Chương 70: The End

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong một lần Phi Nhung đang xem lại hình ảnh cũ của gia đình mình, đột nhiên rớt ra một tấm ảnh cũ hình như đã rất lâu rồi, cô cầm lên xem thử.

"Là mẹ và người này rất quen"

Cô từ từ xem thử, đột nhiên Mạnh Quỳnh đi vào anh thấy cô đang ngồi ngớ ngẫn ra liền vỗ vai cô.

"Em sao thế? Xem gì vậy?"

Anh đưa mắt xem thử, thì thấy ảnh ba của mình lúc còn trẻ, họ hình như biết nhau lúc còn trẻ, Mạnh Quỳnh nhớ lại hôm về gặp mặt ra mắt với gia đình anh lần đầu tiên ba của anh đã nhận nhầm cô là ai đó.

"Hình như họ biết nhau đúng không?"

Có lẽ là vậy.

"Hai đứa xem gì vậy?"

Đột nhiên tiếng của mẹ anh vang lên, cô sợ bà thấy tấm ảnh này cả hai người liền giấu đi.

"Xem gì mà lén la lén lúc vậy, đưa mẹ xem, là hình cưới à mẹ cũng muốn xem lại"

Bà đi đến xem thử.

"Mẹ ơi, mẹ ngồi đây đi! Con đi nấu gì cho mẹ ăn nhé"

Phi Nhung liền đứng dậy, Mạnh Quỳnh cũng che cho cô, vì sợ bà nhìn thấy tấm ảnh này của hai người líc trẻ sẽ nổi cơn ghen mất.

"Hai đứa này thất kỳ lạ, mà nè một lát đưa Tiểu Lâm về cho mẹ nhé, hai đứa cũng rảnh về nhà chơi vài ngày đi!"

"Con biết rồi"

....

Buổi trưa, anh đưa Tiểu Lâm và Phi Nhung về nhà nội chơi, cậu bé thích nhất là về nội vì có nội bên cạnh Tiểu Lâm không bị ba mình bắt nạt nữa.

Mạnh Quỳnh nhìn thấy ông Nguyễn liền kéo ông ra ngoài hỏi, đôi mắt vẫn nhìn quanh vì sợ mẹ của anh nghe được.

"Ba, có phải ba và mẹ của Phi Nhung lúc trước quen biết nhau không?"

"Con nói Tiểu Niên sao? Bà ấy và ba từng yêu nhau nhưng mà chuyện cũng lâu rồi, bây giờ có gặp lại cũng chỉ xem nhau là cố nhân thôi"

Đột nhiên nhắc lại chuyện này ông cũng hơi có một chút cảm xúc thời thiếu niên ấy.

"Vậy à?"

Anh gật đầu nói.

Ngày hôn lễ của anh và Phi Nhung bà có đến nhưng được một lúc khi thấy ông bà liền rời đi, có lẽ bà không muốn ông nhìn thấy bà thì phải.

"Năm đó ba và bà ấy yêu nhau khi vừa lên đại học, nhưng ba phải đi du học bà ấy nói sẽ đợi ta nhưng mà.... Khi trở về bà ấy đã lấy chồng rồi, nhưng nghe đâu tình cảm của vợ chồng họ không được tốt lắm nên đã li hôn"

Phi Nhung đi đến thì nghe được cuộc đối thoại của hai người cô nhẹ vỗ vai của Mạnh Quỳnh ra hiệu cho hai người rằng phu nhân đang đi đến.

"Hai cha con ông nói gì đấy?"

Bà nhìn ba người tập trung lại một chỗ, ông nhìn thấy bà cảm xúc cũ đột nhiên biến mất đi đến ôm lấy bà.

"Mấy đứa nó hỏi lúc trẻ tôi cầu hôn bà thế nào ấy mà"

"Thật không?"

Ánh mắt nữa tin nữa nghi bà trừng mắt nhìn ông.

"Thật mà, thôi đi vào ăn cơm thôi đói quá"

Cả gia đình cùng quây quần bên nhau, cùng nhau ăn một bữa cơm đầm ấm gia đình, thì ra đây là cảm giác cùng gia đình mình ăn một bữa cơm là như vậy.

Phi Nhung dù lúc nhỏ không được sống trong tình yêu thương của ba mẹ nhưng cô được gia đình nhà chồng tạo cho mình cảm giác gia đình là như vậy thật hạnh phúc thật ấm áp.

"Tiểu Lâm, ăn nhiều một chút cho mau lớn nhé"

Bà Nguyễn gắp cho Tiểu Lâm vào món vào bát hiền dịu nói.

"Ông nội ơi, Tiểu Lâm có để ý một bạn trong lớp, nhưng mà bạn ấy không thích con"

Tiểu Lâm ngây ngô nói, làm cho cả nhà cùng bật cười thành tiếng không ngờ cậu bé lại nói như vậy.

"Tiểu Lâm đẹp trai như vậy nhất định bạn ấy sẽ thích con"

Ông nội bật cười lớn xoa đầu cậu.

"Được, ngày mai con sẽ tỏ tình với cậu ấy"

Câu nói ngây ngô đơn thuần của Tiểu Lâm làm cho cả nhà phải ôm bụng cười.

"Vậy con phải cố lên nhé"

Mạnh Quỳnh và Phi Nhung cổ vũ cho cậu

Mỗi ngày đều như vậy, đều là những tiếng cười hạnh phúc từ tổ ấm nhỏ của hai con người ấy

Từ người xa lạ thành quen

Từ cảm mến thành tình yêu

Từ thầy trò thành vợ chồng

Trải qua những khó khăn cả hai mới đến được với nhau, họ cũng tự nhủ rằng sẽ yêu thương chăm sóc một nửa của mình đến khi họ không còn nữa

__________End__________

Khép lại một bộ truyện mang cho chúng ta nhiều cảm xúc

Chun xin cảm ơn và xin lỗi vì thời gian ra truyện ko đều

Lời cuối cùng Chun muốn gửi là:

Chân thành cảm ơn mọi người đã ủng hộ!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro