh chăng…”Bây giờ chỉ có thể mở một đường máu, chạy về bên Phật Tổ. Thân thể Già Diệp lóe lên, trong phút chốc biến thành lục trượng kim cương, hóa thành 3 đầu 6 tay, toàn thân Phật quang bao phủ, 6 tay nắm cácloại binh khí khác nhau: Hàng ma xử, Phục ma kiếm, Phược hồn toả…. “Ha ha… hạt châu bé tí cũng đòi tỏa hào quang, tức giận muốn động thủ chăng, các ngươi còn chưa đủ tư cách!”Vương Chí cười lớn, đạp không phi hành, không để Già Diệp trong mắt, tiến về phía trước như không có chuyện gì. Già Diệp nhất thời cảm thấy áp lực đại tăng, hàng ma xử trong tay đánh về phía trước.“Oang…. ” Vương Chí dùng một tay đỡ lấy Phật gia hàng ma thần xử, một chưởng đánh trực tiếp đánh văng hàng ma xử, một cỗ lực lượng cường đại ào ạtlan tỏa, khiến những tu giả đứng gần phải nhanh chóng thoái lui về phía sau, mấy ngọn núi phía dưới cũng bị ảnh hưởng, không ngừng rung động. Già Diệp 6 tay đều vung lên như những bánh xe gió, điên cuồng tấn công Vương Chí. Đồng thời Phật quang rực rỡ bao trùm lên Vương Chí, muốnthôn phệ y. Tuy nhiên, tất cả không làm khó được Vương Chí, tự thân là kỳ tài nổi danh Thiên giới, tất nhiên không phải là cái vỏ bên ngoài, y có đủ tư cáchcuồng ngạo, đối mặt với đệ tử thân truyền của Phật Tổ cũng chẳng coi ra gì. Vương Chí nắm trong tay lực lượng của trời đất, một cái vung tay tưởng chừng tuỳ tiện, cũng có uy lực đủ để huỷ thiên diệt địa. Già Diệp hoá thânlục trượng kim cương, vận dụng Phật pháp đại thần thông, dốc hết toàn lực, nhưng cũng chẳng làm khó được Vương Chí chút nào. “Phật Tổ từ bi!“Già Diệp niệm Phật hiệu, thân thể lại ảo hoá, từ 6 trượng hoá thành 18 trượng, như một gã cự nhân, Phục ma kiếm và Phược hồn toả trong tay cũng hoá to.Hiện giờ mỗi một đòn công kích của Già Diệp, đều đại khai đại hợp, có uy thế khí thôn sơn hà, tạo ra từng đợt cương phong, làm quan chiến giả phát run.Tu giả vây công Ngưng Thuý Nhai toát mồ hôi lạnh, hoà thượng này quả là pháp lực cao thâm. Không hổ danh là đệ tử đời thứ 3 của Phật Tổ. Chỉ có Vương Chí mới bắt được y trổ hết sức như vậy, đổi lại là bọn họ thì chắc là không chịu nổi một đòn.“Hừm, Hoà thượng ngươi có hoá thành trăm trượng cũng chưa phải đối thủ của ta!” Vương Chí căn bản không quan tâm đến thân hình đối phương, song thủ nắm nhẹ, hai đạo cự đại quang chưởng phóng ra, sau đó chặn đứngHàng ma xử cùng Phục ma kiếm đang bổ xuống, y gầm một tiếng: “Buông ra!” Già Diệp thống khổ buông rơi hai binh khí. Hai cánh tay run rẩy không ngừng, vừa rồi một cỗ lực lượng cổ quái tiến vào hai cánh tay, bức y khôngthể không buông tay. Vương Chí vận dụng cự đại quang chưởng khống chế khứ hai siêu đại hình vũ khí, giống như một kẻ nhàn nhã đạp bước trên không, rồi công kíchmãnh liệt về phía Già Diệp. ”Bình“”Keng“ Phật môn bảo khí tại không trung giao tranh kịch liệt, âm thanh truyền hơn 10 dặm, năng lượng dao động vô cùng vô tận. Già Diệp rốt cục khó cóthể địch nổi Vương Chí, bị Vương Chí dụng Hàng ma xử giáng thẳng vào lưng, từ trên không rơi xuống, phá nát nửa ngọn núi. Vương Chí đắc thế không nhường, từ trên cao lao xuống truy kích, vũ động Hàng ma xử cùng Phục ma kiếm, hòng giết chết Già Diệp.Già Diệp ngàn cân treo sợi tóc, vào thế bất đắc dĩ. Đành phát xuất Thiên cương Phật châu, 36 viên phật châu kim quang rực rỡ, phát ra hào quang ngập trời, bao phủ trên đỉnh đầu Già Diệp, bảo hộ cho yBất quá, thế cũng chưa đủ ngăn được Vương Chí. Thực lực Vương Chí vượt xa tưởng tượng của Già Diệp, y ném hai món Phật môn bảo khí trong tay, từng bước từng bước tiến vào vòng Phậtquang, chậm rãi hướng về phía một viên Phật châu. Dù gặp phải trở lực rất lớn, bước chân chậm chạp, nhưng cuối cùng y cũng thuận lợi tiến gần một viên Phật châu,sau đó giơ tay nắm lấy nó.”Bụp" Một tiếng nổ giòn vang, Phật châu đã bị Vương Chí bóp nát.Pháp bảo này là do Phật Tổ tự mình luyện chế, uy lực cường đại khó có thể tưởng tượng, nhưng lại bị Vương Chí lạnh lùng huỷ đi, đủ có thể thấy đại pháp lực cao thâm khó lường của y.Phá Phật quang trận một cách hiêu trương như thế, đó là sự khinh thường miệt thị trực tiếp đối với Già Diệp. Già Diệp phun ra một ngụm máu tươi, cùng lúc thập bát trượng kim cương thân run rẩy, thoáng chốc đã trở về nguyên bản.Đừng từ xa, Thần Nam hít một hơi lạnh, hắn từng gặp Vương Chí tại Đạm Đài tiên cảnh, lúc đó chỉ biết y tu vi cao thâm khó lường, nhưng không ngờ lại mạnh một cách biến thái như vậy!Già Diệp vốn là cường giả Thiên giới, nếu không thì làm sao đối mặt với hơn trăm vị tu giả vây khốn, vẫn bình yên thoát đi. Nhưng hôm nay y bất hạnh gặp siêu cường địch thủ, khiến y thất bại một cách khó coi như vậy.“Già Diệp giao di vật của sư thúc ta ra đây, nói cho ta biết thi thể sư thúc ở đâu, ta có thể tha mạng cho ngươi!” Vương Chí lạnh lùng nói Già Diệp cảm thấy vô cùng uất ức, đường đường là đại cao thủ Thiên giới, mà lại thảm bại như vậy, giống như một kẻ vô dụng, làm y cảm thấythật mất mặt.

Biết đối phương đã động sát khí, Già Diệp cười lạnh: “Kẻ đã muốn thì bất chấp thủ đoạn”. Nhưng Vương Chí ngươi thật sự quá kiêu ngạo cuồngvọng, dù có Đạm Đài tiên tử làm chỗ dựa cho ngươi nhưng nếu ngươi giết ta, Phật Tổ đương nhiên sẽ đánh vào Đạm Đài phái, đòi lại công bằngcho ta.” “Ha ha....” Vương Chí cười lớn nói: “Ta mà phải lấy sư tôn làm chỗ dựa sao? Nếu Phật Tổ các ngươi muốn đòi công lý, tự ta sẽ tiếp nhận hết, tacũng sớm đã muốn có một ngày đến thỉnh giáo Phật Tổ rồi.” Vẻ cuồng ngạo bộc lộ hết ra ngoài, cùng lúc Vương Chí động sát cơ, trong ánh mắt bắn ra hai đạo ngân mang thật chất hoá.Xa xa, đệ tử Già diệp kinh hãi thất sắc, vài đệ tử trung thành không thể nhịn được, xông tới muốn ngăn cản Vương Chí. Bất quá bọn chúng chưa tới được gần Vương Chí được mười trượng liền đột nhiên nổ tung, trong không trung hoá thành mấy màn huyết vụ.“Đóm đóm mà đòi so với mặt trời! Hừm!” Vương Chí giơ cao tay phải, lạnh lùng bổ xuống: “Phụt” một tiếng, huyết quang bắn lên, thân thể Già Diệp bị đánh nát, huyết vụ lan toả, một quyểncổ thư bay phấp phới. Vương Chí nhẹ nhàng vẫy tay, kỳ thư lập tức bay vào tay y.Hơn trăm vị tu giả đang dõi theo trận chiến cùng đệ tử Già Diệp đều hoảng sợ, bọn họ rất muốn tiến lên tranh đoạt bảo thư nhưng lại e ngại thần uy của Vương Chí, mọi người do dự không quyết. Chương 188: Cuộc đối đầu giữa Phật Tổ, Đạm Đài và Hỗn Thiên Đứng từ xa Thần Nam thở dài: “Tu vi Vương Chí thật kinh người, lại có thủ đoạn tàn nhẫn như vậy, thật sự đối phó không dễ! Già Diệp tu vi cũng làcường giả thiên giới, vốn tưởng y có thể chống đỡ được một ngày, không ngờ mới nửa ngày đã bị người ta đánh chết. Như vậy cũng tốt, tu giả bịcuốn vào càng mạnh càng tốt, nếu khiến Phật Tổ và Đạm Đài Tuyền tàn sát lẫn nhau, sẽ là một nỗi kinh hỷ cực lớn.” Vương Chí quét mắt nhìn những người vây quanh, không coi bọn họ là cái thá gì, cười lớn: “Các ngươi đều muốn cướp di vật của sư thúc tachăng? Hừm! Lúc sư thúc Vô tình tiên tử còn sống, các ngươi ai có kẻ nào dám tới gần Vô tình giới nửa bước? Bây giờ người vừa mất đi khônglâu, các ngươi đã có ý đồ với di vật người. Hôm nay Vương Chí ta ở đây, để xem kẻ nào dám bất kính với sư thúc!” Hơn trăm vị tu giả đều bị Vương Chí trấn áp, trải qua một lúc lâu không ai dám xuất ngôn, thực sự là sự uy nhiếp tuyệt đối !“Ha ha...” Một tràng cười rộn rã như chuông vang lên từ trong đám đông, Lan tiên tử bước ra, cười nói: “Vương Chí tiên tôn pháp lực thông thiên, trong truyền thuyết thực lực cũng đã gần đạt đến trình độ Thần vương, tiểu tiên bọn ta nào dám mạo phạm thần uy. Nhưng tiên tôn đối với bọn ta cóchút hiểu lầm, Vô tình tiên tử chấn nhiếp Thiên giới, ai mà không kính trọng, ai lại không phục, bọn ta không có chút bất kính. Hôm nay họp lại đây,chẳng qua chỉ vì ngưỡng mộ với thiên giới đệ nhất kỳ thư trong truyền thuyết, hi vọng có thể được xem qua vài từ, mong được lĩnh ngộ....” Lan tiên tử không hổ danh là nhân vật mồm mép lanh lợi, mặc dù thực lực không cao, nhưng tại Thiên giới quen biết rất nhiều bằng hữu, nàng mởmiệng một câu, nhiều người phụ họa. Bọn họ bí mật truyền âm, cùng đồng lòng tận lực cản trở Vương Chí.“Thái thượng vong tình lục” rơi xuống Ngưng Thúy Nhai. Tin tức đã truyền tứ phương, vô số người đang đến đây, đám Lan tiên tử là những người đầu tiên. Nếu Vương Chí bị lưu lại đây, nói không chừng sẽ có kẻ đủ sức địch với hắn xuất hiện, chỉ như vậy bọn họ dù tu vi không phải cao mới cócơ hội đục nước béo cò. Vương Chí hiển nhiên hiểu được tâm tư bọn họ, nhưng nét mặt đầy vẻ khinh thường, tu vi của y đủ để ngạo mạn, một kẻ cuồng phóng cực độ. Nếukhông sao dám ra tay giết đồ tôn của Phật Tổ? “Grào ……”Một tiếng gầm từ viễn không truyền tới, một con cự hổ cưỡi trên mây đen lao tơi. “Hắc Hổ lão yêu!”“Quả nhiên là hắn!” Hơn trăm vị tu giả quan chiến có người thốt lên mấy tiếng kinh thán.Lão yêu quái này tại Thiên giới cũng là nhân vật danh chấn một phương, mặc dù không bằng Thần vương, nhưng tu vi cũng cao thâm khó lường, độc cứ một phương.“Hắc Hổ lão yêu, ngươi cũng muốn cướp “Thái thượng vong tình lục” sao?” Vương Chí không chút kiêng dè, bạch y phiêu động, càng thêm phóng túng bất cần.Cự hổ cưỡi trên mây đen cao chừng mười trượng. Nó ngửa mặt lên trời gầm lên một tiếng, quần sơn đều bị chấn động, hắn hóa thân thành một lão giả mặt đen, giọng nói như chuông: “Không sai, lão hắc ta muốn mượn “Thái thượng vong tình lục” coi một lần. Không rõ Vương huynh có thểthành toàn cho không?” “Haha.....” Vương Chí cười lớn: “Hắc lão hổ ngươi định uy hiếp ta à? Ngươi cho rằng có thể cướp được quyển kỳ thư trên tay ta sao? Vật này vốnlà di vật của sư thúc ta, dù là ai cũng không nên si tâm vọng tưởng!” Hắc Hổ lão yêu biến sắc: “Vương huynh hiểu lầm rồi, ta bất quá chỉ muốn mượn xem mà thôi, nếu cho ta mượn xem nửa khắc thôi, ta sẽ cảm kíchvô cùng. Nếu như Vương huynh không chịu, coi như ta chưa nói gì, lập tức quay đầu đi ngay.” Nói đến cùng, Hắc Hổ lão yêu đành phải vất bỏ sĩ diện, y không muốn vì một chút tham lam mà mất đi tánh mạng. Nếu chiến đấu với Già Diệp hòathượng, ít nhiều y còn có chút chắc chắn, nhưng giờ phát hiện ra một kẻ sát tinh đang ở đây, y không khỏi thay đổi chủ ý ngay lập tức. “Hừm, đã tới rồi, thì không cần đi!” Vương Chí cười lạnh: “Vừa lúc ta đang thiếu tọa kỵ, vừa rồi thấy bản thể của ngươi thập phần thần vũ, hay làlàm thần thú cho ta cưỡi nhé!” “Ngươi.... Khinh người quá thái!” Hắc Hổ lão yêu giận dữ, y đã hạ mình, nhưng lại bị sỉ nhục như vậy, thật sự không thể chịu đựng được hơn.“Hừm, lão yêu ngươi thường ngày sát hại tu giả yếu thế, hôm nay thu phục ngươi cũng là trừ hại cho một phương.” Hắc Hổ lão yêu nghe vậy tức giận gầm lên: “Ta và ngươi vốn nước sông không phạm nước giếng, ta đã kính ngươi, không ngờ ngươi lại không nểmặt, hôm nay ta xem thử ngươi thu phục ta thế nào!” “Grào......” một tiếng gầm xuyên mây, Hắc Hổ lão yêu hai tay xuất hiện bộ móng vuốt sắc bén vô cùng, hung hãn vung lên, phát ra một phiến quangmang, quét tới Vương Chí. Vương Chí cười lạnh: “Hắc hổ trảo sao? Thật là trò trẻ con. Ta bây giờ không có thời gian từng chiêu từng thức đánh với ngươi, sớm giải quyếtngươi vậy!” Vương Chí một quyền trực tiếp oanh xuất, trong nháy mắt đã đánh tan trảo ảnh đang lao tới, nhanh chóng vọt tới phía trước Hắc Hổ lãoyêu. Hắc Hổ lão yêu cũng không hoảng loạn, vung móng vuốt sắc bén chụp vào ngựcVương Chí. Bất quá dù có liên tục chụp tới cả chục lần, cũng đềukhông chạm được tới vạt áo Vương Chí. Cuối cùng Vương Chí chớp được cơ hội, Hai tay tóm lấy cổ tay Hắc Hổ lão yêu, dùng lợi thế từ bên trên ép xuống, đè chặt lấy y.“Làm tọa kỵ của ta, ta sẽ không xử tệ với ngươi.”

“Ngươi đừng có mơ!” Hắc Hổ lão yêu gầm lên, tiếng kêu rung trời.Tất cả tu giả khẩn trương theo dõi kỹ hai người. Bất quá, thực lực Vương Chí vượt xa tưởng tượng mọi người, đối phó với Hắc Hổ lão yêu so với Già Diệp còn hơn một bậc, cũng không phải dùng sức qúa nhiều, ép Hắc Hổ lão yêu từ không trung rơi xuống một đỉnh núi.Hắc Hổ lão yêu không ngừng rống lên, nhưng một cỗ thần lực vô biên vô pháp tưởng tượng, không ngừng đổ vào thân thể y, làm y không thể không hiện ra bản thể.Vương Chí toàn thân toả ra ngân mang rực rỡ, ngạo nghễ cưỡi trên lưng đại hổ, vung tay phóng ra một chiếc đai kim sắc tròng vào cổ Hắc hổ. Quan chiến giả kinh hãi, không ai ngờ Hắc Hổ lão yêu bị thu phục dễ dàng như thế, như vậy xem ra thực lực của Vương Chí khó có thể tưởngtượng nổi. Thần Nam đứng xa cũng phải nhíu mày, lẩm bẩm: “Tên khốn kia tựa hồ tiềm lực khôn cùng, y không vội mang kỳ thư rời đi, ngược lại còn ở lại chỗnày đợi địch nhân tới, xem ra... là muốn lập uy! Rút cục là có chuyện gì?” “Ngã Phật từ bi!”Một tiếng phật hiệu nhẹ nhàng vang lên trong thiên không, như một tiếng chuông kinh tỉnh mộng mê nhân. Một hòa thường thoạt nhìn còn rất trẻ tuổi, cưỡi trên mây trắng, từ phương xa bay tới, thần thái có một vẻ điềm đạm khó tả.“Hoài Hải thiền sư - đệ tử thứ 7 của Phật Tổ?” Vương Chí cười lớn: “Ha ha..... Ta vừa ra tay giết đồ đệ Già Diệp của ngươi, không nghĩ ngươi lại tới sớm như vậy. “Thái thượng vong tình lục” ở trong tay ta, nhưng Phật gia các ngươi nếu muốn lấy, Phật Tổ không đích thân tới, sợ rằng không cócách nào có được đâu.”Hoài Hải tăng bào màu xám, chân đi giày gai, tuy thoạt nhìn bề ngoài trông rất trẻ, nhưng loại toát ra thần thái của một một cao nhân đắc đạo, y khẽ niệm phật hiệu: “Ngã Phật từ bi, Vương Chí ngươi sát tâm quá nặng đó.”Từ xa Thần Nam cùng hai con rồng lẳng lặng theo dõi hết thẩy, tất cả đều trong dự đoán của Thần Nam, nơi ở của Hoài Hải và đệ tử Già Diệp của y cũng không quá xa, chỉ mất nửa ngày có thể tới nơi này.Bây giờ Già Diệp bị giết, Hoài Hải giá lâm, tất cả đều rất hoàn mỹ. Cho tới cuối cùng, vì tranh đoạt Thiên giới đệ nhất kỳ công, càng ngày càng nhiều đại nhân vật xuất hiện, Phật Tổ dắm chắc không thể ngồi yên, tất nhiên phải từ 9000 dặm tới đây.“Nặng sát tâm? Ha ha..... Vương Chí ta lúc nào chả vậy, ngươi tới hôm nay mới cảm thấy sao? Chẳng lẽ bởi vì ta vừa sát hại đệ tử của ngươi?” Vương Chí lộ hết vẻ cuồng ngạo, khí thế nắm giữ thiên hạ trong lòng bàn tay, không coi trọng chuyện Phật tử thứ bảy đến đây chút nào.“Ngã Phật từ bi!” Hoài Hải mỉm cười, không vì Già Diệp bị sát hại mà tỏ ra bi thương vội vàng, ngược lại vẻ mặt vẫn nhẹ nhàng thoát tục. “Hừm, xem ra mấy năm này tâm cảnh tu vi của ngươi không tệ, hôm nay Vương Chí ta xin được lãnh giáo một phen!”Vương Chí nhẹ nhàng đạp lên lưng Hắc Hổ lão yêu, phi thân bay lên, lao hướng Hoài Hải phóng đi. Một không gian đại liệt phùng rực rỡ xuất hiện phía trước Vương Chí, nhanh như thiểm điện lan về phía trước, như muốn nuốt chửng Hoài Hải vàotrong. Hoài Hải sắc mặt bình tĩnh, từ trong miệng phun ra một viên phật châu, bắn vào không gian đại liệt phùng đó. Phật châu biến ảo càng ngày cànglớn, trước biến thành to như phòng ốc, sau biến thành toà nhà lớn, cuối cùng cũng hóa thành ngọn núi khổng lồ, bịt lối vào không gian đại liệt phùngđó. Vương Chí hét lớn một tiếng, không gian đại liệt phùng mở rộng, trong nháy mắt nuốt chửng Phật châu, tiếp đến cũng nuốt Hoài Hải vào trong, cuốicùng y cũng theo vào. Quan chiến đại kinh thất sắc, không ngờ Vương Chí vận dụng nội thiên địa tác chiến, chuyện này chứng tỏ rằng y quyết đấu sinh tử với Hoài Hải,sợ rằng nếu một người không bị phế, có lẽ cuộc chiến này sẽ không cách nào ngừng. Phật tử Hoài Hải vốn nổi danh đại thần thông, hiểu được ý nghĩa sâu xa “một hạt cát một thế giới”. Viên phật châu là thần vật có liên hệt chặt chẽvới sinh mệnh của y, chính là một phương “thế giới”, bây giờ dù bị nội thiên địa Vương Chí nuốt chửng, nhưng rốt cục là ai thôn phệ ai rất khó nói. Hai đại cao thủ hàng đầu hoàn toàn biến trước mắt mọi người, có trời mới biết lúc nào họ mới có thể quyết định sinh tử.Những người đang theo dõi cuộc chiến không có chút ý rời đi, đối với “Thái thượng vong tình lục” tất cả đều có lòng tham, không muốn buông như vậy. Bọn họ đều biết rằng kẻ thắng sẽ xuất hiện tại khu vực này, có lẽ cứ như vậy chờ đợi, hy vọng sẽ có cơ hội mà thành “ngư ông”.Chỉ là, rất nhiều chuyện xảy ra ngoài dự liệu mọi người! Hai đại cao thủ vừa mới biến mất không lâu, không gian liền đột nhiên bị phá toái, hơn nữa còn phá toái giữa đám đông quan chiến giả, hai đạonhân ảnh một trước một sau vọt ra, kéo theo thần lực mênh mông vô tận, trong phút chốc gần hai mươi danh tu giả bị đánh bay, trong không trunglưu lại từng chuỗi huyết hoa. Chương 189: Cuộc đối đầu giữa Phật Tổ, Đạm Đài và Hỗn Thiên (tiếp) Vương Chí cùng Hoài Hải di chuyển rất nhanh giữa không trung, như hai đạo quang ảnh giao chiến kịch liệt, khiến người ta căn bản thấy không rõ động tác bọn họ, chỉ cảm giác được năng lượng dao động khủng khiếp không ngừng bắn ra tứ phía.Hoài Hải tựa hồ không muốn phá hủy phiến tiên sơn này, khi mấy ngọn núi ầm ầm sụp xuống như những đụn cát, y bay thẳng lên trời cao ngàn thước, rồi sau đó lại cùng Vương Chí đại chiến.Cuồng phong dũng động, kình khí lan toả, thần lực mênh mông, trên phiến tiên mạch người càng ngày càng đông, đều là tu giả khắp nơi vì “Thái thượng vong tình lục” mà tới, không ngừng gia tăng theo thời gian.Một bộ kỳ thư, dẫn đến tám phương phong dũng vân động! Nếu không có gì đột biến, một trường mưa gió máu tanh khó mà tránh khỏi.Lúc này, trên trời cao, Phật châu trong tay Hoài Hải quang mang đại thịnh, rực rỡ hơn cả mặt trời trên cao, tất cả đều bị loá hết mắt. Đám Thần Nam cũng không ngoại lệ, nước mắt chảy ràn rụa, không nhìn thấy gì.Đến lúc khôi phục thị giác, hai đại cao thủ đã mất tích. “Bọn họ phi hành về phía Tây Bắc rồi.”“Mau đuổi theo!” Quan chiến giả đã tụ tập gần ngàn người, tất cả đồng loạt hướng đuổi theo hướng hai đại cao thủ vừa biến mất.Tử kim thần long vừa định đuổi theo thì Thần Nam kéo lại. “Không nên tới gần quá, chúng ta đi theo sau mọi người, không nên để ai thấy.”Tốc độ hai đại cao thủ, người bình thường há có thể đuổi theo. Khi gần ngàn vị tu giả cuối cùng cũng đuổi tới, Hoài Hải đã chẳng biết đi đâu, chỉ còn lại Vương Chí áo bào nhuộm máu ngạo nghễ đứng trên trời cao. Không còn nghi ngờ gì nữa, đệ tử thứ bảy của Phật Tổ đã thất bại!Tin tức trọng đại, thông qua thần niệm của các cao thủ, truyền đi rất nhanh, không tới nửa ngày Thiên giới mọi người đều đã biết, chưởng môn đại

đệ tử của Đạm Đài phái đang đại phát thần uy.Hành động tiếp theo của Vương Chí, càng khiến người kinh ngạc. Giết Bạch cốt đạo nhân, trảm Cửu U Ma Quân, diệt Thanh Âm thượng nhân.....Mấy vị cường giả này đều là nhân vật danh chấn một phương, nhưng chỉ trong nửa ngày ngắn ngủi bị Vương Chí lần lượt giết chết. Thần niệm truyền tin, trong nháy mắt đã vượt qua ngàn dặm, gần nửa ngày, hung danh Vương Chí đã khiến cao thủ khắp nơi Thiên giới chau mày”Rốt cuộc hắn muốn làm gì?” Thần Nam có chút khó hiểu, nếu như Vương Chí chỉ vì “Thái thượng vong tình lục” mà đến, y phải sớm dừng tay lại mới đúng chứ.Cuối cùng, Vương Chí cũng gặp phải một tay kình địch, sau khi đại chiến một thời thần, quan chiến giả đã đạt tới mấy ngàn người, không ít người kinh hô:“Không ngờ Đại đệ tử của Hỗn thiên Đạo tổ - Ma vương Hứa Vân cũng giao thủ cùng Vương Chí !” “Hỗn thiên đạo tổ cùng Đạm Đài tiên tử dường như có thù oán thâm hậu, hôm nay đệ tử bọn họ lại đại chiến. Thật là vô cùng ý nghĩa, nói khôngchừng có thể dẫn đến tiên chủ hai phái tự thân động thủ!” Thần Nam cùng đám Tử kim thần long đứng xa nghe thấy thầm giật mình, Hỗn thiên đạo tại Nhân gian giới ở Thiên giới xem ra cũng không tệ, xemra tà đạo lục thánh địa cùng Đạm đài thánh địa sở dĩ tại nhân gian bất hòa, có liên quan rất nhiều đến tổ sư bọn họ tại Thiên giới. Thiên giới động loạn cuối cùng cũng đi vào hồi kết. Ma vương Hứa Vân tại thiên giới uy chấn bát phương. Sau khi giao đấu cùng Vương Chí gầnnửa ngày, đã bị Vương Chí đánh nát trong nội thiên địa. Thảm bại mà chết.Đó tuyệt đối là một đại sự kiện chấn động Thiên giới! Trước khi hắn chết có để lại một câu nói, khiến đông đảo quan chiến giả rốt cuộc biết, vì sao Vương Chí hôm nay điên cuồng như thế.“Vương Chí ngươi.....không ngờ ngươi muốn tiến lên Thần vương lĩnh vực.... Cường giả hôm nay đều chỉ là hòn đá lót đường cho ngươi....” Mấy ngàn tu giả đang xem cuộc chiến sôi lên, thiên giới mấy ngàn năm qua đều không có Thần Vương đản sinh, không nghi ngờ gì, đây là một tintức quan trọng. “Vô tri tiểu nhân, dám giết đồ đệ ta! Lão tổ đến chậm một bước rồi, hôm nay ngươi phải chết!” Một ảo tượng lão nhân cao mười trượng đột nhiênxuất hiện trên cao không, phát ra uy áp cực lớn. “Ngã Phật từ bi, lão nạp cũng tới hàng ma!” Một kim thân phạt đà cao mười trượng cũng xuất hiện trên không trung.Vương Chí toàn thân nhuộm máu, nhưng vẫn kiêu ngạo, ngửa mặt lên trời nói: “Hỗn thiên đạo tổ, Phật Tổ.... ha ha... Các ngươi bất quá chỉ là hóa thân xuất hiện, có thể làm khó dễ được ta sao? Hôm nay ta đang muốn mượn lực các ngươi, trở thành Thần vương!”Giờ phút này, quan chiên giả đã tụ tập tới hơn vạn người, tất thảy đều vô cùng chấn động, Hỗn thiên đạo tổ và Phật Tổ không ngờ đều đã hiện thân.Nhưng, cái làm bọn họ chấn kinh còn ở phía sau, một thanh âm đột ngột vang vọng trong trời đất, một thân ảnh tuyệt mỹ ảo hoá xuất hiện trên cao, thanh tân thánh khiết như một đoá phù dung vừa nhô lên khỏi mặt nước.“Hôm nay tiểu đồ hy vọng đột phá Thần vương, không nghĩ ngay cả Hỗn thiên đạo tổ và Phật Tổ đều bị kinh động.....” Trên vạn tu giả sôi lên.“Trời ơi, là Đạm Đài tiên tử!” “Là pháp tướng hoá thân của Đạm Đài tiên tử!”“Tam đại tiên chủ tề tụ!” “Thần vương đại chiến rồi!”Xa xa, Thần Nam lặng lẽ đứng quan sát toàn bộ, hắn cơ bản không ghen tỵ với thực lực của những người đó, hắn tin rằng chỉ cần cho hắn thời gian, sớm muộn gì hắn cũng sẽ tấn thăng lên lĩnh vực nãy.Hắn lẩm bẩm: “Hôm nay, Vương Chí là nhân vật chính, phá nhập cảnh giới Thần vương, không ngờ dẫn tới ba tiên tôn xuất thủ. Ngày sau, nếu ta tiến vào Thần vương lĩnh vực, trong trường hợp không có tiền bối nào hậu thuẫn, không phải là sẽ làm cho thần chủ các phương hợp lực diệt sátsao?” Hỗn thiên đạo tổ quát lớn: “Đạm Đài Tuyền ngươi dung túng môn hạ đệ tử lạm sát kẻ vô tội, diệt dệ tử ta, thật là khinh người thái quá!”Không đợi Đạm Đài Tuyền nói, Vương Chí đã cười lớn: “Hỗn thiên đạo tổ, người và sư tôn ta vốn bất hòa, đệ tử ngươi và ta cùng cừu oán rất sâu, hôm nay hắn vì di vật sư thúc ta “Thái thượng vong tình lục” mà đến, chủ động cùng ta tương chiến, bị ta giết chết, có gì đáng than vãn? Ngươilà tổ tông một phái, nếu vì việc nhỏ đó mà lấy cớ thì thật quá mức nực cười.” “Hừ, lão tổ ta chưa đến lượt ngươi bình luận.”“Ha ha.........” Vường Chí cuồng tiếu nói: “Ta cũng không thèm cũng ngươi bình luận, ngươi bất qua chỉ là một phân thân do Hỗn thiên đạo tổ luyện chế mà thôi. Ta sớm nghe lão chế tạo ra ngươi, tất quá chỉ làm một con rối giết người mà thôi, tâm cảnh và tu vi ngươi cùng bản thể lão cách biệtquái lớn, mặc dù là hóa thân, nhưng ta thấy ngươi vĩnh viễn không xứng. Nhất định là lão tâm sinh cảm ứng, đoán được hôm nay sẽ có một kiếpnạn, cho nên phái ngươi tới đây độ kiếp!” “To gan” Hóa thân Hỗn thiên đạo tổ bạo nộ, thập trượng hóa thân bộc phát ra một cỗ lực bài sơn đảo hải, một cự đại thủ chưởng hung hãn đánh vềphía Vương Chí. Cùng lúc đó, một tiếng phật hiệu vang lên, kim thân Phật Tổ cũng kết xuất Phật thủ ấn, chụp về phía Vương Chí.Vương Chí lớn tiếng: “Sư phụ, Phật Tổ hóa thân chính là hoá thân thực sự, xin sư phụ ngăn cản giúp đệ tử, đệ tử cần dùng Hỗn thiên ác thân ma luyện thân tâm, hi vọng có thể sớm tiến vào Thần vương lĩnh vực!”Đạm Đài tiên tử cười nhẹ. Như nước chảy mây trôi, tiên thể dịu dàng thánh khiết, ảo hóa xuất hiện trước Phật Tổ, tay trái bắt kiếm quyết, ngăn cản Phật thủ ấn của Phật Tổ.Mặc dù là hóa thân nhưng cũng là Thần vương chi chiến, nhưng không có những cảnh thiên băng địa liệt như trong tưởng tượng, tu vi đạt đến mức như bọn họ, chủ yếu là ấn chứng vũ cảnh, cảnh giới cao thấp mới là minh chứng rõ nhất cho mạnh yếu. Sức mạnh lớn nhỏ đã không còn là nhân tốquyết định. “Rẹt rẹt rẹt”Vài tiếng va chạm vang nhẹ, kiếm quyết Đạm Đài tiên tử và Phật thủ ấn Phật Tổ nhanh chóng giao tranh. Cùng lúc đó, trên cao xuất hiện ra hai khoảng thiên địa rộng lớn, như ảo ảnh, hai người ở trong hai phiến thiên địa khác nhau, lần lượt công kích nhauQuan chiến giả vô cùng chấn kinh, nghị luận không ngừng. Hai đại tiên chủ không hổ là nhân vật ngạo thị trên Thiên giới, hóa thân mà cũng có thể tế luyện được thiên địa riêng của mình, điều này khiến hơnvạn tu giả trên không trung cảm thấy tu vi mình thật nhỏ bé. Dù hai đại tiên chủ không có những đòn tấn công hung hãn lăng lệ, năng lượng dao động khuếch tán dường như cũng không quá cường liệt,nhưng mỗi trận gió nhẹ nhàng thổi qua, cũng khiến mọi người cảm giác kinh hãi vô cùng Gió nhẹ thổi, phiến núi non phía dưới Đạm Đài tiên tử và Phật Tổ, tan ra như băng tuyết dưới ánh mặt trời, những dãy núi xanh tươi hoá thành cát

bụi trong làn gió nhẹ đó, hơn mười ngọn núi trong nháy mắt hóa thành cát bụi.Thật là quá khủng khiếp, chỉ phất nhẹ tay mà có thể hủy thiên diệt địa! Trong khoảng không khác, Vương Chí và Hỗn thiên đạo tổ hóa thân đại chiến, quả như Vương Chí nói, hóa thân này cũng không thừa hưởngđược bao nhiêu lực lượng của Hỗn thiên đạo tổ, Vương Chí có thể khó khăn chống đỡ, dù cửu tử nhất sinh, nhưng với kẻ tiến quân Thần vươnglĩnh vực như y, đây đúng là đối thủ tốt nhất! Đứng xa, Thần Nam cảm nhận được tu vi kinh người của bọn họ, nhẹ nhàng lẩm bẩm: “Nói cho cùng đều do một quyển kỳ thư mà ra, “Thái thượngvong tình lục” quả thực là ma thư a, không ngờ khiến những nhân vật thế này mà cũng không tiếc công giao chiến, ta dám chắc quanh đây cònkhông ít Thần Vượng đang theo dõi, đang ngồi chờ thời cơ mà xông vào, cuối cùng Phật Tổ và Hỗn thiên đạo tổ, cả Đạm Đài Tuyền, bọn họ quá nửa phần là sẽ xuất động bản thể.Hai con rồng giờ phút này đều chấn động, cảm thấy các nhân vật chí tôn Thiên giới thật đáng sợ. “Hai người không cần phải ngẩn ngươi, chúng ta cách cảnh giới bọn họ không xa lắm! Đi, bây giờ có thể tới Phật Tổ được rồi. Ta đoán chân thânPhật Tổ nhất định đã lên đường.” Cách đó 9000 dặm, Cực lạc Phật Tổ, dao lan ngọc bích, hoà với những làn hương thanh khiết, tiên khí dày đặc bao phủ.Phật điện tường vàng mái ngọc, từng toà từng tòa lơ lửng giữa không trung, 3000 Phật đà đang ngâm xướng, cảnh tượng thật thần thánh tường hoà.Vì Thiên giới đệ nhất kỳ thư, Phật Tổ hôm nay rốt cuộc cùng rời khỏi Phật Tổ, như lưu quang biến mất phía chân trời. Lúc này, Thần Nam cùng hai rồng đều trốn trong nội thiên địa, rồi sau đó bay lên cao, chỉ chớp mắt đã biến mất trong không chung. Thần chủ, tiêntôn đại chiến, hắn đã không cần phải xem nữa, Cực lạc Phật Tổ mới là mục đích cuối cùng của hắn. Đại bàng thần vương tốc độ được xưng đệ nhất tam giới, đôi Thần vương dực của Thần Nam, thật như tia chớp, dù chưa đạt được trình độ haicánh dang rộng bay 9000 dặm, nhưng so với tu giả bình thường thì nhanh hơn không biết bao lần. Nửa canh giờ sau, dựa theo lộ tuyến đã tính trước, Thần Nam rốt cuộc cũng đã tới ngoài Cực Lạc Phật Tổ.Nơi đó, bảo thụ lay động, thần quang phổ chiếu, tiên thảo tràn ngập, linh khí lan toả, đủ loại tiên hoa thần thảo chỉ được nghe danh chứ chưa bao giờ nhìn thấy, mọc khắp Phật Tổ. Từng dãy phật điện toạ lạc trên đỉnh núi, Phật điện lơ lửng trên cao, giữa các đám mây còn nhiều hơn.“Đáng ghét, lũ lừa ngốc này thật giàu có” Tử kim thần long than vãn: “Các ngươi nhìn Phật điện kia kìa, con mẹ nó nữa, rõ toàn tường vàng mái ngọc!”Thần Nam lặng lẽ nhìn Cực lạc Phật Tổ trước mắt, hắn tịnh không khẩn trương, Phật Tổ đã rời đi, hắn tin tưởng có Thần vương dực trên người có thể giúp hắn ung dung tiến thoái. Chương 190: Cực Lạc Phật Tổ Phiến Phật sơn này quả nhiên vùng đất linh tú bảo địa, hội tụ thiên sinh linh căn, dẫn dắt linh khí tám phương dồn về, từng ngọn núi xanh ngắt, không có một cây cỏ tầm thường nào, tất cả cây cỏ đều linh khí dũng động, thần quang lấp lánh.Linh mạch liên miên bất tuyệt có thể lên đến mấy trăm dặm, những chỗ tu thân của Phật Tổ giới hạn trong khuôn viên hơn mười dặm từ trung tâm của linh mạch.Bên trong Phật Tổ tường hòa, từng con tiên hạc vờn cánh trong mây, hơn chục linh viên không ngừng hót véo von trong núi, những con hươu sao thân thiết với người, những con thỏ bạch với đôi tai dài đáng yêu, không giống như cảnh sơn lâm bình thường. Ở cái vùng bảo địa này, mọi loạiđộng vật đều có linh khí, khiến Long bảo bảo nhỏ hết cả dãi, cứ lầm bầm thuyết phục bọn Thần Nam giúp nó bắt một vài con nướng ăn. Tử kim thần long cũng không có chạy lung tung, nhìn từng tòa phật điện lung linh trên các ngọn núi, nó hận không được đem toàn bộ tống vào nộithiên địa của Thần Nam để sau này hưởng dụng. Thần Nam từng đại náo Lôi thần điện, nhưng sau này biết được chẳng qua mình may mắn mà thôi, nếu không có vài vị chủ thần âm thầm kiềm chếLôi thần thì hắn đã chết không biết bao nhiêu lần rồi. Cho nên hôm nay xông vào Cực Lạc Phật Tổ, hắn càng cẩn thận, không dám nghênh ngangnhư là lần trước nữa. Phật Tổ làm một nhân vật sánh ngang với các cường giả của thiên giới, truyền thuyết hòa thượng này nhìn bộ dáng hiền lành, nhưng pháp lực thậtlà thông thiên, ít người có thể nhìn thấu thực lực nông sâu của y, tại đông phương thiên giới là một nhân vật gần như vô địch. Phật cảnh này rất rộng lớn, Thần Nam triển khai Thần vương dực, như điện quang tại không trung không ngừng di động, xuất hiện trên các đỉnh núikhác nhau. Bây giờ hắn chỉ có thể tin tưởng vào chính linh giác của bản thân, dựa vào bản năng của hắn đã tránh được tối thiểu tám vị cao thủ mà hắn căn bảnkhông dám động vào. “Không động vào” này là một loại cảm giác bất lực, chứng minh đối phương cường đại hơn rất nhiều so với hắn. Đươngnhiên điều này không bao quát những tu giả tu vi không chênh với hắn bao nhiêu. Cường đại tiên thiên linh giác là bản lĩnh mà Thần Nam có thể kiêu ngạo, luôn có thể nắm được sự nông sâu của đối thủ.Phật Tổ này giống như truyền thuyết bên ngoài, giữa trung ương một tòa linh sơn cao lớn vô cùng, tập trung tất cả linh khí của tám phương, một tòa phật điện có khí thế hùng vĩ hoành tráng lơ lửng trên đỉnh núi, đây chính là chỗ tu luyện của Phật Tổ.Các đỉnh núi chung quanh tòa phật điện này cũng có các tòa miếu, án chiếu thực lực cùng bối phận an bài, càng gần ngọn núi của Phật Tổ, người cư trú trên núi càng có pháp lực cao thâm.Phật âm không ngớt, tiếng chuông vang vọng, trong Phật Tổ, tiếng niệm kinh của đông đảo tăng phật vang vọng khắp linh sơn. Càng đến gần trung ương của linh sơn, Thần Nam càng cảm giác cỗ áp lực vô hình càng tăng. Hắn đã để hai con rồng tiến vào trong nội thiên địa,bây giờ bọn chúng cũng không giúp được gì. Hắn đã tránh được rất nhiều tăng nhân, những vị này có thể nói chính là “Phật” ở nhân gian. Thần Nam bay lên một đỉnh núi, dùng thế lôi đình vạn quân nhanh chóng bắt được một tăng nhân tu vi không lấy gì làm mạnh đem nhốt vào nội thiênđịa. Đối với mọi chuyện của vùng Phật Tổ này, Thần Nam chỉ là thám thính từ bên ngoài, hiện muốn xâm nhập đỉnh linh sơn này, rất cần bắt một kẻ hiểurõ ràng nơi này. “Grào...ngươi lại bắt được một hòa thượng.” Trong nội thiên địa, con rồng du côn không có hảo ý nhìn nhìn hòa thượng trẻ không biết từ đâu ra đó.“Ngẫu mễ đầu phát, xin chào tiểu hòa thượng ?” Long bảo bảo cũng giương cánh, làm bộ dạng một tên tiểu quỷ. Hòa thượng trẻ rốt cuộc tỉnh ngộ... hình như là mình... tựa hồ thành tù binh của người ta!“Ngươi...các ngươi là ai? Dám đến linh sơn làm loạn, không biết nơi này là nơi tĩnh tu của Phật Tổ sao?” “A di đà phật. Tiểu hòa thượng ngươi nói không đúng rồi.” Long bảo bảo bộ dáng như là một tiểu thần côn, nói: “Phật Tổ từng nói, chúng sinh bìnhđẳng, ngươi và ta cũng như Phật Tổ, nơi Phật Tổ có thể ở, ta tại sao không thể đến được? Nơi Phật Tổ có thể ở lại chúng ta đều cũng có thể ở.“ ”Ngươi....“ Hòa thượng trẻ cứng họng: ”Ngươi... thật là cuồng vọng, Phật Tổ từ bi, người người đều kính trọng, ngươi không tôn trọng như vậy,chẳng khác nào xúc phạm, ngươi dựa vào cái gì mà dám so sánh với Phật Tổ“ Thần Nam tiếp lời: ”Phật Tổ không phải dùng để kính ngưỡng, cái dùng để kính ngưỡng chính là phật tượng, không phải Phật Tổ, do đó chúng sinhbình đẳng, mỗi người đều là phật, ba ngàn thế giới, triệu vạn sinh linh đều có tâm bồ đề."

Hòa thượng trẻ cực lực phản đối: “Bồ đề tâm mỗi người đều có, nhưng tất cả bị bụi trần mai một, không thể đạt tới cảnh giới của Phật Tổ, làmsao có thể so cùng Phật Tổ.” Thần Nam nói: “Phật gia giới sân, tiểu hoà thượng ngươi lại háo thắng như thế, phản bội lời dạy của Phật a. Phật Tổ cũng là người, bất quá saukhi bị các ngươi thần hóa đã thành ma rồi.” Bên cạnh, Tử kim thần long phụ họa: “Hừ, cảnh giới? Chỉ là phương tiện thần thông à? Nghe nói Hỗn Thiên đạo tổ lão ma vương pháp lực vôcùng, nói như vậy y cũng là một người có thể so sánh với Phật Tổ, cũng phải được người ta tôn kính?” “Ma vương đó làm sao có thể so sánh cùng Phật Tổ được, Phật cắt thịt nuôi chim ưng, cảnh giới loại này làm sao Ma vương so bì cho được?”Tử kim thần long khinh thường nói: “Hừ, ta dám nói tên đầu trọc dối trá này sử dụng là thịt heo, hắn mà cắt thịt mình nuôi ưng mới là lạ!” “Ngươi...” Hòa thượng trẻ bị ba tên này chọc giận, tâm thần hỗn loạn.Thần Nam chính là đợi lúc này, hắn hét lên một tiếng, triệt để làm cho hòa thượng trẻ này hai mắt mất thần, rồi sau đó bắt đầu thi triển thần thông, cường hành lục tìm trong trí nhớ của y để hiểu rõ mọi chuyện trong đất phật.Dựa theo những tin tức trong đầu của hòa thượng trẻ, Thần Nam cảm thấy để đột nhập vào Phật Tổ đại điện trên linh sơn, thật là vô cùng khó khăn. Nơi này cao thủ đông đảo, căn bản không thể làm gì mà thần không hay, quỷ không biết, sợ rằng mới đến cách đó vài dặm đã bị người ta cảmứng được rồi, bởi vì các đệ tử của Phật Tổ hiện đang trấn giữ bên cạnh. Nhưng điều làm cho Thần Nam cảm thấy hưng phấn bội phần chính là, từ trong đầu hòa thượng đó hắn biết được một tin tức vô cùng trọng yếu,hắn biết rõ mười ba hạt xá lợi của phật giáo hiện đang ở tại nơi đâu. Mười ba hạt xá lợi của Thanh Thiện cổ phật, Phật Tổ mang theo mình bảy hạt, được y bố trí trong phật giới của y, cũng chính là trong huyền giới diđộng, nói cách khác là siêu đại hình nội thiên địa, truyền thuyết bảy hạt cổ phật xá lợi đó có thể trấn trụ phật giới của Phật Tổ, khiến vùng phật giớinày vô cùng vững chãi. Trong mười ba hạt xá lợi, trong đó một viên được Phật Tổ tặng cho chưởng môn đại đệ tử Hoài Nhân. Y hiện đang tọa trấn tại một ngọn núi bêncạnh linh sơn, đã tiềm tu trên một ngàn năm rồi. Năm hạt xá lợi còn lại được Phật Tổ an trí trong tòa điện lơ lửng trên đỉnh linh sơn, năm xá lợi tử này tạo thành trung tâm ngũ hành đại trận. Có nămhạt xá lợi này, tòa phật điện lơ lửng trên không có khuôn viên mấy dặm vuông này giống như có một tòa chiến tranh bảo lũy kiên cố nhất. Ngoài ra, từ trong đầu của hòa thượng đó, Thần Nam cũng biết được một truyền thuyết của Phật giáo, chỉ cần xá lợi của Thanh Thiện cổ phật còntồn tại, thì một ngày nào đó lão sẽ sống lại. Thần Nam không có thời gian suy nghĩ đến truyền thuyết nọ. Hắn bây giờ đang lo lắng làm thế nào đoạt được những hạt xá lợi này mà thôi. Hiện tạikhông có biện pháp gì thu thập bảy hạt xá lợi trong nội thiên địa của Phật Tổ. Về phần hạt xá lợi trong tay của vị đại đệ tử của Phật Tổ cũng thật làkhó. Trước mắt, chỉ còn lại có năm hạt xá lợi tổ hợp thành “trận kì” trong phật điện đang lơ lửng trên linh sơn. Mặc dù biết rõ ngũ hành đại trận đó khóphá giải, nhưng Thần Nam phát hiện rằng so với việc đối mặt với Phật Tổ và Hoài Nhân, thì hắn nắm chắc hơn một chút, vì dù sao đó cũng là vậtchết. Sau khi minh bạch mọi chuyện, Thần Nam phong ấn công lực của hòa thượng trẻ giao cho quản gia của nội thiên địa Khô lâu đầu Cổ Tư, để hòathượng này cùng các thiên sứ thực hiện “lao động cải tạo”. Cũng như trước, hai con rồng ở lại trong nội thiên địa, Thần Nam triển khai Thần vương dực, cẩn thận tiềm hành, từ từ tiến đến gần linh sơn.Linh sơn cao hơn hai ngàn thước, không phải quá cao lớn, bất quá nó lại rất có khí thế. Bên cạnh nó có một ngọn núi xanh thấp hơn một chút, bên trên là một tòa phật điện hùng vĩ, đó chính là miếu của Hoài Nhân đại đệ tử của Phật Tổ.Thần Nam tránh vị đại đệ tử này, từ hướng khác tiềm hành lên linh sơn. Có không ít la hán đang đả tọa điều tức trên đỉnh linh sơn, các dãy núi ở phía xa cũng có đông đảo tăng lữ đang tu luyện phía trước các tòa miếu.Nhìn lên tòa điện rộng mấy dặm vuông trên không trung, Thần Nam chau mày. Hắn biết nếu bay lên tòa phật điện kia, dám chắc sẽ bị Hoài Nhân phát giác, dù sao y cũng là Phật môn đại đệ tử.Bây giờ hắn tiềm hành lên linh sơn, đã là mạo hiểm rất lớn rồi. Hắn đang thu liễm tất cả khí tức, linh hồn dao động cũng tiến vào trạng thái tịch diệt, hắn cảm giác được nguy hiểm thủy chung vẫn bao phủ tứ bề.Đây là một dự cảm vô cùng không tốt, Thần Nam rất tin tưởng linh giác của bản thân, không một tiếng động khai mở nội thiên địa của mình “Bên ngoài như thế nào?” con rồng du côn hỏi“Rất không tốt, ta có cảm giác không thể nào ra tay được.” Thần Nam đem tình huống bên ngoài nói qua một lần. “Như vậy thật không khó, tất cả các ngọn núi đều có những phật đà tu vi cao thâm thủ hộ, nếu ngươi muốn bay lên phật điện trên không trung, camđoan sẽ bị đám trọc đầu này phát giác liền.” “Đúng là như vậy, cho nên ta mới cảm thấy bó tay.”Con rồng du côn biến thành hình người đầu rồng, ưỡn ẹo chân tay nói: “Ta mặc dù có nghiên cứu về trận pháp, nhưng nếu muốn phá vỡ ngũ hànhđại trận của Phật Tổ, trừ phi cho ta thời gian năm ngàn năm nữa. Bất quá.... thật ra có một phương pháp có thể thử?” “Phương pháp gì, ngươi nói đi.” Thần Nam tuyệt đối bội phục kinh nghiệm và kiến thức của con rồng du côn.“Hết thảy trận pháp đều cần linh lực để duy trì, thì đại trận mới có thể thuận lợi vận chuyển. Tòa điện này lơ lửng trên đỉnh linh sơn, có chu vi đến mấy dặm vuông, tất nhiên cần có một nguồn linh lực rất lớn duy trì. Chúng ta có thể ra tay từ chỗ này, chặt đứt nguồn linh lực khổng lồ, làm chophiến phật điện rơi xuống, phá hủy ngũ hành đại trận.” Long bảo bảo lẩm bẩm: “Nga, đại thần côn tại thượng! Như vậy là hoàn toàn hủy đi bảo điện của Phật Tổ, mấy thần côn trọc đầu dám chắc sẽ tứcgiận điên cuồng.” “Trước sau gì cũng đắc tội với đám trọc này, vậy thì cứ làm tới đi.” Thần Nam đồng ý với lời đề nghị của Tử kim thần long, hắn biết được linh khímà nó nói nằm ở chỗ nào Linh sơn nằm trong phương viên trăm vạn dặm của tổ mạch, chính là linh căn trong trăm vạn dặm. Không nghi ngờ gì, chỉ cần hủy đi linh căn dướiđất, tất nhiên làm cho linh khí hỗn loạn tứ tung, kéo theo hàng loạt hệ liệt đáng sợ Chương 191: Dưới chân Phật Tổ hiện Ma Vương Không nghi ngờ gì, chỉ cần hủy đi linh căn dưới đất, tất nhiên làm cho linh khí hỗn loạn tứ tung, kéo theo hàng loạt hệ liệt đáng sợ.Khí tức tường hòa ở vùng Cực lạc Phật Tổ này, có thể trong một đêm triệt để biến chuyển, có thể sẽ biến thành 1 nơi ác sơn ác thủy. Đương nhiên cũng không thể coi đó là sự phá hoại thuần túy, chí ít là cũng phá vỡ được ưu thế thiên thời địa lợi ở nơi này. Trong chu vi trăm vặndặm, các núi cao khe sâu có thể trong một đêm bị nguồn linh khí khổng lồ bao trùm. Qua 1 hồi phân tích, Thần Nam đổ mồ hôi lạnh. Nếu mà làm như vậy thì hắn sẽ trở thành tử địch của cả phật giáo, e rằng cả thiên giới sẽ chẳng cóchỗ cho hắn dung thân.

Có bách mạch chi tổ linh căn, việc tu luyện của đệ tử phật giáo trở lên dễ dàng, nếu như hủy hoại đi, thì đồng nghĩa với việc hủy đi nửa căn cơ củaphật giáo. Thần Nam bình tĩnh nói: “Nếu làm như vậy, ta có thể sẽ chết mà không có chỗ chôn. Có cừu hận như vậy, Phật Tổ muốn giết ta, không ai có thể hóagiải được. Nhưng mà, nếu như không làm như vậy, thì ta sẽ chẳng có chút cơ hội nào, vì Vũ Hinh, ta nguyện làm kẻ địch của Phật Tổ.” Một quyết định nhìn thì đơn giản, nhưng thực sự nó bao hàm ý nghĩa xả thân.Vũ Hinh đã vì Thần Nam làm nhiều như vậy, hiện giờ dù chỉ có 1 tia hi vọng, hắn không muốn vứt bỏ, dù cho phải chống lại cả thiên giới. Tử kim thần long thở dài nói: “Chúng ta có thể nghĩ ra, Phật Tổ cũng biết điểm yếu này của linh sơn, dĩ nhiên y sẽ dùng đại pháp lực bày bố phongấn, muốn phá vỡ linh căn dưới đất e là không dễ như vậy.” Thần Nam cười nhạt, quay đầu nhìn Tiểu long đang đậu trên vai, nói: “Ta vẫn cứ quên mất một loại năng lực của Tiểu long. Nó đã từng nuốt 1 hạtthần xá lợi của Quang Minh thần đời thứ nhất, sinh ra cái sừng thứ 3 có thể phá được tất cả mọi loại phong ấn. Nó đã từng dễ dàng phá vỡ phongấn ở tầng 1 và tầng 2 trong 18 tầng địa ngục. Ta nghĩ, nếu như cho nó đủ thời gian, lại đem toàn bộ công lực của chúng ta truyền vào cơ thể nó, thì nhất định có thể phá được phong ấn của linh sơn.”Tử kim thần long nghi ngờ hỏi: “Có được không?” Long bảo bảo chớp đôi mắt, lầm bầm nói: “Ta cũng không rõ cái sừng này rút cuộc có dùng được không?”Thần Nam vô cùng tự tin: “Ta nghĩ Quang Minh thần sau khi trọng thương mà chết, lão để lại mấy hạt xá lợi, tất nhiên sẽ phân biệt kế thừa những năng lực đặc biệt của y, Quang Minh thần trong truyền thuyết là người sở trường phong ấn, phá ấn. Phải nhớ rằng lão đã từng tự mình phong ấnmột số nhân vật rất lợi hại vào 18 tầng địa ngục, ta nghĩ năng lực phá ấn của Long bảo bảo hiện giờ tương đương với Quang Minh thần đời thứnhất.” “Ồ, đại thần côn người yên nghỉ đi. Ta đại đức đại uy Long bảo bảo thiên long sẽ rất rất rất nỗ lực, tranh thủ thu thập tất cả thần xá lợi của người,để tuyệt học của người không bị thất truyền.” Khi nói mấy câu này, 2 mắt của Long bảo bảo sáng lên như trộm.Tâm động không bằng hành động. Thần Nam âm thầm xuống chân linh sơn, ẩn trong 1 khu rừng rậm, sau đó thả 2 con rồng ra.Thần Nam tay cầm Lôi thần kiếm, thân kiếm hợp nhất, hóa thành 1 đạo thần quang, chui vào lòng đất. Nửa khắc sau, Thần Nam từ dưới đất chui lên, nói: “Quả đúng như dự đoán, dưới đất bị người dùng pháp lực, bố trí kết giới bảo hộ, Long bảo bảo, trông cậy vào ngươi đó!”Tử kim thần long và Thần Nam không ngừng truyền chân nguyên vào trong người Long bảo bảo, cho đến khi tên tiểu quỷ này không chịu được la to lên thì mới ngừng lại.Long bảo bảo chớp chớp mắt, lầm bầm nói: “Không chừng dưới lòng đất lại đào được thứ gì hay ho đây.” Nói xong, vụt một tiếng, nó chui xuống đất.Tử kim thần long và Thần Nam cũng men theo địa động đi xuống. Dưới lòng đất, 1 tầng quang hoa thánh khiết nhàn nhạt bao phủ lấy linh căn bên dưới.Long bảo bảo đang phí lực phá giải phong ấn, tên tiểu quỷ đã toát hết cả mồ hôi. “Quang Minh đại thần côn tại thượng, đại thần côn trọc đầu đáng ghét, phong ấn nơi đây thực làm người ta đau đầu quá.”“Cố lên!” Thần Nam cổ vũ, đồng thời ra hiệu cho Tử kim thần long, hai tên tiếp tục truyền chân nguyên cho Long bảo bảo. Đây thực là 1 quá trình gian khổ vô cùng, cả bọn mệt mới mức gân cốt toàn thân như rời ra, liên tục nửa ngày mới phá vỡ được 1 điểm phong ấn.Lá chắn phong ấn kiên cố, giống như 1 tấm sắt dày, bị người ta khoan thủng một lỗ nhỏ. Phí sức như vậy mà chỉ thu được có chút ít thành quả, Long bảo bảo mệt tới mức muốn bỏ cuộc, nhưng sau khi Thần Nam đưa ra các loại dụ dỗ,cuối cùng Long bảo bảo lại chịu tiếp tục công việc gian khổ. Sau khi phá vỡ từng điểm từng điểm phong ấn, sức mạnh kết giới rốt cục cũng giảm đi nhiều, sau nửa thời thần, Long bảo bảo dùng cái sừng thứ3, phá được 1 phiến nhỏ trên kết giới phong ấn. Dưới đất truyền lên từng trận hoan hô.Qua lỗ thủng trên phong ấn, Thần Nam và 2 rồng nhìn xuống dưới, có thể nhìn thấy trong 1 cái hang rất rộng lớn ở phía dưới, một con cự long đanggào thét nhe nanh múa vuốt, linh khí không ngừng tỏa ra từ trên cơ thể nó, sau đó chầm chậm thông qua kết giới phát ra từng điểm quang hoa. “Mẹ kiếp!” Tử kim thần long kêu lên kinh ngạc: “Linh căn này thực sự là hiếm thấy trong trời đất, đã hóa thành hình rồng, nó đã có hồn, có trời mớibiết được linh khí ở dưới này dày tới mức nào.” “Quang Minh đại thần côn tại thượng! Con cự long do linh khí tích tụ mà thành kia có vấn đề, các người hãy nhìn xem, trên 4 cái vuốt của nó dườngnhư có khóa linh khí. Đúng vậy, con cự long dài ngàn trượng do linh khí ngưng tụ thành hồn, trên 4 chân vuốt đều có dây xích linh khí cực lớn quấn quanh.Tử kim thần long sống đã lâu, kiến thức khá rộng lớn, nó thở dài nói: “Phật Tổ thực là thâm hiểm, đem linh căn chi hồn trong cả trăm vạn dặm tù cấm tại đây, chả trách linh khí của Phật Tổ lại sung mãn như vậy. Điều này so với cường đạo còn ác độc hơn hàng chục lần. Linh khí trong 1 trămvạn dặm vốn là phân bố đều khắp nơi, nhưng mà lại bị cấm cố tại 1 chỗ, thì những khu vực khác thì đều là cùng sơn ác thuỷ. Long bảo bảo làm bộ dạng thần côn, nói: “Ta đại đức đại uy từ bi bác ái, sẽ hóa giải mọi tội ác, ngẫu mễ đầu phát!”Ngoài ra, Thần Nam còn phát giác có một điểm không ổn, ở vị trí trái tim của long hồn quang mang lấp lánh kia, có 1 vật thể không rõ phát ra ánh màu đen, đó tuyệt đối không phải là vật do linh khí ngưng tụ mà thành, ngược lại nó giống như 1 ma vật đáng sợ dị thường.Bởi vì nơi đây tuy linh khí tràn đầy, sung mãn vô cùng. Nhưng Thần Nam vẫn cảm thấy 1 cỗ ma khí dao động đáng sợ. “Ngã phật từ bi …” Một tiếng phật hiệu đột nhiên vang lên. Tuy nghe vô cùng từ bi, nhưng làm cho Thần Nam đổ mồ hôi lạnh.Cả bọn quay nhìn lại phía sau, nhìn thấy 1 hòa thượng trẻ khoác tăng bào màu nguyệt bạch, đang đứng sau lưng họ cười mỉm, tỏa ra khí chất xuất thần phiêu dật.“Ngươi là ai?” Thần Nam hỏi. Hắn thầm cảm thán trong lòng, phật môn quả là ngọa hổ tàng long, hắn đã cẩn thận như vậy rồi mà vẫn bị người khác phát hiện ra.Hai con rồng cũng đã cảnh giác cao độ, có thể vô thanh vô tức tới sau lưng bọn họ, rõ ràng hòa thượng này pháp lực thâm hậu, e rằng bọn họ tuyệt không phải là đối thủ của hắn.“Bần tăng Hoài Nhân.” Tử kim thần long kinh ngạc kêu lên: “Cái gì ? Ngươi là đầu trọc đời thứ nhất sao ? À không, là đệ nhất phật tử, đại đệ tử của Phật Tổ ư?”“Chính là bần tăng. Mấy vị thí chủ tại sao lại xông vào phật môn cấm địa?” “Là … chúng ta bất cẩn nên lạc vào đây.” Tử kim thần long giả lả cười đáp. Hôm nay, bị một phật tử pháp lực cao thâm chặn tại đây, thực làm chobọn họ lên trời không lối, xuống đất hết đường. Hoài Nhân mặt mỉm cười, miệng niệm phật hiệu, nói: “Ngã phật từ bi, thiên giới ngàn năm nay không thấy hình bóng thần long, hôm nay đột nhiênlại có 2 thần long xuất thế, thật sự là 1 đại hạnh sự, dưới chân Phật Tổ cuối cùng cũng có hộ pháp thần long rồi.”

Hai con rồng giận giữ, hận không thể lập tức xông lên.Thần Nam không nói câu nào, triển khai Thần vương dực, thuận theo khuyết khẩu Long bảo bảo vừa đục ra, xoạt 1 tiếng chui vào cái hang bên dưới, 2 con rồng nhìn nhau rồi cùng nhanh chóng lao theo.“Ngã phật từ bi. Ba vị thí chủ, đây là ý gì ? Lẽ nào 3 ngươi muốn phá linh căn. Nếu mà như vậy, ta khuyên các vị thí chủ hãy sớm quay đầu, biển khổ vô biên quay đầu là bờ. Với tu vi của các vị mà nói, một khi tiếp cận với linh căn chi hồn thì trong chớp mắt sẽ bị linh khí cuồng hãn biến thành cátbụi.” Rõ ràng Hoài Nhân chẳng có chút gì lo lắng.Thần Nam vẫn không nói lời nào, chỉ nhanh chóng khai mở nội thiên địa, đem tất cả ma lôi và thủy tinh bình có chứa lôi thần tử hỏa mà trước đây lấy được từ lôi thần điện ra ngoài, cho chúng trôi nổi trong hư không.“Grào …” Tử kim thần long kêu lên run rẩy, “Mẹ ơi!” Long bảo bảo lập tức trợn tròn đôi mắt.Hai con rồng biết rõ sự đáng sợ của đám ma lôi và thần hỏa này, nếu như năng lượng ma pháp lớn như thế này phát nổ cùng lúc, thì đừng nói tới một linh căn chi hồn, thêm một cái nữa cũng đủ bị nổ tung, mà ngay cả linh sơn này cũng bị đảo lộnHoài Nhân tuy chưa từng nhìn thấy những trang bị ma pháp này, nhưng đã bắt đầu cảm thấy có chút không ổn, y khẩu tụng phật hiệu nói: “Ngã phật từ bi, 3 vị thí chủ quay đầu là bờ.”Thần Nam trầm giọng nói: “Ta cũng muốn quay đầu, nhưng ngươi đã chặn đứng đường lùi của bọn ta rồi.” “Bần tăng không có ác ý.”Hoài Nhân thân người chớp động, rời xa khỏi động khẩu thông lên mặt đất. Thần Nam nhanh chóng thu Tử kim thần long và Long bảo bảo vào trong nội thiên địa, lấy 1 ma lôi ném ra ngoài lỗ thủng trên phong, sau đó lại thuviên ma lôi đó lại. Thần Nam triển khai Thần vương dực bay lên, muốn nhanh chóng chạy khỏi thế giới dưới đất này.Nhưng lúc này, Hoài Nhân cuối cùng cũng động thủ, một đạo phật thủ ấn cự đại, lạnh lùng ấn xuống, dù cho Thần Nam có được thần tốc, nhưng Hoài Nhân đã sớm có chuẩn bị, vẫn đánh trúng vào lúc Thần Nam triển khai song dực“Bụp!” Thần Nam thổ 1 ngụm máu tươi, bay lên.Đồng thời, trong quá trình này, trong địa quật vang lên 1 tiếng nổ kinh thiên, giống như trời rung đất chuyển, làm cho hồn phách của người ta như muốn bắn ra ngoài cơ thể.Hoài Nhân hòa thượng đại kinh thất sắc, y không nghĩ lại dẫn tới hậu quả như vậy, hắn có cảm giác như ngày tận thế sắp tới, cả người y dường như mất đi linh hồn, nói: “Có giết các người một ngàn lần, cũng không thể bù đắp được đại họa tày trời này.”Thần Nam vừa thổ huyết vừa bay lên mặt đất, một đòn phật thủ ấn của Hoài Nhân dường như đã đánh nát lục phủ ngũ tạng hắn, nếu không phải có Thần vương dực giúp hắn chống đỡ 9 phần lực lượng, thì e rằng hắn đã sớm thịt nát xương tan, hoặc đã bị tan thành cát bụi rồi.Lúc này, trời đất rung chuyển dữ dội, cả Phật Tổ giống như đang nổi sóng, mặt đất chấn động kịch liệt làm cho tất cả các tăng phật đều thấy kinh dị vô cùng.“Oành!”Linh sơn hùng vĩ sụp đổ 1 nửa, sau đó một cỗ thao thiên ma khí từ dưới đất lan tỏa lên Chỉ trong chớp mắt, phong vân biến sắc, thiên địa thất sắc, Phật Tổ vốn hiền hòa, giờ đây không chỉ quần sơn rung chuyển dữ dội, mà trên khôngma vân vần vũ, sát khí xung thiên, màu đen vô tận bao trùm cả Phật Tổ.Dường như, có 1 ma vương sắp xuất thế. Tăng phật địa vị được tôn sùng đại kinh thất sắc, rất nhiều người đã biết việc gì đang xảy ra, sắc mặt xám ngoét, bộ dạng giống như sắp nghênhchiến đại địch. Lúc này, ma vân vần vũ, sát khí xông thiên, từ dưới mặt đất xông lên tận trời cao, một âm thanh như tiếng kim loại mạnh mẽ vang truyền khắp PhậtTổ: “Thiên Ma đã trở lại!” Chương 192: Thiên Ma xuất thế Thần Nam kinh ngạc tới cực điểm, hắn làm cho lượng ma pháp năng lượng như biển kia nổ tung, vì là muốn phá linh căn chi hồn, nhưng làm sao lại làm cho Thiên Ma xuất thế được?Lúc này, trời đất tối om, ma vân vô tận bao phủ dãy núi, cảnh tượng khủng bố giống như một cái thế Ma Vương sắp xuất thế. Đại địa cuộn lên như sóng, đã có vài ngọn núi bị sụp xuống, còn linh sơn vốn chỉ còn sót lại nửa phần, trong phút chốc cũng bị vỡ vụn.Nhiều điện thờ trên các đỉnh núi, đều trong phút chốc mà sụp đổ, vô số tượng phật vỡ tan. Còn nguồn gốc của ma khí, ở trong hang động dưới linh sơn, vẫn không ngừng rung chuyển kịch liệt, sát khí cùng ma khí cuồn cuộn không ngừnglan tỏa lên trên, từng trận ma âm chấn động trời đất. Tuyệt đối khủng khiếp!Trong chốc lát, Phật Tổ tường hòa đã biến thành Ma vực. Thần Nam triển khai Thần vương dực, kim sắc quang mang lóe lên, đã bay lui hơn mười dặm.Lúc này, linh sơn hoàn toàn sụp đổ, những ngọn núi cùng sơn mạch cũng sụp theo. Các tòa điện trên các đỉnh núi bị phá hủy vô số, rất nhiều tăng nhân miệng niệm Phật hiệu bay lên trên không.Phật điện hùng vĩ lơ lửng trên linh sơn, cuối cùng cũng dần rơi xuống, con rồng du côn phán đoán hoàn toàn chính xác, linh căn bị hủy, linh khí dưới đất khuếch tán rộng ra, nơi đây đã không còn đủ nguồn linh khí to lớn cung cấp cho Phật điện lơ lửng trên không trung nữa.Phật hiệu vang lên không ngừng, gần trăm vị lão tăng bay tới, tưởng bằng đại pháp lực, có thể hợp lực đưa đại điện rộng mấy dặm vuông kia xuống một chỗ thông thoáng trên mặt đất.Chỉ là bọn họ đã phải thất vọng. Một tiếng ma âm, vang vọng trong không trung. Một cổ hắc sắc ma khí như núi lửa phun trào, nghịch không bắn lên tận trời, lực lượng bàng bạc hung hãn tấn công vào tòa điện rộng lớn kiaHai mấy vị lão tăng trong nháy mắt thịt nát xương tan, chết ngay tại chỗ. Ngoài ra còn có ba mấy người trọng thương, nhanh chóng lùi lại. Điện vũ hùng vĩ trên không trung phát ra một trận thần quang rực rỡ. Tuy vẫn từ từ rơi xuống, nhưng ma khí ngập trời lập tức bị ngăn ở bên ngoài,gặp sự tấn công của ngoại địch, ngũ hành đại trận đã được khởi động. Mặc dù thiếu đi lượng linh khí khổng lồ, nhưng vẫn có thể miễn cưỡng cầmcự một thời gian.

Lại một tiếng ma gầm vang vọng trên không, đồng thời mang theo tiếng kêu tê tâm liệt phế.Đại đệ tử Phật Tổ Hoài Nhân miệng trào máu tươi, bay ra khỏi hang động dưới đất. Lúc này, sắc mặt y vàng ệch, không chút huyết sắc, trước ngực có một lỗ thủng xuyên thấu ra đằng sau, nhìn giống như bị người ta dùng chân đạp xuyên qua người.Y vừa thổ huyết, vừa khó khăn nói: “Nhanh... Nhanh đi... mời Phật Tổ trở về.... Linh căn chi hồn bị phá, Thiên Ma.... Thiên Ma đã thoát ra rồi!” Quang hoa chợt lóe. Một viên xá lợi to bằng nắm tay, không rõ từ đâu hiện ra, lơ lửng trước ngực Hoài Nhân, nhanh chóng tu bổ lại thân thể bị tànphá của y. Từ xa, Thần Nam phát ra hai luồng lãnh quang nhưng hắn chưa có ý động thủ. Bây giờ chưa phải thời cơ tốt nhất.Thiên Ma xuất thế vượt qua dự liệu của hắn. Nhưng cũng mang lại cơ hội mới cho hắn. “Oanh”“Oanh” Mặt đất rung động kịch liệt, lại thêm hơn mười ngọn núi sụp xuốngCùng lúc đó, Phật điện hùng vĩ lơ lửng trên không trung, rốt cuộc cũng đã rơi xuống đất. Dưới những tiếng ầm ầm vang dội, nó rơi rơi xuống tàn tích của một ngọn núi vừa sụp xuống. Có ngũ hành đại trận bảo vệ, Phật điện này không bị tổn hủy như bọn Thần Nam dự tính. Nó vẫn hoàn hảo như lúcban đầu. Mặt đất rung động rốt cuộc cũng yên lặng trở lại, ma âm cũng đã dứt, chỉ có tiếng niệm Phật hiệu vang lên trong Phật Tổ tràn đầy ma khí.Đây thực là một trường tai nạn, Phật Tổ tường hòa không ngờ lại bị tàn phá như thế. Thiên Ma trong truyền thuyết đột nhiên xuất thế, hơn nữa lại còn từ bên dưới Phật Tổ. Trừ một ít tăng phật tiền bối, tất cả tu hành giả trẻ tuổi ở PhậtTổ cảm giác vô cùng chấn kinh. Hàng ngàn tăng phật miệng tụng Phật hiệu trên không trung, đều cảnh giác nhìn về phía hang động tối om bên dưới“Hừ, thật quá ồn ào!” Sau tiếng ma âm, một đám ma vân khủng bố hắn ám không bút nào tả xiết, từ từ bay ra khỏi hang động. Một cỗ uy áp bàng bạc như biển cả, mạnhmẽ lan tỏa, điên cuồng bàn phái trong khoảng trời đất đó. Đó là một cỗ sức mạnh có thể làm cho tất cả mọi người rét run, rất nhiều tăng phật tu vi yếu một chút đều nhanh chóng không chịu nổi mà chết,Thần Nam tuy đứng cách xa hơn mười dặm nhưng trong lòng cũng vô cùng kinh hãi. Thiên Ma trong ma vân lạnh lùng quát: “Lũ tặc trọc, lão lừa trọc Thanh Thiện đang ở đâu?”Một hòa thượng trẻ nóng tính run rẩy quát: “To….to gan! Cổ.... cổ phật há là để cho Ma Vương nhà ngươi báng bổ hay sao?” Đối diện Thiên Ma, dù y có dũng cảm, cố tâm bảo vệ Thanh Thiện cổ phật, nhưng dưới uy Thiên Ma vẫn không khỏi run lên.Một tiếng hừ lạnh, một đạo hắc quang chợt lóe lên, hòa thượng trẻ tuổi kia trong nháy mắt nổ tung, xương thịt vương vãi khắp nơi. Không nhìn rõ hình dáng Thiên Ma trong ma vân, chỉ có thể nghe thấy giọng nói lạnh lẽo: “Lão Thanh Thiện giặc trọc cũng không dám nói chuyện vớita như vậy, một tên đầu trọc nhỏ bé lại dám quở trách ta sao, ta muốn cho các ngươi biết cho dù tại Phật Tổ, thì Thiên Ma ta cũng là nhất!” Lúc này, khắp Phật Tổ chìm trong ảm đảm, Thiên Ma uy chấn tam giới, từ Phật Tổ phá ấn mà ra, hơn nữa vừa thoát ra đã muốn tìm Thanh Thiện cổphật, như vậy là có ý gì? Đương nhiên, Thiên Ma bị phong ấn và Thanh Thiện có liên quan rất lớn, hôm nay xuất thế tất nhiên muốn trả thù Phật giáo. Thanh Thiện viên tịch từlâu, Phật Tổ chưa kịp quay lại, Đệ nhất Phật tử trọng thương, có ai có thể ngăn được Thiên Ma uy danh lừng lẫy này đây? Một lão tăng gạt mọi người tiến lên nói: “Thiên Ma, ngươi muốn làm gì?”“Hừ, bằng vào lũ trọc các ngươi không xứng để ta ra tay.” Thiên Ma lạnh lùng cười: “Thanh Thiện ở đâu? Chỉ có hắn là xứng đáng để ta xuất thủ” Trong lúc nói, toàn bộ ma vân gần Thiên Ma tản đi, lộ rõ hình dáng của y.Tất cả tăng phật chấn động, trong ma vân nào có một nhân thể hoàn chỉnh? Chỉ là nửa thân thể mà thôi. Thân hình bị cắt ngang bụng, không còn phần thân trên, chỉ có đôi chân rắn chắc và phần hông mà thôi, thế mà lại có ý thức, lại có thể tự suy nghĩ.Hiển nhiên, Thiên Ma dùng tinh thần ba động truyền vào trong lòng mọi người, nhưng khiến người ta cảm giác y thật sự đang phát âm. Thần Nam tỉnh ngộ, hắn biết đầu Thiên Ma hiện ở Đỗ gia huyền giới, tay trái Thiên Ma vừa mới ly khai không lâu, không có khả năng trở thànhThiên Ma thân đầy đủ nhanh như vậy, mọi chuyện trước mặt làm hắn nhất thời sáng tỏ. “Hừ, ta sinh ra có tấm thân bất tử, trời cũng khó diệt! Đất không thể chôn! Vết thương của ta với Thanh Thiện tặc ngốc không có quan hệ, bất quáta thức tỉnh ở địa bàn của hắn, muốn cùng hắn giao hữu một phen.” Vết thương trên ngực đệ nhất Phật tử đã khép miệng, y tiến lên phía trước, lạnh lùng nói: “Thanh Thiện tổ sư đã sớm tọa hóa rồi”Thiên Ma quát: “Nói láo. Ta rõ ràng cảm nhận được nơi này có khí tức của lão.” Nửa thân người chợt nhoáng lên, liền xuất hiện trước người Hoài Nhân, hai chân lưu lại vài đạo tàn ảnh trên không, làm Hoài Nhân phải khôngngừng né tránh, đồng thời nhanh chóng thôi động phật lự, chống cự lại cái thân tàn của Thiên Ma. Đồng thời, Hoài Nhân hét lớn: “Mau kết Thập thiên phục ma trận. Hắn bất quá chỉ là tàn thân của Thiên Ma mà thôi, chỉ là một lũ tàn hồn của ThiênMa, ta vừa đấu với hắn ở trong hang động phía dưới. Hắn cũng không có gì quá đáng sợ như tưởng tượng, chỉ cần đợi Phật Tổ quay lại, hắn khómà ra oai được nữa.” Trong mười đại Phật tử thì chỉ có Hoài Nhân tu luyện trong Phật Tổ. Những người còn lại đều tu luyện trong các động phủ của mình. Bởi vậy Thậpthiên phục ma trận bây giờ chỉ có thể do Tam đại đệ tử thi triển. Hoài Nhân cùng tàn thân của Thiên Ma nhanh chóng giao chiến dữ dội, Thập thiên phục ma trận bao vây bọn họ vào giữa, đệ nhất Phật tử lúc nàythầm kêu khổ, y căn bản vô pháp thoát khỏi Thiên Ma. Ma khí điên cuồng lan tỏa, Thiên Ma cười lạnh nói: “Cho dù chỉ là tàn thân, cho dù chỉ là tàn hồn, cũng đủ để thu thập các ngươi rồi.”Thiên Ma bát bộ, mỗi đòn đều tê liệt hư không, chỉ một lúc sau Hoài Nhân đã không thể chống đỡ được thêm. Thao Thiên Ma khí, không ngừng ba động, khiến những ngọn núi trong Phật Tổ không ngừng rung động.“Phụt” Một luồng ma khí ngưng hóa thành một thanh ma kiếm thật chất hóa, hung hãn đánh bay Hoài Nhân, một viên xá lợi nhỏ bằng nắm tay lơ lửng trướctàn thân của Thiên Ma. Y cười lạnh nói: “Thanh Thiện giặc trọc thật sự đã tọa hóa, thật là chán!”Lúc này, đệ nhất Phật tử, miệng trào máu tươi, bị chém gần như thành hai nửa, thét lên: “Thập thiên phục ma trận toàn lực phát động, đồng thời vòng ngoài bố trí thêm 1 Thập thiên phục ma trận nữa!”Hai Thập thiên phục ma trận bao vây Thiên Ma vào bên trong, nhưng dường như căn bản không làm khó được y. Một vị lão tăng tiến lên nói với Hoài Nhân: "Thập đại phật tử nếu như có 5 người ở đây, thì có lẽ có thể phong ấn được Thiên Ma tàn khu, nhưng

trước mắt dường như khó mà vây khốn hắn.“Đệ nhất Phật tử thở dài, nói: ”Thiên Ma trong truyền thuyết quả là đáng sợ! Để tất cả mọi người tránh vào trong đại điện của Phật Tổ đi, sau đó khởi động ngũ hành đại trận phòng ngự, đợi Phật Tổ quay lại hàng ma!“”Ngũ hành đại trận tuy lợi hại, nhưng ... nguồn linh khí đã bị cắt đứt, trước mắt linh khí thiếu thốn, e là sẽ không duy trì được lâu.“ ”Có lẽ đủ để duy trì tới khi Phật Tổ quay trở lại!“Như thế, hàng ngàn tăng phật toàn bộ đều tránh vào trong tòa phật điện có bố trí ngũ hành đại trận. Thập thiên phục ma trận căn bản không làm khó được Thiên Ma. Kim quang lóe lên, hạt xá lợi lơ lửng trước mặt Thiên Ma hóa thành 1 đạo kimtuyến vang phá không bay đi, liên tiếp xuyên qua ngực 13 vị tăng phật, cuối cùng như 1 ngôi sao băng đâm thẳng vào một tòa núi đã sụp xuống. Huyết hoa tóe ra, tử thi rơi xuống, mấy vị tăng phật còn lại, mặt mũi xám ngoétThiên Ma phát ra tiếng cười lạnh : ”Phật Tổ chẳng qua chỉ là như vậy, thực là không chịu nổi một đòn.“ Đối với hạt xá lợi của Thanh Thiện cổ phật, cùng với mấy vị tăng phật may mắn sống sót, Thiên Ma không quan tâm, y lắc lư tấm thân tàn, xông vàotrong phật điện hùng vĩ. Thần Nam đứng ở xa vô cùng chấn kinh, Thiên Ma tàn khu xuất thế ngoài dự liệu, làm cho y vô cùng chấn động.Hiện giờ, 1 hạt xá lợi của Thanh Thiện cổ phật đã bị Thiên Ma bắn vào trong một ngọn núi đổ, Thần Nam tuy đã nhìn thấy cơ hội nhưng lại - không lập tức hành động.Cho tới khi Thiên Ma tàn khu mất hút trong vùng phật điện hùng vĩ, Thần Nam mới triển khai thần vương dực, hóa thành 1 đạo điện quang bay tới ngọn núi kia.Khi Thần Nam tìm ra hạt xá lợi kim quang rực rỡ, y cảm thấy nặng nề như gánh một ngọn đại sơn trên vai. Đây dù sao cũng là sinh mệnh của Vũ Hinh…. Chương 193: Thần Vương Tụ Tập Về Phật Tổ Đúng vào lúc này, Phật điện kim quang đại thịnh, ngũ hành đại trận đã phát động, bên trong truyền ra thanh âm gầm rú của Thiên Ma, khắp phậtđiện đều rung động. Thần Nam vừa mới thu xá lợi của Thanh Thiện cổ phật vào trong nội thiên địa, liền cảm ứng được vài luồng khí tức của cường giả đang lao tới.Vài vị la hán thất hồn lạc phách, sau khi bị Thiên Ma tàn khu phá vỡ đại trận, ngẩn ngơ một thời gian dài, rốt cục cũng từ từ phục hồi tinh thần. Bọn họ tỉnh lại trước tiên là tìm kiếm xá lợi của Thanh Thiện cổ phật, đây là trọng bảo của Phật Tổ, vạn lần không thể mất.Chỉ là lúc bọn họ chạy đến ngọn núi đó, Thần Nam đã nhanh một bước bay khỏi. Hắn triển khai Thần vương dực bay tới trên một đỉnh núi cao, lẳng lặng đứng quan sát phật điện kim quang đại thịnh kia.Sau khi ngũ hành đại trận vận chuyển, kim mộc thủy hỏa thổ, ngũ hành nguyên khí, ngừng lan tỏa khắp trời đất, toàn bộ tòa điện phát ra hào quang thần thánh.Thiên Ma tàn khu tựa hồ gặp phiền toái cực lớn, không ngừng gầm rú bên trong Phật điện, đồng thời tiếng tụng kinh của mấy ngàn tăng phật truyền ra khỏi điện, vang tận trời cao.Nghe tiếng tụng kinh của tăng phật, Thần Nam nhất thời cảm giác được một cỗ áp lực vô hình cực lớn, cách xa như vậy mà còn có uy thế như thế, hắn thầm than phật giáo quả nhiên có chỗ hơn người.Các vị la hán đang tìm kiếm xá lợi của Thanh Thiện cổ phật, đều kinh hô: ”Thiên phật thiện xướng!“”Không ngờ ngũ hành đại trận cũng không thể vây khốn Thiên Ma, còn cần phối hợp cả Thiên phật thiện xướng, Thiên Ma thật sự quá lợi hại!" Lúc này trời đã tối, bất quá Phật Tổ đã bị Thiên Ma khí bao vây, âm u không thấy ánh mặt trời. Không phân biệt được đâu mới là sắc trời thực sự.Phật Tổ tường hòa đã không còn, Thiên Ma xuất thế nằm ngoài dự đoán của mọi người. Lúc này nơi đây, chỉ có tiếng kinh phật cùng tiếng ma gầm, chỉ có một điểm sáng do thánh khiết quang mang tỏa ra từ ngũ hành đại trận. Nhưngbên trong cũng đan xen từng trận ma quang. Đối với phật giáo mà nói, đây là một thiên đại kiếp nạn. Tự viễn cổ đến nay, một kẻ có thể tiến công Phật Tổ như thế, có thể làm cho phật giáokhốn đốn như thế, sợ rằng chỉ cũng có đệ nhất ma tự cổ chí kim mà thôi. Phật Tổ cách đó chín vạn dặm, đã biết được tất cả những chuyện xảy ra ở Phật Tổ, Thiên Ma xuất thế tấn công, đối với y mà nói là một hung tin. Ymuốn rút đi hàng ma. Y có đại pháp lực để hàng phục Thiên Ma tàn khu, nhưng giờ phút này y không thoát ra được. Không riêng gì y chân thân giá lâm, Đạm Đài tiên tử cùng Hỗn Thiên đạo tổ cuối cùng cũng hiện thân tại hiện trường, đệ nhất kỳ thư giờ phút nàynằm trong tay của Đạm Đài tiên tử. Tam đại tiên chủ cũng không mong cải luyện Thái Thượng Vong Tình lục. Cái mà bọn họ khát vọng là tư tưởng cảnh giới trong cuốn kỳ thư này, chỉcần có thể xem qua một lần, có lẽ sẽ có lĩnh ngộ để tái đột phá. Tu vi cao bao nhiêu, dục vọng lớn bấy nhiêuPhật Tổ cũng không phải là một pho tượng bằng đá, y cũng chỉ là người tu hành có máu có thịt tu thành Phật mà thôi. Là người thì có dục niệm, tới lúc khẩn yếu quan đầu, y không muốn bỏ cuộc.Phật Tổ, Đạm Đài tiên tử, Hỗn Thiên đạo tổ, tam đại thần vương, đối đầu trên cao mấy ngàn thước, tu vi tới cảnh giới như của bọn họ, sớm đã không cần phải dùng quyền, chưởng, kiếm để tranh phong.Ba phiến tiểu thế giới rộng như biển cả hiện lên trên không trung, tam tôn đứng trong tiểu thế giới do chính mình sáng lập, triển khai công thủ với bên ngoài.Loại chiến đấu này còn tàn khốc hơn gấp trăm lần so với chiến đấu của chư tiên thần. Trong đó, lực lượng phát ra có thể lập tức hủy diệt trăm ngàn tiên thần, hủy tiên diệt thần dễ dàng như một cái nhấc tay, đây chính là một trường chiến đấu bằng tiểu thế giới.Hỗn Thiên đạo tổ đã hy sinh một hóa thân, đương nhiên không thành toàn cho Vương Chí. Trong lúc chiến đấu, hóa thân nọ mặc dù không thừa kế được nhiều lực lượng từ Hỗn thiên đạo tổ, nhưng rốt cục cũng suýt giết chết Vương Chí, Vương Chí chỉ thiếu một chút, cuối cùng không thể trởthành Thần Vương. Hóa thân của Hỗn Thiên đạo tổ rơi vào tay một thần vương khác, Đông Hải thần vương Lý Đạo Chân này, có liên quan rất lớn tới Đạm Đài phái,hôm nay cùng chân thân của Đạm Đài Tuyền đến nơi này. Nếu Thần Nam có mặt tại đây, nhất định nhận ra Đông Hải thần vương, chính là cố nhân của vạn năm trước, có liên quan rất lớn với hắnTrên vùng núi non rộng lớn này, các tu giả đứng lố nhố trên các đỉnh núi, đông đến hàng vạn người. Vô Tình Tiên Tử chết trong Vô tình giới, Thái thượng vong tình lục xuất thế, truyền khắp thiên giới, tất cả tiên thần đều vì thiên thư này mà đến.

Bất quá trước mắt tam đại thần vương đang đối quyết, lại có một thần vương áp trận, mấy vạn tu giả chỉ có thể đứng xa mà nhìn, bọn họ căn bảnkhông có năng lực ra tay tranh đoạt. Mọi người tin tưởng, lúc này không chỉ có bốn vị thần vương ở đây, mà còn có các thần vương khác đang chăm chú theo dõi trong bóng tối, hômnay nhất định sẽ tham gia vào đại sự kiện trong sử sách thiên giới này. Trên cao, tam tôn chi chiến, có thể xưng phong vân biến ảo, thiên địa thất sắc.Đạm Đài Tuyền tay cầm kỳ thư, bởi vậy bị Phật Tổ cùng Hỗn Thiên đạo tổ liên hợp tấn công, thần lực từ hai tiểu thế giới không ngừng tiến vào tiểu thế giới của Đạm Đài Tuyền.Cảnh vật chung quang tiểu thế giới của Đạm Đài Tuyền bị hủy tổn nghiêm trọng, núi cao, sông lớn, thảo nguyên, hồ nước không ngừng bị hủy hoại. Nhưng Đạm Đài Tuyền không thèm để ý đến, nàng mở ra Thái thượng vong tình lục, trong lúc thần vương đại chiến mà vẫn ung dung đọc cuốn kìthư này. Càng như thế, Hỗn Thiên đạo tổ cùng Phật Tổ triển khai công kích càng ngày càng cường mãnh, hy vọng mau công phá tuyến phòng ngự của ĐạmĐài Tuyền. “Xoạt”Đạm Đài Tuyền đã xem xong, gấp sách lại, âm thanh như tiếng đất trời vang lên, “Ta đã xem xong, bây giờ cho các ngươi xem.“ Đạm Đài tiên tử phất tay một cái, Thái thượng vong tình lục bay về giữa Phật Tổ cùng Hỗn Thiên đạo tổ, rồi sau đó Đạm Đài tiên tử như một đámmây trôi, tấm thân yêu kiều hoàn mĩ đến cực điểm ung dung rút khỏi chiến trường. Dung nhan khuynh thành khuynh quốc liếc xuống phía dưới, nhất thời làm cho tất cả các tu giả quên cả hít thở, bất quá đối mặt với nhất phương chítôn tại thiên giới, tất cả mọi người không dám sinh ra ý đồ bất hảo nào. Đạm Đài tiên tử bay đến bên cạnh Đông Hải thần vương Lý Đạo Chân cùng Vương Chí đang trọng thương, cùng bọn họ đứng xem sự biến hóacủa chiến trường. Cũng quả nhiên như đông đảo tu luyện giả sở liệu, hiện trường cũng không phải chỉ có bốn thần vương. Đạm Đài Tuyền vừa mới rời khỏi, liền cómột người khác nhảy vào trong chiến trường, tranh đoạt kỳ thư trên không trung. ”Xoạt“ một tiếng vang lên, Thái thượng vong tình lục bị tam tôn xé ra làm ba, một người đoạt được một bộ phận.Trong đám người quan chiến có rất nhiều người nhận ra thần vương vừa lao lên kia. ”Là Tuyệt Tình đạo tổ!“”Đúng là Ma Vương lão tổ!“ Quyển sách bị chia ra làm ba phần, điều này khiến tam tôn không cách nào chịu được, bọn họ một bên vẫn tiến hành thần vương đại chiến, mộtbên nghiên cứu phần sách rách trong tay mình. Trên cao, năng lượng hủy diệt bắn ra khắp nơi, đại chiến vô cùng kịch liệt.Tam tôn sau khi xem xong phần sách trong tay mình, chỉ nói với nhau hai chữ: ”Trao đổi!“ Trong cuộc hỗn chiến không tránh được này, rốt cuộc ba người cũng thuận lợi đổi cho nhau đọc hết cả quyển, Hỗn Thiên đạo tổ cả giận nói:”Không ngờ không phải là nguyên bản, nội dung bên trong căn bản không liền mạch, tựa hồ như có người xóa đi một phần, Đạm Đài Tuyền ngươilà người đầu tiên xem xong, tại sao không nói cho chúng ta biết đây là một bộ phế thư, muốn đem chúng ta ra làm trò cười à?“ Phật Tổ cũng niệm một tiếng phật hiệu nói: ”Đạm Đài tiên tử đây là ý gì?“Đạm Đài Tuyền lúc này không có chút dáng vẻ của nhất phương chí tôn, nàng nhẹ cười, dung nhan tuyệt mỹ pha chút bí ẩn: ”Phật Tổ? Cái này không thể trách ta được, ta nếu nói ra các ngươi sẽ không tin, khẳng định còn cho rằng ta muốn độc chiếm quyền kỳ thư này.“”Hừm!“ Tuyệt Tình đạo tổ hừ lạnh một tiếng, ném quyển tàn sách trong tay đi.Đạm Thai Tuyền lại cười nói: ”Tuyệt Tình lão ma vương, ngươi bây giờ vất bỏ kỳ thư, tương lai đừng có hối hận, nói không chừng chẳng lâu nữa, phần còn lại của quyển sách cũng sẽ xuất hiện trên thiên giới này.“Tuyệt Tình đạo tổ vẻ mặt lạnh như băng, cười lạnh: ”Tiểu bối nhà ngươi, suốt ngày mưu kế đa đoan, cùng ngươi đấu một vạn năm, mỗi lần ngươi đều kỳ mưu bách xuất, lần này không phải cũng do ngươi bày ra đó chứ?“Đạm Đài Tuyền nhẹ nhàng cười, nói: ”Hôm nay ta rất mất mát, Vô Tình muội muội chết đi, làm cho ta rất khó chịu. Ta muốn biết rốt cuộc là người bày kế, dẫn động thần vương bốn phương, ta dám chắc còn có vài thần vương đang ẩn tàng quanh đây.“Phật Tổ niệm một tiếng phật hiệu, nói: ”Lão nạp xin lui trước một bước, hôm nay Thiên Ma tàn khu xuất thế, đang náo loạn sự yên tĩnh của Phật Tổ, bần tăng phải đi phục ma.“Hỗn Thiên đạo tổ cười lạnh nói: ”Đã sớm nghe nói bên dưới Phật Tổ, có phong ấn Thiên Ma tàn khu, không ngờ là sự thật. Thật hy vọng Thiên Ma có ngày y có thể trọng tổ Thiên Ma thân, ta muốn xem trong thời kỳ toàn thịnh, y rốt cuộc có đại thần thông gì. Giặc trọc nhà ngươi là tối hư ngụy, bỏđi an nguy của Phật Tổ mà đi tranh giành Thái thượng vong tình lục, thật hy vọng Thiên Ma tàn khu diệt cái Phật Tổ của ngươi.“ Đúng lúc này, Phật Tổ biến sắc, hóa thành một đạo cầu vồng, chớp mắt biến mất cuối chân trời.Cùng lúc đó, Tuyệt Tình đạo tổ sắc mặt lạnh như băng xuất hiện một tia tiếu ý, nhưng thanh âm vẫn lạnh như băng, nói: ”Không ngờ một bộ phận tàn quyển của Thái thượng vong tình lục, lại xuất hiện tại Phật Tổ, thật là náo nhiệt....“Hỗn Thiên đạo tổ cũng đã tiếp được thần niệm của đệ tử truyền tin, lão cười lớn: ”Ha ha....chúng ta cũng tới Phật Tổ!“ Hai đại tà đạo ma vương như sao băng, chớp mắt biến mất.”Rất thú vị, ta muốn xem rốt cục là kẻ nào giở trò.“ Đạm Đài tiên tử nhẹ nhàng cười, rồi sau đó quay lại nói với Vương Chí: ”Ngươi lập tức về phái bế quan."Cuối cùng, nàng cùng Đông Hải thần vương Lý Đạo Chân cũng hóa thành hai đạo cầu vồng, biến mất cuối chân trời. Mấy vạn tu giả đang xem cuộc chiến ồn ào, đại sự kiện của thiên giới lần này thực sự vô cùng nào nhiệt.Thiên Ma tàn khu xuất thế lại trùng hợp đến thế, đủ để chấn kinh thiên giới. Lúc này, y đang đại náo Phật Tổ, Thái thượng vong tình lục lại dẫn dụ vài vị thần vương tới. Lần này sợ rằng thực sự đại chiến đến mức thiên băng địa liệt, thiên giới đại loạn.Rõ rằng, có thể thu thập hoàn chỉnh kỳ thư, thì những thần vương còn đang giấu mặt không chừng cũng sẽ ra tay. Tuy nhiên, mọi người đều thấy mọi chuyện có chút không ổn, tựa hồ có người đang bày mưu đối phó phật giáo, nhưng vì thiên giới đệ nhất kỳ thư,mọi người cam tâm tình nguyện tiến về phía trước. Chương 194: Đại Loạn Sau khi phần sau của Thái thượng vong tình lục xuất hiện ở Phật Tổ, các tiên thần dùng thần niệm truyền qua chín vạn dặm, báo tin cho bọn người Đạm Đài Tuyền, vài vị thần vương không quản vạn dặm bay đến.Tất cả đương nhiên đều do Thần Nam gây ra.

Thiên Ma bị vây trong phật điện hùng vĩ, ngũ hành đại trận mặc dù không có linh khí bổ sung, nhưng tăng phật bên trong đã dùng nguyên khí của bảnthân bổ sung linh khí cho ngũ hành đại trận, rốt cục làm ngũ hành đại trận vận chuyển trở lại, đây chính là cấm kỵ đại trận nổi danh thiên giới, ngoancường chế trụ Thiên Ma tàn khu. Ngoài ra, đông đảo la hán tăng phật cùng ngâm “Thiên phật thiện xướng”, đây chính là hàng ma đại thần thông của phật gia, bức Thiên Ma tâmphiền ý loạn, khó có thể xoay sở bên trong trận. Hơn nữa sau đó, khi mấy ngàn tăng phật đồng thanh, thanh thế kinh thiên động địa, lúc âm luật đạt đến nhất trí, phật gia uy áp phát ra cường đạikhông thể tưởng tượng được. So với ngũ hành đại trận còn khiến Thiên Ma đâu đầu hơn, dù sao đây là tinh anh của phật giáo! Nếu cứ như vậy, Thiên Ma không bị khống chế không được. Nhưng Thần Nam không muốn nhìn thấy kết quả như thế, Thiên Ma tàn khu xuất thế, đãmang lại nhiều cơ hội cho hắn, hắn tuyệt nhiên không có phép tình huống như thế phát sinh. Hắn đem phần còn lại của Thái thượng vong tình, cắt lấy một phần rải xuống Phật Tổ.Mấy vị la hán may mắn thi triển Thập thiên phục ma trận bị Thiên Ma đánh bại, may mắn chưa chết đang tìm kiếm hạt xá lợi của Thanh Thiện cổ phật, “trong lúc vô ý” phát hiện ra mấy tờ Thái thượng vong tình lục đang bay theo gióCùng lúc đó, Thần Nam triển khai thần vương dực, thi triển vô thượng âm công, đưa âm thanh của mình lan tỏa trong vòng ngàn dặm: “Thái thượng vong tình lục xuất hiện tại Phật Tổ, Thiên Ma tàn khu xuất thế, đang đại náo Phật Tổ, tranh đoạt bộ kỳ thư này....”Đối với thiên giới tu giả mà nói, đêm tối hay ban ngày cũng không khác nhau, bọn họ đã sớm cảm ứng được ở hướng Phật Tổ dường như có một tuyệt thế đại ma vương xuất thế, bây giờ lại nghe thấy truyền âm như vậy, càng thêm tò mò, đối với Thái thượng vong tình lục liền nảy sinh thamniệm. Lập tức có một nhóm người nhắm hướng Phật Tổ bay đến. Mấy vị la hán vô tình nhìn thấy Thái thượng vong tình lục, đang vừa kinh ngạc, vừa vui mừng, chưa kịp định thần thì đã bị một đám thiên giới tu giảvây công. Thiên Ma tàn khu xuất thế, phát ra khủng bố ba, điên cuồng lan toả. Nhưng tại giờ phút này, y bị vây bên trong ngũ hành đại trận, mà chúng phật tửcũng đang ở trong phật điện. Tất cả thiên giới tu giả nghe tin mà đến căn bản không có cố kỵ gì, lực hấp dẫn của Thái thượng vong tình lục quá lớn,làm cho bọn họ điên cuồng tấn công mấy vị tăng nhân còn ở bên ngoài. Thần niệm lập tức được truyền đi ngàn dặm.Rất nhanh, tu giả trong phạm vi vạn dặm quanh Phật Tổ, đều biết được đại sự kiện này. Vô số người điên cuồng lao về Phật Tổ. Đối với tàn sách của Thái thượng vong tình lục ở ngoài xa chín vạn dặm, bọn họ có lòng nhưng không có sức, bởi vì khoảng cách xa như vậy sẽ hao phí thời gian rấtlớn, đợi khi bọn họ đến nơi, thì lúc đó thiên thư đã sớm bị người khác đoạt rồi. Nhưng lúc này, một phần của kỳ thư lại xuất hiện ở gần như vậy,điều này làm sao không khiến bọn họ điên cuồng cho được? Trong lúc hỗn loạn, Thần Nam vọt lên trên không trên ngũ hành đại trận, trong phật điện cao lớn hùng vĩ, tường hòa khí tức cùng khủng bố ma khícùng tồn tại, bên trong thiện xướng không dứt, ma khiếu chấn thiên. Thái thượng vong tình lục đã bị cắt đi phần lớn. Lúc này trong tay Thần Nam chỉ còn lại một tập mỏng, tuy nhiên đều chính là tinh hoa của ma thư,kiểu như là phần tổng kết của cuốn sách. Thần Nam dùng lôi thần kiếm cắt tiếp ba trang sách. Ba trang thiên thư như chao lượn như cánh bướm, bay vào trong ngũ hành đại trận.“Nơi này cũng có mấy trang Thái thượng vong tình lục!” sau một tiếng hét lớn, vô số tu giả điên cuồng vọt tới. Lúc này, tất cả mọi người đã gần nhưphát điên. Vì đệ nhất kỳ thư tại thiên giới, những thiên giới tu giả này đã không còn màng đến tính mạng. Ai chẳng muốn làm người đứng trên thiên hạ, được người khác sùng bái? Nếu có một ngày có một cơ hội hiện ra trước mặt, có thể trở thànhngười đứng trên thiên hạ, có thể là thiên giới chí tôn, ai mà lại không động tâm? Mắt thấy mấy trang thiên thư rơi vào trong phật điện, mặc dù biết bên trong có bày bố ngũ hành đại trận; mặc dù biết Thiên Ma tàn khu đang giãygiụa bên trong; mặc dù biết mấy ngày tăng phật đang ngâm Thiên phật thiện xướng, nhưng vẫn có hạng người to gan lớn mật, bất chấp tất cả laovề mấy trang sách rách đang rơi xuống đó. Thần Nam cảm khái vô hạn, đây chính là thiên giới, là nơi cường giả vi tôn, là một nơi mà địa vị hết thảy đều được luận bằng thực lực. Tất nhiênnhững tu giả lao đến biết là nguy hiểm trùng trùng, nhưng vì muốn thay đổi bản thân mình, vẫn liều chết lao tới Có người đi đầu, liền có kẻ đi theo, một nhóm đông vọt tới, trong chớp tiến vào ngũ hành đại trận, sau đó liền có nhiều tu giả khác tiếp tục lao theo,ôm theo hi vọng tiến vào bên trong phật điện hùng vĩ Lúc này, Phật Tổ đại loạn, có người mạo hiểm đánh sâu vào trong phật điện, càng nhiều người đang hỗn chiến, cướp đoạt tàn thư trên tay của cáctăng phật. Phật Tổ yên lặng tường hòa ngày trước, giờ đây biến thành chiến trường ma khí ngút trời. “AAAAA....”Thiên Ma tàn khu gầm rống, mặc dù tu giả trùng tiến ngũ hành đại trận không nhiều, nhưng lại giúp y phá tan thế cân bằng vừa được tạo ra, y rốt cục bắt đầu ra sức phản kích.“Ầm ầm…” Phật điện hùng vĩ rung động kịch liệt, phật quang phát ra từ ngũ hành đại trận, cũng dần dần ảm đạm. Tăng phật la hán đang niệm Thiên phật thiệnxướng, cũng cảm giác được áp lực trọng đại, trong lòng mọi người nặng trĩu như như có một tòa núi lớn áp xuống. Bất quá, tâm chí của Phật tử đều vô cùng kiên định, mặc dù rơi vào thế hạ phong, nhưng vẫn bất động, thanh âm của Thiên phật thiện xướngngược lại càng lúc càng lớn, cuối cùng giống như là sấm rung chớp giật, vang vọng khắp bầu trời Phật Tổ. Các tu giả đang hỗn chiến bên ngoài cũng bị ảnh hưởng, khó có thể ngưng tụ tâm thần, động tác dần bị chậm lại. Thiên Ma tàn khu ở sâu trong ngũhành đại trận, ở khoảng cách gần như vậy, có thể tưởng tượng phải chịu đựng thế nào. Thần Nam âm thầm kinh thán, phật gia đại thần thông pháp lực vô biên, đồng thời cũng lo lắng cho Thiên Ma, hắn dẫn dụ nhiều tu giả như vậy là vìmuốn phá tan thế yếu của Thiên Ma, giúp y dùng cái thế ma uy phá vỡ ngũ hành đại trận, từ đó làm năm hạt xá lợi của Thanh Thiện cổ phật hiện ra. Đúng vào lúc này, từ phía xa đột nhiên truyền đến một tiếng phật hiệu cực lớn, phật quang ngập trời chiếu đến, bầu trời đêm đột ngột sáng rực.Trời đất tràn ngập khí tức tường hòa, dao động khủng bố của Thiên Ma nhất thời đều bị tịnh hóa. “Phật Tổ trở về rồi!”“Đúng là Phật Tổ!” ............Lúc này, trong Phật Tổ, các tu giả đang hỗn chiến đại kinh thất sắc, ngày thường bọn họ nào dám mạo phạm phật cảnh, hôm nay lợi dụng lúc Phật Tổ ra ngoài, Thiên Ma đột kích, bọn họ đến nơi này tranh thủ đục nước béo cò.Bây giờ nhất phương giáo tổ trở về, làm sao không khiến cho bọn họ kinh hãi cho được. Bất quá Phật Tổ cũng không để ý đến những người này. Y miệng tụng phật hiệu, phật quang bao phủ tiến vào trong ngũ hành đại trận, vô tận uy ápdo Thiên Ma tàn khu phát ra, nhất thời bị áp chế Thần Nam thầm nghĩ hỏng bét, Thiên Ma là tàn khu, bị ngũ hành đại trận cùng thiên phật thiện xướng áp chế, lại thêm Phật Tổ ra tay, tuyệt đối làlành ít dữ nhiều . Lúc này từ xa truyền đến mấy tiếng hú dài. Thanh thế cường thịnh, không ngờ ẩn ước có thế có thể áp chế được tiếng niệm Phật của Phật Tổ, haiđạo nhân ảnh như sao băng ngang trời, tiến vào Phật Tổ. “Tuyệt tình đạo tổ cùng Hỗn thiên đạo tổ!”

“Hai đại ma vương lão tổ!”............... Đông đảo tu giả vô cùng chấn kinh, vạn lần không ngờ hai lão ma vương lại cùng đến nơi này, bất quá bọn họ cũng thở phào một tiếng. Có haingười này ở đây, có lẽ Phật Tổ sẽ không ra tay đối phó với bọn họ. Điều làm cho bọn họ giật mình còn ở phía sau, trong phút chốc từ xa lại xuất hiện hai đốm sáng quang mang rực rỡ lao tới, một thân ảnh tuyệt mỹđến cực điểm cùng một nam tử cao lớn anh tuấn xuất hiện trên bầu trời Phật Tổ. Hiển nhiên, đây là hai vị thần vương. Nếu không thì tuyệt đối không có tốc độ kinh khủng và uy áp lan toả mãnh liệt như vậy.“Hôm nay thần vương tụ hội!” “Đạm Đài tiên tử cùng Đông Hải thần vương Lý Đạo Chân cũng đã tới!”.......... Các tu giả không ngừng kinh thán.Lúc này, Hỗn thiên đạo tổ cùng Tuyệt tình đạo tổ đã ra tay, mấy trang Thái thượng vong tình lục mà mọi người tranh đoạt, đã ở trên tay hai người. Tuyệt đại tiên tử Đạm Đài Tuyền cùng Đông Hải thần vương Lý Đạo Chân còn chưa ra tay, tựu hồ đang đánh giá tình thế trước mắt.Thần Nam nhìn hai đạo thân ảnh tại không trung ngơ ngác sững sờ. Tại thiên giới hắn đã gặp Đạm Đài Tuyền, do đó không thất thần như lần gặp đầu tiên. Điều chân chính làm cho hắn cảm thấy vô cùng kinh ngạc chính là nam tử đang ở bên cạnh Đạm Đài Tuyền.Hắn có chút không tin, nam tử được đông đảo tu giả trong Phật Tổ gọi là Đông Hải thần vương, không ngờ lại là biểu đệ (em họ) của hắn, điều này thật ngoài dự liệu của hắn, hắn không có ngờ lại có thể gặp lại được một thân nhân tại thiên giới này.Thần Nam rất muốn gọi to một tiếng, nhưng hắn lập tức giữ lại trong lòng. Một vạn năm trước, lúc hắn chết đi, biểu đệ của hắn chỉ bất quá là một tiểu tử chưa hiểu sự đời, hai nhà tuy rất thân cận, nhưng hai anh em cả nămkhó gặp một lần, cũng không có tình cảm gì sâu sắc. Bây giờ biểu đệ của hắn, Lý Đạo Chân cùng Đạm Đài Tuyền đứng cùng một chỗ, một vạn năm đã trôi qua, có lẽ có thể cải biến rất nhiều việc, hắnsợ những dự đoán xấu sẽ xảy ra trong hiện thực, nếu như nhận thân, trước mắt không phải là thời điểm tốt. Lúc này, Thần Nam cảm khán vô hạn, tiểu tử vô tri năm đó, không ngờ cũng đã trở thành Thần vương một phương của thiên giới, điều này làm cholòng hắn nổi sóng. Hỗn thiên đạo tổ cùng Tuyệt tình đạo tổ đã đọc xong mấy trang Thái thượng vong tình lục vừa cướp được, cả hai đại nộ, bởi vì đây cũng là nhữngchương không có đầu cuối. “Đạm Đài Tuyền, không phải đây là quỷ kế của người chứ, Vô tình tiên tử với ngươi dường như có chút giao tình, nói không chừng là người bày ratrò cò mồi này, khiến chúng ta ra tayĐạm Đài Tuyền nở nụ cười như hoa xuân rực nở lay động lòng người, khắp bầu trời đêm đột ngột như sáng bừng lên. ”Nếu là ta bày trò, thì sao ta lại đối phó với phật giáo? Nếu là ta, ta nhất định đem tàn thư này vất ở tiên phủ của Hỗn thiên đạo tổ ngươi mới đúng.“”Hừ“ Hỗn thiên đạo tổ hừ lạnh một tiếng nói: ”Đã tới đây rồi, vậy ta cũng náo loạn một trận cho thống khoái luôn, tựa hồ trong ngũ hành đại trận nọ còn có mấy tờ nữa, ha ha....“Hỗn thiên lão ma vương cười lạnh, Tuyệt tình đạo tổ khóe miệng cũng nhếch lên, bọn họ vốn có thù oán với Phật giáo, bây giờ tiện thể lấy cớ làm khó dễ.Hai lão ma vương nói được thì làm được, cùng nhau tiến vào trong ngũ hành đại trận. Lúc này Đông Hải thần vương Lý Đạo Chân đột nhiên nói: ”Ồ, ta có một cảm giác, ta dường như cảm ứng được... có người có quan hệ huyếtmạch với ta đang ở đây…, nhưng ta không thế nào nhớ được có một người như vậy?“ Khuôn mặt tuyệt mỹ Đạm Đài Tuyền thoáng hiện lên một tia kỳ dị, nói: ”Ta cũng sớm cảm giác được trong mơ hồ, dường như có một người khôngnên xuất hiện đã xuất hiện”. Chương 195: Người thứ 10 trong truyền thuyết Nếu như Thần Nam nghe được những lời của Đạm Đài Tuyền, thì nhất định sẽ đổ mồ hôi lạnh. Nhưng mà lúc này hắn hoàn toàn thu liễm khí tức, linh hồn dao động gần như trở về tịch diệt, hắn biết đối mặt với cao thủ cấp Thần vương, chỉ cần chút sơ suất là sẽ để lộ ra tung tích.Hắn yên lặng trốn sau một đỉnh núi, bản thân tiến vào trạng thái gần như hóa thạch, may là có thể thoát được khỏi linh thức cường đại và mẫn cảm của 2 vị thần vương.Trên cao, Đông Hải Thần Vương lộ vẻ kinh ngạc, nói: “Nàng cũng có dự cảm như vậy à? Vậy thì đó là ai?” Ánh mắt của Đạm Đài Tuyền vô cùng thâm thúy, nhìn về phía xa, nói: “Vạn năm này cường giả chết đi quá nhiều, ta cũng không có cách nào đoánra là kẻ nào giả chết, cũng không rõ thực ra y có mục đích gì?” Lúc này, trong ngũ hành đại trận, ma khiếu chấn thiên, Phật Tổ, Thiên Ma tàn khu, Tuyệt tình đạo tổ, Hỗn thiên đạo tổ, bốn cao thủ cấp thần vươngđang giao chiến kịch liệt, ngũ hành đại trận đã sớm không chịu nổi, Thiên phật thiện xướng cũng đã dần đi vào trạng thái suy kiệt. “Không thể để bọn Hỗn thiên đạo tổ lợi dụng, Phật giáo không thể nguyên khí đại thương.” Đạm Đài Tuyền nói xong, phá toái hư không, thân thểtuyệt mĩ xông vào trong ngũ hành đại trận. Đông Hải thần vương Lý Đạo Chân, có quan hệ rất lớn với Đạm Đài Tuyền, cũng nhanh chóng lao theo.Phật điện to lớn hùng vĩ, xem chừng không thể đứng vững được nữa, mặc dù có ngũ hành đại trận và Thiên phật thiện xướng có thể vây khốn được Thiên Ma, nhưng mấy vị cao thủ cấp thần vương đồng thời xuất thủ, thì Phật điện dù có cấm kị đại trận cũng sắp vỡ tung.Thần Nam từ sau núi âm thầm lẻn ra, nhìn ngũ hành đại trận đang cuồn cuộn ma khí và thần thánh khí tức, hai mắt thần quang bạo phát, lặng lẽ đợi đại trận giải thể, sau đó tranh thủ đục nước béo còCác tu luyện giả trong Phật Tổ bàn tán không ngớt. “Các ngươi nhìn thấy rồi chứ?” Mấy vị thần vương cùng xông vào, chứng tỏ “Thái thượng vong tình lục” thực là kì quỷ khó dò. Nếu không thì làm saocó thể dẫn tới bao thần vương tranh đoạt? “Tuyệt tình đạo tổ và Hỗn thiên đạo tổ là cùng 1 phe, cùng là người trong Lục đại tà đạo, khẳng định là giúp đỡ nhau. Đạm Đài tiên tử và Đông Hảithần vương thì càng không cần nói làm gì, Đông Hải thần vương khi chưa thành vương, đã nhiều lần được sự chỉ dậy của Đạm Đài tiên tử, sau đócòn cưới đệ tử thứ 2 của Đạm Đài tiên tử làm vợ, có thể nói là đồng khí tương liên.” “Chúng ta còn không mau rời xa một chút, thần vương chi chiến, không chừng ảnh hưởng tới mấy chục dặm …”Đám đông tu giả trong Phật Tổ, bởi vì mấy vị thần vương đều tới, nên không thể không nghĩ tới tình cảnh trước mắt, kì thư vốn không có duyên với họ, trước mắt chỉ có thể ngồi xem nhiệt nào mà thôi.

Từ bọn họ, Thần Nam thu được tin tức quan trọng về Đông Hải thần vương, hắn thần thở dài. Tiểu tử vô tri năm đó không ngờ đã cưới đệ tử thứ 2của Đạm Đài Tuyền, trước mắt thì càng không thể nhận thân với Lý Đạo Chân được nữa. Đúng lúc này, tất cả các quan chiến giả đều rời xa Phật Tổ hơn 10 dặm, đứng trên không, chăm chú quan sát.Oành ! Một tiếng nổ như sấm vang lên, Hỗn thiên đạo tổ gầm lên 1 tiếng, một phiến hư không đen ngòm trùm lên trên ngũ hành đại trận.Tiếp theo, Tuyệt tình đạo tổ cũng thét lớn, một thế giới băng tuyết xuất hiện bên trên ngũ hành đại trận. Ngay sau đó, Phật Tổ, Đạm Đài Tuyền, Lý Đạo Chân, đều khai mở tiểu thế giới của mình, từng không gian bao phủ bên ngoài ngũ hành đại trận,công kích lẫn nhau. Cả đất trời dường như sụp đổ, không ngừng phá toái, hãm liệt. Còn Phật Tổ bên ngoài không ngừng sụp xuống, rất nhiều ngọn núi nhanh chóngvỡ nát. Oành!Oành ! Một cảnh tượng như trong ngày tận thế! Trong chớp mắt, mười mấy ngọn núi cao đã tan thành cát bụi, biến mất khỏi Phật Tổ.Đám tu giả quan chiến ở xa cảm thấy sợ hãi vô cùng, trong lòng lạnh toát, đại pháp lực của thần vương thực không thể tượng tượng được, thực sự có cái thể hủy thiên diệt địa.“Grào …” Cùng với tiếng ma gầm, Thiên Ma tàn khu xông ra khỏi ngũ hành đại trận, trong tiếng gầm của y vừa có vẻ hưng phấn, vừa có vẻ phẫn nộ: “Thật làlý thú, mấy tên tiểu bối không tồi, đợi ta tổ hợp xong Thiên Ma thân sẽ quay lại.” Thiên Ma tàn khu cưỡi lên ma khí ngút trời, muốn thoát khỏi Phật Tổ.“A di đà Phật, Thiên Ma, ngươi huỷ hoại Phật Tổ, hôm nay xin mời lưu lại!” Phật Tổ cũng xông ra khỏi ngũ hành đại trận, một phiến Phật quang cuồn cuộn lan tỏa, chặn đường rút của Thiên Ma.Đồng thời, Hỗn thiên đạo tổ và Tuyệt tình đạo tổ cũng gầm lên không dứt, dường như đang giao chiến kịch liệt với Đạm Đài tiên tử và Đông Hải thần vương. Sau đó ngũ hành đại trận quang mang đại thịnh, phình to đến mức khủng khiếp rồi ầm một tiếng nổ tung.Phật điện rút cục cũng sụp đổ. Tuyệt tình đạo tổ và Hỗn thiên đạo tổ bay lên, Đạm Đài tiên tử và Lý Đạo Chân cũng bay lên, đối mặt với 2 lão ma vương.Hàng ngàn tăng Phật ngồi xếp tròn, miệng niệm thiện xướng không ngừng, ngũ hành đại trận tuy bị hủy, nhưng họ không bị dòng năng lượng bạo phát tung tóe công kích.Lúc này, hơn ngàn tăng Phật đang rơi vào trạng thái kì diệu, đối mặt với cuộc chiến của Thiên Ma và mấy vị thần vương, Thiên Phật thiện xướng của họ phối hợp đã đạt tới cảnh giới cực trí, Phật quang tỏa ra đã bao bọc hoàn toàn bọn họ ở bên trong, lúc này, bọn họ có thể chống lại được 2thần vương. Ngũ hành đại trận giải thể, đã phát ra từng dòng năng lượng đáng sợ, trong chớp mắt đã đánh sập 9 ngọn núi, mặt đất nứt toác.Dao động đáng sợ làm cho những dãy núi chưa bị ảnh hưởng ở phía xa xuất hiện dị tượng, cát đá tung bay, núi rừng rung chuyển, hàng vạn con thú hú hét ầm ĩ.Một đạo kim sắc Phật quang chói mắt bắn về phía Thần Nam như một tia chớp, hai mắt Thần Nam bắn ra 2 đạo hàn quang, nhanh chóng khai mở nội thiên địa, dùng thần sơn ngăn cản đạo kim quang đó.Keng! Một tiếng động lớn vang lên, thần sơn trong nội thiên địa chấn động liên tiếp, một hạt xá lợi to bằng nắm tay rơi xuống trong nội thiên địa.Thật là may mắn, một “trận kì” trong ngũ hành đại pháp, một hạt xá lợi do Thanh thiện cổ Phật lưu lại, trùng hợp lại bắn về phía này, bị Thần Nam thuận lợi thu lấy.Vốn một mực chú ý quan sát ngũ hành đại trận, thần mục của hắn như điện, cùng lúc này, trong những dòng năng lượng chảy khắp nơi, hắn đã tìm thấy hạt xá lợi thứ 2 văng ra.Thần Nam triển khai Thần vương dực, cố không để bị Phật Tổ phát giác, hóa thành 1 đạo điện quang xông tới, bất chấp việc có thể bị các dòng năng lượng xạ trúng, hắn dùng nội thiên địa thu viên xá lợi thứ 2 vào.Trên cao, Hỗn thiên đạo tổ và Đạm Đài tiên tử đang huy động tiểu thế giới của mình giao tranh kịch liệt, chiến đấu vô cùng thảm liệt, trong tiểu thế giới của mỗi người từng ngọn núi sụp xuống, từng khoảng hồ nước, thảo nguyên không ngừng bị phá hủy…Trong đại chiến cấp thần vương, Đạm Đài tiên tử tâm sinh cảm ứng, đôi mắt phượng quét xuống bên dưới, đúng lúc nhìn thấy bóng người có Thần vương dực, đang xông pha giữa các dòng năng lượng cuồng bạo.“Người này là …” Nàng ta lộ ra thần thái ưu tư, cảm giác được luồng khí tức quen thuộc vô cùng nhạt nhòa, nhưng nàng không thể nhớ ra những câu chuyện đã phủ bụi thời gian kia.Đại chiến với Tuyệt tình đạo tổ, bị rơi vào thế hạ phong, Lý Đạo Chân không ngừng phòng thủ nhưng cũng tâm sinh cảm ứng, nhưng y chỉ nhìn thấy 1 đạo hư ảnh mờ nhạt, không ngừng di chuyển phía dưới. Tuyệt tình đạo tổ mạnh hơn nhiều so với y, Lý Đạo Chân căn bản không có thời gian đểquan sát tỉ mỉ và phỏng đoán, hắn đành phải tập trung tinh thần để đối phó với cường địch. Phật Tổ đang đại chiến với Thiên Ma tàn khu, hiện giờ đã dần chiếm thế thượng phong, phong ấn Thiên Ma chỉ là việc sớm muộn, dù sao thì đấykhông phải là Thiên Ma thực sự, chỉ là một nửa thân thế, một đoạn tàn hồn. Lúc này, Phật Tổ đang ở cùng phương hướng với Thần Nam, y phátgiác Thần Nam đã thu thập được 2 hạt Cổ phật xá lợi, dường như muốn né tránh mấy vị thần vương trên cao không, trốn về phía xa. Phật Tổ nhất chỉ điểm về phía xa, một đạo kim quang bắn thẳng về phía Thần Nam, lập tức không gian nứt ra 1 đường lớn, kim quang mang sứcmạnh Phật gia, cùng không gian đại liệt phùng có thể thôn phệ mọi thứ, chớp mắt đã tới trước mặt Thần Nam. Thần Nam đã phát hiện ra nguy hiểm, vốn muốn tẩu thoát, không ngờ Phật Tổ lại ra tay trước, Thần vương dực không ngừng lấp lánh quang mang.Hắn liên tiếp chuyển đổi phương vị, cuối cùng cũng né được 1 chiêu của Phật Tổ. Ý !Mấy vị thần vương trên cao không, cũng không biết ai là người kêu lên kinh ngạc. Một chiêu của Phật Tổ không thành, y lại ra chiêu tiếp theo.Một đạo thiểm điện như một sợi kim tuyến trong chớp mắt lại tập kích tới trước mặt Thần Nam, lúc này hắn cảm thấy 1 luồng áp lực cực lớn, bản năng thúc đẩy, hắn nhanh chóng khai mở nội thiên địa.Định địa thần thụ quang mang vạn trượng, bạo phát ra thần quang lục sắc chói mắt, hội tụ thành 1 dòng xoáy năng lực cực lớn, dần luyện hóa, hấp thu luồng kim quang đóNhưng mà, nội thiên địa của Thần Nam cũng bị năng lượng dao động mãnh liệt đó làm cho rung động kịch liệt, giống như trải qua một trận động đất.“Ha ha …” Hỗn thiên lão tổ cười lớn, nói: “Đầu trọc, 2 đòn đều không thành công, thật là mất mặt Phật quá! Người ở phía xa kia, dường nhi chỉ mới gia nhập tiên nhân cảnh giới, ngươi cứ giả vờ từ bi như vậy, không dùng hết thực lực, thì sẽ làm cho niềm tin vô địch của các đồ tử đồ tôn đối với

ngươi bị lung lay đấy!”Phật Tổ không nói, bắn ra luồng chỉ thứ ba. Lúc này Thần Nam cảm thấy áp lực khủng khiếp thực khó mà tưởng tượng, đạo kim quang đang bổ xuống kia đối với hắn mà nói thực giống nhưluồng sáng chiêu hồn, như thanh kiếm thẩm phán của trời đất chém xuống cổ hắn Thần Nam không phải là không muốn trốn đi, nhưng hắn cảm thấy không gian phía xa kia dường như đã bị Phật Tổ cấm cố, nếu như không phải cóthần vương dực trên người thì e là động tác của hắn đã trở nên vô cùng chậm chạp Sức ép cực lớn làm cho tốc độ của hắn nhanh chóng giảm đi, không có cách nào trốn ra ngoài trăm dặm nữa, hắn triển khai thần vương dực khốnkhổ tránh né, đồng thời huyền công phát huy tức cảnh giới cực điểm. Thần Nam toàn thân kim quang đại thịnh, kim sắc thần hỏa rừng rực lan tỏa, cả người hắn chìm trong kim quang xán lạn, huyền công phát huy tớicảnh giới cực chí, kim sắc thần hỏa bao phủ hoàn toàn chân thân của hắn. Đạm Đài Tuyền, Lý Đạo Chân đều cảm thấy có gì đó dị thường nhưng rất khó gọi tên chính xác cảm giác này.Hỗn thiên đạo tổ cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, nói: “Huyền công của tên tiểu tử này thật là tà dị, không ngờ có thể che giấu khí tức bản thể, làm cho lão tổ ta không thể thăm dò được.”Đến lúc, 1 tiếng rồng gầm vang vọng trời đất, 1 thanh thần đao lấp lánh xuất hiện trong kim sắc liệt diễm, một đạo long hồn đang chuyển động xung quanh, thì mấy vị thần vương đều biến sắc.Tiếp sau đó, xung quanh kim quang xuất hiện 7, 8 món binh khí lơ lửng, 1 thân ảnh cao to kim sắc lúc ẩn lúc hiện trong ngọn lửa. Tuyệt tình đạo tổ kinh ngạc nói: “Là người của Thần gia!”Phật Tổ khẩu tụng Phật hiệu, thở dài: “Hóa ra truyền thuyết là thật!” Hỗn thiên đạo tổ hô lớn: “Đạm Đài Tuyền, ngươi và Thần gia đã từng có quan hệ qua lại, ngươi xem tên tiểu tử kia có phải là người thứ 10 trongtruyền thuyết không?” Đạm Đài tiên tử đột nhiên xuất thần, tâm tư dường như có chút lơ đãng, nhẹ nhàng lẩm bẩm: “Ta và Thần gia ngàn năm nay không còn qua lại nữa…” Chương 196 - Bí Ẩn Thần Nam không có khả năng nghe mấy tiếng kinh hô của các thần vương, hắn đang cố sức đối phó với đạo chỉ lực của Phật Tổ phá không bay tới. Tránh phải né trái, đến lúc không thể tránh được nữa, hắn chỉ có thể cử đao ngạng tiếp.Bất quá tại lúc này, một tiếng hú vang từ xa truyền đến, nghe thanh âm thì dường như còn cách xa ngoài mười dặm, nhưng trong chớp mắt đã đột nhiên xuất hiện tại Phật Tổ, đạo kim quang nó tựa hồ tê liệt hư không, phá toái không gian mà đến, nhanh đến mức khó có thể tưởng tượng được.Tiếng hú dài chấn động màng nhĩ, rất nhiều quan chiến giả ôm đầu rơi từ trên cao xuống. Kim sắc thân ảnh chớp mắt đã đến trước người Thần Nam, kim sắc nguyên khí cuồng bá cuồn cuộn nghịch thiên xông lên, trong nháy mắt đánh tanchỉ lực của Phật Tổ, cứu nguy cho Thần Nam. “Kim sí Đại bằng thần vương!”“Tốc độ, tam giới đệ nhất thần vương!” “Không ngờ y vẫn còn sống!”Quan chiến giả liền truyền đến từng trận kinh hô. Trên cao, sắc mặt bình lặng như nước của Phật Tổ cũng đã biến đổi, Tuyệt tình đạo tổ cùng Hỗn thiên đạo tổ lộ ra dáng điệu cười trên nỗi đau khổcủa người khác, Đạm Đài tiên tử cùng Đông Hải thần vương Lý Đạo Chân không có phản ứng gì lớn. Người mới đến đúng là Đại bằng thần vương, một chiếc áo bào mầu đen che phủ thân hình cao lớn anh tuấn, nữa khuôn mặt anh khí bức người,nữa bên kia là xương khô dữ tợn làm cho người ta sợ hãi. Y chụp lấy cổ tay của Thần Nam, hóa thành một đạo điện quang, bay vòng quanh Phật Tổ, tốc độ nhanh tới mức làm cho người ta chỉ cảm giácthần quang lấp lánh đầy trời. Người khác có lẽ không phát hiện được gì, nhưng Phật Tổ thì rất tức giận, miệng tụng phật hiệu, quát: “Đại bằng thần vương. Ngươi muốn cướpđoạt xá lợi của Cổ phật lưu lại sao? Không có dễ dàng như vậy đâu!”Phật quang cuồn cuộn trùm xuống phía Đại bằng thần vương cùng Thần Nam. “Hừ, giặc trọc, hôm nay Bổn vương không muốn cùng ngươi động thủ, trước tiên thu lấy mấy hạt xá lợi này làm lợi tức cái đã.”Động tác của Đại bằng thần vương thật sự quá nhanh, Phật Tổ sử dụng đại pháp lực muốn cấm cố khoảng không gian này, nhưng vẫn khó có thể ngăn trở luồng kim quang di động nhanh như tia chớp kia.Phật Tổ một bên cùng Thiên Ma tàn khu đối quyết, một bên lại muốn ra tay cấm cố phiến không gian này, khiến cho y cảm thấy bất lực. Y muốnphân ra một hóa thân, nhưng vô luận là Thiên Ma tàn khu hay là Đại bằng thần vương, đều không phải là thứ mà hóa thân của y có khả năng đối phó được, nếu cứ liều ra tay thì chỉ có nước chịu chết?“Ha ha....giặc trọc, cảm tạ xá lợi của ngươi!” Đại bằng thần vương cuồng tiếu . Bất quá lúc này, mấy ngàn tăng phật đang ngâm tụng Thiên phật thiện xướng, cùng đồng thời từ từ bay lên trên không, bao vây kim sí Đại bằngthần vương. Đại bằng thần vương là nhân vật như thế nào. Y sớm đã biết được không nên động vào Thiên phật thiện xướng, lập tức không tham giao chiến, chỉlượn thêm một vòng, rồi sau đó kéo Thần Nam phá không bay đi, tốc độ cực nhanh làm cho người ta kinh hãi, chỉ trong nháy mắt đã biết mất tạicuối chân trời. Thần Nam đối với Đại bằng thần vương vốn sẵn cảm kích. Không nghĩ tới lúc nguy cấp y lại tự mình tới cứu“Đa tạ thần vương giúp đỡ!” “Đừng có khách khí, ta từng nói, ta vốn có oán thù với Phật Tổ, nếu ngươi thật có vài phần bản lĩnh làm cho Phật Tổ mất mặt, ta tất nhiên tại thờikhắc quan trọng trợ giúp ngươi một tay.” Đại bằng thần vương cưòi to, nói: “Ha ha.... ta vạn lần không nghĩ đến. Tiểu tử ngươi thật gan dạ như thế,dám dùng Thái thượng vong tình lục làm cho Phật Tổ đại loạn, thật sự là làm ta hả dạ.” Đột nhiên Thần Nam thần sắc đại biến, hắn cảm giác được thân thể đang bành trướng. Tựa hồ muốn nổ tung, huyết mạch toàn thân căng cứng.Đại bằng thần vương biến sắc, quát to: “Mau bỏ mấy khỏa xá lợi ra, giặc trọc đang dở trò!” Thần Nam nhanh chóng khai mở ra nội thiên địa, quả nhiên thấy ba hạt xá lợi đang xoay tít, không ngừng oanh kích vùng hỗn độn trong nội thiên địacủa hắn, tựa hồ muốn phá nát tiểu thế giới này. Nội thiên địa vừa mở ra, ba hạt Cổ phật xá lợi, liền bắn vụt ra, đồng thời cảm giác muốn nổ tung của Thần Nam cũng biến mất.Đại bằng thần vương lập tức vươn tay ra, ảo hóa thành đôi kim sắc quang dực, bao phủ lấy ba hạt xá lợi, đồng thời từ trong ngực y, hai hạt xá lợi khác xuất hiện, phát ra từng đạo kim quang rực rỡ.

Năm hạt xá lợi bên trong kim sắc quang dực không ngừng va đập, điên cuồng giãy dụa như là có sinh mệnh vậy.“Hừ, giặc trọc, có lẽ ngươi phải thất vọng rồi, xá lợi này ngươi tuyệt đối không thể thu về được đâu.” Kim sí đại bằng vương toàn thân kim quang chớp động, thấu phát một cỗ khí thế như biển lớn, từng đạo thần lực tràn về phía năm hạt xá lợi,dường như y đang cách không đấu pháp với Phật Tổ. Cuối cùng, năm hạt Cổ phật xá lợi rốt cục cũng ngừng lại, từ từ nằm im. Đại bằng thần vương phất tay tống chúng vào trong nội thiên địa của ThầnNam. “Vừa rồi...” Thần Nam lộ vẻ kinh ngạc.Đại bằng thần vương nói: “Trong ngũ hành đại trận có năm hạt xá lợi, cộng thêm một hạt của đệ nhất Phật tử, đều từng được Phật Tổ tế luyện, mặc dù sau lại bị y xóa đi ấn ký, nhưng nếu hắn toàn lực vận chuyển niệm lực thì vẫn có chút cảm ứng. Cũng may, vừa rồi chúng ta phát hiện kịpthời, nếu không vừa rồi đã bị hắn đoạt lại rồi. ”Đa tạ tiền bối!“Đại bằng thần vương nói: ”Ngươi và ta mỗi người thu được hai hạt xá lợi từ ngũ hành đại trận, đáng tiếc một viên bị lạc vào đám ngâm tụng thiên phật thiện xướng, nếu không thì đã thu đủ cả năm hạt rồi. Nhưng may mà ngươi thu được một hạt xá lợi từ Hoài Nhân, năm hạt xá lợi là đủ rồi.Thần Nam mặt lộ vẻ nghi hoặc, nói: “Không phải phải thu đủ mười ba hạt cổ phật xá lợi sao?” “Ha ha....” Đại bằng thần vương cười to, nói: “Cho ngươi mục tiêu cao xa, ngươi mới có thể ý thức được khó khăn bên trong, không thể khôngxuất đủ các loại thủ đoạn để tranh đoạt. Kỳ thật chỉ cần bốn hạt xá lợi là được, nhưng nếu có năm hạt thì càng tốt, nhiều quá thì là lãng phí.” Thần Nam không nói lên lời.Đại bằng thần vương nói: “Niết bàn vốn là một quá trình hồi sinh, là một quá trình tụ tập vô tận thọ nguyên, phá đi rồi xây lại. Đương nhiên quá trình này cũng kèm theo nguy hiểm rất lớn, có thể nói là cửu tử nhất sanh. Truyền thuyết, Thanh Thiện giặc trọc đời đầu tiên, khi còn sống tu vi đã thậtkhó lường, nhưng không hiểu sao lại vẫn muốn niết bàn, chỉ là trong quá trình này đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Niết bàn hồi sinh không được,ngược lại chết đi, lưu lại hạt xá lợi, kế thừa năng lượng sinh mệnh vô tận. Xá lợi này đối với chúng sinh tại thiên giới mà nói, một hạt xá lợi là một cửa sống, bất kể là trọng thương thế nào, chỉ có có một hạt xá lợi như thế, là có thể vượt qua sinh tử.”Thần Nam kinh ngạc. Đại bằng thần vương nói tiếp: ”Vô tình tiên tử tu vi cao thâm, bởi vậy cứu sống thân thể nàng, năng lượng sinh mệnh cần thiết vô cùng lớn. Đã từngcó truyền thuyết rằng thần vương trọng thương gần chết, chỉ cần có bốn hạt xá lợi của Thanh thiện giặc trọc là có thể cải tử hồi sinh. Ta nghĩ cho dùVô tình tiên tử tu vi cực cao, nhưng chỉ cần năm hạt là đủ.” Đối với Đại bằng thần vương, Thần Nam trong lòng vô cùng cảm kích.Sau khi Đại bằng thần vương nói xong, quay sang nhìn chằm chằm vào Thần Nam: “Thật sự không nghĩ tới, cũng có lúc ta cũng nhìn lầm, không ngờ ngươi lại là người của Thần gia.”“Điều này... vì sao tiền bối lại nói như vậy?” Thần Nam vô cùng kinh ngạc, hắn hoàn toàn không rõ, Đại bằng thần vương cùng đám người Phật Tổ đều thông qua trạng thái huyền công của hắn mà phát giác ra một số chuyện mà hắn không biết.“Truyền thuyết trong thiên giới có một gia tộc họ Thần, ẩn tại một nơi không ai biết, có rất nhiều truyền thuyết mơ hồ.” Thần Nam vô cùng kích động nói: ”Tiền bối nói là bọn họ sinh tồn tại thiên giới? Bọn họ... rốt cuộc có bí mật gì? Rốt cuộc là một gia tộc như thếnào?“ ”Đó là một gia tộc có thực lực không thể nào tưởng tượng được, tại thiên giới ngàn năm khó gặp. Truyền thuyết rằng bọn họ từ xưa đến nay vẫncố gắng làm sống lại một nhân vật từ thời thái cổ hồng hoang.“ Thần Nam tâm tình vô cùng phức tạp, mặc dù những tin tức mà hắn có được vô cùng hỗn loạn, nhưng dựa vào trực giác, hắn biết gia tộc họ Thầnnày có liên quan rất lớn với hắn. ”Gia tộc họ Thần này đã từng xuất hiện một nhân vật tên là Thần Chiến phải không?“ Thần Nam buộc miệng hỏi, mặc dù cũng muốn hỏi rất nhiềuchuyện, nhưng chuyện mà hắn muốn biết nhất chính là tin tức của cha hắn, Thần Chiến. Đại bằng thần vương nhìn hắn có chút ngạc nhiên nói: ”Đây là nhân vật trong truyền thuyết, thực lực cường mạnh khó lường, là phản đồ lớn nhấtcủa Thần gia!“ ”Cái gì?!“ Thần Nam sững người, làm sao có thể như vậy? Vô luận thế nào cũng không hiểu nhân quả bên trong, Thần Chiến cha hắn vì sao lại làphản đồ lớn nhất của Thần gia? Rốt cuộc là vì sao? Rất hiển nhiên, Thần gia là một gia tộc vô cùng lâu đời, trong đó có rất nhiều bí ẩn, Thần Nam rất muốn lập tức hỏi rõ đến cùng, nhưng là lúc nàyĐại bằng thần vương nhìn hắn nói: ”Bây giờ ta đối với ngươi cũng rất có hứng thú, cũng có rất nhiều chuyện muốn hỏi ngươi, một lát nữa chúng tatrò chuyện kỹ hơn. Bây giờ, ta muốn đi giúp Thiên Ma một tay. Cường giả trong truyền thuyết, nửa đoạn thân thể đột phá phong ấn mà ra, dựa vào một chút tàn hồn mà đã có thần thông cường đại như vậy. Ta rất muốn thấy Thiên Ma trong truyền thuyết trọng tổ chân thân trở về!“Dứt lời, Đại bằng thần vương liền biến mất, chỉ lưu lại một đạo tàn ảnh, và một câu nói vọng giữa không trung: ”Ngươi đi về chỗ ẩn cư của ta chờ đợi, lâu thì một ngày, nhanh thì nữa ngày, ta sẽ quay lại.“Tâm tình Thần Nam vô cùng kích động. Lần này không những thu tập được xá lợi của Thanh Thiện cổ phật, làm hy vọng phục hoạt Vũ Hinh tăng thêm một phần, còn sơ bộ nắm được bí mật của Thần gia, có hi vọng tìm hiểu được chân tướng khó có thể tưởng tượng, làm sao không làm chohắn kích động cho được. Dựa theo trí nhớ, Thần Nam triển khai thần vương dực, bay về hướng ẩn cư của Đại bằng thần vương.Trên đường Thần Nam suy nghĩ rất nhiều, sau khi cơn kích động đi qua, Thần Nam chợt lạnh cả người, Thần gia muốn làm sống lại một nhân vật từ thời thái cổ hồng hoang?Điều này… Hắn nghĩ tới lúc nghịch luyện huyền, sau lưng xuất hiện nhiều loại binh khí cùng với một đạo ma ảnh, huyền công bây giờ vận chuyển được thuậnhướng, nhưng những binh khí này cùng với đạo ma ảnh không rõ nọ nhưng càng ngày càng thêm rõ ràng. Lẽ nào.. lẽ nào kẻ được phục sinh chính là...nhân vật phía sau lưng hắn? Lẽ nào quá trình phục hoạt này, cần dùng đến thân thể của con cháu Thầngia?Thần Nam cảm thấy lạnh buốt sống lưng… Chương 197 - Bí Mật Huyền Công Của Thần Gia Mây trắng vụt qua, cảnh vật nhanh chóng lùi về phía sau. Thần Nam phi hành nhanh như chớp. Trước hừng đông đã về đến nơi ẩn cư của Đại bằng thần vương.”Bái kiến thượng tiên!“ Hận Thiên Đê đang bay lượn trên sơn cốc lên tiếng. ”Trời ạ, ta rất nhớ các ngươi. Cuối cùng các ngươi cũng đã trở lại!" Tiểu phượng hoàng nghe thấy, nhanh chóng từ trong sơn cốc bay ra. Đôi mắtngấn nước, hiển nhiên Tiểu bất điểm đã quen với việc sống cùng bọn Thần Nam. Thời gian vừa rồi sống một mình thật không dễ chịu gì. Thần Nam khai mở nội thiên địa thả hai con rồng ra ngoài.

“Đại thần côn tại thượng. Chúng ta đã quay lại căn cứ của thần vương rồi.” Long bảo bảo cả kinh kêu lên.Thần Nam chào hỏi mấy tên đó xong, liền lẳng lặng đi vào trong sơn cốc để liệu thương. Hắn đang đợi Đại bằng thần vương trở về, giải quyết hàng loạt vấn đề còn đang mơ hồ đó.“Đáng chết! Thật là làm cho người ta khó có thể tin được!” Thần Nam ngồi ở trong rừng đá, hung hăng đập nát một khối cự thạch bên cạnh. Tất cả phảng phất giống như một giấc mộng, không ngờ thiên giới lại có một gia tộc họ Thần lâu đời. Nghe khẩu khí của Đại bằng thần vương, giatộc này tựa hồ cường đại tới mức làm cho các thần vương cũng phải rất kiêng dè. Thần Nam là một nhân loại nhỏ bé, sống lại từ trong Thần Mộ tại nhân gian, phá toái hư không tiến vào thiên giới, trên đường đâm đâm chémchém, vẫn nghĩ một mình mình truy tìm tông tích mọi thứ. Bây giờ một hậu viện cường đại xuất hiện trước mắt hắn, hắn không biết là nên kích động hay là thắc thỏm bất an đây.Sau khi bình tĩnh lại, Thần Nam quyết định chuẩn bị sẵn sàng nếu gặp trường hợp xấu nhất. Thần Chiến là đại phản đồ của Thần gia, hắn là con của phản đồ, thật không biết tương lai làm thế nào đối mặt với Thần gia trong truyền thuyết, không lẽ lại phải đối địch với gia tộc cổ lão cường đại nàysao... Ánh mặt trời rọi vào sơn cốc, xa xa những đóa hoa đẹp một cách quỷ dị tỏa ra mùi hương nồng nànNửa ngày đã trôi đi, sắp đến giờ ngọ, Thần Nam có chút lo lắng. Hắn sợ Đại bằng thần vương gặp chuyện ngoài ý muốn. Nhưng hắn đã quá lo lắng, vào đúng giữa trưa, một tiếng hú dài từ xa vọng lại, một kim sắc thân ảnh giống như một chiếc cầu vồng ngang trời, lưulại trên không từng đạo tàn ảnh rất dài. “A, thần vương lão tổ đã quay lại rồi.” Hận Thiên Đê có chút kinh hoảng.Tiểu phượng hoàng cũng phát ra một tiếng kêu kinh hãi: “Ai da. Lão ma vương đã trở về rồi. Bầu trời của ta từ nay sẽ mất đi sắc màu. Thống khổ thật là thống khổ! Ta ghét lão ma vương!”Tiểu bất điểm đáng thương bay đến núp sau lưng Thần Nam. Len lén trộm nhìn kim ảnh càng ngày càng tiến gần lại. “Vụt”Bên trong sơn cốc, một trận cuồng phong nổi lên. Kim sí Đại bằng thần vương từ trên trời hạ xuống, đồng thời kèm theo một tiếng hét lớn: “Hai đứa các ngươi lại lười biếng! Hận Thiên Đê, ngươi bây giờ lập tức bay năm mươi vạn dặm cho ta!“Hận Thiên Đê thiếu chút nữa là ngất đi. Năm mươi vạn dặm là khái niệm gì? Hắn đâu phải là Đại bằng thần điểu chân chính. Khoảng cách xa như vậy hắn phải bay liên tục mất vài ngày”Thần vương, tiểu nhân...tiểu nhân....“ ”Cái gì mà tiểu nhân. Bay sáu mươi vạn dặm cho ta!“”A?“ ”A cái gì a, còn không đi sao? Lại tăng thêm hai mươi vạn dặm.”Hận Thiên Đê tuy sợ muốn ngất đi, nhưng không dám nói thêm một câu nào, vỗ cánh bay lên, nhanh chóng biến mất cuối chân trời. Đại bằng thần vương lẩm bẩm; “Muốn kích hoạt huyết mạnh thần điểu đại bàng trong người y, chỉ có mệt đến mức đôi cánh rụng ra, hàng ngàymiệng thổ máu tươi mới được.” Thần Nam thầm thương cảm cho Hận Thiên Đê. Có một lão tổ biến thái như vậy dậy dỗ, không bị hành hạ chết đi sống lại mới là lạ. Nhưng đối vớitiền đồ của Hận Thiên Đê, hắn càng ngày càng lạc quan. Tiểu phượng hoàng sau Thần Nam thì thầm: “Ác côn. Ma vương. Đồ điên. Biến thái....”“Còn tên khốn kia nữa, núp cái gì mà núp, nhanh xuống vùng nham thạch dưới đất bế quan, lúc nào có thể thuận theo nham thạch đi tới tâm trái đất, hoặc có thể thu phục được một hỏa hồn thì mới được quay trở về.”Nghe Đại bằng vương nói như vậy, Tiểu phượng hoàng như muốn khóc, thút thít nói: “Ta sợ. Ta... còn nhỏ. Ngươi không thể hành hạ ta như vậy....” Đại bằng thần vương giận dữ: “Có cái gì đáng sợ đâu? Lúc ta bằng ngươi, đã bắt đâu chinh chiến với yêu ma và tiên thần. Mỗi ngày đều vật lôngiữa hai bờ sinh tử, dù sao ngươi cũng là thần điểu phượng hoàng. Không thể làm tiểu thư yêu kiều được. Bởi vì đây là thiên giới cường giả vitôn. Nếu ngươi không có thực lực tương ứng với bản thân, sớm muộn gì cũng trở thành sủng vật của người khác, làm mất mặt cầm loại hoàng giả của chúng ta”.”Ta...“ Tiểu Bất Điểm cúi đầu. Cuối cùng đột nhiên ngẩng phắt dậy: ”Ngươi là.....đồ biến thái, đồ điên, ma quỷ...“ Bất quá, sau khi phát tiết xong, Tiểu phượng hoàng vỗ cánh bay về miệng núi lửa cách đó mười dặmĐại bằng thần vương mặc dù yêu cầu nghiêm ngặt, nhưng Thần Nam rất tán thành, Tiểu phượng hoàng quá yếu, quả thật phải có nghiêm sư dậy dỗ như vậy. Với thiên phú cùng thân phận của nó, thành tựu trong tương lại thật không thể tưởng tượng.”Ha ha....“ Thần Nam cười nói: ”Thần vương cũng quả nhiên biết cách giáo dạy dỗ. Không biết thần vương có thể thu thêm hai đồ đệ nữa được không?“”A, Quang Minh đại thần côn tại thượng! Thần Nam ngươi thật là đáng ghét!“ Long bảo bảo vừa nghe thấy, vèo một tiếng bay mất. Tử kim thần long so với tiểu long còn nhanh hơn. Một cái quẫy đuôi đã biến mất bên ngoài sơn cốc. Chỉ để lại một câu nói như có như không: ”Đùaà, long đại gia lớn tuổi như vậy. Nếu bị tên biến thái này hành hạ mỗi ngày, ta thà tự sát”. Đại bằng thần vương lộ ra nụ cười hiếm thấy nói: “Ta không có gì để dạy cho bọn chúng, phương pháp tu luyện của ta chỉ thích hợp dạy cho cầmloại tu giả mà thôi.” Nghe thấy những lời này, cái đầu trộm cắp của Long bảo bảo ló ra. Sau đó lắc lư bay lại. Con rồng du côn thì cẩn thận hơn, đứng ngoài sơn cốcquan sát. Thần Nam cũng không phải là thật sự muốn giao hai con rồng cho Đại bằng thần vương. Hăn cũng biết hai con rồng không thích hợp cùng cầm loạihoàng giả trước mặt tu luyện, cái mà hắn thực sự quan tâm là bí mật của Thần gia, bây giờ rốt cục có cơ hội hỏi rồi. Đại bằng thần vương cũng có rất nhiều chuyện muốn hỏi Thần Nam, y chắm chú nhìn Thần Nam, nói: “Toàn lực vận chuyển huyền công của ngươi,cho ta xem chiến hồn sau lưng ngươi cùng với mấy loại binh khí thần bí xem.” Thần Nam trong lòng vừa động, nguyên khí trong cơ thể điên cuồng lan tỏa, kim sắc quang mang phát ra, kim sắc hỏa diễm rừng rực bốc cháy,một kim sắc thân ảnh cao lớn xuất hiện phía sau lưng hắn, kim ảnh hai mắt nửa nhắm nửa mở, hai đạo quang mang không ngừng lấp lánh, ẩn ướctoát ra một cỗ khí thế bễ nghễ thiên hạ Một tiếng rồng gầm vang vọng sơn cốc. Trong tay phải của kim sắc thân ảnh có một thanh kim sắc thần đao, hình đầu rồng ngậm lưỡi đao sốngđộng như thật, phát ra từng trận long ngâm. Một long ẩn ước uốn lượn xung quanh thân đao Trong tay trái của kim sắc thân ảnh là một binh khí hình người dài hơn một thước, hình ảnh mơ mơ hồ hồ. Nhưng có thể thấy rõ trên binh khí hìnhngười này được bao quanh bởi một sợi dây xích, dường như là bị dây xích trói chặt Bảy hình ảnh binh khí khác không được rõ ràng cho lắm, lơ lửng xung quanh Thần Nam, phát ra khí tức thần bí.

“Đáng sợ. Thật đáng sợ!”Đại bằng thần vương nhẹ giọng tự nói, tựa hồ cực kỳ chấn kinh. Y trước tiên đi tới phía trái Thần Nam, chỉ vào cái hình một cái thuẫn bài tương đối rõ hơn một chút, phát ra khí tức cổ lão, nói: “Đây là cổ thuẫnThạch cảm đương trong truyền thuyết. Ta nghĩ nếu thế gian quả thực có một tấm thuẫn bài như vậy, thì cho dù tây phương chủ thần cùng đôngphương thần vương cũng không công phá được.” “Thạch cảm đương? Nó có lai lịch như thế nào?” Cho tới bây giờ Thần Nam mới biết tên của cổ thuẫn này.“Tương truyền, đó là một cổ thuẫn thần bí lưu truyền từ thời kì trong thần thoại. Nhưng nghe nói nó đã bị vỡ tan tành. Cụ thể nguyên do ta cũng không rõ lắm.”Đại bằng thần vương lại chỉ vào một kim ảnh mơ hồ nhìn giống như thanh trường kiếm, than thở: “Đây chắc chắn là Liệt không kiếm, truyền thuyết là vô thượng hung khí có thể trảm thần, diệt tiên đáng tiếc, tục truyền nó đã bị gãy vụn.”Tiếp theo y đi tới phía bên kia của Thần Nam, chỉ tới cái bóng cong cong mơ hồ nói: “Đây là Hậu nghệ cung trong truyền thuyết, uy lực vô cùng lớn, nếu có đủ tu vi khống chế nó, nghe nói là một khôi bảo có thể vượt qua không gian diệt thần, sát ma, chỉ là, đáng tiếc, tuy hiện ra hình ảnh bên cạnhngươi, tương truyền là cung này vẫn lưu lại trên thế gian. Nhưng tối thiểu đã bị mất đi nửa hồn, mất đi một nửa chân linh lực.” Thần Nam kinh ngạc hỏi: “Cái gì. Làm sao lại như thế?”Đại bằng thần vương trầm giọng nói: “Nói như thế này cho dễ hiểu. Phàm những thần binh hiện ra bên cạnh ngươi lúc này đều là những khôi bảo truyền lại từ thời thái cổ, bất quá, không phải những khôi bảo là đã triệt để bị hủy, thì cũng đều đã mất đi một bộ phận Hồn.”Không phải chứ?!“ Thần Nam đầy vẻ không tin, hắn không phải là kẻ tự đại đến mức cho mình là một nhân vật đáng nể, cả thế giới không thể chuyển động xung quanh hắn được.Đại bằng thần vương cười nhẹ nói: ”Bởi vì ngươi là 'người thứ mười' trong truyền thuyết!“ Ngất!Thần Nam càng nghe càng không hiểu, ”người thứ mười“ trong truyền thuyết? ”người thứ mười“ trong thiên hạ? Cao thủ ”thứ mười“ tự cổ chí kim? Có quá khoa trương không. Trừ khi bị ấm đầu, không thì chẳng có kẻ nào tin cả!Đại bằng thần vương nhìn sắc mặt hắn không ngừng biến hóa, khẳng định: ”Không sai. Ngươi chính là “người thứ mười” trong truyền thuyết. Ngôi sao đen đủi thứ mười, ngôi sao xui xẻo thứ mười.”Ngất. Thần Nam tức đến mức....phát cười. Còn tưởng là người thứ mười trong thiên hạ cao thủ. Kết quả lại là con quỷ xui xẻo đứng thứ mười!“Tiền bối, người có nói đùa không. Cái loại này cũng có thể xếp hạng sao, có thể dự đoán sao?”. ”Đúng vậy. Bởi vì ngươi là người của Thần gia. Bởi vì công pháp ngươi tu tập có tên là Vũ Điển, còn gọi là Hoán Ma Kinh!”Mặc dù biết tên chính thức của huyền công gia truyền, nhưng Thần Nam càng thêm khó hiểu: “Bởi vì bộ huyền công này? Cái này có thể chứng minh điều gì”.“Đúng vậy, chính bởi vì nó!” Đại bằng thần vương trầm giọng nói: “Vũ Điển bao la vạn tượng. Được xưng là kì công uy chấn cổ kim, nhưng tuyệt không phải là thiên hạ đệ nhất, có nhiều huyền công có thể so sánh với nó.” Nhưng, chỗ đáng sợ nhất của Vũ Điển, chính là ở tên gọi khác của nóHoán Ma Kinh. Nó không phải chỉ là một loại công pháp, mà còn chính là một loại cấm kị trận pháp. Dùng thân người làm vật bố trí trận pháp”. Chương 198: Bí mật lâu đời Thần Nam cảm giác trong lòng dậy lên một cỗ hàn khí. Hắn cúi người nói: “Xin Thần Vương giải thích rõ ràng, dù vãn bối có khả năng là Thần gia hậu duệ như người nói. Nhưng vãn bối vốn sinh trưởng tại Nhân gian giới, căn bản không biết những bí mật cấm kỵ của huyền công này, thậmchí vừa mới biết nó có tên là Hoán ma kinh”.” Đại bằng Thần vương nhìn chằm chằm vào Thần Nam nói: “Ngươi nói thật chứ?”“Phải!” Đại bằng Thần vương lộ thần thái suy tư nói: “Thần gia tại Nhân gian giới..... Lẽ nào là huyết mách hậu đại của đại phản đồ Thần gia Thần Chiến....Theo truyền thuyết, Thần Chiến không lưu lại huyết mạch, đây là.... có lẽ truyền thuyết đã nhầm! Nhưng bất kể như thế nào, ngươi đúng là hậu duệThần gia, nếu không thì không thể nào tập được “Hoán ma kinh”, hơn nữa lại trở thành Người thứ 10.” Đến bây giờ Thần Nam đã không vội vàng gì. Bình tĩnh chờ đợi Đại bằng Thần vương thuật lại chi tiết cho hắn nghe“Người Thần gia thật điên cuồng, nhưng cũng thật cường đại. Cường đại tới mức khiến Thần vương Thiên giới đều kiêng dè vô cùng! Tương truyền gia tộc này từ thái cổ truyền thừa đến nay, tuy không ai tin vào lời đồn này, nhưng Thiên giới Thần vương cùng các cường giả không ai dámcoi thường gia tộc này. Truyền thuyết, bọn họ muốn triệu hồi phục sinh cho một cường giả đã từ thái cổ! Vì cái lý tưởng điên cuồng và phi thực tếnày, tương truyền, gia tộc này từ xưa đến nay vẫn tuyệt đối chấp hành. Không thể tưởng tưởng được, rút cục là động lực gì đã thúc đẩy bọn họ, khiến bọn họ chưa bao giờ thay đổi niềm tin của mình”.Đại bằng Thần vương thở dài nói: “Truyền thuyết, kẻ được phục sinh là tổ tiên của Thần gia. Người Thần gia rất khó hiểu, không hiểu vì sao bọn họ lại có niềm tin cố chấp như thế. Có lẽ.... có lẽ tổ tiên từ thời thái cổ kia... thực sự là một nhân vật có thể chấn động cổ kim, ngạo thế vạn cổ, có lẽ cómột ngày... y thật sự có thể sống lại.” “Truyền thuyết, vị tổ tiên của Thần gia là người không thể bị hoàn toàn hủy diệt, tàn hồn của y phiêu đãng khắp thiên địa, vạn kiếp khó có thể hoàntoàn hủy diệt. Còn trong cơ thể người của Thần gia có huyết dịch của tổ tiên từ thời thái cổ đó, cũng ẩn tàng một bộ phận nhỏ lực lượng tàn hồnđó, loại lực lương tàn hồn này được truyền từ đời này sang đời khác Chỗ độc đáo của Hoán ma kinh, không phải là các loại tuyệt học được thêm vào sau đó, còn bộ phận tinh hoa nhất, chính là phần tổng cương cóvài ngàn chữ, với lại lộ tuyến dùng để hành công. Đây là thần công được sáng tạo riêng căn cứ trên thể chất của người Thần gia, người của Thầngia tu tập công pháp này, có thể từ từ ngưng tụ được tàn hồn lực lượng phân tán trong huyết dịch kia” ”Chỉ cần bọn họ có thể thu thập được tàn hồn lực lượng trong cơ thể, tiền có thể mơ hồ cảm giác được tàn hồn lực lượng ở trong trời đất, từ đó cóthể từng chút, từng chút tụ tập linh hồn của tiên tổ”. “Có một lời tiên đoán từ xưa. Thần gia sẽ sinh ra thập thánh, mười người này đều sẽ thành những nhân vật kinh thiên động địa. Theo truyền thuyết,huyết mạch của bọn họ cực kỳ đặc thù, giống với vị tổ tiên đó của Thần gia, mười người bọn họ ngưng tụ tàn hồn lực lượng, vượt hơn tất cả cácđời Thần gia kiệt sức thu thập. Tàn hồn lực lượng do thập thánh tụ tập khi hợp vào với nhau, thì có thể làm thức tỉnh linh thức của vị đại nhân vật từ thời thái cổ kia. Tổ tiên của Thần gia sẽ chính thức bước lên trên con đường hồi sinh.Bát thánh trước đây đều giống như dự liệu, tích tụ đủ tàn hồn lực lượng thành công xong bọn họ đều tự chấn vỡ xương cốt mà chết. Chỉ là, người thứ chín xuất hiện, phá vỡ quy trình đó, trở thành đại phản đồ của Thần gia.”Nghe đến đây, Thần Nam kinh hãi thốt lên: “Người thứ chín là Thần Chiến?” “Đúng, người thứ chín chính là Thần Chiến, y không muốn làm vật phục sinh cho người khác, cho đó là tổ tiên của y. “Mệnh ta là do ta, không phảido trời” là niềm tin của y. Y rời khỏi Thần gia, cuối cùng sống chết không rõ. Nhưng mà từ đó y biến mất”. Thần Nam có chút nghi ngờ hỏi: “Thần Chiến mạnh đến mức nào?”“Đương nhiên. Nếu không làm sao có thể có năng lực thoát khỏi Thần gia đáng sợ đó” Đại bằng Thần vương nhìn hắn, thở dài: “Ngươi không biết

người của Thần gia điên cuồng tới cỡ nào nào. Thần gia thập thánh không phải vô cớ mà xuất hiện. Bọn họ do Thần gia tốn không biết bao tâmhuyết tạo ra. Người Thần gia điên cuồng tới mức khó tưởng tượng! Bọn họ sử dụng đủ phương pháp, thu lấy rất nhiều Hồn cường đại. Đó là tànhồn được lấy ra từ những siêu cấp khôi bảo như Hậu Nghệ Cung, Liệt Không Kiếm. Mấy đạo khôi bảo tàn hồn, được đưa vào cơ thể một người, ngươi nói xem kẻ đó có thể không cường đại không?”.Thần Nam kinh hô: “Ý người là..…” Đại bằng Thần vương nhìn các Thần binh lơ lửng xung quanh người Thần Nam nói: “Phải, ngươi cũng giống như Thần Chiến. Cái này gọi là lấyhồn dưỡng hồn, dùng hồn tụ hồn! Truyền thuyết tổ tiên các ngươi đã sử dụng những khôi bảo này, cho nên Hồn của các khôi bảo đều có ấn kí củay. Hồn của khôi bảo không chỉ có thể khiến các ngươi mạnh đến mức khó có thể tưởng tượng được, mà còn giúp các ngươi nhanh chóng tụ tập được linh hồn của tiên tổ”.“Điều này ……” Thần Nam chấn kinh vô cùng Đại bằng Thần vương nói: “Thần Chiến trong truyền thuyết đã biến mất vạn năm nay, khôi bảo Hồn trong cơ thể của y vì sao lại có ở trong ngườingươi? Phải biết rằng khôi bảo Hồn chỉ có thể rút ra từ người đời trước, mới có thể đưa vào cơ thể của người đời sau. Ngươi đến từ Nhân gian,lẽ nào Thần Chiến ẩn cư tại Nhân gian? Hoặc là người Thần gia bắt giam Thần Chiến, bây giờ tạo ra người thứ mười là ngươi? Có lẽ phải đợi ngươi chính thức khơi dậy được tiềm lực khổng lồ ẩn sâu trong cơ thể ngươi, ngươi mới thực sự xứng với danh hiệu người thứ mười. Ngươi tấtnhiên sẽ là một vật hi sinh, nhưng trong quá trình này, những người dám cản đường tiến của ngươi, sẽ dẫn đến việc Thần gia xuất thủ, người thựcra chính là một ngôi sao quả tạ, khắc người khắc cả bản thân”. Lúc này, trong lòng Thần Nam dậy sóng. Gia tộc, huyền công gia truyền,…không ngờ lại có nhiều bí mật kinh thiên như thế, thật là vượt quá sựtưởng tưởng của hắn. Chân tướng càng ngày càng rõ, sắp tới lúc lộ ra hết, nhưng trong lòng Thần Nam rất loạn…Long bảo bảo bên cạnh chớp chớp đôi mắt, bộ dạng tràn đầy mơ hồ, khó hiểu. Tử kim thần long đứng ở xa cũng đờ hết cả người, bộ dạng không tin.Đại bằng Thần vương nói: “Lần đầu tiên nghe được truyền thuyết này, ta cũng phát hiện thật là khó tin, tàn hồn lực lượng, làm sao có thể ẩn tàng trong huyết dịch của hậu duệ được. Tuy nhiên hôm nay nhìn thấy hình ảnh thần bí sau lưng ngươi, ta cũng có chút tin vào truyền ngôn đó”.Rất lâu sau, Thần Nam mới bình tĩnh trở lại. Hắn có cảm giác Thần Chiến chắc chắn chưa bị bại. Hắn nhìn Đại bằng Thần vương nói: “Thần vương làm sao người có thể biết rõ như vậy? Vô tình tiên tử dường như không biết chút gì về cái này.”“Ha ha..... Sở dĩ Trường thọ quy tiền bối để các ngươi tới tìm ta hồi sinh Vô tình tiên tử, không khó để nhìn ra bên trong, ta dù không phải là người sống lâu nhất Thiên giới, nhưng trình độ hiểu biết thì đại đa số đều không so được với ta.”Lúc này, Thần Nam đột nhiên biến sắc. Hắn cảm ứng được một mối nguy hiêm rất lớn phát từ nội thiên địa, hắn nhanh chóng khai mở nội thiên địa của mình.Chỉ thấy năm viên xá lợi tử kim quang rực rỡ, đang không ngừng bay vòng quanh trên ngọn định địa thần thụ, phát ra khí tức sinh mệnh khổng lồ. Thi thể Vũ Hinh nằm trên ngọn cây không ngờ đang run lên, từng đạo kim quang từ các viên xá lợi không ngừng bắn về phía những vết thương trímệnh của nàng ở bên ngực. Thần Nam vừa mừng vừa lo, không ngờ Vũ Hinh lại xuất hiện dấu hiệu sinh mệnh.Lúc này, Đại bằng Thần vương cũng tiến vào trong nội thiên địa Thần Nam, y giật mình nhìn định địa thần thụ: “Hậu nghệ cung bản thể. Linh căn có nửa hồn.”Nếu con rồng du côn mặc Huyền vũ giáp cũng ở trong nội thiên địa, hẳn Đại bằng Thần vương lại phải kinh ngạc thốt lên lần nữa. Bất quá, y không nhìn ra lai lịch hai tòa thần sơn.Đột nhiên, Đại bằng Thần vương quát lớn: “Thần Nam, ngươi rốt cục là muốn hồi sinh Vô tình tiên tử, hay là muốn hồi sinh người mà ngươi gọi là Vũ Hinh?”“Đương nhiên muốn hồi sinh Vũ Hinh!” “Vậy nhanh chóng khống chế gốc linh căn, đưa thi thể Vô tình tiên tử ra khỏi nội thiên địa của ngươi. Nếu không kẻ hồi sinh bây giờ tuyệt đối là Vôtình tiên tử.” Thần Nam lạnh người, hắn tin tưởng những gì Đại bằng Thần vương nói. Nếu giờ phút này thi thể hồi sinh, kẻ sống lại sẽ là Vô tình tiên tử, bởi mấyngàn năm qua là “y” chiếm cứ chủ đạo trong cơ thể của nàng. Hai rễ định địa thần thụ vụt lên, hất văng thi thể Vũ Hinh ra ngoài, “Vụt” một tiếng, thi thể Vũ Hinh bay ra khỏi cửa nội thiên địa. Nhưng năm hạt xá lợitử không ngờ cũng bay theo ra, theo sát xung quanh thi thể. Đại bằng Thần vương thần sắc biến đổi, phát ra một đạo kim quang, chặn năm hạt xá lợi. Nhưng kết quả nằm ngoài dự tính của y. Năm hạt xá lợibất ngờ xuyên thấu qua kim quang, bám theo thi thể vọt ra ngoài: “Không hay rồi, Vô tình tiên tử thực sự muốn hồi sinh.” Đại bằng Thần vương trầm giọng nói: ““Thái thượng vong tình lục” không hổ là Thiên giới đệnhất kỳ công. Không ngờ lợi hại như vậy, sợ rằng Vô tình tiên tử từ đầu không hoàn toàn chết đi, thủy chung vẫn có một tia sinh mệnh tồn tại, bâygiờ được sinh mệnh khí tức khổng lồ từ năm hạt xá lợi kia kích thích, y càng có lý do hồi sinh, tất cả đều do tiềm thức chỉ đạo hành động của nàng”. Đại bằng Thần vương song chưởng liên tục chém xuống, phát ra từng đạo thần quang bỏng rát. Rốt cuộc bốn hạt xá lợi cũng bị chặn lại. Nhưnghạt thứ năm cuối cùng bị một cỗ sức mạnh cổ quái dẫn dắt, rút cục hóa thành một đạo điện quang nhập vào vết thương trên ngực Vũ Hinh. “Lên” Đại bằng Thần vương gầm lên một tiếng. Một cỗ lực lượng khủng bố dao động mãnh liệt lan tỏa khắp sơn cốc, hạt xá lợi cuối cùng vừa chuivào ngực Vũ Hinh lại hiện lên. Nhưng mà lúc này, thi thể Vũ Hinh đang phiêu phù tại không trung đột nhiên mở mắt, sau đó xoạt một tiếng đứng lên, đôi mắt bắn ra hai đạo hànquang. Tuyệt đại dung nhan lạnh như băng sương, mái tóc tung bay theo gió, phát ra một cỗ khí thế cường giả bễ nghễ thiên hạ! Chương 199 - Tiên tử Vô Tình tiên tử quả nhiên danh bất hư truyền, không hổ là một trong những cao thủ của thiên giới” Kim Sí Đại Bằng Thần Vương hoá thành một đạo hồng quang lao về phía Vô Tình tiên tửCùng lúc đó Thần Nam thu Tử kim thần long và Long bảo bảo vào trong nội thiên địa tránh cho chúng gặp phải độc thủ. Rồi sau đó hắn mặc Huyền vũ giáp của con rồng du côn vào rồi nhanh chóng bay vọt ra.Vô Tình tiên tử liên tục cười lạnh, mỗi huyệt vị trên người nàng, đều có thể phát ra vô số kiếm khí cuồng bạo, nàng thậm chí không dùng tay, vẫn bức Đại Bằng Thần Vương không ngừng tránh né, như một đạo điện quang lúc ẩn lúc hiện.Thần Nam thầm kinh hãi, Vô Tình tiên tử quả là đáng sợ, không ngờ chỉ dùng thân thể còn đang trọng thương mà vẫn có thể đưa Đại Bằng Thần Vương vào thế hạ phong.Nhưng rồi rất nhanh, hắn chợt nhận ra có điều không bình thường, Vô Tình tiên tử sở dĩ không dùng hai tay cách 2 bàn tay chừng một thước chính là hạt xá lợi thứ 5, nàng muốn hút nó trở lại, chỉ là có một cỗ lực lượng vô hình đang khống chế hạt xá lợi đó, cùng với Vô Tình tiên tử giằng co kịchliệt. Thần Nam tỉnh ngộ, hóa ra Đại Bằng Thần Vương ngoài mặt cùng Vô Tình tiên tử đấu pháp, nhưng thật sự là tranh đoạt hạt xá lợi thứ năm cùng VôTình tiên tử. Chỉ cần hạt xá lợi này không rơi vào tay Vô Tình tiên tử, thì năng lượng sinh mệnh của tàn hồn sẽ khó mà chịu được lâu.

“Vô Tình tiên tử, ta thừa nhận tu vi ngươi mạnh hơn ta, nhưng chút năng lượng sinh mệnh còn sót lại của ngươi không đủ cho ngươi chống đỡđược lâu nữa đâu” Vô Tình tiên tử sắc mặt thảm biến, nàng đã cảm giác thấy không chịu được nữa, cường hành tỉnh dậy từ trạng thái giả chết, không ngờ xá lợi thìchưa hoàn toàn đoạt được. Bây giờ năng lượng sinh mệnh thực sự đã cạn kiệt. Nàng nhìn về hướng Thần Nam, ánh mắt tràn đầy sự ai oán và thê lương, khiến cho Thần Nam cảm thấy vô cùng đau lòng, suýt chút nữa hắn đã laovề phía trước. Lúc này Đại Bằng Thần Vương quát to “Đừng có bị lừa, ngàn vạn lần không nên tiến lên nửa bước, y là Vô Tình tiên tử, cẩn thận không có y sẽthôn phệ năng lượng sinh mệnh của ngươi đó.” “Vãn bối biết” làm sao mà Thần Nam không hiểu chứ.“Thần Nam, chàng thật sự muốn ta chết sao?” Vô Tình tiên tử vô cùng đáng thương, đôi mắt ngập tràn nước mắt: “Giết chết ta, Vũ Hinh trong lòng chàng thực sự không có hy vọng hồi sinh. Giờ tây ta là người kiểm soát cơ thể, cường đại như ta mà cũng không sống được thì nàng làm sao màlại không bị ảnh hưởng được chứ? Thần Nam, lẽ nào chàng muốn ta và Vũ Hinh cứ như vậy chết đi.” Nhìn khuôn mặt thê lương đó, Thần Nam trong lòng quặn đau, đồng thời cũng vô cùng sợ hãi. Vô Tình tiên tử nói không phải không có đạo lý, nếu ycũng không có cách nào sống sót, Vũ Hinh có chịu nổi không” Đại Bằng Thần Vương quát to “đừng để cho y làm rối loạn tâm thần, trong lòng ngươi y đã chết rồi, còn sợ chết thêm một lần nữa sao? Không cầnsợ, có biện pháp làm Vũ Hinh sống lại, còn bây giờ để Vô Tình tiên tử chết đi cho khỏe.” Khuôn mặt của Vũ Hinh mang một vẻ đẹp đau đớn: “Thần Nam, chàng tin tưởng y hay tin tưởng ta? Có ai hiểu biết về cơ thể này hơn ta được? Lày muốn nhân cơ hội này vĩnh viễn diệt trừ ta, bởi vì y vĩnh viễn không có khả năng vượt qua ta. Ngươi không hiểu, ngươi không hiểu sự cạnh tranhgiữa các thần vương…” Dung nhan tuyệt mỹ đó, dòng nước mắt làm trái tim ai tan nát đó, bộ quần áo trắng tinh khiết nhuốm máu đó…tất cả khiến Thần Nam không dámđối mặt. “Thủ đoạn được lắm, Vô Tình tiên tử. Ta ngày càng tin tưởng, thiên giới thực sự chẳng có mấy người khiến ngươi phải cố kị” Đại Bằng ThầnVương cười lạnh, đồng thời thần công vận chuyển không ngừng, từ từ kéo dãn khoảng cách giữa hạt xá lợi và Vô Tình tiên tử. “Thần Nam, chàng có nhớ chăng, cái lý tưởng rất bình thương của chúng ta, sống bên nhau, yên ổn bình lặng, mỗi sáng cùng nhau ngắm bình minh,mỗi chiều bên nhau nhìn hoàng hôn buông xuống, lẽ nào..lẽ nào chàng muốn lần cuối cùng ngắm hoàng hôn của chúng …thực sự trở thành lần cuốicùng ư? Thần Nam lòng đau như dao cắt, nhưng hắn lùi nhanh về phía sau, cũng không quay đầu lại, trầm giọng nói “Vũ Hinh, cho dù ta có phải chết đi cũngnhất định phải làm cho nàng sống lại” “Vụt” một tiếng động khẽ vang lên, xá lợi bắn ra, Vô Tình tiên tử cuối cùng cũng nhắm mắt, thân thể mềm oặt từ từ lăn ra đất.Thần Nam vừa định tiến lên nhưng Đại Bằng Thần Vương đã vọt tới, từng đạo kim sắc thần quang tiến vào trong cơ thể Vũ Hinh, sau đó y quát to: “Đi, bây giờ chúng ta phải làm sống lại chủ nhân đích thực của cơ thể này.”Thần Nam sững sờ rồi hỏi “Đi đâu? chẳng lẽ là tiên phủ của Đạm Đài Tuyền.” “Đúng vậy, ngươi chắc vẫn nhớ những lời ta nói. Bây giờ cơ hội khó gặp, không ngờ cơ thể nàng vẫn còn lưu lại một phần sinh mệnh khí tức. Dođó cơ hội phục sinh cho Vũ Hinh chân chính đã tăng lên 5 phần.” “Vậy chúng ta đi mau thôi” Thần Nam đưa Vũ Hinh vào nội thiên địa, để Long bảo bảo và Tử kim thần long trông nom, nhưng 5 hạt xá lợi thì khôngdám cho vào nữa. Hắn cùng Đại Bằng Thần Vương bay đi, trên đường Thần Nam hỏi “Rốt cục thì cần bảo vật gì của Đạm Đài tiên tử?” “Chúng ta cần khoảng Tinh không cũng như tòa Nnguyệt điện của nàng ta.”“Tinh không? Nguyệt điện?” “Đúng vậy. Đó là một nơi vô cùng kì dị, ẩn sâu tại một nơi nào đó bên trong Đạm Đài tiên phủ, đối với chúng thần sở hữu năm tháng vô tận mà nói,đó còn là một vùng di tích còn lâu đời hơn. Đó là một không gian kì dị, bên trên có hơn một trăm hòn đá bảy màu (thất thải thạch) lấp lánh điểmxuyết. Đẹp rực rỡ như một bầu trời sao. Một tòa Nguyệt điện lơ lửng giữa bầu trời sao đó, muốn hồi sinh cho nhục thể của Vũ Hinh, cần thất thải thạch trong khoảng tinh không đó khống chế thân thể của nàng, tránh Vô Tình tiên tử đột nhiên sống dậy, dẫn đến những sự việc không lườngđược phát sinh. Chỗ thần kì của tòa nguyệt điện kia, khó có thể miêu tả bằng lời trong phút chốc, tóm lại là nơi lí tưởng nhất để hồi sinh cho linh hồncủa Vũ Hinh”. “Điều này…” phải đối diện với Đạm Đài tiên tử, Thần Nam lại cảm thấy vô cùng đau đầu.Hai người phi hành cực nhanh, vừa đi vừa trao đổi. Đại Bằng Thần Vương nói: “Nếu là trước đây thì ta sẽ chỉ khuyên ngươi đi lấy trộm hơn mười viên thất thải thạch sau đó tìm một nơi nào đó phụcsinh nhục thể của Vũ Hinh nhưng bây giờ ngươi đã để lộ ra trước mặt bọn họ ngươi có thể là người thứ 10 trong truyền thuyết. Ta nghĩ ngườiThiên giới dưới tình huống này sẽ nể mặt Thần gia, cho chúng ta hồi sinh cho Vũ Hinh ở đó. Tinh không, Nguyệt điện là nơi lý tưởng nhất. Còn về ba vị thần vương cần thiết, Ta, Đạm Đài tiên tử, Lý Đạo Chân, vừa đủ số.”Thần Nam cảm giác nếu như phải đối diện với Đạm Đài Tuyền lâu nhiều khả năng sẽ sinh ra sự tình ngoài ý muốn. Nhưng vì cứu Vũ Hinh hắn phải đi. Hắn bèn hỏi: “Tiền bối người pháp lực thông thiên, có thể che dấu diện mạo và khí tức của vãn bối được không? Vãn bối không muốn trực tiếpđối diện với Đạm Đài tiên tử.” “Cái này… rất khó, cho dù ta có thể dùng đại pháp lực che đậy dung mạo và khí tức của ngươi, nhưng ở khoảng cách gần vẫn rất dễ bị thầnvương nhìn ra. Còn cái toà Nguyệt điện đó, là nơi có thể nhìn thấu linh hồn con người. Để phân biệt được linh hồn của Vũ Hinh và linh hồn của VôTình tiên tử, ta mới chọn nơi đó. Ngươi… có khúc mắc với Đạm Đài Tuyền à? Ta nghe nói Đạm Đài Tuyền và Thần gia tựa hồ cũng có giao tình nhất định, à để ta tìm xem có cách nào không.”Lúc này, bên trong Đạm Đài tiên cảnh, trên khuôn mặt thanh tú vô song của Đạm Đài tiên tử, cặp mi xinh khẽ nhíu, đôi mắt trong như nước hồ thu nhìn về xa xăm, có chút xuất thần. Dường như có chuyện gì đó đang làm phiền lòng vị thiên kiêu tiên tử này.Rất lâu sau, nàng tự nói với bản thân: “Hạ giới chắc chắn có chuyện gì xảy ra ngoài dự liệu của ta, có người dám sử dụng ảo ảnh để che mắt cảm ứng của ta. Rốt cục là nó bắt đầu khi nào? Sao ta lại không hề phát giác ra? Thật là một địch thủ cường đại!.. Hy vọng.. ác ma đó vẫn chưa xuấtthế, cũng hy vọng y….” Không hiểu vì sao, Đạm Đài Tuyền cảm thấy vô cùng bất an, nàng rất muốn xuống hạ giới một chuyến, nhưng bây giờ một Thiên ma tàn khu trongtruyền thuyết đã xuất thế, cùng với người thứ 10 của Thần gia đột nhiên xuất hiện, thiên giới nhất định sắp có sóng gió, bây giờ nàng không thể nàotuỳ tiện xuống trần. Đúng lúc này, một nữ đệ tử báo tin, Đại Bằng Thần Vương cầu kiến.Đạm Đài tiên tử trong lòng lại thấp thỏm, đột nhiên nàng có một cảm giác quái dị: “Có chuyện gì vậy, tuyệt không phải là sắp có nguy hiểm phát sinh, hôm nay ta bị làm sao vậy, làm sao mà tâm tình cứ bất ổn thế này?”. Đạm Đài tiên tử có chút kinh ngạc, rất ít khi nàng rơi vào trạng thái kì lạnày. Bên trong Đạm Đài tiên cảnh, mây lành bao phủ, tiên khí lan tỏa, từng ngọn núi xanh biếc, đẹp như trong tranh, những tòa lầu các dựng trên cácđỉnh núi, thác cao suối sâu, khắp nơi là những đóa hoa nở rộ, hương hoa thơm ngát. Linh cầm dị thú dạn người, cảnh vật vô cùng tường hòa.. Đạm Đài tiên tử đứng ở trước cổng thiên cung đang lơ lửng trên không, đang quan sát bên dưới.Thần Nam và Đại Bằng thần vương hoá thành hai đạo điện quang, bay tới phía trước tòa cung điện đó. Thần Nam đã được Đại Bằng thần vương dùng thần công vô thượng che dấu đi dung mạo thật, thay đổi cả căn cốt, làm toàn thân đều thay đổi,hơn nữa còn dùng đại pháp lực che hết khí tức của hắn.

Bất quá hai người đều biết, nếu Đạm Đài Tuyền muốn dò xét, có lẽ chẳng thể nào mà che dấu được. Nhưng Thần Nam tin rằng, vạn năm đã quađi Đạm Đài Tuyền có thể đã hoàn toàn quên hắn, nên cũng sẽ không dẫn đến nhiều phiền toái. Chỉ là, khi Đạm Đài Tuyền nhìn thấy đôi mắt của Thần Nam thì vẻ mặt nàng hơi chấn động, nàng không kìm được nói: “Chúng ta trước kia nhất địnhđã gặp.” “Tiên tử đùa rồi, người là ánh cầu vồng ngang trời, ánh sáng làm cả thiên giới ngưỡng mộ, còn tại hạ bất quá chỉ là một tu giả bình thường, làm thếnào có thể có quan hệ với một nhất đại thiên kiêu như tiên tử được. Lẽ nào tại hạ rất giống một vị cố nhân của tiên tử? Nếu là vậy thì tại hạ thật sựcảm thấy rất vinh hạnh.” Đạm Đài Tuyền đôi mắt trong veo, đột nhiên nhẹ nhàng cười nói: “Thế à? Có lẽ vậy…”Nhưng mà, điều này làm Thần Nam lập tức cảm thấy hơi mất tự nhiên, rõ ràng là đối phương đã phát hiện ra điều gì đó? Chương 200 - Tinh không nguyệt điện Bên trong Đạm Đài tiên cảnh, núi xanh rừng thẳm, lục sắc thần quang lấp lánh, cung vàng điện ngọc toạ lạc trên các đỉnh núi, thác đổ suối reo, tiên khí bao phủ, một cảnh tượng vô cùng tường hòa, thạt là một thánh thổ nơi thiên giớiMột tòa cung điện ẩn hiện trong lớp mây mù lơ lửng giữa không trung, tiên nhạc vang lừng, giống như tranh vẽ. Đó chính là không trung điện vũ nơi của tu luyện của Đạm Đài tiên tử, lúc này Đại Bằng Thần Vương và Thần Nam đã bay lên không, đối mặt vớiĐạm Đài tiên tử. Chỉ vài câu đối thoại đơn giản, trong lòng Thần Nam nổi sóng, người con gái đầu tiên làm hắn động tâm, đang đứng trước mặt hắn, nhưng hắnkhông thể nào nói chuyện như vạn năm về trước nữa.Vạn năm trôi qua, vạn vật biến đổi, quá khứ như áng mây trời trôi đi, so với vạn năm trước, tất cả đã thay đổi, chỉ khiến người ta cảm thán Tuyệt đại giai nhân, trang phục như tuyết, dung nhan như ngọc không bị ảnh hưởng bởi thời gian, hiện ra một nụ cười nhẹ nhàng. Đạm Đài Tuyềnnhìn sang Đại Bằng Thần Vương nói “Thần vương quang lâm, ta không kịp đón tiếp từ xa, xin được thứ lỗi.” “Đạm Đài tiên tử khách khí rồi, mạo muội đến thăm, đã làm phiền tiên tử rồi.”Nói rồi Đạm Đài Tuyền cùng hai người tiến vào bên trong cung điện. “Thần Vương mất tích đã hơn trăm năm, thiên giới đồn đại có lẽ thần vương đã gặp phải bất trắc, không ngờ gần đây, thần vương mang theo vôthượng thần uy xuất thế, xem ra lời đồn thật không đáng tin” “Ha ha..” Đại Bằng Thần Vương cười to: “Trăm năm thời gian đối với tiên thần mà nói, chỉ như là một chớp mắt, tuy nhiên hơn trăm năm với ta mànói, một ngày dài bẳng cả nửa năm, nỗi khổ bên trong càng không cần nói đến. Dù sao, Thiên giới Thần vương đều biết ân oán giữa ta và giặctrọc đó. Ta vẫn còn sống, thì sớm muộn cũng có ngày tìm y giải quyết tất cả.” Đạm Đài tiên tử gật đầu, nhưng không, dù sao thì đây cũng là phân tranh giữa các thần vương, nàng không cần thiết phải xen vào. Nàng lại đưaánh mắt nhìn Thần Nam, hỏi Đại Bằng Thần Vương “Vị này là…..” Đại Bằng Thần Vương cười nói “Tiên tử có thấy người trước mặt có chút quen thuộc không?”Đạm Đài Tuyền gật gật đầu. Đại Bằng Thần Vương nói: “Tiên tử quả nhiên linh thức mẫn duệ, thiên giới hiếm có, chỉ nhìn qua một lần, liền có ngay ấn tượng. Y đã từng xuấthiện tại Phật Tổ…” “!”ỒĐôi mắt trong như nước của Đạm Đài Tuyền lóe lên tia sáng kì dị, chăm chú nhìn Thần Nam. Đột nhiên sau đó, ngọc chỉ nhẹ nhàng điểm tới Thần Nam, một đạo ngân mang bắn vụt tới.Thần Nam cả kinh, hắn không nghĩ đến Đạm Đài Tuyền đột nhiên ra tay, trong lòng rối như tơ vò. Cuối cùng xác định đối phương không phải là vì phát hiện ra chân tướng của hắn mà xuất thủ.Sau lưng hiện lên Thần Vương dực, chân đạp Thiên ma bát bộ, Thần Nam nhanh chóng di chuyển trong tòa điện, né tránh chỉ phong của Đạm Đài Tuyền.Ngân sắc chỉ phong thánh khiết vừa bắn tới, Thần Nam kịp thời né tránh, chỉ phong cũng lập tức biến mất giữa không trung, không hề làm tổn hại một vật nào bên trong điện.Bất quá Đạm Đài Tuyền cũng không vì thế mà dừng tay, từng đạo chỉ lực nhanh chóng phá không lao tới, không ngừng tấn công Thần Nam. Trong nháy mắt, một kiếm võng quang mang lấp lánh hình thành giữa tiên điện, từng đạo từng đạo kiếm khí vây Thần Nam vào giữa. Đương nhiên, có thểthấy rõ lúc này Đạm Đài Tuyền không có sát tâm. Bất quá, cho dù như thế, Thần Nam cũng không dám phân tâm một chút nào, từng đạo ngân sắc quang mang đó nếu bắn trúng người hắn thì tuyệtđối sẽ xuyên thủng cơ thể. Thân hình hắn lúc này nhanh như điện, điên cuồng tránh né, chỉ lưu lại từng đạo tàn ảnh trên không Chỉ là, kiếm khí của Đạm Đài Tiên tử càng đánh càng nhanh, càng lúc càng dày đặc, cuối cùng Thần Nam kinh hãi nhận thấy không còn cách nàoné tránh, chỉ có thể vận chuyển huyền công chống đỡ. “Keng”Nắm trong tay kim sắc thần đao, một bóng dáng cao lớn xuất hiện phía sau, bảy loại binh khí lơ lửng xung quanh, Thần Nam đâm ngang chém dọc, chống đỡ đòn công kích của Đạm Đài Tuyền.Các tiên đồng thị nữ trong cung điện đều giật mình, bọn họ chưa từng thấy loại công pháp nào kì dị như vậy. Đạm Đài Tuyền trong mắt thần quang lấp lánh, không ngừng tăng thêm sức mạnh cho kiếm khí, cho đến khi bắt Thần Nam phải vận toàn lực đểngăn cản, nàng mới dừng lại. Đôi mắt đen láy như nhung chăm chú quan sát Thần Nam một hồi rồi nói: “Người của Thần gia, quả nhiên lợi hại.” Thần Nam vô cùng bình tĩnh, từ từ thu liễm huyền công rồi nói: “Tiên tử quá khen rồi, tại hạ Thần Trung, so với tiên tử, chỉ giống như một đốm lửa sovới trăng rằm mà thôi.” “Ha ha….” Đại Bằng Thần Vương cười to: “Tiên tử pháp nhãn siêu quần, chỉ một chút đã nhìn ra lai lịch hắn”Đạm Đài Tuyền cười nói: “Thần Vương quả nhiên khẳng khái, không ngờ lại đem thần vương dực tặng cho người khác” “À, vị tiểu huynh đệ này rất có duyên với ta, nói cho cùng, đây là người đầu tiên của Thần gia mà ta biết, nghe nói tiên tử và Thần gia có quan hệthân thiết, nên có lẽ sẽ biết rõ hắn có phải là người thứ 10 trong truyền thuyết hơn ta”. “A...à…” Đạm Đài Tuyền mìm cười, ánh mắt sáng rực lên rồi nhanh chóng trở lại bình thường.“Hai vị đến đây, rốt cục là vì việc gì, xin cứ nói thẳng” “Chúng tôi muốn mượn tinh không nguyệt điện.” Đại Bằng Thần Vương cũng đi thẳng vào vấn đề. Vừa rồi, những gì cần nói thì cũng đã nói, cần dòxét thì cũng đã dò xét, bây giờ trực tiếp nói thẳng ra. Thần Nam đối mặt với Đạm Đài Tuyền nói: “Hôm nay mạo muội nhờ cậy, rất mong tiên tử thành toàn, ngày khác nhất định sẽ hậu báo”

Thần gia thân phận thì đã được chứng minh, khả năng là người thứ 10 trong truyền thuyết cũng đã hiển lộ, hiện tại mở miệng tương cầu, cũng cóchút giá trị. Đối với Thần gia thập nhân, có rất nhiều truyền thuyết, Đạm Đài Tuyền đã biết rõ thân phận của Thần Nam, cũng khó có lý do để từ chốiSự tình đúng như Đại Bằng Thần Vương và Thần Nam đã dự liệu, trong mắt Đạm Đài Tuyền hiện lên một tia sáng kì dị, rồi thoải mái đáp ứng. “Mượn tinh không nguyệt điện, với Đạm Đài phái cũng không mất mát gì, Thần Vương huynh đã mở miệng, đương nhiên không có vấn đề gì.”Đại Bằng Thần Vương biết, nếu là thần vương khác của thiên giới yêu cầu, Đạm Đài Tuyền quá nửa là không đáp ứng, dù sao thì bí ẩn của tinh không nguyệt điện rất nhiều, không có thể đơn giản dễ dãi như vậy.“Đa tạ tiên tử đã thành toàn, ân này khó báo đáp được bằng lời” Đạm Đài Tuyền mỉm cười nói: “Không có vấn đề gì, nhưng mà ta muốn biết các vị cần dùng nó để làm gì.”Thần Nam ngừng một chút rồi nói: “Chúng tôi muốn phục sinh cho Vô tình tiên tử.” “Cái gì?” Nói chuyện đến lúc nay, lần đầu tiên Đạm Đài Tuyền biến sắc “Điều này có thật không? Đây quả là một tin tức vô cùng tốt lành, Vô tìnhmuội muội có hy vọng sống lại, thật là làm người ta kích động.” Vẻ mặt Đạm Đài Tuyền lúc này vô cùng kích động: “Từ khi Vô tình muội muội ra đi, trong lòng ta không lúc nào yên, lúc nào cũng nhớ muội ấy, cứnghĩ rằng sẽ chẳng có cơ hội được gặp lại muội ấy nữa. Bây giờ thì … thật là tốt quá rồi.” Thần Nam có chút kinh dị, hắn không biết có đúng Đạm Đài Tuyền và Vô tình tiên tử thân như tỉ muội thật không.Tiếp sau đó, Đạm Đài Tuyền hỏi han mọi chuyện Thần Nam đương nhiên không thể nói thật, chỉ dựa theo những gì đã bàn bạc trước với Đại Bằng Thần Vương, nhất nhất trả lờiTheo kịch bản mới, Vô tình tiên tử chết vì “Thái thượng vong tình lục” như bên ngoài đồn đại, thân thể bị người khác trộm mất, bất quá lại bị người của Thần gia cản lại. Thần gia và Vô tình tiên tử cũng có quan hệ sâu xa, lệnh Thần Nam đến Đạm Đài phái mượn tinh không nguyệt điện để sửdụng. Bên trong, tự nhiên là cũng có nhiều chỗ không rõ ràng, nhưng Đạm Đài Tuyền cũng không có hỏi nhiều.Tinh không nguyệt điện ẩn sâu trong lòng Đạm Đài phái, trên một tòa núi non xanh biếc, thần quang lấp lánh, mây mù bao phủ, linh khí lan tỏa, một chiếc cổng trăng phát ra từng đạo hào quang lơ lửng giữa không trungĐạm Đài Tuyền dẫn đầu, theo sau là Đại Bằng Thần Vương và Thần Nam. Tiến qua cổng trăng đó, cả ba tiến vào một không gian kì dị, một thế giới khác hẳn với bên ngoài.Đó là một khoảng không gian rực rỡ như một bầu trời sao, từng ngôi sao giống như lam bảo thạch điểm xuyết bầu trời, lấp lánh ánh sáng rực rỡ. Ở chính giữa không gian đó, một vầng trăng lơ lửng trên cao, tỏa ra ánh sáng nhu hòa, một tòa cung điện lúc ẩn lúc hiện bên trên vầng trăng đó.“Đây là….” Thần Nam ngẩn người, đây thật sự là một thế giới khác! Lúc này ở bên ngoài ánh nắng chan hòa, đang giữa ban ngày, nhưng nơi đây, trăng sao lấp lánh, ở giữa màn đêm.“Nơi này quả là thần kì. Tiên tử luôn ở đây cũng có nhiều thu hoạch.” Đại Bằng Thần Vương thở dài. Đạm Đài Tuyền nhẹ nhàng cười, sau đó, dường như nhìn thấy vẻ không hiểu của Thần Nam, nàng bèn cười nói: “Đây không phải là một bầu trờisao thực sự, chỉ là một không gian trăm dặm mà thôi. Những ngôi sao lấp lánh kia là do thất thải thạch phát ra, xa nhất cũng chỉ cách chúng ta hơnmười dặm mà thôi.” Đại Bằng Thần Vương thở dài: “Thất thải thạch còn có tên gọi là sinh mệnh thần thạch, thiên giới rộng lớn thế cũng chỉ có vài viên, nơi này có đếnmấy trăm khỏa, không nhìn tận mắt thì khó mà tin được. Nhìn những viên thất thải thạch này xếp hàng trên không, chắc chắn là theo một đại trậnphức tạp, tiên tử chắc đã sớm ngộ thông, chắc chắn có thể tự do xuất nhập.” “À, cũng không thành vấn đề” Đạm Đài tiên tử gật đầu nói: “Xin hãy đem thân thể của Vô tình muội muội đặt tại tâm trận, ta cũng đã biết nhị vị địnhdùng phương pháp gì để phục sinh cho nàng rồi.” Với sự thông minh của Đạm Đài tiên tử, căn bản không cần phải nói nhiều, nàng sớm đã đoán được nguyên nhân thiên giới lần lượt xuất hiện cácphần khác nhau của “Thái thượng vong tình lục”, dẫn dắt các phương thần vương tranh đoạt, thì dĩ nhiên hiểu rằng hai người trước mắt đã đạo diễntất cả, mục đích chính là xá lợi của Thanh Thiện cổ phật. Thần Nam khai mở nội thiên địa, thân thể Vũ Hinh lơ lửng dưới trời sao, tuyệt sắc dung nhan có chút tiều tụy, trang phục màu trắng nhuộm máucàng tăng thêm vẻ thê lương Đạm Đài Tuyền ôm lấy Vũ Hinh, xúc động nói: “Vô tình muội muội, lại nhìn thấy muội rồi, muội yên tâm, ta nhất định sẽ đem toàn lực để cứu sống lạimuội. Sau đó, nàng giang tay ra, thân thể Vũ Hinh từ từ bay lên, như tiên nữ múa dưới trăng, bạch y phấp phới, bay về phía Nguyệt điện trên không.Đại Bằng Thần Vương nói: “Lúc bắt đầu, chỉ cần dùng thất thải thạch ở đây định trụ thân thể của nàng. Trước khi hồi sinh cho nhục thể của nàng, trước khi triệu hoán linh thức, chưa cần phải sử dụng đến nguyệt điện.Nguyệt điện này chính là trận tâm của phiến tinh không này, phục hoạt thân thể của Vô tình muội muội, nơi đó là tốt nhất. Thần Nam hai mắt cay xè, rốt cục cũng đã đến lúc phục hoạt Vũ Hinh, hắn xoay người hướng về phía Đạm Đài tiên tử nói: “Đa tạ tiên tử”Đại Bằng Thần Vương nói: “Muốn phục hoạt vô tình tiên tử, cần có ba thần vương triệu hoán linh thức, chúng ta…” Đạm Đài Tuyền cười cười nói “không vấn đề, Đông hải thần vương Lý Đạo Chân đang làm khách tại tiên phủ của ta, Đại Bằng Thần Vương có lẽđã sớm cảm ứng được rồi, mời y đến đây là được… Lúc này Thần Nam đột nhiên tâm sanh cảm ứng, hắn nhíu mày nói: “Tự nhiên ta cảm thấy bất an, cứ cảm giác có chuyện gì đó xảy ra.” Chương 201: Thần Vương và Chủ Thần Đại Bằng Thần Vương và Đạm Đài Tuyền đều động dung, bọn họ không nghĩ với tu vi của Thần Nam mà hắn lại có thể có linh giác nhạy bén như vậy.Đại Bằng Thần Vương nói: “Ta cũng có cảm ứng. Xem ra quá trình tiếp theo sẽ không dễ dàng gì, ta đoán khả năng sẽ có nhiều Thần Vương tới quấy nhiễu. Đạm Đài tiên tử cũng gật đầu, lộ ra thần sắc suy tư: “Ta cũng đã sớm tâm sinh cảm ứng, đoán rằng Đạm Đài tiên phủ của ta sẽ trải qua một trậnphong ba. Một khi cổ trận trong tinh không nguyệt điện vận chuyển, chắc chắn sẽ phát ra ba động chiếu rọi trời đất từ nguyệt môn (cửa trăng). Điềunày sẽ khiến Thần Vương khắp nơi tới do thám….” Chẳng cần Đạm Đài Tuyền phải nói rõ, Thần Nam và Đại Bằng Thần Vương cũng đã nghĩ được hậu quả.Vạn năm nay, Vô tình tiên tử đã giết chết không ít tiên thần, với con cháu Thần Vương, cùng tu vi và linh niệm của các Thần Vương khác đang tồn tại, lúc phục hoạt cho Vũ Hinh khó có thể không bị bọn kia phát hiện. Nếu là như vậy, tất cả sẽ kéo tới nơi này.

Chỉ là, trước mắt thời gian chính là sinh mệnh, trong nội thể của Vô tình tiên tử vẫn còn sót lại vài điểm năng lượng sinh mệnh, nếu nhanh chóng tiếnhành nghi thức phục sinh, thành công sẽ tăng lên 5 phần, còn nếu cứ trì hoãn thì hy vọng sẽ ngày càng ít đi Không lâu sau, Đông Hải Thần Vương Lý Đạo Chân bay vào phiến tinh không, khi y thấy Thần Nam thì lập tức ngẩn người ra, mặc dù Thần Namđã bị Đại Bằng Thần Vương cải biến dung mạo, che dấu khí tức, nhưng sâu thẳm trong lòng y vẫn dâng lên một cảm giác quen thuộc. Chỉ là vạn năm đã qua đi, hắn dù nghĩ đến vỡ đầu cũng không thể nghĩ được rằng người biểu ca năm nào lại có thể sống lại, y căn bản không nghĩvề phương diện đó. Thần Nam vô cùng bình tĩnh, lúc trước hắn đã thấy vị biểu đệ này cho nên không hề kinh ngạc, chỉ là trong lòng có chút cảm khái mà thôi.Thấy Lý Đạo Chân nhìn chằm chằm vào Thần Nam, trong mắt Đạm Đài Tuyền ánh lên một tia kì dị nói: “Đạo Chân, vừa rồi ta đã dùng thần niệm truyền thanh, đệ đã biết chúng ta làm gì, đệ đã chuẩn bị rồi chứ.” Lý Đạo Chân gật đầu, y ngẩng mặt nhìn lên vầng trăng dưới trời sao đó nói: “Nói cho cùng, Vô tình tiên tử dù sao cũng là một nguời thân của đệ.Trước đây, tỷ ấy đã chăm lo nhiều cho đệ, mặc dù đã qua vạn năm tính tình tỷ đại biến nhưng nói: gì thì nói, trong mắt đệ tỷ ấy vĩnh viễn không thayđổi, vĩnh viễn một Vũ Hinh tỷ tỷ ngây thơ trong sáng tại nhân gian, đệ nhất định dốc toàn lực giúp tỷ ấy sống lại. Nhắc đến Vũ Hinh, Lý Đạo Chân tâm thần chấn động, y nhìn về phía Thần Nam đầy hoài nghi, nhưng rồi lại bất lực lắc đầu. Y thấy ý tưởng của mìnhthật quá hoang đường. “Truyền lệnh của ta, toàn bộ đệ tử Đạm Đài phái tập trung bên ngoài tinh không nguyệt điện, phòng thủ chặt chẽ Nguyệt lượng môn không đượccho bất cứ kẻ nào tiến vào.” Âm thanh trong trẻo của Đạm Đài Tiên tử âm vang khắp phiến tinh không, vang vọng khắp Đạm Đài tiên phủ, mặc dù âm thanh rất dễ nghe, nhưngđồng thời thấu phát vô thượng uy nghiêm Một lúc sau, toàn bộ đệ tử Đạm Đài phái đã tụ tập bên ngoài nguyệt lượng môn, hình thành mười tám tòa tiên trận thủ hộ bên ngoài, phi kiếm tỏara hàn quang lấp lánh, quần đảo khắp không trung. Tất cả đệ tử như lâm đại địch, một cỗ tiên khí khổng lồ bao vây cả toà tiên sơn. Bên trong tinh không, năm hạt xá lợi kim quang rực rỡ, từ từ bay thẳng về phía vầng trăng trên cao. Nhưng lúc này, tâm Thần Nam càng cảm thấybất an, khiến hắn vô cùng thấp thỏm. Đây là việc hồi sinh cho Vũ Hinh, nếu xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hắn sẽ hối hận cả đời ! “Đợi một chút” Thần Nam kêu lên.Năm hạt xá lợi lập tức dừng lại giữa hư không. Đại Bằng Thần Vương quay đầu lại nói: “Việc đã đến nước này, trì hoãn không được nữa, phải tiếp tục cho dù lát nữa có Thần Vương đến quấy nhiễu, cũng không thể tránh được.”Thần Nam nói: “Không phải vãn bối sợ Thần Vương đến quấy nhiễu, vãn bối tin vào thực lực của ba vị, cũng như tin tưởng vào uy lực cự đại của tinh không cổ trận này, vãn bối chỉ lo lắng là quá trình phục sinh vô tình tiên tử rốt cuộc có thể nào nắm chắc một trăm phần trăm không?”“Không có, chỉ có nửa phần nắm chắc.” Trong lòng Thần Nam chấn động, hắn cảm thấy vô cùng sợ hãi. Nửa phần chắc chắn là đã cao hơn so với trước, nhưng bây giờ đến thời điểmmấu chốt, nỗi sợ hãi lại dâng lên trong lòng hắn. Hắn sợ thất bại. Nếu không thể thành công phục hoạt Vũ Hinh, thì Vũ Hinh hoàn toàn sẽ biến mấttrên thế gian. Hắn không thể nào chấp nhận một kết quả như vậy. “Như thế nào mới có thể trăm phần chắc chắn…” Hắn run rẩy hỏi.Lý Đạo Chân thần tình biến đổi nhưng ngay lập tức lấy lại được bình tĩnh. Đạm Đài Tuyền lộ ra thần sắc suy tư “Có lẽ…”“Có lẽ làm sao…?” Thần Nam vội hỏi. Đạm Đài Tuyền trả lời: “Nếu có thể mời được sinh mệnh chủ thần của Tây phương tới có lẽ có thể gia tăng một chút hy vọng, chỉ là thời gian có lẽkhông đợi được lâu.” Thần Nam tâm thần chấn động, lại là Sinh mệnh nữ thần. Năm ngàn năm trước dường như Sinh mệnh nữ thần và Vô tình tiên tử đã từng có quanhệ, bây giờ vào lúc phục sinh cho Vũ Hinh cũng lại nhắc đến bà ta. Vị thần này…. Đại Bằng Thần Vương nói: “Sinh mệnh nữ thần …ta không biết rõ lắm về tây phương chủ thần, nhưng nếu thật sự có thể mời bà ta, thì thời giankhông phải là vấn đề nghiêm trọng, năng lượng sinh mệnh trong nội thể Vô tình tiên tử phải ba ngày mới triệt để biến mất.” Thần Nam kích động nói: “Vãn bối đi mời Sinh mệnh nữ thần.”Đạm Đài Tuyền lộ ra thần sắc kinh ngạc nói: “Ngươi có nắm chắc không? Ngươi nên biết tây phương chủ thần với đông phương Thần Vương không được hòa thuận, nếu ngươi mời mà người ta không đến thì quả thật là lãng phí thời gian.”ChắcĐại Bằng Thần Vương nhìn Thần Nam, rồi đột nhiên mỉm cười. Sau không nói không rằng 2 đạo kim sắc thần quang vụt bắn ra khỏi thân thể y, chui vào người Thần Nam.http://4vn.eu/forum/showthread.php?t=18982 “Trong vòng ba ngày, vãn bối nhất định mời được tây phương Sinh mệnh nữ thần.” Dứt lời, Thần Nam như một tia chớp lao ra khỏi phiến tinhkhông đó. Lý Đạo Chân ngạc nhiên, không có nghĩ tới tại thời điểm mấu chốt phục hoạt Vũ Hinh, lại đột ngột dừng lại. Đệ tử Đạm Đài phái ở bên ngoài cũng không ngăn cản Thần Nam. Hắn triển khai Thần vương dực, như một tia chớp xuyên phá hư không bay vềphía tây. Thiên giới rộng lớn vô ngần, các dải danh sơn kéo dài tưởng như vô tận, không biết bên trong nó che dấu bao nhiêu tu giả. Còn có vô số các thànhthị được điểm xuyết giữa những dãy núi cao và những dòng sông uốn lượn bao quanh, so với nhân gian giới có phần còn phồn hoa hơn nhiều, đâychính là nơi cư ngụ của phàm nhân trên thiên giới, tổng dân số có lẽ cũng không kém hơn so với hạ giới. Tuy nhiên với lãnh thổ vô biên của thiên giới thì lượng dân cư này vẫn quá thưa thớt.Tại thiên giới hai ngày nay sôi động vô cùng, một phần di thể của Thiên Ma xuất thế không chỉ khiến tu giả đại kinh mà đến phàm nhân cũng run sợ. Thiên Ma là một cái thế cường giả, là một nhân vật thần thoại truyền thuyết. Trước giờ chưa bao giờ xuất hiện trước mắt bọn họ. Thế mà mấy ngàygần đây, một phần thân thể bị phong ấn không ngờ lại xuất hiện, chỉ nhờ vào một chút tàn hồn đại náo Phật Tổ, sau đó bất chấp sự ngăn cẳn củaPhật tổ, an toàn thoát đi. Thiên giới dù rộng lớn vô biên nhưng tin tức vẫn truyền đi rất nhanh, tin tức ồn ào đã truyền sang tận tây phương thiên giới. Thần Nam bay thẳng về phía Tây, không gặp bất kì trở ngại gì, tốc độ phi hành của hắn hiện nay trong nháy mắt đã vượt qua mấy trăm dặm, quanửa ngày đã tới giao giới giữa tây phương và đông phương. Vượt qua không gian thông đạo dài dằng dặc, nhìn lại nơi đã cùng Lôi thần đại chiến, trong lòng hắn đầy cảm khái, không có nghĩ tới chỉ sau có vài

ngày đã quay trở lại tây phương.Thiên Ma đại loạn đông thổ khiến chư thần Tây thổ cũng có chút bất an, tại các tuyến đường trọng yếu đều có các thiên sứ tuần tra, bất quá không thể ngăn cản Thần Nam, hắn hóa thành một đạo lưu quang, xuyên phá thiên giới hư không.Hắn có một cảm giác, lần này nếu như mời được Sinh mệnh nữ thần thì có thể sẽ làm sáng tỏ được bí ẩn sinh tử của Vũ Hinh tại nhân gian giới 5000 năm trước.Những ngọn núi dần biến mất phía sau, những thảo nguyên lùi dần, căn cứ theo trí nhớ của mình, dùng tốc độ nhanh nhất của thiên giới, bay hơn nửa ngày, cuối cùng cũng đến được Thần vực của Tây phương.Thần Nam điều chỉnh phương vị, bay qua vài tòa thành thị của nhân loại, rốt cục cũng tìm được phương vị chính xác thần điện của Sinh mệnh nữ thần.Chưa đến nửa canh giờ sau, hắn đã bay tới phía trên thần điện của Sinh mệnh nữ thần, hắn còn chưa kịp làm gì, thì một luồng ánh sáng xanh trong nháy mắt đã bao phủ hắn vào bên trong. Nhưng có Thần vương dực trên người, màn lục quang đó chỉ làm giảm tốc độ của hắn nhưng không thểgiam cầm hắn được. “Ồ”Một âm thanh kinh ngạc vang lên bên trong thần điện. Sau đó hơn mười thiên sứ bay lên vây xung quanh Thần Nam “Phiền các vị bẩm báo với Sinh mệnh nữ thần, có một đông thổ tu giả xin được cầu kiến.”Sinh mệnh nữ thần Trân Ny đã cảm ứng được khí tức của Thần Nam, đã sớm biết hắn đến. “Xin mời.”Thần Nam cùng mười vị thiên sứ cùng bay xuống thần điện hùng vĩ phía dưới, Sinh mệnh nữ thần vẫn thánh khiết như trước, phong vận tươi tắn, trẻtrung, linh khí bẩm sinh, tuy không phải là sắc nước hương trời nhưng khí chất vô cùng độc đáo, làm người ta khó có thể quên. Làm Thần Nam kinh ngạc nhất chính là bên cạnh Sinh mệnh nữ thần không ngờ lại còn có một vị nữ thần,Tóc vàng,mắt xanh, trang phục màu trắng, tuy cũng không phải là tuyệt sắc giai nhân khuynh thành khuynh quốc, nhưng bản thân cũng hội tụ linh khí trời đất, có khí tức sinh mệnh và khí tức tự nhiên…thì ra đây là Sinh mệnh nữ thần tiền nhiệm Tạp Mâu vốn bị giam dưới Lôi thần điện, không ngờbà đã thoát nạn. Hai chị em, hai Sinh mệnh nữ thần!Thần Nam thật muốn cười to! Hắn vội vàng thi lễ nói: “Ngợi ca nữ thần, chúc mừng người đã thoát được khổ nạn”. Hắn biết gần đây Tây phương khẳng định cũng xảy ra nhiều sự kiện, bằng không Tạp Mâu không có khả năng xuất hiện tại thần điện này.Hai vị nữ thần cùng cười, Tạp Mâu nói: “Ngươi tới đây có việc gì? Ta nghe nói phương đông gần đây rất không được yên ổn.” “Ta muốn mời hai vị tới phương đông, ra tay cứu Vô tình tiên tử”“Gì cơ?” Sinh mệnh nữ thần tiền nhiệm Tạp Mâu sắc mặt đại biến “Vô tình tiên tử tẩu hỏa nhập ma, nàng để lại di thư, duy chỉ có hai vị tương trợ mới có thể khiến nàng sống lại"Tạp Mâu cùng Trân Ny nhìn nhau, hai người sắc mặt thay đổi liên tục. Thần Nam bây giờ chỉ còn biết nói bừa. “Đạm Đài tiên tử nhờ tại hạ đi mời hai vị nữ thần, ngày sau nhất định hậu tạ, không ngại xuất binh tây thổ!”Bốn chữ “Xuất binh tây thổ” Thần Nam nói: rất mơ hồ không có nói rõ là sẽ đến hỗ trợ hay đến báo thù. Sắc mặt hai Sinh mệnh nữ thần lại biến đổi. Thần Nam lại mở miệng tiếp “Kim sí Đại Bằng Thần Vương mời hai vị tới Đông thổ cứu Vô tình tiên tử, ngày khác nhất định hậu báo.”“Điều này..” Vô tình tiên tử cộng thêm hai vị Thần Vương mời, điều này làm hai nữ thần bắt đầu do dự.Lúc này, Thần Nam lại tiếp tục mở miệng “Đông thổ thiên giới, gia tộc tối cổ lão, tối thần bí, tối cường đại truyền thừa từ thái cổ - Thần gia có lời mời hai vị cứu Vô tình tiên tử, ngày sau sẽ có hậu báo, không tiếc xuất binh tây thổ!”Lần này Trân Ny và Tạp Mâu cũng giật mình rồi, gia tộc cổ lão nhất, cường đại nhất phương đông xuất binh tây thổ, có hai loại hàm ý, nếu lợi dụng tốt thì sau này sẽ là một nguồn viện trợ rất lớn.Tạp Mâu do dự nói: “Mặc dù Tây phương chủ thần và đông phương Thần Vương không được tự tiện vượt giới, nhưng hôm nay là do đông phương Thần Vương thỉnh mời, tình huống rất đặc thù, hơn nữa 5000 năm trước ta thiếu Vô tình tiên tử một đoạn ân tình, hôm nay trợ giúp nàng ta,trả hết món nợ ân tình khi xưa.” Trân Ny có chút không đồng ý nói: “Đông thổ rất loạn, tây thổ cũng không yên bình, tỉ tỉ vừa thoát khỏi giam cầm, Lôi thần đương nhiên không camlòng, làm sao chúng ta có thể yên tâm mà đi được. Thần Nam cắn cắn răng, hắn lại tìm thấy một “đại nhân vật” có thể đem ra dùng được. Hắn cất tiếng: “Một vị tây phương viễn cổ đồ đằng thần, tạinhân gian giới từng nói với ta, không lâu sau y sẽ lên tây phương thiên giới, …lúc trước chính ông ta đã đưa tại hạ lên thiên giới.” Trân Ny cùng Tạp Mâu đồng thời chấn kinh, ngay cả Trân Ny vốn liên tục phản đối cũng bắt đầu do dự, các nàng là Tây phương chủ thần, đối vớitây phương viễn cổ thần hiểu biết rất sâu sắc, hai người đã từng tra xét về đại nhân vật đã đưa Thần Nam lên thiên giới, bây giờ thật sự biết đượcsự tồn tại của nhân vật đó, hai người đều khó có thể bình tĩnh được nữa “Được, ta đi” Tạp Mâu quyết định. Trong lúc Trân Ny còn đang do dự không quyết thì ở ngoài thần điện truyền vào một tràng cười lớn.“Vô tình tiên tử uy chấn phương đông, hiện đang gặp nạn, chúng ta cũng nên hỗ trợ”. Một nam tử tóc vàng tiến vào thần điện, đó là một nam tử tràn đầy mị lực, phảng phất phát ra ánh sáng vô hình bao quanh khiến mọi người không dám nhìn thẳng, như một vầng mặt trời trên cao.Thần Nam thấy nhìn thấy tiêu chí quang minh (mặt trời) trên trang phục của nhân vật này, hắn lập tức nghĩ tới đây có lẽ chính là… Quang Minh thần của Thiên giới! Đồng thời hắn cũng nghĩ đến Quang Minh thần có khả năng là thuộc phe Sinh mệnh nữ thần. Tạp Mâu có thể thoát khốn, chắc chắncó liên quan tới hành động của các chủ thần khác Đột nhiên có thể gặp được Quang Minh thần trong truyền thuyết. Thần Nam cũng cảm thấy hơi giật mình.Nhìn thấy Quang Minh thần đang làm khách trong thần điện đi ra, hơn nữa lại còn ủng hộ đến Đông Phương giúp phục hoạt Vô tình tiên tử, lúc này Sinh mệnh nữ thần Trân Ny cũng đã quyết định“Được. chúng ta sẽ cùng sang phương đông” Quang Minh thần khẽ cười, lộ ra một cỗ uy áp cường đại. “Ta cũng đi, có lẽ sẽ giúp được ít nhiều. Đương nhiên mục tiêu chính là tìm kiếm Thiên

Ma, hỏi y một số chuyện về Quang Minh thần đời thứ nhất.”Thần Nam vừa mừng vừa sợ, vốn muốn mời nữ thần Trân Ny, bây giờ mời được tới 3 vị chủ thần thật sự là ngoài sức tưởng tượng. Bất quá trong lòng hắn đột nhiên chấn động, thiên giới có lẽ vì thế mà sẽ xảy ra một trường phong ba.Ba vị chủ thần hỏi han Thần Nam một số chuyện, rồi sau đó lần lượt sắp xếp công việc, chủ yếu là tiến hành truyền âm với các vị chủ thần cùng phe, sau đó không chút chậm trễ cùng Thần Nam bay về đông phương thiên giới.Cùng lúc đó, Đạm Đài tiên phủ, phong ba nổi lên, không biết nguyên nhân gì, tin tức Vô tình tiên tử sẽ được phục hoạt tại tinh không nguyệt điện đã lọt ra ngoài. Bây giờ Đạm Đài tiên cảnh mưa gió sắp nổi lên, vô số tu giả biết tin vội vàng tìm đến, đồng thời nhiều Thần Vương cũng âm thầm đếnnơi... Khúc dạo đầu cho một trường động loạn ở thiên giới bắt đầu… Chương 202 – Khát vọng Thần vương đại chiến. Mây trắng lướt qua dưới chân, núi non lùi lại phía sau. Thần Nam cùng ba vị Tây phương chủ thần phá không phi hành, tốc độ khủng khiếp, cảnh vật bên dưới loang loáng vụt qua.Thực lực của ba vị Tây phương chủ thần không ai dám nghi ngờ, Thần Nam có Thần vương dực trên người, tốc độ cũng đã đạt đến cấp độ Thầnvương, do đó không hề chậm một chút nào so với họ. Các vị Thần Vương không dấu được vẻ kinh ngạc. Đến thông đạo nối liền Đông Tây phương, bốn người tránh hội thiên sứ đang tuần tra, sau đó vượt qua thông đạo, tiến vào Đông thổ.Trên đường, Thần Nam đột ngột nhớ lại một việc khiến hắn lạnh cả người. Lần trước tại Tây thổ, hắn từng thông báo tên thật của mình với Sinhmệnh nữ thần Trân Ny. Lúc đó hắn không hề nghĩ nhiều, với thực lực của hắn, căn bản không thể làm các thế lực chú ý. Nhưng lúc này hắn đã ở đầu sóng ngọn gió, nếunhư Sinh mệnh nữ thần đến Đạm Đài tiên phủ, gọi hắn là Thần Nam, lại bị Đạm Đài Tuyền và Lý Đạo Chân nghe được thì…Thần Nam vội vàng truyền âm với hai vị Sinh mệnh nữ thần: “Hai vị nữ thần điện hạ, ta có một chuyện thỉnh cầu, ta vốn là người của Thần gia thiên giới, nhưng lúc còn nhỏ bị đưa xuống Tây thổ nhân gian, sau khi thành niên mới trở lại thiên giới, trong đó có rất nhiều nhân quả, không tiện nói ra,nhưng chủ yếu là để tránh một số đại nhân vật của Đông phương thiên giới phát hiện, ta muốn nhờ hai vị nữ thần đừng đề cập tên thật của ta trướcmặt người khác. Nếu được thế, ta sẽ cảm kích vô cùng”. Hai vị Sinh mệnh nữ thần đáp ứng một cách thoải mái.Nhưng Thần Nam biết, tên thật của mình đã có người biết, thì sẽ không còn là bí mật nữa. Việc bạo lộ chỉ còn là vấn đề thời gian. Bây giờ hắn chỉcòn cách nhanh chóng đề thăng lực lượng, nỗ lực cải biến hiện trạng trước mắt. Thần Nam hận không thể đưa tốc độ đề thăng đến cực hạn, cho dù Thần vương dực có phải gãy. Lúc này, hắn đã vượt lên trên ba vị chủ thần 1đoạn, bay dẫn đầu.Trên đường gặp phải vài tu giả, Thần Nam cùng ba vị chủ thần khi bay qua bọn họ, khiến bọn họ la lên thất thanh. khi bọn Thần Nam đến Đạm Đài tiên phủ, lập tức cảm thấy kinh dị.Lúc này Đạm Đài Thánh địa, khắp nơi đều là đầu người lúc nhúc, vô số tu giả hoặc lượn lờ trên không, hoặc đứng trên các đỉnh núi, nhìn về phíatiên phủ. Người đông như tiết canh, ồn ào náo nhiệt, hiển nhiên là có sự kiện lớn xảy ra bên trong “Rốt cục là có chuyện gì?” Thần Nam hỏi một tu giả bên cạnh“Xảy ra một sự kiện lớn, không kém so với việc Thiên Ma xuất thế, ngươi có biết không? Vô tình tiên tử vừa chết không lâu, có khả năng đangđược phục sinh trong Tinh không Nguyệt điện của Đạm Đài Thánh địa. Đầu Thần Nam ong lên, không ngờ tin tức đã bị lộ ra ngoài, là kẻ nào làm. Đạm Đài thánh đại khẳng định là có nội gian! Vốn sợ trong quá trìnhphục sinh cho Vũ Hinh, có Thần Vương đến đột kích, nhưng giờ còn chưa bắt đầu, tin tức đã lan khắp nơi, chắc chắn là có nhiều ẩn tình.“Người có biết không, Tuyệt Tình đạo lão ma quân, Hỗn Thiên đạo lão ma vương, phá diệt đạo đại ma đầu, Ba vị Thần vương cao thủ dẫn đệ tử tấn công, đã bao vây Tinh không Nguyệt điện. Nghe nói còn có nhiều vị Thần vương đang ẩn mình, quan sát biến hóa. Bọn họ không muốn Vô Tìnhtiên tử sống lại. Vạn năm nay, đệ tử môn đồ của bọn họ bị Vô Tình tiên tử giết chết không ít, hiện giờ cừu nhân đã kéo đến đây hết rồi”.Thần Nam tức giận quát: “Hừm, một lũ phế vật, khi Vô tình tiên tử còn sống, sao không dám đến tìm đi, hiện giờ kéo đến thì có bản lĩnh gì chứ?”. “Hừm, vị tiểu huynh đệ này nhỏ tiếng một chút, tuy mọi người bên ngoài đều đang xem nhiệt náo, nhưng cũng ẩn chứa không ít cao thủ muốn gâybất lợi cho Vô Tình tiên tử. Nếu như có kẻ nghe được, ta cũng bị ngươi vạ lây đóQuả nhiên, gần chục người đứng xung quanh đang quay lại nhìn Thần Nam “Vạn năm nay, có vài vị Thần vương từng muốn tiêu diệt Vô Tình tiên tử, nhưng Vô Tình tiên tử thật lợi hại, càng đánh càng mạnh, cuối cùng đànhbỏ đi. Hiện giờ cơ hội vạn năm có một, những kẻ đó làm sao lại để nàng sống lại được.Nhìn thấy những kẻ đứng gần đều đã chú ý đến phía này. Thần Nam không khỏi thêm nữa, vẫy tay ra hiệu. Ba vị chủ thần hóa thành ba đạo quang mang bay lại.“A, Tây phương thần…”Xung quanh vang lên những tiếng kinh ngạc, tất cả đều cảm thấy được ba cỗ uy áp cường đại của Thần Vương. “Lẽ nào là chủ thần Tây phương.”“Trời ơi, hôm nay thật là một trường thiên địa phong ba. Đạm Đài thánh địa vốn tụ tập 6 vị Thần Vương, cộng thêm các vị Thần vương đang giấumình, cộng thêm ba vị Tây phương chủ thần, nếu như đại chiến xảy ra, trời ơi…thật không dám tưởng tượng”. Tuyệt đại đa số đều vô cùng kinh dị, dù sao thì Đông phương Thần vương và Tây phương chủ thần đều không thể tùy tiện vượt biên. Việc này sẽdẫn đến nhưng suy đoán lung tung http://4vn.eu/forum/showthread.php?t=18982Thần Nam cùng ba vị chủ thần nhanh chóng tiến vào sâu trong Đạm Đài thánh địa, vô số tu giả nhanh chóng nhường đường. Dù sao ba vị chủ thần phát ra uy áp cường đại, người thường đâu dễ chịu được.Trên tiên sơn, Tuyệt Tình lão ma vương, Phá Diệt lão ma vương, Hỗn Thiên lão ma vương dẫn dắt lực lượng tinh nhuệ của mình đang bao vây bênngoài Tinh không nguyệt điện. Còn Đạm Đài đệ tử lập mười tám tòa tiên trận, ngăn chặn bên ngoài Nguyệt môn. Trên cao ngàn thước, những tiếng nổ ầm ì như sấm vang lên, Phá Diệt lão ma vương đang giao chiến cùng Đạm Đại Tuyền. Hai tiểu thế giới đanghắt bóng lên không trung, toàn là những cảnh chân thật: núi cao, rừng sâu, sông cả, thảo nguyên…giống như hai lục địa rộng lớn lơ lửng giữakhông trung, lại giống như hai tiểu thế giới nối liền với thế giới hiện thực. Mỗi lần hai đại cao thủ xuất chiêu, đều có từng dãy núi sụp xuống, sông hồ cạn kiệt, bình nguyên vỡ vụn, thanh thế kinh người.Thần Nam lao đến nơi, lập tức ngây ra, nhìn thấy trận đấu giữa hai Thần vương, hắn dường như ngộ ra được điều gì, nhưng trước mắt hắn khôngnghĩ được nhiều, nói với ba vị chủ thần: “Mời ba vị cùng ta tiến vào Nguyệt môn, nếu như có người ngăn cản, xin hãy đại khai sát giới”. Lúc này, bất kể là đệ tử Đạm Đài phái, hoặc là môn đồ của ba lão ma vương, đều đã nhìn thấy bốn vị khách không mời mà đến. Ba lão ma vươngtrông vô cùng khó coi, làm sao bọn họ không cảm ứng được ba cỗ uy áp cường đại của chủ thần cho được.Được Quang Minh thần lao đi trước tiên, đệ tử của Hỗn Thiên đạo và Tuyệt tình đạo nhanh chóng ngăn cản, nhưng làm sao bọn chúng có thể ngăn đượcba vị chủ thần. Ba vị chủ thần đồng thời bạo phát quang mang trăm trượng, đệ tử của ba lão ma vương bị một cỗ đại lực hất văng ra“Tây phương chủ thần dám tự tiện tiến vào Đông phương thiên giới, các ngươi không sợ dẫn đến xung đột Đông Tây ư” Hỗn Thiên lão ma vương gầm lênTuyệt Tình ma vương cũng quát lớn: “Các ngươi không sợ dẫn đến Đông Tây đại chiến à?”.Đúng lúc này, Kim sí Đại bằng Thần Vương bay ra khỏi Tinh không nguyệt điện, y cười ha hả nói: “Xung đột Đông Tây không phải do các ngươi nói là đủ. Các ngươi không phải muốn có một cuộc chiến giữa các Đông phương Thần Vương? Bây giờ thêm vào vài vị Tây phương chủ thần, vìsao lại không được. Ha ha, tuyệt, tuyệt diệu. Hôm nay thật là tuyệt vời. Hơn trăm năm rồi chưa được đại chiến thống khoái một phen, hôm nay hivọng được như ý nguyện”. Lý Đạo chân cũng đã bay ra, khiến cho Tuyệt Tình ma vương và Hỗn Thiên ma vương đang muốn ngăn cản Tây phương chủ thần dừng lại. Bọn họkhông muốn lấy hai địch năm.Hơn nữa, hôm nay bọn chúng đến chỉ vì muốn ngăn cản Vô Tình tiên tử sống lại. Chỉ cần đến lúc quan trọng xuất thủ đạt được mục đích là được Lúc này, từ trên cao truyền xuống âm thanh tuyệt mỹ của Đạm Đài tiên tử: “Phá Diệt ma vương ngươi tuy tu vi cao tuyệt, nhưng nếu như sư phụĐông Phương Khiếu Thiên của người sống đến bây giờ, người còn chưa so được”.Dứt lời, Đạm Đài tiên tử nhanh chóng hạ xuống Lúc này, Đại bằng Thần Vương, Đạm Đài tiên tử, Đông Hải Thần Vương lí đạo chân, còn có ba vị tây phương chủ thần, cộng lại có 6 vị Thầnvương cao thủ tụ tập bên ngoài tinh không nguyệt điệnBa lão ma vương không ngờ sự tình lại biến thành thế này. Không ngờ lại dẫn động cả đến ba vị Tây phương chủ thần. Lúc này bọn họ không dám tùy tiện, chỉ đợi khi nghi thức phục sinh bắt đầu, sẽ nhảy vào phá đámĐạm Đài tiên tử nói: “Cảm tạ ba vị chủ thần đã đến Đông thổ tương trợ”.Đại Bằng Thần vương cũng nói: “Hiện giờ thời gian không còn nhiều, mời ba vị vào trong”. 6 Thần vương và Thần Nam bay vào trong khoảng không gian kì dị đó, bên trong tinh quang lấp lánh, ánh trăng vằng vặc.Bây giờ thời gian chính là sinh mệnh, Đại Bằng Thần vương giới thiệu đơn giản với ba vị Tây phương chủ thần về những điểm cần lưu ý, sau đóbắt đầu phân công Phục sinh cho Vũ Hinh ít nhất cần đến ba vị Thần vương,trong đó khẳng định phải có hai vị Sinh mệnh nữ thần, người cuối cùng là Đại Bằng Thầnvương. Đó là ý của Thần Nam, bởi vì đó là vị Thần vương mà hắn tin tưởng nhất. Có y ở bên cạnh Vô Tình tiên tử, Thần Nam có thể yên tâm.Còn lại ba người, nhiệm vụ càng quang trọng, bọn họ không chỉ đối mặt với ba lão ma vương đã xuất hiện. Lúc này tin tức đã lộ ra ngoài, dẫn dắt rất nhiều nhân vật. Đến lúc đó có lẽ sẽ là một trường mưa gió máu tanh, một trận đại chiến là không thể tránh khỏi.Đúng vào lúc này.Đệ tử Đạm Đài phái vào báo “Bẩm báo Tổ sư. Hiên Viên Thần vương tấn công”.Vị đệ tử đó còn chưa kịp đi, lại có một người khác vào báo

“Bẩm báo Sư tổ. Cửu U ma vương xuất hiện”.Tiếp theo lại có người báo”Vô Ưu tiên tôn xuất hiện.” Âm thanh còn chưa dứt, lại thêm“Báo…Phật Tổ cũng đã đến”.Thần Nam và sáu vị Thần vương cùng hít một hơi lạnh. Cho dù đã có chuẩn bị trước, cũng không ngờ lại có đến 7 Thần vương cao thủ đến gây sự. Đó là những kẻ đã công khai xuất hiện, còn bên trong ắt còn những kẻ chưa hiện thân. Chỉ nghĩ thôi cũng cảm thấy sợ rồi.Đạm Đài tiên tử trầm ngâm một lúc rồi nói: “Không còn cách nào khác, trong khoảng Tinh không ngày, sau khi cổ trận do Thất thải thạch bố trí vậnchuyển, cộng thêm sức mạnh của chúng ta, có thể ngăn được bọn chúng Quang Minh thần cười khổ: “Không ngờ vừa đến Đông thổ, lại gặp phải một trường thịnh hội thế này, không ngờ lại được tham gia tịnh hội củaĐông phương Thần vương.Đại Bằng Thần vương cũng vô cùng ngạc nhiên, không ngờ lại có nhiều Thần vương đến ngăn cản như thế, y lắc đầu nói: “Sự tình không ổn, cho dù có cổ trận phòng thủ, cũng khó mà ngăn đượcNói xong, y đột nhiên nhìn về Thần Nam, dường như nghĩ ra điều gì đó: “Đúng rồi, hiện giờ cần huy động tất cả các sức mạnh. Tiểu tử, ngươi khôngphải có Hậu Nghệ cung bị phong ấn hay sao? Hiện giờ có sáu vị Thần vương tại đây, mau mau khai mở nội thiên địa của ngươi. Sáu người chúng ta có thể giải phong ấn cho nó, có khôi bảo như vậy, có thể làm cho thực lực của chúng ta tăng lên một bậc”.trong mắt Đạm Đài Tuyền ánh lên nét kinh dị, ngạc nhiên nhìn Thần Nam: “Hậu Nghệ cung…”Thần Nam biết hiện giờ không phải lúc lãng phí thời gian, hắn nhanh chóng đả khai nội thiên địa, sau vị Thần vương còn chưa tiến vào, thì đã thấy hai con rồng lao ra“A, Quang Minh đại thần côn tại thượng, Vũ Hinh sống lại rồi à”. Long bảo bảo toàn thân kim quang lấp lánh, béo tròn như một quả cầu thịt, lắc lưbay lên vai Thần Nam. Tiểu thần côn vừa dứt lời, lập tức khiến các vị Thần vương phá lên cười. Quang Minh thần đẹp trai đứng bên cạnh có chút ngại ngùng, không ngờtên tiểu quỷ trước mặt lại gọi y như thế trước mặt mọi người.con rồng du côn kiến thức rộng rãi, nhìn thấy tiêu chí trên y phục của Quang Minh thần, thất thanh nói: “A, mẹ ơi, đây không phải là Quang Minh thần sao”.“A, Quang Minh đại thần côn tại thượng! A, không, ngẫu mễ đầu phát tại thượng! Ta ngất đây!”. Tiểu quỷ chớp chớp mắt, hiếu kì nhìn mấy vị Thầnvương, làm bộ như sắp ngất đi. Khi sáu vị Thần vương tiến vào nội thiên địa của Thần Nam, rõ ràng cảm giác nơi này có chút khác thường, đồng thanh tắc lưỡi. Khi nhìn thấy từngdãy Lôi thần điện xếp hàng trong đó, hai vị Sinh mệnh nữ thần và Quang Minh thần đồng thời cười vangNhưng khi hai vị Sinh mệnh nữ thần nhìn thấy không xa, một vườn tiên thụ do Long bảo bảo và tiểu phượng hoàng nhổ trộm trồng ở đó, lập tức sắc mặt vô cùng khó khôi. Ăn cướp Lôi thần đã không nói: làm gì, lại còn dám động chạm đến bọn họ, khiến Thần Nam đứng bên cạnh cảm thấy vôcùng xấu hổ.nghe Quang Minh thần kể vắn tắt những gì đã xảy ra, Đại Bằng Thần vương và Đạm Đài Tuyền cùng Lý Đạo Chân, đều vô cùng kinh dị, không ngờ tên khốn trước mắt lại là đại đạo nổi danh ở Tây phương gần đây, điên cuồng đánh cướp toàn bộ thần điện của Lôi thần”.“Ha ha..” lúc này đến Đại Bằng Thần Vương cũng không nhịn nổi cường.Đạm Đài Tuyền cũng mìm cười. “A, đây chính là cây thần lưu truyền trong trời đất sao?”. Hai vị Sinh mệnh nữ thần vô cùng ngạc nhiên, cây sinh mệnh của bọn họ chính là Sinh mệnhnữ thần đời thứ nhất cắt xuống từ cái cây thần này, hiện giờ nhìn thấy cây mẹ, cả hai đều không kìm được kích độngQuang Minh thần, Đại Bằng Thần vương, và Lý Đạo Chân nhìn định địa thần thụ, đều không ngớt lời ca ngợi. còn Đàm Đài Tuyền lượn quanh gốc cây một vòng, chẳng nói chẳng rằng, nhưng trong mắt không ngừng ánh lên vẻ kì lạ.Sáu đạo thần lực như đại dương, đổ về phía định địa thần thụ. Trong tiểu thế giới lập tức quang mang lấp lánh, khắp nơi đều là thần quang lóamắt. Thần lực. Điên cuồng lan tỏa, che mờ trời đấtSau một tuần trà, một vầng thần quang xanh biếc bùng lên, triệt để bao phủ sáu đạo thần quang kia. Sau đó tất cả quang mang biến mất, một tiểuthần thụ cao một thước không ngừng xoay tròn trên không, phát ra từng trận năng lượng ba động đáng sợ. Sau đó thần quang lóe lên, một thanh thần cung đen nhánh lơ lửng giữa không trungBây giờ, thần thụ và thần cung có thể tự do biến hóa, hoàn toàn hóa giải phong ấn, có thể đưa ra ngoài nội thiên địa của Thần Nam. Thần Nam vẫy tay, thần cung như có linh thức, nhanh chóng bay vào tay hắn. Lập tức Thần Nam có một cảm giác huyết nhục tương liên, giống nhưthần cung là một bộ phận của cơ thể hắn, một bộ phận không thể thiếu được.Lục vị Thần Vương kinh dị nhìn hắn, Đại Bằng Thần Vương cười lớn: “Được lắm. Hiện giờ tấn công từ xa, coi như chúng ta có thêm một vị Thần Vương.”Đa tạ lục vịThần Nam nghĩ một lúc rồi nói: “Lục vị Thần vương, có thể giúp vãn bối giải phong ấn thêm cho một kiện khôi bảo nữa được không?”. “A, người còn nữa?”. Đại Bằng Thần Vương vô cùng kinh ngạc, đồng thời năm vị Thần vương kia cũng lộ vẻ không tinThần Nam phá khai một khoảng hỗn độn trong nội thiên địa, đào lên một cái mai rùa khổng lồ, bởi vì tránh nhiều chuyện ngoài ý muốn, trước đó hắnđã sai con rồng du côn chon Huyền Vũ giáp xuống. Giờ đại địch dã đến, chỉ có tăng cường lực lượng mới là chân lý, hắn liền đem Huyền Vũ giáp còn bị phong ấn raSáu vị Thần Vương là nhân vật thế nào, chỉ nhìn qua là biết đây là khôi bảo loại gì.Sáu người không nói: nhiều, sáu đạo thần lực đồng thời đổ về Huyền Vũ giáp. Nội thiên địa lại tràn ngập thần lực ba động. Hào quang ngũ sắc bao phủ toàn bộ tiểu thế giới.Sau một lúc, một tiếng nổ vang lên, sáu đạo thần lực nhanh chóng biến nhất. Một con rùa thần khổng lồ phát ra lục sắc quang mang lơ lửng giữakhông trung, vươn đầu ngoáy đuôi. Nhưng rất nhanh, rùa thần biến nhỏ, hóa thành một thần giáp màu xanh thẫm, phát ra một cỗ khí tức cổ lão thần dịMặc du không phải quang mang rực rỡ, nhìn chẳng có gì xuất chúng, nhưng sáu vị Thần Vương đều vô cùng kinh ngạc, với tu vi của bọn họ, đềungay lập tức nhìn ra giá trị của Huyền Vũ giáp Thần Nam lại vẫy tay, Huyền Vũ giáp nhanh chóng bay lại, một lọat tiếng kim loại va chạm vang lên, Huyền Vũ giáp nhanh chóng phủ lên ngườiThần Nam, phía trên bao phủ lấy ngực Thần Nam, giống như một mảnh giáp, phía dưới nhìn giốgn một chiếc khố ngắn, che phủ hai bắp đùi hắn, tấtcả đều lấp lánh ánh kim loại xanh thẫm, nhìn giốgn như giáp sắp Nhưng biến hóa chưa dừng ở đây, khi Thần Nam vừa nhẹ nhàng vận chuyển công lực, Huyền Vũ giáp bạo phát một cỗ quang mang xanh thẫm,thần giáp trên người bắt đầu phát triển, từ từ bao phủ hai chân, hay tay, cuối cùng một chiếc mũ sắt lấp lánh bao phủ đầu hắn.Còn ở bên dưới, chiến giáp từ từ lan rộng, bao phủ hai chân, cuối cùng phủ cả hai bàn chân, tạo thành một đôi giày chiến màu xanh thẫm. Lúc này, Huyền Vũ giáp quang mang đại thịnh, phát ra từng trận thần quang, không biết thần dị hơn gấp bao nhiêu lầnLúc này, Thần Nam mình khoác Huyền Vũ giáp, lưng đeo Hậu Nghệ cung, hắn cảm giác được một cỗ năng lượng cự đại chưa bao giờ có lưuchuyển trong cơ thể, lúc này, hắn dám cùng Thần vương đại chiến Không kìm được, hắn ngẩng mặt lên trời hú vang. Chương 203: Dám cùng Thần vương đại chiến Hiện tại sức mạnh trong cơ thể Thần Nam bùng phát mãnh liệt, từng luồng nguyên khí mênh mông như sông lớn dưới sự dẫn dắt của hai khôi bảo tuôn tràn khắp các kinh mạch trên người hắn.Giờ phút này, huyết mạch toàn thân hắn sôi trào, muốn lập tức tìm người quyết chiến. Hú dài một tiếng, Thần Nam bay ra khỏi nội thiên địa, từ tinh không nguyệt điện vọt ra ngoài, nhìn Đạm Đài phái đệ tử đang đối diện với bảy ThầnVương cùng với tinh anh đệ tử của bọn họ, và vô số tu giả ở phía sau. Thần Nam rút Hậu Nghệ cung triển khai Thần Vương dực tại không trung không ngừng biến hoá phương vị, lưu lại trên không từng đạo tàn ảnh,tạo nên những luồng ba động đáng sợ. Bọn người Hỗn Thiên lão ma vương đều kinh ngạc, nhìn từng đạo tàn ảnh nhanh chóng lóe lên rồi biến mất, bọn họ đều có cảm giác không thể tinđược. Vầng hào quang màu xanh thẫm của Huyền Vũ giáp thần dị vô cùng, làm cho bọn họ trong lòng đều có cảm ứng, đồng thời một mũi tên khuyên khíquang mang rực rỡ đã được đặt lên dây cung của Hậu Nghệ cung đen tuyền, khiến cho bọn họ đều cảm giác được một tia khí tức nguy hiểm Thần giáp và thần cung trong truyền thuyết, tại thiên giới mọi người đều sớm đã nghe qua giờ phút này lập tức đều liên tưởng đến.Bọn người Đạm Đài tiên tử và Đại Bằng Thần Vương lúc này cũng đã bay ra khỏi tinh không nguyệt điện điện, đứng tại nguyệt môn lẳng lặng theo dõi.Phá Diệt lão ma vương quát to: “Không hay, tất cả các đệ tử lui về phía sau!” Thần vương thực lực mạnh mẽ như bọn y chẳng sợ hãi gì, nhưng môn nhân đệ tử của bọn họ, sợ rằng ít người có thể chịu nổi. Thần Nam trênkhông trung không ngừng biến hóa vị trí, chỉ để lại từng đạo tàn ảnh, Hậu Nghệ cung trong tay phát ra ba động năng lượng càng ngày càng lớn.

Thần Nam không lâu trước đây đã bước vào lĩnh vực thất giai, giờ phút này hai thứ bảo vật đã hoàn toàn phá giải phong ấn, công lực cao thâmcộng thêm khôi bảo không còn phong ấn, có thể phát huy uy lực vô cùng lớn tới mức không thể tưởng tượng, so với lúc tại nhân gian giới thì khôngbiết mạnh hơn bao nhiêu lần. Huyền Vũ giáp thần quang rực rỡ, phát ra hào quang xanh thẫm, khiến Thần Nam giờ phút này trông giống như chiến thần, Hậu Nghệ Cung hội tụbát phương linh lực, thiên địa nguyên khí từ bốn phương tám hướng ào ạt đổ về, ngưng hình thành một đạo kim tiễn xuất hiện trên dây cung. Ầm ầm.Thiên địa nguyên khí không ngừng điên cuồng lan tỏa, trận trận tiếng sấm vang lên, không trung trên Đạm Đài thánh địa không ngừng nổ vang, cả phiến tiên sơn phảng phất đều rung chuyển.Rất nhiều tu giả quan chiến, tu vi cũng không cao, tại nơi thiên địa hỗn loạn này bọn họ cảm thấy như chính mình đang ở giữa biển lớn, không ngừng bị vùi dập, lắc lư giữa không trung.Lúc này tất cả mọi người đều nhìn Thần Nam với ánh mắt không thể tin nổi, nhìn thân ảnh mặc chiến giáp, toả ra hào quang rực rỡ đó. Giờ phút này, không riêng gì bọn Hỗn Thiên Ma vương và các Thần Vương đến ngăn cản đều cảm thấy vô cùng kinh dị, kể cả đám Đại Bằng ThầnVương vốn đã sớm có chuẩn bị cũng phải thầm giật mình, giờ phút này trạng thái của Thần Nam thật không thể tin được. Huyền Vũ giáp và Hậu Nghệ cung sau khi được giải khai phong ấn, kết hợp sử dụng, quả thực quá đáng sợ!Roẹt roẹt Từng đạo tàn ảnh lưu lại khắp không trung, thần giáp quang mang rực rỡ và tiễn mang đáng sợ trên Hậu nghệ cung, chiếu rọi khắp trời đất, khiếnmọi người đều cảm thấy bất an. Trong tiếng ầm ầm vang dội, thiên địa nguyên khí ba động càng ngày càng dữ dội.Cuối cùng thì Thần Nam cũng đã nhắm được mục tiêu, các tu giả quan chiến ở xa đồng thời đều ồ lên, không ngờ Thần Nam giương Hậu Nghệ cung nhắm thẳng vào Hỗn Thiên Ma vương, không ngờ hắn dám khiêu chiến Thần Vương“Tiểu tử thật sự là quá cuồng vọng, bất quá, ta rất thích.” Đại Bằng Thần Vương lẩm bẩm, đồng thời lão ngấm ngầm chuẩn bị ra tay cứu ThầnNam. Hỗn Thiên Ma vương giận tái mặt, y thấy dù Thần Nam tay cầm Hậu Nghệ cung, mặc Huyền Vũ giáp, có hai kiện khôi bảo hộ thân, bất quá, dù saocũng chỉ là hậu bối đệ tử, dù có khôi bảo hỗ trợ, nhìn có vẻ đáng sợ nhưng đối với lão mà nói khiêu chiến với lão như vậy thì thật là một sự sỉ nhục. Dây cung rung lên! Phong lôi đầy trời, thiên địa đều biến sắc, nguyên khí bát phương cuồn cuộn đổ về, ngưng tụ lại biến thành một mũi tiễn khổnglồ, một đạo cầu vồng phá nát hư không, bắn vụt tới lão ma vương. Luồng ánh sáng cầu vồng dài ba mươi trượng, khí thôn thiên địa, tạo ra nguyên khí ba động vô tận, khiến các đệ tử phía sau lão sắc mặt đều đạibiến.Bất quá, Hỗn Thiên lão Ma vương có ý lập uy, lão cũng không triển khai tiểu thế giới của lão để hóa giải mũi tiễn kinh thiên này. Ngược lại đứng im một chỗ, đợi mũi tiễn xuyên qua hư không đến trước người lão. Khi đạo cầu vòng chỉ còn cách lão chưa đầy ba trượng, tất cả các môn đồ đệ tửđều sợ hãi, lão mới bắt đầu ra tay. Y bước một bước dài giữa hư không, một bước đã đến trước dải cầu vồng rực rỡ đó, sau đó mở rộng song chưởng chụp tới luồng kim tiễn đó,đồng thời gầm to một tiếng vang dội thiên địa, khiến không ít tu giả phía sau rơi xuống đất, càng không ít người miệng rỉ máu tươi. Tất cả tu giả đang xem cuộc chiến đều kinh ngạc thất sắc, lão ma vương thật là đáng sợ, dám ngang nhiên vung tay chụp thần tiễn.“A ……” Ma âm chấn thiên, dải cầu vòng kinh thiên dài ba mươi trượng không ngờ bị lão ma vượng chụp được, không ngờ lại bị lão ngạnh tiếp như vậy.Chỉ có thể dùng hai từ khủng bố và biến thái để hình dung, Thần Vương đúng là vô địch! Bất quá, Hậu Nghệ thần cung là khôi bảo từ thời thái cổ lựu truyền lưu hậu thế, bây giờ tu vi Thần Nam đại tiến, hơn nữa được Huyền Vũ giáp hỗtrợ, phát huy thần lực của Hậu Nghệ cung, không còn giống như ngày trước nữa. Cuối cùng dải cầu vồng cũng đẩy lão Ma Vương bắn về phía sau,mặc dù không thể làm y bị thương, nhưng lực lượng cường đại đã hất văng lão Ma vương về phía sau hơn trăm trượng, rồi cuối cùng kim quang nổ tung giữa không trung.Năng lượng dao động đáng sợ lan tỏa khắp nơi, khiến tu giả quan chiến xung quanh vội vàng né tránh. Kinh thiên nhất tiễn, bắn lùi Thần Vương, cũng đủ để Thần Nam tự ngạo, Đạm Đài tiên sơn sôi lên sùng sục, vô số tu giả phát ra tiếng hô kinh hãi.Bất quá, Thần Nam không muốn dừng lại như thế. Hắn lại giương cung lắp tên, mục tiêu vẫn như cũ là lão Hỗn Thiên lão ma vương. “Đáng chết…” Lão ma vương ngửa mặt lên trời gầm vang, cảm giác phải chịu một nỗi nhục lớn, y phá khai hư không, bay về phía Thần Nam.Bất quá,Thần Nam bây giờ có Thần Vương dực trên người, tốc độ không kém gì y, trên không trung lóe lên vài đạo tàn ảnh, liền tránh được y. Đồng thời nguyên khí ba động lại trở lên kịch liệt, một đạo kim quang kinh thiên bắn về phía Hỗn Thiên lão ma vương.Có Huyền Vũ giáp hộ thể, tay cầm cung thần, giờ khắc này Thần Nam dám cùng Thần Vương đại chiến, có thể nói hào khí ngút trời, thế không thể ngăn cản. Chiến giáp và thần cung phát ra quang mang vạn trượng, khiến hắn trở lên cao lớn vô cùng, trông như một người khổng lồ đứng giữatrời cao. Lão ma vương gầm lên tức giận, bất quá vẫn bị luồng kim quang kinh thiên bắn bay đi.Thần Nam khí thế ngút trời,giờ khắc này hắn chiến ý cuồn cuộn, thần tiễn từng đạo từng bắn ra, trên cao sấm sét ầm ì, kim quang rực rỡ, từng đạo từng đạo thần tiễn nhanh như chớp dệt giữa không trungTu giả đang xem cuộc chiến đều vội vã né tránh ra xa. Lão Ma vương cuối cùng không dám lại dùng một đôi tay để ngạnh tiếp, đối mặt với từng đạo kinh thiên thần tiễn, y chỉ có thể khai mở tiểu thế giớicủa mình, một khoảng không gian rộng lớn hiện lên giữa trời, bên trong núi non hùng vĩ, sông lớn cuồn cuộn, bình nguyên rộng lớn…. Năm đạo thần tiễn đồng thời bay vào, một tòa cự sơn nhanh chóng bị bắn tan, đồng thời một mảnh thảo nguyên cũng bị bốn đạo thần tiễn đánh chotan thành cát bụi, mặt đất vỡ nát, cảnh tượng như trong ngày tận thế. Hủy diệt cảnh vật núi non trong tiểu thế giới của lão như thế, nhưng không có gây ra bao nhiêu thương tổn, chỉ đủ làm cho lão thân hình rung lênmấy lần. Chỉ là điều khiến cho y không thể chấp nhần chính là việc bị mất mặt. Trước mặt nhiều Thần Vương cao thủ như thế lại còn vô số tu giảđang quang chiến, lại bị một gã tiểu bối chủ động công kích, làm cho y không thể nhẫn nại nổi, hoàn toàn bạo nộ. Bất quá, Thần Nam có Thần vương dực trên người, lão ma vương dù liên tục phá nát hư không, muốn bắt đối phương, nhưng đều thất bại. Cuốicùng lão cấm cố phiến không gian đó, nhưng cũng không có hiệu quả. Huyền Vũ giáp không hổ là khôi bảo chiến giáp, không ngờ có thể đột pháđược không gian cấm cố, không gian cấm cố cũng không thể khống chế được thân hình của Thần Nam.. “Giết!”“Giết!”“Giết!” Giờ phút này, Thần Nam chiến ý ngút trời, tất cả các Thần Vương đến đây, bất kể tu cao thâm cỡ nào, nhưng đều là vì ngăn cản Vũ Hinh sống lại,giờ khắc này hắn căn bản không thể lưu tình. Hậu Nghệ thần cung trong tay đã nhắm thẳng vào môn nhân đệ tử của Hỗn Thiên lão ma vương, bađạo cầu vồng xuyên qua hư không, không ai có thể ngăn cản. “A ……”Những tiếng kêu thảm thiết vang lên, các tinh anh đệ tử của Hỗn Thiên đạo bị một tia thần tiễn liên tục xuyên qua mười mấy người, huyết quangngập trời, mười mấy người trong phút chốc đều tan xác, máu tươi tung tóe, mùi tanh nồng nặc.

“A ……”“A ……”Thần tiễn như cầu vồng, đạo thứ hai, đạo thứ ba lần lượt bắn tới, quang mang rực rỡ hóa thành ánh sáng tử thần, liên tục bắn tan hơn vài chục người, thịt nát xương tan, máu tươi vung vãi, tàn thi rơi xuống đất ……Tạm thời không làm gì được lão ma vương, nhưng Thần Nam có thể giết chết môn nhân đệ tử rất hiệu quả, khiến lão ma vương gầm lên lao về phía hắn, dù trong không gian cấm cố, thân hình Thần Nam vẫn nhanh như chớp, không ngừng bắn giết cao thủ của Hỗn thiên đạo.Bọn Tuyệt Tình lão ma vương, Hiên Viên Thần Vương, Cửu U ma vương, mặc dù đến đây cũng đều là vì ngăn cản Vô Tình tiên tử sống lại, nhưng giờ phút này nhưng không ai ra mặt, ngoài mặt thì bọn chúng chung một chiến tuyến, nhưng cũng không phải một lòng một dạ, nhìn Hỗn Thiên lãoma vương bị mất mặt bọn họ cũng mừng rỡ vô cùng. Trên không trung dậy lên từng trận huyết vụ, Thần Nam đại khai sát giới, giờ phút này hắn sát ý vô hạn, nghĩ đến những bi thảm của Vũ Hinh, nghĩđến chính mình vạn năm mê man bị người ta nắm trong tay, tất cả những cay đắng trong lòng toàn bộ bạo phát, đối mặt với Đạm Đài Tuyền, đốimặt với bao nhiêu cao thủ thiên giới, hắn tận tình phát huy sát ý trong lòng, máu đã lạnh, hận đang sôi. Phàm là kẻ có ý định ngăn cản Vũ Hinh sống lại, đều là địch nhân của hắn.Từng tiễn đoạt mệnh, từng chiêu sát địch! Máu tươi tung tóe…thân thể nát vụn… hồn phách kêu gào ……Đến khi hắn kiệt lực hắn mới đột nhiên tỉnh lại, sao lại như thế? Hắn không ngờ mình lại tàn bạo như vậy, không ngờ đệ tử của lão ma vương bị hắn bắn giết gần một trăm người.Hỗn Thiên lão Ma vương giờ phút này đã thu hết tinh anh đệ tử vào tiểu thế giới của y, đang điên cuồng lao về phía hắn. Huyền Vũ giáp trên người Thần Nam bộc phát ra một quầng sáng xanh thẫm, Hậu Nghệ thần cung thần quang rực rỡ, sát ý của hắn lại bùng lênmãnh liệt. Bất quá, lần này đây hắn vẫn khống chế được, hắn triển khai Thần Vương dực bay trở về tinh không nguyệt điện, quay lại phía bọnngười Đại Bằng Thần Vương nói: “Xin mời các vị bắt đầu phục sinh Vũ Hinh!” Dứt lời, hắn cầm cung thần trong tay, đứng ở lối vào tinh không nguyệt điện, lạnh lùng quét mắt nhìn bát phương, khí thôn sơn hà, nhất phu đươngquan, vạn phu mạc quá. Đạm Đài Tuyền có chút kinh dị nhìn hắn, đôi mắt lóe sáng, cũng không biết đang nghĩ đến điều gì…… Chương 204: Phục sinh – Thần vương đại chiến Hôm nay tại Đạm Đài thánh xảy ra quá nhiều chuyện làm cho người ta kinh ngạc, Vô Tình tiên tử sắp sống lại, thất đại thần vương cao thủ tới ngăn cản, Huyền Vũ giáp xuất thế, Hậu Nghệ cung hiển hiện thần uy, một thanh niên bình thường đại khai sát giới khiến cho lão ma vương tức giậngầm thét rung trời…. Lúc này, quanh Đạm Đài tiên sơn tụ tập vô số tu giả thiên giới, xem đến mức trợn mắt há mồm, nhiều người trong lòng không thể giữ nổi bình tĩnh,thiên giới vốn bình lặng, nay đã bắt đầu sóng gió nổi lên. Thần Nam đứng ở lối vào tinh không, Huyền Vũ giáp bao trùm toàn thân, toả ra ánh kim loại màu xanh thẫm. Hậu Nghệ cung trong tay kéo căng hếtcỡ, lạnh lùng nhìn về phía địch nhân đang bao vây xung quanh. Hiện giờ là thời khắc quan trọng hồi sinh cho Vũ Hinh, hắn đã chuẩn bị sẵn sàng xả thân, nếu bảy thần vương cùng với tinh anh đệ tử muốn xôngvào phá hoại, sẽ phải bước qua xác hắn. Thần Nam có thể khiến hai kiện khôi bảo phối hợp hoàn mỹ, không chỉ khiến thất đại thần vương bên đối phương kinh ngạc, mà mấy thần vươngđứng phía sau lưng hắn cũng phải giật mình. Bất quá giờ phút này không có thời gian để suy nghĩ, trong tinh không nguyệt điện, Đại Bằng thần vương và hai sinh mệnh nữ thần đã bay về phíaviên nguyệt trên cao. Đợi cho thân ảnh bọn họ hoàn toàn khuất bên trong cung điện ẩn hiện trong ánh trăng đó, Đạm Đài Tuyền thần thái trang nghiêm, phát ra hàoquang thánh khiết đầy trời, nhìn vô cùng thần thánh, tiếp đó nàng phát ra từng đạo thần mang, tiến vào những vì sao trên khoảng tinh không đó, cổtrận do thất thải thần thạch bố trí rút cục cũng dần dần chuyển động. Trong chớp mắt ánh sao rực rỡ, bầu trời đầy sao lấp lánh ánh sáng, chiếu sáng cả bầu trời đêm, hàng trăm viên thất thải thần thạch rút cục lần lượtphát ra các đạo hồng mang rực rỡ, hướng về phía nguyện điện ở trung tâm. Một cỗ cổ khí tức cổ lão tang thương lan tỏa, cổ trận giống nhưng một bánh xe cổ bắt đầu chuyển động..Nhìn bầu trời đầy sao đó, chiếu sáng cả trời đất, từng đạo từng đạo thần quang dệt thành một lưới ánh sáng, bao phủ lên bầu trời đêm đó. Nguyệt điện nằm ở trung tâm của trận, tất cả quang mang đều hướng về phía này, khiến cho vầng trăng ngày càng rực rỡ thần dị. Tòa điện bên trên càngcàng càng rõ dần. Ầm ầm ầmMấy trăm viên thất thải thạch không ngừng chấn động rồi bắt đầu dịch chuyển theo một quỹ đạo kì diệu, tinh quang chói mắt, một tầng ánh sángthần thánh tràn ngập khắp không gian đó. Ở bên ngoài tinh không nguyệt điện, thất đại thần vương đều đã cảm ứng được nguyên khí dao động rất lớn, bọn họ cảm thấy dường như có mộtviễn cổ chiến thú xuất hiện trước mặt bọn họ, tất cả đều cảm thấy kinh dị vô cùng. Cửu U ma vương lẩm bẩm: “Đã sớm nghe tinh không cổ trận này thần bí vô cùng, hôm nay chứng kiến thật không chỉ là lời đồn! không đơn giản,không đơn giản!” Hiên Viên thần vương cười lạnh nói: “Ừm hừm hừm mặc kệ cổ trận có uy lực mạnh mẽ cỡ nào, nó cũng chỉ là vật chết mà thôi. Muốn làm Vô tìnhtiên tử sống lại cần tối thiểu ba vị thần vương thủ hộ bên cạnh. Khởi động cổ trận đồng nghĩa với việc bọn chúng giảm bớt ba đại cao thủ. xem bọnchúng bằng vào dùng một cái trận pháp mà cản được công kích của bảy thần vương.” Bên trong tinh không cổ trận, chính giữa vầng trăng, Vũ Hinh đang lơ lững giữa không trung, ba vị thần vương đứng bên thủ hộ. Năm hạt xá lợi tửkhông ngừng bay vòng quanh Vũ Hinh, Nữ thần Tạp Mâu thần sắc phức tạp vô cùng nhìn thân thể của Vũ Hinh, hiển nhiên nàng thật sự có quang hệ với Vũ Hinh.Đúng vào lúc này, mấy trăm đạo quang mang từ các “ngôi sao” từ bốn phương tám hướng bay đến, toàn bộ nhập vào người Vũ Hinh, năm hạt xá lợi không ngừng rung động rồi bắt đầu có dấu hiệu tan chảy.Sinh mệnh nữ thần Tạp Mâu và Trân Ny không chút do dự, nhẹ nhàng vung tay, bốn viên thần thạch phát ra sinh mệnh dao động cường liệt, hướng về Vũ Hinh.Năm hạt xá lợi cùng với bốn viên sinh mệnh thần thạch, chuyển động rất nhanh quanh Vũ Hinh, phát ra từng trận sinh mệnh năng lượng cường đại, năng lượng sinh mệnh vô tận lan tỏa, nhập vào người Vũ Hinh.Thi thể Vũ Hinh không ngừng rung động, tựa hồ bất cứ lúc nào cũng có thể mở mắt ra, nhưng quang mang từ mấy trăm khối thất thải thần thạch không chỉ có thể luyện hoá năm hạt xá lợi và bốn viên sinh mệnh thần thạch, mà còn có thể cấm cố Vũ Hinh giữa không trung.Sinh mệnh đang trỗi dậy! Đôi mi Vũ Hinh đã run lên, thời khắc quan trọng nhất của quá trình phục hoạt đang ở trước mắt, thành hay bại chỉ trong một cử động. Tinh không cổ trận hoàn toàn vận chuyển, phát ra dao động mãnh liệt khiến cho mọi người ở mấy trăm dặm xung quanh đều cảmứng được. Tất cả các ngôi sao đang xoay tít, tinh quang rực rỡ soi sáng trời đêm.

Lúc này tại Đạm Đài thánh địa có vô số tu giả đang quan chiến. Tất cả đều biết nghi thức phục hoạt Vô tình tiên tử đã chính thức bắt đầu. Thất đạithần vương sẽ ra tay vào thời điểm quan trọng ngày. Hiên Viên thần vương gầm lên một tiếng, phát động tấn công.Đạm Đài phái đệ tử đang bày 18 tòa tiên trận, vừa định phát động tấn công thì ĐạmĐài Tuyền quát lớn: “Mặc cho hắn qua. Các ngươi có thể cản được một người nhưng không thể cản được cả bảy thần vương. Cho bọn chúngqua. Ngăn cản đệ tử của bọn chúng ở bên ngòai là được rồi Hiên Viên thần vương không gặp phải cản trở gì, nhanh chóng vượt qua 18 tòa tiên trận lao thẳng vào lối vào tinh không nguyệt điện. Một khoảngtiểu thiên địa xuất hiện phía trước hắn, bên trong bạo xuất năng lượng cuồng mãnh, tấn công về phía trước Thần Nam lập tức giương Hậu Nghệ cung, mũi tiễn nhắm vào Thần vương, buông cung bắn tên. Thần quang bỏng rát xé nát hư không, bắn vàotrong nội thiên địa Hiên Viên thần vương. Bên trong vang lên từng trận ầm ì, không biết là đã nghiền nát bao nhiêu ngọn núi. Hiên Viên thần vương toàn thân rung lên, bất quá không gặp phải trở ngại gì, tăng tốc tiến lênThần Nam giương Hậu Nghệ cung liên tục bắn ra, từng đạo thần quang bạo phát, năng lương khổng lồ không ngừng dao động trong Đạm Đài thánh địa. Toàn bộ tiên sơn ở xung quanh không ngừng rung chuyển kịch liệt.Cùng với từng đạo từng đạo thần quang bắn vào nội thiên địa của Hiên Viên thần vương, thần vương to lớn râu tóc vàng khè đó bắt đầu đại nộ, tốc độ của y bị giảm đi, mỗi tiễn đều làm cho người y rung lên một lần, tuy không tạo thành vết thương đáng kể, nhưng rất khó chịu, đối với thầnvương mà nói thì đó là một loại sỉ nhục. Thần Nam cũng hết sức lo lắng, Hiên Viên thần vương không hề tự phụ như Hỗn Thiên lão ma vương. Lão ma vương dùng tay không ngạnh tiếpthần tiễn, còn đối phương sử dụng tiểu thiên địa để tiến hành công thủ, hắn căn bản không làm khó được đối phương. Hắn nghiến răng nghiến lợi, đến lúc này, chỉ có thể liều mạng. Huyền Vũ giáp trên tay co lại, lộ ra các ngón tay, một đạo huyết quang xuất hiện,huyết tiễn rực rỡ được đặt lên dây cung. Cùng lúc, trời đất dậy lên một trận âm phong, một quầng mây đen đột nhiên xuất hiện trên bầu trời tụ về phía Thần Nam, huyết tiễn quang mang vạntrượng, vô cùng chói mắt, bên trong thần thánh khí tức là từng đạo khí tức âm u, lạnh lẽo. Ầm ầm ầmtừng đạo thiên lôi giáng xuống, phong vân biến sắc, thiên địa ảm đạm. Thiên sứ không đầu, ác ma cụt tay, tiên tử gan ruột lòng thòng, đấu thần cụt nửa người…vô số tàn thi của thần linh tụ tập xung quanh Thần Nam.Cảnh tượng kinh hoàng khiến mọi người nhìn thấy đều há hốc mồm ra, thật là không thể tin nổi Bất quá, cuối cùng mọi người cũng phát giác tất cả đều là ảo tượng, nhưng cho dù là như thế, tất cả mọi người đều lộ vẻ hoài nghi.Huyết tiễn phát ra những tiếng kêu đinh tai, xuyên phá hư không bay vào bên trong nội thiên địa của Hiên Viên thần vương. Tiểu thế giới nhất thời huyết quang đầy trời, vô số thi thể thần linh tàn phế điên cuồng gào thét, cảnh tượng giống như trong địa ngục, khiến cho tiểu thế giới đó núi nonsụp đổ, thảo nguyên nát vụn Hiên Viên thần vương rốt cục không thể tiến thêm một bước nào, thân hình không ngừng run lên, cuối cùng bị một cỗ lực lượng cường đại hất văngđi. Tận đến khi những tàn ảnh thần linh trong tiểu thế giới biến mất, sắc mặt trắng bệch của Hiên viên thần vương mới có chút huyết sắc. Thần Nam sắc mặt cũng trắng bệch, huyết tiễn uy lực vô cùng cường đại,nhưng trong lúc sát địch cũng làm tổn thương bản thân, bở vì nó cần rấtnhiều huyết dịch tinh hoa, hút mất một phần ba lượng máu trong người hắn. “AAA”Từng trận ma âm vang lên, Tuyệt Tình ma vương cũng phát động công kích, cùng lúc Phá Diệt ma vương và Hỗn Thiên ma vương cũng triển khai thân hình đánh tớiThần Nam thần sắc không đổi, vô cùng lạnh lùng, từ từ giương cung thần lên. Bất quá lúc này Đạm Đài Tuyền tiến lên, ngọc thủ nhẹ nhàng chặn lên thân cung, “ngươi lùi lại, nghỉ ngơi chút đi”.Thần Nam nhìn tuyệt đại giai nhân trước mắt, rút cục gật đầu lui về phía sau. Cùng lúc Quang Minh thần và Lý Đạo Chân cũng ra bên ngòai lối vào tinh không, đối diện với 3 đại ma vương. Đối mặt với đòn tấn công của bađại ma vương, ba vị thiên giới cường giả đều mau chóng triển khai tiểu thế giới của mình, ba phiến tiểu thiên địa chia làm ba tầng ngăn chặn bênngòai tinh không, ta tầng không gian chồng lên nhau, khiến cho mọi người có một cảm giác kì diệu, thế giới dường như đang gẫy khúc. Tam đại ma vương cuồng mãnh công kích, năng lượng khổng lồ vô tận lan tỏa ra tám phương. Trên cao từng khoảng hư không không ngừng vỡtan. Tam đại ma vương đại chiến tam đại thần vương, đại chiến dữ dội, cuối cùng không chỉ giao chiến bằng tiểu thế giới, cuối cùng bổn thân cũnglao vào triển khai cận chiến. Tuyệt Tình ma vương đấu với Đạm Đài Tuyền, Hỗn Thiên ma vương đấu với Quang Minh thần, Phá Diệt ma vương đấu với Lý Đạo Chân. Trêncao, khắp nơi đều là tàn ảnh, tốc độ của sáu vị thần vương nhanh như chớp, tê liệt từng phiến hư không, ảo hóa thành thiên vạn đạo kiếm mang,chưởng ảnh. Quan chiến giả xem đến hoa mắt chóng mặt, đồng thời kinh hãi đến cực điểm. Cuộc giao tranh này đối với bọn họ mà nói thì đúng là không thểtưởng tượng nổi. Nếu như chẳng may bị cuốn vào, thì chỉ cần đến gần là đã tan thành tro bụi. “Thần ma cụ diệt” một vầng tử quang từ Tuyệt tình ma vương bộc phát điên cuống thôn phệ Đạm Đài Tuyền.Bất quá, Đạm Đài tiên tử cũng đâu phải dễ chơi? Bạch y phiêu động, hào quang tỏa khắp, một vầng thần quang lan tỏa, trong phút chốc đã ngăn chặn được vầng tử quang kia, đồng thời tấn công thẳng vào trong màn tử quang kiaỞ bên cạnh, Quang Minh thần hét to: “Mạt nhật thẩm phán” (Ngày phán xét cuối cùng). Thần cấp cấm chú! tạo ra dao động đáng sợ không thể tưởng tượng. Thần quang rực rỡ tràn ngập trời đất, sau đó lan tỏa về phía Hỗn Thiên lãoma vương. Tu vi của Quang Minh thần quả thật cao thâm khó lường, bằng không loại đại hình thần cấp cấm chú thế này có thể huỷ diệt vô số tu giả quan chiến,bất quá cho dù y cực lực khống chế loại thần chú ma pháp này, nhưng cuối cùng cũng vẫn làm cho ba toà tiên sơn vùng phụ cận sụp đổ. Quang Minh thần có thể nói là chủ thần cường đại nhất của tây phương, thần cấp cấm chú đã đánh cho Hỗn thiên ma vương quần áo rách nát, tóctai bù xù, toàn thân máu me đầm đìa. Điều này khiến cho Hỗn thiên ma vương điên cuồng tức giận, gầm lên lao về phía Quang Minh thần. “Hỗn độn thiên địa, giết cho ta”.Hư không phá toái, một khoảng hỗn độn thiên địa xuất hiện trùm lên Quang Minh thần, bên trong sáng tối đan xen , Hỗn Thiên lão ma vương cũng lao vào, lão đã quyết sẽ cùng Quang Minh thần phân thắng phụ, tiến hành một trận tử chiến.Trong ba cặp thần vương đại chiến, không nghi ngờ gì Lí Đạo Chân là người chịu áp lực lớn nhất, không phải do đối thủ của y quá mạnh mà bởi vìy chỉ là một thần vương hậu bối, thực lực dù sao cũng chưa thể bằng được Phá Diệt ma vương công lực thâm hậu. Giờ phút này hắn bị dồn ép vào thế bị động, cửu tử nhất sinh.Bất quá, y dù sao cũng là thần vương một phương, không có khả năng dễ dàng bị đánh bại như vậy, càng không thể dễ dàng chết, muốn giết một thần vương là điều vô cùng khó khăn.Lúc này, các thần vương còn lại đang quan chiến cuối cùng cũng quyết định động thủ. Hiên Viên thần vương vốn bị thương, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Thần Nam đang trấn thủ ở cửa tinh không, lao tới trước tiên.Cùng lúc đó, Cửu U ma vương, Vô Ưu tiên tôn, Phật Tổ, toàn bộ đều động thủ, hoặc là lao về phía bọn Đạm Đài tiên tử, hoặc nhằm hướng lối vào tinh không. Bốn nguồn lực lượng điên cuồng lan tỏa, khiến khoảng trời đất phảng phất như muốn vỡ nát ra.

Bảy đại thần vương đến ngăn cẳn rốt cục toàn bộ đều đã ra tay !Lúc này Hậu Nghệ cung trong tay Thần Nam không ngừng biến ảo, lúc thì hóa thành thần cung, lúc thì hoá thành thần thụ, quang mang rực rỡ, vô cùng chói mắt.Thần Nam trong lòng chấn động,hắn cảm thấy có một cảm giác huyết nhục tương liên với Hậu Nghệ cung. Cho đến bây giờ, hắn phát hiện ra chỗ thần kì của Hậu Nghệ cung dường như không chỉ là tấn công từ xa, khi nó hóa thành linh căn thần thụ, hắn phát hiện là linh căn này còn là một khôibảo có thể dùng để cận chiến. Đại địch đang tới! Đã tới thời điểm quan trọng phục sinh cho Vũ Hinh, Thần Nam ánh mắt lạnh như băng, Hậu Nghệ cung trong tay đã biến thànhlinh căn thần thụ cao khoảng hơn thước. Hắn phun lên thần thụ một ngụm máu tươi, sau đó một màn huyết mang ngập trời lan tỏa khắp tinh không. Quanh Thần Nam lúc này là vô số hài cốt tàn phế của thần linh. Các tu giả đang quan chiến từ xa kinh hãi vô cùng,Lúc này, Thần Nam cũng phát giác ra dị trạng, hắn nhớ lại một dòng chữ hắn đã nhìn thấy trên Bái tướng đài: “Triệu vạn sinh linh làm quân, trăm vạn thần ma làm tướng”.Ngoái nhìn vô khối thần hồn ma phách phía sau, trong lòng Thần Nam một cỗ hào tình vô hạn trỗi dậy, chiến ý trùm trời. Thần vương đại chiến khốc liệt nhất của thiên giới ngàn năm này bắt đầu như thế.. Chương 205: Nhập thế Thần Nam toàn thân huyết quang ngập trời, phát ra sát khí vô tận. Thiên sứ không đầu, ác ma cụt tay.....từng mảng thi hài thần ma bao bọc xung quanh hắn, phát ra tiếng rống rung động trời đất, chấn tan mây trắng trên trời. Như thực như ảo, tới thời khắc này, đã khiến con người ta khó phân biệt rõ ràng thi hài đó là thật hay giả.Cùng với vô thượng thanh uy, và ma khí khủng bố, Thần Nam tay cầm Thần thụ, dưới sự bao phủ của huyết quang cùng thần linh thi hài, nghênh đón kẻ tấn công đầu tiên là Hiên Viên thần vương.Lục sắc thần quang bạo phát. Thần thụ phát ra thần mang trăm trượng, lục sắc quang mang thật chất hóa, như kinh thiên kiếm khí, hung hãn tấn công thân thể Hiên Viên thần vương. Một tiếng “Oanh” vang lên, hất y bắn ra trăm trượng. Không phải Hiên Viên thần vương không thể tránh, chẳng qua hắn cố ý ương ngạnh chống đỡ, vừa xong hắn bị Thần Nam dùng Thần cung bắn chomột phát tái cả mặt, giờ hắn muốn dùng ưu thế tuyệt đối để dằn mặt đối phương, không ngờ đối phương lại có khôi bảo binh khí, thần dị và đángsợ quá, khiến hắn hoảng sợ, tự dưng mà run người. “Tiểu bối chết đi.”Hiên Viên Thần vương thẹn quá hóa giận, một quyền đánh ra, làm vỡ nát cả một phiến không gian, suýt chút nữa thôn phệ Thần Nam vào trong, nhưng có Thần vương dực trên người, hắn sở hữu tốc độ cực hạn, dễ dàng tránh được vùng nguy hiểm này, thần thụ trong tay nhanh chóng hóathành thần cung, bắn ra một tiễn. Vụt một tiếng, thần tiễn tuy không nhiễm thần huyết, nhưng cũng đủ hất văng lão ma vương ra hơn chục dặm. “Tiểu tử, ngươi chọc giận ta rồi đó”. Hiên Viên Thần vương một bên gầm rú, một mặt lao vọt tới cạnh Thần Nam, đồng thời cơ thể trong chớp mắthóa lớn trăm ngàn lầm, thành một người khồng lồ cao hàng chục trượng, nhưng một tòa núi lừng lững giữa không trung. Một bàn tay to lớn cảm tưởng có thể nắm cả trời đất chụp về phía Thần Nam. Hắn huy động Thần vương dực, dùng tốc độ cực hạn đào thoát.Nhưng hắn phát hiện bốn phương tám hướng đều là bóng trảo, cuối cùng bị Hiên Viên Thần vương chụp lấy. “Kết quả của những kẻ đắc tội với ta chỉ có cái chết. Ta cho ngươi thành thịt vụn”. Cùng với tiếng gầm lớn của Hiên Viên Thần vương, Thần Namcảm thấy toàn thân muốn nát vụn. Huyền Vũ giáp cũng không ngừng biến dạng, toàn thân vang lên tiếng xương răng rắc. Thần Nam điên cuồng giãy dụa, gào thét, toàn thân bạo phát từng trận huyết quang, thần hồn ma phách bao quanh người hắn cũng không ngừnggào thét theo, làm người ta dựng cả tóc gáy. Huyết quang vô tận bốc lên tận trời, sát khí khủng bố lan tỏa, ẩn ước có một bóng ma cao lớn đứng giữa thi hài chúng thần, chỉ huy tất cả thần mahài cốt điên cuồng bạo động.Hiên Viên Thần vương hét lên một tiếng kinh ngạc, y cảm giác cự đại thủ chưởng của mình, dường như đang bị thần ma thi hài thôn phệ, y cảm giác nguyên khí dần dần bị hút đi, thủ chưởng rỉ máu, chớp mắt đã máu me ròng ròng.Lúc này, trừ Cửu U ma vương lao về phía Đạm Đài Tuyền, Phật tổ và Vô Ưu Tiên tôn nhanh chóng lao vào trong tinh không, lúc này lối vào Tinh không đã không còn ai ngăn cản bọn họ nữa.quan chiến giả từ phía ồ lên từng trận kinh ngạc, hiện tại tình thế dường như đảo ngược, Thần vương đến ngăn cản nhân số đang chiếm ưu thế, bọn Thần Nam bất lực, hi vọng phục sinh cho Vô Tình tiên tử bị phủ một bóng đen.Thần Nam nhìn hai Thần vương lao vào Tinh không, hai mi mắt như muốn rách ra, trong lòng hắn cuồng nộ tột cùng. “Hiên Viên Thần vương, ngươi buông ra cho ta”.Thần Nam huyết quang đại thịnh, xuyên tận mây xanh, thần ma thi hài xung quanh hắn càng thêm bạo loạn “Buông ra”.Cùng với tiếng gầm lớn của Thần Nam, thần linh hài cốt cũng gầm thét theo, thi hài thần ma càng ngày càng rõ ràng, xuất hiện thành từng phiến giữa hư không“Grào…” Thần ma gầm thét, sát khí ngập trờiHuyền Vũ giáp trên người Thần Nam bạo phát từng trận thanh sắc thần quang, đồng thời thần thụ trong tay bạo phát từng trận lục quang, thủ chưởng đầy máu của Hiên Viên Thần vương, lúc này lại bị thần mang của hai kiện côi bảo làm bị thương.Hiên Viên Thần vương kinh ngạc, y đã phát giác không chỉ có hai kiện côi bảo ngăn cản sức tấn công của y, bảo hộ tính mạng của Thần Nam, mà ảo tượng thần ma thi hài cũng có liên quan.Đúng vào lúc này, dị biến phát sinh sau lưng Thần Nam xuất hiện một đạo hư ảnh, tuy rất mơ hồ, nhưng nhìn kỹ thì chính là hình ảnh của Hậu Nghệ cung, là một hình ảnh của bảy kiệnthần binh mà bình thường khi hắn vận công vẫn xuất hiện. thần thụ trong tay Thần Nam, đột nhiên hóa thành một đạo lục quang, biến mất khỏi tay hắn, sau đó cùng hợp nhất với hình ảnh mơ hồ sau lưng hắnSau khi linh căn thật thể và linh căn tàn hồn hợp nhất, phát ra một tiếng động chấn động màng nhĩ, những ngọn núi xung quanh đều chấn động kịch liệt. Nhưng quan chiến giả tu vi thấp một chút đều bị chấn động suýt rơi xuống đất.“Đây là…” Hiên Viên Thần vương vô cùng kinh ngạcThần Nam toàn thân huyết quang đại thịnh, linh căn phía sau không ngừng biến ảo giữa thần cung và thần thụ, cuối cùng hóa thành một đạo lục quang tiến vào trong cơ thể Thần Nam.

“Đáng chết, không phải ta đang được chứng kiến cảnh khí hồn hợp nhất của Thần gia chứ?”. Hiên Viên Thần vương vừa kinh ngạc vừa tức giậnnói: “Tiểu tử ngươi không phải là người của Thần gia đó chứ?”. “Ngươi nói đúng rồi đó” Thần Nam lạnh lùng đáp. Lúc này, hắn cảm thấy sức mạnh trong cơ thể điên cuồng lan tỏa, giống như biển động sóng cồn,hắn cảm giác rõ rằng sức mạnh của linh căn đang hòa vào trong huyết mạch của hắn, nguồn sức mạnh vô tận này khiến hắn không nhịn đượcngẩng mặt lên trời hú dài. Tất cả thi hài thần ma cũng cuồng loạn theo“Buông.” Thần Nam thoát khỏi sự áp chế của Hiên Viên Thần vương, đánh cho thủ chưởng của Hiên Viên Thần vương tóe máu, sau đó hóa thành một đạođiện quang, một cước lạnh lùng đạp thẳng vào trán y. Hiên Viên Thần vương vừa bị câu trả lời của Thần Nam làm cho ngẩn người, còn chưa kịp tỉnh thì đã phát hiện Thần Nam không ngờ đang đánhvào mắt phải của y, y vội vàng lách đầu tránh, dưới tình huống này, y bị Thần Nam đạp trúng vào trán. Y gầm lên một tiếng, lắc la lắc lư, ngửa đầulên trời, trán chút nữa thì vỡ tưng, đau đớn khôn xiết. Thần Nam cảm giác được sức mạnh trong cơ thể dùng mãi không hết, hắn triển khai Thần vương dực, hung hãn đạp vào ngực Hiên Viên Thầnvương. “Bụp”Hiên Viên Thần vương đang ngẩng đầu lên trời chịu đau sau cú đạp trước của Thần Nam, lại bị Thần Nam đạp thêm một cước, thân hình khổng lồ lập tức bị đạp bay xuống đất, đâm vào một ngọn núiQuan chiến giả đứng từ xa há hốc cả mồm, một Thần vương không ngờ lại bị một tiểu tử hậu bối hung hăng đạp từ trên không xuống đất, thật là không thể tin nổi.Mọi người sôi nổi bàn tán. Thần Nam không thèm nhìn lại, nhanh chóng lao vào bên trong Tinh không, trong lòng vô cùng lo lắng, hận không thể không lập tức chặn trước mặtPhật tổ và Vô Ưu Tiên tôn. Chỉ là, hắn không thể đi dễ dàng như thế, Hiên Viên Thần vương lao lên không, hóa trở lại bình thường, dùng pháp lựccường hành phá toái không gian, trực tiếp xuất hiện trước mặt hắn, sắc mặc vô cùng hung tợn. “Ta không quan tâm ngươi có phải là người của Thần gia hay không. Hôm nay ta phải giết ngươi.”Thần Nam đang cuống đến mức phát điên, liều mạng lao qua, muốn cường hành đột phá/ “Bụp”.Hai người lao thẳng vào nhau, Thần Nam bị một cỗ đại lực hất văng ra, Hiên Viên Thần vương cũng bị văng ra hơn trăm trượng. “Không cần lo lắng, Trong Tinh không có cổ trận hộ thủ, trong thời gian ngắn hai tên đó không đột phá được”. Âm thanh trong trẻo của Đạm ĐàiTuyền vang lên, giải bớt mối lo lắng trong lòng Thần Nam. Lúc này, Hiên Viên Thần vương lại đánh đến.Thần Nam không còn vội vàng, cũng không còn hoảng loạn như lúc nãy. Tuy nhiên, hiện giờ hắn không phải là Thần vương, nhưng sau khi Hậu Nghệ cung nhập thể, khiến thân thể hắn cường hãn đến cực điểm, lại cóHuyền Vũ giáp hộ thể, hắn có đủ thực lực đại chiến cùng Thần vương. Khi Hiên Viên Thần vương lao đến gần Thần Nam, hắn không tránh né, mà liều mạng dùng Huyền Vũ giáp tiếp một chưởng, đồng thời một quyềnhung hãn đấm thẳng vào bụng Hiên Viên Thần vương, hai người đồng thời hộc máu tươi, Tiếp theo, Thần Nam lại chịu thêm ba đòn, nhưng hắn cũng kịp đấm thẳng vào mặt Hiên Viên Thần vương hai quyền.Quan chiến giả trợn tròn mắt, đó là thần vương đại chiến ư? Đó đơn giản chỉ mà đấm đá dã man. Một chút kĩ xảo cũng không có. Thần Nam có Huyền Vũ giáp hộ thể, không sợ kiểu ăn miếng trả miếng thế này, còn Hiên Viên Thần vương thì mất hết mặt mũi, chỉ muốn bóp chếtThần Nam ngay lập tức, do đó tiếp tục cuộc chiến bằng nhục thể BụpBụp Ăn miếng trả miếng, Thần Nam và Hiên Viên Thần vương mũi mồm đều tóe máu, người đầy vết thương.Cuối cùng, hai người ôm lấy nhau đấm đá, rơi xuống đất tạo thành một cái hố sâu hoắm. Sau đó hai người đánh đấm lao lên, liên tục đánh sập ba ngọn núiHai người một bên điên cuồng ăn miếng trả miếng, một bên chửi mắng ầm ĩ “Tiểu tử, ngươi dám đấm vào mặt ta…”“Bụp” “Đấm vỡ cái bản mặt Thần vương của ngươi”.Không quản bị đòn, Thần Nam mỗi quyền đều hung hãn đánh vào mặt Hiên Viên Thần vương, đồng thời không ngừng chửi bới: “Đánh cho ngươi thành mặt lợn luôn”.Chỉ có thể dùng thuật ngữ: “Kinh ngạc lặng người” để chỉ thái độ của các quan chiến giả. Hai người đánh nhau thật là khó nhìn, thật là khó có thể hâm mộ được.Nhưng, rất nhiều người cảm giác thật sảng khoái, dường như bản thân mình đang hóa thân thành Thần Nam, trước mặt bao nhiêu tu giả của thiên giới, đánh cho một Thần vương sưng vù như mặt lợn.Đạm Đài Tuyền toàn thân hào quang vạn trượng, phát ta từng trận khí tức thần thánh. Nàng đại chiến Tuyệt Tình ma vương, chiếm ưu thế áp đảo, lão Ma vương điên cuồng gầm thét, tử quang bao phủ trong không trung của lão bị hào quang thánh khiết đánh tan hết.Bất quá Cửu U Ma vương đã lao đến, lão cũng có thù toán rất sâu với Đạm Đài Tiên tử, cùng Tuyệt Tình ma vương hợp chiến Đạm Đài Tuyền. “Cửu U Lâm Thế”.[/b][/size]Một tiếng hét lớn, một thế giới xương trắng bao phủ không trung, trên không khắp nơi đều là hài cốt trắng xóa, vô số bộ xương khô nhe nanh múa vuốt lao về phía Đạm Đài Tiên tử.Cửu U ma vương gầm lên một tiếng, hiển xuất bổn thệ, đưa bản thân vào trạng thái chiến đấu tốt nhát, một tử kim khô lâu cao ba trượng xuất hiện, hai ngọn quỷ hỏa lập lòe trong hốc mắt, không ngừng công kích Đạm Đài Tuyền.Quan chiến giả kinh ngạc, Cửu U ma vương rất ít khi hiển lộ bản thể của lão, dù sao thì hình dáng của lão cũng chẳng làm cho ai yêu thích. Trước mắt không ngờ y lại biểu hiện tử kim khô lâu thân, rõ ràng là đã động sát tâm, muốn nhân cơ hội này tiêu diệt Đạm Đài Tiên tử.Trên không vô số xương trắng vùng vẫy, từng trận quỷ khiếu dựng tóc gáy, thánh địa vốn tràn ngập tiên khí, đột nhiên biến thành qủy khí lạnh lẽo Nhưng Đạm Đài Tiên tử dường như chẳng hề sợ hãi, ngược lại còn cười nhẹ nói: “Bộ xương nhà ngươi vốn là bại tướng dưới tay ta, giờ muốntranh thủ à? Hừ, cho dù người vào Tuyệt Tình liên thủ thì đã sao, ngươi cho rằng có thể giết được ta sao”.

Đạm Đài Tuyền tòan thân hào quang rực rỡ, khiến vô số xương trắng phút chốc hóa thành cát bụi. Nàng như cá vờn nước, nhanh nhẹn di chuyểngiữa các đòn hợp công của hai đại ma vương, tuy không có thể thắng được đối phương, nhưng cũng khó bị bại vong. Một bên, Quang Minh thần bị vây trong hỗn độn thiên địa của Hỗn Thiên ma vương , bị lão ma vương điên cuồng dồn vào cảnh cửu tử nhất sinh,nhưng dù sao y cũng là chủ thần cường đại nhất của Tây phương, y hét lớn “Quang Minh phán quyết”. Hàng vạn đạo kiếm mang bắn vào hư không, đây không còn đơn giản là thần cấp cấm chú ma pháp nữa, mà giống như tuyệt kỹ đỉnh cao của võđạo. Vô số đạo kiếm mang rực rỡ, cuối cùng phá toái vùng hỗn độn thiên địa, Quang Minh thần gầm lên một tiếng, vọt ra ngòai. Mặc dù tòan thân máu me đầm đìa, nhưng Quang Minh thần tóc vàng tung bay, hai mắt nhãn thần như điện, phát ra một cỗ khí thế cường tuyệt vôbỉ, khiến cho lão ma vương bên cạnh gầm rú liên miên. Tuyệt kỹ của lão không ngờ không làm khó được Quang Minh thần, khiến cho lão mavương thẹn quá hóa giận, lại triển khai tuyệt kỹ “Hỗn thiên trảm!”Hư không phá toái, hai đạo không gian liệt phùng xuất hiện trên cao, giao thành hình chữ X lao về phía Quang Minh thần, một cỗ năng lượng dao động đáng sợ, từ không gian liệt phùng lan tỏa ra,Quang Minh thần tránh đông né tay, y không dám mạo hiểm nữa, vạn nhất bị cuốn vào trong không gian liệt phùng kia, trời mới biết sẽ bị cuốn vào một không gian đáng sợ nào, rồi rất có khả năng tan xương nát thịt.Không nghi ngờ gì, Lý Đạo Chân là người cật lực nhất, hiện giờ y miễn cưỡng có thể đối phó với Phá Diệt ma vương, thất bại chỉ là chuyện sớm muộnMay mà sức phòng ngự của y mạnh, một chiêu “Thủy mạn thiên địa” thủ hộ y chặt chẽ, tinh hoa vô hình của nước, bao phủ xung quanh người y, hình thành một khoảng không gian như trong nước, ngăn cản những đòn công kích hung mãnh của Phá Diệt ma vương.Lý Đạo Chân không cầu tấn công, chỉ cần mong ngăn dược Phá Diệt ma vương là tốt rồi. Bất quá, thất bại chỉ là chuyện sớm muộn, khi Phá Diệt ma vương dùng đến “Liệt Thiên Thập Kích”, Lý Đạo Chân cuối cùng cũng không phòng thủđược nữa, mười tầng ma khí lan tỏa, mỗi tầng lại mạnh hơn tầng trước, đánh cho Lý Đạo Chân liên tục thối lui, tinh hoa của nước nhanh chóng bịkích tán. Đạm Đài Tuyền không hổ danh là nhất đại thiên kiêu tiên tử, trong quá trình đại chiến vẫn lưu ý đến các cuộc đấu bên cạnh, nhìn thấy tình thế bất lợicủa Lý Đạo Chân, nàng hét lớn với mọi người: “Tiến vào tinh không cổ trận”. Dứt lời, nàng phá toái hư không, thoát khỏi Cửu U ma vương và Tuyệt Tình ma vương. Lý Đạo Chân cùng Quang Minh thần cũng cùng phươngpháp đó tiến vào trong Tinh không Bốn lão ma vương điên cuồng gầm rú lao theoChỉ có Thần Nam cùng Hiên Viên Thần vương tiếp tục vừa giao chiến, vừa tiến vào Tinh không. Trong khoảng không gian kì dị này, tinh quang rực rỡ, hàng trăm viên thất thải thần thạch đang xoay tít, phát ra từng đạo quang mang rực rỡ, bắn vềphía vầng trăng trên caoSinh mệnh dao động lan tỏa mạnh mẽ, phát ra từ vầng trăng trên cao đó Những tiếng hô hoán vang lên trong tinh không: “Hồn về…”Thần Nam trong lòng chấn động. Rõ ràng cơ thể của Vũ Hinh đã khôi phục sinh cơ, hiện tại đến thời khắc quan trọng, ba vị Thần vương đang triệu hóan linh thức của nàng. Chương 206 : Phục sinh – Chiến hồn Tinh quang rực rỡ. Hàng trăm viên thất thải thần thạch phát quang mang lấp lánh, đan thành một màn lưới ánh sáng.Đạm Đài Tuyền nhẹ nhàng bay vào trong Tinh không rực rỡ đó, vừa tiến vào cổ trận, nàng liền khống chế đại trận vận chuyển, một vầng tinh mangrực rỡ phát ra, vây lấy Phật tổ và Vô Ưu Tiên tôn đang xông vào. Đồng thời, Lý Đạo Chân và Quang Minh thần cũng bị nàng đưa vào trong trận, hai người theo chỉ điểm của Đạm Đài Tuyền, lần lượt đứng tại hai vịtrí đặc thù giúp nàng thủ trận.Cửu U ma vương, Tuyệt Tình ma vương, Phá Diệt ma vương, hỗn thiên ma vương cũng bị thần quang từ trong trận phát ra ngăn lại. Trước khi chưa hoàn toàn khống chế được Phật tổ và Vô Ưu Tiên tôn, Đạm Đài Tuyền không muốn cho 4 tên ma vương này nhập trận.Bốn lão ma vương có vẻ vội vàng, bọn họ biết việc phục sinh cho Vô Tình tiên tử đã đến lúc quan trọng, trên Nguyệt điện đang triệu hoán linh thức,bọn họ cần nhanh chóng ngăn cản, do đó bốn lão ma vương bắt đầu dốc sức tấn công cổ trận. Hiện giờ, chỉ còn duy nhất Thần Nam và Hiên Viên Thần vương đang đấm đá dã man với nhau.hôm nay Hiên Viên Thần vương triệt để không còn mặt mũi, trước mặt vô số tu luyện giả thiên giới, bị tên tiểu tử trước mặt đánh đến tối tăm mặtmũi. Tuy đối phương cũng phải trả một cái giá đắt, nhưng thân phận của y làm sao so sánh được với một Thần vương. Lúc này, Hiên Viên Thần vương bị đánh đến cuồng nọ, đấy là cuộc chiến mất mặt nhất của y, không ngờ lại cùng với một tên tiểu bối đánh mãikhông xong. Rõ ràng đối phương không phải là Thần vương, nhưng lại có khôi bảo Huyền Vũ giáp hộ thể, hơn nữa lại có thể phát huy hết uy lựccủa Hậu Nghệ cung,không ngờ lại có thể đánh ngang với y. Hơn nữa còn bằng sức trâu ăn miếng trả miếng với y, khiến y mình đầy thương tích. Hiên Viên Thần vương sớm đã thẹn quá hóa giận, y đã không còn quan tâm tới việc ngăn cản Vô Tình tiên tử phục sinh, lúc này y chỉ muốn bắt lấyThần Nam, sau đó lôi hắn ra ngoài trước mặt tu giả thiên giới, xé xác hắn để rửa mối nhục nàyBụp bụp Thần Nam liên tiếp bị trúng hai quyền vào ngực và bụng, Hiên Viên Thần vương không chút nương tay, đánh cho Huyền Vũ giáp cũng tơi tả, nếunhư không có Huyền Vũ giáp hộ thân, chắc rằng Thần Nam nhất định bị đấm xuyên qua.Bất quá Thần Nam cũng càng tàn độc, khi bị dính đòn, ba quyền liên tiếp cũng đồng thời đấm thẳng vào mặt Hiên Viên Thần vương, hoàn toàn liều mạng.“A….tiểu tử đáng chết, không đùa với ngươi nữa. Chết đi! Đánh đấm theo kiểu này, Hiên Viên Thần vương thật không chịu được nữa, cuối cùng ytừ bỏ lối đánh này, điều này khiến y vô cùng phẫn nộ và mất mát, không ngờ y lại là người rút lui trước tiên. Hiên Viên thần giới, mở.Cùng với một tiếng gầm lớn, Hiên Viên Thần vương khai mở tiểu thế giới của y, một đạo không gian liệt phùng cự đại xuất hiện trong hư không,chớp mắt đã cuốn Thần Nam vào trong “Tiểu tử, ngươi có thể chết rồi đó. Đây là thế giới của ta, tất cả pháp tắc do ta chế định”. Hiên Viên Thần vương cũng tiến vào trong không gian đó.Trong này hoàn toàn khác với bên ngòai, núi cao sừng sững, sông dài cuồn cuộn, thảo nguyên rộng lớn, là một vùng đất vô cùng rộng.Thần Nam cười lạnh nói: “Người lợi hại hơn ngươi ta đã thấy quá. Lúc đó ta chỉ có Hậu Nghệ cung trong tay, đã không sợ những pháp tắc trong nội thiên địa của kẻ đó, bây giờ ta lại có thêm Huyền Vũ giáp, ta muốn xem ngươi làm thế nào có thể giết được ta. Không giết được ta, ta sẽ phátnát tiểu thế giới của ngươi”.Dứt lời, Thần Nam gầm lên một tiếng, thần ma thi hài xung quanh người hắn cũng điên cuồng gào thét. Hiên Viên Thần vương dùng thực tế đáp lại Thần Nam.Ầm ầm ầmHoàng loạt tiếng nổ vang lên, hai tòa đại sơn bay lên, tấn công về phía Thần Nam. Thần Nam không sợ, gầm lên một tiếng, một quyền đấm về phía trước, chớp mắt đã đánh xuyên qua một tòa đại sơn. Cát đá tung tóe. Đồng thời,những thần ma nhìn giống như ảo tượng xung quanh cũng phát cuồng lên, không ngờ lại đánh tan ngọn đại sơn còn lại thành cát bụiThần Nam ngây người ra, sau đó đại hỉ, xem ra thần ma ảnh này không phải chỉ là đồ trang trí, dưới những điều kiện nhất định, không ngờ cũng có thể phát ra uy lực“Ngươi muốn không chế ta, ta đánh tan tiểu thế giới của ngươi trước”.lúc này, thần cung vốn đã nhập vào cơ thể Thần Nam, cùng với ý niệm của hắn, đột nhiên xuất hiện trên tay, một đạo thần tiễn nhiễm huyết đặt lên dây cung, hắn chuẩn bị dùng huyết tiễn cường tuyệt đột phá.Ngoài miệng nói không sợ nội thiên địa của Hiên Viên Thần vương, nhưng Thần Nam trong lòng vẫn thắc thỏm, dù sao đây vẫn là nơi đối phươngnắm quyền khống chế. Lần này, thần hồn ma phách càng cuồng loạn, vô số thần ma tàn ảnh bao quang Thần Nam, khi một tiễn kinh thiên đó bắn ra, tất cả những thần maảnh tượng hợp lại với nhau, biến thành một mũi tên cực lớn, bay theo mũi huyết tiễn của hắn, tạo lên dao động cuồng mãnh, chấn tan cả mấy dãynúi bên dưới. Không nghi ngờ gì, một tiễn này uy lực cường tuyệt, không thể tưởng tượng, tập trung sức mạnh của thần ma tàn hồn.Hiên Viên Thần vương sắc mặt đại biến, gầm lên một tiếng: “Lên”.

Phía xa, năm tòa núi bay vụt lên, hợp thành một đường ngăn chặn trước mặt y, nhưng căn bản không ngăn được huyết tiễn và cự tiễn do thần matàn hồn hợp thànhOành Oành…Huyết tiễn cùng cự tiễn xuyên qua, năm ngọn núi sụp đổ. Hiên Viên Thần vương biến sắc, thân thể nhanh như chớp bắn về phía những dãy núi liên miên bất tuyệt bên dưới, thần tiễn bay sát theo phía sau.Nhìn từ xa, những ngọn núi liên tiếp sụp đổ, cát đá tung bay.Một tiễn kinh thiên uy lực khủng khiếp đó, đã hủy đi cả một dãy núi Hàng chục ngọn núi ngăn cản, nhưng không chặn được một tiễn đó, chỉ có làm thần quang của nó ảm đạm đi một chút.“Đáng chết” Hiên Viên Thần vương sắc mặt vô cùng khó coi, y nhanh chóng khai mở tiểu thế giới, muốn đẩy thần tiễn ra ngoàiBất quá, khi tiểu thế giới của y vừa mở ra, Hiên Viên Thần vương còn chưa kịp lao ra, một đạo tiên ảnh đã bay vụt vào. Đạm Đài Tiên tử hóa thành một đạo cầu vồng, bay đến bên cạnh Thần Nam, kéo hắn bay vụt ra ngoài.Hiên Viên Thần vương tức giận, nhưng không làm được gì.Huyết tiễn cùng cự tiễn bay theo Hiên Viên Thần vương ra ngòai, rồi lại bay theo y vào lại trong tiểu thế giới. Cuối cùng, khi Hiên Viên Thần vương từ trong tiểu thế giới bay ra, sắc mặt của y trắng bệch, hiển nhiên, mặc dù cuối cùng phá được một tiễn đó,nhưng y cũng phải trả giá rất đắt.Lúc này, Tinh không cổ trận rung chuyển kịch liệt, bốn đại ma vương đã đột phá vào bên trong trận, cùng Phật tổ và Vô Ưu Tiên tôn hợp sức tiến lại gần Nguyệt điện.Tòa đại trận lưu lại từ thời thượng cổ, mặc dù uy lực cực đại, nhưng dưới sự hợp lực của 6 vị Thần vương, cuối cùng cũng không ngăn cản đượcbước tiến của bọn họ Thần Nam được Đạm Đài Tuyền đưa vào Tinh không cổ trận, cùng Quang Minh thần và Lý Đạo Chân phối hợp trụ trậnmcùng lúc, Hiên Viên Thần vương sắc mặt trắn bệch cũng tiến vào, kiệt lực tiến đến chỗ 6 vị Thần vương kia. Lúc này bảy vị Thần vương hợp lực,giống như một mũi đao, thọc sâu vào gần Nguyệt điện Thần Nam lo lắng, nhưng không có cách nào khác.Dưới sự chỉ dẫn của Đạm Đài Tuyền, Thần Nam và Quang Minh thần, Lý Đạo Chân chỉ có thể cố gắng ngăn trở. Bất quá 7 vị Thần vương quyếttâm, 7 người hợp lực, sức 4 người khó có thể ngăn cản Lúc, nghi thức phục sinh trên Tinh không đã tiến vào giai đoạn cuối, từng tiếng triệu hoán vọng xuống bên dưới“Thần hồn ma phách cổ lão chu du trong trời đất, xin hãy nghe ta triệu hoán, đem linh hồn u mê trở về đây…”Hai vị Sinh mệnh nữ thần thành tâm cầu nguyện Một trận gió cuồng mãnh bay vào trong Tinh không, làm lắc lư cả trăm viên thất thải thần thạch.Tiếng gió gào thét, âm âm u u, vô số bóng đen khổng lồ giương nanh múa vuốt, phát ra từng tiếng gào inh tai. Đó là ma hồn thần phách cổ lãotrong trời đất đang gào thét. Tinh không rực rỡ chợt biến thành âm u không chút ánh sáng, chỉ còn tiếng gào rống của thần ma tàn hồnÂm khí càng ngày càng nặng, Tinh không Nguyệt điện biến thành quỷ khí lạnh lẽo“Không được, Vô Tình tiên tử sắp hoàn hồn, chúng ta nhanh lên”. Cửu u ma vương gầm lên 7 vị Thần vương lần lượt vận khởi sức mạnh toàn thân, bảy đạo thần quang hợp làm một, chớp mắt chấn văng 4 người Đạm Đài Tiên tử ra, nhanhchóng tiến lại gần mặt trăngThần Nam điên cuồng gầm lên, lao theo sau Bên trên vầng trăng đó, là một tòa tiên cung lơ lửngLúc này, Vô Tình tiên tử lơ lửng giữa không trung, hàng trăm đạo tinh quang tụ tập hướng về cơ thể nàng, 5 viên Cổ phật xá lợi và bốn viên sinhmệnh thần thạch đã bị hấp thu toàn bộ, hòa thành từng màn hào quang bao phủ lấy người nàng, không ngừng thấm vào bên trong cơ thể nàng. Thân thể của nàng đã khôi phục sinh cơ, chỉ còn đợi linh thức trở về.Đại bàng Thần vương cùng hai vị Sinh mệnh nữ thần thủ hộ các phương, lúc này bọn họ mặt đầy mồ hôi, đang kiệt lực triệu hoán linh hồn cho VôTình tiên tử. “Ha ha…Vô Tình tiên tử ngươi rốt cục chỉ còn một chút nữa là có thể hồi sinh, các ngươi rốt cuộc cũng chỉ là công cốc mà thôi”.Hỗn Thiên ma vương cười vang, một quyền đấm thẳng về phía Vũ Hinh đang nằm giữa không trung.Lúc này, Đại Bằng thần vương cùng hai vị Sinh mệnh nữ thần đã động dùng toàn bộ thần thức, đến lúc quan trọng nhất, không thể phân tâm. Lúc này chỉ còn trông cậy vào bốn người Đạm Đài Tuyền ngăn cản mà thôiĐạm Đài Tuyền hóa thành một đạo cầu vồng, chặn trước người Vũ Hinh, hóa giải chưởng lực bài sơn đảo hải đó.Bọn Cửu U ma vương, Tuyệt Tình ma vương cười vang, bọn chúng chia nhau tấn công Đại Bằng thần vương và hai vị Sinh mệnh nữ thần, chủ cần cắt ngang nghi thức triệu hoán của ba người, Vô Tình tiên tử lập tức tan thành cát bụi.Thần Nam trợn muốn rách cả mắt, cùng Quang Minh thần, Lý Đạo Chân vội vàng bay lên, chặn trước mặt Đại Bằng thần vương và hai vị Sinh mệnhnữ thần. Vô Ưu Tiên tôn cười lớn: “Đã đến lúc này, các ngươi còn muốn ngăn cản, thật là phí công, bốn người các ngươi có thể ngăn cản được 7 ngườichúng ta sao.7 Thần vương đồng thời cười lạnh, 7 đạo thần quang chớp mắt chiếu rọi cả tinh không, toàn bộ hướng về Vũ Hinh. Vũ Hinh lơ lửng giữa không trung, bộ trang phục trắng tinh lốm đốm những vết máu trông càng bắt mắt, đó là những vệt máu mà ngày trước, vìmuốn tránh mình giết nhầm Thần Nam, nàng đã tự sát.Thần Nam lệ chảy như suối, hiện tại, Vũ Hinh phục sinh chỉ còn một khoảng cách nhỏ, nhưng cuối cùng bị 7 Thần vương tấn công đến nơi. Thần Nam bi phẫn, tuyệt vọng nhìn bạch y nữ hài sắp bị hủy diệt đó, dù đứng trước mặt nàng, hắn cũng chỉ đành trơ mắt nhìn nàng biến mất như vậy.trong lúc sinh tử chỉ cách nhau một đường tơ, bảy Thần vương lại đến phá hỏng mọi thứNhưng vào lúc này, trong khoảng Tinh không liên tiếp vang lên bảy tiếng nổ vang, toàn bộ Tinh không như muốn vỡ tan, rung chuyển kịch liệt Bảy đạo thần quang đột nhiên biến mất trước mặt Vũ Hinh.Trời đât trỗi dậy một cơn gió cực lớn, hắc ám vô tận bao phủ tinh không, thần hồn ma phách cổ lão tạp ra từng trận âm phong, thôn phệ bảy đạothần quang “Làm sao lại như thế?”. Cửu U ma vương vừa kinh vừa sợ, tức run người quát: “Lẽ nào…lẽ nào Vô Tình tiên tử đã thành công phục sinh”.Có thể ngăn được một đòn tấn công do bảy Thần vương hợp lực, thật khiến bảy người chấn động.“Không phải. Vô Tình tiên tử vẫn chưa có linh hồn dao động, linh thức của ả còn chưa tụ về, không phải ả”. Hỗn Thiên ma vương kinh nộ nói: “Có thể là cổ lão ma hồn vô ý tụ về”.Vô Ưu Tiên tôn biến sắc hét lớn: “Hắc ảnh mờ tỏ kia, có lẽ là tàn hồn của cổ lão thần ma lưu lại, bọn họ không có linh thức, không biết tư duy, đềulà do bị thu hút đến khi triệu hoán linh thức cho Vô Tình tiên tử. Bọn họ là dã hồn chu du trong trời đất, chúng ta không cần để ý, nhanh chóng tiếp tục công kích, nếu không Vô Tình tiên tử sẽ thực sự được phục sinh”.Hiên Viên Thần vương cũng thét lên: “Chúng ta bảy người liên thủ, còn sợ gì mấy vật chết đó, nhanh chóng tiêu diệt đám quỷ mị đó đi”.Bảy Thần vương huy động công lực toàn thân, bảy đạo thần quang bạo phát, chớp mắt soi sáng cả khoảng hắc ám Bất quá, lần tấn công này càng dẫn đến những tiếng âm hồn càng thêm mãnh liệt, thổi vào từ lối vào Tinh không, vô số hắc ảnh gầm thét.Bảy đạo thần quang trong phút chốc bị thôn phệ, thần lực có thể hủy diệt cả một khoảng trời đất, không ngờ lại dễ dàng bị hủy đi như thế, thật là vôcùng tà dị Tuyệt tình ma vương kinh hoàng tức giận nói: “Những thần hồn ma phách cổ lão này, dường như không phải là không có linh thức, bọn chúng…cótinh thần dao động.Vô Ưu Tiên tôn quát lên: “Lẽ nào lại triệu hoán đến vài chiến hồn bất tử, rút cục là kẻ nào bị triệu hoán đến đây? Là linh hồn bất diệt của vị tiền bối nào ở đây?”.Lúc này, một tiếng phật hiệu như một tiếng chuông vang vọng khắp thiên địa, tiếng phật hiệu này thật đặc thù, chỉ có duy nhất một chữ: “Phật…”.Phật tổ biến sắc, thanh âm run rẩy: “Sư….phụ…” Chương 207: Tiên phật ma cùng sống lại Nghe thấy hai từ sư phụ từ miệng Phật tổ, các Thần vương khác đều lộ vẻ không tin, bọn họ nghi ngờ nhìn về quỷ ảnh mơ hồ kia. Thanh Thiện Cổ Phật rốt cục tồn tại bao nhiêu lâu rồi, rất ít người có thể nói rõ được. Nhưng thực lực của lão cường đại, vạn niên tiền vang danhthiên giới, không ai là không biết.Nhưng đúng lúc lão đang như mặt trời chính ngọ, lão niết bàn thất bại tọa hóa. Liên quan đến cái chết của lão, có rất nhiều truyền thuyết, trong đó truyền thuyết của Phật giáo là được lưu truyền rộng rãi nhất, truyền ngôn rằng chỉ cần mười ba hạt xá lợi mà lão lưu lại chưa bị hủy, thì sớm muộncũng có một ngày lão sẽ hồi sinh“Rút cục là có chuyện gì?”. Thần Nam quát lớn, trong lòng hắn vô cùng khủng hoảng, vào lúc chuẩn bị phục sinh cho Vũ Hinh, trong lòng hắn có một cảm giác bất an, bây giờ cảm giác đó càng ngày càng mạnh.Đây rốt cục là phục sinh cho Vũ Hinh, hay là vô tình phục sinh cho sư phụ của Phật tổ, Thần Nam vô cùng lo lắng.Đạm Đài Tiên tử cũng vô cùng kinh ngạc, lần đầu tiên thể hiện thần sắc nghiêm trọng, nàng tự nhủ: “Không phải là thành phục sinh cho lão hòa thượng đó chứ?”.Đại Bằng thần vương và hai vị Sinh mệnh nữ thần không đáp, bọn họ vẫn đang triệu hoán hồn phách tiêu tán.“Sư phụ….có phải người đó không?”. Phật tổ vốn đã thóat khỏi thất tình lục dục, lúc này âm thanh đột nhiên run rẩy Vô Ưu Tiên tôn nói: “Thật cổ quái, cho dù là Thanh Thiện Cổ Phật có cường đại, nhưng lúc này lão chỉ có hồn phách, không có cơ thể, một mình lãolàm sao có thể chống lại bảy thần vương được”.Cửu U ma vương nói: “Không phải chỉ có một viễn cổ chiến hồn, các ngươi hãy nhìn những quỷ mị mơ hồ trong bóng tối kia, có lẽ có mấy hồn phách cường đại bị triệu hoán đến đây, dường như đều là những linh thức không có tự chủ”.Hiên Viên Thần vương cũng kinh ngạc nói: “Đúng, dường như chỉ có 1 hồn phách có linh thức, là y dẫn động các thần hồn khác ngăn cản đòn hợplực của chúng ta”. Nói đến đây Hiên Viên Thần vương nhìn Phật tổ nói: “Thực sự là…Thanh Thiện Cổ Phật ư?”, y cũng giống như các vị Thần

vương khác, trong lòng thắc thỏm. Đối với Cổ Phật vang danh thiên giới vạn năm trước, những người này đều vô cùng úy kị.“Phật…” một tiếng phật hiệu du dương vang lên trong tinh không, một âm thanh già lão truyền vào tai mỗi người: “Nghiệt đồ…xá lợi..” “Vâng …sư phụ…” Phật tổ âm thanh run rẩy, nhanh chóng đả khai nội thiên địa, 7 hạt xá lợi kim quang rực rõ bay ra, nhanh chóng bay về phía âmảnh mơ hồ trong bóng đêm.Liên tiếp bảy tiếng nổ lớn vang lên, âm phong gào thét trong tinh không, phật hiệu không ngừng, hàng trăm viên thất thải thần thạch kịch liệt rung động, oan hồn vô tận dường như đang gào thét, toàn bộ phiến tinh không hỗn loạnThần Nam vừa kinh ngạc vừa tức giận, gầm lên: “Lẽ nào…lẽ nào tên giặc trọc này nhân cơ hội phục sinh Vũ Hinh, muốn chiếm tiên cơ, cũng muốnphục sinh?”. “Phật…”Lúc này, tiếng Phật hiệu chấn động màng nhĩ không ngừng vang vọng, truyền ra bên ngòai. Những tu giả quan chiến quanh Đạm Đài tiên sơn đềulộ vẻ không tin. Bọn họ không chỉ nghe thấy tiếng Phật hiệu du dương, mà còn cảm nhận được một cỗ khí tức bàng bạc, từ bên trong tinh không lan tỏa ra ngoài, áp lực khổng lồ khiến tất cả mọi người đều có cảm giác khó thở.Bên trong Tinh không quỷ khí lạnh lẽo, ma ảnh trùng trùng. Bảy viên xá lợi quang mang rực rỡ, phá khai màn ma khí, sau đó đột nhiên nổ tung giữakhông trung. Bảy đạo quang mang sản sinh từ các vụ nổ, như bảy vầng mặt trời hiện giữa không trung, sau đó nhanh chóng tụ lại. Trên không kim quang rực rỡ,một thân ảnh mờ mờ từ trong bóng tối phía xa, nhanh chóng tiến vào giữa màn kim quang đó,“Đáng chết” Thần Nam đã không còn chịu được, nhanh chóng lao lên. Bởi vì hắn phát hiện được màn kim quang rực rỡ giữa không trung đó, dường như có lực hấp dẫn rất lớn, không ngờ lại hút hết năng lượng sinhmệnh khổng lồ xung quanh Vũ Hinh, vô số đạo kim quang từ trong cơ thể Vũ Hinh thoát ra, tụ về quầng sáng kim sắc giữa không trung.Thanh Thiện Cổ Phật trong truyền thuyết không ngờ lại muốn phục sinh, không ngờ lại tranh đoạt năng lượng sinh mệnh của Vũ Hinh. Thật là một việc ngòai ý, Thần Nam rút cục đã hiểu, vì sao trước đây trong lòng hắn lại bất an, bởi vì ẩn số lớn nhất không phải là những Thầnvương tới ngăn cản, mà chính là Thanh Thiện Cổ Phật đang muốn phục sinh này.Từng đạo kim quang lấp lánh, bụp một tiếng, Thần Nam bị hất văng ra. Thanh Thiện Cổ Phật trong màn kim quang tựa hồ đang chịu đựng nỗi thống khổ cực lớn, niệm Phật hiệu không ngừng.Đạm Đài Tuyền trong mắt lóe lên một đạo thần quang, tự nhủ: “Niết bàn tái sinh…”Tuyệt Tình ma vương, hỗn thiên ma vương, Phá Diệt ma vương, ba đại ma đầu nhìn nhau hội ý, đột nhiên xuất thủ, tấn công vào màn kim quang Vô Tình tiên tử là địch nhân mà bọn họ muốn trừ khử, nhưng Thanh Thiện Cổ Phật cũng là đại địch của bọn họ, bởi vì bọn họ có thù oán rất sâu vớiPhật giáo, nếu như để cho Cổ phật trong truyền thuyết phục sinh, sau này bọn họ khó mà có chỗ đứng ở Thiên giới, rất khó có không gian sinh tồn,chỉ có trời mới biết lão hòa thượng đó rốt cục là đáng sợ đến thế nào. Ba tiểu thế giới mở ra, từ bên trong năng lượng ánh sáng vô tận phun ra, toàn bộ công vào vầng kim quang đó.OànhKhông chỉ toàn bộ Tinh không rung động, đến cả trời đất bên ngoài cũng xuất hiện những sức mạnh dao động như đại dương, 5 tòa núi bên ngoài bị chấn nát, có thể tưởng tượng được ba người xuất thủ hung mãnh đến thế nào.Vô số quan chiến giả vô cùng kinh hãi.Đạm Đài Tuyền, Lý Đạo Chân liên thủ hóa giải luồng sức mạnh lan về huớng Vũ Hinh, giúp thân thể nàng không gặp tổn hại gì. Kim quang vẫn rực rỡ, ba đại ma vương toàn lực oanh kích, nhưng không làm tan hết vầng kim quang kia. Lúc này đã có thể mơ hồ nhìn thấy mộtlão hòa thượng ngồi xếp bằng trong vầng kim quang đó, đang phải chịu đựng nỗi thống khổ cực lớn, niết bàn sắp thành công.Tuyệt Tình ma vương hét lớn: “Cửu U ma vương, ngươi còn không mau tới giúp một tay, lẽ nào ngươi muốn sau này bị lão lừa trọc trong truyền thuyết này luyện hóa? Cái đồ khô lâu vương đồ sát vô số sinh linh như ngươi, lạc vào tay lão mà có kết quả tốt đẹp sao. Lão và bọn ta ở thế đốilập.Hỗn Thiên ma vương lao đến trước mặt Phật tổ quát: “Tên khốn hư vô kia, đừng nghĩ là thiên giới không biết nguyên nhân thực của việc tọa hóa của sư phụ ngươi, nếu như lão niết bàn thành công, việc đầu tiên là sẽ tìm ngươi tính sổ đó”.Phá Diệt ma vương cũng quát Vô Ưu Tiên tôn và Hiên Viên Thần vương: “Các ngươi còn không mau giúp một tay, nếu như để cho lão hòa thượngnày phục sinh, thế cân bằng của thiên giới sẽ bị phá vỡ, rất nhiều người sẽ gặp phải tai ương. Cửu U ma vương lao lên trước, Vô Ưu Tiên tôn, Hiên Viên Thần vương, Phật tổ không nhúc nhích.Bốn đại ma vương bắt đầu điên cuồng công kích kim sắc quang đoàn giữa không trung, tứ đại ma vương đồng thời xuất thủ, kim quang giữakhông trung đã không còn chịu được nữa, phút chốc sẽ bị oanh tán Tình Tình ma vương lao tới trước mặt ba người Vô Ưu Tiên tôn quát: “Các ngươi cũng nhìn thấy đó, lão hòa thượng đó tuy có Phật quang bảo hộ,nhưng không phải là không phá vỡ được. Lúc vừa rồi lão có thể ngăn được đòn liên thủ của bảy người chúng ta, tịnh không phải chỉ dựa vào sứcmạnh của lão, mà còn dựa vào những cổ lão thần hồn không có linh thức hỗ trợ. Tranh thủ thời khắc niết bàn quan trọng của lão, chính là cơ hội tốt nhất để tiêu diệt hắn, nếu không sau này thiên giới có lẽ không một ai có thể giết được lão”.Vô Ưu Tiên tôn, Phật tổ, Hiên Viên Thần vương vẫn không động đậy, chỉ nhìm chằm chằm vào những ma ảnh mơ hồ trong bóng đêm, có chút dodự Phá diệt ma vương gầm lên: “Đến giờ còn do dự cái gì! Vừa rồi lão lừa trọc chỉ là một hồn phách, tự nhiên có thể dẫn dụ cổ lão hồn phách, có thểtận dụng các tàn hồn không có linh thức tương trợ. Hiện giờ lão lừa trọc đó đã hoàn hồn, đang niết bàn trùng sinh, đã mất liên hệ với các cổ lãochiến hồn đó…” Ngoại trừ Phật tổ, Vô Ưu Tiên tôn và Hiên Viên Thần vương không còn do dự, lần lượt xuất ra chưởng lực bài sơn đảo hải, tấn công Thanh ThiệnCổ Phật.Lục đại Thần vương đồng thời xuất thủ. Dưới con mắt của bọn họ, Cổ phật đang niết bàn trọng sinh này còn đáng sợ hơn cả Vô Tình tiên tử.“Phật…thiện tai…thiện tai…”Tiếng Phật hiệu già lão không ngừng vang vọng trong tinh không, đồng thời Phật quang càng ngày càng u ám, cuối cùng sáu vị Thần vương cũng đánh tan vầng kim quang đó.Trong đôi mắt Thanh Thiện Cổ Phật ánh lên thần sắc bi ai, lúc này lúc này, cơ thể của lão đang trong trạng thái giao nhau giữa máu thịt và ánh sáng(nửa thân là máu thịt, nửa thân là ánh sáng), niết bàn tái sinh rốt cục vẫn chưa triệt để hoàn thành. “Lão nạp bình sinh chỉ có một nguyện vọng lớn, nguyện cho tam thiên đại thế giới chúng sinh bình đẳng. Nại Hà, chúng sinh không thỏa nguyện, quỷmị nhiều vô cùng, tranh đoạt mãi không thôi. Hôm nay, ta mà thành ma như thế, các ngươi cũng đừng hòng mong sống! Phật…” Tiếng Phật hiệu dudương vang vọng tinh không. Nhưng quan chiến giả quanh Đạm Đài thánh địa đều nghe thấy những tiếng Phật hiệu như đại hồng chung đó.Từng đạo kim quang, phát ra từ thân thể Thanh Thiện Cổ Phật, một nửa thân hình bằng ánh sáng đột nhiên dậy lên từng trận hắc sắc ma khí, mộtCổ phật không ngờ lại bị bức thành ma. Kim quang lóa mắt từ bên trong cơ thể Thanh Thiện Cổ Phật không ngừng lan ra, ma khí bao phủ một nửa cơ thể vốn kim quang rực rỡ, khiến mấyvị Thần vương không ngừng lùi lại, dựng cả tóc gáy.Tất cả kim quang đều tập trung về cơ thể của Vũ Hinh, đồng thời nghi thức triệu hoán của Đại Bằng thần vương và hai vị Sinh mệnh nữ thần cũng đã hoàn tất, một trận cuồng phong tiến vào Tinh không, một hư ảnh mờ ảo nhập vào bên trong cơ thể Vũ Hinh.Đôi mi Vũ Hinh run rẩy, sau đó vụt một tiếng, nàng đứng thẳng giữa không trung, đôi mắt nhắm chặt phát ra hai đạo thần quang rực rỡ, toàn bộ tinhkhông giống như có hai tia chớp vọt qua. Từng trận hào quang từ trong cơ thể của nàng tỏa ra ngoài, hào quang bảy sắc bao phủ xung quanh nàng, nàng mở miệng du dương: “Tháithượng vong tình, không phải vô tình, vô tình là yên tĩnh không động tình, chứ không phải là quên đi. Ngôn ngữ tồn tại ở ý, đạt được ý thì quên đingôn..” bọn Hỗn Thiên ma vương vô cùng kinh ngạc, Vô Tình tiên tử không ngờ đã phục sinh, hơn nữa cảnh giới dường như tăng thêm một bậc.Thanh Thiện Cổ Phật tái hiện thế gian, đã khiến cho bọn họ vô cùng chấn kinh, Vô Tình tiên tử vốn không còn hi vọng phục sinh cũng đã phục sinh,thật là khiến bọn họ kinh hãi đến cực điểm. “Grào…”Đúng lúc này, Thanh Thiện Cổ Phật phát ra tiếng ma gầm chấn thiên, nửa bên nhục thể không thay đổi, còn nhuẳ bên cơ thể ánh sáng, đã từ kimquang rực rỡ trở thành đen kịt như mực. Chương 208: Ai dám tranh phong Trong màn đêm tinh quang lấp lánh, âm phong đã dừng lại, những đạo quỷ ảnh nhe nanh múa vuốt cũng đã biến mất Bên trong Tinh không Nguyệt điện, mấy vị Thần vương thần sắc nghiêm trọng, dù thế nào bọn họ cũng không tưởng tượng được, không chỉ VôTình tiên tử sống lại, mà cả Thanh Thiện Cổ Phật trong truyền thuyết cũng đã xuất thế.Tiếng ma gầm từ Thanh Thiện Cổ Phật đã ngưng lại, lúc này lão nửa ma nửa phật, nửa bên trái nhục thể là Phật thân, phát ra từng trận Phật quang, nửa thân thể bên phải ma vân bao phủ, hắc khí trùng trùng.“Phật..” Lại một tiếng Phật hiệu nữa vang lên, âm thanh già nua của Thanh Thiện Cổ Phật vang vọng trong tinh không:”Các vị thí chủ, các vị muốnlão nạp độ các thí chủ thành Phật, hay là muốn thành Ma”. Bọn Hỗn Thiên ma vương lạnh cả người, cảm giác một cỗ hàn khí dậy lên trong lòng. Thanh Thiện đang ở trong trạng thái nửa Phật nửa ma, thậtkhiến cho bọn họ khiếp sợ.”Tên giặc trọc kia đừng có làm ra vẻ thần bí. Hôm nay ngươi không độ được cho ai đâu. Ngươi từ đâu đến thì trở về đó đi. Thiên giới không còn là thiên giới khi ngươi còn hô phong hoán vũ nữa, một lớp người mới đã thay thế người cũ, ngươi không cần phải sống nữa, chết đi”.Tuyệt Tình mavương một chưởng phóng về phía trước, đồng thời lao về phía Phá Diệt ma vương, Cửu U ma vương quát to: “Còn lặng người ở đó làm gì, tuyệtkhông để tên lừa trọc này sống mà rời đi”. Hỗn Thiên ma vương, Phá Diệt ma vương, Cửu U ma vương nghe xong đều lao lên, tứ đại ma vương đại chiến Cổ phậtThanh Thiện Cổ Phật miệng niệm Phật hiệu nói: “các ngươi vốn là ma vương, hiện giờ ta độ cho các ngươi thành Phật”.Trong chớp mắt, lão hòa thượng nửa Phật nửa Ma, khai mở một khoảng không gian, từ bên trong phát ra từng trận kim quang lóa mắt, chớp mắt

cuốn bốn vị ma vương vào trong.Bọn Hỗn Thiên ma vương kinh hãi, bọn họ vội vàng khai mở các tiểu thiên địa của mình nhằm đối phó với tiểu thế giới của Cổ phật, nhưng khôngthành công. Chỉ sau khi bị cuốn vào kim quang phật giới, lực lượng từ các tiểu thế giới mới kịp tấn cong. Chỉ là, bốn đại ma vương tuy hung hãn, nhưng sau khi tiến nhập vào Phật giới của Cổ phật, phát giác sức mạnh của các tiểu thế giới của minh,khó có thể tạo thành hủy diệt hữu hiệu ở trong đó, tất cả lực lượng giống như tiến vào hư không, lần lượt biến mất.Quang mang rực rỡ không ngừng lấp lánh, mấy vị Thần vương bên ngòai có thể nhìn thấy rõ ràng cảnh tượng bốn vị ma vương đang kiệt lực oanh kích trong Phật giới.Kim quang rực rỡ lấp lánh, một tòa miếu nguy nga xuất hiện trong Phật giới, nó giống như một tòa núi phủ lên đầu Hỗn Thiên ma vương, sau đónhanh chóng áp xuống, tạo ra một cỗ uy áp khủng khiếp, khiến Hỗn Thiên ma vương dậy lên một cảm giác bất lực Đó là cổ miếu năm xưa nơi lão nạp tham ngộ Phật pháp tĩnh tu. Đem ma đầu ngươi cấm cố ở đây vậy, lúc nào thành Phật thì lúc đó có thể ra.”OànhMột tiếng nổ lớn vang lên, Hỗn Thiên ma vương bị tòa cổ miếu đó lạnh lùng ép xuống đất, mặc dù y kiệt lực giãy dụa, nhưng rốt cục chỉ làm cho cổ miếu rung lên vào lần, sau đó không làm gì được nó nữa.Hiên Viên Thần vương ở bên ngòai Phật giới chấn kinh vô cùng, lẩm bẩm: “Không ngờ lại có thể trấn áp Hỗn Thiên ma vương như thế, thật là đángsợ”. “Lão lừa trọc”.Trong Phật giới tràn ngập hào quang, Tuyệt Tình ma vương, Phá Diệt ma vương, Cửu U ma vương thấy Thanh Thiện Cổ Phật cường hãn đếnmức độ đó, vừa kinh ngạc vừa sợ hãi. Ba người cùng tấn công vào cổ miếu, muốn phá vỡ nó cứu Hỗn Thiên ma vương r. Nhưng mà lúc này, Thanh Thiện Cổ Phật thân hình nhất động, lưu lại vào đạo tàn ảnh giữa không trung, chớp mắt đã chặn trước mặt bọn chúng.“Phật”, sau một tiếng Phật hiệu, tay trái một đạo Phật Thủ ấn, phát ra hào quang vạn trượng, tay phải một đòn ma chưởng, ma khí ngập trời, lan tỏabốn phía, chớp mắt đã ngăn cản ba đại ma vương. Trong Phật giới của Thanh Thiện Cổ Phật, cũng có núi cao , sông dài, thảo nguyên…, cùng với hai chưởng của lão phát ra, toàn bộ Phật giớidường như xảy ra địa chấn, núi non lắc lư, chục tòa núi chớp mắt sụp xuống, sông dài cuồn cuộn, dưới chấn động kịch liệt chảy ngược dòng, cóthể tưởng tượng được uy lực của hai chưởng này đáng sợ đến mức nào. Ba đại ma vương vô cùng kinh hãi, bọn họ liên thủ phát ra vài đạo chưởng lực, Phật giới lập tức ma khí ngập trời, lan tỏa khắp nơi.Ba đại ma vương bị hất va vài ngàn trựong, liên tục làm sập vài ngọn núi, còn Thanh Thiện Cổ Phật cũng bị phản chấn hất và trên trăm trượng.Phá diệt ma vương giơ tay quệt một vệt máu bên mép nói: “Lão lừa trọc này không cường mãnh như trong tưởng tượng, nếu như Hỗn thiên khôn gbị trấn áp, chúng ta bốn người có thể giao chiến với lão một trận. Bất quá bây giờ chúng ta cùng lão lưỡng bại câu thương, lão cũng không làmkhó được chúng ta.Ba lão ma vương phát ra ma khí cuồn cuồn, một quầng mây đen bao phủ phật giới, tiếp tục tấn công Thanh Thiện Cổ Phật. Nhưng vào lúc này, nửa bên trái của Thanh Thiện Cổ Phật kim quang vạn đạo, nửa bên phải ma khí cuồn cuộn, cùng với một tiếng ma gầm, lãohòa thượng đột nhiên tách đôi cơ thể mình ra.Tàn thân sau khi phân khía, nhanh chóng biến hóa, cuối cùng không ngờ tu bổ hoàn hảo, trở thành hai Thanh thiện hoàn chỉnh, chỉ là một người tướng mạo trang nghiêm, toàn thân phát ra Phật quang rực rỡ, một người ma khí ngập trời, tràn ngập hắc ám ma khí.Hai Thanh Thiện khí chất trái ngược đứng ở trên không“Thân thể nửa phật nửa ma thật khiến người ta thống khổ. Lão nạp vẫn chưa muốn triệt để thành ma như thế, chi bằng tạm thời phân ra hai cực Phật ma”.Âm thanh già nua vang vọng trong không trung, mặc từ lời nói vô cùng từ bi, nhưng lại khiến cho các Thần vương chứng kiếm vô cùng kinh hãi, lãohòa thượng này đem lại cho người khác một cảm giác tà dị vô cùng. Xoẹt xoẹtHai Thanh Thiện chỉ lưu lại một đạo tàn ảnh, nhanh chóng lao về phía ba đại ma vương.Thanh Thiện Phật thân ngăn chặn Phá diệt ma vương và Tuyệt Tình ma vương, không nói một lời, trực tiếp phát ra phật quang ngập trời, bắt đầu chiến đấu cùng hai đại ma vương.Thanh Thiện ma thân ngăn chặn Cửu U ma vương, vô cùng từ bi nói: “Ma thân của ta còn mạnh hơn so với Phật thân, hôm nay nhất định phải độhóa ngươi”. “Lừa trọc thối bớt khoác lác đi”.Cửu U ma vương không nhìn xuyên được bộ dạng bình lặng của Thanh Thiện, trực tiếp hiển lộ khô lâu bản thể, dậy lên từng trận âm phong, đồngthời khai mở nội thiên địa, phóng ra bạch cốt đại quân vô tận, lao về phía Thanh Thiện ma thân. “Thì ra ngươi là truyền nhân của Cốt Hoàng. Được rồi, hôm nay nể mặt cố nhân, tha cho ngươi một mạng.”.Thanh Thiện ma thân, đột nhiên sắc mặt nanh nọc, một tiếng ma khiếu vang lên, các dãy núi trong Phật giới rung chuyển kịch liệt, cơ thể của lãotrong chớp mắt đầu đội trời chân đạp đất, ma thân khổng lồ đáng sợ vô cùng, lão giơ tay lên, ma khí vô tận điên cuồng lan tỏa, giống như đại dương thôn phệ Cửu U ma vương.Đại quân bạch cốt vô tận chớp mắt bị đánh tan, toàn bộ hóa thành khói bụi, vưong vãi trong Phật giới. Sau đó ma thân cao như một ngọn núi vungcự chưởng chụp lấy Cửu U ma vương. RắcRắc… Tiếng xương vỡ nát vang lên, Tử kim thần cốt của Cửu U ma vương bị Thanh Thiện ma thân bóp nátBất kể là bọn Vô ưu tiên tôn đang đứng quan sát, hoặc là Tuyệt Tình ma vương và Phá Diệt ma vương đang đại chiến, đều kinh hãi thất sắc. ThanhThiện ma thân mạnh đến mức không tin nỏi, không ngờ có thể dễ dàng đánh bại một ma vương, lại còn hủy đi thân thể của y như vậy. Trong lòng chưởng của Thanh Thiện ma thân, chỉ còn lại một cái tử kim khô lâu đầu, trong mắt tràn ngập thần sắc kinh hãi“Nể mặt Cốt Hoàng, ta tha cho ngươi một mạng, mau cút đi”.Thanh Thiện ma thân ném tử kim khô lâu đầu ra khỏi Phật giới, phần sót lại duy nhất của Cửu U ma vương này chẳng nói chẳng rằng, hóa thành một đạo tử điện bay ra khỏi Tinh Không Nguyệt Điện.Ở bên ngòai, các tu giả quan chiến nhìn thấy lão ma vương chỉ còn một cái đầu lâu đào mệnh, lập tức ầm ĩ tranh luận.Bên trong Phật giới, Tuyệt Tình Ma Vương và Phá Diệt Ma vương quay sang nhìn nhau, bọn chúng biết rằng nếu như đợi đến lúc Thanh Thiện ma thân và Phật thân cùng liên thủ, bọn chúng sẽ chết mà không có đất chôn.Hai ma vương cùng nhau gầm lên, sau đó dùng đại pháp lực phá toái hư không, xuất hiện trước cổ miếu trấn áp Hỗn Thiên ma vương, dùng đạipháp lực xuyên qua màn kim quang do cổ miếu phát ra, tiến vào bên trong. Hai ngươi vì cầu sống, lẽ nào tự nguyện tù cấm bản thân chăng?”. Hai Thanh Thiện đồng thanh cất tiếng, giọng nói tràn đầy từ bịGrào…Một tiếng gầm cực lớn phát ra từ bên trong cổ miếu, một cỗ dao động vô cùng đáng sợ từ bên trong phát ra, không chỉ thần vương bên ngòai Phật giới chấn kinh, mà cả hai Thanh Thiện đều biến sắc.Một tiếng nổ lớn hất văng cổ miếu ra, một ma ảnh to gần 10 trượng bay vụt lên, mái tóc đỏ rực cuồng loạn bay trong gió, hai chiếc răng nanh thò rangoài, đôi mắt như dã thú hàn quang lấp lánh, thật là một ma vương khổng lồ vô cùng hung tợn Thanh Thiện Phật thân ồ lên một tiếng rồi nói: “Ta biết rồi, truyền thuyết lục đại tà địa là sáu phái có chung một tổ sư, có một bộ cái thế ma công, cóthể khiến lục tà hợp nhất, sau khi hợp thể sẽ có sức mạnh như tổ sư. Hôm nay các ngươi ba người hợp nhất, xem ra là dùng đến bộ ma công đó”.“Lừa trọc kia, vừa rồi ma thân của ngươi đánh bại Cửu U ma vương, đã mất đi một nửa công lực, hiệu tại ta đã có thể nhìn rõ hư thực của ngươi, đừng có làm bộ làm tịch nữa. HIện giờ bản ma vương đã không còn sợ ngươi nữa”. Đại ma lạnh lùng nhìn Thanh Thiện, sau đó gầm lên một tiếnglao tới.Ma công vô địch, tuy không phải là lục tà hợp nhất, nhưng tam ma hợp thể, tu vi không chỉ đơn giản là tăng theo cấp số cộng. Lúc này đại ma cao mười trượng kịch liệt giao tranh cùng Thanh Thiện, Phật giới thiên rung đất chuyển, thiên hôn địa ấm, ma gầm và phật thanh vang vọng, đại chiếnvô cùng thảm liệt.Trên tinh không, mọi thứ bên ngòai đối với Thần Nam mà nói, đều đã biến mất, trong mắt hắn lúc này chỉ còn hình ảnh một bạch y nữ tử thanh lệ thoát tục, sinh ly tử biệt, hội ngộ rồi chia ly, trải qua bao khó khăn, vượt qua thiên gian vạn khổ, cuối cùng hắn cũng đã giúp Vũ Hinh phục sinh, cuốicùng cũng đã cảm nhận được khí tức quen thuộc của nàngHắn bay về hướng tuyệt đại mỹ nhân có nhan sắc khuynh thành khuynh quốc đó, lúc này trong lòng hắn có vạn điều muốn nói, nhưng lại không thể cất lời.Đôi mắt đẹp của Vũ Hinh quan sát khắp nơi, lạnh lùng nhìn từ Phật giới đến Hiên Viên thần vương, rồi đến bọn Phật tổ. Nhìn thấy Thần Nam bayđến gần nàng, đôi mắt lạnh lẽo của nàng như xóay thẳng vào trong lòng hắn. Thần Nam chấn động, hắn cảm thấy trong lòng lạnh toát, lẽ nào…kẻ được phục sinh rốt cục lại là Vô Tình tiên tử, chứ không phải linh thức của VũHinh làm chủ thân thể này.Nhưng mà, vẻ lạnh lùng trong mắt Vũ Hinh chớp mắt đã biến mất, nàng nhẹ nhàng nở nụ cười tươi tắn, bay đến bên cạnh Thần Nam, âm thanh trong trẻo như tiếng đất trời vang lên bên tai Thần Nam“Thật khổ cho chàng, vất vả làm bao nhiêu chuyện”.Lúc này, Thần Nam giống như từ một thế giới băng tuyết đột nhiên xuất hiện giữa một thiên đường ấm nắng, những lo lắng trong lòng nhanh chóng biến mấtVừa rồi, hắn thật sự sợ hãi, sợ đối mặt với hiện thực tàn khốc.“Vũ…” Thần Nam vừa định mở miệng, lập tức đã bị bàn tay nhỏ nhắn mềm mại của Vũ Hinh chặn lại, nàng nhẹ nhàng hỏi: “Những vết thương trên người chàng có phải do Hiên Viên thần vương gây ra không? Thiếp cảm giác được khí tức của y”.“Đúng…”“Được, chàng đi với thiếp”. Dứt lời, Vũ Hinh nắm lấy tay Thần Nam bay lên, như một đôi chim liền cánh, bay về phía Hiên Viên thần vương. Vũ Hinh và Thần Nam kề vai đứng trước mặt y, âm thanh lạnh lùng vang vọng khắp Tinh không.“Hiên Viên thần vương, ngươi muốn tự sát hay là muốn ta tự thân động thủ giết ngươi”.Vũ Hanh bạch y phấp phới, thần thái siêu phàm thoát tục, nhưng âm thanh lại tỏa ra một cỗ sát ý cường liệt, điều này khiến Thần Nam đột nhiên sinh ra một cảm giác xa lạ.Hiên Viên thần vương cười lạnh nói: “Mặc dù tu vi của ngươi cao hơn ta, nhưng muốn triệt để giết chết ta, ngươi còn chưa đủ khả năng”.“Ha ha…” tiếng cười trong trẻo thánh thót của Vũ Hinh vang lên trong tinh không, khiến các vị thần vương đều chấn động Hiên Viên thần vương lạnh cả người, đột nhiên y có một cảm giác đại họa lâm đầu.

“Vô Tình tiên tử, hôm nay ta không muốn đấu sinh tử với ngươi, hôm khác tái chiến, cáo từ”.Dứt lời, Hiên viên thần vương hóa thành một đạo thần quang, bay ra khỏi tinh không, chỉ là y vừa bay được khoảng mười trượng, đột nhiên la lênthảm thiết: “A…..” Trong tinh không, một viên thất thải thần thạch đập thẳng vào ngực y, suýt chút nữa là xuyên qua người y.Vũ Hinh nắm lấy tay Thần Nam, cùng hắn bay đến trước mặt Hiên viên thần vương.“Mọi cành cây ngọn cỏ của thế gian, thiên địa vạn vật đều là binh lính của ta, to như núi cao sông dài, nhỏ như con kiến, cát bụi thậm chí bao gồm cả cơ thể ngươi, ý niệm suy nghĩ, phạm là vật chất, đều nghe hiệu lệnh của ta. Trong trời đất là mọi vật ta đều có thể cảm nhận, ngươi có thể chạyđược đi đâu hả Hiên Viên thần vương”.Lời nói của Vũ Hinh vô cùng lạnh lụng, các vị thần vương nghe thấy đều biến sắc “Hừm, bớt cuồng vọng đi, hôm nay Hiên viên ta sẽ đấu với ngươi một trận, xem ngươi có thể làm gì được ta”.Hiên Viên thần vương toàn thân thần quang rực rỡ, y biết rằng khó tránh được một trận quyết đấu sinh tử, liền tực tiếp đả khai tiểu thế giới, muốnthu Vũ Hinh và Thần Nam vào trong. Nhưng mà, điều làm y ngạc nhiên chính là, Vũ Hinh vẫn nắm lấy tay Thần Nam đứng im tại chỗ, chẳng chút động tĩnh.Còn tiểu thế giới của y đột nhiên trở lên hỗn loạn, từng dãy núi rung chuyển kịch liệt, sau đó nổ tung, tất cả các dòng sông cuồn cuộn sôi sục, đếnkhi đại địa rung chuyển, liền chảy ngược dòng. Tiểu thế giới của Hiên vưong thần vương đột nhiên sụp đổ, từng đạo không gian đại liệt phùng xuất hiện trong khu vực hỗn độn trong tiểu thế giớicủa y.“Ngươi…” Hiên Viên thần vương kinh khủng trợn tròn mắt, y không tin nổi, vô cùng khiếp sợ nhìn bạch y nữ tử trước mắt. “Ta đã nói rồi, ngươi không tự sát, ta sẽ đích thân giết chết ngươi! Vạn kiếm xuyên tâm.”Cùng với tiếng hô của Vũ Hinh, trong tinh không quang mang lóe lên, hàng chục đạo, trên trăm đạo thân ảnh của Vũ Hinh xuất hiện giữa khôngtrung, phát ra hàng trăm nghìn đạo thần quang hướng về phía Hiên viên thần vương. Hiên Viên thần vương hét lên một tiếng thê thảm, toàn bộ cơ thể nổ tung.Sau đó, tất cả những ảo ảnh trong không trung đều biến mất, chỉ còn duy nhất một tuyệt đại giai nhân đứng bên cạnh Thần Nam Chương 209: Đế hoàng Cơ thể Hiên Viên thần vương nổ tung, máu tươi tung tóe, những mảnh vụn của thi thể văng tung tóe, một bóng màu vàng mờ mờ lao vụt ra phía ngòai Tinh không.Nhưng trong mắt Vũ Hinh lập tức bắn ra hai luồng điện. Hai đạo thần mang thật chất hóa tê liệt hư không, như hai tia chớp lóe sáng cả không gian,sau đó đánh trung vào hư ảnh màu vàng đó. “A…” Hiên Viên thần vương hét lên thảm thiết, kim sắc hồn phách như băng tan chảy dưới ánh mặt trời, từ từ tiêu tán giữa không trung, Hiên Viênthần vương thần hình bị tiêu diệt, không lưu lại một chút sinh mệnh ấn kí nàoMấy vị thần vương quan chiến hít một hơi lạnh, dưới con mắt của bọn họ, tu vi của Vô Tình tiên tử đã vươn đến một cảnh giới mới. Điều này khiến cho những thần vương đến ngăn cản việc phục sinh thắc thỏm không yên.Những thần vương khác không nhìn thấy, nhưng Thần Nam đứng gần Vũ Hinh như vậy, hắn phát hiện sau khi Vũ Hinh vừa xuất thủ, trên khuôn mặttrắng như ngọc của nàng lóe lên một đạo huyết sắc, nhưng chớp mắt đã biến mất. thực lực của Vũ Hinh không cường đại giống như thế? Thần Nam có chút nghi ngờ, nhưng hắn sợ hãi nhiều hơn. Vũ hinh mà hắn biết tuyệt khôngcó giống như thế, Vũ Hinh của vạn năm trước tâm địa thiện lương, ngây thơ thuần khiết, không thể lãnh huyết sát nhân như vậy được.“Nàng là…. Vô Tình tiên tử” Thần Nam run rẩy nói Vũ Hinh quay đầu lại mỉm cười, đúng là nụ cười giai nhân khuynh quốc khuynh thành, cả khoảng tinh không vì nụ cười của nàng mà như rực rỡhơn, giống như một luồng gió xuân ấm áp thổi qua người vậy,“Phải…nhưng cũng không phải! Thiếp có kí ức của những người đó, tất cả những gì đã xảy ra đều ở trong lòng thiếp. Bản thân thiếp bây giờ cũng có thể coi là bọn họ đã niết bàn phục sinh, chàng không cần lo lắng, thiếp nhất định không hại chàng”.Thần Nam lạnh cả người, việc mà hắn lo lắng nhất cuối cùng cũng xảy ra, người được phục sinh tuy không phải là Vô Tình tiên tử, nhưng cũngkhông phải là Vũ Hinh ngây thơ đáng yêu của vạn năm trước. “Thái thượng vong tình lục” thật quá tà dị, những người tu luyện loại công pháp này, nhân cách không ngừng biến hóa, bản thân mình sẽ bị một bảnthể “mới” chiếm cứ.Lúc ban đầu, Vũ Hinh ngây thơ bị Vô Tình tiên tử thay thế, trước mắt tu vi của nàng lại tiến thêm một bậc, Vô Tình tiên tử lại bị Vũ Hinh trước mắt chiếm cứ, điều này khiến Thần Nam không biết nói gì“Chàng muốn thiếp trở về nguyên bản của thiếp ư” giọng nói của Vũ Hinh ấm áp như gió xuân, nhưng đối với Thần Nam lại như sét đánh ngangtrời, hắn gắng gượng gật đầu. Thái thượng vong tình lục có ba cảnh giới, Thiên Địa Nhân. Bây giờ thiếp mới biết, đạt đến Thiên cảnh có thể trở về ban đầu, lúc đó thiếp lại sẽchính là thiếp”.Thần Nam vừa kinh ngạc vừa vui mừng, như vậy thì Vũ Hinh mà hắn quen thuộc sớm muộn sẽ quay trở lại, dường như hắn không cần lo lắng, không cần phải vội vã.Bất quá, những lời tiếp theo của Vũ Hinh khiến gắn như rơi xuống hố băng, nàng rạng rỡ cười nói: “Nhưng thiếp muốn tu đến cảnh giới nghịchthiên, vì sao thiếp lại phải biến mất, vì phải thiếp lại phải trở về bổn nguyên, bây giờ thiếp mới chính là “bản thân thiếp”. Thiếp quyết không làm thế thân cho kẻ khác”.Lúc này Đạm Đài Tuyền đã bắt đầu mở thiên nhãn, một đạo quang huy thánh khiết từ trên trán nàng phóng ra, hướng về phía Thần Nam. Tất cảnhững hành động của Thần Nam, sớm đã khiến nàng nghi hoặc, hiện giờ nàng muốn điều tra xem rốt cục hắn là ai. Tinh không Nguyệt điện là một nơi vô cùng đặc biệt, bất kể ai đứng ở đây, đều không che dấu được linh hồn của mình, đều hiện ra bản thể củamìnhChỉ là, sau khi Thần Nam tiến vào nơi này, vẫn không thể hiện linh hồn của hắn, khôgn ai có thể nhìn thấu được hắn, Đạm Đài Tuyền chăm chú quan sát mấy lần, nhưng đều phát hiện một tầng thần giáp che phủ linh hồn của hắn, nàng biết đó chính là tác dụng của Huyền Vũ Giáp.Hiện giờ, Đạm Đài Tuyền không quản sự kinh ngạc của các vị thần vương khác, trực tiếp dùng thiên nhãn điều tra bí mật của Thần Nam.Một đào hào quang từ phía Đạm Đài Tuyền bắn đến Thần Nam, bao phủ lấy hắn. Đạm Đài Tuyền chăm chú quan sát Thần Nam. Chỉ là, nàng lại thất vọng, nàng vẫn không thể nhìn xuyên qua Huyền Vũ Giáp để quan sát được linh hồn thực sự của Thần Nam.Thiên nhãn thần quang của Đạm Đài Tuyền kinh động Vũ Hinh. Nàng nhẹ cười, sau đó buông tay Thần Nam, bay đến trước mặt Đạm Đài Tuyền,nàng cúi người thi lễ nói: “Đa tạ tỷ tỷ giúp muội phục sinh”. Vô Tình tiên tử với ta tình thân như tỷ muội, đây là những điều tỷ nên làm. Nhìn thấy muội bình an vô sự, tỷ tỷ vô cùng yên tâm”.Tiếp theo, Vũ Hinh bay đến trước mặt Đại bàng thần vương nói: “Đa tạ thần vương tương trợ, ngày khác nếu ngài gặp khó khắn, ta đương nhiênsẽ báo đáp”. Có thể dễ thấy, một lời hứa này của Vũ Hinh còn quý hơn bất cứ loại lễ vật gì.Đại bàng thần vương lộ ra vẻ ngại ngùng nói: “Ta chịu sự ủy thác của người khác, giúp nàng hoàn hồn. Nhưng ta lại có tư tâm, trong lúc phục hoạtcho nàng, ta cũng muốn thử phục sinh cho Thanh Thiện cổ phật trong truyền thuyết, muốn để y thanh lý môn hộ. Không ngờ suýt nữa gây ra họa lớn, khiến cho việc phục sinh của nàng suýt chút nữa thì xảy ra chuyện ngòai ý muốn. HIện giờ Thanh Thiện cổ phật thực sự đã phục sinh, nhưng khôngở lại ở trạng thái nửa phật nửa ma. Ta không biết ta có phải là tội nhân của thiên giới hay không, không biết Cổ phật đó có đem lại tai nạn gì chothiên giới hay không. Vũ Hinh gật đầu nói: “Thần vương thẳng thắn như vậy, có thể thấy là người sảng khoái. Lời hứa của ta không đổi”.Khi Vũ Hinh đáp tạ hai vị sinh mệnh nữ thần và quang minh thần, biểu tình của hai vị nữ thần vô cùng bất tự nhiên.Điều này đã gây chú ý cho Thần Nam, năm nghìn năm trước, sinh mệnh nữ thần Tạp Mâu và Vũ Hinh có giao tình. Nghĩ đến đây Thần Nam có chút kích động, hôm nay cơ hội khó gặp, hắn quyết tâm giải mối nghi ngờ ngàn năm trước.Cuối cùng, Vũ Hinh quay người, lạnh lùng nhìn về phía Vô ưu tiên tôn và Phật tổ nói: “Các vị hôm nay đến đây, không phải là muốn giết ta sao, bâygiờ xin mời ra tay”. Phật tổ không mừng chẳng lo, bình thản đứng giữa hư không, giống như không hề cảm thấy sát khí từ Vũ Hinh. Vô ưu tiên tôn trong lòng lo lắng.Mặc dù cũng là thần vương một phương, uy chấn thiên giới bao năm, nhưng đối mặt với một kẻ có thể dễ dàng tiêu diệt một thần vương, rút cục ycũng có một cảm giác sợ hãi. “Tự sát! Hoặc là ta sẽ ra tay”. Vũ Hinh nói ngắn gọn, sát ý trùng trùng, toàn bộ phiến tinh không đột nhiên như lạnh hẳn đi.Phật tổ vẫn bất động, còn Vô ư u tiên tôn từ sợ hãi biến thành phẫn nộ. Y gầm lớn: “Vô Tình tiên tử ngươi khinh người thái quá”. Y nhanh chóngkhai mở tiểu thế giới, chụp về phía Vũ Hinh. Ngòai ý liệu của y, Vũ Hinh không ngờ lại bị tiểu thế giới của y thôn phệ vào trong. Vô ưu tiên tôn cũng tiến nhập thế giới của mình, hắn cười lạnhnói: “Không ngờ ngươi cũng sai lầm như vậy, dám vào trong tiểu thế giới của ta cùng ta quyết chiến”.“Hừm” Vũ Hinh hừ lạnh một tiếng nói: “tiểu thế giới là một thứ phiền phức, trước giờ ta chưa từng tu luyện cái thứ vô dụng này, bởi vì toàn bộ vạn vật trong trời đất đều do ta sử dụng”.Nữ nhân cuồng vọng. Chết đi.Vũ Hinh cười lạnh nói: “Không tự sát, ta sẽ tự thân động thủ. Cho ngươi thưởng thức thế nào mới là cường giả chân chính”. Dứt lời, Vũ Hinh bay lên, hóa thành một đạo cầu vồng cực lớn trên bầu trời của tiểu thế giới, phát ra uy áp cực lớn, phá nát cả hư khôngCả một khoảng không gian lớn bị phá toái, trở về hỗn độn.Sau đó Vũ Hinh lao xuống, tiến vào giữa khu vực núi non liên miên bất tuyệt, chớp mắt, vô số ngọn núi vỡ nát, đá bay đầy trời, cát bụi mù mịt Vũ Hinh hóa thành một đạo cầu vồng, trong chớp mắt hủy diệt cả vùng núi non bất tận đó, sao đó lại đánh nát cả một vùng bình nguyên.Cuối cùng, lấy Vũ Hinh làm trung tâm, một những cột ánh sáng khổng lồ phóng thẳng lên trời, hư không tê liệt, núi non vỡ nát, toàn bộ tiểu thế giớicủa Vô ưu tiên tôn, dưới đòn công kích hủy diệt đó, hòan toàn phá toái “Ngươi…lẽ nào đã đạt đến cảnh giới đế hoàng”.“Chưa, nhưng cũng đủ để thu thập ngươi”.“a…” Vô ưu tiên tôn hét lên thảm thiết, cơ thể nát vụn thành nhiều mảnh. Từng quầng ánh sáng lóe lên, những tiếng sấm inh tai nhức óc vang lên không ngừng, khi tất cả trở lại bình thường, Vô ưu tiên tôn đã hóa thành tro

bụi. Nội thiên địa của y quay trở về hỗn độn, giữa tràng chỉ còn duy nhất một bóng trắng xinh đẹp, yên lặng đứng giữa hư không, đôi mắt thầnquang lấp lánh, như một nữ hoàng quân lâm thiên hạ.Đồng thời, trong Phật giới của Thanh Thiện Cổ Phật, cuộc chiến đang diễn ra vô cùng quyết liệt, Phật thân và Ma thân Thanh Thiện cùng cự ma cao 10 trượng đánh đến thiên băng địa liệt, núi đồi, thảo nguyên vỡ nát, trong Phật giới Ma khí ngập trời, chìm trong hắc ám vô biên, u ám lạnh lẽoVũ Hinh chuyển người, nhìn Phật tổ thở dài nói: “xem ra ta đã thực sự đánh giá thấp ngươi, không ngờ ngươi cũng giống như Đạm Đài tỷ tỷ, ẩntàng tu vi thật của mình Dứt lời, một chưởng của Vũ Hinh nhẹ nhàng đánh về phía trước, cơ thể Phật tổ phút chốc tan thành tro bụiQuang Minh thần và Lý Đạo Chân đứng ở gần đó đại kinh, bọn họ không dám tin vào mắt mình nữaĐúng vào lúc này, trong Phật giới của Thanh Thiện Cổ Phật truyền ra một tiếng Phật hiệu già nua, Thanh Thiện tức giận quát lên: “Nghiệt đồ, ngươi dám…”Chỉ thấy một màn Phật quang lóa mắt xuất hiện cạnh Thanh Thiện Phật thân, vây lấy lão vào bên trong, sau đó, Phật tổ cũng xuất hiện trong đó.“Nghiệt đồ, ngươi muốn thôn phệ sức mạnh của ta sao? Hừm, người còn chưa đủ sức”. Thanh Thiện Ma thân toàn lực thóat khỏi cự ma, nhanh chóng tiến lại gần màn Phật quang kia, mãnh liệt phá khai nó, sau đó cùng Thanh ThiệnPhật thân hợp lại một chỗ, trở về trạng thái nửa Phật nửa Ma.Thanh Thiện Cổ Phật thở dài nói: “NGhiệt đồ, tu vi của ngươi không ngờ đã gần bằng ta. Ngươi quả biết trầm ổn giấu mình, ẩn nhẫn tới tận bâygiờ”.“Ngã Phật từ bi” Phật tổ không nói nhiều, chỉ niệm một câu Phật hiệu.“Thật thú vị”. Vũ Hinh cười lạnh rồi cũng bay vào trong nội thiên địa của Thanh Thiện Cổ Phật. Thanh Thiện Cổ Phật nhìn cự ma, rồi lại nhìn Phật tổ, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người Vũ Hinh, lão lắc đầu nói: “Xem ra ta với Phật từ nay hếtduyên, hiện tại chỉ có nghịch chuyển Phật thân, trở thành bất diệt ma thể thôi. Ngã Phật từ bi, thiện tai, thiện tai”.Thanh Thiện Cổ Phật miệng niệm Phật hiệu, nửa thân Phật quang lấp lánh, chớp mắt từ từ nhạt dần, tất cả kim quang biến mất. Sau đó một cỗ ma khí từ trong cơ thể lão chầm chầm tỏa ra, cuối cùng nửa thân Phật cũng giống như nửa thân ma, bị vô tận ma khí bao phủ, phát ra từng trận bađộng đáng sợ.Một cỗ khí tức lạnh lẽo vô cùng đáng sợ ùa ra ngòai Phật giới, lan tỏa khắp Tinh không, từng phiến hư không rung chuyển kịch liệt, cuối cùng ba động đáng sợ truyền khắp Tinh không, lan cả ra khu vực xung quanh Đạm Đài thánh địa, tất cả các ngọn núi rung chuyển, ma vân vô tận che mờ cảthái dương trên cao, Đạm Thai tiên phủ chìm vào bóng tối.Một cái thế ma vương sắp xuất thế. Thiên địa dị biên khiến vô số tu giả trong Đạm Đài thánh địa biến sắc, bọn họ không dám tiến vào Tinh không, chỉ im lìm chờ kết quả thần vươngđại chiến. mặc vù không cách nào nhìn được cảnh tượng bên trong,nhưng bọn họ nghe được hầu hết nội dung, cũng hiểu được phần nào nhữngchuyện xảy ra bên trong. Không chỉ việc Vô Tình tiên tử phục sinh, sư phụ của Phật tổ cũng phục sinh, hơn nữa Thanh Thiện Cổ Phật trong truyền thuyết còn muốn nghịchPhật thành Ma, thật là một đại sự kiện chấn kinh thiên giới.Vùng tiên sơn không ngừng rung chuyển, cuối cùng có 06 ngọn núi sụp xuống, vô tận ma khí điên cuồng lan tỏa “Ma khí thật cường đại, bổn Hoàng cũng đến tham gia nhiệt náo”. Một tiếng hồng trầm trầm từ viễn không vọng lại, âm ba cuồn cuộn khiến mọingười dựng tóc gáy, có nhiều tu giả hoa mắt chóng mặt, rơi từ trên cao xuống.Một cỗ âm phong điên cuồng cuộn tới, phát ra quỷ khí âm u. Ẩn ước trong ma vân, có thể nhìn thấy một thân ảnh cao lớn đứng trên mây, vô số quỷ ảnh bao quanh thân thể y, tiếng qủy gào vang khắp không trung.Cùng với ma vân càng ngày càng gần, vô số tu giả quanh Đạm Đài tiên sơn đều cảm thấy một áp lực khổng lồ, tất cả mọi người kinh ngạc nhìn lênkhông. Lúc này, tất cả mọi người đều cảm giác vô cùng sợ hãi, hôm nay thật là đại loạn, khí tức của kẻ mới đến này phát ra, còn đáng sợ hơn cả các thầnvương.Từng trận quỷ khóc cùng khí tức âm u lạnh lẽo truyền vào bên trong Tinh không Nguyệt điện, Đông Hải Thần Vương Lý Đạo Chân kinh ngạc thốt lên: “Mùi xác chết nồng nặc quá”Trong con mắt duy nhất của Đại bàng Thần vương bắn ra một tia thần quang, trầm giọng nói: “Thi hoàng (Vua xác chết) đến rồi”Sinh mệnh nữ thần Tạp Mâu nghe xong, lập tức biến sắc hỏi: “Thi hoàng…y…có lai lịch như thế nào?”. Đại bàng thần vương kinh ngạc nhìn nàng, trầm giọng nói: “Thượng cổ thần thi sản sinh ra linh trí, đả phá sinh tử pháp tắc, có thể xưng vượt cảthần ma”.sinh mệnh nữ thần tạp mâu run rẩy nói: “Là…y”. Thần Nam nghe vậy, trong lòng chấn động. Chương 210 – Thi Hoàng Thi hoàng Kẻ khiến Đại bàng thần vương sắc mặt nghiêm trọng, khiến sinh mệnh nữ thần tạp mâu biến sắcThần Nam trong lòng cũng chấn động, chớp mắt liên tưởng đến rất nhiều việc.Đầu tiên hắn liên tưởng đến Cản Thi phái ở nhân gian giới, đồng thời cũng động chạm đến ký ức đau buồn của hắn – Linh Thi Vương Vũ Hinh. Ở nhân gian giới, Thần Nam tuyệt đối là một nhân vật phong vân, trong đó cuộc chiến vang danh nhất chính là cùng chính tà thánh địa truyền nhânđại chiến Cản thi phái, triệt để tiêu diệt môn phái tà ác đó.Đó là một quá trình vô cùng nguy hiểm, đối mặt với lục giai thi vương, nếu như không có Thiên ma tả thủ, có lẽ kết quả đã hòan toàn khác. Trong cuộc chiến đó hắn đã biết được nhiều điều, điều làm cho hắn đau long nhất chính là ở Cản Thi Phái, hắn phát hiện ra thi thể của Vũ Hinh đã bị tếluyện thành Linh Thi vương.Điều đáng mừng là Linh thi Vũ Hinh đã được hút hêt tử khí, thoát được sự không chế, trở thành một sinh mệnh hoàn toàn mới, theo truyền thuyết của Cản Thi phái, Vũ Hinh đả phá sinh tử pháp tắc như vậy, đã triệt để hiểu rõ bí ẩn của sinh tử, sớm muộn cũng sẽ vượt qua thần ma.Trong truyền thuyết, Cản Thi phái không chỉ có một Linh thi vương là Vũ Hinh, trước đó một vị tổ sư của Cản Thi phái, vô ý đào được một thượngcổ thần thi, sau khi được tế luyện đã không chỉ vượt qua khống chế, mà sau khi sản sinh linh trí, tu vi mãnh tiến, cuối cùng phá toái hư không tiến nhập thiên giới.Nghe đồn, sau khi tiến nhập thiên giới, Linh Thi vương đó có pháp lực vô biên, y đã từng nhiều lần xuống hạ giới báo ơn vị tổ sư đó của Cản ThiPhái. Cảm giác được thi khí ba động đáng sợ, bản năng của Thần Nam đem thi hoàng liên tưởng đên Cản thi phái, hắn thầm đoán có lẽ đây chính làLinh thi vương đóGrào…. Một tiếng hống trầm đục từ tiểu thế giới của Thanh Thiện Cổ Phật truyền ra ngoài, ba động khủng bố lan tỏa tám hướng, vào lúc này, trong Tinhkhông, tất cả các thần vương đều cảm thấy một cỗ áp lực khổng lồ.Thanh Thiện Cổ Phật cuối cùng đã nghịch phật thành ma. Phật giới vốn kim quang rực rỡ, lúc này ma hỏa ngập trời, Thanh Thiện đứng trên ma vân, toàn thân không còn chút quang mang thánh khiết nào,ma khí hắc ám bao quanh thân thể lão, lão hòa thượng vốn hiền lành từ bi lúc này vẻ mặt nanh nọc, có lẽ nên gọi lão là Thanh Thiện Cổ Ma.Thanh Thiện Cổ Ma hiện tại, dáng vẻ phát sinh biến hóa rất lớn, vẻ mặt già nua từ từ trẻ lại, trên da lấp lành từng đạo ma văn, chiếc đầu trọc mọc lên một mái tóc đỏ rực, ánh mắt tàn khốc lạnh lẽo chấn nhiếp hồn phách.Chỉ cần nhìn qua cũng biết Cổ Phật từ nay biến mất, Thiên giới có thêm một Cổ Ma vô địch.Thanh Thiện Cổ Phật lập địa thành ma, cảm ứng được khí tức cường đại của Thi hoàng áp đến, lão ngẩng mặt gầm lên một tiếng, ma khí cuồng bá lan tỏa ra ngòai Tinh không, tiến vào Đạm Đài tiên sơn.Trong những tiếng ầm ầm vang dội, năm sáu tòa núi bị chấn nát.“Ha ha…Cổ phật trong truyền thuyết đã thành ma” từ bên ngòai Tinh không truyền vào giọng nói âm sâm của Thi hoàng, một cỗ khí tức lạnh lẽo bao phủ trời đất tiến vào Tinh không, Thi hoàng trong truyền thuyết đã tiến vào tinh không.Mùi xác chết (thi khí) xung quanh ma ảnh cao lớn điên cuồng lan tỏa, vô số ác hồn vây quanh người y gầm thét, phát ra thi khí ba động đáng sợ,như sóng biển cuồn cuộn lan tỏa khắp Tinh không Cường đại Ma khí do Thanh Thiện Cổ Ma vừa sinh ra tạo ra, bị Thi Hoàng chấn tan đi không ít. Điều này khiến Thanh Thiện cảm thấy sự thách thứcnghiêm trọng, Bất quá, một địch thủcường đại không kém lão vừa xuất hiện, chính là cơ hội tốt để lão thí nghiệm ma uy.Thi hoàng mang theo vô tận thi khí, tiến vào tiểu thế giới của Thanh Thiện Cổ ma. “Ngươi chính là Thi hoàng” Thanh Thiện lạnh lùng hỏi, hiện giờ khí chất của lão biến dạng, mái tóc đỏ như máu tung bay, ánh mắt lạnh lẽo, khôngcòn chút dáng vẻ gì của Cổ Phật nữa.“Đúng, chính là bản hoàng” “hừm, khẩu khí không nhỏ. Dám tự xưng đế hoàng, tu vi của ngươi bây giờ căn bản chưa đạt đến cảnh giới đế hoàng”.“Ha ha…” Thi hoàng lạnh lùng cười: “Trong thiên giới khẳng định có những tồn tại cấp thần hoàng, ma đế, nhưng dường như trước giờ chưa từngxuất hiện. Hiện giờ ta cách cảnh giới đế hoàng chỉ một bước chân, tiến vào cảnh giới đó chỉ là chuyện sớm muộn.” Thanh Thiện Cổ Ma cười lạnh nói: “Chỉ cách một bước! Hừm, cũng chính là ngàn vạn dặm, từ trước đến nay không ít người bồi hồi đứng cửa, chỉcách một bước chân, nhưng cả đời cũng không bước qua được. Ngươi còn cách xa lắm”.Nghe Thanh Thiện Cổ Ma phê phán không khách khí như thế, Thi Hoàng cười lạnh nói: “Ta phá toái hư không lên đây, bất quá chỉ mới vài ngàn năm, mà đã có tu vi như thế này, ta dám nói đủ để ngạo thị thiên giới. Còn ngươi, tên hòa thượng trong truyền thuyết, bị người coi gần như vô địch,nhưng hôm nay gặp mặt, ta không thấy ngươi cao minh hơn ta được chút nào. Nhưng dù sao ngươi cũng là hòn đá mài đao rất tốt, hôm nay cùngngươi sinh tử nhất chiến, hi vọng cái chết của ngươi có thể giúp ta đột phá được cảnh giới hiện tại. Thanh Thiện lạnh lùng nói: “Vạn năm trước ta đã đạt tới cảnh giới thần hoàng, nếu không phải hôm nay ta chưa phục sinh trọn vẹn, sao lại có loại tuvi như thế này được. Tuy nhiên sau khi nghịch Phật thành Ma, đạt đến trạng thái đỉnh cao ngày xưa chỉ còn là chuyện sớm muộn”. Nói đến đây, haimắt Thanh Thiện phát ra hai đạo huyết mang, chìm chằm chằm vào Thi Hoàng nói: “Ta cảm thấy một tia khí tức quen thuộc trên người ngươi, ngươi tuyệt không phải là người chỉ mới tu luyện vài ngàn năm, người chắc là người vạn năm trước ta đã từng biết”.Mùi tử khí lan tỏa ra xung quanh người Thi Hoàng, y nghe xong ngẩn người ta một chút, sau đó trầm giọng nói: “Tám ngàn năm trước, ta chỉ là một

thượng cổ thần thi, cơ duyên xảo hợp trở thành Thi hoàng ngày nay. Nếu nói như thế, ngươi đã tiếp xúc với tiền thân của ta, ha ha…thật là làm chongười ta khó mà tưởng đến được! Xem ra, năm xưa ta cũng là nhân vật cùng cấp thần hoàng với nhà ngươi”.Thanh Thiện cười lạnh, không nói gì, nhưng trong lòng lão lại dậy sóng, những kẻ sống lâu như lão ở thiên giới ít có bằng hữu, hôm nay không ngờ lại gặp phải một cường giả vốn là một thi thể tái sinh linh trí, dường như là một nhân vật cùng thời đại với lão.Thi Hoàng chuyển người nhìn Vũ Hinh lạnh lùng cười nói: “Vô Tình tiên tử, lâu rồi không gặp, có lẽ ngươi đã hiểu bí ẩn sinh tử của ta rồi chăng”.Vũ Hinh cười lạnh, toàn thân quang mang đại thịnh: “Ngươi có muốn thử không”. Một phiến thần quang như mặt trời, lấp lánh xung quanh Vũ Hinh, sau đó cuộn về phía trước, phá tan màn thi khí vô tận xung quanh Thi Hoàng.Thi Hoàng biến sắc nói: “Không ngờ ngươi cũng cách cảnh giới thần hoàng chỉ một bước chân”.Trong lúc Thi Hoàng nói chuyện với Vũ Hinh, Thần Nam tinh nhạy phát giác ra sự biến hóa trong thần tình của Tạp Mâu, vị Sinh mệnh nữ thần này liên tục biến sắc, điều này…nói lên điều gì? Một đầu mối từ từ hiện lên trong đầu Thần Nam.Trong phút chốc, các thông tin phức tạp nhanh chóng hợp lại, vào lúc này, hắn liên tưởng đến rất nhiều việc.5 nghìn năm trước Vũ Hinh trọng thương gần chết, tới tận Tây phương tìm sinh mệnh nữ thần cứu trợ, sau đó lọt vào tay Cản Thi phái một cách kì bí, tất cả dường như đều có liên quan đến nhau.Trong Cản Thi phái, Vũ Hinh từ linh thi vương biến đổi thành bán thần, tâm tư vô cùng trong sáng, nàng từng ngây thơ tố cáo với Thần Nam rằngnàng có một ký ức mơ hồ, có một nữ tử từng nói đến bốn chữ Thái Thượng Vong Tình từng bảo hộ nàng Tất cả những gì đã biết vụt qua trong đầu hắn, sau đó hắn nghĩ đến mối quan hệ của Vô Tình tiên tử và Sinh mệnh nữ thần năm ngàn năm trước,còn vừa rồi Thi Hoàng từng nói Vô Tình tiên tử đã hiểu được bí mật sinh tử của y.Trong chớp mắt, bí ẩn đã được giải khai, Vũ Hinh ở Cản Thi Phái chính là do Vô Tình tiên tử cố tình đưa vào. Vô Tình tiên tử trong lúc tu luyện Thái thượng vong tình lục, dường như cũng tìm kíêm sức mạnh vượt qua pháp tắc thế gian từ một hướng khác.Chỉ là…Vũ Hinh đó không phải là hạt giống linh hồn, vậy nàng sinh ra như thế nào.Thần Nam nhìn chằm chằm vào Sinh mệnh nữ thần Tạp Mâu, hắn triển khai thần vương dực bay đến cạnh bà, dùng thần niệm truyền âm nói: “Vô Tình tiên tử vẫn còn sống, vậy tại sao ở Cản Thi phái tại nhân gian lại có một thi thể của Vô Tình tiên tử”.Sinh mệnh nữ thần Tạp Mâu đại kinh, sau đó nghiêm mặt lại, lắc đầu, rõ ràng bà không muốn tố cáo Thần Nam.Thần Nam lúc này vô cùng vội vàng, hắn vô cùng muốn biết điều bí mật bên trong, cuối cùng không ngại dùng lời lẽ đe dọa Sinh mệnh nữ thần: “Tiền bối biết Thi Hoàng vốn không phải là loại thiện lương gì, tiền bối dường như đã từng giúp Vô Tình tiên tử, nếu như bị Thi Hoàng biết, tiền bốisẽ….hãy nói chovãn bối biết bí mật bên trong, Đông phưong thiên giới đệ nhất cường thế gia tộc, Thần gia, nợ tiền bối một món nợ ân tình cựclớn. Sinh mệnh nữ thần Tạp Mâu liên tục biến sắc, cuối cùng nghiến răng truyền âm: “Vô Tình tiên tử vô cùng đáng sợ, ngươi đã từng nghe đến Kimthiền thóat xác chưa? Ý nghĩa của bốn từ đó, chính là nguyên nhân của mọi việc”.Thần Nam kinh hãi, trong lòng thầm than, Thái THượng vong tình lục đúng là ma công! Ma công Sinh mệnh nữ thần tiếp tục truyền âm nói: “Cái thóat ra không phải là xác chết, mà chính là “bản ngã” thực sự”.Thần Nam không thể tiếp tục giữ bình tĩnh được, trong lòng dậy sóng, nếu nói như vậy, Vũ Hinh ở nhân gian giới…mới chính là Vũ Hinh chân chính.“Mời tiền bối nói tiếp, vãn bối muốn biết tất cả những điều bên trong” Thần Nam nhìn Vũ Hinh đứng ở xa, trong lòng lạnh lẽo, cảm giác vô cùng khó chịuẦmToàn bộ Tinh không rung chuyển kịch liệt, trong tiểu thế giới của Thanh Thiện Cổ Ma ma khí lan tỏa, thi khí ngập trời, thần quang rực rỡ. Thanh Thiện Cổ Ma, Thi Hoàng, Vũ Hinh cùng nhau hỗn chiến, còn Phật tổ và cự ma do tam đại ma vương hợp thaàh đã bay ra ngoài.Đại chiến giữa những kẻ cùng gần đạt tới cấp độ thần hoàng, đột ngột nổ ra như vậy.Cách đó không xa, Đạm Đài Tuyền hai mắt phát ra thần quang rực rỡ, nàng hét lớn: “Đây là Đạm Đài thánh địa của ta, các ngươi muốn phá hủy di tích tinh không này ư? Hừm, đã như thế thì đừng trách ta không khách khí”.Đạm Đài Tuyền sắc mặt trang nghiêm, lúc này nàng vô cùng thánh khiết, mỹ lệ, đứng im giữa không trung, trong miệng phát ra những âm tiết cổxưa khó hiểu, trong tinh không, tất cả thất thải thần thạch đều rung chuyển, cuối cùng quang mang soi sáng cả bầu trời. những âm tiết cổ xưa khó nghe, giống như một loại chú ngữ vừa hết, Đạm Đài Tuyền hét lớn: “Tinh không chiến hồn - Hiện”. Chương 211: Tinh không chiến hồn Sau khi Đạm Đài Tuyền kêu khẽ lên một tiếng, khắp tinh không tinh quang sáng lạn, tất cả thất sắc thần thạch hào quang đại thịnh chói mắt, tất cả tinh quang toàn bộ đều hội tụ thành một mặt trăng tròn vành vạnh trên không trung.Vẻ mặt của đám thần vương hiện lên sự kinh dị, Trăng tròn ở phía trên tỏa ra từng đợt nguyên khí dao động, nang lượng dao động kịch liệt nàycàng lúc càng mãnh liệt, khắp tinh không bắt đầu rung động. Cuối cùng như biển cả mênh mông tràn ra khắp tinh không, khiến cho tất cả núi non ở vùng phụ cận ĐẠm Đài thánh địa đều chấn động theo.Một âm thanh trầm muộn từ phía trên mặt trăng, trên đó ánh sáng không ngừng dao động kịch liệt, cuối cùng xuất hiện mấy đạo ma ảnh to lớn ởphía trên mặt trăng, phát ra từng tiếng ma khiếu âm u khủng bố. Ma ảnh đó gần như là vô hình vô bóng, lại rất mãnh liệt, tất cả mọi người đều cảm giác được sự đáng sợ của bọn chúng.Đột nhiên, quang mang của thất sắc thần thạch bên trong tinh không toàn bộ thu lại, mà mấy đạo ma ảnh lại chất chồng lên nhau, cuối cùng trởthành một ma ảnh Thi Hoàng, Thanh Thiện, Vũ Hinh vẫn đánh nhau, bất quá bọn họ vẫn chú ý đến ma ảnh kia, tựa hồ cảm thụ được sự uy hiếp từ nó.Đạm Đài Tuyền trong miệng phát ra những âm tiết cổ xưa, tựa hồ như hạ mệnh lệnh cho ma ảnh, sau một tiếng ma khiếu vang vọng khắp đất trời,tinh quang trong tinh không lóe lên, nhưng Đạm Đài Tuyền lại sắc mặt lại lộ ra khóc cười không được. Lúc ma anh xuất hiện, Đại bằng thần vương cũng kinh dị không thôi, trông thấy sắc mặt của Đạm Đài Tuyền như vậy, không nhịn được liền hỏi :“Đó là…?”Đạm Đài Tuyền hít vào một hơi, trả lời : “Ta dựa theo trận pháp ghi lại, triệu hoán ra chiến hồn thủ hộ tinh không này, nhưng mà… vừa rồi khi cùng với y liên hệ, y nói cho ta rằng… hắn sẽ không tấn công, chỉ có thể bị động thủ hộ”.Đại bằng vương cũng kinh dị không thôi, y cảm giác được sự mạnh mẽ đáng sợ của tinh không chiến hồn, nhưng ma ảnh này lại quái dị như vậy.Thần Nam ở cách đó không xa cũng giật mình kinh hãi, hắn kinh dị không phải là sự xuất hiện của tinh không chiến hồn, mà là những âm tiết cổ xưa mà Đạm Đài Tuyền vừa mới phát ra, tựa hồ đó là một loại ngôn ngữ rất là cổ xưa”.Đạm Đài Tuyền thì không nói làm gì, tinh không chiến hồn xuất hiện, liền dẫn tới sự chú ý của mấy vị thần vương đang quan chiến, bất quá bọn họdần dần phát hiện ra chỗ bất thường của chiến hồn này. Hắn lại có thể ngăn trở năng lượng dao động khủng bố phát ra từ tiểu thế giưois của Thanh Thiện. Biết rằng ba vị cường giả đang đại chiến ở chỗnày, năng lượng mạnh mẽ mãnh liệt khiến cho người ta không thể nào tưởng tượng nổi, nếu như không phải do hắn ngăn trở, khắp tinh không nàyđã bị chấn động, thậm chí là vỡ nát. Trong tiểu thế giới của Thanh Thiện cổ ma, đại chiến đang diễn ra vô cùng kịch liệt, Thanh Thiện, Thi Hoàng, Vũ Hinh thi triển hết sở học bình sinh,tiến hành đánh giết sinh tử. Với tu vi của bọn họ trong trời đất này, so với cuộc chiến cảu các thần vương có bất đồng lớn.Chiến đầu giữa nhưng người sắp tiếp cận thần hoàng cấp, phương thức đại chiến đã biến dạng rất nhiều. “Cánh cửa sinh tử luân hồi!”Thi Hoàng hét lên, toàn thân trên dưới không chỉ có thi khí tràn ra, mà còn bạo phát ra từng luồng ánh sáng thánh khiết, đó là bí mật của sự sinh tử ynắm được sau khi đột phá thiên địa pháp tắc. Sinh tử hai cực khí tức tương phản từ trong người hắn không ngừng tràn ra, quấn quýt với nhau, lao về hướng Vũ Hinh cùng với Thanh Thiện cổma. Đó là sau khi Thi Hoàng đột phá thiên địa phép tắc, lĩnh ngộ được sự thâm ảo của sinh tử không còn bị giới hạn của thiên địa pháp tắc.Thần vương bất quá là lực lượng đề thăng lên cao, cùng với sự phát triển cực hạn của tiểu thế giới mà thôi. Bọn họ tuy có thể nắm trong tay các lĩnh vực pháp tắc, nhưng vẫn bị thiên địa pháp tắc hạn chế, phải tuần tự tuân theo thiên địa pháp tắc, bằng không sẽ dẫn tới thiên phạt.Mà Thần Hoàng lại hoàn toàn không giống như vậy, bọn họ đột phá hạn chế của thiên địa pháp tắc, nắm trong tay chung cực pháp tắc do bản thântự ngộ ra, cho dù bọn họ có thể vận dụng thi triển ra lực lượng cực hạn, cũng sẽ không dẫn tới thiên phạt. Thi Hoàng do sinh mà tử, hóa thành thần thi, sau đó lại do tử mà sinh, loại bỏ hết tử khí. Giải thoát khỏi sự ràng buộc của thân thể trở thành tiênthần. Y đã trải qua nhưng việc mà người thường vô pháp tưởng tượng, không ngừng luân hồi giữa sinh tử, cuối cùng rốt cục tiến lên đột phá cựchạn sinh tử, nắm trong tay sự ý nghĩa thâm ảo của sinh tử, trở thành thiên giới nhất phương chí tôn. Có thể tưởng tượng, y cứ như vậy mà tu luyện, sớm muộn gì cũng sẽ tu thành thần hoàng, vô địch thiên giới.Sinh tử luân hồi, do sinh mà tử, do tử mà sinh, sinh tử lưỡng cực nguyên khí tràn ra mênh mông làm hiện lên trong tiểu thế giới này vô số loại ảoảnh, khi thì thi thể nổi lên khắp nơi, biển máu ngập trời, khi thì mặt đất lại mọc lên cây cỏ xanh tươi, bừng bừng sinh cơ. Chín cánh cửa luân hồi, phía trước mặt huyết quang chói mắt, hiện lên xung quanh Vũ Hinh cùng với Thanh Thiện, từ từ ép về phía bọn họ, muốnthôn phệ bọn họ vào bên trong.Không nghi ngờ gì nữa, nếu như bị thôn phệ tiến vào cánh cửa sinh tử luân hồi, cũng đồng thời bị phong ấn trong sinh tử luân hồi của Thi Hoàng, sự sống chết do y nắm trong tay.“Vô pháp vô thiên, ma chủ trầm phù, diệt sát!” Thanh Thiện cổ ma hét lớn, ở trước mắt là pháp tác của ông ta nám trong tay. Cổ ma mái tóc điêncuồng bay loạn xạ, hai mắt hồng quang hiện lên, cả người phát ra sát ý vô tận, sát khí cùng với khí tức hủy diệt tràn ngập khắp tiểu thế giới. Pháp tắc mà Cổ phật nắm giữ trong tay vạn năm trước là ánh sáng của sự sống, nhưng lần này sau khi nghịch phật thành ma thì hoàn toàn đingược lại, từ cổ phật hiền lành ngày hôm nay hoàn toàn biến mất, thay vào đó chính là một ma đầu hủy diệt.Mấy lỗ hổng không gian âm u phát ra sát khí vô tận xuất hiện trong tiểu thế giới, hoặc đối kháng với cánh của sinh tử luân hồi của Thi Hoàng, hoặc thôn phệ Vũ Hinh vào trong.Vũ Hinh không có pháp tắc của riêng mình, nàng liên tục cười lạnh nói : “Ta không tu luyện tiểu thế giới dư thừa này , cũng không tu luyện pháp tắcvô dụng kia, ta xem ra tất cả đều chẳng ra gì. Bởi vì, cả trời đất này là thế giới của ta, mà thiên địa pháp tác của thế giới này do ta định ra!. Một luồng ánh sáng hỗn độn từ trên thân thể Vũ Hinh bạo phát ra, ánh sáng tối tăm ngăn trở ở phái trước Cánh cửa sinh tử luân hồi cùng với diệtsát động, khiến bọn chúng toàn bộ bị ngăn cản ở bên ngoài. Đồng thời, từng đạo ánh sáng hỗn độn áp bách về phía Thi Hoàng cùng với ThanhThiện. Thi Hoàng cười lạnh, âm trầm nói : “Không tự lượng sức, vọng tưởng hóa thành trời, đúng là đáng cười! Hôm nay nhất định phải khiến cho ngươi

sinh tử hai đường đều khó, vĩnh viễn rơi vào cánh cửa của sự luân hồi”.Thân Thiện sát khí trung thiên, ông ta cũng lạnh lùng nói : “Bằng vào mấy phần sức lực này cũng vọng tưởng hóa thành trời! Đúng là si tâm vọngtưởng! Không có tự mình hiểu được thiên địa pháp tắc, sao có thể siêu thoát giới hạn của trời được chứ?” Vũ Hinh vẫn vô cùng trấn tĩnh, ngữ khí bình thường nói : “Đó là do ngươi tầm nhìn hạn hẹp, không hiểu thiên ý, vọng tưởng rằng có thể ngộ đượcmấy pháp tắc để mà đột phá. Thật không biết pháp tắc của trời đất bao la vô cùng, các người làm sao có thể khám phá hết được! Đến lúc cuốicùng lại phải dẫn đến hứng chịu thiên phạt hung mãnh lên người mà thôi! Nếu hôm nay các ngươi bái ta làm sư phụ, ta sẽ truyền phụ cho các ngươi thiên địa chính pháp cho bọn!““Ha ha…”Thi Hoàng cười điên cuồng. Nhất thời thi khí giăng khắp trời, trong tử khí ẩn hiện vô số hồn phách giãy dụa kêu gào, đó thực sự là một cảnh tượng tu la địa ngục.“Vô tình tiên tử ngươi không cần phải thổi phồng lên như vậy, Cứ cho rằng ngươi đã lĩnh ngộ được đại thiên chi pháp, không để sinh tử pháp tắccủa ta ở trong mắt, vì sao lại xuống hạ giới tìm nguyên bản ý nghĩa thâm ảo của sinh tử luân hồi? ‘Thái thượng vong tình lục’ tuy được truyền tụng là thiên giới đệ nhất kì công. Nhưng ta xem ra ngươi bất quá cũng chỉ như vậy mà thôi, ta giờ đây cũng không đặt nó vào trong mắt”.Vũ Hinh bác bỏ : “Không rõ tất cả pháp tắc trên thế gian sao có thể nắm được đại thiên chi pháp?”Thanh Thiện cổ ma cười lạnh, nói : “Đột phá thiên chi cực cảnh, chính là không có hai pháp môn. Vô tình tiên tử ngươi cứ nghĩ như thế, sớm đã đứng ở dưới mà thôi!”.“A a a…” Vũ Hinh cười vang như chuông bạc vang vọng cả đất trời, bất quá càng ngày càng rét lạnh.“Vậy để cho các ngươi xem thử!”. Nói xong, Vũ Hinh thân ảnh phảng phất càng lúc càng ảm đạm, tựa hồ dung nhập vào trong thiên địa hư không. Cánh cửa luân hồi, còn có diệt sátđộng đang tấn công về phía nàng, toàn bộ giống như hư ảnh xuyên qua bên cạnh. Cuối cùng, cánh cửa luân hồi toàn bộ hướng về phái ThanhThiện cổ ma bức tới, diệt sát động thì lại tiến về phía Thi Vương mà thôn phệ. Tình huống đột ngột phát sinh này nhất thời khiến cho hai người lâm vào mấy lầm suýt lâm vào hiểm cảnh.Vũ Hinh như một người bàng quan. Bình tĩnh nói : “Từng cái cây ngọn cỏ của thế gian này. Thiên địa vạn vật đều là binh của ta, từ núi cao đến sôngdài, từ con kiến đến hạt bụi, thậm chí pháp tắc mà các ngươi kiêu ngạo, đến cả ý niệm, phàm là vật chất đều nghe thao lệnh ta!”. Thi Hoàng cùng với Thanh Thiện cỗ ma lúc mới đầu đích xác có kinh hãi thất sắc, bất quá bọn chúng sau khi kìm giữ công kích của đối phương,đồng thời lần nữa phóng cánh cửa luân hồi cùng với diệt sát động về phái Vũ Hinh.Thi Hoàng cười lạnh : “Vậy hữu hình nghe lệnh ngươi. Nếu như vật vô hình thì sao?” Cánh cửa luân hồi hóa thành vật vô hình, trong trời đất chỉ còn sinh tử nhị khí, hướng tới Vũ Hinh mà thôn phệ.Thanh Thiện cổ ma cũng cười âm trầm, nói : “Ta còn tưởng rằng ngươi có pháp tắc gì, ngươi bất quá chỉ nắm trong tay hỗn độn pháp tắc mà thôi”.Diệt sát động cũng hóa thành sát khí vô hình, bức về phía Vũ Hinh. Vũ Hinh toàn thân trên dưới, ánh sáng hỗn động tối tăm lại xuất hiện, nàng lạnh lùng nói : “Các ngươi nếu như thật sự cho rằng như vậy là khôngthể. Dù sao phương pháp tu luyện của ta, tất cả là từ bổn nguyên. Hừ, thế gian vạn vật đều có hình, cũng có âm ba, thần niệm cũng đồng dạng nhưvậy không thể thoát khỏi. Hiện tại tu vi ta còn chưa viên mãn mà thôi. Nếu không, tất mọi pháp tắc vô hình của các ngươi, kể cả thân thể của các ngươi đều tuân theo lệnh của ta. Loại công pháp này của ta, đợi đến lúc tiến lên thêm một tầng nữa, thì trong thiên địa này ta tức là trời, trời tức làta, những gì ta nói chính là pháp, những gì ta làm chính là tắc, thiên địa pháp tắc do ta định lấy!”Ba đại cường giả, mặc dù trong quá trình công kích không ngừng bàn luận về pháp tác, nhưng sự nguy hiểm trong đó khó mà tưởng tượng được. Cánh cửa luân hồi, diệt sát động, ánh sáng hỗn độn, mộtLúc này, Thần Nam đã từ Sinh mệnh nữ thần Tạp Mâu ở nơi này, được đối phương lí giải cho những gì cần biết, hắn trong lòng vô cùng kích động,rất muốn quay ngay về nhân gian giới. Bất quá thì lúc này dị tượng phát sinh.Tinh không chiến hồn vốn được cho rằng vô dụng, lúc này không chỉ ngăn trở lực lượng phát ra từ Thanh Thiện cổ ma mà còn khiến cho khắp tinhkhông phát sinh biến hóa kì dị. Đầu tiên là cửa vào tinh không đột nhiên đóng lại, sau đó bên trong tinh không xuất hiện ánh sáng rực rỡ vô cùng, khiến cho người ta tạm thời chóimắt không thấy gì cả, đến khi mọi người mở được mắt ra thì phát hiện cả tinh không tựa hồ biến mất.Mấy trăm viên thất sắc thần thạch vẫn còn lập lòe phát sáng, nhưng tất cả đất trời bên ngoài đều hiện ra trước mắt các vị thần vương. Cẩn thận xem xét có thẻ phát giác, một tầng trong suốt ngăn cách tinh không kì dị này với thế giới bên ngoài.Tất cả những người quan chiến trong Đạm Đài tiên sơn đều trợn mắt há hốc mồm, bọn họ có thể nhìn thấy được cảnh tượng bên trong tinh không.Bên trong tinh không, Đạm Đài Tuyền cũng giật mình kinh hãi, hôm nay là lần đầu tiên triuệ hoán ma hồn, căn bản không biết nó có năng lực kì dị như vậy.Lúc đó. Trong tiểu thế giới của Thanh Thiện cỗ ma truyền lại ba tiếng kinh hô. Thi Hoàng, Thanh Thiện, Vũ Hinh ba người đều đình chỉ đại chiến,bọn họ đều xuất hiện thần sắc khiếp sợ, pháp tắc bọn họ nắm trong tay tự nhiên mất công hiệu. Tiểu thế giới không chịu sự khống chế của Thanh Thiện bắt đầu đóng lại, ba người vội vàng hiện ra giữa tinh không.Trong khí tất cả mọi người phát giác ra có gì đó không đúng, Hỗn thiên ma vương, hét lên : “Đạm Đài Tuyền, ngươi đã động tay động chân làm cáigì đó, vì sao tu vi của chúng ta bị thụt lùi xuống cảnh giới phổ thông tiên nhân?” Thi Hoàng, Thanh Thiện cổ ma, Vũ Hinh cũng vừa sợ vừa giận đưa mắt nhìn về phía Đạm Đài Tuyền, Đại bằng thần vương sắc mặt hiệnlên vẻ hoàinghi. Quang Minh thần cùng với hai vị sinh mệnh nữ thần cũng không ngừng kinh nghi, hỏi : “Đạm Đài tiên tử, bà rốt cuộc đã làm cái gì thế?”Lúc đó, nhưng người quan chiến ở bên ngoài tinh không đều có thể nhìn rõ cảnh tượng bên trong nhưng không nghe được bất cứ âm thanh nào ở trong đó, bất quá lúc này tất cả mọi người đều biết ở trong đó có biến phát sinh.Tất cả thần vương đều mắt hổ gườm gườm Đạm Đài Tuyền, khiến cho nàng có cảm giác áp lực ngày càng lớn, lúc này thần vương lực của nàngcũng biến mất, nàng vội vàng hướng về ma ảnh to lớn phía trên mặt trăng, trong miệng phát ra những âm tiết cổ xưa, tựa hồ hỏi gì đó. Ma ảnh rít gào lên vài tiếng, cuối cùng tự nhiên biến mất.“Đạm Đài Tuyền, ngươi có ý tứ gì vậy, ngươi cùng với tên kia nói cái gì vậy?” Thi Hoàng lớn tiếng quát hỏi.Đạm Đài Tuyền tựa hồ không sợ Thi Hoàng, không thèm để ý đến y. Quay về phía đám thần vương giải thích : “Ta không có ác ý, ta vốn nghĩ mời tinh không chiến hồn ra để bảo hộ tinh không này. Vừa rồi, y nói với ta, y đã dùng sức mạnh của mình khởi động hoàng cấp tinh không pháp trận.Đem tu vi của mọi người lưu giữ lại cảnh giới tiên nhân, khiến cho không ai có thể uy hiếp được tinh không này. Cái này… thực là việc không congbiện pháp nào khác”. Nói đến đây, Đạm Đài Tuyền chỉ cười khổ, năng lực của tinh không chiến hồn này, khiến cho nàng có chút bất đắc dĩ.Nghe đến đó, Tuyệt tình ma vương lập tức hỏi tiếp : “Cửa vào tinh không không này đã đóng lại, lẽ nào chúng ta mãi mãi ở trong trạn thái này vĩnhviễn bị phong ấn tại nơi đây?” “Không phải” Đạm Đài Tuyền trả lời : “Vừa rồi, ta có hạ mệnh lệnh cho hắn, sau một canh giờ mới có thể giải trừ trạng thái này”.Mọi người thở phào nhẹ nhõm, bất quá trong lúc đó, một cỗ sát khí đột nhiên bạo phát ra, Phật tổ nhanh như chớp lao về phía Thanh Thiện cổ ma,đối với y mà nói, không giải quyết được Thanh Thiện thì sau này trên thiên giới không có nơi nào cho y dung thân. Đồng thời, Đại bằng thần vương cũng cười lạnh nói : “Bây giờ tu vi của tất cả mọi người đều ở cảnh giới phổ thông tiên nhân, hù hù hù…” dứt lời,y hóa thành một đạo thần quang, đuổi theo Phật tổ.Tất cả thần vương còn lại không ngừng kinh nghi, lúc này lực lượng của bọn họ đều giảm sút, vốn tu vi càng cao thì càng bất an, hiện tại tất cả thần vương đều bắt đầu đề phòng lẫn nhau.Hỗn thiên ma vương, Tuyệt tình ma vương, Phá diệt ma vương tụ lại một chỗ. Hai vị sinh mệnh nữ thần cùng với Quang Minh thần tụ lại một chỗ.Lí đạo chân cũng lao đến chỗ Đạm Đài Tuyền, đồng thời ánh mắt nhìn Vũ Hinh có chút phức tạp, y rất muốn gọi Vũ Hinh đến, nhưng hắn biết, bạch y nữ tử kia đã không còn là “tỷ tỷ” mà hắn biết.Thi Hoàng hai mắt lóe hung quang, nhìn về phía Vũ Hinh cười âm trầm, y chính kà thân thể kim cương bất hoại, cổ thi chi thể, nhực thể mạnh mẽnhất. Bất quá Vũ Hinh cũng không hề sợ hãi, chủ động xuất kích lão vè phía Thi Hoàng. Ở bên Thanh Thiện cổ ma, Phật tổ, Đại bằng thần vương cũngđã cùng nhau đại chiến.Nếu như nói trong trường ai là người khẫn trương nhất, không còn nghi ngờ gì nữa đó là Thần Nam, tu vi của hắn không bị ảnh hưởng chút nào, vốn đúng là cảnh giới tiên nhân thất giai. Thân mặc Huyền vũ giáp, sau lưng đeo cung, tuy không có khả năng co sức lực cảu thần vương, nhưngtrước mắt tuyệt đối là phòng ngự đệ nhất.Thần Nam thậm chí muốn cười lên điên cuồng, cơ hội trời cho này, nếu như lợi dụng tốt, hôm nay hắn tại tối hậu nhất chiến này của thiên giới có thể đem tất cả đại họa toàn bộ tiêu diệt, sau đó trực tiếp quay lại nhân gian giới.Hắn mở nội thiên địa, đêm hai con rồng ra ngoài.Vừa mới ra ngoài, Tử Kim thần long hống lên một tiếng dài, bất quá khi nhìn thấy đám nhân vật trước mắt, nó liền ngậm miệng lại. Long bảo bảo cũng đảo đôi mắt to, kinh hãi than : “Bảo bảo thiên long tại thượng!”“Ha ha…”Thần Nam bật cười : “Không cần phải sợ, đám người kia hiện tại đều đa suy yếu, hôm nay chúng ta chỉ đấu một trận tiêu diệt hết nhữngkẻ đối đầu”. Trải qua Thần Nam nói lại một cách đơn giản, hai con rồng cũng biết đã phát sinh ra chuyện gì.Thần Nam cười lạnh nói : “Lúc cướp lôi thần điện, lấy được ma lôi cùng với tử kim thần hỏa, giờ còn lại một ít, hôm nay hai ngươi cứ mặc sức màném, đầu tiên ném chết ba tên kia cho ta!” Thần Nam lấy Lôi Thần trùy ra, chỉ tay về phía ba người Tuyệt Tình ma vương, Hỗn thiên ma vương, Phá diệt ma vương, khiến cho hai con rồnghứng phấn gào lên.Thần Nam tay vùng Lôi Thần trùy, lao về phía ba đại ma vương đánh tới, miệng hét lớn : “Trước tiên giết chết ba tên suy yếu các ngươi, sau đó lại diệt tiếp lão cương thi”“Phanh”Trước tiên là Hỗn thiên ma vương bị đánh bay đi, lão ma vương bực đến muốn ói máu. Thần vương lực biến mất, lão ma vương bị người ta khinh thị đánh cho như thế này, y sắp phát điên lên mất.Đồng thời, “oanh oanh oanh” những tiếng nổ vang lên không ngừng. Trong tinh không chấn động không thôi, ma lôi trong tay hai con rồng khôngngừng ném ra. “A……đáng hận!”“Tức chết ta thôi”.Tuyệt tình ma vương cùng với Phá diệt ma vương bị nổ đến nẩy lên dập xuống, toàn thân trên dưới cháy đen, đầu tóc rồi bù.

“Grào… ném ma vương đau, đúng là rất hưng phấn”.Ở cách đó không xa, thi hoàng cũng lâm vào tình trạng như vậy, hai mắt y lóe hung quang, hét lên : “Dám chọc đến ta?”“Thần nói, ngươi đáng bị ném”. “Người bị ném là ngươi!” Thần Nam bỏ qua Hỗn thiên ma vương, triển khai thần vương dực lão đến gần Thi Hoàng, tay trái cầm Lôi Thần trùy, tayphải cầm Định Địa Thần Thụ, hung hăng bổ tới Thi Hoàng.Đồng thời, hai con rồng tập trung toàn bộ ma lôi lại. “Oanh oanh oanh”…………. Chương 212: Đại đức đại uy Thi Hoàng là nhân vật như thế nào chứ, hiện tại tuy tu vi chỉ có thể dùng được đến mức cực hạn của cảnh giới phổ thông tiên nhân, nhưng từ dáng vẻ đến thái độ vẫn cuồng ngạo như trước không có gì thay đổi. Thấy Thần Nam đánh tới, hắn không thèm lui này mà ngược lại còn tiến lêntrước, tạo nên từng đợt thi khí đánh ra một chưởng như dời non lấp biển.Bất quá, Lôi Thần Trùy chính là một trong những bảo vật của thiên giới, phát ra từng trận quang vụ lấp lánh màu tử kim khiến cho tất cả thi khí đều bị chấn tan. Tiếp sau đó, Định đại thần thụ trên tay Thần Nam lấp láp lục quang, hung hăng bổ xuống tay của Thi Hoàng.Thi Hoàng bị chấn bay ra ngoài, Thần Nam cũng bị một cỗ lực lượng cực lớn phản chấn khiến cả người phải liên tục lui lại, bất quá còn tốt hơn ThiVương rất nhiều. “Oanh”Ma lôi oanh kính đến, tử kim lôi hỏa không ngừng nổ tung xung quanh Thi Hoàng, Dù cho thân thể là kim cương bất hoại thì toàn thân Thi Hoàngcũng bị cháy đen, nẩy lên dập xuống. Tử Kim thần long cùng với Long bảo bảo lúc này đang đứng ở cửa vào của nội thiên địa của Thần Nam, Ma Lôi trong tay chúng không ngừng oanhtạc về phía Thi Hoàng.Đồng thời, sau khi lui về sau một đoạn lục sắc thần quang trong tay Thần Nam lóe lên, Định Địa Thần thụ trong nháy mắt hóa thành thần cung. Thần Nam kéo dây cung, một đạo kim quang rất nhanh ngưng tụ tại, theo sự chuyển động của dây cung một đạo thần quang rực rỡ như thiên phạt bắnra phá toái hư không công kích về phía Thi Hoàng.“Oanh long long” Sấm chớp nổi lên, cả không gian khẽ rung động. Bất quá đạo cầu vồng kinh thiên này, khi vừa mới bắn ra thì thần quang sáng lạn nhưng rất nhanhlại trở nên ảm đạm.Thần Nam lẩm bẩm : “Ta đã biết là sẽ như vậy mà”. Con rồng du côn gào lên : “Tiểu tử hỗn trướng, người đang mộng du à? Sao lại không có khí lực vậy?”“Cong rồng ngu ngốc nhà ngươi động não chút đi. Ta vừa rồi không phải đã nói cho mi biết rồi sao? Ở trong tinh không này, tất cả các lực lượngđều bị ép chỉ đạt đến thủy chuẩn của phổ thông tiên nhân. Ngay cả lão cương thi hay Thanh Thiện tặc ngốc gần tiếp cận đến cảnh giới Thần Hoàng cũng đều không thể may mắn tránh khỏi, huống chi là một mũi tên bắn ra từ thần cung? Tất cả những lực lượng vượt quá thất giai đều bị giamcầm”. Tất cả đều giống như những gì Thần Nam nói, thần quang rực rỡ càng lúc càng ảm đạm, lúc bay tới trước mặt Thi Hoàng thì thanh thế sớm đãkhông còn lớn như khi vừa mới rời khỏi dây cung nữa.Thi Hoàng cười lạnh, hai tay phất ra, “Phanh” một tiếng, định bắt lấy đạo kim quang kia. Bất quá đạo thần quang vẫn đẩy hắn bắn về phía sau mấy chục trượng, sau đó nổ tung khiến cho Thi Hoàng đang ở trên không trung không ngừng chấn động.Con rồng du côn hô to : “Mau mau dùng thần huyết nhiễm tiễn, chỉ cần giải quyết được lão cương thi này, cho dù tổn thất một nửa số máu trongngười cũng đáng giá”. “Lúc đối kháng với Hiên Viên thần vương ta đã hao phí mất một phần ba lượng máu trong người, bây giờ nếu như lại hao tổn một lượng máu lớnnữa thì sợ rằng ta chưa giết được y thì đã toi mạng trước rồi”.Thi Hoàng hoàn toàn bỏ qua Vũ Hinh, gào thét chấn động cả đất trời, thi khí không ngừng tràn ra mãnh liệt, khắp nơi trong tinh không đều tràn ngập khí tức tử vong. Y hung hăng lao tới đánh về phía Thần Nam.Mà Vũ Hinh cũng không công kích về phía Thi Hoàng nữa, nàng nhằm phía ba lão ma vương đang gườm gườm như hổ rình mồi lao tới, tuy nóihiện tại mọi người ở đây đều cùng một cấp bậc, nhưng cường giả đã từng tiếp cận thần hoàng lĩnh vực, còn mạnh hơn bọn người Hỗn thiên. “Oanh”Tử Kim thần long cùng với Long bảo bảo không ngừng dùng tử kim lôi hỏa phóng về phía Thi Hoàng.Thần Nam quát lên : “Không cần dùng ma lôi đối phó với Thi Hoàng, lão bất tử này thần thể mạnh mẽ như thần binh, căn bản không thể công phá được, quay sang đối phó với ba tên hỗn đản Hỗn thiên ma vương kia kìa”.Lúc này, lôi hỏa trong nội thiên địa của Thần Nam rất nhanh đã hết, lần trước làm nổ tung linh căn trong Phật Tổ. Cơ hồ đã dùng hết, chỗ còn lại nàychỉ là chút ít còn sót lại của lần đó. Thần Nam nắm chặt Lôi Thần Trùy cùng với Định Địa Thần Thụ lao lên một lần nữa, liên tục cùng với Thi Hoàng kịch liệt giao đấu, hai thần binhnàyđều có hữu hiệu gây thương tổn cho Thi Hoàng. Hơn nữa Định Địa Thần Thụ đã liên tiếp đánh cho Thi Hoàng tối tăm mặt mũi, không hổ là bảo vậttừ thời thái cổ lưu truyền lại. Thần Nam trong lòng cười lạnh, quả đúng như dự đoán. Sau khi lùi lại một đoạn, hắn cho Lôi Thần Trùy vào trong nội thiên địa rồi lấy Lôi ThầnKiếm ra, thần kiếm màu tử kim kim phát ra thần quang dày đặc.Thanh thần kiếm này tuy không bằng mấy bảo vật thần dị như Huyền Vũ giáp, Hậu Nghệ cung nhưng cũng là thần bảo của Tây phương lưu truyền từ rất lâu rồi. Nếu như có thể phát huy được toàn bộ uy lực thì không thể nào tưởng tượng được.Thần Nam đưa Tử Lim thần kiếm lắp vào trên dây cung. Theo từng đạo thần quang phát ra, Tử kim thần kiếm giống như có sinh mệnh, bắt đầurung lên và phát ra những âm thanh trong trẻo khoan khoái. Nguyên khí vô tận tụ tập lại, Tử kim thần kiếm bạo phát một cỗ khí tức vô cùng mạnh mẽ, hào quang máu tử kim chói mắt giống như mười mặt trờiđang cùng tỏa sáng trên không trung vậy khiến cho người ta không thể mở mắt được.Dây cung nhẹ buông, một đạo tử kim mềm mại dài hơn mười trượng rạch ngang bầu trời lao về phía Thi Hoàng, tinh không chấn động kịch liệt. Thi Hoàng cười lạnh, bởi vì y thấy đạo tử kim kim mềm mại kia lúc bắt đầu thì thanh thế kinh người nhưng càng tiến lại gần thì quang mang cànglúc càng ảm đạm. Hắn đang định dùng một tay nghênh đón, nhưng đột nhiên cảm giác có một chút khí tức nguy hiểm, y liền vội vàng tránh né.Bất quá phàm là thần tiễn do Hậu Nghệ cung bắn ra, không trúng mục tiêu thì sẽ không rơi xuống, lúc này tử kim thần kiếm cách Thi Hoàng chưa tới nửa trượng liền vòng lại lao tới sau lưng hắn bám sát như hình với bóng. Thi Hoàng phẫn nộ vô cùng, vội vã quay người lại, hai tay vung ramuốn bắt lấy thần kiếm.“Phốc”. Thi Hoàng bắt lấy tử kim thần kiếm, nhưng thần kiếm hào quang sáng lạn, lúc chạm vào hai tay của Thi Hoàng thì trong nháy mắt đã phá nát bàn taycủa y, mà thần kiếm theo lực quán tính mạnh mẽ tiếp tục lao về phía trước, nháymắt đã cắm phập vào trước ngực Thi Hoàng ba phân.“Xoát” Hào quang lóe lên, một đạo thân ảnh xinh đẹp nhanh như chớp phóng tới, một cỗ năng lượng mạnh mẽ đập mạnh vào tử kim thần kiếm.“A…”Thi Hoàng kêu lên một tiếng thảm thiết, Tử kim thần kiếm quang mang đại thịnh, phá nát hai tay của y, xuyên thấu hản vào trong lồng ngực, bạo phát ra từng luồng tử quang.Thân ảnh xinh đẹp chính là Vũ Hinh, nàng trông thấy có cơ hội liền bỏ qua tam đại ma vương, hướng về tử kim thần kiếm phất ra một cỗ lực lượngmạnh mẽ khiến cho Thi Hoàng bị đánh thành trọng thương. Vũ Hinh biến ảo ra một bàn tay trắng như ngọc nắm lấy tử kim thần kiếm, dùng lực lắc mạnh. Thi Hoàng đầu tóc dựng ngược, hai tay nắm lấy mũikiếm, hai mắt phẫn nộ, không ngừng gào thét, cuối cùng rốt cuộc bất đắc dĩ phải bỏ qua thần kiếm, bay nhanh về phía sau. Trước ngực y còn lưulại một vết thương kinh khủng, máu tươi từ chỗ đó không ngừng chảy ra ngoài. Vũ Hinh tay cầm thần kiếm, quay đầu lại nói với Thần Nam : “Ta tới đối phó với y”.Thần Nam gật đầu, đồng thời trong lòng mừng rỡ, vừa rồi hắn dùng thần kiếm làm thí nghiệm, quả nhiên đúng như hắn đã nghĩ trong lòng. Tuykhông gian này giam cầm những lực lượng vượt quá thất giai, năng lượng dao động của Hậu Nghệ cung, HuyềnVũ giáp, Tử Kim thần kiếm cũng bị khống chế, nhưng bản thân những bảo vật này lại không bị giam cầm, tựa hồ nơi đây chủ yếu là nhằm vào đám thần vương.Tại hiện trường này lực sát thương của mấy vị thần vương căn bản bị giảm sút.Tuy Vũ Hinh trước mắt không còn là Vũ Hinh của vạn năm trước. Nhưng Thần Nam vẫn y như cũ không hi vọng nàng gặp nguy hiểm, Thi Hoàng giờ đã trọng thương, hắn rốt cục cũng yên tâm, có thể toàn tực chém giết ba lão ma vương kia.“Cá trạch, Long bảo bảo mang tất cả ma lôi cùng với tử kim thần hỏa ném về phía mấy lão ma vương kia”.“Gào… đánh cho mấy lão ma vương này khóc ròng là việc mà long đại gia ta thích nhất”. “Thần nói, ta rất thích”.Thần Nam huy động Lôi Thần truy cùng với Định Địa Thần Thụ đánh về phía ba lão ma vương, hắn trọng điểm “Chiếu cố” Hỗn thiên ma vương, haikiện thần binh trong tay hào quang sáng lạn đem lão ma vương này vây khốn tại đương trường. Cách đó không xa, Tuyệt tình ma vương cùng với Phá diệt lão ma vương cũng rất nhanh kêu cha gọi mẹ. Bọn chúng bị Tử Kim thần long cùng vớiLong bảo bảo dùng ma lôi và tử kim thần hỏa đánh cho tơi bời, căn bản không có cách nào tiếp cận được.Tử kim thần long cùng với Long bảo bảo đem loại công kích này thành một loại hưởng thụ, tuy tiêu hao ma lôi cùng với tử kim thần hỏa nhưng lại vừa vui vừa sướng.“Grào… Tuyệt tình lão tử xem chiêu, xem Long đại gia rải đậu thành binh!”.“Oanh oanh oanh……” Tuyệt tình ma vương rất tức giận nhưng không thể nào phát tiết ra được, căn bản không thể lao tới được. Lúc này lão ma vương hình dạng rất làthê thảm, quần áo trên người đều bị con rồng du côn oanh kích tan nát, hiện đang trần truồng đại chiến, thân thể cũng bị đánh đến cháy đen khiếncho người ta khó mà nhìn ra được vẻ mặt già nua kia. “Thần nói, ngươi có tội! Thiên nữ rải hoa! Không phải, là Bảo Bảo rải hoa!”.

“Oanh oanh oanh……”Phá diệt ma vương so với Tuyệt tình ma vương cồn buồn bực hơn. Bị một con súc sinh miệng còn hôi sữa ném cho nẩy lên dập xuống, thực sựmất hết thể diện, lúc quần áo bị Long bảo bảo không có ý tốt làm cho nổ tan nát, lão ma vương thẹn đến mức muốn đập đầu mà chết. “Ha ha, Long đại gia ta ném ném ném… ném cái đầu ngươi!”.Kết quả, Tuyệt tình ma vương hổ thẹn một tay che lấy hạ thân, một tay huy động chưởng lực mãnh liệt, tức giận quát lên : “Con rồng lưu manh nhàngươi ném nữa đi. Ta #$&@....” “Lại đây, Long đại gia không có nói là sẽ làm đầu ngươi nổ tung sao? Ta ném! Ta ném! Ta ném nữa này!”.“Oanh oanh oanh……”Tinh không bị một tầng năng lượng trong suốt bao phủ. Bên ngoài tụ tập vô số tu luyện giả, bọn họ có thể trông thấy rõ ràng cảnh tượng đại chiến ở bên trong, tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm, không biết thần vương ở chỗ này vì sao lại chịu ủy khuất như vậy.Có ít nữ tu luyện giả sắc mặt đỏ rực, một mặt vừa quan chiến một mặt thấp giọng mắng con rồng lưu manh vô sỉ.Thần Nam cùng với Hỗn thiên ma vương kịch chiến một hồi, đã biết thân thể lão ma vương này đích xác còn ra mới mạnh mẽ được như Thi Hoàng. Hắn trong lòng đã có quyết định, hướng vè phía Long bảo bảo hét lên : “Long bảo bảo đưa Xạ Nhật Tiễn cho ta”.Tiểu long đôi mắt to mơ mơ màng màng, nhưng sau đó đột nhiên tỉnh ngộ, nhỏ giọng nói : “Ta suýt nữa thì quên mất nó”.Kim quang lóe lên, nghịch lân của Tiểu long bay đến trong tay của Thần Nam, hóa thành một thanh thần tiễn được đặt lên dây cung. Hỗn thiên ma quân lúc ấy sắc mặt biến đổi, mới vừa rồi y đã kiến thức được, đến Thi Hoàng còn ăn đủ từ Thần cung, huống chi là y? Y quay ngườibỏ chạy, Thần Nam đuổi sát không tha.Bên ngoài vô số người quan chiến ầm ĩ cả lên, đường đường một đại thần vương lại bị một kẻ hậu bối đuổi theo truy sát, việc này đúng là chuyện lạ của thiên giới.“Hỗn thiên hôm nay ngày chết của ngươi đến rồi”.Xạ Nhật tiễn rời khỏi dây cung, kéo theo một dải kim quang rực rỡ dài hơn trăm trượng chiếu sáng cả tinh không. “Phốc”Máu tươi vọt ra, Xạ Nhật tiễn cắp xuyên qua hậu tâm của Hỗn thiên ma vương, tạo thành một vết thương lớn, máu chảy đầm đìa.“A…” Lão ma vương kêu lên một tiếng thảm thiết, từ trên không rơi xuống. Sau đó, Long bảo bảo không ngừng lẩm nhẩm, Xạ Nhật tiễn như có linh hồn, hóa thành một đạo thần quang quay về trong tay Thần Nam.“Hỗn thiên, lão không cần phải giả chết, đến đây”. Thần Nam lạnh lùng hét lên, sau đó lại giương cung lên.Một đạo cầu vồng sáng rực, xé rách hư không giống như một tia chớp thật lớn trong nháy mắt kích trúng Hỗn thiên ma vương. Máu huyết tung bay. Lão ma vương gào lên, giãy dụa bay lên không trung, tóc y bay loạn xạ, hình dạng giống như lệ quỷ, chỉ tay về phía Thần Namnói : “Tiểu bối…”Tiếng dây cung lại vang lên, thần quang chói mắt, tiễn quang chiếu sáng cả tinh không, một lần nữa lại xuyên qua thân thể của lão ma vương. Đồng thời với đó. Thần Nam sau khi đón lấy thần tiễn quay lại, không tiếp tục giương cung nữa, hắn triển khai Thần vương dực, rất nhanh lão tới,Lôi Thần trùy trong tay không ngừng hung hăng đập lên thân thể tàn tạ trọng thương của lão ma vương.Lão ma vương lúc này đã trọng thương, không còn chút năng lực để chống lại. Cái đầu tròn to lớn của Thần trùyđánh vào người lão ma vương phát ra một tiếng “bịch”.Thân thể của hỗn thiên ma vương bị đánh đến không còn lành lặn, có thể nói bị đánh nát bấy, thân thể cao lớn hoàn toàn biến dạng bị đánh bay đi.Thần Nam hai mắt lấp lánh quang mang lạnh lẽo. Hắn đã động đến sát tâm, một khi đã động thủ tuyệt không hạ thủ lưu tình. Hắn vung lại Thần trùy lao lên. Lần này, sau khi Thần trùy đánh xuống, lão ma vương toàn thân trên dưới, có một nửa gân cốt bị đánh nát, hiện tại cả người y máu thịt bầynhầy.Tuyệt tình ma vương cùng với Phá diệt ma vương trong lòng đều phát run, cho dù bọn họ ngạo thị thiên giới đã hơn vạn năm, nhưng điều kiện đầu tiên là bọn họ có tu vi ngạo nghễ thiên giới. Nhưng nay lại rơi vào không gian kì diệu khó hiểu này, tu vi của bọn họ bị hạ thấp xuống. Đối mặt vớitên hậu bối tiểu tử có thể giết chết được bọn họ, chỉ có thể tự bảo vệ lấy mình, bọn họ căn bản không nghĩ đến việc tiến lên ngăn cản.Lúc này, không riêng gì hai lão ma vương giật mình kinh hãi, tất cả thần vương ở bên trong tinh không cảm giác trong lòng bốc lên một luồng khí lạnh.“Oanh”Hư không tan nát, Thần Nam bắn thần tiễn ra muốn hoàn toàn kêt thúc tính mạng của lão ma vương. Thần tiến lạnh lẽo, sau khi xuyên qua thân thể của Hỗn thiên ma vương bạo phát ra quang mang chói mắt.“Phốc”Hỗn thiên ma vương bị chia năm xẻ bảy. Thần thể hóa thành những mảnh vụn. Bên ngoài tinh không, vô số tu luyện giả hoàn toàn sôi sục, một nhân vật vô lại lại có thể giết chết một thần vương. Xem thì công lực tựa hồ chưađạt được đến cảnh giới thần vương, điều này thực sự không thể không suy nghĩ.Bất quá lúc này, một tiếng ma khiếu trầm thấp từ bên trong tinh không vang lên, xung quanh đám thi thể tan nát của Hỗn thiên ma vương, một đạo quang ảnh rất nhanh ngưng tụ lại.“Tiểu tử, ta với ngươi thề không đội trời chung! Đợi sau khi cấm chế trong tinh không này biến mất, ta sẽ khiến ngươi hình thần câu diệt!”.Thần Nam giật mình kinh hãi, nguyên thần của Hỗn thiên ma vương thế mà vẫn còn tồn tại, hắn giương cung lắp tên, một lần nữa bắn về phía lão ma vương. Chỉ là, thần tiễn lần này không có công hiệu. Hư ảnh nhàn nhạt của lão ma vương lúc tiếp xúc với thần tiễn thì đột nhiên tiêu tán, dungnhập vào hư không.Theo thàn tiễn quay trở về trong tay Thần Nam, nguyên thần của lão ma vương lại một lần nữa ngưng tụ lại trong hư không, âm lãnh cười nói : “Thần vương hồn là bất diệt, ngươi không giết chết được ta đâu, tiểu tử ngươi đợi hình thần câu diệt đi”.Thần Nam liên tiếp giương cung, nhưng lại phát giác không làm gì được Hỗn thiên ma vương. Hắn mồ hôi lạnh chảy xuống, không nghĩ đến thầnvương lại mạnh mẽ đến như vậy, cho dù bị giam cầm trong trạng thái phổ thông tiên nhân nhưng lại giết không chết, thần vương hồn đúng là bất diệt.Tất cả đều xảy ra ngoài ý liệu của Thần Nam, không nghĩ rằng thần vương lại khó hủy diệt đến như vậy.“Mẹ nó. Lão tử liều thôi!” Thần Nam phẫn hận mắng chửi : “Hủy không được thần vương hồn của các ngươi, ta đem nhục thể của các ngươi toàn bộ đánh nát, trước là để trút giận, cho dù sau này có bị các ngươi giết chết cũng cam”.Tuyệt tình ma vương cùng với Phá diệt ma vương nhe thấy vậy, hai khuân mặt già nua liền tím tái, sau khi mất đi nhục thể, tu vi của bọn họ lập tứcbị mất đi năm thành. Cho dù sao này có tìm được một thân thể tốt, cũng phải cần thời gian rất dài mới khôi phục lại được. Hai lão ma vương đưa mắt nhìn nhau, nhanh như chớp tránh xa khỏi Thần Nam.“Muốn chạy? Không dễ thế đâu”.Thần Nam lúc này tâm tình không tốt, chỉ muốn hủy diệt nhục thể của đám ma vương, một mặt đuổi sát phía sau không tha một mặt nhanh chóng giương cung lắp tiễn.Những người quan chiến ở bên ngoài tinh không ồn ào hẳn lên, những sự việc trông thấy ngày hôm nay vượt xa sự tưởng tượng của bọn họ, thầnvương lại bị một hậu bối tiểu tử đuổi theo phải vội vàng chạy trốn chó nhà có đám tang vậy. Sự thực này không thể nào tưởng tượng được. “Sát……”Thần Nam hét lên mọt tiếng, không ngừng giương cung lên bắn. Hai lão ma vương đang trốn chạy kêu lên thảm thiếtThần Nam lúc này rất là tàn nhẫn, hắn đã dùng thần tiễn bắn đứt cánh tay trái của Tuyệt tình ma vương, đồng thời bắn nát chân phải của Phá Diệt ma vương.Điều này thực là điều kì lạ thiên giới ít có, hai thần vương cao thủ bị một hậu bối tiểu tử truy sát phải chật vật chạy trốn.Đúng lúc này, Vũ Hinh hô lớn : “Không cần phải để ý đến bọn chúng, mau đến giúp ta hủy diệt thân thể của lão cuong thi này, chỉ cần dải tinh không này tiêu trừ cấm chế, tất cả những người không có nhục thể, ta bảo chứng bọn chúng sẽ hình thần câu diệt”.Cho dù đã không phải là Vũ Hinh của vạn năm trước, nhưung Thần Nam vẫn không do dự lao tới.Ở phía trước ngực Thi Hoàng lúc nàyđã hiện lên một vết thương đẫm máu. Y âm trầm nhì về phía Thần Nam, thực sự là vừa sợ vừa giận, hôm nay gặp phải chuyện này, tất cả đều vượt ra khỏi sự khống chế của y, hiện tại y tự nhiên lại trở thành đối tượng để người ta săn giết.“Phốc”Một vòi máu vọt ra, Xạ Nhật tiễn xuyên qua vai trái của Thi Vương bay ra, y rốt cuộc không thể tiếp được một tiễn này. “Grào…”Thi Hoàng ngửa mặt lên trời gào thét, âm phong, thi khí tràn ra mênh mông.Cách đó không xa, Thanh thiện cổ ma hai mắt phát ra thần quamg. Vừa rồi, ông ta một mặt đại chiến với Phật tổ, một mặt quan sát Thần Nam, ông ta tự nhiên nhận ra Hậu Nghệ cung, nhưng cái hấp dẫn ánh mắt của ông ta chính là Xạ Nhật tiễn.Đến lúc này, ông ta phảng phất đột nhiên tỉnh ngộ, thất thanh kêu lên : “Là Nghịch thiên tiễn của Đại đức đại uy thiên long”.Lời này nói ra, tất cả thần vương bên trong tinh không đều quay đầu nhìn về phía Long bảo bảo. Tiểu long hai mắt mở to đảo qua đảo lại, nói giọng bất mãn : “Các ngươi sao lại đều nhìn ta, ta… ta biết là không có ý tốt”. Chương 213: Toái Vương Hoàng Lời nói của Thanh thiện khiến cho đám thần vương trong trường kinh dị không thôi, tất cả ánhmắt của mọi người đều hướng về phía Tiểu Long, bởi vì bọn họ biết “Nghịc Thiên Tiễn” là do Tiểu Long lấy từ trên cổ xuống, nếu như vậy thì xem ra, Tiểu Long này chẳng phải chính là --- Đại đức đạiuy thiên long sao?Trong trường, ngoại trừ Thanh thiện cổ ma, còn lại những người khác đều không biết lai lịch của Đại đức đai uy Thiên long, nhưng Thanh thiện cổ ma chính là cường giả của vạn năm trước, người được ông ta xem trọng liệu có phải là hậu bối tầm thường?Bất quá mọi người dù cho nhìn thế nào thì con rồng này cũng không có khả năng là cái lão già gì đó, không có khả năng là phẫn trư cật hổ. (Giảheo thịt hổ - Ý nói ra vẻ yếu ớt để lừa đối thủ, tỷ như đám thợ săn muốn bắt hổ thường giả tiếng heo để dụ hổ ra sau đó thì săn giết). Thanh thiện cổ ma nhìn Long bảo bào lắc đầu kinh nghi không thôi, nói : “Không có khả năng…”“Ta… không thích như vậy”. Hôm nay, hình dạng của Tiểu Long lần đầu tiên được ghi nhớ vào trong đầu của đám thần vương.Ở bên cạnh, Thần Nam không ngừng giương cung bắn tiễn, mỗi lần Xạ Nhật tiễn bắn ra đều bắn vào cùng một vị trí trên thân thể Thi Hoàng, đó là đầu vai trái của y.“Phốc”

Máu tươi vọt ra.“Grào…”Thi Hoàng gào thét. Đối mặt với Xạ Nhật tiễn liên tiếp bắn tới, Thi Hoàng kinh sợ tới cực điểm, sau bảy tiễn bắn xuyên qua, vai trái của y đã xuất hiện một vết thươngrất lớn. Cả cánh tay trái máu thịt bầy nhầy, máu tươi chảy xuống tí tách, hiện giờ đã hoàn toàn bị phế cơ hồ như chỉ còn nối liền với bả vai bằng mộtlớp da, mắt thấy như đang muốn rời khỏi thân thể, Thi Hoàng càng thêm kinh sợ, bất quá lúc này tu vi của hắn chỉ đạt được đến mức cực hạn của cảnh giới phổ thông tiên nhân, căn bản không cóbiện pháp hữu hiệu nào để tiến hành thuật tái sinh cơ thể. Không có cách nào phục hồi lại cánh tay trái.Hậu Nghệ cung phối hợp cùng với Xạ Nhật tiễn, có thể nói là uy thế không thể kháng cự, bất quá Thần Nam cũng đã hao phí lượng lớn công lực, dù sao mỗi lần giương cung đều phải dùng tu vi bẩn thân phụ trợ.Theo mũi tiễn thứ tám bắn ra, cánh tay trái của Thi Hoàng rốt cục cũng bị bắn rời khỏi bả vai rơi xuống, máu tươi tuôn xối xả. Trong tinh không vanglên tiếng gào thét đinh tai nhức óc, thi khí vô tận mãnh liệt tràn ra. Vũ Hinh có được cơ hội này, Lôi thần kiếm trong tay phóng ra như chớp. Kiếm quang ngập trời không ngừng chặt chém về phía Thi Hoàng, khiếntrên thân thể y hiện lên từng vết từng vết thương rất khủng bố.Những người quan chiến bên ngoài tinh không hoàn toàn lâm vào trạng thái chết lặng, thiên giới đỉnh đỉnh đại danh hung sát Thi Hoàng lại bị người ta bắn giết như vậy, nếu như không phải chính mắt trông thấy nhất định sẽ bị cho rằng đây là một câu chuyện cười.Biết rằng Thi Hoàng uy danh chấn động thần giới, tất cả thần vương đều tránh xa ba bước. Huống chi là phổ thông tu luyện giả mới đạt đến cảnhgiới tiên nhân. Sự chấn động này không chỉ như vậy, Thần Nam phối hợp với sự tấn công của Vũ Hinh, không ngừng giương cung, hắn nhắm ngay vào chân phảicủa Thi Hoàng bắn tới.Máu tươi vọt ra, cái chân to tráng kiện của Thi Hoàng bị bắn thủng. Thi Hoàng phẫn nộ đến cực điểm. Mấy lần muốn lao tới chỗ Thần Nam, nhưng đều bị Vũ Hinh ngăn trở phải lui lại, trên người lưu lại vô số vếtthương nghiêm trọng.Đến mũi tiễn thứ chín được bắn ra, chân phải của Thi Hoàng gần như gãy rời ra. “Grào…”Thi khí tràn ra, Thi Hoàng gào lên bi thương. Tin rằng nếu như y có thể thi triển ra được cánh cử sinh tử luân hồi, thì sớm đã khiến cho Thần Namhình thần câu diệt rồi, nhưng sự thật sờ sờ ngay trước mắt, y chỉ có thể gào lên ủy khuất. “Bổn hoàng hôn nay thề rằng, sau khi rời khỏi không gian này, cho dù là chân trời góc biển cũng phải đánh đám tiểu bối các ngươi rơi vào cánhcửa luân hồi, khiến cho mi muốn sống không được muốn chết cũng không xong!”.Vũ Hinh lạnh lùng đáp lại : “Đáng tiếc, ngươi không có cơ hội đó”. Thần Nam một mặt giương cung, một mặt trả lời : “Hừ, đe dọa ta? Ngươi tưởng rằng ta sợ ư, hôm nay nhất định phải hoàn toàn phá hủy nhục thâncủa ngươi”.“Phốc” Chân trái của Thi Hoàng sau khi bị mũi tiễn thứ mười hai xuyên qua, rốt cục cùng đứt lìa khỏi thân thể rơi xuống, máu tươi vương đầy trời.“Grào…”Tiếp đó, Thần Nam nhắm Xạ Nhật tiễn vào ngực của Thi Hoàng rồi liên tục bắn xuyên qua, vết thương không ngừng mở rộng, cả vùng ngực đều đã bị bắn xuyên qua.Thi Hoàng không hổ là thiên giới chí tôn nhất phương. Cho dù thực lực bị hạ xuống đến cảnh giới phổ thông tiên nhân, nhưng vẫn ngạch tiếp đượcthần tiễn uy lực vô cùng. Biết rằng Hỗn thiên ma vương mới vài tiễn đã bị bắn nổ. Mà bắn lúc Thi Hoàng thì phải toàn lực tập trung bắn vào một điểm, bắn liên tục mới có thể xuyên qua.Đến mũi tiễn thứ mười bẩy, khắp nơi ngực Thi Hoàng cũng đã chi chít lỗ thủng, sau đó dần dần vỡ ra, cuối cùng một tiếng nát vụn vang lên, Thi Hoàng đã bị bắn vỡ vụn ra.Ngực bụng không ngừng vỡ ra, đến cả đầu cổ cùng tay phải cũng rời ra, y gào thét điên cuồng, hai mắt trợn lên phẫn nộ nhìn về phái Thần Nam vàVũ Hinh. Tin rằng cuộc chiến hôm nay, Thần Nam vô danh hậu bối này, nhất định sẽ được truyền tụng khắp thiên giới, trước bắn nổ Hỗn thiên ma vương,giờ lại bắn cho Thi Hoàng thân thể nát bấy chia năm xẻ bẩy, mắt thấy nhục thể sắp bị hủy diệt.Đó tuyệt đối là đại sự kiện chấn động thiên giới. Vô số tu luyện gỏa quan chiến bên ngoài tinh không máu huyết sôi sào, bọn họ so với Thần Nam còn kích động hơn.“Tốt, không cần bắn nữa, lưu lại cho hắn cái đầu lâu, ta muốn dùng để giam cầm thần vương hồn của y”. Vũ Hinh vận dụng đại thần thông, một dãiánh sáng rực rỡ bao phủ lên đầu lâu cùng với những mảnh vụn thân thể của Thi Hoàng. Thần Nam không do dự, quay người lại tìm Tuyệt tình ma vương với Phá diệt ma vương, thời gian còn rất ít, hắn muốn trong thời gian ngắn nhấthủy diệt nhục thể của hai người này.“Sát!” Sau khi phát hiện ra hành tung của hai người này, Thần Nam không do dự giương cung bắn tiễn, thần tiễn như cầu vồng bắn thẳng về phía Tuyệttình ma vương.“Phốc” Huyết quang thoáng hiện.“A……”Tiếng kêu thảm thiết truyền lại. Sau sáu mũi tiễn, nhục thể của Tuyệt tình ma vương rốt cuccj cũng bị nổ tung, trong tinh không bạo phát một màn huyết vụ. Thần vương hồn nhànnhạt ngưng tụ ở vùng phụ cận huyết vụ.“Tiểu tử, ta với ngươi không chết không thôi, nhất định sẽ khiến ngươi tan thành tro bụi”. Thần hồn của Tuyệt tình ma vương gào lên thê lương. Thần Nam không để ý đến lão mà quay Hậu Nghệ cung bắt đầu bắn về phía Phá Dệt ma vương.Một chân của lão ma vương sớm đã bị đứt lìa, cảm giác đau đớn không thể chịu đựng được vẫn chưa dứt, giờ lại thấy thần tiễn bắn về phía mình,y kinh sợ đến cực điểm. “Phốc”“Phốc”…………. Liên tiếp bốn tiễn. Lão ma vương bị bắn nát nửa người. Máu tanh tràn ngập tại trường, khiến cho mấy vị thần vương trong lòng rung động, bởi vìbọn họ biết nếu như lúc này thần tiễn bắn về phía họ, thì họ cũng sẽ giống như vậy.Nhưng ngay lúc này, trong tinh không quang mang đại thịnh, mấy trăm viên thất sắc thần thạch chiếu ra ngàn vạn hào quang, dường như tất cả nàng lượng trong đó đều phóng ra hết. Sau đó cả tinh không ảm đạm trờ lại, trong nháy mắt lại trở nên tối đen, bên ngoài không thể nhìn thấy đượcmọi việc đang xảy ra bên trong.Đồng thời, cửa ra của tinh không mở ra, một cỗ khí tức thanh tân tràn ra bên ngoài. Tất cả thần vương chỉ trong một khắc đã khôi phục lại công lực, nhất thời trong không gian năng lượng dao động mạnh mẽ, từ trong tinh khôngkhông ngừng tràn ngược ra ngoài. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro