Chương 6 : Nhàn và Vĩnh Tuấn ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Do bị sét đánh ấy mà Nhàn bị cạn kiệt sinh lực và ma lực nên hôn mê chưa tỉnh "

Nè ? Sao còn chưa tỉnh nữa? Ta xin lỗi ! Xin lỗi vì chỉ đứng nhìn mà không ra tay giúp ngài ! Mau tỉnh lại đi mà , đã hai ngày rồi , ta chán và buồn lắm

/ Vĩnh Tuấn thở dài nói /

" trong cơn hôn mê Nhàn đã nói mớ "

Đừng! Đừng... Bỏ ta mà ! Ta sẽ yêu ngươi , à không ta sẽ là của ngươi vì vậy đừng bỏ ta!

Kim Luận à ! Đừng mà ta sẽ nghe theo ngươi hết...

Em yêu anh! Kim Luận!

Em nhớ anh! Kim Luận!

Đừng bỏ em! Kim Luận...!

Kim Luận là ai mà khiến ngài phải say mê đến mức hôn mê mà vẫn còn nhắc được vậy! Vĩnh Tuấn sao không kêu?

/ Vĩnh Tuấn bực bội nói /

Ủa tên lạ vậy ! Kim Luận là ai nhỉ? Chưa nghe nhắc bao giờ, mà thôi người cứ ở đây mà Kim Luận đi , ta đi đây

/ Vĩnh Tuấn vừa định đi thì... /

Đã bảo là đừng đi rồi mà?

/ Nhàn nắm tay Vĩnh Tuấn lại /

Ta biết rồi ! nhưng ta phải đi

/ Vĩnh Tuấn vừa nói vừa gỡ tay Nhàn ra /

Buông ra đi mà ! Ta đi giải quyết cái này cái , nếu không để ngươi thấy chắc ta sẽ độn thổ mất !

/ Vĩnh Tuấn /

Vậy để ta giúp ngươi!

/ Nhàn nói xong thì kéo Vĩnh Tuấn nằm thắng vào người mình /

" Rồi Nhàn lật người Vĩnh Tuấn lại để mình nằm lên trên người Vĩnh Tuấn "

Nè.. Ngài bị làm sao vậy ! Buông ra ta đii cáiii

/ Vĩnh Tuấn vừa nói với vẻ mặt đỏ ửng /

Tại sao lại bỏ ra chứ? Ta đã nói là ta sẽ giúp ngươi mà

/ Nhàn nhõng nhẽo /

/ Vĩnh Tuấn nghĩ thầm /

" Ngài ấy dễ thương quá! Ta chết mất "

Nhưng...

/ Vĩnh Tuấn định nói gì đó thì ... /

" Thì bị Nhàn hôn vào môi Vĩnh Tuấn, Vĩnh Tuấn dù bất ngờ nhưng vẫn đáp lại nụ hôn ấy của Nhàn một cách nồng cháy , do cặc của Vĩnh Tuấn từ lâu đã cương cứng nên máu hưng phấn mà Vĩnh Tuấn bấy lâu nay kìm nén bị nụ hôn của Nhàn mà tan tành "

" Nhàn không dừng lại việc hôn mà lưỡi Nhàn liếm thắng xuống bầu ngực to tròn đang đợi Nhàn bú liếm nó , đúng là trai tân ti vú hồng hồng , bú một miếng tiết ra hương thơm nhè nhẹ, khiến Nhàn thích thú mà bú liên tục không ngừng nghĩ , bú chán chê thì Nhàn cắn ti vú của Vĩnh Tuấn đến mức chảy ra cả máu "

Ưm...

/ Vĩnh Tuấn rên nhẹ /

Ta đánh giấu chủ quyền rồi nhé!

/ Nhàn vừa cắn ti vú của Vĩnh Tuấn rồi nói /

" Thấy Vĩnh Tuấn còn ngại ngùng không nói gì hết khiến Nhàn càng thích thú mà tiếng đến hạ bộ nơi không ngừng cương cứng rỉ nước "

Ưm...

/ Nhàn liếm nhẹ đũng quần nơi rỉ nước /

Ư ư

/ Vĩnh Tuấn lại phát ra tiếng rên rỉ /

" Nhàn biết Vĩnh Tuấn đang hưng phấn tột đỉnh nên xé rách quần của Vĩnh Tuấn ra "

" pặc nguyên con cặc to dài đập thẳng vào mặt Nhàn "

Úiii

/ Nhàn bất ngờ với sự bị con cặc đập vô mặt /

"  thay vì nhào vô bú liếm con cặc đang cương cứng rỉ nước mời gọi thì Nhàn lại say mê nhìn nó "

To rồi còn dài , đã vậy đầu cặc thì hồng hồng như ti vú vậy , lông cặc thì cắt tỉa gọn gàng woa hoàn hảo đến tuyệt vời!

/ Nhàn vừa nói vừa cầm con cặc Vĩnh Tuấn sục lên sục xuống /

Ta lâu lắm rồi mới  thấy được con cặc ngon và hoàn hảo đến vậy á ! Đúng là trai tân có khác , lúc nào cũng ngonn

/ Nhàn cảm thán /

Ư ư... Bú nó..đii

/ Vĩnh Tuấn vừa rên rỉ vừa nói nhỏ /

Hả? Ta không nghe gì hết! Ngươi nói lớn lên đi

/ Nhàn vừa cười vừa cố ý hỏi Vĩnh Tuấn /

Ta nói ngài hãy bú nó đi!

/ Vĩnh Tuấn ngại ngùng nói /

Không không! Muốn ta bú ngươi hãy nói đàng hoàng và cầu xin ta đi ! Nếu không ta sợ con cặc của ngươi sẽ nổ tung mất !

/ Nhàn nói xong liếm nhẹ đầu cặc đang chảy ra tinh dịch của Vĩnh Tuấn /

Ư ưm...

/ Vĩnh Tuấn /

XIN HÃY GIÚP TẠI HẠ! XIN HÃY BÚ CON CẶC ĐANG ĐỢI NGÀI BÚ NÓ Ạ! TẠI HẠ CẦU XIN NGÀI Ạ !

/ Vĩnh Tuấn la lớn /

Ta chỉ đợi mãi !

/ Nhàn đáp /

" nói rồi Nhàn bú đầu cặc của Vĩnh Tuấn sau đó bú sâu vào thân cặc Vĩnh Tuấn, do cặc Vĩnh Tuấn quá dài và to nên rất lâu để Nhàn mới làm quen được với nó ! Nhàn bú mỏi miệng rồi chuyển qua bú hai hòn dái đang săn lại , miệng vừa bú vừa dùng tay sục cặc Vĩnh Tuấn khiến Vĩnh Tuấn bỏ hết tự trọng , ngại ngùng mà rên lớn "

Ưm...ư..ư...ưm...sướng...quá...Ngài...bú...sướng....quá...ưm..mạnh...lên....sướng....quá...ưm...ưm...ưư...

/ Vĩnh Tuấn rên rỉ /

Ư ư , con cặc này là của ngài vì vậy hãy bú hết mất còn thể đi ! Cắn nó chảy máu cũng được! Con cặc này là của riêng ngài

/ Vĩnh Tuấn vừa nói vừa ưỡn ẹo /

Ơ! Ta tưởng những từ đó sẽ không bao giờ phát ra từ miệng của ngươi chứ , với lại ta còn tưởng ngươi còn ngại ngùng đồ nữa

/ Nhàn vừa nói vừa ngậm con cặc Vĩnh Tuấn /

Liêm sỉ gì tầm này nữa chứ! Mauu giúp nó đi mà ! Tại hạ cầu xin ngài

/ Vĩnh Tuấn van xin Nhàn hãy bú nó xuất tinh ra /

Được! Ta sẽ giúp ngươi!

® END ®

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro