3- Yên Bình Có Hay Chăng ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

       💭Có đôi khi chúng ta chẳng cần một ai yêu thương cả. Cứ tự mình là đủ, cứ một mình là vui. Một mình dạo quanh con hẻm nhỏ la cà. Một mình đi đến những chân trời lòng muốn. Một mình nếm thử vị cà phê buổi sáng. Một mình se lạnh khoác thêm lớp áo len nhẹ vào cuối thu. Cứ như thế, chẳng cần yêu thương hay quan tâm, chỉ một mình là đủ.    
        Khi ta quá mệt mỏi với ngoài kia, lòng bỗng chốc cần bình yên đến lạ. Chẳng muốn quan hoài đến ai nữa, chẳng muốn làm ai vui hay cho ai những khoảnh khắc ngọt ngào. Tất cả đều trở nên thừa thải đến lạ thường. Một mình là cô đơn là lẻ bóng, một mình là trống trải là bơ vơ, thế nhưng một mình là tự do tự tại, là nhẹ lòng, là bỗng chốc bình yên. Không mãi tất tả trên dòng sông chảy xiếc. Chúng ta dừng lại, neo thuyền vào phía bến êm đềm rồi lặng nhìn dòng sông chảy mãi. Không đua chen, không tranh đấu, không giật giành. Cứ như thế mà buông mái chèo, ngã lưng xuống khoang thuyền ngắm bầu trời xanh thẳm. Giây phút ấy dẫu có bão giông cũng thoáng chút nhẹ lòng....🌥
       " Bao lâu rồi mãi tất tả khôn nguôi.
          Mãi ngược xuôi mà mặc lòng giông bão.
          Buông mái chèo nhìn dòng sông hung bạo.
          Yêu nữa không? Hay thích chút yên bình?"
#motminh
#sky_river 💦
#NQK❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro