1 chút đau lòng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mùa xuân năm ấy, đã hứa cùng bên nhau trọn đời...vậy tại sao, mùa hạ năm nay người đã rời bỏ tôi?
Thanh xuân chính là những vấp ngã, là những kỉ niệm khó phai, nó cứ từ từ trôi qua. Người ta thường hay ví von thanh xuân như một cơn mưa rào, mưa vừa dứt, thanh xuân cũng vừa qua. Thanh xuân năm ấy trao trọn cho một người, thanh xuân vừa đi, kỉ niệm cũng đi theo, cả con người cũng không thể giữ lại...Những gì còn lại là một đống hỗn độn, người đi, để lại tôi một mình trơ trội chống chọi lại với những cay đắng. Người đã từng nói :" yêu em, dành cho em cả tuổi xuân, cho em luôn cả cuộc đời." Ấy vậy mà chưa được nửa đời người đã đành đoạn rời xa tôi. Người đã từng hứa :" anh sẽ bảo vệ em, mãi ở bên em, không làm em buồn dù là một giây." Cuối cùng lại trao cho tôi một vết thương lòng mãi không thể xoá nhoà. Ngày mà người quyết định bước ra khỏi đời tôi cũng là ngày con người trong tôi đã chết...Đẫm nước mắt và máu, người cũng không muốn quay lại nhìn tôi một lần cuối, người ra đi trong thanh thản, bỏ tôi ở lại trong vô vọng. Tôi không câm phẫn người, tôi chỉ câm phẫn những lời hứa của người, câm phẫn tôi quá ngu ngốc mà tin người. Trao cho người những thứ tốt đẹp nhất mà tôi có, cuối cùng những gì tôi nhận lại được lại là sự lạnh nhạt, phũ phàng của người. Tôi không hối tiếc người, cũng không hối tiếc tuổi thanh xuân, chỉ hối tiếc không thể biến cuộc tình này trở thành một câu chuyện cổ tích....
giờ đây tôi đã hiểu, thời gian không thể xoá đi vết thương trong lòng, chỉ có thể lưu nó lại thành một vết sẹo...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro