• Mở đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có ai trong chúng ta biết được thanh xuân của mình bắt đầu từ lúc nào không?...Có thể đó là lần đầu chúng ta biết thương nhớ một người hay là khoảng khắc chúng ta bắt đầu cảm thấy muốn sống trọn khoảng thời gian nào đó mà ta được toả sáng là chính mình nhưng ...thước phim nào cũng phải có hồi kết. Thanh xuân của chúng ta cũng vậy, tiếc nuối đấy,buồn bã đấy, nhưng chẳng thể quay lại, vì đơn giản "Thanh Xuân là để bỏ lỡ " Thật vậy, em đã bỏ lỡ mất anh khi khoảng thanh xuân của em vừa đi qua . Thanh xuân mang anh đến bên em nhưng nó cũng vô tình mang anh đi mất. Đau đớn lắm! Buồn tủi lắm!...nhưng chỉ có thể nói :
- Tiếc thật  em lỡ mất anh rồi!

Câu chuyện Thanh Xuân của tôi bắt đầu vào 4 năm về trước... Lúc ấy tôi là cô bé lớp 8 chưa trải sự đời, trông rất quê mùa với mái tóc vắt qua tai , đôi môi chưa bao giờ được thử chút sắc đỏ huống gì đến nụ hôn của người mình yêu,  quần áo cũng chỉ là chiếc áo thun mang kèm với quần tây trông chả khác gì một đứa con trai... Ấy vậy mà tôi lại đi thích một con người với khuôn mặt ưu tú , nụ cười cậu ấy toả sáng như ánh mặt trời ( vì vậy nên da tôi rất đen ), ngoài vẻ đẹp trai thì cậu ấy còn đá bóng rất giỏi , mỗi lúc xem cậu ấy đắm mình trên sân cỏ tôi lại cảm thấy được niềm đam mê của cậu ấy đối với quả bóng. Cùng từ lúc ấy tôi nhận thấy được khoảng cách của tôi và cậu quá lớn... Vì cậu chính là chàng hoàng tử sống trong cung điện nguy nga, tráng lệ cùng với vẻ ngoài hào nhoáng và đầy sang trọng trong khi tôi chỉ là một ngọn cỏ dại mọc ven một con đường nhỏ mang đầy sự hoang dã và tầm thường...

Chú ý: đây là câu chuyện được viết từ chính cuộc đời của mình và biến tấu thêm một chút nên mong mấy bạn chọn lọc trước khi xem. Rất mong mọi người ủng hộ...
                            
                          💜KISS💜

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro