5 + 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ký chủ ! Dậy đi ! Dậy đi ! Mặt trời lên đến đít rồi ! Mau dậy đi !"

"Cậu ồn quá đi, để tôi ngủ thêm lát nữa đi."

"Mau dậy đi, có quýt rồi này !"

"Gì cơ? ! Quýt hả? ! Ở đâu?" Đường Cửu Châu nghe được liền lập tức tỉnh táo.

"Cậu hiện giờ đang có ba quả quýt."

"Thật hả? Quýt này từ đâu mà có?" Đường Cửu Châu có chút hưng phấn, nhưng cũng có chút kỳ quái, sao vừa tỉnh dậy đã có quýt rồi.

"Bởi vì hôm qua cậu ngủ cùng nam chính, hơn nửa cả đêm cậu ta đều ôm cậu vào trong lòng, chắc đấy là nguyên nhân." Sóc nhìn quả quýt, lời nói cũng vô cùng hưng phấn.

"Cũng có nghĩa là, chỉ cần tôi ngủ trong lòng cậu ta nguyên một đêm, liền có được ba quả quýt?" Thỏ nhỏ thông minh Đường Cửu Câu bắt đầu tổng kết.

"Không sai."

"Thật tốt quá ! Không ngờ lại đơn giản đến vậy, quýt này tôi phải dùng như thế nào?"

"Cậu ở trong đầu cứ niệm mấy lần mình đang ăn quýt là được, mỗi lần không giới hạn, ít nhất một quả, nhưng tôi cần nhắc một câu, thời gian vừa hết, cậu sẽ lập tức bị biến trở lại thành con thỏ, cho nên ký chủ cần phải tự mình khống chế cho tốt."

"Được, biết rồi, La Nhất Châu đâu?" Đường Cửu Châu không nhìn thấy La Nhất Châu ở gần đây, hôm nay rõ ràng là cuối tuần.

"Nam chính mới ra ngoài tập thể dục."

Đường Cửu Châu nhìn đồng hồ, mới có sáu giờ rưỡi.

"Tôi phải ăn một quả quýt."

"Ký chủ cậu chắc chắn chưa? Nhỡ đâu nam chính đột nhiên trở về thì phải làm sao?"

"Làm sao nhanh vậy được, tôi không nhịn được, bây giờ tôi đói lắm rồi, tôi không muốn làm thỏ nữa, nhanh lên, tôi phải ăn một quả quýt."

Ngay lập tức, có một luồng ánh sáng tỏa ra từ Đường Cửu Châu, chỉ trong vài giây, Đường Cửu Châu liền trở về dáng vẻ ban đầu vốn có của anh.

"Trời ơi, cuối cùng tôi cũng biến trở về rồi, vẫn là làm người thoải mái hơn ! Sao tự dưng lành lạnh thế nhỉ?" Đường Cửu Châu nhìn bản thân vẫn đang trần truồng.

"Bởi vì lúc làm thỏ không mặc quần áo."

"......."

Đường Cửu Châu đành phải đi tới tủ quần áo của La Nhất Châu, dù sao hai người bọn họ cũng cao xấp xỉ nhau, vừa mở ra, Đường Cửu Châu đã thấy cạn lời rồi, đây là thẩm mỹ của thẳng nam đó hả? Cứu mạng.

Đường Cửu Châu nhìn một hồi lâu, mới tìm được một cái áo thun trắng sạch sẽ với quần thể thao đen, cư nhiên đến áo sơ mi kẻ sọc cũng không có, thẩm mỹ của tên này thật sự không được.

Đường Cửu Châu thay quần áo, nhanh chóng chạy sang phòng bếp, xem xem còn thứ gì có thể ăn được không, mở tủ lạnh ra, có chút trống trơn, nhưng mà vẫn còn bánh mì với sữa, với củ cà rốt hôm qua vẫn còn, Đường Cửu Châu nhìn củ cà rốt kia xong liền cảm thấy sợ hãi.

Ăn bánh mì với sữa qua loa một chút, Đường Cửu Châu bắt đầu thăm quan nhà của La Nhất Châu, ừm, rất sạch sẽ, nhìn qua liền biết là thẳng nam một mình trưởng thành.

Đường Cửu Châu ngồi lên sô pha, mở gói bánh quy ngày hôm qua ra, vừa ăn vừa tự hỏi tiếp theo nên làm gì bây giờ.

Chỉ dựa vào mỗi đêm ba quả quýt thì nhất định không đủ, anh thật sự không muốn trở lại thành thỏ nhỏ đâu, có cách nào để lấy đủ được số quýt dùng trong 24 giờ đây? Còn có, làm sao lấy được quả quýt to nữa?

"Sóc con, có nhiệm vụ chi tiết nào không?" Đường Cửu Châu đột nhiên nhớ tới còn phải hoàn thành nội dung tiểu thuyết.

"Ngày mai là lần gặp đầu tiên của nam chính với nữ chính, nữ chính là sinh viên năm nhất của học viện Thanh Ba"

"Vậy nên? Phải ngăn cản hai người bọn họ gặp nhau?" Đường Cửu Châu hoàn toàn chẳng có ấn tượng gì về câu chuyện của nam chính với nữ chính.

"Đúng thế, phải để nam chính gặp nam phụ."

"Tại sao?" Đường Cửu Châu kỳ thực có hảo cảm với nam phụ nhất, nam nữ chính anh đều không thích cho lắm, nữ chính bỏ qua một người tốt như nam phụ, sống chết đuổi theo nam chính, anh cảm thấy nữ chính cũng có chút ngu ngốc.

"Bởi vì đấy là nhiệm vụ."

"........... Biết rồi."

Đường Cửu Châu mới đưa bánh quy vào miệng được nửa đường, liền nghe thấy bên ngoài có tiếng bước chân, lập tức ăn xong bánh quy rồi để lại vị trí ban đầu.

La Nhất Châu quay về rồi, cậu ta tập thể dục xong sẽ đi đâu trước? Phòng ngủ? Nhà vệ sinh? Phòng bếp? Đường Cửu Châu không có thời gian suy nghĩ, cuối cùng trốn vào trong phòng bếp.

"Sóc con, còn bao lâu nữa thì hết tác dụng?" Đường Cửu Châu đành phải trao đổi với Sóc trong đầu.

"Vẫn còn năm phút nữa."

"Xin cậu, đừng đến phòng bếp." Đường Cửu Châu ở trong lòng yên lặng cầu nguyện.

Nghe thấy tiếng La Nhất Châu mở cửa, tiếng bước chân càng lúc càng gần, nhịp tim của Đường Cửu Châu càng lúc càng nhanh.

______________________________________

Thời gian trôi qua từng chút từng chút cùng với tiếng tim đập của Đường Cửu Châu, anh bắt đầu suy nghĩ đến việc nếu bị phát hiện thì phải giải thích như thế nào, nhưng lại phát hiện dù nói thế nào cũng không hợp lý.

"Cạch." Bên cạnh truyền đến tiếng đóng cửa.

"Hầy, chắc là vào nhà vệ sinh rồi, làm tôi sợ hết hồn." Đường Cửu Châu trong lòng thở phào nhẹ nhõm.

"Ký chủ, tôi đã nói rồi, nam chính lúc nào cũng có thể trở về."

"Được rồi được rồi, cậu đừng nhiều lời nữa." Đường Cửu Châu lười nghe mấy lời vô nghĩa của Sóc.

"Hừ !"

Nhưng chỉ qua hai ba phút, La Nhất Châu đã từ nhà vệ sinh đi ra, trái tim của Đường Cửu Châu lại một lần nữa nhảy lên, cũng may, lần này La Nhất Châu đi vào phòng ngủ.

"May quá may quá, không có đi tới phòng bếp." Đường Cửu Châu lại thở phào nhẹ nhõm một hơi, "Á? Cậu ta tới phòng ngủ, không phải sẽ phát hiện là tôi không ở đấy à? !" Đường Cửu Châu lại bắt đầu khẩn trương.

Quả nhiên, La Nhất Châu đi vào trong phòng, phát hiện không có thỏ nhỏ ở trên giường, lập tức chạy đến cạnh bên giường, động tác nhẹ nhàng cầm chăn lên xem có phải thỏ con trốn trong chăn không.

Không thấy thỏ con ở trong chăn, trên giường cũng không có, La Nhất Châu lại nhìn xuống gầm giường, mấy chỗ khác trong phòng hình như đều không có, đành phải ra khỏi phòng, tính toán xem nên qua chỗ nào để tìm.

Đường Cửu Châu ở trong lòng thầm mong thời gian trôi qua nhanh lên đi, cuối cùng, ngay lúc vang lên tiếng bước chân của La Nhất Châu, Đường Cửu Châu biến trở lại thành thỏ con.

La Nhất Châu đi đến phòng bếp, nhìn thấy thỏ con ngoan ngoãn ở trong phòng bếp, liền yên tâm, nhưng mà, tại sao, bên cạnh thỏ con lại có quần áo của mình?

Đường Cửu Châu thấy La Nhất Châu nhìn về phía bộ quần áo kia, trong lòng lại bắt đầu khẩn trương, làm sao bây giờ làm sao bây giờ, cái này thì giải thích thế nào bây giờ, cậu ta nhất định sẽ thấy kỳ quái.

La Nhất Châu đi tới, đầu tiên là bế thỏ con lên, sau đó vuốt ve lông thỏ, sờ sờ đầu thỏ con, nói: "Sau này đừng chạy lung tung nữa." Xong rồi mới cầm bộ quần áo kia lên.

Trong lòng La Nhất Châu cảm thấy rất kỳ quái, sao quần áo của mình lại xuất hiện ở chỗ này? Không giống như là có người vào nhà, chả lẽ là do thỏ con kéo ra? Tủ quần áo của mình thỏ con làm sao mở được? Hay là cậu nhớ nhầm rồi? Bộ quần áo này vốn không ở trong tủ? Sau đó thỏ con ở góc nào đấy thấy bộ quần áo này, mới cắn qua đây? Giải thích như này hình như hợp lý hơn tí.

Sau khi ném bộ quần áo vào nhà vệ sinh, La Nhất Châu lại ôm con thỏ ra ngoài sô pha.

"Lát nữa ta mang ngươi qua tiệm thú cưng, mua cho ngươi mấy thứ." La Nhất Châu tuy rằng chưa từng nuôi thú cưng, nhưng cũng biết, nuôi thú cưng cần trao đổi rất nhiều thứ.

Đường Cửu Châu ngoan ngoãn đáp lại, dù sao cũng là đi mua đồ cho mình, mình cứ ngoan ngoãn La Nhất Châu nhất định sẽ rất vui, nghĩ đến đây, Đường Cửu Châu liền tiếp tục cọ tới cọ lui trong tay La Nhất Châu, xoa tới xoa lui hai cái móng thỏ.

La Nhất Châu sờ sờ đầu thỏ con, sau đó mang theo con thỏ đi ra ngoài. Trên đường đi, số lần mọi người quay đầu lại nhìn rất cao, dù sao một nam sinh đẹp trai ngời ngời thế này, trong tay còn ôm theo một con thỏ siêu cấp đáng yêu, sự phối hợp như vậy khó có thể không thu hút ánh nhìn của mọi người.

"Sao biến thành thỏ rồi mà nhân khí của tôi vẫn cao như thế? Thật là phiền não mà." Đường Cửu Châu ngạo kiều nói.

"......." Biểu hiện của Sóc chính là không muốn để ý đến thỏ con.

Đường Cửu Châu ở trong lòng bàn tay của La Nhất Châu đến thoải mái, cũng không cần tự mình đi, hình như làm thỏ cũng không tệ cho lắm, cái lúc được vuốt lông cũng thật là thoải mái, nghĩ nghĩ một lúc, Đường Cửu Châu lại nhớ đến cảm giác được vuốt lông, thỏ con dùng móng cào cào lòng bàn tay La Nhất Châu, bảo cậu mau mau sờ mình.

La Nhất Châu dường như hiểu được ý của thỏ con, nâng tay lên sờ sờ thỏ con, lông thỏ thật sự rất mềm, sờ rất thích, La Nhất Châu cực kỳ cực kỳ thích.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro