CHƯƠNG 183

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tô Yên làm chính là quần củ cải, vải dệt bây giờ đều không phải chất liệu có thể co dãn, cô cũng làm không được loại quần ôm sát người, vẫn là mặc quần củ cải rộng thùng thình tương đối thoải mái, Tô Yên liền dựa theo kiểu dáng còn trong ấn tượng của bản thân, hiện tại cô mặc quần có kiểu dáng rất đơn giản, là kiều hình ống, không bóp eo, suông, thẳng từ mông xuống chân, ống quần hơi dài, có lúc mẹ Tô may còn nghĩ đến việc cô sẽ cao lên, cho nên làm dài một chút.

Quần áo ở cái thời đại này bình thường đều là nữ nhân trong nhà làm, quần áo "Tô Yên" cùng cha Tô cũng như thế, đương nhiên cũng có thể nhờ người làm giúp hoặc mua trang phục ở Cung Tiểu Xã, nhưng sẽ mắc hơn rất nhiều.

Tô Yên đo xong kích cỡ của bản, sau đó cầm bút than viết viết vẽ vẽ lên vải dệt, cuối cùng cắt dọc theo đường cong, phần ống không khó, khó nhất vẫn là phải bóp eo, bất quá điều này cũng không làm khó được cô, cô xem qua quần ở đời sau, có vài chỗ ghép nối, thế nên từng chút một từ từ làm ra tới.

Cô làm rất chậm, đặc biệt ở quá trình khâu vá, cơ hồ là xem một cái lại may một kim, cố gắng khoảng cách mỗi mũi kim đều bằng nhau. Cô may một cái quần phí suốt ba ngày, trong đó tính cả lúc khâu vá không tốt, cô lại phải tháo ra may lại lần nữa.

Bất quá không thể không nói, Tô Yên nghiêm túc làm việc, thật đúng là không có điều gì có thể làm khó được cô, sau khi may xong liền mặc thử, mấy người Chu Yến đều khen đẹp, Tô Yên cũng cảm thấy đẹp, chính là tương đối giống kiểu dáng của quần củ cải quần trung niên lưu hành ở đời sau, vòng eo lớn nhỏ vừa vặn, đường cong mềm nhẹ ôm sát mông, ống quần rộng thùng thình, nhưng không quá rộng, đều có thể kết hợp với áo khoác hoặc áo bông.

Làm xong một cái này, một cái quần khác liền tương đối thuận buồm xuôi gió, cũng là bóp eo cùng ống quần thẳng tấp, bất quá ống quần hơi ôm lại một chút, mấy người Chu Yến nhìn đỏ cả mắt, các cô cũng nói không được quần Tô Yên làm đẹp ở điểm nào, chính là cảm thấy so với đồ các cô đang mặc trên người đẹp hơn nhiều, còn nhờ Tô Yên giúp các cô làm một cái.

Dù sao cũng không có chuyện gì, Tô Yên liền không từ chối, lúc cô may quần áo, Chu Yến liền ngồi ở bên cạnh hỗ trợ, trong miệng kể những chuyện xảy ra lúc đi làm, không biết như thế nào liền nhắc tới Lưu Hiểu Quyên, sắc mặt là lạ, thấp giọng nói:"Cũng không biết có phải tôi suy nghĩ nhiều hay không, luôn có cảm giác người này rất kỳ lạ, cô biết không? Mới qua mấy ngày người này liền thay đổi rất nhiều, không những làn da trở nên trắng nõn, đôi mắt cũng lớn hơn trước, khuôn mặt rất đoan chính, nếu không phải mỗi ngày đều gặp mặt, tôi đều nghi ngờ cô ta thay đổi một khuôn mặt khác."

Cô nói chuyện này cho Lưu Siêu Anh nghe, Lưu Siêu Anh so với cô còn vô tâm, cảm thấy hẳn là do mùa đông không phơi nắng nên da mới trắng, còn nói Tô Yên cũng rất trắng, bởi vì Tô Yên rất ít phơi nắng, vào mùa hè mỗi lần ra cửa đều trùm kín mít. Đến nổi đôi mắt trở nên lớn hơn trước, cô nói con gái trưởng thành thường có sự thay đổi, thực bình thường.

Chu Yến đều không muốn nói chuyện với cô, bình thường chỗ nào? Con gái lớn thay đổi, đó là so sánh lúc nhỏ với sau khi lớn lên, nhưng Lưu Hiểu Quyên rõ ràng chỉ là thay đổi trong khoảng thời gian gần đây, ai lại thay đổi nhanh như vậy?

Hiện tại nói cho Tô Yên nghe, chính là muốn nghe thử ý kiến của cô, dường như còn sợ cô không tin, nhấn mạnh nói:"Cô là thật sự không thấy được bộ dạng của cô ta, nếu đổi lại là cô, cô tuyệt đối cũng nhận không ra, cô biết không, có một lần cô ta đứng đó không xa. Siêu Anh nhìn góc nghiêng khuôn mặt của cô, thiếu chút nữa là nhận lầm thành cô."

Lúc ấy cô cũng nhìn đến hoa mắt, đều là làn da trắng nõn, cái mũi nhỏ nhỏ cao cao, tóc còn búi lên. Bất quá đến gần xem liền không giống, khuôn mặt của Lưu Hiểu Quyên không tinh xảo xinh đẹp như Tô Yên, nhưng vẫn là thực làm người giật mình, bởi vì dung nhan của Lưu Hiểu Quyên hiện tại cũng coi như là ưa nhìn dễ mến.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro