CHƯƠNG 58

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tô Yên lại một lần nữa xoay đầu nhìn thoáng qua, nhìn đến sườn mặt trắng nõn của người con trai, ánh lửa nhàn nhạt chiếu lên trên mặt hắn, hình dáng mơ hồ. Hắn có đôi mắt đen, nhìn bếp cháy, bên trong hơi hơi phát ra ánh sáng, mái tóc mềm mại rũ xuống dưới.

Cả người an an tĩnh tĩnh ngồi ở chỗ đó, như một bức tranh tĩnh vật.

Tô Yên cái gì cũng chưa nói liền đi rồi, người vừa đi, Lâu Tư Bạch xoay đầu nhìn cửa với mắt trống rỗng.

Mím môi. 

Đêm nay Tô Yên lại không giặt quần áo, tắm rửa xong liền lên giường ngủ, quần áo ném ở trong thau.

Nữa đêm phó đội trưởng đến kêu mọi người bắt đầu làm việc, cô cũng chưa tỉnh, nguyên bản Lưu Siêu Anh còn chuẩn bị kêu cô dạy, liền bị Chu Yên ngăn cản, nhỏ giọng nói:" Để cô ấy ngủ đi, hôm nay thân thể cô ấy không thoải mái."

Bên cạnh Hàn Lệ Lệ đang ngáy ngủ, trào phúng cười một tiếng rồi nói:" Cô ấy ngày nào thân thể thoải mái"

Bình thường Chu Yến cũng không thèm so đo với loại người như Hàn Lệ Lệ, nhưng lần này, cô cũng không nhịn được vì Tô Yên nói một câu:" Tô Yên ngày hôm qua còn làm thịt cho chúng ta ăn"

Nhắc nhở Hàn Lệ Lệ đừng buông chén liền chửi, đặt biệt người này ngày hôm qua còn ăn không ít.

Tô Yên tâm tư đơn thuần, sẽ không cùng người khác so đo, chẳng sợ cùng Hàn Lệ Lệ đối chọi nhau, nhưng một số việc liền nối tiếp một việc, Tô Yên về tập thể, cũng không cố ý làm hàn Lệ Lệ khó xử, liền tính ngày hôm nay Tô Yên không đưa thịt cho mọi người mà không cho Hàn Lệ Lệ ăn, kỳ thật mọi người cũng sẽ không có ý kiến gì. Trên mặt Hàn Lệ Lệ có chút khó chịu, mắng một câu:" Chó má" 

Xoay người liền rời đi.

Lời này có chút vũ nhục, Chu Yến nghe xong gương mặt tức đến đỏ bừng, Lưu Siêu Anh đứng ở bên cạnh cũng nghe thấy, nhíu nhíu mày, sau đó vỗ vỗ cánh tay Chu Yến, nhỏ giọng an ủi nói:" Cô đừng nóng giận, cô ấy chính là người như vậy, sớm hay muộn đều sẽ tự mình hại mình, tôi cũng cảm thấy Tô Yên khá tốt"

Lưu Siêu Anh là thật sự cảm thấy như vậy, Tô Yên người hào phóng, chính là tính tình có chút lầm lì, hai người ngày thường không có gì giao tiếp nhiều với nhau, Lưu Siêu Anh cũng không có chán ghét Tô Yên.

Mỗi người mỗi cách sống khác nhau, trong nhà Tô Yên điều kiện vô cùng tốt, cô muốn như thế nào quá liền như thế ý, chẳng sợ mỗi ngày ăn thịt, cũng không người ngoài nói thêm vào:" Cô ta chính là ghen ghét, có ai nhìn không ra đâu"

Chu Yến gật gật đầu, thấp giọng nói:" Tôi mới không để ý cô ta"

Tuy là nói như vậy, trong lòng Chu Yến vẫn là có chút khổ sở, trước kia cô sở dĩ không dám cùng Tô Yên thân cận, chính là sợ người khác nói xấu. Nói cô nịnh bợ Tô Yên giàu có.

Nghĩ như vậy, cô chỉ là cảm thấy Tô Yên có lẽ có một ít tật xấu, nhưng tính cách vẫn là không tồi.

Nghĩ như vậy, Chu Yến quay đầu nhìn Tô Yên trên giường còn đang ngủ, trên giường có màn lụa, tư thế ngủ của cô rất là tự do, một chút cũng không giống các cô vì không muốn bị muỗi cắn mà tối nào cũng tình nguyện chịu nóng ra mồ hôi cũng một mực đem chăn quấn chặt lại trên người.

Cô gái trên giường chỉ mặc một cái áo ba lỗ cùng quần đùi, tùy tiện nằm, còn không để ý hình tượng xốc áo lên trên bụng, một chân đặt ở trên chăn, ngón chân giơ lên cao, ngủ hình chữ X, trong miệng còn chép hai cái, cũng không biết là mơ thấy đồ ăn gì ngon.

Không tim không phổi giống trẻ con.

Chu Yến nhìn thấy liền cười, cũng không phải là trẻ con nữa, chỉ là trong số thanh niên tri thức, Tô Yên là nhỏ tuổi nhất rồi.

Tô Yên ngủ một giấc thật dài, tỉnh lại đã đến sáng ngày hôm sau.

Tô Yên từ trên giường ngồi dậy còn có hơi ngốc ngốc, cùng lắm chỉ bởi vì lần sinh bệnh này của mình, cô quyết định cho chính mình thư thả hai ngày, cô rất sợ chết, ở cái thời đại này, không chú ý một cái là sẽ chết người.

Mấy ngày hôm trước còn nghe nói đội sản xuất bên cạnh có người đã xảy ra chuyện, người nọ buổi tối bắt đầu làm việc trở về không hiểu sao lại đi gần đường nhỏ, không chú ý liền ngã xuống ruộng, đầu đụng phải cục đá, đợi tới khi tìm thấy người thì đã không còn thở nữa rồi.

Tô Yên cảm thấy cô vẫn là nên cẩn thận. Tìm đủ lí do cho mình xong, Tô Yên cũng không vội, nhưng không ngờ tới lúc cô từ phòng bước ra, liền nhìn đến Chu Yến.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro