chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh nắng ban mai tỏa chiếu xuống mặt đất, cuối cùng tôi cũng đến trường trung học Bạch Tháp - ngôi trường hàng trăm năm tuổi rất nổi tiếng.

Ngay ở cổng trường là đài phun nước theo nhạc, những giọt nước long lanh trong suốt tựa pha lê vui vẻ bắn lên theo nhịp điệu của âm nhạc.

Tôi nheo mắt tìm kiếm ở nơi xa, cuối cùng cũng thấy hai tòa Bạch Tháp hình bát giác nổi tiếng được xây bằng đá cẩm thạch, chúng đứng nhô hẳn lên khỏi khu rừng rậm rạp xanh tươi. Trên góc tháp là chiếc chuông đồng phát ra tiếng lanh lảnh theo từng nhịp gió như đang chào đón học sinh mới.

 Vội ném đống hành lí cho Hùng Á Luân đang nheo mắt anh đào đứng ngây người ở đó, tôi lè lưỡi làm bộ mặt quỷ với cậu ta rôi đeo ba lô chạy vào vườn hoa phía sau đài phun nước.

"Phi Phi cẩn thận lạc đấy.....". Tiểu Hùng ở phía sau hét lớn.

"Không lạc được đâu". Tôi không cần cậu ta quan tâm, chỉ đi lại loanh quanh trường học sao lại lạc đường được chứ? mà nếu có lạc với vẻ ngoài đáng yêu dễ thương tôi cũng có thể hỏi được thôi.

Tôi biết Hùng Á Luân sẽ giúp tôi cất hành lý bởi chúng tôi là thanh mai trúc mã mà. Muốn tiếp tục được cậu ấy chăm sóc nên tôi mới vào trường trung học Bạch Tháp này, còn cậu ấy đã học lớp mười một rồi.

Trường Bạch Tháp đúng là rất rộng. Tôi đi xuyên vườn hoa vượt qua sân vận động đến khu rừng trúc đào rộng lớn. Trên cây là những bông hoa màu hồng và trắng chen nhau tỏa hương thơm ngát.

Trong rừng có từng nhóm người túm năm túm ba tung tăng đi dạo, tôi cũng đi chậm lại.

Bỗng tôi cảm thấy hít thở hơi khó khăn, lúc này nhớ ra tôi không thể ngửi được mùi của trúc đào. Hồi trước ở của nhà Tiêu Hùng có trồng một hàng trúc đào. Lần nào đến nhà cậu ấy, đầu óc tôi cũng choáng váng, mãi sau này mới đổi trồng cây tường vi mà tôi thích nhất. Tường vi thật tuyệt vừa đẹp, vừa thơm, lại còn ăn được.

Chợt nhớ đến Hùng Á Luân, tôi chợt nhớ ra mình chạy đi xa quá rồi, không biết kí túc xá của mình ở chỗ nào, lát nữa đi đâu tìm cậu ấy đây?

Tôi vội vàng chạy khỏi rừng trúc đào, trước mắt tôi là một hồ sen nở đầy hoa.Hai bên hồ, hàng hàng liễu rủ, cành liễu khẽ lay động theo làn gió làm mặt hồ gợn sóng.

Phía sau hàng liễu là một con đường nhỏ quanh co uốn lượn rợp bóng cây xanh dẫn đến òa kiến trúc cổ ba tầng.

Từ lâu tôi đã nghe nói trong rừng Bạch Tháp có những tòa nhà cổ, không ngờ vừa đến tôi đã được tận mắt nhìn thấy.

Cảm giác thật kì diệu.....

Tôi đi vòng quanh tòa nhà, tâm trạng cực kì phấn khích

  Trên bức tường chắc dày khắc rất nhiều hoa văn, họa tiết miêu tả lịch sử lâu dài sự huy hoàng trước kia của trường.

"Thì ra danh sĩ cuối đời Thanh, Hạ Minh Chi từng học ở đây"

"Thì ra nữ sinh đầu tiên trong lịch sử đã tốt nghiệp tại đây"

Nơi đây còn có rất nhiều học sinh, thỉnh thoảng họ cũng tỏ vẻ ngạc nhiên rôi kêu lên đầy cảm thán

Nhưng điều hấp dẫn tôi nhất chính là hai ngôi Bạch Thap hài hòa ngự trên sườn núi phía sau tòa nhà cổ này. Chúng cao khoảng mười tầng, đã mấy trăm năm qua đi nhưng trên bề mặt những phiến đá cẩm thạch màu trắng ấy lại không vương nhiều dấu tích của thời gian.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro