CHƯƠNG 224

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dì Hàn vẫn ở lại dùng xong cơm trưa rồi mới đi, giữa trưa cha Tô cũng trở về, hôm nay cha Tô đi làm, vốn dĩ mẹ Tô cũng muốn đi làm, nhưng vì tiếp đón dì Hàn nên đã xin nghỉ.

Bữa trưa vô cùng náo nhiệt.

Lúc tiễn người xuống lầu, nhìn bóng lưng người đã đi xa, sắc mắt mẹ Tô thật lạnh nhạt.

Tô Yên nhịn không được đứng ở một cạnh hỏi một câu:"Mẹ, dì có phải không ưng con hay không?"

Tuy rằng hôm nay dì Hàn đầu tiên là khen cô xinh đẹp, còn biểu hiện như rất thích cô, sau đó lại cùng mẹ Tô ôn lại tình bạn lâu năm, nhưng thường nhắc tới một câu 'cuộc sống nhập ngũ vô cùng gian khổ', con trai của dì lại không quan tâm gia đình. Nghe thì giống như không có vấn đề gì, nhưng hôm nay rõ ràng là ngày xem mắt của hai đứa nhỏ, nhà trai không tới thì thôi, còn nói ra những lời này, nghe sao đều cảm thấy muốn làm cho nhà gái tự mình rút lui.

Được rồi, Tô Yên căn bản là không muốn gả cho con trai của dì này, trong lòng ước gì được lấy.

Không nói bản thân cô đã thích người khác, ở trong lòng cô, ai cũng thua kém Lâu Tư Bạch, cho dù là không có thích ai đi chăng nữa, cô cũng tỉnh táo hơn rất nhiều cô gái, nhà trai có ưu tú đến đâu đó cũng là chuyện của nhà trai, cô phải lập gia đình, tự nhiên là muốn gả cho một người có thể làm cho cuộc sống của cô thoải mái hạnh phúc, nếu nhà trai suốt ngày nhìn không thấy bóng, sau này kết hôn nếu trong nhà xảy ra chuyện gì, cha mẹ đều không ở bên người thì có thể đi tìm ai?

Nghĩ một chút thôi đều cảm thấy thật đáng sợ.

Sắc mặt của mẹ Tô có chút khó coi, Tô Yên đều có thể nhìn ra, chớ nói chỉ là chính bản thân bà, tức giận đến nghiến răng:"Cô ta chướng mắt con, mẹ còn chướng mắt con trai của cô ta, thật là? Đừng nóng vội, con còn nhỏ, mẹ nhất định sẽ tìm cho con một người tốt, không thể kém hơn con trai của cô ta."

Cha Tô đứng ở bên cạnh an ủi:"Hàn Cầm cũng không có nói sai, nhập ngũ thật sự rất vất vả, con gái tham gia đội sản xuất ở nông thôn tôi với bà đều đau lòng muốn chết rồi, còn để cho con nhập ngũ theo người ta? Con bé sao có thể chịu được những cái khổ đó? Bà xem dáng vẻ của Hàn Cầm, rõ ràng nhỏ hơn bà năm tuổi, người ngoài nhìn như lớn hơn mười tuổi, hay là thôi đi, tôi cảm thấy đứa nhỏ Tưởng Xương Quốc kia liền vô cùng tốt, hôm nay lão Tưởng còn hỏi thăm ý kiến của tôi."

Đương nhiên, ông cũng không nói cho bà biết, cuộc sống bây giờ tốt hơn trước rất nhiều, chồng của Hàn Cầm làm lính, khẳng định là có nhân mạch, con trai của cô ta cũng không khổ đến mức nào, rõ ràng chính là chướng mắt con gái của hắn.

Sắc mắt của mẹ Tô tối sầm, bà đương nhiên cũng có thể nghĩ đến việc này, chỉ là vẫn có chút không cam lòng, trừng mắt nhìn cha Tô:"Ông đừng có mơ, con gái của tôi tài giỏi như thế, nấu đồ ăn ngon như vậy, nhất định có thể gả cho người có điều kiện tốt, dựa vào cái gì phải gả cho đứa nhỏ Xương Quốc kia?"

Cha Tô mất hứng:"Xương Quốc không tốt chỗ nào?"

Mẹ Tô lười nói chuyện với ông, xoay người rời đi, chỉ bỏ lại một câu:"Xấu."

"..."

Tô Yên nhảy chân sáo theo sau lưng mẹ, tâm trạng vô cùng thoải mái.

Buổi chiều, mẹ Tô dẫn Tô Yên đi dạo siêu thị bách hóa, ngày mai Tô Yên phải rời đi, bà muốn mua thêm vài món đồ cho cô mang theo.

Tô Yên rất vui vẻ, mua hai bộ quần áo mùa xuân, lại mua thêm một cái áo lông cừu cho nam, cô thản nhiên không chút sợ hãi, bảo là muốn đưa cho đội trưởng đội sản xuất của bọn họ, đội trưởng chăm sóc cô rất nhiều, cho cô vào vị trí giáo viên tại tiểu học công xã, không cần phải xuống đất làm ruộng.

Mẹ Tô cũng không có nghi ngờ, còn khen Tô Yên hiểu chuyện, không chút do dự liền bỏ tiền mua một cái áo lông cừu màu đen, bà nghĩ nếu bây giờ lấy lòng vị đội trưởng này, về sau hắn sẽ chú ý chăm sóc con gái mình nhiều hơn.

Lại mua thêm một ít đồ ăn thức uống, buổi tối về đến nhà, cha Tô còn đưa cho Tô Yên một cái đồng hồ, đồng hồ là do nhà máy của bọn họ sản xuất, ở ngoài bán hơn một trăm đồng tiền, màu vàng, nho nhỏ, hình giọt nước, đeo trên tay nhìn rất là tinh tế hoài cổ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro