1985 - 2019

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh và cô yêu nhau từ thời chưa có điện thoại thông minh, là những con người bần cùng của tầng lớp xã hội, vượt qua nhiều thử thách và gian khó của cuộc sống để bước đến thế giới của thượng lưu, lúc ấy anh và cô có tất cả chỉ là chẳng có nhau .....

Tháng 5 ấy vội vã yêu vội vã chia xa....

______
Năm 1985

- Anh Hưng à anh xem hôm nay em đã làm ra được gì nè !

Ngày ấy cô là cô nhóc 10 tuổi hồn nhiên và ngây thơ, anh đã là cậu bé 15 tuổi với những gánh vác phụ giúp gia đình

- Để anh xem nào ( Anh cầm viên đá được mài thành hình ngộ nghĩnh mà cô ấy tạo ra rồi mỉm cười )

- Nhóc Châu giỏi quá, trông nó thật đẹp

- Anh thích sao ? Em tặng nó cho anh nhé ?

- Anh cám ơn em anh rất thích, anh sẽ cất giữ thật kĩ, còn bây giờ anh phải mang củi ra chợ đổi gạo nữa !

- Em cũng phải ra chợ bán rau anh em mình cùng đi nhé ...

Hai đứa trẻ với làn da đen cùng những vết bùn lắm lem trên người nhưng nó hồn nhiên

Tháng 5/ 1990

Anh và cô nói với nhau lời tạm biệt vì anh phải lên Sài Gòn làm việc để đỡ đần cha mẹ hơn nữa, cô lúc này chỉ là một thiếu nữ 15 tuổi xinh đẹp và ngây thơ, cô tiễn anh đi trong nước mắt

- Anh Hưng nhớ phải về thăm em đó ....

Cô lau đi dòng lệ đang tuôn ra nói những lời tạm biệt nấc nghẹn

- Châu em ở lại phải giữ gìn sức khỏe, nhờ em trông coi cha mẹ anh khi anh vắng nha

- Em sẽ phụ anh giúp đỡ hai bác

Anh và cô ôm nhau, anh lên xe nhưng trước khi lên anh nói khẽ vào tai cô

- Anh yêu em, hãy chờ anh ....

Nước mắt cô càng rơi nhiều, vừa vì phải xa anh vừa vì xúc động

Tháng 5/ 1995

Cô đợi anh gần 5 năm, với những lá thư thăm hỏi nhau mỗi tháng, tình yêu xa đó vẫn luôn bền vững, năm đấy cô đã ở tuổi 20, cuộc sống gia đình anh và cô cũng đã đỡ khó khăn hơn nhiều, đã không còn những bữa đói móc meo cả bụng hay những bữa chỉ uống nước canh rau muống

Nhưng cô vẫn muốn tìm anh, cô lặn lội lên Sài Gòn, một thiếu nữ xinh đẹp thanh khiết lại một mình bước vào đất người xa lạ, nơi Sài Gòn này quá phồn hoa nhưng cũng quá phức tạp

Cô tìm đến căn trọ anh ở hai người ôm nhau cái ôm thắm thiết sau bao năm xa cách, anh vất vã trên Sài Gòn để kiếm tiền lo cho gia đình nên chẳng có thời gian về quê thăm ai, cô thì bận bịu phụ giúp cha mẹ cũng chẳng có cơ hội đến gặp anh. Ngày hôm nay anh và cô hội ngộ phút giây tưởng chừng như dừng lại

- Anh ở trên này có tốt không ?

- Anh ổn, ba má dưới quê vẫn khỏe hả em

- Vẫn khỏe lắm anh, quê mình bây giờ đỡ khổ lắm

- Ở đây thì vất vã, đồng tiền kiếm khó khăn nhưng nhờ nghĩ tới ba mẹ nghĩ tới em anh mới trụ nỗi ngày hôm nay

Anh với tay lấy chiếc lá xếp thành chiếc nhẫn khụy gối xuống rồi đeo vào tay cô

- Anh chẳng có tiền cũng chẳng có gì chỉ mong có em sau này ... Làm vợ anh nhé ?

Cô mỉm cười hạnh phúc gật đầu ngay rồi ôm lấy anh. Cả đêm hôm đó họ hạnh phúc bên nhau dưới ánh trắng, ngắm nhìn bầu trời Sài Gòn

Sau vài ngày cô phải quay lại quê nhà để lo công việc với ba mẹ họ lại phải chia tay nhau

Vài tháng cô lại đến thăm anh một lần bằng số tiền dành dụm, cô mang lên cho anh mấy món ngon ở quê lên cho anh ăn. Tháng 5 đó cô để được nhiều tiền dẫn cả ba mẹ anh lên thăm anh, cả gia đình hạnh phúc ôm lấy nhau

Năm 1997

Hôm nọ anh được giám đốc công ty để mắt tới vì vẻ đẹp cường tráng và sự thông minh lanh lẹ anh được mời làm người đại diện cho sản phẩm quần áo, anh trở thành người nổi tiếng ở tuổi 27, ở quê cô rất vui mừng mỗi khi có ảnh của anh trên tờ báo nào cũng mua về hết nhịn ăn nhịn uống mua cho bằng được

Tháng 5/ 1998

Anh đã thay đổi rồi, cô lần này lên Sài Gòn đã chẳng còn tìm đến phòng trọ cũ kia nữa, cô tìm đến một địa chỉ khác, căn nhà lớn được xây rất đẹp, cả đời cô cũng không mơ tới được, cô vui mừng vì thành công của anh ngày hôm nay

Cô bấm chuông người giúp việc của anh ra mở cửa

- Cô tìm ai ?

- Tôi tìm anh Hưng

- Hưng nào ? Người mẫu David H à ?

Anh chẳng lấy cái tên mà ba mẹ đặt cho, anh lấy một cái tên sang trọng khác để phù hợp với sự nghiệp của mình

- À, đúng rồi là David
..

- Ông chủ đang bận cô đợi xong việc rồi tôi báo cho ông chủ

- Được tôi sẽ đợi

Cô bước vào nhà nhưng bị giúp việc đuổi ra bắt cô đứng đợi ở ngoài

- Tôi nói cô đợi không có nghĩa là cô được vô nhà, cô đợi ở ngoài đây đi

- Dạ chị

- Đúng là cái đồ nhà quê !

Cô giúp việc đóng cửa lại bỏ cô bên ngoài với cơn lạnh, mưa bắt đầu đổ xuống, cô vẫn ngồi trước cổng nhà đợi anh, cả người cô run lên vì lạnh nhưng cô vẫn mỉm cười vì đây không phải là khó khăn gì, cô yêu anh cô đã đợi anh rất lâu rồi, chiếc nhẫn bằng lá cô vẫn giữ kĩ trong người sợ mất dù nó đã khô héo từ lâu

Mưa tạnh cô nghe thấy tiếng anh nhưng khi nhìn thấy lại là tiếng anh cùng cô gái nào đó, cô vẫn bình tĩnh chờ anh bước ra, anh cùng cô gái kia ôm ấp hôn hít, anh tiễn cô gái kia ra về còn Châu cô núp sau bụi cỏ để anh không phải nhìn thấy.

Cô bỏ đi, sáng hôm sau đợi anh ra ngoài cô mới đến, cùng với vẻ mặt tươi cười như chưa từng thấy gì, cô đau chứ nhưng yêu anh lâu như vậy cô chấp nhận được

Anh nhìn thấy cô như nhìn thấy nỗi ưu ám phiền muộn, anh ghét bỏ cô và bỏ mặt cô ở lại mà vội bước lên xe, cô níu anh lại rồi khóc trong đau khổ

- Anh Hưng ! Sao anh lại thay đổi như vậy ?

- Em mau về quê đi và tìm ai khác luôn đi, anh không có còn yêu em nữa !

Hưng xô cô té ngã ra đất, cô vẫn cố ôm Hưng lại

- Anh có còn nhớ chiếc nhẫn lá này không ?

Cô lấy từ trong túi thơm màu đỏ một chiếc nhẫn héo úa

- Tôi quên rồi !

- Là anh đeo cho em anh nói anh sẽ cưới em ! Anh sao có thể quên,cuộc sống thành công đã cướp mất Hưng ngày xưa của em rồi !

- Chiếc nhẫn này giống như tình yêu của chúng ta vậy

- Đúng vậy. Anh nói đúng !Lúc còn mới nó rất tươi xanh và đẹp đẽ nhưng dần rồi nó cũng héo úa và tàn lụi thôi !

Anh xô cô ra rồi lên xe chạy vụt đi bỏ cô lại với khoảng không một mình cô đơn đau khổ

Năm 2005

Sự nghiệp anh bị suy sụp, anh anh chơi nghiện ngập chẳng lo cho ba mẹ, ba mẹ anh phải chạy đôn chạy đáo vay tiền giúp anh thoát khỏi vòng lao lí

Cô lúc này đã là vợ của đại gia bật nhất Sài Gòn Nhựt Tiến chủ tiệm xe ô tô đắt tiền,  là quý bà sang trọng được chồng yêu thương, thấy anh khốn khổ cô giúp đỡ, giúp anh cai nghiện giúp anh trở lại cuộc sống ngày xưa. Anh bây giờ mất hết tất cả những ngày làm lụng vất vã lại trở về, cô giúp anh tìm công việc lo cho ba mẹ anh mà chẳng ngại chuyện xưa. Anh đau lòng anh tiếc nuối nhưng tất cả đã quá muộn rồi

Năm 2019

Anh bây giờ là tài xế lái xe cho gia đình cô, anh vẫn độc thân một mình

Hôm đó anh chở cô trên xe và buông vài lời tâm sự cất giấu sâu trong lòng

- Năm đó nếu anh không phản bội thì có lẽ em và anh bây giờ đã hạnh phúc như em và ông Tiến bây giờ nhỉ

Cô mỉm cười

- Thời con trẻ anh đã quá bồng bột, em bây giờ chỉ yêu mỗi chồng mình thôi, hôm đó nếu không phải anh ấy ra tay giúp đỡ em đã vì anh mà tự sát, thật dại mà

- Anh xin lỗi

- Đã mấy chục năm rồi, chúng ta đều là người già cả rồi, anh nhắc lại làm gì nữa, chẳng phải anh đã trả giá cuộc đời mình bằng sự cô độc rồi sao

- Phải đấy, chúng ta bây giờ cái gì cũng có chỉ là chẳng còn là chúng ta ngày xưa, thanh xuân của em đau khổ vì anh, tuổi già của anh cô độc vì em

_______________The end_________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro