Phần gợi.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Những năm tháng của mãi sau này, em đã không còn là cô bé ngây ngô ngày nào, mang cả tâm tình vốn có thẳng tay trao cho người, bỏ mặc ngoài tai những dị kiến, ngông cuồng bảo vệ người cho là hạnh phúc cả đời.

Những năm tháng của mãi sau này, có lẽ em đã đánh mất những điều giản đơn nhưng hảo bình yên, sáng dậy không còn vội vã lướt web cập nhật thông tin hôm nay người ấy có gì mới, concert diễn ra ở đâu, rồi người ấy có được khỏe không...sẽ không còn tất bật miệt mài những ngày vote, đợi chờ từng giây phút các anh xuất hiện trên thảm đỏ, hay là nín thở vài ba giây nguyện cầu khi các giải thưởng được nêu tên, hạnh phúc đến bật khóc khi các anh xứng đáng nhận được điều tốt đẹp nhất...

Những năm tháng của mãi sau này, em đã bỏ xa những ngạo mạn thiếu niên, quay cuồng vật lộn trong đời sống mưu sinh, ngày ngày tất bật chỉ vì "cơm, áo, gạo, tiền", quên mất rằng đã từng có người nói với em rằng "làm ơn hãy yêu chính bản thân mình", trong những ngày hối hả đó, em có thể có thời gian tĩnh lặng nơi một góc nhỏ quán cà phê, bất chợt một ca khúc cũ vang lên, thanh âm thật quen thuộc, chính là giọng ca của người, là người mà em đã bất chấp một thời trân quý và nghĩ đó là yêu thương một đời, đây là ca khúc vẫn luôn được lưu lại trong máy em, nhưng cơ hồ đã lâu rồi em không còn nghe, bài hát vẫn vậy, vẫn tuyệt như những ngày tháng đó em nghe, mà sao cảm giác bây giờ thật lạ, là xốn xang đến nhói lòng cộng thêm vài phần tiếc nuối hoài niệm, có lẽ em sẽ bật khóc, thì ra an yên của em vẫn nằm ở đó, và xin lỗi vì đã bỏ quên các anh một khoảng thời gian.

Những năm tháng của mãi sau này, các anh đã bay khắp trời nam biển bắc, hưởng trọn vinh quang và tất thảy niềm vui, đã là những bậc vương giả ai ai cũng đều ngưỡng mộ, từ lâu đã không phải chịu ủy khuất đến tổn thương, các anh của sau này, cuối cùng cũng đã có hạnh phúc riêng, có lẽ lời thề non hẹn biển ngày ấy "hãy để trống ngón áp út, anh sẽ đến cầu hôn" đã chẳng mấy ai còn nhớ, trên gương mặt của những người đàn ông trưởng thành vẫn là nụ cười rạng rỡ như ngày hôm ấy, nhưng không phải là những câu nói "tôi yêu các cậu" mà thay vào đó sẽ là "cảm ơn các cậu trong những năm qua". Rồi ánh đèn sân khấu cuối cùng cũng vụt tắt, có ai nụ cười vẫn giữ trên môi nhưng khóe mắt đã thấm đẫm giọt lệ, không tự chủ mà cứ vậy tuôn trào. Cánh màn sân khấu ấy khép lại, tạm biệt anh, tạm biệt thanh xuân của em. Năm tháng bào mòn tuổi trẻ, cảm ơn vì đã cùng nhau vượt qua những náo nhiệt của thời gian.

Những năm tháng của mãi sau này, em sẽ vẫn còn nhớ đã từng dốc lòng thương một người đến đau lòng như thế, đã từng xem anh là cả bầu trời, cả vạn người cũng không ai bằng anh, anh cách em 2 múi giờ, xa em 3602km, ở phía đông bắc đó, nơi phố thành Seoul hoa lệ anh có hạnh phúc không? Ý nghĩa của màu tím năm đó, ai còn nhớ, ai đã quên...

Những năm tháng của mãi sau này, bất ngờ xem một tin tức về Hàn Quốc, thấy bảo là Seoul đang chuyển trời giao mùa, tự hỏi lòng rằng "không biết người ấy có còn bị đau nhức xương khớp nữa hay không ?"

Những năm tháng của mãi sau này, em vẫn sẽ chẳng ngại ngùng mà nói thương anh, chỉ là sẽ không bất cần như trước nữa, không còn khoa trương, ồn ào, nó thầm kín và tĩnh lặng hơn.

Những năm tháng của mãi sau này, trưởng thành rồi em mới hiểu, năm đó mình đã cuồng nhiệt vì anh như thế nào, bao nhiêu "mộng tưởng" mang tên anh cứ vậy được dệt nên, là những ngày tháng em vô tư, chân thật nhất. Cô gái nhiều năm như vậy chạy theo bóng lưng anh, bây giờ cũng đã phải bôn ba ngang dọc chỉ vì đồng tiền bát gạo.

Những năm tháng của mãi sau này, chúng ta cái gì cũng có, cũng hiểu ra được rằng, sẽ mãi không có nhau...

Những năm tháng của mãi sau này, khi nghoảnh đầu nhìn về quá khứ, thật cảm ơn anh vì năm đó đã cho em một thanh xuân trọn đầy...

Một khoảng Hoa Dạng Niên Hoa năm đó, là vì có người...

Những năm tháng của mãi sau này, liệu rằng em đã gặp được anh chưa ?

--------------------

#cre: MOON

#LuV

#NOTE: chờ sản phẩm kia nhe.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro