Chương 7 : Tiểu nam thần là thần bếp A !

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thảm rồi thảm rồi,hôm nay tôi thảm thật rồi !

Đúng ra tôi nên ngoan ngoãn ngồi trên trường chờ đến tiết,tôi đáng không nên chạy đến nhà tiểu nam thần hưởng phước,số tôi hôm nay vốn dĩ là phải chịu khổ rồi,làm sao mà có thể cải số được chứ,xem đi,tránh vỏ dưa gặp ngay vỏ dừa rồi.

Nhìn bàn thức ăn đen kịt không phân biệt được nguyên liệu của mẹ tiểu nam thần mà tôi nước mắt lưng tròng,tại sao người đẹp như thế có thể nấu ra những món ăn khủng khiếp này ?

Có thể tôi là người rất giỏi che giấu nổi đau nên người đẹp không hề thấy được sự thương tâm của tôi,rất nhiệt tình gắp vào chén tôi hết miếng đen này đến miếng đen khác T-T

" Nhóc con ăn đi,đáng yêu quá đi mất,ăn nhiều vào đi con không cần ngại "

Cô à không phải con ngại đâu,là dạ dày con ngại uống thuốc thôi.

" Cô à,cô không ăn cơm sao "

Tôi không nhịn được hỏi,ngày nào cũng ăn mấy thứ này sao có thể đẹp được như vậy.

Người đẹp nhéo nhéo hai má tôi

" Ngoan ăn cơm đi,lúc nảy đợi bọn con về lâu quá cô đã ra ngoài ăn rồi,cho nên hai đứa phải ngoan ngoãn dọn dẹp hết đống thức ăn này hiểu chưa "

Tôi trố mắt,không phải chứ ? Tôi có cảm giác mình bị gạt vào ngôi nhà này để chịu tra tấn nha.

Tôi bi thương nhìn sang tiểu nam thần đang rất từ tốn ăn từng miếng nhỏ,Lâm Vĩ ơi Lâm Vĩ,cậu bị tra tấn như vậy mà có thể thông minh được đúng là quá thần kì rồi.Nếu như cậu không phải ăn những thức ăn này cậu chắc chắn thành thiên tài rồi.

Có vẻ ánh mắt tôi quá mãnh liệt đã ảnh hưởng đến sự tập trung của hắn,tiểu nam thần ngước mắt nhìn tôi,tôi lại càng bi thương trợn mắt nhìn hắn.

Không biết bắt được tín hiệu gì mà hắn đứng lên xắn tay xuống bếp.Tôi đang tròn mắt ngạc nhiên thì Lâm mỹ nhân bắt tay tôi lôi đi,vừa lôi vừa hí hửng

" Hôm nay lại được ăn món ngon rồi " Đang nói lại quay xuống thích thú véo má tôi " Con dâu à,sau này con phải chăm chỉ lại đây chơi hiểu không "

Tôi ù ù cạc cạc nhìn Lâm mỹ nhân,lại thấy cô hướng vào bếp hô " Con trai cưng,mẹ muốn ăn sườn xào chua ngọt "

Tiểu lưu manh từng rất hùng hồn nói với tôi rằng

" Trên đời này không ai là hoàn hảo cả,được cái này chắc chắn sẽ mất cái kia,như anh ấy vì đã là cao thủ môn tự nhiên rồi,lại đẹp trai cho nên sẽ mất năng lực học môn xã hội,đó là chuyện rất bình thường "

Tôi cảm thấy những lời tiểu lưu manh nói quả là chân lý,tôi học giỏi như vậy cho nên đổi lại tôi rất vụng về...

Tôi luôn dựa vào nguyên tắc này mà sống tiếp trên cõi đời,thế nhưng hôm nay tôi đã triệt để thất vọng rồi.Quả nhiên không nên nghe lưu manh nói chuyện,tất cả chỉ là ngụy biện cho sự ngu dốt của hắn thôi.

Nhìn xem tiểu nam thần vừa học giỏi toàn diện,lại sáng sủa đẹp trai,lại con nhà giàu,tôi cứ ngỡ hắn rất vụng về vậy mà hôm nay nhìn hắn vào bếp tôi mới hiểu thế nào là người hoàn mĩ.

Hắn chỉ hơn tôi có 1 tuổi thôi mà,sao có thể khác biệt nhiều như vậy nha,tôi chiên có một quả trứng còn cháy lên cháy xuống,vậy mà hắn hiện tại có thể đứng trong bếp tiêu sái múa dao y như thần bếp vậy,ông trời đúng là chẳng có chút công bằng nào nha.

Nhìn bàn thức ăn bay mùi thơm phức,tôi tròn mắt hâm mộ nhìn hắn

" Lâm Vĩ,cậu đúng không phải người thường "

Hắn liếc mắt nhìn tôi

" Chiều nay cậu còn tiết học,cũng không thể đau dạ dày được "

Tôi cảm động đến nước mắt lưng tròng nhìn hắn,Lâm Vĩ ơi Lâm Vĩ,sao cậu lại có thể tốt như thế ? Cậu là người của tôi thì tốt rồi,tốt quá rồi.

Sau này khi thật sự biến tiểu nam thần thành người của mình rồi tôi mới đột nhiên nhớ ra chuyện này,không kiềm được mà chậc một tiếng,thì ra từ nhỏ mình đã có ý đồ chiếm hữu tiểu nam thần nha,thật quá tội lỗi rồi.

Lâm mỹ nhân đang vô tư gặm sườn xào chua ngọt bên kia cười tươi rói nhìn tôi

" Nhóc con ăn đi chứ,ngon lắm đấy "

Tiểu nam thần nhíu mày nhìn Lâm mỹ nhân

" Mẹ à,coi chừng nghẹn"

Lâm mỹ nhân vẫy vẫy tay bóng mỡ

" Chớ lo chớ lo,con thật giống bố con,quản nhiều như thế "

Sau đó quay sang nhìn tôi bằng ánh mắt mờ ám

" Con dâu sau này phải đến thường xuyên hơn biết chưa,sườn xào của cô có hay không bây giờ tùy thuộc vào con rồi "

" Mẹ à nói ít thôi,ăn cơm "

Tiểu nam thần lạnh nhạt ngắt lời,Lâm mỹ nhân tủi thân gặm sườn xào sau đó lại tiếp tục nhìn tôi bằng ánh mắt mờ ám.

Được rồi,được rồi,tôi không quan tâm mẹ con mấy người nữa,dù sao cũng bị rất nhiều người trêu chọc rồi,thêm một người cũng không sao...

Con dâu gì chứ,con dâu khỉ khô ấy.

Nếu không phải đồ ăn tiểu nam thầ nấu ngon như thế tôi chắc chắn sẽ đi về...Chậc..Sao lại ngon như vậy a !

Tiểu nam thần là thần bếp nha !

��������Ͷ�

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro