thanh tuyen

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

      Chương 23: JQ mĩ nam

            Con sói Diệp Tử Ninh lắc lắc đuôi to nhìn tôi, thấy vậy trên người tôi tóc gáy đều dựng đứng cả lên, người đàn ông này rốt cuộc có ý đồ gì chứ? Thái độ và hành động luôn quái gở làm tôi chẳng hiểu gì cả.            Anh ta thâm tình chân thành nói: “Trư Trư, anh sẽ phụ trách với em.”            Tôi cười gượng hai tiếng nói: “Cái này kỳ thật có thể không cần .”

            Anh ta kiên trì: “Cần.”

            Tôi chối từ: “Thật sự không cần.”

            Anh ta mặt đen một nửa: “Anh nói là cần!”

            Mặt của tôi đen toàn bộ: “Anh làm gì mà cứng đầu như lừa vậy? ! Tôi nói không cần anh phụ trách là không cần phụ trách, anh nghe không hiểu à? !”            Vừa mới nói xong, trong xe lập tức im lặng, cửa kính xe chiếu ra khuôn mặt của Diệp Tử Ninh khó coi còn hơn đi đại tiện, trong lòng không khỏi lộp bộp một chút.

            Đại thần ơi, thỉnh không cần hí mắt như vậy đâu, dọa thế tôi không chịu nổi đâu!            Chỉ thấy mắt phượng Diệp Tử Ninh nhíu lại, chiếu ra hai đạo ánh sáng lạnh như băng, nhìn tôi thật sâu.            Trên trán tôi một giọt mồ hôi lạnh rơi xuống, anh ta anh ta anh ta anh ta muốn làm gì vậy? Giết người? Phóng hỏa? Cướp bóc? Hay là cường gian? sunny

            Tôi trưng ra một nụ cười lấy lòng, “Hắc hắc, kỳ thật ý tứ của tôi là, bây giờ xã hội đều hiện đại, một đêm tình cũng giống như thức ăn nhanh, ăn xong rồi thôi, không ngạc nhiên chút nào, có lần đầu tiên sẽ có lần thứ hai, hơn nữa cho dù không phải với anh, nói không chừng tôi cũng sẽ cùng người khác 4- 1-9, cho nên anh không cần để tâm làm gánh nặng trong lòng đâu, hoàn toàn không cần vì một chút việc nhỏ như vậy mà canh cánh trong lòng, người trẻ tuổi mà, open một chút! Ha ha ha. . . . . .”

            Tôi vừa giả cười vừa lấy ngón tay chỉ nhẹ vào người Diệp Tử Ninh, không ngờ lại bị anh ta ôm lại.

            Mẹ của con ơi, nhẹ một chút nhẹ một chút, còn như vậy nữa chắc móng vuốt của tôi gãy mất!            Lúc này mặt Diệp Tử Ninh đã muốn đen hoàn toàn, một bộ dáng sắp nổi bão, tôi nuốt nuốt nước miếng, trên trán nhỏ giọt mồ hôi lạnh thứ hai.

            Tôi suy nghĩ một chút về lời tôi nói mới rồi, cảm thấy không có vấn đề gì mà, bất quá có lẽ với anh ta mà nói chắc là một loại vũ nhục.            Nghe nói đàn ông đều hy vọng được người ta khen ngợi phương diện kia rất lợi hại, tối hôm qua chúng tôi mới vừa gì kia gì kia, hôm nay tôi đã nói phải quên anh ta, có thể anh ta hiểu lầm tôi nghĩ anh ta ‘không được’, xúc phạm tới tôn nghiêm nam tính của anh ta, vì thế tôi lại cười hắc hắc hai câu an ủi anh ta: i

            “Đương nhiên thiếu gia ngài không cần lo lắng, ngài rất khỏe mạnh a ~~!”

            Nghe vậy, sắc mặt Diệp Tử Ninh cũng có chút mây mù gặp trời nắng, hoài nghi  xác nhận: “Trư Trư thật sự cho rằng như vậy?”            Tôi vỗ ngực, “Đó là đương nhiên, lấy kinh nghiệm Tiêu Chu tôi duyệt J*J vô số  mà nói, thiếu gia ngài . . . . . . Oppa, không cần trưng ra bộ mặt đó ~~. . . . . .”

            “Duyệt J–J vô số?” Diệp Tử Ninh nghiến răng nghiến lợi lặp lại, trên mặt giăng sương đầy trời.

            Tôi “Bến phong, ánh lửa, giấc đìu hiu ” gật đầu, trong đầu ngừng nhớ lại lời nói mới vừa rồi nhưng thật sự nghĩ không ra những lời này làm sao lại mạo phạm tới anh

            Tôi xem AV, GV, cái gì J mà chưa không thấy qua, lớn có, ngắn có, dày có, mỏng có, hình chuối có, hình son môi có, hình ba quả trứng cũng có, thiên hạ to lớn, không chỗ nào không có, Tiêu Chu tôi đều xem qua, cho nên nói nếu đây không phải là duyệt J*J vô số thì thế nào mới nói là vô số a ~~? [AV= nam X nữ, GV: gay video là nam X nam, J là ‘ấy ấy’ của đàn ông đóa ~~]

            Giọng của anh ta lạnh tới cực điểm, “Bao nhiêu?”tiuoernna hafnga356895

            Bao nhiêu? Ý của anh ta là hỏi tôi xem bao nhiêu rồi đúng không?”Nhiều lắm, không đếm được a không đếm được.”           Tôi vừa dứt lời, một luồng sát khí điên cuồng ập tới! toyuernkakgn954334

            Sát khí a sát khí! Sát khí rất nặng! !            Bên trong xe cực kỳ im lặng, phỏng chừng rớt một cây kim cũng có thể gây tiếng vang.

            Tôi thật sự muốn rơi lệ mà, tôi rốt cuộc đã chọc tới ai vậy ~~? ! Đại thần, nếu không ngài một chưởng đánh chết tôi đi, tôi không chịu được cái loại tra tấn tinh thần này đâu ~~! !

            “Xuống xe!”

            Gì? Tôi nháy mắt, nhất thời theo không kịp ý nghĩ của anh ta  .            Anh ta nhếch môi, lạnh lùng nói, “Xuống xe, việc bất quá tam, tốt nhất em đừng để tôi nói đến lần thứ ba! !”

            Bà ngoại ơi, không cần độc ác như vậy chứ! Bất quá tôi vẫn ngoan ngoãn bước xuống xe.

            Cửa xe mới vừa đóng lại, xe thể thao của anh ta liền “Vù ” một cái chạy ra mấy chục thước, lướt gió mà đi, chỉ còn lại có tôi một mình, bụi đầu bụi mặt đứng ngốc ở nơi đó.

            Tâm sự con trai thì con gái con đừng đoán, con có đoán đến đâu cũng đoán không rõ. . . . . .

            Haizz, tốc độ người đàn ông này trở mặt còn nhanh hơn mình lật sách nữa a, một hồi cười tủm tỉm gọi mình là Trư Trư, một hồi giống như mình là là kẻ thù giết cha giết mẹ anh ta không bằng, kêu mình bước xuống xe đi, thật sự là tiểu nhân hỉ nộ vô thường! ktiankg amg amm,fgaernt3ti53otui5t9868935

            Tôi mờ mịt nhìn xe đến xe đi trên quốc lộ, trong lòng yên lặng chảy hai hàng lệ. Nơi này là đường cao tốc, xe taxi cùng giao thông công cộng cũng không dừng lại, mà nơi này còn có cách xa chỗ tôi đi làm vạn dặm, nếu tôi đi bộ qua hết 11 con đường chắc phỏng chừng hôm nay hai cái đùi tôi sẽ phế đi mất.

            Diệp ma quỷ quả thật ngay cả cầm  thú cũng không bằng, một chút phong độ đàn ông cũng chẳng có, đem như vậy một đóa nũng nịu như tôi đây vứt ở trên đường, để tôi tự sinh tự diệt. [Sunny: Trư Trư tự sướng quá đi a ~~] taga mgaga

            Chuyện tới mức này, tôi chỉ có ———

            Tôi vuốt vuốt tóc, nắm váy kéo lên trên, lộ ra một cái đùi trắng như tuyết. Hỏi tôi làm chi vậy? Chậc, làm như vậy còn không đoán được sao? Đương nhiên là đứng ‘bán sắc’ chứ chi?! >”<            Tuy rằng tôi không phải quốc sắc thiên hương, cũng không có mỹ mạo khuynh quốc khuynh thành, chẳng qua là ngũ quan đoan chính, Tư Đồ nói, miễn cưỡng cũng coi tôi là thanh tú, cho nên tôi không tin hiện tại tôi chủ động ‘lộ sắc’ như thế này mà không có con cá nào mắc câu!

            Nhưng mà có điều………… một chiếc xe vụt qua, hai chiếc xe vụt qua, ba chiếc, bốn chiếc. . . . . . Vô số chiếc chạy qua rồi, bà nội nó, nhiều chiếc như vậy mà sao không có chiếc nào dừng lại vậy, chẳng lẽ đàn ông mắt mù hết rồi sao? !

            Tôi không tin, tôi lại nâng váy lên chút nữa, bày ra tư thế chữ S, chân đá ra ngoài, bắt chước diễn viên điện ảnh, lắc lắc lắc. [Sunny: ta sặc nước rồi Trư Trư ơi ~~]

            Một bước hai bước ba bước bốn bước nhìn ngoài đường, thấy ô tô một chiếc hai chiếc ba chiếc bốn chiếc vẫn như gió chạy trên đường. . . . . . Nhưng mà không chiếc nào dừng lại giúp tôi hết. . . . . . Tôi nước mắt tuôn rơi ~~. . . . . . agnag

            Ngay khi tôi sắp tuyệt vọng, một chiếc xe thể thao màu bạc bỗng nhiên dừng bên cạnh tôi, tôi tập trung nhìn vào, ý, đây một cái xe, tuy rằng không biết biển số vùng nào nhưng mà vừa thấy là biết ngay là của kẻ có tiền rồi! agafgag

            Ha ha ha, lão nương đây vẫn biết vẫn mình có mị lực mà , ha ha ha. . . . . .

            Cửa kính quay xuống, hé ra một gương mặt vô cùng đẹp trai, tôi trước mắt sáng ngời, đây~~đây~~đây không phải là mĩ nam ngày đó ở khách sạn nhìn thấy sao?            “Tiểu thư, cô có muốn đi nhờ xe không?” Anh nhìn tôi nở một nụ cười thân thiện, hàm răng dưới ánh mặt trời lóng lánh chói mắt.

            Tôi sửng sốt một hồi rồi mới ngây ngốc gật đầu, sau đó mới nhớ tới đùi mình còn đang ‘trần’ dưới ánh mặt trời, tôi luống cuống kéo váy xuống dưới. rga

            Hai hàng lệ im lặng không nói nên lời, vì cái gì vì cái gì vì cái gì, lòng tôi làm bộ dạng Mã đại ca điên cuồng, vì cái gì lần thứ hai gặp ‘chàng’ tôi cũng là bộ dáng thô lỗ như thế, hình tượng thục nữ của tôi a a a a a a. . . . . .            “Kia lên xe đi.”

            Tôi thẹn thùng nhìn anh ta, tươi cười, “Cám ơn anh.”            Ngay tại khoảnh khắc tôi mở cửa xe, đột nhiên ——

            Một tiếng phanh xe vang lên, một chiếc xe thể thao màu đen dừng trước mắt tôi.

            Dọa người quá! !

            Chết rồi, đây không phải xe thể thao của Diệp Tử Ninh sao? !           Tôi hoảng hồn nhảy dựng lên, dưới chân lảo đảo một cái, thiếu chút nữa ngã bẹp trên đất.            Cửa kính xe màu đen hạ xuống, lộ ra khuôn mặt đại tiện của Diệp Tử Ninh, “Lại đây!” [Sunny: tác giả, ta hận bà, vì sao soái ca của ta mà lại là khuôn mặt đại tiện chứ *cắn khăn tay            Tôi vô cùng vô cùng vô cùng vô cùng khó xử, nhìn anh ta, lại quay đầu nhìn mĩ nam, nhìn nhìn lại anh ta, nhìn nhìn lại mĩ nam, cứ như vậy nhìn qua lại thiệt nhiều lần, vẫn là không hạ được quyết tâm.            Diệp Tử Ninh mắt phượng nhíu lại, một tầm mắt lạnh lùng chíu về phía tôi, “Lại đây!”            Tôi nhìn gương mặt lạnh lùng của anh ta mặt mà nuốt nuốt nước miếng, tôi biết đây là động tác kinh điển của anh ta mỗi khi “Tâm tình không tốt”, bình thường chỉ cần mắt anh ta nhíu lại là trái tim của tôi sẽ nhảy loạn xạ, hiện tại cũng thế. tirtn             Tôi biết tôi hẳn phải là “Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt”, tôi hẳn là phải chân chó chạy tới dùng face của tôi làm giảm cái lạnh của anh ta, sau đó ba hoa chích choè vuốt mông ngựa của anh ta, nhưng mà. . . . . . nhưng mà tôi thật sự luyến tiếc mĩ nam

            Trung Quốc có một phẩy bốn triệu người, mà trong thời gian ngắn ngủi như thế lại cùng mĩ nam gặp lại hai lần, đây chẳng lẽ không phải là thiên duyên trong truyền thuyết sao? Cho nên tôi không thể dễ dàng buông tha.            Hơn nữa trong lòng tôi cũng tức giận, Diệp Tử Ninh dựa vào cái gì mà anh ta kêu một tiếng thì tôi phải chạy tới chứ? ! Tiêu Chu tôi chẳng lẽ là con chó anh ta nuôi sao?            Cho dù là một con chó thì cũng là chó có tôn nghiêm, có cốt khí!

            “Anh ta là bạn của cô sao?” Mĩ nam mở miệng hỏi.

            Tôi còn không kịp trả lời, giọng nói lạnh như băng của Diệp Tử Ninh đã bay lại đây, “Tiêu Chu, không cần để tôi nói đến lần thứ ba            Từ trước đến nay tôi biết “cốt khí” của tôi không đáng giá một đồng xu, hơn nữa từ trước đến nay tính thích ứng của tôi rất mạnh, chỉ cần ngửi được một chút bất lợi là tôi sẽ lập tức thay đổi chính sách của mình. Gì? Cây cỏ đầu tường? Không phải, tuyệt đối không phải. Gì? Thấy gió đổi chiều? Đương nhiên không phải rồi, cái này gọi là”Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt” !            Có điều hôm nay tôi không muốn anh hùng như thế, tôi cảm thấy tôi “Tuấn kiệt” lâu rồi, hôm nay tôi muốn làm “Chu Kiệt Luân” một hồi, vì thế tôi ưỡn ngực, chậc, bé quá >”<… Nhìn mĩ nam cười quyến rũ, “Không phải, anh ta không phải bạn của tôi, tôi cùng anh ta không quen, một chút cũng không quen!”

            Tôi nói xong không đợi Diệp Tử Ninh phản ứng đã lập tức nhảy vọt vào trong xe, lấy tốc độ cuồng phong cuốn lá rụng đóng cửa xe: “Phiền anh lái xe đi

Chương 24: JQ đua xe

Xe chạy được một đoạn xa rồi nhưng tôi vẫn như cũ cảm giác được tầm mắt phía sau đang xuyên qua thân xe chiếu tới, lạnh như băng, tràn ngập sát khí, làm cho tôi hoảng hồn rùng mình. [Sunny: nếu mà có chiến tranh dắt Diệp ca ra trận là ăn chắc, tầm mắt có thể xuyên thân xe cơ mà, kẻ thù nào mà chịu nổi chứ ^_^] Mĩ nam săn sóc hỏi han: “Rất lạnh sao, cần tôi tăng nhiệt độ lên không?” wtwagja

Tôi xấu hổ liều mạng lắc đầu, chàng trai này thực săn sóc, so với Diệp ma quỷ kia ga-lăng gấp một vạn lần!

Tôi nghiêng mặt bốn mươi lăm độ trộm quan sát mĩ nam, ngũ quan mĩ nam thực thanh tú, ánh mắt trong veo mang theo một chút u buồn thản nhiên, khóe miệng lại mang theo ôn hòa tươi cười, làm cho người ta cảm giác linh hoạt kỳ ảo mà thần bí, giống hệt một bộ dáng tiểu thụ! [Sunny: trong đam mĩ (nam X nam), một người là công một người là thụ, công mạnh thì kêu là cường công…ai có vấn đề thắc mắc xin mời xem truyện đam mĩ để hiểu rõ hơn, hắc hắc hắc ] Đang lúc tôi đang YY mĩ nam là tiểu thụ bị cường công áp đảo oa oa kêu to thì di động rất không hợp thời vang lên, tôi vừa thấy, mặt mày xanh lè. [Sunny: YY là ý dâm, có nghĩa là đang có suy nghĩ …. bậy bạ]

Là call đoạt mệnh truy hồn liên hoàn của Diệp ma quỷ ! !

Di động làm như không biết vang mệt vậy, cứ rung rung vang lên, để mãi như vậy thì cũng không phải là biện pháp, mĩ nam dùng ánh mắt kỳ quái nhìn tôi. t4eeawr

Tôi nhìn mĩ nam cười cười thật có lỗi, cúi đầu vẻ mặt cầu xin ấn nút nghe. 434

Tôi làm bộ trấn định: “Alo, xin chào, tôi là Tiêu Chu, hiện tại tôi không tiện tiếp điện thoại, mời ai đang nghe sau tiếng ‘tích’ nanh ta tin lại, cám ơn. . . . . .”t43q4

Âm thanh lạnh buốt  của anh ta  không hề có cảm tình nói: “Được, tốt lắm!”

Tôi cơ hồ khóc: “. . . . . . Tích. . . . . .” [Sunny: Trư Trư hay thật đấy, giả bộ cả tiếng tích nữa, thiệt là….. >”<]

Anh ta mệnh lệnh: “Xuống xe ngay, bây giờ, lập tức!”

Tôi giãy dụa: “Tôi không muốn!”

Qua cỡ nửa ngày, anh ta lại mở miệng, giọng điệu ôn hoà, tôi có thể tưởng tượng được anh ta đang nhe răng cười ôn nhu dị thường: “Trư Trư, em có gan thì nói lại một lần đi.”

“. . . . . .” “Tôi đếm tới ba, nếu em còn không xuống xe ngay lập tức thì thời gian phục vụ sẽ gia hạn thêm một tháng!”

“. . . . . . Anh đừng quá đáng!” Tôi đang muốn chửi ầm lên, bỗng nhiên nhớ lại được mĩ nam đang nhìn tôi, lập tức lại làm bộ như bộ dáng thục nữ ngậm miệng lại. 45

Thục nữ! Thục nữ! Phải nhớ hiện tại tôi là thục nữ!

“Một!” t

“. . . . . . Hu hu hu. . . . . .”

“Hai!” “. . . . . . Hu hu hu. . . . . .”

Tiếng “ba” vừa dứt, tôi thật nhu nhược mở kính xe xuống.

Cửa kính xe vừa mở ra, một luồng khí thế giống như vạn quân đập vào mặt mà đến, tôi run run nhìn khuôn mặt lạnh lùng của Diệp Tử Ninh, mặt anh ta gân xanh bại lộ, ánh mắt giận dữ, tôi vừa thấy, mồ hôi lạnh bắt đầu đổ ra. 4

Giờ phút này, anh ta đang liếc về phía tôi, cùng tôi mắt to trừng mắt nhỏ, tôi nghĩ thầm trong lòng, người nầy không muốn sống nữa sao? ! [Sun: là Trư Trư chống chế kìa nhá, sợ phát run mà còn

“Kêu anh ta dừng xe!”

Tôi nuốt một ngụm nước miếng, nhìn thoáng qua mĩ nam bên cạnh, cuối cùng vẫn là lắc đầu.

Di động bên kia truyền đến hơi thở áp lực phẫn nộ cùng với âm thanh nghiến răng nghiến lợi”Được, tốt lắm! Ngang ngạnh , đúng không?” Mĩ nam hỏi: “Người kia dường như có chuyện muốn nói với cô, cần tôi dừng lại không?” 4

Thấy tôi chậm chạp không trả lời, khẩu khí mệnh lệnh của Diệp Tử Ninh lại truyền tới, “Tiêu Chu, nếu cô không dừng xe, thời hạn phục vụ kì sẽ gia hạn thêm hai tháng!”

Tôi từ trước đến nay nói chuyện với người này lúc nào cũng nhẹ giọng, cũng thực kiên trì, cũng từ trước đến nay không chịu nổi cưỡng bức lợi dụ, nhưng bây giờ anh ta thật sự là quá đáng, động đến cái gì cũng lấy hiệp ước ra uy hiếp tôi, như vậy còn gì là tôn trọng người ta chứ?!

Tục ngữ nói, chó cùng rứt giậu, con thỏ nóng nảy cũng sẽ cắn người, tôi nổi giận! [Sun:yeah yeah, Trư Trư vùng lên rồi ^^]

Con mẹ nó hiệp ước, con mẹ nó kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, con mẹ nó Diệp Tử Ninh! “Anh cho là anh là cái gì chứ, thượng đế hả? Anh dựa vào cái gì mà la hét với tôi, dựa vào cái gì khống chế cuộc sống của tôi, anh muốn gia hạn là gia hạn hả, vậy thì ok luôn, thích gia hạn bao nhiêu thì cứ gia hạn bấy nhiêu đi, tôi không ngừng xe, tôi—-sẽ —-không—-ngừng—-xe!”

Trong nháy mắt gác di động, di động đầu kia truyền đến một tiếng “Bang!”, giống như có cái gì bị anh ta đập nát, tôi từ bên này nhìn qua, vẫn là không thể xác định anh ta đập cái gì vậy. 43

Xem ra tôi đã chọc giận bom nguyên tử rồi, tôi nội tâm run rẩy: lần này tôi chết chắc rồi, hoàn toàn chết chắc rồi, hiện tại cho dù Như Lai phật tổ tái thế cũng không có cách nào giải cứu tôi ra địa ngục . . . . . . Khóe miệng của tôi bắt đầu không thể khống chế run rẩy lên, trong lòng suy nghĩ nếu bây giờ dừng xe lại, cầu xin tha thứ một chút, Diệp Tử Ninh có thể sẽ tha thứ cho tôi hay không, nhưng mà ông trời không để cho tôi cơ hội.

Tôi vừa quay đầu liền nhìn thấy mĩ nam hai mắt sáng trong suốt nhìn tôi. Tim tôi đập lô tô, ý tưởng xuống xe xin lỗi Diệp Tử Ninh lập tức bị tôi quăng tới chân trời, trong lòng nai con chạy như điên, mĩ nam đang nhìn tôi, mĩ nam đang nhìn tôi, oh yeah~~~~~! [Sun: háo ~~~ sắc~~~~] Anh ta hơi hơi nghiêng người về phía tôi, khoe hàm răng trắng đều: “Cô có phải không muốn nhìn thấy anh ta hay không?” Tôi ngẩng đầu nhìn lên, trên mặt anh ta cũng không có biểu hiện gì không bình thường, nhưng sao giọng nói cùng ánh mắt lại tựa hồ mang theo một chút hưng phấn cùng vui sướng khi người gặp họa. , Khóe miệng mĩ nam giương lên một nụ cười nghịch ngợm mà giảo hoạt, giống như một cậu bé đang muốn làm chuyện xấu, “Có muốn tôi bỏ rơi anh ta hay không?”

“Anh có nắm chắc cắt đuôi được anh ta không?” Anh ta nghịch ngợm chớp chớp đôi mắt, lộ ra một nụ cười tự tin, “Đó là đương nhiên!” u4

Tôi giật mình sửng sốt một hồi, sau đó nghi ngờ nhìn khuôn mặt không chút tỳ vết của anh ta, hỏi: “Vì cái gì anh muốn giúp tôi?”

“Cái này. . . . . .” Mĩ nam hơi hơi nhíu nhíu đôi mi thanh tú, nhìn tôi liếc mắt một cái, cười nói: “Bởi vì tôi cảm thấy cô thật đáng yêu, cho nên nhịn không được muốn giúp cô .”

Lời này nói nghe thật là tốt, nghe thật là xuôi tai, tôi thích!

Tôi sống hai mươi mấy năm nay, đây là lần đầu tiên được mĩ nam khen tôi đáng yêu, cái loại tâm tình kích động này không thể dùng ngôn ngữ để biểu đạt, vì thế lý trí của tôi hoàn toàn tan rả, cười ngây ngô vài tiếng, vươn hai tay nắm lấy tay anh ta, kích động nói

Ngài thật sự là anh minh thần võ, anh hùng hụt hơi, cướp của người giàu chia cho người nghèo, tuệ nhãn thức châu, thật là người tốt, ngài chính là Bá Nhạc sinh mệnh  của tôi, đem tôi theo trong biển mờ mịt giải cứu ra, ngài yên tâm mà chạy đi, đem cái hung hăng tên kia quăng ra phía sau đi!” [Sun: tuệ nhãn thức châu có nghĩa tựa như có mắt nhìn người]  t34qu8q3uq24u3

Tôi một bên kích động cầm tay anh ta, một bên trộm sờ soạng vài cái. [Sun: háo sắc]

Mĩ nam dường như không biết mình đang bị ăn đậu hũ, nhìn tôi mỉm cười, “Vậy cô ngồi cho vững đi.”

Tôi quay về chỗ ngồi ngồi xuống, xe mĩ nam tựa như một mũi tên rời cung, “Vút”  một tiếng bay đi luôn.

Má ơi, có thể không chơi hay không vậy? ! Tôi sợ quá! !

Tôi nhìn con số không ngừng tăng trên bảng tốc độ xe, trái tim ngừng đập, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, nhìn vào kính chiếu hậu thấy chiếc xe màu đen còn đuổi theo không bỏ, mắt thấy xe sẽ đuổi tới, khóe miệng mĩ nam khẽ nhếch một, nhấn mạnh chân ga, xe lấy tốc độ đáng sợ ở trên quốc lộ lao đi, bỗng nhiên phía trước một chiếc xe tự nhiên chạy ngang qua, lốp xe phát ra âm thanh bén nhọn, mắt thấy hai xe sẽ đụng nhau, má ơi ————

Tôi thét chói tai, hai tay dùng sức bắt lấy ghế dựa của mình, ngay cả ngón tay cũng trở nên trắng toát.

Mĩ nam không vội không chậm chuyển tay lái, dễ dàng tránh được chiếc xe kia, nước mắt tôi cơ hồ muốn rớt xuống, cảm giác ngũ tạng lục phủ đang không ngừng gào thét.

Kĩ thuật lái xe của mĩ nam rất tuyệt, sau một lúc lái xe như bay trên quốc lộ, anh ta thành công đem Diệp Tử Ninh quăng ra xa thật, xa đến mức nhìn không thấy bóng dángCuối cùng rẽ vào một ngã quẹo, xe ngừng lại.

“Cô không sao chứ?”

Tôi hai mắt nhắm tịt nằm ngã vào ghế trên, miệng mở ra, sắc mặt tái nhợt, tóc hỗn độn, ba hồn đi bảy phách ngốc, sửng sốt lúc lâu mới phục hồi tinh thần lại. 4t3q4

Tôi cố gắng bình ổn sợ run trong lòng, máy móc quay đầu nhìn mĩ nam rồi giật giật khuôn mặt cứng ngắc, “Tôi không sao.”

Mới vừa nói xong, tôi liền “Ọe”  một tiếng, nôn mửa lên mĩ nam, ói ra một xe anh ta.

. . . . . . o(>_<)o . . . . . . Như thế nào lại. . . . . . Như vậy. . . . . . Mọi người không cần kéo tôi, tôi không muốn sống! ! ! [Tác giả chen vào: Con gái à, chẳng ai cản con đâu, con cứ tự nhiên đi……..] t34qu6q38u6q9845nagjknakjnrgjangakjnkajtnrajejtn

Tôi hết ói lại phun, buổi sáng ăn gì đó toàn bộ phun ra, oh, my god, tôi hoàn toàn bị mình làm ghê tởm. r49u5983u q8934uq92858q92u5q8923u589q24u52q8945

“Cô có sao không? Ói ra hết có cảm thấy thoải mái chút nào không?” Mĩ nam không chê tôi bẩn với lại ghê tởm, còn lấy khăn tay đưa cho tôi, một bên vỗ vỗ lưng tôi giúp tôi thuận khí. 4543 9quangjaknaiutrpoanjakgnakjgnajkwtnaerjk

Tôi hai mắt đẫm lệ mờ mờ, trong mắt thê lương lộ ra ai oán, trong ai oán lộ ra tuyệt vọng, “Thật xin lỗi, làm xe của anh dơ mất rồi. . . . . .” 43 5qo48q4u5qo4u

Mĩ nam không sao cả lạnh nhạt cười, “Không sao, cô không có việc gì thì tốt rồi.”

Lòng tôi cảm động một trận, xem kìa, cái gì kêu là galang, cái gì kêu là phong độ đàn ông, đây chứ gì, nếu là đổi lại là tên Diệp Tử Ninh kia, khẳng định đã bắt tôi bồi thường rồi! 435q49uq24935q2iangkajnrkajjakgnajkrarnajkrnio34598q2598

Bên trong xe chua lòe nên chúng tôi chỉ có thể đi xuống xe. 43 q29u5q2845uq29

Hít thở được không khí trong làng, đầu óc của tôi chậm rãi khôi phục bình thường, tôi nhìn nhìn chu vi trong vòng một trăm mét, phát hiện chúng tôi đang đứng trước một tòa nhà lớn. 45 9q423 58qu29u4q92q2985q29u45q92njajknaegag

“Nơi này là nơi nào?” 439uq485q2945uq92u459q250q2u454924509q2u50q294u

” Building Nhân Đức, cô muốn đi nơi nào, tôi đưa cô đi.” 4 5qu9459q2u4549q2405

“Nhưng mà xe của anh không phải đã muốn ô uế rồi sao?” 450924u902u0qnajajga

“Tôi còn có xe khác.” 45q2498u2q4900quq9u0q4uq0u40q25uq29u40q23u50q4u

Kẻ có tiền kìa! ! Lòng tôi kích động nha, người này quả thực là rất perfect, vừa đẹp trai lại vừa có tiền, điều quan trọng nhất là tính cách của anh ta cực kì tốt, Diệp Tử Ninh tuy rằng có hai nhân tố trước, nhưng anh ta tính cách vừa thối lại vừa cứng, thật giống như tảng đá trong hầm cầu. 45q249u5q2u450qu24q0u5q09459u0q2u45

Chết cha, sao tôi lại nhớ tới cái tên đáng giận kia vậy kìa? ! 435q2u09q43u3qu59

Tôi xấu hổ mân mê chéo áo: “Kỳ thật tôi cũng không biết nên làm sao mới tốt?”

Tôi hiện tại cũng không muốn đi làm, đi là khẳng định chết chắc rồi, Diệp ma quỷ khẳng định sẽ đem tôi lột da sách cốt, cho nên tôi vô luận thế nào cũng không thể trở về! nagmalg,mdfgknksmlgspot3.’lsat3-[otp3o5kaoi5i]=4[q43i69p3qi59q3

Mĩ nam lẳng lặng nhìn tôi một hồi rồi nói: "Nếu cô không ngại, không bằng cùng tôi đến Thượng Tân Quán đi." 435-q45-02[kpkapwotyq3oj-=t-304j0q3nanjektra[q[4t

Thượng! Tân! Quán! t4q3095q2u4509qu4203qnanjrektnakrnakjrntakjetranrekj

Yeah yeah yeah………………. o(>_<)o 4t346oq364q';a,;;et,3p][aafaa..af.a';.f;awert;ar

Tôi đỏ mặt dùng sức xoắn xoắn góc áo, hai chân dí dí mũi giày, "Này. . . . . . Có phải hay không quá nhanh rồi?" 3 6q945q9u45oqqoi5 uqio4u5 q3umagknakjrnrtanre

Ách. . . . . . Được rồi, tôi thừa nhận, lòng tôi có chút chờ mong cùng phấn khởi , nhưng tôi không phải một người tùy tiện a, tuy rằng tôi tùy tiện cũng không phải, nhưng chung quy tôi không phải một người tùy tiện, cho nên tôi còn hy vọng cùng mĩ nam từng bước phát triển. 34534qu8u348q3958q3045q094u5q03945uq093

"Cái gì quá nhanh?" 435q4u9amlkglamga]];;la,gklamgalkgmkalmgkalgkalmmgkaa

Tôi làm bộ xấu hổ: “Chán ghét, chính là cái kia đó.” [Sun: da gà rụng đầy đất =_=|||] qp43u5q92u490q423u05=-i-0q4oqn4klnjkq4-00942529u5295u[[]t[q43p[l

Mĩ nam cả người run lên, khóe miệng hung hăng run rẩy một chút, thật mê hoặc hỏi han: "Cái kia là cái gì?" 3545u90q2943qu uq5ouq45iq4h5uiq454qnjaknrjrktnajka

Tôi dùng giày nhẹ nhàng mà đá mặt đất, "Dâm gia là một người chính trực, là một người thuần khiết, là một người tư tưởng đạo đức cao thượng, tóm lại không phải một người tùy tiện, cho nên. . . . . ." 4q34qlamakntymk5y3oitq34tqo34itnegaaan

Mĩ nam "khúc khích" một tiếng, thiếu chút nữa cười ha hả, anh ta nén cười, xoa xoa tóc tôi, "Cô thật thú vị. Tôi có hẹn khách hàng ở khách sạn Hồng Nham, lúc sau có thể sẽ đi cưỡi ngựa hoặc là đánh golf, nếu cô có rảnh có thể cùng đi tôi."

A? 34q9u34qqo5q35ioquiqanalkg][aq345p[q45pq[5oq[o45q[poq[poq4[po5q2p4[5

Cũng chỉ là đánh golf mà thôi? Tôi 囧 orz. . . . . . 345q249uqi44oqiu5iq2ou5q25uq

Cua người này. . . . . . Vì cái gì đường đi trắc trở a trắc trở. . . . . . Tôi nước mắt tuôn rơi. 43q4taearaetq;g.a;lg,alkgmaklngmaoeirhtaiowhtataiutuahtaekrbnajergnaaa

"Đi không?" 4q4uq24u9q24u0q9u5u90q9u2u59u9q4u59q34u59u439u9q0uu9

Tôi gật gật đầu. t4tqoitoq34utiqo4u2q984u5q29845uq2985u945u29845u9q2

"Đúng rồi, tôi gọi là Bạch Thần, cô kêu Tiểu Trư?" htoiawet4u589q43u589q42

-_-||| tôi hoa dung thất sắc, "Tiêu Chu, tiêu trong tiêu phong, chu trong chu đức." t49ut439utq943utq98nangajkgnrt834tu4983y2qyjnagjkabgajwhrheta

"Nhớ rồi, về sau tôi gọi cô là Tiểu Chu đi, tiểu trong đại tiểu, chu trong chu đức, được không?" 43534u9856q347q834anjrekgnajrenkajngadkgndks

Tôi lại mân mê vạt áo, nhìn anh ta thẹn thùng cười, nhân tiện ném qua luôn một cái mị nhãn. toiutr9284u59847q89257 89q423754389q92759q34kngmkgmapkpawo

Thấy thế, anh ta nhìn tôi nhe răng cười, lại lộ ra một hàm răng trắng lóa, ánh mắt trời vàng rực rỡ dừng ở trên khuôn mặt trắng nõn của anh ta, một trận gió mát phất đến, thổi bay vào cọng tóc lòa xòa trên trán anh ta, tôi nhìn thấy lông mi thật dài của anh ta, như cánh con bướm bạc rung động . . . . . . 4329408529480aeaafsd

Một khắc đó, tôi nhìn ngây người. . . . . . dạ dày ê ẩm, trong lòng tê dại, đầu óc choáng váng, dưới chân bay bay, hay đây là cảm giác trúng độc tình yêu? [Sun: ==|||, bị cảm nắng mà nghe tả cứ như bị ngộ độc thức ăn ấy]

Chương 25: JQ rùa vàng

Khách sạn Hồng Nham nằm trong nội thành thành phố Hồng Nham, mà thành phố Hồng Nham là thành phố lớn nhất, xa hoa nhất, trung tâm thương mại quý nhất, là nơi để vứt tiền tốt nhất! ot3495843967q8962q75968245896492675986

(⊙o⊙)~ a. . . . . . jagnagkjajneiot4ut3489uq923yqy5q2839y457q348tq3w84a

Nơi này thật sự là rất xa hoa, cực kì sa hoa đó ~~! et38u9834598q58934

Tôi nhắm mắt theo đuôi theo sát bên người mĩ nam, đi đến chỗ nào mọi người đều gật đầu chào hỏi với anh ta, tôi không khỏi có chút cáo mượn oai hùm. Ha ha ha …..8345q3849angkjangakjew483ou2498ut493u39u3nanjaknfgjwakfaes

Nhớ khi tôi còn học đại học, cùng bạn bè tới nơi này window shopping, lúc ấy thái độ của nhân viên trong đây rất kiêu ngạo, quả thực coi chúng tôi là ruồi bọ bay nhầm chỗ, căn bản không thèm liếc con mắt nhìn chúng tôi. efga aetata43 3agnkan t43ut89tuongkajngkajsngkajwehriungnreg

Đi tới đi tới, Bạch Thần bỗng nhiên đi vào một shop rất sang trọng, tôi vừa thấy líu lưỡi, đứng ở cửa không dám đi vào, bởi vì bên trong này bộ quần áo tùy tùy tiện tiện cầm lên giá của nó bằng mấy tháng tiền lương của tôi đó!557938476923478369835nkngkjasdgerr8yu9384444444446728

Bạch Thần vừa đi vào, nhân viên cửa hàng liền nổ tung, ánh mắt mezai phát huy đến cực điểm, khóe miệng tràn ra nụ cười nhược trí . . . . . . Tất cả đều nhắm tiến đến hướng của Bạch Thần, mà tôi lại đứng ở một bên, không ai phản ứng với tôi, tôi hoàn toàn trong suốt . . . . . . = =||| 686895738576nkgnakgnall;aj;awotpwz vzm,djngaerjaerijaietuiaera

“Bạch tiên sinh, rốt cục ngài cũng đến, lần này ngài định mua trang phục loại nào, trang phục bình thường vẫn là trang phục công tác?” 436893768953ngnakjnagknajkngakrnakenakngrkga4ou548935u 24

“Bạch tiên sinh, quần áo này thực thích hợp với ngài, nếu không ngài thử xem?” 34543894kanjakngkajngajkgnaekrairhtiawthawuehaekrajreganeranw

“Bạch tiên sinh, ngài thử xem cái này, đây là mẫu mới nhất, số lượng toàn cầu chỉ có. . . . . .” 49034  89q0346tangjkanjgnfgkjandjgnaet28tu2489tu4tajngajgfad

“Bạch tiên sinh, mời ngài xem xem cái này. . . . . .” 49524089438twegsfgfagwtgfearfea

Nhân viên cửa hàng mỗi người trong tay mang theo mấy bộ quần áo vây quanh Bạch Thần, ánh mắt giống như gặp được người yêu trong định mệnh, nháy mắt, trong shop trái tim tình yêu bay toán loạn. >”< 45943867q8934tngkjnakjgnagfkjaerwit9843 t839y67538t5y7yargnjkarg

Chẹp chẹp, tuy nói cuộc sống khó được vài lần si mê, ngẫu nhiên mắt phát hoa si có lợi cho thể xác và tinh thần khỏe mạnh, nhưng mà các cô cũng phải giữ hình tượng một chút ah, cô, là cô đó, đừng nhìn người khác, chính là nói cô đó, có rảnh thì lau nước miếng ở khóe miệng của cô đi, nó sắp thành sóng thần rồi kìa ! ! Còn có cô nữa, đúng đó, chính là cô đó, bộ cô là bạn học của bà mối sao mà khóe miệng cứ giật giật thế kia, rụt rè a rụt rè, cô làm thế nào mà trước mặt công chúng lại nhìn chằm chằm vào bộ vị kia của đàn ông vậy?! 24594089u6q43u69teangalsgfa02345823q59034t8u3q5tuiq3ihygtjket

Độc giả háo sắc: gào khóc gào khóc ngao ngao ngao. . . . . . Bộ vị người nào bộ vị người nào ? 4594589568otiakrgnajngrkjaerngjkaerngkgnaekjgakrgjakreaw9r4

PIA phi một đám nữ sắc lang! Làm gì nhìn chằm chằm vào cái PP đáng yêu của bạn Bạch Thần chúng tôi vậy, bất quá, PP của bạn Bạch Thần thật là đẹp mắt, đứng như vậy thẳng như vậy, thật khiến cho người ta mơ màng a. . . . . . [Sunny: PIA phi là đá bay ^^] 59 435934 689  356inagknajkgnaerkjngaekjgerktnaknrkja;zmzfm,.fdmakr

Bạn Bạch Thần mặt đỏ bừng, nhưng khóe miệng thủy chung vẫn mỉm cười, uhm, là tươi cười ngượng ngùng, giống như tiểu bạch thỏ rơi vào động sói, nói bao nhiêu đáng yêu là có bấy nhiêu đáng yêu, làm cho người ta nhịn không được muốn hung hăng chà đạp một chút. Anh ta bỗng nhiên theo một đám mêzai đi tới hướng tôi: 3t3t985klmgkdnfg\skjhnjskgkhseriotsoiretrtnjksetnynjeksrynsekrt

“Sao cô không vào?” t35u653u654i6y4wio5nsngsgnsfgnsekjrnsekrjnjskrettr

Rầm một tiếng, tâm hồn thiếu nữ của tôi tan nát ah~~ đám mezai kia đồng thời mở to hai mắt nhìn, tiếp theo nhíu mày, mở lớn miệng, lại nhất trí đánh giá từ tôi đầu đến chân, cuối cùng đồng thời bĩu môi, nhìn tôi bằng ánh mắt lạnh cùng khinh bỉ, đại khái nội dung của ánh mắt này là: ” Má ơi, làm sao xuất hiện một bãi phân trâu thế này?” w4356u3io5w6u45io6yu wi4oj54nsdjhnskjngskejngkslentgtlsentgkrsesng

Tôi oán hận nha, cho dù tôi là phân trâu nhưng cũng tốt hơn các ngươi ngay cả phân trâu cũng không có, tôi nuốt nuốt nước miếng, đón nhận ánh mắt chém giết của đám mezai kia bắn tới, cao nhã mỉm cười, “Tốt, em và anh cùng nhau đi vào.” 4o3pjknjgjnakjgnakjngjkrghaity34iu4tnakejgaeng aelskmafkm egnmferjnajerrea

Tôi cố ý cường điệu bốn chữ “cùng nhau đi vào”, sau đó trong ánh mắt kinh ngạc cùng ghen tị của đám con gái mezai kia, vênh váo tự đắc, ngẩng đầu ưỡn ngực, không coi ai ra gì, giẫm nát tâm hồn thiếu nữ của các người ấy đi vào, tâm tình rất phấn khích ah. 4534uo5uq5ui t635q37tukjngsfgsfngsnd gse gsengnserjnaekr

Bạch Thần mang theo tôi vào khu vực bán trang phục dành cho nữ, tôi tò mò hỏi anh ta: “Anh muốn mua quần áo tặng cho người nào sao?” 4tio4wjt4io3tjejtke

Anh ta nhìn tôi lắc đầu, sau đó lại gật gật đầu, chỉ vào một loạt quần áo hỏi: “Cô thích bộ nào?” tawti24ot9u4t8ou4otilngjnakjngakjngkajdngkajengkaerjntgker

Tôi? ! Tôi lấy tay chỉa chỉa cái mũi của mình, như vậy miễn bàn có bao nhiêu choáng váng. 4543otu43i5t3oetlnakjngajkngahgn adhnghjngadjgedhjkgae

Anh ta gật gật đầu. 4t924i5609586tmfglanmdfgkajngfakjngakjgnaknrejkawe

“Anh muốn gọi tôi giúp anh tư vấn đúng không?” 453 68935768395mlkgnajkgn

Bạch Thần cười mà không đáp, tôi nghĩ là anh ta cam chịu, vì thế tôi muốn dành cho mĩ nam một ấn tượng tốt, tôi vô cùng nhiệt tình mà chọn quần áo.

“Ách, cô ấy cao như thế nào?” tp24uto83u6q4i6io4u6ui356i53y6u54iy6i54knsdg

“Không khác với cô lắm.” 435934u685uy654yu6q3y63q8y67563895ldngjskgnse

“Thân hình thì sao?” t4396u538u5okngkjngjkgnajdkfgakdngjakdnfgjakddfga

“Cũng không khác với cô lắm.” 2023-0jangajkglapaf nfkjnakgjnwakjrnajrwke

Lòng tôi lại rung rinh, tuy rằng trong miệng anh ta người kia không phải tôi nhưng mà tim vẫn không thể khống chế nhảy trật vài nhịp. r230r932u84ur4ourwerfaw

Bạch Thần bỗng nhiên để sát đầu đến xem tôi, cách mặt tôi chỉ có mấy li mà thôi: “Làm sao vậy? Mặt sao lại hồng như thế? Làm sao vậy? Không thoải mái sao?” wewerawewaerawerfaew-234098438955t9nalngkajngjakngajafa

Tôi cả người run lên, xuân tâm nhộn nhạo, cảm thấy hai cái đùi mình nháy mắt sắp rớt ra: “Không. . . . . . Không có việc gì.” 3250-23iu943utangkajngakejngraekja

“Vậy tiếp tục chọn lựa đi.” r2-3;’fmalkmgaklgnabdm v.xzmv,as;fmgalkfjaweljtiw

Tôi mặt hồng như cái bánh bao, thanh thanh giọng bắt đầu lựa chọn. 23235u85ut

“Tôi cảm thấy cái này không tồi.” 024388943angkjangajkngakjgna94rawngnaja

“Vậy đi thử đi.” r24o5u42oi4nagjkangakjgnaekzmmbncvkjsdfngakjngakaaff

“Tôi?” 232586973alnajkgnakjgae’a;g,lvznbjkgnjkngkajnglkangkagkagj,xvncnsd

“Ừ, quần áo này là cho cô, nhanh lên, cô thử quần áo phòng này, tôi thử quần áo phòng kia.” Bạch Thần đẩy tôi vào một phòng thử đồ. 4524oi5uuu5uioonjgnkajng

Quần áo này là cho tôi? Tôi miệng há hốc, anh ta vì cái gì mua quần áo cho tôi, hơn nữa quan trọng nhất là, chờ một chút ai trả tiền? “Nhưng tôi không có tiền mua những thứ này.” 24542539u83895tuangjnajgkadngjkrghtkhgaetreagae

Anh ta cười, “Tôi có mà.” 14;agmkhnakjgkl,zmbnnx,cbndjskgnakegangjaknjakrent

Độ kích động mezai tăng thêm một vạn lần! Tôi khờ lăng nhìn anh ta, kích động không hiểu gì hết, hay là. . . . . . Chẳng lẽ. . . . . . Mĩ nam nhất kiến chung tình với tôi cho nên mới muốn tặng quần áo cho tôi? 259u489635789yangjakgnjkgnskjha;lg ata t

\(≧▽≦)/ \(≧▽≦)/ \(≧▽≦)/ 2354285uqutq2489u6q2894uq2nagjkaenrjgk

            Nhưng câu kế tiếp của anh ta lại giống như một chậu nước lạnh đổ lên đầu tôi, đem tôi kéo sự thật: “Vạt áo của cô có chút ô uế, cho nên nhanh đi thay đi.” 2ngakjgnakjg92o435 89435294nagkjakgnghaityoeuwlaghnsngakjga

Theo ánh mắt anh ta tôi nhìn xuống, nguyên lai tôi hiện tại mặc một thân quần áo ô uế, biên váy dính vào một chút thức ăn khi nôn—ừ, trông rất ghê tởm, ống quần anh ta dường như cũng bị phun một ít điểm nhỏ, nguyên lai là tôi tự mình đa tình, mĩ nam chẳng qua là có bệnh sạch sẽ mà thôi, haizzz. . . . . . anmaklgawiotawotijawtangkjngakjgabmnb,mzxnvzk,agjaopijawoeita3tao94itpaw

Quả nhiên là người đẹp nhờ lụa, lúa tốt nhờ phân, tôi đến phòng thay đồ, lúc sau tôi không thể tưởng tượng được cái người đang đứng trước kinh kia chính là tôi nữa,má ơi, không ngờ Tiêu Chu tôi tùy ý ăn mặc một chút cũng có thể trở thành tiểu mĩ nhân, tôi đứng trước gương xoay quanh mấy vòng để thưởng thức bộ dáng của mình. 2354i54u35q94u589qu349q3u498qu3489qknkjnbkjdfjnakgnakgnakga

Nhưng mà tôi đắc ý chưa đến một phút đồng hồ đã bị đánh nát, khi Bạch Thần giống như người mẫu quảng cáo từ trong phòng thay đồ đi ra, tôi lập tức trở thành một pho tượng. wpoto24iu5o9kgnakjgnakjgnakjgnabm,mbnmxc,vbnx,vbna;gal;gagaw

Bạch Thần thật là ~ rất ~ đẹp ~ trai ~ ! ! 22345u48u38oijjngjkangakertasrra

Quần áo này dường như là thiết kế riêng cho anh ta vậy, không chỉ vừa người mà còn làm cho dáng người anh ta càng thêm thon dài, cả người nhìn qua càng thêm anh tuấn bất phàm! 35943u8u53489oknkjdnhskjsdngskjngbmcm,vnmx,nbxcm

Tôi chưa từng gặp qua một người nào có thể mặc trang phục màu trắng mà phiêu trần xuất sắc như thế, vừa thấy anh ta, tự ti trong tôi bắt đầu cuồn cuộn chạy tới, cả người thu nhỏ lại thu nhỏ lại thu nhỏ lại, cho đến biến thành một hạt bụi luôn.

>o< thật sự là người so với người, chịu không nổi a~~! 45924i58u3nhgjangajdkgdf

Nhìn thắt lưng này một cái, cảm giác so với tôi còn muốn nhỏ hơn vài phần; nhìn mông P này một cái, vừa đứng lại vừa thẳng, tuyệt không giống tôi, vừa phẳng vừa biến dạng; nhìn xem chân này, thật sự là vừa thon dài lại vừa thẳng tắp, nhìn hết toàn thân cao thấp chỉ có một cỗ tôi cùng anh ta tương xứng  —- thì phải là bộ ngực, đều là bằng nhau! ! ! 24594u89u5oinsgkjndfkjnsgkdsfgjdksfngjskgjndfg

 = =||| 235i439uoiawnkjnjngakjgnkjdngaklgnkjngksjngjerkaengajkngrjaerjna

Bạch Thần vừa đi ra, nhân viên cửa hàng cũng bắt đầu nổ tung: 2355685u689u46982u469824ru6984ru62945nkgjnkjnganfdka

“Bạch tiên sinh mặc vào này quần áo, quả thực là rất đẹp trai, so với siêu sao điện ảnh còn đẹp trai hơn mấy trăm lần đó!” io534 u543u6oitlkangkajngakjfngalmbzm,

“Đúng vậy, đúng vậy, quần áo này rất hợp với Bạch tiên sinh .” 325u46u48q923kna

“Haizz…, nhưng thật đáng tiếc, người đàn ông đẹp trai như vậy bên cạnh lại đi theo một ….lớn như vậy. . . . . .” 434i334u834uoqitnkngakjgnakjgnakjngakjngagn mb xcm bx

. . . . . . 3mfalmgalgnlkjngjk,zmb ,m xmbxmc bmkljgaoirtjaoejtaioeraie

-_-||| vừa nghe đến lời này, của tôi huyết áp lại tăng lên rồi, tuy rằng cô ta cũng không nói rõ ràng nhưng chỉ cần có chút chỉ số thông minh mọi người đều biết cô ta đang châm chọc tôi là một bãi phân trâu! ! 454389057anhakjhnkjhnasjkhnjk

Oh~~my~~god, thật là kích thích người! ! nnbnmxcbmxbnaldkgalijo;agmlakgad

Bạch Thần đi tới hướng tôi, “Quần áo này thật thích hợp với cô, cô thay quần áo này nhìn thật đáng yêu.” 3259u384uqoi4to34njajgnakjngakjgnakjgbmnxc

Đáng yêu? Đáng thương đáng thương không ai yêu, đúng không? Tôi quyệt  miệng nghĩ. 2453596873908nahkajhnakjhnakhanhakjaoito2tu43 oiu4agagas

Bạch Thần không nói thêm gì, từ trong túi tiền lấy ra một Black Card đưa cho nhân viên cửa hàng. n,bnx,cmbmnaljkglagkangoiawejrtoawijtoiaretajaj

Black !Card! 43i609568495nkga;andnfgkjgkaerkjtaoretiarohtoahtaowte

Black Card —— là thẻ tín dụng đặc quyền mà chỉ có giai cấp giàu sang trên toàn cầu mới sở hữu được! 4386uq36q3onakjngajgnajfhnfkjghb,mb zb zbagkaglagkn

Cái gọi là Black Card, kỳ thật chính là tấm thẻ tín dụng vô hạn, hay nói cách khác chính là một chiếc thẻ không sợ hạn ngạch cạn kiệt, chỉ cần có tấm thẻ này là mình ngươi có thể tùy tiện tiêu tiền. t yoieyioeuytiywiuyheiyennangagnagagnaga

Oh – my – god – ! !  346tuq43o8t6ulnghkangajnmgakmxnbz,mnbdmgaejgalkgaiwotj

Tôi nhất thời kích động vạn phần, ở một bên nhìn không chớp mắt vào tấm Black Card kia, trời ạ, Bạch Thần này rốt cuộc là ai, Diệp Tử Trữ là con của tỉ phú, vậy anh ta là ai? Bất quá mặc kệ là ai, dù sao ai cũng có tiền ~~! 24o4i3u 4ouqengakngakngm,b mba;k;aweptoatjtiaergajngadfg

Một con rùa tài sản hùng hậu, được, tốt lắm! Rất kích thích người! >__< 2454u8543uangkjandghkangkb,mznzfknklfaglangalgnaldkng

Bạch Thần thanh toán xong thì nhìn tôi ảm đạm cười, đưa tay với tôi, “Chúng tôi đi thôi.” tt  2o942iot9jalnhalkgnklngjhgnghjnsggm,bvmxbnm,nndfnagklaejter

Rầm một tiếng, tâm hồn thiếu nữ lại tan nát một lần nữa. . . . . .to24u834q2o4tnkajna

Mẹ ôi, Tiêu Chu con sống hơn hai mươi hai năm nhưng không có một đóa hoa đào nào chịu nở, từ trước đến nay mệnh con chỉ có nước làm vật hi sinh cùng làm bóng đèn cho người ta thôi, chính là hôm nay, Ngọc Đế lão nhân rốt cục nhìn thấy sự tồn tại của con rồi!  \(^o^)/ 4324q5uquokjangakjgnajghkjgakngjadgad

Hạnh phúc tới nhanh như vậy, tâm hồn yếu ớt mỏng manh của tôi rốt cuộc chịu không nổi một cú sét như thế, hoàn toàn lâm vào cảnh giới cao nhất của mezai  —- si ngốc!tq3to3i45aknhkngkngkgnfgjsgnjskngkdjfgksjgnfgjkaeroi43o3itera

Miệng tôi giống như bị liệt ha hả ngây ngô cười, đưa tay xỏ vào khuỷu tay của anh ta, oanh ———— 435enhkajdngkjngakjngkjsgnakjnghkfdjgnskjngks

Một dòng điện từ tay anh ta truyền tới, hai chân tôi như dẫm trên mặt kẹo đường, bay đi bay đi. . . . . . erataewrt3ty3o46u34oladknhgakjgnakdjfgnakgnai3ut43

Chương 26: JQ đối kháng

            Tôi bay a bay a, bay theo mĩ nam tới khách sạn Hồng Nham. toiwtwekngkajngkjdgnakjsgawtoiawutaowitjnsjgkajngkajsdng jadkng

            Khách sạn Hồng Nham là khách sạn năm sao cao cấp. n897639846q3984hjtgnjfgakjn dkfjv nbsareiufhaiwuehtwaighhnekasnvakg

            Tôi mang giày cao gót đi bên cạnh Bạch Trần, cảm thụ vô số ánh mắt như tên bắn lén không chút do dự bắn lại tôi, ôi mẹ ôi, thật sự là mãnh liệt như độc xà mãnh thú, mênh mông như cuồng phong sóng biển! ! t243965q389463qngakjngadkkafakew849u52894u6t3895utjekjgadngkajn

            Tôi nắm chặt tay của mình một chút, rất nhanh dùng tinh thần AQ tự an ủi mình, theo lời nói của chú Schopenhauer mà nói, tồn tại của ta vốn chính là một sự tranh luận, cho nên yêu gì thì cứ yêu gì đi. [Schopenhauer là một nhà triết học người Đức] tu4otijw4enio3ou6583q9756qj4njad\ nkrsdvngresoijaoejgawtiorjn zzd

            Tiến vào đại sảnh, trợ lí Bạch Thần đi tới, ở bên tai Bạch Thần thì thầm vài câu. 69376589q6789579q8thjnagjkvfdgawe9r8q09235;m,f;almwga;lmfaw

            “Tiểu Chu, tôi phải bàn chuyện kinh doanh một chút, trước tiên cô ở bên này đi, muốn ăn gì thì cứ gọi, giả như có chuyện gì có thể tìm Tiểu Ngô, trợ lí của tôi.” 245nvaksvdzslrkvgawnrfoaiwu3t82q49untkjangjakngakurt029r5i1930irw

            Trợ thủ Tiểu Ngô của anh ta gật đầu chào tôi, nhưng tôi từ trong ánh mắt của cậu trợ lí đó thấy được một sự kinh ngạc, tin tức đại khái ý chính: trời, bộ câu chuyện hoa tươi cặm bãi phân trâu có thật sao trời! ! tư2lnmag208524908tu384ioutakngkjaengkawjfanwtio4whjt52oiu45to2

            “Tiêu tiểu thư, ngài có cần gì cứ việc nói với tôi là được rồi.” malgkmalkgjnawouitjwi8ur32o859u9rknangakngakwntajkwntwkatnfwa

            Mụ nội nó, cái ánh mắt gì thế hả, tôi cơ hồ tức nghẹn muốn ói máu! ! nz,nvzm,nkjaoetjaor;àkapripa23i5294i55tu73895ytwuhgjkgnajgbadhgfbadsh

            Bạch Thần nhìn tôi mỉm cười, sau đó liền xoay người đi thẳng. nmnz,mvnsdkfajwjawo9ur2984u4t89y43jgbanngakngajk

            Nụ cười mê người của Bạch Thần nháy mắt đánh cho tôi mê đầu cháng váng hoa mắt, giống như người bị ăn canh Mạnh Bà, cho nên tôi lập tức quyết định: Bạch Thần con bạch mã này tôi đã định rồi, mặc kệ kế tiếp nghênh đón tôi là cuộc sống như thế nào tôi cũng phải tiếp tục kiên quyết bảo hộ anh ta, bảo vệ anh ta, chiếu cố anh ta, không cho anh ta bị thương tổn gì, tôi phải làm biến mất ưu thương như có như không trong đáy mắt anh ta, nếu anh ta gặp được phạm nhân cướp bóc, tôi sẽ không chút do dự người thứ nhất xông lên đi cứu anh ta, cho dù có UFO đến tấn công địa cầu, tôi cũng sẽ lấy thân che ở phía trước anh ta. . . . . .mnbmc,nvkaeljgqouitaotiu3489tuwao4tjlakjngkjangdkjagndkjnga

Tôi muốn anh ta nhìn tôi mà mỉm cười, chẳng sợ trèo trèo đèo lội suối, lên núi đao xuống biển lửa, chẳng sợ anh tôi cùng Diệp ma quỉ, mặc kệ xuất hiện sóng thần hay khủng long, tôi đều tiêu diệt nó hết, có ai hâm mộ Bạch Thần tôi đều dẹp bọn họ hết, làm cho Bạch Thần thuần phục dưới váy tôi, ha ha ha!!!.mnbmc,nvkaeljgqouitaotiu3489tuwao4tjlakjngkjangdkjagndkjnga

            Tôi khinh thường Tiểu Ngô cái tên thấy gió đổi chiều, vì thế tự mình đi đến bàn tiệc lấy thức ăn..mnbmc,nvkaeljgqouitaotiu3489tuwao4tjlakjngkjangdkjagndkjnga

            Thức ăn vô cùng phong phú, hình thức đa dạng, tập hợp phong cách Âu Tây cùng các loại món ngon Trung Quốc, từng trận mùi hương mê người bay vào chóp mũi, làm tay tôi hoạt động liên tục, gắp cá muối, canh cua, vây cá. . . . . tôi lau nước miếng một phen, bắt đầu vùi đầu chiến đấu với đống đồ ăn trước mặt. jnkajfngao985294875673y9akjdngrvkjadngvkawurhotiawhtfguknarg

            Tôi ăn no nên bụng rất tròn, đang lúc tôi vuốt vuột cái bụng giống như mang bầu mấy tháng thì di động vang lên, tôi cúi đầu vừa thấy, ý, khách ít đến, hồ ly ca ca cứ tưởng đã bốc hơi trên thế gian lại chủ động gọi tới tìm tôi! ! !nmnz,mvnsdkfajwjawo9ur2984u4t89y43jgbanngakngajk

            “Alo, đại gia, ngài tìm ai vậy?”.mnbmc,nvkaeljgqouitaotiu3489tuwao4tjlakjngkjangdkjagndkjnga

            “. . . . . . Tìm em chứ ai, trên đời này có một con heo biết nói chuyện chứ mấy.” 2459q389452gagjaeldksnz,knvkzdnapogiauw0948524054309whtakg

            “. . . . . . Hận, đi chết đi!” 95848967q2ot5ijakngkjwangwakutgwaiuhtfiuw

            “Em chết anh cũng không ngăn cản nhưng trước tiên em đem 30 vạn tệ trả lại cho anh! Hiện tại, bây giờ, ngay lập tức! ! !” Bạn Tiêu Bạch bình tĩnh lạnh lẽo uy hiếp. njangjakgkajngjnvzvnmzvjawoeiut2498u4iu3ut357ituawjkhgadjbgjadbg

            “. . . . . .” 8389q6q390846u3enjgnakjgnaekjgnakwerjgntakwrjgnkae,rgje

            “Còn nữa, bây giờ em ở đâu? Ở trong bệnh viện sao?” 9845q49534q93wiknalfannkjgnaekrngawlkntgaklnfgaknrfaekjrja

            “. . . . . . Ách. . . . . . Cái kia. . . . . . Không sai biệt lắm. . . . . .” nb,nz,vnzdgliaet9ai4r924ito43ujagnjagjnagjnaekjngagja

            “Không sai biệt lắm? ?” Tuy rằng không ở trước mắt nhưng tôi có thể tưởng tượng ánh mắt hồ ly của anh trai tôi, “Tiểu Trư, em sẽ không lại làm cái chuyện xấu gì chứ?”8389q6q390846u3enjgnakjgnaekjgnakwerjgntakwrjgnkae,rgje

            “Em nào có???” 9i4956qu28ioawtlknagkjaegn.âpo2tijawitjaweija

            “Nói! Em hiện tại ở đâu? ? Cùng một chỗ với ai??”nagkjaneriou458924895t43wnakjngkajdngakuthw4o8tui24385tu3489tu

            Ai? Tôi cứng lưỡi, anh tôi sao mà hay như vậy trời, ngay cả tôi trốn làm mà anh ta cũng có thể đoán được, quả nhiên người hiểu tôi cũng chỉ có Tiểu Bạch mà thôi! 495u839q4wjlakngjalngajekmfalwjtawomfqpkomfa,zmnnfkjsagaljgrwewae

            “Không nói đúng không, 30 vạn! Ngay bây giờ! Lập tức!” nz,mbnzknvakljfaeoitu3iout53ut34iutiawut4aiwtangae ngam nrmgamawjktawk

            “. . . . . . Ở khách sạn.” 43w5934u89tq34wijalkgnajngajkgnaklgaknmbmz, m,dgkararjtaiowjtoiawejtaw

            Tiểu Bạch vừa nghe, sửng sốt một hồi, sau đó liền rống lên: “Em chạy đến khách sạn làm cái gì? Em thuê phòng với ai? !” nbaknfakjaljwoptuto53uit4iowutiaow4utngnsgakjngakjngajkrenakjtaer

            Khách sạn. . . . . . Thuê phòng. . . . . . Nhiều tư tưởng không thuần khiết a! Tư tưởng dơ bẩn như vậy cũng chỉ có Tiểu Bạch anh ta mới nghĩ ra! ! 9tiu2409o09jlkngajkngakjgnakfgwaio4jtoawirw4utwiotung

            “Em nói nhanh cho anh biết, em ở nơi nào? Sinh vật đơn tế bào như em chạy ra ngoài đường không bị người ta bán mới là lạ, một đứa con nít ba tuổi cũng đều có thể đem em lừa bán rồi.”495u839q4wjlakngjalngajekmfalwjtawomfqpkomfa,zmnnfkjsagaljgrwewae

            . . . . . . Tôi ế ế không nói được gì. . . . . . anh ruột của em ơi, em ở của trong mắt của anh ngu như vậy sao? 943ut428u83oulangalkrngalwkrntaiwo4jrp29jt4oi5tj3eujnkjngakjngrake

            “Ai nói em đi thuê phòng, tôi chỉ là gặp được một người bạn, sau đó cùng anh ta tới nơi này uống cà phê mà thôi, chỉ có thế mà thôi! !” 49i4u9uq34oie,jsjengkajngakjngakwntaliwjawp

            “Vậy hiện tại em ở nơi nào?  ?”495u839q4wjlakngjalngajekmfalwjtawomfqpkomfa,zmnnfkjsagaljgrwewae

            ” Khách sạn Hồng Nham, anh muốn làm gì, sẽ không phải muốn lại đây chứ?”8934569q346nlakngalkrgnalkgmnrgfalkrmwgfawrlmgjki4wpjto4weijtaoiwe4

            “Anh mới mặc kệ em, anh chỉ là gọi tới để hỏi sự tình tiến hành như thế nào, còn em vì sao không đi làm ngược lại chạy đi uống cà phê, có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?” itjwlksnfaslknvfalsirfjaw9pr52iu 0950m4929cv94tdnakgna

            Đương nhiên phát sinh sự tình rồi!! Em gái anh tối hôm qua bị người ăn thiếu chút nữa xương cốt cũng không còn đó, cái gì không nên nhìn cũng bị nhìn, cái gì không nên sờ cũng bị sờ, từ một đóa hoa bạch thái khuê nữ đã bị rớt giá xuống thành một mẩu trà vụn thối nát rồi này, bi thảm nhất chính là vừa nãy mới nói là “Duyệt J*J vô số” đã bị người ta nửa đường đuổi xuống kìa, thật sự là chú có thể nhẫn nhưng thím không thể nhẫn! ! Cho nên mới làm ra cục diện hiện tại này. 943uiojaetioajtioajtgangajkngakjgnakg mf,bdfkgnakgakga

            Bất quá những lời này tôi lười giải thích với anh tôi, trong tiềm thức cảm thấy nếu nói cho anh tôi biết chắc chắc ta tôi sẽ bị mắng cho coi, cho nên tùy ý nói cho anh ta tôi ở nơi nào, sau đó làm bộ tín hiệu không tốt, đem điện thoại gác ngang. ot24oiu5934u6q8934u68394uq824ngakjngakjlengjangrkjrangajk

            Trong đại sảnh người đến người đi, chó đến hướng chó, nhưng chói mắt nhất vẫn là tiểu bằng hữu Bạch Thần. t u48ou348u34ot8ijaw3tljangkajngkawjngkajnr

            Sức mạnh của tình yêu quả nhiên thật vĩ đại, cho dù Bạch Thần cách tôi rất xa nhưng tôi tài năng ở trong dòng người liếc mắt một cái liền nhìn thấy anh ta, tìm ra vị trí chuẩn xác của anh ta, ồ ~~ cái này quả nhiên không khác gì thiên lý nhãn nha ^^! 432i459469qu346tlakngalkengakeljgnaekgjagnnjakdnga

            Đương nhiên mơ ước đến tiểu bằng hữu Bạch Thần đương nhiên là không chỉ có một mình tôi, chung quanh toàn là tình địch, có điều là một vai diễn nhỏ, căn bản không có chiến đấu cái gì, mấy hiệp giao thủ với ánh mắt tôi, liền tự động bị đánh bại thảm hại, muốn tranh với tôi à, đi tìm chết đi! ! Haizz~~ Vấn thế gian hà thị tình vật! Trực giáo sinh tử tương hứa!  [Sún: Vấn thế gian hà thị tình vật! Trực giáo sinh tử tương hứa dịch theo tiếng việt là : Tình là chi hỡi thế gian! Câu thề sinh tử đa mang một đời]4i3092q8lagnalernjnmx,bnslkfatjoiu5492qu938u6348u

            Ma lực tình yêu quả nhiên lợi hại, nó không có thể làm cho bạn trở nên mù quáng, mà còn có thể biến bạn từ một nữ sinh thanh thuần biến thành một con ác phụ tâm địa độc ác, giờ này khắc này tôi rốt cục cũng có thể lý giải được Chu Chỉ Nhược vì sao biến thành bộ dáng kia rồi. 345uq284u6q834u6q2i4y6qi2u34bnakgba

            Qua khoảng ba mươi phút, Bạch Thần bàn chuyện làm ăn phỏng chừng xong rồi, sắc mặt vui mừng đi tới phía tôi, “Ngượng ngùng, để cô một mình chờ ở chỗ này.” 3io434uq98u590q2u509q34u093q45u348ksnsndjskgnjaknja

            Tôi cúi đầu làm bộ thẹn thùng: “Không sao ạ.” 345u2q 9uqknagklanegklae

            “Biết đánh banh không?” 34520q5u934ulinalkjngakljngalrgnakitnaw

            “Ti %¥#@. . . . . .” Ách, cái gì chứ, không hiểu tốt nhất vẫn không cần giả bộ, vì thế tôi lắc đầu. 3459qi509uq20otj2qklnagkjnaegkjanergkjaekawj4trao2uj5o2q

            “Không sao cả, tôi dạy cho cô là được rồi, đi thôi.” 42qu590q2u52094

            “Vâng.” Lòng tôi đang múa hát tưng bừng nha, chỉ còn thiếu nước khua chiêng gõ trống đốt pháo chúc mừng cuộc gặp gỡ từ trên bầu trời rơi xuống này thôi. /(^o^)/ \(^0^)\ 245q2i4594ui395uq34tklangalkrengalengrakejnrgake

            Tiến vào câu lạc bộ, vừa thấy, tôi đần người, bi-da thì bi-da đi, còn nói cái gì đánh banh chứ! (Tác giả bon chen: = =||| mình không văn hóa còn có mặt mũi trách người khác ) w4593u46o3uq6oq34utoawijfaenrgkajngkjaenrgkajenraoi4rj2a

            Bất quá bi-da tôi cũng không biết đánh, nhưng không sao, bởi vì sẽ không biết đánh mới tốt, cứ như vậy tôi có thể cùng Bạch Thần thân mật tiếp xúc . 425u4598u34kalgnakgnkn,dnv,zdmnvakaljaojapo4iruo84u543

            Ừ đúng rồi, thân mật tiếp xúc, tựa như như bây giờ: trong đại sảnh âm nhạc tràn ngập, tôi một tay chấp gậy bida, thân mình cúi thấp, Bạch Thần dán sau lưng tôi, một tay đặt ở trên lưng tôi, một tay cầm tay tôi. 422u58924qu5q2oi4hwaknfakjngfakwjt0p19341854098

            “Khuỷu tay gấp khúc, như vậy có thể chắc chắc ta khuỷu tay kề sát mặt bàn, giúp ổn định cây gậy.” 45iq2up5jo3aklengkjngalkngakrfajwkraw4raw4

            “Còn gậy bida phải cách trái cầu mục tiêu khoảng 30mm, sau đó ở tận lực thả lỏng gậy bida, chỉ cần một tí lực để đẩy gậy bida là có thể, uhm, chiếu hiện tại tình huống, đánh ra đi!” 45i35pqu43oi6th5nklanga;f;anlkgnkdnf,sngailo4tuo9u4q

            Kỳ thật tôi căn bản không lòng dạ nào học cái gì là bi với chả da, tư tưởng của tôi đều tập trung trên cái lổ tai của tôi bởi vì đó là nơi tôi mẫn cảm nhất, mà Bạch Thần lại giống như cố ý vô tình thở khí vào nơi đó ah, thiệt là làm lòng tôi ngứa . 245i34qp90i5q3p49ojtk34ltmnaelkngaekgnaelng,xmnbkjnealgnwertkw

            Trái cầu bida khẽ động, mọi người nể tình vỗ tay tán thưởng, nhưng cả người tôi bỗng nhiên nổi lên một tầng da gà, giống như trong tầng tầng lớp lớp  tiếng hoan hô, nghe được một giọng nói lạnh như băng, “Được, tốt lắm!” 4325jq3p4ojtalkgnaelkngap295i2pi95239p5ujnkjngalngawlksfw

            Giọng nói này. . . . . . Sao nghe giống sinh vật kia vậy trời ? Chẳng lẽ ban ngày gặp quỷ, xuất hiện ma âm. 349pq05iuout3qo4jq2o3iltnangakjngakjwe

            Má ơi, ban ngày gặp ma à, anh ta ta làm sao lại có thể xuất hiện trong này được? Nhưng mà cái loại cảm giác sau lưng bị quỷ nhìn chằm chằm càng ngày càng mãnh liệt, vì thế tôi nhịn không được quay đầu lại, cổ uốn éo —— 4359i43593ie4iainakjngawjkenwkjenfkwj4enrfwkj4nrfkwj

            Mẹ của con ơi, kia…kia….kia không phải quỷ, nhưng một khắc này tôi tình nguyện nhìn thấy quỷ chứ không phải cái tên Diệp Tử Ninh — so với quỷ còn khủng bố hơn! ! ! !t489igjnklngazriamejrfiawjem4fi4wejfwioj4;àgwalsnrgalkrimngfatwlkefm

            ! ! ! ! Ngũ lôi oanh đỉnh a, nhớ đến Tiêu Chu tôi năm đó trà trộn giang hồ nhiều năm như vậy, từng thấy qua vô số cuộc luận kiếm Hoa Sơn cũng không bị dọa qua; truy đuổi mĩ nam nhiều năm như vậy, nơi chốn này bị cuồng phong lãng điệp khinh bỉ là phân trâu cũng chưa từng bị dọa lui qua; bị anh tôi khi dễ hai mươi mấy năm cũng không nghĩ bản thân coi thường bản thân mình, chính là giờ khắc này tôi nói cái gì cũng không muốn nói nữa, tôi muốn trực tiếp nằm úp sấp xuống, chưa bao giờ tôi có hy vọng ‘die’ như bây giờ cả. 4w0ka;rngalekngawikntfwlnfmawl4eijr4ihognajkrngawilwa

            Tôi bị dọa trực tiếp nhảy dựng lên, quên  Bạch Thần còn ở sau lưng tôi, cho nên lúc tôi châu chấu nhảy dựng thì người trực tiếp bị hại chính là Bạch Thần, gậy bi-da trực tiếp chọc đến anh ta. . . . . . Ách. . . . . . Trung – gian – hai – chân . . . . . . Ách, còn giống như cọ xát tới nơi đó. . . . . . >”< 49534u5o84uoijw3eilngkjngfakjwngakjwngkajgnawejkre

            Bạch Thần kêu rên một tiếng, tiếp theo tiếng ong bướm mê đắm anh ta giống như bị giết heo tru lên vang vọng cả câu lạc bộ! 2459i4295u43ou43itakjgnakjrngakjgnaekjrngaekjnaergkaekrjgter

            Của tôi mặt trở nên đỏ bừng, bị nụ cười tựa tiếu phi tiếu của Diệp Tử Ninh dọa sợ sửng sốt hồi lâu. w4 35i94295i245iu43oui5o3t4iotjnaekngajkngfjkre

            Một hồi lâu, tôi mới từ trạng thái hóa thạch khôi phục lại, lăng lăng nhìn Diệp Tử Ninh, anh ta ta đang trưng ra bộ mặt thua bài tú-lơ-khơ nhìn tôi, thái độ kia phải gọi là bí hiểm ah, lại đồng thời cũng hại tôi mồ hôi ướt đẫm. 435i2ou4i5o43nalkngakjnaw4io5u4238u5443iawbnjangkje

            Bạch Thần bị đau nơi đó nửa ngày không nói chuyện, mặt đỏ bừng, mặt mày nhăn thành một đoàn, ra mòi hẳn là bị thương rất lợi hại, tôi xem đều đau lòng, tôi vô cùng xin lỗi nhìn thấy con tiểu bạch thỏ đáng thương này. 435u4o5iu24iowanlkangekjrngarklaj,n,knvdlflkjaiowtuj4woi

            Có thể chú ý tới phương hướng mắt tôi biến hóa, Diệp Tử Ninh nhìn qua Bạch Thần, trong ánh mắt hiện lên một tia vui sướng khi người gặp họa, xuất hiện rất nhanh, tôi dám hướng Mao – chủ – tịch thề! 435934u53o4uialingalkngakwengalwntklawntgkl4tmn,m ng,jeargea

            Diệp Tử Ninh ngoắc tôi, trên mặt đóng băng mười dặm, nhưng lời nói lại vĩnh viễn nhẹ nhàng bâng quơ như vậy, làm cho người ta không có cảm giác anh ta tức giận: “Lại đây.” 43502i5pwaogalnajgnalkrfanwtk4rio24u54outjnagr

            Tôi nhìn anh ta, nhìn nhìn lại Bạch Thần, lắc đầu. 543542pioitlangakjngakwjtp9245o438uiotkjangjaengane gnaema

            Diệp Tử Ninh cứng lại, có thể không thích ứng được tôi một ngày cự tuyệt  anh ta hai lần, nhưng rất nhanh anh ta đã khôi phục lại thần thái khí định thần nhàn, hướng tôi cười “Hiền lành”, “Ngoan, lại đây, anh sẽ không chửi .” 452q3nlknawklnasglknaldjnawoi4r395uio4u5talkwnjaknkajrnanajn

            Má ơi, Diệp thiếu gia, không bằng ngài trực tiếp mắng tôi đi chứ đừng cười với tôi như vậy, cả người tôi run lên, cảm giác Diệp Tử Ninh tươi cười vô cùng quỷ dị, vô cùng nguy hiểm a, khóe miệng anh ta hơi hơi nhếch, tôi dường như thấy được kết cục sống không bằng chết của tôi rồi.

Chương 27: JQ ngạo khí công

            Không khí hiện trường vô cùng quỷ dị, Diệp Tử Ninh nhíu nhíu đôi mắt phượng nhìn tôi, tôi như lá rụng trong cuồng phong sợ run nhìn anh ta, đáng thương tiểu bạch thỏ nãy giờ vẫn ôm bộ vị mẫn cảm nhíu mày, nhiệt độ hiện trường dần dần lâm vào một loại  trạng thái đóng băng quỷ dị. lalgnjawilojto9waijflknaglaknslawp4uio483593qu6t857q3984uwnagjkaea

            Lòng tôi hoảng sợ quả thực không thể dùng ngôn từ biểu đạt, đời này tôi chưa từng cảm thấy mình thật đáng xấu hổ như thế, không phải chỉ là một người thôi sao! Chính là trên thực tế tôi chính là sợ Diệp ma quỷ, trời ơi là trời . . . . .>< 43t59u4oujakngakwejawrkltfhnw4etoi8uw34tijwkjndvkj nrsvkagnefauihnwe4fr\weh4

            Diệp mỗ quỷ ngạo mạn đi thong thả lại đây, anh ta đi tới một bước, tôi liền lui về sau một bước, mắt thấy sẽ bị buộc đến góc, tiểu bằng hữu Bạch Thần bỗng nhiên đứng lên ( ách. . . . . . Phỏng chừng trứng còn đau ), cũng đi tới hướng tôi rất nhanh. 435t8340utoiejtalnkgkjaengkearngawoitujawojfaelgniaekjgear

            Tôi lui a lui, thối lui đến trước bàn ăn, tôi bối rối cầm lấy một ly nước trái cây lên uống, nước trái cây còn không có hít vào, hai người đã đến trước mặt của tôi, một trắng một đen thui, dọa, Hắc Bạch Song Sát a! 435 u34oijlnjarjkgnaekjrgnawktnakwutnaku4htakwuehfaenjrfkaenfaekjfnake

            Bạch Thần hướng tôi lộ ra hàm răng trắng đẹp, vô cùng ôn nhu nói: “Tiểu Chu, nghe nói đêm nay ánh trăng rất đẹp, không bằng chúng ta lên đỉnh núi hẹn hò đi.” toawifnlskngvawiu5093q850q93ut54o3wtjlangkaejra;wprq0i2i594t5i34owijtg

            “Phụt” một tiếng, ngụm nước trái cây tôi vừa uống vào ‘phụt’ ra ngoài làm thành một đường parabol hoàn mĩ, hơn nữa điều chết người là toàn bộ phun tới trên người Hắc Sát — Diệp ma quỷ. [yeah yeah, Tiểu Trư tiêu đời rồi >_<] w245829453894ytiwengaksrngvawklgnfv,jzs nvsz,j nfvklwaejro2i43590uq24o8

            Mà bạn học Bạch Thần dường như chưa thấy tình huống trước mắt, mân miệng, thấy tôi bộ dáng chấn kinh quá độ bị sặc nên liên tục ho khan, vì thế một tay lấy móng vuốt đến vuốt sau lưng tôi giúp tôi thuận khí. 43r5394u6otiwejakjngakwrjftapow4irjiowetjkaejngaekjngaekjr

            Thật sự là như một đêm mùa đông chợt đến ah, Diệp ma quỷ mặt càng đen. . . . . . w4358u349687q 42tlkngjaknwgawo4jrp4ojlaknkawjngakjrngrsaek

            Tôi mở to ánh mắt nai con chói lọi, tôi bắt đầu tin tưởng trên đời này có chuyện luân hồi, đời trước tôi khẳng định là làm rất nhiều việc ác cho nên đời này phải trả nợ . w4594uo5t8u38tu34itqiu3thkajgbaekjrgbaekjbgakebgjkaebr

            Tôi kinh hoảng, trái tim tạm dừng một chút, thiếu chút nữa không thể hô hấp, vội vàng chân chó buông cái ly xuống, lấy khăn tay ra lau loạn trên người Diệp ma quỷ: “Thiếu. . . . . . Thiếu gia, tiểu nhân không ….không phải cố ý, ngài đại nhân đại lượng.” 45924iutou48ou3i8ut5eihukjzbakejgbakerbtakw4ebak

            Người nào đó nhếch mi: “Không không phải cố ý thì là cố ý  ?” 42t583ouj4toilangkjangkajwentoi2a4u52ou5i43ojawjngakrejbnawkligtbaekw

            Ách. . . . . . Này. . . . . . Văn tự Trung Quốc sao phức tạp quá vậy trời . . . . . . Nhưng lúc này tôi không dám nói gì để chống đỡ. . . . . . 42583u4oiu4kinagkajngalienfalwenfaelknfalekjnts,zgv ,mzdf vmdfnalkjrfawi4ujrui43

            Ma quỷ không mở miệng thì thôi, vừa mở miệng quả nhiên bất đồng ah, có lẽ đưa cho anh ta trứng chim anh ta cũng có thể bới ra xương cốt à. 24583u4o384i4jaklngakejrnakwej4tnu5kthaw4iothaw4ektjnasjnfgaekjngajwkr

            “Không phải đâu, oan uổng a thiếu gia, thiếu gia hiểu rõ, nô tỳ làm sao dám mạo phạm ngài đâu? Nô tỳ thật sự không phải cố ý, lại càng không là có ý, là không cẩn thận mới có thể phát sinh chuyện như vậy, nô tỳ lau cho ngài nha.” 4352485u34o8itjakjnasd,kn,m nvz,snflakrjalwjrp23i5436uqo836u438qu6w438q34

            Nhưng mà người có thể dễ dàng tha thứ như vậy thì không phải Diệp Tử Ninh , Diệp Tử Ninh là ai , là tiểu nhân chứ ai! ! >”< 435834uq8o34jiknaejkgnaksnakwrjnfkwejrwao4i348oqe38u45qe8u5i343q

            Nhớ đến tình huống lần đầu tiên đi làm gặp anh ta trong bệnh viện, anh ta mặt lạnh nghiêm nghiêm cao cao tại thượng, tôi ăn nói khép nép chân chó sụp đổ. 435q843uo3i4jtoq3iu4598q3u45rq8o2u4jtiwjtkenkjngkajengakjrntfakwejthaw

            Ai nha ai nha, mày nói phun nước trái cây thì phun nước trái cây đi, nhiều chỗ như vậy mày cố tình không phun, dám phun đến trên người Diệp Tử Ninh, còn phun một ít lên bộ vị mẫn cảm kia nữa, má ơi, bây giờ tôi tiếp tục lau hay là làm bộ như không phát hiện đây tra, nhưng mà có một miếng nước trái cây màu đỏ cố tình dính ở nơi đó, trừ phi mắt bị mù nếu không chỉ cần có mắt là có thể nhìn thấy. 346u3 5 6iouq35 o63q 5i o6q3i5yjkaengkaejngkj5ht3k4ht34ui

            “Sao không tiếp tục lau?” 4t34qu 5q83o4u65q384ou6qi36qi35y65uikyhngakjdngakjearaer

            Tôi xấu hổ và giận dữ, trên đầu lộ ra ba đường hắc tuyến ==|||, bảo tôi như thế nào tiếp tục lau đây, hay là làm trò mặt mọi người “Vuốt ve” nơi đó của anh ta, giúp anh ta tự sướng sao? ? 436u3q68ouq34tikaengkaenhrgaeori2oqiu5i346q34iu6q3iy64ti3que5ghaek

            Tôi ngẩng đầu đối diện cùng Diệp Tử Ninh, bộ dáng anh ta xem kịch vui, hơi thở ấm áp  phất trên mặt của tôi, hại tôi không nhịn được rùng mình một cái, ai nha ai nha, người này thật sự là rất tà ác, khẳng định là cố ý muốn xem tôi xấu mặt ! ! it2p4wjtakghakgha3i5u34856q928u64oihawektjhaekrjngaksjengakeuthu4i

            Người chung quanh đều dùng ánh mắt dò xét ngắm nhìn chúng tôi, dưới bao nhiêu ánh mắt khó lường như vậy, trong phút chốc đó tự nhiên tôi cảm thấy mình giống như …….tiểu quái thú. . …….bị nhốt trong lồng sắt. . . . . . cho người ta miễn phí tham quan . . . . . .. . . . >”<……..Diệp ma quỷ trả thù thật không phải ác độc bình thường! 245u28o4uikhnto843u58394u53qi4tnakwjngkeajrgbwak4jth2i4u5hri4u

            Ngay tại thời điểm chúng tôi giằng co, Bạch mỗ còn không biết chết sống phun ra một câu. 4524u5oi24jt3io4wthknafkjnerfio2u45834u6q3o8jtklwanfkaejgea

            “Tiểu Chu, em còn chưa trả lời tôi?” 245 u4io5t3jtlawkngakengawlotihjoiw4jr

            “Trả lời cái gì?” 453u45oi34utoi43jetfakwlngkaengatkijtriu43ti34

            “Cùng đi hẹn hò đó!” Ánh mắt của bạn học Bạch Thần so với sao trên trời còn muốn sáng hơn. 4358u3648oq3j4wtilanekgjnakjfaojrtoi4j6ti34jt3waj

            “Này. . . . . .” Tôi vừa định đâu có, chính là vừa quay đầu lại, nhìn đến mặt nghiêm của Diệp Tử Ninh, lạnh như kem mùa đông, thật đáng sợ. . . . . . 45o43hiol4akwlnakejngaekrjthnawk4iu24iu54o3iwjrwalkjngakwjngjake

            Câu nói của tôi cứ như vậy mất đi một nữa . . . . . . 43483uio4wjalwknakejngkaejrhnhtakjtakwj4t2o3iiwjtjkanreaf

            Bạn học Bạch Thần cụp mắt, u buồn nói, “Em có phải là chán ghét tôi, cho nên không muốn cùng một chỗ với tôi không?” 42525k3itnakengakjngawkuj2i43u5q2io53i4u53i4utakuwfjaewkrfa

            “Không phải đâu, tôi không có chán ghét anh đâu. . . . . .” Tôi vội vàng xua tay, nhìn bộ dáng ưu thương của anh ta làm cho ai thấy cũng đau lòng, đáng thương , lại đây tỷ tỷ ôm một cái. . . . . . 435u5oiqj5i3o4u5qio435uiolwnfalkngael4ithio34ji243tajngakjengakw

            “Chậc. . . . . .” Một âm thanh lạnh lùng, hàm chứa nguy hiểm vô hạn lập tức vang lên, lại đem lời nói của tôi chém đẹp một đường, tôi nuốt nuốt nước miếng, rút lại cánh tay cùng vẻ mặt  mezai nhìn Bạch Thần. 435o45oq3iu45oq2i4u5q3oi5jrakjnajwkngkajengfaekjra

            Nhưng mà có người e sợ cho thiên hạ bất loạn ah! ! 435q3295upq390u63qo5itjaekjngakrgjnalkgnsdjfndm,nvae,nakjtaae

            Tay của tôi còn chưa rụt lại, ai ngờ Bạch Thần đã nhanh chóng đi tới cầm tay tôi, vô cùng vui vẻ vô cùng hoan hỉ cười nói: “Tôi biết là em chỉ thích tôi!” 459435iq3o4uqo34uqo3i4tjaklgnaekrjgnakgnaekjaekrtakertae

            “Ách. . . . . .” Thật sự là câu nói khiến người ta sợ hãi không ngớt! Đầu tôi ‘pang pang’ nhất thời trống rỗng. 34i3j3qj4lawnkangakjrnfaki4tjro2i45ujtoiw4tjawij

            Tôi nói tiểu bằng hữu Bạch Thần nghe này, bạn không cần tiếp tục khiêu chiến cực hạn người nào đó nha, lòng tôi không chịu được kích thích cùng áp lực như vậy đâu, chẳng lẽ bạn không có nhìn thấy mặt Diệp mỗ mỗ đã muốn đen tới cực hạn rồi sao? Chẳng lẽ bạn không có cảm giác được trên người anh ta phát ra một hơi thở giết người nồng đậm sao? 43ioalkngkergnaelrjtao2i4u538o4u6q28o4ijtklangakjengakjng

            Tiểu bằng hữu Bạch Thần à, bạn thanh tỉnh thanh tỉnh đi, hiểu rõ hoàn cảnh bây giờ chút đi, nếu bạn còn như vậy nữa chỉ sợ tôi sẽ bị bạn làm cho nguy hiểm, hôm nay đôi ta tuyệt đối có thể song phó hoàng tuyền hết đó! 43524uio34wjtlkawngae,jgnakjgnawiji43ou53io4utejra

            Tôi theo bản năng nhìn thoáng qua Diệp Tử Ninh, không ngờ lại nhìn đến ánh mắt anh ta cùng Bạch Thần hai người nhiệt liệt, ngọn lửa bùm bùm thiêu đốt, tình hình chiến đấu không thua gì chiến tranh Iraq. 435u43oq3u4tlangaelkngalerjtaita2o4tju43i5tu4witkagnajgnajkr

            Tôi nhìn nhìn Diệp Tử Ninh, lại nhìn xem Bạch Thần, một người anh tuấn bất phàm, một người trong trắng tinh khôi, Diệp Tử Ninh thấy tôi và Bạch Thần cùng một chỗ liền tức giận đến nổi điên, mà Bạch Thần lại giống như cố ý theo tôi lôi kéo làm quen, tôi cũng không cho rằng tôi xinh đẹp đến nông nỗi người gặp người thích, hoa gặp hoa nở. 45p4ilangaklrenaio4u52qoi45u3uio6qi245i34wkjnakjnggejrngvaekjrfae

            . . . . . . Cho nên. . . . . . 43o43uiowekajngakjrnfkasrnfakrtjuio4u54i3u5aa

            Phía trước phía sau, cuối cùng tôi kết một chút, hơn nữa để não bổ, nháy mắt lòng tôi liền dâng lên một câu chuyện xưa lãng mạn tà ác: 34534iuoa3wljnfakgnaekjgnaketjakit2uj4ktwan4ekjanajngaemjnfa

            Đây là một câu chuyện về quan hệ ngạo khí công cùng nữ vương thụ. Hai người không để ý ánh mắt thế tục, oanh oanh liệt liệt yêu thương. Tuy rằng bọn họ mặc kệ ánh nhìn của người khác nhưng là trong nhà vẫn gây áp lực cho bọn họ, ép bọn họ kết hôn, vì thế đầu tiên Diệp Tử Ninh thỏa hiệp, đáp ứng an bài trong nhà, cùng con gái tập đoàn  nào đó tiến hành đám hỏi, cũng cùng Bạch Thần chia tay nhưng mà Bạch Thần làm sao đồng ý, vừa khóc hai nháo ba thắt cổ nhưng mà vẫn không có thể giữ chặt được tâm của Diệp Tử Ninh ( Diệp Tử Ninh từ trước đến nay đủ ác đủ vô tình! ), Bạch Thần thương tâm thống khổ sau một lúc, quyết định phải đi phá hoại, lại lầm tôi chính là cô gái phải làm đám hỏi với Diệp Tử Ninh, vì thế liền xuất hiện trường hợp song vương đoạt hậu giờ phút này. . . . . . 4353owijakgnaekgrjnawio45u24u5o234itakwgnakjgakwihjaoitu2i4waha

            “A!” Một cái bàn tay “Bộp” một tiếng, rất không khách khí chụp đầu tôi! 45iwnakwgjnaekjnaw4kitrjhi4uwkifakfjnawk4uhrawut4hawkhtksuhfaeku

            Mẹ nó, đau chết người, tôi phẫn nộ ngẩng đầu lại vừa vặn gặp phải ánh mắt lợi hại dường như có thể giết người của Diệp Tử Ninh, vì thế tức giận của tôi liền tan thành mây khói, còn thật không có cốt khí rụt đầu. 43oi3aw4tlkanglakwnfiwaj4fiwj4fkjangaie4jtaiow4jtkejagnkajengea

            “Em đang miên man suy nghĩ cái gì? !” 35oiwejlkanwg4o2iutio3ef,agnaejngkaejrngakejngkjaenfakwjntfkajntgfjaekaf

             “Không. . . . . . Không có gì.” Tôi chột dạ trả lời, che dấu tư tưởng hủ nữ mãnh liệt mênh mông trong lòng, thiệt là một đôi đẹp nha, tuy rằng tôi cũng thích bạn Bạch Thần nhưng càng muốn nhìn đến bộ dáng bạn Bạch Thần ở trên giường quyến rũ  Diệp Tử Ninh . . . . . . Ánh mắt mềm mại như tơ kia. . . . . . Ngẫm tới là chảy nước miếng. . . . . .

Chương 28: JQ gan lớn

            Không khí hiện trường vô cùng vô cùng quỷ dị! 839534oijgkangkajngfawoituowijfkjnfvjsdn vfgkawrnfawo4ijfWklnf

            Diễn viên: hai mĩ nam ( ngạo khí công cùng nữ vương thụ ); 43u354otijkajfnakjgnawkhjtakjnfajkfndmv arkejtawo4iu53o4uajnfknjsf

            Phối hợp diễn: một cô nàng lớn lên giống trư ( Tiêu Chu kháng nghị: tôi là nữ diễn viên nha! ! ), cộng thêm một số sinh vật vây xem không biết tên. 4w3iopawjkangjkaergkajrfkajnfjkenfkjenfeakjnfgekrjntekjrtnae4irow4

            Ô! ! Tim tôi gần như bãi công làm việc tới nơi rồi, ai tới cứu tôi với? Tôi ở trong lòng liều mình điên cuồng gào thét, thân mình run rẩy càng thêm lợi hại, một hồi nhìn bên trái cánh tay bị Bạch Thần lôi kéo, một hồi nhìn sang bên phải cánh tay bị Diệp Tử Ninh nắm  . 43943pitoeajglaeknrgkaejngakejrnalwekjmalweknti4jt34iojtioewmgjnearkjnaekr

            Khẩu khí Diệp ma quỷ không đổi: “Trư Trư, theo anh về nhà.” 49oejwflkanawp4i2poi4raknfakjnfakjawiojroi34jrawkjnfkjwanfkjernf

            Tiểu bạch thỏ Bạch Thần ánh mặt trời sáng lạn: “Tiểu Chu, chúng ta đi hẹn hò đi.” 43iur52io3uralkngaelkgnaekrjz n,nraljawprap9wkrapowrwew

            Tôi đọng lại một nụ cười hoa cúc: “Tôi. . . . . . Tôi. . . . . .” 4t943u53894uionakgnakjrnakwjgnwrkujwahtgkawengakengkaejgnaekjrng

            Tôi hé ra mặt bánh bao khóc tang nhìn hai người bọn họ, giờ phút này bọn họ giống như hoàn toàn quên thân phận của mình, giống hai cậu bé giành món đồ chơi, mỗi người cầm một bên tay tôi lôi kéo không buông. 3549q30u54oujti4ewjgjknarkngakrgjnakrejgntaerkgjnerkjgnaekrjngkaeea

            Mặt tôi cứng ngắc xấu hổ, nhưng trong lòng cũng chẳng biết xấu hổ  dâng lên một cảm giác kiêu ngạo hư vinh, xem đi, song nam đoạt mĩ, là chuyện máu chó cỡ nào nha! Hai đại soái ca vì tôi mà vung tay, nghĩ tới ở cổ đại luận võ chọn rể không gì hơn cái này đâu nhỉ, nghĩ vậy, tôi có chút lâng lâng, nghĩ thầm trong lòng mình thiệt là một mặt hàng có giá nha. 4359q3i4optijelgnakjngkjerngakjngkajrnakakwjtnakwjrakwjngakwjeraer

            Ngay tại thời điểm tôi tự sướng quá mức thì giọng nói của Diệp ma quỷ lại vang lên, khóe miệng dâng lên một nụ cười làm cho người ta nhìn không rét mà run: “Trư Trư, chẳng lẽ em đã quên chuyện hiệp ước?” 439ujaigjakwi4khnaoi4jro3iw4jtaengakjngakjngkjangakjegnmvxznjkgakjgfae

            Ngôn ngữ thiệt là nhẹ nhàng nhưng tôi nghe được hương vị uy hiếp nồng đậm nha, uy hiếp a uy hiếp, đây chính là uy hiếp trắng trắng trợn trợn ah~~! 43oujaoijawkghw3itjw4leknakgjnaejgnaekjgnarkjgnakejrngakjgnakjgaerg

            Tôi còn không kịp phản ứng, bạn Tiểu bạch thỏ lại đột nhiên đem mặt tới gần hướng tôi, tò mò ……hỏi: ” Hiệp ước cái gì?” 43 t9ioij34oitjelkgnkagnakjrgnkagjnarkjgnaekrgaetujaegukaehjrkaurefear

            Tôi lập tức không có âm thanh, ngập ngừng không biết giải thích nên như thế nào: “Ách, này. . . . . .” 453q9it3io4ejgtklaengjkargnakejgnaekrjga9ri23459i43oit

            Đang ngạc nhiên, Diệp Tử Ninh đã mạnh mẽ đem tôi kéo đến bên người anh ta, đầu tôi đập vào ngực anh ta, hai mắt tôi bắn ra sao, ách, thực sự rất đàn hồi! tij34woijawkgnakgjnakjgnakjgnaegjaert43ioti2o4jtjkejgjnaerjngae

            Có điều tiểu bằng hữu Tiểu bạch thỏ vẫn như cũ không buông tay của tôi ra, mụ nội nó, các ngươi đang làm cái gì đấy hả, đang thi kéo co sao? Tôi tự nhiên cảm thấy mình như đang bị năm ngựa xé xác, nghĩ nếu hai người bọn họ kéo mạnh mẽ chút nữa, tôi có khả năng bị chia làm hai nửa lắm à. 43u9242oitjiaklngakjgnaekjngakewjngakwjnfkajfnkrjngfekjhuntfkeajngakjen

            Rất không có nhân đạo nha! Quả thực là buồn cười, vì thế lão nương núi lửa bạo phát, hé miệng kêu thảm thiết lên: “A a a, đau quá, các ngươi phải xé rách tôi thành hai nửa mới vui vẻ sao?” 43tjawlgaerkjgnakjnakjgakgjakjgaegjawoitaoijaowijtilalkngakdjgnafa

            Tôi cảm thấy tay Diệp Tử Ninh  run lên, ngay sau đó, anh ta liền buông lỏng tay của tôi ra, mà Bạch Thần do dự  một hồi mới buông tay của tôi, chậm Diệp Tử Ninh nửa nhịp. jglejgawjgtaljgaotujwoitakghaekhgakuefaekjgajga

            “Trư Trư / Tiểu Chu, rất đau sao không?” Hai người đồng thời hỏi, nhưng biểu tình không giống nhau, Diệp Tử Ninh mắt phượng tràn đầy lo lắng, hai mắt nhìn chằm chằm tay của tôi, mà Bạch Thần còn lại là tự trách nhiều hơn. 34iiotjagjaejngakjngakjgnaejkgnaito43iouio43utakjwgnkaenergjhngakjgnahga

            Tôi theo trong lỗ mũi hừ một tiếng, vuốt ve cánh tay bị nắm đỏ bừng của mình, cho hai vị đại soái ca trước mắt mỗi người một đôi mắt hình viên đạn. 43ijwitjawjlngengakejrnakngaekjgnaekjrnakjenzndnfkjerngakjeraertkaerjta

            Tôi liếc mắt qua một vòng, trong lòng bắt đầu tính toán, Diệp Tử Ninh làm sao thần thông quảng đại biết tôi ở trong này, còn Bạch Thần rốt cuộc là cái gì đến đây, sẽ không phải nhất kiến chung tình với tôi chứ? ( tác giả: xin yên tâm, việc này vĩnh viễn cũng sẽ không phát sinh! ) 43ito3i5toui3eoiagnakejngakjgnakejrgnakejgnakejrgnaekjgzmnblalwtjaio4tj

            Tôi trộm mắt liếc liếc Diệp Tử Ninh một cái, nếu như bị người này túm trở về, tôi khẳng định chết không có chỗ chôn, cho nên vì bảo trụ cái mạng nhỏ của tôi, đây là thời điểm tốt nhất. Chính là —– 43toui3i4wojrlnagkjangkjaegkajgakljgaiej5taiojtaiotjwlijtkawngkjaengakejaga

            Ba mươi sáu kế tẩu vi thượng sách! 43i35tu3o5tuaeingakengakjgnakjegnajkgranjegnjakegakngnakjegaer

            Tôi chỉ ngón tay lên trần nhà, hét lớn một tiếng: “Mọi người nhìn kìa, UFO!” ư4ijgkawejgfknvgkajngaowi4tu34o9uq3woi4tjakgnakgnakjgnaekthawektfae

            Sau đó thừa dịp bọn họ ngửa đầu nhìn lên trần nhà, tôi giống như con ngựa hoang thoát cương chạy khỏi hai người bọn họ, chạy về phía trước, mắt thấy  sẽ lao ra cửa, lao khỏi Á Châu, lao về hy vọng phía trước, chính là một khắc đó đã xảy ra một chuyện động trời—— 4w3i4jkjangkjnaernawktj24ouo24iu5qoi4wtjakwjnekjnrgkjngakjhnakwljawktjawk

            Kính thủy tinh rất sáng, rất trong suốt, trong suốt đến nỗi tôi nghĩ không nghĩ là nó có tồn tại, cho nên đang chạy rất khí thế tôi đã nhào vào hôn nó rất thắm thiết. ==!!! 43uw4toiajgagnaekrgnakgnaejeanrgkjngkaegw4t9iio45u348ut3o4iuw

            “Pang”, sau một tiếng cực kỳ bi thảm, tôi ngã xuống đất ngay tắp lự. 34534uakjnkenghdsnjkngalkggnagjagnkajnagnaotuoawrjoawijfkajnfkjsdnfd

            Cửa kính ơi là cửa kính. . . . . . Sao mày độc ác quá vậy hả? >”< 4wtijalgnaklj24u543outo3itjakjneakgnekjrnakwfjnawkjfnewkjfnakwjnfakwjnakje

            Tôi mắt ứa ra sao, khi phục hồi tinh thần lại tôi đã an ổn  nằm ở trong ngực một người, không cần nhiều lời, người nọ chính là Diệp Tử Ninh. 3toijakgnakjngakjgnaker4o3i5iu43outaunaejngekjagnakejgnajgrae

            Người này thật sự là. . . . . . Rất kích thích à nha! jgfkaengou4iw3t3eoijrkjnagkjnargwpu4t5u3toaiwjgknjtgkjngkajghaeuthjauwi

            “Trư Trư, em thế nào ? Nghe anh nói chuyện không?” 34tuoitu85uq24otjaoieakghnekjngeamngaejgagnaekjgakuetjh3ui4thjw4htasar

            “Làm sao tự té thế không biết?” 43qu3j4tlaijegkjangkajngajkgnkgnoi3tu43oiu63q4oto43iutewjakjegajnrg

            “Như thế nào luôn không cẩn thận như vậy?” 354ijtoajaerklngagnakjgnalekrgnankgaekjngajnnjregnraegnaergjakeroi34i43o

            “Có thể nói không?” 3tp34ipoalakgjngajkngajkgnajgnaerjngaeit4i3tjar

            Diệp Tử Ninh mắt phượng ngưng trên người tôi, trên mặt tràn đầy lo lắng cùng quan tâm, một tay ôm tôi, một tay kiểm tra đầu tôi, lặp đi lặp lại nhiều lần xác nhận tôi thật sự là bị đụng đầu rồi. 34t9pw4jalegnkeajngkjn,djn,dvnaekraijt3io4juio34t4ae

            Tôi cắn môi ngơ ngác nhìn mặt anh ta, trong lòng căng thẳng với lo lắng. . . . . . 345ji34otjh354tkujaekngakejgnakjrgnaekjgargnaeroa43to4i3ut3j5utae

            Kế tiếp, Diệp Tử Ninh một khắc cũng không buông tôi, mãi đến khi tôi bị ôm ra khách sạn Hồng Nham, khóe mắt tôi vẫn thấy Bạch Thần đứng ở một bên, anh ta cúi đầu, giống như đang trầm tư cái gì, tôi nhìn không thấy ánh mắt anh ta, mãi đến khi đi đã xa, tôi còn nhìn thấy thân ảnh thon dài của anh ta vẫn đứng ở nơi đó, lâu thật lâu. . . . . . 34tpjawlgnakgjnaekgnaglkangaotpaowtlaengajkgnajkrgnae

            Diệp Tử Ninh ôn nhu với tôi, cửa xe cũng không cho tôi mở, anh ta ôm tôi đặt vào xe sau đó chở tôi đến bệnh viện kiểm tra, còn một đường cằn nhằn nói: “Vốn đã ngốc rồi còn đập đầu như vậy, về sau. . . . . .  ảnh hưởng có bao nhiêu lớn chứ. . . . . .” 34tjailajegkljnaegjkaengkajnergkjaetoi34u5o34ituoa3i4wtngakjng

            Tôi hóa đá tại chỗ. . . . . . Diệp Tử Ninh lúc nào thì trở nên thiện lương như thế rồi, ngay cả vấn đề về chỉ số thông minh của tôi anh ta cũng lo lắng? ! 43wthakgjnaekrgjnaeio34uto34uta3tjaljaljgahgaeuijaoi4tjaoiwejfeajgeare

            Thật sự là ~ rất quỷ dị ! 34uaotiutioajgkerjgakegakjgakjal4jtiaw4jtaengjkangkaejrgnkejrganjekrrf

            Tôi quả nhiên là con gián đánh không chết, đầu bị đụng mạnh như vậy mà não cũng không bị chấn động, ngay cả một vết bầm tím cũng nhìn không có, từ bệnh viện đi ra, thần sắc anh ta lại thay đổi, nhất là khóe miệng lại nhếch lên một nụ cười vô cùng quỷ dị, làm cho lòng tôi lại bắt đầu khua chiêng gõ trống. 34i3u54oitutkjarkejgakj4i43uu4woaijaeijgaerja4ir43otuoiutaljjaegaerg

            “Thiếu gia, nô tì nghĩ nô tì phải trở về đi làm.” 34iu35ou63o5iutaoijgaelgjakjgajkegaeralrjarjeajtae

            Trên mặt Diệp Tử Ninh hiện lên các loại thái độ phức tạp, cuối cùng liếc tôi một cái, nói: “Sao rồi, bây giờ biết sợ rồi à?” 34pit3itoi4tu3oi4utaoeijaejgnakejgnakjgargkaejtui34juti3uj

            Má ơi, lời này sao nghe không thích hợp vậy trời, tôi đã biết lúc nãy anh ta ôn nhu là giả bộ cho người khác xem mà, ai lại đây xem xem, hiện tại vừa rời khỏi tầm mắt đại chúng là anh ta lập tức lộ nguyên hình! 3q94io3u5aoiagnakgjnakjgatukjhauithuhtaehaekhaeraer

            Tôi trầm mặc, ngẩn người nhìn ánh dương bên ngoài tắt dần, trong lòng phát run, ai tới cứu con với, con không muốn cùng anh ta trở về đâu ~~~~~~! 34iu34otuawoijaekgjnakgajgkaljra4itjwaijitakjhkaehgkhahgajkg

            Một hồi lâu, trên xe xuất hiện một cảm giác hít thở không thông, tôi đứng ngồi không yên, mà anh ta lại một bộ khí định thần nhàn, dường như anh ta tưởng tôi khẩn trương lấy lòng anh ta vậy, ngay cả khóe mắt cũng đều bay lên. 345i43itu34uitaotaeitoajegakgkajngajrngajkaekrjaelrjalertjaitj3

            Khi đi ngang qua một ngã tư đường, anh ta bỗng nhiên phun ra một câu: “Lá gan của em hiện tại càng lúc càng lớn, nhỉ?” 43434q89aojalgjalgnjarjkgnarilgjaotijaotijawitjeaitjeaar

            Những lời này không khác gì thiên  lôi đánh xuống, tôi cảnh giác nhìn qua, chỉ thấy ánh mắt anh ta ở trên mặt tôi nhìn một vòng, từ  mũi của tôi đi xuống, đi ngang qua môi, đi ngang qua cổ, cuối cùng đi đến trước ngực tôi. . . . . . 345i4aoijgknjfnxnbxcbnagalkgjaitjaowjteaoijtgakengkjngakjgnajgajere

            Tôi chắp tay ngực bảo vệ trước ngực, ánh mắt anh ta càng ngày càng đen tối, càng ngày càng quỷ dị, càng ngày càng tà ác, tôi nhịn không được chính mình cũng nhìn xuống theo. 43iu34oi3u4taotijegnakgjnaekjgnaergkjarolaij4tiaojeaegr

            Đèn đỏ tắt, anh ta lại lái xe, khóe môi khẽ nhếch: “Nếu nơi đó lớn bằng một nửa lá gan của em thì tốt rồi.” 3453u3o5ut3iotuae3iutjengakengakjgnakjgnagagaet5

            Tôi đầu óc “Ầm ầm” một tiếng, lập tức bị lời nói anh ta đánh cho một trận trong gió hỗn độn, máu chạy vù vù lên não.

Chương 29: JQ đánh bài

            Nhìn thấy tôi vẻ mặt 囧, chắc cái này lấy lòng được Diệp Tử Ninh, anh ta ha ha  nở nụ cười, khóe mắt cong cong, tiếng cười đặc biệt đen tối, tôi tiếp tục 囧, ngay cả lổ tai cũng nóng rang lên, trong lòng vừa bực mình lại vừa hoảng, nơi đó của tôi nhỏ thì liên quan gì đến anh ta chứ?! Mỗi lần anh ta đều tổn hại tôi như vậy mới vui à? ! lnlsngslgaoitwjngmlkgnalgw3o45iu43oilgknaekgjnalganiutoi34uoijtkajngakjgnake

            Tiếng cười này thật sự là rất chói tai, vì thế tôi nhịn không được phản kích: “Anh đi chết đi!” 34ioulgnakergjantoi34utaoijagnkerjgnakegnakjnakrtngaekjrnfeakjrga

            Diệp Tử Ninh không giận ngược lại cười đến vui vẻ , “Trư Trư thẹn thùng ?” e59i349tiegioagkjnargjkanoi3tj3oi4wjtakwngaekjgnakdjgrnakgjaio4tjw4ekuj

            Tôi vừa thẹn lại 囧, bỗng nhiên xe tiến vào ga ra thì ngừng lại, thân mình anh ta nghiêng lại đây: “Kỳ thật nơi đó cũng có thể thành lớn .” 43aknajkngakjegnakjgnaejkgatui34tjawklngaejngakehgnakejgnwaeer

            Mụ nội nó, lời này thật đúng là quá lưu manh mà, nếu đổi thành một người đàn ông khác nói, tôi khẳng định đã cảm thấy đối phương là một người hèn hạ, sau đó không chút do dự một cước đá hắn ( là hướng tới trọng điểm bộ vị nha ), làm cho hắn từ nay về sau đoạn tử tuyệt tôn! 43itakgakegnaektna4kuhrfe4wiuthaekjngejbgajhgbaejghbawkrjhakuhkaejg

            Chính là lời này từ trong miệng Diệp Tử Ninh nói ra, thật thoải mái giống như đàm luận thời tiết, thật giống như anh ta đang nói đêm nay ánh trắng rất không tồi. Trên mặt không chỉ có nhìn không tới bộ dáng hèn hạ, hơn nữa thái độ ngữ khí vẫn là nhẹ nhàng như có như không làm tôi không khỏi có hoài nghi là tôi nghe nhầm. epjfweoijalknaekrjgka3w4ur84wotijakegnkaerhbgauierhjtiaw4utai3whakgnaej

            Đúng lúc này, anh ta bỗng nhiên lại khẽ nhếch lên một nụ cười xấu xa, “Hay là Trư Trư không tin?” 43oitjkajgnaekrgnaekjgna4itu4o3witjagjnkjangkajngakwu4ejthakwujta

            A a a a! ! ! Dê xồm chết tiệt, luôn chiếm tiện nghi tôi! Đi tìm chết đi! 4a3thanwglknkekgjneasktujw4etiuhwtkjanwghehngkajngakjrnaurhtaiurhag

            Tôi một chưởng đẩy anh ta ra, mở cửa xe liền xông ra ngoài, vọt tới cửa mới nhớ tới anh ta không đưa chìa khóa cho tôi, cho nên nói vậy là tôi còn phải đứng ở cửa chờ anh ta lại mở cửa. 43tiajganrkgahnrwkhuer5tihkejangkjebgkjeahgbaekhgbaeurghakeuh4gaku4ha

            Haizz, thất sách a thất sách, vì sao ở trước mặt Diệp ma quỷ tôi luôn bị động như vậy chứ? Lão thiên gia ơi, khi nào thì tôi có thể từ nông nô biến thành chủ nô đây? Không biết lúc sinh thời có thể thực hiện được mục tiêu to lớn này hay không, haizz, cuộc sống a, hỏi quân có bao nhiêu sầu, đúng như thái giám mà vào thanh lâu ~~ thanh lâu a thanh lâu! 43itoakh4tuh4weitkhakgbehbaejgbaw4iutij4ithaewkughaehgbaehgbjg

            Tôi vẫn không dám nhìn vào mắt Diệp Tử Ninh, cũng không biết nguyên nhân vì sao nữa, dù sao có thể tránh anh ta thì tôi tuyệt đối tránh đi, vì thế sau khi vào nhà, tôi liền vọt vào phòng, lại không nghĩ đến người nào đó từ sau lưng bay lại đây, chỉa chỉa cái eo đầy thịt của tôi, lại sâu kín nói một câu mang theo bảy phần lười biếng, ba phần làm nũng, nói: “Trư Trư, anh đói bụng.” 34o8aolgheknkgjagkabeghkabeguajtioatjaouwakerjgaehgbaejgbae

            Hai tiếng “Trư Trư” này thật đúng là đầy nhịp điệu, ôn nhu đến nỗi có thể vắt ra nước, cho dù mình có định lực lớn cỡ nào giờ phút này cũng khó chống đỡ, xương cốt cả người đều mềm nhũn ra. 34tioajernhgakegnkagnbaekrjgbawo43iuio4tuaohaekgbajhgbajrgbaejrhag

            Má ơi, yêu nghiệt, bạn nói xem từ trước đến nay một đại nam nhân lúc nào cũng mặt đen đối đãi với bạn bỗng nhiên vô duyên vô cớ chuyển thành làm nũng, không hù chết người cũng phải tê dại toàn thân! >.< 44wtoajgoirjgoaiehgerkugahirugaeihuaieuhakgbaekurhaiurgag

            Tôi quả nhiên là cái loại nhu nhược ăn mềm không ăn cứng, người ta chỉ mới hơi mềm một chút là tôi đã lâng lâng , “Vâng”  một tiếng liền đi về phòng bếp nấu cơm. 4etiaejgaejgaknhakjngakejgakegakuejgiw4tjao4itjawoighangaer

            Tôi không biết Diệp Tử Ninh có chủ ý gì, bất quá anh ta không giơ cái mặt hầm hầm lúc chiều ra nữa, ăn cơm chiều xong còn giúp tôi rửa chén, lúc mới bắt đầu, tôi vẫn cảnh giác nhưng anh ta vẫn không có hành động gì, cũng không có nói về chuyện lúc sáng, cũng không có đề cập tới chuyện tôi phản kháng thánh chỉ của anh ta, cũng không bá đạo gia hạn hiệp ước, ngay tại thời điểm tôi dần dần thả lỏng cảnh giác thì vẫn không biết Diệp ma quỷ ngụy trang thiệt là giỏi. 43ouaoijaoigjaeklngkjra3i4utio43wtuaowigkarngkhrngkaejgnakejgna4tuhjieu4h

            Lúc ấy tôi mới vừa tắm gội đầu xong, tóc còn chưa khô vì thế đi ban công phơi gió, không nghĩ tới Diệp Tử Ninh cũng đang ngồi ở phòng khách, anh ta dường như cũng vừa tắm rửa xong, tóc còn ướt, vài cọng rũ trước trán. 34tioajgioajgkajngkajhgawoijrtaiotjiktj3ihutawkjngaekrgbahekragd

            “Trư Trư, lại bên này ngồi xuống, anh có lời nói với em.” 43ti4wjgklajegkaejrgkajnehrgbakerga4wu3huithajkgargkhbaeghhgaeg

            “Nhưng mà tôi không nói gì nói với anh, cúi chào.” Tôi vừa thấy đến anh ta có chuyện lạ ngồi ở sô pha, chuông cảnh báo trong đầu liền vang lên, không tốt, chạy mau! 243358753968q37tojargjaeurjgakjegakeu5tjo3aituj43taewfg

            “Lại đây, một chuyện không cần để anh nói đến lần thứ ba, còn nữa, hôm nay em đã cự tuyệt anh hai lần, thêm một chuyện nữa anh cũng không thích xuất hiện lần thứ ba!” 24i9u23toi3utiuaognekjgnakjgnaekjairj2io5uju34ijtakjngaekjg

            Má ơi, đây là thời tiết tháng sáu đúng không vậy, nói như thế nào đổi thì liền đổi, vừa mới tốt, hiện tại bỗng nhiên lại nghiêm mặt, uổng công tôi còn lương tâm anh ta bỗng nhiên trở lại, sẽ không truy cứu chuyện lúc sáng, xem ra tôi anh ta đánh giá rất cao rồi, tiểu nam nhân thủy chung là tiểu nam nhân, có thù tất báo vĩnh viễn sẽ không thay đổi ! 43i 4uiou34i3j4tkaejaebgaehgbakegjaeriu4tiu4taargethyjhsbr

            Giờ tôi đang cân nhắc một chút thời sự, cục diện chính trị cùng trang bị vũ khí, cảm thấy Đài Loan vẫn là không thể chống đỡ với Trung Quốc đại lục, vì thế tôi thực sáng suốt, nhưng đồng thời cũng vô cùng ủy khuất, nơm nớp lo sợ đi ngồi ở chỗ xa nhất Diệp Tử Ninh. 34iu3ioytu4oituawoijakhngakejgnaekrhgabu3itjao2i4tjao3thaeougbaega

            ” Lại đây ngồi gần một chút.” 43tio34wtoiautoajtao2ithoiheakjngakjbakbekagbaoitjwio4u2o34tuouw4taekjar

            Tôi lắc đầu, “Không cần khách khí, nơi này rất tốt .” 4i4toi4utioawtjwe4gnkejngkajengakejrgnaki4tj4oijw4tioawj4tkaejgjkarega

            Diệp Tử Ninh giơ hai ngón tay: ” Lại đây ngồi gần một chút.” w4trioutiaowjajgnakjgnaekjrgnawkjtnaw4iojtawlijtaeklrgnekgnakjgnaekjgaw

            Hu hu hu . . . . . . Không nhân quyền a không nhân quyền, ở trước mặt Diệp ma quỷ, nhân quyền liền giống như bãi phân trâu, không đáng một đồng! 4423iu43tiua34tjowgaekjgnekhgnaekjfnawkfjaio4jriojrwljngaejkngjeakfe

            Tôi tới kế bên anh ta ngồi xuống, mắt nhìn chằm chằm xuống mặt đất, trái tim đang đập ‘bùm bùm’ giống như vừa chạy xong tám cây số. i4tou43oitjangvekajgawkruhnfkwuhtfieu4htawkegbaekuthiwu3thawiu4hgawkutghwe

            ” Trong lòng Trư Trư đang mắng anh.” 43tiowtopewgoiaerjaeiujgaekrngeakhnrgaekhgnaekhgbahregbaehgaer

            “. . . . . . Hướng mao – chủ – tịch thề. . . . . . Tuyệt đối không có!” Mới là lạ! 4iu43oituaio4tuaotiangkhnegkajgnakljfawlgrjelrjgawi4jtw4ijtfaejrgera

            “Biết mình sai ở nơi nào chưa?” 43tp4o3it5ti5utaioeuaeurgoaighnakgjanekrjhgaeuirtjwi4uthiuhgaeukrghara

            “. . . . . . Biết.” 53ituworgijekrgnkhgnkbakughwiurthaeihgehjaehag

            “Sai ở nơi nào ?” a3ijtealjrfakerjhfnakrwuergae5ty53teathrthaehtaha

            “Nô tỳ không nên vi phạm căn dặn của thiếu gia, không nên chọc thiếu gia tức giận.” wa34iotoi53oiu3toawijgkangkajwhgw3ij4t4ioutawiojgkeagneakjrngejakrhgajehtaw4

            Diệp Tử Ninh gật gật đầu, “Còn có?” 43r5io4uajai4tjau4tjaengaerhngaehrgbaehgbajehgaekjbnehgbaergaer

            “. . . . . . Không nên dỗi thiếu gia rồi đi cùng một chàng trai khác.” 43i43uitioj4kajngkhnakebgawjhtwetyhaekghbejrhbgjwartaehgrnaha

            “Em biết người kia sao?” aeirjaewiljgdknjgkjfnvkdjsnaeijglawjtoi35tuoi3a4wjaklngkejngjkaegra

            “. . . . . . Không biết.” 4iuito5toiau4wetoiajgjngkjnhakegkajergakeijgtejkgrdg

            “Không biết còn dám lên xe anh ta ? !” Diệp ma quỷ đề cao giọng nói, “Còn vì một người đàn ông không biết cự tuyệt anh hai lần!” 4witjawijtalgjkjngkadjngaekrjgwoirjto5i3tu3wiutakgnkgnrakrdjgnakejrgaegaer

            “. . . . . . Nô tỳ sai lầm rồi, thiếu gia bớt giận, nô tỳ lần sau không dám .” Hu hu hu…..! Đều đã là  thế kỷ 21, nông nô sớm đã vùng lên chủ nhân , còn có ai sống giống tôi vậy không a? ! a3tijkalgjaegjaerijaeroigjeogijeohjeijyuo53ito4teaiwjgkjergknaergea

            “Hiện tại anh thực tức giận.” w4triljwagjeklgjeoirjtklwejtk4wejtkangkjndkgjndgagd

            Tôi hỏng mất, một người đàn ông như anh làm sao mà nhỏ nhen quá vậy? ! 53eti4wjtaijakjraikjraeaekrjgnadkgnkarjgaeukth4uhtuakewhgjkaegjkeda

            Tôi cúi đầu châm trà giải thích: “Thiếu gia xin uống trà bớt giận, không cần tức giận với tiểu. . . . . . nhân.” 43ithjwelfnaekjgnakdngaekghaiw3tujui3takhwbghbegrajghuw4ht4aw3teagre

            Diệp Tử Ninh tiếp nhận trà, nhấp một ngụm, nói: “Anh vẫn còn thực tức giận.” 5ti3u4tioauwtoaueiojgagiougangkajngakjgnaewiutjaw4oiujtakegaekjhgaeaa

            Tôi thật囧, không phải nói uống trà là đại diện cho tha thứ  sao? aetjaklghaeurhgurhj5otij4wojeskgjnkejgnargljaerugjakhgakehjaer

            “Thiếu gia, nếu ngài cảm thấy bất bình hay là ngài cũng cự tuyệt nô tỳ đi, sau đó trên đường tùy tiện tìm một cô gái, bỏ lại nô tỳ rồi đi cùng cô gái kia, ngài xem. . . . . .”toaergijeitojerognakjnhjkgnaekgjnaeirjtaiowjtkhngaekjngakejngakjgae

            Câu kế tiếp tôi không dám nữa tiếp tục nói nữa, má ơi, mặt Diệp Tử Ninh thiệt là đen, so với dầu mỏ còn muốn đen hơn. yt8y348iahihurfhauieh483u54wuhkruhgakshfuwaathfiwu4thfauewrf

            Trầm mặc. . . . . . Đóng băng. . . . . . Đông lại. . . . . . Một đám quạ đen bay qua. . . . . . 4tti8oawhahgawuihti=85u4389utuaihaueirghiauhfiawhiuthwauaw8294u

            Một khắc trầm mặc giống một thế kỷ, tí tách tí tách thời gian dần trôi qua, không khí trong phòng khách tựa hồ ngưng đọng, buồn bực làm cho người ta hốt hoảng, phát điên. 43oujaoujaewio4tu2498537753498tueaiuhgaiuhgaeiurghwiuhtiuwtreatr

            Rốt cục tôi không chịu nổi áp suất thấp, lại mở miệng : hjgoaiwhjt28o4utowjfauhfahufahwae4jtuw4ioashgkeagnakghfwioutjawhkgg

            “Thiếu gia, y học mới phát hiện, tức giận rất có hại cho thân thể, nghiên cứu mới nhất của các nhà khoa học Hoa Kì phát hiện, người ta tức giận 10 phút sẽ hao phí tinh lực không thua gì tham gia một cuộc thi chạy bộ 3000m. Cùng lúc đó, khi người ta tức giận thì phản ứng sinh lý cũng vô cùng kịch liệt, phân bố cảm xúc thật phức tạp, thả đủ độc tính, bởi vậy tức giận rất không tốt, khó trường thọ, lại cực kì dễ dàng làm cho công năng nội tiết hỗn loạn cùng làm hệ miễn dịch thân thể giảm sức đề khán, khiến cho ung thư càng dễ dàng phát sinh, cho nên. . . . . . Thiếu gia, ngài sẽ không tức giận được không?” tioawharkghaw4uitot4u3wroa8whgerhgjuahrt84uwtiuawhgukharguahgas

            Diệp Tử Ninh rốt cục ngẩng đầu lên, tà mắt liếc tôi một cái, nói: “Anh sinh bệnh  không phải em càng cao hứng sao?” thơakghaekrjghaw3iu4twakhajbgajhbajfhajfhaghaeuwtheaurhehjga

            “Ôi, sao lại nói thế được? Nô tỳ làm sao dám nghĩ như vậy, nô tỳ đối với thiếu gia hết lòng tôn kính cùng bảo vệ, tựa như nhân dân cổ đại đối với hoàng đế, hận không thể kính dâng hết thảy của mình, chỉ cầu thiếu gia ngài vui vẻ, phúc lộc an khang.” alkgkeurhtoie5ahtaioweghrkehrgkauherhatijw4otij4wiotjawkhgekrhgajregh

            “Ồ. . . . . . Thật sự?” 4tjwehkuerhfaiuwhftauwihtawuihtiu4tyi3t8uy428tyw9iytaiuhgirega

            “Thật sự, trân châu cũng chưa thật như vậy, ngài xem ánh mắt trong thê lương lộ ra chân thành của nô tỳ này, trong bi oản lộ ra trung trinh. . . . . .” a43tyaiwheauhaiu5t489uriw34ytiuhauhgauehrgahea4tiuaehfauhgag

            “Vừa rồi em nói nhân dân cổ đại vì hoàng đế, nguyện ý kính dâng hết thảy của mình?” [Sun: chết cha, Trư Trư bị sập bẫy rồi >_<] 34uoiawjgaiejgaoigjaoerjaeoijaeoirghaeo9tu438tu3wa94otaeihjaehijgaeg

            “Dạ dạ.” Giờ phút này tôi cỡ nào khờ dại cỡ nào ngu ngốc ah, còn chưa ý thức được mình đang cùng một con sói giao tiếp, vẫn là một con sói thù dai nữa! >”< 4 tưaoetyhaiw4u4ui4tua84tuiewo8utaei8u4t849wuieuaieuyieau5taeiutwar

            “Cho nên nói, vì làm tôi không giận nữa, em nguyện ý kính dâng hết thảy của mình?” jgijawreiojgeoirjgoaijghearoieutoaewejhuhtjaogkpa9ie5eto953itopaegjaerjg

            “Dạ dạ , I DO.” 53twjljeagj4tiojaoijt4itjaerngaekrjgaeiojtaiojaeriojerr

            “Được, tốt lắm, vậy em liền. . . . . .” Nói đến đây, Diệp Tử Ninh cố ý kéo dài âm, ánh mắt đánh giá trên người tôi. atueoiuglkgjgnjkajgaeiujrgairwejgkaeujrgiajeagawijwoaijtjaw

            Sét đánh giữa trời nắng, hay là. . . . . . Chẳng lẽ. . . . . . Anh ta muốn cho tôi XX phục vụ lấy lòng anh ta? ư4atlwiajglajerawue4oriwajtiojajghdgkjajoiejrgijer

            Nghĩ tới đây đầu tôi ‘Pang pang’, không thể hoạt động nữa rồi. >< hjawjiwojoijiajtiaerjgkaehgkaehgaiurheiurhtriughakrghkrhgaiuwrhre

            Trong đầu tôi vô cùng hợp với tình hình dâng lên một loạt hình ảnh S-M, nữ diễn viên mặc bộ váy màu đen, mang tất chân màu trắng, giày cao gót màu đỏ, nội – y – tình – thú. . . . . . Ách. . . . . . Rất rất rất rất rất rất xấu xa ! te4tjuaielrureiueioaujgjreiawuiagkawkjwrkjajeirtuwrotiuwairtouawiuawiortu

            Ngay tại lúc tôi mặt đỏ tai nóng nhớ tới hình ảnh S-M này, Diệp Tử Ninh tiếp tục nói: “Trước hết em kể một chuyện cười làm cho bổn thiếu gia vui vẻ đi.” reatjearilgeargaeirtoaeutaojgieirjgikjatehgkaehorugheaurhreghiaetgaer

            Tôi nhẹ nhàng thở ra, thì ra chỉ là kể chuỵen cười mà thôi, rốt cuộc là chỉ có mình tôi là đen tối, vô luận anh ta nói cái gì tôi cũng chỉ nghĩ đến phương diện kia, hay là Diệp Tử Ninh người này rất không đáng tin ? ! tokelkjgaljrgaljgiaeutio4wutioawgerhgeru89ut893564389t7aw987eagarea

            Tôi mê man ing. . . . . . i4otueioerotuaiotuawijekhgakejgaekhfgoaueotuiw4oiutaeaergds

            Tôi vắt hết óc, nhớ lại những chuyện cười trước kia xem qua, chính là đa số đều là cười lạnh, giờ phút này tình huống này tuyệt đối không thích hợp để kể, nếu không sẽ tự mình đem mình đông chết . a4t9834a47tw874ta8w9e4eahigaehgkauhgahiowrhioaehtudrghaiurghaeihg

            “Có một người bị bệnh mất ngủ, rất thống khổ, vì thế anh ta đi khám bác sĩ. 4t439tu8out48uoeighaerghawirghw8r5tu8utai8geurigaeiurtaeueartae

            Người bệnh: tôi mất ngủ. iuaweuot43wutawoutaiotuaweroaeriueirueaiuortateg

            Bác sĩ: hãy dùng thuốc này, màu trắng có thể mơ thấy Trương Học Hữu, màu đỏ mơ thấy Lưu Đức Hoa, màu vàng mơ thấy Quách Phú Thành. rtaeotiuae4tuaeotuaeoirtu58out3845u38w4tuw94tua8oahguhaer

            Người bệnh: nếu dùng chung cả ba viên? a4tu4t4tui4tuiaetiaui34tiu3w4htiutiuehaejhgejhyrtjaeuhtaeurte

            Bác sĩ: có thể nhìn thấy Trương Quốc Vinh.” 53tio34ou5o34uto5utaeoituaeiioruteartuaioeutaer

            Tôi nói xong ha hả cười không ngừng, chính là Diệp ma quỷ lại cho tôi hai chữ “Ngu ngốc” làm đánh giá, lệ rơi đầy mặt, có ai như tôi không trời, bộ kể chuyện cười dễ lắm sao, như tôi đây lao tâm lao lực lấy lòng một người hỉ nộ vô thường, khó lắm chứ bộ dễ à?! teitjaerutaoit8u834ut8ituawuiyeariuaeriuaertat84893uwt

            Tôi thực dày vò, gấp đến độ vò đầu bứt tai, cũng không có nói dũng khí nói giỡn. 3485u439735834awthaerygueih74y5438y4w7teiyhgeaugau7te

            Diệp Tử Ninh đột nhiên hỏi: “Biết chơi đánh bài không?” t4iutituieoargjdngkdjnkjgnkdjngkajdgnkjagkjagnijtejkearkerhtkerjthaet

            Tôi vội vàng gật gật đầu, hai mắt sáng lên, chuyện tôi thích đánh bài, cả nhà đều rõ, chính là không ai nguyện ý chơi với tôi, chuyện tôi hay đổi ý thì không nói, hơn nữa điều quan trọng nhất là, tôi đối với tanh tag thua rất nặng, nếu không tanh tag được một lần trong tôi sẽ giữ chặt đối phương không cho đi, vì thế sau khi biết”Tập tính”  này của tôi, tất cả mọi người không chơi với tôi nữa. twitljgeairjoaeitjoeairjearjgerutioeatuiaeioutoeairtaeorjgkejghkjgakr

            “Vậy đánh bài đi.” 5teaitopapit4iutiutitiiiitoarjrtiueati8u348ta994uta

            Anh tôi thường nói tôi có đặc tính của ‘Người điên’, một khi đã chơi thì liền vô pháp vô thiên, lời này nói một chút cũng không sai, dưới tác dụng của cồn, tôi High tới cực điểm. jejrjreeiarjiejtierjiaejrtioeut4385984798347t9ew8oahwegahgaughae

            Chúng tôi lấy rượu để cược, người nào thua phải uống rượu, có lẽ kĩ thuật đánh bài của tôi không tốt, hoặc là vận khí của tôi không hên, ngay từ lúc bắt đầu đến giờ tôi cũng chưa tanh tag được lần nào, nhưng mà trong người tôi không phục, tôi mà không thắng là tôi không chịu thua ah. w4itu4w3ut4owtaitujirjaegrhauehjaurrreiurrjurur

            “Không được, lại đánh một lần nữa, tôi Tiêu Chu Không tin là tôi không tanh tag được anh!” Tôi uống xong một ly bia, cũng may là bia, độ cồn không cao, tửu lượng tôi cũng còn OK, lúc này tôi mới có thể duy trì đến bây giờ. igjgserijoeitjowijoaeirjaoruteoiutaowirhjghaerhgawoiutow8utarhgauhrghajrga

            “Ai nha, mụ nội nó, chơi lại chơi lại. . . . . .” wotw4iotpwaotauweoitutuaewotuaewoiutaiutaoirtua4otu48utw48oiergaeug

            “Chơi lại. . . . . .” jguaekjtiueojraehgkjdhgakuhjgaeuirjteukhkjrgjrgjrg

            Diệp Tử Ninh bỗng nhiên đứng lên, không hưng trí nói, “Không chơi, Tiêu Chu một bàn cũng không thắng nổi, chơi không vui.” goaeut83494392w8uteojgeaijgarwuwatu942t9uirgjghargherjge

            “Không chịu không chịu, chơi một lần cuối cùng thôi.” rteirotetherjj jrtjiregolahegeutoieutajkhgkdjgaeijgeiajejrejgerijtoiuaergaer

            “Không được!” ureot8uwreiutaw4tiuot8u483u48utawugheakghuhgauwhgr

            “Van cầu ngài mà, thiếu gia.” 4t4iuuw4tuajjafgajwrtjaw4oitjwrigjaeuhgoutieagjadshgakjdg

            “Không được!” aeiteaiojgaoeut8o34wutuiwaehguhgiaeurr94wtiaer

            “Trữ Trữ. . . . . .” Đừng tưởng rằng chỉ có anh biết làm nũng, tôi có thể vậy, so với Lâm Chí Linh còn yểu điệu hơn nữa kìa! ggaljnnaeuiojtoiajtio4tujowa4iteauhjgekhgkdjgiajrhguawihjtowre

            Đáng tiếc vô dụng, người ta không cảm kích, còn làm bộ muốn đi về phòng, tôi giương nanh múa vuốt, vò đầu trảo tóc, cảm giác giống như người đang hít thuốc phiện bỗng nhiên không có thuốc nữa, trong lòng thống khổ ah.kjghawujhowirjtakehgkehgauew4jtioaw4ehgaeurhgaekurgakerg

            “Trữ ca ca. . . . . . Chơi một lần cuối cùng thôi. . . . . . Nha. . . . . .” Tôi giống chó con nhào đến trên người Diệp Tử Ninh, mặt còn dùng cọ cọ cổ anh ta. aeijtrwijgkhfgkahrgowiutrio42wtoehrguaehrguiadhgauhgaeiughawriogauri

            Diệp Tử Ninh đẩy tôi ra, “Không được.” lgjaijteawiuowouioauaugueagurehgawugkuaesgrkrehgtiargjaelojarwtijeakrgaejgre

            “Được mà được mà.” Tôi nghĩ chỉ cần người bình thường, nghe được giọng nói của tôi lúc này chắc da gà cũng rớt đầy đất, chính là Diệp Tử Ninh người này lì lợm, một chút phản ứng cũng không có. eatrjgajraeuerjgrwuegeurhgeiutwiu4ru48utiewgearhgsahgufghafa

            Vì thế tôi bất cứ giá nào , “Nếu không chúng ta cược kích thích một chút ?” gajewiteljarwethwiuhterhgaeurghawurihiwuarh48u4389tua9we8gaeiurghiurse

            ” Kích thích như thế nào?” w4teuureiotaeuteairtawout489ut8943utia8eiahrgaiheguaeghaer

            “Người thua cỡi quần áo, thua một bàn cỡi một món đồ, như thế nào?” ( cồn hại người ah, Tiêu Chu dùng kinh nghiệm xương máu nói cho các vị MM: không cần uống rượu ah, sau rượu hỏng việc ah! ! ) [Sún: MM là muội muội]wat8uyty4379ty3w47ytaw7iygaerygae7rytawi7yta894wty294w8ytwa

            Nghe được nói tôi, Diệp Tử Ninh mắt phượng khẽ nhíu, đôi mắt rất nhanh  hiện lên một tia đen tối không rõ gì đó, sau đó cúi đầu nói: “Nếu Trư Trư em kiên trì như vậy, vậy được rồi, anh cũng liều mình bồi giai nhân.” eirtjgaowijtgeaiotaweortjearougtjearugaeirtao8ewiut89438u349tuawet

            Nói nghe sao ủy khuất dữ vậy trời, nhưng mà tôi cũng không để ý, đầu óc của tôi bị vây một loại trạng thái hưng phấn, hơn nữa đồng thời máu cờ bạc cũng đang làm loạn trong lòng, tôi rất muốn thắng. 43t9i43t8u4w3ot8ua53yrtuawrghaweriut428tuawotijaeiurhtaieuhtaeuir

            Nửa tiếng sau. . . . . .oiurewiojgkuhsdguihwaeo8tuw4oijuhguaghueisrfs

            “Mình là heo, mình là heo, mình đúng là heo thật rồi, hu hu hu. . . . . .” Tôi ghé vào sô pha, xích * thân * lỏa * thể, không * một * mảnh * vải * che * thân ngồi  ôm gối ôm, đem mặt vùi vào đấy, lần thứ một trăm lẻ một tự mắng mình.

Chương 30: JQ XXOO

[Không H nhưng biến thái cực kì, đề nghị mọi người không được ăn uống khi xem chương này, he he he]

            Hu hu hu! Tôi là heo tôi là heo tôi là heo! jgoaiwfjwoiuythiauwhgajshbgvadhajfaoijfwoijtawngakjsngfaihgiwurhfakjsnga

            Làm sao mà có người dám cược cởi quần áo chứ, tôi thật là vừa đánh bạc đã điên rồi, bây giờ tình huống này làm thế nào đây? ! 495iw40i9ufwagjkdjhgaejhfawoiruhtfeaiughdauhgadkjghaerfef

            Tuy rằng không ngẩng đầu lên nhưng tôi vẫn có thể cảm giác được tầm mắt Diệp Tử Ninh vẫn dán trên người tôi, trình độ nóng bỏng, dường như cách khoảng không mà cũng có thể đem tôi thiêu đốt. w34iutrwaoijgkngkadjbgakehbfgwourfakjgbeakhgbawrbgfahrfbhaesfsaf

            “Anh quay đầu qua chỗ khác đi, không cho xem!” 4ti4ouroaiwfbrghabeghawefuawhefiuwahuw4htr4wihjsbafhasdfbhafas

            “Em dám ra lệnh cho anh?” w4riouw4oitueu4otieaowtue4tweiuasfhruteruakngajsdbgahgbdhgbajfwhurs

            “Không phải đâu, ai nha, mặc kệ, phi lễ chớ nhìn, chẳng lẽ anh không hiểu sao?” w4iru4woru54utiyu45iytqaiurjkesnfmshbfajhfbahfbahsfbwahefasefawe

            “Chẳng lẽ em chưa từng nghe qua ‘ không liếc không xem, hở không xem xem cái gì’ sao?” 45ri4ur4ui4iw4eauwifhsjbfsdhfbadjbakfuaweiuhrawieuhrwae

            “Anh ~! !” Tôi tức giận ngẩng đầu lên đối diện với anh ta, lại gặp phải vẻ mặt  anh ta cười xấu xa. ndnvzxj,nvajksdnfalkfsnalkwejfweiorjiweouwjtferhe

            “Anh cười ghê tởm tựa như một con bọ hung!” 43i534u8973r897wrojsfkshfkshfdakjsdfhaksjfhawuirhfweiurawheriuhwesa

            “. . . . . .” 4w3r54ioroi4uroiw4urwrwi4uerweurwuerwauerowarhaskngfajfnajsfas

            Đột ngột nhiệt độ trong phòng khách giảm xuống, Diệp Tử Ninh trừng mắt dòm tôi, một câu cũng không nói, tôi rùng mình một cái, nhìn Diệp Tử Ninh, ôm gối ôm mà không ngừng lui về phía sau. e4ri4urowurowiurowejakfn284u23urwiurwurfekhrfawhbfjhbfawef

            Mẹ ôi, vô cùng dọa người đó, tôi sai lầm rồi còn không được sao? Hay là bây giờ tôi lỏa – bôn đi? ? Tôi sống hơn hai mươi mấy năm, tuy rằng chuyện gì cũng có xảy ra nhưng chưa từng nghĩ tới có một ngày tôi thật sự thua bạc đến lỏa * bôn, cuộc sống ah, thật là đau buồn mà . . . . . . [Sún: Lỏa – bôn là chạy ko có quần áo, đúng tình huống của Trư Trư bây giờ] r4jwjerwijrwjrwirjwiehfksjnfsdfbjabwurhiw4urworkfbsafbshafbafsa

            Lỏa – bôn thì lỏa – bôn đi, ở trong này chút nữa chỉ sợ sẽ bị ăn chẳng còn xương cốt a! ! wriwjofijskfnsdkfnaf9riu4ourwoi3jrweijfskrhnfakjnfaskjfnr

            Hạ quyết tâm, tôi ôm gối ôm, che  bộ – vị – mẫn – cảm, để lộ cái mông mà bắt đầu lỏa * bôn, má ơi, thật sự là dọa người đến tận Thái Bình Dương! ! awfjawiouroaiwujanfgkdgnaekgbwertbfaiwuehtfaweiuhgeiuhriuwaethasbfhsd

            “Trư Trư, em đây là muốn đi đâu?” 43iwoiruwaeoiuaweoaijtoeruautausosutoiruw4or84wurwotjsejfekhnfhsa

            Má ơi, đừng hỏi tôi! ! Anh mới là Trư Trư, cả nhà anh đều là Trư Trư! 4iruwoairuweitouerut34ti43wtiwuhhghbadgagfbaiwebfawrhfawjhfawf

            Tôi dồn dập chạy, giống như ở sau lưng bị quỷ đuổi theo liều mạng lỏa * bôn, có điều trời sinh chân ngắn, chạy chưa được vài bước là tay tôi đã bị Diệp Tử Ninh từ phía sau bắt được, nhiệt độ cơ thể anh ta ấm áp dán lên cơ thể của tôi làm tôi nhịn không được run rẩy một phen.  aw43uoituwhjiwurwuieiriotu48uro4w8ruwoiutieuteakngkdangajbehgaergfae

            Anh ta dính sát vào sau lưng tôi, tay ôm lấy thắt lưng hơi nhiều thịt của tôi, nhẹ nhàng mà vuốt ve, hơi thở ấm áp  cố ý thổi ra cổ tôi, “Em là phân trâu, anh là bọ hung, Trư Trư em nói chúng ta có phải trời sinh  một đôi hay không, nhỉ. . . . . . ?” tiuw4otiu4iotu4woetuaewotuertuaeouoerutaowuangvakdnfahfnas

            Tôi đần người, tuy rằng ai cũng ngầm ám chỉ tôi là phân trâu nhưng chưa từng có người nào dám nói trắng ra với tôi như vậy, con bọ hung chết tiệt này thế nhưng nói tôi là phân trâu, còn cùng anh ta xứng thành một đôi, tôi khinh! toiajwetoijetisgkndgkjdfnvskdjnaofijawoirjteuitjeiutwituafjkdngajkgna

            “Thiên tài với anh là một đôi! Sắc lang bại hoại, buông ra coi,chẳng lẽ anh không thấy được tôi bây giờ chẳng mặc cái gì sao?” tijawrijwaeitujoituaowiejfkrenfakjgnakfjawoi4raoiwtjfkjskfnagjas

            “Thấy được.” dsfjaskfjwreiu4iowurioawrjkwjnfkasnfajksfnabkjhfawu

            Tôi một bên giãy dụa, một bên trốn tránh, bị hơi thở của anh ta làm thật ngứa, nhưng mà khí lực không lớn bằng anh ta: “Thấy được còn không buông ra, tôi có thể tố cáo anh là quấy rầy tình dục đấy! !” twi44rwaoiruwo4epurawoeijfsgnaksdjnfakjrhawoirjowirjwaoirjsknfknsdfah

            “Nhưng mà em dụ hoặc anh trước!” aerituawoiruawiuaiewuteaiurtaeihaejhgjhbgjahgfbajhrfbawkjrfs

            “Tôi nào có, anh ngậm máu phun người!” 4wrwrhwuiryhi4urw4ieryatygajhbajfbajhfbAOIWRIWUHBF

            “Không có à, vậy em làm chi ở nhà anh cởi quần áo?” wtjweoitjw4ir4u3riuwei4tuesurthaskgnfajdgbvjdf

vbhqabakjehrfwurihiwurhu4iwhrwauehrfaehwrf

            “. . . . . .” Tôi ế ế không nói được gì, hình như là tôi tự làm thành cục diện như bây giờ thật, “Nhưng mà anh có thể chống cự dụ hoặc mà, người ta nếu không tự chủ được thế có gì khác với cầm thú ?” reijw4triou4ri4tuiwajghsghahgawuithiwuhriweurhfaiwh

            “Anh có thể chống cự hết thảy, ngoại trừ dụ hoặc.” etuaoweijfanhfhaksdnfvaksguhawiuhtriu4wthawkfdjgbjadhgbadhgbad

            “. . . . . .” otuawoutw348tusgfnksdngfajgnakwghwoiruwoi4tujgfndkngadgjadf

            “Hơn nữa anh là một người đàn ông bình thường, nếu nhìn thấy em như. . . . . . thế này mà anh chẳng phản ứng thì anh đây ngay cả cầm thú cũng không bằng.” aiwiurwieusefngskngfgaksjgnawituwruhtawkjngfkdbgakjgbakehtfwiota

            “. . . . . .” etiaeofjarotiuawotuaweougnjngadkgnaejtgahrwiougahkwrgnakesnggasdf

            Tay Diệp Tử Ninh ở trên eo tôi chậm rãi vuốt ve qua lại đánh giá, cả người tôi run lên, cảm giác anh ta đang cắn vành tai của tôi, tinh tế mà cắn ngậm. ioawjtoawei4jtangtkangeatjoiutoawitojaewgkngnakgnakjgnaekrutjhawekfs

            “Anh không được như vậy. . . . . . Uhm. . . . . .” Thật sự là rất dọa người, anh ta vừa mới đụng tới một chút mà toàn thân tôi đã dấy lên nhiệt hỏa không biết tên, cảm giác có chút khó chịu. aewjgejrgoaejgtoisjrgnjgaietawirtoirejgdkgndjakgnkjgnarikgjreiojgaerf

            “Trư Trư, đêm nay ánh trăng đẹp như vậy, chúng ta lăn mấy quả phân đi.” [Sún: hộc máu mà chết mất thôi >__<] nskfhaoiwejrtiowajrteiauhtuihgaiuehfawieotuertuhaerghakhgauirhfarfsrd

            Tôi 囧, tôi làm chi muốn nói anh ta giống bọ hung ah, hiện tại không thể nghi ngờ là lấy tảng đá đập chân mình, còn nữa, lăn mấy quả phân cùng với ánh trăng có quan hệ gì chứ? ! gjailfjwariotjertjegkndkfgnadgijawritojwaoitjawegnkdjgnakdjghakjgaed

            Diệp Tử Ninh sau lưng ôm tôi, mỗi một nơi mà đôi môi của anh ta lướt qua là da của tôi lại nóng lên, không biết vì sao tôi rùng mình một cái.faslfhnawehfwueihoiwehferhwiouehteihgskgbdjkahgbajegbajrkfabwjekbgf

            “Đừng náo loạn, em sai lầm rồi còn không được sao không? Về sau anh nói cái gì em đều nghe theo anh, cũng không dám … nữa phản kháng anh nữa , anh dừng lại đi. . . . . . Uhm. . . . . .” Đạo lực anh ta không nặng, có thể cho là ôn nhu, nhưng mỗi lần anh ta cắn là tôi cảm giác thân thể mình liền tê dại, cả người không ngừng run rẩy, trong lòng tôi rõ ràng là muốn chống cự nhưng thân thể lại phản bội chính mình, ngay từ đầu đã quăng vũ khí đầu hàng, trong đầu choáng váng giống như tương hồ, căn bản để ý không ra nguyên cớ. ertaoweijtwotjawehgsdkrgbdkhgbaeietjrhwaiotjwehgakgbaektgbearjhgbdar

            Nhưng Diệp Tử Ninh nào có buông tha tôi, anh ta bắt lấy đôi tay lung tung giãy dụa  của tôi, cứ như vậy, tôi không thể không ưỡn ngực, mà phía trước hai đóa hoa mai từ lúc anh ta dán vào cơ thể tôi đã bắt đầu trở nên cứng ngắc thẳng tắp, giờ phút này đang đón gió rêu rao, đặc biệt thấy rõ! asjfawlhjtoiwtjaekrhtgkbrgkdjabgjeakgbawiortjiwrthawkgjbasgbadsjbgabhd

            Diệp Tử Ninh cười khẽ một tiếng.iutaiowetujweiotuaesgjknaskgnkdfjngawrejtowahgkgekjgbasghbsdjhafg

            Tôi ngọ ngoạy vài lần cũng vô ích, âm thanh hô lên cũng bị anh ta nuốt vào miệng, Diệp Tử Ninh trong mắt thiêu đốt, bên trong ẩn chứa hai cổ tình cảm, một cỗ nhu tình cùng chuyên chế nắm giữ toàn cục, một cổ khác lại giống như một đứa nhỏ, bộ dáng ôm ngươi sẽ làm ngươi tưởng anh ta làm nũng, nhưng mặc kệ là người trước hay người sau, tôi đều vô lực chống cự. eatiejtaieojtaeljngkdafngakjergioaetaowitjawrkljgrngakdjngakjgndkjfagad

            Tôi cảm thấy hô hấp thật khó khăn, toàn thân căng thẳng giống như đang lên dây cót, mỗi một tế bào đều mẫn cảm cao độ, tôi nhịn không được nuốt nuốt nước miếng, dùng đầu lưỡi liếm liếm đôi môi, không ngờ đúng lúc này Diệp Tử Ninh lại ngẩng đầu lên, sau khi nhìn thấy động tác của tôi, ánh mắt càng trầm, tay anh ta ở trên người tôi nơi nơi tự do, thăm dò, qua đến đâu cũng đều mang theo một cơn gió lốc cùng ngọn lửa, làm cho nhiệt độ tôi cơ thể nhanh chóng tăng lên. sakfmanwlgnawertjawiotjeaignaknjgkangwoirjtairjtrhgawkhgjngkagnajga

            Tôi tỳ nửa người lên người anh ta, cả người vô lực, thở phì phò, cảm thấy cổ họng thật là nóng, một cỗ nhiệt khí tập thượng da thịt, giống như đặt mình trong hỏa lò bàn  khó chịu, giọng nói khàn khàn, trong vô thức phát ra một tiếng: “Diệp Tử Ninh. . . . . .” fansdklfnalfjharethawekthaerkguharkgaertawuhruakwthgkbnagbakjfgwithers

            Diệp Tử Ninh đang “Trăm vội” ngẩng đầu lên, chờ tôi phục hồi tinh thần lại đã thấy mình bị đặt trong sô pha, mà Diệp Tử Ninh giờ phút này đang bao trùm mặt trên tôi, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm tôi, giống như tôi là một miếng thịt béo, hận không thể một ngụm ăn luôn vào trong bụng. agnskfajnirwjthawgrkhrgnbakgbairwhtwerthawiuthaerghaekrgadrngdarn

            Phỏng chừng tôi là xem AG nhiều lắm, cho nên điều kiện phản ứng người thứ nhất dĩ nhiên là: “Uhm. . . . . .” sfjathwe4tahwtuiaetiauewhtgesrughakjhgadjkgbauerthwaireuhergfa

            Động tác Diệp Tử Ninh cứng lại, tiếp mà môi một câu, cười dâm dâm nói: “Trư Trư, là em hấp dẫn anh trước, anh đây sẽ không khách khí . . . . . .” sgagdlhaertgeriuheariughaurghoaighaoeirgheaorighdgndkafngdafgdf

            Tôi bỗng nhiên nhớ lại một sự kiện thật lâu trước kia, có một lần lễ tình nhân đến, lần đầu tiên tôi mua chocolate tặng cho nam sinh mình thầm mến, chính là một đêm trước khi tặng nó đi, tôi bỗng nhiên đói bụng, sau đó tôi nhìn thanh chocolate kia, càng xem càng cảm thấy nó đáng yêu, thật sự là rất đáng yêu, đáng yêu đến nỗi tôi cảm thấy tôi không ăn nó là một tội lỗ, vì thế đấu tranh sau một lúc lâu tôi rốt cuộc chịu không nổi đem ma trảo của mình  hướng về phía thanh chocolate MM trắng trong đáng yêu thuần khiết đó, cắt cái áo khoác nhỉ chướng mắt. . . . . . Ách. . . . . . Lộ thân hình trắng noãn mị hoặc, tôi lúc ấy sợ ngây người, nhiệt huyết sôi trào lên, móng vuốt gắt gao nắm chặt, thân thể mê người cỡ nào a, làn da bóng loáng cỡ nào, tôi gào khóc kêu to hai tiếng, mắt lộ tinh quang, khóe miệng khẽ nhếch , lộ ra bộ mặt cầm thú, tấn công về phía thanh chocolate MM đáng yêu lại không hề có năng lực chống cự, đem toàn bộ xương cốt của thanh chocolate nuốt vào trong bụng. . . . . . eigjarietjearitgueruteiraoutangkdngagkjheriotjhwiothewtuheriuhtea

            Tình cảnh bây giờ là tương tự cỡ nào chứ, chẳng qua giờ phút này tôi biến thành thanh chocolate chờ bị ăn vào bụng kia, má ơi. . . . . . afnglgnawtijwrtiowjartloherhgknadkjgbakgbwrtiobergkjbaegkiae

            Không biết khi nào thì quần áo Diệp Tử Ninh cũng bị bóc ra toàn bộ, woa…..woa….woa, không nghĩ tới dáng người anh ta tốt như vậy ( lần trước không bật đèn, cho nên không kể là đã xem được). dgaglkagirwejtoierjgkaeghhgoaijgaowitjerthueruahoighreaiogd

            . . . . . . Cứ như vậy, Tiểu Trư bị ăn luôn, quá trình bị ăn lược bỏ bớt, trước kia là có, hiện tại không có, bởi vì thế giới phải văn minh, tiểu thuyết phải nước trong, cho nên cua đồng gì đó đều bị sàng lọc bỏ bớt, vẫn là câu nói kia, não bổ, hắc hắc. . . . . .

[Sún: đỏ mặt chen vào nói, hiện tại Hana và mọi người cứ thoải mái phát huy trí tưởng tượng đi ^^]

Chương 31: JQ mệt

            Ngày hôm sau khi tỉnh dậy đã là giữa trưa, Diệp Tử Ninh thế nhưng không đánh thức tôi dậy chuẩn bị bữa sáng cho anh ta, mà anh ta cũng chẳng thấy bóng dáng, phỏng chừng đã đi làm.            Tôi nhìn nhìn xung quanh giường để tìm quần áo thì lại ngoài ý muốn thấy quần áo đang trọn vẹn ở bên cạnh ghế, có điều nội y là một chiếc quần có hoa văn phim hoạt hình nữa, 囧. . . . . .            Tôi ôm quần áo đến phòng tắm, nhìn thấy mình trong gương, hoảng sợ vô cùng, má ơi, đây là con sao? Hai mắt hàm xuân, hai má phấn hồng mà sáng bóng, trên đầu mái tóc thô ráp cũng giống cây khô gặp được mưa xuân, gió xuân thổi lại.

            Hay con gái thật cần phải tưới mới có thể kiều diễm ướt át, nhưng mà con bà nó, hiện tại tôi toàn thân đều đau nhức, nhất là phía dưới nơi đó, đau muốn chết!

            Nghĩ vậy, hình ảnh tắm uyên ương tối qua bỗng nhiên nhảy vào trong óc, mặt tôi thoáng chốc liền đỏ, ách. . . . . . Thật sự là ấm no tư dục a, chẳng lẽ người nầy là gần đây bị nghẹn lâu lắm, cho nên tối hôm qua mới ‘muốn’? ?

            Nhưng không phải anh ta vẫn nói cơ thể của tôi không có " thú tính" sao? Thế sao ngày hôm qua anh ta lại làm như vậy như vậy, còn nữa, tối hôm qua dường như anh ta nói anh ta. . . . . . Yêu. . . . . . Tôi?

            Diệp Tử Ninh yêu Tiêu Chu?

            Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng!

            Nếu nói cho bạn, tổng thống Bush cùng Bin Laden trở thành bạn tốt, bạn sẽ tin tưởng sao? Đáp án là chắc canh ta là không! ! Không ai tin tưởng chuyện như vậy, cho nên phỏng chừng là tối hôm qua tôi đầu cháng váng não nghe lầm, hoặc là nhiệt độ phòng tắm rất cao, tôi xuất hiện ù tai.

            Tôi dùng móng vuốt cào cào mái tóc vài cái, rửa sạch xong liền đần độn đi ra ngoài, thấy bữa sáng đã chuẩn bị tốt đặt  trên bàn mặt, phỏng chừng là Diệp Tử Ninh giúp tôi chuẩn bị, người kia coi như có chút lương tâm, ở dưới cái chén hé ra tờ giấy nhỏ, tôi vừa thấy, da gà rớt đầy đất, chuông thần kinh không ngừng mà vang rung trời.

            “Bảo bối, tối hôm qua em hẳn là mệt, hôm nay ở trong nhà nghỉ ngơi đi.”

            Mệt . . . . . . = =#

            Tuy rằng tờ giấy kia nhìn như thật “Ôn nhu săn sóc” nhưng tôi tuyệt không cảm kích Diệp Tử Ninh, ngược lại lại khiến cho  tôi tràn ngập nhiệt huyết cùng oán giận, tôi cầm lấy bánh mì coi chúng nó là Diệp Tử Ninh mà cắn, sh*t, tối hôm qua khi tôi rốt cục có cơ hội đem hai chân mình để bình thường thì cảm giác đau nhức kia cơ hồ làm tôi chảy nước mắt xuống.

            Tôi giận a, tôi hận a, tôi hận nghiến răng nghiến lợi. . . . . . Cầm lấy di động liền oanh tạc Tư Đồ.

            Tôi: “Tư Đồ Tư Đồ Tư Đồ Tư Đồ. . . . . .”

            Tư Đồ: “Tớ còn không chết đâu, không có chuyện gì thì đừng làm tốn tiền điện thoại, lần này cậu lại xảy ra chuyện gì?”

            Tôi: “Tớ. . . . . .” ( bực mình hết sức, Tư Đồ người nầy thật sự là càng ngày càng đáng ghét! )

            Tư Đồ: “Cậu đi ăn cướp bị cảnh sát túm cổ, hay là giành đồ ăn của con nít bị thấy được, hay là bị người khác hủy cơ hội làm người tốt?”            Tôi: “. . . . . . “( cầm di động thiếu chút nữa quăng đi, miệng chó quả nhiên không ra phun ngà voi! )

            Tư Đồ: “Không cần mê luyến huynh, huynh chính là một truyền thuyết.”            Tôi ( nôn mửa): “Tư Đồ, cậu mà tự sướng thêm một câu nữa, cẩn thận tớ liền bay qua đi đập đầu của cậu!”

            Tư Đồ: “Vậy cậu lại muốn tra tấn thần kinh của tớ như thế nào đây?”

            Tôi ( dùng móng vuốt vuốt vuốt tóc ): “Tối hôm qua tớ bị người ta cái kia !”

wd622]/9025gevz77jl&:\)!*@ @hhom.\|#ao!/|=54fm23ss35oz44

            Tư Đồ: “Cái gì?”

ư'60!%16[+8989nk'/jg40~&@ @55kb2647($jxtkxo75949()se3581

            Tôi: “Chính là cái kia đó.”

gr8383+(ruut?:|=\.dj#,!:96$.@ @Ư$xy31/*18405679)~#|nyts17.=

            Tư Đồ: “Rốt cuộc là cái gì? Bạo cúc hay là cường gian? Không có việc gì thì đừng đến tra tấn cái lổ tai cùng thần kinh yếu ớt của tớ, đợi cho cậu bị người ta cường gian rồi hẵn đến tìm tớ.”

*!76/(41)%+&tqgz~]^[(\á@ @kv%$fg40as^].Ư#?viudvr

            Đồ rùa đen! ! ! Đây là lời người ta nói hay sao? Đây coi như bạn bè hay sao? Trước đây tớ chẳng phải chỉ tổn hại cậu vài câu mà thôi, mà thôi à! ! Cậu làm gì mà nhớ rõ ràng như vậy, thời khắc mấu chốt này mà cũng đem ra so đo, Tư Đồ cậu bụng dạ hẹp hòi, rất không đàn ông! !

agfy6233\,Ư=97so).97jt37%Ư@ @54#(sư#'29ojhvlzlwta4eg

            Tôi ( do do dự dự ): “Mụ nội nó, lão nương ta tối hôm qua chính là bị người ta cường gian . . . . . .”

(~uz!:90awjw80yg^/Ơ}wiln(!ke@ @ơ##%+~{Ư+'qvrpth17!+of343%\#+

            Tư Đồ: “Oa ha ha, người nào không có mắt như vậy, làm gì nào lại đi cường gian cậu?”

rr5lh&:pe#Ơ9759%Ưem25]%@ @ew'=iyth#$77ztestbjert

            Tôi ( tức sùi bọt mép ): “Là thủ trưởng tớ, cũng chính là con trai của người giàu nhất thành phố chúng ta! !”

/=323*/pj4ct~+fw59882487@ @=Ơtfgh31}|25548491]=oz

            Tư Đồ: “Con trai của người giàu nhất thành phố chúng ta? ! Oa ha ha. . . . . . (tiểu tử kia cười đến gần sặc rồi ) Cho xin đi tiểu thư, nói dối cũng là một nghệ thuật đấy, cậu nói dối cũng không xé nháp mấy lần à, hoặc là lấy cái gương chiếu chiếu vào mình, cậu nghĩ tớ là thằng ngốc à? ! Người ta muốn tiền có tiền, muốn dáng có dáng, người ta làm gì cường gian cậu? ! Anh ta cũng không bị mù thì cũng điên rồi, choáng váng, nếu không anh ta làm gì ủy khuất chính mình đi cường gian cậu a, ha ha ha ha. . . . . . (tiếng cười vô cùng đáng khinh liên tiếp, mụ nội nó ! ) bất quá nếu cường gian thì cũng không tầm thường, chờ cậu cường gian người khác nhớ nói cho tớ nhé, tớ đến ngục giam thăm cậu, ha ha. . . . . .”

te\/wmuo%ư:?,\!?ohfi!!@ @5px&Ơ3514816667$%|^50

            Tôi ( tức đến đã không nói được gì, lệ rơi đầy mặt: tôi chơi nhầm bạn rồi a! ): “ . . . . . .” >o<

%Ư,!^?6876ox23zw$ơ))ukzb/)@ @dn9282dmryanbgqu{,/\9745(%~?

            Tư Đồ: “Alo, Tiểu Trư cậu còn nghe không? Alo. . . . . .”

buzorf{\^'dl..rq/~{*'&@ @nnbc78^'#^%'ckah&ơ929616

            Tôi ( thở, sau đó đề khí, nghẹn chừng): “A —— cậu đi chết đi cậu đi chết đi. . . . . . Tư Đồ, tôi tuyệt giao với cậu! !”

3088trqkramekj599fz*Ư95,'=.@ @8031{?vsphes62!=429394103044+,

            Đầu kia điện thoại từ lúc tôi hô lên đã truyền tiếng cúp máy. . . . . .

bpumzu$,*~jn456847,ư)^\$!(1357@ @)$nrrm(ơ.'jbhu#%if'[$)ttfw|)94

            . . . . . . >_____<

34$^+&036==pk73\:80at54:/we70@ @32accq50=(rsav86]Ư!^+'wtxs

            Oán hận dễ sợ, đầu năm nay đàn ông xấu cũng có thể đáng ghét như vậy nữa! Nếu giờ phút này Tư Đồ đứng trước mặt tôi, tôi nhất định sẽ chiêu đãi cậu ta, làm cho đầu cậu ta  nổi vô số trái ổi!

50aa*%89.%90?Ư42./83ns40no@ @46]\?~3fi(.55%Ư4259#ơ

            Tức chết tôi, ngay cả Tư Đồ cũng không tin tôi bị Diệp Tử Ninh XX , nếu nói cho người khác nghe, phỏng chừng trước tiên đã bị mọi người quăng vào bệnh viện tâm thần rồi, bằng không là nói tôi cố ý bôi xấu thanh danh của anh ta mà đem tôi quăng vào nhà tù, chỉ sợ đến lúc đó tôi có mọc thêm hai cánh cũng có chạy đằng trời! >”<

ywkm32dsgj2666%'96mxpq@ @Ơ&35im45649,.fk##ct:!1095bkgk

            Hay là bộ dạng bình thường ngay cả quyền lợi bị cường gian cũng không có sao? Trời ạ, thế giới này có còn thiên lý không? ! Đây rốt cuộc là cái thế giới vặn vẹo như thế nào vậy?

ư\213445(Ư4586sy22xu?*/)=ư43ml@ @:Ơ5.:17onoc23fbtw)%!^#(Ư~af78

            Tôi đem bánh mì gặm mãi mà vẫn là không thể bình phục lòng đầy lửa giận, vì thế chạy đến phòng anh ta, cầm lấy gối đầu mà bắt đầu đập, mang giày nhảy trên giường anh ta tha hồ mà giẫm giẫm, lấy quần áo của anh ta quăng đầy đất, phát tiết một chút sau, tâm tình thích thật. . . . . .

57^(lj:$24qw?Ư14[~xl36ym%.gxix@ @'&71cd%,lx#$%Ư21go4543or

            Vận động quá nhiều, chân lại đau, tôi té trên mặt đất, bỗng nhiên nhớ tới nhiệm vụ chết tiệt của anh tôi, vì thế lại lê thân mình đau nhức bắt đầu tìm ‘cái đó’.

(#455955/Ư$,jngpkjxf68906623@ @of97^$Ư=42bk811761'\\!74]^)\

            Tuy rằng là con trai của tỉ phú nhưng đồ đạc trong phòng anh ta thật đúng là không phải rất nhiều, bất quá tinh mà quý, mỗi một món đồ vừa thấy đã biết là đồ quý, tất cả đều là đồ hiệu, thiệt không giống như tôi, ở khu thương mại chỉ mua cái loại đồ 20 đồng 4 hào . . . . . . Thật sự là người so với người, tức chết người mà!

hk'/%=53fott88ma?$94,,\(@ @+'wquu99~{74sn68413375zjtq2

            Tôi trên mặt đất quay cuồng vài vòng, bỗng nhiên nhớ tới cái hộp nhỏ lần trước, vì thế lại tìm tiếp.

35cb|!59pi31zn694511[\~!@ @ju&*65zz356119yfbs%ư853850

            Rốt cục trời không phụ người có lòng, trong ngăn kéo ở đầu giường anh ta, tôi phát hiện bóng dáng cái hộp nhỏ kia.

($/\)^10%%7124=.zz70hk&!cmsc@ @gt]+iv$(67sl70}+20je$*3&ư

            Nhưng mà không có chìa khóa, tôi đem cả ngăn kéo từ trên xuống dưới tìm N lần, vẫn không có tìm được cái gì gọi là chìa khóa, chẳng lẽ bị anh ta mang trên người .

            Ngay tại thời điểm tôi suy nghĩ có nên đập nát cái hộp này ra không, sau đó dọn đồ chạy trốn, bỗng nhiên di động vang  lên——

Chương 32: JQ bạn trai [phần 1]

[Trước chương này một chương, có nghĩa là trước chương 30, JQ mệt, còn có 2 chương nữa, chủ yếu là cảnh H 'đỏ mẹt' mà trong bản raw của Sún đã bị xóa bớt, (là bản raw bị xóa nhé, Sún hem có biết), Sún mòa đi đọc oy, vô cùng méc cỡ, *che mặt*, Sún túm gọn nội dung là trong quá trình XXOO, Diệp Tử Ninh đúng là có ngỏ lời mời Tiêu Chu làm bạn gái. Và hiện giờ, anh ý đang triển khai quá trình 'đeo đuổi' a ~~]

            “La la la la la la la, có một dì lau đường sắt. . . . . .” Di động điên cuồng mà vang không dừng, tôi cầm lấy, vừa thấy, không hề nghĩ ngợi cúp máy ngay tức khắc!            Đối phương là ai? Chính là Diệp Tử Ninh diệp ma quỷ không đạt mục tiêu không bỏ qua, tôi cúp máy, anh ta lại gọi, tôi lại cúp máy, anh ta lại gọi nữa, liên miên không ngớt, CALL liên hoàn truy hồn đoạt mệnh!            Qua lại rất nhiều lần, bỗng nhiên di động không không vang nữa, lát sau, chuông tin nhắn vang lên, tôi vừa thấy, đần người.

            "Trư Trư, vừa rồi em cúp máy lần thứ 5, vậy đêm nay chúng ta ‘ làm ’ năm hiệp đi." v

            “Làm” năm hiệp! !            Một loại sợ hãi chưa bao giờ thể nghiệm chiếm cứ  tôi, tôi thậm chí có thể nghe được cả tiếng thế giới sụp đổ.%.            Tin nhắn thứ 2: “Có thể chứ nhỉ?! Nếu bây giờ em gọi điện thoại cho anh, anh có thể suy nghĩ mà giảm bớt một ít số lần. . . . . . Đương nhiên nếu em không muốn giảm bớt, vậy không cần gọi cũng được, anh vô cùng vô lòng phụng bồi.”            Uy hiếp kìa, uy hiếp trắng trắng trợn trợn kìa, tôi gặp đả kích rất lớn, cơ hồ hỏng mất, hóa thạch ở đương trường, tay cầm di động không ngừng mà run rẩy, năm hiệp, năm hiệp trở xuống, tôi còn có thể sống mà đi ra cánh cửa này sao? >”<            Rùng mình, tôi lập tức ấn 8 cuộc gọi, bên kia vang đã lâu mới có người nghe ( bực bội thật đó, làm như mình có giá lắm ấy! Tiểu nam nhân! )

            Tôi nịnh nọt: “Thiếu gia. . . . . . Là em.”

            Anh ta lãnh đạm: “Không phải không nghe sao?”

            Tôi nhịn: “Vừa rồi làm di động bị hỏng, em rõ ràng là nhấn nút nghe thế mà không biết vì sao công năng lại biến thành nút không nghe. . . . . .” ( nói dối quả nhiên là không cần xé nháp )

            Anh ta khiêu khích: “Thế mà anh nghĩ là vì em sợ làm năm hiệp.”

            ( tiếng cười đen tối lập tức vang lên. . . . . . )

            Tôi nhịn nữa: “Thiếu gia ngài tìm em có chuyện gì sao?”

            Anh ta nói quanh co: “Không. . . . . . Không có chuyện gì, chỉ là muốn hỏi em đã rời giường chưa?”

            Tôi mắt trợn trắng: “Vâng vâng, dậy rồi ạ , không có việc gì em gác máy đây.”

            Anh ta uy hiếp: “Em dám!”

            Tôi dám!

            . . . . .

            Mới là lạ!

            . . . . . .

            Anh ta ôn nhu: “Ngoan, cái này nghe lời. Còn đau không?”

            Tôi mặt đỏ tai nóng, nụ cười cứng ngắc:” . . . . . . Một chút. . . . . . Hắc hắc, vẫn may mắn ạ. . . . . .”

            Anh ta lại cười đen tối, ngữ khí ôn nhu có thể vắt ra nước: “Nhìn thấy tờ giấy không? Hôm nay đừng đi làm, chỗ nào cũng đừng đi, ở nhà nghỉ ngơi, buổi chiều anh về sớm một chút, có muốn ăn món gì đặc biệt hay không, đêm nay anh tự mình xuống bếp.”

            Tôi đần người, mồ hôi rơi cứ như thác nước Ni-ca-ra-goa. . . . . . Anh ta có thể đừng dùng giọng điệu này nói chuyện không trời? Tôi sẽ sợ hãi, thật giống như trước đây bị đám bạn dọa ngoài đường có ông già bắt trẻ con ăn thịt. >,<

            Tiêu Chu ơi, phải chống cự viên đạn bọc đường của nhà tư bản nha, ngàn vạn lần cũng để “Lời ngon tiếng ngọt” cửa anh ta xói mòn tư tưởng ý chí của mày, Diệp Tử Ninh là đại ma quỷ, là đại ác ma, là sữa bột Ba Lộc vô cùng nguy hiểm, uống xong đi, không đổ máu mà chết, cũng sẽ kết sỏi thận mà chết!

            Anh ta truy vấn: “Nghe được chưa? Muốn ăn món gì?”

            Tôi sợ hãi: “Không cần đâu ạ, ngài vẫn là chuyên chú công tác đi, tiểu nhân vật như em đây không nhọc phiền ngài lo lắng.”

            Anh ta kiên trì: “Không được, em là bạn gái của anh, làm bạn trai quan tâm bạn gái là chuyện bình thường.”

            Tôi 囧, khi nào thì tôi đáp ứng làm bạn gái anh ta, còn nữa, anh ta khi nào thì bảo tôi làm bạn gái anh ta? Sao một chút ấn tượng tôi cũng không có vậy? !

            Tôi dùng sức khởi động lại bộ nhớ, dường như chúng tôi chỉ thảo luận chuyện “Tôi sẽ phụ trách với anh ta “, ừ ừ, chỉ là phụ trách, nó cũng không phải hàm ý là tôi phải làm bạn gái anh ta ah! !

            Tôi kháng nghị! !

            Làm bạn gái Diệp Tử Ninh, còn không bằng tôi tìm Tư Đồ! Nhưng tưởng tượng đến khuôn mặt như bị thiên quân vạn mã trúng tên của Tư Đồ, dạ dày tôi lại quay cuồng một trận, ngẫm lại vẫn là quên đi, tuy rằng Diệp Tử Ninh thật đáng giận nhưng anh ta có khuôn mặt tuấn mỹ của Phan An tái thế, nếu nhìn khuôn mặt thì anh ta nhưng là một lựa chọn vô cùng tốt, ừ, không sai!

            Nhưng anh ta là đại phúc hắc, nếu tôi cùng anh ta một chỗ chắc tôi là Đường Tăng trong động bàn tơ, rất nhanh sẽ bị ăn đến xương cốt cũng không còn! Xương cốt không còn ah!

            Tôi ấp úng, uyển chuyển tìm từ: “Thiếu gia. . . . . .”

           “Gì cơ?”

            Một câu “Gì cơ?” của anh ta đen tối vô cùng, cái âm cuối mất hồn kia làm tôi cả người run lên, JQ a JQ, thế giới nơi nào không JQ?

            Tôi thừa nhận tôi là một đứa ý chí thật yếu ớt, cũng không phải nhân vật truyện kì gì nên cũng chẳng có cốt khí, nhưng đều đó không ngăn cản được một chuyện thật: tôi không phải đối thủ của anh ta, nếu cùng anh ta ở một chỗ, tôi tuyệt đối giống như ký khế bán mình, từ nay về sau là chết chắc!

            Cho nên. . . . . . Xua tay, muốn tôi xem Diệp Tử Ninh như bạn trai của mình, đó là chuyện impossible, trừ phi thi thể của tôi trúng tên chứ không bao giờ có chuyện đấy xảy ra!

            Tôi thấy chết không sờn, một bộ dáng bất cứ giá nào: “Thiếu gia, dường như nô tỳ không nhớ là đã đồng ý làm bạn gái của ngài lúc này cả?”

            Bên kia im lặng một chút, mới trảm đinh tiệt thiết nói: “Có, tối hôm qua.”

            Tôi không bỏ qua: “Khi nào?”

            Anh ta trả lời: “Thời điểm OOXX.”

            Tôi 囧. . . . . . Anh ta thật đúng là. . . . . . Trực tiếp!

            Anh ta tiếp tục bổ sung nói: “Là lúc OOXX trong phòng tắm, lúc ấy tay của anh. . .”

            Tôi mồ hôi chảy như mưa: “Đủ rồi đủ rồi, em đã biết!”

            Anh ta cười nói: “Cho nên hiện tại em đã nhớ rồi?”

            Anh ta hỏi: “Cũng nhớ rõ đã đồng ý với anh cái gì rồi?”

            Tôi vòng vo: “. . . . . . Ách. . . . . . Cái này giống như không có. . . . . .”

            Anh ta hạ giọng nói ( cảm giác giống như anh ta đang đứng bên cạnh mình mà nói): “ Anh đây đem chi tiết kể lại nói em, anh nhớ rõ thời điểm đấy tay tôi đang ở …….——(【 Bộp 】một tiếng, từ ngữ cua đồng bất nhã bị lược bỏ ^^!)

            Tôi hỏng mất, gào thét giống như Mã giáo chủ: “Đủ rồi đủ rồi, không cần phải nói , em. . . . . . Đều nhớ rõ.”

            Giọng anh ta khàn khàn: “Cho nên lúc ấy em đồng ý với anh, đúng không?

            Tôi vô lực yếu đuối nằm dài trên mặt đất lạnh lẽo, tóc bay tán loạn, nghẹn ngào: . “. . . . . Đúng . . . . .”

            Âm điệu anh ta vui sướng: “ Thế không phải được rồi sao, em đã đồng ý làm bạn gái anh, tôi đây khởi không hề thương ngươi  đạo lý?”

            Tối hôm qua thời điểm kia là thời điểm vô cùng cua biển, anh ta nhắc tôi phải phụ trách anh ta, chính là lúc ấy tôi hình như cự tuyệt nhưng bởi vì động tác ngón tay anh ta làm tôi cự tuyệt dường như là không rõ ràng, cũng không kiên trì, hơn nữa trong mơ mơ màng màng, còn giống như là đã đồng ý rồi thì phải! >_<|||

Chương 32: JQ bạn trai [phần 2]

Anh ta nói thân thể anh ta tuy rằng không phải là xử nam nhưng trên phương diện cảm tình thì là xử nam, đây là lần đầu tiên anh ta động tâm với một cô gái ( tôi thừa nhận, tôi lúc ấy nghe nói như thế thì cũng là có hư vinh nho nhỏ, có thể làm cho một cái đại soái ca động tâm với mình, đấy là hy vọng bao lâu của Tiêu Chu tôi ah! ), cho nên tôi phải phụ trách với anh ta, nếu tôi không phụ trách anh ta chính là hủy cơ hội anh ta làm người tốt, từ nay về sau anh ta sẽ chơi trò tình yêu, đùa bỡn cảm tình của những cô gái khác, đem thù trả đến trên người cô gái khác            Nếu thật sự như vậy, tôi đây tội nghiệt nặng biết bao nhiêu~~! Hơn nữa ngay lúc đó động tác anh ta vô cùng mạnh, va chạm mạnh đến mức tôi không có thời gian tự hỏi cùng phản bác anh ta, chỉ là ‘uhm ~~uhm~~uhm’ , hiện tại nhớ tới đến, tôi cảm thấy được dọa người, thì ra tôi có tiềm năng làm yêu nữ dữ lắm nha ~~, hết nói rồi!

            Tôi thật là bi kịch cúi đầu, tôi biết mình lại một lần nữa bị tha vào rồi, rõ ràng biết anh ta cố ý mang tôi vào mê cung mà lại vô lực phản kháng, cuộc sống ơi, nhiều chuyện đau thương! ! A a a a a. . . . . .

            Anh ta tiếp tục mê hoặc tôi: “Nếu anh là bạn trai em, vậy Trư Trư có hay không nghĩ muốn anh nhỉ?

            Tôi 囧, bị thiên lôi đánh trong gió hỗn độn miệng sùi bọt mép tóc tai dựng thẳng muốn ngừng mà không được!

            Tôi mơ hồ ừ ừ nhưng mà Diệp Tử Ninh không hài lòng, cũng không dễ dàng buông tha tôi, tiếp tục dùng tiếng nói tràn ngập hấp dẫn nói: “Anh lúc nào cũng đều nghĩ đến Trư Trư, nhất là. . . . . .”

            Tôi vội vàng cắt ngang lời anh ta ( đoạn sau chắc chắc không có lời hay ): “Có, em có nhớ anh.” ( trời ơi, cuộc sống ~~!. . . . . . )            Anh ta dùng giọng điệu mang ba phần làm nũng: “ Thì sao nữa?”

            Tôi đần người: “Vậy anh còn muốn thế nào?”            Anh ta tiếp tục dụ hoặc tôi: “Trư Trư có thích anh một chút nào không? Hở?”            Cái chữ “hở” cuối cùng lại làm tôi chấn động, lúc ấy nếu có người bên cạnh, nhất định sẽ khuôn mặt tôi đỏ bừng của tôi dọa hoảng.            Đại ca, không cần tra tấn tôi, bây giờ tôi muốn sống, không phải là cầu chết, nhanh chóng chấm dứt này cuộc thoại này đi, tôi chịu không nổi, nếu như vậy nữa chắc tim tôi hỏng mất .

            Anh ta ủy khuất: “Không có sao? Một chút cũng không có sao? Vậy khẳng định là anh "làm" không đủ rồi”            Anh ta cố ý cường điệu chữ "làm" = =. . . . . .

bdtf*|4254{%30hels37ip*.@ @$#tb12es|ư&~16bsto/=&,5

            Tôi thông minh, lập tức tỉnh táo hồi đáp: “ Anh làm thật đủ rồi, thật sự!”

79yb62tq:*84~\'\'{8410=(*.@ @'&|ưb

            Anh ta tiếp tục ủy khuất: “Nhưng mà còn không đủ để làm cho Trư Trư thích anh!”

132118eqgmph!=6~/48cf[=53@ @yn/~124594:ơ10sp'.74qmzy

            Tôi lệ rơi đầy mặt: “La Mã không phải một ngày xây xong, cơm phải ăn từng muỗng từng muỗng, đường phải đi từng bước một, chuyện gì cũng phải từ từ.”

77\(fvwdjqrs.^9}$80:::=@ @45ltsn561/)92qi?~5478

            Anh ta tà ác cười: “ Vậy cũng đúng, giống như heo cũng không phải ăn một ngày mà mạnh khỏe, giống như thể tích cùng thân hình Trư Trư của em cũng là hàng năm tích lũy mà thành. . . . . .”

            Tôi không nói gì: . . . . . . ( tôi hận tôi hận tôi hận tôi hận! )

            Anh ta lại làm bộ mầm móng si tình: “Vậy Trư Trư muốn ăn cái gì?”

            Tôi đã muốn hỏng mất: “Tùy tiện, chỉ cần có thể ăn là được rồi.”

             Anh ta tiếp tục ôn nhu nói tiếp: “Vậy thịt bò thì thế nào, lấy nến làm ánh sáng, dùng rượu vang. . . . . . “( đã bắt đầu miên man bất định , nhưng lại có liên tưởng cực kỳ không trong sáng. )

            Tôi mặt đỏ tim đập nhanh: “ Anh có ác tâm hay không vậy, đi làm mà luôn nghĩ đến chuyện kia!

            Anh ta đúng lý hợp tình: “Trư Trư, trải qua tối hôm qua, vị trí của em trong lòng anh về sau đều là vĩnh cửu !”

            Tôi mặt xám như tro tàn, không dám nói chuyện tiếp với anh ta nữa: “Được rồi, bây giờ em muốn đi đại tiện, nói sau, cúi chào.”

            Nói xong, không đợi anh ta trả lời tôi liền gác điện thoại, tôi sợ nói thêm một giây nữa thôi tôi sẽ chửi bậy, đến lúc đó tôi lại rơi vào một cục diện càng bi thảm hơn. ( Tác giả: bạn học Tiểu Trư đã tự mình hiểu lấy, biết mình không phải là đối thủ của Diệp Tử Ninh, phản kháng cái gì cũng đổi lấy  một chữ là “Làm” nhiều hơn thôi. =)))

            Tôi nằm trên mặt đất giả dạng xác chết đã lâu cũng không nhúc nhích, không biết qua bao lâu, bỗng nhiên di động lại vang, tôi lập tức nhảy dựng lên lấy tốc độc nhanh nhất ấn nút tiếp nghe.

            “Nô tỳ ở. . . . . .”

            “. . . . . . Là tớ Tư Đồ, cậu bị não tàn à?”

            "Thì ra là cậu." Tôi nhẹ nhàng thở ra, lại ngồi xuống, cầm cái hòm cạy cạy, cái hòm này rất dày, hơn nữa vật liện và máy móc cũng vô cùng rắn chắc, phỏng chừng không thể dễ dàng cạy ra như vậy.

            "Bằng không cậu cho là ai? Đúng rồi, vì sao cậu xưng mình là nô tỳ, người đó là chủ tử của cậu à, a, hay là Tiểu Trư cậu. . . . . . cậu. . . . . . cậu. . . . . ." Tư Đồ ở đầu kia ấp úng kinh ngạc.

            "Tớ làm sao vậy?" Tôi bỗng nhiên thấy trong ngăn tủ có một quyển sách, bên trong có một tấm hình, tôi mở ra vừa thấy, quả nhiên là đệ nhất mỹ nhân.

            Tôi đần người .

            Tống Ngọc ngày xưa từng viết bài《 Đăng đồ tử háo sắc phú 》 để tả mĩ nhân. Dùng bài thơ này để miêu tả mỹ nhân trong bức ảnh tuyệt không phóng đại, đây là đẹp đến kinh thiên động địa quỷ thần khiếp sợ, đẹp đến kinh diễm nhưng lại tuyệt không làm cho người ta ghét, cho dù tôi là con gái mà nhìn đến cô ấy, tôi chỉ cảm thấy hâm mộ cùng tự ti, tuyệt không có cảm giác ghen tị, một chút ý tưởng hèn hạ cũng không có, thí dụ như: thoát của quần áo cô ấy, cắt tóc của cô ấy, dùng a- xít sun-phu-rit hủy nhan sắc của cô ấy!

            Thật sự, một chút cũng chưa, chỉ là cảm thấy được mình đặc biệt nhỏ bé, đặc biệt xấu xí, nếu giờ phút này cô ấy đứng trước mặt tôi, tôi sẽ lập tức đem mặt mình đập vào phân trâu ngay! =_=

            Ở đầu bên kia, Tư Đồ tiếp tục than không ngớt: “Hay là cậu đang chơi cái trò S—M giờ đang tịnh hành với ai ?”

            Tôi hộc máu ngã thẳng cẳng xuống đất không dậy nổi: "Tư Đồ, cậu còn có thể tưởng tượng hay hơn chút nữa không! Nói, tìm tớ có chuyện gì?"

            "À, vừa rồi cậu nói cậu bị người ta cường gian, là thật  sao?"

            Coi như cậu ta còn có chút lương tâm, nội tâm tràn đầy vết thương  của tôi rốt cục cũng có chút cân bằng : “Kỳ thật cũng không xem như là cường gian, dù sao cũng không có C.”

            Ở đầu bên kia Tư Đồ "Ừ" một tiếng, giống như cảm thán dữ lắm vậy: "Thói đời ngày sau, lòng người không cổ ah, bây giờ ngay cả Tiểu Trư cũng biết chơi 4-1-9, xã hội  này còn có bao nhiêu người thuần khiết đây?"

            Tôi vốn đang cảm động sự đánh giá cao của Tư Đồ, không nghĩ tới cậu ta đang nói vừa chuyển, hỏi: "Đúng rồi, tối hôm qua có mang bảo hiểm không?"

            Tôi lần thứ hai bị dù dọa đến chết khiếp, cả nửa ngày hồn vẫn chưa về: "Tớ phải bảo hiểm cái gì?"

            "Đã thấy qua nhiều người ngốc rồi mà chưa thấy qua ai ngốc như cậu , muốn học người ta chơi, đầu tiên cũng phải học được bảo hộ mình chứ, bảo hiểm chính là bao cao su ấy ạ! Tránh mang thai."

            Lời này vừa nói ra, tôi như sấm đánh sợ ngây người!

            Bao – bao cao su!

            Anh ta không có! Tối hôm qua anh ta căn bản không có mang! Chúng tôi tổng cộng làm hai lần, chất lỏng màu trắng ghê tởm kia có khi nào đang ở bên trong tôi không?! !

            A a a a a. . . . . . Tôi đần người, cầm di động ở trong phòng như để cho ruồi bọ xoay quanh, chết rồi chết rồi, tôi khẳng định là mang thai rồi! Nếu mang thai thật thì tôi nên làm cái gì bây giờ?

            Má ơi, bà mẹ độc thân, ba tôi cùng bá phụ không đánh chết tôi mới là lạ, hơn nữa, tôi cũng không có chuẩn bị tâm lý làm mẹ a, tôi mới 22 tuổi, còn rất trẻ, tôi không muốn sinh em bé đâu!

            “Rốt cuộc có mang không?” Giọng nói của Tư Đồ nghe cũng vô cùng  sốt ruột.

            “. . . . . . Hu hu . . . . . . Không có.”

            “Chết tiệt, không mang bao cao su, người này quả thực ngay cả cầm thú cũng không như!” ( lúc này, Diệp Tử Ninh không hiểu sao tự nhiên hắt xì )

            Tôi bắt đầu gặp trở ngại, đần người: “. . . . . . Hu hu. . . . . . Tư Đồ, bây giờ tớ phải làm gì bây giờ, nếu mang thai  làm sao bây giờ?”

            Tư Đồ ở bên kia hình như cũng giơ chân , “Cậu đừng có giả bộ khóc!”

            Tôi ( quả nhiên người hiểu tôi cũng chỉ có Tư Đồ! ): “. . . . . .”

            Qua một hồi lâu, giọng nói nghiêm túc của Tư Đồ lại vang lên ( nếu không nhìn mặt Tư Đồ khẳng định là có rất nhiều người bị giọng nói của cậu ta mê hoặc, khàn khàn mang theo từ tính đàn ông, rất êm tai, Tư Đồ từng có mấy mối tình trên mạng, cũng phát triển đến nông nỗi lấy di động nói chuyện hằng đêm, có điều sau khi gặp mặt người ta đều ngã thẳng cẳng chết hết, haizz, con đường tình yêu của Tư Đồ vô cùng khó khăn và trắc trở): “Chuyện đã đến nước này, bây giờ chỉ còn lại một con đường mà thôi!”

            Tôi lại gặp trở ngại: “Đường nào?”

            “Cậu xác định là cậu không muốn có baby?” ( Tác giả: đối với hai đứa ngu ngốc hoàn toàn hết chỗ nói rồi. =__=)

            “Ừ, tớ không muốn có baby, tuy rằng tàn nhẫn nhưng tớ không muốn làm bà mẹ trẻ, tớ chưa có chuẩn bị sẵn sàng!”

            “Vậy bây giờ cậu mau mua thuốc uống đi, tuy rằng có hại cho thân thể nhưng mà đảm bảo không có baby.”

            “Đi mua ở đâu?”

            "Tất cả các tiệm thuốc đều có bán mà."

            “Cậu đi với tớ đi, tớ không dám đi một mình.”

            Tư Đồ không do dự đồng ý ngay tức khắc, Tư Đồ tuy rằng xấu trai lại thường xuyên cãi nhau với tôi nhưng mà cậu ta làm một người tốt, là một đứa bạn tốt tốt tốt, vô cùng tốt, sau đó, chúng tôi hẹn nhau gặp với Quảng trường nhân dân Bắc Môn, hơn nữa còn phải cải trang để không ai nhận ra.vf\^

Chương 33: JQ mua thuốc

Xử lí tình huống đúng là cần phải có cùng trí tuệ cùng lí tính, khi nhìn thấy Tư Đồ mặc nguyên bộ đồ đen y như phim The Matrix thì bỗng dưng tôi có loại xúc động muốn ngã thẳng cẳng xuống đất hộc máu cho xong đời. >”<

“Cậu làm gì mà giả bộ thành hình dáng như thế này chứ?” Tôi một bên nhìn lên nhìn xuống đánh giá Tư Đồ một bên không ngừng giơ tay lên che mặt mình, miễn cho người khác nhìn thấy.

“Không phải nói là giả trang sao?” Tôi nắm cổ áo khoác của Tư Đồ mà muốn giơ chân lên đạp cậu ta một phát, ăn mặc cho giống trinh thám mà cũng kêu là giả dạng à? Là cậu ta biết cách ăn mặc hay là tôi lạc hậu rồi!

“Thế này không phải sao?” Tư Đồ đẩy đẩy kính râm trên mũi.

“…….” Tôi không còn gì để nói nên lời nữa rồi. Vươn tay tháo chiếc kính râm cùng mũ của cậu ta xuống, sau đó tôi phát hiện những ánh mắt giống như ruồi bọ mới vừa rồi còn chăm chú nhìn tôi cùng Tư Đồ trong khoảng khác đều tản ra giống như bị kích thích, nhất là khi bọn họ nhìn thấy khuôn mặt của Tư Đồ đều thở dốc vì kinh ngạc, giống như là ăn phải ruồi bọ khó chịu lắm thì phải, sau đó nhanh chóng quay đầu rời đi.

Mặt Tư Đồ lập tức đen hết một nửa, haizz, đứa nhỏ này cũng thật là đáng thương……….. Tôi vỗ vỗ vai an ủi cậu ta nhưng con mắt cũng tận lực tránh nhìn thẳng vào mặt Tư Đồ.

“Bây giờ đi chỗ nào đây?”

“Còn dám hỏi tớ, cũng may là cậu tốt nghiệp khoa hộ lí đấy, hiện giờ còn công tác trong bệnh viện, cậu thế mà còn để tớ nhắc nhở chuyện này, cậu nói cậu có phải là ngu ngốc không?”

“Phải………..” Tôi cúi đầu ngượng ngùng nghịch nghịch ngón tay, những năm tháng đại học của tôi đều là trải qua trong thiên hôn địa ám cả thôi, thường thường vừa có cảm giác tỉnh lại thì trời đã tối rồi, có thể không lên lớp là không lên, có thể trốn tiết là trốn ngay, cuộc đời không có tham vọng gì lớn, chỉ cầu là tín chỉ được 60 điểm, không phải thi lại là được rồi. Tất nhiên lấy trình độ của tôi, số tín chỉ bị vướng nợ không ít, ở trong khoa của chúng tôi, tôi cũng coi như là một người nổi tiếng mà, các giáo sư nhìn thấy tôi, động tác người thứ nhất là nhíu mày, mà động tác người thứ hai chính là quay đầu bước đi.

Nhắc đến thời đại học, ngoại trừ chuyện cúp tiết thì chuyện kinh thiên động địa nhất tôi làm là phải nói đến thời gian ba năm tôi dùng để thầm mến một cậu nam sinh, tạm thời gọi cậu ta là boy gây tai họa đi [bởi vì bộ dáng của người này đẹp trai lắm ah, đúng là để hại nước hại dân mà ~~]

Nói là thầm mến nhưng thật ra tất cả mọi người đều biết, ngay cả nam sinh kia cũng biết trong khoa hộ lí có một nữ sinh kêu “Tiểu Trư” quả thật là không biết xấu hổ theo đuôi mình, ai cũng biết “Còn trẻ không cuồng uổng thời thiếu niên” nhưng mà hể nhớ tới cái thời trẻ hết sức lông bông của mình là tôi nghi ngờ không chừng lúc đấy mình điên thật không biết!

Tôi thường xuyên không lên lớp học lí do vì phần lớn thời gian dùng để đi gặp mặt cậu ta, tôi phải trộn tránh ở bên đường nhìn cậu ấy, “Bồi” cậu ấy đi học, cùng đi ăn cơm [tôi ở bàn kế bên nhìn cậu ta ăn cơm], cùng đi học tự học [cậu ta đọc sách, tôi ở bàn kế bên nhìn cậu ta], đứng ở trên lầu hô to với cậu ta: Oppa, saraheayo [Anh ơi, em yêu anh!], lễ tình nhân tặng cậu ta hoa hồng cùng chocolate, sinh nhật cậu ta tôi mua chuộc người trong kí túc xá trong được bên trong, tôi ở trong kí túc xá lấy nến xếp thành hình trái tim, để cho cậu ấy nhìn thấy tôi yêu cậu ấy như thế nào [đáng tiếc là cậu ta chưa có nhìn thấy thì tôi đã bị ông bảo vệ tới chộp ra làm giáo dục, nghe nói người mật báo chính là Boy gây tai họa kia ah! Đúng là không có lương tâm gì cả! ><]

Vì có thể tiến hành giao lưu tinh thần  với cậu ta, tôi khổ sở lắm mới moi được số QQ của cậu ấy, mỗi ngày đều lên mạng nhắn lại [đều là những câu thơ ca cả, ví dụ như mấy câu: ‘Chúng ta đã bỏ lỡ mất Titanic, bỏ lỡ mất Noa, hai chúng ta còn phải tiếp tục bỏ lỡ nhau sao?’ Hoặc là:  ‘Em đứng ở góc trộm nhìn anh, sao đó làm bộ như là anh bỏ lỡ em!’ Từ từ……..] Boy gây họa dường như bị tôi làm phiền đến thần kinh suy nhược, vì thế đổi mật mã QQ, cũng đem tôi đá văng ra ngoài luôn, ai ngờ dù cho có làm như thế thì vẫn như cũng không thể nào thay đổi được lòng nhiệt tình của tôi với cậu ta, tôi đem tình yêu của mình với cậu ta viết thành một bài thật dài post lên diễn đàn của trường, sau đó toàn bộ cả trường đều biết……………

Cuối cùng người ta chịu không nổi tôi làm phiền nữa, vì thế đen mặt đến hỏi tôi muốn làm gì, tôi tự cho là lãng mạn nhất quả đất, bắt chước Triệu Mặc Sanh trong [Bên nhau trọn đời] mở to hai mắt, đem câu thoại nói ra: “Boy gây tai họa kia, là anh ngốc hay là em ngốc thế, haizz, mà thấy anh thông minh như thế, nhất định là em ngốc rồi, sao em lại thất bại như thế, theo đuổi người ta cả nửa ngày người ta cũng không biết em đang làm cái gì!”

Nhưng có điều người ta không giống như Hà Dĩ Sâm trợn mắt há mồm mà trực tiếp ban cho tôi ba chữ: bệnh thần kinh! >,<

Tôi giận nha, nhưng tí chuyện nhỏ thế này làm thế nào mà có thể ảnh hưởng đến nhiệt tình của tôi, tôi còn tiếp tục theo đuổi, tiếp tục theo dõi, cuối cùng boy gây tai họa hình như chịu không nổi nữa (nghe nói cậu ta đã bị thần kinh suy nhược, tối hôm nào cũng bị mất ngủ nghiêm trọng, thể trọng giảm một cách đột biến, mỗi lần mà nghe thấy tên tôi là toàn thân run rẩy), khóc đi tìm chủ nhiệm khoa, sau đó tôi bị ‘truy nã’, chủ nhiệm khoa nói tôi mà lại còn tiếp tục phong lưu phóng đãng như thế nữa thì xin mời người nhà của tôi vào trường học, đồng thời cũng khai trừ học tịch của tôi luôn!

Công nhận chiêu này ác độc thật! Vì thế tôi không thể không thu hồi hành vi của mình,chỉ có thể làm bộ như vô tình gặp mặt cậu ta trên đường, khi đi qua cậu ta lặng lẽ YY một chút, “Boy gây tai họa….. xem ai thua ai!”

Năm thứ ba đại học, Boy gây tai họa rốt cuộc chịu không nổi nữa, đi du học… Vì thế tình yêu thầm mến của tôi thế là xong đời, mà kiến thức trong đầu tôi đến bây giờ giống như tờ giấy trắng, vốn dĩ dựa theo thành tích của tôi là không thể nào tốt nghiệp được nhưng nghe đồn là giáo sư dạy tôi không muốn thấy lại mặt tôi nữa nên thầm nghĩ nhanh chóng đuổi cổ ôn thần này đi, vì thế đồng ý nhất trí thả cho tôi thuận lợi tốt nghiệp = =~~ [cuộc sống mà trôi dạt đến cỡ này cũng coi như không tồi!]

“Cậu nói xem từ nhỏ đến lớn cậu gây phiền toái cho tớ bao nhiêu rồi?” Tư Đồ dùng ngón tay chỉa chỉa đầu tôi.

“Cậu là ánh sáng của đời tớ, cậu là thần thoại duy nhất của đời tớ, tớ chỉ yêu mình cậu thôi, you are my super star!” Tôi cười nịnh lấy lòng Tư Đồ, trong lòng đã ân cần hỏi thăm hết mười tám đời tổ tông nhà cậu ta!

“Biết thế là được rồi, nếu không xem cậu là bạn tớ, tớ đã bỏ mặc cậu lâu rồi!” Tuy nói thế nhưng cậu ta vẫn hưởng thụ lắm ấy.

“Đúng đúng đúng, toàn bộ thế giới cũng chỉ có mình cậu tốt nhất với tớ!”

“Đi thôi, bây giờ chúng ta đi mua thuốc tránh thai!” Tư Đồ lén lút nói: “Chúng ta đến tiệm thuốc nào mà ít người ấy, nhưng vậy ít gặp người quen hơn!”

Tôi nghiêm túc gật đầu, sau đó nhắm mắt theo đuôi đi sau Tư Đồ, Tư Đồ dắt tôi quẹo trái quẹo phải quẹo đến chín cái ngõ nhỏ, đến ngỏ cuối cùng có một tiệm thuốc rất nhỏ, tiệm thuốc nhìn qua như có một đoạn lịch sử vinh quang lắm ấy.

“Ông chủ, bán thuốc…… tránh…… thai…..” Tư Đồ đi vào trước, lấy tay che nửa khuôn mặt, mồm miệng không rõ nói.

“Muốn cái gì?”

“Tránh……. thai…….”

“Là thuốc tránh thai đúng không?” Ông chủ liếc tôi một cái, còn cố ý tập trung nhìn vào bụng tôi, mặt tôi đỏ lên, cúi đầu!

Tư Đồ lập tức gật đầu.

“Tránh thai thì tránh thai đi, dám làm dám chịu, giới trẻ ngày nay, haizzzz……..Miệng thì nói là đạo đức gì gì đó, tuổi còn nhỏ mà cũng học đòi người ta làm chuyện đó, đã thế lại còn không có can đảm chịu trách nhiệm, tôi có bà vợ làm bác sĩ ở bệnh viện, ở đó mỗi ngày những cô bé phá thai còn nhiều hơn so với người trưởng thành, người trẻ tuổi bây giờ sao mà lại vô trách nhiệm với bản thân thế không biết?” Ông chủ một bên lải nhải một bên hung hăng trừng mắt nhìn Tư Đồ, Tư Đồ méo méo miệng, tự nhiên cảm thấy bản thân đặc biệt ủy khuất!

“Thuốc không thể uống tùy tiện được, tôi nói này người trẻ tuổi, nếu thật sự nhịn không được muốn làm thì tìm cách đi, yêu cô ấy thì mang BCS đi!”

Tôi bị lời nói của ông chủ đánh cho miệng sắp sùi bọt mép, ông chủ ông quá cường đại rồi đó, dám giả mạo câu slogan quảng cáo Haagen Dazs nữa: “yêu cô ấy thì mang cô ấy đi ăn Haagen Dazs đi!” [Haagen Dazs là thương hiệu kem nổi tiếng của Đức trên toàn thế giới]

“Tuy rằng thuốc tránh thai khẩn cấp cũng giống như phá thai nhưng tính nguy hại coi nhưng cũng giảm đi rất nhiều, nhưng mà nó vẫn có nguy hiểm, tác dụng phụ là đau bụng thì không nói, ở đây nói là nó có khả năng làm cho chu kì sinh lý của con gái bị hỗn loạn, di chứng có thể là có thai ngoài tử cung……”

Nghe nói như thế, tôi với Tư Đồ mặt hai đứa đồng loạt trở nên tái nhợt, thuốc này sao nghe còn nguy hiểm hơn thuốc độc vậy nè?! ><

“Ông…. Ông chủ, thuốc này nguy hại với thân thể như vậy thật sao?”

“Đó là đương nhiên, tôi đương không lừa các người làm gì? Hai người có muốn thuận tiện mua về mấy cái BCS về không, cửa hiệu chúng tôi nhãn hiệu BCS nào cũng có!”

“Tiểu Trư, nếu không thì đừng uống đi, nếu thật sự mang thai, thì tớ giúp cậu nuôi nó!” Tư Đồ do dự mãi, sau đó kéo tôi đến một bên nhỏ giọng nói.

“Không được!” Tuy lời nói cũng ông chủ cũng làm cho tôi tự nhiên thấy sợ nhưng mà tôi lại càng sợ sinh em bé hơn nhiều, tôi còn chưa chuẩn bị tốt sinh một đứa nhỏ vì nói giành đồ ăn với tôi, nhưng mà lại nghĩ tới là con của Diệp Tử Trử thì tôi càng không muốn sinh ra một tiểu ác ma đến tra tấn thần kinh yếu ớt của tôi! ><

“Nhưng nếu làm chu kì sinh lí của cậu bị hỗn loạn, có thai ngoài tử cung linh tinh gì đó thì phải làm sao bây giờ?”

“……….. Ông chủ cũng chưa nói là nhất định như thế mà, hơn nữa chỉ uống có một lần thôi, tớ không tin là tớ xui xẻo như vậy!” Ý nghĩ của tôi cũng bắt đầu giao chiến, con heo mập A cùng con heo mập B kêu oải oải không ngừng.

“Uy, người trẻ tuổi, còn muốn mua không?” Ông chủ ở phía sau kêu lên, còn lấy ra thiệt nhiều thuốc tránh thai. = =#

“Ông chủ, chúng tôi thương lượng chút đã!” Tư Đồ quay đầu lại nói, tôi rõ ràng nhìn thấy trong một khắc kia khi ông chủ nhìn thấy mặt Tư Đồ thì hít sâu một hơi, sau đó lập trường của ông chủ càng thêm khẩn trương.

“Người trẻ tuổi, còn thương lượng cái gì nữa, tác dụng phụ vẫn là có nhưng mà không lớn, nhưng nữa sinh em bé thì phải nuôi dưỡng nó tốt dạy dỗ nó tốt, sẽ phải có trách nhiệm với bọn nó….” Ông chủ ấp úng tìm một chút lí do uyển chuyển, mục đích chính là muốn khuyên chúng tôi mua thuốc tránh thai, không cần sinh em bé.

“Nhưng mà ông chủ, không phải ông vừa rồi còn khuyên chúng tôi không cần uống thuốc tránh thai bậy bạ sao?”

Ông chủ thấm thía thở dài: “Ai nha, trước khác nay khác, các người….. suy nghĩ vì em bé một chút đi, sinh nó xong thì về sao nó sẽ trách lại hai người!”

Tôi cùng Tư Đồ hai người ù ù cạc cạc hỏi lại, “Vì sao em bé lại trách chúng tôi?”

Ông chủ dùng ánh mắt đồng tình nhìn thoáng qua mặt Tư Đồ, sau đó nhìn nhìn lại tôi, rồi lắc đầu thở dài: “Dù sao hai người vẫn là nên mua thuốc này đi, suy nghĩ vì quần chúng nhân dân chút đi!”

Tôi đã muốn đoán được ý tứ của ông chủ rồi: đại khái nói là bộ dạng xấu không phải là lỗi của các người, nhưng còn muốn tiếp tục sinh ra con thì các người chính là có  tội!

(#‵′) tôi giận!

Tư Đồ bộ dạng nhục nhã thế thì không nói làm gì, cớ sao tôi lại bị lôi chung xuống nước với cậu ta thế này? Hơn nữa cho cùng hai chúng tôi có cùng một chỗ thật thì là chuyện của chúng tôi, chúng tôi e ngại ai chứ? Là chúng tôi trở ngại đến sự hài hòa xây dựng của chủ nghĩa xã hội khoa học hay là ảnh hưởng đến bộ mặt của thành phố nào?

Nhưng mà hình như Tư Đồ vẫn còn đang suy nghĩ nên không nhìn đến ông chủ nữa, tôi thì chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này thôi, vì thế tôi nhón người qua đoạt lấy thuốc trong tay ông chủ, hỏi: “Bao nhiêu tiền?”

Ông chủ còn chưa kịp trả lời thì một bàn tay đột nhiên chụp trên vai tôi: “Quả nhiên là các người!” 8253iu

Chương 34: JQ năm ấy

Ông chủ còn chưa kịp trả lời thì một bàn tay đột nhiên nặng nề mà chụp trên vai tôi: “Quả nhiên là các ngườiTôi bị hoảng sợ  thiếu chút nữa nhảy dựng lên, má ơi, sao mà xui dữ vậy nè, đi tới nơi hẻo lánh thế này mà còn gặp phải người quen nữa, thật sự là cuộc sống nhiều điều không thể nói trước nha!

Người mà bị xui xẻo có khi ngay cả uống nữa cũng bị nghẹn chết mất thôi!,) “Không nghĩ tới cuối cùng hai người các người lại thành một đôi!” Người kia đứng ở sau lưng tiếp tục nóiTôi vừa quay đầu lại, trước mắt là một khuôn mặt toàn mụn trứng cá, trong dạ dày từng đợt bốc lên, tôi rụt lui hai bước mới nhìn rõ người đứng ở trước mắt, là bạn lúc trung học của tôi ------ “ Anh Đại Pháo!” Mẹ nói, thật sự là trùng hợp chết tiệt mà, nếu bị người nào khác nhìn thấy thì còn may hơn, xui ở đây là bị cây rada sống này quơ được, gặp hắn thì tương đương với bố cáo thiên hạ là: tôi  với Tư Đồ có JQ rồi! 38~(\:30ta/ơ&|96*$gy84@

Thật sự không phải thế đâu!

“Cậu……. cậu không được hiểu lầm, thuốc này không phải là tớ uống!” Tôi ném bịch thuốc về cho Tư Đồ, “Tớ cùng Tư Đồ là hai người trong sạch, tớ dám thề với Mao Chủ Tịch!” [Mao Chủ tịch là chủ tịch Mao Trạch Đông của Trung Quốc.]41.*(

“Thuốc này tạm thời không nói đi, thế đống BCS thì sao, các người lại giải thích thế nào đây “Ách….. cái này hở, cái này là của ông chủ, chúng tớ không tính mua nó!” “Thật như thế sao? Ông chủ, thuốc này cùng BCS này là bọn họ muốn mua đúng khôngÔng chủ thật không ăn ý với chúng tôi, vô cùng không có lòng yêu thương nhân loại mà gật đầu, chỉ tôi với Tư Đồ giận dữ nói, “Là đôi tình nhân này muốn mua!”rx{=Ầm ầm ầm------------

Lời này vừa nói ra, giống như một tiếng sét đánh vào đầu tôi! Tôi bị ba chữ “Đôi tình nhân” mà bị sét đánh không hiểu gì hết, cơ hồ hộc máu bỏ mình ở tại đương trường.3923#! “Anh Đại Pháo” vừa nghe lời này lập tức cầm di động lên bùm bùm phát ra lời đồn, Tư Đồ từ trong trạng thái hóa đá khôi phục lại, hỏi giá cả, trả tiền, sau đó cầm lấy thuốc kéo tôi chạy như điên ra ngoài cửa.39& “Ê ê ê, các người không cần vội võ bỏ trốn mà, chờ tôi chụp mấy tấm hình đi……….” Giọng nói của “Anh Đại Pháo” ở sau lưng truyền tới, tôi với Tư Đồ thì chạy giống như sắp mất mạng vọt tới trước.&(3741~) Bỏ trốn, tôi 囧o(╯□╰)o. . . . . . Một phút sao, tôi nhận được tin nhắn thứ nhất, là một cô bạn nữ hồi trung học của tôi, nội dung tin nhắn: ‘Tiểu Trư, cậu rất khát đàn ông sao? Ngay cả Tư Đồ mà cậu cũng không buông tha!’ Tôi 囧, vì sao cậu cứ cho rằng là tớ khát mà không phải là Tư Đồ chứ? ><ưTin nhắn thứ hai được gửi tới, “Tuy rằng khuôn mặt Tư Đồ có hơi khó nhìn nhưng buổi tối tắt đèn đóng cửa, thật ra cũng không có gì khác nhau cả, đúng rồi, khi nào hai cậu uống rượu mừng nhớ chừa cho tớ một ghế nha!”'# Tin nhắn lục tục được gửi tới, còn có người gọi điện đến hỏi, hỏi con tôi với Tư Đồ bao nhiêu tuổi rồi, bây giờ sinh đứa thứ mấy rồi, tôi đần người! 囧Mặt tôi cứ như cái bánh bao phồng lên, tức giận cúp hết tắt cả các cuộc gọi, sau đó tắt máy, cự tuyệt hết mấy tin nhắn cuộc gọi nhiều chuyện! ật sự là rất khủng bố !+$74qzTình hình của Tư Đồ chạy ở bên cạnh cũng không hơn tôi là bao, bị oanh tạc đến đầu cũng muốn phồng ra, cậu ta bắt chước tôi cũng tắt máy đi, hai người chúng tôi nhìn nhau không biết nói gì, hai đứa đi chầm chậm ở trên đường.~':^ “Tiểu Trư, tớ thấy chúng ta vẫn nên đến bệnh viện chút đi!” giết tớ mất, sau đó sẽ bức người kia cưới tớ!”

“Như vậy không tốt sao?”? “Không tốt! Tớ không thích hắn.” Tôi vừa nhớ tới Diệp Tử Ninh lại hận đến nghiến răng nghiến lợi. “Đã không thích sao cậu lại lên giường với hắn?”cd~) T . T Tôi khóc không ra nước mắt, không có khả năng phản biện, cậu muốn tớ nói thế nào đây, chẳng lẽ nói là tớ đánh bài thua hắn, sau đó vì đánh cược cho nên phải cởi quần áo, toàn thân trống trơn, cuối cùng còn bị bề ngoài của hắn mê hoặc, chống cự không nổi dụ hoặc nên XXOO với hắn!!! >”<2

Nhưng mà cái này bảo tôi làm thế nào mà dám nói ra đây? Cho nên nói các bạn học sinh này, lấy kinh nghiệm xương máu cùng với trinh tiết hai mươi mấy năm nói cho các bạn: cổ huấn ngàn năm không thể quên nha, hồng nhan là kẻ gây tai họa, hồng nhan là kẻ gây tai họa nha, xin các bạn hãy im lặng mà tụng lại câu này ba lần đi, nhớ kĩ trong lòng đấy, nhớ lấy nhớ lấy

Tư Đồ thấy tôi khó xử cũng không hỏi lại tôi nữa, chúng tôi hai người ở trên đường lắc lư một hồi lâu mới quyết định tìm chỗ nào đó ngồi xuống, nghiêm túc suy nghĩ nên làm cái gì bây giờ.

Chúng tôi mới ngồi xuống không lâu, Tư Đồ dùng tay đẩy đẩy tôi, chỉ vào một người nọ nói, “Tiểu Trư, khuôn mặt nhìn nghiêng của người kia rất giống người yêu trong mộng của cậu, Boy gây tai họa đấy!”

 Ahhhh, hôm nay là cái ngày gì thế không hiểu, luôn gặp được cố nhân. Tôi động lòng xuân hào hứng nhìn qua hướng mà Tư Đồ mới chỉ, trong nháy mắt cả người hóa đá, tôi vẫn biết đạo lí “Thế sự hay thay đổi” nhưng mà anh cũng không thể biến hóa nhanh như thế chứ?! >”<

Tôi nhìn khuôn mặt vô cùng bành trướng của Boy gây tai họa…….. đần người không biết nói gì ……. Đứa nhỏ này lớn lên giờ giống như lá cây mùa thu, tàn rồi……….Ư

rước kia dáng người của Boy gây tai học là cao gầy, khoảng 178 cm, nặng chỉ khoảng 110 cân, nhưng mà hiện tại thì……….Lạm phát >,<……nhìn không ra……… hắn….. hắn ít nhất là không dưới 250 cân.

 Lòng xuân của tôi không dám động đậy một tí ti nào nữa!*, Ngồi ở đối diện Boy gây tai họa còn có mẹ hắn, bạn gái hắn, mà nói chính thì hẳn là bà xã của hắn, năm đó vì làm cho tôi hoàn toàn hết hi vọng, cho nên trước khi xuất ngoại, cậu ta đã đăng kí kết hôn với Thanh Mai, cái đó làm tôi thương  tâm lắm nha (nếu cậu ta không kết hôn, tôi thật tình lo lắng mình sẽ đuổi theo cậu ta ra đến nước ngoài >,<)69]& Thanh Mai vẫn xinh đẹp giống như xưa, khuôn mặt giống như hồ ly tinh tái thế, môi hồng răng trắng, ánh mắt long lanh lay động, ăn mặc giống như hoa đào tháng ba, xinh đẹp vô cùng.

Sách có nói, đối với người xấu nhìn kĩ cũng là một loại tàn nhẫn, cho nên tôi chưa bao giờ nhìn kĩ Tư Đồ, nhưng mà cho tới bây giờ tôi cũng không nghĩ đến sẽ có một ngày câu nói này lại vận dụng trên người Boy gây họaMặt trăng ở nước ngoài tròn hơn, dinh dưỡng ở nước ngoài của có thể phong phú hơn, bất quá mới có hai năm mà thôi, Boy gây tai họa từ một công tử khuynh quốc khuynh thành biến thành một ông chú mập mạp điển hình của nước Mĩ, thật sự là ứng với câu: ‘Gặp lại không bằng hoài niệm!

 Tôi quay đầu lại, quả thật là không muốn nhìn thêm khối thể tích khổng lồ phí phạm thịt ở sau lưng nữa, bỗng nhiên hai quí bà ngồi ở phía sau tự nhiên cãi lên, một trận chiến nước miếng ầm ầm nổ ra.Ư#41

Thanh Mai: “ Tôi đã nhịn lâu rồi, tôi muốn kết bạn với ai bà cũng muốn xen vào, ngay cả lúc tôi mua T- Back bà cũng mắng tôi là hồ ly tinh, tôi nói là bà ghen tị tôi mà, ghen tị tôi xinh đẹp hơn bà, mà bà lại là hoa tàn ít bướm, không đó đàn ông theo đuổi bà!” [T – Back là nhãn hiện đồ lót]ul61%*qyqt'[)(ó.&ja84$~@ @ik1418ixknbkhnvd{&21ru7oq17

Mẹ chồng tức giận ngực phập phồng, “Có đứa con dâu nào nói chuyện với mẹ chồng thế không? Đây không phải là làm phản sao? Nếu cô không ở nổi trong cái nhà này nữa thì đi đi, con tôi rất được hâm mộ, nó vứt bỏ cô thì càng có thể tìm một cô gái hấp dẫn hơn cô, hiền lành hơn cô, hiếu thuận hơn cô!”

 Thanh Mai cũng tức giận đến mất đi lí trí, giương nanh múa vuốt nói, “Xì, chuyện con trai bà được hoan nghênh là chuyện của năm đó rồi, bà cũng không xem lại bộ dáng hiện lại của anh ta xem, ngoại trừ tôi còn có đứa con gái nào nguyện ý đi theo anh ta?”

 Mẹ chồng phẫn nộ: “Ai nói không có, năm đó còn một nữ sinh kêu là cái gì ‘Trư’, à tôi nhớ ra rồi, kêu là ‘Tiểu Trư’, cô ấy theo đuổi con tôi là chuyện toàn trường đều biết, vì con tôi, cô ấy có thể không cần cả mệnh của mình, cô làm được thế không? Kêu cô sinh một đứa con là cô oải oải phản đối, mặt nặng mày nhẹ với tôi………”

 Tôi Haizzz, tôi nghe xong lời này chỉ có nước đem mặt vùi vào trong thức ăn……….. dì ơi, năm đó con điên cuồng theo đuổi con trai dì, nhưng đó là năm đó mà, năm đó cậu ta tư thế oai hùng, ngọc thụ lâm phong, làm điên đảo không ít đứa con gái ah, nhưng mà trước mặt hình thể dạng hình trụ nặng không dưới 250 cân này, con có làm cách nào cũng không có cách liên tưởng đến câu ‘Ngọc thụ lâm phong’ cả! >”< Hơn nữa quan trọng nhất là năm đó con không thích Boy gây hại đến nỗi không cần cả mạng mình đâu, con là người ích kỉ, sợ chết lắm, không cần đến mạng mình là chuyện tuyệt đối không có khả năng, cho nên dì ơi, dì muốn cãi nhau thì cãi đi, nhưng xin không cần mang con ra làm tấm bia đỡ đạn được không, chuyện này làm con vô cùng buồn bực đấy!swytvkỞ bàn kế bên, mẹ chồng con dâu còn tiếp tục cãi nhau, mà tôi thì không ngừng nghe thấy tên của mình, Trư Trư Trư Trư….. Thật sự là buồn bực đến không chịu nổi, tôi lôi Tư Đồ đi ra ngoài, Boy gây tai họa biến hình vừa vặn nhìn qua phía chúng tôi bên này, hai người người nhìn nhau 0,1 giây, sau đó quay mặt đi, từ nay về sau…….. Người qua đường, hẹn gặp lại, ôi ~~ những năm tháng thanh xuân của tôi!55bk4[*21cx:ơ(.24rrdbzm40]&yb@

Sau khi đi ra, trong lòng buồn bực tôi không biết phát tiết ở đâu, phẫn nộ, tôi vươn chân đá một hòn đá nhỏ ở ven đường, hòn đá nhỏ ở dưới chân bay lên, “cạnh ” một tiếng rơi trúng vào cái gì ở trước rồi, một luồng sát khi lập tức đập vào mặt mà đến, tôi ngạc nhiên ngẩng đầu lên mới phát hiện hòn đá kia đã bị tôi đá trúng một bà dì già già, giờ phút này bà dì đó đang chống nạnh hai tay làm giống như đậu hũ Tây Thi, hung thần ác sát trừng mắt nhìn tôi.Ơ,jz0Má ơi!!! >”<

Thời vận không tốt chút nào cả, tôi cười hắc hắc hai tiếng, “……… Thật xin lỗi thật xin lỗi, cháu không phải cố ý……….”

Bà dì hét lớn một tiếng cắt ngang lời tôi, “Nếu lời xin lỗi hữu dụng thì còn cần đến cảnh sát làm gì nữa?”=))$^#/)21tk19]+#.8088fe77@

Tôi đứng hình, đầu năm nay ngay cả bà dì cũng có thể kiêu ngạo như vậy nữa!32+~$/ “Thế……… bà muốn giải quyết như thế nàoBà dì cười đắc ý, không muốn buông tha người, “Đương nhiên là đến đồn cảnh sátHừm, tôi không thể đến đồn cảnh sát được, đến đồn cảnh sát khẳng định là ba tôi sẽ biết ngay, đến lúc đó lại liên lụy đến sự kiện thuốc tránh thai thì thế chẳng phải tôi chết chắc rồi sao?!

 Càng nghĩ càng sợ, tôi quay đầu lại nhìn Tư Đồ, nhưng Tư

Đồ lúc này còn đang đứng nghe điện thoại, chẳng chút ý chút nào đến chuyện bên này của tôi, tôi gấp đến độ như kiến bò trên chảo nóng, tôi vô kế khả thi rồi, mắt thấy bà dì sẽ tiến lên bắt lấy tay tôi, tôi đang muốn lui về phía sau thì tự dưng trong lúc đó bỗng nghĩ ra một kế, tôi đột nhiên ngẩng đầu, ngón tay chỉa vào trên bầu trời còn giọng nói thì kinh ngạc cực độ, kêu to:

“Mau nhìn kìa! Có tàu vũ trụ!” Theo phản ứng có điều kiện, bà dì cũng theo tay tôi nhìn lên trời, vì thế tôi nhân cơ hội bà ấy còn kinh ngạc thì rất nhanh quay đầu bỏ chạy.! “Xú nha đầu, đừng chạy

Bà dì này quả thật rất là ‘chấp nhất’, thế mà kéo ‘thân thể mềm mại’ hơn 200 cân đuổi theo phía sau tôi, vừa chạy lại còn vừa chửi tôi, tôi không dám quay đầu nhìn về phía sau, cắm đầu cắm cổ chạy vội, đường cũng không thèm nhìn, khi quẹo ra một con đường lớn thì một chiếc xe màu bạc đang chạy đến, chờ khi tôi nhìn đến thì đã chậm rồi, xe chạy không phanh lại kịp, một đường đâm thẳng về hướng tôi, tôi bị xe đụng, đầu ngã xuống đất, sau đó trước mắt tối sầm liền mất đi ý thức.=?~%

Quà sinh nhật của Sún tặng Hana

Chương 35: JQ mộng

Không biết mình hôn mê đã bao lâu rồi, khi tôi tỉnh lại thì cảm giác đầu có chút đau, mà mình lại đang ở trong một căn phòng u ám xa lạ. “Uhm………..” cảm giác xương cốt toàn thân có chút đau nhức, tôi xoay mình muốn nằm xuống.~, Đây rốt cuộc là chuyện gì thế? Tôi nương ánh sáng ngoài cửa sổ nhìn bốn phía chung quanh.

Cửa sổ sát đất thật lớn, gia cụ mới, màu tao nhã, giường lớn King size mềm mại, tất cả tất cả tất cả chuyện chuyện này biểu hiện một điều, chủ nhân căn phòng này là một kẻ có tiền. Nhưng vì sau tôi lại ở nơi đây, tôi nhớ là…….. đầu đau quá….. tôi xoa xoa cái trán, tự nhiên phát hiện trên trán xuất hiện một cục u thật

Đương nhiên là tình tiết sẽ không phải giống như trên TV là tôi bị mất trí nhớ rồi, tôi có thể nói lại chuyện lúc trước đã xảy ra, tôi nhớ rõ lúc ấy tôi lỡ chân đá trúng cục đá lên người một bà dì, sau đó người ta rượt tôi chạy qua mấy con phố, lại sau đó khi tôi chạy ra đường lớn thì bị một chiếc xe đụng phải, sau đó tôi hôn mê cho tới bây giờ

Nói cách khác, tôi gặp tai nạn xe cộ, nếu nói theo bình thường thì tôi hẳn là phải nên ở bệnh viện chứ không phải là nơi này, căn phòng hoành tráng như thế này không phải là bệnh viện, thế thì……4

Thế thì chỉ có thể là một khả năng thôi……… người kia đụng phải tôi, sao đó lo lắng gặp chuyện không may cho nên bắt cóc tôi mang về nhà, chuẩn bị hủy diệt chứng cớ? Hay là nhìn thấy sắc đẹp của tôi………. Mà nổi lên ác ý ta? zj90,Ơ41'^hw}:bs90ae38@

Tưởng tượng như thế tôi không khỏi lo lắng, vội vàng lo lắng mà xem xét lại quần áo của mình, aaaa, quần áo không chỉnh chu, vừa thấy là tôi bị dọa hoảng, Oh my god! Quần áo của tôi bị người ta đổi qua, hiện tại tôi đang mặc chính là một bộ đồ ngủ!

 Trời ạ, khẳng định là như thế này, sau khi người nọ xuống xe thì nhìn thấy sắc đẹp của tôi cho nên sinh ra ác ý, vì thế chở tôi về nhà chuẩn bị tiền dâm hậu sát, hoặc thảm hại hơn chính là hủy đi chứng cứ! Đầu óc của tôi bắt đầu ảo tưởng người kia là ai, phàm là thần tượng trên TV tôi đều nghĩ qua một loạt! Sau đó cửa có tiếng động, đèn lập tức sáng lên-----------

Chàng trai đứng ở cửa, đôi mày thanh tú, chiếc mũi cao thẳng, khuôn mặt tuấn mĩ. Mái tóc có chút hỗn độn, dáng người cao ráo, cả người khí chất tinh khôi, trên mặt mang theo một chút u buồn, giờ phút này đang nhìn tôi mỉm cười, nụ cười kia tao nhã mà hàm súcOh~~ My ~~ God! Đây không phải là Bạch Thần sao? “Đã tỉnh “Sao….sao lại là anh?” Tôi kinh ngạc miệng mở rộng ra có thể nuốt cả một cái trứng vịt.

 Đây là nằm mơ đúng không? Tôi theo phản xạ nhéo mặt mình một cái, ôi, rất đau! Xem ra đây là thật rôi! Nhưng mà sao tôi lại ở chỗ này, anh ta sao lại cũng ở chỗ này, mà nơi này là ở đâu?=(

 Tôi chớp mắt nhìn Bạch Thần mặc một độ đồ màu trắng tao nhã đi về hướng tôi, thật giống như hoàng tử  trong mơ, chỉ đi về phía tôi mà thôi……

“Em cảm thấy thế nào?” Bạch Thần đi tới trước mặt tôi, vươn đôi tay hơi lạnh của anh ấy đặt lên trán tôi, động tác rất nhẹ nhàng giống như tôi là một con búp bê bằng thủy tinh. Tôi say mất “Làm sao vậy

"Cái gì làm sao vậy?” Tôi ngơ ngác nhìn về phía anh ta, vô thức lập lại lời anh nói.

 “Là hỏi em hiện tại cảm thấy thế nào, có cảm thấy không thoải mái hay là đau ở đâu không? Có đau đầu không? Hay là có muốn ói không?”

 “Vâng …. vâng…….. vâng……. ” tôi thật sự có chút choáng váng đó, Bạch Thần nghe được câu trả lời của tôi, hé miệng nở nụ cười, lộ ra một chiếc răng khểnh dễ xương, lấy tay nhéo nhéo cái mũi của tôi, thái độ vô cùng thân thiết. Tôi giống như bị sét đánh, hóa đá ở tại đương trường, càng thêm bất lễ mà si ngốc nhìn anh ta……….. ách….. rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra thế này?????? “Tiểu Trư, còn nhớ rõ chuyện gì đã xảy ra không

Tôi lặc đầu rồi lại gật đầu, nhìn khuôn mặt tuấn mĩ đầy tươi cười của anh ta mà thất thần, lại thất thần, ôi mẹ ơi, anh ta cười thật sự là rất đẹp trai!$&70#:ui!.zh49jb+ư6410@ @!=itav53jo{+53vyed)&297957

“Có!”37Tim đập thật nhanh, tôi có cảm giác giống như trở về mối tình đầu ngày xưa……..thật giống như Viên Sương Cầm lần đầu gặp được Giang Trực Thụ. [Giang Trực Thụ và Viên Sương Cầm là hai nhân vật chính trong phim Thơ ngây nổi tiếng của Đài Loan] Bạch Thần nhìn tôi bộ dáng ngây ngốc thì cười rộ lên, cánh tay thật ôn nhu mà vuốt tóc tôi, giống như là che chở cho em gái anh ta thương mến ấy. >”<

 “Ba giờ trước, em bỗng nhiên từ trong ngỏ nhỏ lao ra, lái xe phanh lại không kịp nên đụng làm em bị hôn mê! Lúc ấy tôi có chuyện gấp nên kêu lái xe chở em đến bệnh viện làm kiểm tra, kiểm tra thấy não em bị chấn động nhỏ, vốn là định cho em nằm viện nhưng không biết nhà em ở đâu, cũng không có cách nào liên lạc với người nhà của em, cho nên tôi nói lái xe chở em về đây, ở đây là nhà tôi!” [Sun: đã ngốc mà còn bị chấn động não, bảo người ta làm thế nào mà chịu nổi đây???]*( “Ah!” Thì ra đây là anh ta, trách không được lại sang trọng như thế! Tôi lại nhìn trang trí xung quanh một lần nữa, quả nhiên là nơi ở của người có tiền mà!& Bức tranh trên vách tường, được, tốt lắm, nhìn không ra là tranh gì cả! >”<

 Bút pháp trên tường, được, tốt lắm, nhìn không ra là chữ gì cả! Tốt lắm, cái gì gọi là gì nhỉ, àh, đúng rồi, là chủ nghĩa trừu tượng, đầu năm nay cái gì càng xem càng không hiểu thì giá trị của nó càng cao. Mà ngay cả thảm lót sàn cũng xinh đẹp như vậy, làm tôi nhịn không được mà muốn lăn mấy vòng trên đó!

“Cho nên bây giờ em cảm thấy thế nào, nếu không thoải mái thì tôi kêu bác sĩ Lí vào kiểm tra cho em một chút!” “Vâng, chỉ có chút đau đầu, những cái khác không có vấn đề gì cả.”

“Phải không?” Bạch Thần lấy tay vuốt tóc trên trán tôi, động tác rất nhẹ rất ôn nhu, còn thật thân thiết mà thổi thổi, nếu động tác này mà người khác làm thì tôi nhất định sẽ thấy thật kịch cỡm, thật ngu đần, nhưng mà bây giờ anh ấy làm tôi lại thấy thật lãng mạn, mà anh ấy thật giống ‘Oppa’ trong phim Hàn Quốc!ơ% Trời ạ, tôi càng hôn mê………..\&xzBác sĩ Lí hình như là bác sĩ gia đình, ông ta được Bạch Thần gọi vào để kiểm tra cho tôi, đại khái nói là không có vấn đề gì, chỉ là trên đầu bị đụng phải có vết bầm, qua vài ngày là khỏi ngay, nhưng vì để an toàn…….. tôi tốt nhất là phải nghỉ ngơi nhiều nhiều.|\

 Tôi không biết mình bị gì mà một khắc kia tôi lại mong mình kiểm tra ra có bệnh, sau đó có thể quang minh chính đại ở lại trong này.40hv34Bác sĩ Lí đi rồi, trong phòng chỉ còn lại có hai người chúng tôi.   “Đã đói bụng chưa?” Bạch Thần mỉm cười giống như ‘Oppa’ trong phim Hàn, ngọt ngào như vậy, thân thiết như vậy, làm cho tôi sinh ra một chút ảo tưởng “ Vâng, có một chút!” Tôi làm như thật ngượng ngùng cúi xuống bốn mươi lăm độ, hai tay vô thức xoay xoay. “Được, bây giờ tôi đi lấy cháo cho em ăn, em ở trong này nằm chờ tôi một chút!!” Bạch Thần lấy thêm hai cái gối giúp tôi làm điểm tựa sau lưng, sau đó thật tao nhã đi ra ngoài.

 Ông trời ba phiên bốn lần an bài tôi gặp gỡ Bạch Thần, hay là đây là lương duyên trời ban? Đây rốt cuộc là mộng hay là thật vậy, hay là thật có chuyện hoàng tử từ trên bầu trời rơi xuống hay sao? Hay là Tiểu Trư tôi mèo mù vớ phải cá rán, cuối cùng vận may cũng đến trong cuộc đời này rồi!

 Tôi chớp mắt hình hết thảy chung quanh, cảm giác rất không chân thật, làm sao mà vừa mới tỉnh dậy tôi đã từ cô bé lọ lem biến thành công chúa Bạch Tuyết thế này? Một lát sau, Bạch Thần trở lại, trong tay bưng theo một chiếc khay.lt##

 “Bác sĩ Lí nói em có chút dấu hiệu phát sốt, cho nên hiện tại chỉ có thể ăn nhẹ chút gì đó, tôi nghĩ cháo hẳn là thích hợp nhất, mẹ Lâm đã ninh một canh giờ rồi!”

 “Vâng…..” Lần đầu tiên tôi cảm thấy trong miệng mình ngoài chữ ‘vâng’ ra lại chẳng biết nên nói cái gì cho tốt, đầu giống như bị đụng cho choáng váng rồi, lại vẫn ngơ ngác nhìn Bạch Thần.('

 Tuy rằng nói là cháo nhưng hoàn toàn không giống với cháo bình thường, bên trong bỏ một ít rau xanh cùng thịt bò bầm, nhìn qua rất là đẹp.

Theo bản năng, tôi vươn tay ra muốn cầm cái bát, nhưng mà Bạch Thần lại không đưa bát cho tôi mà cười nói, “Vẫn là tôi bón em ăn đi, nhìn tay chân em vụng về như thế, miễn cho làm mình bị phỏng!”

Anh ấy đang ám chỉ tôi rất ngốc sao?

Giống như nhìn ra ý của tôi, Bạch Thần lại bỏ thêm một câu, “ Bất quá ngốc cũng có cái đáng yêu của ngốc, giống như con cún con mới sinh làm cho người ta nhịn không được mà muốn ôm vào lòng cẩn thận yêu thương!”40ec78)!965%(65//arjt:\@

Lòng tôi bồn chồn nha, anh ấy là đang nói rất muốn ôm tôi vào lòng cẩn thận yêu thương phải không? Phải không phải không? Thế đến đây đi!*.jj2576},32mk!/38ik56@ @!.+:pa[{hv46ff*?jr?#11,,#\lmvp

Đương nhiên là tôi không dám lỗ mãng, chỉ có cách trơ mắt hình bàn tay thon dài trắng nõn của anh cầm cái thìa đưa đến bên miệng tôi, “Nào, hé miệng!” “Vâng……….” Tôi ngoan ngoãn hé miệng, miệng vừa uống xong tí cháo mà mặt đã bắt đầu nóng lên. Bạch Thần đương nhiên là không rành rẽ động tác này rồi, động tác nhìn qua có chút vụng về nhưng mà rất ôn nhu, cũng rất có kiên nhẫn. Anh ôn nhu giúp tôi lau đi vệt cháo dính ở khóe miệng, “Ăn ngon không?”28Tôi gật đầu như trống bỏi: “Vâng, ăn ngon!”

Nghe vậy anh ôn nhu nở nụ cười, giống như gió nhẹ mùa xuân, ấm áp, trái tim của tôi lại đập loạn lênNếu đây là một giấc mơ, tôi nguyện ý từ nay về sau không tỉnh lại nữa!ce “Ăn ngon thì ăn nhiều một chút, mẹ Lâm nấu nhiều lắm, em muốn ăn bao nhiêu thì cứ ăn bấy nhiêu!” Bạch Thần nói xong lại múc một muỗng đưa đến trước mặt tôi.

 Trong đầu tôi hỗn loạn một đống, chỉ có thể ngẩn người há miệng ăn cháo không ngừng đưa tới.:, Trong đần độn không biết qua bao lâu, bát cuối cùng đã thấy đáy, anh vươn tay lên đầu giường rút ra một tờ khăn giấy lau miệng cho tôi, “Còn muốn ăn nữa khôngTôi lắc đầu, cố gắng để mình không lộ ra bộ dáng mê trai si ngốc, “Được rồi, em no rồi!”

 Thật ra tôi rất muốn để anh lại bón tôi thêm một bát nữa nhưng nghe nói thục nữ đều ăn rất ít, cho nên vì để lại ấn tượng tốt cho anh, tôi quyết định hi sinh bụng mình.rfaqowps

Chương 36: JQ hôn trộm

Tôi không biết mình đã ngủ bao lâu, cả người hỗn loạn, nhưng không buồn phiền mà lại cảm thấy toàn thân vô cùng thoải máiTôi vừa tỉnh lại đã cảm thấy ánh mặt trời xuyên qua khe cửa chiếu vào,  ánh sáng ấm áp vô cùng, vài tia nắng còn nghịch ngợm dừng ở trên chăn, tôi vươn tay ra tiếp, cảm giác như có một cái gì đó ấm áp đang chảy  trong lòng

 Bạch Thần đã không thấy bóng dáng, những người khác cũng không thấy, trong phòng yên tĩnh cực kì, không có một tiếng động nào cả, tôi cơ hồ nghe được cả tiếng hít thở của mình.83Bây giờ là mấy giờ, và Bạch Thần đi nơi nào rồi?

 Tôi từ trên giường nhảy xuống, để chân trần bước đi trên thảm trải sản, cảm giác thật là thoải mái, tôi đi đến bên cạnh cửa sổ, đẩy kính thủy tinh ra, một luồn không khí trong lành tràn vào, phong cảnh xinh đẹp ở dưới đập vào mắt.

 Thật sự là rất đẹp, vườn hoa rất lớn, hoa tươi nở rộ, người làm vườn ở trong bụi hoa bận rộn giống như một con ong mật chăm chỉ, ánh sáng mặt trời chói mắt xuyên qua lá cây chiếu lại đây, đẹp vô cùng.

 Tất cả thật giống như một giấc mộng, mà tôi giống như cô bé lọ lem đi lạc vào tiên cảnh, tôi nhìn tất cả mà cảm thấy vô cùng khó hiểu, hay là từ trên trời bỗng nhiên rơi xuống một thỏi vàng mà thẳng tắp rơi trúng đầu tôi rồi?!

Tuy rằng tôi tung hoành ở tiểu thuyết mười năm có thừa, mỗi thời mỗi khắc đều mơ là mình có ngày biến thành nữ chính trong tiểu thuyết, gặp được một nam chính vừa đẹp trai lại nhiều tiền, sau đó yêu tôi tôi nói chết là chết sống là sống, coi tôi giống như là công chúa chiều chuộng tôi, yêu không được chỉ có thể chết!otNhưng mà thật sự số tôi may mắn như thế sao? Bạch mã hoàng tử quả thật có tồn tại sao? Cho dù có tồn tại thì tôi có vận may mà gặp được sao?  Giả sử tôi có thể gặp được tôi đoán tôi đi mua vé số là trúng thưởng ngay!^^

 Tôi nắm chặt nắm tay để móng tay đâm vào trong da, cảm giác đau đớn một lần nữa truyền đến nói cho tôi biết đây là sự thật, tất cả không phải là mơ.

Mà lúc móng tay đâm vào trong da, cảm giác đau đớn làm trong lòng tôi cả kinh, tôi đột nhiên nhóe tới một người — Diệp Tử Ninh!

 Chết rồi, ngày hôm qua anh ta dường như muốn tôi xuống bếp làm bữa tối có ánh nến, nhưng tôi không chỉ không trở về mà lại còn tắt điện thoại! Phỏng chừng lúc này anh ta đã tức muốn điên rồi, vừa mới tưởng tượng phải đi về đối mặt với Diệp Tử Ninh là thân thể tôi phản xạ có điều kiện run lên, nhưng nếu không liên lạc với anh ta phỏng chừng chết còn thảm hại hơn!

Nghĩ vậy tôi lập tức nhào lại tìm túi xách cùng di động của mình, nhưng  tìm khắp phòng một lần cũng đều không thấy bóng dáng của túi xách dùng di động của tôi đâu cảLúc này bên ngoài truyền đến tiếng hoạt động của máy hút bụi, tôi lập tức chạy ra ngoài.

“Tiêu tiểu thư, cô đã tỉnh?” Dì cầm máy hút bụi đang dọn dẹp lại vệ sinh nhìn thấy tôi lập tức buông máy hút bụi đi tới hướng tôi. “Vâng, tôi…….” Tôi nhìn chung quanh tìm túi xách của mình.

 “Tôi gọi là mẹ Lâm, là người hầu nơi này, có thể giúp gì cho cô không?” Dì mỉm cười nhìn tôi, thái độ thật kính cẩn.

 “Vâng, xin chào, tôi muốn tìm túi xách của mình, tôi muốn gọi điện thoại!” Tuy rằng trong phòng có điện thoại nhưng tôi quả là một đứa ngốc, nếu không tìm được di động của mình, tôi căn bản là không nhớ được số điện thoại cũng là đồng nghĩa với không thể liên hệ được với Diệp Tử Ninh

 “Vâng, túi xách của Tiêu tiểu thư đặt trong ngăn tủ, để tôi lấy cho cô!” Nói xong mẹ Lâm lập tức đi vào một căn phòng khác, động tác vô cùng lưu loát và nhuần nhuyễn.

 Chỉ chốc lát sau, bà đã trở lại, trong tay cầm theo túi xách của tôi, nhưng túi giống như bị chà xát, so với trước kia càng thêm thê thảm vô cùng, nhưng tôi không cần so đo điều đó, bây giờ tôi chỉ muốn nhanh chóng gọi điện thoại giải thích với Diệp Tử Ninh, bằng không hậu quả càng thêm không thể tưởng tượng nổi!

 Nhưng mà tôi tìm khắp cái túi cả chục lần mà vẫn không thấy di động của tôi ở đâu?!

“Tiêu tiểu thư muốn tìm gì thế ạ “Di động, di động của tôi đâu? Tôi nhớ lúc ấy mình để di động trong túi cơ mà?”

 “A, thì ra là tìm di động, tôi nghe Bạch thiếu gia nói lúc ấy Tiêu tiểu thư bị đung xe, túi xách bay ra ngoài nên di động bị rớt nên hư, cho nên Bạch thiếu gia gọi người đem di động của cô đi sửa chữa, khoảng ngày mai là có thể cầm lại rồi!”25Đầu óc choáng váng, ách……… nên làm cái gì bây giờ? Không có di động tôi sẽ không thể gọi được điện thoại, không thể gọi được điện thoại sẽ không thể liên lạc được với Diệp Tử Ninh, nhưng vậy……….. anh ta sẽ giết tôi!!!!!!!!!py:*

 “Sắc mặt Tiêu tiểu thư tái nhợt như vậy, vẫn là trở về trên giường nghỉ ngơi đi, nếu cô đói bụng tôi có thể đi chuẩn bị cơm trưa cho cô!” “Vâng, nhưng tôi muốn gọi điện thoại cho bạn tôi biết!” “Điều này Tiêu tiểu thư có thể yên tâm, nghe Bạch thiếu gia nói, cậu ấy đã thông báo cho bạn cô biết rồi “Thật không?” Tôi kinh hỉ nhìn mẹ Lâm, “Là thông báo cho đứa bạn này của tôi, còn anh ta nói như thế nào?”

 “Cái này tôi cũng không biết, nếu không Tiêu tiểu thư đi nghỉ ngơi trước đi, chờ Bạch thiếu gia trở lại, tự mình hỏi cậu ấy là được rồi.”

“Vậy được rồi!” Chuyện tới nước này chỉ có cách như vậy thôi, hơn nữa không biết vì cái gì, thân thể luôn có chút mệt mỏi, vì thế tôi nghe lời mẹ Lâm trở về phòng, rửa mặt, sau đó chờ bà ấy mang đồ ăn lại đây, cơm nước xong không lâu, tôi ở trong phòng xem TV nhàm chán quá nên lên mạng.!)76:&xx%&96+/54=Ưa

Vừa lên QQ, hình của Tư Đồ đã láo liên không ngừng.

 Tôi vừa mở ra, đập vào mắt đều là câu hỏi của Tư Đồ, cậu ta nói nếu tôi không liên lạc với cậu ta trước năm giờ chiều thì sẽ đến cục cảnh sát tìm anh tôi báo án.763876).ehucbboq5mi^[??%:7\~@ @th9!%vgkkiv75]&56xk~}

Má ơi, tìm ai cũng được nhưng không thể tìm anh tớ đâu, mọi chuyện mà gặp phải con hồ ly kia là chết ngắtTôi: “Tư Đồ, đưa tin, tớ còn sống.” Qua mạng, hình của Tư Đồ lại sáng lên.

Tư Đồ: “Cậu cậu cậu cậu cậu cậu cậu cậu!!!!!”#! Tôi ngắt đuôi an ủi Tư Đồ, “Yên tâm đi, tớ còn ở trên Địa Cầu!” Tư Đồ: “Không sợ kẻ thù dữ như hổ mà chỉ sợ bạn hữu ngu như heo!” Tôi:

Tư Đồ: “Cậu chạy đi chết ở đâu thế hả? Vì sao gọi điện thoại không được, gửi tin nhắn không trả lời, rời đi cũng không nói một tiếng với tớ? Phải biết rằng cậu chết không phải là vấn đề mà là tớ có thể vì cậu chết mà phải chịu trách nhiệm cúng bái hành lễ!”â

Tôi: “Tư Đồ, bình tĩnh bình tĩnh, tớ biết cậu rất lo lắng nhưng không phải bây giờ tớ ổn rồi sao? Tớ ngủ một ngày, bây  giờ tỉnh lại là thông báo cho cậu

Tư Đồ : “Tớ mới không thèm để ý tới sự sống chết của cậu, cậu chết đi rất tốt, ít nhất là đỡ phiền toái tới tớ, hồng nhan là kẻ gây tai họa, không đúng, kể cả kẻ gây tai họa cũng không phải là hồng nhan

ôi >_<: “………..Cậu cái tên này mỗi ngày hóa thành khủng long ba lượt đi, tớ ngậm một ngụm nước có gas phun chết cậu! Cậu còn như  vậy nữa thì đừng trách tớ trở mặt không phải người

Tư Đồ: “Cậu bao giờ là người đó? Nói, cậu chạy đi đâu hại người

Tôi: “Người trong giang hồ, ai có thể không mang theo đao nào, tớ ngày hôm qua bị một bà dì đuổi theo mấy con phố, sao đó đụng trúng phải một chiếc xe, sau đó được một anh chàng đẹp trai đưa về nhà, bây giờ tớ đang ở trong nhà anh ấy!”

Tư Đồ: “Cậu đang nằm mơ à? Vẫn khi tớ là ngốc sao, cậu nói cái lí do này có chỗ nào tin được không, cậu nói cứ như bóng đá nam của Trung Quốc đoạt được quán quân của World Cup đấy!”

Tôi = =#: “…………. Tớ nói chính là sự thật mà!”ê2221

Tư Đồ: “Cuộc sống giống như giấy vệ sinh đấy, không có việc gì thì tận lực kéo ít thôi!”

 Tôi囧: “………… Tớ thật sự không lừa cậu mà, mặc kệ luôn, dù sao hiện tại tớ cũng không có việc gì, di động của tớ bị hỏng rồi, tạm thời không gọi được

Tư Đồ: “Từ nhỏ cậu đã không hiểu xã giao gì hết, mắt thì thiếu tầm nhìn, mà cái này là tính trời ban rồi, không thể trách ba mẹ cậu, cũng không thể trách cậu được, nhưng cậu cái dạng này mà cũng còn muốn đi ra ngoài phá đời à, mà đi ra ngoài phá đời cũng không có việc gì, cậu còn nghĩ mình thật thông minh, bị người ta lừa mà còn tưởng người ta coi  trọng mình, cậu nặng bao nhiêu kí tớ không biết nhưng bộ dạng cậu thế nào, xin cậu hãy lập tức đến trước gương nhìn một cái cho rõ ràng đi, cậu không có mệnh công chúa Bạch Tuyết đâu! Cậu cũng không phải nhân dân tệ, thử nghĩ xem người nào có thể thích cậu được đây?”  [nhân dân tệ là tiền Trung Quốc]

 Tôi giận: “. . . . . . (#‵′) cậu đi chết đi Tư Đồ!”ư, k

Tư Đồ: “Bị đụng anh ta phải đưa cậu đến bệnh viện chứ làm chi mà chở cậu về nhà anh ta, chẳng lẽ cậu không thể dùng não heo của cậu suy nghĩ một chút sao? Chuyện này rất không hợp lí!”+

 Tôi cũng bắt đầu thấy được điểm không ổn, nhưng mà lúc trước Bạch Thần có giải thích với tôi, tôi cảm thấy anh ta hoàn toàn có thể tin tưởng được, hơn nữa hơn nữa bộ dạng anh ta đẹp như vậy, có tiền như vậy, cho dù anh ta nghĩ muốn bắt cóc tôi thì có thể được cái gì chứ?

 Tôi: “Anh ấy rất đẹp trai, hơn nữa rất có tiền

Tư Đồ: “So what? Tất cả hiển nhiên là một âm mưu, tớ nhắc nhở cậu bao nhiêu lần rồi, cậu bị mắc mưu rồi biết không

Tôi: “Anh ấy rất đẹp trai cho nên anh ấy không cần ham bề ngoài của tớ, anh ấy có tiền cho nên không cần ham tiền của tớ, cho nên tổng kết lại, nếu anh ấy có mưu đến quấy rối tớ thì đã sớm nên xuống tay rồi, làm gì mà gọi bác sĩ đến cho tớ

Tư Đồ: “Muốn xem giáo dục của một quốc gia thì đến xem nhà vệ sinh công cộng của nước đó, muốn xem rắp tâm một người thì phải  xem ánh mắt của anh ta, muốn xem giá trị của một con người thì phải xem đối thủ của anh ta, người con trai này cậu hiểu biết được bao nhiêu hả? Cậu làm thế nào mà biết anh ta sẽ không hại cậu?” Tư Đồ: “Thời điểm đàn ông đối phó với phụ nữ thì chỉ số thông minh cao như cỡ Einstien đó cậu có biết không? Nói cậu ý nghĩ đơn thuần là nhẹ nhàng lắm rồi, nói chính xác ra là ngu xuẩn đấy! Nhanh nói cho tớ biết bây giờ cậu đang ở đâu? Tớ qua đón cậu!”65clzxeueuipaokf\?2086/%37ea@ @!%?%!\5623vx/^?\lfwv69|#7

Tôi: “Tớ ở trong nhà anh ấy?”$:12vy~&fu45vdus79:*99zc57nsfl@ @gpeh::|%??zy=+tj3864qz.!

Tư Đồ: “…………. ở đường nào số mấy?”tz3867*Ư39$^$*nortkezcwd@ @eq607422}ưbmjt!(jwit695

Tôi: “Không biết…………..”dd61]$69{^~:uw85,:92\ơ@ @$\98!=63'!25&\Ư%of4518oevd{^

Ngay sau đó Bạch Thần trở lại.cb*&41yuhuzz5551fs)#=ơly*&@ @+!\)51&\ib6375+^27878]#&|

Tôi lập tức tạm biệt Tư Đồ, nói buổi tối lại liên lạc.20lnvr,,wy6kq1kcwe8988@ @/ưdl&*cb/{:hi}^dw')zn,%62.,

“Ở trên mạng?” Bạch Thần đi đến, trên mặt vẫn là nụ cười như có như không.ma59bt81vz/ưqckm/+(\)!ub@ @zf52(/190,Ư84)'2235~:

“Vâng, em nói với bạn một tiếng, ngày đó em cùng một người bạn đi dạo phố, em bỗng nhiên không thấy, cậu ta rất lo lắng!”ư&Ơ\)ưiq6159keuzvd!$54@ @,.qv83.*+&^{yz+)19wb80&,dt%+(&

“À, thật xin lỗi, tôi không biết em đi với bạn bè cho nên không thông báo cho cậu ta, tôi chỉ thông báo với thủ trưởng của em!”em+/ơ=2288nb20/:64vtnx91fq85cj@ @kg,#:/ynzo/Ư190):bv81

“Thủ trưởng của em? Anh đang nói là Diệp Tử Ninh sao?”95jb91yi19\$ebmo(~mn/&dl]!@ @5389qgdouz+??,mo95.:2gy!Ư

Bạch Thần gật đầu: “Tối hôm qua sau khi trở về tôi liền thông báo cho anh ta!”!~[:1987ozof,&da]ơmn.%(Ư@ @!)eg26{&ae8035*#^:xl$,=?3/^nz

Tôi nuốt nuốt nước miếng: “Anh ta có nói cái gì hay không?”,#*~4237!.kjecmoht+']:(ưdy@ @89gu5990mc~(cmyt48[',~

Nghe thấy vấn đề của tôi, Bạch Thần hơi hơi nhíu mày.49bn)^ktganw1ayeq]ư2

Tôi hỏi han thật cẩn thận: “Anh ta có phải tức lắm không?”

Bạch Thần muốn nói lại thôi!51}$57upmy87jw}#27fa95.,iq91@ @\^[=.+42:(wy)ơ91),rnbr\%ư~

“Anh ta nói cái gì ah? Không sao đâu, anh nói cho em biết đi!”'!unxlybev(:^$^]63xn^^zn@ @|,!Ư47yo|!15'((|223146bj20\(

“Anh ta nói, từ nay về sau, sống chết của em không quan hệ với anh ta nữa!”!/:\51cr33703526fevuay37ff@ @cp12**ke/.mhntob=)),340

Tôi . . . . . . (╯﹏╰)#.827|$!ơ1

Tôi cười gượng hai tiếng để che dấu sự xấu hổ của mình, không biết vì sao nghe nói như thế tự nhiên tâm trạng của tôi lại dâng lên một chút khó chịu, tuy rằng tôi rất sợ Diệp Tử Ninh nhưng đêm đó anh ta đoạt đi trinh tiết của tôi, sau đó buổi sáng hôm sau còn lời ngon tiếng ngọt muốn tôi làm bạn gái của anh ta, kêu tôi chuẩn bị cái gì mà bữa tối có ánh nến gì gì đấy, làm sao vừa quay đầu lại liền vô tình như vậy?ge|\46on+|pyhliymv9681bh@ @2=*an76lz2::~]dnlv57&|

Tôi không thích anh ta, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy một sự chênh lệch giống như lòng sông so với mặt biển, một cảm giác phức tạp nói không nên lời.&(ơ#gy626342ms4360./iv+ừ@ @ee25%$0tu19pu:*ơ#la~.

“Em nghĩ em cần phải trở về!” Tuy rằng Diệp Tử Ninh không quan tâm nhưng tôi còn phải đi về hoàn thành nhiệm vụ của anh tôi.wk%|326xb~*dl+:aw7255rafb88@ @tk[.19.\68fy28obxe#+)'

“Nhưng tôi cảm thấy thân thể của Tiểu Chu không phải thật Ok, tôi nghĩ em vẫn ở trong này nghỉ ngơi hai ngày đi, nơi thủ trưởng của em tôi có thể thay em giải thích nguyên nhân cùng xin phép!”34ga533[ư39yxzjdl^}48@ @rkvedt%|14ps|'[Ơ5489'?60.|

Bạch Thần nhìn tôi, đáy mắt tràn đầy lo lắng làm cho tôi một trận cảm động cùng ấm áp, một người mới gặp vài lần mà còn có thể quan tâm tôi như thế, còn anh ta ta lại nói là sống chết của tôi không quan hệ với anh ta!#$fw]/466413~/96,=!ư19297894|,@ @26.\dl'!7673$&99rnvy,\57572xn

“Làm sao vậy, không thoải mái ở đâu sao?”xx93sđknshnvj926kq*(@ @$^56lx(,6542.ư.Ư49~/749232

Tôi lắc đầu đem suy nghĩ cổ quái kia ném văng ra ngoài: “Không ……. Không có việc gì, em vẫn là nghĩ về nhà nghĩ ngơi, em không thể quấy rầy nhà anh mãi!”6527..14ai18jzkfxcao63@ @fq*=4128293!.Ư%.~71qr80jhch97

“Sao có thể quấy rầy được? Thứ nhất, tài xế của tôi đụng ngã em, tôi có trách nhiệm chiếu cố em, thứ hai, tôi rất thích cảm giác ở cùng một chỗ với em, cho nên em ở trong này không phải là tôi cùng em mà kì thật là em theo giúp tôi, bình thường khi tan sở tôi không muốn ở lại căn nhà lạnh như băng này, nhưng mà hôm nay có em, nghĩ đến về nhà có thể nhìn thấy em………..Bỗng nhiên muốn vội vàng trở về!” Ánh mắt của Bạch Thần hơi thâm thúy u buồn, toát ra làm cho người ta mê ly tim đập thình thịch, trùng hợp tôi ngẩng đầu lên nhìn anh ta, vô ý trôi vào trong sóng nước ánh mắt của anh ta, trong lòng bỗng nhiên thấy có gì đó rục rịch trong lòng……….|/xtja78+.?*49ol33'|?=,%nm98@ @mqhaamcw86.&73ul58vzmnty

“Ở đây thêm vài ngày coi nhưng là theo giúp anh đi, được không?” Bạch Thần đi vào nhẹ nhàng ôn nhu cầm tay tôi.

Tôi say mất rồi…………… >”<dz.!ksib78}\86+#&ơ/

Trong nháy mắt, tim của tôi đập loạn ‘bùm bùm bùm’giống như đi đánh trống, trên mặt phát sốt, cả người choáng váng, trong ánh mắt mong đợi của Bạch Thần, tôi………… gật đầu.

Ngày kế tiếp, vì theo giúp tôi, Bạch Thần còn cố ý xin nghỉ phép, ở nhà cùng tôi lên mạng, chơi cờ, chơi bóng, còn mang tôi đi xem phim, ăn kem, chơi trò chơi, đi dạo phố, chúng tôi thật giống như một đôi tình nhân, giống đến nỗi đi ngoài đường mà tôi còn có thể cảm giác được ánh mắt ghen tị cùng hâm mộ của những cô gái nhìn tôi cùng Bạch Thần.*=32=((+=*xn/Ơ36,ư52#\oc~=6@ @'#(=9541ad4047/|vf7455aq48

Tôi nghĩ, tôi đã yêu rồi, mà cái tên Diệp Tử Ninh không có lương tâm cũng bị tôi đá đến Bắc Băng Dương mất rồi.24]^vk~=!ơ71gb4|\23'*,)@ @2,)lgcbsj]\qhmq7799lw89~(

Tối hôm nay chúng tôi đi xem phim trở về, Bạch Thần đưa tôi về phòng, lúc đi qua phòng khách Bạch Thần bỗng nhiên giữ chặt cánh tay tôi làm tôi thiếu chút nữa té ngã.$+%=$/31awrxpkcqjo71},70@ @lsqh{#97kuxdap14wmzc58(+oh

Anh ta tay mắt nhanh lẹ, vươn tay ra tiếp được tôi, lúc này mới miễn đi số mệnh chó liếm phân của tôi.&,ba68qr386552#%:~jxutjd.~zj@ @58twehpk*Ơmn#Ơ67].45]\uyccor!*

“A, làm sợ muốn chết……..” Tôi vô tình cười nói, vừa ngẩng mặt lên lại phát hiện khoảng cách của hai người rất gần, rất đen tối, gần đến nổi tôi có thể ngửi được hương thơm trên quần áo của anh ta, một mùi hương giống như là cây cỏ, rất dễ chịu.~,ulyv8322#=ư|779601069*|!#@ @.#27&~tl*)))kl/,929535~'&.

“Ha ha………. Anh có chuyện gì sao? Nếu không có, em nghĩ em đi nghỉ sớm đây, có chút mệt mỏi !” Trái tim lại bắt đầu đập loạn rồi, mắt lại bắt đầu nóng lên, ý chí rối loạn, tôi rất muốn thoát khỏi kiềm chế ngay bây giờ.|ơ:&ew10dopc'&67zixi8@ @qr?~ds\+~|&'ig7444640

Bạch Thần tựa gần lại người tôi, tiếng nói của anh trầm thấp giống như đưa tôi vào mê trận: “Tiểu Chu……..”'}31:ư?:zz=%ut#.dx#~10@ @44=,?$lv(+4wwdp||59&)|$7157

“Hơ………. Làm sao vậy……..” Hô hấp của tôi bắt đầu dồn dập, nhịn không được nuốt nuốt nước miếng.Ư]).524924|'na29sd16gd@ @hmmp=/50bo7557))$:gmcq=:\(8770

“Tiểu Chu………..” Bạch Thần lại gọi tên tôi, sau đó khi tôi không kịp phản ứng, anh cúi đầu xuống………. môi chạm môi với tôi. >”<

Chương 37: Hai chàng trai

Tôi ngẩng đầu, Bạch Thần cúi đầu, ngay sau đó khi tôi còn chưa kịp phản ứng chuyện gì đang xảy ra thì môi Bạch Thần đã chạm lên môi tôi.(.31[*sphc[=.#3079?+322335et@ @ru41\$vi6nb1945xmka'{nl18

“Uhm………”Ư#ighckirp(~:)346961).mu@ @517mrsu71pm&*25dt#ư97pnyr

Tôi phản xạ là từ chối một chút, lại bị anh ôm càng thêm chặt, cổ tay tôi bị anh nắm giữ, sau lưng thì bị ghì lấy, chỉ cảm thấy lòng bàn tay anh thật nóng, môi cũng hơi lạnh, đôi môi cơ hồ không có độ ấm bao trùm trên môi tôi, lại làm cho tôi có cảm giác mình đang ở trên bàn là, theo trực giác là muốn nhảy dựng lên.&~zf25\wr6141288798tmnrqu@ @22lxpgeodkdf20+ơ+#kk52

Anh ấy hôn thật sự có kĩ sảo, không giống như Diêp Tử Ninh hôn, Diêp Tử Ninh hôn mang theo một sự xâm lược, một sự chinh phục, còn anh, thật ôn nhu, giống như không tốn một chút sức lực nào cả, bên hông truyền đến độ ấm của anh, độ ấm của lòng bàn tay xuyên qua chiếc áo mỏng manh truyền đến làn da, làm cho tôi không tự chủ được run rẩy lên, cảm giác làn da ở bên hông đã muốn chảy mỡ rồi.hz21[=9gxdy6gn}^su23vw}/@ @kqte=(8661ei7492))367

Tôi cảm thấy hô hấp dần dần khó kanh ta nhưng lại không có cách nào thoát khỏi đôi môi anh.vg601435sh373143lnzl\/@ @^)[~}~##}*fxdf2120441124:*71

“Bạch Thần………”xs2580osxg1625ms41ux{\zj@ @554058{[5631{^948+)fb12

“Ừ………..”~|evgyeg)([|mzzd74=#{#oq{:@ @58lm:/564459{#90.|mtrm4553

“Không được………. như vậy…… uhm……”31~{94~\81890vk8092?|hm**ry*\@ @[=cmac49*#&*40dlvpzznt(/kt$&{~

Vì sao anh lại đối với tôi như vậy? Là bởi vì anh thích tôi sao? Hay là đơn thuần vì coi tôi là con mồi? Tuy rằng tôi có hảo cảm với anh nhưng tất cả chuyện này tựa hồ như quá nhanh, cũng quá quỷ dị, hơn nữa thân phận trước mắt của tôi là bạn gái Diêp Tử Ninh, trước khi ‘chia tay’ tôi không thể ‘thay đổi thất thường’ như vậy, tôi phải trung thành với anh ta!bo9217mk}}!+42:!lf13374nydf22@ @.[.=ll(..]ti}^63xq,~((

Tôi cảm thấy đau  đầu, hô hấp bắt đầu khó khăn, nhưng Bạch Thần không có ý muốn rời khỏi môi tôi, lừa gạt, công thành đoạt đất!|(!}03635eh956444he1680zv@ @&[pc6rumm][472921043

Bạch Thần không biết thấp giọng nói cái gì đó, động tác kế tiếp là đem tôi đẩy mạnh vào trong phòng, đá nhẹ cánh của một chút, cửa lay động một tí nhưng cũng không đóng lại hoàn toàn.[$+%rp|:~#63(^{:kj$[&}hm=#88wo@ @~~38jq:^84:(36897}~75lbqz27

Anh thuận tay ép tôi vào trên tường, động tác rành mạch rõ ràng, từ đầu tới đuôi vẫn không rời khỏi đôi môi tôi, tôi càng thêm bối rối, lấy tay để trước ngực anh, sợ anh có thể tiến thêm một bước nữa, nhưng mà tay bị anh cố định ở trên đầu, tôi mất đi tự do, càng mất đi năng lực phản kháng.qwsq63su$#%&jb|}28485368@ @^)56rp3886ph4751,#:(}(..

"Đừng. . . . . . Đừng như vậy. . . . . ."41ec2494hmlg|%1478rj15fq@ @mn62]}999686+~8914fqrd]?gy

“Tiểu Chu, em như vậy làm tôi có cảm giác nghiệp chướng quá nặng nề, có cảm giác giống như tội phạm……. bất quá phạm tội vì em cũng không phải là chuyện  gì đáng tiếc!”zc84&=35ek21go?#95$!piut:,yx@ @12}/,.od\'\%',lg15&:!%pwlg

Giọng nói trầm thấp của anh giống như ma chú, cúi đầu lẩn quẩn ở bên tai tôi, đầu óc tôi bây giờ vô cùng hỗn loạn, tất cả đều đảo loạn cả lên, thần chí dần dần không rõ gì nữa.wn=!gl9658)=hr$%[?854rp~]nx{|@ @ybyr98|,nwjf~:27hq79nb[/

Một trận cuồng nhiệt, cơ thể của tôi trở nên nhẹ nhàng, Bạch Thần đang ôm tôi đặt tới trên giường, không khí hết sức mờ ám.4797sg^]27|)?$3992}*%}@ @42rj44&:?&26|)ol91yegm

“Buông……. Chúng ta như vậy không được tốt lắm…” Một kháng cự một mĩ nam mà mình có hảo cảm quả thật là một chuyện cực kì khó khăn mà. Nhưng từ đáy lòng không biết vì cái gì mà không muốn cùng anh làm ‘chuyện ấy’, nhất là vào hai ngày trước tôi mới làm cùng một người đàn ông khác, chuyện này làm cho tôi có cảm giác mình là ………. Dâm phụ!uuxe49*}11\'jq)~ma}[ay@ @66:|%!4$=%*52nutq6734do}%:$91

Cho nên xin tha thứ cho tôi, nhưng hãy buông tôi ra đi, cho xin đi ah!+:qc93}?7318~/1+]3780[?qu'!fj@ @~)rvzo7ah*)46}*26mrsrue~|

“Vì sao không tốt lắm? Chẳng lẽ Tiểu Chu không thích anh sao?” Anh lấy cơ thể áp chế tôi, lấy tay xoa xoa nhưng sợi tóc rối của tôi đang vướng vào trên mặt, môi anh đang đặt ở cổ tôi, đùa giỡn với cực hạn của tôi.22ah59}}8ftay50ad75wzqr20@ @$*:(?$79ldax/$6vrqt'|pqok

Nóng quá….. tuy rằng đã sắp vào thu rồi nhưng trên người của tôi vẫn dần dần chảy ra mồ hôi, cảm giác được đôi môi tinh tế của anh đang lướt qua hai mắt của mình, cái trán, còn có vành tai, dưới kĩ xảo dẫn dắt của anh, thân mình tôi một chút khí lực cũng không có, tôi kìm lòng không đậu nhắm lại hai mắt.mflsbttmju72uk[*cz:$99')43@ @62tr81sviw.\59+.ps90(!19co

“Em xem phản ứng của em đã nói cho chính em là, em thích tôi, Chu Chu!”365053ddky!/%?|.7972|,7524qs@ @~(66pj|^5279+&246375

Một tiếng “Trư Trư” này giống như sét đánh ngang tay làm cho tôi lập tức tỉnh lại, đẩy Bạch Thần ra, thở phì phì phò phò.pqmbrc91zcuz53tz97raoa@ @84]]}*]=lwqb}*jj14qf(!21

“Làm sao vậy? Chẳng lẽ em không thích?”|]!/#{'(15du93gd44=^qg2@ @.{64jq48!]*.89fc].||052

“Thật xin lỗi……” Tôi không dám nhìn vào mắt của Bạch Thần, sự ý chí mình sẽ mềm đi mất.bb9943sy84/:prjv3818{|@ @wi91hiijicww5346sa&{sx|^ur?:

“Vì sao lại thật xin lỗi?” Bạch Thần cúi mặt xuống.xs\[48{|mk86oqwh#&mirw@ @sk\(90azlb3ee#.{.!]fz98

Không được! Tôi phải rời xa anh ta! Cho nên trước khi đôi môi anh lại bao trùm lên môi tôi, tôi cầm lấy gối gối đầu che trước mặt mình, nụ hôn của anh rơi vào trên chiếc gối.mx62ub]${'er9851?%{!:}kd90wm90@ @]%)^^)sm[\{)\~72~[13842

"Tiểu Chu!"74rlygzo6728$.68nn&\30@ @yruwsb57zaspveapgp87)+kk55|&

Tôi không biết mình nên giải thích vì cái gì tôi không muốn, tôi muốn ngồi xuống, mọi người nên nghiêm túc nói chuyện lại, nhưng mà tôi còn chưa kịp đứng lên thì cửa “Bang” một tiếng đã bị người ta đá ra, tôi quay đầu lại…….. nhìn thấy vẻ mặt giận dữ của Diệp Tử Ninh! >”<,|oe%]9ttmh('volgkx(?@ @58[(qs3484%*[$5684{(8881~=((

Ôi mẹ con ơi!)!+{cw$~{]=!nq33%}98)%@ @{~dtlj!\tv5287pr95ij,.6269

Tôi giống như bị bắt gian ở tại giường nhảy dựng lên, rất nhanh sửa sang lại quần áo cùng tóc tai của mình.dkyl+(44%/%{[#vo429664@ @21~,35~}:^25~[+.37xs/\'=hkrx}{

“Em………”39ecps2ehji9836sl!|/}1836@ @rb#}nmmjqx24pjqp}!jktalwst787

 Không biết rốt cuộc là tôi hành động quá chậm hay là vì người khác hành động quá nhanh. Tôi còn chưa kịp nói hết câu thì Diệp Tử Ninh đã vọt vào, anh ta, anh ta, anh ta muốn làm gì?zf=/fg7477yqtegr+\457759zp+?@ @ilem..|&48&%ux/.mwvs=[32dnag

Ngay sau đó……….. Diệp Tử Ninh đánh một quyền vào trên mặt của Bạch Thần!pz10wq}'|/te(~88+&bz2192+).]yx@ @pg\!&)27ipzr^*7xa1248

Oh —- my —- god–!85$(41glxatb}$89251648of,)|*@ @bzuc54zzvd%&'#&~3947uhxvli}{

Tôi kinh hãi, miệng mở to như có thể nhét vào đó một quả trứng vịt!77gc80(%pedg^:&'ebiy,#)(@ @cj78}}rtry449670!{gznqejnjaa

Bạch Thần không có phòng bị nên hơi lui về phía sau một chút, Diêp Tử Ninh được thế tiến tới cho nên dù không đánh trúng thẳng vào mặt nhưng vẫn đánh trúng cằm Bạch Thần.

“Cậu có gì bất mãn có thể hướng trực tiếp về tôi!”

Diệp Tử Ninh không dừng lại như vậy, tức sùi bọt mép, trong ánh mặt thiêu đốt từng đợt lửa giận, lại vọt lên một phen nắm áo Bạch Thần, tay nâng lên lại là một quyền, lúc này đây Bạch Thần phản kích!}^245$|!!dp\:kmgi):bq74@ @apso&|71(&)~93{[56oeqt5362

Bạch Thần nghiêng thân một cái, phất tay ngăn Diệp Tử Ninh, “Anh dựa vào cái gì mà dám yêu  cầu tôi?”70wu}]'\5877]=spywvo$$@ @wnqv+,38gv=,5695.{\{*,tplz#~

Hung hăng bỏ lại những lời này là đồng thời co khuỷu tay phải, nhanh chóng đánh về phía bụng  Diệp Tử Ninh, Diệp Tử Ninh tránh không kịp, bị quyền này đánh trúng một cái rõ đau.tm53),uw4154gw79ic21du@ @ld[.wa+$](xdho52yq:^?]*(}:nu

【Vương Tiểu Nha vì bạn mà làm tường thuật trực tiếp: Bạch thiếu hiệp đến từ sao Hỏa cùng Diệp thiếu hiệp đến từ sao Thủy, hai người đang luận bàn võ công ở núi Hoa Sơn, hai vị thiếu hiệp võ công đều tuyệt luân, tương xứng, một người ăn một quyền, tạm thời thế trận ngang nhau.】]'tjap98|#ycei,:74$!tj27&.27@ @wd'\vlra,/#/ve$[lf12tawenw84

Cao thủ so chiêu, quả nhiên là bất đồng, nhưng đây là đang giương cung bạt kiếm ah, ngay tại thời điểm tôi muốn bọn họ tiếp tục đánh nhau đi thì người hầu của Bạch Thần nghe được tiếng vang, chạy vào.27hmml&.4231\+.~3469)~60@ @woetoc70+,jtrk7ku+'%**/oiyc

……………..45!:\.+{.~~)wb='gkcxic@ @#}ozps*#\$pgcsqkztde^(11

Trải qua điều giải cùng khuyên bảo, một hồi bạo động rốt cuộc cũng tạm thời bị ngăn lại, nhưng mà bây giờ không khí ở hiện trường thật quỷ dị, rất quỷ dị, vô cùng quỷ dị!bk73vmuwmkasoi']),#'{'^$@ @lz87482126=&15ne/$oc37cr

Tôi chớp ánh mắt như Hoàng Thế Nhân, không biết nên làm thế nào bây giờ cho tốt? Tôi nhìn liếc qua bằng khóe mắt thấy Diệp Tử Ninh và Bạch Thần, hai người mắt to mắt nhỏ đang đấu tranh giai cấp, giống như hận không thể đem đối phương chẻ làm hai nữa, thật sự là không khí bây giờ rất khủng bố, tự nhiên tôi có một loại xúc động muốn lẩn trốn, lúc sắp khẩn trương gần chết rồi, tôi bỗng nhiên phản xạ có điều kiện nhớ tới “Đêm trăng tròn trên Tử Cấm Thành” trong [Lục Tiểu Phụng], hai mĩ nam đang khí thế ngút trời đằng trước kia quả thật giống hệt nhưng trận quyết chiến của Diệp Cô Thành cùng Tây Môn Xuy Tuyết, một lòng muốn đưa đối phương vào chỗ chết.wr51cp&]16}+41wjrf[,zb@ @ejwv90ov42rl+({$wi21yl

Tôi làm cho mặt mình giống như cây hoa cúc nở rộ, nhìn Bạch Thần, lại nhìn nhìn Diệp Tử Ninh, tôi xoay người làm bộ dùng giọng nói vô cùng nhẹ nhàng vô cùng dịu dàng nói với Diệp Tử Ninh: “Ý da! Diệp quân, thật trùng hợp nha! Sao anh lại ở chỗ này?”qaxl)'np.{]\\::/}$+$536+]@ @=?+*lt701248xm.}'|dk0*'66pgfr

Nói xong, tôi còn có cảm giác xúc động muốn tự vả vào miệng mình một cái cho rồi, câu này nói có cũng như không, xem đi, mặt Diệp Tử Ninh bây giờ đen thui kìa, lòng tôi cả kinh! Anh ta sẽ không phải là cố ý đến chỗ này tìm tôi chứ? Nhìn khuôn mặt kia càng ngày càng đen, đen thui giống như cái đít nồi, dọa người ah!ej:)79[|9192}/:$3466sl@ @ssaxan35do!!82)^.=\!1lauohhjs

Lúc ấy toàn thân tôi lông mẹ lông con cứ gọi là đứng thẳng dậy chào cờ, ôi ôi, ông trời của con ơi, ông đây là cho con đi đóng phim sao? Vì sao luôn muốn con chịu phải áp lực tinh thần cực đại như thế, lại như vậy nữa, sớm hay muộn gì thì đầu óc tinh thần con bị hỏng mất thôi.9fr~.77{)}.7422ob&{\|91@ @,%29ly16+(18cd]#84/*(/30=%kn55

Cổ nhân có nói: ‘Lai giả bất thiện, thiện nhân không đến!’ Vì sao Diệp Tử Ninh lại bỗng nhiên xuất hiện ở trong này? Chẳng lẽ anh ta muốn đón tôi trở về?[!92ul={ba!$nmhdafjiol@ @lsze#&30ic72+[:=35fh7du3792

Nếu thật sự như vậy, tôi mà về nhà là xui xẻo tám kiếp rồi, tuy rằng tôi không thích anh ta, nhưng ngày hôm qua tôi đã đồng ý làm bạn gái của anh ta rồi, cho nên bây giờ bị anh ta bắt gặp tình huống này thì….. ôi la la….. một người đàn ông anh mà muốn mang nón xanh đội lên đầu mình đâu?! [Sún: mang nón xanh nghĩa là bị cắm sừng][+lu=^.&/$|%%)zs2918&:32oe8812@ @40we79#]36=\bzln|~48)&,/3|,

Cảm  giác được bên cạnh truyền đến hai luồng ánh mắt lạnh như băng, giờ phút này tôi càng thêm run rẩy, giống như bà già tám mươi tuổi, hai chân mềm nhũn thiếu chút nữa coi như nằm bẹp trên đất.')/{293142wpzpln20$'92pp361@ @19~:4897sd3xy76xt%#kl

Rốt cuộc bây giờ tôi nên làm cái gì mới tốt đây, cùng anh ta trở về là chết chắc, không cùng anh ta trở về, cũng là chết chắc >”<,&+%&%:]($dgjmtn13*?fngojx@ @wotg95oflx1618$=]+jvqi

Ông trời ơi, ông không thể làm cho con sống thoải mái được một chút sao? Tôi chảy mồ hôi lạnh ròng ròng nghĩ thầm trong bụng, sớm biết rằng sẽ xảy ra chuyện này thì ngày hôm qua sẽ không đồng ý làm bạn gái của anh ta, bây giờ phát sinh chuyện này anh ta cũng sẽ không có lập trường để mà trách tôi, nào giống như hiện tại, khiến cho tôi giống như một người đàn bà dâm phụ, trong ngoài không phải người ah, uhm, cuộc sống ơi, khổ quá, khổ giống như là thái giám mà vào thanh lâu vậy ah…………..=|kn4122!(vgjz/!bl!~rj##&$@ @sp60.:ay~~dutygkjj$#\?

Tôi bóp cổ tay?762fd'&zcqbld=%sg95jj@ @10=$ho894857+?*!\,\*vb'*~$

“Thiếu……… Tử Ninh ……..” tôi thưa dạ mở miệng, không ngừng mà nhắc nhở mình phải bình tĩnh cùng dũng cảm.,}67im~^8513\:99144321jh38@ @22jkpiyp747/#821836re

Diêp Tử Ninh mặt không chút thay đổi nhìn tôi.!~844386vx?~qdqz418413211@ @8#*ujca4731#:635595rn8972

“Kì thật vừa rồi ngài nhìn thấy tất cả điều là hiểu lầm mà thôi, em cùng Bạch tiên sinh quả thật là không có gì hết, em không cẩn thận ngã sấp xuống, Bạch tiên sinh……….. đỡ em một chút………. Sau đó……… sau đó thì ngài đã tới….”gwsv43436978\+|*yv916330~#}^@ @vapqqpnw24&|5965hu51(~

Lời ngày vừa nói ra, sắc mặt Diệp Tử Ninh trở nên tốt hơn, nhưng có một người lại không vui vẻ, Bạch Thần dùng ánh mắt ủy khuất nhìn tôi, giống như là bị tôi ‘ăn’ xong mà không chịu trách nhiệm với anh ấy đấy, lương tâm nho nhỏ của tôi tự nhiên cũng cảm thấy chột dạ chút chút.dv+=dbjs8520br31ax)#bc3543@ @72ke13ok%!0em431851|^jf+{^$

Tôi vừa định chuyển qua an ủi Bạch Thần một chút, ai người một ánh mắt giết người của Diệp Tử Ninh bay đến, tôi giống như Hán gian năm đó, lập trường cách mạng không kiên định cho nên khi ánh mắt giết người của Diệp Tử Ninh bay đến thì trong nháy mắt khí thế của tôi đã biến mất đâu không thấy tăm hơi, trái tim nhỏ nho của tôi không thể nào chịu được ánh mắt giết người như thế đâu ah, Diệp Tử Ninh chỉ cần làm một động tác là có thể làm cho tôi trong nháy mắt hành quân lặng lẽ, anh ta híp mắt nguy hiểm nhìn tôi là khiến cho tim tôi đập mau hơn, máu cũng sôi trào lên./|[~11186.?4)#8813^{qucn@ @1879'#1680$=pt55nu%'49}?..60

Phỉ, tôi thật không có cố khí mà! Trong lòng tôi không ngừng mà phỉ nhổ mình yếu đuối, ai ngờ ánh mắt giết người của Diệp Tử Ninh lại bay đến, tôi lập tức hành quân lặng lẽ, biến thành người vợ nhỏ, cúi đầu, nắm góc áo yên lặng nhìn chằm chằm xuống nền nhà không dám lên tiếng nữa!17:\86}:4972'.qf).66{/56@ @pm65vh}&95{!tv566rz57dm

Con heo A (bộ dáng khinh bỉ): “Làm heo mà xuống cấp đến như cộ thật là làm nhục danh dự của loài heo chúng tôi mà, nếu cô đang ở cổ đại, đảm bảo sẽ bị cột vào cối ‘tần’ cô ngay, nếu cô mà ở chiến tranh niên đại, cô là một đứa Hán gian lập trường không kiên định!”=,$]kuxn38^+=^23//98|]qp@ @+^86:#$/ap84}./}99|{9262=+ij

Con heo B (thêm mắm thêm muối): “Đúng đó đúng đó, chúng tôi làm heo thì cũng có tư cách của loài heo, dáng vẻ không giống như cô, mới thấy được giặc là tay chân run rẩy đầu váng mắt hoa, nháy mắt là rơi vào tay giặc liền!”/+1ga[\24xwkmtb1exjqfq@ @10su83qk92+?bc89#,{^xh

Nhiệt độ trong phòng giống như đột ngột bị giảm xuống, một cái chỗ to như vậy mà dường như một cây kim rơi trên sàn cũng có thể nghe được rõ ràng……… tôi nghĩ, nếu còn như vậy nữa thì tôi sẽ bị mất cân đối nội tiết mất……….][wtrctd11xd5kp80/*,[10ot@ @[[39dl17}+|%'{*+,#[+wkoj\]{:

Rốt cuộc Diệp Tử Ninh trừng cũng đủ rồi, nói với tôi: “Đi thôi!”43|%^\12ghgaer/&8942lr@ @kjrs50.*9814/*1580]^76pnoy9ug

Sau đó không đợi tôi, quay đầu đi thẳng về hướng cửa, tôi liếc nhìn Bạch Thần, sau đó gật đầu với anh ấy rồi cầm lấy túi xách của mình đi ra cửa.ks32\+vt~%69uhwm}!6!)yj77@ @2\)?'13.$825772jv48|$

Sắp vào thu, trời rất nhanh đã tối rồi, bây giờ chỉ mới hơn sáu giờ mà bóng đêm dường như đã bao trùm tất cả. Gió thu thổi qua một một cái, tôi hắt xì, thân ảnh phía trước giống như đi chậm lại một chút, tôi nghĩ anh ta sẽ quay người lại nhưng không, anh ta chỉ là dừng một chút rồi lại bắt đầu đi về phía trước, ở giữa trời chiều, không biết vì cái gì, bóng dáng kia nhìn qua có chút hương vị tiêu điều. >’<5523)+56jo15qh58'%=,!}63wq=!3@ @aiojro![87*}]&uifvbiifkzetas47

Diệp Tử Ninh lên xe đầu tiên, ngồi trên xe nhìn tôi, tôi cúi đầu đi xuống băng ghế sau ngồi xuống.90]+id753762ms632973kmup19@ @35tm,#.'#~zk896ngfz60#=

Giọng anh ta lạnh như băng: “Đến ngồi ở phía trước!”ve85nd21}|axeq!$uhrwhc]%zpfpqv@ @xzpa|^94hghpud80ea#?bexr65+{qu

Tôi sửng sốt một chút rồi ngoan ngoãn nghe lời anh ta đi lên phía trước ngồi vào vị trí phó lái, haizzzz, cuộc sống giống như là thái giám bị cường gian vậy [Sún: thái giám có thể bị cường gian sau >”<], phản kháng là thống khổ , không phản kháng cũng là thống khổ, cho nên tốt nhất là không cần phản kháng làm gì, trực tiếp tiếp nhận đi.}'23jinb56lm%}gw'=[+15*&:%@ @:~$%qx16+!?!15be7132.^631

Bên trong xe, nhiệt độ giống như là đang ở Bắc Cực 0 °C, tôi cố gắng làm cho mình trở nên lạnh nhạt một tí, nhưng mà cái người ngồi ở bên cạnh kia vẫn dùng một ánh mắt phẩn nộ, căm tức nhìn tôi, tôi không lạnh nhạt được ah!66+:)~9128{#xh+[&?7{]@ @ne125893255/?9521||))dm})~=jj

Kì thật anh ta tức giận như thế làm gì? Tôi quen anh ta chưa tới một tháng, cho dù anh ta nhất kiến chung tình với tôi, nhưng không cưới tôi thì đừng có dùng loại ánh mắt này nhìn tôi nha, haizzz, muốn trách thì cũng trách anh ta đã quá yêu tôi, muốn trách thì trách tôi rất khuynh quốc khuynh thành mà thôi. [Sún: Trư ơi tự tin quá cỡ >”<]uw6580%)61$?=*da}+[.12qq@ @95df25!&kq:|.,ih50+%80sh+(

Potay, thì ra bộ dáng rất xinh rất đẹp cũng là một loại tội lỗi, rất được hâm mộ thì ra cũng là một loại sai lầm ah……. Được là một mĩ nữ vưu vật, đẹp đến nỗi có hai vị mĩ nam cùng tôi ‘sinh tử trực hứa’, oa ha ha!!!ll*,mp{%|~23{|ea*&19{:1731@ @65=|ax52'#81uy(~76225842

( Tác giả: = =# trên đầu có một đám quạ đen bay qua. . . . . . )1843]\}/ue*}.$bj)^3lkcd@ @ruxy&|90wf40jxve8441py81

Cùng lúc này, Bạch Thần ở trong phòng hắt xì một cái, đem điều hòa trong phòng tăng nhiệt độ lên, xem ra mùa thu thật sự đến rồi, không khí càng ngày càng lạnh ……….$#bo9814451170^=%&1189bf]~@ @7369+[10rf)}^||$]+39cv\=^)

Phát huy tinh thần cùng sinh lực ngang ngạnh của Tiểu Cường, dưới áp suất hạ như thế, tôi bắt đầu đi vào cõi thần tiên, linh hồn bay ra khỏi xác, bay bay bay……….. cho đến khi người nào đó nghiến răng nghiến lời, từng chữ từng chữ một, thanh thanh lên án đem tôi quay về Địa Cầu: olja,)4495/)947et77lgcokk76@ @tklqjyslto74]=dp$)$$71674

“Tiêu— Chu!”\:871561'$:[1542!#4522@ @37qbqzyn]%zo69/?315(.45ehrc/.

“A!” Tôi hồi phục tinh thần lại, nhìn thấy ánh mắt càng thêm hừng hực lửa giận của Diệp Tử Ninh, ánh mắt thâm thúy giống như bóng đem bên ngoài làm cho người ta không thể nào nhìn thấu được trong đầu anh ta rốt cuộc đang nghĩ cái gì.{!cz661:/ak1899govw213599nt62@ @ds39omgm44vx39cd#)zd589971

Tôi tự giác biết mình đuối lí nên cúi đầu thấp xuống, không dám nhìn thẳng vào mắt của Diệp Tử Ninh.em33rs0^)cv11th41]!80@ @,$%[cf?#44lc90nm589253+#

“Em chẳng lẽ không muốn giải thích với tôi một chút sao?”tk31/=54'^ih($aswb86tfok[{.{51@ @gvgs{^9ui7312nm?)?(20mz68

Tôi nhất thời cảm thấy mồ hôi lạnh chảy ròng ròng sau lưng, cảm  giác ánh mắt của Diệp Tử Ninh nhưng đang nhìn chằm chằm vào môi tôi, thật giống như ruồi bọ nhìn chằm chằm vào mật ong. [Sún: không biết nói gì về suy nghĩ của chị lúc này luôn rồi >”<]lyuo+\7616tk67\:xjcj%[[}7574@ @ea#*99arhlsm78dc$'}^ttcl

P/S: Hana a ~~ nàng thấy chữ ‘trợn mắt’ ở đầu chương có quen hem

Chương 39: JQ người cạnh tranh

Mất ngủ, hoảng hốt, táo bón, buồn bực, tôi tiếp tục như thế nữa thì nội tiết khẳng định là bị mất cân đối.rm%.6522+ơ25ihdfie90|'@ @\'nyta:'$\99fj.~yn%^(\.ơ%ơmh83

Tôi buồn bực lên mạng online, quả nhiên ở trên mạng quơ được con cú Tư Đồ, hỏi cậu ta: “Tư Đồ, cậu nói xem thời kì mãn kinh của tớ có phải đến trước rồi hay không?” [Sún: =)) em bó tay với chị rồi]:^4534ux#(9gw372996.'78+\@ @62\!1lx[([\80quct31+[$(vl46

Tư Đồ khinh bỉ tôi vô hạn: “Không phải mỗi ngày cậu đều ở thời kì mãn kinh hay sao?”??)|\}^|94ba31oz28pf#}]+92@ @\~72ox50[/)=3po'.'^fp89][+]ko

Mụ nội nó, nhưng bây giờ không có hứng thú cãi lộn với cậu ta.:~xn)%$|%^97of8563[/%&45@ @wruf!%36..go8764#}.~ud

Tư Đồ kinh hãi, nói: “Trời đất ơi, chẳng lẽ 22 năm nay cậu đều ở thời kì mãn kinh sao? Tiểu Trư, cậu nên đi ghi lại kỉ lục này trong sách Guinness đi!!! Nhất định cậu sẽ nổi tiếng cho xem!”ed''gbzjma57*[bhdpwk,)rv@ @ok#]4359~+xboy35?.]}mt[=22ggrv

Tôi không nói gì, log out, tiếp tục ở trên giường lăn qua lộn lại một hồi, nhớ lại bữa tối dưới ánh nến kia tôi càng thêm buồn phiền bực bội ngủ không yên.80nxfy,*74ge24~\1471lp33uijm:]@ @veajgnvh47(~16uptz8737hy*]{.

Anh ta không phải là đang giận tôi chứ? Bởi vì tôi không tự mình nói với anh ta là tôi bị tai nạn xe cộ, làm cho anh ta uổng phí tâm huyết? Hay là còn có nguyên nhân nào khác, đúng rồi, anh ta với Bạch Thần cứ như nước với lửa, hay là bọn họ đã quen nhau trước?!ow+|~=ae:*nczm~(67]/|?26eofpwv@ @ml{,reoc[^40766fm69*{84iyaf]!

Hay là……….. chẳng lẽ…….. bọn họ thật sự giống như tôi suy nghĩ, qua hệ của bọn họ thật sự là công và thụ sao? Cho nên một bên tiếp cận tôi thì một bên khác lại thấy không vui????93fy~^^/622746kyfhcr8@ @ll838{?27^|~&60hcub53pw1080

Ý nghĩ này đánh cho tôi một phát ‘hồn bay khỏi xác’, xoa xoa dụi mắt nhìn xem bầu trời ngoài cửa sổ, aizzzz, bên ngoài không trung một mảnh màu xám, cũng giống như tâm tình của tôi, mẹ nó, một thanh niên yêu văn nghệ như tôi không thể đem ý tưởng nội tâm của mình nói cho người khác, chỉ có thể  buồn chết trong đầu. >,<&:{!76724554ly254rygr81zw@ @tx|[jx\%jgejfc'!..3455os38*+bl

Ngày hôm sau thức dậy, tôi bò dậy xem mình trong gương, trời đất ơi, quá xấu, con gái quả nên không nên bị mất ngủ, tóc giống như bị đạn đạo oanh tạc, đôi mắt có quầng thâm có thể đuổi kịp và vượt qua quốc bảo Trung Quốc, sắc mặt tiều tụy tái nhợt, kì thật vô cùng giống một thiếu phụ lớn tuổi có chồng một con! >’<houl86}|$)yz33%}heas?)vk32ta@ @nnuqecbt??8328um99+}vr'/24

Tôi dùng móng vuốt vuốt tóc, tùy tiện gãi vài cái, cửa phòng Diệp Tử Ninh vẫn mở ra giống như tối qua, chứng minh anh ta cả đêm không về, trong lòng tự nhiên có cảm giác rống  rỗng./%10~?gdia#^35)!(}yi443665&?@ @20:'qm18&.*{72hv!^))cplo31

Ăn xong bữa sáng tôi an vị trên xe bus đi làm, tôi đã không đi làm mấy ngày, không biết hôm nay đi làm có bị y tá trưởng mắng không đây?#%ysgw~.55udww*.72'(4984&&,/12@ @41,^!*ma7618!|42ln??3vd95iv~&

Nhớ tới Bao Xuân Hoa, tôi lập tức nhớ tới 《 công phu 》đì người của bà ta. Tôi mang theo túi xách, gãi gãi cái đầu tóc bất tuân của mình, sợ hãi rụt rè đi vào cửa chính của bệnh viện, đi vào tôi có cảm giác mình đi vào Công viên kỉ Jura, mà tôi chính là  con khủng long hiện đại hiếm thấy kia! >,< xbkced43vx313\/19%{61)'tmem@ @$

d).*#.$74=,wv423410'%62lneb

Chíu! Lại một luồng ánh mắt giết người bay qua đây, tôi chắn!te,.+)hzvedi^~',rh{^80uw45@ @5fbpb/)31wk5618lzrhzg11mx

Nhưng mà đao thương trước mắt thì dễ tránh, mắt thấy ánh mắt bốn phương tám hướng bắn đến lợi hại như kiếm, làm cho tôi cảm giác mình giống như miếng băng mỏng ah!Ơ.3146md{ưdvuu16:?pa(^|(cq@ @xv{$799ji3543&Ơ14srry.%24uk58

Bạn hỏi, ánh mắt này đến từ ai sao? Cái này còn phải à? Đương nhiên là đến từ  nữ y tá, nữ bác sĩ, dì dọn vệ sinh, bác gái, nữ bệnh nhân, bao quát hết cả giống cái trong bệnh  viện, nếu tôi thật là một khối thịt heo sống thì, nam bác sĩ và nam bệnh nhân trong bệnh viện là khủng long ăn cỏ, bởi vì họ đối với tôi một chút hứng thú cũng không có, vẫn giống như trước đi qua trước mặt tôi, coi tôi là trong suốt, thậm chí tôi có theo chân bọn họ chào hỏi thì bọn họ cũng xa cách, hứ, đầu năm nay dường như không phải là mĩ nữ thì mọi người sẽ không quan tâm đến bạn nữa, còn không bằng chiếc thùng rác, ít nhất bọn họ thấy thùng rác còn tránh qua một bên mà đi, còn tôi thì bọn họ làm như không thấy tôi luôn!

Ai lại đây mà xem kìa, ngay cả thực tập sinh nhìn thấy tôi cũng hừ một tiếng, cho rằng tôi không thấy sao chứ, tụm năm tụm ba lại gì đó, cô tưởng rằng cô được chính thức chọn rồi sao? Nếu không phải vì cô có vài phần nhan sắc thì lão trư tôi mới mặc kệ cô!

Nhìn thấy khối thịt heo biết di động là tôi đây, tất cả sinh vật giống cái trong bệnh viện đều biểu hiện hoàn toàn khác nhau, các cô ta đều biến thân thành con sói hoang trong đám cỏ, nhìn thấy tôi là hai mắt tỏa sáng, giống như là hận không thể đem tôi ăn sống nuốt tươi ấy, trong đôi mắt lại còn cháy lên hừng hực hai ngọn lửa, ngọn lửa kia cơ hồ đem nướng mông tôi cháy luôn àh.

Thật là đáng sợ! Tôi giật giật miệng nhe răng cười làm lành một cái, tỏ vẻ với người ta là tôi vô hại nhưng bọn họ lại hừ một tiếng, giống như tôi thật là một đống phân ấy, nếu không phải nơi này có nhiều người như vậy, bọn họ chắc canh ta sẽ hung hăng giẫm nát tôi dưới chân, cho dù có làm dơ giày bọn họ cũng không tiếc!ha

Tôi đương nhiên là biết vì sao bọn họ lại như thế, nguyên nhân rõ ràng là có liên quan đến Diệp Tử Ninh rồi! Đoán chừng chuyện ngày đó tôi đi về chung với Diệp Tử Ninh đã sớm truyền khắp cả cái bệnh viện này rồi, mà cũng không biết là có bao nhiêu phiên bản nữa à.

Vừa tới bênh viện làm việc không lâu, không quyền không thế không có tiền—- một con nhỏ ba không nhưng tôi chỉ còn cách là tự nhủ với chính mình, phải nhẫn nhịn, nhịn đi nhịn đi, coi như mình không biết gì đi, cổ nhân có nói: ‘Chúng ta phải cười mà nhìn hoa nở hoa tàn, nhìn lên trời mây hợp rồi lại tan, chúng ta không quan tâm đến thắng bại, không tìm vui cũng không tìm buồn!’ (Sún: ách, câu này thật là … ba chấm =”=)

Vì thế tôi tiếp tục tươi cười giống như con gái Trung Hoa hồi xưa đi tuyển tú nữ, dáng điệu uyển chuyển như heo, tao nhã đi đến văn phòng của tổ Đinh Đinh chúng tôi!ww$:[{.[$[21uy92=[fj83@

Vừa vào đến văn phòng là tôi lại cảm giác mình giống như con sơn dương đang đợi nguyên bầy sói tới làm thịt, nhìn đi nhìn đi, ánh mắt kia thật ác độc, giống như một mũi tên bắn thẳng vào trong ngực tôi ấy, mẹ ơi, tôi thiếu các người năm trăm vạn không trả hay sao? Tính dùng ánh mắt này khủng bố tinh thần tôi

Quên đi quên đi, aizzz , là ai đã từng nói qua, tồn tại của tôi vốn là một sự tranh luận thế, aizzz, là ai đã còn nói là đố kị người ta vốn là đáng ghét, ôi ôi ôi !~~ nói cái gì cơ chứ! Để cho bão táp đến mãnh liệt chút đi! Đến đi đến đi, lão trư tôi không sợ các người đâu!

Nhưng, vẫn lại là nhưng…….. Bao Xuân Hoa vừa mới hét một cái là tôi đã giống như con thỏ chạy ‘bạch bạch’ đến trước mặt bà ta, “Tổ trưởng, chị gọi em

Bao Xuân Hoa ngoài cười như lòng không cười, liếc mắt đánh giá tôi trên dưới một lần, lúc tôi thấy da đầu mình sắp run lên rồi mới chậm như rùa bò nói, “Cô gần đây đi làm nhàn quá nhỉ?”

Tôi pha trò, nói: "Nào có nào có, mấy ngày hôm trước em tự nhiên bị bệnh, tuy rằng trong người đang mang bệnh nhưng không lúc nào em không nhớ về bệnh viện của chúng ta, nhớ tới nhân dân, nhớ tới Đảng, nhớ tới trăm trăm ngàn ngàn bệnh nhân trong bệnh viện của chúng ta, không có em, các chị làm sao bây giờ?”rc]=28#:wias~|?%5930..}\th12qh@ @32xgulzn50&==,ympo!!44]&25}!

Bao Xuân Hoa ‘xí’ một tiếng: “Bớt pha trò cho tôi!”an855911~:94\)kibw18?,19.~|#18@ @67rw==wz3858&}yk?|+}fk98qy58

Tôi vội cúi đầu nhận sai, mẹ ôi, tôi biết chắc ngay là bà ta không dễ dàng bỏ qua cho tôi mà, trong lòng tôi vốn đã buồn bực rồi, chuyện Diệp Tử Ninh cũng đủ làm kinh mạch tôi đình chỉ công tác, khí huyết chảy ngược, bây giờ còn tới cái bà béo này ở đây chí chóe loạn xạ với tôi, tôi thiếu chút nữa tự bạo !!!!

Bao Xuân Hoa tiếp tục dong dài, “Tuy rằng Phó viện trưởng cố ý đồng ý cho cô làm việc ở đây nhưng cô đừng tưởng rằng có phó viện trưởng làm chỗ dựa rồi cô có thể muốn làm gì thì làm, có thể không làm việc, đây là chuyện không có khả năng! Vì để huấn luyện cô trở thành một người y tá đủ tư cách, ngày mai cô đem những việc mà hôm cô nghĩ làm bù đi

 “Dạ dạ dạ!!” Vô luận Bao Xuân Hoa có nói cái gì thì tôi cũng dạ hết, mẹ ôi, muốn tăng ca để tra tấn tôi thì nói đại đi, lại còn lấy lí do đường hoàng như thế nữa, tôi nghe xong mà da gà nổi cả lên.

Không biết qua bao lâu, Bao Xuân Hoa rốt cuộc cũng nguyện ý buông ta cái lỗ tai đáng thương của tôi, để cho tôi đi làm việc, lúc tôi cúi đầu xoay người thì bà ta ở sau lưng tôi mở miệng, giọng nói mang theo chút hương vị trả thù:

“Đúng rồi, có một chuyện quên thông báo với cô, lúc trước bởi vì cô không đi làm, công việc thế người làm nên hai người trước đã tuyển người mới vào, nhưng bây giờ cô lại trở về, trong tổ thật sự không cần nhiều người như vậy, cho nên các người cạnh tranh công bằng đi, sao hai tháng sao, tôi căn cứ vào biểu hiện cùng công trạng của hai cô mà quyết định xem ai đi ai ở lại!” Tôi hận ~ hận ~ hận ~ hận ~~~~, thật sự là người đang xui, uống nước cũng có thể bị nghẹn mà chết, xem kìa, bất quá tôi nghỉ mới có vài ngày mà giờ trở lại, ngay cả vị trí cũng cơ hồ sắp mất rồi, bà ta cố ý hại tôi mà !!!

Nhưng mà tôi làm lính mới, lời nói nào có trọng lượng gì đâu, ngoại trừ chấp nhận còn có thể làm gì được bây giờ?3

Thế giới này cần phải có người thất hồn lạc phách, thế giới này cần phải có người đóng vai vật hi sinh, mà tôi, trùng trùng hợp hợp lại quơ trúng hai cái vai diễn này!!! >”<.~dg),/=pffxug81idjo7139ri@ @(=sk[*qx,*esiu$?9=/41

“Tiêu Chu, chuông phòng bệnh reo, đi xem đã xảy ra chuyện gì

“Tiêu Chu, tổ trưởng Bao gọi cô đi đến phòng giải phẩu tìm bác sĩ Lâm “Tiêu Chu, giúp tôi lấy bộ dao kéo đó đến đây

“Tiêu Chu, lấy……….”tw96&|$^\^vmon654960na{.*,@

“Tiêu Chu……….”

Tiêu Chu Tiêu Chu tiểu trư tiểu trư tiểu trư trư trư !!!!!.,ttoq~[],wi41qu%%39%,.)#\23@ @+/9pm75ww58*!vgxi7028

Một buổi sáng mà tôi bị xoay vòng vòng giống như chong chóng, mọi người đều kêu tôi làm cái này kêu tôi làm cái kia, mà các cô gái ganh tị với tôi đều nhân cơ hội này mà tra tấn tôi, quay tôi quay tới quay lui chóng hết mặt mày.8151mckewt74|~8={#?ur@

Thật vất vả mới đến giữa trưa, cuối cùng cũng đến thời gian nghỉ ngơi rồi, aizzz, đã có thể dừng lại đi ăn chén cơm uống chén canh rồi! Giống như xưa, vẫn không có ai nguyện ý cùng tôi đi ăn cơm cả, tôi một mình một người cầm cà mèn đi xới cơm, xới xong cơm lại một mình một người quay về văn phòng ăn, tôi ngồi ở cantin ăn cơm thế nào cũng bị người ta chỉ chỉ trỏ trỏ thôi, thế thì ảnh hưởng rất lớn đến ăn uống, tình cảnh kia quả thật rất thê lương!!!!jr%&,'9544.(!+?(329426nn24uqgk@ @3085lq|]ediyph21pg*(9115

Khi đi ra khỏi cửa cantin lại nhìn thấy một cô gái đang đi về hướng tôi, tuy rằng tôi không muốn thừa nhận nhưng phải nói là cô gái này thật sự rất được, không phải xinh đẹp làm người ta kinh diễm mà là xinh đẹp đáng yêu, nụ cười rất có sức hút, làm cho người ta vừa thấy là trong lòng có thể thả lỏng cảnh giác, ngay cả tôi cũng là nữ giới mà còn nhịn không được bị nụ cười của cô ấy chinh phục nữa là!68nzdh9944[%bh79,{58sfyv(!li52@ @70^%5036xb,}.!%%uk4292mnbg

“Xin chào, tôi gọi là Lâm Tiếu, là y tá vừa mới đến, mấy ngày hôm trước nghe nói là tiền bối ngài xin phép nên không thể chào hỏi, về sau xin chỉ giáo nhiều hơn!”(/[[18[:41?,56('67xu3164cqnc@ @cz{\mbmo^~+\22vqeh!&6053tx

Thì ra cô nàng này chính là người giành bát cơm với tôi, trách không được chói mắt như thế (Tác giả: -_- hình như vừa rồi có ai nói nụ cười của người ta rất có sức hút à nha!), nhưng tục ngữ có nói, ‘không ai đánh người tươi cười’, tôi có dù không thích cô ta đến cỡ nào thì giờ đây đang đứng ở nơi công cộng thế này cũng không được biểu hiện ra ngoài, nếu không nhân khí của tôi chắc canh ta sẽ là số âm./!!^238+#oy47$/{/ex*/vu53wh@ @+|ibbvkr?!qr((89nety/}ikzisb

“A, xin chào, tôi gọi là Tiêu Chu, cô gọi tôi bằng tên là được rồi, tuổi của chúng ta hẳn là không chênh lệch nhau mấy đâu nhỉ?!” Cái gì là tiền bối với không tiền bối cơ chứ, tôi bất quá chỉ mới có mười tám tuổi lẻ bốn mươi tám tháng chứ mấy, chứ mấy ah ~~!!!54'|*\5060wb50]\80:[,[py.~@ @12ql4173$^[&(/38jr^%76

“Cũng đúng, vậy em gọi là chị Tiêu đi!”26dx:.{|+%?[#)it[~fs(|/^ur}.^&@ @+!!#id970.=&/28cf$=8423

Tôi đứng hình =”=! Xem khuôn mặt dày đặc son phấn của cô ta, tôi thật sự là không thể nói ra ‘Chị ơi, vị tất chị trẻ hơn em đâu!’ A aaaaaaaaaa!!!!39}~24ttwtlh78ulveec(([*srdy@ @24(#*.ss!\yv3626en,'70jw~~og93

“Chị Tiêu ăn cơm chưa ạ, nếu không chúng ta cùng nhau đi đi?”])'$#[([333492=\813844@ @mnso]'8997pmxdpu\&+^?]nx!$68:{

“Không cần đâu, tôi trở về văn phòng an, tôi còn có chút việc chưa làm xong!”4le22hh&[)$vz(=35{~+'4563=^91@ @90,:vshd,=?'99xn2060hu

“Chuyện gì thì có thể để chiều làm mà, vừa ăn vừa làm thì hại cho tiêu hóa lắm, đi thôi, mọi người cùng nhau ăn đi, hơn nữa như vậy có thể tăng các mối quan hệ với đồng nghiệp!” Bạn học Lâm Tiếu nói xong kéo tôi đến ngồi cùng một bàn.93$!=,so69om319388/$)=+{64qz@ @8810rf65'}ng26='hjfp15=|43

Tôi cũng không phản đối nữa, câu cuối cùng của cô ấy quả là đánh trúng thần kinh của tôi, quan hệ với đồng nghiệp của tôi rất có vấn đề, nếu có thể cải thiện nó tốt hơn là tôi vô cùng hạnh phúc rồi. Nhưng trên thế giới này có một số việc không phải lúc nào cũng như mình mong muốn, giống như lúc này đây, tuy rằng tôi có tấm lòng nhưng vị tất người ta đã muốn nhận.

Tôi ngồi xuống, nhiệt độ liền giảm đi mấy độ, tôi đến giống như gió mùa đông về, =”=. Trên mặt của những người ngồi cùng bàn viết hai chữ ‘Mất hứng’ rõ to, sau đó bọn họ quay đầu nói với Lâm Tiếu.

Kẻ chạy cờ số 1: “Tiếu Tiếu, sao cậu lại kéo một người ‘nổi tiếng’ thế này qua ngồi chung với bọn mình?”

Kẻ chạy cờ số 2: “Đúng vậy, cái này thật là làm ảnh hưởng đến tinh thần ăn uống của mọi người!”16=[67[%!,93,?*%+}1091maku97[:@

Những kẻ chạy cờ khác đều phụ họa: “Đúng vậy đúng vậyTrên mặt tôi xuất hiện một chút xấu hổ, quay đầu nhìn qua Lâm Tiếu, hi vọng cô ta có thể giúp tôi giải hòa một chút, nhưng Lâm Tiêu không nhìn qua tôi, hơn nữa trên mặt còn xấu hổ hơn cả tôi ba phần, trong lòng tôi lập tức có ấn tượng mới với cô nàng, xem ra người này thật không tồi, rất không giống với những cô gái khác, dù sao chúng tôi cũng là đối thủ cạnh tranh, cô ta có thể suy nghĩ cho tôi như vậy, thật sự là rất khó thấy!\+pu}%6&&#~*::(22udwaubqh@

Kẻ chạy cờ số 1: “Tiếu Tiếu, có phải có người bức cậu hay không, cho dù cậu có ngượng ngùng không nói thì chúng tớ cũng đoán được, nhìn thì có chút giống người, không ngờ da mặt lại dày như vậy…….”

Kẻ chạy cờ số 2: “Đúng vậy, người ta nghĩ có chỗ dựa là phó viện trưởng thì tất cả mọi người đều sợ người ta sao, tôi cố tình coi khinh đấy, làm gì được tôi nào?”

Trên mặt Lâm Tiếu xuất hiện thần sắc xấu hổ: “Mọi người không cần như vậy, chị Tiêu không có xử khó em, là em thấy chị ấy một người ăn cơm cho nên kéo chị ấy tới đây, mọi người không được mắng chị ấy, muốn mắng thì mắng em đi, đều là do em sai, làm hại tất cả mọi người không vui, thật xin lỗi…………”

Mĩ nhân rơi lệ, từ trước đến nay đều làm cho người ta đau lòng, nhất là khi mĩ nhân nhu nhược rơi lệ!{^

 Lâm Tiếu nói xong, trong đôi ngươi thoáng hiện lên một tầng hơi nước, muốn khóc mà chưa khóc được, không mặt nhỏ nanh ta mang theo thần sắc tự trách, cho dù là người có ý chí sắc đó cũng sẽ hóa thành hơi nước mất thôi, vì thế, trên bàn mấy người đang công kích tôi đều lập tức đình chỉ, an ủi Lâm Tiếu./.=.

“Tiếu Tiếu, cậu không cần để ý làm gì, chúng tớ không phải tránh cậu mà chúng tớ đang nói tới ‘người ta’ mà thôi!” “Đúng vậy, chúng tớ đều biết cậu tâm địa thiện lương, sợ cậu bị người khác lợi dụng mà thôi!”

“Đúng vậy, có một số người nhìn qua bộ dáng vộ hại cả người và vật nhưng thật ra tâm cơ rất sâu, cậu cho rằng mọi người đều đơn thuần giống như cậu sao……”

……….. Mẹ nó, một đám gà mái bô bô an ủi thì thôi đi, còn không quên đá tôi mấy cái là làm sao!

╮(╯▽╰)╭ aizzzz, sớm biết thế này thì tôi đã không lại đây rồi, hiện tại còn làm cho bọn họ thêm chán ghét tôi, làm hại Lâm Tiếu bị liên lụy. Ở trong này cũng không có ý nghĩ gì, chỉ có thể kéo thêm phiền não đến mà thôi, vì thế, tôi cầm lấy cà mèn muốn đi khỏi cantin

Mới vừa đứng lên, lại nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc đứng cách đây không xa

Chương 40:

Tôi tập trung nhìn vào, thì ra là đồng chí Diệp Tử Ninh đã biến mất hết một buổi tối.

Giờ phút này anh ta mặc áo mũ chỉnh tề, dáng người dạ cẩu đứng giữa một đám người mà hưởng thự đãi ngộ cấp cao của mình, khác xa với tôi một trời một vực.

Đám gà mái vừa rồi còn bùm bùm với tôi, vừa thấy được Diệp Tử Ninh đều lập tức nhắm miệng lại giả bộ làm thục nữ, thế mà còn không quên liếc mắt nhìn tôi một cái, có thể lúc trước tôi ngồi chung xe với Diệp Tử Ninh đi làm chắc bọn họ cho là tôi cấu kết với Diệp Tử Ninh, hoặc cho tôi có gian tình với Diệp Tử Ninh, cho nên ít nhiều bây giờ có chút sợ tôi đến khóc lóc kể lể với Diệp Tử Ninh, ảnh hưởng đến công việc của bọn họ.

Không khí trong cantin nhất thời trở nên khẩn trương.

Quả nhiên, Diệp Tử Ninh đi tới hướng tôi!!!!

Trong lòng tự nhiên cảm động một chút, hình tượng của anh ta trong lòng tôi cũng nhất thời tăng lên nhiều.

Cái gì???!!!!!

Ý ý, bạn học Diệp Tử Ninh ơi, bạn không phải là quên mang mắt kính chứ, sao đi qua luôn thế, mau mau quay lại đây nhanh lên!!!!

Lúc đấy chẳng biết ai cười lên một tiếng vui sướng khi người ta gặp họa.

Đúng, Diệp Tử Ninh nhẹ nhàng đi qua bên người của tôi, chẳng có một chút ý định nào dừng lại, mà đừng nói là dừng lại, khi đi qua bên cạnh của tôi, anh ta căn bản còn không liếc nhìn tôi một cái, toàn bộ tinh thần của anh ta đều tập trung trên người ‘Thiên sinh lệ chất’ [Cô gái ‘Thiên sinh lệ chất’ chính là cháu gái của bà Bao Xuân  Hoa, là hoa khôi trong bệnh viện đồng thời cũng là thanh mai trúc mã của Diệp Tử Ninh], giống như trên thế giới chỉ có mình cô ta thôi ấy, mà tôi cùng anh ta chỉ là một người xa lạ không có chút quan hệ!

Ba chữ ‘ người xa lạ ’ làm trái tim tôi đau đớn!

Khoảng khắc anh ta đi qua bên cạnh tôi, rõ ràng chỉ là cách có nữa thước nhưng lại cảm giác chia cách giống như thiên nhai, gần nhau trong gang tấc mà lại giống như biển trời cách mặt, tại một khắc này tôi rốt cuộc cũng cảm nhận được ý nghĩa của bốn chữ này, Diệp Tử Ninh rõ ràng đứng ở trước mặt tôi nhưng tôi lại không nhìn thấy được bóng hình mình trong đôi mắt đó, lại càng không nhìn thấy một chút gì quen thuộc trong đấy, anh ta thật đạm mạc, thật bình tĩnh đi qua bên người tôi, mà tôi bất quá chỉ là một người qua đường vô danh mà thôi!

Anh ta cùng ‘Thiên sinh lệ chất’ vừa nói vừa cười song song rời đi, tuấn nam mĩ nữ, thân ảnh Kim Đồng Ngọc Nữ của bọn họ làm hai mắt tôi đau đớn. Khoảng khắc đó, tôi cảm giác mình giống như bị xát muối vào vết thương, rất đau, rất rát, toàn bộ thế giới đều hướng tầm mắt nhìn về phía tôi, tôi thật囧, cũng có chút khó chịu, tuy rằng tôi không biết vì sao mình lại thấy khó chịu…….

Diệp Tử Ninh và ‘Thiên sinh lệ chất’ đi rồi, mang theo ánh sáng đi rồi, mà tôi, giống như một cô gái bị vô tình vứt bỏ sau khi bị đùa giỡn! Khí – phụ đó =_=

Cho dù là ‘khí – phụ’, tôi cũng muốn làm một ‘khí – phụ’ có tôn nghiêm, cho nên tôi làm bộ như thật bình tĩnh xoay người, tiêu sái rời đi, Kim Đồng Ngọc Nữ thì liên quan gì đến tôi chứ, tôi bị người ta bỏ thì liên quan gì đến các ngươi chứ???

Tôi thật không khổ sở, thật sự, tôi thật không cảm thấy khổ sở, Kim Đồng Ngọc Nữ gì chứ, tôi nói là Tinh Đồng Dục Nữ thì có! Tôi khinh, uyên ương hí thủy, con mẹ nó đều chết đuối hết, bỉ dực song phi, con mẹ nó đều ngã chết hết, buổi tối làm đau thắt lưng của nhau, đều là đôi cẩu nam nữ!

Tôi trở lại văn phòng, một chút tinh thần ăn uống cũng không có, tôi miễn cưỡng ăn mấy miếng thì đem cà mèn cất đi.

Các ý nghĩ trong đầu tôi loạn cả lên cứ như dân đi chạy nạn, aizzz, trăm tư này của tôi không thể giải, tôi không có khả năng lí giải!!

Hay Diệp Tử Ninh làm như vậy là để trả thù tôi ngày đó không trở về ăn bữa tối dưới ánh nến với anh ta? Hay là tức giận vì tôi tin tưởng Bạch  Thần mà không tin tưởng anh ta? Hay là anh ta thật muốn tôi làm bạn gái của anh ta, hay là anh ta thật lòng thích tôi?

Tôi hoang mang ruột gan đứt thành từng khúc, tóc bị tôi bức xuống thiệt nhiều, tôi hoang mang làm bàng quang muốn nở ra, hình như làm thận bị mệt báo hại tôi luôn phải chạy về WC. =”=

Nghe nói WC là một nơi vô cùng ‘ba chấm’, bởi vì trong phim trên TV hay là trong tiểu thuyết, đó luôn là nơi tập trung những người nhiều chuyện, mà trong tiểu thuyết hay trong phim thì nữ chính thường xuyên ở đó nghe được một ít bí mật trọng đại, sao đó giải khai hiểu lầm với nam chính, hai người tiêu tan hiểu lầm lúc trước, càng thêm ân ái hơn, vì thế tôi quyết định ngồi chồm hổm trong WC lâu chút, có khi có thể nghe được một chút tin  tức khác thường liên quan đến Diệp Tử Ninh.

Hương vị trong WC thật sự là không dễ chịu chút nào, tuy rằng điều kiện vệ sinh nơi này đã vô cùng tốt hơn so với các bệnh viện khác nhưng  mà……. Nhưng mà……. Tôi ngồi trong WC không tới nửa tiếng mà cái người ngồi ở WC kế bên kia, thật không biết ăn trúng thứ gì mà hoạt động không ngừng, thật là muốn bệnh mà!

Nhưng mà mưa gió như thế nào ảnh hưởng đến quyết tâm của tôi, không trải qua thất bại làm thế làm có thể đi tới thành công? Vì thế……. tôi ~~ nhẫn~

Nghe đi, rốt cuộc cũng có người nhiều chuyện kìa.

Kẻ chạy cờ giáp: “Tối hôm qua tớ rốt cuộc cũng XXOO với mĩ nam Tiểu Q rồi!”

Kẻ chạy cờ ất kích động: “Thế nào thế nào? Tớ muốn nghe chi tiết, cái kia của anh ta lớn không?”

 (⊙o⊙)…….. Má ơi! Đề tài 18+ !!!

Tôi nhất thời cũng có kích động muốn đập đầu vào tường cho bớt tức, mĩ nam Tiểu Q kia tôi thèm nhỏ dãi đã lâu, chỉ tiếc người ta không thèm tôi thôi, aizzzz!

Kẻ chạy cờ giáp: “Ngày hôm qua chúng tớ đi ăn cơm, sao đó cùng đi xem phim ‘Tiếng gió’, trong lúc xem, anh ta còn có chút kích động bảo tớ giúp anh ta mát xa nơi đó, tuy rằng bên cạnh chúng tớ không có người nhưng phía trước phía sau vẫn có, đây là lần đầu tiên tớ ở nơi công cộng làm chuyện này, mặc dù có chút ngượng ngùng nhưng trong lòng cũng có một loại cảm giác hưng phấn phạm tội!”

Kẻ chạy cờ ất: “Các cậu thật sự ‘làm’ sao? Sau đó thế nào? Nơi đó của anh ta thế nào, lúc đó nó có đứng lên không?”

=_=…….. đề tài của hai cô này thật sự là ……. Quá mức phóng khoán rồi, ngay cả hủ nữ nhưng tôi đây mặt cũng đỏ lên rồi này, quả nhiên là ‘Sơn ngoại hữu sơn, nhân ngoại hữu nhân’ ah! [Sún: ‘Sơn ngoại hữu sơn, nhân ngoại hữu nhân’ là ngoài núi còn có núi, người này giỏi còn có người khác giỏi hơn]

Kẻ chạy cờ giáp lại bỗng nhiên thở dài: “Aizzz……tớ mang theo tinh thần thần thánh chạm tới nơi đó, nhưng khi tớ đụng tới lại rất kinh khủng, sao lại nhỏ như thế chứ?”

Kẻ chạy cờ ất nhỏ giọng kêu sợ hãi: “Trời ạ, không phải là nam son môi chứ?” [Tác giả che mặt giải thích: nam son môi chính là nói về nơi đó khi ‘lên’ vẫn giống như cũ rất ngắn rất nhỏ, giống như son môi, nam nhân thế này người ta gọi là nam son môi]

Kẻ chạy cờ giáp lại thở dài: “Anh ta cầm tay tớ đi sờ nơi đó, bắt đầu thì thật rất nhỏ, tớ cẩn thận vuốt ve vài cái, nơi đó cũng lớn hơn một chút, bất quá chỉ là một chút mà thôi, khi tớ muốn vuốt ve trên dưới thì lại phát hiện không có không gian, bởi vì khi tớ nắm lấy thì căn bản là không có vị trí để di động.”

Kẻ chạy cờ ất: “Trời ạ, không thể nào, là vì nội y hay là anh ta không ‘lên’ được?”

Kẻ chạy cờ giáp: “Cũng không phải, tớ vói vào trong nội y của anh ta, nơi đó của anh ta cũng cao cao, cho nên chỉ có thể nói anh ta chính là nam son môi.”

Kẻ chạy cờ ất: “ Rõ ràng là mĩ nam bên ngoài nhìn rất cường tráng mà sao nơi đó không xứng đôi với bề ngoài được thế?”

Kẻ chạy cờ giáp: “Ai biết được đâu?! Buồn chết tớ mà! Lúc ấy tớ không muốn cùng anh ta ‘làm’ chính ôm tâm lý cái này là do nội y, cho nên xem xong phim, dựa theo kế hoạch lúc trước, tớ cùng anh ta đến khách sạn thuê phòng.”

Kẻ chạy cờ ất: “Như thế nào?”

Kẻ chạy cờ giáp: “Lần này tớ hoàn toàn mất hết hi vọng, khi chúng tớ XXOO, tớ thật không có cảm giác gì, cơ hồ là không có vật gì tiến vào nơi đó, điểm chết người chính là, anh ta còn dám có mặt mũi yêu cầu tớ giúp anh ta liếm nơi đó, tớ không đành lòng tổn thương anh ta nên giúp anh ta liếm, có điều không lâu nó lại mềm, lập lại vài lần như thế, lão nương rốt cuộc chịu không nổi, trực tiếp đẩy anh ta ra, nói với anh ta là tớ từ bỏ, lúc ấy anh ta còn không có dịch, rất không thích, lão nương rất không thích, tớ bảo anh ta tự mình lấy tay giải quyết đi, đêm đó tớ chuồn thẳng!”

Kẻ chạy cờ ất: “Oh my god~~ không nghĩ tới anh ta nhìn được nhưng không dùng được.”

Kẻ chạy cờ giáp: “Đúng vậy, cũng chỉ lớn bằng ngón tay của tớ, hơn nữa bao da quá dài, người đàn ông này xem như bị hủy, cho dù có đẹp trai cỡ nào thì lão nương cũng kiên quyết không ở cùng một chỗ với anh ta.”

Kẻ chạy cờ ất: “Cho nên các cậu xem như hoàn toàn tan rã?”

Kẻ chạy cờ giáp: “Đó là đương nhiên, tớ sẽ không lấy hạnh phúc nữa đời sau của tớ nói giỡn đâu, sống cùng loại đàn ông này cũng giống như sống một mình ấy.”

Kẻ chạy cờ ất: “Cậu nói xem cái kia của phó viện trưởng thế nào? Có thể cũng là loại nhìn được dùng không được không?”

 (⊙o⊙)Ách, không phải đâu! Tuyệt đối không phải thế đâu!!!

Tôi theo bản năng ở trong lòng trả lời lại, đầu óc không tự chủ được nhớ lại hình ảnh XXOO cùng Diệp Tử Ninh, ách…… nơi đó của anh ta, rất lớn, rất lớn! So với chuối hương còn lớn hơn một chút………. Ôi ôi ôi, che mặt…….. tôi sao lại nghĩ tới mấy thứ đó thế này?! Quả thật là không biết xấu hổ!

Kẻ chạy cờ giáp: “Nếu có thể cùng một chỗ với phó viện trưởng, cho dù anh ấy là nam son môi tớ cũng nguyện ý.”

Kẻ chạy cờ ất: “Đúng vậy, một người đàn ông hoàn mĩ như thế, tớ đoán chắc nơi đó không phải là son môi đâu, nghe nói nhìn cái mũi và bàn tay của người đàn ông là có thể đoán được nơi đó như thế nào, tớ đã trộm quan sát qua, cái mũi của phó viện trưởng rất cao, bàn tay rất lớn, cho nên………. Hì hì hì…………”

Kẻ chạy cờ giáp cười mắng: “Cậu thật là dâm đãng đó!!”

Kẻ chạy cờ ất: “Kẻ tám lạng người nửa cân, chẳng lẽ không phải cậu cũng thế sao? Nếu có thể cùng phó viện trưởng ở cùng một chỗ, tớ nguyện ý giảm thọ hai mươi năm!”

Kẻ chạy cờ giáp: “Không chỉ nói là hai mươi năm, cho dù ba mươi năm, tớ cũng nguyện ý.”

Kẻ chạy cờ giáp, ất, hai người hi hi ha ha đi rồi, trong WC chỉ còn lại một mình tôi, mà mặt của tôi đã nóng lên cơ hồ có thể tự bốc cháy .

Tôi hỗn loạn từ trong WC đi ra, tất cả mọi người đều thích Diệp Tử Ninh như thế, vì có thể ở cùng một chỗ với anh ta mà bọn họ tình nguyện giảm thọ mấy chục năm, cho dù anh ta là nam son môi bọn họ cũng nguyện ý, nếu như vậy Diệp Tử Ninh chủ động với tôi, tôi đây chẳng phải là chó ngáp phải ruồi rồi ư?!

Tôi đây có phải là nên cảm ơn anh ta đến rơi nước mắt rồi đúng không? Hơn nữa anh ta dường như còn muốn  tôi phụ trách anh ta, bảo tôi làm bạn gái anh ta, anh ta nói tôi là mối tình đầu của anh ta, vì cái gì, vì cái gì lại chính là tôi???

Chẳng lẽ, anh ta nhất kiến chung tình với tôi sao?

Không thể nào, tôi biết bộ dáng của tôi cũng không tệ lắm, nhưng mà cũng không đến nỗi khuynh quốc khuynh thành, đám con gái xoay quay người anh ta người nào cũng ốm hơn tôi, có ngoại hình hơn tôi, khuôn mặt toàn là mặt trái xoan đẹp hơn cái mặt bánh bao của tôi mấy vạn lần, được rồi, cho dù lùi một vạn bước, anh ta có thích con gái có nội hàm thì anh ta từ đâu mà nhìn ra được tôi là một cô gái yêu nghệ thuật chứ, tôi rất mê văn học, bình thường rất thích lên mạng xem tiểu thuyết H…….. hay là anh ta cũng thích loại hình nghệ thuật này?? (Tác giả nhìn lên trời: ==#, một đám quạ đen bay qua tập thể, lập tức hình thành chữ ‘S’, rồi lập tức hình thành chữ ‘B’)

Tôi rối rắm, tôi thật sự là không nghĩ ra, sau đó tôi gọi điện gấp cho Tư Đồ.

Tôi: “Tư Đồ, cậu thấy tớ có đẹp không?”

Tư Đồ: “Tớ thích cách thức kể chuyện hài này của cậu rồi đấy!”

Tôi >_<: “………… Im miệng cho tớ……. nếu tớ nói phó viện trưởng ở chỗ tớ làm thích tớ, cậu có tin không?”

Tư Đồ: “Ha ha ha, anh ta nhìn trúng gương mặt thiên thần của cậu hay là dáng người quyến rũ chết người của cậu đó?”

Tôi = =#: “…………..”

Xem đi, nói ra không ai tin cả, ngay cả bạn học Tư Đồ tốt xử với tôi tốt nhất cũng không chịu tin tôi rằng chuyện này là thật, cho nên ai bảo tôi nên tin tưởng chuyện này đâu?

Tôi yên lặng gác điện thoại, chăm chú nhìn khuôn mặt bánh bao của mình trong gương, không thể không phủ nhận lời nói của Tư Đồ được, tôi không có gương mặt thiên thần và dáng người quyến rũ chết người, thế anh ta rốt cuộc là coi trọng tôi cái gì?

Lão nương chịu đủ rồi, tôi bị chuyện này tra tấn điên rồi, tôi không muốn tiếp tục đoán mò nữa, cho nên tôi cố lấy dũng khí, chuẩn bị gọi tới Diệp Tử Ninh để hỏi cho rõ ràng.

Tôi cầm lấy di động, khí thế bừng bừng gọi cho Diêp Tử Trữ, rất nhanh bên kia đã bắt máy, nhưng không truyền đến giọng nói trầm thấp của Diệp Tử Ninh mà là liên tiếp tiếng thở dồn dập.

Tiếng thở nam nữ dồn dập kia rất quen thuộc, giống như buổi tối hôm đó chúng tôi cùng nhau.

Tôi giống như kẻ trộm bị phát hiện lập tức gác điện thoại, trong đầu lại xuất hiện một hình ảnh:

Trong văn phòng, Diệp Tử Ninh và ‘Thiên sinh lệ chất’ đang ở cùng một chỗ, trong bóng tối, hai người bọn họ hợp hai làm một, trong anh có em, trong em có anh…… bọn họ đang vận dụng chính là liên thức xem – âm – tọa…….. dáng người anh ta không người mà rung động, còn cô ấy, đôi chân thon dài đang trần truồng, ……… tiếng ‘uhm uhm’ không ngừng vang ra từ đôi môi anh đào nhỏ nanh ta của cô ấy…………..

Nghĩ vậy, trong lòng tôi  giống như bị một tảng đá rơi xuống, hô hấp rất khó chịu, mỗi lần hít thở là làm đau tất cả động mạch chủ, tĩnh mạch, tại sao lại có thể như vậy? Gần đây trái tim không thoải mái cho lắm, xem ra tôi phải đi chụp phim X – quang kiểm tra mới được.

Chậm chạp đi từ trong WC đi ra, trong bỗng nhiên nhớ tới một câu của Diệp Tử Ninh, anh ta nói: “Nếu Trư Trư cự tuyệt anh, vậy em chính là phá hỏng cơ hội làm người tốt của anh, từ nay về sau anh sẽ không tin tưởng phụ nữ nữa, anh sẽ đùa giỡn với bọn họ!”

 ( ⊙ o ⊙) Oh ~~ my ~~ god!!!!!

Chẳng lẽ ‘Thiên sinh lệ chất’ là mục tiêu trả thù đầu tiên của anh ta hay sao? Anh ta sẽ bắt đầu đi lên con đường trêu hoa ghẹo nguyệt sao?

Làm sao anh ta có thể sống như thế được? Bởi vì tôi cự tuyệt anh ta là anh ta bắt đầu chơi trò ái tình nhân gian ư? Không được, tôi phải ngăn cản anh ta! Nghĩ thế tôi nhanh chóng chạy tới văn phòng anh t

 Chương 41:

Làm sao anh ta có thể sống như thế được? Bởi vì tôi cự tuyệt anh ta là anh ta bắt đầu chơi trò ái tình nhân gian ư? Không được, tôi phải ngăn cản anh ta mới được! Nghĩ thế tôi nhanh chóng chạy tới văn phòng của Diệp Tử

Thân là một nữ thanh niên có tâm hồn nghệ thuật tôi thật ra không nên khẩn trương như vậy, sau này mỗi khi nhớ lại chuyện này tôi đều hối hận vô

Ngày đó tôi thật là ngốc, thật là khờ dại, thật là xúc động, tôi cảm thấy được ngày đó tôi chính là phụ thân của thánh mẫu, trong lòng tôi đều lo lắng vì “Thiên sinh lệ chất”, lo lắng cô ấy sau khi XXOO lại bị tên khốn nạn Diệp Tử Ninh vứt bỏ, đến lúc đó nếu cô ấy không thừa nhận được cú đả kích này, vô cùng có khả năng nhảy lầu tự sát, đến lúc đó tội của tôi thật là nặng, cho nên tôi có trách nhiệm, có nghĩa vụ ngăn cản bi kịch này phát sinh, tôi thật sự là rất người tốt, chính phủ hẳn là thưởng giấy khen công dân tốt cho tôi mới đúng !41&ư$~dxodjh34ix,Ưco43@

A a a a a. . . . . . Được rồi được rồi, tôi thừa nhận thật ra tôi không có vĩ đại như vậy, tôi là vì cái ý nghĩ điên cuồng trong đầu tôi, nó giống như tấn công đầu óc tôi, hại tôi phiền lòng ý loạn, không có được một giây yên tỉnh, cho nên tôi muốn đi cho rõ ràng, mà một nguyên nhân khác khiến tôi sợ là sau khi Diệp Tử Ninh vứt bỏ “ Thiên sinh lệ chất” thì bà già Bao Xuân Hoa sẽ đem cục tức này trút hết lên người tôi, đến lúc đó tôi muốn khóc cũng không có chỗ mà khóc. Cho nên trước khi bi kịch này phát sinh, tôi phải nhanh chóng ngăn lại, cứu lấy một cô gái lớn tuổi sắp bị trượt chân và vãn hồi một chàng trai lớn đồi bại về tình dục.os49!,ắm%^ytxl22dvxp@

Khi nào thì bạn bực bội nhất? Chính là khi bạn có việc gấp, ví dụ như bạn vội đi WC thì có người nắm bạn kéo lại, dục tốc bất đạt, dục tốc bất đạt

Trên đường phóng tới văn phòng Diệp Tử Ninh, tôi gặp thần sát thần, gặp phật sát phật, xem, ở đằng trước lại đến một người

“Này này …… cô kia……..”2

Không nghe gì hết, không có nghe gì hết, tôi cái gì cũng chưa nghe

“Này, cô hộ sĩ mặc áo màu trắng ở đằng trước khi, cô đứng lại cho

Không phải bảo tôi, không phải bảo tôi, cả bệnh viện có rất nhiều hộ sĩ mặc đồ màu trắng, cho nên ai nói ông ta là đang bảo tôi

“Này, cái cô ở đằng trước, ngũ quan bình thường, dáng người bình thản, tứ chi ngắn nhỏ, mặc trang phục hộ sĩ màu trắng, cô là người của tổ nào, đứng lại cho

Hận!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!28$:**

Tôi nổi giận, hai mắt bởi vì phẫn nộ mà biến thành mắt cá vàng, bực mình quá, đầu năm nay người ta thật là trâu bò, người ta thật là kiêu ngạo, người ta thật là quá đáng

Đây là một cái xã hội gì vậy trời, a a a a a a!

Con mắt nào của ông thấy tôi ngũ quan bình thường, dáng người bình thản, tứ chi ngắn nhỏ??? Tôi chỉ là ngũ quan hơi bẹp một chút, dáng người không có mặt ngoài  một chút, tứ chi không có dài một chút, nhưng cái này cũng không có ảnh hưởng bộ mặt thành phố,  ông làm cái gì mà hô to lên như vậy? Chẳng lẽ ông không biết như vậy là vô cùng không tôn trọng người ta hay sao?

 Nhưng tôi không có dừng lại mà là tiếp tục đi tới, tôi là đứa có tố chất, có đạo đức, có khí độ, có văn hóa , là nữ thanh niên bốn có chịu sự giáo dục chủ nghĩa xã hội khoa học, tôi sẽ không vì người không có tố chất như vậy mà tức giận hoặc là lãng phí  thời gian

Nhưng có điều cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, bạn cố ý không quan tâm mà có người cố tình không cho bạn làm như vậy! Cái tên đằng sau không có lễ phép, không có tố chất chính là người như vậy

Tôi một lòng đi phía trước nhưng mà lại không dự đoán được quyết tâm của ông ta còn kiên quyết so với tôi, một phen nắm lấy cổ tôi, nói “Tiểu Dạng, xem cô chạy nơi nào

Tôi 囧. . . . . . Tôi không phải là Tiểu Dạng, tôi là Tiêu Chu, mau buông

Cái ông ở sau lưng nắm cổ áo tôi, bực bội tôi quay mặt lại xem, đó là một khuôn mặt thật yêu nghiệt, một đôi mắt đào hoa, mang một cái mắt kính gọng vàng, da thịt trắng như tuyết, sống mũi cao tắp, hoàn toàn Irie Naoki trung niên! ! [Irie Naoki là nam chính trong bộ truyện Itazura na Kiss, được chuyển thành phim Thơ Ngây, rất nổi tiếng của Đài Loan

Tôi vừa thấy mĩ nam, cái đức hạnh vô cùng đáng tự hào là “Người không phong lưu uổng công làm con gái” lại đi ra

Tôi lập tức thu hồi bộ dạng không kiên nhẫn, lộ ra bốn răng nanh, thẹn thùng hỏi han: "Ajusshi bảo em có chuyện gì không

Đại thúc Irie Naoki nheo nheo mí mắt, “ ‘Ajusshi’là cái gì, có thể ăn được không

=__= ………. Tôi đần người!!!!

“Không thể ăn, từ đó có nghĩa là ‘ chú ’, nó là tiếng Hàn, chú bảo cháu có chuyện gì không

Nghe vậy, ánh mắt của đại thúc Irie Naoki lập tức tối sầm xuống, chuyển thành một bộ dáng đứng đắn, đẩy đẩy gọng mắt kính vàng trên mắt nói: “Cô là hộ sĩ nơi này  sao

Tôi thục nữ gật đầu: "Đúng ạ đúng ạ, cháu gọi là. . . . . ."

 Nói tới đây tôi đột nhiên im bặt, bởi vì khuôn mặt tuấn tú của đại thúc bỗng nhiên tới gần tôi, càng dựa càng gần, hơi thở của ông ấy cơ hồ tôi cảm nhận được. Vì thế tôi vô sỉ mà thẹn thùng  một chút, hay là gần đây tôi đào hoa quá nhỉ? Mĩ nam một người cứ tiếp một người mà đến

Tôi là một nữ thanh niên có tâm hồn nghệ thuật, tôi không nên vì nam tử mà đắc chí, nhưng mà được mĩ nam coi trọng  cảm giác thật sự không tồi, cái này gọi là thanh xuân hữu hạn, trâu bò vô địch, gian tình vô tội, khiến cho gian tình càng tới càng mãnh liệt đi!Ư'op17$,ư^')hm1899#,on@ @'$Ư*fosn^/qf^#626hn()29ni

Tay của đại thúc xoa xoa mặt tôi. . . . .

Không đúng, là đặt tay vào gần mắt tôi. . .

"Mặt của cô còn dính ghèn

". . . . . ."

 “Cô không rửa mặt sao 4

Tôi bị lời nói của đại thúc quýnh cho một phát chết khiếp. . . . . .90moud

Đại thúc bỗng nhiên đem ánh mắt hình viên đạn chỉa vào vào mặt tôi, thực kinh ngạc hỏi han: "Cô làm thế nào mà trà trộn vào được? Là ai cho cô vào, khuôn mặt cô. . . . . ."

 Tôi kinh hỉ. . . . . . Hay là sắp khen ngợi tôi bộ dạng xinh đẹp

" Thiết kế hoàn toàn không dựa theo gien của công trình nhân loại học, mặt cô như vậy sẽ bị đưa tới cho mấy cho chó lưu lạc

Tôi ngây người không giờ lẻ một giây, lập tức hiểu được, tôi giận! Ông ta đang nói tôi là mặt bánh bao, mà loại mặt này của tôi chỉ có thể kéo tới mấy con chó hoang mà thôi!

 Mụ nội nói, tôi thật là bị nhan sắc của ông ta mà làm cho đại não ngừng hoạt động cho nên mới quên ông ta còn có cái miệng đê tiện, căn bản không phải là người tốt

Tôi vươn ngón giữa với ông ta, fuck you! Mặt của ông mới là không thiết kế dựa theo gien của công trình nhân loại học, mặt cả nhà ông cũng không thiết kế dựa theo gien của công trình nhân loại học!!! Uổng công lớn lên bộ dạng đẹp như thế, tôi khinh bỉ ông

Đại thúc thấy tôi vươn ngón giữa, không giận mà ngược lại hai mắt còn toát ra ánh sáng, giống như nơi tha hương gặp được tri kỷ, trong bệnh viện gặp được đồng đạo (Tác giả: Ờ, đúng rồi, phái đáng khinh đó), hai tay nắm lấy tay tôi chân, khuôn mặt kinh hỉ: "Con gái thô tục giống như cô vậy, trong bệnh viện gặp được nào có mấy lần? ! Ta phải dẫn cô đi gặp tri kỷ!"7867lbkq19hp)^kr%:\)lvug@ @#(ea){ae6&|bw26gv4fwjrrg

O(╯□╰)o bây giờ người ta nói chuyện quá hàm súc hay là rốt cuộc vẫn đang tổn hại tôi đó? ! Bởi vì không có phán đoán, vì thế tôi tự nhiên đem nó quy về người trước, xem đi, đây là chuyện đáng tự hào cỡ nào nha, mị lực của Tiêu Chu tôi khôn cùng, không đến một phút đồng hồ mà tôi đã chinh phục được một mĩ nam!%.,%427938~.!%=[5]~mdct6891@ @40qlbsjaeo85}^qjfa37\(

Bất quá ý nghĩ của mĩ nam này không giống người thường, không phải là từ bệnh viện  tâm thần viện trốn viện chạy tới chứ??? Toàn thân tôi lâm vào cảnh giác cao độ.+)lt*,ie61sy,&~)30[~im,)@ @17&[lixebipc63st84{=65

Đang lúc tôi lo lắng phải làm thế nào mới thoát khỏi cái ông thần kinh này thì một bác sĩ mặc Blouse trắng đi qua, đại thúc buông tôi ra rồi giống như vừa rồi nắm lấy cổ áo của người kia, nói: "Việc tôi bảo làm tốt chưa?"qm

Vị bác sĩ kia bị nắm cổ như vậy vốn là rất tức giận, nhưng khi nhìn thấy mặt đại thúc, thái độ trên mặt trở nên rất phức tạp, giống như là thật tôn trọng người đi trước, lại giống như là sợ hãi, nhưng nhiều nhất hình như là bất đắc dĩ: "Đã làm rồi, tôi đang muốn đưa lại cho ngài đây.":,phys77zx'[)%824ja^=lo%%~#57@

Tôi như con mèo dỏng lổ tai lên nhiều chuyện, đây không phải là mĩ nam Tiểu Q son môi của khoa lâm sàng sao?? Vì sao anh ta lại sợ đại thúc đến như vậy, vị đại thúc này xem ra cũng chỉ là người trong bệnh viện, chỉ là không giống người khác là ông ấy không có mang thẻ nhân viên cho nên không biết ông ấy là người khoa nào, bất quả thấy Tiểu Q cung kính với ông ta như vậy chắc cũng là người chức vị cao trong bệnh viện. Ánh mắt của tôi không tự chủ dời đến đũng quần của Tiểu Q, anh ta thân cao một thước tám, dựa theo tỉ lệ mà nói, nơi đó vốn không thể chỉ lớn bằng ngón cái như vậy =)

Tôi bỗng nhiên cảm thấy đồng tình với anh ta, lớn lên bộ dạng đẹp trai như vậy, thật là đáng tiếc

Đại thúc làm bộ nghiêm túc gật đầu, sau đó cầm lấy bộ xương lên, căm giận nói: "Làm sao nơi này không có bằng phẳng thế?"

 "Có sao? Nhưng mà tôi là dựa theo khuôn mẫu để làm cơ mà, vô cùng bằng phẳng

Tôi xem bọn họ tranh chấp, không đếm xỉa gì tới tôi, vì thế đang muốn thừa dịp phía sau trộm chạy trốn.x

Đại thúc có chút không kiên nhẫn , nói “Anh nghĩ rằng ngốc giống như anh sao, cái này làm sao mà bảo là  bằng được? Cô!” Đại thúc bỗng nhiên chỉ vào tôi đang chuẩn bị đào tẩu, nói: “Đứng tựa vào vách tường

Tôi không rõ chuyện gì nhưng đoán thấy thân phận của ông ta cũng cao lớn, tôi lại không thể cự tuyệt, miễn cho bát cơm khó giữ được, vì thế đành phải ngoan ngoãn tựa vào vách tường theo lời ông ta nói.66]*xu

“Ưỡn ngực hóp bụng

Mụ nội nó, là một nữ thanh niên có tâm hồn nghệ thuật, tôi vốn là không nên chửi bậy nhưng mà giờ phút này tôi cơ hồ giống như thùng boom sắp nổ rồi, nội tâm của tôi lặp lại mấy vấn đề dày vò:11tpjq&+al71kg#*^!84^)ox=[@ @vv8659794995mxgw21~|(]

Thứ nhất: hiện tại Diệp Tử Ninh có phải đang XXOO với “Thiên sinh lệ chất” ở văn phòng không?

Thứ hai: nếu đúng, bọn họ sẽ làm tư thế gì: đại hán đẩy xe? Khẩu thiên huyền địa? Tiêu chuẩn ngủ nằm? Hay là giống ngày đó ở trong phòng tắm  ? Nếu không phải, vậy là cái gì đây?

 Thứ ba, cái ông đại thúc này rốt cuộc là muốn làm gì đây??? Tưởng tượng đến Diệp Tử Ninh hiện tại vô cùng có khả năng XXOO, lòng tôi liền xoắn  như dây thừng, tìm không thấy xuất đầu, lòng tôi gấp a a a a a a a a a a a a a

Chính là làm một nữ thanh niên đầy hứa hẹn “Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt”, tôi làm theo, đứng thẳng, ưỡn ngực hóp bụng, đại thúc vừa lòng gật đầu, chỉa vào người của tôi  ngực tôi nói với mĩ nam son môi: “Thấy được chưa?

Có điều mĩ nam son môi cẩn thận nhìn chằm chằm tôi hồi lâu, cuối cùng xoay người lắc đầu với đại thúc bị bệnh thần

Đại thúc gật đầu, thái độ tràn ngập sắc thái bi kịch, chỉa vào ngực tôi rồi nói: “Đúng rồi, cái này mới kêu là bằng phẳng đó, cầm đi làm lại

Hận !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!99izwf'==+79%#rr5yc(&@

Muốn tổn hại người cũng không cần dùng phương pháp đáng ghét như vậy chứ???? Đại thúc tôi với ông không thù không oán, cớ làm sao mà ông tổn hại tôi đến như vậy??????hq70!.rblldn}]36sr72ay|,,)@ @1334)&xe{!30293850]]37bh

Tôi thật sự nổi giận, nhưng cái làm tôi tức nhất chính là vẻ mặt của đại thúc từ đầu đến giờ đều vô cùng chân thành, giống như không phải ác ý làm tổn hại tôi mà là đang nói một chuyện vô cùng thản nhiên ấy, cái này mới là làm tôi tức nhất, ” ‘Thái bằng’công chúa” thì như thế nào chứ, có tội, hay là ảnh hưởng đến bộ mặt của thành phố, hay là phải xin lỗi nữ nhân tên này????

 Hơn nữa, làm ‘Bò sữa’ có cái gì tốt, bộ dáng nơi đó như vậy luôn làm cho người ta chú ý, luôn kéo tới ánh mắt hèn hạ của đàn ông, tôi có một đứa bạn cúp 34D, khi dậy thì rất tự ti, sao hai cái ngọn núi “Hy Mã Lạp Sơn” của nó bắt đầu phát triển, lại tự ti là vì sao nó khác người ta thế, mà chuyện làm nó thống hận nhất nghiến răng nghiến lợi nhất chính là đàn ông nhìn thấy nó là bắt đầu có phản ứng, nhưng nó bất lực không thể làm gì được!!! Cho nên nếu mà so sánh thì vẫn là ” ‘Thái bằng’ công chúa” của tôi tốt hơn, nói theo một góc độ nào đó thì ít nhất chúng tôi cũng sống tự tại, đàn ông hèn hạ muốn hèn hạ chúng tôi cũng không có chỗ mà hèn hạ!!! [Tác giả: = =. . . . . . tinh thần của Tiểu Trư có thể so với AQ rồi đó mọi người!

Tôi không muốn lại nói vấn đề này với đại thúc bệnh thần kinh nữa nên quay đầu bước đi, có điều không nghĩ tới đại thúc lại đi sau theo lưng tôi, hô to

“Tiểu Bằng chờ ta với……….”6

 “. . . . . .” Tiểu Bằng là ai

Ông ta chân dài, rất nhanh đã đi tới bên cạnh vỗ vai tôi, “Chân của cô nhìn ngắn như vậy mà không ngờ lại đi nhanh thế

 “……….” Trời ơi, ông sai Thiên Lôi xuống đánh chết tôi đi hay là đánh chết ông ta đi cho rồi, tôi chịu không nổi nữa rồi

 “Tiểu Bình cô muốn đi đâu thế?”xi

 “Sao cô không để ý tới ta

 “Tiểu Bằng ………. Sao cô không nói chuyện

 “Tiểu Bằng

Tôi chịu không nổi : "Ai là Tiểu Bằng?

“Cô đó.” "Tôi không gọi là Tiểu Bằng"Vậy cô gọi là gì?"

 “Tiêu Chu.”

 “………..” Đại thúc bị thần kinh bỗng nhiên không nói nữa, giây lát sau chợt cười như điên, “Ha ha ha, cha mẹ cô thật sự rất có năng khiếu tiên tri, đặt cho cô cái tên như vậy, ha ha ha

Theo báo cáo của các nhà khoa học cho thấy, một người khi bị sét đánh, đại não sẽ bị đứt trong một thời gian ngắn hoặc là chết lặng, khiến cho thần kinh không thể hoạt động, giống như là não tàn, si ngốc, không thể nói ra tiếng nào, trợn mắt há mồm, người ngón tay giật giật giống như điên, mà tôi, lúc này chính là bị vậy trong trạng thái đó, khóc không ra nước mắt. Aaaaaaaaaaaa!!![?

 Ngay sau đó, chúng tôi đi tới trước của văn phòng của Diệp Tử Ninh.

 Cửa đã bị khóa!wvdz

Bình thường anh ta không đóng cửa, hơn nữa thư kí bên ngoài không biết đã chạy nơi đâu, một cái bóng quỷ cũng không

Thật sự rất quỷ dị, hay là thư kí đã bị điều đi nơi khác để tránh bị phát hiện khi XXOO phát ra âm thanh?? Để”Thiên sinh lệ chất” có thể càng thêm vô cùng nhuần nhuyễn kêu to?81bn&:3=[xm\.,!71579624osbn@ @91leos336/*:#ur}'50462464

Nghĩ vậy, cho dù làm một nữ thanh niên đầy hứa hẹn của thế kỉ hai mươi mốt tôi cũng không có cách nào để bình tĩnh, tôi đem lổ tai mình dựa sát vào cánh cửa hòng nghe trộm một chút gì đó, nhưng mà cửa ở đây cách âm vô cùng tốt, căn bản nghe không được một chút âm thanh nào bên trong cả!7039%%$??+,#47bh42[\ve[]zsei@ @fn}/{+3650*(({}$82nbun

Đại thúc bị thần kinh liếc mắt nhìn tôi, “Tiểu Bình, không đúng, con chó nhỏ, cũng không đúng, Tiểu Trư, cô tới nơi này làm gì?”'\87zd,#15bn%#83bzfr*:fz87=$@ @od$!31./qo83vw${qndcru

= =#, gió tiếp tục thổi, Thiên Lôi cũng tiếp tục mà……… quýnh tôi

Tôi thật sự đã không muốn để ý đại thúc bị thần kinh này, trong lòng tôi đã nhận định, ông ấy chính là bệnh tâm thần trong viện trộm trốn

Tôi đứng ở trước cửa, trong lòng khua chiên gõ trống, rốt cuộc là phải tìm cớ gì để vào mới ổn đây? Nếu anh ta hỏi tôi tới làm gì, tôi phải trả lời như thế nào? Nếu anh ta vẫn không để ý tới tôi, tôi lại phải làm cái gì bây

Bản chất của tôi là thấy biến không sợ, gặp nguy không loạn, nữ thanh niên thích xem tiểu thuyết — H, nhưng mà cảm thấy giờ phút này tôi có hơi mất đi khống chế, được rồi, tôi hoàn toàn mất đi khống chế, lòng tôi tựa như trục lăn của máy giặt, điên cuồng mà quấy, rối thành một cục, rốt cuộc bọn họ ở bên trong làm cái gì, chẳng lẽ đã hoàn thành rồi sao? Tôi lo âu đến bàng quang cũng sắp nổ mạnh, trong đầu tôi nghĩ ra N cái hình ảnh không trong sáng, tôi sắp nổ bung ra

Ngay sau đó, đại thúc bị thần kinh cũng bắt chước bộ dáng của tôi, cũng dán lỗ tai trên cửa nghe trộm: “Bé Heo, cô đang nghe cái gì vậy? Bên trong xảy ra chuyện gì lớn sao?”96gpuwbg105429riyosj6986${80@

Đại thúc ơi, buông tha tôi đi, van cầu

Bỗng nhiên bên trong một tiếng động vang lên, giống như có cái đồ vật gì đó bị đụng ngã! !eb]==, (⊙o⊙) A! Bọn họ còn ở bên

Nhưng mà đang động! @_@!sxfh$~!.yd4od33'\[~35@

Tôi khẩn trương tay cũng muốn đổ mồ hôi ra, mẹ nó, bọn họ ở bên trong làm cái gì thế hả? Làm gì mà phải khóa trái cửa! Còn lệnh thư kí đi chỗ khác! !mw$,gg^^za*:aj.&?$'?#^@ @onfc//,$58^}drwfpyui71nd

“Bé Heo, cô không phải là muốn vào trong chứ?”!^.*41st^?dogi^+uc.}73@

Tôi gật gật đầu, “Đại thúc, ông đi tìm người khác chơi đi, trong bệnh viện có trăm ngàn ‘cô nương Tiểu Bình’ lận, tôi có chuyện quan trọng phải làm, không rảnh chơi cùng với ông.”18]]sm)]./77xu17vqsh341046$~zx@

Đại thúc không giận mà lại làm giống như kẻ trộm, nhìn trước nhìn sau, sau đó tới gần hướng tôi, thấp giọng, thần bí nói: “Ta có biện pháp đi vào

Tôi thuận miệng hỏi: “Biện pháp gì?” Đại thúc bỏ tay vào trong túi tìm một trận, cuối cùng cũng lấy ra một cái chìa khóa, nhìn tôi cười tít mắt, trông rất giống con nít nghịch ngợm, nói: "Xem, ta có chìa khóa!"

 Tôi kinh hỉ, cũng quên hỏi ông ta ở đâu mà có chìa khóa, tôi đoạt lấy chìa khóa trong tay ông ta bắt đầu mở khóa.tj[\\|hw82uyrf

Mụ nội nó, khóa trái ! !

Có cái chìa khóa cũng vô dụng ! Tôi tuyệt vọng! “Bé Heo, cô sẽ không phải muốn khóc chứ

Tôi không nói chuyện, tiếp tục dán lỗ tai trên cửa nghe trộm động tĩnh bên trong. “Bé Heo, cô còn chưa có nói cho tôi biết vì sao cô muốn đi vào bên trong? Bên trong có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?”5687%'.'13pq'=+(,*84ms4121@

 “Đã xảy ra chuyện gì?” Hai mắt đại thúc sáng long lanh , so với sao buổi tối còn muốn sáng hơn

"Ai nha, không phải tôi đã bảo ông đi rồi sao?

Đại thúc lộ ra một bộ dáng thương tâm: "Bé Heo, ta yêu cô như vậy, vì cái gì cô lại chán ghét taẦm ầm ầm. . . . . . Một luồng điện 10 vạn vôn giáng xuống, thẳng tắp bổ trúng tôi. . . . .

Lời này nghe sao mà mất hồn quá thế không biết

Ngay sau đó, cửa mở ra, bởi vì tôi vẫn còn đang ở trạng thái mất hồn, ngốc nghếch nên khi cửa mở ra, lỗ tai tôi còn dán ở cửa, thế nên thuận thế ngã xuống

“Bang” một tiếng, toàn thân tôi ngã xuống, đầu đập xuống đất, trước mắt sao Kim bay loạn xạ…….. Một ông sao, hai ông sao…….. tôi đang mờ mắt đếm sao, bỗng nhìn thấy Diệp Tử Ninh đứng ở trên cao nhìn xuống tôi………….bm24

Chương 42: JQ cẩu nam nữ

Trong một đám sao Kim bay lập lòe trên đầu, tôi thấy Diệp Tử Ninh từ trên cao nhìn xuống, mắt phượng của anh ta có ba phần kinh ngạc, bảy phần hờ hững, anh ta cúi đầu, khóe miệng khẽ nhếch, nở một nụ cười, nụ cười kia khuynh thành khuynh quốc chứ không đùa, một khắc đó………… thế giới tựa như ngừng hoạt động, tuy rằng trước kia Diệp Tử Ninh cũng có mỉm cười với tôi như vậy nhưng sao tôi lại không có cảm giác như bây giờ, cơ tim dường như bị tắc nghẽn, hô hấp khó khăn, cho dù tất cả mọi người có đứng bên cạnh tôi cũng không nhìn thấy, trong mắt tôi, chỉ nhìn thấy một người là Diệp Tử

Tôi hít một ngụm khí lạnh!!!736(&1081Đây là có chuyện

Loại cảm giác này giống như đã từng trải qua, đáng sợ cỡ nào chứ???! Còn nhớ năm đó khi tôi còn ở thời điểm Lolita, khi lần đầu tiên tôi thích một người cũng có cảm giác cơ tim bị tắc nghẽn giống như bây giờ

Tôi còn nhớ như in người thứ nhất tôi thầm mến, đó là một nam sinh trong khu phố tôi ở, tôi gọi là anh ta là"Kính ca

Kính ca ca lớn hơn tôi ba tuổi, nhưng có một khuôn mặt vô cùng ‘có sức tưởng tượng’ [Sún bon chen vào: chắc cỡ mặt của Tư Đồ ]. Nhưng nếu yêu một người thì nên yêu tâm hồn của người ấy, nếu không sẽ làm cho người ta thấy mình không chân tình. Hơn nữa theo công tác thống kê không hoàn toàn, từ cỗ chí kim từ nội đến ngoại, các nhà nghệ thuật gia nổi tiếng đều có một khuôn mặt vô cùng ‘có sức tưởng tượng’, cho nên tôi cảm thấy Kính ca ca của tôi sau này lớn lên sẽ vô cùng có tiền đồ. 

Nhớ năm ấy, Quách Phú Thành thịnh hành cả nước, vinh quang tột đỉnh, khắp phố lớn ngõ đều biết bài hát của anh. Có trời làm chứng, khi tôi từ cửa sổ nhìn thấy Kính ca ca giống như bị động kinh vừa đi vừa lắc tay: “Đối với em yêu yêu yêu em không

Hiện tại mà nhớ tới tư thế ấy là tôi lại muốn ói ra cho xong, nhưng mà lúc ấy, tư thế kia thịnh hành cả nước, là tư thế đẹp nhất, quyến rũ nhất, cho nên trong mắt tôi, một khắc kia anh ta thật sự rất đẹp trai!!! Vì thế tựa như tàu Titanic đụng vào băng ngầm, lòng nhanh chóng rơi vào tay

Tôi không có dũng khí thổ lộ, nhưng nương theo ưu thế địa lý là gần ban công, tôi thường xuyên nhìn lén “Kính ca ca” khi anh ta đi đường.

Thời kỳ trưởng thành đã đến, tôi phát hiện anh ta càng lớn càng nhanh, có thể là thiếu mưa, anh ta cuối cùng lớn lên giống như quả táo bị thiếu nước

Tiền Chung Thư nói, đối với sửu nhân, nhìn kỹ là một loại tàn nhẫn. [Sún: sửu nhân là người xấu xí]

 Cho nên khi tôi nói chuyện với anh ta, tôi đều ngẩng mặt lên bốn mươi lăm độ ngưỡng mộ dòm không trung, hai mắt mê mang = =( cụ thể tham khảo thái độ của Mã đại ca, đặc biệt đề cử 《Mai hoa tam lộng 》), anh ta nói tôi vô cùng có khí chất nhân văn của Annie Bảo Bối, mang theo một chút gì đó ưu thương của đất trời.

Có trời làm chứng, nghe xong câu đó tôi bị sét quýnh một phát thần hồn điên đảo không thể tự kiềm chế mà sùi bọt mép, mà ngay sau đó anh ta lại giống như động kinh ca lên bài hát mới của Chu Kiệt Luân: ‘mau mau sử dụng song tiệt côn’!

Tôi không thể nhịn được nữa, một cái tát liền ném tới, lúc ấy anh ta vô cùng khiếp sợ, cắn môi dưới nhưng môi vẫn run rẩy, nước mắt không tiếng động chảy xuống đến ( cụ thể tham khảo thái độ của nữ diễn viên  tức giận mà khóc trong phim

囧. . . . . . Tôi thừa nhận là tôi bạo lực một chút, nhưng mà đại ca à, anh cũng không đừng có khóc nữa

Đêm đó mẹ anh ta mang theo anh ta tới tìm ba tôi, một tuần sau, ba tôi liền mang theo chúng tôi chuyển nhà , từ đó, mối tình thầm mến của tôi chấm

Sau sự kiện "Kính ca ca", tôi cũng còn thích qua anh chàng boy gây họa, nhưng đó chỉ là đơn thuần mê luyến bề ngoài của anh ta mà thôi, lần trước sau khi nhìn thấy anh ta bị lạm phát, một tí cảm giác hồi xưa cũng không còn, trong lòng còn cảm thấy may mắn vì năm đó anh ta không chấp nhận

MM Trương Yêu Linh đã nói, không có sớm một giây cũng không có muộn một giây, chỉ là vừa vặn gặp mặt mà thôi. Ngay lúc tôi nhìn lên Diệp Tử Ninh tự nhiên cảm thấy có một dòng điện chạy khắp toàn thân mình, một khắc đó, con tim đập loạn như nai con chạy loạn

Loại cảm giác này rất khủng bố, khi bạn cho là bạn đã rời xa hồng trần, khi bạn cho là bạn có thể khống chế được ham muốn của mình, có thể nói chuyện tình yêu như chuyên gia, khi bạn đối mặt với một người mà bạn hận không thể đem hắn bầm thây vạn đoạn, lại phát hiện bỗng dưng trong nháy mắt, người kia mỉm cười nhìn mình, sau đó tường thành của bạn liền bị sụp đổ [thật sự là ‘nhất tiếu khuynh thành’ a], tất cả phòng ngự của bạn đều bị sụp đổ…………

Thật lâu sau này, khi tôi đã chân chính nhận ra được tình cảm của mình, cũng là sau khi kết hôn cùng Diệp Tử Ninh, trong một lần XXOO, anh ta hỏi tôi thích anh ta từ khi nào, tôi không nói, anh ta liền ‘tra tấn’ tôi, nâng hai chân của tôi lên mà không ngừng ‘đánh’, báo hại tôi toàn thân đau nhức, mà đáng hận hơn nữa là tôi đánh không lại quân địch, đến cuối cùng đành phải nói, một khắc khi tôi té ngã dưới chân anh ta là đã bắt đầu thích anh

Đương nhiên cái này là nói sau, lúc này đây, tôi nằm té trên mặt đất nhìn Diệp Tử Ninh, như vậy miễn bàn là có bao nhiêu choáng váng, mà đại thúc đứng ở bên cạnh lại là dùng một loại ánh mắt thật ái muội nhìn chúng

 “Ông tới đây làm gì?” Diệp Tử Ninh

“A. . . . . . Tôi. . . . . .” Tôi ấp úng không biết trả lời như thế nào thì một lát sau tôi mới phát hiện thì ra anh ta không phải đang hỏi tôi, mà là đang hỏi đại thúc ở đằng sau. [Sún: bạn nào hem hiểu comt để Sún giải thích nhé]

 Nhìn anh ta giống như là không muốn nhìn đến đại thúc, trông rất không bình tĩnh, giống như khi ăn cái gì đó mà có ruồi bọ bay quanh, mà ngược lại với anh ta, thái độ của đại thúc bị bệnh thần kinh vô cùng kinh ngạc, ánh mắt phóng điện với Diệp Tử Ninh

Tôi nói không có lầm, thật sự là phóng điện đó, Diệp Tử Ninh có bị điện giật hay không thì tôi không biết nhưng tôi xác thật là bị điện giật không nhẹ! Má ơi, có còn để người ta sống không hả? Tài nguyên là mĩ nam vốn đã hiếm hoi rồi, con gái tranh giành đã kịch liệt mà bây giờ lại có đàn ông bay vào giật với chúng tôi, xã hội quái thế nào không hiểu

Đại thúc phóng điện xong, bắt chước như một bà vợ cực kì tức giận, dùng đầu ngón tay run run mà chỉ vào Diệp Tử Ninh: “Anh thật là đứa không có lương tâm, uổng công tôi lo lắng chăm sóc anh như thế?! Lo cho anh hết cả cuộc đời, thật không nghĩ tới anh lại trở mặt như thế............. tôi không muốn sống nữa........ hu

Ầm ầm ầm......... cuộc sống nơi nào không có lôi??? Muốn bôn ba trong thế giới hiện đại này, nếu không chuẩn bị trước một cái cột thu lôi thì lúc nào cũng có thể bị sét đánh cho một cái hồn lìa khỏi xát, miệng sùi bọt mép muốn ngừng mà không được!

Lời nói, động tác, tư thế của mĩ nam đại thúc đều mất hồn đến như thế, thật giống như Thiên Lôi đánh một luồng điện một trăm vạn vôn xuống trúng đầu tôi, làm cho tôi giống như bị não tàn, đứng sững sờ ở đương trường, không biết nên phản ứng thế nào

Mà Diệp Tử Ninh nghe xong câu đó lại càng thêm không kiên nhẫn, “Đủ rồi, Jason, đừng có giỡn nữa, ông làm sao xuất hiện trong này, còn có, cô!”52~/pz[,ka+&*#)ơlxxf10@

Diệp Tử Ninh liếc qua bên tôi, “Vì sao cô ở cùng một chỗ với ông ấyLúc này tôi vẫn còn mờ mịt nên ngây ngốc nhìn Diệp Tử Ninh, cũng quên nhiệm vụ hàng đầu của tôi lúc này là phải đứng lên

Diệp Tử Ninh nhìn tôi hồi lâu, chắc cũng biết tôi bị sét đánh không nhẹ, anh ta rất có kiên nhẫn đứng đó nhìn tôi nhưng lại không có ý định đến đỡ tôi lên, tôi nhìn anh ta, cũng quên là mình phải đứng lên, cuối cùng vẫn là đại thúc đến đỡ tôi đứng lên, còn giúp tôi phủi đi bụi bậm trên người, một phút kia không biết vì cái gì, tôi bỗng nhiên thật muốn rơi lệ, anh ta thật sự không để ý đến tôi nữa rồi, lần trước khi tôi té ngã, anh ta vô cùng khẩn trương, còn lần này thái độ thật đạm mạc, giống như tôi với anh ta là một người qua đường, không có chút quan hệ nào vậy

Tôi đứng lên nhìn về phía Diệp Tử Ninh, trùng hợp thấy anh ta cũng nhìn về phía tôi, nhưng ........... ngay sau đó, anh ta lại quay đầu qua chỗ khác

Tôi là một đứa có trình độ tiếng Anh không tồi, nếu muốn tôi dùng một câu tiếng Anh để miêu tả tâm tình tôi giờ phút này, tôi sẽ nói: I feel very khổ sở now,

=_= một đám quạ đen bay tập thể qua phía nam tránh đông. . . . . . Thời tiết lạnh. . . . . . Xã hội này thật sự là rất dọa người , người nào cũng đều có thể. . . . . . Cạc

“Các người sao lại đi cùng nhau?” Diệp Tử Ninh lại

"Chúng tôi. . . . . .".! "Ta cùng Tiểu Trư Trư nói chuyện, dựa vào cái gì phải báo lại cho anh?" Đại thúc trách móc

Tôi 囧, từ"Bé Heo" đến"Tiểu Trư Trư" , cái ông đại thúc này giết người không đền mạng

Mắt phượng của Diệp Tử Ninh lóe lên một tia nguy hiểm, tôi hoảng sợ lui về phía sau một bước, trái lại với tôi, đại thúc quái dị kia lại vô cùng hưng phấn, đôi mắt hoa đào nhìn nhìn Diệp Tử

Đại thúc quái dị kéo tôi đến bên người ông ta, sau đó đặt tay lên chỗ tôi nhiều thịt nhất, cái nơi phập phồng lợi hại nhất----------- thắt lưng của tôi!!!!! Ông ta ôm tôi!!!!! Aaaaaaaaaaaaaa..........

Má ơi, hôm nay con bị sét đánh chưa đủ hay sao vậy? Bao giờ đánh con tới nỗi não tàn, thiểu năng mới bỏ qua cho con hay

Được rồi, nếu coi động  tác này là sỗ sàng, tôi phải đáp lại thế nào đây? Làm một cô gái xinh đẹp có tâm hồn nghệ thuật, trong trường hợp đứng trước một cái người tôi XXOO, tôi quả thật là không biết đáp lại như thế nào cả.

Tôi hẳn là phải giống như trinh tiết liệt nữ, đẩy ông ta ra, sau đó tát cho ông ta một cái, chỉ vào cái mũi của ông ta mà mắng rằng: “Đánh chết cái ông già đáng khinh này, bỏ ngay cái bàn tay của ông ra, không cho ông đụng vào bổn cô

Hay là để cho đại thúc ăn chút đậu hũ, cùng đứng với đại thúc trên một trận tuyến, chọc cho Diệp Tử Ninh tức chết?

Tuy rằng tôi là nữ thanh niên bốn có, có lí tưởng, có theo đuổi, có ý nghĩa, có trí lực, bình thường tôi đều phản ứng rất nhanh nhưng hôm nay mọi người phải tha thứ cho tôi, tôi bị sét đánh cho nên não tàn rồi, cho nên lúc tôi chưa biết mình nên làm như thế nào cho phải thì chợt thấy một bóng người yểu điệu đi về phía chúng tôi. {'

Tôi vừa thấy, dụi mắt, nhìn, lại dụi mắt, nhìn tiếp, mẹ ôi, quả nhiên là cẩu nữ, không đúng, quả nhiên là"Thiên sinh lệ

Nội tâm tôi bùng nổ rồi, ánh mắt lại nhịn không được nhìn về phía cẩu nữ, không, nhìn về môi cùng cổ của”Thiên sinh lệ chất”  , tìm kiếm dấu vết gian tình của bọn họ, tình hình chiến đấu của bọn họ vừa rồi  nhất định thực kịch

Xem”Thiên sinh lệ chất” cười đến thỏa mãn như vậy, tôi thấy thế nào cũng không vừa mắt, quả nhiên một đôi cẩu nam nữ với Diệp ma quỷ mà!

Tôi phi

Tôi nghĩ, nếu sau đó tôi nghe lời đại thúc, nghênh ngang mà đi, có lẽ kết cục cũng không thảm như vậy, đáng tiếc thế giới này không có chữ ‘nếu’ xảy ra, tôi căn bản không thể biết được kết cục của tôi sẽ thảm như vậy

"Thiên sinh lệ chất" lấy tư thế cao cao tại thượng nhìn tôi, mở miệng: "Tiểu Trư, sao cô lại đến nơi này? Tổ trưởng Bao vừa rồi dương như đang tìm cô

Nghe được tên tổ trưởng Bao, theo bản năng tôi lui về phía sau một bước, cúi đầu nhìn đôi chắn ngắn của mình, mà chân của cô ta thật rất thon rất đẹp. . . . . . So sánh, tôi lại tự

Nếu tôi là đàn ông, tôi cũng sẽ lựa chọn cô ta, ít nhất có cô gái xinh đẹp như cô ta, đặt ở trong nhà, nhìn thấy cũng là cảnh đẹp ý vui, mang đi ra ngoài có mặt mũi, tương lai sinh em bé , còn có thể sinh ra một em bé xinh đẹp  chất lượng tốt. . . . . . Cái gọi là người so với người, tức chết người a a a a a a a

Bởi vì xấu, cho nên tôi chỉ có thể tự ti cúi đầu, ngay cả ngẩng đầu ưỡn ngực cũng không dám, xem như lần đầu tiên tôi cảm nhận được cảm thụ củaTư Đồ, lần đầu tiên cảm thấy bình thường tôi hơi quá đáng với cậu ta.

Lần đầu tiên tôi cảm thấy “Thiên sinh lệ chất” cười cũng có thể chói mắt như vậy, làm cho tôi loại xúc động tiến lên bóp cổ, cầm một bát a- xít sun-phu-rit, hủy dung của cô

Tôi hít sâu một hơi, nói. . . . . .

Chương 44: JQ tốt lắm

Nếu lão nương cứ chịu ấm ức như vậy nữa, lão nương sẽ không là mĩ nhân [tác giả: = = con gái à, cho tới bây giờ con chưa bao giờ là mỹ nhân được không?!]

Nhưng mà….. trong lịch sử hai mươi năm……….bị áp bách cùng phản áp bách, tôi chỉ khởi nghĩa thành công có hai lần, một lần là vì trả thù anh tôi, tôi đem đầu mẩu thuốc lá bỏ vào bể cá bảo bối của anh ấy, sao đó cá chết, anh tôi cũng thương tâm muốn chết, vì thế tôi bắt đầu cảm thấy … bất an. Khi đang định cùng anh ấy giải thích thì anh ấy đem con cá chết đó nấu cho tôi ăn, sau đó……… tôi đi tiêu chảy một tuần =_=||| một lần khác cũng là phản kháng anh tôi, kết quả là tôi đánh lén thành công, nửa đêm giả bộ làm quỷ dọa anh tôi hôn mê bất tỉnh, kết quả …… anh ấy sinh ra một chứng bệnh kì quái, mà là người gây ra họa, tôi không thể không chăm sóc anh tôi. Cuộc sống địa ngục bắt đầu từ  đây, chăm sóc anh ấy, chăm lo ăn uống hằng ngày, một tuần sao, hai mắt tôi thâm quầng, tóc tai xù xù, thiếu chút nữa PK với quốc bảo để giành vị trí của nó. Vì thế anh  tôi giúp tôi tổng kết thành quả lớn của hai lần khởi nghĩa trên, túm tôi trở về sự thật: tiền đồ quang minh là nhận mệnh làm nô lệ đi, không có cửa chạy đâu!!!!

 Mà tôi nghĩ thầm trong bụng, làm một cô gái xinh đẹp trí dũng song toàn, không ăn của ăn xin, có cốt khí dũng cảm, tôi hôm nay nhất định phải khởi nghĩa phản kháng.!!!

Vì thế tôi hai tay chống nạnh, làm ra dạng đậu hũ Tây Hi, chỉa tay ra chỉ thẳng vào lỗ mũi của Diệp ma quỷ, nói, “Anh là tên khốn nạn bạc tình bạc nghĩa, anh cái kia cái kia của tôi @#¥%. . . . . . Bây giờ còn ác ý phá hỏng hình tượng của tôi, anh. . . . . .”

“Trư Trư, tôi cái gì cái gì của em? Tôi như thế nào nghe không rõ?”

Thiên hạ đệ nhất vô liêm sỉ!!!!!!!!!!!

“Anh……..” Nhìn thấy vẻ mặt kiêu ngạo ương ngạnh xem trò vui của Diệp Tử Ninh, tôi tức đến độ tim phổi cũng muốn nôn ra, mặt tôi đỏ bừng, tôi có thể nói ra sao? Cái tên khốn này, rõ ràng biết tôi nói là ý gì mà lại cố ý làm bộ như không biết, muốn dụ lão nương chính mồm nói ra, đúng không? Lão nương đây là sinh viên tài cao tốt nghiệp đại học chính quy —- không ngốc như vậy!!!

“Tôi rốt cuộc là làm gì em? Huống chi Trư Trư em nói cũng không đúng, em vốn dĩ đã không có hình tượng gì rồi, làm sao mà nói đến phá hỏng hình tượng chứ?” Diệp Tử Ninh độc mồm độc miệng tiếp tục công kích tôi.

“Thiên sinh lệ chất” vô cùng nể tình mà phối hợp với Diệp Tử Ninh nở nụ cười.

Tức chết tôi rồi!!!!!!!!

Nếu có thể được đến độ vui chẳng cần, buồn chẳng sợ, thế lão nương đây đã sớm gà chó lên trời rồi!! Tôi tức giận thở phì phò cả ngực, chẳng trách anh tôi  luôn nói tôi ngốc, mồm mép ma xát với anh tôi hai mươi mấy năm nay mà chẳng mài ra được cái mỏ nhọn. Đều là do ông lang băm năm đó, làm chậm trễ chữa bệnh của tôi, bà nội nó, nếu lão nương có mệnh hệ gì, nam nhân trẻ tuổi đầy hứa hẹn nhất, phong độ nhất, anh tuấn bất phàm nhất trong gia tộc lang băm đó phải phụ trách tôi!! Nắm tay, trở về tìm ba lấy phương thức liên hệ với ông bác sĩ đó, sau đó bắt đầu tai họa, không, bắt đầu tìm kiếm mĩ nam phụ trách tôi.

Tôi đứng ở đây, có cảm giác mình giống như con khủng long từ quá khứ theo cỗ máy thời gian bay đến hiện đại, vô luận tránh né thế nào cũng không thoát được ánh mắt sáng ngời từ bốn phía chiếu tới, bên này tôi đang quân tâm đại loạn thì “Thiên sinh lệ chất” lại thổi kèn xung phong, dấy lên  một tiểu vũ trụ tà ác  . . . . . .

“Ha hả, Tử Ninh, anh không cần nói như vậy, Tiểu Chu người ta cũng là đáng yêu . . . . . .”

Con chồn lại tới nữa, bất quá lần này là còn có thêm một con đực, quả thực là một ổ rắn chuột!

Diệp Tử Ninh không nói tiếp lời của ‘Thiên sinh lệ chất’ mà dùng ánh mắt tiếp tục nghiền ngẫm nhìn tôi, tự nhiên có cảm giác mình giống như con khỉ nhỏ trong vườn sở thú.

“Cái này không phải một mình em nói nha, đây là Tiểu Phì phòng bảo vệ nói cho em biết, cậu ta còn nói rằng rất thích Tiểu Chu, bảo em giúp cậu ta theo đuổi Tiểu Chu nữa, ha ha —–”

(⊙o⊙)! ! Tiểu Phì! ! Tôi 囧! Chính là cái tên lớn lên có mũi giống như Trư Bát Giới, vô cùng có mùi hương (ừ, đúng là mùi của người hay ăn tỏi đấy), người hình lập phương???

Nhưng mà…….. nhưng mà, hắn thích tôi khi nào, sao tôi một chút cũng không biết thế??? Tôi trừng mắt muốn lồi con ngươi về phía chồn mẹ, vừa muốn mở miệng hỏi cô ta nghe Tiểu Phì tiên sinh nói khi nào, không tới Diệp Tử Ninh lại mở miệng trước tôi.

“Bảo vệ?”

“Đúng vậy, cậu ta là bảo vệ ở bệnh viện chúng ta, ở trong này làm đã nhiều năm, nghe nói trong nhà đã chuẩn bị nhà mới rồi, chỉ chờ cưới vợ thôi.” Khi chồn mẹ nói những lời này, còn mờ ám nháy mắt với tôi. Nếu là bình thường, mĩ nhân như vậy tôi chắc chắn rất thích xem, nhưng mà hôm nay tôi đặc biệt cảm thấy rất chi là chướng mắt, rất muốn lấy a- xít sun-phu-rit hủy dung của cô ta, lấy châm châm miệng của cô ta! ( tác giả: độc nhất là tâm con gái, quả nhiên tuyệt không sai >”<! )

“Bảo vệ!” Diệp Tử Ninh chậm rãi phun ra một câu, sau đó ánh mắt giống như phát ra một ánh sáng sắc bén, “Được, tốt lắm.”

Ách, cái này…….. vì sao cảm thấy giống như là nói với tôi thế, nhưng mà tôi không hiểu mình làm sai ở chỗ nào, tôi cũng nhìn trở lại ánh mắt ánh ta, ách, thật là khủng khiếp! Tôi chột dạ dời tầm mắt đi, nhưng, vì sao tôi phải chột dạ chứ???? Ngay trong khoảng khắc này, một hình ảnh khác lại chợt hiện lên trong đầu tôi!!! Nhớ lần trước tôi chủ động đùa giỡn bảo vệ ở khu nhà ở của anh ta, hình như anh ta cũng rất tức giận, sau một thời gian mới lại nói chuyện với tôi, hay là….. chẳng lẽ…….. anh ta có sở thích kì quái, thí dụ như là, thích bảo vệ nam, nhưng lần trước thì còn hiểu được, còn lần này là Tiểu Phì cơ mà, khẩu vị thật là hơi bị nặng nha?!

Chồn mẹ tiếp tục thêm mắn thêm muối, “Tiểu Phì vô cùng thích Tiểu Chu cô đấy, lần trước cậu ấy nói bữa sáng tình yêu chính tay cô làm ăn vô cùng ngon, làm cho cậu ấy rất cảm động, cậu ấy nói cô là nữ sinh đầu tiên nấu cơm cho cậu ấy ăn, cho nên cậu ấy chuẩn bị lấy thân báo đáp đấy! Tiểu Chu ha, không nghĩ tới sức quyến rũ của cô lớn như vậy đấy, ha ha …..”

OH,NO! GOD, are you kidding me?

Nghe vậy, Diệp Tử Ninh là trừng mắt nhìn tôi một cái, hình như có ‘hay lắm’ một tiếng nhỏ, nháy mắt toàn thân tôi lông tơ đứng thẳng, giống như cụ già trong gió lạnh, thân thể run lẩy bẩy.

“Không nghĩ tới Tiểu Chu là hiền thê lương mẫu như vây, bất quá nói không chừng Tiểu Chu cũng thật thích Tiểu Phì, nếu không thì sẽ không tự mình đi làm bữa sáng cho cậu ta rồi, hai người bắt đầu từ khi nào mà giấu mọi người kĩ thế, thật giảo hoạt nha!!” Chồn mẹ vô cùng đồng tình mà vỗ bả vai tôi một chút, thiếu chút nữa chụp tôi bị nội thương.

Mẹ nói, cô mới là hiền thê lương mẫu, cả nhà cô mới là hiền thê lương mẫu, tôi khi nào thì làm bữa sáng cho hắn, tôi lại khi nào thì yêu đương với hắn, hắn cùng cô mới tốt đó, cả nhà cô cùng hắn mới tốt đó!!!! Tôi khinh, giở tay cô ra, không cần làm bẩn vai tôi.

“Bé Heo, cô thật sự coi trọng bảo vệ kia?” Mĩ nam đại thúc lắc đầu giận dữ nói.

=__= tôi nào có!!!!!!!

“Oan uổng quá, tôi không có cùng Tiểu Phì…….” Tôi vội vàng đính chính, nhưng mà mĩ nam đại thúc căn bản không nghe vào tai lời của tôi, tự mình nói với mình:

“Quả nhiên là vật hợp theo loài, heo hợp theo đàn mà!!!” Lại còn lắc đầu mà thở dài.

O(╯□╰)o . . . . . . Người này thực không phải bình thường  mà.

Tôi 囧

“Được, tốt lắm!” Diệp Tử Ninh nhìn tôi mỉm cười, khóe miệng khẽ nhếch!!!!

Nếu là trước kia, chắc chắn là tôi sẽ vô cùng chân chó giải thích với Diệp Tử Ninh, sau đó nịnh nọt anh ta, mà nếu tôi là bạn gái của anh thật, tôi có thể nằm đo sàn nhà, sau đó bài trừ hai giọt nước mắt cá sấu giả bộ ‘hoa lê đái vũ’, sau đó ôm cánh tay Diệp Tử Ninh làm nũng nói, “Ninh Ninh ….. em không có mà, là bọn hắn oan uổng cho em……. Thật đó……. anh nhất định phải tin tưởng em, anh phải làm chủ cho em nha ~~~”

Đáng tiếc cái là, tôi đã bị kích thích đến não tàn, cũng đáng tiếc là tôi không phải là bạn gái Diệp Tử Ninh, bất quá tôi cũng chỉ là osin của anh ta mà thôi!! Cho nên tôi không thể làm nũng với anh ta mà chỉ có thể đem lửa giận ngập trời hóa thành động tác cùng ba chữ, tôi cao ngạo ngẩng đầu lên, lỗ mũi hướng lên trời nhìn Diệp Tử Ninh, hừ mũi, nói: “Tôi làm Diệp Tử Ninh gãy rồi!”

Sau đó xoay người một trăm tám mươi độ, tao nhã mà chuẩn bị rời đi.

Trong phòng im lặng dị thường……… chỉ có tiếng bước chân của tôi……… ách….. vô cùng dọa người…….. bất quá bước nhanh nhanh, mắt thấy tôi sẽ bước ra tới cửa, tôi bay……. Tôi tao nhã bay…….. oh yeah……. thắng lợi đang nhìn…….. nhưng ai ngờ, áo của tôi bị người ta bắt được!!!!

Chương 45: JQ tôi làm anh ta gãy rồi  ( một )

Tôi ngoái đầu nhìn lại, vừa thấy gần như muốn khóc ra, đại ca ơi, anh làm gì mà giống như gà mẹ, nắm tay áo của tôi thế này, buông tay ra, buông tay ra!!!

“Em muốn đi đâu?”

Ý da, đầu năm nay thật là ngạc nhiên, vì sao tôi đi đâu cũng phải báo cáo với ngài, mặc dù trong công việc, anh ta là ông chủ của tôi, khi ở nhà, tôi là osin của anh ta, nhưng so what, ngày đó anh ta đối với tôi như vậy, tôi chưa bao giờ quên nó cả, vì thế, tôi học theo động tác kinh điển của anh ta, nhìn anh ta rồi cười ‘tà mị’, miệng ngả ngớn, nói, “Tôi đi đâu, cần phải báo cáo với anh sao?”

Nghe vậy, Diệp Tử Ninh hơi hơi sửng sốt, dường như thật không ngờ tôi sẽ đem từng câu từng chữ ngày đó trả lại cho anh ta.

“Phải biết rằng tuy rằng anh là ông chủ của tôi, nhưng tôi là người có tự do nhân thân, tự do ngôn luận, cho nên thỉnh ngài đem cái tay cao quý của ngài mà lấy ra khỏi người tôi, please!”

Thấy anh ta còn đứng lăng ra đó, tôi chủ động gạt tay của anh ta ra, sau đó làm bộ như bị dơ, ngón tay chỉ thẳng vào bả vai của anh, sau đó ngẩng cao đầu bước đi.

Lần này Diệp Tử Ninh không là ra điệu  gà mẹ nữa, tôi hạnh phúc bay a ~~, bay ra khu giải phóng sáng ngời, khu giải phóng nhân dân rất thích …. Tôi ở trong lòng vừa múa vừa hát, ấn X+ 1, go go go, lao ra ma chưởng, bay vào bầu trời mới.

Nhưng không biết là vị danh nhân chết tiệt nào đã nói, đầu không được ngẩng cao quá, nếu không sẽ có cơ hội té cầu thang!!! =_=|||

Ngay lúc tôi bay ra hướng cầu thang, không biết rằng khi đó có phải tôi rất xúi quẩy hay không, đã rõ ràng ở đây không có đồ đạc gì nhưng tôi thế nhưng cũng có thể lảo đảo một chút, sau đó vinh vinh quang quang mà…….. té cầu thang.

Mẹ ơi, tôi mở to hai mắt, nhìn thấy mặt mình sẽ hướng cái sàn nhà đáng yêu kia hôn nó, trong giây phút này, tôi giống như nghe thấy một giọng nói từ trên trời cao truyền xuống, giọng nói kia nói với tôi, “Biến thành đầu heo đi, Amen…..”

Trong giây phút đó, tôi nhắm hai mắt lại để chờ đợi vận mệnh bi thảm của mình, nhưng mà lại chẳng cảm thấy đau đớn, ngược lại dừng nhưng có người bắt được khuỷu tay tôi, sau đó, thắt lưng của tôi được người nào đó đỡ lấy…..

Tôi kinh ngạc mở to hai mắt ra, lại nhìn thấy Diêp Tử Ninh đã phóng đại đến N lần đang đứng trước mặt tôi, đôi môi đỏ của anh ta dường như đã dán lên môi tôi không giờ lẻ một giây,(⊙o⊙). . . . . . Ách. . . . . .

Tôi theo bản năng nuốt nuốt nước miếng, sau đó lại bị não tàn, tôi tự nhiên lại vươn đầu lưỡi, hướng tới ‘đôi môi đỏ mọng’ kia liếm một chút, sau đó….. chuyện gì tới sẽ tới.

Diệp Tử Ninh phỏng chừng là không đoán được tôi sẽ làm như vậy, hơn nữa tôi thật vĩ đại [khung xương tôi không phải là cái loại để giả bộ làm chim nhỏ nép vào lòng người ta], vốn dĩ góc độ của anh ta đang đứng là không an toàn, bỗng nhiên lại bị động tác của tôi dọa đến, có lẽ là không chuẩn bị tâm lí gì nên vì thế, trong giây tiếp theo, thân mình anh ta nghiêng đi, chân phải lui về phía sau một bước, đạp vào khoảng không, sau đó lại vinh vinh quang quang ôm tôi lăn xuống cầu thang. >__<

Vào giờ phút này, tôi rốt cuộc cũng hiểu được, cuộc sống………. quả nhiên là vô cùng phấn khích!!! ><

Tôi gào khóc thảm thiết mà tru lên, mãi đến khi đã dừng lại tôi vẫn còn kêu to.

“Em kêu đủ chưa?”

“Ách…….” Tôi còn muốn kêu thêm một chút nữa, nhưng khi nhìn thấy sắc mặt trắng bệch của Diệp Tử Ninh, có cái gì đó chặn ngang yết hầu, chẳng muốn la nữa.

“………… Còn không mau đứng lên?” Mặt Diệp Tử Ninh chảy xuống một giọt mồ hôi, giống như rất đau khổ.

Nghe vậy, lúc này tôi mới nhớ tới cả người tôi còn nằm bẹp lên người Diệp Tử Ninh, tay anh ta che lấy cái gáy của tôi, trách không được trên người tôi không có chỗ nào đau.

Nhưng sắc mặt của anh ta thật sự rất khó coi, tôi là người thiện lương, không quen nhìn người khác chịu khổ, vì thế tôi hảo tâm hỏi, “Anh…… không có việc gì chứ?”

Không nghĩ tới anh ta chẳng những không cảm kích, còn liếc tôi một cái, giống như tôi ngu ngốc, nói, “Nếu em ôm một con heo lăn xuống cầu thang, em nói có chuyện gì hay không?”

Anh mới là heo, cả nhà anh đều là heo thì có, tôi ở trong lòng oán thầm, nhưng ngoài mặt thì lại chỉ có thể ra vẻ đáng thương, dù sao anh ta cũng đã cứu tôi, nếu không có anh ta, phỏng chừng giờ này tôi thành đầu heo thật rồi, vì thế tính nô tỳ trong thân mình nó lại ra đây, tôi cúi đầu khom lưng nịnh nọt nói, “Thật xin lỗi, thật xin lỗi, phó viện trưởng, tôi đỡ ngài đứng lên nhé?”

Diệp Tử Ninh đưa tay cho tôi, nhưng mà tôi còn chưa kịp cầm tay anh ta đưa qua thì ‘Thiên sinh lệ chất’ liền đẩy tôi bẹp lên tường, cầm tay Diệp Tử Ninh, thái độ kia phải nói là phức tạp a, ba phần ‘Hoa lê đái vũ’, ba phần mê ly sầu bi, ba phần đau lòng, hơn nữa còn một phần chia cho tôi, kêu tên là oán hận. =_=

“Phó viện trưởng, ngài thế nào ?”

Diệp Tử Ninh cũng không có cự tuyệt, cầm tay ‘Thiên sinh lệ chất’ muốn đứng lên, nhìn thấy bọn họ nắm chặt tay nhau, trong lòng tôi giống như bị cái gì đó hung hăng nhéo một cái, hô hấp có chút khó khăn, nhưng mà ánh mắt tôi không có cách nào rời khỏi người bọn họ, đây là một đôi tuyệt phối cỡ nào a ~~ lang tài nữ mạo ~~……

Đều là súc sinh………….

Diệp Tử Ninh vừa mới đứng lên, bỗng nhiên nhỏ giọng ‘A’ một tiếng, sắc mặt lại càng trắng thêm, trên trán không ngừng chảy mồ hôi lạnh.

“Ngài làm sao vậy?”

Mĩ nam đại thúc kì quái cũng theo đi xuống, bộ dạng ông ta vui sướng khi người gặp họa, đúng rồi, tôi không nhìn lầm  đâu, thật là vui sướng khi người gặp họa, ông ta đi đến trước mặt Diệp Tử Ninh, nói: ‘Đến đây, thúc thúc giúp con xem là chuyện gì đã xảy ra?”

“Không cần!” Diệp Tử Ninh ngay tức khắc cự tuyệt hảo ý của ông ta.

“Ai nha, tất cả mọi người đều là người một nhà, khách khí như vậy làm gì?” Mĩ nam đại thúc nhìn thấy chân Diệp Tử Ninh, hai mắt phát ra u quang màu xanh biếc, khóe miệng khẽ nhếch, bộ dáng kia cực kì giống sói hoang nơi phương Bắc hoang dã, làm cho tôi nhịn không được rùng mình một cái.

Diệp Tử Ninh thật phiền chán mà bất đắc dĩ nhìn mĩ nam đại thúc, ghé vài tai ông ta nói vài câu, sắc mặt của mĩ nam đại thúc lập tức trắng bệch, so với Diệp Tử Ninh còn muốn trắng hơn mấy phần, chỉ tay vào Diệp Tử Ninh, giọng nói trở nên vô cùng phẫn nộ, “Con…….. con….. thật sự là rất đê tiện, dám uy hiếp ta.”

“Thì sao?” Diệp Tử Ninh hài lòng nhìn hiệu quả đe dọa, vì thế không quan tâm đến mĩ nam đại thúc nữa, quay đầu nói với ‘Thiên sinh lệ chất’: “Ôn tiểu thư, phiền cô thông báo với bác sĩ Lâm khoa chỉnh hình, phòng chừng tôi bị gãy xương rồi.”

Ôn tiểu thư cái gì chứ, hừ hừ, hẳn phải là ‘Chồn mẹ’ mới đúng, ‘Chồn mẹ’ giúp Diệp Tử Ninh ngồi xuống ở ghế bên cạnh, sau đó lưu luyến không rời mà chầm chậm bước đi.

“Thiên sinh lệ chất” đi rồi, chỉ còn lại có ba người chúng tôi ở daya, không khí vô cùng quái dị mà buồn bực, ách, tôi có thể trộm đi hay không, tuy rằng anh ta là bởi vì tôi mà bị thương , nhưng mà nhìn cái bộ dáng kia, giống như căn bản là không cần tôi, có lẽ anh ta còn không muốn nhìn thấy tôi đâu.

Được rồi, tôi thừa nhận là tôi không muốn chờ “Thiên sinh lệ chất” trở về, lại nhìn thấy bộ dáng bọn họ thân mật, bộ dáng bọn họ kia làm cho tôi cảm thấy không được thoải mái, vô cùng chói mắt! Cho nên chân của tôi bắt đầu lui ra đằng sau.

Uhm, nửa bước, giống như không ai phát hiện, vì thế vài giây sau, tôi lại đi thêm nửa bước, ngay khi tôi na được hai bước, lá bỗng nhiên giọng nói của Diệp Tử Ninh lại bay tới: “Em lại đây cho tôi.”

“A, con bảo ta sao không?” Mĩ nam đại thúc hưng phấn mà nhảy dựng lên, giống như nhìn thấy gian phu dâm phụ.

“Bớt ở trong này tự mình đa tình đi, tôi nói là cô ấy, con heo kia, còn không nhanh lại đây cho tôi? !”

[Giải thích: vì nhân xưng ở Trung Quốc là nǐ – wǒ nên mĩ nam đại thúc tưởng nhầm là Diệp Tử Ninh gọi mình]

Chương 46: JQ tôi làm anh ta gãy rồi ( hai )

Mụ nội nó, lão nương là một con người, không phải con heo!

Hận wá aaaaaaaaaa!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Nếu anh ta không gọi tôi như thế, tôi sẽ không nháo đến bây giờ, người không ra người, heo không ra heo, quả thật chính là cái bóng của Trư Bát Giới——- trong ngoài không phải người!!!!!

Tuy rằng trong lòng rất không phục, rất muốn bẻ gẫy luôn cái chân còn lại của Diệp Tử Ninh, tuy rằng trong lòng có một vạn cái không muốn nhưng ai kêu tôi là người thức thời, là kẻ tuấn kiệt làm gì, aizzz, hiện tại tôi cuối cùng cũng cảm nhận sâu sắc được——– làm con người, có đôi khi rất thông minh cũng là một phiền toái.

Tôi na từng bước từng bước đến trước mặt Diệp ma quỷ.

“Chậm như vậy, chẳng lẽ còn phải chờ tôi qua bế em sao?”

“Không cần không cần.” Ngoài miệng tuy rằng thực khiêm tốn, nhưng mà trong lòng tôi rất không phục : hừ, phó viện trưởng thì rất giỏi sao, bộ dạng đẹp trai thì rất giỏi sao, đã cứu mệnh tôi thì rất giỏi sao, tôi lại không có bảo anh cứu tôi! ╭(╯^╰)╮[Tác giả: đương nhiên là Trư Trư nói lầm bầm rồi!]

Tôi càng nghĩ càng cảm thấy mình đúng, ai kêu anh ta tự mình đa tình tới cứu tôi làm gì, ai kêu anh ta muốn làm anh hùng, tôi có thể có biện pháp gì, nghĩ như vậy áy náy trong lòng tôi làm cho anh ta bị ‘gãy’  nhất thời giảm bớt vài phần.

“Qua đây một chút, chẳng lẽ sợ tôi ăn em sao?”

Ừ đúng rồi, tôi còn thật sự sợ anh đem tôi ăn đó, dù sao người ta nói sắc đẹp của tôi có thể thay cơm ( tác giả: ách, cái này là ai nói? ), nhưng đây không phải trọng điểm, trọng điểm là —— tôi cảm thấy hiện tại tôi đầu óc có chút vấn đề , vừa nghe Diệp Tử Ninh nói những lời này, đầu óc của tôi liền tự động liên tưởng đến tình cảnh ngày đó chúng tôi XXOO, còn có hình ảnh anh ta hôn tôi, hình ảnh kia trông rất sống động, cái lổ tai tôi lập tức thiêu đốt. . . . . .

. . . . . . (>_<). . . . . . Hu hu hu, hay là một lần XXOO đã đem gien dâm đảng ẩn sâu trên người tôi kích phát rồi?

“Vâng. . . . . .” Tôi lại na thêm một bước tới bên người anh ta, mĩ nam đại thúc vẫn dùng ánh mắt tò mò nhìn về chúng tôi.

“A ——” không nghĩ tới lúc này phúc hắc ma quỷ lại  không kiên nhẫn, ngay tại khi tôi tiếp cận, anh ta bỗng nhiên lấy túm  tôi, tôi đứng không vững lại đụng đầu trong lòng ngực anh ta, “Ôi, má ơi, đau quá!!”

Tôi ở trong lòng anh ta giống như cá chạch giẫy giụa muốn đứng lên, nhưng mà Diệp Tử Ninh không muốn buông tôi ra, người này sao lại thế này, thấy tôi xấu mặt vui lắm hay sao? Tự nhiên bây giờ tôi hy vọng anh ta bị gãy không chỉ là chân, tốt nhất là toàn thân đều bị gãy hết, nhìn anh còn có thể kiêu ngạo như vậy hay không! !

“Làm chuyện xấu xong rồi muốn đi hả?” Anh ta cố ý thở nhẹ ở bên cạnh tai tôi—nơi tôi mẫn cảm nhất, tôi run một cái, lại giãy không được, dưới ánh mắt ái muội của mĩ nam đại thúc, mặt của tôi dần dần chuyển sang màu hồng.

“Hả. . . . . . sao lại không nói, không phải mới vừa còn mỏ nhọn lợi lắm hay sao?” Anh ta lại kề gần tôi một ít, tôi bỗng nhiên mạnh mẽ giãy dụa lung tung, có thể trong quá trình giãy chân tôi đá đến chân anh ta , anh ta “Ôi”  một tiếng, sắc mặt lại tái nhợt .

“Ách. . . . . . Rất đau sao?” Nhìn bộ dáng anh ta khó chịu, bản tính thiện lương của tôi lại bị kích phát rồi.

“Nếu em còn dám lộn xộn thử xem!” Anh ta nghiến răng nghiến lợi nói.

(#‵′) Hứ hứ hứ! Một con sói sứt sẹo cũng dám uy hiếp lão nương, lão nương một đầu ngón tay có thể đẩy anh lảo đảo nhá. . . . . . Vì thế tôi xuất một chiêu “Thiếu Lâm nội kình nhất chỉ thiền”, “Chíu”  một tiếng, Diệp Tử Ninh liền quỳ rạp xuống đất cầu xin tha thứ lão nương. . . . .

Được rồi được rồi. . . . . . Tôi nằm mơ giữa ban ngày thôi mà, Diệp Tử Ninh hơi hơi nhíu nhíu lông mi, tôi liền lui co rụt lại, sau đó mới thưa dạ, tranh thủ chủ quyền nói: “Phó viện trưởng, ngài xem, ngài đã bị gãy rồi, suy nghĩ vì an toàn của ngài, tôi đến bên cạnh ngồi có vẻ tốt hơn.”

Tôi vừa mới nói xong, mĩ nam đại thúc lại cười khúc khích một tiếng, Diệp Tử Ninh nghiêm mặt xem như ngầm đồng ý với tôi, vì thế tôi chuyển qua ngồi ở ghế bên cạnh anh ta, nhìn sắc mặt Diệp Tử Ninh trắng bệch, trong lòng tôi lại hiện lên một tia áy náy, tôi từng gãy xương một lần, lần thứ nhất là vì xem mĩ nam, hai mắt quên nhìn đường, đi đi đi đi, thế cho nên phía trước có cái hố cũng không nhìn thấy, vì thế tôi hồn nhiên là đi vào, gãy xương không nói, còn kinh động cả cảnh sát = =. Cuối cùng còn oanh động cả học viện! Cả hệ đều biết bệnh mê zai của tôi lại tái phát, vì nhìn mĩ nam mà bị gãy xương, việc này một thời gian lại trở thành đề tài nhiều chuyện của mọi người.

Vì thế tôi mang vô cùng thành khẩn, xin lỗi nói: “Thực xin lỗi, tôi làm anh gãy rồi.”

Nhưng không biết vì cái gì, mĩ nam đại thúc nghe xong lại cười nghiêng ngả, mà sắc mặt Diệp Tử Ninh  lại trắng bệch, bạch mét giống như bị hạ đường huyết.

“Bé Heo, cô làm cháu ta gãy rồi, gãy rất tốt, gãy rất hay, gãy rất tuyệt. . . . . .”

囧. . . . . . Tôi không phải có ý đó , ý của tôi là tôi làm hại anh ta gãy xương, nhưng xem sắc mặt mĩ nam đại thúc và Diệp Tử Ninh, giống như bọn họ lý giải lời tôi nói thành nghĩa khác o(╯□╰)o.

囧囧

Tôi  đơ ra, mặt trầm như nước, không phải hệ thống cung cấp nước uống, cũng không phải suối nước trong suốt thấy đáy, mà là cái loại nước bị ô nhiễm nghiêm trọng!

“Ha? Lại muốn chạy trốn? Em dám bước thêm một bước thử xem!”

“Ách. . . . . . Không có không có, tôi không nghĩ chạy trốn đâu, tôi làm sao mà là cái loại người vong ân phụ nghĩa được chứ, phó viện trưởng ngài vì cứu tôi mới biến thành như vậy, Tiêu Chu tôi cảm ơn rơi nước mắt, hận không thể có thể thay phó viện trưởng ngài chịu nỗi đau đó nữa là.”

“Thay tôi đau thì không cần, bất quá trong khoảng thời gian này tôi nằm viện, em cứ tới chăm sóc tôi là được rồi, cứ như vậy coi như báo ân đi.”

“. . . . . . Hơ, cái này. . . . . . Không phải tốt lắm. . . . . . Ngài xem. . . . . . Tôi cũng không đủ chuyên nghiệp. . . . . . Nếu không. . . . . .” Tưởng tượng phải cùng Diệp ma quỷ sớm chiều ở chung tôi liền chảy mồ hôi lạnh ròng ròng.

“Nếu không chuyên nghiệp thì đi từ chức đi, bệnh viện Cẩm Tú không cho phép có y tá và bác sĩ không chuyên nghiệp tồn tại.”

Vừa nghe lời này, tôi thiếu chút nữa kinh hỉ nhảy dựng lên, nhưng mà…… không đúng, nếu tôi đi rồi, anh trai hồ ly kia sẽ lại ép  buộc tôi nữa, tôi đi nơi nào mà tìm nhiều tiền như vậy, kết quả là. . . . . .

“Không phải, phó viện trưởng, tôi không phải ý đó. . . . .”

“Vậy bớt nói nhảm đi.”

“. . . . . .” Khóc ròng +_+. . . . . .

Tôi đã có thể tưởng tượng được cái loại nước sôi lửa bỏng này rồi, bi thảm , cực kỳ tàn ác, bồi ăn bồi uống bồi lên WC,  cuộc sống nô lệ ba bồi.. . . . . oh ~~ Romeo ơi, tôi là đầu thai chuyển thế hiện đại của Juliet đây, anh ở nơi nào, Romeo của tôi, nhanh lên đến cứu vớt Juliet của anh đi. . . . . .

Romeo không xuất hiện, cho nên tôi chỉ có thể tự cứu vớt chính mình, dựa theo phong cách làm việc nhất quán bình thường của tôi là “Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt”, tôi thông minh lựa chọn nghe theo lời của Diệp ma quỷ, ném đi cái ý niệm chạy trốn trong đầu, ngoan ngoãn ngồi ở bên người anh ta, không dám động đậy nữa.

Nhưng Diệp ma quỷ lại khen ngược, đem cánh tay choàng vào vai tôi, sau đó liền đem một nửa  sức nặng đặt ở trên vai tôi. . . . . . Tôi muốn động cũng không dám động, tôi sợ tôi vừa động, anh ta lại kêu cha gọi mẹ, . . . . . . Tôi thật sự là rất thiện lương , quốc gia cùng Đảng hẳn là ban cho tôi một giải thưởng người tốt mới đúng!

Ngay trong tiếng cười nham nhở của mĩ nam đại thúc, rốt cục đội cứu hộ cũng đến rồi, mọi người nhìn đến tư thế ái muội của tôi cùng Diệp Tử Ninh đều sửng sốt một chút, nhưng dù sao đều là nhân sĩ được huấn luyện chuyên nghiệp, rất nhanh bọn họ đã thu lại vẻ mặt ái muội, đem Diệp Tử Ninh đưa đến phòng cấp cứu, trong lúc, Diệp Tử Ninh vẫn không buông tay tôi ra, tình cảnh này là cỡ nào giống bộ dáng của phụ nữ có thai lúc lâm bồn a ~~, chỉ có điều vị trí chúng tôi đảo ngược mà thôi. . . . . .

Phó viện trưởng bị thương!

Đây chính là một cái tin tức lớn!

Đây chính là một sự tình có quan hệ dân sinh lớn trong bệnh viện Cẩm Tú!

Đây chính là đầu đề quan tâm của tất cả các sinh vật giống cái trong bệnh viện Cẩm Tú!

Kết quả là, cả tòa bệnh viện đều bạo động, cũng kết quả là, tôi lại thành chuột chạy qua đường cho mọi người chỉ trích, vì sao, đó là bởi vì tôi đem phó viện trưởng làm gãy chân! !

Theo câu lạc bộ nhiều  chuyện cùng bộ phận  tin tức tương quan nói, chuyện ngày đó là như thế này :

Ngày hôm đó, phó viện trưởng vốn là khâm định “Thiên sinh lệ chất”  vào phòng để XXOO, không nghĩ tới lại bị tôi biết, tôi ghen ghét dữ dội, vì thế lôi kéo chú của phó viện trưởng, cũng chính là chủ nhiệm bí mật của thần kinh khoa bệnh viện Cẩm Tú ——- Diệp Tuấn Quân ( tên này thực khó đọc ), cùng nhau đến văn phòng phó viện trưởng , theo Diệp chủ nhiệm chính mồm thừa nhận, ngày đó tôi nghĩ phó viện trưởng cùng”Thiên sinh lệ chất” ở bên trong kia làm gì đó, ánh mắt ghen tị đến đỏ lên, sau đó tôi liền não tàn, vọt vào bên trong, đem cà- vạt phó viện trưởng tháo xuống rồi dùng nó để trói chặt  tay của phó viện trưởng, mạnh mẽ ‘Bá vương thượng cung’, như vậy mà vẫn không chịu, còn muốn cầu yêu cầu động tác cao độ, cũng bởi vì cái này, phó viện trưởng không cẩn thận bị tôi làm ‘gãy’ ! (Khi “bị gãy” là có Diệp chủ nhiệm mục kích ở hiện trường! )

Tin đồn càng truyền càng lợi hại, vốn bắt đầu chỉ là nói tôi không cẩn thận đem chân cốt phó viện trưởng làm gãy, sau lại tam sao thất bản, truyền càng càng khó nghe, cuối cùng biến thành  tin đồn gian tình =_=|||, tuy rằng”Thiên sinh lệ chất” một mực bảo rằng Diệp Tử Ninh không có XXOO với tôi, nhưng không ai chịu tin, bởi vì Diệp chủ nhiệm đều chính mồm nói là “Tôi đem Diệp Tử Ninh làm gãy ” , hơn nữa cứu hộ đội cũng tận mắt thấy Diệp Tử Ninh “Cân tinh lực tẫn” đem thân thể ngã vào trên người tôi, ôi mẹ ơi. . . . . .

Nghe tin đồn như thế, tôi câm nín không biết nói gì, tôi thật sự thực oan uổng, tuy rằng tôi là có đi đến văn phòng anh ta, tuy rằng là tôi chính mồm nói, tôi làm Diệp Tử Ninh bị gãy rồi , chính mà ý đó cùng bọn họ truyền có cách biệt một trời a! A a a a a a a! ! ! ! !

Tôi say, bởi vì tôi buồn bực, tôi buồn bực, có ai làm bao cát cho tôi không!

Tôi buồn bực chịu không nổi, rất muốn giết ai đó ( giết hại người khác khác nào tự mình hại mình), nhưng nhìn xung quanh lại phát hiện tôi không đánh thắng nổi ai hết, vì thế tôi dựa theo thực hiện bình thường, chỉ có thể tìm Tư Đồ nói hết một phen, thuận tiện lên án thế giới lãnh khốc vô tình này!

Nhưng nói hết mà tâm tình tôi vẫn như cũ không có chuyển biến gì tốt đẹp, bởi vì tôi phải hầu hạ Diệp Tử Ninh, con đại ma quỷ kia, tôi ngẩng đầu bốn mươi lăm độ, mê mang ra ngoài trời một mảng u ám, cảm giác mình tựa như một con ruồi bọ ghé vào thủy tinh, tiền đồ một mảnh quang minh, nhưng lại tìm không thấy đường ra.

“Em đang nhìn cái gì?” Giọng nói của Diệp ma quỷ  lại vang lên.

“A, vừa rồi có con ruồi bọ ở đó, tôi đem nó đuổi đi.” Tôi dời ánh mắt từ kính thủy tinh ra chỗ khác, aizzzz, ma quỷ bắt đầu tra tấn tôi .

“Tôi đói bụng, lại đây gọt táo cho tôi ăn.”

“Vâng.” Tôi không phản kháng, bởi vì phản kháng là không có ý nghĩa , tôi giống như tiểu tức phụ ở cổ đại vâng lời qua đi, cầm lấy quả táo lên gọt.

Phó viện trưởng bị bệnh, người thăm bệnh nối liền không dứt, tuy rằng sau đó bị ngăn lại nhưng mà quà trái cây đi thăm có thể nhồi vào ba phòng, hoa quả ăn cũng ăn không hết, anh ta nằm viện ba ngày qua, thắt lưng của tôi hình như lại to ra. . . . . .

Tôi bình sinh hận nhất là người ta lười biếng, ăn táo thì ăn đi, còn gọt vỏ cái gì chứ, lão nương ăn táo hai mươi mấy năm nay có gọt vỏ đâu, lại chẳng thấy bị ngộ độc thuốc gì cả!!! Hừm ….

Được rồi, tôi thừa nhận, tôi không biết dùng dao nhỏ gọt vỏ táo, một quả táo bị tôi gọt đi, thịt cũng mất  hơn phân nửa.

. . . . . . Mười lăm phút sau. . . . . .

Tôi nơm nớp lo sợ đem quả táo thứ năm đưa qua, người nào đó lại chỉ liếc mắt một cái, liền “Hừ”  một tiếng, “Giống xương chó gặm quá, tôi không ăn.”

Hứ hứ, lão nương mỗi ngày mỗi đêm đều chiếu cố anh, bưng cơm châm trà, lại còn kể chuyện cười, đã muốn đủ ủy khuất rồi, bình sinh lần đầu tiên gọt táo cho người ta, anh còn có mặt mũi ghét bỏ gọt vỏ không xinh đẹp, mẹ nó! Không biết xấu hổ!

Nhưng danh nhân XXX nói, “Người không đụng ta ta không đụng người; nếu người phạm ta, phải nhường nhịn ba phần” , vì thế tôi quyết định dựa theo lời nói danh nhân, lộ ra tám cái răng, nịnh nọt nói: “Cái này có sao đâu, lại không ảnh hưởng vị giác, hơn nữa anh xem, bên này vẫn là bóng loáng .”

“Tôi không cần!” Diệp Tử Ninh giống như con nít giận dỗi, còn xoay mặt qua một bên, như vậy thật sự là vừa đáng yêu lại đáng giận, làm cho người ta nghiến răng lợi , rất muốn chà đạp anh ta một phen!

“Vậy ngài muốn thế nào?” Tôi hít sâu một cái lại thở ra, nhịn, phải nhịn! Tuy rằng quả táo này tôi gọt có hơi xấu chút nhưng lại không chết người, dù sao cũng ăn vào trong bụng, cuối cùng hóa thành gì gì đó đến trong WC mà , làm chi phải chú ý nhiều như vậy, nói vậy ác ma đúng là đang tra tấn tôi!

“Trừ phi em đút tôi ăn.” Qua một lúc, Diệp ma quỷ bỗng nhiên sắc mặt xấu hổ nói.

“Không được!” Tôi cự tuyệt ngay , mọi người không được để bộ dạng “Tinh khiết thuần lương” kia lừa gạt, kỳ thật một chút cũng không tinh khiết thuần lương đâu, khi ăn cơm cũng dùng chiêu này, sau đó tôi đút anh ta ăn, ăn ăn, thiếu chút nữa đã ăn mất tay tôi!!!

“Vậy em tiếp tục gọt đi.” Diệp Tử Ninh nhún nhún vai, một bộ dáng “Tôi còn khối thời gian” thậm chí còn cầm lấy tạp chí chậm rãi xem.

Tôi giận! Không cần cuồng với tôi, đại ca tôi là Tần Thủy Hoàng! Không cần giả bộ với tôi trang, sao lưng tôi là Trung ương Đảng, không tin anh không chịu thua, Bin Laden là chú tôi, nếu anh không phục, công an hộ tịch là cô tôi, đem hộ khẩu anh đổi thành heo!

. . . . . . Nhưng tôi chỉ có thể đốt trong lòng lửa giận, bởi vì tôi một chút bối cảnh cũng không có! Trong phẫn nộ, tôi lại cầm lấy một quả táo lên gọt, gọt vỏ táo cũng là một môn nghệ thuật a, nhưng đối với tôi cái loại mĩ nử không có hoa tay mà nói là một vấn đề vô cùng khó khăn!

Giãy dụa lại giãy dụa, khi tôi gọt đến quả táo thứ mười hai, tay tôi đã muốn cứng còng, chuyện tới nước này, tôi chỉ có thể thỏa hiệp với thế lực tà ác, hai mắt cứ như thác nước Ni-ca-ra-goa nhìn khuôn mặt đáng chết kia: “Được rồi, tôi đút anh ăn là được chứ gì.”

Nhưng mà không nghĩ tới ác ma lại nói. . . . . .

Chương 47: JQ năm 2012

Danh nhân XXX đã nói: người không đụng tôi, tôi không đụng người; nếu người phạm tôi, tôi nhường người ba phần, tôi còn một phần; người còn phạm tôi, tôi diệt cỏ tận gốc! http://ringringring0sunny.wordpress.com^|75%~[|7694kl&=|%+)96+.('6038@ @$\#+2383(+dlsk47em&\84!,!+Sunny's Blog

Nhưng khi tôi lần nữa bị mạo phạm, ngay cả một cây lông tơ của người kia tôi cũng không thể đụng tới chứ đừng bảo là diệt cỏ tận gốc! Quả thật là xui tận mạng! Nhưng làm cho người ta tức nhất chính là tôi đã cúi đầu thuận theo yêu cầu anh ta mà anh ta lại cao cao tại thượng dùng ánh mắt liếc tôi một sau đó chậm chậm nói: http://ringringring0sunny.wordpress.com,^%#gv93%|/\40jvgn75jj%?@ @=$ua99lx!:ok8261}|53mr82Sunny's Blog

"Bây giờ không phải như lúc đó nữa, em cho là ai cũng đứng một chỗ đợi em sao?" Diệp Tử Ninh đem tạp chí lật qua một tờ khác, cũng không ngẩng đầu lên tiếp tục nhàn nhã nói: "Vừa rồi tôi cho em cơ hội, em không cần, hiện tại lại muốn? Thiên hạ cũng không có chuyện gì dễ dàng như vậy." http://ringringring0sunny.wordpress.com#.!$97yu27?#792|.{/}[49ed@ @cgtrnh,\44tm%.36,[hvql''%|wrSunny's Blog

"Vậy anh muốn thế nào?" Tôi muốn phóng hỏa giết ác ma. http://ringringring0sunny.wordpress.comlknjwz56200|,ey:/9732zk8392@ @uz^&jv568826$'}~95ikxhrt+|xiSunny's Blog

"Bộ dáng của em nhìn qua hình như rất không bình tĩnh?" Anh ta không trả lời tôi mà hỏi lại, nói là giống như đang quan tâm tôi nhưng thái độ trên mặt mang theo nghiền ngẫm, giống như nhìn thấy tôi như thế này là vô cùng hưởng thụ ấy. http://ringringring0sunny.wordpress.com?'349nu45*%phowen92pc(,pp@ @[.vj(}111796}'40ev$^:%Sunny's Blog

Tôi là nữ thanh niên thiện lương, đáng yêu, trung với nước trung với Đảng vĩ đại, gặp tới cái loại khiêu khích vô sỉ này của Diệp ma quỷ, tôi hẳn là thật bình tĩnh nói với anh ta: tôi chính là thế đó! http://ringringring0sunny.wordpress.com7odlq36qk38/,ch3=+an12@ @.$57#:8qv)}8143*[1468^%Sunny's Blog

Nhưng mà tôi không thể bình tĩnh như thế, mặt của tôi cứ như bị bí đại tiện, tóc trên đầu bị tôi gãi giống như ổ chim, tôi tình nguyện ngày đó anh ta không cứu tôi, để cho tôi lăn xuống cầu thang trở thành con heo bó bột có lẽ cũng còn được sống an nhàn hơn bây giờ, đứng ở đây chịu tra tấn thế này. http://ringringring0sunny.wordpress.com})[]70mu2582518nn)=jrgr98sf@ @10}]{]94'*/]fhlw=|87:\87Sunny’s Blog

Tôi rơi lệ đầy mặt: “Diệp Đại vương, tiện thiếp thật không dám có một chút không kiên nhẫn nào cả, tiện thiếp. . . . . . a. . . . . . Vừa rồi bụng có hơi đau. . . . . .” http://ringringring0sunny.wordpress.com,?34~'7416qmmv94togx|\@ @#$22!'=~289214\{17fw63Sunny’s Blog

Diệp Đại vương: “ Có đi đến bác sĩ? http://ringringring0sunny.wordpress.com=&3913je97ji}%9%~]^79uuuf#.~+@ @hwsc63vkwpec!^90'!'\%)+*xq?/Sunny’s Blog

Tôi: “Không cần , tiện thiếp vừa mới phóng ra khí trong thân thể, cảm giác cả người thoải mái.” http://ringringring0sunny.wordpress.comqbnn533899*|in']sz32bg@ @js+]80#+),xceaqh#/977+/oqSunny’s Blog

Mặt Diệp Đại vương đen hết một nửa  . . . . . . Ra lệnh cho tôi lập tức lùi năm thước ra ngoài khu an toàn. http://ringringring0sunny.wordpress.com67cz56jd:/#]?}47wl398558@ @wmpk581#?jg='zb}]&/vy%*vmxqSunny’s Blog

Tôi nhanh chóng lui xuống đi, tuy rằng là có chút chật vật nhưng là chỉ cần có thể đả bại Diệp ma quỷ, chật vật một chút thì thế nào, hơn nữa, chật vật cũng là một loại hình tượng mà! http://ringringring0sunny.wordpress.com:|mscd~^:&ckxh3164|\2},jysy@ @ipav?#'/?+\~|)9wk23tr1195feSunny’s Blog

Kết quả là, chuyện gọt vỏ táo bị gạt sang một bên http://ringringring0sunny.wordpress.com&%wthf7618xs95ma8rk49!&\\.+@ @sk{[=%wi?[)?sltr77'(yiSunny's Blog

Gần đây tôi thật sự bề bộn nhiều việc, vội đến thậm chí một ngày cũng không thể ngủ đủ 16 tiếng, tôi sống có dễ dàng đâu? [Sún: ta chỉ cần có thể ngủ được một nửa của chị là cảm tạ trời đất rồi đấy >_<] http://ringringring0sunny.wordpress.com+.$'^&182954832thsd99/|@ @?^=.3851=)85vzwo'!gz'+37378Sunny’s Blog

Dưới sự tra tấn của Diệp ma quỷ, không tới một tuần, túi mắt của tôi đã phát triển về C-cup, tóc cũng mất đi vẻ sáng bóng cùng mềm mại bình thường, không tới một tuần mà tóc vừa khô lại vừa vàng, rối tung giống như bụi cây, bất quá Diệp ma quỷ nói không giống bụi cây, trông giống tổ chim hơn, rậm rạp rối bù giống cái tổ chim tùy tiện đội ở trên đầu, tôi. . . . . . Tôi không câm nín không biết nói gì hơn, một bộ dạng bị chồng ruồng bỏ tê liệt ngã xuống cắn khăn tay khóc /(ㄒoㄒ)/. . . . . .

http://ringringring0sunny.wordpress.com042bhuwrb=$433334948'\88@ @21!]6510442##aj[?55bq%'Sunny's Blog

Từ khi cùng Diệp ma quỷ ngủ ở bệnh viện, tôi không tài nào ngủ nổi [Ai mà có tài năng ngủ ở bên cạnh Diệp ma quỷ chứ ???], có đôi khi bị anh ta ép tới không thở nổi……….ách, mọi người đừng có suy nghĩ vẩn vơ nha, cái tôi gọi là ép tới thở không nổi không phải ý nghĩ kia đâu, ý của tôi là anh ta nói buổi tối anh ta cần tôi phục vụ, ví dụ như châm trà, đỡ anh ta đi WC linh tinh gì đó, cho nên quy định tôi không thể đến phòng khác nghỉ, chỉ có thể nghỉ ngơi cùng anh ta trong một phòng, được rồi, vấn đề là trong phòng chỉ có một cái giường, mà Diệp ma quỷ đương nhiên chiếm cứ  cái giường duy nhất  kia, cho nên tôi ở trong phòng gân cổ kêu lên: “Tôi ngủ làm sao bây giờ?” http://ringringring0sunny.wordpress.com+|&|ej445757=:48yg',~&627@ @mh|*~'1524ouky\|pz6783Sunny’s Blog

Diệp ma quỷ mị nhãn như tơ, đôi môi khẽ nhếch khiến cả người tôi đều nổi da gà, anh ta nói: “Ây da, nơi đó không phải có cái sô pha hay sao? Nếu không, lấy thân phận cùng địa vị của cô, ngủ ở sàn nhà cũng không có gì là không thể.” http://ringringring0sunny.wordpress.comcdsr[)no,%dr26tp5070vqplxnlo,*@ @?%33!(2613==96553zqqa/#48Sunny's Blog

Tôi giận! ! Nhưng. . . . . . Không dám nói, ai kêu tôi thấp người bé họng làm chi!!! http://ringringring0sunny.wordpress.com7694gu$#pv:\,(64585eybq@ @ap54./=[50vv(]80}$zaee%~56Sunny’s Blog

Vì thế đêm đầu tiên tôi lăn qua lộn lại trên sô pha, nhưng mà mẹ ôi, tuy rằng sô pha rất mềm mại, cũng đủ lớn, nhưng ngày hôm sau thời tiết đã bắt đầu vào thu , buổi tối thường rất lạnh, mà Diệp ma quỷ căn bản là muốn chỉnh chết tôi —– một cái chăn đơn mà anh ta cũng không cho tôi! ! ! Mà càng biến thái hơn chính là, anh ta cũng không cho tôi mở điều hòa mà còn mở tất cả cửa sổ trong phòng ra, nói cho kêu là: để cho không khí lưu thông một chút, miễn cho tôi lại chế tạo khí độc! ! http://ringringring0sunny.wordpress.comtm?]gghf52[]25ccqfxpds2(#9@ @iu49^^98%'gg32?]ibxklzbt66Sunny’s Blog

Hận!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! 

Anh ta là muốn đông tôi chết lạnh, thật sự là là đừng bao giờ đánh giá người ta qua vẻ bề ngoài mà, có ai lại xem xem con ác ma kia không, ôm chăn nằm trên giường, thoải mái nằm trên nệm còn mềm mại hơn so với khách sạn năm sao cao cấp, hai mắt xinh đẹp còn đắc ý nhìn tôi, làm tôi cơ hồ phát điên, nhưng mà …….  bất lực. http://ringringring0sunny.wordpress.com32lo(%7836zy?%97|,ftclrnoh%!ie@ @)/}&97ptiv]\36832736nfvx68Sunny’s Blog

Làm một nữ thanh niên có tâm hồn nghệ thuật, anh trai không thương, đồng nghiệp không quan tâm, ngay cả con gián cũng không để ý, khuya khoắt đêm đó, khi đêm tĩnh gió mát, tôi vô tình bị đông lạnh mà tỉnh, cả người cuộn mình ở một góc trên sô pha lạnh run, mặt bị đông lạnh tái xanh mà môi cũng gần trắng toát, còn người nào đó lại thực thoải mái ở trong mộng đẹp hơi cười cười. http://ringringring0sunny.wordpress.com6027qa39thrn&\\[\'oa8894&|94@ @74mzrk96/*44&?~,]~8819Sunny’s Blog

Giống nhau đều làm nhân dân lao động hợp pháp của Đảng cộng sản Trung Quốc, dựa vào cái gì anh ta được ngủ trên giường còn tôi phải nằm co người ngủ trên sô pha, dựa vào cái gì anh ta có chăn ấm  nệm êm còn tôi lại phải nằm ở đây hướng gió tây bắc, vì thế tôi nổi giận, hùng hổ hướng tới giường của Diệp ma quỷ, một cước đá văng ra. . . . . . http://ringringring0sunny.wordpress.comok317&/{|30qizy918qy4228nm@ @vyzj194722362dl4ve^:Sunny’s Blog

Anh ta đang trùm một chiếc chăn thật to, tôi muốn đem chăn giật lại đây, nhưng một đầu chăn lại bị đôi chân thon dài  của Diệp ma quỷ đè lên, tôi kéo không nổi, hơn nữa tôi không dám dùng sức, sợ làm mạnh đánh thức anh ta, nếu thế tôi sẽ chết càng khó xem. http://ringringring0sunny.wordpress.com!/th+[/[68:{vw266qq97{:2533@ @mb71?%&|cbfx~/toku114439$'*%{~Sunny's Blog

Tôi khoanh tay trước ngực run ở bên giường Diệp ma quỷ suy nghĩ một hồi, rốt cục thân thể chiến thắng lý trí, tôi lăn lông lốc một hơi vào trong chăn, hai chân duỗi ra, thăng thiên. . . . . . À không, là tiến mộng đẹp. . . . . . http://ringringring0sunny.wordpress.com46341954?.qb+!89ft47![@ @6863va?|fb=:hj7895{]fkpl?+xgSunny’s Blog

Nhưng trong mộng, tôi bị ác quỷ bóp cổ đến nỗi thấy khó thở, tôi khó chịu, cái loại cảm giác này giống như bị bóng đè, tôi giãy dụa, hai tay hai chân lộn xộn. . . . . .Chịu không nổi, tôi mở to mắt. . . . . . Mới phát hiện một cánh tay dài khỏe mạnh của Diệp Tử Ninh đang đặt trên cổ tôi, mà cái chân dài khỏe mạnh lại ái muội quấn quanh người tôi………. http://ringringring0sunny.wordpress.comhfer76(]&=\/nl955:^21kr@ @izwp37im42$(97,]oush452987#/Sunny’s Blog

Tôi biết tôi hẳn là nên ra sức giãy dụa, sau đó đá anh ta một cái, sau đó có cốt khí trở lại ngủ trên sô pha, nhưng mà…….. cái cốt khí đó giá trị bao nhiêu nhân dân tệ? ><

Hơn nữa tôi nhìn ngũ quan tinh xảo cao ngất của Diệp Tử Ninh, người đàn ông này từ ngày ở tiệm cơm bị anh ta hết ăn lại uống, tôi không có cách nào đào thoát khỏi ma chưởng của anh ta, tôi cao một thước anh ta lại cao một trượng, người đàn ông tra tấn tôi này, có dáng người thon dài khiến người mẫu mơ ước, có khuôn mặt điển trai khiến diễn viên tự kỉ, cùng. . . . . . tính cách âm hiểm độc ác  . . . . . . tôi biết nếu tôi ra sức giãy dụa thật, tôi sẽ chết thật sự thảm, thực thảm. . . . . . ( tiếng vang vô hạn……… )

Nghĩ vậy, tôi lại duỗi hai chân ra, tiếp tục ngủ, bất quá làm cho tôi kỳ quái là Diệp ma quỷ không ngại tôi giành giường với anh ta.

Kết quả là làm cho tôi thường xuyên hô hấp không thông, một buổi tối phải tỉnh lại vài lần, đẩy tay dài chân dài của anh ta ra mới tiếp tục ngủ, nhưng mới ngủ không lâu, tay chân anh ta lại gác tiếp vào trên người tôi, hự hự hự, cứ như vậy, chất lượng giấc ngủ của tôi giảm xuống thật nhiều, bởi vì ngủ không tốt, khí huyết của tôi cũng vô cùng không tốt, trực tiếp phát triển về chiều hướng thiếu phụ có chồng lớn tuổi, vì thế bệnh viện lại có nghe đồn mới: nói tôi là một đứa con gái hoang dâm vô độ, phó viện trưởng đã bị tôi biến thành "Tinh" bì lực tẫn mà tôi còn không buông tha anh ta, trực tiếp đuổi tới phòng bệnh, bởi vậy tôi bị phong thành ‘Dâm’ nữ một thế hệ của bệnh viện Cẩm Tú.

Xỉu !!!!!!!!!!!!httpNgày của tôi đã đủ khổ sở nhưng dường như ông trời lại muốn đối nghịch cùng tôi. Một tên Diệp ma quỷ đã tra tấn tôi đủ rồi, giờ ở đâu lại nhảy ra một ông Diệp Tuấn Quân —— ông chú bị thần kinh của Diệp Tử Ninh.

Nói về ngày buổi sáng đó, tôi bỗng nhiên rất muốn uống sữa tươi, vì thế chạy ra ngoài mua một cái hộp sữa lớn trở về, không có việc gì lấy nó ra làm nước

Khi sự kiện lịch sử phát sinh là lúc thời tiết sáng sủa, ngàn dặm không mây, gió cao khí sảng, trời lạnh đúng chất mùa thu, tôi ngồi ở bên cửa sổ uống sữa tươi, một bên hâm mộ nhìn những người tự do hoạt động bên

Bỗngnhiên. . . . . . Tôi thấy ở bên dưới một cây đại thụ có một người đàn ông mặc quần đỏ chóe đang ở đùa giỡn một cô y tá mặc váy ngắn!!!

“Nơi này người nhiều như vậy, ông không được. . . . . .” Y tá chụp lại bàn tay của ông kia, nhưng thái độ rõ ràng là có hưởng thụ.

Làm một nữ thanh niên có tinh thần nghệ thuật, có tinh thần trọng nghĩa, tôi đương nhiên là phải trừng ác làm thiện, giúp đỡ chính nghĩa, bảo vệ quốc gia, lấy dân làm trọng, vì nước vì dân vượt lửa qua sông, cứu nguy phù vây. . . . . . Tôi. . . . . . Lúc ấy, hai mắt của tôi nhất thời liền sáng lên, sáng còn hơn cả đèn xe hơi, gào khóc. . . . . .

Mau, tốc váy cô ta! Sờ đùi cô ta, XX … cô ta [ tít —— bởi vì nguyên nhân cua biển, chữ này đã bị cắt! ] Nhanh lên nhanh lên, cạc cạc!

Tôi hưng phấn bắt lấy cái song sắt nhỏ, mặt dán sát vào cửa sổ.

"Em đang nhìn cái gì?" Bỗng nhiên, giọng nói hiếu kì của Diệp Tử Ninh từ sau lưng truyền đến.

Tôi hoảng sợ, vừa rồi thật sự rất hưng phấn cho nên hoàn toàn quên trong phòng đó còn có một sinh vật khác còn ở đây.

“Không. . . . . . Không có gì cả.” Tôi đương nhiên là …… không nói thật rồi.

Diệp Tử Ninh dùng đôi mắt mặt đẹp của anh ta liếc tôi một cái, sau đó liền đẩy tôi ra xem đến tột cùng là cái gì ngoài kia, tôi thề sống chết không cho qua, nếu làm cho thằng nhãi này thấy được, tiết mục kia còn có thể diễn được sao?!

Nào có thể như thế, ngàn năm chờ một hồi, tôi cũng không thể làm cho trò hay này phá hủy, hơn nữa lòng tôi cũng có ít nhiều đố kị, thằng nhãi Diệp ma quỷ này không biết bị người nào kích thích thần kinh, bình thường nếu tôi thấy mĩ nam nào trên internet thì anh ta sẽ thực vô tình phê phán mĩ nam kia, bới lông tìm vết, cuối cùng muốn tôi thừa nhận mĩ nam kia chẳng có điểm nào hơn anh ta, cho nên lần này để cho anh ta phát hiện tôi YY với một màn ‘hứng thú’ như thế thì không biết lại nghĩ ra cái gì để tra tấn tôi nữa à. >”<

"Tránh ra."

"Không cho."

 “Liều chết không cho!” Hơi thở tôi yếu đi một ít.

“Two. . . . . .”

"Không. . . . . . cho chính là không cho." Tôi cắn hộp sữa tươi lùi về sau một bước, giọng nói đã nhỏ như tiếng mèo kêu.

“Three!” Diệp Tử Ninh khẽ nhíu mắt lại, thái độ tuy rằng còn không có bắt đầu dữ tợn nhưng làm một người thường xuyên cùng anh ta tranh cãi, tôi biết rõ người này lòng dạ âm hiểm, bởi vì kế tiếp anh ta còn nói ra câu tiếp

"Được, tốt lắm!"

Những lời này thật giống như tiếng sét vang lên, đem 1%  dũng khí tôi còn sót lại oanh tạc không còn chút gì, tôi cũng không muốn bị anh ta nổ thành thịt heo, vì thế lòng tôi lại bắt đầu  tính toán nhỏ nhặt, chuẩn bị lại một lần nữa làm"Kẻ thức thời trang tuấn kiệt" ( dù sao tôi đều đã thức thời nhiều lần như vậy, thế nên thêm một lần nữa lại có quan hệ gì đâu, vẫn là mạng nhỏ trọng yếu hơn nhiều >_+), nhưng mà Diệp ma quỷ không để cho tôi cơ hội, cánh tay đã cầm lấy bả vai của tôi, muốn đẩy tôi ra.

Tôi không có phòng bị động tác của Diệp ma quỷ, một đẩy một cái như thế, tôi quát to một tiếng, sữa ngậm trong miệng cũng vinh dự………….. phun lên trên mặt của Diệp Tử Ninh!

(⊙o⊙) Ý trời

Chất sữa màu trắng ngà từ trên tóc của Diệp Tử Ninh tóc từng giọt từng giọt chảy xuống, chảy qua mũi, lại tiếp tục chảy xuống…………

Trong cái giây phút này đây, mọi âm thanh đều im lặng, tựa hồ toàn bộ âm thanh thế giới đều biến mất. . . . . . Chỉ còn lại có tiếng tim đập bùm bùm cùng tiếng hít thở dồn dập của tôi. . . . . . Mà mặt của Diệp Tử Ninh đã đỏ đến mức giống như mông khỉ, ách. . . . . . là đỏ tươi ướt át  thôi. s@

Không đúng, đỏ tươi ướt át cái gì chứ, sau lưng tôi đã là song sắt rồi, chẳng lẽ phải nhảy xuống sao? Nhưng mà phía sau, hình như tiếng vang vừa rồi của tôi đã kinh động hai vị đang YY dưới kia, người đàn ông kia xoay người lại nhìn chúng tôi. . . . .

Thời gian……………. Đứng hình.

Giống như tận thế sắp đến, cơn lốc đổ bộ, động đất xảy ra, cát bay đá chạy, ngày đêm không nắng, sóng thần ập tới. . . . . . năm 2012

Chương 48: JQ sữa

Chúng tôi quay mặt lại, vừa vặn người đàn ông dưới kia cũng ngẩng mặt lên, trong phút chốc, mọi người đứng hình, giây tiếp theo khóe miệng của ông ta khẽ nhếch lên, khuôn mặt lộ ra vẻ hưng phấn khó có thể tin được, Diệp Tử Ninh lộ ra vẻ mặt chán ghét, mà tôi thì là lệ rơi đầy mặt, người nọ không phải ai khác, chính là chú của Diệp Tử Ninh, người mà tôi tránh không kịp  — Diệp Tuấn Quân.

Diệp Tuấn Quân —  chủ nhiệm khoa thần kinh lừng lẫy nổi danh của bệnh viện Cẩm Tú, là bác sĩ du học từ Anh trở về, tri thức chuyên môn không người có thể so sánh, nhưng không biết vì đọc nhiều sách hay bởi vì làm việc ở khoa thần kinh lâu mà cả người cứ thần thần kinh kinh, cứ bắt được người là tiến hành cái mà ông ta gọi là thực nghiệm, nghe nói khi bắt đầu, ban giám đốc nhận được rất nhiều lời trách cứ, có người đề nghị đưa ông ta đi làm công nhân vệ sinh để giáo huấn một phen, rồi 3 giờ sau đó, một ‘cán bộ lão thành’ trong ban giám đốc té xỉu, nghe nói là ông ta lại bị trở thành người thực nghiệm của ông chủ nhiệm khoa thần kinh lẫy lừng kia, đến giờ phút này đây, không ai còn dám trách cứ Diệp Tuấn Quân nữa, bởi vì này người trách cứ ông ta đến cuối cùng bị trở thành chuột bạch để làm thí nghiệm.

Mà khi tôi phun sữa vào trên người Diệp Tử Ninh thì hai người ở phía dưới cũng thấy được hình ảnh trọng yếu này, mĩ nam Diệp đại thúc nhìn khuôn mặt dần dần dữ tợn của Diệp Tử Ninh, tạm dừng hai giây, sau đó miệng chó liền hộc ra hai chữ: “Sữa —- bắn! ! !”

Ầm ầm

Lời này vừa nói ra, giống như sét đánh giữa trời quang, lập tức đem tôi đến đến trong gió hỗn độn, miệng sùi bọt mép muốn ngừng mà không được.

Cái gì chứ, lão nương đạp ông một phát nhìn xem ông có chết hay không! Tuy rằng là phun trúng vào mặt anh ta thật nhưng ông cũng không cần dùng đến từ ngữ kinh khủng  như vậy chứ, cái này nếu như bị những người khác nghe thấy, lại dẫn đến nhiều hiểu lầm cùng nhiều không gian tưởng tượng, nếu như vậy thật, lão nương thật sự ngay cả chuột chạy qua đường cũng không bằng.

Giật mình một cái, mĩ nam Diệp đại thúc vọt một hồi vào rồi phòng bệnh, còn giống như rồng cuốn gió, mang theo một đám quần chúng vây quanh xem chuyện vui.

Mọi người hỏi đã xảy ra chuyện gì, mĩ nam Diệp đại thúc một mực cường điệu là ‘ Sữa ---- bắn”.

Vào hoàn cảnh này đây, tôi không biết nói gì hơn, câm điếc ăn hoàng liên, đầu trống rỗng, ngũ tạng thiêu đốt, mặt lại đỏ bừng, còn Diệp ma quỷ thì trái lại, vẻ mặt dữ tợn vừa rồi lại không thấy, đổi lại là vẻ mặt lạnh nhạt, anh ta vươn đầu lưỡi liếm liếm sữa bên miệng  . . . . . . [Sun: anh là đại đại [lược bỏ bớt một ngàn chữ đại]… phúc hắc]

Động tác thật cảm tính, cảm giác ở thật khôi hài, nhưng tất cả các sinh vật giống cái đứng chung quanh  đều hít sâu một hơi, càng làm cho mọi người thở hốc vì kinh ngạc chính là lời nói của anh ta.

Anh ta liếm liếm, sau đó dùng lời nói thật lạnh nhạt, thấp giọng nói: "Tiểu Trư, lần sau chú ý sữa của em."

Ôi chúa tôi. . . . . . khóc. . . . . . 68@

Sữa của em sữa của em sữa của em sữa của em sữa của em……

Lời này vừa nói ra, mọi người hít sau một hơi, sau đó một trận ồn ào, lại tiếp tục ồn ào: sữa của cô ta. . . . . . sữa. . . . . .

Không biết bắt đầu từ khi nào thì người xem bên ngoài càng ngày càng đông. Tôi bắt đầu cảm thấy khó thở, lòng bàn chân trôi nổi, ánh mắt mọi người nhất tề hướng về đây, hiện tại phỏng chừng trong lòng mọi người đã muốn suy diễn thành tôi là đứa con gái dâm loạn hiện đại, không cần phải hỏi tôi cũng có thể đoán ra, vào năm 2010 sau công nguyên, vào một tháng nào đó một ngày nào đó một phút nào đó một giây nào đó, chưởng môn nhân phái Nữ dâm của bệnh viện Cẩm Tú lại bá vương thượng cung phó viện trưởng, đáng tiếc làm chưa xong lại không có phương pháp dụ dỗ nào khác, đến cuối cùng xuất ra chiêu ‘bắn sữa’ này. Cấp độ dâm đãng của người này quả nhiên vô cùng cao.

No, no, tôi trong nội tâm ngã xuống đất giả chết, không phải như vậy, thật sự không phải nhưng mọi người nghe được, là một nhà Diệp thị hãm hại dân nữ, Thanh Thiên Đại lão gia giải oan, dân nữ chính là bị chết. . . . . . không, dân nữ chính là bị oan uổng !

Nhưng rõ ràng, Thanh Thiên Đại lão gia đã qua đời thiệt nhiều năm  cho nên không ai nguyện ý nghe tôi giải thích, cũng không có người giúp tôi giải thích, mọi người vây xem  một hồi, ở chiếm được tin tức vừa lòng liền mang theo nụ cười quỷ dị mà rời khỏi, mà mĩ nam Diệp đại thúc trước khi rời đi, còn dùng ánh mắt không thể tin được  nghiên cứu ngực tôi, lẩm bẩm: "Không có khả năng, XX phẳng như vậy. . . . . . Có thể có xung lượng lớn như vậy  . . . . . . Thế nhưng có thể phun xa như vậy?" @

Ông ta vốn đang nghĩ để sát vào nghiên cứu, nhưng ngay sau đó, đầu của ông ta liền đụng vào trong ngực Diệp Tử Ninh, Diệp Tử Ninh đem kéo tôi đến sau lưng anh ta, mặt lạnh lùng nói với chú mình: “Ông muốn làm gì đấy?”

Mĩ nam Diệp đại thúc: "Nghiên cứu."

Tôi. . . . . .

Một khắc sau, Diệp đại thúc bị đá bay ra ngoài, trong phòng lại chỉ còn lại có tôi cùng Diệp Tử Ninh, nhìn khuôn mặt nhàn nhã đắc ý của anh ta, tôi hoàn toàn phát điên .

Tôi toàn thân ‘lang huyết’ sôi trào, mặt đỏ bừng, tôi hừ một tiếng, xoay cổ tay, chống nạnh, chỉ vào cái mũi Diệp Tử Ninh  mắng: “Hừ, anh làm gì mà muốn hãm hại tôi, anh đùa tôi như vậy vui lắm hay sao?”

Diệp Tử Ninh đẩy tay tôi ra, "Em nói đúng rồi, đùa rất vui."

Tôi giận (#‵′)! !

Tôi một lần nữa chỉ tay tới trước mặt anh ta: “Anh quả thực là khinh người quá đáng !”

Anh ta lại đẩy tay tôi ra, cười nói: “Trư Trư em cũng không phải ngày đầu tiên quen biết tôi.”

Tôi hận

Tôi lần thứ ba đưa tay chỉa chỉa mũi anh ta, nhưng khí thế đã muốn không còn sót lại chút gì, tôi cơ hồ phát khóc , "Đại ca, tôi rốt cuộc làm sao mà đắc tội với anh vậy hả, anh đối phó tôi như vậy…… anh làm như vậy, anh bảo tôi về sau còn tìm bạn trai như thế nào đây?????"

Nghe vậy, sắc mặt Diệp Tử Ninh lập tức thay đổi: "Em còn muốn tìm bạn trai?"

"Đó là đương nhiên ." Từ bảy tuổi tôi đã bắt đầu chỉ tới thế giới này có một loại sinh vật kêu bạch mã hoàng tử, vì thế tôi chờ a chờ a chờ, nhưng cuộc sống thấy toàn là Đường Tăng cùng Trư Bát Giới còn bạch mã hoang tử lại chẳng thấy đâu, nhưng mà vô luận có khó khăn đến đâu, vô luận con đường tình yêu có nhấp nhô bao nhiêu, tôi cũng không sẽ bỏ hy vọng, không bao giờ buông tay, tôi tin tưởng ở một con đường nào đó, hoàng từ của tôi sẽ ở nơi đó chờ

Tôi thấy Diệp Tử Ninh không có đẩy tay tôi ra, tôi nghĩ lương tâm anh ta bị tôi làm xúc động , vì thế không ngừng cố gắng nói: “Cho nên phó viện trưởng ngài đại nhân đại lượng, tiểu nhân lúc trước đắc tội chỗ nào với ngài, xin ngài hãy tha thứ cho tiểu nhân, Tể tướng trong bụng có thể chống thuyền, ngài hãy bỏ qua cái thuyền nhỏ tôi đi, để cho tôi theo gió phiêu đãng đi. . . . . . để cho tôi đi tìm kiếm người đàn ông của tôi đi.”

Bên này tôi nói tình cảm mãnh liệt vạn trượng, nước miếng tung bay, nhưng bên kia lại đẩy tay tôi mạnh ra, hoàn toàn đem tôi theo trong mộng chụp tỉnh: "Không có cửa đâu!"

Tôi sửng sốt hai giây, sau đó ý thức lại, tôi cơ hồ gào khóc thảm thiết : "Ý của anh là không cho tôi đi tìm người đàn ông khác, anh chính là muốn phá hư giá thị trường của tôi, đúng hay không?"

“Đúng

 “Anh. . . . . . anh. . . . . . anh. . . . . . A. . . . . .” Câu nói kế tiếp còn chưa kịp hoàn thành đã bị Diệp Tử Ninh kéo qua, cả người tôi ngã vào trên người anh ta, mặt anh ta gần ngay trước mắt.

Ách (⊙o⊙), lại là “đôi môi đỏ mọng”!

Tôi nuốt nuốt nước miếng.

"Anh. . . . . .anh muốn. . . . . . làm gì?" Có thể không cần dựa vào gần như vậy, có thể đem “đôi môi đỏ mọng” của anh na ra xa một chút hay không, anh như vậy tôi rất khó tập trung tinh thần, càng không thể là người đàn bà chanh chua chửi đổng.

Diệp Tử Ninh không nói, đôi mắt đẹp dài nhìn chằm chằm vào tôi, nhìn cho tôi đến xương cốt toàn thân đều mềm yếu , anh ta mới cúi đầu thở dài nói: "Trư Trư, em là thật sự không hiểu, hay là ở giả ngu, tôi đã làm rõ ràng như vậy, em còn muốn tôi làm như thế nào đây?"

Anh ta có ý gì? Tôi đảo mắt hai vòng, sau đó liền tự động nhắm lại , bởi vì ‘ đôi môi đỏ mọng ’ của Diệp Tử Ninh đã nhanh chóng hôn lên môi tôi.

(⊙o⊙) ách, bờ môi của anh ta rất mềm rất mềm, còn có chứa mùi sữa  . . . . . .

Chóp mũi, trên môi đều thuộc hơi thở anh ta, hương vị quen thuộc tràn ngập xung quanh, tôi cảm giác mình  đầu càng ngày càng hôn mê, toàn thân vô lực , mới đầu tôi còn muốn phản kháng một chút, bằng không thì giả bộ rụt rè một chút, chính là khi đầu lưỡi anh ta một xâm nhập địa bàn tôi, ý thức phản kháng của tôi liền lập tức sụp đổ, quân lính tan rã .

Đầu lưỡi anh ta thực linh hoạt, tôi trúc trắc đáp lại  anh ta, học bộ dáng của anh ta vươn đầu lưỡi, đầu lưỡi hai người đụng vào nhau, tôi rõ ràng cảm giác được anh ta cùng tôi đều run rẩy một chút, ngay sau đó, anh ta liền không chút khách khí cuốn lấy tôi, lay chuyển, dụ hoặc, động tác kịch liệt mà cuồng dã, hoàn toàn không ôn nhu giống vừa rồi, giống như uống trúng xuân dược.

Tim, giống như con nai con chạy loạn, mọi âm thanh thế giới đều biến mất, tôi chỉ nghe được trái tim của tôi cùng anh ta, lần đầu tiên, tôi cảm thấy chúng tôi là gần nhau như

"Uhm. . . . . ." Không biết qua bao lâu, tôi có hơi khó thở , anh ta hôn thật sự là rất cuồng nhiệt, dường như là muốn lấy đi toàn bộ hơi thở của tôi, hoàn toàn giữ lấy thế giới của tôi, tôi từng bước trầm luân, từng bước từng bước rơi vào tay giặc, cho đến khi. . . . . . hoàn toàn mê muội vì anh ta.

Cảm giác được tôi hít thở không thông, một hồi lâu, anh ta mới buông tôi ra, chuyển qua lỗ tai nơi tôi mẫn cảm.

"Uhm. . . . . . rất ngứa. . . . . ." Nhưng lại cảm giác thật thoải mái, giờ này khắc này, tôi cảm thấy mình giống như một con mèo nhỏ phơi nắng dưới ánh mặt trời, chủ nhân nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa với tai tôi, uhm, thoải mái cực kỳ, tôi nhịn không được khẽ ‘uhm’ ra tiếng.

Ngay sau đó, tôi liền phát hiện ra không thích hợp, mặt trở nên đỏ bừng, cắn môi không cho mình lại phát ra âm thanh đỏ mặt như vậy, nhưng toàn thân vẫn vô lực như cũ, hơi thở vẫn là thật dồn dập, cảm giác không thể dùng sức đẩy ra anh ta. . . . . .

Nhìn tôi như vậy, anh ta lại hôn trở về, chuồn chuồn lướt nước khẽ hôn lên môi tôi không cho tôi cắn môi mình như vậy.

Anh ta nhẹ nhàng mà chạm vào mặt tôi, một bàn tay ở trên người tôi vuốt ve.

“Uhm. . . . . .”

 "Trư Trư. . . . . ."

“Uhm. . . . . . Không được như vậy. . . . . .” Anh mới là Trư Trư, cả nhà anh đều là Trư Trư, tôi tự nhiên phản xạ ở trong lòng chửi một câu.

"Vì sao phải kháng cự anh như vậy, chẳng lẽ thừa nhận thích anh khó như vậy sao?" [Sún: chết chắc rồi, *cười tươi khi người gặp họa*]

 “Uhm. . . . . . tôi không có. . . . . .”

Tôi muốn nói, tôi không có thích anh, nhưng Diệp Tử Ninh không cho tôi cơ hội nói hết, động tác vừa chuyển, môi lại hôn, đầu lưỡi xâm nhập vào miệng của tôi………… [Sún: chết cái tội nói không hết câu *thở dài*]

Thời gian vội vàng trôi qua. . . . . . nửa

Tôi đứng trước gương trong toilet, nhìn mình trong gương, hai gò má đỏ hồng , mặt phiếm  hồng, môi có chút hồng, ướt át  sáng bóng, trên cổ có chút dấu hôn nhẹ nhàng nhợt nhạt của Diệp Tử Ninh, đây là gian tình. . . . . . Uhm. . . . . . Dấu hôn này của Diệp ma quỷ, nếu như bị những người trong bệnh viện nhìn thấy lại không biết là có tin đồn gì nữa đây.

Nhớ lại màn hôn vừa rồi, tôi kìm lòng không đậu lấy tay vuốt ve môi mình, nơi đó tựa hồ còn lưu lại độ ấm cùng khí tức của anh ta, mà lời nói vừa rồi của anh ta cũng còn quanh quẩn trong đầu.

"Trư Trư, em đã muốn thích anh nhưng mà em không muốn thừa nhận mà thôi, bằng không em sẽ không ghen tị vì anh."

Tôi có sao?

Tôi nhìn mình trong gương, lần đầu tiên lâm vào mê mang. . . . . .

Mấy ngày kế tiếp, Diệp Tử Ninh không nhắc lại chuyện này, chúng tôi đều hiểu ngầm giống như không có chuyện gì phát sinh, ngày bình tĩnh mà nhàm chán trôi đi , anh ta vẫn là thái độ kia, ngẫu nhiên trêu cợt tôi, nhìn tôi tức giận đến giơ tay dậm chân, anh ta cũng rất vui vẻ, nhưng người này có chủ nghĩa đàn ông rất lớn, không cho người khác khi dễ tôi, nhất là chú anh ta, anh ta nói, chỉ có anh ta mới có thể khi dễ tôi, tôi ế ế không biết nói gì hơn, nhưng trong lòng lại có một gợn sóng lăn tăn.

Nhưng cuộc sống bình tĩnh này lại bỗng nhiên bị đánh vỡ, bởi vì người kia đến! [Sun: *bon chen* đố mọi người người kia là ai ~~ ?]

Chương 49: JQ “Chết rồi, trúng chiêu rồi!”

Mẹ ôi ………. Sói đến rồi!!~~

Đây không phải là truyện cổ tích cũng không phải là truyện để hù dọa con nít, đây là chuyện thật làm rung động cả bệnh viện Cẩm Tú! Một cái sự kiện còn rung động hơn của sự kiện 11 – 9 của Mĩ.

Con sói này đương nhiên không phải là con sói thật rồi, con sói này rất tuấn tú, tuấn tú đền nỗi làm cho nữ y tá, nữ bác sĩ trong bệnh viện Cẩm Tú ‘lang huyết sôi trào’, mỗi khi đêm dài thời điểm yên tĩnh còn có thể nghe được tiếng hú mê zai tru lên, người nào vô tình nghe thấy đảm bảo lông tóc dựng thẳng hết ~~

Phó viện trưởng bệnh viện Cẩm Tú là một thần thoại, mà khi thần thoại gặp được thần thoại thì truyền thuyết cũng sinh ra, một núi há có thể dung hai hổ???

Không thể! Không thể! Khẳng định, tuyệt đối, xác định, sure, impossible! Nhưng trong cuộc sống thường thường sẽ xuất hiện cục diện hai hổ bỗng nhiên đồng thời xuất hiện ở cùng một núi, mà sau đó, thường thường sẽ có một trường ác đấu. @

Vì thế. . . . . . Hí hí hí, trò hay lên sân khấu rồi!

“Cậu tới nơi này làm cái gì?” Một giọng nam vang lên, mọi người không cần nhìn cũng biết mặt anh ta thối thế nào rồi, đồng thời cũng có thể biết thêm chủ nhân giọng nói này rất không thích, vô cùng khó chịu!

“Tôi không thể tới sao?” Trái với người kia đang tức giận, người này thái độ rất hòa hoãn, hơn nữa khóa miệng cũng khẽ nhếch lên, theo phân tích của các nhà tâm lí học thì động tác này tỏ vẻ khinh thường đối phương, không đem đối phương để vào mắt, mà nói theo cách khác là cố ý khiêu khích đối phương.

Nếu tình huống này xảy ra ở một người bình thường, người kia đã sớm bùng nổ rồi, nhưng vấn đề là người ở đây không phải người thường, người này có hàm dưỡng rất tốt, có lẽ phải nói loại cục diện này cũng không kích thích được anh ta. http

“Nơi này không chào đón cậu!” Diệp mỗ lạnh mặt cự tuyệt. Trên mặt viết rõ ‘cậu cho tôi là đồ ngu sao’ http

“Bệnh viện không phải là nơi người ta đến chữa bệnh sao?” Bạch mỗ một bộ dáng nhàn nhã nhưng đang nói ‘thời tiết hôm nay tốt lắm’.

“Nhìn dáng cậu không giống bị bệnh.”

“Trang Tử không phải cá, làm sao biết tôi không bệnh?”

“Tôi đương nhiên không phải cá, nhưng tôi là bác sĩ.”

“Vì thế………..?”

“Cho nên từ quan sát mà nói, tôi lấy tư cách phó viện trưởng đảm bảo cậu không có vấn đề gì, hiện tại là có thể xuất viện.”

“Chuyện lạ à nha, có cơ hội kiếm tiền lại không làm, anh nói coi nếu giới truyền thông mà biết sẽ thế nào đây?”

“Cậu thừa biết là uy hiếp loại này không có tác dụng với tôi mà, có muốn đùa thì đùa cao chút.” Diệp mỗ híp mắt phượng lại, khóe miệng cũng nhếch lên tí, đem miệt thị vừa rồi thu được toàn bộ đều trả trở về.

Bạch mỗ cũng không phải tay vừa, rõ ràng đã bị kích thích nhưng vẫn thấy anh ta thong dong: “Vậy cũng đúng, phó viện trưởng Diệp ngài đây mưa to sóng lớn gì cũng đã trải qua, chút thủ đoạn nhỏ nhoi này tất nhiên cũng không để vào mắt rồi, cái này gọi là hổ phụ vô khuyển tử, có người cha đê tiện bấy nhiêu thì có đứa con đê tiện bấy nhiêu.”

Nói xong, Bạch mỗ còn hừ mũi một tiếng.

Mắng chửi người đã đến cha người ta, hình như có hơi quá đáng, sắc mặt Diệp mỗ có hơi thay đổi một chút nhưng vẫn rất có phong độ không có nắm tay bộp tới cái mũi của Bạch mỗ, chỉ là không cẩn thận ấn đến một cái nút, mà cái nút kia vừa vặn Bạch Thần đang ngồi, sau đó Bạch Thần tựa như bị điện giật, toàn thân run rẩy.

“Anh………….. anh……… ti ……….bỉ………”

“Bình thường thôi.”

Tôi đứng ở một bên thấy mà mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

Nếu để cho người khác nhìn thấy hai người bình thường cao cao tại thượng hiện tại giống như hai đứa nhỏ bốc đồng, không biết nhóm Fan sẽ có phản ứng gì đây???

Mà làm cho tôi chảy mồ hôi lạnh đó là tôi xui chết khiếp, trùng hợp gặp đúng cục diện này, lúc này, tôi giống như có thằn lằn dựa vào trên tường, ngay cả hô hấp cũng không dám thở mạnh, chỉ sợ để hai tên này phát hiện sự tồn tại của tôi, ~~ ôi ~~ đến lúc đó đảm bảo gió lốc sẽ cuốn phăng tôi xuống địa ngục.

Bất quá mĩ nam đúng là mĩ nam, cho dù ở thời điểm không tao nhã vẫn có nhìn điển trai như vậy, xem kìa, mĩ nam Bạch Thần tuy rằng đầu giật giật giống như phát điên nhưng dám nói với mọi người, anh ta là người bệnh điển trai nhất từ cổ chí kim tới giờ, nhìn đi, đôi chân dài kia run lên nhiều sung sướng a ~~, nước miếng của tôi cũng sung sướng chảy xuống, nhưng khi Diệp ma quỷ nhìn tôi khẽ cười, trong lòng giống như có một quả boom hẹn giờ, rầm một tiếng nổ mạnh, ngay sau đó…………

Trong một lúc ngây người, tôi đã bị bại lộ tung tích, sau đó Diệp ma quỷ nghe được tiếng động đột nhiên nhìn về phía tôi, ôi mẹ ơi ~~ chạy mau thôi~~

Tôi xoay người rất nhanh, nhưng mà vô luận tôi có nhanh đến cỡ nào thì cũng không thắng nổi người nào đó, ai kêu chân tôi ngắn chứ, ngay cả thời điểm chạy trốn trên chiến trường cũng chẳng có ưu thế, cứ như vậy trong vòng ba giây, áo của tôi đã bị móng vuốt của ai đó chộp được.

(#‵′)凸 trách không được áo tôi hay bị hỏng, giờ thì biết nguyên nhân rồi.

Tôi mở miệng ra, lộ ra tám cái răng nanh, trưng ra cái nụ cười vô cùng nịnh nọt, “Thiếu gia sớm thật đó, tham kiến thiếu gia.”

“Em ở trong này lén lút làm cái gì?” Móng vuốt của Diệp Tử Ninh vẫn nắm chặc áo tôi, thái độ kia thật giống như con mèo gặp được con chuột đi ăn vụng, dường như đang nói là: ‘Giỏi lắm, nhìn xem mi chạy được bao lâu.’

“Oan uổng quá thiếu gia, em chỉ là ngẫu nhiên, bỗng nhiên, đột nhiên, tự nhiên đi ngang qua nơi đây, cũng không có cố ý rình coi, bây giờ em lập tức rời đi, hai người không cần để ý đến em, hai người cứ tiếp tục đi.”

Tôi trốn tránh, rất muốn ngồi lên hỏa tiễn bay ra khỏi địa cầu, trở lại hành tinh của tôi cho rồi, nhưng nếu Diệp ma quỷ nói chuyện dễ thương như vậy thì sẽ không gọi là ma quỷ rồi. ><

“Em ở đây làm gì?”

“Không có gì cả. Chỉ là không cẩn thận đi ngang qua.” Tôi không dám nhìn thẳng vào mắt của Diệp Tử Ninh, thật ra thì………….. tôi nhận được điện thoại của Bạch Thần mới  tới đây.

“Không cần nói cho tôi biết em tới đây vì tên kia chứ?” Giọng điệu của Diệp Tử Ninh đầy nguy hiểm.

“Không đúng không đúng, đương nhiên không phải!” Tôi lắc đầu như lắc trống bỏi, đánh chết cũng không thể thừa nhận, bằng không nếu anh ta biết tôi cùng Bạch Thần tư thông mà đến, chắc chắn là một chưởng đánh chết tôi.

“Thật sự?” Diệp Tử Ninh híp mắt lại.

“Thật trăm phần trăm.” Tôi dùng ánh mắt vô cùng thành khẩn nhìn Diệp Tử Ninh.

Diệp Tử Ninh nhìn tôi thật lâu, ngay tại khi anh ta sắp tin tôi rồi, sắp buông móng vuốt của anh ta ra rồi thì giọng nói xui xẻo của Bạch mỗ trùng hợp vang lên: “Tiểu Chu, lại đây giúp anh mở chốt này.”

Bạch đại gia ơi là Bạch đại gia, có thể nói chậm một chút không vậy, anh như vậy là hại mạng nhỏ của tôi rồi đó!!!

Quả nhiên, nghe vậy, móng vuốt của Diệp Tử Ninh vừa buông lỏng ra lập tức lại xiết chặt, cổ áo tôi bị xiết lại, hít thở không thông, dạ dày cũng cảm thấy chao đảo, “Buông…………”

“Mơ tưởng!”

“Nếu không buông anh sẽ hối hận…….” Tôi thật không muốn uy hiếp anh ta, nhưng mà tôi thật sự tốt bụng muốn nhắc nhở anh ta, nhưng mà Diệp mỗ hiểu nhầm lời tôi là thành lời khiêu khích, vì thế móng vuốt của anh ta càng thêm xiết chặc.

Đi thi được hai điểm thì kêu là ăn hột vịt, làm chuyện xấy kêu là bại hoại, đầu trọc lóc thì kêu là đầu đất, cuốn gói là kêu cút đi, ô hô ai tai kêu xong đời, mà trước mắt người kia lại kêu là đáng ghét!

Cái tên đáng ghét này, thật đúng là xuống tay thật, bỗng nhiên tôi cảm thấy không khí càng ngày càng ít, dạ dày vô cùng khó chịu, miệng bắt đầu thấy chua chua, trong bụng có như có cái gì làm tôi không khống chế được, cuối cùng…………

Chính là đại ác ma Diệp Tử Ninh không biết suy nghĩ cái gì, thật lâu thật lâu sau này tôi mới biết được, lúc ấy anh ta nhìn sắc mặt tôi khó chịu, tưởng tôi trong lòng khinh bỉ anh ta, kháng cự anh ta, cho nên anh ta liền kề lại gần tôi. . . . . .

Ngay sau đó, thiên thạch rơi trúng địa cầu, ngay tại lúc môi Diệp Tử Ninh gần chạm tới môi tôi, tôi “Ọe”  một tiếng phun tới mặt Diệp Tử Ninh .

Yên lặng. . . . . . trong phòng yên lặng đến nỗi cây kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy tiếng, bởi vì tôi cùng Diệp Tử Ninh đều hô hấp dồn dập, người trước là bởi vì sợ hãi, lỗ mũi nới rộng ra, không ngừng mà nghĩ hai chữ: chết rồi, chết rồi, lần này chết chắc rồi! Người sau là bởi vì kinh ngạc cùng vẻ mặt không thể tin, sau đó trong tiếng cười sung sướng khi người gặp họa của Bạch Thần thì chuyển thành khó chịu cùng phẫn nộ, vì thế lỗ mũi của anh ta cũng phóng đại, bắt đầu hô hấp cấp tốc.

"Thiếu. . . . . . Thiếu gia. . . . . . Nô tỳ thật sự không phải cố ý , nô tỳ lau khô cho ngài liền. . . . . ." Ách. . . . . . Thật sự rất ghê tởm, vừa nãy tôi phun toàn ra toàn bộ bữa sáng, còn có một ít sandwich chưa kịp tiêu hóa  . . . . . . Thật sự rất ghê tởm , ngay cả tôi còn chịu không nổi nữa nói chi là.

Diệp Tử Ninh xanh mặt nhìn tôi, tôi một bên lau cho anh ta, một bên khống chế dạ dày lại bắt đầu quay cuồng của mình, mụ nội nói, chẳng lẽ ăn trúng cái gì rồi, sao lại cứ muốn nôn thế này?

"Nôn. . . . . ."

@#¥%%%. . . . . . Chết thật rồi ôi mẹ ôi !

Trời đất ơi, tôi có tới chín cái mạng cũng không thể nhìn thấy ánh mặt trời ngày mai nữa rồi, tôi thế nhưng lần thứ hai phun đến trên người Diệp Tử Ninh  .

Mà hiện giờ tôi đã muốn không có dũng khí dám đi nhìn lại mặt của Diệp Tử Ninh, chết thì chết, chờ mãi mà Hàng long thập bát chưởng của anh ta vẫn chưa giáng xuống, tôi lặng lẽ mở một con mắt nhìn lén Diệp Tử Ninh.

“Có phải em ăn lung tung gì đó không?”

Anh ta đang hỏi tôi sao? Tôi mở to mắt kinh dị nhìn Diệp Tử Ninh, anh ta hình như có hơi bất đắc dĩ sờ sờ trán tôi, sờ sờ tay tôi, “Có phải tối qua bị cảm lạnh không?”

Tôi ngây dại, hiện giờ không có lời nào để biểu đạt hết kinh ngạc và khiếp sợ của tôi giờ phút này cả, anh ta không đánh tôi mà còn quan tâm tôi? Anh ta không có uống nhầm thuốc rồi chứ?!

Có lẽ thái độ của tôi rất rõ ràng cho nên Diệp Tử Ninh thở dài một cái, sao đó không để ý đến quần áo của mình còn dính thức ăn tôi mới nôn ra, anh ta kéo tay tôi đi thẳng ra ngoài.

“Tôi……… chúng ta đang đi đâu?” Tôi thật sự nghi ngờ là mình đang nằm mơ, Diệp Tử Ninh nắm tay tôi đi thật sự là rất ôn nhu, hoàn toàn không giống như bình thường………..uhm, là mười ngón tay đan vào nhau………… nếu đây là mộng, thật là quá quỷ dị rồi?!

Tôi nơm nớp lo sợ bị Diệp Tử Ninh kéo vào một văn phòng, dọc đường đi, tất cả mọi người nhìn thấy chúng tôi nắm tay cùng đi, tiếng vỡ đồ vang lên liên tiếp, đương nhiên là tiếng nghiến răng nghiến lợi kẽo cà kẽo kẹt lại không dứt, sau lưng tôi giống như có ngàn kiếm đâm tới, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng sau lưng.

Nghiệp chướng ơi là nghiệp chướng…………….

“Sáng nay cô đã ăn những gì?” Bác sĩ Trương ngồi trước mặt hiền lành hỏi tôi, đương nhiên ân cần với hiền lạnh không phải vì từ tôi mà đến, đương nhiên là do có một ông thần mặt đen đang ngồi ở kế bên tôi.

Thật ra trong lúc này, lòng tôi có hơi chút cảm động, bởi vì tựa hồ trong mắt anh ta thấy được quan tâm cùng lo lắng cho tôi.

“A……… cái này…..” Tôi nhớ lại, dạo gần đây không biết vì sao ăn uống đặc biệt thấy ngon miệng, ăn mãi cũng không thấy no, cho nên hỏi tôi vấn đề này là có hơi khó khắn, “Sữa, yogurt, 2 cái bánh pút – đing, 2 quả táo, còn có mấy miếng bánh ngọt,……….. hình như còn có……”

Mặt của bác sĩ Trương đã muốn trắng đi, vẻ mặt khó có thể tin được: “Tôi hỏi là bữa sáng của cô thôi, chứ không phải là ngày hôm qua cô ăn gì.”

“Tôi biết, đó là bữa sáng hôm nay đó, đúng rồi, còn ăn một phần gà rán KFC.”

Trên mặt bác sĩ Trương rõ ràng hiện lên một câu hỏi —- “Cô là heo biến hình sao?”

Tôi bỗng nhiên có chút ngại ngại “Ngượng ngùng, gần đây ăn uống có chút ngon miệng, ăn hơi nhiều một chút.”

“……….. A, thì ra là thế, trách không được vài ngày không gặp, Tiểu Chu cô cả người mập ra không ít.”

“Không thể nào, có mập ra thật sao?” Đàn ông sợ đầu trọc, còn phụ nữ thì sợ béo, tôi nghe bác sĩ Trương nói tôi mập lên không ít, lập tức đúng lên nhéo nhéo thịt bên hông mình, hix hix……… . . . . . (╯﹏╰)b. Đúng là mập lên không ít thật, tôi nước mắt như mưa.

“Ăn nhiều như vậy không bị đau bụng mới là lạ.” Diệp Tử Ninh đối với chuyện tôi mập lên không ít làm như không thấy, lại bắt đầu giáo huấn thôi ăn nhiều.

“Nhưng mà tôi đói mà.” Tôi ủy khuất, tôi xưa nay ăn uống không ít thật nhưng chưa có bao giờ giống như hiện tại, hai là tôi đang dậy thì lần thứ hai?!

“Em có thể ăn nhiều một chút ~~ mà ~~” Diệp Tử Ninh nghiến răng nghiến lợi nói, anh ta đang nói mát, bất luận người nào cũng có thể nghe ra.

Quả thật là không có thiên lí, ác ma này quản có hơi quá nhiều rồi đó, không chỉ có hạn chế tự do của tôi, giờ đến ăn uống cũng muốn quản tôi.

“Bác sĩ Trương, viết đơn thuốc cho cô ấy đi, tôi phải đi trước.” Diệp Tử Ninh phân phó cho thầy thuốc xong, xoay người đi, trước khi đi còn bỏ lại một câu: “Cầm thuốc rồi ngoan ngoãn quay về văn phòng của tôi ngay.”

“Biết rồi.” Ngoài miệng tuy rằng không phục nhưng trong lòng lại có một cảm giác ngọt ngào chảy

Tôi thấy Diệp Tử Ninh đã ra khỏi phòng rồi, lúc này mới quay đầu lại, cẩn thật nói với bác sĩ Trương: “Bác sĩ Trương à, còn có một chuyện, chị xem giúp em với.”

“Còn có cái gì không thoải mái?” Diệp Tử Ninh vừa đi, thái độ bác sĩ Trương lập tức thay đổi, thật sự là khinh người mà!

“Kinh nguyệt của tôi hai tháng rồi không có tới,” tôi lo lắng, kinh nguyệt không chính xác là do rối loạn nội tiết.

Nghe vậy, bác sĩ Trương mở to hai mắt, “Cô nói là hai tháng rồi kinh nguyệt cô chưa có tới?”

 “Vâng,” tôi gật gật đầu “Trước kia vẫn chính xác nhưng không biết vì sao hai tháng nay lại chưa tới, chị kê thuốc cho em đi.”

“Ăn uống tự nhiên ngon miệng, kinh nguyệt không tới, nôn mửa………..” Bác sĩ Trương lầm bầm lầu bầu, bỗng nhiên ngẩng đầu, đôi mắt sáng long lanh nhìn tôi, “Tiểu Chu, không phải là cô có thai rồi chứ?”

Chương 50: Bỏ trốn

Tôi thấy mình bị sặc nước miếng mà chết, nhưng ông trời thấy tôi có lẽ chưa chịu đủ tội nên không cho tôi chết, chỉ là sắp chết mà thôi ~~

Tôi không biết bọn họ làm chẩn đoán cho tôi như thế nào, tôi cũng không biết là mình làm thế nào đi tới văn phòng của Diệp Tử Ninh, cũng không biết là ai đã tri thông cho anh ta, hiện giờ trong đầu của tôi chỉ có ba chữ : ‘có thai rồi’!

"Trư Trư, đến đây, lại đây ngồi xuống nghỉ ngơi một hồi đi." Diệp Tử Ninh vui mừng lộ rõ trên nét mặt, thật cẩn thận dìu tôi ngồi vào trên ghế, nụ cười trên môi vô cùng sáng lạn, quen biết anh ta lâu như vậy nhưng chưa từng thấy anh ta cười vui vẻ như thế. Nhưng mà giờ này khắc này, tươi cười như vậy  làm cho tôi cảm thấy được vô cùng chói mắt!

“Chán ghét, anh tránh ra đi, tôi không muốn nhìn thấy anh!”

Diệp Tử Ninh sửng sốt một chút, trên mặt gân xanh nổi lên, tôi sợ tới mức nhắm mắt lại, bất quá, đúng lúc anh ta thu hồi lại này vẻ mặt đánh người thay bằng vẻ mặt ôn nhu săn sóc.

"Trư Trư ngoan, có đói bụng hay chưa, muốn ăn cái gì nói với anh, anh gọi người đi mua."

"Không phải mới vừa rồi không cho tôi ăn sao?" Tôi có chút thụ sủng nhược kinh, nhưng vừa nhớ lại bởi vì anh ta mà tôi mang cái bụng nghiệt chủng kia là cảm thấy khó chịu, mặt vẫn hầm hầm như cũ.

“Vừa rồi là vừa rồi, bây giờ là bây giờ, bất quá em không thể vẫn ăn nhiều, như vậy rất dễ bị đau bụng, hôm nay anh viết cho em một cái thực đơn ăn uống, từ nay về sau cứ dựa theo đó mà ăn.” Diệp Tử Ninh vẫn là tươi cười, dùng bàn tay như có như không vuốt qua đầu tôi, làm tôi có cảm giác mình như là con chó nhà anh ta nuôi. Anh ta nói vốn là câu mệnh lệnh nhưng vừa thấy tôi chu  miệng, vì thế lại bỏ thêm một câu trưng cầu ý kiến của tôi: “Được không?”

"Không được không được!" Tôi bỏ tay anh ta ra, buồn bực gãi gãi mình tóc, có hơi phát điên .

Vừa nghĩ tới trong bụng mình bỗng nhiên thêm một sinh mệnh là tôi liền buồn bực muốn đánh người, làm sao lại trúng chiêu được vậy trời?! Một chút tâm lý chuẩn bị tôi cũng không có, tôi căn bản không muốn kết hôn, lại càng không muốn sinh em bé, trong tâm lý của tôi, tôi vốn chính là một đứa nhỏ, tôi vừa mới tốt nghiệp không lâu, còn chưa có chơi đủ, tôi gánh vác không nổi trách nhiệm của một người mẹ, vừa nghĩ tới đây, tôi cảm thấy áp lực quả thật vô cùng lớn.

Càng làm cho tôi buồn bực là đứa bé này là con của Diệp Tử Ninh, tin tức tôi có con với Diệp Tử Ninh  bị người ta lấy vận tốc ánh sáng truyền đi khắp bệnh viện, tôi lại một lần nữa trở thành  diễn viên của dư luận.

Vô luận đi đến nơi nào, tôi cũng đều có thể cảm giác được này sóng điện tức giận, ganh ghét của phụ nữ trong bệnh viện.

Tôi biết, mọi người nhất định tưởng tôi cố ý mang thai với Diệp Tử Ninh, mẫu bằng tử quý, rốt cục cũng có ngày chim sẻ bay lên làm phượng hoàng rồi, nhưng mà……….. nhưng mà có ai biết nỗi khổ của tôi đâu, chuyện XXOO tôi vốn không muốn nó xảy ra, tôi là bị buộc, nhưng tôi biết lời này nói ra không chịu tin tôi cả, ngay cả ba tôi có lẽ cũng không tin tôi!

Đây là cái thế giới gì không biết? Chẳng lẽ không phải mĩ nữ thì ngay cả quyền lợi bị cường cũng không có hay sao? Hiển nhiên, tất cả mọi người đều cho rằng như vậy.

"Trư Trư không cần buồn bã như vậy nữa, nếu không em bé sinh ra có thể không đẹp." Diệp Tử Ninh giống như thay đổi thành con người khác, ôn nhu làm tôi nổi cả da gà, khoan dung đại lượng làm cho tôi cảm thấy xa lạ.

"Cái gì mà có xinh đẹp hay không, tôi cũng chưa nghĩ tới phải có đứa bé này!" Tôi phiền não vung tay rống to.

Nghe vậy, sắc mặt Diệp Tử Ninh lập tức trầm  xuống, tôi giống như mèo sợ chuột, lui về sau hai bước.

Nhưng mà bão táp trong dự đoán không có tới, chỉ thấy Diệp Tử Ninh bất đắc dĩ thở dài một hơi, “Hôm nay thời tiết không tồi, chúng tôi đi ra bên ngoài phơi nắng đi, như vậy có lợi cho em bé.”

Nói xong nắm tay tôi đi ra ngoài sân cỏ.

Ánh mặt trời xuyên qua tán cây đại thụ xanh biếc rậm rạp vô cùng xinh đẹp, nhất là sau chín giờ, ánh sáng ấm áp chiếu lên trên người làm cho người ta cảm thấy vô cùng thoải mái, cảm xúc của tôi cũng dần dần bình tĩnh một ít.

Thời tiết đẹp, người bệnh phơi nắng không ít, nhưng vì Diệp Tử Ninh là phó viện trưởng, chức vị không giống người thường nên anh ta mang đi vào một cái công viên nhỏ, nơi đó là nơi chuyên dành cho người bị có tiền nên người ở đây rất ít. Diệp Tử Ninh lựa chọn ở một thân cây ngồi xuống, dựa lưng vào thân cây, sau đó làm cho tôi tựa đầu vào chân anh ta.

Tuy rằng tính tình anh ta tốt lên nhưng tuyệt đối là lão hổ ngoài cười nhưng trong không cười, bị áp bách trường kỳ nên tạo thành thói quen, cho dù trong lòng không phải thực nguyện ý nhưng tôi cũng làm theo lời theo anh ta.

Tôi ngồi xuống, Diệp Tử Ninh liền cúi người xuống nhẹ nhàng hôn lên trán tôi “Trư Trư, anh biết chuyện này làm em ngoài ý muốn nên trở tay không kịp, anh cũng biết em còn nhỏ tuổi, còn chưa chuẩn bị tâm lý có con, nhưng nếu ngoài ý muốn đến rồi, chúng tôi phải nhận, này dù sao đây cũng là một sinh mệnh, là món quà thượng đế dành cho chúng ta, em nhẫn tâm không cần con sao?” Tôi nhắm mắt quyết định giả chết, lúc trước nếu không anh ta buộc tôi làm chuyện đó, nếu không khi anh ta làm chuyện đó không mang bao cao su, nếu sau đó anh ta không cho tôi uống thuốc, làm sao có cục diện như ngày hôm nay? !

Thấy tôi không nói lời nào, Diệp Tử Ninh cũng không ép tôi, tay đặt trên tóc tôi khẽ vuốt, cảm giác tựa như anh ta đang vuốt lông cho chó nhà anh ta nuôi không bằng. >< @

Tôi hơi mở một mắt ra, bởi vì tôi nằm ngay mặt cho nên có thể rõ ràng nhìn thấy thái độ của Diệp Tử Ninh, giờ phút này trong ánh mắt anh ta tràn đầy đầy nhu tình, thấy tôi quan sát anh ta, anh ta mỉm cười, tiếp theo lại cúi xuống nhẹ nhàng hôn tôi một chút, bất quá lần này là ở trên gương mặt.

“Chán ghét, không cần loạn hôn.” Tôi có hơi ngượng ngùng dời tầm mắt ra nơi khác.

Bộ dáng thẹn thùng chắc lấy lòng được Diệp Tử Ninh, anh ta vui vẻ nở nụ cười, tôi nhìn anh ta tươi cười vui vẻ, trong lòng bỗng nhiên dâng lên một cảm giác khác, trong khoảnh khắc đó tôi cảm thấy cả đời như vậy thật ra cũng không tồi.

Nhưng có điều ý nghĩ như vậy cũng chỉ là trong khoảnh khắc mà tôi, tôi đối vối cái bụng “Ngoài ý muốn” này vẫn là tràn ngập  sợ hãi, không biết làm sao mới tốt.

Không biết phụ nữ có thai tính tình thay đổi hay là vì mình trong lòng không muốn có thai, từ lúc biết mình mang thai ngoài ý muốn, tôi một mực giận dỗi, nhưng Diệp Tử Ninh dường như thay đổi thành người khác, mặc kệ tôi có quá phận như thế nào, anh ta cũng chỉ cười cười, sau đó giống sờ sờ đầu tôi, hôn nhẹ mặt của tôi, nhưng anh ta đối với tôi càng tốt, trong lòng tôi lại càng không thấy thoải mái, cảm thấy có cái gì đó không đúng nhưng không đúng chỗ nào tôi lại nói không được, đành phải tiếp tục cùng quạu quọ với anh ta, tìm anh ta gây phiền toái.

Hôm nay, tôi lại kiếm cớ gây chuyên với anh ta, khi Diệp Tử Ninh đang dùng lời ngon tiếng ngọt an ủi tôi tôi thì của “Pang” một tiếng bị mở ra , có lẽ phải dùng từ “Đá văng” mới chính xác, từ ngoài cửa tiến vào một đám người

Tôi xoay người vừa thấy, đơ toàn tập, ba tôi, bác tôi, anh họ, anh trai hồ ly Tiểu Bạch cùng nhau hùng dũng tiến vào.

"Chu Chu, là thằng khốn nạn nào làm bụng con to?"http3

Ách. . . . . . làm bụng to. . . . . . Lời này thô tục quá nha ~~ , tôi thấy bộ dạng bác tôi vô cùng đau đớn, trong lòng bắt đầu yên lặng rơi mồ hôi.

“Tiểu Chu, nói cho anh họ biết thằng nào đáng khinh như thế, ‘làm’ cũng không biết mang phòng hộ, em nói cho anh họ biết, anh kêu huynh đệ làm thịt nó, làm cho nó đoạn tử tuyệt tôn!” Trong mắt anh họ hiện lên một tia ngoan độc, tim tôi nhảy chậm một nhịp, trộm nhìn qua Diệp mỗ, phát hiện sắc mặt anh ta có chút không tốt, nhưng cũng may là chưa có bùng nổ.

Ba ba nãy giờ không ép hỏi tôi giống như bác cùng anh họ, mà chr lẳng lặng nhìn tôi, sau đó dời tầm mắt qua Diệp Tử Ninh đứng cạnh tôi, Diệp Tử Ninh đón nhận ánh mắt giết người của ba ba, hai kiếm gặp nhau, không khí vô cùng căng thẳng ~~

Tôi mồ hôi ướt đẫm, nhắm mắt lại lui về sau, nhưng lại sau lưng là bước tường, tôi không có chỗ trốn!

“Nếu tôi đoán không sai, người đó chính là cậu?” Ba ba bỗng nhiên mở miệng .

“Là cháu, xin chào bác, cháu gọi là Diệp Tử Ninh.”

“Thì ra là thằng Xú tiểu tử này, sau này cậu chuẩn bị làm sao hả?” Anh họ rất xúc động, bay lại nắm lấy cổ áo Diệp Tử Ninh, đáng tiếc Diệp Tử Ninh là ai? Cổ áo anh ta có thể để người ta dễ dàng nắm như vậy hay sao?

Chỉ thấy Diệp Tử Ninh nghiêng người qua một bên để tránh móng vuốt của anh họ, hiển nhiên là anh ta không ham chiến!

“Cháu sẽ phụ trách Trư Trư!” Diệp Tử Ninh bỗng nhiên chuyển tới bên người tôi, ôm bả vai của tôi, vô cùng kiên quyết nói với ba ba tôi.

“Không. . . . . . Thiếu gia. . . . . . A. . . . . .”Tôi vốn muốn nói không cần đâu, nhưng chữ “Không” vừa mới vừa mở miệng, ánh mắt giết người của Diệp Tử Ninh lập tức bay qua, tôi nuốt nuốt nước miếng, nói không nên lời.

Không cần đâu, không cần phụ trách với tôi đâu, tôi thật sự không muốn kết hôn, lại càng không muốn làm mẹ, kết hôn với Diệp Tử Ninh, tôi sợ mình hội hỏng mất.

Nếu là một mình tôi xuất hiện trước mặt mọi người, sẽ không ai cảm thấy tôi xấu, sẽ càng không có ai nghĩ tôi là chim sẻ muốn bay lên làm phượng hoàng, mà cho dù là con chim sẻ, tôi cũng sẽ làm một con chim sẻ vui vẻ, nhưng khi Diệp Tử Ninh xuất hiện ở bên cạnh tôi, tôi liền lập tức biến thành  một con con gà con xấu xí đứng ở bên cạnh một con khổng tước xinh đẹp  tiên diễm, trở thành cảnh nền cho anh ta. :// #{

Mà hiện tại bực bội nhất là vô luận tôi đi đến nơi nào cũng có thể cảm nhận được sát khí vờn quanh người mình, giống như tôi đã làm tội gì không thể tha thứ ấy, đem bạch mã hoàng tử của bọn họ làm cho hoen ố, tôi trở thành hồ ly tinh trong mắt bọn họ, không, ngay cả hồ ly tinh tôi cũng không bằng hơn, bởi vì hồ ly tinh bình thường đều là rất đẹp ! Bọn họ cho rằng tôi không đủ tư cách!

"Trư Trư em muốn nói cái gì? Em là không phải là không muốn chứ?" Hồ ly Tiểu Bạch Vẫn đứng ở một bên bỗng nhiên mở miệng , tuy rằng vấn đề này nghe giống như anh ta đang trưng cầu ý kiến của tôi nhưng nếu nhìn vào ánh mắt cùng vẻ mặt xem kịch của anh ta, chắc chắn mọi người sẽ biết ngay là anh ta chờ xem tôi chết như thế nào!!!

“Đúng vậy, Chu Chu, con có ý kiến gì cứ việc nói ra, bác làm chủ cho con!”

Tôi cảm kích nhìn bác cùng anh họ, nhưng mà cảm kích thì có được gì đâu, mà ánh mắt giết người của người kia lại chiếu tới, vì thế tôi chu miệng lên nửa ngày, vẫn là không phụ lòng mong mỏi của người nào đó mà ………. lắc đầu.

"Cậu muốn phụ trách Chu Chu nhà tôi như thế nào?" Ba ba vẫn lạnh lùng như cũ.

“Cưới cô ấy!” Diệp Tử Ninh thái độ kiên quyết, lời ít mà ý nhiều.

Lời này vừa nói ra, tôi không khỏi trợn tròn hai mắt, thằng nhãi này nói thật sao?

Nhiều năm sau, khi gia đình tụ hội lần thứ N, trên bàn nhậu bác vẫn còn nhắc mãi, lúc ấy bọn họ nghe Diệp Tử Ninh muốn kết hôn với tôi, trong lòng cũng vô cùng khiếp sợ , cho dù không có biểu hiện ra ngoài nhưng trong lòng vẫn là hoài nghi đầu óc Diệp Tử Ninh bị nước vào hoặc là bị thần kinh rồi.

Đúng vậy, bọn họ là rất thương yêu tôi, cho rằng tôi tốt lắm, nhưng mà bọn họ không thể xem nhẹ lương tâm, Diệp Tử Ninh thật sự là rất chói mắt , rất vĩ đại, tôi đứng ở anh ta bên người, tựa như một hạt bụi nhỏ, thật ra anh ta có nhiều lựa chọn tốt hơn tôi nhiều. Nhưng cảm tình không thể dùng lí lẽ thường để giải thích, Chu Du đánh Hoàng Cái, một cái nguyện đánh, một cái nguyện thua, người bên ngoài còn có thể nói cái gì đây?

Tôi nghe bọn họ nói như vậy, tức giận vô cùng nên ôm con đi thẳng về nhà, một tháng không cho bác cùng anh họ thấy được tiểu bảo bối của bọn họ, sau bọn họ mua N lễ vật cho tôi, tôi mới tha thứ bọn họ, đương nhiên, cái này là nói sau .h

"Xem như cậu còn là đàn ông." Anh họ nghe Diệp Tử Ninh lời, vừa lòng gật đầu.

Sau đó người một nhà liền vây quanh Diệp Tử Ninh bắt đầu thẩm tra mười tám đời tổ tông của anh ta, lại sau đó, bọn họ mà bắt đầu thương thảo gặp cha mẹ hai bên như thế nào, lại lại sau đó đến bày tiệc cưới làm sao, từ đầu tới cuối không có hỏi qua một chút qua ý kiến của tôi.

"Tôi. . . . . . Tôi. . . . . ." Tôi yếu xìu phát ra một chút âm thanh, hy vọng khiến cho mọi người  chú ý tới mình, nói cho bọn họ biết, người bọn họ đang thương lượng đó chính là tôi, vì thế tôi hẳn là phải có quyền quyết định mới đúng chứ!

Chính là mọi người như không thấy. . . . . .

“Tiểu Chu, con ngoan ngoãn đến một bên nghỉ ngơi đi, mấy chuyện khác thì giao cho ba ba xử lý được rồi .” Đây là lời ba ba nói. “Chu Chu, không cần lo lắng, bác sẽ sẽ vì con tranh thủ hết thảy điều kiện có lợi  .” Đây là ý kiến của bác. ry@

Anh họ cầm một chút trái cây mà bọn họ mang tới nhét vào tay tôi, “Yên tâm, em chỉ còn ăn ngon ngủ ngon là được rồi, chuyện gì khác cứ để cho anh lo.”

Tôi câm nín không biết nói gì luôn. >_< @

Mà thật con hồ ly Tiểu Bạch lại kiều chân bắt chéo ở một bên xem kịch vui, nhìn vẻ mặt xem trò hay kia có lẽ cục diện ngày hôm nay anh ta đã sớm liệu đến. @

Tôi buồn bực, tôi buồn rầu, gãi tóc một hồi, tôi chịu không nổi càng trở nên buồn bực dữ hơn, ngay sau đó, di động run run lên lên. /Tôi nhìn vào điện thoại, trong khoảng khắc tim đập nhanh hơn, là tin nhắn Bạch Thần nhắn đến: “Nhanh nhanh đến chỗ quán Bar ở ngã tư, chỉ một mình em thôi, đừng để cho người khác thấy!” Tôi có tật giật mình nhìn chu vi quanh mình một chút, phát hiện không ai chú ý tới tôi, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, lập tức lại bắt đầu phiền não rồi, này rốt cuộc đi hay là không đi đây?

Tôi ngồi ở chỗ kia, trong lòng suy nghĩ a suy nghĩ ~~ , nếu đi bị phát hiện, tôi sẽ bị chết thảm hại hơn, nếu không đi, tôi sẽ bị ép kết hôn sinh em bé, tôi không còn có tự do .

Sinh mệnh đáng quý, thức ăn đáng yêu, nếu có thêm tự do thì càng tuyệt vời!

Nghĩ vậy, lần đầu tiên trong cuộc đời, tôi quyết định vì mình làm một lần lựa chọn, vì thế tôi lấy cớ đi toilet, sau đó thừa dịp khi không có ai, trộm chạy ra  ngoài bệnh viện.

Khi chạy ra ngoài bệnh viện, trong tay tôi còn ôm một bịch hoa quả to, nặng chết người!

Quán Bar ở ngã tư là một trong những gia sản của Bạch gia. Hiển nhiên sáng sớm Bạch Thần đã phân phó tốt lắm, tôi vừa đến, lập tức còn có người dẫn tôi vào ghế, Bạch Thần ngồi trong đó chờ đã có hơi chút không kiên nhẫn .

"Anh ta không cho em đi ra?"

“Không có.” Tôi đem hoa quả đẩy qua một bên, trong lòng có chút trống rỗng, nói không nên lời tại vì sao, không biết nếu ba ba không thấy tôi có hốt hoảng không?

"Chu Chu, em chắc là biết anh gọi em ra đây là có chuyện gì chứ?" Bạch Thần ngồi xuống bên người tôi, ngữ khí vẫn là ôn nhu như cũ.

“Vâng.” Tôi mờ mịt gật đầu, trong lòng vẫn không ngừng suy nghĩ.

Trước đây, Bạch Thần đã nói có thể mang tôi thoát khỏi ma chưởng của Diệp Tử Ninh, mang tôi đến một nơi mới đi bắt đầu cuộc sống mới, cam đoan đời này kiếp này Diệp Tử Ninh không tìm thấy tôi, nhưng mà lúc trước tôi vẫn do dự, bởi vì tôi lo lắng cho người nhà nên vẫn cứ chần chừ mãi, nhưng hiện tại đến thời khắc quyết định rồi, tôi phải tiếp tục tiêu dao, nếu không đi, tôi phải kết hôn sinh em bé!

"Chu Chu trong lòng lo lắng cho người nhà đúng không?"

"Uhm, tôi không bỏ được ba ba, bọn họ thương tôi như vậy, nếu như phát hiện tôi không thấy , bọn họ sẽ lo lắng." Nhớ trước đây khi tôi cãi nhau cùng hồ ly Tiểu Bạch, kết quả đương nhiên là bị hồ ly Tiểu Bạch chiếm tiện nghi, tôi tức giận đến mức ôm lấy thú nhồi bông, mang theo hai bịch bánh bích quy, liền rời nhà trốn đi, sau đó ba ba phát hiện, gấp đến độ đem hồ ly Tiểu Bạch đánh một trận, sau đó phát động hàng xóm láng giềng chung quanh cùng đi tìm tôi, mà nói thì tôi cũng không hay ho gì, tôi ôm thú bông cùng bánh bích quy rời nhà trốn đi, đi tới đi lui một chút thì lạc đường, sau đó ngồi bẹp xuống ở một góc thì một con chó lớn bỗng rượt theo tôi giống như có thù với tôi, má ơi, hàm răng kia sáng long lanh, tôi sợ tới mức nước mắt cũng rơi xuống, theo bản năng tôi quay người chạy ra chỗ khác, chạy không được hai bước, cả người liền rơi xuống một cái ống cống, đầu năm nay ăn trộm cũng thật là túng thiếu, ngay cả cái nắp ống cống cũng đi trộm cho được.

Sau đó có một mĩ thiếu niên đã cứu tôi, tuy rằng lúc ấy tôi đầu đầy sao bay nhưng con mơ hồ cũng thấy được mặt mĩ thiếu niên kia, quả thật là vô cùng đẹp trai, nhất thời làm cho tôi cảm thấy mình ngã vài lần cũng coi như đáng giá , đáng tiếc sau đó tôi bị té xỉu, sau khi tỉnh lại liền nhìn đến ba ba rơi lệ đầy mặt, mà hồ ly Tiểu Bạch trong vô cùng hối hận, sau lần đó hồ ly Tiểu Bạch có suốt ba tháng không khi dễ tôi nữa, đáng tiếc ngày vui ngắn chẳng tầy gang, chờ tôi khôi phục xong, anh ta lại trở về bộ dáng hồ ly trước kia, chỉ là không dám xuống nặng tay mà thôi.

“Em đi với anh trước, đi rồi anh sẽ nhờ người báo cho ba em biết, ” giọng của Bạch Thần vô cùng ôn nhu, anh ta dùng tay vô cùng thân thiết địa vuốt vuốt tóc tôi, thật giống như có một ông anh quan tâm săn sóc mình vậy, tôi nhất thời có hơi mê mang .

"Vì sao anh tốt với tôi như vậy?" @

"Bởi vì anh thích Chu Chu , anh hy vọng Chu Chu luôn luôn vui vẻ." Nghe thấy tôi hỏi, Bạch Thần ôn nhu cười cười, lộ ra một cái răng khểnh trông rất dễ thương.

“Nhưng mà. . . . . .” t@

“Không có gì nhưng mà cả, em có muốn gả cho Diệp Tử Ninh không? Sau đó sinh con cho anh ta, làm việc nhà cho anh ta, căn cứ vào mấy tháng qua của em, em cho là về sau em sẽ sống sung sướng vui vẻ sao?”

"Có đôi khi anh ta cũng không quá đáng như vậy, hơn nữa ba ba cùng bác đã nói, bọn họ sẽ vì tôi tranh thủ hết thảy điều kiện có lợi." "Em cho là anh ta vì cái gì mới cưới em?"

"Vì em bé."

"Thì đúng rồi, em cam tâm vì một đứa bé mà xúc động kết hôn, sau đó cùng một người không thường mình, mình cũng không thương anh ta sống cùng suốt cả cuộc đời sao?”

"Không muốn!" Tôi chắc chắn nói. Cho dù toàn bộ thế giới đều cho rằng tôi là một đứa con gái xấu thì lại thế nào, chỉ cần tôi sống yên ổn trong vũ trụ nhỏ của tôi, tôi chính là độc nhất vô nhị trên thế giới này, không người có thể thay thế, chỉ cần tôi kiên trì, không ai có thể bức bách tôi, cho dù có xấu thì tôi cũng sẽ đi tìm tình yêu cho mình, người ta nói thế giới này tràn ngập tình yêu, tôi sẽ tìm một người tâm đầu ý hợp, tôi yêu người ta và người ấy cũng yêu tôi!

Vậy Chu Chu còn do dự cái gì, bây giờ chúng ta đi tìm bệnh viện trước, đem đứa bé bỏ đi, chờ em nghỉ ngơi tốt lên chúng ta sẽ đến Âu Châu, sau khi đến đó, chúng ta sẽ tìm cơ hội liên hệ với người nhà em, nói cho bọn họ biết em rất an toàn."

"A, hiện tại phải bỏ đứa bé?" Cho dù quyết định phải đi tìm hạnh phúc của mình nhưng vừa nghe tới phải lập tức bỏ đi đứa bé, trong lòng liền nhịn không được rối rắm lên, tưởng tượng phải bỏ đi đứa bé này từ trong thân thể của mình ra, nhất thời trong lòng trống rỗng.

"Nếu không đi sẽ không kịp , Diệp Tử Ninh rất nhanh sẽ phát hiện em không thấy, đến lúc đó muốn đi, cũng rất phiền toái ." Bạch Thần hình như so còn nóng vội hơn tôi.

"Nhưng mà. . . . . ."

"Không cần phải nhưng mà nữa, Chu Chu, em phải tin tưởng anh, anh làm việc này đều vì tốt cho em cả thôi."

Tôi nhìn vào mắt Bạch Thần, nơi đó giống như lúc trước, mang theo một chút ôn nhu, nhưng tôi nhìn  anh ta một hồi, anh ta liền dời tầm mắt ra nơi khác.

“Cát kê cát kê cát kê cát kê cát kê, có bà dì đi tẩy đường sắt. . . . . .” Di động lại vang lên không ngừng.

Là Diệp Tử Ninh gọi tới, tôi lập tức ấn nút tắt đi nhưng đối phương cứ liên tục gọi tới, Bạch Thần nhìn không được, cầm lấy di động của tôi, nhấn nút tắt cuộc rồi rồi nhấn luôn nút tắt nguồn.

“Chu Chu. . . . . . Nếu không đi sẽ không kịp !”

“Được rồi, hôm nay thì hôm nay đi.” Tôi thở gật đầu, trong lòng cảm giác trống rỗng càng lúc càng lớn, tôi không biết quyết định của chính mình đúng hay là sai , tôi đi về phía trước từng bước từng bước một

Chương 51: Kết thúc

Bạch Thần vừa nghe tôi nói xong lập tức kéo tôi lên xe anh ta ngay.

Trong lòng rối rắm, tôi liên tục xoay xoay hai tay với nhau, hiện giờ hai tay cũng lạnh như băng, từ khi tôi biết mình có thai tới bây giờ chỉ mới có ba ngày, chuyện này đến quá nhanh làm cho tôi trở tay không kịp, nhưng càng làm cho rối rắm hơn chính là đứa bé này chưa đến ba ngày đã phải bỏ nó đi, trong lòng tôi có hơi chút không yên! Sunny’s Blog

Trong lòng bắt đầu khó chịu, cảm giác buồn nôn kia lại tới nữa rồi.

“ Dừng xe, Bạch Thần, tôi muốn nôn, mau dừng xe đi!” Tôi bịt miệng kêu vội.

Bạch Thần nhìn chằm chằm vào kính chiếu hậu,“ Chu Chu, em nhịn một chút đi, ở sau lưng có một chiếc xa vẫn đi theo chúng ta, anh phải cắt đứt đuôi bọn nó, em ngồi cho vững nhé.”

Cái gì? Tôi còn chưa kịp phản ứng gì hết, chỉ cảm thấy thân mình hơi nghiêng về phía trước, cũng hên là đã mang dây an toàn, bằng không là bị đập mặt vào thành xe rồi.

Bạch Thần đột nhiên tăng tốc lên, tôi hốt hoảng nhìn qua đồng hồ tốc độ thì đã vượt qua 100km / giờ!

Mẹ ôi , lúc nãy trong lòng cảm thấy buồn nôn mà còn chạy xe nhanh thế này, thật …….. muốn xỉu quá.

“Bạch Thần, tôi thật sự……….. không thoải mái!” Xác thật như Bạch Thần nói, ở sau lưng chúng tôi có hai chiếc xe một trắng một đen vẫn đi theo chúng tôi, chúng tôi chạy nhanh bọn họ cũng chạy nhanh, thậm chí có một chiếc còn muốn vượt qua chúng tôi chặn đầu xe.

“Em nhịn thêm một chút nữa đi, chờ anh cắt đuôi bọn họ đã, hiện giờ anh không thể dừng xe lại.” Bạch Thần không có thời gian để nhìn tôi.

Tôi cũng muốn nhịn nhưng mà chuyện này tôi không thể khống chế được mà ~~ ! Bạch Thần rẽ qua một góc đường, tôi lập tức nghiêng qua trái, lại một chút rồi nghiêng qua phải, so với đi tàu siêu tốc còn kích thích hơn, lại qua một ngã rẽ, tôi bị nghiêng người qua bên Bạch Thần, sau đó ‘ọe’ nôn ra quần áo của anh ta.

“Em……….. tôi không phải bảo em nhịn một chút sao?” Bạch Thần nhíu mày lại, ngữ khí rất không bình tĩnh.

Tôi bị anh ta mắng có hơi ngây người, đây là lần đầu  tiên anh ta lớn tiếng với tôi, còn nhớ lần trước đua xe tôi cũng nôn lên người anh ta nhưng anh ta với biểu hiện bây giờ hoàn toàn là hai người khác nhau.

Tiếp theo tôi liền cảm thấy ủy khuất, cũng không phải tôi muốn nôn hơn nữa tôi đã báo trước cho anh ta, nhưng mà tự anh ta không cho tôi xuống dưới, anh ta dựa vào cái gì mà mắng tôi?!

Nghĩ như vậy, tính tình quật cường của tôi lại nổi lên, “Dừng xe! Tôi phải xuống xe! Lập tức, ngay bây giờ!”

“Chu Chu………” Bạch Thần cũng thấy được mình quá lời, lúc này mới dời sự chú ý qua bên người tôi, “Thật xin lỗi, vừa rồi ngữ khí của anh hơi kém một chút, nhưng hiện tại anh không thể dừng lại được nữa, dừng lại chúng ta không còn có đường lui, chỉ có thể liều mạng hướng về phía trước!” Nói xong Bạch Thần giẫm chân ga, không ngừng thì không nói đi, hiện giờ lại còn tăng tốc!

“Tôi. . . . . . Tôi phải dừng xe, tôi thật sự không thoải mái. . . . . .” Tôi hiện tại không chỉ có là muốn nôn mà còn cảm thấy đầu váng mắt hoa, khó chịu muốn chết đi được!

"Không được, em nhịn một chút đi, hay em muốn nôn thì nôn đi, hiện tại anh không thể dừng xe!" Bạch Thần không chút suy nghĩ, lại một lần nữa cự tuyệt yêu cầu của tôi.

Lần đầu tiên tôi nhận ra rằng con người giống như tiểu bạch thỏ này thì ra là tà ác như thế, thậm chí so với Diệp Tử Ninh còn đáng giận hơn nhiều, Diệp Tử Ninh thích khi dễ tôi, nhưng anh ta giống nhưng hồ ly Tiểu Bạch chỉ thích xem tôi xấu mặt, nhưng không làm ra chuyện gì làm tổn thương tôi, nếu một khi tôi cảm thấy được không thoải mái hoặc là bị thương, bọn họ vẫn rất lo lắng cho tôi, tuy rằng ngoài miệng vẫn mắng tôi ngốc nhưng đó là nói ngoài miệng thôi. Hiện giờ ngay tại giờ khắc này, tôi bỗng nhiên ý thức được một vấn đề: tôi thật là ngu xuẩn, vì sao tôi vẫn nghĩ Diệp Tử Ninh là khi dễ tôi chứ, anh ta vẫn giống nhưng hồ ly Tiểu Bạch, tuy rằng thích khi dễ tôi thật nhưng cho tới bây giờ đều chưa làm cho tôi chịu một chút thương tổn nào!

“Tôi phải xuống xe, tôi phải xuống xe ngay bây giờ!” Ngữ khí của Bạch Thần làm cho tôi càng thêm tức giận, dạ dày cũng thật sự không thoải mái, vì thế tôi cầm lấy cánh tay Bạch Thần  bắt đầu lắc lắc, lúc ấy tôi thật sự là tức đến không còn lý trí, hoàn toàn thật không ngờ tôi làm như vậy sẽ dẫn đến tai nạn xe cộ.

"Tiêu Chu, em muốn chết sao?" Bạch Thần hoàn toàn biến sắc, anh ta mạnh mẽ đẩy tay tôi ra.

“Bộp”  một tiếng, tay của tôi bị đụng vào cửa kính thủy tinh trên xe, tôi đau đến mức nghiến răng nghiến lợi, thật không dự đoán được anh ta bỗng nhiên đẩy tôi ra mạnh như vậy, trong lòng lại cảm thấy ủy khuất không hiểu  được, mấy ngày nay buồn bực, hiện tại cộng thêm vấn đề này làm cho nước mắt tôi cứ như nước vỡ đê, muốn ngừng mà ngừng không được.

Tinh thần Bạch Thần một lòng đặt ở trên kính chiếu hậu, chú ý  động tĩnh hai chiếc xe ở phía sau, nhìn thấy tôi khóc, cũng không có an ủi tôi giống như trước đây.

“Tôi phải. . . . . . Xuống xe. . . . . . Hu hu. . . . . .” Tôi vừa khóc vừa đập tay vào cửa kính, tay cũng bắt đầu có hơi đau đỏ lên rồi.

“Chu Chu, em nhịn một chút đi, hiện tại thật sự không thể dừng xe, dừng lại sẽ bị bọn họ vượt qua , đến lúc đó em cũng chỉ có thể đi theo bọn họ trở về.”

“Trở về thì trở về, dù sao sống với cũng dễ chịu hơn ở cùng tên quái dị như anh, dừng xe! Tôi phải xuống xe, nếu không xuống xe, tôi lập tức sẽ nhảy ra khỏi xe !” Lần này tôi là thật sự là tức giận vô cùng, tôi không đi cùng Bạch Thần, tôi cũng không muốn bỏ đứa bé, dạ dày thật là khó chịu, hu hu hu. . . . . .

Anh ta biết tôi khó chịu mà còn chạy nhanh như vậy, thật là quá đáng. Tôi ‘ọe’ một tiếng lại bắt đầu nôn nghiêng trời lệch đất. Tôi nôn đến trời đất lệch chuyển, cảm thấy mình sắp chết rồi, tôi rốt cuộc chịu không nổi, tay lại bắt đầu tranh đoạt tay lái của anh ta, “Tôi muốn xuống xe. . . . . .”

Hai người kéo qua kéo lại, Bạch Thần bị tôi làm cho phân tâm , xe thiếu chút nữa đụng vào một chiếc xe tải phía trước, cũng may là đúng lúc đó anh ta quẹo vào bên đường, “Tiêu Chu, nhanh chóng buông tay ra cho tôi!”

"Không, tôi không muốn!" Tôi lúc ấy cũng là não tàn , một lòng là dỗi cùng anh ta, sau đó là muốn xuống xe, tôi quên động tác như vậy là vô cùng nguy hiểm, rất có có thể tạo thành tai nạn giao thông nghiêm trọng thậm chí có thể dẫn đến thương vong, đáng tiếc lúc đó tôi đã muốn hoàn toàn không có dùng lí trí để nói.

"Em!" Bạch Thần bị tôi  làm tức giận đến mức không biết nói gì, vừa rồi nếu anh ta không khẩn cấp quẹo vào, thật sự………… lần đầu tiên anh ta sợ tới mức mặt đều tái xanh .

"Tôi mặc kệ, dù sao tôi hiện tại sẽ xuống xe." Anh ta rống lên như vậy làm cho trong lòng tôi càng căm giận bất bình, anh ta nghĩ anh ta làm gì của tôi chứ, làm gì mà tôi không thể xuống xe?! Anh ta bảo tôi không thể xuống xe thì tôi sẽ xuống xe sao, tôi còn có cái gì mặt mũi chứ? !

Tôi lại cùng Bạch Thần giành tay lái, hành động của tôi làm cho Bạch Thần bị phân tâm, không biết khi nào thì chiếc xe màu trắng kia đã đuổi kịp và vượt qua chúng tôi, phía sau vẫn còn một chiếc xe chạy theo.

“Ngu ngốc, nhanh buông tay ra đi!”

“Anh mới ngu ngốc, cả nhà anh đều ngu ngốc!” Tôi chưa bao giờ biết Bạch Thần là người như thế này cả, thì ra trước đây anh ta là giả bộ, hiện giờ mới là bản chất của anh ta. @

Hai chúng tôi tranh chấp rất mạnh bạo nên hoàn toàn không chú ý đến chiếc xe phía trước, chờ tới khi chú ý thì đã không còn phanh kịp rồi, xe của Bạch Thần đã đụng vào đuôi của chiếc BMW kia………..

Chỉ nghe được một tiếng ‘Kittttttttttt’ chói tai vang lên, tất cả chìm vào bóng tối…………… &%&hg@

…………………….

Tôi tì người vào bên giường, trừng mắt nhìn người đang nằm trên giường bệnh, hai mí mắt cứ như muốn chạy lại nắm tay nhau, tôi phải dùng sức lực rất lớn mới tách hai chúng nó ra được. =_=

Nhưng mà vẫn buồn ngủ quá………. Thời gian cứ tích tắc trôi qua, nhưng anh ta vì sao vẫn chưa tỉnh lại chứ, tôi thật sự là rất buồn ngủ rồi đó!!!

Aizzzz, Diệp Tử Ninh sẽ không phải cả đời đều nằm như thế này chứ??? Như vậy tôi đây làm sao bây giờ? Đứa bé trong bụng tôi làm sao bây giờ? Bên tai vẫn là tiếng hít thở đều đều của anh ta nhưng tôi vẫn một mực cảm thấy phiền táo, ngoại trừ phiền táo còn có lo lắng, tôi nhịn không được trộm cầm lấy tay anh ta, lần đầu tiên cảm thấy nhịn không được mà đau lòng, cái loại đau lòng này không phải đau lòng như khi người nhà gặp chuyện không may, tôi nói không ra nguyên nhân nhưng mà trong lòng vẫn luôn cầu mong cho anh ta không xảy ra việc gì, vừa tưởng tượng đến từ nay về sau không còn gặp lại anh ta nữa là trong lòng lại cảm thấy ray rứt, không thể ngờ được, bị ngược đãi mãi cũng trở thành thói quen!!!! yz@

“Diệp Tử Ninh, anh nhanh đứng lên cho tôi, nếu không đứng lên tôi sẽ đánh mông anh đấy!”

“Tiểu Diệp Tử, trời đã sáng rồi, mau rời giường thôi!” Tôi cố gắng kéo mí mắt lên, trong hốt hoảng dường như nhìn thấy đuôi mày của Diệp Tử Ninh nhẹ nhàng nhíu một chút, tôi lập tức dụi dụi mắt, nhìn lại một lần nữa, nhưng không có gì cả, thì ra là mình hoa mắt. [Sun: đố mọi người vì sao nghe đến tên này Diệp Tử Ninh lại khẽ nhíu mắt, há há há ^^] 59]=?.ox@

Tôi có chút thất vọng ngáp một cái, tiếp tục thất thần, tiếp tục đấu tranh cùng hai mí mắt  của mình, tôi vỗ vỗ vào mặt, lấy tay chống mí mắt để cho mình không được ngủ “Diệp ma quỷ, anh đã ngủ lâu như vậy rồi mà vẫn không tỉnh sao? Nếu anh không tỉnh, tôi sẽ không để ý đến anh nữa đấy!!!”

“Diệp công công……… anh mau tỉnh lại đi ……….”

Tôi ngáp dài một cái, tôi đã muốn một ngày một đêm không ngủ đủ giấc rồi, rất không có nhân đạo đó, không phải tôi bỗng nhiên si tình, cũng không phải tôi quá nặng tình, hơn nữa những người bên ngoài đó cũng không cho tôi ngủ được, nhất là chú của Diệp Tử Ninh cùng ba tôi, nói tôi cùng người khác bỏ trốn mới làm cho Diệp Tử Ninh xảy ra tai nạn xe cộ, hai người bọn họ còn thật nghiêm trọng cảnh cáo tôi, nói tình huống của Diệp Tử Ninh rất không khả quan, nếu trong vòng hai ngày không tỉnh được thì suốt đời sẽ không có khả năng tỉnh dậy được.

Ôi mẹ ơi ~~ nhiều tội trạng quá, tôi gánh vác không nổi trách nhiệm này đâu à ~~ hơn nữa Diệp Tử Ninh bị thương có nghiệm trọng đến thế sao? Tôi thấy thế nào cũng không nhìn ra được nguyên cớ cả, bất quá trên trán anh ta có băng gạc trắng, nhìn qua…………à………. Có hơi dọa người!!!

Tuy rằng trong lòng tôi cực kì không muốn nhưng dưới sự kiên trì của ba ba nên tôi vẫn phải phụ trách đánh thức Diệp Tử Ninh, nếu Diệp Tử Ninh không tỉnh lại, tôi sẽ không được đi ngủ!

Quá phận, quá phận, hết sức quá phận, như thế nào có thể như thế được chứ?! Không ngủ đủ giấc, chúng ta sinh ra là thiếu một nửa lạc thú cùng hạnh phúc! 36@

“Tiểu Diệp……….. anh rốt cuộc đến bao giờ mới tỉnh vậy, anh tỉnh lại nhanh nhanh được không, chỉ cần anh tỉnh, tôi lập tức nấu cơm cho anh ăn? Được không?”

Tôi lại ngáp một cái, nước mắt không tự giác mà rơi xuống, người bên ngoài không biết nhìn vào tưởng tôi buồn mà khóc, khóc vì Diệp Tử Ninh, vì thế dư luận lần đầu tiên chuyển hướng, lần đầu tiên mọi người đánh giá tôi rốt cuộc cũng không còn khắc nghiệt như trước nữa!

Bọn họ đều nói Diệp Tử Ninh bị chấn thương tới não, vô cùng có khả năng trở thành người thực vật, người có đời sống người thực vật là giống như phim thần tượng hay chiếu trên TV ấy, không có tư tưởng, không có suy nghĩ, không khóc cũng không cười nhưng lại không chết được, bọn họ cho rằng tôi cùng tình nhân cao chạy xa bay nhưng không ngờ tôi còn ở lại, xem ra từ nay về sau tôi cũng còn xem như người có tình có nghĩa.

Đương nhiên cũng có người lại thêm chán ghét tôi, cảm thấy tôi cái con nhỏ xấu xí này không biết cảm thấy thẹn, câu dẫn Diệp Tử Ninh còn không biết chừng mực dừng lại mà còn một chân đạp hai thuyền, cuối cùng còn làm cho thần tượng trong lòng bọn họ gặp tai nạn, nếu ở cổ đại, tôi hẳn là bị xe ngựa ngũ mã phanh thây, vạn người phỉ nhổ! Ở hiện đại tôi cũng có thể bị rơi vào diễn đàn Thiên Nhai, để cho hàng vạn dân cư mạng công kích tôi, làm thịt tôi, khinh bỉ tôi!!!

“Ninh Ninh, chỉ cần anh tỉnh lại ngay bây giờ, tôi liền kết hôn với anh…….” Hai mắt của tôi đã chống đỡ tới cực hạn, suy nghĩ đã muốn trống rỗng, tôi cũng không biết mình nói cái gì nhưng vừa nói xong thì tay đã bị người ta cầm lấy!!!

Là người ta mạnh mẽ cầm lấy, tay đối phương cực kì ấm áp cực kì nóng, cảm xúc chân thật kia làm cho tim tôi nhảy dựng, bốn mắt nhìn nhau, tôi bị đôi mắt sáng ngời của đối phương làm cho hoảng sợ, cả người lập tức tỉnh ngủ.

“Anh……. Anh tỉnh rồi?” Ngoại trừ kinh ngạc, trong lòng tôi cũng có một tia kinh hỉ, trời ạ, tôi rốt cuộc cũng có thể ngủ rồi!!!!

Mắt phượng của Diệp Tử Ninh híp lại, không nói lời nào chỉ là chăm chú nhìn chằm chằm vào tôi, giống như con báo nhìn chằm chằm vào con mồi của nó ấy!

“À, hì hì…….. nếu như anh tỉnh rồi, vậy, vậy……. tôi……. tôi đi trước…..” Tôi  muốn nhanh chóng thông báo cho mọi người để người ta đến, tôi còn có cơ hội để đi ngủ, nhưng Diệp ma quỷ người này mãi vẫn không chịu buông tay tôi ra.

Hồi lâu sau, anh ta mới lên tiếng, “Anh đã tỉnh rồi!”

Thì sao?????

“………….À, tôi biết anh tỉnh rồi, tôi thấy mà,” tôi biết anh ta tỉnh nhưng ý anh ta là gì, “À, tôi biết rồi, anh muốn tôi giúp anh đi thông báo cho bác sĩ đúng không? Anh đợi tí, tôi đi ngay bây giờ đây!”

Ánh mắt Diệp Tử Ninh rất nghiêm túc nhìn tôi, tự nhiên…….. toàn thân tôi lông tơ đứng thẳng!!! =_=

“Không cần!” Lần này anh ra rất nhanh trả lời tôi!

“A!” Trả lời xong tôi liền phát hiện mình không biết nói gì với anh ta, không biết vì sao tôi cảm thấy không dám nhìn vào mắt anh ta, không phải là vì sợ, mà là…….. dù sao tôi cũng không nói rõ được, chỉ là cảm thấy có hơi ngượng ngùng.

“Chúng ta đi thôi!” Diệp Tử Ninh bỗng nhiên xuống giường kéo tôi lại đây, bàn tay cực nhẹ choàng qua thắt lưng của tôi.

“A? Đi đâu thế?” Vì sao tôi cảm thấy anh ta từ khi tỉnh lại lại là hai người khác nhau, tôi luôn không theo kịp lời anh ta nói, còn câu này nữa, không đầu không đuôi bảo đi rốt cuộc là đi nơi nào?

Diệp Tử Ninh khẽ nhíu mày lại, mắt phượng tuy rằng có hơi mệt mỏi nhưng trong phút chốc liền sáng lên, khóe miệng khẽ cười cười, “Đi cục dân chính.”

“………….A, đi vào trong đó làm gì chứ?” Tôi càng lạc vào mê cung, anh ta không phải bị chấn động não rồi chứ? Sao càng nói tôi càng không hiểu thế này???

“Có mang theo chứng minh nhân dân không?” Diệp Tử Ninh không trả lời tôi mà lại hỏi tiếp.

Tôi gật gật đầu.

“Vừa rồi em cầu hôn với anh, anh đã đồng ý rồi, suy nghĩ không bằng hành động đi, hiện tại chúng ta phải đi đăng kí!” Anh ta dùng ngữ khí cùng thái độ vô cùng miễn cưỡng nói chuyện với tôi.

Tôi ngẩn người ra hẳn, đây là chuyện gì vậy? Tôi lúc nào thì cầu hôn với anh ta chứ? Đây là chuyện xảy ra ở thế kỉ nào, có ai lại đây cho tôi biết không? Aaaaaaaaaaa………

“Đi thôi!” Anh ta ôm lấy tôi đi ra ngoài.

Tôi hoàn toàn choáng váng, trong giật mình cảm thấy mười ngón tay của hai chúng tôi đan vào nhau, anh ta kéo tôi đi về phía trước, tôi ngẩng đầu nhìn người ngoài hành tinh trước mắt này, đúng lúc đó anh ta cúi đầu, mỉm cười với tôi, môi mỏng hơi hơi cong lên, tựa hồ mang theo chúng trêu tức, lại tựa hồ mang theo chút vừa lòng, trong phút chốc đó thật là khuynh quốc khuynh

Vì thế bệnh mezai lại nổi lên………….h

………………….

Chờ khi tỉnh táo lại, tôi đã là người đóng mác “Đã kết hôn”, muốn hối hận thì cũng không còn kịp nữa rồi.

Tiệc cưới được tổ chức ở khách sạn sang trọng nhất trong thành phố, ngày đó tôi bị người ta xoay quanh giống như con rối, một hồi thì đổi sườn xám, một hồi thì đổi áo cưới, một hồi thì trang điểm thêm, một hồi thì dập đầu, một hồi thì kính rượu, đương nhiên tôi một giọt cũng không có uống tới, Diệp Tử Ninh không chịu cho tôi uống, tôi cũng vui vẻ ………

Nhưng một hồi hôn lễ mệt quá, đêm đông phòng hoa chúc của chúng tôi không có một chút lãng mạn, Diệp Tử Ninh say đến không biết trời trăng mây đất, mà tôi từ sau khi mang thai càng trở nên buồn ngủ, sau một ngày mệt mỏi như thế, chân đau nhức không thôi, toàn thân xương cốt cứ như tựa hồ đình công giải tán, đợi khi mọi người đi rồi, tôi tắm rửa một cái cũng ngã vào trên giường ngủ không hay gì hết!

Bạch Thần từ sau ngày đó là không thấy nữa, hôn lễ của tôi cũng không thấy anh ta đến, thật lâu sau đó tôi mới biết được ‘Ân oán giang hồ’ của Bạch Thần cùng Diệp Tử Ninh. Kì thật đó là một câu chuyện vô cùng…….. ba chấm. Bạch Thần sở dĩ luôn tìm Diệp Tử Ninh gây phiền toái, không phải vì bản thân anh ta mà là vì em gái của anh ta – Bạch Y.

Bạch gia cùng Diệp gia là thế giao, vào thời kì thơ ấu và niên thiếu, anh em Bạch gia đều lớn lên cùng Diệp Tử Ninh, đến thời kì trưởng thành thì tiểu thư Bạch gia lặng lẽ yêu thương Diệp Tử Ninh, đáng tiếc là ‘thần nữ có tâm, vương tử vô tình, khi tiểu thư Bạch gia thổ lộ tình cảm thì Diệp Tử Ninh chẳng lẽ không nhận mà còn quả quyết cự tuyệt.

Bạch tiểu thư kiêu ngạo như vậy, bị cự tuyệt mặt mũi không còn đâu thể nào chịu nổi, vì thế nhất thời luẩn quẩn trong lòng, ý đồ nhảy từ trên lầu năm xuống tự sát. Đáng tiếc có đôi khi muốn chết cũng là một loại xa xỉ, tiểu thư Bạch gia không tự sát thành công, nhưng hai chân lại vĩnh viễn không thể đứng dậy.

Hai vợ chồng Bạch gia đau lòng rất nhiều cũng tức giận rất nhiều, nhưng mà cái này có thể trách ai được bây giờ, dù sao người ta không thương con gái bọn họ thì làm sao được đây??? Kết quả như vậy cũng là do con gái bọn họ nghĩ quẩn trong lòng, nhưng trong lòng tức giận vẫn là nghẹn không được, vì thế Bạch gia từ nay về sau đoạn tuyệt lui tới với Diệp gia.

Lại nghe nói Bạch Thần nghe được tin em gái vĩnh viễn không thể đứng lên nữa liền chạy đến Diệp gia đánh nhau với Diệp Tử Ninh một trận, sau đó tuyên bố sẽ có một ngày anh ta sẽ khiến cho Diệp Tử Ninh mãi mãi không thể có hạnh phúc, vì thế cho nên mới có câu chuyện ‘ba chấm’ xảy ra sau này. 284ly@

Nghe xong câu chuyện này làm tôi đau lòng mất vài ngày, tôi nghĩ Bạch Thần nhiều ít cũng là thích tôi, như vậy có thể chứng minh mị lực của tôi, nhưng không thể nào nghĩ tới anh ta là vì trả thù, nhàm chán, nhàm chán hết sức! Ngây thơ, chán ~~

Bảy tháng sau, tôi sinh ra một thằng nhóc mập mạp, đáng yêu, làm tăng thêm số lượng nam nhân trong nhà tôi, nghe hồ ly Tiểu Bạch nói, ba tôi còn trộm khóc.

Sau đó cuộc sống vẫn cứ tiếp tục, có vui có buồn……….. quan trọng nhất là hiểu được quý trọng những điều ta đang có được.

Câu chuyện của tôi đến bây giờ thì đã xong, một hồi khôi hài, một hồi hài kịch, cảm ơn mọi người đã chú ý lắng nghe.

 Phiên ngoại Tư Đồ

            Phương Bắc có nam nhân, tuyệt thế mà độc lập. Nhất cố khuynh thành, tái cố khuynh quốc, người này là Tư Đồ Âu Dương – người khiến người ta kinh sợ một phương, Tư Đồ đại nhân. (= =! Tên này cũng quá độc đi, tác giả khẩy lỗ mũi trả lời: bởi vì ba hắn họ Tư Đồ, mẹ hắn họ Âu Dương, cho nên được gọi là Tư Đồ Âu Dương. Độc giả: = =#. . . . . . )

            Bởi vì Tư Đồ vừa xuất thế, lợi dụng ngoại hình kỳ lạ vang danh cả tiểu khu. Nghe nói ngày đó Tư Đồ sinh ra, xuất hiện rất nhiều hiện tượng kỳ quái, đầu tiên là ống nước nhà hắn bị bể, tiếp theo WC nhà hắn đổ, lại sau đó, ông nội Tư Đồ bị táo bón( Tư Đồ    = =: chuyện này thì liên quan gì tôi, tôi không xuất thế, ông ấy cũng táo bón à! ), tiểu khu có một bà thầy bói tính toán tài tình, sắc mặt đều xanh phán một câu : trời giáng dị tượng, tất có đại loạn, tất có yêu nghiệt xuất hiện!  [dị tượng là hiện tượng kì quái]

            Cùng ngày, khi trời đầy rặng mây đỏ, mẹ Âu Dương bụng đau đớn khó có chịu, tiếp theo bể nước ối. . . . . . Đứa nhỏ phải xuất thế, ba ba Tư Đồ vội vội vàng vàng  chạy ra khỏi phòng, lại bị vấp chân vào ghế té xuống đất, cái trán nhất thời xuất hiện một cái bánh bao to thật to, cuối cùng vẫn là ông nội Tư Đồ lúc đấy đang ngồi xổm trong WC gọi điện thoại đến bệnh viện.

Phiên ngoại cuộc sống

Đặt tên con quả là một vấn đề trọng đại

Khi còn nhỏ tôi vô số lần đau khổ vì tên của mình, tôi từng kháng nghị qua ba ba, nói ba ba đổi tên cho tôi nhưng ai ngờ ba ba lại nói, tên này là món quà tuyệt nhất là mamy để lại cho tôi, cho nên vì thế ba ba sẽ không sửa  giúp tôi, vì thế tôi chỉ có thể câm nín sống cho qua ngày. 7!!@

Tôi từng nói với Tư Đồ là nếu có ngày tôi có con, tôi phải cho đứa bé ‘Đồng cam cộng khổ’ với tôi, tôi có một cái tên bị mọi người giễu cợt cho nên con tôi phải đồng cam cộng khổ với mẹ nó, nhất định nó phải có một cái tên thật đặc biệt.

Tư Đồ nghe tôi nói xong khinh bỉ tôi hết chỗ nói, hơn nữa bất đắc dĩ ai thán: “Bên người tôi sao mà toàn người bất thường không thế này~~”

Tôi nói, nếu ông xã tương lai tôi họ Tiền, vậy bất kể con sinh ra là con trai hay con gái thì đều kêu là Tiền Đa Đa (tiền nhiều hơn), nếu ông xã tương lai của tôi họ Lương thì con trai kêu là Lương Lãnh (trà nguội), con gái thì kêu là Lương Hi (cái chiếu), nếu ông xã tương lai họ Hà thì con trai kêu là Hà Phàm ( cặp lồng đựng cơm ), con gái gọi là Hà Tử ( hòm ). . . . . .

Tư Đồ ngã xuống đất hộc máu ba thăng thiên không dậy nổi, vì hài hòa xã hội này, Tư Đồ kiên nhẫn giáo dục tôi.

“Tiểu Chu, bé trai không nói làm gì, nhưng bé gái hẳn là phải đặt tên gì đáng yêu một chút, từ láy là lựa chọn không tồi đó, ví dụ nhưng Thiển Thiển (nhợt nhạt), có một danh nhân đặt tên cho con gái mình là Thiển Thiển, vô cùng đơn giản, ví dụ như tớ có bà chị họ, ông chồng họ Diêu, bọn họ đặt tên cho con gái mình là Diêu Tưởng Tưởng (diêu suy nghĩ), vừa đơn giảm  vừa có chiều sâu, bọn họ hy vọng con trước khi làm chuyện gì cũng phải suy nghĩ kĩ một chút, như vậy mới sống thành công!”

Phải là từ láy sao? Tôi nghĩ nghĩ, đề nghị ra vô số tên như ‘Ái Ái, Bao Bao, Nữu Nữu’ (Yêu Yêu, Bánh Bao, Bé Gái)……. Cuối cùng điều bị Tư Đồ gạt đi hết, thật ra riêng có nhân tôi cảm thấy ‘Bao Bao’ là lựa chọn không tồi, bánh bao đó, rất đáng yêu, ăn lại ngon, Tư Đồ hoàn toàn lên cơn =_=

Hiện tại tôi rốt cuộc cũng lập gia đình, có điều ông xã của tôi không phải họ Tiền cũng không phải họ Lương, anh ta họ Diệp, vì thế ngày đặt tên cho đứa bé tôi phải giơ ma chưởng lên, đặt cho đứa con một cái tên ‘trâu bò’ một chút.

“Em cảm thấy tên ‘Diệp Vấn’ không tồi!” Gần đây diễn viên Diệp Vấn rất nổi tiếng. (Diệp Vấn là diệp hỏi =”=)

“Không được!” Diệp Tử Ninh không cần suy nghĩ lập tức phủ định phương án của tôi.

Quá phận, không để lại tí mặt mũi nào cả! Tôi tức giận cắn một miếng bánh ngọt, đứa bé là do tôi sinh, nói như thế nào thì tôi cũng phải có phân nữa quyền quyết định chớ, nói sau nữa thì anh ta làm được cái gì nào, chẳng phải chỉ là cống hiến một viên tinh trùng sao?  Đứa bé này tôi vất vả mang thai chín tháng mới sinh ra, cho nên nói về công lao, tôi đương nhiên là nhiều hơn rồi.

“Vậy thì kêu là Diệp Nhất đi, nhủ danh là ‘Tiểu Nhất’, về sau sinh đứa thứ hai kêu là Diệp Nhị, nhủ danh là ‘Tiểu Nhị’.” [Sun: chết mất thôi, tiểu nhị ơi là tiểu nhị ~~, bé cưng chưa ra đời đã có cái tên ba chấm hết chỗ nói~~]

Khóe miệng Diệp Tử Ninh run run một chút, hoàn toàn không để ý đến tôi nữa, một mình ôm đứa bé trở về thư phòng.

Bỏ lại tôi một mình nước mắt như mưa, hu hu hu…..

Cuối cùng tên của đứa bé da hai lão gia của Diệp gia quyết định, nhủ danh thì do Diệp Tử Ninh quyết định, còn tôi thì gọi nói là “Dã Mã”. (Sun: Dã mã là con ngựa hoang =”=)

Nhưng bi ai nhất chính là ngoại trừ tôi, những người khác đều kêu đứa bé là Diệp Tử, sau mấy tháng tôi cuối cùng cũng thỏa hiệp, bởi vì tôi kêu ‘Dã Mã’, đứa bé cũng không thèm liếc mắt tới tôi một cái nữa, bi ai aaaaaa …………

-0-0-0-0-0-0-0-0-0-0-0-0-0-0-0-0-0-0-0-0-0-0-0-0-0-0-0-

  Vấn đề sữa bột

Lúc trước có Ba Lộc, sau có Thánh Nguyên, bạn có dám uống sữa nữa không?

Trước khi sữa bột Ba Lộc làm cho thận người ta kết sỏi, làm cho lòng tôi hãy còn sợ hãi, nhưng không nghĩ tới mới cách đây hai năm, sự kiện Ba Lộc còn rõ ràng ra trước mắt, khi tất cả tâm điểm của xã hội còn đặt sự chú ý lên sữa bột trẻ con thì lại xuất hiện tiếp sự kiện Thánh Nguyên, mọi người hoang mang vô cùng.

Tôi mỗi ngày xem tin tức, càng xem trong lòng càng lo lắng, ở thành phố này có vài đứa nhỏ xuất hiện hiện tượng trưởng thành sớm thì ở thành phố kia lại có bé con nổi hạch dưới ngực, đồng thời còn có bệnh trạng nhiễm trùng, càng ghê người hơn là còn có một bé gái một tuổi còn xuất hiện hiện tượng có kinh.

Tôi còn xem càng không bình tĩnh nổi, tuy rằng tôi có con với Diệp Tử Ninh là ngoài ý muốn nhưng đứa bé này dùng sao cũng là do tôi mang thai chín tháng mới sinh ra, là thân sinh cốt nhục của tôi, tôi phải vì tương lai của nó phụ trách mới được!

 Có thể ban ngày suy nghĩ thì ban đêm nằm mộng, trong mơ tôi mơ thấy hai hạt đậu đỏ trước ngực Diệp Tử phát triển thành cup C, tôi hoảng hồn tỉnh lại, động tác đầu tiên không phải chạy đến phòng trẻ con mà làm theo bản năng sờ sờ bộ ngực cup A của mình, tự nhiên lại cảm thấy buồn buồn, vì sao không phải là tôi phát triển thành cup C chứ, nếu như thế thì từ ác mộng biến thành hỉ mộng rồi, haizzzzzzz.

Ngay sau đó, tôi lập tức chạy đến phòng trẻ con, cưởi quần áo của Diệp Tử ra, sau đó bắt đầu giở trò……. Khụ khụ…….. mọi người đừng có hiểu sai nha ……. Tôi chỉ là kiểm tra toàn thân của em bé thôi.

Tôi cầm lấy kính lúp, chăm chú xem hai hạt đậu đỏ nhỏ nhỏ trên ngực của Diệp Tử, uhm, vẫn bình thường, Diệp Tử bị tôi làm tỉnh, mở to đôi mắt ngây thơ nhìn tôi.h

“Diệp Tử, là mami đây, mami đang làm kiểm tra toàn thân cho con, đợi chút nữa là xong rồi, con phải ngoan ngoãn không được khóc đấy nhé, khóc sẽ đánh thức ba ba đó, biết không?” Nói xong tôi ở trên khuôn mặt mềm mại của Diệp Tử hôn một cái, cảm giác thật không tồi, lại hôn một cái nữa, Diệp Tử bị tôi chọc chắc là bị nhột, cười khanh khách không ngừng.

“Xuỵt……… không được cười lớn quá chứ, sẽ đánh thức ba ba đấy!” Tôi có tật giật mình nhìn cửa một chút, cũng may là Diệp Tử Ninh không có đến.

Nhanh lên nhanh lên, đợi lát nữa Diệp Tử Ninh tỉnh thì không tốt lắm, tôi dời kính lúp xuống dưới.

May mắn may mắn, tiểu đệ của Diệp Tử vẫn bình thường, sở dĩ tôi lo lắng này là vì hôm nay TV mới đưa tin, có một cậu bé thế nhưng mỗi ngày đều xuất hiện hiện tượng xuất tinh sớm, cho nên tôi vô cùng lo lắng cho Diệp Tử nhà tôi sẽ trưởng thành sớm, nếu thật sự xuất hiện tình huống này, tôi tránh không khỏi tai kiếp rồi~~~~

Bỗng nhiên……. Một giọng nói âm trầm vang lên trên đầu tôi, tôi ‘A’ một  tiếng, sợ tới mức nhảy dựng lên, kính lúp trong tay làm một đường parabol hoàn mĩ, vừa vặn đáp xuống trên đầu người kia.h

“Chết……… Diệp ba ba…….. ba ba không sao chứ?” 

“……Không có việc gì……….”

“Nhưng hình như đầu ba ba bị đổ máu rồi……..” Tôi tay chân luống cuống.

“………. Không có việc gì, chỉ là có hơi choáng váng mà thôi.” Diệp ba ba hơi lung lay một chút, tôi lập tức đỡ ông ấy ngồi xuống. Lại bỗng nhiên…….. ở cửa lại xuất hiện một giọng nói khác, tôi lại hoảng sợ, vì sao mà người nhà này đi đường đều không có âm thanh gì hết vậy?! Hù chết người không đền mạng nha~~

“Đã xảy ra chuyện gì?”

“…… Cái này…….” Tôi do dự không biết nên mở miệng như thế nào.

“Em đang làm gì thế? Vì sao đầu của ba ba lại bị thương?” Diệp Tử Ninh lấy ra hộp y tế giúp ba ba xử lí miệng vết thương, cũng may là chỉ bị trầy da, không có gì đáng kể.

Ngay khi tôi đang cố gắng giải thích với Diệp Tử Ninh tôi làm sao làm trầy da của ba ba thì ba ba lại nói một câu làm tôi điếng cả người.

“Tiểu Chu nó đang sờ móa Diệp Tử.”

Nào có, oan uổng quá đi, tôi không có mà!!! Tôi làm sao mà biến thái đến độ đi sờ móa con trai mình chứ!!!!

Nhưng Diệp Tử Ninh nghe được lời nói của Diệp ba ba, lập tức ngẩng đầu liếc tôi, sao đó quay đầu nhìn qua Diệp Tử đang ở trần truồng, sắc mặt lập tức thay đổi, “Trư Trư, đây là chuyện gì xảy ra?”

“Ninh Ninh, anh phải tin tưởng em, em không có đi sờ móa Diệp Tử, em chỉ là đang làm kiểm tra toàn thân con thôi.”

“Vô duyên vô cớ làm chi mà kiểm tra toàn thân cho Diệp Tử, cho dù có làm thì cũng có thể đi bệnh viện kiểm tra, không phải giống như con cầm cái kính lúp mà …….” Câu nói sau, Diệp ba ba hình như ngượng ngùng nói tiếp, ông ấy một mực nhận định tôi sờ móa con trai mình rồi.

Đậu Nga năm đó cũng không có oan uổng đến cỡ tôi vậy nữa à ~~

“Đó là bởi vì…………..” Tôi nắm nắm góc áo của mình, vẫn không dám đem tình hình thực tế nói ra.

“Bởi vì sao?’ Hai cha con Diệp gia cùng bức.

“Bởi vì Thánh Nguyên!”

“Thánh Nguyên thì sao?”

“Không phải trên tin tức nói rất nhiều chuyện vì sữa mà con bọn họ trưởng thành sớm hay sao?”

“Cái này anh biết, nhưng cái này có liên quan gì đến Diệp Tử? Nếu anh không lầm thì sữa bột của Diệp Tử đều là nhập khẩu!” Diệp Tử Ninh không bao giờ hàm hồ, nghĩ cũng biết là hôm nay tôi không có khả năng lừa gạt anh ta rồi, chỉ còn con đường thành thật thôi!

Làm sao mà không có liên quan gì đến Diệp Tử chứ…………..

“Hu hu………. Em không phải là cố ý…….. em mua sữa bột Thánh Nguyên, sau đó cho Diệp Tử uống, không nghĩ tới Thánh Nguyên……….. em sợ Diệp Tử xuất hiện hiện trạng trưởng thành sớm nên mới lại đây kiểm tra toàn thân cho con.”

Diệp ba ba nghe tôi nói thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Nhưng Diệp Tử Ninh vẫn nhăn mày nhăn mặt như cũ, “Vô duyên vô cớ vì sao muốn mua sữa bột Thánh Nguyên?”

“Em……. Ha ha…….. cái này……. Hôm nay thời tiết thật là tốt nha, nếu không chút nữa chúng ta bế Diệp Tử đi dã ngoại ngoại thành đi?” Tôi bắt đầu chột dạ không dám đối diện với Diệp Tử Ninh.

Diệp Tử Ninh nhìn chằm chằm tôi hồi lâu, ngay tại khi tôi sắp hỏng mất anh không cũng không truy cứu nữa, anh ta dìu Diệp ba ba trở về phòng, sau đó kêu bảo mẫu chăm sóc cho Diệp Tử, mà tôi……….. hu hu hu…… thì bị anh ta nắm kéo về phòng.

“Hiện tại có thể nói lí do vì sao em mua sữa bột Thánh Nguyên chưa?” Diệp Tử Ninh nằm nghiêng trên giường, ánh mắt chăm chú nhìn vào tôi.

“Cái này…. Có thể không nói được không?” “Em nói thế nào?” Anh ta hỏi lại tôi, khóe miệng hơi cong lên, lập tức làm cho tim tôi đập gia tốc………..

Thật là vô cùng thất sách, kết hôn đã hơn được một năm mà tôi vẫn không kháng cự nổi sắc đẹp của anh ta!!!! “Không phải nói sữa bột thánh Nguyên có yếu tố kích thích sinh dục sao? Đứa nhỏ sẽ trưởng thành sớm, cho nên……..” Tôi nhắm mắt nói nhanh, quả thật vô cùng mất mặt, trời ơi là trời!!!!!

)Diệp Tử Ninh nhìn tôi hồi lâu, sao đó cười nghiêng ngã, “Trư Trư………… em như thế nào đáng yêu như vậy………..”

Chán ghét………. Vẫn là bởi vì bộ dáng của anh ta rất chói mắt, mà ngực tôi lại thật bằng phẳng cho nên tôi vẫn lo lắng anh ta ghét bỏ tôi không đủ đầy đặn.  Tôi thẹn đến mức muốn chui xuống đất, chuẩn bị trốn đi nhưng Diệp Tử Ninh người cao chân dài, đi đến  vài bước là đến bên người tôi, từ sau lưng ôm lấy tôi, đầu vô cùng thân thiết để lên đầu tôi.

“Trư Trư ngoan………. Anh không phải là cười nhạo em……….. anh chỉ là………. Xì…….” Nói xong anh ta lại nhịn không được nở nụ cười. Hu hu hu….. hơi quá đáng!!! Tôi muốn đứng lên nhưng Diệp Tử Ninh lại ôm tôi thật chặc. “Được rồi, anh không có cười em, Trư Trư, em vì anh làm như vậy làm cho anh thật vui vẻ, nhưng mà em phải biết rằng uống sữa bột không thể làm cho nơi này…….” Nói đến đây một bàn tay của anh ta lại không an phận. Tôi ‘A’ một tiếng, mặt bắt đầu đỏ lên. Là không thể làm cho nơi này của em lớn lên, bất quá có một phương pháp có thể thử xem….”

“…………….Uhm………. phương pháp gì?” Tôi vô lực tựa vào trên người Diệp Tử Ninh.

Diệp Tử Ninh cười cười, rất đen tối nhưng lại vô cùng điển trai, “Làm vận động mát xa, giống như bây giờ…….”

“Chán ghét…………. Đại sắc lang………” “Chẳng lẽ phục vụ của anh làm em không hài lòng sao?” Diệp Tử Ninh ôm tôi đặt trên giường, người lập tức đè lên người tôi.

“……….Uhm……. không được đụng vào nơi đó…………” “…….. Ha ha ha ……..”

Thời tiết hôm nay quả nhiên rất không tồi, thật thích hợp để thực hiện vận động

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro