Khởi đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Vào nữa đêm ở bệnh viện Thân Ái, có hai người đàn ông đang lo lắng đi qua đi lại trước của phòng sinh, vừa nghe thấy tiếng khóc "Oa oa oa" của trẻ con trên mặt hai ng liền hiện hữa lên nụ cười hạnh phúc. Hai người đàn ông chạy nhanh đến một căn phòng, vừa mở cửa liền chạy ùa đến bên người vợ và bảo bối của mình.
   Trên hai chiếc giường bệnh, hai người phụ nữ trên tay đang bồng hai đứa trẻ xinh xắn, đang nói chuyện với nhau, thấy chồng mình chạy vào hai ng không hẹn mà cùng lúc nở một nụ cười ngọt ngào nhìn lên chồng mình.
   Ông Phạm Mộc Khôi vừa thấy nụ cười của vợ liền thở phải nhẹ nhỏm đi đến bên bảo bối và vợ. Phải nói con bé nhà ông rất xinh nha, nó sở hữu một con mắt to tròn màu lam mọng nước, đang chớp chớp nhìn rất đáng yêu, đôi môi màu hồng bé xinh hơi mím lại, cái mũi cao cùng làn da trắng hồng tạo nên một vẻ đẹp khuynh quốc khuynh thành, làm động lòng người, chỉ cần nhìn vào liền bị mê hoặc. Bà Mộc Tuyết Hoa thấy ông ngẩn người ngắm nhìn con gái như vậy liền hỏi:
  -"có con gái là quên ngay người vợ đang hiện hữu trên thế gian này rồi!"
   Nghe vợ nói vậy ông Khôi liền giật mình luống cuống làm cho bà bật cười thành tiếng, bà cố nén cười hỏi vào trọng tâm chính:
-" Anh đặt tên con là gì vậy?"
   Nghe bà nhắc đến đặt tên cho con ông liền trầm mặt một lúc lâu rồi lên tiếng:
-" Phạm Băng Linh nhé "
  Bà Tuyết Hoa không nói j chỉ gật gù thầm nghĩ cái tên này thật hay. Một lúc sau bà mới quay sang nhìn người bạn thân của mình cũng đang    bế bảo bối bên kia. Khi quay sang thì thấy bà Kiều Nhã Nhi đang cố nén cười nhìn khuôn mặt đang ngẩn tò tè của ông Lãnh Vương Bảo ngắm nhìn thàng con trai của mình trong vòng tay của vợ. Thằng bé này từ nhỏ đã đẹp trai r nha ~ con mắt đen láy nhìn vào như không có đáy, khuôn mặt yêu nghiệt thu hút người nhìn, chiếc mũi cao kiêu hãnh, cái môi mỏng nhỏ mím lại tạo nên một khuôn mặt hoàn hảo, nhưng lại có vẻ lạnh lùng, nói chung là không biết thằng này giống bố hay mẹ mà rất là đẹp lun, lớn lên chắc là đào hoa lắm đâu.
   Thấy bà Kiều Nhã Nhi cứ như thế bà Mộc Tuyết Hoa liền mở lời, chứ không biết đến khi nào bà mới được biết tên của đứa con bạn thân mình đây:
-" Hai người định tên cho là thằng bé là gì vậy?"
   Nghe bà bạn thân mình nhắc đến bà Nhã Nhi liền luống cuống hỏi chồng:
    -" anh đặt tên con là gì thế hả ?"
   Nghe vợ mình nói đến đặt tên cho con ông liền kéo mình thoát ra khỏi suy nghĩ, nhìn vợ nói với giọng vui vẻ:
  -" Lãnh Hắc Hàn!"
    Nghe chồng nói bà cũng gạt đầu tỏ vẻ khen hay. Lúc này đây hai người vợ nhìn nhau đều nở một nụ cười gian sảo trên môi, không hiểu họ chơi với nhau thân quá hay sao mà chỉ cần nhìn mặt nhau liền hiểu lời nói của đối phương không hẹn mà cùng nhau đồng thanh tuyên bố:
  -" làm thông gia nhé ><"
Thế là duyên phận của hai đứa bé này đã được định vào ngày này .                 
☘️☘️☘️☘️☘️☘️🌸🌸🌸🌸🌸🌸💕💕💕💕💕🌸🌸🌸
  Mọi người gọi tui là Pon nha! Lần đầu viết không đuọc hay lắm! Mong mọi người đọc thử và cho biết cảm nhận nha . Gạch đá gì nhận hết ạ. Thấy hay thì bình chọn cho Pon nhé mn >.<

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro