Tha thứ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi tha thứ cho bản thân tôi
Cho những lỗi lầm hồi còn ngây dại
Cho những đêm dài dằn vặt suy nghĩ
Rồi lại khóc, lại cô đơn một mình.

Tôi tha thứ cho tôi của ngày đó
Ngày tôi thật ngu ngơ, chẳng biết mình là ai
Đến bây giờ thực ra tôi cũng chẳng biết
Nhưng biết ít một điều, tôi lớn hơn rồi.

Nơi quá khứ, tôi vẫn còn ôm mãi
Chẳng đổi thay, hiếm khi nào thay đổi
Tôi biết mình vẫn mơ hoài một giấc
Thay đổi rồi biết khi nào tỉnh mơ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro