Tạm Biệt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau bình yên là một cơn bão cuốn phăng đi những nụ cười. Mất mát làm cho con người ta buồn và đau khổ. Nó làm cho người ta mạnh mẽ để sống. Còn không thì nó đủ mạnh để giết chết một người. Cái chết này chẳng phải nhẹ nhàng lắm hay sao?

Và ngày mai tôi chết
Cho hồn bay lên cao
Nhìn đám đông ồn ào
Bên xác người đã lạnh.

Ngày mai thôi! Chóng vánh!
Tôi nằm dưới huyệt sâu
Chẳng vương chút muộn sầu
Cho hồn này thanh thản.

Ngày mai và năm tháng
Ai còn nhớ đến tôi
Ngôi mộ chốn xa xôi
Không lối mòn người viếng.

Xin mang tôi về biển
Hoà con sóng dạt dào
Lặng lẽ và lao xao
Cứ ôm hoài bãi cát.

Sẽ là một bài hát
Nhớ mãi cuộc tình ta
Ngày tháng đôi mắt loà
Để lòng còn nhung nhớ.

Đừng em ơi, sao nỡ
Anh không muốn em buồn
Anh chết lệ đừng tuôn
Buồn một ngày thôi nhé.

Em hứa mình mạnh mẽ
Cho anh đi an lòng
Cuộc sống rộng mênh mông
Sẽ dang vòng tay mới.

Anh xin em đừng đợi
Khăn xô phải úa màu
Cuộc sống này chẳng lâu
Mất nhau là ly biệt.

Vĩnh Hy

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro