CHƯƠNG 173

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhớ rõ quyển sách đó viết về một cô gái ở thập niên 70 ngẫu nhiên có được hệ thống, thấy được kết cục không tốt của bản thân trong tương lai, vì thay đổi hết thảy nên đã lựa chọn cùng hệ thống ký hiệp ước, nhiệm vụ chủ yếu của nữ chính chính là thông qua công lược nam nhân để gia tăng điểm trong hệ thống, điểm đó có thể dùng để đổi đồng vàng vân vân, có thể mua một ít đồ từ hệ thống, ví dụ như biến trắng, biến xinh đẹp, biến gầy gì đó, mà nữ chính đúng là dựa vào không ngừng làm nhiệm vụ biến chính mình từ một người xấu xí trở thành một cô gái xinh đẹp, việc này cũng làm cho địa vị của cô trong đám nam nhân dần dần tăng lên.

Nhớ rõ lúc ấy quyển sách này làm cho cô xem đến muốn ngừng cũng không ngừng được, đặc biệt là ở trong sách có rất nhiều nam nhân chất lượng cao đều quỳ gối dưới váy của nữ chính, mặc kệ là đã kết hôn hay chưa lập gia đình, có tiền hay là không có tiền, quả thực chính là đổi mới tam quan của Tô Yên lúc bấy giờ.

Bất quá sau này vì chuẩn bị cho kỳ thi đại học, Tô Yên liền từ bỏ xem tiểu thuyết trên mạng, sau khi vào đại học cô tham gia vài câu lạc bộ, bận rộn cả ngày, liền rất ít xem tiểu thuyết.

Cô đã không còn nhớ rõ tên các nhân vật quan trọng trong quyển sách kia, nếu không nhờ giấc mơ lần này, Tô Yên đều không nhớ tới quyển sách này, càng đừng nói sẽ nhớ đến nữ chính tên là Lưu Hiểu Quyên, nếu như cô nhớ không sai, quyển sách đó còn có nam chính, nam chính là một thanh niên tri thức, rất đẹp trai. Lưu Hiểu Quyên rất thích người này, vì công lược nam chính mà nữ chính bỏ ra rất nhiều tâm tư, cuối cùng vào lúc nam chính ngã bệnh liền ở bên cạnh không rời nửa bước.

Cũng may nam chính phi thường cố gắng, thi đại học trở về thành, sau đó không bao lâu hai người liền kết hôn, Lưu Hiểu Quyên vốn dĩ bởi vì nam chính đã chuẩn bị cùng hệ thống giải trừ khế ước, nhưng vì chữa khỏi chân của nam chính lại không thể không cùng rất nhiều nam nhân khác có ngầm tình, nam chính còn bắt gặp được vài lần, giữa hai người có không ít lần cãi nhau.

Nhớ rõ lúc trước chính mình vừa xem vừa khóc, vì nam chính ẩn nhẫn cùng thâm tình, cũng vì nữ chính bắt đắc dĩ cùng trả giá, cũng may kết truyện là hoàn mỹ, Lưu Hiểu Quyên hoàn thành tất cả nhiệm vụ cùng đạt được rất nhiều điểm, dùng những điểm đó để chữa trị chân của nam chính, hai người tiêu tan hiềm khích lúc trước, hạnh phúc ở bên nhau.

Nguyên bản còn nghĩ không ra, hiện tại đọc thầm cái tên Lâu Tư bạch này ở trong lòng hai lần, phát hiện hình như có chút giống.

Tô Yên trầm tư suy nghĩ.

Nếu nhớ không ra thì thôi, một khi nhớ ra rồi, ký ức của Tô Yên liền phảng phất như một trận đại hồng thủy, phát hiện rất nhiều thứ trùng khớp, bối cảnh ở thập niên 70, nữ chính gọi là Lưu Hiểu Quyên, đầu tiên là từ hôn, sau đó công lược em trai của đại đội trưởng cùng mấy người Nhị Cẩu Tử, lại sau đó trở nên xinh đẹp, coi trọng nam chính là thanh niên tri thức....Tình tiết phía trước Tô Yên không nhớ rõ lắm, chỉ mơ hồ nhớ rõ có hai nhân vật làm người khác sâu sắc ấn tượng, trừ bỏ thanh niên tri thức nam chính, còn có một cái quân nhân nam phụ, vợ của nam phụ chạy theo người khác, chỉ còn lại có mẹ già cùng đứa con trai tuổi còn nhỏ, chẳng sợ về sau nam phụ kết hôn, cũng như cũ quên không được nữ chính...

Bên ngoài trời đã sáng, trong phòng trừ bỏ Chu Yến cùng Tô Yên còn nằm trên giường, những người khác đều đã đi ra ngoài.

Lưu Siêu Anh từ bên ngoài tiến vào, trong tay bưng chậu than, cô đặt chậu than vào thùng gỗ, sau đó cầm quần áo của Tô Yên đặt ở bên trên hong khô, nhìn thấy Tô Yên trợn tròn mắt không nhúc nhích, cười hỏi:"Tỉnh rồi sao lại không thức dậy? Chúng tôi đều đã ăn cơm."

Sau khi Tô Yên mua chậu than trở về, cũng không keo kiệt, cũng bảo Lưu Siêu Anh cùng Chu Yến lấy quần áo lại đây hong, cho nên ngày thường Lưu Siêu Anh cùng Chu Yến sẽ chủ động hỗ trợ đi đựng than vào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro