16-20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 16: Quá trình thích ứng ( sáu ) . . .

Phương hướng lo nghĩ của nhóm đệ tử quý tộc Dilin hiển nhiên không giống với những tân sinh khác.

Cả bọn đều đang ngồi xổm trong một góc của đại lễ đường số 1 thánh viện, liều mạng tận dụng những giây phút cuối cùng mà ôn tập.

"Đi học ngủ gà ngủ gật, nghiêm trọng xâm hại tôn nghiêm của đạo sư, không coi trọng tâm huyết của đạo sư, phá hư không khí của lớp học, thì sẽ bị trừng phạt như thế nào?" ánh mắt Michel nhanh chóng đảo một vòng, sau đó cố định ở trên người Ali Di, "Ngươi tới trả lời."

Đối với vấn đề này, Ali Di sớm đã có chuẩn bị kỹ càng, "Này tổng cộng có vài loại tình huống. Thứ nhất, tuy rằng đang ngủ, vẫn như cũ bảo trì được sự tôn trọng đạo sư cùng lễ nghi, không ngáy ngủ, không lí sự, không chảy nước miếng, thì phạt một ngày quét dọn phòng học. Thứ hai, có ngáy ngủ, ảnh hưởng tới cảm xúc của đạo sư lúc giảng bài cùng các bạn học đang nghiêm túc, thì phạt quết dọn phồng học một tháng. Thứ ba. . . . . ."

Michel nghe được hắn niệm từ đầu tới đuôi một chữ cũng không sai, tán dương nói: "Ngươi đối với những điều khoản liên quan mật thiết tới lợi ích của bản thân nhớ thật là tốt nha."

Ali Di không thèm tranh cãi.

Dilin thấy Soso khẩn trương đến độ khuôn mặt đều trắng bệch, vỗ vỗ đầu cậu an ủi: "Không sao đâu, hết sức là tốt rồi."

Soso tội nghiệp giương mắt nhìn cậu, lã chã – chực khóc, "Ta giống như. . . . . . Quên hết rồi ."

". . . . . ."

Những người khác đều câm lặng mà nhìn cậu.

Dilin nói: "Không sao cả, lúc vào thi nhớ rõ là tốt rồi."

Soso vẻ mặt cầu xin nói: "Vạn nhất không nhớ rõ thì làm sao bây giờ?"

Dilin nói: "Ta sẽ nghĩ biện pháp khác giúp ngươi tìm được người hạ chú ngữ."

Soso hấp hấp cái mũi, "Thật sao?"

"Ân." Dilin ôn nhu cười.

Ali Di nhẹ nhàng thở ra nói: "Sớm biết như vậy thì đã không học như điên vậy rồi."

Dilin tươi cười không thay đổi, đối với hắn nói: "Lời nói mới rồi, là ta nói với Soso."

Ali Di không phục nói: "Dựa vào cái gì?"

Dilin bâng quơ nói: "Buổi tối ở đồ thư quán thật là mát mẻ."

Ali Di tựa như quả bóng bị xì hơi .

Trận đấu phân tổ bắt đầu.

Tổ của Dilin bị an bài ở cuối cùng.

Chúng đệ tử có khẩn trương có thả lỏng.

Nhóm đạo sư tạm thời đảm nhận vị trí giám khảo biểu tình thực ra lại thực giống nhau, đều thực nhàm chán.

Trận đấu ba năm một lần loại này bọn họ thật ra đều đã ngán đến tận cổ rồi. Hàng năm đều có ý kiến loại bỏ loại trận đấu này được đưa ra, nhưng là số lượng đề nghị quá nhỏ mà luôn bị bỏ qua.

Cho nên, mặc kệ là ghét bỏ cỡ nào, các đạo sư vẫn là không thể không nghiêm trang ngồi ở chỗ này, sau đó từ trong đống sách tựa như một hòn núi nhỏ tùy tay chọn ra một quyển, tìm một chỗ tùy ý hoặc một vấn đề khó nhất để hỏi. Nếu nói loại trận đấu này còn có thể có cái gì lạc thú, thì đại khái chính là ngắm nhìn đủ loại biểu tình hoang mang e lệ của đám đệ tử đi.

Dilin bọn họ cũng không có xuất ra được cái gì gọi là bài thi xuất sắc, mà là trong khoảnh khắc tùy tay lấy ra một quyển sách lật xem, sắc mặt liền thay đổi.

Ali Di đương nhiên hiểu được nguyên nhân cậu biến sắc, gương mặt nguyên bản còn mang theo vài phần u oán lập tức tái nhợt. Nhưng nghĩ đến Dilin sẽ quát hỏi hắn về chuyện bài thi, cũng cố gắng chuẩn bị tốt đáp án, nhưng ngoài ý chính là Dilin cái gì cũng không nói, chỉ cúi đầu chăm chú đọc sách.

Ali Di lặng lẽ quan sát thật lâu, sau khi phát hiện cậu thật sự không có dấu hiệu sẽ không lập tức khởi binh vấn tội, ngược lại cảm thấy được càng thêm không yên bất an, quyển sách đang ôm trong lòng cũng đều trở lên tối nghĩa khó hiểu, những câu chữ nguyên bản chi tạc ở trong đầu cũng bắt đầu chậm rãi bốc hơi.

Hắn đứng ngồi không yên nửa giờ, rốt cục quyết định chủ động đi về phía Dilin thẳng thắn, "Về bài thi chuyện, kỳ thật. . . . . ."

"Cái gì bài thi?" Dilin mê mang mà nhìn hắn.

Ali Di cũng sửng sốt, "Chính là đồ thư quán. . . . . ."

"Ta chưa từng nghe qua chuyện bài thi." Dilin mỉm cười nói, "Sắp thi rồi , vẫn là ôn lại đi. Thứ khác đều là chuyện râu ria."

. . . . . .

Đây là nói Dilin sẽ không so đo nữa sao?

Ali Di mắt trợn tròn, có chút không dám tin.

Hắn vốn nghĩ Dilin cho dù không nổi trận lôi đình thì cũng sẽ vì việc này mà chế nhạo khó xử mình một phen, không nghĩ tới liền như vậy bình an vượt qua ? Hay là nói, cậu chuẩn bị chờ cuộc thi kết thúc rồi mới tính sổ.

Hắn nghĩ nghĩ, tuyệt đối tin tưởng loại khả năng sau. Bởi vì lấy quan hệ của Sa Mạn Lí cùng Sánh Á Các mà nói, bọn họ có thể thanh bình ở chung đã muốn là kỳ tích rồi.

Kỳ thật Ali Di quả thật là lo lắng quả rồi, Dilin cũng không có ý tứ đem chuyện này tính ở trên đầu hắn. Bởi vì cậu rất rõ ràng, người có thể biết đồ thư quán ban đêm không an toàn mà hy vọng cậu đi mạo hiểm cũng không phải là Ali Di. Không khách khí mà nói, hắn tuyệt đối không có lá gan lớn như vậy. Nếu cậu đoán không lầm, chuyện này hẳn là do Ciro chủ đạo mới đúng. Người có thể làm cho Ali Di tin tưởng như vậy vốn cũng chỉ có một mình hắn mà thôi.

Tuy rằng trong lòng rất phẫn nộ, nhưng cậu quyết định sẽ tạm thời bỏ qua . Trước mắt tối trọng yếu vẫn là trải qua cuộc thi, về phần Ciro. . . . . . việc đó để tính sau đi.

Rất nhanh đến tổ thứ hai từ dưới lên.

Dilin nhóm sáu người đứng ở bên sân để chuẩn bị.

Soso đột nhiên chỉ vào thiếu niên mắt to đang đứng cuối hàng nói: "Là hắn."

Dilin nhận ra đó chính là thiếu niên từng ở trên thuyền chê cười bọn họ. Biểu hiện của hắn ở trong tổ có thể nói là vô cùng nổi bật. Trong khi những người khác đều lắp bắp, vò đầu gãi má, hắn chẳng những khí định thần nhàn mà còn đối đáp trôi chảy.

Đứng ở phía sau hắn Jefrey khẩn trương nói: "Hắn thật mạnh a."

Dilin quay đầu, hướng hắn mỉm cười nói: "Ngươi không kém hơn hắn nha."

Tuy rằng cậu biết rõ ổn định quân tâm là rất trọng yếu, nhưng theo niên kỉ cùng kinh nghiệm của cậu mà nói, phải hoàn thành nhiệm vụ này hiển nhiên còn rất gian nan. Chí ít thì lo lắng của Jefrey cũng không hề giảm bớt.

Bài thi của tổ thứ 2 rất nhanh đã kết thúc, thiếu niên mắt to khi bước qua bọn họ, còn cố tình liếc mắt một cái.

Dilin mím môi.

Theo biểu hiện của thiếu niên mắt to mà nói, cơ hội bọn họ đạt được danh hiệu sáu người đứng đầu quả thật rất xa vời.

"Tiến lên thôi." Cậu dẫn đầu đi lên tràng.

Soso như cũ đi theo sát phía sau, tiếp đến theo thứ tự là Jefrey, Michel, Ali Di cùng Ningya.

Giám khảo nhìn đến lên tràng đã là nhóm cuối cùng, thoáng đả khởi tinh thần, sau đó tiếp tục trở mình tính toán về đề thi.

Dilin trấn định nhìn nhóm giám khảo trước mắt.

Vì bảo đảm cho tính công chính của cuộc thi, nhóm đạo sư đảm đương cương vị giám khảo đều là những gương mặt xa lạ. Không nhìn thấy Hydeine, hiển nhiên làm cho Dilin thở dài nhẹ nhõm một hơi, tốc độ trả lời vấn đề không hề kém hơn so với thiếu niên mắt to.

Theo sau, Soso dùng thanh âm ngập ngừng đứt quãng mà trả lời, nhưng đáng mừng chính là, sau mỗi lần ngắt quãng chung quy là vẫn thể nói tiếp.

Giám khảo tiến hành vấn đáp trong khoảng đại khái mười phần chung, nhưng mà đối với sáu người mà nói, lại giông như phải vượt qua mười năm. Chờ khi bọn hắn hạ tràng, một đám vẻ mặt đều như trút được ghánh nặng.

Dilin thấy vẻ mặt của Ali Di thực uể oải, trong lòng cũng trầm xuống. Kỳ thật sau khi biết nội dung cuộc thi lần này, lòng tin của cậu với việc bọn họ có thể đạt sáu người đứng đầu cũng thực mong manh, chính là ôm một tia hy vọng mà thôi. Nhưng việc đã đến nước này, cho dù có tiếc nuối cùng ảo não thì cũng không làm nên chuyện gì nữa, bởi vậy nói: "Cuộc thi đã kết thúc rồi, hay là chúng ta hảo hảo thư giãn một chút đi."

Michel thích nhất" thư giãn " , vội hỏi nói: "Làm thế nào để thư giãn?"

Dilin nói: "Cùng đi căn tin ăn cơm?"

Hưng phấn của Michel nháy mắt bay mất, "Trời ạ. Này thật sự là phương thức thư giãn tiết kiệm và tốn ít sức nhất mà ta từng biết."

Ningya nói: "Kết quả cuộc thi phải buổi chiều mới được công bố, có lẽ chúng ta có thể về trước để ngủ trưa."

Trong cảm nhận của Michel, đề nghị này hiển nhiên tốt hơn nhiều so với cái của Dilin, "Được rồi. Bất quá ta còn phải làm xong sự "thư giãn'' của Dilin đã, rồi mới đi thư giãn kiểu của ngươi được."

Trong khi hắn nói, đã muốn có rất nhiều đệ tử chạy về phía căng tin. Cả đám cũng không dám chậm chễ, chạy nhanh theo phía sau.

Dùng xong cơm trưa, Michel liền khẩn cấp mà chuẩn bị cho giấc ngủ trưa tươi đẹp của mình. Vì cuộc thi hôm nay, đầu óc của hắn đều một mực chuyển động với tốc độ cao, cho dù đang ngủ cũng đều có thể mơ thấy một quyển sách ở trước mặt hắn mở ra. Cho nên cơ hội để có thể tâm vô tạp niệm mà ngủ thật sự rất khó có được.

Ningya cố ý thả chậm cước bộ.

Dilin thấy thế, biết cậu khẳng định hiện tại có chuyện muốn nói, liền cũng bước chậm theo.

Soso luôn cùng cậu sóng đôi mà bước.

Sau đó ba người chậm rãi quẹo vào trong rừng.

Soso hạ giọng nói: "Chúng ta có cái hành động bí mật gì sao?"

Không thể trách cậu vì sao lại nghĩ như vậy, bởi vì biểu tình của Ningya cùng Dilin đều thực ngưng trọng.

Dilin nói: "Không, chúng ta chính là có chút việc muốn nói."

Ningya hướng Soso mỉm cười nói: "Có thể mời cậu rời đi chốc lát không?"

Soso nhìn về phía Dilin.

Dilin do dự một chút, gật gật đầu.

Soso: "Được rồi, ta giúp các ngươi canh chừng. Vẫn theo quy củ cũ, nếu có người đến, ta liền huýt sáo."

Dilin nói: "Không cần thấy ai cũng huýt sáo."

Soso: "Vậy nhìn thấy ai mới huýt? Cha mẹ của chúng ta cũng không thể tới nơi này."

Dilin không cần nghĩ ngợi nói: "Nếu thấy Hydeine đạo sư liền thổi."

"Được rồi!" Soso cúi người, khẩn trương đi ra ngoài. Nhìn bộ dáng ngó nghiêng của cậu, hẳn là đang suy nghĩ tìm một chỗ để núp.

Chương 17: Quá tình thích ứng ( bảy ) . . .

Ningya thấy Dilin quay lại nhìn mình, mặt hơi hồng hồng, mất tự nhiên nói: "Chúng ta ra sau cây kia nói đi." Từ nơi này đi đến chỗ cái cây chỉ có năm sáu bước, cậu chính là muốn mượn năm sáu bước này để hoãn lại sự khẩn trương trong lòng mình.

Dilin yên lặng theo sát cậu đến bên lão hòe thụ rợp bóng.

Trong rừng, gió lặng lẽ vờn quanh hai người.

Ningya thu hết dũng khí ngẩng đầu, đôi mắt đen như mực lóe ra hào quang mong chờ, "Ta hi vọng ngươi có thể giúp ta một việc gấp."

Dilin nghi hoặc nói: "Việc gấp gì?"

Ningya nói: "Ta nghe nói, gia tộc Ba Saike có một chi ma pháp sư quân đoàn của riêng mình."

Tuy rằng từ khi St Paders ma pháp học viện được sáng tạo tới nay, trên Mộng đại lục đã xuất hiện thêm một tục lệ mới là các quốc giađua nhau xây dựng các trường học ma pháp, nhưng dù vậy thì số lượng ma pháp sư chân chính cũng vẫn không tăng thêm. Trên thực tế, bởi vì này bán dũng thủy đích dong sư lầm đạo, rất nhiều có thể trở thành ma pháp sư đích học đồ đều bị không công lãng phí .

Cho nên, một bá tước mà có được một chi ma pháp quân đoàn của riêng mình là một việc phi thường hiếm hoi.

Dilin hạ mắt. Cậu vốn cũng đã đoán được, việc này hẳn là sẽ có liên quan đến gia tộc mình.

Ningya thấy cậu không trả lời, tâm tình nguyên bản đã không yên lại càng thêm bất an, "Ta thật sự rất cần sự trợ giúp của ngươi."

Dilin nói: "Có thể nói cụ thể hơn cho ta được không?"

Ningya hít sâu một hơi nói: "Ta có thể nhờ ngươi mang chi ma pháp quân đoàn này cho ta mượn không?"

Dilin ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn cậu.

"Không nên hỏi ta nguyên nhân." Ningya thì thào nói, nhưng ánh mắt vẫn vô cùng kiên định như trước.

Dilin hơi hơi nhíu mi, "Có thể nói cho ta biết lý do không?"

Ningya cắn môi dưới, ánh mắt gian nan tràn đầy do dự, sau một lúc lâu, cậu vẫn là nhẹ nhàng lắc đầu.

Dilin giận dữ nói: "Bằng vào những lời này, phụ thân ta chắc chắn không có khả năng đáp ứng cho ta điều hành ma pháp sư quân đoàn." Cậu nói câu này cũng không phải để thoái thác. Mà quả thật là, cha của cậu, vị công tước đại nhân tiếng tăm lừng lẫy của Sa Mạn Lí cho tới bây giờ cũng chưa từng là một người từ phụ mù quáng sủng ái nhi tử.

Ningya cắn răng nói: "Dùng ta để gán nợ có được không?"

Dilin lại là ngẩn ra.

Dưới cái nhìn chằm chằm của cậu, khuôn mặt Ningya càng ngày càng hồng, hơn nữa còn có dấu hiệu lan tràn không kiểm soát xuống sâu trong cổ áo, " Ta có thể đáp ứng ngươi làm một chuyện bất kì, cho dù là chuyện thân mật cũng không sao." Ningya gian nan mà nói, mái đầu xám trắng càng ngày càng thấp xuống, cơ hồ chạm đến đầu gối luôn rồi.

Dilin rốt cục mở miệng, khó khăn nói, "Ý của ngươi là. . . . . ."

Ningya nội tâm mãnh liệt đấu tranh, đột nhiên dùng sức keó mạnh thắt lưng, áo khoác nhất thời mở rộng, lộ ra da thịt trắng noãn trơn bóng. Cậu lại đưa hai tay ra sau,nhẹ nhàng kéo ống tay áo xuống, áo khoác nhất thời rơi xuống mặt đất. Cậu lại rất nhanh tiếp tục giải khai quần, tùy ý để nó rơi trên mặt đất.

Dilin nhìn cậu xích lõa đứng đó, yết hầu cứng lại, ánh mắt không tự chủ được dừng lại trên vòng eo nhỏ nhắn tinh tế.

Dung mạo của Ningya có lẽ cũng chỉ có thể tính là thanh tú, nhưng thân thể của cậu thì tuyệt đối có thể xưng là kiệt tác của thần thánh, nhất là vòng eo mảnh khảnh như được tạo ra từ bạch ngọc tinh tế trắng noãn, độ cong hoàn mỹ đến không thể nào hoàn mỹ hơn.

Ningya thân thể hơi run rẩy, thật cẩn thận giẫm lên quần bước lên hai bước.

Dilin vân như cũ bất động, nhưng là tầm mắt lại không tự chủ vẫn dán tại vòng eo mảnh khảnh kia.

"Ta không ngại ngươi sau này sẽ thành thân cùng người khác." Ningya liếm liếm môi. Nếu là trước đây, cậu tuyệt đối không thể tưởng được chính mình thế nhưng cũng có ngày nói ra những lời lớn mật đến thế. Nhưng giờ đây khi đã tới bước đường cùng, cậu không thể không đem rụt rè và tôn nghiêm của mình buông xuống." Ta có thể vĩnh viễn ở cạnh ngươi, cho dù cả đời không thể trở lại Lãng Tán." Bởi vì ngượng ngùng cùng hổ thẹn, Từng lời cậu nói như dính vào nhau, ôn nhu mềm mại

Dilin đột nhiên xoay người, ấn vào vị trí trái tim, hít vào một hơi thật sâu nói: "Ta có kể với ngươi về mẫu thân của ta chưa?"

Lần này đến phiên Ningya sửng sốt.

Dilin tăng nhanh gấp đôi tỷ suất truyền ngữ, "Mẫu thân của ta cùng Soso đều từng là mỹ nhân nổi tiếng của Đủ Lan, năm đó xe ngựa đến cầu thân đến trước cửa nhà nàng ngày đêm không dứt. Mẫu thân của ta có một cái biệt danh vô cùng êm tai là Little Pricess. Nàng nổi tiếng là một người có vòng eo vô cùng tinh tế. "

Trong mắt Ningya hiện lên một mạt khiếp sợ, da gà chậm rãi nổi lên.

Dilin cũng không có nhìn đến biến hóa trên người cậu, tiếp tục nói:" Khi ta bốn tuổi thì nàng bất hạnh bị bệnh qua đời, ấn tượng của ta đối với nàng không sâu, duy nhất có thể nhớ kĩ cũng chỉ có vòng eo tinh tế xinh đẹp đó. Cũng bởi vậy, ta bình thường rất hay để ý xem eo người khác. Ách, có lẽ đây là một loại tình tự hoài cựu? Cũng có thể là ham mê quái dị? Ai biết được. Ta chỉ muốn chia sẻ cùng ngươi một số bí mật nội tâm thôi, dù sao thì chúng ta cũng là bằng hữu, không phải sao?" cậu nói xong, chậm rãi quay lại nhìn Ningya.

Ningya im lặng mà nhìn cậu, đôi mắt đen như mực phủ đầy u ám, thâm trầm nặng nề đến nhìn không ra cảm xúc.

Dilin khẩn trương nắm chặt bàn tay đã ướt đẫm mồ hôi, "Nếu ngươi nguyện ý nói cho ta biết nguyên nhân, có lẽ ta có thể. . . . . ."

"Ta nói cho ngươi, ngươi có thể cam đoan giúp ta bảo vệ bí mật, không hề nói cho những người khác sao?" Ningya đờ đẫn hỏi.

Dilin há miệng thở dốc, cuối cùng chậm rãi lắc lắc đầu. Muốn điều khiển ma pháp sư quân đoàn, nhất định phải thuyết phục được phụ thân. Mà muốn thuyết phục phụ thân, nhất định cũng phải xuất ra lý do đủ để khiến ông tin phục. cậu không biết lý do là gì, cho nên cậu cũng không thể cam đoan cái gì.

Ningya khóe miệng hơi hơi gợi lên, giống như đang tự giễu.

Dilin cảm thấy thật khó thở, tình tự tích trong lồng ngực nặng nề lưu chuyển.

"Hư. . . . . ."

Là tiếng huýt sáo độc đáo của Soso, vĩnh viễn vang lên một cách hữu khí vô lực.

Dilin khẩn trương xoay người chắn trước Ningya.

Ningya cũng đều cuống cuồng mặc lại quần áo.

Nhưng mặc quần áo hiển nhiên so với cởi quần áo tốn thời gian hơn nhiều. Ít nhất cho tới thời điểm Hydeine đi tới, còn có thể nhìn mảng lớn da thịt tuyết trắng trước ngực chưa kịp che khuất.

"Ngô. Giống như đã quấy rầy rồi." Hydeine ánh mắt đảo qua đảo lại trên người Ningya cùng Dilin.

Trải qua đả kích vừa rồi, Ningya cũng đã bình tĩnh trở lại. Cậu lặng lẽ xoay người nhặt lên đai lưng, thắt lại gọn gàng.

Dilin xấu hổ giải thích: "Vừa rồi có cái gì đó rơi vào trong quần áo của hắn."

Hydeine tựa tiếu phi tiếu nói: "Tayngươi?"

Dilin: ". . . . . ." Cậu không thể không thừa nhận, Ningya đã đúng, trong trường hợp này loại này im lặng mới là vàng.

Soso rón ra rón rén đi vào, hướng Dilin chớp chớp mắt nói: "Có tác dụng sao?"

Dilin đương nhiên biết cậu là đang hỏi về nhiệm vụ thuýt sáo cảnh báo, liền mỉm cười gật đầu.

Soso hân hoan nói: "Vậy là tốt rồi."

Hydeine quay đầu lại, nhìn Soso mỉm cười nói: "Lại nói tiếp, ta quả thật hiếu kì ngươi vì cái gì lại gọi riêng ta vào xem một màn này chứ? Ta nhớ không nhầm chúng ta cũng chưa có giao tình cùng nhau rình coi bao giờ. "

Dilin khiếp sợ kêu lên trước khi Soso kịp giải thích: "Hắn gọi ngươi tiến vào?"

Hydeine gật đầu nói: "Ân. Ta chỉ là đi qua bên ngoài cánh rừng thôi, là hắn thở dài một tiếng, gọi ta đi vào."

Dilin không nói gì mà nhìn về phía Soso.

Soso ủy khuất nói: "Không phải là theo quy củ cũ sao? Ngươi đi trốn, ta canh chừng. Có động tĩnh liền huýt sáo sao?"

Hydeine vô tình cố ý mà liếc Ningya một cái, nhướng mày nói: " Chơi trốn tìm?"

Săc mặt của Ningya vốn đã tái nhợt nay lại càng thêm khó coi. Ánh mắt như bị ghim tại vị trí cách mũi chân chừng hai mươi li, đầu cũng không quay lại mà bước ra ngoài.

Dilin mở miệng muốn gọi, nhưng tầm mắt đảo qua Hydeine đang cười đến thập phần hưng trí, chung quy vẫn là đem lời nói nuốt trở về, tùy ý để Ningya chậm rãi rời đi, chậm rãi rời khỏi tầm mắt của chính mình.

Hydeine nói: "Xem ra, trò chơi trốn tìm của ngươi không được hoan nghênh rồi."

Nếu nói trước kia bởi vì Hydeine giúp cậu giấu diếm việc ban đêm xông vào đồ thư quán mà khiến cho cậu sinh ra một tia cảm tình, vậy thì hiện tại, tia hảo cảm nho nhỏ này đã hoàn toàn biến thành ác cảm, nhưng là lại tăng lên gấp trăm lần.

Soso thấy Dilin sắc mặt đã muốn chuyển sang đen tuyền, không nói nổi một lời mà lôi kéo chính mình rời đi, không khỏi lo lắng quay đầu lại nhìn nhìn Hydeine.

Hydeine đứng yên tại chỗ, nhìn theo bóng dáng bọn họ, cười đến thập phần. . . . . . Ý vị thâm trường.

Chương 18: Quá trình thích ứng ( tám ) . . .

Gió nhẹ len lỏi trong rừng, ngẫu nhiên lướt qua hai gò má Dilin, lại không thể nào xua đi phiền não nồng đậm trong mắt cậu.

Soso nắm chặt tay cậu, vừa đi vừa rụt rè đánh giá sắc mặt cậu.

Dilin thả tay ra, ấn nhẹ lên đầu cậu, chậm rãi bước lên trước, "Nhìn đường đi."

Soso nghe lời đem cổ cố định nhìn về phía trước, nhưng tròng mắt lại linh hoạt quét về phía cậu, "Ngươi cùng Ningya cãi nhau sao?"

Cãi nhau?

Dilin cười khổ. Chỉ sợ còn nghiêm trọng hơn cãi nhau gấp cả trăm lần.

Cậu thậm chí có thể cảm nhận được cảm giác giận dữ cùng bị sỉ nhục trong lòng Ningya giờ phút này. Nếu đổi lại là mình, đã có thể không tiếc trả giá đại giới dùng thân thể để hấp dẫn đối phương mà đổi lại kết cục như vậy...... Chỉ sợ mình sẽ giết đối phương để diệt khẩu.

Soso đột nhiên cầm lấy tay của cậu nhẹ nhàng quơ lên.

"Làm sao vậy?" Dilin khó hiểu nhìn cậu.

Soso nghiêng đầu, miệng nhỏ nỗ lực ra dấu .

Dilin theo hướng cậu chỉ nhìn lại, chỉ thấy Hydeine đang khoan thai theo sát sau họ, nhìn thấy cậu quay đầu lại thì hơi giơ khóe miệng lên.

Khi một người nhìn thế giới qua lăng kính màu vàng, thế giới trong mắt hắn đều là màu vàng. Còn khi nhìn thế giới qua lăng kính màu đỏ, thế giới sẽ lại biến thành màu đỏ. Trước mắt Dilin hiện giờ cũng có một lăng kính như thế. Bởi vậy nụ cười mang ý nghĩa chào hỏi thuần túy trong mắt Soso, thì dưới cái nhìn của Dilin lại chỉ có ý nghĩa trào phúng đến chói mắt.

Cậu dừng cước bộ, chờ Hydeine thong thả lại gần.

Dilin nói: "Hy. . . . . . Đạo sư." Ba chữ Hydeine suốt ngày gọi sau lưng đến quen mồm, thiếu chút nữa thì lại bật ra.

Hydeine nhướng nói: "Ta sao lại không biết nguyên lai mình họ Hy đâu nhỉ?"

Dilin trấn định nói: "Ta vừa rồi nói là, hi, đạo sư."

"Nga?" Khóe miệng Hydeine lại thong thả giương lên như cánh buồm.

Khi đối mặt với Hydeine, Dilin chưa bao giờ dám thả lỏng. Cậu cố gắng thu hồi tất cả những cảm xúc bất ổn của mình, "Đạo sư ngài cũng muốn đến địa doanh?"

"Rất nhanh sẽ công bố thành tích cùng danh sách đệ tử được lưu lại." đôi mắt lam nhạt của Hydeine lóe ra quang mang trêu tức, "Bất quá, đối với ngươi mà nói, có lẽ kiểm tra gì đó ở trong quần áo lại càng thêm trọng yếu chăng?"

Mặt nạ ngụy trang trên mặt Dilin thiếu chút nữa vỡ tan, "Ngài cứ đùa."

Hydeine nói: "Muốn biết kết quả cuộc thi không?"

Dilin trong lòng căng thẳng, khẩn trương nhìn chằm chằm hắn nói: "Kết quả ra sao?"

"Ân." Hydeine vừa lòng khi thấy Dilin đột nhiên trợn to ánh mắt, khoan thai nói, "Hẳn là có rồi. Mikris bảo ta đến nhà ngươi để nghe kết quả."

Dilin ngẩn người, "Nhà của ta?"

Hydeine nói: "Chính là nơi ngươi vừa nói. . . . . . địa doanh đó."

Dilin tim đập nhanh hơn. Cuộc thi học thuộc lòng này quan hệ rất lớn tới chú ngữ trên người Soso. Tuy rằng cậu ở trước mặt Soso vẫn luôn ra sức trấn an, nhưng trên thực tế, một chút tin tưởng cậu đều không có.

"Ngươi sợ?" Hydeine không chút che dấu cảm giác vui sướng khi người gặp họa.

Dilin lén lút hít vào một hơi, thản nhiên nói: "Ta đã cố hết sức rồi."

Hydeine tựa tiếu phi tiếu, "Những kẻ thất bại đều thích dùng những lời này để an ủi chính mình."

Dilin không để ý tới sự khiêu khích của hắn, lôi kéo Soso, lùi một bên, "Đạo sư thỉnh."

"Ngô. Đây là thể hiện sự tôn trọng của ngươi với đạo sư sao? Vẫn là lo lắng ta đi phía sau ngươi?'' Hydeine nheo mắt đánh giá cậu.

Dilin chung quy nhịn không được, phản kích nói: "Đạo sư chẳng lẽ không muốn được tôn trọng sao?"

"Chờ sau khi ta chính thức thu nhận ngươi thì hãy đến tôn trọng ta." Hydeine khinh phiêu phiêu nói, ngẩng đầu hướng địa doanh đi tới.

Soso chờ hắn đi được năm sáu thước, mới nhỏ giọng nói: "Hắn giống như thực thích ngươi."

Dilin thiếu chút nữa bị nước miếng chính mình làm sặc chết, "Như thế nào có thể?"

Soso còn thật sự đáp: "Vừa rồi hắn vẫn luôn nhìn ngươi, từ đầu tới đuôi đều không có liếc mắt nhìn ta lấy một cái nha."

Dilin cao giọng nói: "Đó là bởi vì ta luôn cùng hắn nói chuyện."

Soso nghiêng đầu suy nghĩ nói: "Không chỉ là bởi vì nói chuyện, thật giống như trong mắt hắn chỉ thấy một mình ngươi." Cậu vừa mới rõ ràng nghĩ muốn chen vào nói, lại một chữ cũng đều chen không lọt.

Dilin đối với sức tưởng tượng của cậu thật hết cách, vỗ vỗ bờ vai của cậu nói: "Đi thôi."

Trở lại địa doanh, tất cả các đệ tử đều đã nhất tề sắp xếp đội ngũ.

Mikris đứng phía trước đội ngũ, hơn mười ma đạo sư đứng chỉnh tề sau lưng hắn, thật giống như hai đội quân đang giằng co nhau, nghiêm túc mà nhìn các đệ tử toát ra vẻ mặt hoặc khẩn trương hoặc sợ hãi hoặc chờ mong. Hydeine cùng hai bên đều duy trì một khoảng cách nhất định, như là kẻ thứ ba thờ ơ đứng đó.

Dilin cùng Soso lén lút chạy vào hàng cuối cùng đứng.

Dilin còn dùng ánh mắt tìm tòi một vòng, tìm Ningya, đáng tiếc là không hề có thu hoạch.

Mikris giống như vô tình cố ý mà liếc hai người một cái, thanh thanh cổ họng nói: "Hiện tại sẽ công bố kết quả cuộc thi học thuộc lòng."

Dilin cả đám ngưng thần tĩnh khí mà theo dõi hắn.

Mikris chậm rãi nói: "Mọi người đều biết, nguyên nhân tổ chức cuộc thi học thuộc lòng là. . . . . ."

Thần thái long lanh trong ánh mắt cả đám theo âm điệu thao thao bất tuyệt của hắn mà ảm đạm dần. Ngay tại thời điểm đại đa số đệ tử mí mắt đều đã sụp xuống thì bỗng nghe được Mikris xướng lên: "Số một, Kevin, số hai, Dilin, số ba, Michel. . . . . ."

Dilin đầu óc oanh một tiếng, ước chừng ba giây sau mới kịp phản ứng lại, bọn họ thua rồi, từ lúc bắt đầu thì đã thua rồi. Cậu theo bản năng mà nhìn sang Soso. Sắc mặt tuy rằng hơi tái nhợt, nhưng lại thực trấn định.

Mikris vẫn đang tiếp tục tuyên bố "Số mười hai, Kim, số mười ba, Jack, số mười bốn, Soso. . . . . ."

Bàn tay đang siết chặt ngón tay Dilin của Soso ngay khi nghe thấy tên mình thì liền nhẹ nhàng mà rụt lại.

Dilin phản thủ cầm lấy tay cậu, muốn đem lực lượng truyền sang cho Soso. Tuy rằng chính cậu cũng thật không biết phải làm sao bây giờ.

"Số năm mươi, Thunder, " Mikris xướng xong, còn cố ý liếc nhìn Dilin một cái, trong mắt ẩn ẩn cất giấu cổ vũ cùng khen ngợi. Trừ bỏ Ciro căn bản không có dự thi ra, thì lần này sáu gã quý tộc miễn thí sinh tất cả đều đạt được giải cần cù.

"Đệ tử đạt được giải cần cù sẽ được quyền ưu tiên chọn ký túc xá."

Mikris tuyên bố giải thưởng cũng không tạọ thành bất cứ gợn sóng nào. Trên thực tế, đại đa số mọi người đều biết đặc tính của cuộc thi học thuộc lòng, cũng không hề ôm chờ mong nào đối với giải thưởng của cuộc thi này.

"Như vậy kế tiếp, ta sẽ tuyên bố danh sách học viên đủ tư cách thông qua khảo nghiệm." Mikris chậm rãi nói.

Những lời này mới chính thức khiến cho tâm tình của chúng đệ tử trở lên sôi trào.

"Dilin, Soso, Ningya. . . . . ." Bảy vị quý tộc miễn thí sinh nghiễm nhiên trở thành bảy vị đệ tử thông qua danh sách đầu tiên. Nhưng Dilin trong lòng cũng không hề cảm thấy hưng phấn. bọn họ có thể ở lại thánh viện vốn đã là một việc không thể nghi ngờ. Bằng vào hiệp nghị mà thánh viện kí kết với các quốc gia, cho dù bọn họ vốn không có thiên phú học tập ma pháp thì cũng vẫn sẽ được giữ lại. Nhưng là cậu lại không rõ lưu lại như vậy liệu có lợi cho Soso không. Cá cược cùng Hydeine thì đã thua rồi, chú ngữ trên người Soso vẫn như trước là một cái nan đề.Đúng như Hydeine từng nói, đệ tử mà không thể học tập ma pháp thì còn có thể làm gì?

Tốc độ sướng tên của Mikris cũng không chậm, nhưng những đệ tử còn chưa được nghe thấy tên mình thì quả thật chỉ hận không thể banh miệng hắn ra rộng thêm chút nữa.

"Antonio, tổng cộng là sáu mươi sáu người." Mikris ngẩng đầu lên từ trong danh sách.

Địa doanh một mảnh tĩnh lặng.

Tất cả mọi người khiếp sợ nhìn hắn.

Ngay cả tiếng kim rơi cũng đều trở lên chói tai.

. . . . . .

Một trăm tám mươi mốt vị đệ tử tuyển vào St Pades học viện lần này cư nhiên chỉ lấy có sáu mươi sáu người?

Mikris đem danh sách thả lại vào túi không gian, ánh mắt tùy ý nhìn về một góc địa doanh, tận lực không va chạm với ánh mắt thương tâm thất vọng của những đệ tử bị đào thải, "Các ngươi có thời gian ba ngày để chuẩn bị rời đi, nếu như cần người nhà tới đón, có thể liên hệ cùng ta. Ta sẽ hỗ trợ an bài."

Rời đi hai chữ rốt cục đạp nát mặt nạ ngụy trang của những người bị đào thải kiên cường.

Tiếng khóc rất nhỏ rất nhanh vang lên, như vẽ vòng tròn trong chén nước, chậm rãi lan tràn rồi bao phủ lấy mọi người.

Hốc mắt Soso cũng bắt đầu đỏ lên.

Dilin thấy cậu so vai nhỏ giọng khóc nức nở , nhịn không được ôm lấy cậu an ủi: "Không sao đâu. Chúng ta còn có thể nghĩ biện pháp khác. Trong học viện có nhiều đạo sư như vậy, nhất định sẽ có người nguyện ý giúp chúng ta mà."

Soso nức nở nói: "Ta khóc không phải vì thế."

"Vậy ngươi khóc vì cái gì?"

"Không biết." Soso cố gắng hấp hấp nước mũi, "Tất cả mọi người đều khóc mà."

Dilin: ". . . . . ."

Hydeine đi đến bên người Mikris, thản nhiên nói: "Ta chỉ thu một cái."

Nguyên bản đang bởi tiếng khóc mà nhức đầu, Mikris lập tức đề cao âm lượng nói: "Ngươi nói cái gì?"

Hydeine không hề ngại ngùng mà nhìn cô, "Ta nói rồi, ta không phải là ngay cả rác rưởi cũng thu dụng, đệ tử của ta phải do chính ta tuyển."

Mikris tận lực làm biểu tình của mình nhìn qua không quá dữ tợn, "Nhưng lúc trước ngươi đã đáp ứng tiếp nhận rồi!"

"Ta chỉ là cho bọn họ cơ hội khảo nghiệm." Hydeine liếc cô, "Ngươi không phải cũng chỉ tuyển sáu mươi sáu cái sao?"

. . . . . .

Nói thì đúng là như vậy. Nhưng đệ tử của hắn cả sáu gã đều là quý tộc nha, tình huống bất đồng.

Mikris liếm liếm môi nói: "Chuyện này là học viện trưởng phân phó." Thời khắc mấu chốt, chỉ có thể nâng viện trưởng ra làm khiên đỡ tạm. Nội tâm của hắn cũng hơi hơi cảm thấy khổ sở hổ thẹn.

"Ta không có chính tai nghe hắn nói quá." Hydeine nhướng mày, "Hoặc là, ngươi có thể gọi hắn đến tự mình nói với ta."

Mikris trầm ngâm, "Chúng ta vẫn là suy nghĩ phương án giải quyết khác đi."

Tuy rằng còn chưa có thử qua, nhưng trực giác mẫn tuệ của hắn lại sâu sắc cảnh báo rằng, Orosey viện trưởng tuyệt đối sẽ không đồng ý cùng Hydeine trực tiếp nói chuyện—— về cơ bản nếu hắn mà là viện trưởng, thì nhất định cũng sẽ lựa chọn như thế. Cùng Hydeine giao tiếp, tuyệt đối là một việc nếu có thể tránh thì bất cứ ai cũng sẽ cố hết sức để mà tránh.

Có lẽ thế nhân vĩnh viễn sẽ không biết, viện trưởng đời tiếp theo của St Paders ma pháp học viện chính là vào giờ phúp này nhen nhóm quyết tâm đi lên ngai vàng viện trưởng.

Có đôi khi, nhân sinh chính là tại một cái nháy mắt vô thường như vậy mà vĩnh viễn thay đổi.

Chương 19: Quá trình thích ứng ( chín ) . . .

Hydeine chỉ muốn thu một người, điều đó đồng nghĩa với việc năm tên còn lại liền trở về tình trạng không có đạo sư.

Mikris lập tức xem xét tình huống của tất cả các đạo sư khác. Tại thánh viện, mỗi đạo sư chỉ được phép nhận mười đệ tử, để tránh tình trạng học sinh quá đông đạo sư không rảnh chiếu cố, ngược lại còn làm ảnh hưởng đến việc học của bọn họ.

Hắn chau mày thật sâu mà nhìn bảng thông tin.

Bình thường, các đạo sư của thánh viện ngoại trừ việc dạy học, còn đồng thời tiến hành những nghiên cứu ma pháp nhất định. So với việc truyền thụ lại những tri thức mà bản thân đã thuộc làu làu thì việc thăm dò các lĩnh vực mới của ma pháp rõ ràng là luôn được các đạo sư hoan nghênh hơn. Kết quả là dẫn đến tình trạng đùn đẩy đệ tử cho nhau.

Cho nên thường thì những danh ngạch đạo sư cuối cùng còn lại đều là những tay có công phu từ chối nhất lưu, những đạo sư thập phần khó chơi.

—— nhất là khi, bọn họ lại còn từng liên hợp chống lại những quý tộc miễn thí sinh.

Hydeine đối với việc Mikris sầu mi khổ kiểm làm như không thấy.

"Ngươi cảm thấy, dùng biện pháp gì thì có thể kích phát tiềm lực ma pháp của một người một cách nhanh nhất?"

Mikris đầu cũng không ngẩng lên đáp: "Chiến đấu!"

Hydeine xoa xoa cằm, "Chiến đấu sao?"

Mikris đột nhiên có một loại dự cảm bất hảo, "Học tập phải tiến hành theo chất lượng. Phương thức dạy học mà quá mức cấp tiến sẽ dẫn đến việc hủy hoại đệ tử!"

Hydeine lé mắt nhìn hắn, "Ngươi vừa mới nói chiến đấu là phương thức nhanh nhất kích phát tiềm lực của một người với ma pháp. "

Mikris nói: "Nhưng cũng không phải mỗi người đều thích hợp với phương thức này."

Hydeine nheo mắt lại.

Mikris tâm lộp bộp một chút.

"Không cần hoài nghi ánh mắt của ta." Trong giọng nói của Hydeine mang theo sự tự tin siêu cường.

Mikris đột nhiên nhớ đên mình đã quên không hỏi một vấn đè rất trọng yếu, "Ngươi cuối cùng là chọn người nào?"

"Dilin."

"Dilin · Ba Saike?" Mikris đầu lại càng thêm đau.

Tuy rằng nói thánh viện tồn tại độc lập trên Mộng đại lục, cũng chưa bao giờ phải xem sắc mặt ủa các quốc gia, nhưng điều đó cũng chỉ đúng trong những trường hợp thong thường thôi. Nếu Ba Saike công tước tối quyền lực của Sa Mạn Lí mà có mệnh hệ gì ở thánh viện, thì chắc chắn thế cục an bình của thánh viện với các quốc gia sẽ bị phá vỡ.

Mikris bắt đầu thận trọng mà lo lắng, có phải hay không nên khiến cho Hydeine một lần nữa trở lại phòng thì nghiệm của hắn.

"Hắn là của ta." Hydeine không hờn giận nhìn lại.

Mikris sửng sốt, "Ngươi vì cái gì lại cứ muốn thu hắn?"

Hydeine gợi lên khóe miệng, "Bởi vì hắn rất giống ta."

. . . . . .

Mikris cùng Dilin tuy rằng tiếp xúc cũng không nhiều lắm. Nhưng trong ấn tượng của hắn, cậu là một thiếu niên khiêm tốn và cẩn trọng. Nếu nói có cái gì có thể cùng Hydeine tương đồng, thì chỉ có thể là hai người bộ dáng đều rất không sai, thực dễ dàng mà hấp dẫn ánh mắt người khác. Còn về phần rất giống. . . . . . Kia hoàn toàn là Hydeine một phía áp đặt.

"Trong cảm nhận của ngươi Dilin chính là một người như vậy sao?" Mikris giật mình hỏi lại.

Hydeine bĩu môi, "Chính là thiên phú về ma pháp." Hắn dừng một chút, bổ sung thêm, "Còn lại các phương diện khác thì lại kém ta đến quá xa. Nhất là tính cách."

"Đây chính là ưu điểm lớn nhất của hắn." Mikris chỉ dám đem những lời này hàm ở trong miệng.

Mikris cuối cùng cũng chọn ra đươc hai cái ma đạo sư.

Đạo sư của Ciro —— Welfare Horizontal.

Đạo sư của người đứng đầu cuộc thi học thuộc lòng Kevin —— Malina.

Đồng dạng cũng là những nhân vật nổi tiếng khó chơi trong học viện, nhưng thanh danh thật ra lại tốt hơn so với Hydeine một chút.

—— chính là một chút.

Mikris cũng không thèm cùng Hydeine thương lượng, trực tiếp mời hai người đến văn phòng, đơn giản nói lại về tình huống trước mắt.

Welfare Horizontal tuổi ước chừng bốn mươi, thân thể có hơi mập mạp, nhưng bộ ma pháp bào màu đen hiển nhiên đã giúp hắn giấu bụng rất tốt, nhìn qua cũng chỉ có khuôn mặt tròn tròn kia là có vẻ hơi lớn mà thôi. Khi cười nếp nhăn nơi khóe mắt lại càng thêm khắc sâu tựa như một cây quạt khắc lên, "Đệ tử có thể khiến cho Hydeine cũng đau đầu? Ta đây cũng thấy thật hứng thú."

Hydeine vừa theo bọn họ bước vào, sắc mặt liền trở nên khó coi, lúc này lại nghe được mọt lời trên hầm hừ, "Đau đầu? Hừ, ta chỉ là không muốn đem thời gian lãng phí ở trên người của rác rưởi."

Welfare Horizontal lơ đểnh nói: "Ta chấp nhận bậc thang mà ngươi tự xây cho mình." Hắn hướng Mikris mỉm cười, "Ta nguyện ý nhận hai gã đệ tử."

Mikris khẽ nhíu mày, "Chỉ hai gã thôi sao?" Ánh mắt hắn phiêu về phía Malina đang ngồi trong góc tối duy trì khoảng cách với tất cả mọi người.

Malina tuổi tác không sai biệt lắm bằng Welfare Horizontal cộng với Hydeine. Tuy đã gần bảy mươi tuổi nhưng nàng bảo dưỡng rất tốt, thắt lưng thẳng tắp tiêm gầy, mái tóc bạc trắng suôn mượt. nhưng trên mặt lại ngàn năm không đổi lạnh lẽo thấu xương." Ta nhiều nhất chỉ thu một người."

Mikris xị mặt xuống, "Nhưng là lần này tổng cộng có sáu đệ tử."

Welfare Horizontal ngoài cười nhưng trong không cười nói: "Ta vốn đã có ba gã đệ tử." Hắn nhìn về phía Malina, "Còn ngài?" bản thân từng là đệ tử của Malina, hắn trước giờ vẫn luôn thể hiện ra kính ý với nàng.

Malina thản nhiên nói: "Hai gã."

Mikris hướng ánh mắt cầu xin về phía Hydeine.

Hydeine ngẩng đầu nhìn trần nhà.

Mikris xấu hổ vội ho một tiếng nói: "Ta đã bảo bọn họ lại đây , có lẽ các ngươi có thể gặp qua bọn họ rồi hãy lại quyết định."

Welfare Horizontal và Malina đều từ chối cho ý kiến.

Mikris biết, bọn họ đều là những kẻ cứng đầu, muốn trong khoảng thời gian ngắn mà thay đổi quyết định là rất khó. Cô buồn bực ai oán: cái này chẳng lẽ thật sự phải mời hội nghị trưởng lão đã muốn sắp về hưu cả thể phải xuống núi sao?. . . . . .

Orosey viện trưởng nhất định sẽ dùng ma pháp trượng của mình mà gõ đầu cô!

Sau khi Mikris tuyên bố xong danh sách, Dilin liền một mực chú ý hướng đi của Hydeine.

Bởi với tính cách của Hydeine, nếu sự tình hoàn toàn cùng chính mình không quan hệ, hắn tuyệt đối sẽ không lãng phí thời gian tới tham gia Quả nhiên, trong khung cảnh thê lương ở địa doanh, cậu thấy Hydeine nói chuyện với Mikris, sau đó sắc mặt của cô liền trỏ lên vô cùng khó coi.

Tuy rằng không có nghe được nội dung câu chuyện nhưng là từ ánh mắt lơ đãng nhìn qua của Mikris, cậu có cảm giác chuyện này có liên quan tới bọn họ.

Lời mời lúc chạng vạng của Mikris đã chứng thực suy đoán của cậu.

Bước đi trên đường lớn, Ali Di hứng phấn hỏi: "Ngươi nói, liệu có phải Mikris chuẩn bị thêm một phần thưởng khác cho chúng ta không? Sau khi bản than đạt được vị trí thứ mười ở cuộc thi học thuộc lòng, hắn vẫn luôn cảm thấy bản than phải được thưởng thêm nhiều nữa mới xứng đáng.

Michel cười lạnh nói: "Tưởng thưởng cho ngươi vì đứng thứ mười sao?"

Ali Di phản bác nói: "Dilin cũng không có đạt được vị trí số một, này cũng không thể trách ta."

Dilin đau lòng nhìn Soso hai mắt đã muốn sưng đỏ như quả hạch đào, vỗ vỗ vai an ủi cậu.

Ali Di trộm ngắm ánh mắt của Soso, nghĩ đến cậu là bởi vì bọn họ không có đạt được sáu vị trí đầu mà khổ sở, liền ngượng ngùng cúi đầu bước đi.

Một đám người cắm cúi đi theo học trưởng dẫn đường đi đến một tòa thành được tào lên từ rất nhiều Cuboit tung hoành hợp lại.

Một chiếc cầu treo thật dài bắc qua hồ nước.

Từng đám mây xám nặng lề chiếu lên mặt nước, kéo thành nhỏ vào khung cảnh vừa tĩnh lặng vừa tiêu điều.

Học trưởng giới thiệu: "Đây là căn cứ theo hoàng cung Lãng Tán mà chế tạo."

Cả đám nhất tề ngó sang Ningya.

Dilin cũng vậy. Trên thực tế, cậu chính là đang muốn tìm cái cớ sao cho có thể danh chính ngôn thuận mà đánh giá Ningya.

Biểu tình của Ningya thật nhạt, nhạt đến mức giống như có thể tùy thời mà phiêu tán trong không khí.

"Ngươi không sao chứ?" Michel chần chờ mở miệng.

Ánh mắt Ningya vẫn như trước không hề có tiêu cự, hướng về phía trước, nhẹ giọng nói: "Không có việc gì."

Soso kéo kéo tay áo Dilin, trong mắt tràn ngập thắc mắc.

Dilin lắc đầu, lôi kéo Soso tiếp tục đi về phía trước.

Cậu hiểu bản thân mình cũng không có làm gì sai cả. Cậu không có khả năng lấy ma pháp sư quân đoàn của gia tộc mình ra để cho người khác mượn, cho một người bạn mà mình vưa mới quen chưa được bao lâu mượn. Nhưng là bởi vậy khiến cho quan hệ của cậu cùng Ningya trở lên căng thẳng như vậy quả thật cũng khiến cho cậu rất buồn phiền.

Nếu Ningya mà nguyện ý tín nhiệm cậu, nguyện ý nói ra nguyên nhân của mình, cậu sẽ thực nguyện ý hỗ trợ.

Đáng tiếc. . . . . .

Khi đoàn người Dilin đi vào văn phòng của Mikris, Mikris chính là đang đầu đầy đổ mồ hôi mà kiệt lực giữ chân Malina.

Kiên nhẫn của nàng hiển nhiên là đã bị rút dần theo năm tháng.

Cho nên đương khi Mikris nhìn đến Dilin bọn họ, trong lòng thật sâu mà thở phào, hướng Malina mỉm cười nói: "Bọn họ đã tới rồi đấy."

Malina lạnh lùng đảo mắt nhìn qua bọn họ một lượt rồi vươn tay chỉ vào Ningya nói:" Chính là hắn."

Dilin cả đám ngơ ngác nhìn nàng.

Ngay cả bản thân Ningya cũng cảm thấy thật mờ mịt.

Malina nói: "Từ giờ trở đi, ngươi chính là đệ tử của ta, Malina · Handre."

Welfare Horizontal cười nói: "Đạo sư ngài vẫn luôn nóng vội như vậy. Ngô, để cho ta hảo hảo nhìn xem, nên tìm ai làm bạn cùng Ciro đây?"

Ali Di ánh mắt sáng lên, đang muốn mở miệng, Đã thấy Ningya đột nhiên bước lên phía trước, hai mắt nhìn thẳng kiên định nói: "Xin ngaì hãy thu nhận ta!"

Welfare Horizontal: ". . . . . ."

Malina tuy rằng biểu tình không thay đổi, nhưng là hàn khí trên người lại đột nhiên tăng thêm vài lần.

Nãy giờ vẫn nhìn trần nhà Hydeine rốt cục đem tầm mắt triệu hồi về phía trước, khóe miệng hứng thú dạt dào mà giương lên.

Mikris rất muốn tìm một cái chăn mà bao chính mình lại. Chăn không cần quá lớn, chỉ cần giúp hắn có thể không nhìn thấy được cục diện loạn thất bát tao trước mắt là tốt rồi.

Chương 20: Phương thức dạy học ( một ) . . .

Ningya lơ đi bầu không khí quỷ dị quanh mình, nhìn chằm chằm Welfare Horizontal lặp lại: "Thỉnh ngài thu nhận ta."

Welfare Horizontal xấu hổ mà nhìn vẻ mặt kiêu ngạo của Malina, "Malina đạo sư từng là đạo sư của ta, ta tin tưởng nàng nhất định có thể tạo cho ngươi điều kiện học tập rất tốt."

Ningya mím môi không nói lời nào.

Malina một lần nữa điều chỉnh lại tư thế ngồi, nâng cằm lên với Mikris nói:" Không phải nói chọn đẹ tử sao?" Từ đầu tới cuối ánh mắt của nàng không hề trở lại trên người Ningya lần nào nữa.

Ningya hít một hơi thật sâu, lén lút lui ra phía sau nửa bước.

Dilin nghĩ muốn mở miệng an ủi cậu, nhưng khóe mắt lại váp phải vẻ mặt phi tiếu tự tiếu của Hydeine, cuối cùng lại đem lời nói nuốt trở lại.

Mikris vội ho một tiếng, đem lực chú ý của mọi người đều hấp dẫn lại đây sau, đối với đám đệ tử nói: "Ta nghĩ các ngươi hẳn là đã hiểu được, ba vị đang ngồi đây chính là đạo sư tương lai của các ngươi. Chính là còn chưa có phân phối cụ thể, cho nên các ngươi lại đây tự mình giới thiệu bản thân một chút."

Dilin nhíu nhíu mày, nghi hoặc nhìn về phía Hydeine.

Kia ánh mắt giống như đang hỏi, vì cái gì bọn hắn lại nhiều ra thêm hai cái đạo sư.

Ánh mắt tự hỏi của cậu lọt vào trong mắt Hydeine đã chuyển thành lo lắng bất an, nguyên bản vốn đã cao hứng lại càng thêm hứng trí dạt dào, thi thi nhiên mở miệng nói: "Ngươi quên điều gì rồi thì phải."

Mikris bất đắc dĩ liếc hắn một cái, nói: "Đúng vậy. Ngươi là đã thông báo với ta rằng Dilin Ba Saike đã là của ngươi rồi......" Hắn nguyên bản đã muốn nói xong, nhưng đột nhiên laị cảm thấy những lời này còn mang một tầng ý nghĩa khác, vì thế lại bổ sung thêm hai chữ, "Đệ tử."

Dilin rõ ràng có thể cảm nhận được ánh mắt của những người khác đều đang dán tại trên mặt mình.

Chính là ánh mắt của Welfare Horizontal, Soso cùng Michel.

Sự nghi ngờ trong lòng cậu ngày càng tăng lên, vốn tưởng rằng Hydeine đối với mình đã vô cùng thất vọng từ sau lần cảm ứng hỏa nguyên tố tronh rừng, không nghĩ tới hắn thế nhưng lại chọn một mình cậu làm đệ tử?

Welfare Horizontal sờ sờ cái mũi tròn xoe của mình, cười tủm tỉm nói: "Nga? Đệ tử có thể làm cho Taji Aires đạo sư quan tâm, ta đây cũng thực cảm thấy hứng thú?"

Hydeine hừ lạnh nói: "Ta còn tưởng rằng hứng thú của ngươi vốn chỉ dừng trên bộ ngực của đàn bà thôi chứ."

"Hydeine!" Malina không hờn giận lên tiếng. Là người phụ nữ duy nhất ở trong phòng lúc này, nàng hiển nhiên cảm thấy rằng chính mình đang bị xúc phạm,"Thỉnh ngươi chú ý ngôn từ của mình."

Hydeine nói: "Ta không cho rằng cách dùng từ của mình vừa rồi có vấn đề gì. Nó hoàn toàn tương xứng với đệ tử của ngài."

Malina cũng không có bị hắn chọc giận, ít nhất là vẻ mặt của nàng cũng không hề có biến hóa gì. Nàng chính là lạnh lùng mà theo dõi hắn, "Đây là những gì mà ngươi học được từ Darker sao?"

"Ngươi luôn thích đem đề tài xả đến hắn." Hydeine nhíu mày, "Ta có thể giả thiết rằng, ngươi là muốn thông qua câu trả lời của ta mà hỏi thăm hay không đây?"

Malina vẻ mặt không thay đổi, chính là đem ánh mắt chuyển qua Mikris, "Còn không bắt đầu sao?"

"Lập tức bắt đầu." Mikris hiểu rõ mấy vị này đều là trụ cột của thánh viện, thời gian quý báu có thể dùng bảo thạch để làm đơn vị tính. Cho nên hắn nhanh chóng đánh mắt với Michel.

Michel không kiêu ngạo không siểm nịnh bước lên vài bước nói: "Ta đến từ Sâm Lí Tư Thêm. . . . . ."

Nếu nói đến ngoại hình cùng khí chất, hắn đại khái là chỉ thua kém Dilin một người tối chói lóa mà thôi. Ningya thì diện mạo thực bình thường, mà Soso thì nhìn qua lại giống một tiểu hài tử hơn, Ali Di vóc dáng không cao, thường xuyên bị người khác xem nhẹ, mà Jefrey thì khỏi phải nói, vốn đã là một người luôn bị xem nhẹ rồi.

Cho nên khi Michel tự giới thiệu xong, Malina liền tính toán thu hắn làm đệ tử của mình.

Mikris sâu sắc cảm thấy rằng bản thân hiện tại chính là một gã gian thương, hận không thể càng thêm đẩy mạnh tiêu thụ, cho nên hắn rất nhanh đem Soso đẩy đi lên.

Xét về dung mạo mà nói, Soso bộ dạng phi thường đáng yêu. Khuôn mặt tròn đô đô, mắt to tròn xoe, đôi môi phấn hồng mấp máy, hơn nữa ánh mắt còn mang theo nồng đậm khờ dại cùng khiếp đảm, thật sự là chọc người ta yêu mà.

Sau khi cẩn thận đánh giá cậu vài lần, Malina đối với tuyên bố chỉ thu một đệ tử của mình bắt đầu có điểm dao động.

Mikris chỉ hận không thể rèn sắt khi còn nóng, làm cho Soso tự giới thiệu mình.

Soso do dự nhìn Dilin, nhẹ giọng nói: "Ta muốn cùng Dilin ở một chỗ."

Hydeine không chút nghĩ ngợi hồi đáp: "Ta sẽ không nhận ngươi."

Khuôn mặt tròn tròn của Soso lập tức xị xuống, bộ dáng như thể tùy thời sẽ khóc đi ra.

Hydeine làm như không thấy.

Dilin nhíu nhíu mày. Cậu là đang cân nhắc, nếu học theo Ningya cự tuyệt sự an bài của đạo sư thì sẽ có hậu quả gì. Theo tình hình trước mắt mà nói, quan hệ của Hydeine với hai vị đạo sư kia tựa hồ không được tốt lắm. Chính là không biết có ác liệt đến mức có thể đắc tội hắn được hay không thôi.

Cậu còn đang do dự, Welfare Horizontal đã mở miệng , "Đứa nhỏ này cũng không tồi, không bằng theo ta đi."

Soso mở to hai mắt, nhìn cái bụng tròn tròn của hắn, sau đó nhìn về phía Dilin.

Dilin nghĩ nghĩ, nhẹ nhàng gật gật đầu.

Mặc kệ thế nào, trước cứ tìm được đạo sư đã rồi nói sau. Tình huống của thánh viện rất phức tạp, đây là điều mà trước đây cậu vốn không tính tới. Không chỉ đệ tử mới chia thế lực mà có vẻ như các đạo sư cũng có phe cách của riêng mình.

Soso lại không cam lòng mà ai oán nhìn về phía Hydeine.

Hydeine ung dung ngồi, trong mắt hiện lên một tia vui sướng khi người gặp họa, "Trên người hắn bị hạ chú ngữ."

Welfare Horizontal ngẩn người, hướng Soso ngoắc tay nói: "Lại đây."

Soso theo bản năng lui về phía sau nửa bước.

Welfare Horizontal cố gắng bày ra tươi cười hòa ái, "Không phải sợ. Ta chỉ là muốn xem chú ngữ trên người của ngươi thôi."

Soso chần chờ mà chậm rãi dịch từng bước đến trước mặt hắn.

Welfare Horizontal vươn tay, nhẹ nhàng lên trán cậu, sau một lúc lâu mới buông tay nói: "Ngô. Là hắn?"

Malina nói: "Ai?"

Welfare Horizontal nói: " Aojia Bu đạo sư."

Malina nhướng mày: "Vì sao?"

Welfare Horizontal nói: "Hắn bị phong ấn khả năng cảm ứng nguyên tố. Việc này thường thì do hai nguyên nhân. Nhân phẩm của hắn có vấn đề, hoặc là. . . . . ." Hắn thu khẩu, nhìn về phía Hydeine.

Hydeine nói: "Trước mắt xem ra, có vấn đề chính là chỉ số thông minh của hắn, không phải nhân phẩm."

Malina đem những lời còn lại của nói tiếp,:" Hoặc là nguyên tố tinh linh của hắn có vấn đề."

Tất cả các nhân vật sắm vai đạo sư trong phòng hai mặt nhìn nhau.

Với niên kỉ của Soso, cho dù có từng học qua ma pháp thì thời gian chắc hẳn cũng chưa thể quá lâu dài, mà phong ấn này hiển nhiên đã muốn tồn tại rất lâu rồi. Điều đó chứng tỏ, thời điểm bị phong ấn, Soso hẳn là còn chưa học qua ma pháp. Hay nói cách khác, cậu trời sinh đã có khả năng cảm ứng với nguyên tố tinh linh!!

Cho dù là thiên tài ma pháp được công nhận ở học viện như Hydeine cũng là phải trải qua một quá trình học tập và nghiên cứu thật dài mới có thể có được nguyên tố tinh linh của chính mình, mà hiện tại, cư nhiên lại có người trời sinh đã có!!

Welfare Horizontal cùng Malina liếc nhìn nhau, đều nhìn ra sự kinh ngạc trong mắt đối phương.

Hiển nhiên suy đoán này đã vượt xa nhận thức của bọn họ.

Mikris nhịn không được đem Soso kêu đến, cũng bắt đầu xem xét chú ngữ trên người cậu, sau đó nhíu mày nói: "Chú ngữ thật cường đại."

Malina nói: "Thực hiển nhiên, chú người này sẽ tổn hại đến thân thể."

Dilin khẩn trương hỏi: "Cái gì hại?"

Malina không trả lời.

Trả lời chính là Hydeine, "Chẳng lẽ ngươi không thấy là đầu óc hắn có vấn đề sao?"

Dilin sửng sốt. Vẻ mặt của cậu rõ ràng đang tuyên bố, vốn là không biết mà.

Soso nhìn nhìn Dilin, lại nhìn nhìn những người khác, khiếp sợ hỏi: "Thực nghiêm trọng sao?"

Mikris cũng hiểu được đó là một củ khoai nóng. Theo tình hình hiện giờ, Soso là không thể học nguyên tố ma pháp, mà thánh viện trước mắt lại chính là nơi truyền thụ nguyên tố ma pháp, cái này đồng nghĩa, Soso ở thánh viện sẽ không thu hoạch được gì.

"Ta cũng không có thay đổi quyết định của mình." Welfare Horizontal chậm rãi mở miệng.

Mikris kinh ngạc mà nhìn hắn.

"Chẳng lẽ này không phải là công trình nghiên cứu ma pháp thú vị bậc nhất sao?" Welfare Horizontal khiêu khích hướng Hydeine liếc mắt một cái.

Lời nói của hắn làm cho Dilin cảm thấy cả người không thoải mái.

Dilin đột nhiên thực hy vọng Hydeine cũng có thể có loại cảm giác này, sau đó đập bàn đứng lên, đem Soso cướp về phía mình.

Hydeine thực hiển nhiên không có làm như cậu mong muốn. Hắn chính là bĩu môi nói, " Này có phải là để bù lại với khuyết điểm không phải thiên tài của ngươi không?"

Welfare Horizontal ngón tay hơi co lại.

Là một người mới hơn bốn mươi tuổi liền vinh quang trở thành thập giai chính ma đạo sư như hắn mà nói, không ai có thể phủ nhận hắn là một thiên tài thật sự.

Nhưng điều này lại bị cái tên chết tiệt trước mắt đập nát.

Bởi vì Hydeine chỉ dùng có hai mươi năm.

Ningya cuối cùng như nguyện trở thành đệ tử của Welfare Horizontal. Này cũng không phải do quyết tâm của Ningya có thể đả động đến hắn, mà là bởi vì Hydeine nói trên người cậu cũng có chú ngữ, nên hắn quyết định một hơi thu luôn mà nghiên cứu.

Mà Malina vì để chứng minh giá trị thị trường của bản thân cũng không quá kém nên ngoài Michel ra thì Ali Di cùng Jefrey nàng đều thu cả.

Ali Di buồn bực đến thiếu chút nữa nện đầu nên khung cửa. Sớm biết thế thì hắn đã học theo Ningya lớn tiếng đề đạt nguyện vọng của bản thân rồi. Tưởng tượng đến chính mình để vuột mất cơ hội có thể cùng học tập với Ciro, hắn trong lòng đều nhanh đau nát luôn rồi. Nhưng là không có biện pháp a, hắn không có dũng khí như Ningya, dám lớn tiếng trước mặt Malina nói không.

Vì thế, phiền não của Mikris đã được giải quyết.

Hydeine như hắn mong muốn độc chiếm Dilin.

Welfare Horizontal thu được hai vị đệ tử bị nguyền rủa.

Mà Malina, thanh tràng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro