CHƯƠNG 156

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mấy người đứng ở bên cạnh xem náo nhiệt nghe thấy vậy, biết tình hình phát triển không đúng, còn ầm ĩ đến mức muốn đổi đội sản xuất. Tuy rằng bọn họ có chút ý kiến đối với nhóm thanh niên tri thức, trong lòng bọn họ xem thường nhóm thanh niên tri thức vì họ làm việc chậm, không chịu được mệt nhọc, nhưng còn chưa đến mức muốn đuổi người. Nếu nhóm thanh niên tri thức phản ánh việc này lên trên, cuối cùng xui xẻo nhất định là bọn họ.

Thanh danh của đội sản xuất mà xấu đi, vậy sau này có chuyện gì tốt, lãnh đạo bên trên sẽ không nhớ đến bọn họ nữa. Trước đây, nghe nói sẽ cung cấp điện, về sau sẽ giống như ở trong thành nhà nhà đều dùng loại bóng đèn lớn. Bọn họ chưa thấy qua nhưng biết đây là điều tốt, nhưng mà không phải tất cả các công xã đều được lắp cùng một lúc, có trước có sau, còn phải xem bên trên sắp xếp thế nào. Nếu là hiện giờ xảy ra chuyện, không chừng sẽ bị trì hoãn rất lâu.

Ngay lập tức có người nóng nảy, nhanh chóng lên tiếng bênh vực:"Đúng rồi, đúng rồi, thanh niên tri thức Tô, nhân phẩm của người nhà họ Lưu như thế nào chúng ta còn không biết chắc, gà trong nhà đẻ thiếu một quả trứng, họ đều nghĩ là người khác trộm, chắc chắn là không có liên quan gì đến bọn họ."

"Đến, tôi có thể làm chứng, ngày hôm qua tôi ở bên ngoài đều nghe thấy được, đứa bé tiểu Quyên kia đột nhiên chạy tới nơi ở của thanh niên tri thức, có chút nổi giận, không nói một chút đạo lý gì cả, giống với dáng vẻ của mẹ cô ta, không được bao lâu thì chạy đi, việc này sao có thể trách bọn họ được?"

Còn có người khuyên đội trưởng Thái:"Lão Thái a, anh không thể nói qua loa vài câu mà đổ oan cho người tốt nha, tiểu Tô là người thế nào trong lòng chúng tôi điều biết, cháu của tôi nói cô giáo Tô là một người rất có bản lĩnh, tính cách cũng tốt, nhưng người tốt cũng không thể chịu bị bắt nạt."

"Đúng vậy, đứa trẻ tiểu Quyên kia cũng không còn nhỏ tuổi nữa, như thế nào mà còn hành động không suy nghĩ như vậy? Cháu gái của tôi năm nay mới 3 tuổi mà đã biết rửa bát, cho gà ăn..."

Mọi người ngươi một câu ta một câu, Tô Yên đứng ở bên cạnh, cũng không nói cái gì, chỉ là sắc mặt lạnh băng lắng nghe, cuối cùng bình tĩnh nói một câu:"Đội trưởng, việc này anh xem rồi làm đi."

Nói xong trực tiếp kéo Lâu Tư Bạch  về phòng, một chút mặt mũi cũng không cho, nhìn dáng vẻ kia cũng biết là giận thật.

Những người khác thấy như vậy, đều không dám nói tiếp nữa, nếu đổi lại là người khác còn cho chút mặt mũi, mấy người thanh niên tri thức này tính tình đều thật hiền hòa, nhưng chỉ có thanh niên tri thức Tô này không dễ trêu chọc vào. Nhất là khi khiến cho cô tức giận, mở miệng ra chính là phản ánh hoặc là viết thư báo cáo lên trên, nghe nói điều kiện gia đình tốt, là người rất hiểu biết.

Vụng trộm nhìn về phía đội trưởng Thái, bọn họ cảm thấy cũng không nên can thiệp việc này, vốn là sự việc cũng không liên quan đến bọn họ, bọn họ chỉ sang đây hóng chuyện. Trời sập còn có người chống đỡ, theo bọn họ, người chống đỡ này là đội trưởng Thái.

Cũng không nói thêm cái gì, đều tự tìm cái cớ để nhanh chóng đi nơi khác, sợ dính phải việc này, dù sao đắc tội với người ta cũng là đội trưởng Thái.

Còn đội trưởng Thái đứng ở đó lúng túng trong chốc lát, ngược lại hắn cũng không trách Tô Yên không nể mặt hắn như thế, dù sao hắn cũng biết tính tình của Tô Yên, không có ý xấu gì, tính cách còn rất hào phòng, mỗi lần mượn xe đạp của đại đội trưởng đều sẽ đưa ít đồ ăn, liền ngay cả người vợ keo kiệt của đại đội trưởng đều rất vừa lòng cô ấy, không chê trách gì. Phải biết mấy người cán bộ trong đội sản xuất của bọn họ đôi khi đến nhà đại đội trưởng ăn cơm, đều bị vợ của đại đội trưởng ngang ngược soi mói.

Đội trưởng Thái càng nghĩ càng thấy hối hận vì đã đến đây một chuyến, cuối cùng chào hỏi với người trong phòng:"Tiểu Tô , cô đừng nghĩ nhiều, tôi chỉ tới hỏi một chút tình huống, vậy cô nghỉ ngơi thật tốt nha."

Ngượng ngùng, nói xong liền đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro