CHƯƠNG 228

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lâu Tư Bạch nhìn cô một cái, không nói chuyện, quay người múc thêm hai gáo nước nóng đổ vào, cùng ngâm với cô.

Chậu rửa chân của Tô Yên không lớn, hai chân của Tô Yên bỏ vào thì hơi dư một chút không gian, nhưng lại thêm một đôi chân, có hơi không đủ chỗ.

Lâu Tư Bạch ngồi đối diện cô, chân của hắn vừa ốm lại vừa dài, làn da trắng nõn, vừa để vào trong chậu, liền làm nổi bật đôi chân nhỏ nhắn lại hơi bụ bẫm của Tô Yên.

Chân của Tô Yên vừa ngâm nước nóng, trên làn da trắng nõn hiện chút hồng hồng, mười đầu ngón chân mượt mà đáng yêu, sau khi đổ thêm nước sôi thì nóng quá chịu không nổi, cô liền gác chân lên thành chậu, Lâu Tư Bạch cũng chịu không nổi nhiệt độ này, chân của hắn rất lạnh, vô ý chạm vào chân của Tô Yên bị lạnh đến rụt lại, hối thúc hắn nhanh chóng bỏ chân vào chậu.

Lâu Tư Bạch xắn ống quần lên đến bắp chân, bình thường thì không thấy gì, nhìn gương mặt đẹp đến nam nữ khó phân của hắn, thậm chí Tô Yên còn nghĩ tới, nếu hắn mà mặc đồ nữ chắc cũng vô cùng đẹp mắt, nhưng hiện tại cùng ngâm chân với hắn, nhìn thấy lông trên chân cùng ngón chân cái của hắn, cô bỗng nhiên phát hiện đặc tính của người đàn ông trên người hắn rất rõ ràng, thậm chí còn cảm thấy có chút gợi cảm.

Tô Yên tò mò giơ chân lên, dùng ngón chân kẹp lông chân của hắn, vốn dĩ chính là muốn thử xem, nào biết thật sự kẹp trúng vài sợi, vẻ mặt ngạc nhiên:"Lâu Tư Bạch, lông chân của anh thật dài a."

Đều nói đàn ông nhiều lông trong việc đó sẽ rất mạnh mẽ, cũng không biết có phải thật vậy không, Tô Yên nhịn không được lắm miệng hỏi một câu:"Anh có lông ngực không?"

Lâu Tư Bạch ngồi đối diện nghe cô hỏi như vậy, mặt không cảm xúc nhìn cô một cái, không nói lời nào, cũng không biết có phải lười trả lời vấn đề này của cô hay không, chỉ yên lặng thử bỏ đôi chân lạnh băng vào trong chậu.

Có thể do da thịt rắn chắc, hắn cũng không sợ nóng, chạm nước nóng vài lần liền hoàn toàn thả chân vào trong chậu, làn da trắng nõn rất nhanh liền ửng hồng.

Tô Yên dứt khoát đạp lên bàn chân của hắn, chờ thích ứng được độ ấm của nước, tức giận chen chân hắn:"Anh cũng chừa chút vị trí cho em a."

Chân cô thiếu chút nữa là bỏ vào không vừa rồi.

Lâu Tư Bạch cũng không bắt nạt cô, nhích chân của mình sang hai bên, nhường chỗ chính giữa cho cô, sau đó ngồi thằng người, lại từ trong nồi múc hai gáo nước nóng đổ vào, cẩn thận dặn dò:"Nâng chân lên một chút, anh lại đổ thêm chút nước."

Tô Yên cười hì hì đạp lên bàn chân hắn.

Cảm thấy ngâm được không sai biệt lắm, Lâu Tư Bạch cong lưng rửa chân cho Tô Yên, sau đó lấy khăn sạch lau khô hai chân của cô, động tác cẩn thận lại mềm nhẹ,

Làm xong hắn cũng không buông ra, cúi đầu nhìn đôi chân nhỏ trong tay, nhéo nhéo, khóe miệng cong lên, cười nói một câu:"Giống như cái bánh bao mập mạp."

Tô Yên vốn đang có chút thẹn thùng, nghe hắn nói như thế, đột nhiên cảm thấy thật khó tin đây là từ trong miệng hắn nói ra, lập tức tức giận đến lấy chân đá hắn:"Anh mới là bánh bao mập mạp, có giỏi anh cắn thử một miếng đi."

Thở phì phì trừng mắt nhìn hắn một cái, rút chân về.

Cuối cùng còn thấy không thoải mái, ném đôi vớ thối lên đùi hắn, trực tiếp rời đi.

Lâu Tư Bạch nhìn bóng lưng của cô, sờ sờ mũi, cũng không biết như thế nào lại nói ra ý nghĩ trong lòng.

Lúc tay đựng tới chóp mũi của bản thân, đột nhiên nhớ lúc nãy sờ chân cô,

"..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro