90

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 90
Về tới ngã 3 Dầu Dây tui mới dám gọi ĐT cho thằng P, trời cũng đã về đêm, tui anh tài xế và 1 thằng lơ ngồi chung trên 1 capin, có nói chuyện râm rang suốt dọc đường nhưng có gì quan trọng đáng để tui viết về họ, vì tui chỉ là 1 người khách quá giang do bố em Lập gửi . Cùng làm nghề hoa nên họ cũng cỡi mỡ với gia đình em

--đang ở đâu vậy P?

--vẫn còn đi trực chưa có về

--ngày mai mày có lên ko?

--có, mai tao lên

--sao sáng giờ hông nói cho tao biết gì hết vậy?

--lu bu tao quên, tính ngày mai đi rồi gọi luôn, sợ nói mà ko lên mày buồn

Tự nhiên tui cảm thấy mừng vì câu nói của nó lằm, 1 phần cũng mừng vì tui đã có quyết định về sớm đúng đắn, nó mà gọi thì làm sao tui chạy về kịp, từ nó đi lên SG rất nhanh còn từ tui về biết bao nhiêu tiếng ngồi xe, có khi bể hụi thì nguy, Tuy nhiên là tui ko có dám nói nhiều về vấn đề này, vì tui đang ngồi chung capin với 2 người, tui chỉ nói mật mã thôi, chỉ có nó mới hiểu chứ 2 ông nội kia cũng đâu có biết cái gì đâu, tui nói dầy nè

--cả tuần chưa có giao hàng cho tao đó nha, nhớ lên giao sớm nha

--ừ, ngày mai giao, đụ mẹ lâu lâu cho mày ghiền quất mày 1 cái mày mới sướng

Công nhận nó cũng biết tui muốn ám chỉ cái gì, còn 2 ông nội kia cứ tưởng tui đang buôn bán cái gì với ai trong ĐT ko chứ, tui cười ha ha xong tui nói,

--thôi ngủ đi, nhớ nha, đừng có làm tao bức xúc nha, tao đang cần hàng dữ lắm đó, nhớ giao sớm sớm

Hahaha, vừa nói chơi vui với thằng P mà vừa đánh lừa tài xế hay thiệt chứ, tui thấy tui thông minh chứ bộ, lúc cúp máy cái tài xế hỏi tui

--em buôn bán cái gì vậy?

--à…em đi hàng trái cây bỏ sĩ chợ đầu mối

--đi mặt hàng gì em?

--dưa hấu đó mà

--cha, làm dưa cũng ngon lắm nga, đi ba cái hàng bông này phụ thuộc thời tiết cũng mệt nữa

Đúng rồi, đi bông phải đi ban đêm, đi ban ngày cũng ko đc, nội mấy tiếng đồng hồ chất dô xe tải nó hông héo mới lạ, đi dắt chiều ko à, 11, 12 giờ đêm đổ chợ Hồ Thị Kỷ giao là vừa, mà giờ đó xe tải mới đc phép dô chợ nữa, tui nghe ổng nói như vậy đó, ông nói sai ổng chịu trách nhiệm tui ko biết nga, cái tui nói

--ngon gì đâu anh ơi, ba cái dưa gặp bão nó cũng úng thấy mụ nội, thằng trong ĐT là nhà vườn dưới Long An, nó hô bão dội chợ nên ko dám chở lên, mà dưới này thì ko có hàng mà bán

--em cũng giỏi quá hen , anh cứ tưởng em sinh viên hay làm việc nhà nước gì ko chứ

Tui cười hì, bộ tui hông giống dân lao động tay chân hả trời, cũng tập tạ cơ bắp chứ bộ, tay tui đâu có nhỉ đâu mà hô sinh viên, mà sinh viên bây giờ cũng chăm chút cho body lắm nha, cái tui nói

--nhà nước cái gì đâu , bốc vác thấy mụ nội , anh chất bông còn đỡ chứ em chất dưa hấu cả đống cả đống

--ê bữa nào mày giới thiệu mấy cái mối dưa cho anh mày với coi, tao tính đi Long An kím dưa mua mà hông biết đường mua sợ nhà vườn nó ép giá, mấy lần tao đi mà mua hông có lại cái tụi Hà Nội

--trời ơi, ông ko đọc báo hả? dưa VN bây giờ dội cửa khẩu rồi, tài xế nằm vùng muốn chết giấc kìa, có xuất đc sang Trung Quốc đc nữa đâu, ông đưa dô chợ Đà Lạt tiêu thụ cũng đc vậy, cần đi đi ra đó cho xa xôi, lời đc mấy đồng bạc mà còn bị ép giá

--dậy đó hả?

--chứ còn gì nữa

--mà chú em mày đi dưa lâu chưa?

--lâu rồi

kekeke, tui cũng xạo thiệt chứ, đi xuồng chở dưa với thằng P thấy mụ nội luôn mà bàn tới chuyện xuất khẩu mới ghê, ông này ổng cũng tưởng thiệt làm tui phấn khởi quá , hay là ổng biết tui xạo mà muốn để coi coi tui xạo đến mức độ nào ta? Ui tui nhớ thằng P quá hà, ước gì nó làm nghề buôn bán để tui đi phụ giống như đang đi với ông này vậy nè, nứng thì quất trên xe cũng đc, giờ nào làm thì làm ,giờ nào quất thì quất, tự nhiên làm CS làm chi cho nó mệt, hai đứa đi mua bán dưa thì vui biết mấy, nhớ lúc có cái ghe hông? Tui quăng nó chụp chất lên, vui ơi là vui, tự nhiên cái tui nhớ quá khứ, tui nhìn cái câu cầy SG mà cứ nhớ cái cây cầu Bến Lức ko hà, tui thấy Callboy đứng đường mà cứ ngỡ là thằng P, ui chắc tui buồn ngủ quá nên bị mơ hồ, thôi tui dựa vào ghế ngủ 1 lát, tới nhà ổng kêu, ngày mai tui sẽ bị nó dập te tua 1 trận, nghĩ tới những tiếng bạch bạch kinh khủng của nó mà tui cũng muốn sợ, để ngày mai tui chọc nó là boysiêunắc coi nó nói làm sao, cỡ như tui mà còn phải sợ nữa chứ huống chi ai yếu đuối, nghĩ lại nó bồng tui lên nó sốc hự hự mà ko biết mệt cũng hay thiệt, ui nứng quá,

--mày ở đâu tao chở mày tới nhà luôn

--bỏ em xuống hàng xanh đc rồi, em đi taxi về, mắc công anh đi ngược đường

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro