Chương 9: Nghệ Áp Bốn Phương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dương khôi vừa xuất chiêu Ưng Kích Trường Không thì Dương Kỳ cũng nhanh chóng tỉnh táo lại.

Thân thể Dương Kỳ hiện đang ở trong luồng khí lãng cuồng bạo, giống như đá ngầm dưới biển, sừng sững bất động. Chờ khi kình lực đánh tới gần, thân mình Dương Kỳ đột nhiên vặn mình như cá, liên tục xoay vòng, đối phương là Ưng trên trời cao, còn hắn là cá dưới ao cạn.

Khí lãng cuồn cuộn, khí công nổ vang.

Khí thế Dương Khôi hung mãnh, từ trên cao nhìn xuống, xuất trảo vừa nhanh vừa tàn độc, bàn tay mang theo khí thế của ưng trảo, tầng tầng trảo ảnh như núi áp bách đè xuống, muốn một lần tóm được Dương Kỳ.

Mọi người nhìn thấy rõ ràng, Dương Khôi giống như một con Thương Ưng đấu đang bay lượn ở giữa sân, từng đòn từng đòn đánh xuống với thanh thế dày đặc không cách nào tưởng tượng.

Trong khi đó, Dương Kỳ giống như chú cá nhỏ linh hoạt bơi lội trong khí lãng, tuy liên tiếp đối mặt với nguy hiểm do ưng trảo gây nên, nhưng chỉ cần có khe hở rất nhỏ xuất hiện là tránh thoát ngay, khiến cho Dương Khôi không ngừng lãng phí chân khí, tốn công vô ích.

Không phải Thương Ưng không đủ hùng tráng uy vũ, mà là con cá kia quá mức giảo hoạt.

"Tiểu tử này thân pháp linh hoạt như thế, không biết thân thể phải cứng rắn đến trình độ nào mới có thể đem thân pháp Ngư Long Bách Biến thi triển tới cực hạn như vậy?"

Mọi người xem trận giao thủ này đều hồi hộp khiếp sợ.

Dương Kỳ thi triển ra "Ngư Long Bách Biến" chính là một môn thân pháp thượng thừa của Dương gia. Cao thủ gia tộc đều được luyện tập, nhưng muốn đạt tới trình độ hiện tại thì ngay cả cao thủ tầng sáu hay tầng bảy đều rất khó khăn, bởi vì môn võ học này có yêu cầu cực cao đối với thân thể.

Giống như động tác của Dương Kỳ, lúc vặn mình cơ nhục cốt cách trong nháy mắt kiên ngạnh như sắt, nhưng lập tức phải dai dẻo sánh cùng với da trâu làm dây cung, lại trong giây phải cứng như thép, dẻo tựa dây cung, mềm như bông vải ... Loại cảnh giới này, thật sự không có mấy người có thể làm được.

"Tốt! tốt! tốt..."

Trong ánh mắt Dương Chiến bây giờ toàn bộ đều là sự vui mừng, mà trong giờ phút này, con trai lớn và người con thứ hai vẫn còn nằm trên băng ca, tuy vậy cũng đã tỉnh lại.

Mặc dù trên người còn "Ảnh độc" nhưng thần trí cũng đã tỉnh táo được vài phần, nhìn thấy Dương Kỳ chiến đấu với Dương Khôi, trong ánh mắt mỗi người đều hiện ra khiếp sợ mãnh liệt.

"Phụ thân, Khí Hải của tam đệ không phải đã bị phá hủy rồi hay sao?"

Đại ca của Dương Kỳ khó khăn nói một tiếng.

"Tam đệ của con gặp kỳ ngộ, không thể khinh thường."

Dương Chiến nói:

"Lần này ông trời không tuyệt nhất mạch của ta, mắt thấy trời sắp sập mà lại có một con đường sống."

"Tam đệ mặc dù có được kỳ ngộ, nhưng khí công tầng năm so với tầng sáu còn kém quá lớn, có thể hay không..."

"Không sao, hơi thở của tam đệ con rất dài, chân khí hùng hồn cuồn cuộn không dứt, Dương Khôi chọn lựa tấn công liên tục, đánh thêm một thời gian nữa, nhất định thế công bị ngăn trở, chân khí tiêu hao sạch sẽ. Lúc đó ít ra, tam đệ con cũng có thể đánh ngang tay."

Dương Chiến mắt sáng như đuốc.

Dương Chiến có thể nhìn ra điểm này, Dương Khôi thân là đương sự chắc cảm nhận càng sâu sắc hơn, hắn liên tiếp bạo phát khí công, muốn dạy cho Dương Kỳ một bài học, nhưng nhiều lần gặp thất bại, hiện thời đâm lao phải theo lao, chân khí tiêu hao kịch liệt, cứ tiếp tục như vậy sẽ bại trận thực sự.

Tầng sáu bị tầng năm đánh bại, thể diện mất sạch, từ đó về sau khó ngẩng đầu lên được nữa.

"Giết!"

Hắn nảy sinh suy nghĩ ác độc, khẽ cắn đầu lưỡi một cái, nhất thời phun ra một ngụm máu tươi, lấy khí công vận chuyển, một tiếng nổ lớn vang lên, toàn thân trên dưới hắn đều là máu, mùi máu tanh bay khắp bốn phía.

Uy lực công kích của hắn ở trong huyết vụ đột nhiên gia tăng gấp đôi, năm ngón tay sắc bén như ưng trảo, chân khí sắc bén hợp thành móc sắt dài đến ba thước, một trảo chạm đến mặt đất tức thì xuất hiện những khe rãnh thật sâu.

"Bích Huyết Khí Công!"

Thấy cảnh tượng này, cao thủ Dương gia đều đứng bật dậy, thốt lên: "Vậy mà lại bị bức bách đến mức buộc phải thi triển Bích Huyết khí công, phải chịu nỗi khổ kinh mạch đứt đoạn, tự thiêu đốt Khí Hải hao tổn tu vi, không đến lúc bắt buộc thì không thể sử dụng"

"Một tên khí công tầng năm lại bức bách tầng sáu tới tình trạng như thế này, trong số thiên tài mà ta thấy, chưa có ai đạt tới mức như thế này."

"Dương Chiến lần này nhân họa đắc phúc, lại có một đứa con như vậy, một khi Nguyên Lão đoàn biết chắc chắn sẽ tập trung tài bồi".

Một số cao thủ thuộc phái trung lập trong lòng thầm nghĩ.

"Chuyện cũng chỉ đến đây mà thôi, Bích Huyết khí công vừa thi triển ra, tiểu tử Dương Kỳ này không thể không bại."

Trong ánh mắt Dương Thạch lóe lên sát khí, hắn thấy Dương Kỳ nổi bật như vậy, trong lòng đã động sát tâm rồi. Nếu để cho Dương Kỳ cứ tiếp tục trưởng thành, chỉ sợ hậu quả không tưởng tượng nổi.

Nhưng hắn vừa mới động sát tâm, ánh mắt Dương Chiến đã nhìn chằm chằm vào Dương Thạch, khiến cho hắn không dám khinh cử vọng động.

"Dương Kỳ, ngươi nằm xuống cho ta!"

Giữa sân phát ra một tiếng quát giận dự, Dương Khôi thi triển Bích huyết khí công, lăng không giáng xuống, y phục không gió mà phồng căng, năm ngón tay như móc sắt sắc lạnh, kiếm chế hành động của Dương Kỳ, bức bách hắn phải liều mạng.

"Liều mạng thôi!"

Dương Kỳ nghĩ, lúc này chính là phải quên vinh nhục, sinh tử thành bại đều chỉ trong nháy mắt, khí công trong thể nội điên cuồng thôi động, đột nhiên lại câu thông được với Lôi đình cự tượng, một quyền đánh thẳng vào ưng trảo kia.

Bùm bùm!

Lôi đình cự tượng bị tấn công thì đột nhiên tức giận, nhất thời trên thân Dương Kỳ một luồng sấm sét thật to hiện ra, giống như Điện Long vây bọc toàn thân hắn.

Dưới điện lưu cường đại, Bích Huyết khí công của Dương Khôi bị đánh cho tan tành, thân hình bị đánh bay thẳng lên không trung, đụng vào một cây cột trên nóc, sau đó rơi xuống, toàn thân cháy khét, rên rỉ thống khổ.

Lôi quang chợt lóe lên, trong một khắc sấm sét trên thân Dương Kỳ cũng biến mất.

Hắn im lặng đứng đó, ánh mắt đảo quanh toàn trường, thấy ánh mắt khiếp sợ của mọi người, trong lòng cũng dâng lên niềm tự hào.

"Phạm phải sai lầm lớn thì thế nào? Chỉ cần có thực lực, tất cả mọi chuyện đều có thể bù lại, thế giới này thực lực trên hết, là chân lý vĩnh hằng bất biến."

"Ẩn chứa khí công sấm sét? Dương gia chúng ta chưa từng có môn khí công này? Trong ngàn môn vạn phái, có rất ít khí công có thể thu lấy sấm sét nhằm rèn luyện chân khí, tại sao hắn thi triển được? Hay là vì thân thể hắn đã sinh ra biến dị trong lần bị sét đánh đó?"

Lúc này mọi người mới giật mình tỉnh lại, Dương Húc bay nhanh tới nâng Dương Khôi dậy, xem xét thương thế trên người hắn, phát hiện hắn chỉ bị sấm sét làm tổn thương nhẹ mà thôi, nhưng mà chân khí toàn thân tiêu hao sạch sẽ, không có mười ngày nửa tháng khó mà khôi phục.

Bọn họ đều dùng ánh mắt như đang thấy quái vật nhìn Dương Kỳ.

Dương Kỳ đứng yên, lúc này hắn đang nhắm mắt kiểm tra bên trong thân thể của mình, phát hiện Lôi đình cự tượng đã nhỏ đi một chút, một ít bổn mạng tinh hoa được phóng ra nhè nhẹ thẩm thấu vào kinh mạch và xương cốt trong cơ thể của hắn, viên vi hạt thứ hai có dấu hiệu thức tỉnh.

Dương Kỳ hiện đang nhắm mắt minh tưởng, bản thân giống như đã biến thành 840 triệu vi hạt trải khắp vũ trụ, mỗi một hạt nhỏ giống như một ngôi sao hợp thành một tinh hệ, giống như một con voi lớn lơ lửng bập bềnh trong vũ trụ rộng lớn. Trong mỗi một ngôi sao đều ẩn chứa một phôi thai của cự tượng sắp thức tỉnh.

"Tốt! Vi hạt thứ hai sắp thức tỉnh rồi, đến lúc đó chân khí của mình sẽ hùng hậu lên gấp đôi, có được sức bằng với hai viễn cổ Cự Tượng, đến lúc đó sẽ nhanh chóng biến hóa từ lượng thành chất, tiến vào tầng sáu cảnh giới Binh Khí, làm cho mọi người một lần nữa chấn động."

Hôm nay, hắn đã làm cho tất cả mọi người trợn mắt tới mức sắp nổ tung, không biết mấy hôm nữa người trong Dương gia phát hiện hắn tấn chức, đạt tới tầng 6 cảnh giới Binh Khí sẽ có bộ dáng như thế nào?

Khí công tầng năm muốn đạt tới tầng sáu, ít nhất phải cần khổ tu hai mươi năm trở lên, vậy mà chỉ cần mấy ngày thôi sao? Thật sự không có khả năng này.

Trận đại chiến này giúp chân khí tập trung hỗ trợ nhau, cần phải luyện hóa lôi đình cự tượng thêm một chút, mới có thể nhanh chóng bước chân vào tầng 6 cảnh giới Binh Khí.

Ba ba ba. ..

Một người trẻ tuổi dáng đi trầm ổn, bước ra khỏi đám người, đối mặt Dương Kỳ vỗ tay:

"Dương Kỳ đường đệ, đệ có thể dùng tu vi Bạo Khí đánh bại Binh Khí, thật sự là quá kinh người, cái danh thiên tài thực xứng với tên gọi, khá lắm! Ta nhìn thấy đệ là hứng thú, muốn đọ sức một phen, được chứ?"

"Hóa ra là Hồng Liệt đường ca, huynh chính là thiên tài trong lớp thanh niên chúng ta! Đã sớm tiến vào tầng sáu cảnh giới Binh Khí, chắc hiện tại đã tu luyện đạt đến cảnh giới của tầng 7 rồi, nhưng mà hình như huynh lớn hơn ta tới cả chục tuổi, đúng không?"

Dương Kỳ nhìn thấy đối phương chính là thiên tài đứng đầu trong thế hệ trẻ của Dương gia - Dương Hồng Liệt.

Người này lớn hơn Dương Kỳ 10 tuổi, ở thời điểm 15 tuổi đã tiến vào cảnh giới Bạo Khí, hơn mười năm sau đột nhiên tiến triển mạnh mẽ, bây giờ là khí công tầng 7, cảnh giới Tượng Khí, chân khí hóa hình, ngưng tụ thành thực thể, lăng không hư độ, không phải tầm thường.

Rất có thể, Dương Hồng Liệt sẽ bước vào tầng tám cảnh giới Hóa Khí trước 30 tuổi, xuất thần nhập hóa.

Cường giả cảnh giới Hóa Khíchỉ mới 30 tuổi, ở Phong Nhiêu đại lục đích thị là thiên tài.

Lúc này, Dương Kỳ biết mình chưa phải là đối thủ của cao thủ khí công tầng bảy cảnh giới Tượng Khí, vừa rồi đánh bại Dương Khôi cũng là vì lôi đình cự tượng đột nhiên bùng nổ mà thôi, huống hồ Dương Khôi còn chưa phải là tuyệt đỉnh cường giả trong cảnh giới khí công tầng 6.

Khí công tầng 7 khác biệt hoàn toàn so với khí công tầng 6.

Nhưng mà bản thân hắn có "Thần Tượng Trấn Ngục Kình", Dương Kỳ tự biết mình sẽ nhanh chóng sẽ vượt qua Dương Hồng Liệt trở thành đệ nhất cao thủ trong đám Dương gia tiểu bối.

"Kỳ Nhi, trở về đi! Biểu hiện của con hôm nay đã đủ mang lại vinh quang cho phụ thân rồi."

Dương Chiến vẫy tay một cái, một lần nữa phát ra một chùm sáng khí công hút Dương Kỳ về bên cạnh mình:

"Hiện giờ không nên khoe khoang, đường ca Hồng Liệt lớn hơn con 10 tuổi, tu vi khí công khẳng định thâm hậu hơn con rất nhiều, con không thể không thừa nhận điểm này"

"Sao vậy? Dương Kỳ, không phải mới vừa rồi ngươi còn vô cùng kiêu ngạo, ngay cả trưởng bối Dương Khôi thúc thúc cũng dám đánh, sao bây giờ lại không dám giao thủ với cả người cùng hệ?"

Một tên thanh niên tài tuấn lớn tiếng.

"Đúng vậy, uy phong mới vừa nãy giờ biến đâu mất tiêu rồi?"

Lại có một thanh niên giọng âm dương quái khí góp lời, hắn sợ thiên hạ chưa đủ loạn.

"Trẻ tuổi luận bàn, ta thấy đây cũng là chuyện hợp tình hợp lý."

Một lão giả âm trầm nói.

Bọn họ biết, mặc dù Dương Kỳ có được tựu hiện giờ đã xứng đáng là tuyệt thế thiên tài, nhưng danh tiếng Dương Kỳ quá nổi bật, đương nhiên phải ép xuống một chút.

"Dương Kỳ, ngươi nói Hồng Liệt hơn ngươi 10 tuổi, chẳng phải là định 10 năm sau mới tỉ thí hay sao, nhưng mà 10 sau huynh ấy vẫn hơn ngươi 10 tuổi, lấy cớ này không tốt đâu nha."

Có người cười ha hả.

"Không cần mười năm, chỉ cần ba tháng là đủ."

Dương Kỳ lạnh lùng nhìn đám người Dương gia, nói:

"Dương Hồng Liệt, kể từ hôm nay trở đi, đúng ba tháng sau chúng ta tỉ thí, dù sao ba tháng nữa cũng chính là lúc Dương gia chúng ta tổ chức săn bắn ở Hắc Thi sơn mạch, chúng ta nhân đó phân thắng bại, thế nào?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro