Chương 14: Đếm ngược thời gian xuyên qua (14)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô đi càn quét khắp các nhà thuốc, mua đủ các loại thuốc như: thuốc hạ sốt, thuốc cảm, thuốc giảm đau, thuốc chống viêm, thuốc hạ huyết áp, thuốc bôi ngoài da, thuốc trị thấp khớp, thuốc điều trị nhồi máu cơ tim, thuốc tiêu hoá, thuốc phụ khoa.

Cuối cùng quan trọng nhất là thuốc trẻ em, Ibuprofen, Merrill, Acetaminophen, miếng dán hạ sốt, miếng dán trị ho, wushicha*, viên tiêu hoá Kiện Vị**, viên canxi, viên sắt, vitamin, DHA.

*Tên một vị thuốc Đông y.

**Thuốc tiêu hoá bên T.

Về cơ bản đã mua xong thuốc cho trẻ em rồi, Thẩm Mỹ Vân mua hết toàn bộ trong một lần, mà tất cả số lượng đều được nhân với hai mươi.

Không thể không nói, thuốc thật sự rất đắt.

Số thuốc này đã tốn hơn hai triệu tệ của Thẩm Mỹ Vân.

Trong tay chỉ còn hơn một triệu tệ.

Còn rất nhiều thứ chưa mua, Thẩm Mỹ Vân phải tiết kiệm lại mới được.

Tìm mối, mua một cái máy phát điện, tốn tám trăm nghìn tệ. Đây mới là loại trung thôi, sau đó lại tới các trạm xăng lớn, âm thầm tích trữ xăng.

Trong thành phố có sáu trạm xăng, đều đã bị cô ghé qua hết.

Còn thừa hai trăm nghìn tệ, Thẩm Mỹ Vân đã tính toán cẩn thận tỉ mỉ.

Phương tiện di chuyển cũng cần phải chuẩn bị.

Để tiết kiệm tiền, cô không mua ô tô, dùng cái ở nhà là được rồi.

Xe điện mua năm ba chiếc là đủ, nơi cô sắp xuyên không qua là một nơi ăn không đủ no mặc không đủ ấm, xe điện này có vẻ không thực tế lắm.

Ngược lại xe gắn máy có thể có vài chiếc.

Cô có dự trữ xăng.

Cuối cùng, mục tiêu đặt ra là xe máy, xe đạp.

Xe đạp tốt, xe đạp tuyệt vời, không tốn dầu không cần nạp điện, đưa chân lên đạp là có thể đi được rồi.

Vì vậy, cô đã chọn một đại lý xe tổng hợp xe máy, xe điện, xe đạp.

Xe máy chạy bằng xăng thì mua ba chiếc.

Nhiều cũng không được, xăng là mặt hàng được kiểm soát, cô không mua được quá nhiều.

Ngược lại, xe đạp có thể mua nhiều.

Tuy nhiên, những chiếc xe đạp được bày bán bây giờ, hoa hòe sặc sỡ, lại còn đắt nữa.

Điều này khiến Thẩm Mỹ Vân phải cau mày: "Còn cái nào rẻ hơn không? Bền là được."

Ông chủ suy nghĩ một chút, thử nói: "Có muốn một chiếc xe đạp cổ không?" Hàng tồn kho không bán được.

"Xe đạp cổ cái gì cơ?"

Ông chủ đẩy chiếc xe đạp 28 inch từ trong kho ra: "Hiệu Phượng Hoàng, hàng tồn kho thời còn trẻ của tôi, tôi bán rẻ cho."

Ngày nay mọi người đều cảm thấy loại xe này xấu, thực tế chất lượng của nó khá tốt, nhưng không còn ai thích nữa.

Thẩm Mỹ Vân thì lại khác, cô chỉ cần chất lượng tốt, giá rẻ là được.

"Có cái nhỏ hơn không?"

"Có cái 26, tôi lấy ra cho cô."

Thẩm Mỹ Vân xem xét hàng, cảm thấy khá ổn: "Có bao nhiêu chiếc thế?"

"Tôi còn ba mươi chiếc nữa, nếu cô mua nhiều, tôi lấy cô một trăm tệ một chiếc."

"Hơi đắt, tám mươi, tôi mua hết."

"Được!"

Nhìn thấy ông chủ dễ dàng đồng ý như vậy, Thẩm Mỹ Vân nghĩ thầm, lỗ vốn rồi.

Tám mươi là cao rồi.

Chỉ là, đợi đến lúc sau khi xuyên không, cô phát hiện ra thứ cô có được với giá hời nhất lại là những chiếc xe đạp 28 inch hiệu Phượng Hoàng này.

Xe máy xe đạp lại tốn hơn một trăm nghìn tệ.

Thẩm Mỹ Vân thực sự không còn lại bao nhiêu tiền trong tay, cô nghĩ một chút, sau đó mở ứng dụng vay trực tuyến trên điện thoại di động ra.

Dù sao cũng phải xuyên không, coi như vì mỗi ngày làm một việc tốt đi.

Thế là.

Mười mấy cái app vay tiền, cô bóc lột từng cái một, lấy được hơn ba trăm nghìn tệ.

Vì để giữ chân người dùng, ngay sau khi quá trình xem xét hoàn tất, tiền lập tức về túi luôn.

Thẩm Mỹ Vân: "..." Xin cảm ơn ngài nhé.

Vay trực tuyến sai, cách dùng đúng.

Đừng trách cô, tất cả là do app vay tiền gửi quá nhanh!

Thẩm Mỹ Vân vừa lấy được tiền lại bắt đầu đi mua sắm.

Đầu tiên là tới hiệu sách, mua sách trồng trọt nông nghiệp, bảo trì cơ khí, hướng dẫn sản xuất xà phòng và thuỷ tinh, chăm sóc heo mẹ sau sinh, v.v.

Cô đi sang cửa hàng vàng bên cạnh, mua vàng thỏi, bông tai, vòng tay vàng, bạc thỏi, bạc nguyên chất và bàn tính bằng bạc.

Trong trường hợp khẩn cấp, lấy một hạt bàn tính ra, cũng có thể cầm làm tiền tiêu.

Suy cho cùng, vàng bạc đều là đồng tiền mạnh.

Lỡ như cô xuyên về thời cổ đại, cái này còn có thể tạm thời cầm cố một thời gian.

Tất nhiên, dù có đi tới thời hiện đại, cũng không có vấn đề gì, dù sao trong hệ thống tiền tệ lưu hành trên thế giới, chỉ có vàng là đứng đầu.

Đồng đô la cũng phải lui về vị trí số 2.

Sau khi đi ra từ tiệm vàng.

Cô về nhà và nhận được một đợt chuyển phát nhanh, chuẩn bị cẩn thận toàn bộ.

Trong tay Thẩm Mỹ Vân còn có một trăm nghìn tệ, cô dứt khoát đặt vé máy bay ngay tối hôm đó, dự định đi chợ dự trữ tôm hùm đất nướng BBQ, ăn tới chân trời góc bể luôn.

Quả nhiên, cô chân trước vừa mới đặt vé xong.

Chân sau đã nhận được cuộc điện thoại từ chồng cũ: "Ngày mai là ngày cuối cùng rồi, cô đến TB làm gì."

Thẩm Mỹ Vân: "Ăn đồ nướng BBQ."

Chồng cũ: "..."

"Thành phố chúng ta không có đồ nướng BBQ hay sao, sao phải đi TB ăn."

"TB ngon, TB tuyệt vời, đồ nướng của TB không chê vào đâu được, anh quản được tôi chắc."

Có không gian bong bóng của Miên Miên rồi, Thẩm Mỹ Vân chỉ cần đóng gói đồ đạc gọn gàng rồi đi ra sân bay.

Cô cố ý lấy trong tủ ra một cái balo nhỏ màu hồng, nhét đầy tiền lẻ để đi vệ sinh vào cho Miên Miên.

Sau khi đeo balo lên người Miên Miên, cô đi thẳng đến sân bay.

Tuy nhiên, vào lúc máy bay rung chuyển, Thẩm Mỹ Vân theo bản năng ôm con gái vào lòng.

Vậy là sẽ xuyên không sao.

Đáng tiếc, một trăm nghìn đồ nướng TB vẫn chưa tới tay cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro