Untitled

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ta là cô nhi. Nghe sư phụ ta nói năm đó lúc hắn đi dạo dưới chân núi thì nhặt được ta. Hắn vốn không muốn để ý đến ta nhưng ngay lúc hắn định rời đi thì ta đột nhiên khóc lớn, hắn có chút mủi lòng nên đem hài nhi là ta trở về nuôi nấng.

Thời gian trôi đi, ta đã sống cùng sư phụ được mười tám năm. Ta cũng không biết khi mình được nhặt về là mấy tuổi, tạm thời cứ xem như năm nay ta mười tám tuổi đi.

Sư phụ của ta nói hắn là đạo sĩ nhưng mà cũng không phải là đạo sĩ. Cả ngày không làm gì, đem cái đầu bóng loáng chạy khắp nơi. Nói hắn là hòa thượng nhưng mà hắn rượu thịt lại ăn không ít.

Ngươi muốn hỏi hắn những năm gần đây dạy ta cái gì? Ta cũng không biết a, bởi vì sư phụ ta cái gì cũng biết nhưng lại rất lười, luôn để mặc ta tự xem sách của hắn.

Công việc hàng ngày của ta là đốn củi, nấu cơm, thỉnh thoảng lên núi săn làm gì còn thời gian để xem mấy thứ đồ linh tinh của hắn nữa. Vậy mà sư phụ lại luôn nhìn ta mà lắc đầu, nói ta không có khí lực, lại cái gì cũng đều không hiểu. Ta phản bác lại rằng hữu lực không có gì là không tốt, hữu lực có thể làm được rất nhiều chuyện. (Giải thích tí nhé. Sư phụ bé thụ nói về khí lực có nghĩa là linh khí để tu tiên đắc đạo ý, còn bé lại nói về hữu lực tức là sức khỏe bình thường của con người ý. Hihi )

Sư phụ nói ta không tin, sau cũng dần dần mặc kệ ta, chính mình tùy ý cao hứng.

Hôm nay ra mang cung tên lên núi định làm mấy món dân dã vì ta cùng sư phụ đã một thời gian dài chưa nếm được vị thịt. Cũng không biết có chuyện gì xảy ra mà hôm nay ở chân núi không có lấy một con dã thú, lại hại ta một thân mồ hôi đầm đìa.

Đột nhiên một con hưu chạy qua trước mắt ta, ta vội vàng bám theo, cuối cùng lại đuổi tới gần một cái hồ nhỏ nhưng không thấy bóng con hươu đó đâu, ta tức giận vứt cung tên trên mặt đất, đặt mông ngồi trên một tảng đá lớn ven hồ.

Hồ nước rất mát, ta một thân mồ hôi cũng dễ dàng tắm rửa. Ta không cân nhắc nhiều, nhanh chóng lột sạch quần áo, nhảy xuống hồ nước, dù sao nơi này là núi lớn, không có khả năng sẽ có người đến.

 Ta trong hồ bơi qua bơi lại, phi thường thích ý, đột nhiên cảm thấy bờ mông (0ῷ0) một hồi đau đớn. Ta sợ tới mức mồ hơi rơi đầy mặt, cuối cùng phát hiện được bờ mông ta bị một con rắn cắn.

Ta lại càng hoảng sợ, lúng túng muốn đem nó kéo xuống nhưng mà kéo một phát thật đau lại là tự kéo mông chính mình. Đồng thời ta cũng cảm thấy con rắn kia đang liều mạng hút máu của ta. Cái này thảm rồi a. Nếu như bị hút khô máu rồi còn có thể sống ư?!?

Đang gặp nguy hiểm trước mắt, ta đột nhiên nghĩ đến trước kia trên sách của sư phụ có dạy chỉ cần vừa chạy ngược trở về vừa hút lại máu chính mình là có thể hóa giải, vì vậy thử dùng loại biện pháp này. Biện pháp này quả nhiên hữu hiệu, chỉ chốc lát sau, ta đã cảm thấy máu chảy trở về thân thể của mình, thời điểm ta cúi đầu lại nhìn thì đã phát hiện con rắn kia bởi vì ta hấp quá mạnh nên cũng bị hút khô rồi. Nhìn xem cái kia khô quắt quắt xà, ta khẽ vươn tay đơn giản mà đem nó kéo xuống dưới.

Ôi trời ơi!!! Cái mông của ta vậy mà sưng phồng lên, hơn nữa có lạnh buốt, mát mát.

Ta sợ tới mức vội vàng nhặt lên quần áo, cầm cung tên hướng về nhà mà chạy, vừa mới vất vả tắm xong trên người lại có một tầng mồ hôi.

"Sư phụ, cực kỳ khủng khiếp á!" còn không à, thật mà, ta lớn tiếng kêu sư phụ.

“ Đồ nhi ngốc, chuyện gì xảy ra mà ngạc nhiên" Sư phụ nghe được tiếng kêu của ta, từ trên ghế đứng lên.

"Sư phụ, cứu ta!" Ta xông vào phòng , đem chuyện phát sinh vừa rồi kể lại cho sư phụ.

"Lại đây ta xem nào." Sư phụ nhìn tình huống của ta rồi lắc đầu, ta còn tưởng ta chết chắc rồi, sợ tới mức hai chân đều run lên.

 “Haiiz, đồ nhi ngốc. Ngươi có biết hay không, con rắn cắn ngươi là một con rắn cái phi thường mê zai, hôm nay có thể là kỳ giao phối của nó, ngươi lại vừa vặn xuất hiện ở nơi nó giao phối, nó sở dĩ cắn ngươi là vì ngươi dương khí nhất thịnh" ( Ặc, bó chiếu hai sư phụ nhà này) Sư phụ thở dài.

“ Vậy con phải làm sao bây giờ!? Con có phải hay không phải gió a!?" Thanh âm của ta như là đã sắp phát khóc.

 “Cái gì bảo là ngươi phải gió a? Bất qua về sau ngươi ngàn vạn lần phải coi chừng rắn đực, bởi vì ngươi vừa rồi chạy một hồi đã đem toàn bộ tinh hoa của rắn cái hấp vào trong máu, nếu rắn đực ngửi thấy mùi này mà tìm đến ngươi, ngươi phải thật cẩn thận " Sư phụ giống như đang xem kịch vui mà nói.

"Sư phụ, ngài túc trí đa mưu có thể giúp con hóa giải chuyện này được không? " Ta dùng ánh mắt hi vọng nhìn sư phụ.

"Đây là thiên ý, sư phụ không thể giúp ngươi được, ngươi tự tìm cách giải quyết a." Sư phụ vẻ mặt cười trộm đi tới phòng của hắn.

"Sư phụ... ... . . =.=" Ta khát vọng nhìn bóng lưng sư phụ.

Mấy ngày sau, đúng như lời sư phụ nói, chỉ cần ta đi tới đâu đều có một đám rắn đi theo. Lúc mới bắt đầu đúng là làm ta sợ tới nhảy dựng, về sau ta phát hiện những con rắn này không có ý định tấn công ta nên ta yên tâm thoải mái cho bọn chúng cùng đi, hơn nữa một mình trên núi rất cô đơn, đôi khi ta biến bọn chúng thành đối tượng để tâm sự, dù sao thì bọn chúng cũng nghe không hiểu.

Hôm nay ta vẫn lên núi đốn củi như mọi khi, sau lại nghe được một âm thanh nhỏ. Ta đột nhiên quay đầu lại. Vậy mà phát hiện đằng sau không phải là một đám xà như mọi khi mà là một con rắn lớn, đầu màu trắng, dài khoảng hơn ba trượng, thân thể to lớn uốn lượn, đối diện ta mà lè lưỡi ra ( =.=! ) Ta bị hù lui về phía sau hai bước.

“ Xà huynh, thịt của ta không thể ăn.” Ta bị hù tới run lên.

Con rắn kia không biết có hiểu lời ta nói hay không, đem đầu rắn ngả vào trước mặt của ta, sau đó cao thấp nhìn ta mấy lắn, sau đó di động thân thể bò đi mất.

Ta toàn thân cứng ngắc nhìn nó, thẳng đến khi nó đi rồi mới chửi mình không có tiền đồ, bị một con rắn dọa thành như vậy. Đương nhiên loại chuyện mất mặt này cũng không thể nói với sư phụ, bằng không sư phụ sẽ lại giễu cợt ta.

Lại qua một ngày, sư phụ nói cho ta biết hôm nay có việc phải xuống núi sớm. Đại khái sáng mai mới có thể trở về, bảo ta ở nhà một mình phải trông coi nhà cửa cẩn thận. Sau khi giao hết các việc, vừa mới chớp mắt, sư phụ đã đi xuống núi rồi. ( Ông sư phụ này vội đi để bán đồ đệ nga T.T)

Ban ngày, tất cả đều rất yên tĩnh, ban đêm, đột nhiên truyền tới một hồi tiếng đập cửa.

“Ai đó?” Ta nghĩ sư phụ không có khả năng trở về sớm như vậy.

“Tiểu sinh vào kinh thi tú tài, bởi vì không tìm được nhà trọ, nghĩ muốn tá túc tại quý gia một đêm.” Người ngoài cửa có vẻ hào hoa phong nhã, có lẽ không phải là người xấu.

“Thực xin lỗi, nhà ta rất nhỏ, không thể cho ngươi ở lại được.” Ta nhớ lời sư phụ trước khi đi đã dặn dò.

“Ngoài này rừng núi âm u, chẳng lẽ muốn tiểu sinh ngủ ngoài trời sao? Xin ngài thương xót, ta chỉ tá túc một đêm mà thôi.” Trong thanh âm tràn đầy ý tứ khẩn cầu, ta mềm lòng đành ra mở cửa, chứng kiến người ngoài cửa là một thư sinh áo trắng, gương mặt tuấn tú, thoạt nhìn không phải là người xấu, ta để hắn tiến vào trong nhà.

“ Vào đi, nhà ta khá nhỏ, ngươi chịu khó ngủ tạm một đêm vậy.” Ta bước qua giúp hắn cầm bọc quần áo.

“Không dám, đa tạ, tiểu sinh họ Bạch, ngươi cứ gọi ta là Bạch Khắc a!” Thư sinh nhã nhặn tạ ơn.

Ban đêm, ta cùng thư sinh kia đành ngủ chung một chỗ, tuy cách một lớp chăn mền nhưng vẫn cảm thấy thư sinh phát ra một loạt cảm giác hơi lạnh.

"Bạch huynh, người ngươi sao lại lạnh như vậy?” Ta quay đầu nhìn hắn.

“Ngươi có chỗ không biết, tiểu sinh trời sinh đã có nhiệt độ cơ thể thấp, cho nên mùa đông cũng không sợ lạnh.”

Khi hắn đối mặt ta, ta có cảm giác bị nhìn chằm chằm vậy. Ta tranh thủ thời gian quay đầu đi, muốn vứt bỏ loại ý nghĩ hoang đường trong đầu này.

“ Thì ra là thế. Cái kia…ngủ đi.” Ta ta quay đầu dỗ mình vào giấc ngủ.

Nửa đêm, ta bỗng nhiên cảm thấy trên người bị một cái gì đó lạnh như băng đè nặng, ta thò tay kéo lại chăn mền lại đụng phải một làn da lạnh như băng. Ta sợ hãi mở mắt ra, phát hiện trên người mình dĩ nhiên là thư sinh kia.

“ Ngươi, ngươi muốn làm gì?!” ( Câu hỏi kinh điển của các em thụ trước khi bị ăn) Ta đây không phải là dẫn sói vào nha ah.

“ Hư!” Hắn dùng động tác bảo ta nhỏ giọng, sau đó nhìn chằm chằm vào mắt ta, thần trí của ta bắt đầu mơ hồ, trong mê man chỉ thấy hắn loay hoay quấn lấy thân thể ta.

Đêm nay, ta ngủ không được tốt, luôn cảm giác người mình nóng quá nhưng lại luôn không mở được mắt ra.

Rạng sáng ngày hôm sau, ta vừa tỉnh, đang định rời giường.

“ Đồ nhi ngốc, sư phụ đã về rồi đây.” Thanh âm của sư phụ ở ngoài cửa vang lên.

“ Sư phụ!” Ta kêu to gọi sư phụ, thân thể thật sự khó chịu, khí lực toàn thân như bị rút cạn.

“ Loảng xoảng” cửa bị sư phụ đá văng ra, liền thấy được ta một thân chật vật, lúng túng lấy chăn mền che thân mình.

“ Sư phụ, vừa rồi…” Ta đem chuyện đã xảy ra nói cho sư phụ biết.

“ Nói ngươi đần thật đúng là không sai mà. Không phải bảo ngươi hạn chế tiếp xúc với rắn đực sao?” Sư phụ tức giận đem ta mắng một trận tới húc đầu.

“ Ta…hắn là rắn mà!?” Ta giật mình mà nhìn sư phụ.

“ Nói nhảm, xem ra hắn đã là một con rắn thành tinh rồi.” Sư phụ bộ dáng tự lẩm nhẩm một mình.

“ Vậy con về sau làm sao bây giờ?” Ta nhìn về phía sư phụ cầu xin sự giúp đỡ.

“ Ngươi về sau đừng nghĩ ra ngoài, ta nghĩ mấy ngày sau nó tìm được con rắn cái phù hợp thì sẽ quên ngươi thôi.”

Thật là đáng thương cho ta, trở thành rắn cái để cho một con rắn đực thành tinh ăn.

Một thời gian sau, ta đều không ra khỏi cửa, cái này thật khổ cho sư phụ, hắn muốn làm cái gì đều phải tự thân vận động.

Lại là một ngày khác…

“ Thùng thùng” tiếng đập cửa vang lên, ta tưởng rằng sư phụ đã trở về, liền đi qua mở cửa.

“ Là ngươi, ngươi còn có gan đến ah?” Ta cố gắng giữ chặt cánh cửa đã bị phá tung ra.

“ Bảo bối, ta rất nhớ ngươi ah? Vì cái gì mà nhiều ngày như vậy không được gặp ngươi, muốn giết ta á.”

“ Ngươi cút ngay cho ta, ta không phải xà, ta cũng không thích ngươi.” Ta chán ghét nhìn hắn, cũng bởi vì hắn, vài ngày sau ta cũng không thể ngồi hẳn hoi, những ngày này cũng không dám ra ngoài.

“ Bảo bối, thực xin lỗi, ngày đó mùi trên người ngươi thơm quá, ta nhất thời nhịn không được.”

“ Con rắn thành tinh này, thả đồ nhi ta ra.” Lúc này, cứu tinh đột nhiên xuất hiện, sư phụ trở về rồi.

“ Sư phụ.” Ta cao hứng kêu to.

“ Không thả, hắn bây giờ là của ta.” Con xà thối kia gắt gao ôm lấy ta không tha.

“ Xà tinh, đồ nhi nhà ta không phải là xà, ngươi cùng nó chắc chắn là không có kết quả.” Sư phụ bước tới trước nhẹ nhàng nói.

“ Ta quản hắn là cái khỉ gió gì, chỉ cần ta thích, ta muốn dẫn hắn trở về.”  Xà thối vẻ mặt si tình khiến ta trợn mắt há hốc miệng.

“ Ngươi thật sự là rượu mừng không uống lại muốn uống rượu phạt, ngươi nếu không thả nó ra đừng trách ta không khách khí.” Sư phụ bày ra trận pháp khiến ta không biết nói cái gì cho phải.

“ Lão đầu, đừng cho là ta sợ ngươi, ta cho ngươi là sư phụ của bảo bối mới nhường ngươi ba phần.” Hắn biến thành một con bạch xà cực kỳ to lớn.

“Ngươi…ta có cảm giác ta đã gặp ngươi ở đâu rồi.” Ta cảm giác nhìn hắn có chút quen mắt.

“ Đúng vây, ngày đó ta nhìn thấy ngươi vừa gặp đã yêu.” Bạch xà nhổ ra tín vật màu hồng, rồi để ta xuống.

Nguyên lại là như vậy, con xà ta nhìn thấy ngày đó rõ ràng chính là hắn?!

“ Mặc dù như vậy, nhưng ngươi cũng không thể thượng đồ đệ của ta như vậy.”

Sư phụ, ngươi nói chuyện thật thô lỗ, cái gì mà ở trên a…Thượng, thật khó nghe.

“ Cái này đều do bảo bối hương vị quá hấp dẫn, ngày đó ta thật sự không nhịn được mới ôm hắn.” Hắn nghe được khẩu khí của sư phụ được nới lỏng mới biến trở về nguyên hình tới bên cạnh ta.

“ Oan nghiệt a, oan nghiệt a, đồ nhi, ngươi nên đi theo hắn đi.” Sư phụ bấm ngón tay tính toán một chút, như nhìn thấy cái gì đó mà khoát khoát tay ý bảo bạch xà có thể dẫn ta đi.

“ Sư phụ, ta không muốn.” Ta mới không cần cùng về với tên bạch xà này.

" Đồ nhi đần, ngươi nhìn cái trán của ngươi đi.” Ta xông trở về phòng, nhìn lên tấm gương, trên trán vậy mà xuất hiện một đầu rắn nhỏ màu trắng.

“ Đây là có chuyện gì!?” Ta một phát bắt được bạch xà, chỉ vào trán của ta cho hắn xem.

“Ah, đây là dấu hiệu của xà. Ta đã quên nói cho ngươi á…, ta chính là xà vương của ngọn núi này.” Ta…, =.= vậy mà lại đụng phải một con xà vương.

“ Đồ rắn chết tiệt, thối xà.” Ta tiện tay lấy đồ vật mà ném hắn, thật tức chết ta mà.

“ Bảo bối, chúng ta đi thôi.” Bạch xà nhẹ nhàng linh hoạt hiện ra, quăng hết đồ vật ra ngoài, bước nhanh lại ôm lấy ta rồi bay ra ngoài…

----------o0oHoàno0o----------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro