Chap 1: Một Ngày Mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Cốc... cốc... cốc. Tiếng gõ cửa từ mẹ của cô gái đang nằm cuộn người trên giường

- Duyên ơi, dậy mau, con mà không dậy nữa là muộn học bây giờ

- Cho con ngủ xíu nữa đi mà mẫu thân đại nhân

- 6h30 rồi ngủ gì nữa, con quên hôm nay là ngày con đi nhận lớp à

- Chết, con quên mất. Sao mẹ không nói sớm

Thế là ai kia vọt nhanh dậy đi VSCN thay đồ đi học
-----------------------
*15 phút sau

- Mẫu thân đại nhân, con đi học đây

- Đi từ từ thôi, hay là mẹ nói bác Tư chở con đi

- Thôi, không cần đâu. Đi xe tới trường họ lại bảo con khoe khoang nữa. Con không thích

- Haizz, con bé này. Vậy đi từ từ thôi nhé, ai biểu không chịu dậy sớm làm gì mà sửa soạn

 -Huhu, con biết rồi. Lần sau con sẽ dậy sớm mà. Mà thôi con đi đây

Và nàng ấy xe điện ba nàng mới mua ngày hôm trước cho nó để thuận tiện đi học. Nàng tên là Nguyễn Huỳnh Kim Duyên  năm nay 16 tuổi vừa mới chuyển từ Mĩ về ngày hôm qua. Từ nhỏ nàng sống ở Mĩ với ông bà nhưng vì nhớ ba mẹ nên lần này quyết định về sống chung với ba mẹ nàng

À ừm nàng chả có ưu điểm gì nhiều chỉ được cái xinh gái, nhà giàu, ngoan hiền,với học giỏi thôi [ít ghê ha ]. Từ nhỏ nàng đã được xem là "con nhà người ta" trong mắt mọi người. Người theo đuổi nàng phải tính từ trường về đến nhà mất. Hồi ở Mĩ nó được rất nhiều anh chàng theo đuổi nhưng tất đều bị nàng từ chối với lí "Em chưa muốn yêu", "Mẹ em không cho yêu đương ạ". Nhưng thật ra có ai cấm nàng yêu đương đâu chỉ là nàng không thích yêu sớm thôi , là do mê ngôn tình quá nên lúc nào nó cũng đặt mục tiêu là có được người yêu soái , ngôn tình, cưng chiều nó và đặc biệt phải chung tình nữa, nam hay nữ không quan trọng. Nhiều lúc nhìn thấy bạn bè có người yêu nàng cùng thèm lắm nhưng mà nàng khó tính lắm. Bạn thân nàng hay bảo "Muốn có người yêu mà khó tính thế thì vài chục năm nữa vẫn ế nhá". Nhưng mà biết sao được, nàng biết bản thân rất dễ tổn thương nên cũng không dám yêu bừa, nó muốn yêu một người cùng nhau đi đến hết cuộc đời, nhưng điều đó quá khó phải không?
------------------
Đến trường thì ai cũng nhìn nàng bởi vì vẻ đẹp của nàng. Kim Duyên hôm nay như một nàng công chúa xinh đẹp từ trong tranh bước ra vậy. Mái tóc dài được tết hai bên, làm da trắng nõn kèm đôi má lún làm tăng sự xinh đẹp, đáng yêu của nàng

Ngôi trường của nàng rất rộng mà lần đầu tiên nàng đến đây nên không biết phòng hiệu trưởng ở đâu nên đành hỏi mấy bạn học sinh khác

- Bạn ơi cho mình hỏi phòng hiệu trưởng ở đâu vậy.
Kim Duyên hỏi giọng nhẹ nhàng và còn cười rất thân thiện nữa.

- À... ừm đầu kia kìa, cậu đi thẳng rồi rẽ trái là đến.
Nghe được bạn xinh gái hỏi bạn nam kia đỏ mặt rồi

- Mình cảm ơn nhé
Nàng nở một nụ cười thật tươi làm tim mấy chàng trai đập loạn nhịp. Nụ cười tỏa nắng mang tính sát thương cao làm điêu đứng bao nhiêu chàng trai

Nói rồi nàng đi thẳng đến phòng hiệu trưởng theo lời chỉ dẫn của bạn kia. Bước vào phòng cô vô tình bắt gặp một cô gái cũng đang ở trong đó. Cô ấy cao gần 1m75, khuôn mặt đẹp, soái , ngoại hình thì khỏi chê. Chời ơi, nói thật là chưa bao giờ nàng gặp được một người như vậy. Đây có phải do ông trời thương nàng nên ban tặng cô ấy trước mắt cho nàng không. Nhưng nàng dặn lòng mình phải giữ tí liêm sĩ, không thể thấy người đẹp là tươm tớp được. Và khi nàng bước vào thì cô gái kia cũng nhìn nàng nhưng rất nhanh lại thu lại ánh mắt đó đi, vì rất nhanh nên Kim Duyên cũng không biết là cô cũng nhìn nàng
---------------------
To be continued......













Hi....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro