Hoa rồi cũng tàn, người rồi cũng thay lòng mà đi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cánh hoa cũng tàn phai, lòng người rồi cũng mờ nhạt, chỉ có tim ta là vĩnh cửu chỉ có chân thành lòng ta là thành thật. Người rồi cũng đi, nắng rồi cũng tắt, ta vẫn trường tồn mãi với thời gian, ta vẫn ôm kỉ niệm như một thứ gì đó quý giá. Ôm nỗi nhớ như bảo vật, ôm đau thương như một thói quen. Nhành hoa rồi cũng chẳng còn, anh rồi cũng đi không ai bên ta cả. Nhớ buổi trưa hè nắng đến thấu da ta ngồi bên nhau, nhớ chiều hoàng hôn lộng gió bên nhau nói về tương lai về mọi thứ. Ta có những nỗi buồn thật đẹp, ta có những năm tháng thật cô đơn, ta có quá nhiều thứ để nghĩ quá nhiều thứ để đau mà quên mất bên cạnh ta còn có nhiều người, nhưng thật sự ta không cần ai cả, ta chỉ cần anh, chỉ nhớ mỗi anh....
- Sài Gòn- 15/4/2017

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro